Bút danh: Ly Cung hoàng đạo: Ma kết Sở thích: Học, viết lách, đọc sách, ca hát.. Sở đoản: Lười Đôi lời: Mình là Ly, rất vui khi gặp mọi người. Mình muốn thử sức với nhiều thể loại để sau này sẽ lôi ra đọc lại và cảm nhận nó với nhiều cung bậc cảm xúc khác nhau. Hy vọng trong tương lai, sẽ có nhiều bạn đọc góp ý hơn để tác phẩm của mình ngày một hoàn thiện nhé. Mình xin chân thành cảm ơn! Link tất cả các tác phẩm sáng tác: Truyện ngắn: Bấm để xem Truyện ngắn - Những vì sao - Ly Bách hợp - Gió nổi lên rồi - Ly Cổ đại - Hoài Chân Niệm Ngọc - Ly Viễn tưởng - Hoa nở giữa mùa đông - Ly Bài thơ - Tết với ta - Ly Bài thơ - Lá thư năm 1947 - Ly Tản văn - Tan trường - Ly Truyện ngắn - Cỏ lau - Ly Truyện ngắn - Tên anh còn mãi với đời - Ly Truyện ngắn - Khi mắt em vương màu nắng - Ly Truyện ngắn - Người cha - Ly Truyện ngắn - Hạ - Ly Truyện dài: Tiểu thuyết - Khi chúng ta lớn lên - Ly Bách hợp - Sau khi ta cùng vai chính đối nghịch - Ly
Chào em. Sau khi xem xong tác phẩm thì chị xin nói đôi dòng cảm nhận nha^^ Viễn Tưởng - Hoa Nở Giữa Mùa Đông - Ly Nhìn tổng thể tác phẩm thì thấy đây là một câu chuyện rất ý nghĩa. Thông điệp em truyền tải ở đây vô cùng thiết thực. Ô nhiễm môi trường, chiến tranh giữa các đế quốc là một vấn nạn lớn, đến nỗi chúng ta phải nghĩ ra giải pháp tìm ngôi nhà mới để thay thế cho Trái Đất khi tài nguyên không còn gì. Vậy là với trí tưởng tượng xa xôi về tương lai, con người tìm được nguồn sống mới. Tuy nhiên, cuối cùng vẫn hoài niệm về đất mẹ xa xưa. Ở đây, thấy rõ khát vọng sống mãnh liệt của con người, hình ảnh hoa xuyên tuyết - biểu tượng của niềm an ủi và hy vọng. Cái tên truyện em đặt rất hay: Hoa nở giữa mùa đông. Đi sâu vào phân tích tác phẩm thì chị xin chia sẻ cũng như đóng góp vài ý với em thế này nha: Thứ nhất: Về mặt ngôi kể Em kể theo ngôi thứ nhất (Tôi). Xem đoạn này nhé: Tiện lợi rất nhiều đúng không? "Lyn!" Tôi quay mặt qua nhìn về hướng phát ra tiếng chạy. Ồ, là người bạn thời thơ ấu của tôi – Alan. Gần đến chỗ tôi nằm, cậu ta thả chậm bước chân rồi vừa thở hồng hộc vừa nói: "Lyn, chúng ta có đối thủ rất cừ, hắn muốn thách đấu với cậu trong ma trận mô phỏng." => Vậy nhân vật Tôi tên Lyn. Xem câu này nha: Tôi rất nhanh nhập vào ô trống "Saturn". => Vậy mật danh của Lyn là Saturn. Em xem đoạn này nha: Đầu tiên là Venus, cậu ta người nhỏ nhắn nhưng rất nhanh nhẹn. Sở trường chính là bắn súng. Tiếp đến là Mars với kỹ năng cơ giáp vô cùng điêu luyện, Jupiter có biệt tài quan sát, phân tích tình hình và Neptune có tài lãnh đạo mọi người – cậu ta cũng vừa ứng cử chức vị đại biểu nhưng vì chưa đủ tuổi mà bị từ chối trong khi khả năng tranh luận, sức thuyết phục trong từng câu từ không thua kém bất kỳ ai. Xem kĩ đoạn này luôn: Tôi là Venus, à không Venus là mật danh tôi đã từng sử dụng trong cuộc chiến được mọi người tôn vinh là huyền thoại, tên tôi là Lang. Tôi đã xuất ngũ từ sau trận chiến đó và sống bằng trợ cấp của chính phủ, nhưng nguồn thu nhập chính của tôi đến từ việc viết sách – hồi ký về tháng ngày trên Trái Đất. (Chương 7) Thêm cái đoạn Saturn nói: "Venus, tôi giao Kaz và hoa xuyên tuyết cho cậu! Nhất định, hai người sẽ trở về hành tinh an toàn." Tôi mỉm cười, theo sau nhảy xuống khỏi tàu, trên tay là khẩu súng, nã liên tục vào máy bay quân địch. "Không!" Cả Venus và Kaz đều la lớn. "Đi đi, khi tôi còn cầm cự được." => Qua mấy cái đoạn đó, thì em chốt lại nhân vật đã hy sinh là: Mars, Saturn, Jupiter, Neptune Trong khi Saturn chính là nhân vật Tôi, mà nhân vật chính chết thì có đâu tới khúc dẫn cô gái Kaz về nhà. Có một sự vi diệu ở đây là tự nhiên em chuyển nhân vật Tôi - Saturn thành Venus! Em nhìn đây: Tôi là Venus, à không Venus là mật danh tôi đã từng sử dụng trong cuộc chiến được mọi người tôn vinh là huyền thoại, tên tôi là Lang. => Trong khi hồi đầu mật danh là Saturn và tên nhân vật tôi là Lyn. => Nói tóm lại: Em lộn tên nhân vật nhé! Thứ hai: Xây dựng cốt truyện Nội dung chính là 5 chàng trai đi tìm hoa xuyên tuyết. Vậy đối tượng quan trọng trong câu chuyện này là hoa xuyên tuyết. Tuy nhiên, 7 chương truyện em viết nội dung không phải nâng tầm đối tượng chủ chốt này lên. Những thứ em miêu tả nào là công nghệ, tích phân rồi sự kì diệu của khoa học tương lai. Em viết phải nói là đầu tư chi tiết, lượng thông tin vô cùng nhiều, nó có thể gây choáng ngợp nếu nói là khá dư thừa. Vì em chỉ viết truyện ngắn và nội dung tóm gọn trong 7 chương, những thứ em đề cập lại không có đất dụng võ nhiều. Ngay từ đầu mình không nên nói quá nhiều. Câu chuyện em viết mới vô nó khá nhạt. Đối với tiểu thuyết viễn tưởng, muốn người ta tin những gì em miêu tả thì em phải biết cách dẫn dắt, phải khiến người ta dần tin rằng thứ mình nói là thật. Ví dụ truyện Tây Du Ký. Ai cũng biết thiên đình, thần tiên thì không có thật. Biết bao nhiêu tàu vũ trụ đi thăm dò có thấy thiên đình đâu. Vậy tại sao người ta vẫn tin, vẫn làm phim, viết truyện về thần tiên này kia nọ? Đơn giản là sự dẫn dắt. Cái gì sinh động, lôi cuốn, ly kì là con người sẽ bị thu hút ngay dù họ biết không thật. Như truyện em viết hiện tại, em muốn người ta tin thì em khoan đưa ra bối cảnh đồ sộ hoành tráng như thế. Hãy dẫn dắt từ từ qua cái nhìn của nhân vật. Chương 1 của em, phần kể quá dài, có thể nói là lê thê và lan man luôn đó. Đã nói về hành trình tìm hoa thì em cần chú trọng vào đó. Đằng này em kể quá trời luôn. Tự nhiên câu chuyện bị thiếu chiều sâu. Để câu chuyện này cuốn hút thì ngay chương đầu em tả cảnh cuộc đua xe xuyên hành tinh một cách ngoạn mục đi. Kế đến, em bắt đầu mở ra bối cảnh, không gian các thứ. Kế tiếp là nhân vật Tôi bồi hồi nhớ lại cuộc sống hay tâm sự về Trái Đất hoặc suy nghĩ trong lòng gì đó. Đại khái là em đảo lại thứ tự các tình tiết trong chương một để nó gây sự tò mò và thích thú nơi độc giả em ạ. Kế tiếp thì sao nào? Hình ảnh căn phòng thí nghiệm, một tiêu bản hay một giọt chiết xuất hoặc bất cứ cái gì đó quý giá từ cây hoa xuyên tuyết. Rồi tất cả cùng họp, cùng thảo luận và ý niệm về tương lai đối với loại cây này. Cách dựng truyện như thế nó hấp dẫn hơn em trình bày hiện tại á em. Thậm chí nhiều đoạn người ta có thể lướt luôn để xem cuộc hành trình đi tới đâu. Em viết dài dòng thế là bị mất điểm khâu dẫn dắt rồi em. Mình bỏ qua khâu đi tìm hoa, giờ mình nói lúc gặp hoa. Đoạn này em tả cực kì qua loa luôn. Đường vào nơi này đều có màu trắng xanh, hơi lạnh tỏa ra ở hai bên vách tường, băng đều đọng thành thạch nhũ, lấp lánh như kim cương. Mặt đất trơn bóng, trông khá giống với động lưu ly. Nhóm chúng tôi cùng tộc trưởng và Kaz tiến đến nơi có hạt giống hoa xuyên tuyết thuần chủng nhưng vùi mãi trong đất và chưa bao giờ nở. Chúng đã ở động băng này rất lâu rồi. "Từ khi ta sinh ra, đã nghe ông cha nói về nơi này. Nhưng chỉ có tộc trưởng mới biết chính xác hang động ở đâu." Tộc trưởng vuốt bộ râu, khẽ nói. "Cậu trai trẻ, cậu hãy cùng Kaz trích máu vào đi. Tùy duyên phận mà sẽ nở lên bao nhiêu cây. Cái này chúng ta không nói trước được." Tôi gật đầu, nghe theo lời tộc trưởng cầm lấy thanh đao nhanh chóng cắt đầu ngón tay, để máu rớt xuống đất. Kaz trông khá nhát nhưng sau cùng em vẫn vượt qua sợ hãi của bản thân mà dùng lưỡi đao sắc nhọn cứa vào ngón tay mình. Đợi một lát, sự kỳ diệu đã xuất hiện. Đất mà chúng tôi nhỏ máu vào xuất hiện luồng ánh sáng trắng xanh, rất đạm rồi sau đó một mầm chồi đã vươn lên khỏi bùn đất. Liên tiếp là hai, ba, tổng cộng có năm mầm chồi hết thảy. Chúng tôi nhìn nhau, trên gương mặt đều mỉm cười. "Đúng là chiến binh có khác." Tộc trưởng ánh mắt mang cười nhìn hạt nảy mầm. "Không bao lâu nữa, cây sẽ có hoa. Đến lúc đó còn phải cần máu của cậu và Kaz nuôi nó." => Cảm giác khi gặt hái thành quả là gì? => Chúng tôi nhìn nhau, trên gương mặt đều mỉm cười. Trải qua biết bao nhiêu khó khăn để hoàn thành nhiệm vụ, tìm được rồi mỉm cười. Vậy thôi hà. Em tả vậy chưa đủ. Tâm lý nhân vật vậy không hợp với những gì họ đã làm. Trong khi đoạn này lại khá quan trọng. Thứ ba: Tình tiết 1. Tiền đã biến thành tích phân: Chương 1 Tích phân là gì? => Là một khái niệm và phạm trù toán học liên quan đến toàn bộ quá trình thay đổi của một thực thể nguyên thuỷ phụ thuộc vào biến số khi đã xác định được tốc độ thay đổi của nó. (Wikipedia) Tiền thì không thể biến thành khái niệm được. Ví dụ ở tương lai, người ta không dùng tiền mà thay vào đó là một cái thẻ chỉ số thông minh chẳng hạn. Con người đã sử dụng bộ não thông minh của mình thế nào, rồi chất xám mình tích lũy ra sao, đại loại thế. Để mà khi cần vận dụng máy móc hay làm cái gì đó chỉ cần nạp thẻ này vào. Không thì hạt năng lượng cơ thể hoặc bất cứ thứ gì mà em tưởng tượng nó hiện hữu dưới trạng thái vật chất ấy em ạ. Em để cái tích phân là nó sai sai rồi. Ví như thế giới chúng ta sống, có ai lại bảo mình trao đổi cái này cái kia bằng tích phân đâu. Mình tưởng tượng thì nó phải hợp lý em ạ^^ 2. Hoa xuyên tuyết là hoa có thật. Mặc dù mình có thể tưởng tượng ra đủ thứ, tuy nhiên cái chi tiết phải Lấy máu nuôi hoa thì tự dưng có ác cảm với hoa luôn. Trong phim kinh dị, cái gì lấy máu người nuôi là nó không tốt đẹp rồi. Ví dụ cái khúc cây hoa cuối cùng chết, mình dùng máu mình cứu nó thì thuyết phục hơn. Máu là nguồn sống của mình và mình vì cứu hoa mà sẵn sàng làm điều đó. Vậy nó mới cảm động em à. 3. Sau khi hầm bị nổ, mặt Venus và Jupiter đều cháy đen từng mảng. Em tả vậy là sao em? Cháy đen từng mảng mà hai ông này vẫn sống vui sống khoẻ à. Sao không gào thét, kêu la nhỉ. Chỗ này tả sai rồi. Phải nói là mặt bị nám khói đen. Chưa kể, sóng xung kích sau vụ nổ có thể làm mấy vị này thăng thiên luôn đó. Em cần nghiên cứu lại nha em. Ảnh hưởng của vụ nổ thì xung quanh sẽ thế nào.. 4. Sau khi ông nội chết thì Kaz đòi đi theo Saturn. => Không thấy sự dũng cảm của cô gái này. Lại một nhân vật muốn từ bỏ đất mẹ thân yêu. 5. Áo chuyên dụng Mặc dù từ này phổ biến trên Trái Đất nhưng em dùng trong truyện này không hợp. Lẽ ra nên dùng từ áo du hành vũ trụ, áo phi hành gia, áo vệ binh, đơn giản nhất là áo du hành. Em để áo chuyên dụng là dễ liên tưởng ngay đến áo dùng cho công nhân trong xưởng, thậm chí phòng thí nghiệm, phòng mổ.. Lời kết: Truyện em viết nổi bật về mặt ý nghĩa. Tuy nhiên, cách em dẫn dắt truyện còn khá hạn chế, chưa thật lôi cuốn và hấp dẫn. Câu chuyện tính kể quá nhiều, nó hơi dài dòng và lan man. Tuyến nhân vật bị xáo trộn khúc về cuối. Nội tâm nhân vật chưa sâu sắc, chủ yếu là kể nên độc giả khó cảm nhận hết những gì em muốn gửi gắm trong tác phẩm. Tâm lý từng nhân vật, em khắc họa chưa thật nổi bật, còn thiếu nét riêng rất nhiều. Thông qua câu chuyện này, chị cũng học hỏi em nhiều về những triết lý nhân sinh mà em đề cập. Nói chung vừa góp ý vừa học hỏi cũng là một cách hay em nhỉ^^ Chúc em ngày càng tiến bộ nha❤️
Hi chị Tiên, đầu tiên em rất cảm ơn chị vì chiếc nhận xét vô cùng có tâm luôn ^^, Sau đây là một số điều em muốn nói thêm. Về mặt ngôi kể, không phải em nhầm tên nhân vật hay gì đâu ạ mà thật ra đó xem như "Tự thuật của Venus" sau khi trở về quê hương, em không ghi rõ mà chỉ phân chia bằng dấu * nên có thể khiến nhiều người hiểu nhầm hihi (cái này em sẽ bổ sung vào). Về cốt truyện, em đồng tình với ý kiến của chị nhưng chưa biết phải tìm cách giải quyết như thế nào. Đọc lời nhận xét của chị xong là vẽ ra được hướng cải tạo truyện trong đầu luôn ấy ạ ^^. Về tình tiết, "tiền thành tích phân" - theo suy nghĩ của em lúc viết truyện này, AI đóng vai trò chủ chốt trong thế giới tương lai - tạo công ăn việc làm, dịch vụ giải trí.. nên ta sẽ chi trả cái mà liên quan đến AI - số liệu. Không biết chị Tiên có tham khảo các loại truyện xuyên nhanh không, vì em hay đọc truyện thể loại này và nhân vật chính dùng tích phân để trao đổi với hệ thống để mua đồ ạ. Hoa xuyên tuyết là hoa có thật, nhưng ở đây ý em muốn truyền đạt là hoa xuyên tuyết thuần chủng - một mẫu chủng để các hoa con mọc trên dãy núi. Nên các nhà khoa học dù đã đem nhiều hoa về hành tinh nhưng không thể lai tạo => vì họ không biết được bí mật này. Lấy máu nuôi hoa nhưng máu không phải của người thường mà là chiến binh được thần linh công nhận - vì truyện thiên hướng viễn tưởng nên em muốn có thêm chút xíu tâm linh vào đó. Nhưng ý tưởng chị nói cũng hay hay, em sẽ suy nghĩ để xem thêm vào truyện như thế nào ạ ^^. Về tình tiết 3, em sẽ xem lại và điều chỉnh cho hợp lý. Nếu buff áo chuyên dụng quá thì lại không hay chị nhỉ. Về tình tiết 4, Kaz đi theo Saturn. Ông nội chết, tộc nhân cũng bị giết không rõ tung tích - chỗ dựa dẫm của cô đã mất, cô chỉ có thể nương nhờ Saturn vì đây là người chồng trên danh nghĩa. Ở lại cũng chết, không ở lại thì biết đi đâu? Nếu đi theo Saturn, có khi đây lại là con đường tốt nhất. Sau cùng, qua lời tự thuật của Venus, Kaz cũng đã trở thành đại biểu hành tinh Trái Đất - rõ ràng trải qua nhiều biến cố mới có thể tôi luyện nên con người khác của Kaz. Em cũng muốn bổ sung thêm một ý, Kaz cảm nhận được sự xa cách của tộc nhân, kể cả những bạn chơi cùng cô lúc nhỏ nên khi biến cố ập đến cô chỉ có thể nghĩ đến Saturn, dẫu sao cũng chỉ là một thiếu nữ, người cô có thể nghĩ đến không nhiều. Về tình tiết 5, em sẽ suy nghĩ tên khác cho nó. Chị nói em mới để ý luôn ^^. Chốt lại, em cảm ơn chị Tiên rất nhiều nhiều về những lời nhận xét quý báu trên. Em sẽ theo đó mà chỉnh sửa, chúc chị một buổi chiều đầy năng động hen. Trân trọng!
Ý là, tui chỉ muốn hỏi "ánh mi trên mắt" có nghĩa là gì thôi, hoặc là cái cảm giác mà mình sẽ cảm thấy ấy. Kiểu, theo cảm nhận của tui, nếu bạn dùng hai hình tượng để thể hiện một hình ảnh khác thì thường sẽ kiểu như "ánh hoàng hôn trong mắt người" hay là gì đó đại loại thế. Khi tui đọc "ánh mi trên mắt", tui chưa cảm nhận được cái hình ảnh mà ngay lập tức mình sẽ tưởng tượng đến khi mình đọc được một cái gì đó mang tính biểu tượng ấy.
Mình sửa lại tí là "Ánh trên mi mắt người" nha. Trước hết cảm ơn bạn đã đặt câu hỏi, mình xin giải thích một xíu tại sao lại là mi mắt. Ban đầu mình định đề tên là "ánh trong mắt.." nhưng sau đó, khi nhìn một hình ảnh khác về mắt mình cảm thấy muốn sửa lại. Giống kiểu màu xanh đó trong con ngươi nhưng nhìn từ xa thì cảm giác nó ánh màu lên cả mi á bạn. Mình suy nghĩ sao thì đặt tên vậy và do ngẫu hứng nên khó tránh khỏi việc gây khó hiểu hoặc hiểu nhầm ý mình muốn truyền đạt đến mọi người, hihi. Không biết giải thích như thế này có thỏa lòng bạn không nhưng dù sao vẫn cảm ơn và chúc bạn buổi chiều vui vẻ nhé!
Bấm để xem Chào Ly. Mình xin nhận xét một chút về chương 1 của: Ánh trên mi mắt người là màu xanh thẫm của biển khơi. Cũng vì hôm nay mình mới đọc nên mình sẽ bắt đầu từ chương 1 nhé. Vì mình cũng chăm chỉ đọc truyện từ Á sang Âu nên cái gu nó cũng mặn mà đôi chút. Tất cả những gì mình nói chỉ là quan điểm cá nhân nên có thể nó không đại biểu cho sự chính xác hoàn toàn. Đầu tiên, có vẻ như cách hành văn của bạn chuẩn mực, đâu ra đấy, rất ổn định. Nhưng cách bạn dẫn dắt câu chuyện chưa thật sự lôi cuốn. Chương mở đầu thường rất quan trọng, nó quyết định việc mình có giữ chân được độc giả hay không. Mình mới biết có hai trường phái, thứ nhất đó là viết một cách tự nhiên, nghĩ gì viết đó. Thứ hai chính là viết biểu diễn. Mình có biết một tác giả đầy tham vọng, ông dùng mọi cách để đẩy câu chuyện kịch tính lên một cách hết sức có thể dù mới chương 1. Và thế là độc giả bị cuốn theo, như ăn phải bùa mê vậy, từ đầu đến cuối không thể rời khỏi cuốn sách. Nhưng mình không thể phủ định là Ly viết hay đấy, nhưng là hay so với người khác thôi, không phải hay so với chính bạn. Mình cảm nhận được khả năng của bạn sẽ còn phát huy được cao nữa cao nữa. Xét về tổng thể thì nội dung chưa bứt phá, tính cách nhân vật hơi nhạt nhòa. Nói vậy chứ đừng giận mình nha. Vì tính mình rất hay thẳng thật, và còn vì khi nhận xét góp ý mình phải chân thành chứ không thể khen nịnh mấy câu hời hợt, như vậy thì thật thiếu tôn trọng người tác giả. Soái, trân trọng.
Cảm ơn Soái đã nhận xét hihi. Mình sẽ không giận bất cứ ai chia sẻ suy nghĩ của họ về những tác phẩm mình viết cả mà ngược lại trân trọng cũng như mong chờ có được sự góp ý nhiều hơn từ mọi người để ngày một hoàn thiện các tác phẩm hơn nữa. Về việc dẫn dắt câu chuyện chưa cuốn hút như bạn nói thì mình vẫn đang học hỏi từ mọi người cũng như tự chỉnh sửa các sai sót của bản thân và hy vọng ngày nào đó có thể thỏa mãn bạn đọc cũng như chính bản thân mình. Về phần mình, thông thường mở đầu của các truyện dài không hiểu sao mình lại viết khá nhạt, có thể là vì chưa vào được nhịp độ cũng như tình tiết của truyện. Nhưng phần sau của truyện như thế nào thì mong rằng Soái sẽ theo dõi đến cùng nhé. Tính cách nhân vật thì mình nghĩ vì chưa vào mạch chính mà chỉ là những dòng cảm nghĩ của nhân vật "Tôi" nên có lẽ chưa để lại ấn tượng đặc biệt gì, cái này mình sẽ xem xét và chỉnh sửa những chương kế tiếp để miêu tả rõ hơn về tâm lý cũng như tính cách hai nhân vật chính. Nội dung về sau mình xin giữ bí mật và để mọi người tự cảm nhận sau khi đọc hết toàn bộ tác phẩm (spoil xíu là đội nón vào vì cua hơi khét). Trân trọng những góp ý vô cùng chân thành đến từ Soái, mong rằng trong tương lai mình sẽ học hỏi thêm được nhiều từ những góp ý của Soái cũng như mọi người. Cuối tuần vui vẻ nhé! Trân trọng, Ly
Tất nhiên là, Soái sẽ theo dõi hết câu chuyện để biết và cũng để mở mang thêm tầm nhìn. Nói thật là mình cũng dễ tính, chuyện gì cũng đọc được. Nhưng khi đọc truyện của những ngòi bút có tài năng thì mình sẽ chú trọng, đọc chậm, kỹ lưỡng hơn. Ngủ ngon Ly nhé, Soái sẽ xem xét việc đội nón bảo hiểm. Để xem chuyện tình của hai người đẹp ấy có gì nào? Hi, mai rồi đọc tiếp. Pypy.
Hihi. Thật không lịch sự nếu tôi ngồi lên giường như lời em mời gọi. Ly hài hước một cách duyên dáng ấy. Sau khi đọc xong chương 2, mình có đôi dòng cảm nghĩ thế này. Mình cảm giác là đã chính thức du nhập vào dòng chảy của câu chuyện, hiểu được Thạnh Di hơn, và cả Ngọc Doanh nữa. Mình xin được thu hồi lời nói tối hôm qua. Phải nói sao nhỉ, hai cô gái ấy thật ra rất thú vị. Điềm đạm, cũng cởi mở, quan trọng là cả hai đều tinh tế. Mình cũng thích một mối quan hệ có thể không ngần ngại chia sẻ mọi thứ cùng nhau, nói chuyện cả một ngày không biết chán, tâm đầu ý hợp như tri âm tri kỷ, mà đó còn là người yêu mình nữa thì tuyệt vời biết bao. Hai nhân vật chính, Soái nghĩ là mình có thể sẽ bị thu hút bởi cả hai, có thể yêu được một trong hai ẻm đó. Chương này yên ả, có thể gọi là 'những giây phút êm đềm' nhưng đọc không hề chán nha, hình như tình yêu trong họ đang dần ươm mầm rồi á. Khi đọc, bất tri bất giác Soái sẽ tủm tỉm cười, giống như mình hòa vào cùng nhân vật, được lây lan sự nhẹ nhàng, ngọt ngào và dịu dàng như mây của hai cô gái. À, mình thích cái cách Thạnh Di thả tim cho mỗi một người nhắn và cách mà Ngọc Doanh ghen sau này nè (=_^)
Hehe, thiệt ra Ly cũng y Soái vậy á. Lúc viết các chương xong và đọc lại để soát chính tả cũng như chỉnh sửa cách hành văn là cứ tủm tỉm cười mãi thôi. Mình vô cùng trân trọng cách Soái bày tỏ cảm nghĩ sau khi đọc xong một chương truyện và rất thích đọc luôn, Soái nhớ viết nhiều nhiều cảm nghĩ lên nhé! Nếu thế thì mình sẽ không ì ạch nữa mà có động lực để viết xong hai chương cuối.