Bạn được Rose and Rise mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
16,120 ❤︎ Bài viết: 437 Tìm chủ đề
7142 9
Kiếm tiền
Land of Oblivion đã kiếm được 71420 đ
Tuyển Tập Sáng Tác Của Các Tác Giả Bang Land of Oblivion

Dưới đây là tuyển tập những tác phẩm của nhóm tác giả bang Land of Oblivion sáng tác, rất mong nhận được sự góp ý của mọi người để các tác phẩm hoàn thiện hơn:

1, Tiểu Thuyết - Land of Oblivion Phiêu Lưu Ký - Land of Oblivion

2, Tản Văn - Dối Trá - Alissa

3, Tản Văn - Trầm Cảm - Linh Hi

4, Truyện Ngắn - Miêu Hoàng Đế: Chuyện Tình Của Một Con Mèo! - Mèo Lạc Quan

5, Tản Văn - Thương Anh - Alissa

6, Tản Văn - Năm Dài Tháng Rộng Nhưng Lại Ngắn Ngủi Đến Ngỡ Ngàng - Đông Tàn

7, Truyện Ngắn - Anh Yêu Em, Runa - Đăng Tiểu Hy

8, Truyện Ngắn - Ai Đã Cho Tôi Hơi Ấm Ngày Ấy - Linh Hi

9, Tản Văn - Khi Cảm Xúc Vượt Quá Giới Hạn - Đông Tàn

10, Tản Văn - Chạm Ngõ Yêu Thương - Be Xinh, kimnana

11, Tản Văn - Ước Gì Nước Mắt Tôi Ngừng Rơi - Lạc Thiên Vũ, RebeccaCassie

12, Tản Văn - Biển Và Tôi - Alissa

13, Truyện Ngắn - Nghịch Lối - Trang Tử Du

14, Tản Văn - Tháng Tư Lãng Quên - Đông Tàn

15, Truyện Ngắn - Đen Trắng Lẫn Lộn - Bầu Trời Đầy Sao

16, Tản Văn - Chào Tháng 3! Em Có Khỏe Không? - Đông Tàn

17, Truyện Ngắn - [Tâm Linh] Ba Giờ Sáng Rằm Tháng 7 Năm 1985 - Alissa

18, Tản Văn - Ảo Mộng - Hannie

19, Truyện Ngắn - Con Cá Bảy Màu - Bầu Trời Đầy Sao

20, Tản Văn - Gã Mù - Alissa

21, Truyện Ngắn - Mụ Phù Thủy Già Cùng Chuột Con Ngốc Nghếch - Hắc Long Du Hí

22, Tản Văn - Con Quỷ - Hannie

23, Tản Văn - Lời Hứa Không Thành - Alissa

24, Truyện Ngắn - Hãy Mang Ô Vào Những Ngày Mưa - Hắc Long Du Hí

25, Truyện Ngắn - Xin Lỗi - Bầu Trời Đầy Sao

26, Tản Văn - Không Ai Yêu Mình Chẳng Buồn Bằng Mình Không Yêu Mình - Đông Tàn

27, Truyện Ngắn - Tiểu Tịnh, Đừng Sợ - Bầu Trời Đầy Sao

28, Truyện Ngắn - Nàng Marry - Nguyệt Thiền

29, Tản Văn - Chiều Tối - Alissa

30, Đam Mỹ - Lãng Hoa - Swaka Nguyệt Lam

31, Tản Văn - Đợi Đến Sau Này Mới Trưởng Thành - Đông Tàn

32, Tản Văn - Từng Yêu - Swaka Nguyệt Lam

33, Cổ Đại - Diễm Quỳ - Swaka Nguyệt Lam

34. Tản Văn - Gửi Cho Con, Bảo Bối Của Bố - Bát Bảo Muội Muội

35. Tản Văn - Đấu Bò - Bát Bảo Muội Muội

36. Truyện Ngắn - Truyện Cổ Tích Về Sự Ra Đời Của Kim Cương - Bát Bảo Muội Muội
 
Last edited by a moderator:
393 ❤︎ Bài viết: 79 Tìm chủ đề
Xin chào, mình là thành viên của bang Land of Oblivion hôm nay mình xin có chút góp ý về tác phẩm: Viễn tưởng - Land of Oblivion phiêu lưu ký, của các bạn.​

Về nội dung:

  • Truyện có nội dung ly kỳ, ấn tượng về một thế giới viễn tưởng gây được cảm giác hứng thú giống nhưng nếu được thì các bạn nên thêm phần giới thiệu thế giới, các chủng loại, cách vận hành của thế giới sẽ khiến người đọc dễ định hình hơn; (1/2 Prince là tác phẩm đáng giá để tham khảo trong đề tài này).
  • Các tình tiết mới mẻ không gây nhàm (Ki thích nhất là sự mờ ám đến từ cặp đôi Sói - Đại thần hoặc đơn giản là do Ki có máu hủ) tiếc nổi là quá nhiều và hơi nhanh quá, mình không biết đây là tác phẩm các bạn viết để luyện tay nghề hay chỉ để giải trí nội bộ nhưng vẫn mong các tác giả có thể làm giản không gian truyện ra cho độc giả theo kịp tình tiết truyện, mọi thứ có vẻ diễn ra hơi vội về sau (Vd: Có chi tiết "các thành viên bang rất hòa đồng cởi mở" nhưng chưa đưa được cái hành động hòa đồng cởi mở đó vô truyện, mới chỉ dừng lại ở việc nêu thôi chưa chi tiết lắm; chi tiết Lãnh Thiên khóc vì phản bội bang mình cũng chưa thấy hợp lý lắm vì Lãnh Thiên là gián điệp và mới vào bang chưa lâu thế thì khóc vì thứ tình cảm gì? Tình cảm dành cho ai).

Về hình thức:

Trình bày gọn gàng, không có lỗi chính tả, cách xưng hô và dùng từ khá ổn; ngắt câu hơi ngắn làm vài đoạn mình đọc khiến cảm giác hơi bị hụt, thiếu liền mạch (VD: "Trời đã về khuya. Ánh trăng bàng bạc chiếu xuống thắp sáng cả tòa lâu đài trong đêm. Những làn sương mỏng manh lượn lờ bao phủ nơi chóp đỉnh càng khiến cho khung cảnh trở nên mỹ lệ.", chỉ là tả cảnh thôi mà đã ngắc 3 câu trong khi có thể dùng dấu phẩy hoặc chấm phẩy để thay thế khiến người đọc biết được là 3 câu đều nói về 1 vấn đề).

Đây là một số góp ý mang tính chủ quan của Ki nên các gì sai sót mong các bạn bỏ quan. Tác phẩm rất tốt, tính giải trí rất cao. Mong các bạn ngày càng hoàn thiện và đạt được nhiều thành công!​
 
Last edited by a moderator:
3,036 ❤︎ Bài viết: 391 Tìm chủ đề
Chào tác giả Đông Tàn và các thành viên của bang!

Mình xin mạn phép viết vài dòng cảm nghĩ về Tản văn "Khi cảm xúc vượt quá giới hạn" của tác giả Đông Tàn nhé.

Đây là tác phẩm đầu tiên mình đọc của bạn, cũng là tác phẩm đầu tay mình làm phát thanh viên trên blog radio nên mình ấn tượng rất sâu sắc với tác phẩm này. Phải nói bạn là một tác giả rất cừ, lời văn rất tuyệt, những câu miêu tả về cảm xúc nội tâm nhân vật thì khỏi phải bàn, mình mê típ luôn, đặc biệt là miêu tả cảm xúc của nhân vật qua nhiều khía cạnh. Cái cảm giác khi một loại cảm xúc nào đó nó quá nhiều, nhiều đến mức không thể nhiều hơn được nữa; nó sẽ có 2 chiều hướng xảy ra, một là trở nên vô cảm, hai là vật cực tất phản nó sẽ chuyển hóa cảm xúc của nhân vật đó trở thành một dạng khác được biểu hiện ra theo một cách nào đó. Chỉ có những ai thật sự nhạy cảm và thật sự để ý cảm xúc của bản thân mình thì mới nhanh chóng nhận ra những thay đổi của cảm xúc và diễn tả nó ra từng câu chữ mê người đến vậy. Mình thật khâm phục tác giả, bạn có tâm hồn rất tinh tế và nội tâm phong phú đến vậy để viết lên 1 tác phẩm tuyệt vời. Nội tâm nhân vật được bạn phác họa rất chi tiết, cảm xúc hóa thành con chữ vô cùng dễ hiểu, mình cảm nhận được "tâm" của nhân vật đang đau đớn thét gào để được giải thoát. Một tâm hồn bị tổn thương rất sâu, những ý nghĩ cảm xúc mâu thuẫn dày vò tâm can nhân vật, muốn được yêu thương nhưng chẳng dám yêu thương, muốn hạnh phúc muốn người khác hiểu mình nhưng lại sợ hãi rất nhiều thứ, sợ cô đơn tổn thương, từ chối, bị vứt bỏ.. Lòng buồn vô tận, cái buồn man mác dậy lên từ nơi sâu thẳm nào đó, chẳng thể khóc được, chẳng thể cười được, để rồi nhếch miệng lên nhoẻn cười theo thói quen, miệng cười mà lòng không cười, miệng cười mắt lại nhiều cảm xúc phức tạp đến vậy, cười cho qua, cười mỉa mai, cười nhạt, cười khổ, cười mà không biết cười vì điều gì.. Mình không thể miêu tả được cái cười của nhân vật trọng tác phẩm là cười như thế nào, hoặc cũng có thể là con người đó chẳng cười vì điều gì cả.

Mình thích câu cuối cùng trong tác phẩm. Trong cuộc sống muôn màu đầy những điều bất ngờ, khi ta quen với quá nhiều điều bất xảy đến thì khi có thêm một điều bất chợt nào đến thêm nữa thì ta cũng thấy nó là điều tất nhiên và chẳng còn bất ngờ nữa.

Mình suy nghĩ như thế này thôi, đây là cảm nhận và cảm xúc cá nhân của mình khi đọc xong tác phẩm vẫn còn đọng lại đến tận bây giờ. Mong là tác giả không chê cười với vốn từ nghèo nàn của mình. Thật sự là mình ngưỡng mộ tác giả lắm ấy, mong sẽ đọc được nhiều tác phẩm hay hơn nữa của tác giả nhé!
 
3,535 ❤︎ Bài viết: 303 Tìm chủ đề
Chào tác giả Đông Tàn và các thành viên của bang!

Mình xin mạn phép viết vài dòng cảm nghĩ về Tản văn "Khi cảm xúc vượt quá giới hạn" của tác giả Đông Tàn nhé.

Đây là tác phẩm đầu tiên mình đọc của bạn, cũng là tác phẩm đầu tay mình làm phát thanh viên trên blog radio nên mình ấn tượng rất sâu sắc với tác phẩm này. Phải nói bạn là một tác giả rất cừ, lời văn rất tuyệt, những câu miêu tả về cảm xúc nội tâm nhân vật thì khỏi phải bàn, mình mê típ luôn, đặc biệt là miêu tả cảm xúc của nhân vật qua nhiều khía cạnh. Cái cảm giác khi một loại cảm xúc nào đó nó quá nhiều, nhiều đến mức không thể nhiều hơn được nữa; nó sẽ có 2 chiều hướng xảy ra, một là trở nên vô cảm, hai là vật cực tất phản nó sẽ chuyển hóa cảm xúc của nhân vật đó trở thành một dạng khác được biểu hiện ra theo một cách nào đó. Chỉ có những ai thật sự nhạy cảm và thật sự để ý cảm xúc của bản thân mình thì mới nhanh chóng nhận ra những thay đổi của cảm xúc và diễn tả nó ra từng câu chữ mê người đến vậy. Mình thật khâm phục tác giả, bạn có tâm hồn rất tinh tế và nội tâm phong phú đến vậy để viết lên 1 tác phẩm tuyệt vời. Nội tâm nhân vật được bạn phác họa rất chi tiết, cảm xúc hóa thành con chữ vô cùng dễ hiểu, mình cảm nhận được "tâm" của nhân vật đang đau đớn thét gào để được giải thoát. Một tâm hồn bị tổn thương rất sâu, những ý nghĩ cảm xúc mâu thuẫn dày vò tâm can nhân vật, muốn được yêu thương nhưng chẳng dám yêu thương, muốn hạnh phúc muốn người khác hiểu mình nhưng lại sợ hãi rất nhiều thứ, sợ cô đơn tổn thương, từ chối, bị vứt bỏ.. Lòng buồn vô tận, cái buồn man mác dậy lên từ nơi sâu thẳm nào đó, chẳng thể khóc được, chẳng thể cười được, để rồi nhếch miệng lên nhoẻn cười theo thói quen, miệng cười mà lòng không cười, miệng cười mắt lại nhiều cảm xúc phức tạp đến vậy, cười cho qua, cười mỉa mai, cười nhạt, cười khổ, cười mà không biết cười vì điều gì.. Mình không thể miêu tả được cái cười của nhân vật trọng tác phẩm là cười như thế nào, hoặc cũng có thể là con người đó chẳng cười vì điều gì cả.

Mình thích câu cuối cùng trong tác phẩm. Trong cuộc sống muôn màu đầy những điều bất ngờ, khi ta quen với quá nhiều điều bất xảy đến thì khi có thêm một điều bất chợt nào đến thêm nữa thì ta cũng thấy nó là điều tất nhiên và chẳng còn bất ngờ nữa.

Mình suy nghĩ như thế này thôi, đây là cảm nhận và cảm xúc cá nhân của mình khi đọc xong tác phẩm vẫn còn đọng lại đến tận bây giờ. Mong là tác giả không chê cười với vốn từ nghèo nàn của mình. Thật sự là mình ngưỡng mộ tác giả lắm ấy, mong sẽ đọc được nhiều tác phẩm hay hơn nữa của tác giả nhé!

Bây giờ mới đọc được nhận xét của bạn. Cảm ơn bạn nha <3
 
2,124 ❤︎ Bài viết: 268 Tìm chủ đề
Xin chào các thành viên trong bang. Hôm nay, sau khi đọc tác phẩm Truyện Ngắn - Ai Đã Cho Tôi Hơi Ấm Ngày Ấy - Linh Hi mình có đôi lời muốn gửi đến bạn Linh Hi.

Điều đầu tiên mình nghĩ khi đọc đoạn đầu là cốt truyện không quá mới mẻ, nữ chính xuyên không thành chú thỏ đáng yêu. Nhưng "bé thỏ trắng" này lại như một người ngoài, một người chứng kiến câu chuyện bi thương. Đây có lẽ là điểm thu hút của truyện.

Câu chuyện bi thương mà "tôi" chứng kiến về Hàn, một sát thủ mắt lạnh vô tình nhưng cũng đúng là ".. tâm hồn cô độc dễ bị tổn thương.." Anh ấy thầm thương một cô gái nhưng tình duyên không thấy chỉ thấy nghiệt duyên.

Có thể thật sự như nhân vật "tôi" nói đến ở cuối truyện. Đó chưa chắc là một giấc mơ, có thể là một kiếp thỏ chớp nhoáng nào đó mà "tôi" đã trải qua. Dù có bao hụt hẫng, tiếc nuối dù đã thoát ra khỏi mộng mị nhưng hẳn cô ấy sẽ không bao giờ có thể quên khoảng kí ức đó.

Bạn dùng ngôi kể thứ nhất, khá hợp lý. Nó giúp dễ dàng bộc lộ được suy nghĩ cảm nhận và góc nhìn cận nhất về Hàn từ một con thỏ thú cưng. Văn phong ổn định đủ khả năng dẫn dắt người đọc, không có lỗi chính tả, cách trình bày hợp lý. Mình thấy truyện khá hay.

Phía trên là vài dòng suy nghĩ của mình. Chúc bạn có thật nhiều tác phẩm hay hơn nữa. ^^
 
4,579 ❤︎ Bài viết: 639 Tìm chủ đề
Xin chào các thành viên trong bang. Hôm nay mình xin góp ý cho tản văn Dối trá của Alissa (Tản Văn - Dối Trá - Alissa )

- Về nội dung và nghệ thuật:

Mình thích tình huống truyện và cách kể của bạn! Rất nhẹ nhàng nhưng nó cũng lắng đọng và nhân văn lắm. Nguyên nhân mọi chuyện là do sự trêu đùa, ghen tuông của con người mà thôi. Vậy nên Nguyễn Du mới nói: "Chữ tài đi với chữ tai một vần" và Hồng nhan thường hay mệnh bạc. Những người con gái mệnh bạc ấy đâu thiếu và bạn rất tinh tế khi lồng ghép chi tiết này vào trong tác phẩm của mình.

Mình thích cách bạn miêu tả tâm lí của người con gái, rất chân thực đến nỗi khiến mình phải kinh ngạc. Đọc đến đoạn chia tay, tự nhiên trong đầu mình xuất hiện câu thơ:

"Đôi mắt long lanh, đong muôn ngàn dối trá

Mà lạ lắm thay, em lại chẳng ngại ngần

Lòng khẩn cầu mong người đừng đi mất

Mà đâu hay, anh vốn chẳng muốn về!"

Tản văn của bạn mang đến cho mình nhiều cảm xúc và mình cảm thấy biết ơn về điều đó!

Bên cạnh việc ấy, còn một hình ảnh nữa mà mình tâm đắc, đó là sự xuất hiện của đứa trẻ. Một đứa bé kết tinh của sự dối trá và cả sự chân thành, một lầm lỡ khiến người con gái phải khốn khổ và người con trai phải đau đáu cả đời. Có rất nhiều đứa trẻ như thế, và nếu không được dạy dỗ cẩn thận, chúng sẽ lại trở thành những người vô trách nhiệm như cha, mẹ mình. Đó là một điểm đen, một vấn nạn, một vòng luẩn quẩn không hồi kết của cuộc sống!

Mình thích nhất là câu này của bạn:

Và xin thế giới này không còn dối trá nữa. Vì còn đó những người con gái nhạy cảm, tổn thưởng một lần đau một đời.

Nỗi đau khắc khoải của người con gái ấy đâu chỉ bắt gặp một lần mà là rất nhiều lần trong cuộc sống, đặc biệt là với tình yêu "mỳ ăn liền" như hiện tại của các bạn trẻ, chuyện bắt cá hai tay, cắm sừng, đùa giỡn nhau là chuyện thường tình và khi ấy thì còn trách ai? Tại anh, tại ả, tại cả hai người. Trách sao người con trai kia sao mà hoa tâm thế, trách sao người con gái kia sao mà khờ dại thể! Để rồi hỏng cả một đời người! Để đến khi muốn quên đi, lại chẳng thể quên được:

"Thôi nhé người xin đừng nhắc đến tôi

Cho kỷ niệm được trôi vào quá khứ

Mệt mỏi lắm nên chẳng còn muốn thử

Tình yêu ư, là một thứ mơ hồ

Nên xin người đừng nhắc nhở gì tôi

Chẳng bấu víu những bồi hồi tạm bợ

Bởi ta đã kiệt cùng từng hơi thở

Gánh tương tư rồi nặng nợ với đời

Quên hết rồi đừng nhắc nhé người ơi

Bởi chán nản vì những lời gian dối

Ta không trách và chưa hề giận dỗi

Cứ xem như là một mối tình thừa."

(Xin Hãy Quên Tôi- Thanh Hùng)

- Góp ý:

Nhưng không, anh không yêu em, anh chỉ cố gắng lấy lòng người con gái anh đang theo đuổi thôi, tán tỉnh em để lấy lòng người ta. Lạ đời nhỉ, lạ đời lắm anh ơi. Chỉ vì thời đại học em giành được suất học bổng mà giờ phải chịu trò đùa của người ta. Nực cười thay, nực cười thay.

Đoạn này mình có hơi khó hiểu. Bạn nên giải thích kĩ càng để dễ hiểu hơn!

Sáu năm rồi không ít đâu anh nhỉ, con chúng ta lớn rồi là một thằng nhóc bướng bỉnh nhưng anh à nó không có cha đâu. Giống như em em không cha không mẹ từ nhỏ. Em cố gắng cho nó tình thương cả cha lẫn mẹ nhưng sao đủ đây.

Mình nghĩ bạn nên thay đổi một vài dấu câu để cho câu văn được nhịp nhàng, có cảm xúc và nghe như nghẹn ngào hơn:

=> Sáu năm rồi, không ít đâu anh nhỉ? Con chúng ta lớn rồi, là một thằng nhóc bướng bỉnh, cũng như anh.. Nhưng anh à! Nó không có cha. Giống như em, không cha và không mẹ.. Em cố gắng cho nó tình thương, tình thương của cả cha lẫn mẹ. Nhưng khó lắm thay! Làm sao đủ được!

Một câu chuyện nhẹ nhàng, chân thực đến ngỡ ngàng không thể tin nổi! Mình đánh giá rất cao cho tản văn này!

Chúc mọi người một ngày tốt lành!

Thân!
 
4,579 ❤︎ Bài viết: 639 Tìm chủ đề
Chào mọi người. Mình sẽ dựa trên quan điểm của bản thân để góp ý đôi chút cho tác phẩm Tản Văn - Trầm Cảm - Linh Hi ! @Linh hi

- Về nội dung: Mình thấy không còn gì để chê nữa. Căn bệnh trầm cảm mình đã được chiêm ngưỡng nhiều trong tác phẩm "Đại dương đen" của Tiến sĩ Đặng Hoàng Giang và mình thực sự coi quyển sách này thành một tượng đài và ít khi mình thấy có tác phẩm nào hay như nó và có thể vượt qua nó. Tuy nhiên, mình đã đọc bài của bạn! Tuy còn chút thiếu sót, nhưng với cá nhân mình, mình thấy nó ổn thậm chí là tốt. Mình có hơi khắt khe khi nói đến những đề tài mình yêu thích nhưng tin mình đi, tản văn của bạn rất thành công đấy!

- Về nghệ thuật:

Mình thích cách bạn miêu tả không gian tù túng, giam hãm con người và cả linh hồn của An. Từng hành động vô hồn, căn phòng tối đen và đồ vật lặng thinh khiến cho không gian trở nên rợn ngợp hơn. Đem đến cảm giác rất tuyệt vọng, cảm giác mà một con người mắc bệnh trầm cảm cảm nhận và chỉ có thể cảm nhận thấy!

Mình thấy rất ít tác phẩm nào chỉ dùng một nhân vật đã có thể xây dựng lên cả một thế giới nhưng với An, mình thấy hết những cung bậc cảm xúc của cô, từ niềm vui sướng trái đạo lí khi người mẹ thân sinh ra đi, đến quá trình cần cù chăm chỉ mưu sinh, hiến dâng tình yêu cho mối tình đầu rồi lại đến khi tuyệt vọng nhận ra mình bị ruồng bỏ, đem mình giam lại trong căn phòng kín mang tên "trầm cảm".

Quá khứ và hiện thực đan xen theo từng cung bậc cảm xúc khiến cho mạch truyện có vẻ nặng nề và cô tịch, bạn thể hiện rất tốt và rất phù hợp với chủ đề này!

Như mình đã nói, trầm cảm là một chứng bệnh không còn hiếm gặp nhưng rất ít ai đủ hiểu và thông cảm với những người mắc bệnh đó, không chỉ là muốn ở một mình, không kiềm chế được cảm xúc hay làm tự thương mà người bệnh còn có rất nhiều biểu hiện khác nữa. Bạn đã xoáy sâu vào những chi tiết nhỏ ấy khiến cho mình rất thỏa mãn, thực sự tán dương.

Ở tản văn của bạn mình thấy một sự đối lập mang tính nhân văn sâu sắc. Cũng giống như Thị Nở với Chí Phèo, nhân vật Huy là người thực sự quan tâm tới An nhưng tiếc rằng cô không nhìn ra và nhận thấy điều đó. Đó là một tấm bi kịch của cuộc đời. Trong vô tình, nỗi đau của An đã tạo thành bức tường, khiến cô không thể thoát ra và dũng cảm yêu thêm lần nữa.

- Góp ý:

Mình có hơi chút soi thái quá nhưng tại sao Mạnh lại quay lưng bỏ đi, hắn là một con người lạnh lùng (theo góc nhìn của một cô gái đã tuyệt vọng) hay chỉ vì lời ngăn cấm của mẹ, muốn mẹ không buồn hoặc vì nguyên do nào đó bất khả kháng mà hắn bỏ rơi cô. Mỗi tình huống và tạo hình nhân vật Mạnh đều sẽ đem đến cảm giác khác nhau, bạn nên chú ý đến điều này cho dù là nhân vật phụ.

Mình muốn nhìn thấy sự quan tâm nhiều hơn nữa của Huy dành cho An. Không chỉ là bó hóa và cái bánh mà còn xuất hiện nhiều thêm nữa, cái áo An mặc, lần đi khám bệnh và lời động viên gần nhất của Huy dành cho cô hay nguyên do vì sao An coi Huy là một người khuôn mẫu chẳng hạn. Mình đã bị hụt hẫng khi Huy xuất hiện ở cuối truyện vì mình hoàn toàn không hiểu và không nhìn thấy sự tồn tại của Huy trừ chi tiết đầu truyện và chi tiết chiếc dây chuyền An dùng để tự sát. Hãy để cho những suy nghĩ về Huy được đan xen và khiến cho tâm trạng của An càng rối ren, tuyệt vọng hơn nữa.

Cuộc đời của An là một chuỗi các bi kịch, gia đình không trọn vẹn, tình yêu không trọn vẹn rồi bị căn bệnh trầm cảm đánh ngã. Thật đáng buồn làm sao khi hiện tại vẫn có nhiều và rất nhiều người như thế! Đó là vấn nạn, là cái vòng rối ren mà ông trời đày đọa và bắt con người phải gánh chịu!

Cảm ơn về tác phẩm và chúc bạn một ngày vui vẻ!

Thân!
 
Last edited by a moderator:
4,579 ❤︎ Bài viết: 639 Tìm chủ đề
Chào mọi người! Mình có đôi lời nhận xét cho Tản Văn - Gã Mù - Alissa ! Ý kiến cá nhân mình thôi ạ! @Alissa

- Về hình thức: Bạn đã chia đoạn rõ ràng, nổi bật ý. Có lẽ do bạn có sự sửa chữa nên mình không thấy lỗi chính tả nào.

- Về nội dung: Hình tượng những con người bị tha hóa, hắc hóa về nhiều mặt, do nhiều thứ đã không còn là chủ đề xa lạ và có lẽ do gu mình thích truyện hiện thực nên tản văn này thực sự rất hợp ý mình. Nội dung khỏi phải bàn, rất hiện thực, là góc khuất ít ai nhìn thấy nên nó gây thích thú và nhiều hơn là tò mò cho mình.

- Về nghệ thuật:

Mình thích cách bạn diễn biến câu chuyện, đan xen giữa hiện tại và quá khứ, mở ra từng phần gây kích thích cho người đọc. Giống tác phẩm "Chí Phèo" - Nam Cao, ban đầu là nhân vật chính hiện lên đầy "lỗi" và dần dần làm sáng tỏ từng sự việc, từng khía cạnh tạo nên một cái nhìn hết sức tinh tế và nhân văn.

Một điểm cộng nữa là đoạn độc thoại cuối truyện, thể hiện rõ được nội tâm của chính nhân vật theo góc nhìn của nhân vật ấy chứ không phải là người khác.

Mình thích cái kết của bạn, bởi vì nó thực, nó đúng cả về hiện thực cũng như nội tâm nhân vật. Bởi vì chẳng có một thằng mù, gia cảnh bất hạnh, nhiều biến cố nào lại có thể có những ý nghĩ vui vẻ trong hoàn cảnh ấy cả. Nó là một cái nhìn thực tế và sáng suốt. Mình nghĩ kết này cũng không tính là SE hay HE, cuộc đời đâu thể đoán trước và biết đâu trong tương lai, nhân vật bạn nói đến lại được những nhà hảo tâm giúp đỡ và được "hồi sinh".

Mình ấn tượng nhất là vì bạn không đặt tên cho nhân vật của mình (trừ Dũng), rất nhiều tác giả đã làm điều đó và thành công, bạn là một trong số ấy. Cuộc đời có rất nhiều người mẹ thầm lặng hi sinh cho con, rất nhiều cô gái bị cưỡng bức đến điên dại vì những người quen biết và rất nhiều cậu con trai, thậm chí là con gái trở thành tay anh chị lão luyện trong giới giang hồ, bôn tẩu chém thuê đâm mướn hại đời. Đó là vấn nạn mà ở đâu cũng có, mình thấy bạn đã nhắc đến và mình tuyên dương điều này!

- Góp ý: Dẫu biết nhân vật chính là gã mù, nhưng mình nghĩ bạn nên xây dựng một vài tình huống thể hiện rõ hơn về các nhân vật phụ: Người em ba nói như thế nào, mẹ chăm sóc ra sao, em gái điên dại, điệu bộ sau khi bị cưỡng bức như thế nào? Điều đó sẽ càng làm cho tản văn được thực hơn (dù nó đã thực rồi), nó sẽ thể hiện được sự đa dạng trong nhân vật, người đọc sẽ thấy quen thuộc với những hành động, điệu bộ, cử chỉ ấy hơn khi được miêu tả qua nhiều nhân vật chứ không phải một.

Đó là tất cả những gì mình muốn góp ý! Mong bạn sẽ sớm có những tác phẩm hay và hấp dẫn như thế và hơn thế nữa nhé!


Thân!
 
Last edited by a moderator:
1,150 ❤︎ Bài viết: 234 Tìm chủ đề
Xin chào, mình là thành viên của bang Land of Oblivion hôm nay mình xin có chút góp ý về tác phẩm: Dối trá, của tác giả Alissa.

Về cảm nhận lần đầu tiên đọc, mình cảm thấy hơi bị hụt hẫng, vì mọi diễn biến diễn ra quá nhanh. Nó giống như một chuyến bus đi thẳng, từ a, qua b, đến c, và cuối cùng là về bến, nó giống một đường thẳng, cứ thả phanh là về đến nơi. Lúc mình đọc xong rồi, vẫn cảm giác như còn thiếu chút gì đó, và mình hi vọng là có nhiều hơn.

Lần thứ hai đọc lại, mình cố gắng đọc chậm hơn, và đặt mình vào vị trí của nhân vật chính, để hiểu và cảm nhận, lần này mình cảm giác khác đi, không còn trơn tuột như khi đứng ở vị trí khách quan để nhìn vào nữa. Cảm xúc lần này thật hơn, và cũng đậm hơn so với lần đầu.

Thật sự mà nói, câu chuyện này rất đời thường, rất thật, vì trên đời này, cái thứ khó hiểu nhất và đáng sợ nhất là lòng người. Và, cái thứ khó nắm bắt nhất là cảm xúc của con người. Mặc dù lý do khởi nguồn của câu chuyện này nó khá là khó hiểu, nhưng không phải là không thể. Bây giờ, khi mình đã đi qua thời tuổi trẻ, trở thành một người chín chắn và nhìn mọi chuyện theo nhiều chiều hướng khác nhau, thì mình cảm thấy những diễn biến trong suy nghĩ là tâm lý của nhân vật nữ chính trong câu chuyện nó khá ngốc nghếch. Ai cũng có sự rung động cảm xúc, ai cũng sẽ trải qua khoảnh khắc trái tim mình đập loạn nhịp. Nhưng để trái tim mù quáng dẫn lối lý trí thì thật sự là không nên.

Phần kết truyện, mình cảm giác rất hả lòng hả dạ (xin lỗi vì mình dùng từ hơi bị ngang ngược). Nhưng cảm giác kẻ làm tổn thương mình phải trả giá xứng đáng, nghe nó rất là vừa lòng. Từ một chàng trai mộng mơ, bị cuộc đời mài giũa, trở thành một người không như bản thân tưởng tượng, nghĩ đến thôi cũng thấy sung sướng rồi. Mình không chắc là nhân vật nữ trong truyện có đang hạnh phúc với đứa con không, vì cũng có thể bạn ấy cũng đang phải vật lộn với cuộc sống. Đó là lý do tại sao mình cảm thấy thiếu, nếu được thêm một chút, cho mình biết thêm một chút, có lẽ sẽ trọn vẹn hơn.

Trên đây là những góp ý ngăn ngắn sau khi đọc truyện của bạn, chúc bạn có thêm nhiều tác phẩm tuyệt vời nữa nhé.
 
1,150 ❤︎ Bài viết: 234 Tìm chủ đề
Xin chào, mình là thành viên của bang Land of Oblivion hôm nay mình xin có chút góp ý về tác phẩm: Trầm cảm, của tác giả Linh Hi.

Một điều mình rất thích ở tác phẩm này, là cả truyện không hề có một câu từ nào để miêu tả trực tiếp cảm xúc của nhân vật nữ chính cả, mọi cảm nhận của độc giả dường như chỉ đến từ những miêu tả về hoàn cảnh xung quanh, sự cô đơn, nỗi đau kìm nén, hoàn cảnh đáng thương, tuổi thơ bất hạnh. Và dường như, từ đó mình nhìn ra được những nỗi đau không thể nói thành lời của cô gái ấy,

Nhưng.

NÓi là mình có thể thấy được nỗi đau và sự bất hạnh của cô ấy, nhưng không có nghĩa là mình đồng cảm với cô ấy. Mình hoàn toàn không đồng cảm với suy nghĩ của cô ấy một chút nào. Mình chỉ cảm thấy không đáng cho cô ấy mà thôi. Có bao nhiêu người, rơi vào trong hoàn cảnh còn tệ hại hơn như vậy, nhưng vẫn mạnh mẽ vượt qua, để hướng tới một tương lai sáng hơn, hạnh phúc hơn, còn cô ấy thì ngược lại. Cô ấy không có cha, có mẹ nhưng lại là một người mẹ tệ hại, vậy thì thà không có còn hơn. Nhưng, cô ấy may mắn, vì có hàng xóm láng giềng bao bọc, giúp đỡ. Ngày nay, người ta chỉ thấy láng giềng giết nhau, hành nhau vì đủ thứ lí do lông gà vỏ tỏi, chứ mấy khi tìm được người thật sự muôn giúp đỡ mình.

Cô ấy luôn nghĩ mình bất hạnh, bất hạnh yêu nhầm người và tin nhầm người, nhưng cô ấy không thấy được mình luôn luôn có một bờ vai vững chãi ở bên cạnh. Không có người đàn ông giả tạo nào sẽ đi tìm bạn khi bạn biến mất hết. Chẳng qua là cô ấy không nhìn ra thôi.

Có lẽ mình quá khó tính, quá khắt khe, khi đứng ngoài cuộc để đánh giá một ai đó. Nhưng thật khó khăn để đặt bản thân vào vị trí của một người mà thậm chí ngay cả họ cũng không yêu thương chính bản thân họ. Một người luôn tiêu cực, không nhìn về ánh sáng, thật sự khó có thể làm cho mình đồng cảm.

Nhưng, mình nhận ra đó có khi lại chính là mục tiêu của tác giả, một người ngoài rất khó để nhận ra cảm xúc của người trong cuộc. Cho nên tiêu để của câu chuyện mới là trầm cảm, vì đôi khi, không ai có thể hiểu được nỗi đau của họ ngoài chính họ. Nói lý thuyết, nói cảm nghĩ thì dễ lắm, ai cũng nói được, nhưng phải thật sự ở trong hoàn cảnh đó rồi, thì chúng ta mới biết được họ đã cảm giác ra sao, đã đau khổ thế nào, đã vật lộn và cố gắng biết bao để đối diện với thực tại.

Mình mong rằng, các bạn đang ở trong những hoàn cảnh tương tự, hãy cố gắng tích cực, cố gắng tìm ra những điều tươi đẹp trong chính cuộc sống tăm tối xung quanh các bạn, đừng bi quan và quan trọng nhất là đừng từ bỏ, cuộc sống tươi đẹp lắm, hãy trải nghiệm.

Cảm ơn Linh Hi, tác phẩm rất tuyệt vời.
 
1,150 ❤︎ Bài viết: 234 Tìm chủ đề
Xin chào, mình là thành viên của bang Land of Oblivion hôm nay mình xin có chút góp ý về tác phẩm: Thương anh của tác giả Alissa.

Đây là tác phẩm thứ hai của Alissa mà mình đã đọc, và lần này, phải nói rằng mình cực kì ấn tượng với văn phong của bạn ấy.

Nếu như ở Dối trá, mình cảm giác hụt hẫng và chơi vơi, thì ở Thương anh, mình cảm nhận được một sự trọn vẹn tuyệt vời. Nội dung vừa đủ, cảm xúc vừa đủ, tất cả đều đủ, nó làm mình cảm thấy vô cùng tâm đắc và hài lòng.

Câu chuyện bắt đầu với quá khứ, xuyên suốt thời gian, và đến với thực tại, những cảm xúc cứ ngày càng dày lên, đan chặt và hòa quyện vào nhau, nó giống như những sợ tơ nhỏ, nhẹ nhàng và khéo léo, nó chạm sâu vào cảm xúc của mỗi người.

Khi đọc câu chuyện của bạn, mình ngay lập tức tưởng tượng ngay đến việc người anh trong câu chuyện là một người thuộc cộng đồng LGBT, và, với cái nhìn khắt khe của xã hội, anh đã phải bỏ xứ ra đi, dù trong lòng rất mong rất nhớ, rất yêu thương gia đình. Nhưng, dù người anh đó không được ở cạnh bên bạn nữ trong câu chuyện, nhưng anh lại chính là điểm tựa, là mỏ neo níu giữ niềm tin và cuộc sống của bạn. Khi bạn thấy vui, khi bạn thấy khổ sở, khi bạn nhớ về quá khứ, hay khi nghĩ đến tương lai, bạn ấy luôn muốn được chia sẻ cùng anh của mình. Đó, là sợi dây gắn kết của tình thân, của gia đình, dù cho thời gian hay không gian có cách trở.

Điểm trừ duy nhất ở đây là có một vài lỗi sai chính tả không đáng có, hi vọng là bạn sẽ khắc phục ở những tác phẩm sau.

Cảm ơn bạn và chúc một ngày tốt lành.
 
14,921 ❤︎ Bài viết: 3172 Tìm chủ đề
Xin chào mọi người, chào bạn Alissa! Mình là thành viên của bang Land of Oblivion, hôm nay mình xin có chút góp ý về tác phẩm Tản Văn - Biển Và Tôi - Alissa nhé!

Đầu tiên mình rất ấn tượng về cái tên Alissa của bạn! Bởi vì mình thấy cái tên thân thiện ngay từ cái nhìn, cảm nhận đầu tiên nên mình quyết định đọc bài tản văn của bạn. Đọc xong, mình suy ngẫm nhiều điều về cuộc sống khắc nghiệt và mình cảm nhận được ý chí, nghị lực vượt lên trên hoàn cảnh bất lợi và tình người trong câu chuyện thật ấm áp.

Về nội dung:

Mình đánh giá nội dung của bạn thật có hồn. Tình yêu thương bạn dành có thiên nhiên, con người khiến tôi xúc động và cảm thấy khâm phục những người dân sống bằng nghề đánh bắt cá trên biển. Tôi đã từng đến biển, nên khi đọc bài viết của bạn tôi hiểu được những thông điệp ý nghĩa mà bạn muốn gửi gắm đến mọi người. Đó là hãy giữ gìn môi trường để thiên nhiên được bảo tồn xanh, sạch, đẹp. Tôi thích biển lắm dù giai đoạn tôi đến biển không khí thật mát mẻ, môi trường sạch, đẹp nên tôi không nhìn được những góc khuất ẩn sau vẻ huy hoàng. Mãi khi đọc bài của bạn, tôi mới mở rộng được tầm nhìn và sự hiểu biết. Trong lần đến biển, đâu đó tôi vẫn thấy những con người cơ cực, vất vả vì lo miếng cơm mang áo nhưng với tôi đó là hình ảnh cần cù, chăm chỉ, chịu thương chịu khó rất cao đẹp. Hôm nay đọc bài của bạn, kí ức trong tôi ùa về. Cảm ơn bạn vì đã có bài viết gây xúc động trong tôi.

Bên cạnh những lời khen, xin phép cho tôi được góp ý nhỏ với bạn là nội dung bạn rất tốt, nhưng có lúc bạn viết còn mơ hồ, lấp lửng. Tôi đọc có lúc cảm thấy rất lôi cuốn nhưng cũng có lúc hơi khó hiểu xíu. Bạn nên chú trọng, tập trung đến thế giới bên ngoài nhiều hơn, hạn chế viết theo cảm xúc quá nhiều thì sẽ tốt hơn.



Về Hình thức:

Ngôn ngữ bạn sử dụng gần gũi, mộc mạc, chân chất giúp người đọc dễ cảm thụ. Những hình ảnh, chi tiết trong bài viết được miêu tả cụ thể, kĩ lưỡng. Mình nghĩ bài viết của bạn có thể phát triển thêm thành truyện ngắn cũng rất ok đó nha! Đôi khi bạn sử dụng từ ngữ còn mơ hồ, vì bạn tập trung cảm nhận nhiều quá! Cảm xúc, tình cảm của bạn gửi gắm qua bài viết là tốt, nhưng mình nghĩ đôi khi cảm xúc của bản thân khó hiểu, khó diễn tả bằng lời, nên biết tiết chế cảm xúc bài tản văn sẽ hoàn thiện hơn.
 
40,801 ❤︎ Bài viết: 2293 Tìm chủ đề
Xin chào, mình là thành viên của bang Land of Oblivion hôm nay mình xin có chút góp ý về tác phẩm: Thương anh của tác giả Alissa.

Đây là tác phẩm thứ hai của Alissa mà mình đã đọc, và lần này, phải nói rằng mình cực kì ấn tượng với văn phong của bạn ấy.

Nếu như ở Dối trá, mình cảm giác hụt hẫng và chơi vơi, thì ở Thương anh, mình cảm nhận được một sự trọn vẹn tuyệt vời. Nội dung vừa đủ, cảm xúc vừa đủ, tất cả đều đủ, nó làm mình cảm thấy vô cùng tâm đắc và hài lòng.

Câu chuyện bắt đầu với quá khứ, xuyên suốt thời gian, và đến với thực tại, những cảm xúc cứ ngày càng dày lên, đan chặt và hòa quyện vào nhau, nó giống như những sợ tơ nhỏ, nhẹ nhàng và khéo léo, nó chạm sâu vào cảm xúc của mỗi người.

Khi đọc câu chuyện của bạn, mình ngay lập tức tưởng tượng ngay đến việc người anh trong câu chuyện là một người thuộc cộng đồng LGBT, và, với cái nhìn khắt khe của xã hội, anh đã phải bỏ xứ ra đi, dù trong lòng rất mong rất nhớ, rất yêu thương gia đình. Nhưng, dù người anh đó không được ở cạnh bên bạn nữ trong câu chuyện, nhưng anh lại chính là điểm tựa, là mỏ neo níu giữ niềm tin và cuộc sống của bạn. Khi bạn thấy vui, khi bạn thấy khổ sở, khi bạn nhớ về quá khứ, hay khi nghĩ đến tương lai, bạn ấy luôn muốn được chia sẻ cùng anh của mình. Đó, là sợi dây gắn kết của tình thân, của gia đình, dù cho thời gian hay không gian có cách trở.

Điểm trừ duy nhất ở đây là có một vài lỗi sai chính tả không đáng có, hi vọng là bạn sẽ khắc phục ở những tác phẩm sau.

Cảm ơn bạn và chúc một ngày tốt lành.

Xin chào mọi người, chào bạn Alissa! Mình là thành viên của bang Land of Oblivion, hôm nay mình xin có chút góp ý về tác phẩm Tản Văn - Biển Và Tôi - Alissa nhé!

Đầu tiên mình rất ấn tượng về cái tên Alissa của bạn! Bởi vì mình thấy cái tên thân thiện ngay từ cái nhìn, cảm nhận đầu tiên nên mình quyết định đọc bài tản văn của bạn. Đọc xong, mình suy ngẫm nhiều điều về cuộc sống khắc nghiệt và mình cảm nhận được ý chí, nghị lực vượt lên trên hoàn cảnh bất lợi và tình người trong câu chuyện thật ấm áp.

Về nội dung:

Mình đánh giá nội dung của bạn thật có hồn. Tình yêu thương bạn dành có thiên nhiên, con người khiến tôi xúc động và cảm thấy khâm phục những người dân sống bằng nghề đánh bắt cá trên biển. Tôi đã từng đến biển, nên khi đọc bài viết của bạn tôi hiểu được những thông điệp ý nghĩa mà bạn muốn gửi gắm đến mọi người. Đó là hãy giữ gìn môi trường để thiên nhiên được bảo tồn xanh, sạch, đẹp. Tôi thích biển lắm dù giai đoạn tôi đến biển không khí thật mát mẻ, môi trường sạch, đẹp nên tôi không nhìn được những góc khuất ẩn sau vẻ huy hoàng. Mãi khi đọc bài của bạn, tôi mới mở rộng được tầm nhìn và sự hiểu biết. Trong lần đến biển, đâu đó tôi vẫn thấy những con người cơ cực, vất vả vì lo miếng cơm mang áo nhưng với tôi đó là hình ảnh cần cù, chăm chỉ, chịu thương chịu khó rất cao đẹp. Hôm nay đọc bài của bạn, kí ức trong tôi ùa về. Cảm ơn bạn vì đã có bài viết gây xúc động trong tôi.

Bên cạnh những lời khen, xin phép cho tôi được góp ý nhỏ với bạn là nội dung bạn rất tốt, nhưng có lúc bạn viết còn mơ hồ, lấp lửng. Tôi đọc có lúc cảm thấy rất lôi cuốn nhưng cũng có lúc hơi khó hiểu xíu. Bạn nên chú trọng, tập trung đến thế giới bên ngoài nhiều hơn, hạn chế viết theo cảm xúc quá nhiều thì sẽ tốt hơn.

Về Hình thức:

Ngôn ngữ bạn sử dụng gần gũi, mộc mạc, chân chất giúp người đọc dễ cảm thụ. Những hình ảnh, chi tiết trong bài viết được miêu tả cụ thể, kĩ lưỡng. Mình nghĩ bài viết của bạn có thể phát triển thêm thành truyện ngắn cũng rất ok đó nha! Đôi khi bạn sử dụng từ ngữ còn mơ hồ, vì bạn tập trung cảm nhận nhiều quá! Cảm xúc, tình cảm của bạn gửi gắm qua bài viết là tốt, nhưng mình nghĩ đôi khi cảm xúc của bản thân khó hiểu, khó diễn tả bằng lời, nên biết tiết chế cảm xúc bài tản văn sẽ hoàn thiện hơn.

Mình cảm ơn hai bạn rất rất nhiều.

Những bài viết này đều là cảm xúc chân thật nhất của mình dành cho những thứ gần gũi quanh mình, đúng như bạn Ngọc Xuân nói đó là cảm xúc nên mình có phần thiên về phần đó có những cái suy nghĩ vào cảm xúc nó bộc lộ ra không theo một quy luật nào nên có gì khó hiểu mọi người thông cảm nhé, hi. Mình sẽ soát lại lỗi chính tả bạn Tiểu Nô Nô đã góp ý ạ.

Chân thành tiếp nhận góp ý của hai bạn và cảm ơn hai bạn rất nhiều. <3
 
14,921 ❤︎ Bài viết: 3172 Tìm chủ đề
Xin chào, mình là thành viên của bang Land of Oblivion, hôm nay mình xin có chút góp ý về tác phẩm: Tản Văn - Gửi Cho Con, Bảo Bối Của Bố - Bát Bảo Muội Muội nhé!

Trước tiên về nội dung:

Mình cảm thấy rất cảm động về tấm lòng yêu thương của người bố dành cho đứa con thân yêu của mình. Bảo bối là đứa con có cái tên gọi cực kỳ dễ thương. Ai từng làm bố, có con chắc hẳn đều hiểu được những suy nghĩ, tâm tư, tình cảm của người bố dành cho con cái. Không có điều gì tốt đẹp hơn, hạnh phúc hơn bằng việc nhìn con mình khỏe mạnh, lớn lên và trưởng thành. Những lo lắng, bất an của người bố là tâm lý chung, khó tránh khỏi. Mình cảm nhận được thông điệp ý nghĩa, tích cực mà bạn truyền tải thông qua bài tản văn để thể hiện tấm lòng, sự hy sinh bao la của người bố và lan tỏa tình yêu thương đến đứa con yêu dấu còn ở trong bụng mẹ. Đứa con chính là sức mạnh, niềm tin giúp người bố có thêm động lực, cố gắng vượt qua mọi khó khăn, vất vả và giông bão của cuộc đời. Mình cảm ơn bạn vì bài viết rất hay, chạm đến trái tim người đọc, nên phần nội dung này mình chỉ dành lời khen ngợi cho bài viết của bạn. Bạn hãy cố gắng tiếp tục và phát huy thế mạnh của mình nhé!

Về hình thức: Ngôn ngữ sử dụng gần gũi, dễ hiểu. Câu văn đơn giản, nhưng chứa chan tình yêu thương, tấm lòng hy sinh cao đẹp của người bố dành cho con. Những chi tiết, hình ảnh chân thực được bạn diễn tả góp phần giúp tản văn thêm sinh động, mạch lạc, trôi chảy và hấp dẫn hơn thể hiện được khát khao, niềm tin và hy vọng về đứa con.

Giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng như một lời tâm tình ngọt ngào với đứa con. Nếu để góp ý mình chỉ có một góp ý nhỏ xíu xìu xiu dành cho bạn thôi, đó là bạn nên chèn thêm hình ảnh vào bài viết cho sinh động hơn và cuối bài bạn nên kết thúc bằng từ: "Hết" nhé!

Cảm ơn bạn vì bài tản văn quá tuyệt vời này!
 
Chỉnh sửa cuối:
700 ❤︎ Bài viết: 54 Tìm chủ đề
Xin chào, mình là thành viên của bang Land of Oblivion, hôm nay mình xin có chút góp ý về tác phẩm: Tản Văn - Gửi Cho Con, Bảo Bối Của Bố - Bát Bảo Muội Muội của Land of Oblivion, tác giả Bát Bảo Muội Muội.

Mình thấy tên người đăng là Land of Oblivion nhưng trong bài tản văn lại để tên tác giả Bát Bảo Muội Muội. Mình có một thắc mắc, không biết 2 cái tên có phải cùng là một tác giả hay không?

Trước tiên về nội dung:

Mình cảm thấy rất cảm động về tấm lòng yêu thương của người bố dành cho đứa con thân yêu của mình. Bảo bối là đứa con có cái tên gọi cực kỳ dễ thương. Ai từng làm bố, có con chắc hẳn đều hiểu được những suy nghĩ, tâm tư, tình cảm của người bố dành cho con cái. Không có điều gì tốt đẹp hơn, hạnh phúc hơn bằng việc nhìn con mình khỏe mạnh, lớn lên và trưởng thành. Những lo lắng, bất an của người bố là tâm lý chung, khó tránh khỏi. Mình cảm nhận được thông điệp ý nghĩa, tích cực mà bạn truyền tải thông qua bài tản văn để thể hiện tấm lòng, sự hy sinh bao la của người bố và lan tỏa tình yêu thương đến đứa con yêu dấu còn ở trong bụng mẹ. Đứa con chính là sức mạnh, niềm tin giúp người bố có thêm động lực, cố gắng vượt qua mọi khó khăn, vất vả và giông bão của cuộc đời. Mình cảm ơn bạn vì bài viết rất hay, chạm đến trái tim người đọc, nên phần nội dung này mình chỉ dành lời khen ngợi cho bài viết của bạn. Bạn hãy cố gắng tiếp tục và phát huy thế mạnh của mình nhé!

Về hình thức: Ngôn ngữ sử dụng gần gũi, dễ hiểu. Câu văn đơn giản, nhưng chứa chan tình yêu thương, tấm lòng hy sinh cao đẹp của người bố dành cho con. Những chi tiết, hình ảnh chân thực được bạn diễn tả góp phần giúp tản văn thêm sinh động, mạch lạc, trôi chảy và hấp dẫn hơn thể hiện được khát khao, niềm tin và hy vọng về đứa con.

Giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng như một lời tâm tình ngọt ngào với đứa con. Nếu để góp ý mình chỉ có một góp ý nhỏ xíu xìu xiu dành cho bạn thôi, đó là bạn nên chèn thêm hình ảnh vào bài viết cho sinh động hơn và cuối bài bạn nên kết thúc bằng từ: "Hết" nhé!

Cảm ơn bạn vì bài tản văn quá tuyệt vời này!

Em cảm ơn vì chị đã góp ý ạ, đây là truyện do em viết và nộp bang nên sẽ đăng bằng nick bang nha chị iu: 333 Em rất mong chị luôn đồng hành và ủng hộ em ạ ^^ Em sẽ chú ý và khắc phục các vấn đề chị đã nhắc nhở ạ.
 
14,921 ❤︎ Bài viết: 3172 Tìm chủ đề
Em cảm ơn vì chị đã góp ý ạ, đây là truyện do em viết và nộp bang nên sẽ đăng bằng nick bang nha chị iu: 333 Em rất mong chị luôn đồng hành và ủng hộ em ạ ^^ Em sẽ chú ý và khắc phục các vấn đề chị đã nhắc nhở ạ.

Cảm ơn em vì bài tản văn hay, chất lượng, thật lay động lòng người!
 
14,921 ❤︎ Bài viết: 3172 Tìm chủ đề
Xin chào mọi người, chào bạn Đông Tàn! Mình là thành viên của bang Land of Oblivion, hôm nay mình xin có chút góp ý về tác phẩm Tản Văn - Năm Dài Tháng Rộng Nhưng Lại Ngắn Ngủi Đến Ngỡ Ngàng - Đông Tàn nhé!

Không biết Đông Tàn là tên thật của bạn hay chỉ là biệt danh? Đông tàn là cái tên lắm suy tư, hoài niệm và khá buồn, nhưng lại mang ý nghĩa tươi đẹp khi mùa Xuân đến mùa Đông qua đi. Đông Tàn là khát vọng vươn tới những điều vui tươi, tốt đẹp và thành công!

Về nội dung: Mình xúc động lắm khi đọc nội dung tản văn của bạn! Bạn biết không? Mãi mãi hay một đời đôi khi chỉ là lời nói để làm người khác vui lòng thôi, chứ nói đó đâu đi đôi với hành. Mình cảm nhận được hết những dòng bạn viết. Có nhiều người chịu cảnh mất mát, đau thương khi rời xa người mình yêu thương mãi mãi. Nhưng tôi nghĩ, điều đó không có nghĩa tình yêu sẽ mất đi mà luôn sống mãi trong trái tim người ở lại. Người ở lại hoài niệm, nhớ thương, ôm ắp kỉ niệm tuy buồn nhưng thật đẹp. Tình yêu đẹp không nhất thiết phải bên nhau mãi, mà chỉ luôn nghĩ, nhớ về nhau cũng đủ rồi. Yêu là bao dung, vị tha, bỏ qua mọi lỗi lầm của nhau. Tôi từng được người khác nói lời yêu mãi mãi, nhưng với tôi đó chỉ lời phù phiếm khi giờ người ta đang hạnh phúc bên người khác. Có lẽ buồn mấy thì tôi cũng thấy bình thường, vì lời nói gió bay mà. Tôi nhớ và biết ơn những điều họ từng đối xử tốt với tôi, thay vì trách cứ, hay oán hận. Cách vượt qua nỗi buồn, niềm đau là ta nên biết chấp nhận, biết ơn những gì đã xảy ra với mình. Cảm ơn bạn vì bài tản văn gây cảm động lòng người! Mình chỉ dành lời khen cho bạn thôi, vì mình cảm thấy mọi thứ trong bài hoàn hảo rồi.

Về hình thức: Ngôn từ gần gũi, dễ hiểu, cô động và súc tích. Những chi tiết, hình ảnh trong bài tản văn hết sức sinh động và chân thực. Giọng điệu nhẹ nhàng, tình cảm và sâu lắng. Những hình ảnh như: Người ông, người bà, người mẹ, đứa cháu.. góp phần giúp câu chuyện dễ đi vào lòng người. Không gian và thời gian trong câu chuyện được tác giả hồi tưởng từ quá khứ đến hiện tại. Hình ảnh bạn thêm vào bài tản văn thật ấn tượng.

Bài viết rất hay, ý nghĩa và xúc động. Xin dành mọi lời khen cho bạn! Hãy tiếp tục, cố gắng phát huy nhé!
 
14,921 ❤︎ Bài viết: 3172 Tìm chủ đề
Xin chào, mình là thành viên của bang Land of Oblivion hôm nay mình xin có chút góp ý về tác phẩm: Truyện Ngắn - Con Cá Bảy Màu - Bầu Trời Đầy Sao nhé! @Bầu Trời Đầy Sao

Về nội dung:

Mình cảm nhận được những tâm tư, tình cảm của bạn gửi gắm thông qua truyện ngắn, đó là thời gian có qua đi thì kỉ niệm tình bạn đẹp vẫn luôn vẹn nguyên. Truyện của bạn viết là câu chuyện kể với những kỉ niệm thời học sinh ngây thơ, hồn nhiên, trong sáng. Đó là câu chuyện đẹp thời học sinh, ai đọc cũng có thể cảm nhận được. Mình chỉ muốn góp ý nhỏ với bạn là nội dung truyện của bạn có phần rời rạc khiến người đọc không tìm thấy được sự kết nối giữa nội dung này với nội dung kia, nhưng mình cảm nhận được tinh thần viết bài của bạn rất cao.

Về hình thức: Ngôn từ dễ hiểu, giọng văn nhẹ nhàng, chi tiết, hình ảnh có sự liên tưởng mới mẻ. Mới đầu đọc tựa đề mình cứ nghĩ tác giả miêu tả về con cá bảy màu, nhưng khi đọc thì mới biết là tác giả nói về tình bạn. Tựa đề này mình thấy có gì không ổn lắm, vì nếu ví von con cá bảy màu nói về tình bạn thì mình nên đặt tựa đề sao cho liên quan đến bạn bè. Còn nếu trong truyện thì có thể lấy hình tượng con cá bảy màu để diễn tả cho tình bạn đẹp. Câu văn không có sự liên kết mạnh lạc. Truyện ngắn phải có nhiều đoạn văn, một đoạn văn phải từ 2 câu trở lên, còn trong bài này mình thấy một đoạn chỉ có 1 câu nên khi đọc khiến ta khó tiếp nhận, thiếu sự kết nối.

Cảm ơn bạn vì đã sáng tác truyện ngắn nói về tình bạn đẹp. Một số góp ý nhỏ dành cho bạn, hy vọng bạn đón nhận góp ý của mình với tâm thái vui vẻ, thoải mái và tích cực! Chúc bạn ra tác phẩm hay hơn nữa nhé!
 
Chỉnh sửa cuối:
14,921 ❤︎ Bài viết: 3172 Tìm chủ đề
Xin chào, mình là thành viên của bang Land of Oblivion hôm nay mình xin có chút góp ý về tác phẩm: Truyện Ngắn - Hãy Mang Ô Vào Những Ngày Mưa - Hắc Long Du Hí nhé!

@Hắc Long Du Hí

Về nội dung: Mình vô cùng ấn tượng với câu chuyện của bạn! Một câu chuyện buồn, thấm đẫm nước mắt và có cái kết bi thương. Là sinh viên đâu hẳn không áp lực. Cô gái trong câu chuyện đã chịu nhiều áp lực, tổn thương về thể chất lẫn tinh thần, đến khi không chịu được nữa cô gái ấy đã tìm con đường giải thoát rời xa cõi trần. Câu chuyện hay, nội dung giàu ý nghĩa, nhưng mình nghĩ bạn nên có bổ sung thêm phần sức mạnh niềm tin, lạc quan, sự tốt đẹp luôn ở phía trước, thay vì nỗi buồn, sự tiêu cực, hụt hẫng, đau khổ quá lớn khiến người đọc không tìm thấy sự tốt đẹp của cuộc sống. Bên cạnh nỗi buồn, mình nghĩ cần phải có niềm vui mới giúp cuộc sống muôn màu muôn vẻ! Nội dung mình chỉ góp ý chút xíu, vì mình đọc cảm thấy bi quan nhiều quá, nên tâm trạng độc giả dễ bị chùn xuống, nhưng có một điều mình công nhận truyện ngắn của bạn thật hay, xúc động và nghẹn ngào.

Về hình thức: Ngôn từ chân thực, cô đọng, súc tích. Những hình ảnh, chi tiết trong truyện được đầu tư, trau chuốt kĩ lưỡng, hấp dẫn, lôi cuốn người đọc. Cách trình bày gọn gàng, dễ nhìn. Giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng và đầy cảm xúc. Cốt truyện thú vị, linh hoạt từ lúc nhân vật nằm mơ và bừng tỉnh trở về thực tại phũ phàng. Không gian, thời gian chuyển đổi linh động gây hấp dẫn người đọc.

Cảm ơn bạn vì truyện ngắn quá hay, đầy cảm xúc và thương xót! Mình dành lời khen cho bạn nhiều, chỉ góp ý chút xíu về phần nội dung thôi. Chúc bạn ra nhiều tác phẩm mới hay hơn nữa nhé!
 
Chỉnh sửa cuối:
14,921 ❤︎ Bài viết: 3172 Tìm chủ đề
Xin chào mọi người, chào bạn Chin! Mình là thành viên của bang Land of Oblivion, hôm nay mình xin có chút góp ý về tác phẩm Truyện Ngắn - Vì Em Là Gió - Chin nhé!

@Chin

Tối qua mình đã đọc câu chuyện của bạn giữa chừng còn dang dở, nên hôm nay mình đọc tiếp hết trọn vẹn. Đọc câu chuyện của bạn, cảm xúc lắng xuống như thời gian đứng yên, không gian đột nhiên yên tĩnh, chỉ còn nghe tiếng gió thoảng.

Về nội dung:

Chính vì cảm xúc rất thật của bạn, nên bất kể ai đọc cũng có thể cảm nhận được tình cảm chân thành, sự tử tế của bạn dành cho cô gái. Trong tình yêu, có mấy ai yêu mà được trọn vẹn với người mình yêu. Yêu và được yêu vốn dĩ là thứ tình cảm tốt đẹp, cao thượng. Có lẽ câu chuyện của bạn khá buồn, vì cô gái ấy đã rời xa bạn rồi, nhưng mình nghĩ bạn hãy chắp cho tình yêu đôi cánh tự do. Nếu thực sự là của nhau thì sẽ quay về với nhau thôi.

Trong tình yêu không phân biệt đúng hay sai; phải hay trái, nếu bạn quan trọng, đặt nặng quá khứ của người ta thì sẽ vô tình làm họ tổn thương và cũng không thể gắn bó bên nhau lâu dài được. Hãy lắng nghe, cảm thông, chia sẻ, bao dung và tha thứ cho nhau. Mình tin rằng, ai rồi cũng xứng được yêu thương. Gió thích nô đùa, bay đi khắp phương trời nhưng rồi có khi gió cũng mỏi mệt và dừng lại. Vậy ngay lúc đó, liệu có ai chờ đợi gió!

Cảm ơn bạn vì truyện ngắn thật hay, giàu cảm xúc. Hy vọng bạn tìm thấy nhiều niềm vui, hạnh phúc giản đơn thường ngày để tiếp thêm nguồn động lực, sức mạnh giúp bản thân vượt qua mọi khó khăn, trở ngại, chông gai và thử thách.

Về hình thức:

Giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng. Ngôn từ gần gũi dễ hiểu. Danh xưng, cách gọi: Anh, nhỏ, nó, em.. thật trìu mến, gần gũi và thân thương được thay đổi linh hoạt. Không gian, thời gian trong truyện cũng được đan xen gây thú vị, hấp dẫn cho người đọc. Hình ảnh được chèn có nội dung, thông điệp vô cùng sâu sắc và ý nghĩa.
 
Chỉnh sửa cuối:
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back