À vâng, sau khi Soái đọc hết chương 3 thì mình cũng xin được phát biểu đôi lời.
Điều đầu tiên mà mình cảm nhận, được cảm nhận qua con chữ là tác giả thật tình dễ thương. Nhiều khi một tác phẩm văn học cũng giống như 'kính chiếu yêu' vậy, phần nào nói lên tâm tình, nỗi lòng 'mẹ ruột'. Mình rất thích những gam màu nhẹ nhàng đáng yêu, và sợ bị ngược luyến. Ai mà không thích vừa đọc truyện vừa ngoạc miệng cười đúng không? Chỉ đến khi thất tình mình mới cần điều gì thê lương thảm khốc.
E hèm, quay trở lại câu chuyện, đọc đến đoạn mỗi khi Thạnh Di nhắn tin với bé Doanh mà thêm từ 'yêu yêu' vào là tim mình coi như nhũn nhão. Cứ cười suốt thôi, thêm cả cái đoạn cụng đầu cũng làm mình hào hứng. Haha, lại còn điêu dân nữa chứ, sảng khoái quá trời đi.
Nhưng mà, Soái cảm giác được hai vô gái này vô cùng ngạy cảm, thuộc tuýp hay suy nghĩ, yêu những người thế này thì họ luôn luôn tinh tế nhưng cũng vì thế họ rất dễ thương tổn, nhiều khi chỉ một lời nói thôi cũng khiến họ 'rầu'. Và ở độ tuổi học sinh thì hai cô nàng có phần hơi chín chắn, chứ không nhây nhây như mình ^^ (lại cười tiếp). Thế giới của truyện này giống như thế ảo mộng, hai em cứ nhu nhã khiến mình quên đi cái xô bồ đời thực. Chung quy là khi đọc tim mình cũng rung rinh nhẹ, vì mình cũng có 'cảm xúc' đối với nữ nhân. Rất kết Ngọc Doanh vì cái mức độ gian manh ngầm ngầm của em ấy. Thi thoảng đổi gió đọc bách cũng hay. Soái xin được chào tạm biệt Ly, mai gặp lại nè..
Điều đầu tiên mà mình cảm nhận, được cảm nhận qua con chữ là tác giả thật tình dễ thương. Nhiều khi một tác phẩm văn học cũng giống như 'kính chiếu yêu' vậy, phần nào nói lên tâm tình, nỗi lòng 'mẹ ruột'. Mình rất thích những gam màu nhẹ nhàng đáng yêu, và sợ bị ngược luyến. Ai mà không thích vừa đọc truyện vừa ngoạc miệng cười đúng không? Chỉ đến khi thất tình mình mới cần điều gì thê lương thảm khốc.
E hèm, quay trở lại câu chuyện, đọc đến đoạn mỗi khi Thạnh Di nhắn tin với bé Doanh mà thêm từ 'yêu yêu' vào là tim mình coi như nhũn nhão. Cứ cười suốt thôi, thêm cả cái đoạn cụng đầu cũng làm mình hào hứng. Haha, lại còn điêu dân nữa chứ, sảng khoái quá trời đi.
Nhưng mà, Soái cảm giác được hai vô gái này vô cùng ngạy cảm, thuộc tuýp hay suy nghĩ, yêu những người thế này thì họ luôn luôn tinh tế nhưng cũng vì thế họ rất dễ thương tổn, nhiều khi chỉ một lời nói thôi cũng khiến họ 'rầu'. Và ở độ tuổi học sinh thì hai cô nàng có phần hơi chín chắn, chứ không nhây nhây như mình ^^ (lại cười tiếp). Thế giới của truyện này giống như thế ảo mộng, hai em cứ nhu nhã khiến mình quên đi cái xô bồ đời thực. Chung quy là khi đọc tim mình cũng rung rinh nhẹ, vì mình cũng có 'cảm xúc' đối với nữ nhân. Rất kết Ngọc Doanh vì cái mức độ gian manh ngầm ngầm của em ấy. Thi thoảng đổi gió đọc bách cũng hay. Soái xin được chào tạm biệt Ly, mai gặp lại nè..