[Dịch] Bên Em Là Thời Gian Tươi Đẹp Nhất - Diệp Phi Dạ

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Starlight, 26 Tháng mười 2018.

  1. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    [​IMG]

    Tác phẩm: Bên em là thời gian tươi đẹp nhất


    Tác giả: Diệp Phi Dạ

    Dịch giả: Vô Ưu/Starlight

    Thể loại: Ngôn tình, sủng

    Văn án:

    Lâm Gia Ca dùng đủ mọi phương pháp cũng không thể nào cưới được Thời Dao bèn chuyển sự chú ý sang Bánh Bao Nhỏ bên cạnh.

    Sau khi nghe đề nghị của Gia Ca, hai người ngoéo tay, Bánh Bao Nhỏ cười đồng ý: "Hợp tác vui vẻ!"

    Chuyện sau đó:

    Vào buổi tối nhận được Robot, Bánh Bao Nhỏ lừa Thời Dao tới nhà hàng, lén nói với lâm Gia Ca: "Daddy, mami muốn ăn cơm cùng ba."

    Vào buổi tối nhận được Ultraman, Bánh Bao Nhỏ lừa Thời Dao đến bể bơi, lén nói với Lâm Gia Ca: "Daddy, mami muốn bơi cùng ba."

    Vào tối nhận được đoàn tàu lửa đồ chơi, Bánh Bao Nhỏ lừa Thời Dao đến khách sạn, đưa cho Lâm Gia Ca một cái Condom, nói nhỏ với Lâm Gia Ca: "Daddy, mami sẽ ngủ cùng ba."

    *******************************************************​

    Xin hãy góp ý cho mình tại:

    [Thảo Luận - Góp Ý] Bên Em Là Thời Gian Tươi Đẹp Nhất - Diệp Phi Dạ

    Rất mong bộ truyện dịch đầu tay sẽ làm các bạn yêu thích
     
    Admin, Ngocnhi, Miuly2 người khác thích bài này.
  2. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 1: Chúng ta hủy hôn đi (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Từ rất lâu trước đây, Lâm Gia Ca có 1 câu luôn muốn nói cùng Thời Dao nhưng mãi sau này mới có phúc được nói ra: Bên em là thời gian tươi đẹp nhất – Diệp Phi Dạ.

    * * *

    Đêm khuya, Thời Dao nằm trên giường, nhắm mắt mấy lần nhưng không thể nào ngủ được, dứt khoát không ngủ nữa, sờ lấy điện thoại bên gối, tung chăn xuống giường, đi đến trước cửa sổ kính.

    Nhìn xa xăm vào màn đêm dày đặc ngoài cửa sổ một lúc lâu, như hạ định quyết tâm làm một việc gì đó, Thời Dao nhấc điện thoại lên, ngón tay lướt trên màn hình, vào danh bạ. Kéo danh bạ lên, ngón tay dừng ở cái tên cuối cùng của danh bạ - Lâm Gia Ca.

    Thời Dao nhìn ba chữ trên màn hình, ánh mắt lưỡng lự một hồi lâu, cuối cùng vẫn ấn vào. Vốn định gọi điện, nhưng chưa chạm đến biểu tượng gọi trên màn hình thì cô dừng lại. Nét mặt do dự, đấu tranh tư tưởng một lúc thì quyết định gửi tin nhắn.

    Cô gõ bàn phím hồi lâu, soạn một tin:

    "Lâm Gia Ca, tôi là Thời Dao. Tôi nhắn tin cho anh, là muốn nói, chúng ta hủy hôn đi!"

    Gõ xong hai câu này, Thời Dao đến kiểm tra cũng không kiểm tra đã bấm nút gửi tin. Đợi đến khi tiếng báo tin nhắn đã gửi đi vang lên thì Thời Dao mới thở dài một tiếng, cúi đầu nhìn màn hình điện thoại.

    Đã hai giờ sáng rồi, Thời Dao nghĩ giờ này chắc Lâm Gia Ca đang ngủ, muốn trả lời tin của cô chắc cũng phải đợi đến sáng mai rồi.

    Cô nhìn tin nhắn mình gửi đi một lúc, sau đó cất điện thoại, chuẩn bị trở về giường ngủ, chỉ là chưa kịp đi đến giường thì điện thoại trong tay reo lên "ding dong", theo bản năng nhấc điện thoại lên, nhìn màn hình, không ngờ là Lâm Gia Ca trả lời tin nhắn của cô, nội dung rất đơn giản, chỉ một chữ: "Được."

    Ngoài ra chẳng còn thêm một chữ nào khác.

    Thời Dao nhìn chữ mà Lâm Gia Ca gửi đến một lúc lâu rồi bật cười.

    Anh đợi cô nói câu này chắc đã đợi lâu lắm rồi thế nên khi anh nhận được tin nhắn từ cô mới trả lời một cách gãy gọn như vậy.

    Nghĩ vậy, Thời Dao khép mi.

    Một lúc sau, đặt điện thoại xuống, cô leo lên giường tìm lại giấc ngủ.

    Ngày hôm sau, Thời Dao bị điện thoại đánh thức, cô còn mơ ngủ cho đến khi nghe giọng của Lương Mộ Mộ sang sảng truyền đến tai cô mới tỉnh: "Dao Dao, chút tụi mình gặp nhau ở SKP nhé, tớ muốn mua ít áo quần, tối còn có thể lên tầng trên ăn lẩu, lâu lắm rồi tớ chưa ăn lẩu ở đấy."

    Tắt điện thoại, Thời Dao xem đồng hồ, đã gần trưa rồi, nằm ráng trên giường một lúc rồi dậy đánh răng ăn cơm, sau đó trang điểm nhẹ rồi ra ngoài.

    Lương Mộ Mộ với Lâm Gia Ca là hàng xóm, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, sau khi cô đính hôn với Lâm Gia Ca mới quen biết Lương Mộ Mộ. Lương Mộ Mộ cởi mở, nhiệt tình, có gì ngon cũng nghĩ đến Thời Dao trước tiên, lâu dần cũng thành bạn thân.

    Lương Mộ Mộ rất thích mua sắm, Thời Dao thì lại rất thích ăn, hai người cùng nhau mua sắm ăn uống xong xuôi thì cũng đến 10 giờ đêm rồi, đến giờ giải tán rồi.

    Thời Dao gọi đặt một chiếc taxi, đợi đến khi tài xế gọi cô báo sắp đến nơi thì hai người mới cùng rời khỏi nhà hàng, vào thang máy đi xuống.

    Thang máy xuống đến tầng ba thì dừng lại. Cửa mở ra, một đám thanh thiếu nam nữ cùng đi vào. Cậu thanh niên đứng đầu trong tốp, cao cao gầy gầy, làn da trắng, đặc biệt bắt mắt, cho dù cậu chỉ mặc chiếc áo phông màu trắng đơn giản, nó vẫn mang lại một cảm giác tinh tế, nhưng điều thu hút người khác nhất chính là tướng mạo của cậu, đẹp đến hoàn mỹ, ngũ quan toát lên một vẻ đẹp và sạch sẽ khó dùng từ ngữ để hình dung.

    Cậu thanh niên đẹp trai đó Thời Dao quen biết! Chính là vị hôn phu mà tối qua Thời Dao đã gửi tin nhắn hủy hôn - Lâm Gia Ca.
     
  3. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 2: Chúng ta hủy hôn đi (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lương Mộ Mộ với Lâm Gia Ca vô cùng quen thuộc, anh vừa bước vào thang máy là Mộ Mộ đã nói: "Gia Ca, trùng hợp vậy, chúng ta lại gặp nhau ở đây"

    Lâm Gia Ca chỉ "Uhm" một tiếng, không nói gì.

    Cả thang máy im lặng, Lương Mộ Mộ thấy cả Lâm Gia Ca và Thời Dao đều không nói chuyện với nhau, bối rối hỏi: "Gia Ca, Dao Dao, 2 người làm sao gặp nhau cũng không chào một tiếng?"

    Lâm Gia Ca nghe vậy, khẽ cau mày, quay đầu nhìn về hướng Thời Dao. Ánh mắt nhàn nhạt, không hề có chút hứng thú nào. Thời Dao bị anh nhìn có chút không thoải mái, định lên tiếng chào hỏi trước phá vỡ tình huống khó xử. Chỉ là lời chưa ra khỏi miệng thì Lâm Gia Ca chuyển sang nhìn Lương Mộ Mộ: "Cô ta là?"

    Thanh âm của anh giống như con người của anh, nhẹ nhàng sạch sẽ, giống như một lẽ tự nhiên, nhưng lời anh nói ra lại khiến tay của Dao Dao vô ý nắm thành đấm.

    Lương Mộ Mộ cũng không ngờ Lâm Gia Ca có thể nói lời như vậy, ngẩn một lúc mới nói: "Gia Ca, cậu đùa tôi ah, cậu sao có thể không biết cô ấy, cô ấy là Dao Dao". Mặt Lâm Gia Ca vẫn không chút phản ứng. Mộ Mộ lại nói, ngữ khí gấp gáp: "Là Dao Dao! Thời Dao! Vợ chưa cưới của cậu!"

    "Vợ chưa cưới của cậu" – 5 chữ này vừa phát ra, giống như một tiếng sét, khiến cho đám người Lâm Gia Ca đều chuyển mắt nhìn Thời Dao. So với vẻ kinh ngạc của những người khác, Lâm Gia Ca lại có vẻ rất bình tĩnh, trầm mặc 1 lúc, ngữ điệu chẳng mấy để tâm: "Oh" 1 tiếng, rồi xem như chẳng có việc gì xảy ra, thu ánh mắt nhìn về cửa thang máy.

    Lương Mộ Mộ đã giới thiệu Thời Dao là vợ chưa cưới của Lâm Gia Ca mà anh vẫn chẳng chào cô một tiếng, không khí trong thang máy có chút nặng nề.

    Lương Mộ Mộ cũng không thể nghĩ sự việc sẽ phát triển như vậy, Thời Dao đứng bên cạnh, không biết phải cư xử thế nào. Trong thang máy không một ai lên tiếng, rất yên lặng nhưng ánh nhìn của mọi người vẫn cứ hướng về Thời Dao. Cô ý thức được, mọi người đều đang xem kịch, cô cũng biết, phản ứng của Lâm Gia Ca khiến cô rất mất mặt nhưng vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh. Thang máy đến tầng 1 rất nhanh. Cửa vừa mở, Thời Dao liền nói với Mộ Mộ: "Mộ Mộ, tớ về trước nhé!". Nói xong, Thời Dao liền vội vã rời đi.

    Ngồi trên taxi, nhìn cảnh đêm phồn hoa qua cửa xe, cô hồi tưởng lại cảnh tượng vừa xảy ra trong thang máy. Thì ra, Lâm Gia Ca căn bản không còn nhớ cô là ai. Đó cũng là điều bình thường, anh với cô vốn chỉ là ba mẹ hai bên hứa hôn từ bé, hai người biết có hôn sự này từ khi học trung học đến nay cũng đã 6 năm, trong 6 năm này số lần 2 người gặp nhau cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay, dù có gặp nhau thì cũng chẳng nói chuyện với nhau bao nhiêu. Nếu cô không nhớ nhầm, lần cuối 2 người gặp nhau cũng là chuyện của 1 năm trước rồi. Thế nên, không phải là anh không nhớ ra cô, mà là ngoài chuyện anh biết có người vợ chưa cưới tên là Thời Dao thì mọi thứ liên quan đến cô anh đều không biết đến.

    Xem ra, tối qua cô nghĩ không sai, anh chưa từng muốn mối hôn sự này. Nhưng mà cũng chẳng sao, vì một số nguyên nhân nào đó, cô cũng đã nói với anh muốn hủy hôn, còn anh cũng đã đồng ý, hai người rất nhanh thôi sẽ chẳng còn bất cứ quan hệ nào. Nghĩ vậy, cô gửi tin nhắn cho Lâm Gia Ca: "Anh định lúc nào sẽ nói với gia đình chuyện chúng ta hủy hôn?"
     
    Chỉnh sửa cuối: 1 Tháng mười một 2018
  4. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 3: Nam thần Legend (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trên đường về điện thoại của Thời Dao không hề có động tĩnh gì. Đến khi vừa về đến nhà thì điện thoại báo "ding dong". Cứ tưởng là tin nhắn trả lời của Lâm Gia Ca, vội rút điện thoại ra xem, nhưng đó là tin nhắc nhở của điện thoại: 11 giờ, trực tiếp của Nam thần.

    Nam Thần là Nam thần của Thời Dao, cũng có thể nói là thần tượng của cô. Nhiều cô gái thần tượng diễn viên hoặc ca sĩ nổi tiếng nhưng thần tượng của Thời Dao lại là tuyển thủ eSport (thể thao điện tử) trong nước - Legend. Legend, dịch ra là huyền thoại. Legend cũng giống như cái tên của anh, sự tồn tại của anh trong giới eSport là một Huyền Thoại. Ba năm trước, anh lấy thân phận là đội trưởng đội AE ra mắt công chúng và đoạt quán quân cúp CF quốc gia năm đó. AE là một đội eSport hoàn toàn mới, vì có anh trở nên nổi tiếng. Tháng 8 cùng năm, Legend đoạt cúp vô địch CF thế giới tại New York, sau đó hoàn toàn bước trên con huyền thoại của mình. Đến hôm nay, dưới sự dẫn dắt của Legend, đội AE đã giữ cúp quán quân thế giới 3 năm liền, cũng từ một đội mới toanh biến thành một chiến đội mạnh mẽ, và Legend cũng từ một người mới trờ thành một đại ma vương, một huyền thoại.

    Lúc trước người ta gọi anh là Huyền thoại Legend vì tên của anh là Legend, nay người ta gọi anh là huyền thoại là bởi vì ngoài việc khả năng của anh khiến người ta phải gọi anh như vậy thì còn 1 lý do khác, là bởi vì anh rất thần bí. Ba năm nay, bất kì khi nào ở đâu, chỉ cần xuất hiện trước quần chúng là anh đội mũ, đeo khẩu trang rất kín. Vì vậy tư liệu về anh chỉ là: Legend, nam, tên - không rõ, giọng nói – không rõ, chiều cao - không xác định, ngoại hình – không rõ, tuổi - không xác định, định hướng giới tính – không rõ.

    Thật ra thì Legend rất ít khi phát sóng trực tiếp, lần phát sóng này là vì TX đã bỏ ra một khoản tiền cực lớn để mời anh phát sóng trực tiếp quảng cáo cho bộ game mới ra của họ "PlayerUnknown's Battlegrounds" (viết tắt PUBG). PUBG hay còn được gọi là game Ăn Gà có 3 chế độ: Solo (Đơn), Duo (Đôi) và Squad (nhóm 4 người). Luật chơi rất đơn giản, 100 người chơi cùng ngồi máy bay trên một bản đồ, người chơi có thể chọn bất kì địa điểm nào để nhảy dù xuống, sau một khoảng thời gian nhất định, sẽ xuất hiện vùng an toàn, còn vùng không an toàn sẽ bị bao phủ bởi khí độc, nếu không nhanh rời khỏi sẽ bị trúng độc mà chết. Vì vậy, mục đích của trò chơi là: Nhảy dù, bắn súng, giết người và chạy bo (chạy khỏi vùng có độc, vùng nguy hiểm), tóm lại, giết tất cả những người còn lại trừ đồng đội của mình đồng thời luôn ở khu vực an toàn, sống sót đến cuối cùng là chiến thắng.

    Legend chỉ mới phát trực tiếp 10 phút, người xem đã vượt qua con số 1 triệu. Cũng như những lần trước, Legend không hề lộ diện, cũng không nói một lời nào, toàn quá trình phát sóng cũng chỉ là anh đang chơi trò chơi, mặc dù là vậy, anh trực tiếp nả đạn không ngớt còn cô lại rất chăm chú xem. Legend chỉ phát trực tiếp 1 giờ đồng hồ rồi không phát nữa, Thời Dao miễn cưỡng thoát ra khỏi trực tiếp, cô cảm thấy xem chưa đã bèn xem lại màn trực tiếp biểu diễn đặc sắc của Legend mấy lần nữa, sau đó kiềm chế không được bèn lấy điện thoại tải xuống PUBG trò chơi mới này. Cho dù là lúc xem Legend trực tiếp, Thời Dao đã hiểu được luật chơi, nhưng khi tự mình chơi, cô lại không thể chém giết tứ phương như Legend được.

    Trận đầu, Thời Dao vừa nhảy dù xuống thì đã bị địch bắn chết ngay tức khắc.

    Trận thứ 2, vừa an toàn xuống đất chưa được 5 giây thì bị địch đánh lén chết.

    Trận thứ 3, Thời Dao rơi xuống biển, chưa kịp bơi vào bờ thì bị địch dùng thuyền cán chết.

    Cứ thế trận thứ 4, thứ 5.. chỉ trong vòng 20 phút, Legend chưa đánh hết 1 trận thì Thời Dao đã nhảy dù đến 9 lần. Cô đây đâu phải như Legend đại khai sát giới, mà là trở thành người bị đại khai sát giới trong Game.
     
    Chỉnh sửa cuối: 1 Tháng mười một 2018
  5. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 4: Nam thần Legend (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời Dao không một chút kinh nghiệm chiến đấu nào bắt đầu trận thứ 10 đã không chọn chế độ solo nữa mà chọn chế độ Squad. Hợp đội 4 người rất nhanh, cô xem tên của đồng đội: Số 1 tên [Là Nước Ép đây] , số 2 tên [111111] , số 3 tên [Cao thủ Hầu tử phái đến] , và số 4 chính là cô [Dao Dao rất thích ăn kem] . Tuy rắng đơn đả độc đấu không làm nên cơ sự gì thì cô nhờ đồng đội vậy. Biết đâu như trong tiểu thuyết, gặp được đại thần nào đấy bám chân anh thành công cũng không biết chừng. Tưởng tượng thật đẹp nhưng thực tại lại rất tàn khốc. Hiện trường cuộc chiến thực chất là:

    Vào Game, [Là Nước Ép đây] đánh dấu căn cứ quân sự. Đến điểm đánh dấu, 3 đồng đội của Thời Dao nhảy dù xuống, cô cũng vội nhảy theo. Kết quả cô rớt trên cây, từ trên cây nhảy xuống thì cột máu của cô đã chuyển sang màu đỏ. WTF? Cô ngẩn người 10 giây sau đó lấy lại tinh thần thì cô đã.. té gãy cỗ chết! Cô là đang chơi cùng 1 game với Legend sao? Legend chơi là PUBG còn cô chơi chắc là "101 cách chết của tôi". Liên tiếp 10 lần nhảy thất bại, Thời Dao có chút sụp đổ trong lòng, thật may là cô đang chơi chế độ Squad, đợi đồng đội đến cứu viện cô lại có thể tiếp tục chơi.

    Không cam tâm chết như vậy, Thời Dao mở chế độ âm thanh nói: "Có ai đến cứu mình với không?". Tất cả đều im lặng, không một ai để ý đến cô.

    Không bỏ cuộc, Thời Dao xem bản đồ, phát hiện số 2 [111111] gần cô nhất, lại nói: "Số 2 ơi, có thể làm phiền bạn đến cứu mình với được không?". Thời Dao chưa nói hết câu thì [111111] đang nhặt trang bị trong phòng nhảy ra cửa sổ, lên một chiếc mô tô huýt sáo rồi chạy về hướng ngược với vị trí của Thời Dao đi mất." "Cô cầu cứu 2 lần rồi, không ai đến cứu ngược lại còn chạy mất.

    Bị Game và đồng đội cùng lúc giày vò, Thời Dao nghĩ cũng không nghĩ liền muốn thoát khỏi game, ngón tay chưa kịp ấn vào nút thoát game trên màn hình thì có 1 giọng nam truyền đến:" số 4 là nữ sao? ". Thời Dao theo bản năng ngừng tay lại, xem màn hình thì thấy số 3[Cao thủ Hầu tử phái đến] đang nói.

    Số 1 [Là Nước Ép đây] cũng rất nhanh hỏi :" Em gái, làm sao mà chết vậy? "

    [Cao thủ Hầu tử phái đến] :" Em gái, đợi chút, anh đến cứu em ngay "

    [Là Nước Ép đây] :" Em gái, anh đến đây.. "

    Thời Dao chưa kịp hiểu điều gì đang xảy ra thì xem trên bản đồ thấy số 1 và số 3 từ 2 hướng khác nhau chạy điên cuồn đến chỗ cô.

    Trên đường đến, hai người liên tục đấu võ mồm:" Em gái là tôi phát hiện ra trước, thế nên để tôi cứu "

    " Không chấp cậu, oắt con "

    " Oắt con, nói chuyện với ông thế à! "

    * * *

    Cuối cùng thì [Là Nước Ép đây] đã cứu Thời Dao.

    Trong quá trính đến cứu viện, Thời Dao nghe tiếng súng bắn không ngừng, cô thì chưa nhặt được súng cũng như thuốc, nghe vậy có chút sợ, nhịn không được bèn lên tiếng:" Hay là mấy anh đừng đến cứu em nữa, em không có thuốc, cũng không có trang bị, cứu xong rồi, cũng sẽ.. "

    Từ" chết "chưa ra khỏi miệng thì Thời Dao đã nhận được 3 túi cứu thương, 4 bình nước của [Cao thủ Hầu tử phái đến] :" Em gái, thuốc của anh cho em hết "

    " Em gái, anh có súng "[Là Nước Ép đây] vừa cứu xong Thời Dao thì đã tặng cô một cây súng trường M16A4 và đạn:" Còn có cả đạn nữa "

    " Giáp cấp 3 cũng cho em "

    " Đầu và ba lô cấp 2 cũng cho em cả"

    * * *

    Thời Dao ngẩn người. Cô chẳng cần làm gì cả, cứ thế được 2 anh đồng đội nuôi mập rồi sao?

    Trang bị 9 trận vừa rồi cô nhặt cộng lại cũng chẳng nhiều bằng số trang bị cô đang có nữa!
     
    Lang ThangMây xanh giữa nắng thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 1 Tháng mười một 2018
  6. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 5: Nam thần Legend (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời Dao được cứu xong, 2 người đồng đội của cô luôn ở bên bảo vệ cô, không bỏ mặc.

    "Em gái, phòng này có balo cấp 3, em mau vào nhặt đi"

    "Em gái, đừng sợ, em nằm yên đừng động đậy, anh đến giết chúng nó"

    "Em gái, lên xe, chúng ta phải chạy bo rồi"

    * * *

    Cứ như vậy, Thời Dao chẳng tốn lấy 1 viên đạn đã được 2 người đồng đội mang vào chung kết. Dù vậy thì Thời Dao là tay mới, nhiều động tác chưa thuần thục nên vẫn là người kéo chân sau, liên lụy 2 người đồng đội kia vì bảo hộ cho cô trong vòng chung kết nên cũng chết theo cô.

    Vì vẫn còn 1 người trong đội còn sống thế nên trận đấu chưa kết thúc, Thời Dao ấn nút xem trận chiến, vào xem phối cảnh của [111111] . Lúc nãy mãi chìm trong cuộc chiến, bây giờ cô mới phát hiện, người duy nhất còn lại nãy giờ đã diệt được 11 người.

    Người mà đối diện với lời cầu cứu tha thiết của cô không hề mảy may quan tâm chạy đi mất lại lợi hại như vậy. Nhưng cái tên của anh ta cũng thật là qua quít : [111111]

    Trong lúc suy nghĩ vẩn vơ thì màn hình điện thoại phát lên : "Đồng đội của bạn [111111] dùng 98K loại [Diệp Phi Dạ viết sách thật là hay]"

    "Đồng đội của bạn [111111] dùng AKM bắn chết [ Em ngực to, em có quyền]"

    "Đồng đội của bạn dùng lựu đạn loại [ Vòng eo dưa hấu]"

    Cùng những câu này, trên màn hình lọt vào mắt Thời Dao là những con số màu đỏ liên tiếp xuất hiện: Số 11.. số 12.. số 15.. bị giết.

    Cô với [111111] rõ ràng là xem cùng 1 bản đồ, nhưng cô có xem làm sao cũng không phát hiện kẻ địch còn anh một phát bắn ra đã giết bao nhiêu người?

    Còn nữa, cô với anh rõ ràng cùng là người chơi, cột máu là như nhau, nhưng khi bị người ta bắn, cô không còn 1 giọt máu còn anh chạy đi chạy lại trong mưa bom bão đạn, một giọt máu cũng không mất?

    Người [111111] này thật lợi hại.. so với nam thần Legend có thể nói kẻ tám lạng người nửa cân.. ah, không, không thể nào, cô không bao giờ thừa nhận điều đó, Nam thần của cô luôn lợi hại hơn anh ta 1 chút chút..

    Trong lúc cô đang suy nghĩ vẩn vơ thì màn hình hiện lên 8 chữ "Đại công cáo thành, tối nay ăn gà"

    Thời Dao chớp chớp mắt, 2 giây sau mới ý thức được, cô quả thật bám trúng chân Đại Thần rồi, được bay đi ăn gà rồi!

    Trở về sảnh, Thời Dao vừa được trải nghiệm chế độ 4 người chơi tuyệt vời trong trận vừa rồi nên vẫn muốn tiếp tục chơi chế độ này, chỉ là chưa kịp bấm nút hợp đội thì màn hình hiện lên thông báo: [Cao thủ Hầu tử phái đến] Mời bạn lập đội

    Thời Dao không do dự ấn xác nhận ngay.

    Vào rồi cô mới biết, hai người còn lại chính là [111111] và [Là Nước Ép đây]

    Im lặng 1 lúc, cô hỏi: "3 người quen nhau sao?"

    [Là Nước Ép đây] : "Đúng rồi, Cao Thủ là cháu anh, [111111] là baba của anh"

    [Cao thủ Hầu tử phái đến] : "Biến, chú mới là cháu của ông đây"

    Giống hệt trong game, 2 người này lại đấu võ mồm. Cả một thời gian [111111] không hề hé răng nửa lời.

    Đến khi Game bắt đầu 2 người mới thôi, [Cao thủ khỉ mời đến] chuyển sang nói với Thời Dao: "Bọn anh cùng ở chung kí túc xá, 111111 là lão đại"

    Thời Dao tò mò: "Lão Đại?"

    [Là Nước Ép đây] : "Sở dĩ gọi cậu ta là lão đại vì cậu ấy nhiều tiền nhất"

    [Cao thủ Hầu tử phái đến] : "Hơn nữa vị trí của cậu ấy trong game này cũng là cao nhất, sau đó đến anh rồi đến" cháu "anh"
     
    Lang Thang thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 1 Tháng mười một 2018
  7. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 6: Nam thần Legend (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [Là Nước Ép đây]: "Oắt con, cậu nói sai rồi, phải là" ông "của tôi tệ nhất!"

    [Cao thủ Hầu tử phái đến]: "Tôi không nói sai, tôi chỉ là làm sai 1 việc, dạy cháu vô phương!"

    Cứ như vậy, trong lúc 2 tên này đấu võ mồm thì [111111] đã điên cuồng chém giết không biết bao nhiêu người, Thời Dao cùng với bọn họ tiếp tục chơi thêm 5 game, ăn thêm 3 lần gà mới giải tán.

    Buổi tối chơi Game quá vui, Thời Dao tắm xong nhưng chẳng buồn ngủ tí nào, lại vào Game.

    Có thông báo kết bạn, Thời Dao bấm vào xem, là [Cao thủ Hầu tử phái đến] và [Là Nước Ép đây] yêu cầu kết bạn. Thời Dao bấm đồng ý.

    [Cao thủ Hầu tử phái đến] vẫn còn trên Game, gửi tin nhắn đến Thời Dao: "Dao muội, tối mai lại chơi tiếp nhé?"

    Cô trả lời: "Vâng, em cảm ơn nhé"

    Chúc [Cao thủ Hầu tử phái đến] ngủ ngon xong, Thời Dao nghĩ đến lúc nãy [Cao thủ Hầu tử phái đến] có nói là thứ hạng trong kí túc là dựa vào bảng thành tích trong game của từng người nên Thời Dao vào bảng thành tích xem.

    Không xem thì không biết, xem rồi Thời Dao mắt chữ O miệng chữ A:

    Dẫn đầu là Legend – Nam thần của cô, không có gì để bàn cãi.

    Nhưng, chỉ thua 0.01 điểm so với Legend, đứng thứ 2 không ngờ lại là [111111]

    Đứng thứ 5 là [Cao thủ Hầu tử phái đến], thứ 9 là [Là Nước Ép đây] .

    Vì vậy, tối nay, cô là.. giống như trong tiểu thuyết, bám được chân đại thần rồi sao?

    Wa, không, là đại thần trong các đại thần!

    * * *

    Ngay lúc này, tại kí túc xá nam trường đại học G, phòng 501

    Lâm Gia Ca vừa tắm xong, mặc bộ đồ ngủ từ phòng tắm đi ra thì có người gõ cửa phòng. Với tay lấy cái khăn, một tay lau đầu, một tay mở cửa.

    "Lâm Gia Ca, cái này là Tần Y Nhiên lớp tôi nhờ tôi gửi cho cậu" Người gõ cửa là Lâm Nhất Mộc phòng kế bên, trên tay cầm một hộp quà màu hồng nhạt tinh xảo.

    Lâm Gia Ca khẽ nhíu mày, đối với hộp quà mà Lâm Nhất Mộc đem đến không phản ứng gì.

    "Tần Y Nhiên là hoa khôi của trường đó Lão Đại, không suy nghĩ lại sao?" Lục Bản Lai nhảy ra, thay Lâm Gia Ca nhận lấy cái túi.

    Lâm Gia Ca càng nhíu mày thêm, không đồng ý cách làm của Lục Bản Lai.

    Đồ đã gửi xong, Lâm Nhất Mộc căn bản không co Lâm Gia Ca cơ hội phản hồi, nói "Ngủ ngon" rồi xoay người về phòng.

    Lục Bản Lai đóng cửa, vừa mở hộp quà vừa nói: "Nam sinh toàn trường theo đuổi hoa khô Tần không đến 100 thì cũng 80, không ngờ cô ấy lại đổ dưới chân Lão Đại nhà ta!"

    "Haha.. Hoa khôi trường mình đã là gì? Lúc trước trường điện ảnh kế bên quay phim, các tiểu hoa đán đều lần lượt tặng quà cho lão đại nhà ta" Hạ Thương Châu liếc Lục Bản Lai một cái, tỏ vẻ khinh thường Lục Bản Lai thiếu hiểu biết J

    "Hoa khôi Tần tặng lão đại 1 bình hạc giấy lớn, xem cũng phải đến 1000 con chứ chẳng ít" Lục Bản Lai xem quà Tần Y Nhiên gửi đến rồi quay sang nói với Lâm Gia Ca đang đứng lau đầu nãy giờ một tiếng cũng không nói.

    Làn da của nam thanh niên này như phát sáng, đẹp hơn là cả da con gái. Đường nét ngũ quan tinh tế như một bức tranh, đặc biệt là hàng lông mi, vừa dài vừa cong, cứ giống như vừa gắn một hàng mi giả lên vậy. Đáng chú ý nhất phải kể đến khí chất của anh, sạch sẽ cao quý, mặc dù sống trong hoàn cảnh kí túc đơn sơ như vậy vẫn toát lên vẻ quý phái khác người.
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 1 Tháng mười một 2018
  8. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 7: Tôi với các cậu không giống nhau (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhìn Lâm Gia Ca thêm 1 chút, Lục Bản Lai có chút không nhịn được lên tiếng: "Nhan sắc của Lão Đại đúng là cao, đừng nói là hoa khôi Tần, ngay đến tôi cũng có chút động lòng rồi!"

    "Phí lời, ở phòng 501 chúng ta, câu hỏi khó nhất là: Giữa dung nhan và tài chơi game của Lão Đại thì cái nào hơn cái nào?"

    Hạ Thương Châu vừa nằm chơi điện thoại vừa nói, câu vừa ra khỏi miệng thì bỗng nhiên gào lên: "Aaa, Dao Dao đồng ý kết bạn với tôi rồi! Dao Dao đồng ý tối mai sẽ cùng tôi chơi Game tiếp. Giọng nói của Dao muội thật đáng yêu, đến cái tên trong game cũng dễ thương nữa, [Dao Dao rất thích ăn kem], tôi là [Cao thủ Hầu tử phái đến] đều là 6 chữ nè, hợp quá.." (trong nguyên tác tên 2 người này có 7 chữ, mình dịch ra nên còn có 6 chữ thôi. Hehe)

    Lục Bản Lai: "Haha, Dao muội, cậu với người ta thân quá ha? Mới vậy đã gọi người ta Dao muội rồi!"

    Hạ Thương Châu: "Cậu quản tôi, cứ là Dao muội của tôi, Dao muội, Dao muội, Dao muội.."

    Dao muội, Dao muội, Dao muội.. Dao.. Lâm Gia Ca nãy giờ đứng lau tóc không nói tiếng nào bỗng nhiên dừng lại. Có lẽ vì giống nhau chữ đó, trước mắt Lâm Gia Ca bỗng nhiên vuột qua hình dáng người con gái mà anh tối nay khi dùng xong cơm tại SPK đã gặp trong thang máy.. Vóc người nhỏ nhắn, mảnh mai, làn da trắng bóc, đôi mắt to tròn, ngoại hình đẹp tinh tế, so với cô nhóc ốm nhôm ốm nhách anh gặp năm đó quả thực khác xa..

    Nếu như không phải Lương Mộ Mộ nói cô ấy là Thời Dao thì anh cũng không dám tin cô ấy lại chính là vợ chưa cưới mà ông nội đã định cho anh.

    Lục Bản Lai cùng Hạ Thương Châu vẫn đang đấu khẩu. Bình thường, kí túc xá giờ này vẫn huyên náo nhưng hôm nay bất giác Lâm Gia Ca lại thấy 2 tên này thật ồn ào. Anh đem chiếc khăn trong tay vắt đại lên ghế rồi ra phía ban công.

    * * *

    Mỗi người đều sẽ có một điểm của riêng mình mà tại đó con tim sẽ rung động, và điểm đó của Hạ Thương Châu chính là giọng nói.

    Chúc [Dao Dao rất thích ăn kem] ngủ ngon xong, anh hồi tưởng lại trận Game lúc tối, càng hồi tưởng anh càng cảm thấy thanh âm của [Dao Dao rất thích ăn kem] chạm đến trái tim của anh.

    Vì ngày mai có thể chơi game vui vẻ với [Dao Dao rất thích ăn kem], Hạ Thương Châu không nhịn được ngồi dậy, nói với Lâm Gia Ca đang nằm trên giường và Lục Bản Lai đang ngồi chơi máy tính: "Mai là Lễ Tình Nhân, chúng ta như nhau, đều là FA, đằng nào thì cũng chẳng ai ra ngoài đón lễ vậy nên tối mai mấy cậu cùng tôi chơi game với Dao muội nhé?"

    Chẳng ai lên tiếng.

    Hạ Thương Châu nhìn Lâm Gia Ca rồi lại nhìn Lục Bản Lai, sau đó chọn Lục Bản Lai mở lời trước: "Tiểu Lai Lai, 200 tệ, ok.."

    Chưa kịp nói hết lời thì Lục Bản Lai đã nói như đinh đóng cột: "OK!"

    Giải quyết xong Lục Bản Lai, Hạ Thương Châu quay sang Lâm Gia Ca: "Lão Đại?"

    Lâm Gia Ca chẳng trả lời.

    "LÃO ĐẠI?"

    Hạ Thương Châu lại hét lên 1 lần nữa, thấy Lâm Gia Ca lại không trả lời, đành từ bỏ, sáng mai lại nói lại với Lâm Gia Ca.

    Hạ Thương Châu quay lại giường nằm, chuẩn bị đi ngủ thì Lâm Gia Ca bỗng nhiên lên tiếng: "Tôi với các cậu không giống nhau"

    Hạ Thương Châu và Lục Bản Lai bị câu nói này của Lâm Gia Ca làm ngây đi một lúc, hoàn hồn lại thì nhận ra câu nói này là trả lời cho câu lúc nãy Hạ Thương Châu nói "Chúng ta như nhau, đều là FA"

    Lục Bản Lai đang chơi máy tính bỗng dừng lại đứng lên, chạy tới bên giường của Lâm Gia Ca: "Cậu không giống chỗ nào? Cậu ý gì đây? Không lẽ là muốn thoát FA? Là ai vậy? Hoa khôi Tần sao?"
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 1 Tháng mười một 2018
  9. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 8: Tôi với các cậu không giống nhau (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hạ Thương Châu: "Hay là cậu đã thoát FA rồi đấy chứ? Vạn tuế ngàn năm nay đã khai hoa rồi ư? Danh hiệu" Lâm đại nam khôi ai cũng muốn sở hữu nhưng không ai sở hữu được "cứ như vậy có bạn gái rồi sao?"

    Lục Bản Lai và Hạ Thương Châu kẻ tung người hứng như vậy rất lâu nhưng Lâm Gia Ca chẳng hề mở miệng nửa lời, thấy vậy 2 người nhìn nhau rồi đồng thanh: "Lão Đại, đừng nói là người cậu tìm kiếm không phải là bạn gái mà là bạn trai đấy chứ?"

    Lâm Gia Ca mở mắt, mặt không biểu cảm nhìn 2 người 1 lượt, sau đó nhẹ nhàng thốt ra một câu: "Tôi không giống các cậu là ở chỗ: Tôi là đơn thân quý tộc, còn các cậu là đơn thân cẩu"

    "Woah!"

    "Oh!"

    Bọn họ đáng lẽ sớm nên nghĩ ra, từ miệng của Lão Đại làm sao thốt ra được lời nào tốt đẹp! Đối với sự bất mãn của Hạ Thương Châu và Lục Bản Lai, Lâm Gia Ca thản nhiên đắp chăn, nhắm mắt lại lần nữa.

    Không biết làm sao, tối nay Lâm Gia Ca cực kì khó ngủ, anh nằm nhắm mắt một lúc, chịu không được bèn cầm điện thoại lên. Mở khóa màn hình xong, anh xem ngoài thông báo của Wechat còn có tin nhắn. Anh xem thông báo Wechat trước sau đó xem tin nhắn mà Thời Dao gửi đến: "Anh định khi nào sẽ nói với gia đình chuyện chúng ta hủy hôn?"

    Anh cắn nhẹ môi, đưa ngón tay đánh lên trên màn hình. Nhưng một lúc, anh lại dừng lại. Trên màn hình chỉ có 3 dòng tinh nhắn, 2 dòng của cô gửi đến, 1 dòng là tin nhắn trả lời của a.

    - "Lâm Gia Ca, tôi là Thời Dao. Tôi nhắn tin cho anh, là muốn nói, chúng ta hủy hôn đi!"

    - "Được".

    - "Anh định khi nào sẽ nói với gia đình chuyện chúng ta hủy hôn?"

    Lâm Gia Ca nhìn điện thoại tầm nửa phút sau đó đem những chữ anh vừa đánh lên màn hình, từng chữ từng chữ xóa hết, khóa màn hình, để điện thoại sang một bên.

    Nhắm mắt lại, dường như trong đầu của Lâm Gia Ca lại lướt qua hình dáng của người con gái anh gặp trong thang máy ở SPK.

    Không nhớ nhầm thì khi ông nội nói với anh chuyện hôn sự này thì anh kịch liệt phản đối, còn cô khi ấy trong ấn tượng của anh thì hình như không có phản ứng gì nhiều. Từ khi biết chuyện đến nay đã 6 năm, trong 6 năm này cô đối với mối hôn sự này cũng không nhắc gì, qua nhiều năm vậy rồi, sao hôm nay đột nhiên nói đến việc hủy hôn?

    * * *

    Lời tác giả: Truyện mới ra rồi – Rất vui được gặp lại các bạn độc giả, có nhiều điều muốn nói, nhưng vẫn là nói ngắn gọn vậy:

    Hy vọng mọi người có thể xem truyện thật vui, hy vọng mọi người sẽ thích câu chuyện mới này, phong cách truyện so với trước đây có chút khác biệt, ngược một chút thôi, ngọt hơn đường nhé (thật hồi hộp, chuyện mới hy vọng không làm các bạn thất vọng)
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 1 Tháng mười một 2018
  10. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 9: Hoa khôi trường đại học G – Lâm Gia Ca

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ngày hôm sau là lễ tình nhân.

    Đối với các cặp đôi thì đây là một dịp quan trọng, nhưng ngày này đối với người có vị hôn phu như Thời Dao lại chẳng khác gì ngày bình thường.

    Thời Dao ngủ dậy thì cũng trưa rồi. Vệ sinh cá nhân xong, ăn trưa, xem điện thoại thử có tin nhắn không. Lâm Gia Ca vẫn chưa trả lời tin nhắn của cô. Nhà Thời Dao ở ngoại ô Bắc Kinh, ăn cơm xong ngồi xe bus về đến trường đại học G đã là 4 giờ chiều.

    Ba người bạn chung phòng kí túc với Thời Dao là người vùng khác đến, lại đều FA nên trong cái ngày ngược FA này thì tất cả đều chọn cố thủ trong kí túc. Lúc Thời Dao đến kí túc xá thì Lãnh Noãn đang giặt đồ, Giang Nguyệt với Hà Điền Điền đang ở trên giường Lãnh Noãn ôm iPad xem diễn đàn của trường.

    Giang Nguyệt: "Lần chọn hoa khôi này, lượt bình chọn cao nhất vẫn là Tần Y Nhiên năm 3"

    Hà Điền Điền: "Lượt bình chọn của Lãnh Noãn cũng đâu có thấp, chúng ta là tân sinh viên năm nhất, nhập học chưa đến nửa năm nhưng nhận được sự chú ý nhiều như vậy, có thể thấy nhan sắc của Lãnh Noãn thật sự cao."

    Lãnh Noãn tay còn dính đầy nước, từ phòng tắm ló đầu ra nói: "Nếu Dao Dao của chúng ta chịu để các cậu đem ảnh của cậu ấy đi dự thi thì lượt bình chọn của cậu ấy còn cao hơn mình nữa"

    "Dao Dao không thi nhưng lượng người theo đuổi đã đếm không xuể rồi, nếu thi nữa thì sợ là kí túc xá chúng ta mỗi ngày sẽ xếp đầy người mất.." Giang Nguyệt vừa nói vừa tiếp tục xem diễn đàn với Hà Điền Điền.

    Giang Nguyệt chưa nói hết câu thì Hà Điền Điền bỗng nhiên gào lên: "Đây là ai vậy, lượt bình chọn còn cao hơn cả Tần Y Nhiên nữa?"

    Tần Y Nhiên vào trường 3 năm, 3 năm đều giữ Hoa khôi, ai có thể vượt mặt cô ấy?

    Thời Dao cũng hiếu kì, mang luôn miếng khoai vừa bóc vỏ nhảy lên giường cạnh Giang Nguyệt với Hà Điền Điền.

    Hà Điền Điền vừa mở post lên, Thời Dao vừa lúc xem được nội dung post: "Phiếu bầu hoa khôi đại học G của tôi dành cho Lâm Gia Ca khoa Toán học năm 3"

    Lâm Gia Ca.. Thời Dao đang cắn miếng khoai như bị đóng băng.

    Phía dưới bài viết có đính kèm một bức ảnh của Lâm Gia Ca. Thiếu niên trên ảnh, một thân áo phông trắng thanh lịch đứng trước thư viện trường đại học G. Tấm ảnh này chắc là bị chụp trộm, tâm thái của Lâm Gia Ca trong ảnh dường như không tốt cho lắm. Anh dường như đang đợi người nào đó, chân mày nhíu lại, có vẻ không kiên nhẫn. Cho dù là vậy thì dưới ánh nắng trưa chói chang, cả người anh vẫn toát ra một ánh sáng đặc biệt rực rỡ.

    "Woaaaaaaaaaaaaaaa.. Không ngờ là nam thần của ta!" Hà Điền Điền kích động, Giang Nguyệt hưng phấn đọc bình luận kinh điển dưới post:

    "Lâm Gia Ca tham gia thi bầu cử hoa khôi sao? Chủ thớt đi nhầm rạp chiếu phim chăng?"

    "Ai quy định hoa khôi nhất định phải là nữ? Chủ thớt không sai, hoa khôi trường G chính là Lâm Gia Ca"

    "66666, chủ thớt, cho bạn 100 like vì hành động này, vợ tôi cưỡi ngựa tôi cũng không phục, chỉ phục cậu"

    "Nhưng mà nói cũng đúng, hoa khôi Tần, đẹp thì có đẹp nhưng so với Lâm nam khôi thì thật là có chút yếu thế.."

    Giang Nguyệt đọc không biết bao nhiêu bình luận, sau đó bỗng nhiên dừng lại.

    Giống như thấy được việc gì đó đáng kinh ngạc, Giang Nguyệt nhìn chằm chằm vào màn hình iPad 1 hồi lâu, sau đó mới lắp ba lắp bắp: "Tần.. Tần Y Nhiên với Lâm.. Lâm Gia Ca hẹn hò rồi.."
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 1 Tháng mười một 2018
Trả lời qua Facebook
Đang tải...