[Dịch] Bên Em Là Thời Gian Tươi Đẹp Nhất - Diệp Phi Dạ

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Starlight, 26 Tháng mười 2018.

  1. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 10: Sở trường là ăn, ăn cũng là sở thích

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Ôi trời, thật giả vậy?" Hà Điền Điền phản ứng, so với phản ứng của Giang Nguyệt chỉ có hơn chứ không kém.

    "Không phải chứ?" Đến cả người chẳng bao giờ quan tâm đến tin đồn trong trường như Lãnh Noãn cũng lên tiếng.

    Thời Dao không nói tiếng nào, nhưng ngón tay lại ấn nhẹ vào củ khoai đang cầm.

    "Thật, mấy đứa coi nek.." Giang Nguyệt kéo màn hình iPad, từng chữ đọc rõ mồn một: "Theo như nguồn tin từ người biết chuyện, Hoa Khôi Tần và Nam Khôi Lâm đã hẹn hò rồi.."

    Tiếp theo, Giang Nguyệt đọc phản hồi của mọi người về tin này: "Ngọc Ngọc không chịu đâu, học trưởng Lâm là của Ngọc cơ!"

    "Nói bậy, tôi mới là bạn gái chính thức của Lâm Gia Ca, xem ID của tôi đi, Bạn gái nhỏ của Lâm Gia Ca"

    "Tào lao, Vợ của Lâm Gia Ca ở đây cơ."

    "Tôi có thể chứng minh, tin này đáng tin, vì" Nam khôi Lâm ai cũng muốn sơ hữu nhưng không ai sở hữu được "đã thu nhận quà của Tần Y Nhiên nhờ người mang đến tặng"

    "Tan nát cõi lòng"

    "Tan nát cõi lòng+1"

    "Tan nát cõi lòng+10086.."

    Nghe đến đây, Thời Dao từ từ hoàn hồn, chớp chớp mắt rồi dường như chưa có chuyện gì xảy ra, vừa ăn khoai vừa quay về bàn học của mình.

    Giang Nguyệt với Hà Điền Điền tiếp tục xem diễn đàn, đến lúc họ không còn gì để xem, Lãnh Noãn giặt đồ xong thì cũng đến giờ ăn tối. 4 người thay đồ, cùng nhau đến căn tin. Mỗi người chọn đồ ăn xong, tìm bàn ngồi xuống.

    Giang Nguyệt đang giảm cân, ngừng đũa trước, cô nhìn Thời Dao ngồi đối diện cô đang cật lực ăn sau đó lại nhìn dĩa cơm đầy thức ăn của Thời Dao, nhịn không được xoa xoa bụng mỡ của mình: "Thật hâm mộ Dao Dao, thức dậy việc đầu tiên làm là ăn, tan học việc đầu tiên làm là ăn, trước khi đi ngủ việc cuối cùng làm cũng là ăn, như vậy mà người vẫn gầy cứ như thiếu dinh dưỡng ấy!"

    Lãnh Noãn vừa ăn xong, nói: "Nói đến việc Dao Dao ăn mãi không mập, tớ nhớ khi mới nhập học, cậu ấy tự giới thiệu, chào các bạn, mình là Thời Dao, sở trường của mình là ăn, ăn cũng là sở thích của mình"

    Hà Điền Điền ngừng ăn, nói theo: "Dao Dao đó đâu phải là tự giới thiệu, mà là tự chuốc thù, rước đầy kẻ thù.."

    Hà Điền Điền chưa nói hết câu, Giang Nguyệt đột nhiên nhìn hướng cửa ra vào rồi kích động đập bàn: "Ê ê ê, nhìn kìa, là Lâm Gia Ca, Lâm Gia Ca đó!"

    Lời vừa nói ra, Thời Dao, Hà Điền Điền và Lãnh Noãn đồng thời nhìn về hướng cửa ra vào căn tin.

    Đúng là Lâm Gia Ca. Vì sự xuất hiện của anh, không khí căn tin trở nên xáo động. Mọi sự chú ý đều dồn lên người anh. Nhưng anh lại không để ý, tránh xa tầm nhìn của mọi người đi đến bên cửa sổ căn tin, chọn vị trí gần cửa sổ không ai ngồi.

    Căn tin vốn huyên náo giờ trở nên thật yên lặng. Thời Dao để ý thấy những nữ sinh lúc nãy huyên náo giờ trở nên nói chuyện thì thào, đương nhiên là ánh nhìn của họ vẫn hướng về người đang chậm rãi ăn cơm bên cửa sổ kia.
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 1 Tháng mười một 2018
  2. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 11: Bạn gái còn không có thì lễ tình nhân vui nỗi gì (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giang Nguyệt nói nhỏ: "Vào học nửa năm, đây là lần đầu tiên tớ tận mắt nhìn thấy nam khôi Lâm đấy!"

    Hà Điền Điền còn nhỏ tiếng hơn: "Ngoài đời còn đẹp trai hơn trong ảnh nhiều!"

    Lãnh Noãn nhỏ tiếng hơn nữa: "Chẳng trách giang hồ đồn, đã gặp Lâm Gia Ca trường G thì khó mà gả đi được".

    " "Làm vị hôn thê của Lâm Gia Ca 6 năm, Thời Dao chẳng có gì để nói, cứ như chẳng có gì xảy ra tiếp tục ăn.

    Hà Điền Điền:" woa trời, hôm nay là ngày gì đây? Trước là Lâm Gia Ca trước giờ chưa hề đặt chân vào căn tin, sau là Tần Y Nhiên hiếm lắm mới thấy một lần đến nhà ăn.. "

    Giang Nguyệt:" Vấn đề là, hoa khôi Tần đặt cơm xong, lại đi đến hướng cửa sổ, không phải đến tìm nam khôi Lâm chứ? "

    Lãnh Noãn:" Hoa khôi Tần ngồi đối diện nam khôi Lâm rồi, còn nói chuyện với nhau nữa "

    Giang Nguyệt:" Hai người có vẻ thân ha, xem ra tin đồn trên diễn đàn có đến 8, 9 phần là thật rồi.. "

    Hà Điền Điền:" Họ thế mà thật sự hẹn hò rồi, đã vậy còn vào đúng ngày lễ tình nhân công bố tin này, đau lòng.. "

    Thời Dao sắp ăn hết phần cơm của mình, nghe đến đây, nhịn không được ngẩng đầu nhìn về hướng cửa sổ.

    Nam thanh nữ tú ngồi đối diện nhau, ngoài cửa sổ ánh tà dương đỏ rực. Một bức thanh thật bắt mắt. Thời Dao không thể rời mắt xem thêm một chút.

    Có lẽ là trùng hợp, đối diện với Tần Y Nhiên luôn nhoẻn môi cười nói chuyện, Lâm Gia Ca nãy giờ không hé môi lại đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về hướng Thời Dao. Hành động của Lâm Gia Ca rất đột ngột, Thời Dao cũng không kịp phản ứng. Ánh mắt của anh và cô cứ như vậy chạm lấy nhau.

    Đôi mắt của Lâm Gia Ca toát lên vẻ tinh tế đáng ngạc nhiên, là kiểu mắt đào hoa hơi nhếch lên, ánh mắt có vẻ lười biếng, nhưng vầng trán lại chứa đầy sự thờ ơ và kiêu ngạo, khiến cho khoảng cách giữa anh và cô nhìn thì không xa, nhưng lại như cách nhau cả một tầng không gian.

    Anh nhìn Thời Dao không lâu, cứ giống như vô ý nhìn phải, chỉ như một cái chớp mắt, rồi lướt qua cô nhìn nơi khác.

    Ánh nhìn đó của Lâm Gia Ca làm tim Thời Dao có chút bối rối, thu lại ánh nhìn của mình, cuối đầu dùng tốc độ nhanh nhất ăn hết cơm trong chén, xong nói với ba người còn lại đang bàn luận về Lâm Gia Ca và Tần Y Nhiên" Về thôi", xong đứng lên đi trước.

    Thời Dao đi đến cửa căn tin thì bọn người Lãnh Noãn cũng đuổi kịp. Thời Dao đẩy cửa cho các bạn đi trước rồi mình ra sau. Vào cái giây mà cửa đóng lại Thời Dao quay đầu nhìn về phía cửa sổ 1 cái.

    Lâm Gia Ca vẫn ngồi đó, ung dung ưu nhã ăn cơm, không biết nói gì với Tần Y Nhiên mà cô cúi đầu cười e thẹn.

    Thời Dao ngẩn người xem quang cảnh ấy một lúc thì nghe bọn người Giang Nguyệt kêu, vội vàng cuối đầu, đóng cửa rồi đi. Trên đường về phòng, Thời Dao đem những chuyện xảy ra trong 2 ngày nay nghĩ lại một lượt. Diễn đàn trường nói 2 người họ đang hẹn hò, lúc nãy ở căn tin, họ trông có vẻ rất thân mật..
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 1 Tháng mười một 2018
  3. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 12: Bạn gái còn không có thì lễ tình nhân vui nỗi gì (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vì vậy, đối với lời đề nghị hủy hôn của cô, anh đồng ý nhanh như vậy là vì Tần Y Nhiên?

    Cũng đúng.. Anh lúc đầu đã không đồng ý hôn sự này, bây giờ có lại đã bạn gái, nên chắc càng mong với cô xóa sạch liên can thật nhanh, nói như vậy thì anh chắc càng gấp gáp mong huy hôn hơn cả cô nữa, nhưng sao tin nhắn lúc tối cô gửi anh vẫn chưa trả lời? Không đọc được tin nhắn sao?

    Càng nghĩ càng thấy đúng, cô lấy điện thoại ra, đem tin nhắn lúc tối cô gửi gửi lại một lần nữa cho Lâm Gia Ca: "Anh định lúc nào sẽ nói với gia đình việc chúng ta hủy hôn?"

    * * *

    Tâm trạng của Lâm Gia Ca hôm nay có chút không tốt, từ khi thức dậy đến trưa, Lâm Gia Ca đã phải nhận hàng trăm tin nhắn, cuộc gọi đến cũng không dưới số tin nhắn nhận được. Toàn là nữ sinh gửi cho anh, tỏ tình, tặng quà, cũng có người chúc lễ tình nhân vui vẻ..

    Lễ tình nhân vui vẻ..

    Bạn gái còn chưa có lễ tình nhân vui nỗi gì..

    Bị nhắn tin gọi điện làm phiền cả ngày, Lâm Gia Ca có chút đau đầu, dứt khoát tắt luôn điện thoại.

    Hội sinh viên nay có hoạt động kỉ niệm ngày thành lập trường, Lâm Gia Ca là một trong những người phụ trách hoạt động. Người phụ trách còn lại là sinh viên của khoa nghệ thuật, hai hôm trước có hẹn với Lâm Gia Ca tối nay sẽ gặp ở nhà ăn để bàn về hoạt động này.

    Anh đến căn tin một lúc thì người bên khoa nghệ thuật cũng đến rồi, là một cô gái. Cô vừa ngồi đối diện anh vừa nói: "Em là Tần Y Nhiên, tối qua em có nhờ bạn mau cho anh 1000 con hạc giấy, anh đã nhận được chưa?"

    Một nghìn hạc giấy.. Lâm Gia Ca nghĩ một lúc, nhớ là hình như có việc như vậy.

    Tần Y Nhiên: "Anh thích không?"

    Tối qua, hình như Lục Bản Lai nói là hoa khôi.. nhìn cũng bình thường.. từ lúc nào định nghĩa cái đẹp của trường đại học G đã thấp đến mức này?

    Chìm trong suy nghĩ của mình, Lâm Gia Ca vẫn chưa nói một lời nào.

    Đối diện với sự trầm mặc của Lâm Gia Ca, Tần Y Nhiên không buồn chút nào: "Đó đều là tự tay em gấp, phải dùng đến gần nửa năm.."

    Hơn nữa, hoa khôi này so với những cô gái bình thường chẳng có gì khác biệt..

    Lâm Gia Ca nhíu mày, có chút không kiên nhẫn với Tần Y Nhiên, ngắt lời cô: "Bạn học, mình chỉ rảnh tầm nửa tiếng, phiền bạn nói vào việc chính được không?"

    Tần Y Nhiên thần sắc đóng băng.

    Lâm Gia Ca nghĩ cô ấy sẽ nổi giận bỏ đi, không ngờ, một giây sau Tần Y Nhiên đã lấy lại sắc thái, cười ngại ngùng rồi bắt đầu nói về hoạt động kỉ niệm thành lập trường.

    Lâm Gia Ca ngồi nghe, thỉnh thoảng phát biểu ý kiến của mình. Nửa tiếng sau, Lâm Gia Ca đúng giờ kết thúc việc bàn luận, rời khỏi căn tin.

    Về đến kí túc xá, Lâm Gia Ca uể oải tựa vào ghế, mở máy tính xem nốt bộ phim đang xem dở lúc chiều.

    Vừa xem hết phim thì Lục Bản Lai với Hạ Thương Châu cũng đi siêu thị về. Phòng kí túc đang yên tĩnh bỗng trở nên náo nhiệt.

    Hạ Thương Châu đúng là canh giờ tốt, phim vừa hết là phi ngay đến cạnh Lâm Gia Ca: "Lão đại, thứ cậu cần tôi đã mua về rồi, bây giờ có thể lên mạng tôi chơi game với Dao muội được không?"

    "Oh, được" Lâm Gia Ca kiệm lời, trả lời Hạ Thương Châu 2 chữ rồi cầm điện thoại, bật nguồn lên.

    Điện thoại reo ding dong ding dong tầm 2 phút sau mới ngừng. Lâm Gia Ca mở khóa màn hình, xem có đến 99+ thông báo tin nhắn, nhìn sơ những tin nhắn chưa đọc, đều là những số lạ gửi tin nhắn tỏ tình đến. Ngay lúc định thoát ra khỏi mục tin nhắn thì anh thấy 2 chữ - Thời Dao.
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 1 Tháng mười một 2018
  4. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 13: Thanh âm hay nhất thế giới (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cô lại gửi tin nhắn cho anh. Lâm Gia Ca ngập ngừng, cuối cùng cũng bấm vào xem, sau đó thấy một dòng tin giống y dòng tin tối qua anh nhận được: "Anh định khi nào sẽ nói với gia đình chuyện chúng ta hủy hôn?"

    Xem ra, cô là thực sự gấp gáp muốn giải trừ hôn ước với anh.

    Lâm Gia Ca nhìn chằm chằm vào màn hình, đôi lông mày nhíu lại gay gắt.

    "Lão đại, bọn tôi vào game cả rồi, đợi cậu thôi"

    "Lão đại, sao vẫn chưa lên vậy?"

    "Lão đại, cậu xem cái gì vậy?"

    Giục Lâm Gia Ca nãy giờ mà chẳng thấy động tĩnh, cứ nhìn vào màn hình điện thoại, Hạ Thương Châu nhịn không được chạy lại bên Lâm Gia Ca. Chỉ là đến để xem trên màn hình điện thoại của Lâm Gia Ca có gì, Hạ Thương Châu kinh ngạc: "Lão đại, là con gái nhà ai gửi tin nhắn cho cậu khiến cậu xem lâu đến vậy?"

    Lâm Gia Ca hoàn thần, nhanh chóng thoát ra khỏi tin nhắn, vào game.

    "Lão Đại, mặc dù không xem rõ nội dung tin nhắn nhưng tôi thấy cậu trả lời tin nhắn của em gái đó, cậu lại có thể trả lời tin nhắn của con gái, lão đại, quan hệ của cậu với em gái đó là như thế nào? Hoặc đã tiến triển đến bước nào rồi?"

    Hạ Thương Châu luyên thuyên không thôi, Lâm Gia Ca liếc 1 cái: "Cậu có chơi game không? Không chơi tôi tiếp tục xem phim.."

    "Chơi chơi chơi" Hạ Thương Châu sợ Lâm Gia Ca không chơi nữa, chạy về bàn của mình ngồi, kéo Lâm Gia Ca [111111] vào lập đội.

    * * *

    Ăn tối xong, Hà Điền Điền rủ đi xem phim. Nhớ đến tối qua có hẹn chơi game với [Cao thủ Hầu tử phái đến], Thời Dao từ chối đề nghị của Hà Điền Điền.

    Lãnh Noãn với Giang Nguyệt không có ý kiến gì, thế là 3 người thay đồ cùng đi ra ngoài. Kí túc chỉ còn mình Thời Dao, có chút lạnh lẽo.

    Thời Dao gặm 1 trái táo, không có việc gì để làm, vào game.

    [Cao thủ Hầu tử phái đến] với [Là Nước Ép đây] chưa online, để giết thời gian, Thời Dao chọn chế độ đơn chiến.

    Vận mệnh giống hệt tối qua, vừa đáp đất chỉ có 1 kết cục duy nhất.

    Cô chơi 3 ván xong thì cuối cùng [Cao thủ Hầu tử phái đến] cũng đã online, mời cô lập đội.

    Thời Dao chẳng chút do dự nào, bấm xác nhận ngay. Đợi một lúc, không thấy chủ phòng [Cao thủ Hầu tử phái đến] bấm bắt đầu Game, cô bật nút âm thanh.

    Định hỏi: "Sao vẫn chưa bắt đầu game vậy ạ?"

    Lời chưa ra khỏi miệng thì nghe giọng của [Cao thủ Hầu tử phái đến]: "Lão đại, cậu đang xem cái gì vậy?"

    Lão đại, là con gái nhà ai gửi tin nhắn cho cậu khiến cậu xem lâu đến vậy? "

    " Lão Đại, mặc dù không xem rõ nội dung tin nhắn nhưng tôi thấy cậu trả lời tin nhắn của em gái đó, cậu lại có thể trả lời tin nhắn của con gái, lão đại, quan hệ của cậu với em gái đó là như thế nào? Hoặc đã tiến triển đến bước nào rồi?"
     
    Chỉnh sửa cuối: 1 Tháng mười một 2018
  5. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 14: Thanh âm hay nhất thế giới (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nghe [Cao thủ Hầu tử phái đến] nói một lúc, Thời Dao mới lấy lại tinh thần, [Cao thủ Hầu tử phái đến] là đang nói chuyện với người bên cạnh.

    Thời Dao quyết định nói: "Các anh.."

    Cô là muốn nói, các anh đang bận sao?

    Chỉ là cô mới vừa nói ra một từ liền nghe bên [Cao thủ Hầu tử phái đến] truyền đến một giọng nói: "Cậu có chơi game không? Không chơi.."

    Thời Dao nhận thức được đó không phải là giọng của [Cao thủ Hầu tử phái đến] . Nhưng so với giọng của [Cao thủ Hầu tử phái đến] hay hơn rất nhiều.

    Không, là hay hơn rất rất rất nhiều.

    Hay đến nỗi mới chỉ nghe nửa câu, cả người cô đã sững lại rồi!

    Đây tuyệt đối là thanh âm hay nhất thế giới mà cô đã từng được nghe qua.

    Sạch sẽ tinh khiết, giữa sự rành mạch còn có một chút gì đó lười nhác, hay hơn cả những người lồng tiếng cho những thiếu niên trong phim hoạt hình anime nữa.

    Dù chỉ nghe được vài tiếng, nhưng lại khiến Thời Dao cảm tưởng như mình va phải một chàng áo trắng đẹp trai giữa một làn gió nhẹ và ấm áp ngày hạ.

    Thời Dao thật sự rất muốn tìm một từ nào đó để hình dung thanh âm mình vừa được nghe, nhưng có vắt kiệt chất xám thì cũng chỉ nghĩ được bấy nhiêu. Cô không ngờ, Ngữ văn tối đa 150 điểm cô thi được 138 điểm mà nay chỉ có thể dùng mấy từ "Hay hay, rất hay" để hình dung giọng nói đó.

    "Dao muội? Dao muội?"

    "Dao muội? Nhảy dù đi!"

    Thời Dao không biết mình chìm đắm trong giọng nói ấy bao lâu, cũng không biết [Cao thủ Hầu tử phái đến] và [Là Nước Ép đây] đã gọi cô bao nhiêu lần, cô chỉ biết khi cô hoàn hồn lại thì cô đã bay giữa trời trong Game rồi.

    Còn đồng đội cô thì đã cách cô cả nghìn mét rồi.

    [Cao thủ Hầu tử phái đến]: "Dao muội, mạng lag sao?"

    [Là Nước Ép đây]: "Chắc vậy, game bắt đầu tầm phút rồi, em ấy vẫn chưa đáp đất"

    Nghe đến đây, Thời Dao vội vã trả lời: "Em đây!"

    [Cao thủ Hầu tử phái đến]: "Tốt quá, Dao muội không bị lag ah, lúc nãy sao không nhảy dù cùng bọn anh, bọn anh gọi mãi mà không thấy em trả lời."

    Thời Dao không thê nói với bọn họ cô bị giọng nói lúc nãy câu mất hồn nên biện đại một lý do: "Em vừa đi lấy chút đồ."

    [Là Nước Ép đây]: "Ah, ra vậy.."

    Chắc do nói dối nên dù câu nói của [Là Nước Ép đây] rất bình thường nhưng Thời Dao vẫn chột dạ, liền lảng sang game: "Các anh đi nhặt trang bị trước đi, em đi tìm các anh sau"

    [Cao thủ Hầu tử phái đến]: Dao muội, em không cần đến chỗ tụi anh, chỗ em là khu vực an toàn, em cứ ở yên đó, đợi bọn anh lái xe đến đón "

    Thời Dao bây giờ mới phát hiện mình quả thật đang ở khu vực an toàn, trả lời" OK"một tiếng rồi đáp đất, chạy đến căn phòng gần đó. Lượm hết trang bị có thể lượm, cô ngồi trong góc phòng đợi Cao Thủ với Nước Ép đến. Sau đó cô phát hiện, đồng đội của cô còn 1 người nữa là [111111] .

    {Chú ý} Nếu chúng ta không thân thiết với nhau thì rất khó để nhận ra nhau qua giọng nói, vì giọng nói thông qua điện thoại và các phương tiện khác sẽ thay đổi rất nhiều, vậy nên giải thích một chút để mọi người hỏi vì sao nghe giọng nhau rồi mà không nhận ra nhau, tất nhiên, sau này họ thân thiết thì sẽ nhận ra nhau thôi.
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 1 Tháng mười một 2018
  6. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 15: Nghĩ một đàng nói một nẻo sẽ bị trời phạt (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thời Dao nghĩ đến câu nói lúc nãy nghe được : "Cậu có chơi game không? Không chơi-"

    Vì thế, thanh âm thật là hay đó là của [111111] sao?

    Vị nam nhân đứng thứ 2 bảng xếp hạng game này không những chơi game hay mà giọng nói cũng thật hay chỉ là không biết anh trông như thế nào.. nếu như đẹp trai nữa thì đúng là đáp ứng đủ mọi yêu cầu của chàng bạch mã hoàng tử trong tưởng tượng của bao cô gái rồi.

    Nhưng trước khi nghe anh nói thì Thời Dao có nghe Cao Thủ nói "cậu lại có thể trả lời tin nhắn của cô gái đó" còn hỏi "cậu với cô gái đó có quan hệ như thế nào"

    Chẳng lẽ trước giờ anh không hề trả lời tin nhắn của con gái sao? Vậy.. vậy cô gái ấy là người anh ta thích sao?

    Trong lúc Thời Dao nghĩ vẩn vơ thì 3 người đồng đội đã đến chỗ cô.

    Giống với khi tối chơi game, [Cao thủ Hầu tử phái đến] và [Là Nước Ép đây] suốt đường đều bảo vệ cô, đem những trang bị tốt nhất đều cho cô, gặp kẻ địch thì bảo cô trốn vào một chỗ.

    Còn [111111] xem như không có bọn Thời Dao ở đó, nhìn ngang liếc dọc, giống như đang chơi ở chế độ đơn chiến, gặp ai là giết kẻ đó.

    Thực lực của 3 người đồng đội quá lớn, Thời Dao dưới sự dẫn dắt của bọn họ, tuy rằng không thể lúc nào cũng ăn gà nhưng tần suất ăn gà cũng cao lên đến 70%.

    Thời gian chơi game đúng là trôi thật nhanh, mới đó mà đã 11 giờ rồi. Sáng mai 8 giờ còn có tiết học nên trước khi ván mới bắt đầu, Thời Dao thông báo chơi hết ván này rồi sẽ đi ngủ.

    Ngoài lúc trước game bắt đầu [111111] có nói 1 câu còn lại suốt cả buổi tối chơi game thì anh chẳng mở miệng nói 1 lời. Thời Dao nghĩ rằng tối nay sẽ chẳng nghe được lời nào từ anh, nhưng không ngờ, ván cuối lại được nghe anh nói chuyện.

    Tình hình lúc đó là như thế này

    Thời Dao cùng đồng đội chon cảng N, 4 người ai nấy tự nhặt trang bị cho mình rồi bắt đầu chạy bo.

    [Cao thủ Hầu tử phái đến] và [Là Nước Ép đây] vẫn cứ như vậy, cứ hở chút là đấu khẩu.

    Thời Dao nghe buồn cười, thỉnh thoảng chen vài câu. Lúc chuẩn bị vào vùng an toàn, [Cao thủ Hầu tử phái đến] bỗng nhiên nói: "Các cậu có thấy, giọng Dao muội càng nghe càng thấy hay không?"

    [Là Nước Ép đây] : "Có!"

    Thời Dao bị khen bất ngờ, có chút ngại ngùng, không lên tiếng.

    [Cao thủ Hầu tử phái đến] : "Lão đại, cậu thấy sao?"

    Thời Dao nghĩ [111111] sẽ trầm mặc như trước giờ, không ngờ anh trả lời: "Gì cơ?"

    Anh trả lời có vẻ thờ ơ, nhưng giọng điệu sắc lạnh rõ ràng khiến Thời Dao trong game không khỏi quay đầu nhìn về hướng [111111] đang ở cách mình không xa.

    Anh ôm khẩu 98K, không ngừng di chuyển nhìn quanh 4 phương tám hướng.

    [Cao thủ Hầu tử phái đến] đem những lời lúc nãy nói lại một lần nữa: "Tôi nói, lão đại cậu có thấy giọng nói của Dao muội rất hay?"

    Không biết có phải là tưởng tượng của Thời Dao hay không, khi [Cao thủ Hầu tử phái đến] nói hết câu, cô thấy [111111] nhìn về hướng bụi cỏ cô đang núp.

    Chẳng qua chỉ trong vòng 1 giây, anh liền nhìn về phía bên trái, cùng với tiếng của anh từ màn hình phát ra còn có tiếng súng vang lên: "Cũng tạm"

    Lời anh vừa dứt, màn hình điện thoại xuất hiện thông báo: [111111] dùng 98K bắn trúng [Bài tập về nhà – chúng ta chia tay đi]
     
    Chỉnh sửa cuối: 1 Tháng mười một 2018
  7. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 16: Nghĩ một đàng nói một nẻo sẽ bị trời phạt (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    ÔI TRỜI!

    Ngài số (vì tên game của anh là 6 số 1 nên Thời Dao đặt cho anh tên này) lại có thể vừa nói chuyện vừa bắn chuẩn như vậy!

    Đột nhiên trong lòng cảm thán.

    Sau đó, cô thấy [111111] lại nâng cánh tay lên một lần nữa, rồi màn hình xuất hiện thông báo: [111111] dùng 98K loại [Bài tập về nhà – chúng ta chia tay đi]

    [Cao thủ Hầu tử phái đến] tiếp tục nói: "Lão Đại, làm người phải thành thật, nghĩ một đàng nói một nẻo là sẽ bị sét đánh ah! Woa, xem, khu vực ném bom hiện trên đầu chúng ta rồi, cậu cẩn thận nói lời dối lòng sẽ bị trời phạt đó!"

    Nghe [Cao thủ Hầu tử phái đến] nói vậy, Thời Dao xem bản đồ, quả thật khu vực của mình đã bị một màu đỏ bao quanh.

    Trong game, thường xuất hiện vòng đỏ này, thường được gọi là khu vực ném bom.

    Trong khu vực này thì bom sẽ từ trên trời rơi xuống, nếu rơi trúng nhân vật thì nhân vật sẽ chết, cách chết này được gọi là trời phạt.

    Nhưng tần suất bị "trời phạt" là rất thấp.

    "Hơ - -" [111111] cười nhẹ một tiếng, sau đó vừa trả lời Cao Thủ, vừa nâng súng lên: "Tôi đâu có nghĩ một đàng nói một nẻo? Sự thật là vậy mà"

    Thời Dao nghĩ, chắc chút nữa thôi là màn hình hiện thông báo [111111] dùng 98K bắn trúng ai đó, bỗng nhiên một quả cầu lửa từ trên trời rơi xuống, không sai một ly rơi ngay trên người [111111] , sau đó màn hình xuất hiện thông báo: Bom rơi trúng [111111] .

    ?

    Cả 4 người yên lặng tầm 5s, sau đó điện thoại truyền đến giọng cười như điên của [Cao thủ Hầu tử phái đến] và [Là Nước Ép đây] . Tuy Thời Dao không tiện cười lớn, nhưng vẫn không nhịn được mà nhoẻn miệng.

    [Cao thủ Hầu tử phái đến] : "Lão đại, tôi đã nói rồi, nghĩ một đàng nói một nẻo là sẽ bị trời phạt, cậu xem, cả ông trời cũng không nhìn được nữa rồi"

    [Là Nước Ép đây] : "Hahaha, tôi đã quay cảnh này lại rồi"

    [Cao thủ Hầu tử phái đến] : "Ahaha, share tớ với"

    [Cao thủ Hầu tử phái đến] và [Là Nước Ép đây] cười trên nỗi đau của người khác một lát rồi [Là Nước Ép đây] mới bò ra khỏi bụi cỏ, định đến giúp [111111] .

    Chỉ là chưa kịp đi thì lại một quả cầu lửa nữa rơi xuống, sau đó thì:

    Khu vực ném bom đã loại [Cao thủ Hầu tử phái đến]

    Khu vực ném bom đã loại [Là Nước Ép đây]

    Khu vực ném bom đã loại [111111]

    Khu vực ném bom đã loại [Dao Dao rất thích ăn kem] .

    * * *

    Ngay lúc này, phòng 501 kí túc xá nam trường đại học G như đang hóa đá.

    Đây là chuyện gì?

    Bị khu vực ném bom diệt cả đội sao?

    Hoàn hồn lại, [Cao thủ Hầu tử phái đến] và [Là Nước Ép đây] đang muốn chửi đổng, kết quả lời chưa kịp nói ra thì Lâm Gia Ca – người mà bị bom nổ chết đầu tiên cũng là người mà bị bọn họ cười nhạo như điên, nhẹ nhàng nói ra một câu: "Đúng thật! Nghĩ một đàng nói một nẻo sẽ bị trời phạt"

    [Cao thủ Hầu tử phái đến] và [Là Nước Ép đây] bị câu này của Lâm Gia Ca làm hồ đồ, hai người cùng nhau nhìn về hướng Lâm Gia Ca.

    P/S (lời tác giả) : Muốn hỏi rằng, kiểu nam chính một khi ra tay là không chừa đường sống cho người khác như thế này, các bạn có thích không?
     
    Chỉnh sửa cuối: 1 Tháng mười một 2018
  8. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 17: Thơ văn và phóng khoáng (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Vì vậy.." Lâm Gia Ca cố ý ngừng lại, sau đó chậm rãi khoan thai mà nói tiếp: "Các cậu vừa khen giọng cô ấy hay là nói dối lòng sao?"

    Lục Bản Lai chỉ tay về hướng Lâm Gia Ca: "Cậu, cậu, cậu - - -"

    Hạ Thương Châu kinh ngạc đến nỗi làm rơi cả điện thoại: "tôi, tôi, tôi - - -"

    Mặc cho 2 người kia bị mình nói đến á khẩu, Lâm Gia Ca thản nhiên thoát game, đặt điện thoại xuống, sau đó đứng dậy, vừa bóp bóp cái cổ mỏi nãy giờ, vừa lấy khăn tắm và đồ ngủ rồi vào phòng tắm.

    Đóng cửa phòng tắm, đúng như Lâm Gia Ca đã nghĩ, Hạ Thương Châu và Lục Bản Lai kêu gào thảm thiết.

    "Woa, cầm sai kịch bản rồi sao? Chẳng phải đã tính trước là sẽ châm chọc lão đại sao? Sao lại trở thành đối tượng cho cậu ta châm chọc rồi?"

    "Biên kịch là ai vậy? Đánh chết cô ta cho tôi!"

    "Dao muội, em nghe anh giải thích, anh tuyệt đối không có nghĩ một đàng nói một nẻo, anh là thật lòng cảm thấy giọng nói của em rất hay.."

    * * *

    Thời Dao nãy giờ ngồi nghe cả đoạn hội thoại của 3 người đồng đội của mình.

    Trong khi [Cao thủ Hầu tử phái đến] và [Là Nước Ép đây] điên cuồng giải thích, cô nhoẻn môi cười.

    Vị đại thần trong các đại thần nhìn có vẻ lạnh lùng và kiệm lời, không ngờ miệng lại lợi hại như vậy!

    Xem ra, trước đây là cô đã tưởng tượng rồi, con người thật của anh, tuyệt đối là bụng dạ hẹp hòi.

    Bằng không cũng không chớp lấy cơ hội một cách tuyệt đối, cho bọn người [Cao thủ Hầu tử phái đến] và [Là Nước Ép đây] một cú đả kích nặng như vậy.

    Kết thúc ván đấu, Thời Dao không thoát game ngay vì đọc được tin nhắn từ [Cao thủ Hầu tử phái đến] : "Dao muội, tối mai vẫn chơi chứ?"

    [Dao Dao rất thích ăn kem] : "Chơi, nhưng mà em chưa xác định thời gian được."

    Cô tuần trước hẹn với Lương Mộ Mộ chiều mai sẽ đi mua sắm, vì thế không biết đến giờ nào mới về.

    [Cao thủ Hầu tử phái đến] : "Không xác định ah?"

    [Cao thủ Hầu tử phái đến] : "Không đăng nhập vào game thì sẽ không thấy được tin của em, hay là như vậy, nếu em không có ý kiến gì thì anh thêm em vào nhóm của tụi anh nhé? Vào rồi em có thể nhấn nút gia nhập nhóm, sau đó em có thể gia nhập Wechat của nhóm rồi, như vậy, khi nào em chơi game, cứ nhắn lên đó là được rồi."

    [Dao Dao rất thích ăn kem] : "Được ạ"

    Vì chơi game với bọn họ thật sự được trải nghiệm rất nhiều nên Thời Dao không thể nào phản kháng lại sự cám dỗ này.

    Rất nhanh, Game gửi đến thông báo: [Cao thủ Hầu tử phái đến] mời bạn gia nhập nhóm [Thơ văn và phóng khoáng] .

    Tên nhóm này..

    Thời Dao do dự một chút rồi mới nhấn xác nhận, sau đó làm theo chỉ dẫn của [Cao thủ Hầu tử phái đến] , ấn vào gia nhập nhóm, sau đó Wechat của cô nhận thông báo "ding ding".

    Thời Dao mở Wechat lên, [Thơ văn và phóng khoáng] gửi tin đến.

    [Là Nước Ép đây] : "Chào mừng Dao muội."

    [Cao thủ Hầu tử phái đến] : "Nhiệt liệt chào mừng Dao muội."

    [Thủy Triều] : "Dao muội là ai vậy?"
     
    Chỉnh sửa cuối: 1 Tháng mười một 2018
  9. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 18: Thơ văn và phóng khoáng (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vì tên wechat vs tên game của bọn họ giống nhau, nên Thời Dao nhận ra ngay.

    Tính cả thời Dao thì nhóm có 5 người.

    [111111] online nhưng không nói tiếng nào

    [Thủy Triều] – Thời Dao không quen nên hỏi: "Thủy Triều là ai vậy ạ?"

    [Cao thủ Hầu tử phái đến] : "Cậu ấy cũng ở chung kí túc xá với tụi anh nhưng không chơi PUBG, với hiện tại cậu ta cũng không sống ở kí túc nữa, dọn ra ngoài sống với bạn gái rồi, cuối cùng giường của cậu ta biến thành chỗ để đồ cho Nước Ép

    Thời Dao chỉ hiếu kì [Thủy Triều] là ai, không ngờ [Cao thủ Hầu tử phái đến] giải thích cặn kẽ đến vậy nên khi trả lời, cô cũng viết thêm vài từ:" ah, thì ra là như vậy "

    Gửi xong tin nhắn đó, Thời Dao không nhịn được hỏi thêm:" Các anh sao lại lấy cái tên nhóm.. "

    Thời Dao cố ý dùng dấu ba chấm, sau đó tìm một từ có thể hình dung tiếp tục nhắn:" một lời khó tả như vậy "

    [Là Nước Ép đây] :" Lão Đại đặt đó. "

    [Cao thủ Hầu tử phái đến] :" Khi lập nhóm, Nước Ép nói là phải lấy một cái tên thật là văn thơ "

    [Thủy Triều] :" Cao Thủ thì nói, phải lấy một cái tên thật phóng khoáng, sau đó người làm đội trưởng là lão đại lấy tên là "Thơ văn và phóng khoáng" "

    Thời Dao phát đi tin nhắn:" ", trong lòng nghĩ" Đúng là thật thơ văn và thật phóng khoáng mà "!

    Biết là [111111] là đại thần trong các đại thần, nhưng không ngờ anh lại là một đại thần như vậy!

    Gia nhập nhóm wechat, mọi người đều biết số wechat của nhau, vì vậy rất nhanh, Thời Dao nhận được thông báo mời kết bạn của 3 người kia trừ [111111] .

    Tuy [111111] không add wechat của cô, nhưng cô vẫn rất tò mò nên vào nhóm tìm wechat của [111111] .

    Thật sự chỉ muốn xem trang cá nhân của [111111] thôi, chỉ là vừa bấm vào avatar của [111111] , chưa kịp xem gì thì cửa phòng mở ra, giọng của Hà Điền Điền:" Dao Dao, bọn mình xem phim về rồi, còn mua cả đồ ăn khuya nữa nè.."

    Đồ ăn khuya..

    Thời Dao nghe đến đồ ăn khuya, chẳng suy nghĩ gì nữa cả chạy ngay đến bên Hà Điền Điền.

    * * *

    Ngày hôm sau, Thời Dao thức dậy việc đầu tiên làm là hỏi bạn cùng phòng hôm nay đi ăn ở căn tin nào?

    Trước khi 4 người cùng đến căn tin, Thời Dao rút điện thoại ra xem mục tin nhắn.

    Lâm Gia Ca vẫn chưa trả lời tin nhắn của cô.

    Gửi lần 2 tin nhắn đều không trả lời, là chưa đọc được, hay là.. Thời Dao suy nghĩ tầm 3s, vẫn là cảm thấy anh chưa đọc được tin nhắn của mình. Cô vốn định sao chép lại tin nhắn cũ rồi gửi lại cho anh một lần nữa nhưng sau chợt nghĩ, tin nhắn gửi tới tấp như vậy cũng không tốt cho lắm, thôi cứ từ từ tính sau.

    Buổi sáng học 4 tiết.

    Tan lớp, Lương Mộ Mộ đã đi xe thể thao màu đỏ đến đợi cô ở trước cổng trường đại học G rồi.

    Trước khi đi mua sắm, Thời Dao đề nghị đi ăn trưa trước.

    * * *

    Lời tác giả: Chap này còn có thể lấy tên là: Nam chính không bằng đống đồ ăn khuya~
     
    Chỉnh sửa cuối: 1 Tháng mười một 2018
  10. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 19: Nước khoáng, kẹo mút, snack (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ăn cơm xong, đi mua túi một lúc, sau đó Lương Mộ Mộ nói nghỉ ngơi tí, cả đường Thời Dao chỉ biết gật đầu khi Lương Mộ Mộ hỏi "Cái này đẹp không?", thì bây giờ 2 mắt sáng lên, đề nghị đi ăn đồ ngọt Mãn Ký ở lầu 2.

    Lương Mộ Mộ biết Thời Dao "ăn là sở trường, sở thích cũng là ăn", chỉ đành dùng ánh mắt "thật không biết phải làm sao với cậu" nhìn Thời Dao, sau đó hai người cùng lên lầu 2.

    Lúc ăn bánh, 2 người nói chuyện với nhau một lúc cuối cùng nói đến chuyện của Lâm Gia Ca.

    "Dao Dao, cậu với Lâm Gia Ca có mâu thuẫn gì sao?"

    Thời Dao miệng đang nhét đầy đồ ăn, đột nhiên bị Lương Mộ Mộ hỏi vậy, ngẩn một lúc rồi lắc đầu, ý nói không có gì.

    Căn bản là không có, cô với Lâm Gia Ca ngoài mốt hôn sự được ông nội định ra, thì chẳng dính dáng gì đến nhau lấy đâu ra mâu thuẫn?

    "Không cãi nhau sao?" Lương Mộ Mộ cau đôi lông mày sắc sảo, đáy mắt hiện lên sự nghi hoặc: "Dao Dao, cậu với mình là bạn thân nhất, cậu không thể lừa mình như vậy"

    Nuốt hết những gì trong miệng, Thời Dao nghiêm túc trả lời: "Mình nói thật, không có cãi nhau gì cả"

    "Vậy hôm ở SKP sao 2 người không chào nhau? Cậu ấy vì sao giả bộ không biết cậu?" Lương Mộ Mộ vừa hỏi vừa suy nghĩ, sau đó dường như nghĩ ra điều gì đó "Hay là hai người đang chơi trò tình vị đặc biệt?"

    Tình vị cái đầu.. vì miệng đang đầy thức ăn, Thời Dao không tiện nói chuyện.

    Lương Mộ Mộ nghĩ rằng mình đã đúng: "Không ngờ hai người lại sáng tạo như vậy nha!"

    "Ah, Dao Dao, hôm qua là lễ tình nhân, Lâm Gia Ca có ở cùng cậu không?"

    "Nói thật cho tớ biết, có phải Gia Ca đã tặng một món quà thật to cho cậu không? Là gì vậy?"

    "Nhà Gia Ca giàu như vậy, chắc chắc đồ tặng cho cậu rất tốt đúng không? Đồng hồ? Túi xách? Giày? Áo quần? Có phải còn tặng một bó hoa hồng thật lớn nữa không? Hoa hồng màu gì vậy? Màu hồng phấn hay là màu đỏ?"

    "Dao Dao - -"

    Lương Mộ Mộ cứ liên tục hỏi như vậy, Thời Dao không thể không ngừng ăn.

    Lễ tình nhân.. Cô với anh lúc nào cùng đón lễ chứ?

    Còn về quà cáp.. bọn họ quen biết nhau bao nhiêu năm, đừng nói là quà, đến một chai nước khoáng một cây kẹo mút một gói snack anh còn chưa mời cô ăn nữa là.. đừng nói đến túi xách, giày dép, áo quần, đồng hồ, hoa hồng.. nhưng mà những thứ này cũng không có sức hút bằng nước khoáng kẹo mút với snack..

    Nghĩ vậy, Thời Dao nói với Lương Mộ Mộ: "Mộ Mộ, cậu các định Gia Ca mà cậu nói đến là Lâm Gia Ca sao?"

    "Phí lời, Cậu xem trước giờ ngoài Gia Ca tớ kêu là Gia Ca ra thì còn ai tớ gọi là Ca không?" { Mình chú thích một chút chỗ này, từ Ca phía sau nghĩa là "anh" còn trước đó là tên bạn nam chính. Tên bạn nam chính đồng âm với từ "anh" trong tiếng Trung}

    "Vậy là cậu đang kể chuyện cười sao? Mà chuyện cười này chẳng buồn cười tí nào, tớ vẫn còn muốn ăn thêm.." vừa nói xong, Thời Dao vẫy tay kêu phục vụ: "Em ơi, bánh dày xoài, sữa trân châu, bánh pudding xoài, bánh sầu riêng, bánh bông lan gạo nếp đen xoài, mỗi thứ một phần nữa.."
     
    Chỉnh sửa cuối: 1 Tháng mười một 2018
Trả lời qua Facebook
Đang tải...