[Dịch] Bên Em Là Thời Gian Tươi Đẹp Nhất - Diệp Phi Dạ

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Starlight, 26 Tháng mười 2018.

  1. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 30: Mọi thứ mang chữ "đầu" đều vẫn còn (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cô vừa gọi "Ông nội Lâm" dường như làm kinh động đến anh, phản xạ có điều kiện nhìn về hướng cửa ra vào.

    Bắt gặp ánh nhìn của anh, Thời Dao đang đi vào phòng bỗng dừng lại.

    May là cùng lúc đó ông nội Lâm cũng nghe tiếng của cô: "Dao Dao, con tới rồi sao? Nhanh lại đây.."

    Thời Dao nhanh chóng thu lại ánh nhìn từ Lâm Gia Ca, cười ngọt ngào mang đồ bổ lúc sáng đã đi siêu thị mua cho ông, đến bên giường bệnh.

    * * *

    "Dao Dao, con ăn sáng chưa? Chưa ăn thì ông bảo dì Tôn gọi điện về nhà làm ngay cho con."

    "Dao Dao, con dạo này học hành thế nào? Ở trường có ai bắt nạt con không, nếu có cứ nói với ông, mỗi năm ông đều quyên góp cho trường các con, ông với hiệu trưởng rất thân.."

    "Dao Dao, căn tin của trường có phải không ngon không, nhìn con ốm hơn so với lúc tết, như vậy không được, không được, ông phải mua một suất ăn ở căn tin, con nói với ông, con thích ăn gì để ông về nói đầu bếp xem ông ấy có thể đến trường nấu cho con ăn được không.."

    Lâm Gia Ca ngồi trên sofa trước cửa sổ nghe ông nội luyên thuyên một hồi, đôi lông mày nhíu lại.

    Hôm qua, anh nhận được điện thoại nói ông nội ngất xỉu, đến giày cũng không kịp mang, mang luôn dép lê chạy đến bệnh viện. Anh ngồi bên giường bệnh chăm ông cả đêm, đến bây giờ cũng chưa từng chợp mắt. Trước khi cô đến, anh lo lắng cho ông cả đêm thấy ông vừa tỉnh dậy vội vàng gọi bác sĩ. Đến lúc bác sĩ xác nhận ông không sao thì anh mới yên tâm.

    Anh nghĩ đến bây giờ ông vẫn chưa ăn gì liền hỏi ông muốn ăn gì, kết quả ông chẳng thèm trả lời anh, cô vừa đẩy cửa bước vào, ông liền xem anh như không tồn tại, vui vẻ trò chuyện với cô.

    Bác sĩ dặn anh, ông tỉnh dậy phải cho ông ăn chút gì đó. Lâm Gia Ca thấy ông không chịu trả lời bèn hỏi lại: "Ông nội, người muốn ăn gì?"

    "Dao Dao à, con bình thường nếu không bận gì thì thường xuyên đến nhà ông nội Lâm, con ở trường một mình chắc chắn không chăm sóc tốt cho mình, đến chỗ ông bồi bổ cho con."

    Mi tâm Lâm Gia Ca cau lại càng lợi hại.

    Anh nhìn ông nội làm lơ mình nãy giờ, lại một lần nữa cất tiếng: "Ông nội, bác sĩ nói người cần ăn một chút gì đó, người muốn ăn gì, con bảo nhà mang đến.."

    "Gì cũng được" Lần này, Lâm Gia Ca vẫn chưa nói hết câu, Lâm lão gia như không thích cháu trai ngắt lời của mình, ngữ khí không tốt, ném lại Lâm Gia Ca 3 chữ.

    Sau đó, ông quay sang nói chuyện với Thời Dao, thái độ giọng điệu khác hẳn lúc nãy nói chuyện với Lâm Gia Ca: "Dao Dao, con muốn mua gì, cần dùng gì nhất định phải nói với ông nội Lâm, ông bảo dì Tôn mua cho con.."

    Rốt cuộc ai mới là cháu ruột của ông, sao chưa bao giờ nghe ông nói anh cần mua gì, cần dùng gì nhất định phải nói với ông, ông bảo dì Tôn mua cho anh..

    Suy nghĩ này vừa lướt qua trong đầu Lâm Gia Ca thì đột nhiên ông nội đang nằm trên giường bệnh như nhớ ra điều gì đó quay đầu nói với anh: "Ah, lúc cậu gọi dì Tôn nhớ nói bà ấy làm một phần chè bột lọc cốt dừa, Dao Dao rất thích ăn đó.."

    Nói xong liền quay về phía Thời Dao nhẹ nhàng nói: "Dao Dao ah.."

    Woa?

    Dao Dao?

    Anh không có tên sao? Thái độ có cần thay đổi 360 độ như vậy không?

    Còn nữa, không dễ gì ông nói với anh một câu dài như vậy nhưng lại là vì cô?

    Lâm Gia Ca không thể xem cảnh tượng một già một trẻ trước mặt, dứt khoát quay đầu nhìn hướng ngoài cửa sổ.
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
  2. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 31: Cháu trai là nhặt về, cháu dâu mới là ruột thịt (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Dao Dao, con đừng buồn nữa, hôm qua ông đã giáo huấn tiểu tử thối đó rồi, sau này nó còn dám bắt nạt con thì cứ nói với ông, ông dạy dỗ nó cho con.."

    Nghe câu này, Lâm Gia Ca sống lưng thẳng tắp.

    Anh với cô lúc tối đã nói với nhau, sáng hôm nay sẽ nói thật với ông về việc hủy hôn, nhưng vậy giờ ông giận đến nỗi phải nhập viện, cô sẽ không nhắc đến việc đó chứ?

    Lâm Gia Ca dỏng tai nín thở nghe ngóng, đến khi Thời Dao chuyển chủ đề mới lấy lại dáng vẻ ung dung tự tại.

    Trong phòng bệnh, Lâm lão gia và Thời Dao vẫn nói chuyện mãi không dứt. Lâm Gia Ca nghe câu được câu mất. Ngồi cùng một tư thế lâu, anh có chút không thoải mái, cử động cơ thể một chút, đổi một tư thế khác. Kết quả tình cờ tầm nhìn lại hướng về phía cô.

    Không biết vô tình hay cố ý, thỉnh thoảng Lâm Gia Ca lại liếc sang cô một lần, bất giác anh cũng không cảm nhận được tình hình, ánh nhìn của anh đã đặt trên người cô.

    Có lẽ do gen gia đình anh quá tốt nên từ nhỏ anh đã rất kén chọn.

    Chị anh nổi danh là người đẹp nhất trong giới tiểu thư Bắc Kinh, nhan sắc tuyệt trần.

    Vì vậy, từ nhỏ đến lớn, bất kể là người xung quanh đều nói cô gái nào đẹp anh cũng thấy bình thường, cũng vậy thôi, mọi người nói quá rồi..

    Nhưng cô..

    Tuy không thể nói ra, lúc gặp ở thang máy SPK, anh có kinh ngạc. Nhưng đúng là cô đã để lại ấn tượng trong anh.

    Khuôn mặt cô nhỏ nhắn, đôi mắt to và sáng. Mái tóc đen dài chẳng tạo hình gì cứ vậy buông sau lưng. So với những cô gái trang điểm đậm nhạt ở trường thật khác, mặt cô rất thanh tú, mày là mày, mắt là mắt, một vẻ đẹp khiến người khác cảm thấy rất thoải mái, rất tự nhiên.

    Vẻ đẹp của cô và của chị hoàn toàn khác nhau. Vẻ đẹp của cô là ngọt ngào, còn của chị là kiêu kì.

    Nếu nhất định phải so sánh 2 người này thì anh hình như là càng thích.. càng thích..

    Cũng không biết Thời Dao và Lâm lão gia nói chuyện gì, mặt mày vui vẻ cười, hai núm đồng tiền trên má cũng lộ ra.

    Lâm Gia Ca nhìn thiếu nữ tươi cười trước mặt, lúc nãy câu hỏi vẫn còn chưa rõ đáp án bây giờ đã rõ mồn một.

    Nếu nhất định phải so sánh 2 người này thì anh hình như là càng thích.. càng thích cái Bánh Bao Mềm lúc nhỏ vừa xấu vừa dơ vừa quê mùa này.

    Nhưng mà, cũng phải nói, một người có thể thay đổi nhiều như vậy sao?

    Lúc nhỏ, cô thật sự như vậy.. Chắc không phải những năm qua, Thời gia đã lén đổi một cô con gái khác đó chứ?

    * * *

    Lâm lão gia bệnh một trận, tỉnh dậy tuy tinh thần tốt nhưng cũng rất nhanh mệt.

    Đợi dì Tôn đến, ông ăn một chút đồ rồi liền ngủ.

    Ngủ đến trưa ông lại tỉnh. Ăn cơm trưa xong dì Tôn xuống lầu lấy thuốc cho Lâm lão gia, trong phòng chỉ còn 3 người Lâm lão gia, Thời Dao và Lâm Gia Ca.

    Lâm lão gia ăn hết đĩa trái cây mà dì Tôn cắt xong nhìn Thời Dao, rồi lại quay sang Lâm Gia Ca đang đứng bên cạnh dứt khoát nói: "Đi, rửa cho Dao Dao một ít trái cây"

    Câu này của Lâm lão gia vừa nói ra khiến cả Lâm Gia Ca và Thời Dao đều ngây người.
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
  3. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 32: Cháu trai là nhặt về, cháu dâu mới là ruột thịt (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Theo đó, Thời Dao phản ứng tự nhiên nhìn về hướng người thiếu niên đang đứng bên cạnh.

    Áo anh có chút nhàu nhĩ, tóc tai rối bời, có lẽ đã trực ở bệnh viện cả đêm không chợp mắt.

    Cho dù là vậy thì người anh vẫn phát ra một ánh hào quang.

    Lâm lão gia thấy Lâm Gia Ca không có động tĩnh gì, ngữ khí nặng thêm: "Đi nhanh!"

    Thời Dao liền thu hồi ánh nhìn từ hường Lâm Gia Ca về: "Ông nội, để con tự làm.."

    "Tay của con gái, làm sao lại đi rửa trái cây?" Thời Dao chưa nói hết câu thì Lâm lão gia đã ngắt lời, sau đó ông nhìn về hướng Lâm Gia Ca trợn một cái, giọng nói đầy tính uy hiếp: "Cậu có đi hay không?"

    Trước đây, ông nội Lâm cũng bảo Lâm Gia Ca làm nhiều việc cho cô nhưng trước giờ anh chưa bao giờ làm, vì vậy, không ít lần anh bị ông nội Lâm giáo huấn..

    Ông nội Lâm vẫn còn đang bệnh, tối qua dì Tôn có đặc biệt dặn cô là tình hình sức khỏe của ông bây giờ ông được tức giận.

    Thời Dao lo sợ 2 ông cháu lại vì cô mà xảy ra tranh cãi như lúc trước, liền nói.

    Nhưng lời chưa ra khỏi miệng, Lâm Gia Ca một thân thong dong ngồi trên ghế sofa, đứng dậy, lấy đĩa trái cây bênh cạnh đi vào phòng vệ sinh rửa.

    Thời Dao ngây người.

    Mãi cho đến khi Lâm Gia Ca đem đĩa trái cây đã rửa xong đặt trước mặt thì cô mới hoàn hồn. Cô ngơ ngẩn nói một câu "Cảm ơn", vừa chuẩn bị cắt trái cây thì Lâm lão gia liền nói: "Gọt vỏ đi, không gọt vỏ, Dao Dao làm sao mà ăn được?"

    "Không, không cần.." giống lúc nãy, lời từ chối cô còn chưa nói hết thì Lâm Gia Ca liền cầm dao cắt trái cây đến chỗ thùng rác, gọt táo một cách vụng về.

    Đây, đây.. có phải là Lâm Gia Ca mà cô quen biết không?

    Trước đây, đừng nói là rửa trái cây, đến nhìn cô một cái anh còn nhát nhìn!

    Chưa kể, anh với cô lúc tối còn cãi nhau như vậy..

    Thời Dao vừa ăn mấy miếng trái cây được anh cắt loạn xị vừa suy ngẫm.

    Lúc dì Tôn vừa lấy thuốc về cũng là lúc anh vừa cắt xong trái cây.

    Thả dao cắt trái cây xuống, anh nói với dì Tôn: "Dì Tôn, dì bảo tài xế đến dưới lầu rước con, tí 2h con có việc phải đến viện nghiên cứu."

    Thời Dao ăn xong trái cây, nghe Lâm Gia Ca nói vậy cũng nhìn đồng hồ, đã 1h10p rồi, 2h cô còn có tiết học: "Ông nội Lâm, tí con có tiết học, con cũng phải đi rồi."

    Lâm lão gia chỉ trả lời Thời Dao: "Vậy con nhanh về trường đi Dao Dao, con có còn tiền tiêu không?"

    Hỏi vậy, ông nhìn về hướng dì Tôn nói: "Đưa cho tiểu thư 1000 tệ"

    Lúc dì Tôn lấy tiền, Lâm lão gia nhớ ra, Lâm Gia Ca cần đi viện nghiên cứu ngược hướng với trường đại học G, cả 2 đều cần đến nơi lúc 2h, không có cách nào để Lâm Gia Ca đưa Thời Dao về trường trước được..

    Lâm lão gia dứt khoát nói: "Đúng rồi, dì Tôn, cô bảo tài xế đưa Dao Dao về trường đi."

    Theo đó, Lâm lão gia liền nói với Lâm Gia Ca đang đứng bên cạnh: "Cậu, hoặc đi tàu điện ngầm, hoặc ngồi xe bus, hoặc đón taxi.."

    Nói rồi ông nhìn về hướng dì Tôn nói: "Tiện thể đưa cho tiểu thiếu gia 100 tệ, bảo nó tự nghĩ cách đi viện nghiên cứu."

    1000 tệ, 100 tệ.. khoảng cách này lớn quá rồi chăng?

    Thì ra, cháu trai là nhặt về còn cháu dâu mới là ruột thịt.

    Hai giây sau, nhận ra suy nghĩ gì mới vừa lướt qua trong đầu mình, Lâm Gia Ca đông cứng người.

    Woa.. cháu, cháu, cháu dâu?

    Não anh rốt cuộc là chứa cái gì?
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
  4. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 33: Oh, vô vị? (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tiểu thiếu gia.." dì Tôn đưa tiền cho Thời Dao xong thật sự đem tờ 100 tệ đến cho Lâm Gia Ca.

    Chỉ là bà còn chưa đi đến chỗ Lâm Gia Ca, nghe tiếng của bà anh đã tỏ ra biểu tình rùng mình rồi xoay người đi mất.

    * * *

    Thời Dao từ bệnh viện đi ra đã nhìn thấy Lâm Gia Ca đang cúi đầu xem điện thoại đứng trước khu nội trú của bệnh viện.

    Bước chân cô đột ngột dừng lại.

    Tài xế được dì Tôn kêu đến rước cô đã đứng đợi từ bao giờ, vừa nhìn thấy cô liền xuống xe, mở cửa xe: "Thời tiểu thư, mời lên xe."

    Lâm Gia Ca đang đứng bên cạnh xe.

    Anh dường như nghe được câu tài xế nói, theo bản năng quay đầu nhìn hướng cô.

    Bắt gặp ánh mắt của anh, đầu ngón tay của cô bất giác run nhẹ, đến sau khi nghe xong lời của tài xế thì bước chân của cô đi đến xe cũng không còn ổn định.

    Lúc nãy ở phòng bệnh là cô lo lắng cho sức khỏe của ông nội Lâm mới không nhắc đến chuyện hủy hôn là do cô đề nghị chứ không phải anh.

    Lúc gần đến xe, Thời Dao băn khoăn một hồi rồi cũng quyết định nhìn về hướng của anh.

    Cô vừa định mở miệng thì nghĩ đến anh tài xế đang đứng đợi nên bèn quay đầu nhìn về hướng anh tài xế.

    Anh tài xế rất lanh lợi, ngay lập tức hiểu ý của Thời Dao, rời đi.

    Thời Dao xác định anh tài xế đã đi xa, không nghe được mình nói gì mới nói với Lâm Gia Ca, ngữ khí dịu nhẹ: "Cái đó.. Chuyện hủy hôn của tụi mình đợi ông nội Lâm khỏe lại rồi tính tiếp nha."

    Lâm Gia Ca nhìn cô một cái rồi hờ hững "ukm" một tiếng.

    Thời Dao nghe được, ngữ khí của anh có gì đó, sợ anh hiểu lầm ý của mình, nghĩ rằng cô không muốn hủy hôn ước, lại nói: "Tôi không có ý gì khác, chỉ là tôi sợ, sợ bệnh tình của ông nội Lâm nặng thêm.."

    Không biết có phải ảo giác của cô hay không, khi cô giải thích xong thì biểu tình của Lâm Gia Ca hình như càng tệ hơn.

    Thời Dao im lặng.

    Cô thấy lần này đến cả tiếng "ukm" cũng không trả lời cô, đôi lông mày cau lại một chút rồi lại nói: "Cái đó.. Anh bảo tài xế đưa anh đi, tôi đi tàu điện ngầm về trường.."

    Thời Dao chưa nói hết câu, Lâm Gia Ca ý như chê cô nói nhiều, trực tiếp rời đi.

    Đến khi anh đi rất xa, thân ảnh cũng mất hút rồi cô mới thu hồi ánh nhìn của mình.

    Cô đúng là ngây thơ, lúc nãy ở phòng bệnh, nhìn anh cắt trái cây, cô còn ngây người..

    Cô sao có thể quên được việc quan trọng như vậy, đó là vì ông nội Lâm ngã bệnh.

    Anh là vì sợ ông nội lại tức giận, nên mới miễn cưỡng làm như vậy..

    * * *

    Trên lầu, trong phòng bệnh.

    Lúc Lâm Gia Ca và Thời Dao đã rời đi, Lâm lão gì hỏi dì Tôn: "Tình hình sức khỏe của tôi thế nào?"

    Dì Tôn: "Bác sĩ nói, lần này không có gì nguy hiểm, tạm thời không có gì phải lo lắng, quan sát một ngày nếu không có chuyện gì thì có thể về nhà tịnh dưỡng ạ."

    Dì Tôn chăm sóc cho Lâm lão gia đã nhiều năm, bà nói thêm vài câu: "Lão gia, ông phải thay đổi rồi, không thể cứ hở tí là nổi giận được nữa, tổn thương sức khỏe của mình."

    "Tôi cũng không muốn, chẳng phải là bị tiểu tử thối đó chọc tức hay sao!" Lâm lão gia vừa than thở, vừa nói tiếp: "Ah, cái đó, trước mắt không gấp về nhà dưỡng, tôi phải ở bệnh viện thêm một thời gian nữa, cô bàn với bác sĩ, cứ nói với tiểu thiếu gia, là tình hình sức khỏe của tôi rất nghiêm trọng, thật sự nghiêm trọng, rất chi là nghiêm trọng, nghiêm trọng đến mức bất kì lúc nào cũng có thể chết!"
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
  5. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 34: Oh, vô vị? (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Pei pei pei, Lão gia, sao ông có thể nói những lời không tốt lành này chứ!"

    Đối với những lời trách móc của dì Tôn, Lâm lão gia không hề tức giận, ông ôm ngực, tỏ ra bộ dạng rất đau đớn: "Cô xem, tôi như thế này, như thế này có giống người bệnh rất nặng không.."

    "Dì Tôn, chuyện tối qua, may mà cô thông minh, chỉ gọi cho 2 đứa chúng nó, không nói với những người khác, bọn họ đều bận rộn, có thể không quấy rầy thì đừng quấy rầy họ, để bọn họ khỏi phải chạy đến bệnh viện, tôi cũng đỡ tốn công phải diễn bộ bệnh nặng.."

    Lâm lão gia độc thoại một lúc, thấy dì Tôn đang thu dọn đồ không nói gì một mặt biểu tình hết cách với ông, liền không nói nữa.

    Ông dựa vào đầu giường, nâng ly trà của dì Tôn mới rót cho ông từ từ uống một miếng, rồi dường như có khúc mắc gì đó không lý giải được, rồi lại khó hiểu nói: "Cô nói xem, nhiều năm vậy rồi, tiểu tử thối đó cũng không nhắc đến chuyện không cưới Dao Dao, sao hôm nay đột nhiên lại nói chuyện này?"

    "Lại nói, Dao Dao một đứa trẻ tốt như vậy, đi đâu tìm được, nó sao lại không biết tốt xấu như vậy?"

    "Thật không biết nó giống ai!"

    "Không được, tôi phải nghĩ cách khác, ở bệnh viện mãi cũng không phải cách tốt, hay là tôi đi Hải Nam trốn một thời gian?"

    * * *

    Thật ra, lời cô nói cũng đúng nhưng mà vì sao cơn giận của anh lại không nguôi?

    Còn nữa, đó rõ ràng là xe nhà anh, cô lại nhường cho anh đi, anh tội tình gì phải vội vã bỏ đi như vậy..

    Lâm Gia Ca tựa đầu vào ghế trên taxi, nhớ lại những lời lúc nãy mà Thời Dao nói với anh, mi tâm không kiềm được cau lại.

    Anh nghiêm túc suy nghĩ nguyên nhân một lúc lâu, càng nghĩ càng thấy phiền não, dứt khoát nhắm mắt ngủ bù cho một đêm không ngủ trước đó.

    Giao thông không thuận tiện lắm, có lúc tắc đường. Taxi cứ đi chút rồi dừng, dừng rồi đi, Lâm Gia Ca căn bản không ngủ được.

    Cũng không biết taxi đi được bao xa rồi, anh chầm chậm mở mắt, nhìn ánh dương rực rỡ phía ngoài cửa sổ xe, đột nhiên hình ảnh lúc nãy ở bệnh viện cô cười ngọt ngào với ông nội lướt qua.

    Đúng là một bức tranh rất bắt mắt..

    Hình ảnh đẹp đẽ này lưu lại trong đầu Lâm Gia Ca một chốc thì anh lại nhớ đến bộ dạng giận dữ của cô với anh tối qua tại rừng cây nhỏ.

    "Cẩn thận bị đói chết!"

    Nghe qua đủ các câu chửi người nhưng đây đúng là câu chửi thật thú vị..

    "Anh đã có bạn gái rồi, còn giữ mối quan hệ vô vị này với tôi.."

    Oh, vô vị?

    Lâm Gia Ca bất giác bật cười, đem điện thoại ra, gửi tin wechat cho Hạ Thương Châu: "Vì sao có người nói tôi đã có bạn gái rồi?"

    Anh với cô học cùng một trường, cô có thể thốt ra những lời như vậy, e rằng đã nghe đồn đại gì chăng?

    Hạ Thương Châu nhanh chóng trả lời: "Lão đại, tôi không biết."

    Lâm Gia Ca nghĩ trong lòng: "Cậu chắc không?" nhưng ngón tay lại nhát đánh chữ nên chỉ gửi lại một dấu "?".

    Hạ Thương Châu thu hồi lại câu "Lão đại, tôi không biết", sau đó gửi một dòng tin nhắn mới: "Lão đại, cậu đợi chút, tôi sẽ điều tra ngay cho cậu."
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
  6. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 35: 66666, 6 cái đếch gì! (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lâm Gia Ca không trả lời lại Hạ Thương Châu, trực tiếp khóa màn hình điện thoại, nhắm mắt lại.

    Một chốc sau, taxi đã đến viện nghiên cứu.

    Anh trả tiền, xuống xe, đi vào viện nghiên cứu, vừa ngồi xuống, điện thoại trong túi quần lại rung lên.

    Là tin nhắn của Hạ Thương Châu.

    Tuy là chỉ qua cái màn hình điện thoại nhưng Lâm Gia Ca có thể cảm nhận được tiếng gào của cậu ta.

    "Lão đại, cuối cùng tôi cũng tìm ra nguyên nhân rồi! Vấn đề nảy sinh từ diễn đàn của trường!"

    "Liên quan đến bài post cuộc thi bình chọn hoa khôi, theo người biết chuyện tiết lộ, nói cậu với hoa khôi Tần đang hẹn hò, tình hình cụ thể thì cậu nên trực tiếp lên diễn đàn xem đi.."

    Tin nhắn cuối cùng Hạ Thương Châu gửi đến là link bài viết.

    Lâm Gia Ca kích vào, đập vào mắt đầu tiên là ảnh một nữ sinh.

    Anh không nhận ra là ai, đến khi thấy dòng chữ dưới ảnh, anh mới nhận ra, ah, đó là Tần Y Nhiên.

    Nhưng mà, bạn học Tần này chắc dùng PTS (photoshop) rồi, trên ảnh với thực tế khác nhau nhiều như vậy sao?

    Nhan sắc như vậy cũng xứng với danh hiệu hoa khôi đại học G sao? Còn là 3 năm liền?

    Còn không bằng cái Bánh Bao Mềm vừa xấu vừa chua vừa quê mùa đó.. Đúng là một đám con trai không có nhận thức, thật đáng thương.

    Lâm Gia Ca vừa đồng tình cho nam sinh trong trường vừa kéo màn hình xuống, đến khi thấy một người có tỉ lệ bình chọn cao hơn cả Tần Y Nhiên.

    Woa, không phải ai cũng mù, vẫn còn người có tỉ lệ bình chọn cao hơn Tần gì Nhiên đó.. cao.. cao cái mông á!

    Ảnh của anh sao lại xuất hiện ở đây?

    Anh là một thằng đực rựa, sao lại xuất hiện trong cuộc thi bình chọn hoa khôi này?

    Lại còn hoa khôi đẹp nhất đại học G tôi bình chọn cho Lâm Gia Ca khoa Toán năm 3.. bình cái đầu mày!

    Lại còn chủ thớt 66666, 6 cái đếch gì!

    - Theo người biết chuyện cho biết, hoa khôi Tần và hotboy Lâm đã hẹn hò với nhau..

    Vì vậy, người bạn gái mà cái Bánh Bao Mềm nói đến chính là Tần gì đó Nhiên đây sao?

    Làm ơn, cho dù có là bạn gái tin đồn thì cũng cho anh một cô bạn gái tin đồn có tố chất hơn đi có được không?

    - Tôi có thể chứng minh, tin này đáng tin, vì "Hotboy Lâm ai cũng muốn sơ hữu nhưng không ai sở hữu được" đã thu nhận quà của Tần Y Nhiên nhờ người mang đến tặng.

    - Có hình ảnh có sự thật, xem, lễ Tình Nhân, hotboy Lâm và hoa khôi Tần ở căn tin ngược FA nè.

    Lâm Gia Ca vốn ung dung nhàn nhã lướt diễn đàn, sau khi xem xong những tin tức này thì mặt mày đen kịt.

    Anh không ngốc, người khác là đang hóng tin đồn, còn anh là người trong cuộc, biết mình bị người ta tính kế rồi.

    Tần Y Nhiên tặng quà có lẽ cũng chứa vài phần là tình cảm thật nhưng cũng là giấu ý gì đó khác.

    Cô biết trước ngày lễ Tình Nhân có hẹn với anh bàn việc công ở căn tin vậy nên trước một ngày đã nhờ người mang quà đến cho anh, từng bước từng bước sắp đặt, đúng là khéo léo, trực tiếp làm cho toàn trường không nghi ngờ việc anh và cô đang hẹn hò..

    Bị ép có một vị hôn thê, anh cũng chấp nhận số trời rồi, nhưng nay lại bị ép có thêm một "cô bạn gái", anh thật sự không chịu được nữa!

    Lâm Gia Ca thả điện thoại xuống bàn, toàn thân phát ra một luồng khí lạnh.

    * * *

    Buổi tối, từ phòng tự học về đến kí túc xá đã là 9h rồi.

    Thời Dao đem tập vở vứt lên bàn, tìm cái điện thoại của mình, vì để tập trung học bài nên cô không mang theo điện thoại đến phòng tự học mà để ở kí túc xá.

    Thời Dao trả lời tin nhắn Wechat của mẹ xong mới mở game lên, sau đó vào wechat nhóm [Thơ văn và phóng khoáng] gửi tin: "Có ai chơi game không ạ?"
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
  7. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 36: 66666, 6 cái đếch gì!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nửa phút sau mới có người trả lời cô.

    [Là Nước Ép đây]: "Dao muội, hôm nay chắc không chơi được rồi, anh với cao thủ bị giáo sư kêu đến làm cu-li rồi, huhuhu."

    [Cao thủ Hầu tử phái đến]: "Xin lỗi Dao muội, ngày mai tụi anh chơi với em nhé."

    [Dao Dao rất thích ăn kem]: "Không sao ạ, các anh cứ làm việc đi."

    [Cao thủ Hầu tử phái đến] và [Là Nước Ép đây] chắc là có việc gấp nên mỗi người trả lời cô mỗi câu rồi mất hút trong nhóm luôn.

    Thời Dao vẫn chơi game, solo 2 ván, tuy không phải vừa đáp đất đã chết nhưng mà cũng không sống được lâu.

    Kết thúc 2 ván, Thời Dao nghĩ trong đầu vẫn là chơi 4 người sướng hơn.

    Kết quả cô vừa ra sảnh, định lập chế độ Squad thì có người vào phòng của cô - - đó là [111111] .

    Ngài Số, đây là xem thấy cô share trong nhóm nên mới bấm nhầm vào phòng của cô, hay là?

    Thời Dao đợi một chút, cũng không thấy [111111] thoát phòng.

    Ngài Số là lỡ tay bấm nhầm, ngại thoát ra sao?

    Thời Dao đang nghĩ tìm một lý do gì đó để không chơi nữa, cho Ngài Số một lý do để có thể thoát ra, thì màn hình lại hiện một tin nhắn.

    [111111]: ?

    ?

    Đây là ý gì?

    Hỏi cô vì sao chưa bắt đầu game sao?

    Chắc do cô lâu trả lời, [111111] lại gửi một tin: "?"

    Đây là thúc giục cô bắt đầu game sao?

    Thời Dao ôm tâm thái thử một lần, yếu ớt hỏi: "Bắt đầu sao?"

    [111111] vẫn chẳng nói một lời chỉ đánh một dấu: "."

    Anh cũng quá là cao lãnh, dùng dấu câu để biểu đạt ý của mình, may cô là một người thông minh, gặp đứa ngốc thì làm sao mà hiểu được ý của anh!

    Nghĩ vậy, cô bấm bắt đầu game.

    * * *

    Bên kia màn hình điện thoại, Lâm Gia Ca đang ở bệnh viện chăm ông nội, vừa thờ ơ dùng ngón tay chà xát trên màn hình vừa nghĩ em gái được Hạ Thương Châu add vào nhóm này, chẳng trách chơi game tệ vậy, không đáp đất vụng về thì cũng nằm sấp trên bụi cỏ run bần bật, thì ra là IQ có vấn đề, anh vào phòng của cô tất nhiên là muốn chơi game rồi vậy mà cô còn hỏi lại bắt đầu sao?

    * * *

    Thời Dao nghĩ, có [111111] thì chắc sẽ được thắng gà rồi.

    Kết quả, gà thì cũng có rồi nhưng chẳng có một chút trải nghiệm trò chơi nào cả.

    Lúc cô chơi solo sẽ chọn những nơi ít người để nhảy dù, dù là đáp đất vụng về tí nhưng cũng sống thêm được một chút.

    Nhưng [111111] thì ngược lại, chỗ nào đông người nhất liền chọn chỗ đó nhảy dù.

    Lúc trước có Nước Ép với Cao Thủ, bọn họ sẽ bảo vệ cô, cô có thể tiếp tục sống, nhưng [111111] xem cô như không khí, một mình đại khai sát giới, xuất sắc cực hạng, để mình cô vào chỗ chết đáng thương.

    Nhưng, chơi hết 4 ván, không biết có phải [111111] chán nhảy chỗ đông người rồi hay không, lại chuyển sang tìm nơi nào không có bóng người thì nhảy xuống chỗ đó.

    Những trận sau đó, tuy rằng [111111] vẫn để cô tự sinh tự diệt nhưng mà anh chọn chỗ nhảy dù là chỗ không người, nên Thời Dao không chết, cứ vậy thuận lợi theo chân anh vào chung kết.

    * * *

    Kết thúc chơi game, Lâm Gia Ca tắm xong nằm trên giường cầm điện thoại xem wechat.

    Có vài tin chưa đọc nhưng cũng không phải là tin quan trọng gì.

    Vào phần thông báo mới, là [Dao Dao rất thích ăn kem] yêu cầu kết bạn.
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
  8. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 37: Lúc cần bám chân đại thần thì phải bám thật chặt vào! (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Em gái mà Hạ Thương Châu thấy giọng nói hay, anh thấy IQ có vấn đề này lại chủ động add wechat của anh?

    Số điện thoại của anh trong hội sinh viên cũng không phải là bí mật, không phải toàn trường đều biết số điện thoại của anh, nhưng người có lòng tìm hiểu thì đó cũng không phải là chuyện khó khăn.

    Vậy nên 1 năm 365 ngày, mỗi ngày anh đều phải nhận những tin nhắn hoặc điện thoại làm phiền.

    Vì vậy khi lập wechat anh cố ý dùng một số điện thoại mà không ai biết.

    Cho nên, ngoài những người thân thiết với anh thì không ai biết số wechat của anh.

    Mà cô gái này, anh không biết cô là ai, cô cũng không biết anh là ai, chỉ quen qua game, dù là có add wechat rồi thì cũng không phiền gì đến anh, hơn nữa, hơn nữa..

    Lâm Gia Ca nhìn màn hình điện thoại một lúc rồi cuối cùng cũng bấm đồng ý.

    * * *hơn nữa, giống như Hạ Thương Châu nói, thanh âm của cô gái này đúng thật là.. cũng dễ nghe..

    * * *

    Kết thúc chơi game với [111111], Thời Dao đặt điện thoại xuống, ôm áo quần vào nhà tắm.

    Tắm xong, lau khô đầu, dưỡng da rồi cô mở tủ lấy ra một cây xúc xích và một gói khoai tây chiên, ăn hết, đánh răng rồi mới leo lên giường nằm xuống.

    Thời Dao có thói quen trước khi ngủ chơi điện thoại một chút.

    Vì vậy, khi cầm điện thoại lên, thấy wechat có thông báo cô không ngần ngại gì ấn vào, vừa vào liền thấy tin tức từ [111111] .

    Nội dung là do hệ thống gửi đến: Bạn đã là bạn bè với 111111, bây giờ đã có thể bắt đầu trò chuyện.

    Tối qua là cô ấn nhầm vào nút add wechat của anh.

    Cũng qua một ngày một đêm rồi, anh cũng không đồng ý, cứ nghĩ Ngài Số vừa cao lãnh vừa độc miệng này căn bản sẽ không đồng ý, không ngờ, anh, anh vậy mà lại đồng ý add wechat với cô..

    Vậy bây giờ cô có phải nên trả lời anh gì đó không..

    Tuy anh không chu đáo như Nước Éo với Cao Thủ, nhưng trong những đồng đội của cô thì anh chiếm điểm và có tác dụng rất lớn trong những lần cô được ăn gà..

    Anh sắp ngủ thì điện thoại bên tai nháy sáng.

    Anh vẫn nhắm mắt, tìm điền thoại đưa lên trước mặt.

    Mở wechat, thấy [Dao Dao rất thích ăn kem] gửi đến tin nhắn: "Đại thần, cảm ơn anh tối nay chơi game với em."

    Lâm Gia Ca không có ý định trả lời tin của [Dao Dao rất thích ăn kem], thật ra anh cũng chưa vào tab chat của 2 người nữa, định cứ vậy thả điện thoại xuống ngủ.

    Chỉ là điện thoại còn chưa rời khỏi tay thì lại rung lên.

    [Dao Dao rất thích ăn kem] lại gửi một tin đến: "Đại thần, thật ra tối qua em chỉ là lỡ tay bấm nhầm add wechat anh, hy vọng không làm phiền đến anh."
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
  9. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 38: Lúc cần bám chân đại thần thì phải bám thật chặt vào! (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lỡ tay, bấm nhầm..

    Đáng lẽ ra đã rất buồn ngủ nhưng Lâm Gia Ca đọc xong dòng tin nhắn thứ 2 mà [Dao Dao rất thích ăn kem] gửi đến lại không thể ngủ được.

    Không phải chủ động add mà là lỡ tay bấm nhầm sao?

    Vừa mới nghĩ vậy, thì [Dao Dao rất thích ăn kem] lại gửi đến một icon "đáng yêu" đến.

    Đáng yêu cái đầu cô..

    Lâm Gia Ca lúc đầu không muốn trả lời lại tin nhắn của [Dao Dao rất thích ăn kem], bây giờ nhịn không được mở khóa màn hình.

    * * *

    [Dao Dao rất thích ăn kem] gửi liền 3 tin nhắn, vốn nghĩ [111111] sẽ không để ý đến cô, định thoát wechat thì màn hình lại hiện tin nhắn đến.

    [111111]: "Trùng hợp thật."

    Trùng hợp?

    Ngài Số là có ý gì?

    Thời Dao gửi một icon "khó hiểu" trước, xong rồi mới ấn bàn phím. Cô định hỏi [111111], trùng hợp là ý gì, nhưng một chữ cô cũng chưa kịp đánh thì [111111] lại gửi tin nhắn đến: "Tôi cũng lỡ tay bấm nhầm đồng ý add cô."

    Đại thần đây là đang nói thật hay đang kể chuyện cười vậy?

    Thời Dao gửi một chữ "囧" sang (kiểu biểu tượng ngạc nhiên đó ạ)

    Sau đó trước chữ "囧" có một dấu chấm than màu đỏ.

    Phía dưới là tin của hệ thống: 111111 hủy kết bạn, bạn vẫn chưa là bạn bè với anh/cô ấy. Xin hãy gửi lời mời kết bạn trước, đối phương đồng ý rồi thì có thể nói chuyện với nhau.

    Thời Dao nhìn đăm đăm vào màn hình điện thoại, 3s sau mới hoàn hồn lại.

    Như vậy là "Ngài Số" hủy kết bạn với cô!

    Lẽ nào anh thật sự lỡ tay bấm nhầm đồng ý add cô, sau khi phát hiện ra sai lầm thì đang sửa đây sao?

    Thời Dao đọc lại một lượt đoạn nói chuyện của cô với [111111], sau đó nhìn chằm chằm vào mấy chữ "lỡ tay bấm nhầm" của [111111] một hồi lâu, cuối cùng cũng thấy được vấn đề, câu này của Ngài Số không phải là sự thật, càng không phải là chuyện cười, anh là đang chế giễu cô!

    Không nhìn ra, [111111] không những độc miệng, bụng dạ hẹp hòi, có lý thì không tha cho người khác, lại còn là một người rất cao ngạo!

    Cô chẳng qua là có gì nói nấy thôi mà, anh vậy mà lại chế giễu cô một trận rồi còn không do dự gì hủy kết bạn với cô..

    Thời Dao chun chun môi, nói vẻ lại muốn add lại anh 1 lần nữa vậy.

    Lúc cần bám chân đại thần thì cô chắc chắn sẽ ôm thật chặt, nhưng không phải chân nào cô cũng bám nhé?

    Ví dụ, nếu có cơ hội, cô vẫn là muốn bám chân đại thần Legend của mình nhất..

    Nghĩ vậy, Thời Dao thoát wechat, vào điễn đàn của Legend lang thang, sau đó cô liền đọc được một tin tức khiến cô rất kích động: Ngày 5 tháng sau đội AE sẽ đấu giao hữu với đội CLEG, địa điểm tại Bắc Kinh.

    Bắc Kinh.. mà còn lại là cuối tuần..

    Fan của nam thần nhiều năm vậy rồi nhưng cô còn chưa đi xem anh thi đấu trực tiếp lần nào, cho dù là đấu giao hữu thì mỡ đã dâng đến miệng rồi, cô không có lý do nào để không đến xem!

    * * *

    Có biết bao nhiêu cô gái muốn add wechat của anh còn không được, cô lại nói lỡ tay bấm nhầm?

    Haha..

    Lâm Gia Ca không do dự hủy kết bạn với [Dao Dao rất thích ăn kem], cười lạnh một tiếng trong lòng, kéo chăn, ngủ.

    Đâu được tầm 3 phút, anh trở mình.

    Sau đó tầm 2 phút anh lại trở mình.
     
    Vũ Thị Hoè thích bài này.
  10. Starlight Ars in my heart

    Bài viết:
    36
    Chương 39: Mọi điều thiếu nữ thích đều là ăn (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không biết Lâm Gia Ca cứ trở mình như vậy bao lâu, thì trên giường bệnh ông nội cũng trở mình theo.

    Ông nội bị anh quấy rầy sao?

    Lâm Gia Ca không dám động đậy nữa nhưng trong lòng thì càng khó chịu.

    Anh mở mắt, nhìn điện thoại phía bên gối một hồi rồi vô thức với tay tới điện thoại.

    Tay với đi nửa chừng thì dường như anh ý thức được mình đang làm gì, vội rút tay lại.

    Lâm Gia Ca nhìn lên trần nhà một lúc lâu, càng nhìn càng thấy bực bội, dứt khoát kéo chăn trùm lên đầu.

    Trong chăn tối om, anh nằm một hồi rất lâu cũng không thể nào ngủ được, cuối cùng tâm tình không tốt, hất chăn ngồi dậy.

    Cầm điện thoại lên xem wechat.

    Thông báo vẫn sạch sẽ, chẳng có một tin tức gì.

    Anh hủy kết bạn, cô vậy mà vẫn không add lại anh sao?

    Qua tầm nửa phút, anh vào nhóm wechat [Thơ văn và phóng khoáng] .

    Anh nhìn chằm chằm [Dao Dao rất thích ăn kem] 6 chữ này rất lâu, sao đó đầu ngón tay đặt trên màn hình, ấn vào nút add.

    Vì anh với [Dao Dao rất thích ăn kem] trước đó đã có kết bạn với nhau, anh lại là người hủy kết bạn, vì vậy khi anh add lại thì không cần bên kia đồng ý, 2 người lại trở thành bạn với nhau.

    Đã 1 giờ sáng, anh add lại cô thì không thấy bên cô có động tĩnh gì, chắc là đã ngủ rồi.

    Anh lúc đầu rất buồn ngủ lại bị làm thành không thể nào ngủ được như vậy.

    Lâm Gia Ca ngập ngừng một chút rồi bấm vào avatar của [Dao Dao rất thích ăn kem] .

    Sau khi phóng to ảnh lên thì Lâm Gia Ca mới nhận ra bức ảnh đầy màu sắc kia lại là một đĩa gồm đủ các loại trái cây.

    ""

    Lâm Gia Ca không thốt nên lời, vào trang wechat của [Dao Dao rất thích ăn kem] .

    Vừa vào trang, đập vào mắt lại là tấm ảnh bìa với một hàng kem đầy màu sắc.

    "" Lâm Gia Ca lại không thốt nên lời, sau đó lại xem chữ kí dưới avatar của [Dao Dao rất thích ăn kem] - - Mọi điều thiếu nữ thích đều là ăn.

    Vẫn liên quan đến ăn?

    Lâm Gia Ca lướt xuống, xem status của [Dao Dao rất thích ăn kem] .

    14/2: Chỉ có đồ ăn ngon là không được ngược đãi, kèm theo tấm ảnh một hàng bánh bông lan.

    7/2: Đời người chỉ có một việc là ăn ăn ăn, kèm ảnh của Cửu Cung Cách, nơi này Lâm Gia Ca nhận ra, đây là nhà hàng buffet lớn của Bắc Kinh.

    1/2 : Là một con sâu ăn thật tốt, chỉ cần ăn hoài ăn mãi mọi việc đều quên hết. 4 ảnh đính kèm lần lượt là: Đồ ăn vặt, cơm chiên trứng, lẩu cay, bún chua cay.

    24/1: Đại nạn không chết ắt có hậu phúc, kèm ảnh một nồi cháo hải sản.

    20/1: Đáng sợ hơn cả đau lòng là tổn thương bao tử, kèm ảnh một ly sữa, một cái bánh mì và một đĩa trái cây lớn.

    ""

    Anh cuối cùng đã vào xem trang wechat gì kì lạ như vậy?

    Đều là ăn thôi?

    Lâm Gia Ca vẫn tiếp tục kéo xuống, kéo đến tháng 8/2017, cuối cùng cũng tìm thấy 1 status không có đính kèm ảnh đồ ăn.

    Anh nhìn kĩ, nội dung là: 3 câu nói làm em cảm động nhất: Đưa em đi ăn đồ ngon, Mời em ăn đồ ngon, Mang đồ ăn ngon đến cho em.

    [Tác giả: Muốn chiếm được trái tim soái ca Lâm Gia Ca thì phải là sâu ăn trình độ như Thời Dao, nếu không hết cách! ]
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...