[Thế giới 2] Chương 140: Nữ minh tinh tai tiếng và ảnh đế cao lãnh
[HIDE-THANKS]
[/HIDE-THANKS]
[HIDE-THANKS]
Giờ phút này.
Giọng nói người phụ nữ mềm mại, mang theo oán trách.
Chui tọt vào trong lòng Tạ Phỉ.
Trên khuôn mặt tuấn tú của anh bị dục vọng cắn nuốt từng một chút thay thế cho sự bình tĩnh.
Con ngươi thâm thúy như cũ, nếu cẩn thận nhìn kỹ sẽ phát hiện ra, ẩn nấp trong đó là tình yêu mãnh liệt.
"Em nói xem?"
Trầm giọng, mang theo ý cười từ tính cùng với bàn tay nóng bỏng bên hông truyền đến Tô Yên.
Nóng đến mức khiến Tô Yên run lên.
Một tay anh chống trên vách tường, sống lưng hơi cong, áo sơmi màu trắng, mang theo hương vị cấm dục.
Giây tiếp theo, cả người cô bay trên không, bị Tạ Phỉ bế lên.
Tô Yên bị ném xuống giường lớn mềm mại, thân thể hơi nảy lên, vừa định chống tay ngồi dậy, đã bị người đàn ông bá đạo ấn về.
"Tạ phu nhân, giờ là lúc Tạ tiên sinh chứng minh cho em, rốt cuộc là anh có được hay không!"
Khi nói những lời này, quanh người Tạ Phỉ tràn ra hơi thở nguy hiểm, nhìn chăm chú thật sâu vào người phụ nữ trong ngực, phẳng phất giống như dã thú đang chuẩn bị nuốt con mồi của mình vào bụng.
Không, thừa, một, miếng!
"Nhưng mà.. Ưm.."
Đôi môi đỏ mọng như cánh hoa bị ngậm lấy, hơi thở cực kỳ nóng bỏng, trong phòng ngủ tràn ra không khí ái muội.
Mãi đến khi, chút không khí duy nhất sắp cạn kiệt!
Trong gian phòng ngủ, không khí nóng đến mức Tô Yên không thở nổi. Cô chỉ có thể dựa vào người anh, tay nhỏ cào loạn sau lưng anh tạo thành những vết đỏ --
Thật lâu sau.
Lâu đến mức ban ngày thành ban đêm, phía trên dải ngân hà là những ngôi sao sáng.
Cuối cùng động tác của Tạ Phỉ càng ngày càng mạnh mẽ, Tô Yên không nhịn được nữa, khóe mắt đỏ hồng, cắn lên bả vai Tạ Phỉ.
"Anh yêu em!" Giọng nói trầm thấp, nỉ non từng tiếng bên tai.
Đời này không thay đổi.
Lông mi Tô Yên run rẩy.
【Đinh! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ! 】
* * *
"Cạch!"
Cửa sắt to rộng mở ra hai bên.
"Đi ra ngoài đi, về sau phải thay đổi làm người tốt. Mấy thứ đồ kia, tốt nhất là đừng nên đụng vào!"
Ôn Ngọc mờ mịt bị đẩy ra, bốn phía hoang vắng, cũng không có người đến đón cô ta.
Cô ta ôm đồ vật của mình, ngồi xổm trên mặt đất, không nhịn được rơi lệ.
Nếu sớm biết rằng đối phó Tô Yên sẽ nhận lại kết cục này.
Cô ta tuyệt đối sẽ không động thủ với Tô Yên.
Như thế ít nhất, cô ta dựa vào cha mẹ mình, cho dù thế nào, cũng có thể đi lên.
Chung quy, là lòng tham --
* * *
Bởi vì câu anh yêu em kia, Tô Yên cam tâm tình nguyện ở lại ở thế giới này, làm bạn đời với Tạ Phỉ.
Cô dùng thời gian 5 năm, hoàn thành tâm nguyện của nguyên thân, bước lên đỉnh cao của giới giải trí.
Sau đó tuyên bố giải nghệ trên Weibo, cùng một ngày, Tạ Phỉ cũng rời khỏi giới giải trí.
Vô số fans rơi lệ, vội vàng níu giữ.
【Vĩnh viễn nhớ rõ đến Tô Yên và Tạ Phỉ mang cho chúng ta cảm động cùng kinh hỉ. 】
【Tôi biết tôi không thể giữ được hai người, nhưng tôi có thể chúc phúc hai người. 】
【Nếu có người hỏi tôi, vì sao lại yêu cô ấy như vậy. Có lẽ là vì cô ấy ngã xuống vực sâu cũng không từ bỏ, có lẽ là vì cô ấy lén làm từ thiện, cho dù bị buộc đến tuyệt cảnh cũng chưa từng mất đi sự lương thiện. Tôi yêu cô ấy, mười năm như một ngày. 】
Sau này, Tô Yên dùng tất cả thời gian ở bên Tạ Phỉ.
Hai người cùng đi qua nhiều nơi trên cả nước, gặp qua vô số người, vô số phong cảnh kinh diễm.
Cũng nói vô số lần anh yêu em, em yêu anh --
* * *
"Ngươi cút ngay cho ta! Nếu không phải ngươi khư khư cố chấp, tổ mẫu ngươi sao có thể ưu tư thành bệnh?"
Đầu Tô Yên còn đang hoảng hốt, đã bị đẩy một cái thật mạnh.
Cả người lảo đảo, hung hăng đập vào bàn tròn lớn làm bằng gỗ hoa lê.
Sau đó, trước mắt tối sầm vì đau đớn.
"Đại tiểu thư, người không sao chứ?"
"Đại tiểu thư.."
Tiếng bước chân hỗn độn truyền đến, Tô Yên híp mắt, bắt đầu tiếp thu ký ức.
Thế giới này là vương triều Đại Yến, nữ chủ cũng tên Tô Yên, là đại tiểu thư phủ tướng quân, được sủng ái từ nhỏ.
Bởi vì là con đầu lòng của Tô tướng quân Tô Triệt cùng phu nhân, nề nếp Tô gia chính trực trong sạch, chưa từng nạp thiếp. Lại xuất thân từ con nhà võ, vẫn luôn là nghiêm khắc nam nhi, sủng ái nữ nhi.
Kết quả sủng Tô Yên đến mức vô pháp vô thiên, không để ai trong mắt. Sau đó ở dạ yến trung thu, nàng vừa gặp đã yêu Thất hoàng tử Yến Nam Triều, làm lơ khuyên can trong nhà, khư khư cố chấp.
Toàn thân toàn tâm đều đặt lên người Yến Nam Triều, chết cũng không hối cải.
Lại không biết, vì sao Tô gia luôn đạt được tín nhiệm của Hoàng đế, chính là bởi vì Tô gia chỉ trung thành với hoàng đế, không kéo bè kéo cánh.
Giọng nói người phụ nữ mềm mại, mang theo oán trách.
Chui tọt vào trong lòng Tạ Phỉ.
Trên khuôn mặt tuấn tú của anh bị dục vọng cắn nuốt từng một chút thay thế cho sự bình tĩnh.
Con ngươi thâm thúy như cũ, nếu cẩn thận nhìn kỹ sẽ phát hiện ra, ẩn nấp trong đó là tình yêu mãnh liệt.
"Em nói xem?"
Trầm giọng, mang theo ý cười từ tính cùng với bàn tay nóng bỏng bên hông truyền đến Tô Yên.
Nóng đến mức khiến Tô Yên run lên.
Một tay anh chống trên vách tường, sống lưng hơi cong, áo sơmi màu trắng, mang theo hương vị cấm dục.
Giây tiếp theo, cả người cô bay trên không, bị Tạ Phỉ bế lên.
Tô Yên bị ném xuống giường lớn mềm mại, thân thể hơi nảy lên, vừa định chống tay ngồi dậy, đã bị người đàn ông bá đạo ấn về.
"Tạ phu nhân, giờ là lúc Tạ tiên sinh chứng minh cho em, rốt cuộc là anh có được hay không!"
Khi nói những lời này, quanh người Tạ Phỉ tràn ra hơi thở nguy hiểm, nhìn chăm chú thật sâu vào người phụ nữ trong ngực, phẳng phất giống như dã thú đang chuẩn bị nuốt con mồi của mình vào bụng.
Không, thừa, một, miếng!
"Nhưng mà.. Ưm.."
Đôi môi đỏ mọng như cánh hoa bị ngậm lấy, hơi thở cực kỳ nóng bỏng, trong phòng ngủ tràn ra không khí ái muội.
Mãi đến khi, chút không khí duy nhất sắp cạn kiệt!
Trong gian phòng ngủ, không khí nóng đến mức Tô Yên không thở nổi. Cô chỉ có thể dựa vào người anh, tay nhỏ cào loạn sau lưng anh tạo thành những vết đỏ --
Thật lâu sau.
Lâu đến mức ban ngày thành ban đêm, phía trên dải ngân hà là những ngôi sao sáng.
Cuối cùng động tác của Tạ Phỉ càng ngày càng mạnh mẽ, Tô Yên không nhịn được nữa, khóe mắt đỏ hồng, cắn lên bả vai Tạ Phỉ.
"Anh yêu em!" Giọng nói trầm thấp, nỉ non từng tiếng bên tai.
Đời này không thay đổi.
Lông mi Tô Yên run rẩy.
【Đinh! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ! 】
* * *
"Cạch!"
Cửa sắt to rộng mở ra hai bên.
"Đi ra ngoài đi, về sau phải thay đổi làm người tốt. Mấy thứ đồ kia, tốt nhất là đừng nên đụng vào!"
Ôn Ngọc mờ mịt bị đẩy ra, bốn phía hoang vắng, cũng không có người đến đón cô ta.
Cô ta ôm đồ vật của mình, ngồi xổm trên mặt đất, không nhịn được rơi lệ.
Nếu sớm biết rằng đối phó Tô Yên sẽ nhận lại kết cục này.
Cô ta tuyệt đối sẽ không động thủ với Tô Yên.
Như thế ít nhất, cô ta dựa vào cha mẹ mình, cho dù thế nào, cũng có thể đi lên.
Chung quy, là lòng tham --
* * *
Bởi vì câu anh yêu em kia, Tô Yên cam tâm tình nguyện ở lại ở thế giới này, làm bạn đời với Tạ Phỉ.
Cô dùng thời gian 5 năm, hoàn thành tâm nguyện của nguyên thân, bước lên đỉnh cao của giới giải trí.
Sau đó tuyên bố giải nghệ trên Weibo, cùng một ngày, Tạ Phỉ cũng rời khỏi giới giải trí.
Vô số fans rơi lệ, vội vàng níu giữ.
【Vĩnh viễn nhớ rõ đến Tô Yên và Tạ Phỉ mang cho chúng ta cảm động cùng kinh hỉ. 】
【Tôi biết tôi không thể giữ được hai người, nhưng tôi có thể chúc phúc hai người. 】
【Nếu có người hỏi tôi, vì sao lại yêu cô ấy như vậy. Có lẽ là vì cô ấy ngã xuống vực sâu cũng không từ bỏ, có lẽ là vì cô ấy lén làm từ thiện, cho dù bị buộc đến tuyệt cảnh cũng chưa từng mất đi sự lương thiện. Tôi yêu cô ấy, mười năm như một ngày. 】
Sau này, Tô Yên dùng tất cả thời gian ở bên Tạ Phỉ.
Hai người cùng đi qua nhiều nơi trên cả nước, gặp qua vô số người, vô số phong cảnh kinh diễm.
Cũng nói vô số lần anh yêu em, em yêu anh --
* * *
"Ngươi cút ngay cho ta! Nếu không phải ngươi khư khư cố chấp, tổ mẫu ngươi sao có thể ưu tư thành bệnh?"
Đầu Tô Yên còn đang hoảng hốt, đã bị đẩy một cái thật mạnh.
Cả người lảo đảo, hung hăng đập vào bàn tròn lớn làm bằng gỗ hoa lê.
Sau đó, trước mắt tối sầm vì đau đớn.
"Đại tiểu thư, người không sao chứ?"
"Đại tiểu thư.."
Tiếng bước chân hỗn độn truyền đến, Tô Yên híp mắt, bắt đầu tiếp thu ký ức.
Thế giới này là vương triều Đại Yến, nữ chủ cũng tên Tô Yên, là đại tiểu thư phủ tướng quân, được sủng ái từ nhỏ.
Bởi vì là con đầu lòng của Tô tướng quân Tô Triệt cùng phu nhân, nề nếp Tô gia chính trực trong sạch, chưa từng nạp thiếp. Lại xuất thân từ con nhà võ, vẫn luôn là nghiêm khắc nam nhi, sủng ái nữ nhi.
Kết quả sủng Tô Yên đến mức vô pháp vô thiên, không để ai trong mắt. Sau đó ở dạ yến trung thu, nàng vừa gặp đã yêu Thất hoàng tử Yến Nam Triều, làm lơ khuyên can trong nhà, khư khư cố chấp.
Toàn thân toàn tâm đều đặt lên người Yến Nam Triều, chết cũng không hối cải.
Lại không biết, vì sao Tô gia luôn đạt được tín nhiệm của Hoàng đế, chính là bởi vì Tô gia chỉ trung thành với hoàng đế, không kéo bè kéo cánh.