Ngôn Tình [Edit] Bệnh Kiều Nam Thần Hắc Hoá, Quá Ngọt Rồi! - Mộ Thanh Liễm

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Michella2k4, 30 Tháng chín 2021.

  1. Michella2k4

    Bài viết:
    0
    [​IMG]

    Bệnh kiều nam thần hắc hóa, quá ngọt rồi!

    Tác giả: Mộ Thanh Liễm

    Editor: Diệp Nhã Phong

    Thể loại: Ngôn tình, mau xuyên, 1v1

    Bản gốc: Mau xuyên hắc hóa: Bệnh kiều nam thần, ngọt tạc

    Tình trạng: Tạm ngưng

    [Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Michella

    Văn án

    (1v1) "Tầm tầm, em không thấy đường, để anh ôm em đi." Ôn nhu thâm tình, đem cô ôm kiểu công chúa lên.

    Nhiễm Mộ Tầm: Ha, mắt tôi chính là do anh làm mù.

    "Bảo bối, ăn xong rồi ngủ sớm một chút." Cường hãn sủng nịnh, bê một bàn thức ăn ngon tinh xảo.

    Nhiễm Mộ Tầm: Anh tính toán nuôi tôi trắng trẻo mập mạp, rồi một ngụm cắn tôi, biến tôi cũng trở thành tang thi sao?

    "Nhiễm tiểu thư, cùng tôi đối diễn không?" Cao lãnh đạm bạc, chủ động gõ cửa phòng cô.

    Nhiễm Mộ Tầm: Thực xin lỗi, tôi không cảm thấy cảnh sát thủ biến thái phanh thây người có gì để đối!

    "Bạn học Nhiễm, đến văn phòng tôi một chuyến." Nho nhã khiêm tốn, khẽ dùng tay đẩy mắt kính.

    Nhiễm Mộ Tầm: Giáo thụ, trên bàn anh vẫn còn quyển < GIẢI PHẪU HỌC NGƯỜI> kìa.

    Vì để trọng hồi thân thể, Nhiễm Mộ Tầm phải xuyên qua 3000 thế giới, cùng nam thần bệnh kiều đấu trí đấu dũng, ngăn cản thế giới tan vỡ, thu hoạch tích phân.

    Sau khi quay về thế giới hiện thực..

    Hửm? Vị đại lão này sao lại quen thuộc như vậy? Đặc biệt là nụ cười khiến cô rùng mình kia.
     
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng mười một 2021
  2. Michella2k4

    Bài viết:
    0
    Chương 1: Ôn nhu nam thần x phúc hắc ' Manh nữ' (1)

    Tác giả: Mộ Thanh Liễm

    Edit: Diệp Nhã Phong

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhiễm Mộ Tầm mở to mắt, nhưng chỉ thấy trước mắt một mảnh hắc ám.

    Đây là thế giới đầu tiên sau khi cô cùng Tiểu Phong Tử ký kết hkhế ước. Năm phút trước, hệ thống Tiểu Phong Tử đã nói cho cô nội dung của thế giới này. Tư Cận Trạch, là ca ca vị hôn phu của nguyên thân, cũng là đối tượng công lược thứ nhất của cô.

    Tiểu Phong Tử là hệ thống xuyên thư, chuyên môn đi cứu vớt các nam thần hắc hóa do bị nam chủ không biết từ đâu đến cướp đi nữ chủ.

    Mà cô, sở dĩ nguyện ý tiến vào một đám thế giới tan vỡ hoặc là sắp tan vỡ đề làm nhiệm vụ, chính là bởi vì cô muốn sống lại. Ở thế giới hiện thực, cô đã chết rất thảm. Tiểu Phong Tử đã đáp ứng cô, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, sẽ giúp cô trọng tố thân thể. Cứu vớt mỗi cái thế giới không bị tan vỡ, cô có thể đạt được 10 tích phân, tích phân có thể dùng để đổi đạo cụ, cũng có thể đổi thân thể mà cô muốn cùng với đạo cụ xuyên về thế giới của cô.

    Vì trở về thế giới hiện thực, chẳng sợ Tư Cận Trạch, nam thần thế giới này là biến thái, cô cũng phải công lược hắn!

    "Ký chủ, cô hiện tại đã bị Tư Cận Trạch làm mù đôi mắt, dựa theo cốt truyện tan vỡ, Tư Cận Trạch sẽ nhân lúc cô phẫu thuật ghép giác mạc giết chết nam chủ thế giới này, Tư Cận Chi. Hơn nữa, giả vờ trở hành hắn ở bên cạnh cô. Sau khi nữ chủ khôi phục thị lực biết được tất cả mọi chuyện liền muốn tự sát, lại bị Tư Cận Trạch cầm tù, bị ngược đãi mà chết.

    Tiểu Phong Tử bình tĩnh giảng thuật về cốt truyện thế giới tan vỡ.

    Mộ Nhiễm Tấm kéo kéo khoé miệng. Cái thế giới thứ nhất liền gặp được biến thái, hơn nữa cô lại là cái kẻ tàn phế. Tuy chỉ là tạm thời.

    Nhiệm vụ này độ khó cũng quá cao đi!

    Tiểu Phong Tử như biết suy nghĩ của cô, nói:" Ký chủ có thể thông qua nhiệm vụ lâm thời tuỳ cơ đưa ra để lấy tích phân, tích phân lâm thời chỉ cho phép dùng ở thế giới mà cô hoàn thành nhiệm vụ lâm thời mà thôi, Ký chủ có thể dùng nó để đổi lại thị lực bình thường a! "

    " Đinh! Nhiệm vụ tuỳ cơ thứ nhất: Cùng đối tượng công lược hôn môi. Khen thưởng: 1 tích phân. "

    "... "

    Nhiễm Mộ Tầm vô lực, trong lòng thật muốn chửi bậy một câu.

    " 1 tích phân có thể đổi được cái gì.. "

    " Bởi vì là cái thế giới đầu tiên của ký chủ, cho nên ký chủ có thể nhận được ưu đãi đặc biệt, 1 tích phân liền có thể đổi được thị lực bình thường nha! "

    "... "

    Nhiễm Mộ Tầm đem lời cự tuyệt đến bên miệng nuốt trở về. Vô luận như thế nào, có thể nhìn thấy so với làm người mù vẫn tốt hơn.

    Tiểu Phong Tử nhắc nhở: Ký chủ, đối tượng công lược đang tới gần.

    Nữ chủ cùng tên với Nhiễm Mộ Tầm, hiện giờ nữ chủ đang ở trong bênh viện. Một tuần trước, gia đình cô cùng nhau xảy ra tai nạn xe cộ, Nhiễm phụ Nhiễm mẫu qua đời. Nữ chủ đại khái là có quang hoàn đi, chỉ chịu chút trầy da. Dù bị mù đôi mắt, nhưng chỉ cần ghép giác mạc liền có thể khôi phục thị lực bình thường.

    Nhiễm Mộ Tầm đã xem qua cốt truyện, cô biết, trận tai nạn xe cộ này là do đối tượng công lược của cô, ca ca nam chủ thế giới này, Tư Cận Trạch tạo ra.

    " Nhiễm Nhiễm, anh tới đón em. "Thanh âm từ tính, ôn nhu vang lên.

    Đúng là đối tượng công lược, Tư Cận Trạch.

    Nhiễm Mộ Tầm đã chuẩn bị tốt tâm lý, chần chờ, thiếu nữ mảnh mai bên giường bệnh mờ mịt nhìn cạnh cửa sổ," Cận.. Cận Chi? "

    Nam nhân sửng sốt, giống như chưa từng nghĩ rằng cô sẽ nhận sai thanh âm của hắn. Nhưng mà..

    Hắn rũ lông mi xuống, đè thấp thanh âm,".. Là anh. "

    Nhiễm Mộ Tầm vươn cánh tay mảnh khảnh tới, tựa hồ muốn chạm vào hắn, nhưng lại vì nhìn không được, vẫn luôn không thể chạm tới hắn.

    ".. Anh ở đây. "

    Thanh âm khàn khàn, Tư Cận Trạch tiến lên, đứng bên cạnh cô.

    Đôi tay không biết làm sao lập tức ôm lấy eo hắn, đem mặt chôn vào lòng ngực hắn, nhưng bởi vì cô đang ngồi, kỳ thật là mặt của cô chôn ở chỗ bụng nhỏ của hắn..

    " Thật tốt quá, Cận chi, anh rốt cuộc đã trở lại!"

    Chỗ nào đó trên thân thể cứng lên, nhưng ánh mắt Tư Cận Trạch liền lạnh xuống.
     
    Thile, Linmk, JiHan_Park3 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng mười 2021
  3. Michella2k4

    Bài viết:
    0
    Chương 2: Ôn nhu nam thần x phúc hắc ' Manh nữ' (2)

    Tác giả: Mộ Thanh Liễm

    Edit: Diệp Nhã Phong

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tư Cận Chi, lại là Tư Cận Chi..

    Đều đã mù, hắn chăm sóc cô hơn một tuần, cô lại chỉ nghĩ đến cái tên Tư Cận Chi chưa từng xuất hiện quá một lần kể từ lúc cô xảy ra tai nạn xe cộ!

    Tư Cận Chi rốt cuộc có cái gì tốt?

    Rõ ràng thanh mai trúc mã cùng cô lớn lên là hắn, người sủng cô là hắn, từ nhỏ đến lớn vô luận cô nghĩ muốn cái gì hắn đều sẽ tìm cách lấy cô. Chính là, thời điểm hắn 18 tuổi, phụ thân đem cái tư sinh tử vẫn luôn dưỡng ở bên ngoài, Tư Cận Chi mang về nhà. Cô liền yêu hắn. Kẻ luôn bá đạo vô lễ, thậm chí cô khinh thường, Tư Cận Chi!

    Hắn tận mắt nhìn thấy thiếu nữ hắn sủng mười tám năm cứ như vậy phản bội chính mình. Mười tám năm hắn có bao nhiêu sủng cô, liền có bấy nhiêu hận cô!

    Đúng vậy, giờ phút này Tư Cận Trạch đối nữ chủ đã không có yêu, chỉ có hận.

    Cô liền cùng cái đại cẩu hắn dưỡng khi còn nhỏ giống nhau. Hắn hao hết tâm tư đem nó nuôi đến mập mạp trắng trẻo, đến cuối cùng nó lại quay sang cắn hắn một ngụm!

    Cái đại cẩu kia rốt cuộc bị chính tay hắn giết chết rồi đem nướng.

    Mà thiếu nữ trước mắt..

    Tư Cận Trạch ánh mắt lạnh lùng nhìn người khóc nức nở chôn ở chỗ bụng nhỏ của hắn..

    Nếu cô cũng phản bội hắn, cô cũng sẽ có kết cục như nó!

    Tiểu Phong Tử nhìn nhìn ánh mắt Tư Cận Trạch, nuốt nước miếng..

    Còn hảo ký chủ hiện tại nhìn không thấy..

    Nó đột nhiên có chút may mắn.

    Tư Cận Trạch vươn tay tới, vuốt ve Nhiễm Mộ Tầm đầu tóc, hầu kết giật giật, cuối cùng nói: "Đúng vậy.. Anh đã trở về."

    Mà Tư Cận Chi..

    Hắn vĩnh viễn đều không thể về được!

    Hắn vuốt ve rõ ràng thực nhẹ thực ôn nhu, nhưng bởi vì biết rõ hắn là dạng người gì, Nhiễm Mộ Tầm thế nhưng toàn thân đều nổi da gà.

    Cô ngẩng đầu lên, đồng tử mất đi tiêu cự có vẻ mờ mịt vô cùng.

    Tư Cận Trạch nhìn cô, híp híp mắt.

    Nhìn cô mờ mịt như vậy, đơn thuần đến cực điểm, lại dễ bắt nạt. Nhìn cô vô lực bắt lấy góc áo hắn toàn tâm toàn ý dựa vào hắn, tin tưởng hắn..

    Thật tốt a..

    Nếu cô mù cả đời thì thật tốt!

    Ngón tay Tư Cận Trạch ấm áp nhẹ nhàng mơn trớn khóe mắt Nhiễm Mộ Tầm, giúp cô lau khô nước mắt.

    Động tác rõ ràng là cực kỳ ôn nhu, nhưng Nhiễm Mộ Tầm đều cảm thấy lạnh từ trong ra ngoài, lông tơ đều dựng đứng lên.

    Cô nỗ lực nở một cười tới, đẩy hắn ra, "Cận Chi, mang em về nhà.. Em không nghĩ ở chỗ này."

    ".. Hảo."

    Bên tai truyền đến động tĩnh thu dọn đồ vật, Nhiễm Mộ Tầm mới thả lỏng được một chút. Trong đầu liền truyền đến tiếng Tiểu Phong Tử nói: "Ký chủ, Tư Cận Trạch vừa mới ngửi nội y của cô.."

    "..."

    "Di nha! Trong tay hắn như thế nào sẽ có nội y cô? Còn giấu ở nơi gần sát trái tim, coi như bảo bối! Đam mê này cũng quá biến thái đi!"

    "..."

    "Ký chủ! Hắn không phải là thường xuyên đối với cô có ý dâm đi? Thiên a.. Háo sắc tình hảo biến thái. Nhưng mà, tôi thích!"

    "..."

    Nhiễm Mộ Tầm khóe miệng vừa kéo.

    "Loại chuyện này.. Cậu không cần nói cho tôi."

    Tiểu Phong Tử hơi hơi mỉm cười, "Hệ thống chỉ là trợ giúp ký chủ bị mù xác định tình huống xung quanh mà thôi."

    "..."

    Phải không? Cô thật sự hoài nghi tính chân thật của vấn đề này nha..

    Phía dưới Tiểu Phong Tử có nhiều thế giới tan vỡ như vậy, nhiều nam thần hắc hóa như vậy. Cộng thêm có cái nam thần hắc hóa đối với cô có ham thích biến thái Tư Cận Trạch, cô cảm thấy, bản thân Tiểu Phong Tử cũng chính là kẻ điên, cùng Tư Cận Trạch đều là biến thái!

    Tiểu Phong Tử: "Ký chủ suy nghĩ cái gì, bổn hệ thống đều có thể nghe được nga ^_^"

    "..."

    Nhiễm Mộ Tầm tức khắc không còn gì để nói.

    Tư Cận Trạch thực mau giúp cô thu dọn đồ đạc, đi đến bên người cô, "Nhiễm Nhiễm, đi thôi!"

    Hắn thích gọi cô là "Nhiễm Nhiễm" giống như khi còn bé vậy. Bởi vì đó là xưng hô chỉ thuộc về hắn, những người khác đều là kêu cô "Mộ Tầm", "Tiểu Tầm".

    Nhiễm Mộ Tầm gật gật đầu, vươn tay tới, thật cẩn thận mà đứng lên. Giây tiếp theo, tay nhỏ lạnh lẽo đã được bao bọc bởi bàn tay to ấm áp của nam nhân: "Cẩn thận một chút."

    Giọng nói hắn mang theo vài phần cưng chiều cùng bất đắc dĩ.

    Nhưng Nhiễm Mộ Tầm lại cười không nổi.

    Bởi vì loại cảm giác cái gì cũng nhìn không được, chỉ có thể bị người dẫn dắt, hắn đưa cô đi nơi nào cô cũng phải đi tới nơi đó. Cái cảm giác bất lực này, khiến cô cảm thấy bực bội.

    Thật quá không ổn.

    Càng khó chịu chính là, mặc dù đã có hắn dẫn dắt, cô vẫn đi rất khó khăn.

    Vì thế, khi đi tới thang lầu, Tư Cận Trạch buông tay cô ra, trực tiếp ôm cô lên!
     
    Thile, Linmk, Linhthuyy2 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng mười một 2021
  4. Michella2k4

    Bài viết:
    0
    Chương 3: Ôn nhu nam thần x phúc hắc ' Manh nữ' (3)

    Tác giả: Mộ Thanh Liễm

    Edit: Diệp Nhã Phong

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhiễm Mộ Tầm la lên một tiếng, bị hắn ôm kiểu công chúa lên.

    "Anh, anh định làm gì.."

    Giọng nói nam nhân từ đỉnh đầu truyền đến, "Em đi quá chậm.. Hơn nữa, mới là lầu hai mà thôi, không cần thiết phải đi thang máy, anh ôm em đi xuống cầu thang."

    "..."

    Nhiễm Mộ Tầm trầm mặc trong chốc lát, chỉ có thể ngoan ngoãn ôm cổ hắn, cảm nhận được từng hơi thở trầm ổn thong thả của hắn phun ở mẫn cảm trên cổ cô, cổ đều đỏ lên.

    Rất nhanh liền tới bãi đỗ xe, Nhiễm Mộ Tầm được đạt tại ghế phụ bên cạnh tay lái. Còn không có thả lỏng, hơi thở nguy hiểm lại quen thuộc của nam nhân liền ngay sát trước mặt cô!

    "Làm, làm gì?"

    Trong bóng đêm, cô khẩn trương lấy tay chống lại hắn, lại không ý thức được, đôi tay nhỏ của cô đè lên vị trí vô cùng ái muội..

    Vừa lúc đặt ở nơi mẫn cảm nhất trước ngực hắn..

    Thân thể này vô cùng yếu ớt, đôi tay vừa nhỏ vừa mềm, giống như chỉ cầm nắm chặt một chút liền sẽ gãy vậy. Cô chạm như vậy một cái, làm nam nhân cảm thấy trước ngực ngứa ngứa..

    Tư Cận Trạch rũ xuống lông mi, nhìn đôi tay trắng nõn của cô, vô cùng nổi bật dưới sự tăm tối trong xe..

    Đôi tay như vậy, nếu là dùng dây thừng màu đỏ trói lại, làm cô không thể giãy giụa, không thể tránh thoát.. Hình ảnh kia nhất định.. thực duy mỹ!

    Yết hầu hắn giật giật, cố gắng khắc chế đem cô đôi tay bắt lấy, lại chậm rãi tiến lại gần. Ở thởi điểm cô vì căng thẳng mà có chút hít thở không thông, tay hắn xuyên qua chỗ đùi cô, thay cô buộc đai an toàn. Đôi tay hắn lơ đãng..

    Đụng phải bộ ngực cao ngất của cô.

    Nhiễm Mộ Tầm tức khắc cứng đờ.

    Đáng chết! Giả thiết thế giới này là như thế nào? Thân thể này tứ chi cùng eo đều tinh tế như vậy, ngực như thế nào liền như vậy..

    Lỗ tai cô đều đỏ cả lên.

    Bên tai truyền đến tiếng Tư Cận Trạch cười khẽ đầy sung sướng, xe bắt đầu chuyển động.

    Nhiễm Mộ Tầm nhấp môi, nhắm mắt lại làm bộ ngủ.

    Trong đầu hệ thống nhắc nhở: "Ký chủ, đối tượng công lược giá trị hảo cảm 80.. Giá trị hắc hóa 100."

    "..."

    Nhiễm Mộ Tầm ở trong lòng thẩm rủa.

    Đáng chết, giá trị hảo cảm của một đám bệnh kiều hắc hóa đối với nữ chủ đều cao như vậy, chính là càng cao cô liền càng nguy hiểm. Hơn nữa, giá trị hắc hóa của hắn..

    Đã tới đỉnh điểm!

    Nói cách khác, nếu cô không làm gì tới giảm bớt giá trị hắc hóa của hắn..

    Chỉ sợ nhiệm vụ còn không có hoàn thành, mạng nhỏ của cô phải liền phải giao cho hắn!

    Thời điểm ký kết khế ước, Tiểu Phong Tử đã nhắc nhở cô, ở trong thế giới nhiệm vụ chết đi, cô chính là thật sự đã chết.

    Cô không muốn chết.

    Xe rốt cuộc ngừng lại.

    Ở trong thời gian dài trầm mặc, Nhiễm Mộ Tầm mở to mắt, tay vẫn luôn bắt lấy đai an toàn nhanh chóng mở ra.

    Tư Cận Trạch híp híp mắt, xuống xe, mở ra cửa ghế phụ, thật cẩn thận đem cô ôm lên!

    "Không, không cần.. Em có thể tự mình đi!"

    Nhiễm Mộ Tầm có chút khẩn trương nói.

    "Nghe lời.. Anh lát nữa còn phải đi giúp em dọn đồ lại đây."

    Nữ chủ bởi vì cha mẹ qua đời, không nguyện ý chỉ có một mình một người ở Nhiễm gia. Tư Cận Trạch mấy ngày trước liền kiến nghị làm cô tạm thời đến ở Tư gia, nữ chủ từ nhỏ cũng coi Tư gia như nhà của mình, liền đồng ý rồi.

    ".. Ân."

    Nhiễm Mộ Tầm chỉ đành để Tư Cận Trạch lần nữa ôm cô kiểu công chúa.

    "Đại.. Tiên sinh, Nhiễm tiểu thư hảo!"

    Bên tai truyền đến giọng nói đầu bếp của Tư gia, Lưu thẩm. Thanh âm tựa hồ có chút chần chờ.

    Bất quá Nhiễm Mộ Tầm cũng không nghi hoặc, trên danh nghĩa cô là vị hôn thê Tư Cận Chi, lại bị Tư Cận Trạch ôm công chúa đi vào.. Lưu thẩm kinh ngạc cũng là bình thường.

    Vừa mới không trực tiếp kêu "Đại thiếu gia", đoán chắc là bị Tư Cận Trạch ngăn cản.

    Được đặt lên giường, Nhiễm Mộ Tầm còn không kịp khẩn trương, trong đầu liền vang lên tiếng Tiểu Phong Tử:

    "Ký chủ, đối tượng công lược đem cô ôm tới phòng hắn."
     
    Thile, Linmk, JiHan_Park3 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 7 Tháng mười 2021
  5. Michella2k4

    Bài viết:
    0
    Chương 4: Ôn nhu nam thần x phúc hắc ' Manh nữ' (4)

    Tác giả: Mộ Thanh Liễm

    Edit: Diệp Nhã Phong

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "..."

    Nói cách khác, đây là phòng của hắn, giường của hắn?

    Nhiễm Mộ Tầm lập tức méo mặt.

    Tư Cận Trạch vừa lòng mà nhìn thân mình cô nhỏ xinh ngồi ở trên giường lớn màu đen của hắn, khẽ chạm vào chóp mũi cô, "Em nghỉ ngơi một chút, có việc gì liền gọi Lưu thẩm, anh đi giúp em dọn đồ."

    ".. Được, cảm ơn anh, Cận.. Chi."

    Cô nâng mắt lên, đơn thuần nói.

    Tư Cận Trạch đi ra ngoài.

    Nhưng trong phòng đều là hơi thở của hắn. Tiểu Phong Tử không nói thì không có vấn đề. Vừa nói, cô liền hô hấp đều không được tự nhiên.

    Có loại cảm giác thở không nổi.

    Cô sờ soạng đứng lên, thật cẩn thận mà mở ra cửa sổ. Không bao lâu, Tiểu Phong Tử liền nhắc nhở Tư Cận Trạch đã trở lại.

    Nhiễm Mộ Tầm cương một chút, lần nữa sờ soạng trở lại trên giường. Nhưng bởi vì quá gấp gáp, liền đụng vào cái bàn, làm đổ bình hoa trên mặt bàn. Bình hoa vỡ tan thành từng mảnh, cô cũng ngã ngồi xuống..

    Tay cùng chân đều bị mảnh nhỏ cắt qua.

    Tiểu Phong Tử bình tĩnh nói: "Ký chủ, liền tính cô cố ý làm bị thương chính mình, Tư Cận Trạch cũng sẽ không bởi vì mềm lòng liền không chạm vào cô."

    "..."

    Nhiễm Mộ Tầm chột dạ mà quay mặt đi, "Tôi cũng không có nghĩ như vậy.."

    Theo như trong sách miêu tả, hắn đều có thể nổi lên tính ngược với nữ chủ, nhìn thấy máu liền cảm thấy hưng phấn..

    Tư Cận Trạch ở dưới lầu nghe thấy tiếng bình hoa vỡ vụn, liền chạy lên. Hắn mở cửa, nhìn thấy thiếu nữ mặc bạch y ngồi dưới đất, xung quanh đều là mảnh vỡ nhỏ. Đôi tay cùng chân bị mảnh nhỏ cắt qua, máu nhiễm trên da thịt..

    Màu sắc kia, đỏ tươi, làm cô trở lên..

    Càng mê người!

    Mùi máu tanh phiêu đãng trong không khí.. Khiến cho huyết mạch hắn đều sôi trào!

    "Cận.. Cận Chi?"

    Thiếu nữ mờ mịt hướng hắn duỗi tay.

    Tư Cận Trạch liếm đôi môi có chút khô khốc, đi đến trước mặt cô, nhẹ thở dài, "Sao lại không cẩn thận như vậy.."

    "Em, em chỉ muốn hóng gió một chút."

    Giây tiếp theo, nam nhân liền đem cô ôm lên, đặt cô ngồi lên giường, "Nếu ra gió em liền sẽ lại sinh bệnh."

    ".. Ân."

    Lưu thẩm cầm hòm thuốc lại đây, "Tiên sinh.."

    "Để ta!"

    Tư Cận Trạch nhìn cô một cái, "Lưu thẩm, bà đi chuẩn bị chút thức ăn Nhiễm Nhiễm thích lại đây."

    ".. Được."

    Lưu thẩm giống như có điều muốn nói, nhìn hai người một cái, cũng không nói gì mà đi xuống lầu.

    Tư Cận Trạch nhìn thoáng qua Lưu thẩm, nheo lại mắt.

    Nếu không phải Lưu thẩm chăm sóc Lưu thẩm từ bé, hắn sớm đã diệt trừ bà ta!

    Tư Cận Trạch quay đầu lại, bắt lấy tay Nhiễm Mộ Tầm, thật cẩn thận giúp cô băng bó vết thương..

    Đem miếng bông dính máu đặt bên cạnh, Tư Cận Trạch nhìn chằm chằm vết máu từ cẳng chân cô trở xuống, ánh mắt sâu thẳm..

    Thật muốn..

    Nếm thử a!

    Nếm thử cô.. Còn có máu của cô.

    Hắn để sát mặt vào gần chỗ cẳng chân cô, nhẹ nhàng hít một hơi..

    Ân, mùi hương của xử nữ, còn có..

    Mùi máu tanh làm người ta hưng phấn..

    Nhiễm Mộ Tầm không dám động đậy ngồi yên trên giường, biểu tình trên mặt dần trở lên cứng đờ.

    Đáng chết, mắt nhìn không thấy, các giác quan khác càng trở nên mẫn cảm..

    Mặc dù cô không biết hắn đang làm gì, nhưng là, cô có thể cảm giác được!

    Xử lý vết thương có hơn 10 phút, vậy mà Nhiễm Mộ Tầm lại cảm thấy toàn thân đầy mồ hôi lạnh.

    Tư Cận Trạch đứng lên, khẽ xoa đầu cô, nói: "Nghỉ ngơi một chút đi, lát nữa anh đưa em đi ăn cơm."

    Nhiễm Mộ Tầm đang định gật đầu, liền nghe thấy tiếng Tiểu Phong Tử nhắc nhở trong đầu:

    "Ký chủ, nhiệm vụ lâm thời của cô còn chưa có hoàn thành."
     
    Thile, Linmk, JiHan_Park1 người nữa thích bài này.
  6. Michella2k4

    Bài viết:
    0
    Chương 5: Ôn nhu nam thần x phúc hắc ' Manh nữ' (5)

    Tác giả: Mộ Thanh Liễm

    Edit: Diệp Nhã Phong

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhiệm vụ lâm thời..

    Cùng đối tượng công lược..

    Cùng tên biến thái muốn liếm cẳng chân cô..

    Hôn môi..

    Nhiễm Mộ Tầm cảm thấy kể cả bản thân không mù cũng bị làm cho trước mắt một mảnh đen nhánh.

    Nhưng mà, vẫn luôn mù cũng thật không dễ dàng.

    Chỉ là hôn môi một cái mà thôi, coi như bị chó cắn đi!

    Nhiễm Mộ Tầm thầm nghĩ.

    Vì thế, cô căng da đầu, kéo lại góc áo Tư Cận Trạch.

    Tư Cận Trạch sửng sốt một chút, từ chỗ bị cô kéo đến cánh tay cô rồi đến đôi môi phấn nộn..

    "Cận Chi, em.. em sợ."

    Lời nói ra, ngay cả Nhiễm Mộ Tầm cũng cảm thấy toàn thân nổi da gà.

    Nghe được hai chữ 'Cận Chi', khí tức xung quanh Tư Cận Trạch lập tức lạnh xuống. Hắn đặt mạnh hòm thuốc trong tay xuống cái bàn bên cạnh, phát ra một tiếng 'Đông'. Hắn vươn tay nâng cằm cô, cúi người..

    Không chút do dự dùng môi lưỡi cắn nuốt hô hấp của cô!

    Hắn hôn thật sự quá dùng sức, quá kịch liệt. Nhiễm Mộ Tầm theo bản năng muốn kháng nghị, hắn liền thuận thế đưa lưỡi vào trong miệng cô..

    "Ngô.."

    Cô có chút thở không nổi, muốn đẩy hắn ra, lại bị Tư Cận Trạch mạnh mẽ giữ chặt tay. Giống như mất lý trí gặm cắn môi cô.

    "Ngô.. Đau.."

    Trong miệng nếm được vị máu tanh, làm Nhiễm Mộ Tầm cảm giác Tư Cận Trạch muốn ăn tươi nuốt sống cô. Nhưng cô lại không dám phản kháng, chỉ có thể hồng con mắt nhìn hắn..

    Trong lúc đó, cô nghe thấy tiếng Tiểu Phong Tử:

    "Đinh! Nhiệm vụ tùy cơ hoàn thành, chúc mừng ký chủ đạt được 1 tích phân.. Xin hỏi ký chủ có muốn đổi thị lực bình thường không?"

    "Đổi!"

    Cô ở trong đầu đáp lại.

    Giây tiếp theo, cảnh tượng đen nhánh trước mắt dần dần xuất hiện sắc thái, cô cũng thấy được khuôn mặt người trước mặt..

    Mày kiếm có vẻ lãnh khốc, lúc hôn môi đôi mắt vẫn lạnh băng thâm thuý.. gắt gao nhìn chằm chằm cô.

    Cô khẽ run rẩy.

    Hắn cuối cùng cũng buông cô ra, nhìn thiếu nữ bị hắn hôn đến thở hổn hển, ngực hơi phập phồng, môi dưới còn chảy máu..

    Tư Cận Trạch liếm môi, lại lần nữa cúi người, nhẹ nhàng liếm vết thương trên miệng cô..

    "Đau sao?"

    Giọng hắn khàn khàn.

    Nhiễm Mộ Tầm rùng mình, ủy khuất nói: ".. Ân, đau."

    Đối mặt với loại bệnh kiều hắc hóa này, cô không thể phản kháng quá kịch liệt. Phản kháng quá mạnh sẽ kích thích đến hắn, làm hắn làm ra những chuyện càng đáng sợ.

    Cô bây giờ vẫn cần tự do.

    Nhiễm Mộ Tầm nói cho chính mình như vậy, chớp chớp mắt, đấm vào ngực hắn, "Anh sao lại.. thô bạo như vậy?"

    Tư Cận Trạch nhìn bộ dáng bị bắt nạt đến phát khóc của cô.. Thật sự.. quá đẹp!

    Làm hắn ngứa ngáy, muốn..

    Cứ như vậy, không quan tâm đem cô trói trên giường, đè cô xuống dưới thân hắn.. Một lần lại một lần bắt nạt cô!

    "Xin lỗi.."

    Hắn nhìn đôi môi cô, chậm rãi nói: "Anh nhất thời.. không thể khống chế được."

    Khuôn mặt Nhiễm Mộ Tầm ửng đỏ, cắn cắn môi dưới, "Lần sau còn như vậy.. như vậy.."

    "Em sẽ không quan tâm đến anh nữa!" Ngữ khí dường như sắp khóc.

    Nhìn cô như vậy, trong mắt Tư Cận Trạch không phải kháng nghị, mà là câu dẫn!

    Thật sự là.. Yêu tinh!

    ".. Được.."

    Hắn đồng ý cô, lại tự nhiên nhớ tới cô đang đem hắn trở thành Tư Cận Chi..

    Nói cách khác, nếu Tư Cận Chi làm như vậy với cô, cô cũng nguyện ý để hắn 'bắt nạt'..
     
    Thile, Linmk, JiHan_Park1 người nữa thích bài này.
  7. Michella2k4

    Bài viết:
    0
    Chương 6: Ôn nhu nam thần x phúc hắc ' Manh nữ' (6)

    Tác giả:
    Mộ Thanh Liễm

    Edit: Diệp Nhã Phong

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Siết chặt nắm tay, đôi mắt vốn đã có chút tình cảm của Tư Cận Trạch, lúc này lần nữa trở nên lạnh lùng.

    Nhưng đôi tay vẫn nhẹ nhàng vuốt tóc cô: "Em ngoan ngoãn nghỉ ngơi, anh ở phòng bên cạnh. Chỉ cần em gọi một tiếng, anh sẽ đến."

    ".. Được."

    Tư Cận Trạch đi ra ngoài.

    Nhiễm Mộ Tầm nhìn xung quanh, giây tiếp theo, trong đầu liền truyền đến thanh âm Tiểu Phong Tử:

    "Ký chủ, tôi khuyên cô đừng nhìn ngó lung tung, từ trong ra ngoài căn phòng này bao gồm toilet.. đều gắn camera."

    Nói cách khác, cô làm cái gì, hắn đều biết!

    Nhiễm Mộ Tầm rủa thầm trong lòng: Tư Cận Trạch, cái tên biến thái!

    Tiểu Phong Tử: "Ký chủ, hiện tại hắn đang ở phòng bên cạnh nhìn cô."

    Nhiễm Mộ Tầm: .

    Các cơ trên mặt Nhiễm Mộ Tầm co quắp, xem ra cô chỉ có thể ngoan ngoãn ngủ.

    Tệ hơn nữa là, đôi mắt rõ ràng đã nhìn được, còn phải giả bộ vẫn bị mù..

    Đôi đồng tử vô hồn nhìn thẳng về phía trước, tay ở trên giường sờ soạng nằm xuống. Sau đó lại sờ khắp nơi, cuối cùng tìm được chăn, cô kéo chăn lên che lại mặt.

    May mắn có chăn, cô có thể giả bộ như đã ngủ rồi.

    Muốn ngăn cản thế giới này tan vỡ, thì không thể để nam chủ chết. Tư Cận Chi cả tuần nay đều không xuất hiện, cô đột nhiên có chút lo lắng. Chẳng lẽ hắn đã bị cái tên biến thái Tư Cận Trạch kia giết rồi?

    Ở trong lòng hỏi hệ thống, Tiểu Phong Tử nói: "Còn không có, nam chủ bị Tư Cận Trạch đưa tới một hòn đảo biệt lập ở Nam Phi. Hiện tại đang bị thương, vẫn còn nằm trên giường dưỡng bệnh.. Nhưng mà chỉ cần một câu của Tư Cận Trạch, hắn sẽ chết."

    Nhiễm Mộ Tầm có chút cảm thấy vô lực.

    Cô phải đi công lược tên biến thái Tư Cận Trạch này, đồng thời còn phải nghĩ cách ngăn cản hắn giết chết nam chủ..

    Nhưng mà, Tư Cận Chi ở trên đảo nhỏ của Châu Phi, thật sự ngoài tầm với của cô. Hơn nữa hiện tại, tự thân cô còn khó bảo toàn. Nếu không phải cô bị mù, còn nhận nhầm Tư Cận Trạch thành Tư Cận Chi, hắn sớm đã cầm tù cô..

    Tưởng tượng đến đây, Nhiễm Mộ Tầm liền rùng mình.

    Không được không được! Nghĩ nhiều đau đầu. Ngủ một giấc trước lại nói.

    Nhắm mắt lại, rất nhanh Nhiễm Mộ Tầm đã ngủ rồi.

    Nhưng cô ngủ không đến một giờ liền tỉnh lại!

    Một đôi tay to ôm chặt lấy eo cô, khiến cô có chút không thở nổi..

    Có thể là bởi vì như vậy, cô mới có thể tỉnh lại đi?

    Không cần nhìn cũng biết chủ nhân cái tay này là ai!

    Tư Cận Trạch cái tên biến thái này!

    Nhưng mà, cô không dám động.

    Đêm hôm khuya khoắt, trai đơn gái chiếc, cô lại cho rằng cô nhận nhầm hắn thành vị hôn phu Tư Cận Chi. Nếu không cẩn thận lau súng cướp cò, hắn biết cô tỉnh, phải làm cái gì đó với cô..

    Cô không có lý do nào để từ chối!

    Nhiễm Mộ Tầm nằm cứng đờ, thậm chí nuốt nước bọt cũng không dám.

    Nam nhân ôm cô vào trong ngực, vùi đầu vào giữa cổ cô..

    Hơi thở đều đặn và mạnh mẽ của hắn phun lên xương quai xanh của cô, giọng nói đầy dục vọng: "Em là yêu tinh được trời phái xuống tra tấn tôi sao? Tôi muốn xé nát quần áo của em, nếm thử hương vị của em.."

    Trong bóng đêm, con ngươi Nhiễm Mộ Tầm đột nhiên co rụt lại!

    Thân thể của cô.. sao lại bởi vì một câu nói của hắn..

    Liền nổi lên phản ứng!

    Chết tiệt, tại sao cô không dứt khoát ngủ cho xong đi, sao lại tỉnh vào lúc này?

    Lần này thì hay rồi, khỏi cần ngủ nữa!

    Với người khác là như đứng đống lửa, như ngồi đống than. Còn Nhiễm Mộ Tầm cảm thấy cô đang ngủ trên một bàn kim châm, toàn thân cực kỳ khó chịu, thậm chí còn không dám động đậy.
     
    Thile, LinmkJiHan_Park thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng mười một 2021
  8. Michella2k4

    Bài viết:
    0
    Chương 7: Ôn nhu nam thần x phúc hắc ' Manh nữ' (7)

    Tác giả: Mộ Thanh Liễm

    Edit: Diệp Nhã Phong

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Thật muốn đem em khảm vào trong thân thể tôi.. Để máu thịt của em giao hào với tôi. Như vậy, em liền sẽ trốn không thoát được.. Nhiễm Nhiễm, em là của tôi, ai cũng không thể cướp em đi từ bên người tôi, bao gồm chính bản thân em!"

    Hắn giống như biết cô đã tỉnh, thì thầm bên tai cô, ngậm lấy vành tai cô liếm rồi lại hôn, cực kỳ biến thái..

    Nhiễm Mộ Tầm nổi hết cả da gà. Cô cảm thấy nếu bây giờ bị hắn phát hiện cô đã tỉnh lại, nói không chừng hắn cũng không thèm giả bộ nữa, mà trực tiếp lột quần áo của cô mà ăn vào bụng..

    Nằm trên giường mà thần kinh vô cùng căng thẳng, sau đó vì mệt mỏi mà ngủ đi, nhưng trong chốc lát, lại lập tức tỉnh lại..

    Cứ như vậy bị tra tấn nửa tỉnh nửa mơ cả đêm, đến khi trời sáng, Nhiễm Mộ Tầm rốt cuộc cũng thả lỏng xuống..

    Vừa thả lỏng, cô liền cảm giác được thân thể chính mình khác thường..

    Chắc là tối hôm qua trước khi ngủ uống nhiều nước quá, lúc trước khẩn trương nên không có cảm giác. Hiện tại thả lỏng cơ thể cô có chút nhịn không được.

    Nhịn đến mức mặt đều đỏ bừng, sợ chính mình tè ra quần, Nhiễm Mộ Tầm cắn răng, giả vờ trở mình, mở mắt.

    Cô vừa động, Tư Cận Trạch bên cạnh lập tức liền tỉnh lại.

    Đôi tay ôm bên hông càng dùng sức, giọng nói Tư Cận Trạch khàn khàn buồn ngủ:

    "Đi đâu?"

    Nhiễm Mộ Tầm cứng đờ nói: "Đi.. Đi WC."

    Giây tiếp theo, cô trực tiếp bị hắn ôm lên!

    "A.."

    Cô kêu lên: "Không, không cần, em có thể tự mình.."

    "Không phải rất gấp sao?" Giọng nói hắn vang lên bên tai.

    Nói chuyện thì nói, dựa gần như vậy làm gì?

    Trong lòng Nhiễm Mộ Tầm tức đến muốn hộc máu.

    Quên đi! Dù sao đều bị hắn ôm nhiều lần như vậy rồi..

    Nhiễm Mộ Tầm phát hiện điểm mấu chốt của mình ngày càng bị Tư Cận Trạch mài mòn..

    Nhưng rất nhanh, cô lại gục ngã.

    Ôm liền ôm đi, dù dưới tầm mắt của hắn, cô giả vờ mù không biết bao lâu mới đến toilet. Nếu hắn ôm đi sẽ nhanh hơn. Nhưng là, sau khi hắn ôm cô đặt lên bồn cầu, còn muốn thay cô cởi quần!

    May mắn Nhiễm Mộ Tầm phản ứng nhanh, nhanh chóng đè lại tay hắn: "Không cần, em, em tự mình cởi!"

    Cả khuôn mặt cô đỏ bừng, lại không phải bởi vì thẹn thùng, mà là buồn bực.

    Cái tên biến thái này..

    Cô chỉ là đi WC thôi, thế mà hắn muốn thay cô cởi, cởi quần..

    Đáng chết, nếu là ở trong thế giới của cô..

    Thì bây giờ hắn đã bị cô đánh vỡ đầu, rồi ấn vào trong bồn cầu uống nước tiểu của cô!

    Nhưng mà ở trong thế giới này, cô không thể làm gì kích thích bệnh kiều này, chỉ có thể giả vờ yếu đuối nhu nhược.

    Tư Cận Trạch nheo mắt, liếc nhìn bàn tay đang nắm chặt tay hắn..

    Động tác vừa nãy của cô.. không phải quá nhanh sao?

    Hắn suy nghĩ nhìn chằm chằm đôi mắt cô hồi lâu.

    Nhiễm Mộ Tầm bị hắn nhìn chằm chằm mà da đầu tê dại, hắn sẽ không.. phát hiện đi?

    Cô cố gắng làm ra ánh mắt đờ đẫn, thậm chú đôi mắt chỉ cố gắng nhìn một chỗ, thoạt nhìn chắc hẳn không có thần thái gì. Hắn.. sẽ không nhận ra, đúng không?

    Cũng may, hắn chỉ là hoài nghi mà thôi.

    Giây tiếp theo, hắn rút tay về, nói: "Được, em tự làm.. Đừng ép bản thân, có yêu cầu gì.. gọi cho anh, anh sẽ ở ngoài cửa."

    Ở ngoài cửa..

    Khóe miệng Nhiễm Mộ Tầm run rẩy.

    Cô cố nhịn, nỗ lực nở một nụ cười: "Đã biết.. Anh mau đi ra đi!"

    Thấy cô đỏ mặt, bộ dáng ngại ngùng, Tư Cận Trạch lúc này mới đi ra ngoài.
     
    Thile, LinmkJiHan_Park thích bài này.
  9. Michella2k4

    Bài viết:
    0
    Chương 8: Ôn nhu nam thần x phúc hắc ' Manh nữ' (8)

    Tác giả:
    Mộ Thanh Liễm

    Edit: Diệp Nhã Phong

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Là hắn suy nghĩ nhiều sao..

    Người kiểm tra cho cô là bác sĩ của Tư gia, cô đúng thật là bị mù. Nhưng xét đến tình trạng lúc ấy của cô, còn có không tìm thấy giác mạc thích hợp, mới không có lập tức phẫu thuật.

    Cô không cần phải lừa hắn, bởi vì cô không biết trong bóng tối hắn làm cái gì. Hơn nữa hiện tại cô còn nhận hắn thành Tư Cận Chi..

    Tư Cận Trạch nghĩ như vậy, nghe thấy tiếng nước trong toilet, khẽ liếm môi..

    Trong toilet, Nhiễm Mộ Tầm đang đi WC, trong đầu lại truyền đến giọng nói Tiểu Phong Tử:

    "Ký chủ, Tư Cận Trạch ở bên ngoài nghe cô đi WC.. Hắn thật biến thái!"

    "..."

    Nhiễm Mộ Tầm thầm rủa trong lòng.

    "Hệ thống, về sau loại chuyện này có thể không cần nói cho tôi!"

    Cô gần như nghiến răng nghiến nói.

    "Nhắc nhở cho ký chủ biết cử chỉ hành vi của đối tượng công lược, là chức trách của một hệ thống."

    Nếu giọng nói nó không phấn khích như vậy, cô có lẽ sẽ tin tưởng nó chỉ là muốn nhắc nhở cô mà thôi..

    Tiểu Phong Tử nghiêm trang nói: "Hơn nữa, ký chủ, tôi chờ cô đi xong mới nhắc nhở cô."

    ".. Vậy cảm ơn rất nhiều!"

    Nhiễm Mộ Tầm hít sâu một hơi, mặc quần lên.

    Vốn dĩ tưởng muốn đi ra ngoài ngay lập tức, nhưng lại nhớ tới trong toilet cũng có camera, động tác của cô trở nên khó khăn hơn. Cô đỡ vách tường cẩn thận mà đi, hết hai phút mới đi đến cửa. Mở cửa ra liền nhìn thấy Tư Cận Trạch dựa vào một bên..

    Khi lại lần nữa bị ôm xuống dưới lầu ăn cơm, Nhiễm Mộ Tầm đã chết lặng.

    Chỉ cần đôi mắt cô vẫn không tốt lên, cái tên biến thái này chắc chắn sẽ không để cho cô tự đi đường.

    Lưu thẩm bưng lên một mâm đồ ăn cuối cùng, đối mặt với ánh mắt Cận Trạch, thân thể lập tức cứng đờ, không dám nói thêm cái gì, nhanh chóng trốn vào phòng bếp.

    Tối hôm qua Tư Cận Trạch đã uy hiếp lợi dụ bà một trận, chỉ cần bà cùng trong nhà người còn muốn giữ được công việc của chính mình, thậm chí là.. an toàn, bà không thể để Nhiễm tiểu thư biết..

    Lưu thẩm nghĩ đến cháu trai vừa đầy tháng của mình, tâm trở lên cứng rắn hơn, không nghĩ nhiều nữa.

    "Nhiễm Nhiễm, mở miệng."

    Giọng nói Tư Cận Trạch ôn nhu vang lên bên tai.

    Nhiễm Mộ Tầm nuốt nước miếng, theo thói quen từ chối: "Em có thể tự mình ăn.."

    Cô duỗi tay muốn cầm lấy chén đũa, lại nghĩ đến chính mình đã 'mù', không thể chính xác lấy được, đành phải giả vờ mò mẫn. Sau đó, Tư Cận Trạch nắm lấy tay cô, giọng nói bất đắc dĩ cùng cưng chiều: "Nhiễm Nhiễm, đừng bướng bỉnh.. Em bây giờ sao có thể tự mình ăn? Nghe lời, ăn xong anh phải đi làm."

    "Đi làm?" Cô sửng người: "Cận Chi, anh không phải mới năm ba đại học sao?"

    Nụ cười trên mặt Tư Cận Trạch nháy mắt biến mất.

    Hắn thiếu chút nữa quên mất, cô bây giờ vẫn đem hắn trở thành Tư Cận Chi..

    Ánh mắt lạnh lùng, nhưng hắn vẫn là đè thấp âm thanh, nói: "Anh trai đi công tác, ta thay hắn đi công ty. Cho nên.."

    Hắn đem cái thìa đến bên miệng cô: "Nhiễm Nhiễm lại không ăn, anh sẽ đến muốn đó."

    Nếu không phải thấy ánh mắt hắn đáng sợ như thế nào, cô chắc chắn sẽ cho rằng hắn rất dịu dàng..

    Nhưng mà hắn nói đúng, ăn xong sớm, tiễn hắn đi. Cô có thể tự do làm chút chuyện của mình.

    Vì thế, chẳng sợ nhai cơm như nhai sáp, cô cũng ăn xong một bát cơm Tư Cận Trạch đút.

    "Nhiễm Nhiễm chỉ ăn một bát liền no rồi sao? Ăn thêm một chút nhé?"

    "Không cần, em đã ăn no. Cận Chi, anh mau đi làm đi!" Cô vội vàng từ chối.

    Đùa sao, cô tiêu hóa không tốt, lại ăn nữa sợ sẽ nôn ra mất.
     
    Thile, LinmkJiHan_Park thích bài này.
  10. Michella2k4

    Bài viết:
    0
    Chương 9: Ôn nhu nam thần x phúc hắc ' Manh nữ' (9)

    Tác giả: Mộ Thanh Liễm

    Edit: Diệp Nhã Phong

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cũng may, Tư Cận Trạch cũng không miễn cưỡng cô. Hắn đứng lên, để cho Lưu thẩm thu dọn bàn ăn, một lần nữa cô ôm trở về phòng hắn ở lầu hai. Nhiễm Mộ Tầm đã chết lặng, mặc hắn ôm cô vào giường ngồi xuống. Lúc cô cho rằng cuối cùng có thể thả lỏng, hắn lại không rời đi, mà đột nhiên nắm lấy một lọn tóc dài của cô đưa lên mũi ngửi, còn hít sâu một hơi, vẻ mặt say mê, lại đưa tới bên môi hôn một cái..

    Trong đầu, Tiểu Phong Tử đã đang hưng phấn hét lên.

    "Ký chủ! Hắn có phải hay không cảm thấy cô rất thơm, ăn rất ngon? Xong rồi, tôi cảm thấy hắn có chút gấp không chờ nổi!"

    "..."

    Cái tên Tiểu Phong Tử này, nhìn đến cảnh tượng biến thái như vậy, thế mà lại trở nên hưng phấn..

    Quả nhiên là cái hệ thống biến thái!

    "Ký chủ, tôi nghe được đó nha.." Tiểu Phong Tử nói nhỏ.

    Nhiễm Mộ Tầm vốn dĩ muốn làm bộ như không biết Tư Cận Trạch đang làm cái gì, lại thấy Tư Cận Trạch đột nhiên tiến lên, khuôn mặt chỉ cách cô vài centimet..

    Hít sâu một hơi.

    Nhiễm Mộ Tầm tức khắc đổ mồ hôi lạnh.

    "Cận, Cận Chi? Anh.. Không phải muốn đi làm sao?"

    Lại thấy Tư Cận Trạch nhẹ thở dài một tiếng: "Nhiễm Nhiễm, hai ngày em không tắm rửa."

    "..."

    Cho nên, hắn vừa mới ngửi cô, là ghét bỏ trên người cô có mùi?

    Khóe miệng Nhiễm Mộ Tầm run rẩy.

    "Lát.. Lát nữa em sẽ đi tắm."

    "Ừm.. Yêu cầu hỗ trợ sao?" Giọng hắn có chút khàn khàn.

    Nhiễm Mộ Tầm cười cứng đờ: "Không cần, lát nữa em nhờ Lưu thẩm lại đây là được.. Cận Chi, anh lại không đi làm thì sẽ đến muộn đó!"

    Tư Cận Trạch nhìn cô, ngón tay vừa mới vén tóc cô lên nhẹ nhàng vuốt ve da thịt non mềm ở cổ và vai cô, nhìn cô không tự giác mà rùng mình một cái, rốt cuộc nhịn không được thấp giọng cười ra tiếng: "Được, vậy Nhiễm Nhiễm nhớ rõ nhất định phải tắm, nếu không.. sẽ bị mốc đó."

    ".. Đã biết."

    Nếu mốc thì sao tối hôm qua hắn lại ôm chặt đến như vậy, lúc ngửi mùi của cô còn làm bộ dáng hận không thể nuốt cô vào bùng..

    Tư Cận Trạch rốt cuộc đi ra ngoài.

    Nhiễm Mộ Tầm ngửi ngửi mùi vị trên người. Được rồi, cô tiến vào thế giới này đã 24 giờ không có tắm rửa, nhưng là rõ ràng cô không ngửi thấy mùi gì nha..

    Tưởng tượng đến trong phòng tắm cũng bị tên biến thái Tư Cận Trạch này lắp camera, cô một chút cũng không muốn vào đó tắm rửa.

    Nhưng..

    Nếu không tắm, hắn khẳng định sẽ biết, không chừng lúc trở về còn muốn tắm giúp cô!

    Vậy mới là khủng bố!

    Tiểu Phong Tử còn đang cảm thấy đáng tiếc: "Ký chủ, tôi cảm thấy để hắn tắm giúp cô có thể tăng thêm cảm tình giữa cô và đối tượng công lược.."

    Thực xin lỗi, chiếm hữu dục của hắn đối với cô đã mạnh đến mức đáng sợ, không cần tăng thêm!

    Căng da đầu sờ soạng tìm một bộ quần áo bảo thủ, Nhiễm Mộ Tầm vào phòng tắm. Cô không định gọi Lưu thẩm, để người khác tắm rửa giúp khiến cô cảm thấy không được tự nhiên, chẳng sợ đều là phụ nữ cũng như vậy..

    Ngâm mình trong nước ấm, Nhiễm Mộ Tầm nhắm mắt lại, thoải mái đến nói không thành lời.

    Sau đó, cô lại đột nhiên cảm giác có chỗ nào không đúng.

    Có người đang nhìn cô!

    Mồ hôi lạnh rơi xuống, Nhiễm Mộ Tầm hít sâu một hơi, ở trong đầu hỏi Tiểu Phong Tử: "Tư Cận Trạch, cái tên biến thái kia.. Có phải đang nhìn tôi qua camera không?"

    Tiểu Phong Tử chần chờ một chút: "Ách, cái kia, ký chủ, tôi cảm thấy.. Sức tưởng tượng của cô, có thể mở rộng một chút thêm một chút không?"

    Trong phòng tắm đột nhiên có một hơi thở kỳ lạ.

    Nhiễm Mộ Tầm cảm thấy lạnh sống lưng.

    Cô cảm giác được, trong phòng tắm, còn có một người nữa!

    Liếc nhìn qua, Tư Cận Trạch không biết xuất hiện từ khi nào, đang đứng trước gương cách cô một mét..
     
    Linmk thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...