Đam Mỹ [Edit] Vị Diện Thương Nhân Giả Dung - Ngạn Chỉ Đinh Hương

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi GiangNgan, 19 Tháng ba 2024.

  1. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Vị Diện Thương Nhân Giả Dung (Hồng Lâu Mộng)

    Tác giả: Ngạn Chỉ Đinh Hương

    Editor: Giang Ngan

    Chương 276:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lần này Giả Dung lại hấp dẫn vô số ánh mắt nhìn chăm chú, cũng kéo theo thật nhiều tầm mắt tràn ngập địch ý.

    Kết quả thi đình, làm cho người bất ngờ, cũng nằm trong dự liệu.

    Giải nguyên, hội nguyên, trạng nguyên.

    Giả Dung thi đậu tam nguyên, đã trở thành người có vinh hạnh đặc biệt thứ nhất của triều đại này!

    Hoàng bảng dán ra ngoài, chỉ một thoáng cả kinh thành đều oanh động!

    Trầm Nhược Hư mừng rỡ gặp người liền phát tiền, bộ dáng kiêu ngạo giống như chính bản thân hắn lấy được tam nguyên.

    Giả Dung theo thường lệ cưỡi ngựa diễu hành, hoa tươi như tuyết bay đầy trời rơi lên người hắn.

    Về tới nhà, cả người hắn như biến thành hoa tinh, còn thơm ngào ngạt hơn cả nữ nhân.

    Về phương diện khác, Giả Dung đã trở thành trạng nguyên lang, điều này đại biểu cho toàn bộ người hạ chú đều thua cuộc.

    Chủ nhân sòng bạc thiếu chút nữa cười rớt cả răng, nhưng bọn hắn còn chưa cao hứng được bao lâu, Trầm Nhược Hư đã dẫn người đem sòng bạc phạm pháp tận diệt.

    Trữ quốc phủ.

    Đồ sứ phá nát, bàn ghế gãy đổ, đồ vật vương vãi đầy đất.

    Là Giả Tường tự tay đập phá chém nát.

    Hiện giờ trong phòng còn vang lên tiếng loảng xoảng, Giả Tường tay cầm trường kiếm thần tình dữ tợn chém một cái bàn tròn.

    Giả Tường liên tục cằn nhằn, mắng Giả Dung, mắng hai nhà Trầm, Tống, mắng quan chủ khảo, ngôn ngữ thập phần kịch liệt.

    - Giả Dung chết tiệt! Chó cậy gần nhà gà cậy gần chuồng, hối lộ quan chủ khảo, trước tiên ăn cắp đề thi.. không phải là trạng nguyên sao? Có gì lớn lao? Quan chủ khảo chó má, Tống gia Trầm gia chó má.. tham quan.. gian thần.. đi chết, tất cả đều đi chết..

    Gã sai vặt lui ở ngoài cửa, nghe được tiếng mắng chỉ muốn khóc, sốt ruột khuyên nhủ:

    - Gia của tôi a, ngài ngàn vạn lần đừng nói nữa, những lời này truyền ra ngoài bị hoàng thượng biết sẽ mất đầu!

    - Đại gia ngài cẩn thận ngẫm lại, thi đình là hoàng thượng tự mình ra đề mục. Nếu Giả Dung có thể thi đình, vậy thi hương, thi hội, hắn tự nhiên cũng là dựa vào bản lĩnh tự thân thi được đệ nhất danh, không quan hệ gì với quan chủ khảo hay là Tống gia, Trầm gia mới phải.

    Gã sai vặt dù biết mình nói như vậy sẽ chọc giận Giả Tường, nhưng dù bị đánh bị mắng hắn cũng phải nói. Bởi vì một khi những lời bất kính rơi vào trong tai người bên trên, bọn hắn hẳn phải chết không nghi ngờ.

    Giả Tường không sợ chết, hắn sợ a!

    Bởi vậy gã sai vặt không thể không liều lĩnh khuyên nhủ Giả Tường.

    Người nếu một lòng muốn giả bộ ngủ, mặc cho ai kêu gọi cũng sẽ không tỉnh. Hiện tại Giả Tường chính là tình huống như vậy.

    Hắn cầm kiếm hướng gã sai vặt chém tới.

    Khi Vương Hi Phượng, Giả Liễn, Giả Xá ba người đi tới Trữ quốc phủ liền nhìn thấy Giả Tường giơ trường kiếm đuổi theo gã sai vặt bị thương cánh tay muốn chém người.

    Nhìn thấy trường hợp huyết tinh này, ba người Vương Hi Phượng ngẩn ngơ, chợt cuống quýt kêu người đi ngăn cản Giả Tường tiếp tục hành hung.

    Chỉ chốc lát sau có hai người hầu đã trói chặt Giả Tường. Giả Xá lau mồ hôi lạnh, xông lên chỉ vào mũi Giả Tường mắng:

    - Giả Tường ngươi đang làm gì đó? Ngươi điên rồi sao?

    Vương Hi Phượng vỗ vỗ ngực, tức giận nói:

    - Giữa ban ngày rút kiếm giết người, ngươi có phải không muốn làm tộc trưởng, muốn tiến vào tù cùng Giả Trân làm bạn!

    - Tự thân đức hạnh có mệt, không có bổn sự, cố tình còn muốn quát tháo giết người, ngươi ngay cả một đầu ngón tay của Dung ca nhi cũng không bằng.

    Giả Liễn ghét bỏ bĩu môi:

    - Lúc trước không nên cho ngươi kế thừa tước vị Trữ quốc phủ, làm tộc trưởng Giả thị bộ tộc.

    So sánh với Giả Dung một thân quang vinh, lại nhìn Giả Tường giống như bùn lầy, ánh mắt Giả Xá đều không vừa mắt.

    - Nếu người làm chủ Trữ quốc phủ là Dung ca nhi, hiện giờ quang vinh người đầu tiên thi đậu tam nguyên của triều đình chính là Giả gia chúng ta. Trước cửa phủ khách nhân đông đúc, tiếng chúc mừng rầm rĩ, làm sao lại vắng vẻ lạnh tanh, kêu lòng người lạnh ngắt như bây giờ.

    Trong lời nói của Giả Xá tràn ngập bất mãn đối với Giả Tường, cũng toát ra sự hối hận tràn đầy.

    Đây chính là thi đậu tam nguyên a! Là người thứ nhất từ khi kiến quốc cho tới nay, cũng là người duy nhất!

    Nói ra không biết có bao nhiêu mặt mũi!

    Nhưng hai năm trước Giả Dung đã đoạn tuyệt quan hệ với Giả gia, cả đời không qua lại với nhau. Cho nên vinh dự lớn lao này, còn có ưu đãi hoàn toàn không còn quan hệ gì với Giả gia.

    Nhìn khách nhân bái phỏng trước cửa nhà Giả Dung, cảnh tượng lễ vật tràn vào như nước chảy, tiếp tục so sánh tình huống thảm đạm của nhà mình, làm Giả Xá, cùng vợ chồng Vương Hi Phượng đều mê muội.
     
  2. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Vị Diện Thương Nhân Giả Dung (Hồng Lâu Mộng)

    Tác giả: Ngạn Chỉ Đinh Hương

    Editor: Giang Ngan

    Chương 277:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hiện nay, mỗi lần hồi tưởng lại sự kiện của Tần Khả Khanh bùng nổ thì bọn hắn đứng ở mặt đối lập với Giả Dung, mắng đối phương rất nhiều lời khó nghe, gọi hắn cút ra khỏi Giả gia, không chừa cho hắn chút đường rút quân, Vương Hi Phượng toàn gia đều hối hận xanh cả ruột.

    Biết được Giả Dung thi đậu tam nguyên, bọn hắn hận không thể tát vào miệng của mình. Hối hận lúc ấy phóng thật nhiều lời mắng nhiết hăm dọa, không có cơ hội kéo Giả Dung quay trở về gia tộc.

    Bởi vậy bắt đầu từ hôm qua nhận được tin tức, vợ chồng Vương Hi Phượng cùng Giả Xá ăn uống không còn chút khẩu vị, không cách nào nuốt xuống.

    Mặt khác biết vậy chẳng làm đồng thời trong lòng bọn hắn cũng vô cùng phức tạp.

    Một người xưa nay bị bọn hắn xem thường nhất, bỗng nhiên chuyển biến càng có tiền đồ hơn bất kỳ người nào trong gia tộc, bất luận kẻ nào gặp được loại chuyện này tâm tình cũng sẽ không tốt đẹp.

    Nhất là khi bọn hắn có lòng muốn chữa trị quan hệ tự mình cầm lễ vật tới cửa bái phỏng. Kết quả lại bị người gác cửa đuổi về, làm bọn hắn đánh mất mặt mũi thật lớn trước mặt người khác, bị người nhìn chuyện cười.

    Bọn họ không phải không nghĩ tới mời Giả mẫu rời núi, nhưng Giả mẫu biết Giả Dung có quan hệ không tệ với mấy nhi đồng trong nhà, không chịu đi làm chuyện này khiến cho Giả Dung không vui.

    Không còn cách nào khác, một đám người đành bắt tay vào trên người Giả Tường, muốn đẩy hắn ra chịu tội hấp dẫn Giả Dung quay về Giả gia.

    Đây cũng là mục đích đến nhà của bọn họ hôm nay.

    Giả Tường cười lạnh chật vật nói:

    - Không muốn làm tộc trưởng? Mục đích các ngươi tới, không phải là vì lấy đi vị trí tộc trưởng của ta sao?

    Năm trước Giả Dung đậu giải nguyên thi hương, các tộc lão liền bất mãn Giả Tường. Hôm nay Giả Dung thi đậu tam nguyên, tiền đồ vô lượng, bọn hắn muốn nịnh bợ Giả Dung, dụ dỗ hắn quay về Giả gia, nhất định sẽ liên hợp lại lấy đi vị trí tộc trưởng của Giả Tường.

    Giả Tường hoàn toàn nhìn thấu ý đồ của bọn họ.

    Dứt lời, sắc mặt bọn họ liền biến đổi.

    Giả Tường cười lạnh.

    - Không sai, các tộc lão đã thương nghị, quyết định đổi một vị tộc trưởng cho gia tộc.

    Vương Hi Phượng mặt dày nói:

    - Ngươi xưa nay làm xằng làm bậy, tham hoa háo sắc, lại không tài không đức. Từ khi kế nhiệm tộc trưởng tới nay, mang theo Giả gia lâm vào một đống thanh danh thối nát. Tiếp tục như vậy toàn gia tộc sẽ bị bại trong tay của ngươi.

    - Vì gia tộc, mọi người tước đi vị trí tộc trưởng của ngươi cũng là hành động bất đắc dĩ.

    Giả Tường vẻ mặt trào phúng:

    - Nói nhiều như vậy, là muốn dùng vị trí tộc trưởng trao đổi thái độ của Giả Dung, cho hắn quay về gia tộc mà thôi.

    - Các ngươi cũng không nghĩ xem, người ta hiện tại có thân phận gì, để ý vị trí tộc trưởng của gia tộc Giả gia đã xuống dốc này? Lại phải gánh thêm một đám rườm rà chỉ biết cản trở?

    Giả Tường đâm thẳng vào yếu hại khiến mặt mấy người tối đen.

    Bọn hắn muốn dùng vị trí tộc trưởng dụ dỗ Giả Dung trở về, kỳ thật trong lòng cũng lo lắng người ta chướng mắt. Nhưng nhiều lần tự hỏi, bọn hắn vẫn quyết định thử một phen.

    Bị Giả Tường nói toạc ra bàn tính trong lòng, tâm tình Vương Hi Phượng bọn hắn thật không xong. Lạnh giọng thông tri Giả Tường không còn là tộc trưởng, ba người lập tức nghiêm mặt rời đi.

    Ngày hôm sau bọn họ khẩn cấp chuẩn bị hậu lễ đi tới phủ đệ của Giả Dung.

    Giả Dung sầm mặt:

    - Ta không quen biết người Giả gia gì, ngày sau lại đến đều đuổi đi.

    Ý của hắn là nói Giả Liễn bọn họ, còn Giả Tích Xuân thì không tính vào.

    Nghe vậy quỷ quản gia lập tức đi ra ngoài thuật lại lời nói của Giả Dung, sau đó đuổi người rời đi.

    Về sau tộc nhân Giả gia lại đến thêm vài lần, nhưng đều bị vô tình đuổi về.

    Vài lần như thế ai cũng nhận ra Giả Dung quyết tâm, vì chút mặt mũi cuối cùng cũng không tiếp tục tới phiền hắn.

    Năm trước cùng hoàng đế đạt tới giao dịch, cầm đi một mảnh đất ở kinh giao, Giả Dung phái một đám thợ thủ công thường làm việc cho mình đi tới rửa sạch cỏ dại xung quanh, thi công một con đường lớn đi thông trung tâm kinh thành.

    Dân chúng phát giác thợ thủ công khởi công làm đường từ kinh giao vào kinh thành, cũng hấp dẫn thật nhiều tầm mắt của mọi người.
     
  3. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Vị Diện Thương Nhân Giả Dung (Hồng Lâu Mộng)

    Tác giả: Ngạn Chỉ Đinh Hương

    Editor: Giang Ngan

    Chương 278:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ban đầu mọi người đều nghĩ tới, thợ thủ công là phụng lệnh của vị quý nhân nào, cần kiến tạo ra một tòa trang viện hoặc là kiến trúc nào khác.

    Sau đó có một số người cảm thấy một số ít thợ thủ công nhìn hết sức quen mắt, hỏi thăm ra thân phận của bọn họ, là luôn phụ trách trang hoàng xây dựng cửa hàng Tấn Giang, rồi sau đó mới biết chủ nhân cửa hàng Tấn Giang mua xuống mảnh đất này, muốn làm ra hành động lớn.

    Lúc đó hai đại điềm lành trong hoàng cung truyền khắp dân gian, trải qua miệng của hoàng đế nói ra chính chủ của cửa hàng Tấn Giang chính là thượng tiên thiên giới, thần tài tương lai.

    Vì vậy từ vương tôn quý tộc cho tới bình dân dân chúng, cho dù tò mò muốn chết cũng không có người nào tự tiện đi thám thính tin tức. Sợ mình lỗ mãng đắc tội thần tài, làm hại chính mình thậm chí là toàn gia tộc bị thần tài trừng phạt.

    Bọn họ chỉ có thể chờ đợi, đợi thợ thủ công làm xong, mới biết thần tài tương lai muốn xây dựng cái gì ở kinh giao.

    Có người suy đoán thần tài tương lai muốn xây dựng một tòa phủ đệ của mình, phương tiện ở lại trong nhân gian.

    Không qua nửa ngày, quan lớn huân quý khắp kinh thành vọt tới chỗ quan phủ, tranh nhau muốn mua mảnh đất xung quanh "phủ đệ thần tài" thi công biệt viện cho chính mình.

    Xét thấy thân phận "thần tài" của Giả Dung bị hấp thụ ánh sáng, toàn bộ cửa hàng xung quanh cửa hàng Tấn Giang giá cả trong một đêm vọt lên cao như ngồi tên lửa, chỉ là một gian cửa hàng nho nhỏ còn đắt giá hơn cả tòa nhà dinh thự có ba cổng vào lớn.

    Nhưng vô dụng, ngày đó người vọt vào trong quan phủ không ai mua được miếng đất nào.

    Không phải bọn họ không đủ tiền, mà là hoàng đế sớm lên tiếng, toàn bộ mảnh đất xung quanh mảnh đất của Giả Dung đều thuộc quyền sở hữu của hoàng đế, không bán!

    Nghe được tin tức giống như tin dữ, toàn bộ mọi người nhất thời như bị ngũ lôi oanh đỉnh, thần tình ngây ngốc tay không mà về.

    Hoàng đế nghe thái giám miêu tả cảnh tượng, vỗ bàn cười to.

    Nhưng một ngày sau hắn lại bị bao phủ trong ma âm của toàn bộ triều thần.

    Khoảng thời gian kia, sắc mặt hoàng đế liên tục chuyển màu xanh đen.

    Suốt vài ngày đầu óc hoàng đế bị nhiễu đau, thật sự chịu không nổi đành gật đầu phân ra một chút thổ địa cho mấy chục người, làm cho phong ba dần dần ngừng lại, lại biến trở về ngày lành.

    Bởi vì Giả Dung lừa dối, mọi người đều nhất trí nhận định Giả Dung chính là thần tài, vì vậy toàn bộ cửa hàng của hắn mơ hồ biến thành thần miếu.

    Vì thế địa vị của nhóm thợ thủ công đều tăng cao.

    Thợ thủ công cũng cực kỳ tự hào, làm việc vô cùng ra sức, khiến cho công tác mấy tháng bị nén còn một nửa thời gian đã hoàn công.

    Địa phương trước tiên được rửa sạch sẽ, đường sá hoàn thành, Giả Dung thật cao hứng.

    Nhưng thành trấn mà tinh tế vị diện thương giao dịch thật là quá lớn, so sánh mà nói số lượng cửa hàng của hắn lại quá ít không đủ bù vào chỗ trống.

    Nếu cứ như vậy mà khai trương, cơ hồ biến thành một tòa thành trống.

    Cho nên hắn đại lượng giao dịch cùng các vị diện thương, không ngừng bỏ thêm đủ kiểu hàng hóa vào trong đại thương thành.

    Mãi tới khi Giả Dung vào triều làm quan, công tác của hắn trên cơ bản mới chấm dứt.

    Một ngày này, trời xanh trong sáng, vạn lý không mây, sạch sẽ như rửa qua.

    Một loạt cửa hàng Tấn Giang từ khi khai trương chưa từng đóng cửa, hôm nay đột nhiên tập thể đóng cửa không đón khách.

    Một ít người có khứu giác mẫn tuệ, trong cử chỉ cổ quái của cửa hàng Tấn Giang, cảm giác có chuyện lớn sắp phát sinh.

    Nhưng đột nhiên trong thành vang lên tiếng chấn vang đinh tai nhức óc.

    Mọi người còn tưởng là tiếng sấm vang, nhưng cẩn thận nghe rõ thì lại không giống.
     
  4. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Vị Diện Thương Nhân Giả Dung (Hồng Lâu Mộng)

    Tác giả: Ngạn Chỉ Đinh Hương

    Editor: Giang Ngan

    Chương 279:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không cho mọi người thời gian tự hỏi nhiều hơn, toàn bộ cửa hàng của Giả Dung trong kinh thành đột ngột dựng lên từ dưới mặt đất, chậm rãi bay lên không, hướng ngoài thành chậm rãi bay đi.

    Mọi người chứng kiến cảnh tượng kinh người này, trong phút chốc mất đi năng lực tự hỏi.

    Không biết thời gian qua bao lâu, mọi người mới khàn giọng phát ra thanh âm.

    - Đã, đã xảy ra chuyện gì?

    - Đó là cái gì? Cửa hàng tự rời khỏi mặt đất bay mất?

    Có người chợt lóe linh quang, cả kinh kêu lên:

    - Thần tài! Nhất định là thần tài!

    - Phải rồi, chắc chắn là thần tài thi triển đại thần thông, dời đi những cửa hàng này.

    - Nhưng đang êm đẹp vì sao thần tài phải bắt đi những cửa hàng này? Chẳng lẽ lão nhân gia lịch lãm viên mãn, mang theo cửa hàng quay về thiên giới sao?

    Có người cực kỳ hoảng sợ, kêu lên:

    - Mang quay về thiên giới? Đây chẳng phải nói, sau này chúng ta rốt cục không còn mua được đồ vật trong cửa hàng Tấn Giang sao? Các loại ăn ngon, mặc đẹp, dùng tốt, hàng hóa thần kỳ đều rời khỏi chúng ta mà đi sao?

    - Không cần a! Không còn hàng hóa của cửa hàng Tấn Giang, ta phải sống như thế nào chứ!

    Người thông minh theo quỹ tích phi hành của cửa hàng nhìn ra manh mối, liền quát bảo người phỏng đoán lung tung, nói:

    - Đừng nói bừa! Độ cao phi hành của cửa hàng không thay đổi, đều di chuyển ra ngoài thành, có thể thấy được thần tài không phải muốn đem cửa hàng mang quay về thiên giới!

    - Đúng rồi! Kinh giao! Các ngươi còn nhớ mảnh đất trống được dọn dẹp đã lâu ngoài thành, không biết dùng làm gì sao?

    - A! Ý của ngươi là nói, thần tài muốn đem cửa hàng dời ra kinh giao?

    - Mảnh đất trống kia nguyên lai dùng ổn định cửa hàng sao? Thần tài rốt cục là muốn làm gì?

    - Kinh giao thì kinh giao, chỉ cần đừng mang về thiên giới là tốt rồi.

    Đột nhiên có người phát hiện có người đuổi theo cửa hàng chạy ra ngoài thành, theo bản năng hô:

    - Đừng sửng sốt! Tốc độ cửa hàng bay không nhanh, nhanh chóng đuổi theo, nói không chừng còn có thể chứng kiến càng nhiều chuyện thần kỳ, thậm chí nhìn thấy được thần tài.

    Đám người lặng im trong nháy mắt, đột nhiên tiếng ồn ào xông lên tận trời.

    - Mau! Đi kinh giao!

    - Xông lên a!

    - Mau đuổi theo!

    Trong đủ loại thanh âm kêu vang dội, người cưỡi ngựa, người ngồi kiệu, người bỏ chạy..

    Một mảng lớn người đông nghìn nghịt, như là nước sông Hoàng Hà chạy chồm, thanh thế lớn phóng mạnh về hướng cửa thành.

    Thật nhiều người đóng cửa hàng, không buôn bán, như gió xoáy hòa vào dòng người xông ra khỏi thành, muốn xem thần tài đại hiển thần uy.

    Hoàng đế ở trong hoàng cung nhìn thấy một đám cửa hàng bay lên bầu trời, theo bản năng chợt lặng người, rất nhanh liền hiểu được "thần tài tương lai" rốt cục khởi động kế hoạch lớn.

    Hắn ném bỏ tấu chương, thay thường phục, kêu hoàng hậu cùng thái hậu. Một người ôm tiểu công chúa, một người ôm tiểu hoàng tử, cả nhà ngồi lên Cân Đẩu vân đi theo mặt sau cửa hàng bay đi kinh giao.

    Kinh giao, trên bầu trời một mảnh đất trống bằng phẳng, Giả Dung ngồi trên Cân Đẩu vân của mình, toàn thân bao phủ trong kết giới.

    Hắn đứng trên không trung, tầm mắt đảo qua, từ rất xa nhìn thấy đám đông đang đuổi theo cửa hàng của mình.

    Trầm Nhược Hư cũng nhìn thấy một màn này, nhưng ánh mắt của hắn nhìn lên gia đình của cậu, hai vị bá phụ cùng hoàng đế đang ngồi mây bay tới.

    Khóe mắt hắn co giật, cười gượng nói:

    - Dân chúng bình thường thì cũng thôi, bọn họ cũng đi theo xem náo nhiệt gì?

    Giả Dung nói:

    - Không có biện pháp, ai bảo mị lực của bổn thần tài lớn như vậy?

    Nghe vậy vẻ mặt Trầm Nhược Hư nghiêm túc nhìn Giả Dung, gật đầu nghiêm trang nói:

    - Không sai, mị lực của Giả đại nhân quả thật không ai sánh bằng, ta xem liền không nhịn được muốn thân cận.

    Nói xong cúi đầu cắn lên môi Giả Dung.

    Giả Dung lườm hắn:

    - Đừng làm rộn, ta đang làm chính sự đâu.

    - Ta hôn của ta, đệ làm của đệ, không chậm trễ được.

    Trầm Nhược Hư từ sau lưng ôm hắn, hôn lên mặt lại hôn lên cổ hắn.

    Giả Dung vỗ tay hắn:

    - Mặt của huynh đâu?

    Trầm Nhược Hư cọ lên mặt hắn, buột miệng nói:

    - Hôm qua bị đệ nhéo không còn.
     
  5. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Vị Diện Thương Nhân Giả Dung (Hồng Lâu Mộng)

    Tác giả: Ngạn Chỉ Đinh Hương

    Editor: Giang Ngan

    Chương 280:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Giả Dung hừ lạnh một tiếng:

    - Nếu còn không chịu an phận, ta đem lỗ tai của huynh nhéo không còn.

    - Thật hung.

    Trầm Nhược Hư nhỏ giọng than thở một câu, gác cằm lên vai Giả Dung, vẫn không nhúc nhích.

    Giả Dung âm thầm nghiến răng, thầm nghĩ: Không biết có phải do xem nhiều phim truyền hình hiện đại, nhất là từ năm đó, hỗn đản này mỗi ngày đều thay đổi phong cách, ai đỡ được?

    Giả Dung hít sâu một hơi nói với hệ thống:

    - Thả ra đại thương thành!

    Thanh âm rơi xuống, phía trên bầu trời trong chớp mắt trống rỗng xuất hiện một dãy kiến trúc cỡ lớn.

    Lập tức một tảng lớn bóng đen rơi lên trên đầu đám người đứng bên dưới.

    Ngẩng đầu chứng kiến trên không trung hiện lên kềnh càng, bọn hắn theo bản năng dừng lại bước chân, nhất thời cảm giác ngạt thở mãnh liệt truyền tới.

    Mỗi người nhất thời biến thành mặt đỏ bừng, kích động đến rơi nước mắt, há to mồm dùng hết khí lực toàn thân, phát ra tiếng thét chói tai điên cuồng.

    - A!

    Rất nhanh mọi người chỉ lên dãy kiến trúc trên bầu trời, nói năng lộn xộn kêu lên.

    - Trống rỗng xuất hiện! Trống rỗng xuất hiện!

    - Thần tích a!

    - Trời ạ! Một tòa, một tòa.. thành thình lình xuất hiện ngang trời?

    - Đây là tiên thành đúng không? Nhất định là! Tuyệt đối sẽ không sai!

    Trong ánh mắt kinh ngạc dại ra của mọi người, kiến trúc thương thành chậm rãi rớt xuống.

    Cho dù tốc độ rơi xuống đã rất chậm, nhưng ngay khoảnh khắc kiến trúc dính vào mặt đất, vẫn xảy ra tiếng vang trầm đục, làm cho mặt đất chao đảo lắc lư vài cái.

    Khống chế thương thành thật sâu cắm rễ dưới mặt đất nơi này, Giả Dung mệnh lệnh hệ thống khống chế dãy cửa hàng đang dừng lơ lửng trên không trung, sắp xếp thành hàng dài lần lượt bay vào trong thương thành, hoàn thành xong việc di dời cửa hàng.

    Sở Ô, Tri Canh, Bạch Lộ mang theo quỷ công nhân chà chà hiện thân bên trong thương thành.

    Cùng lúc đó trong nhiều cửa hàng mới của Giả Dung mở trong thương thành, cũng nghênh đón rất nhiều quỷ tộc sắm vai chưởng quầy cùng công nhân.
     
  6. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Vị Diện Thương Nhân Giả Dung (Hồng Lâu Mộng)

    Tác giả: Ngạn Chỉ Đinh Hương

    Editor: Giang Ngan

    Chương 281:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Rất nhanh một đám quỷ ảnh xuyên qua các nơi trong thương thành bận rộn lên.

    Có bọn họ, cả tòa thương thành yên tĩnh không tiếng động cũng dần dần trở nên náo nhiệt.

    Sở Ô đi tới phòng điều khiển trong tòa thành, mở ra công tắc.

    Theo một tiếng cửa mở vang lên, cửa thành cao lớn từ từ mở ra, đánh thức ngàn vạn người đứng bên ngoài.

    Mọi người dùng ánh mắt tò mò lại kính sợ nhìn chằm chằm cửa lớn mở ra, đưa mắt nhìn nhau, không biết phải làm sao.

    Lúc này thanh âm Sở Ô thông qua vô số loa âm thanh rõ ràng vang dội vào trong tai mỗi người.

    - Đại thương thành Tấn Giang khai trương! Trong thành các loại cửa hàng đều đầy đủ, thỏa mãn cho mọi người sống phóng túng, ăn mặc ngủ nghỉ toàn bộ phương diện nhu cầu, hoan nghênh chư vị vào thành vui chơi mua sắm!

    - Mặt khác bổn thương thành còn có không ít cửa hàng bỏ trống, cũng hoan nghênh các đại thương gia nhập trú.

    - Cuối cùng, bởi vì lần này thượng tiên mở ra khá nhiều cửa hàng, nhân thủ không đủ. Bởi vậy bổn thương thành cần gấp rất nhiều người giúp việc. Cụ thể thông báo tuyển dụng đã được dán lên cột thông báo cùng trước cửa hàng, người có ý tứ mời đi nhìn kỹ.

    Sở Ô lần lượt đọc xong thông báo của Giả Dung, vừa dứt lời một cây bút ngòi vàng từ không trung bay tới, ở ngay trước cửa lớn viết xuống năm chữ "Tấn Giang đại thương thành" lưu quang tràn ngập màu sắc rực rỡ.

    Thấy thế Giả Dung giật nhẹ tay áo Trầm Nhược Hư. Trầm Nhược Hư buông lỏng tay ôm eo Giả Dung, hướng chỗ thương thành chỉ tới.

    Một cỗ địa linh khí từ đầu ngón tay hắn bắn ra, mọi người lập tức mở to mắt lên nhìn.

    Chỉ thấy vô số quang mang màu vàng nhạt, như là đóa hoa mẫu đơn bay xuống, hình ảnh tựa như ảo mộng, giống như trăm triệu kim điệp nhẹ nhàng nhảy múa.

    - Hoa, hoa mưa!

    - Trời giáng hoa mưa!

    Trong đám người không biết là ai kinh hô thành tiếng.

    Đám người hoàng đế nhìn thấy một màn quen thuộc này, tim đập như sấm.

    Mọi người vô ý thức đưa tay đón lấy đóa hoa.

    Chỉ tiếc đóa hoa không phải vật dụng thực tế, mà là Trầm Nhược Hư làm phép làm ra quang ảnh hư ảo. Nháy mắt va chạm vào lòng bàn tay của bọn họ, hóa thành vỡ quang tiêu tán trong thiên địa, không phải hoa thực tế rơi xuống bị người nhặt được.

    Trầm Nhược Hư làm ra hoa mưa kéo dài một khắc thời gian, sau đó đã xong.

    Hưởng thụ xong thịnh yến thị giác, mọi người cảm giác thỏa mãn chưa từng có.

    - Đa tạ thượng tiên ban thưởng mưa! Đa tạ thượng tiên ban thưởng mưa!

    Từng tiếng cảm tạ vang vọng bên tai, thật lâu không dứt.

    Giả Dung mờ mịt hỏi:

    - Huynh gia nhập thêm vật khác vào trong hoa sao?

    Trầm Nhược Hư lắc đầu:

    - Không có.

    Giả Dung nhìn xuống dưới hồi lâu, có chút không yên tâm nói:

    - Hôm nay coi như xong, đợi ngày sau ta "trở về thiên giới" thì bồi thường bọn họ một hồi linh mưa thật sự đi!

    Lúc này dòng người hung hăng chạy hướng cửa thành.

    Trên không, đoàn người hoàng đế cưỡi Cân Đẩu vân thấy bên dưới chen chúc liền cười hắc hắc, điều khiển đám mây không chút tồn sức bay đi vào.

    Bộ dáng đắc ý, làm cho người ta nhìn thấy mà ngứa răng.

    Vào trong thương thành, có người lòng nóng như lửa đốt nhảy vào trong cửa hàng, càng nhiều là chạy tới xem cột thông cáo.

    Cho dù không có phúc lợi, chỉ riêng danh hào "thần tài", cũng sẽ có vô số người khát vọng làm việc trong cửa hàng của Giả Dung.
     
  7. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Vị Diện Thương Nhân Giả Dung (Hồng Lâu Mộng)

    Tác giả: Ngạn Chỉ Đinh Hương

    Editor: Giang Ngan

    Chương 282:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bởi vì chuyện này nói ra chẳng những có mặt mũi, còn có thể đề cao địa vị bản thân, hưởng thụ ánh mắt hâm mộ của những người khác.

    Quan trọng nhất là, trở thành thuộc hạ của thần tài, làm việc cho thượng tiên, ý nghĩa càng tiếp cận thần tài hơn người thường, nói không chính xác có thể lây dính được phúc duyên cùng tài duyên.

    Nếu may mắn gặp được lão nhân gia, được hắn yêu thích, được mang về thiên giới làm một tiểu tiên, càng thêm tuyệt vời!

    Đương nhiên, lên trời thì không thể nào, cho nên đây chỉ là mộng đẹp giữa ban ngày của bọn họ.

    Giả Dung kéo cánh tay Trầm Nhược Hư đề nghị nói:

    - Chúng ta cũng xuống dưới đi chơi đi.

    - Không đi, không có hứng thú.

    Hai tay Trầm Nhược Hư ôm eo Giả Dung lắc đầu nói:

    - Hôm nay ta muốn làm bánh bột lọc, gắt gao dán chặt đệ mới được.

    Giả Dung ha ha cười, vỗ vào đầu của hắn:

    - Tiểu bánh bộc lọc cái đầu của huynh, ta xem là thuốc mỡ rắm chó thì đúng hơn.

    - Đều được.

    Giả Dung thở dài một hơi nói:

    - Được rồi, không chơi thì thôi, mang thuốc mỡ như huynh về nhà.

    Ánh mắt Trầm Nhược Hư chợt sáng lên, liên tục đáp:

    - Về nhà tốt lắm, về nhà ngủ.

    - Thật sự là..

    Giả Dung cưỡng chế nói:

    - Nhanh biến trở về, nếu không đừng nghĩ lên giường của ta.

    Nghe được lời này, sắc mặt Trầm Nhược Hư nghiêm nghị, tức khắc đứng thẳng người, trong chớp mắt biến thành Trầm đại nhân mặt lạnh người gặp người sầu.

    Giả Dung thầm thở ra một hơi.

    Giả Dung bố trí thương thành, đem giải trí cùng mua sắm kết hợp với nhau.

    Trong cửa hàng đều bán hàng hóa hoàn toàn mới, khiến người cảm thấy mới lạ lại thích thú.

    Địa phương náo nhiệt nhất chính là rạp chiếu phim bên cạnh cửa hàng sách.

    Đây đều là phim ảnh cải biên từ truyện liên hoàn, làm cho người ta cảm giác vô cùng thân cận.

    Cho dù ban đầu không hiểu hai chữ "Ảnh thị" có ý nghĩa gì, nhưng vẫn hấp dẫn thật nhiều người mê muội truyện tranh mua vé đi vào quan sát.

    Toàn bộ ảnh thị đều đến từ tinh tế thời đại, sử dụng phương thức 3D chiếu phim, hơn nữa còn có công nghệ cao tương lai phụ trợ, đem thế giới trong tranh liên hoàn vô cùng sống động thể hiện đi ra.

    Người xem không khỏi sản sinh một loại lỗi giác hình ảnh chân thật phát sinh, toàn bộ hành trình thậm chí quên cả chớp mắt.

    Nhất là Tây Du ký, Đông Du ký, thế giới của một đám thần tiên, cảnh tượng thần tiên yêu ma đấu pháp, khiến cho toàn thể mất hồn, rớt cằm. Xem xong rồi lại xem, xem xong rồi tiếp tục xem.

    Ngoài ra trong thương thành còn có thật nhiều sản phẩm thích thú lại xinh đẹp. Mọi người vui quên trở về, đêm tối tiến đến cũng không biết.

    Thương thành có thể nói là một tòa bất dạ thành, đêm tối tiến đến đèn đuốc sáng trưng, làm cả tòa thương thành sáng như ban ngày, toàn bộ cửa hàng vẫn tiếp tục vận hành.

    Nếu không phải vì ngày đầu tiên khai trương bất ngờ làm mọi người không mang theo đủ tiền, cho dù trời tối cũng không ai muốn trở về nhà.

    Ngày kế Giả Dung mời chào nhóm công nhân nhân loại đầu tiên lập tức lái xe ngựa cùng Cân Đẩu vân đưa đón khách từ trong kinh thành đi vào thương thành.

    Hành động này càng phương tiện cho mọi người lui tới, khiến dòng người đi thương thành không thấy giảm bớt, ngược lại càng tăng nhiều.

    Kinh thành là thủ đô của một quốc gia, xưa nay là địa phương được chú ý nhất trong cả nước, bất kỳ động tĩnh gì cũng nhanh chóng truyền khắp bốn phương tám hướng.

    Không qua bao lâu, thần tài một tay tạo ra đại thương thành giải trí lại như cuồng phong thổi khắp ngõ ngách ngũ hồ tứ hải. Dù là nơi hẻo lánh đều nghe được tin tức này.

    Thế nhân đều biết nơi kinh giao do thần tài xây dựng thương thành, là một tòa thành vô luận là ban ngày hay ban đêm đều mở cửa, là nhạc thành nhân gian, buôn bán toàn bộ vật phẩm trong thiên hạ, cái gì cần có đều có.

    Ở nơi này ngươi muốn cái gì sẽ có cái đó, chỉ có ngươi không thể tưởng được, tuyệt đối không có đồ vật gì mà ngươi tìm không thấy.

    Từ trong thương thành, mua hàng hóa đem nơi khác bán lại ít nhất cũng phải lật lên một phen.

    Đồng thời người của trời nam đất bắc mộ danh mà đến, lưu lượng người tiến vào thương thành thẳng tắp bay lên, chen chúc tới mức thương thành đều sắp bùng nổ.

    Người đến nơi này phần lớn không tự chủ được sản sinh ra ý niệm bám rễ lưu lại kinh thành trong đầu.
     
  8. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Vị Diện Thương Nhân Giả Dung (Hồng Lâu Mộng)

    Tác giả: Ngạn Chỉ Đinh Hương

    Editor: Giang Ngan

    Chương 283:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cũng đích xác có không ít người làm như vậy, đem gia đình của mình di chuyển tới gần bên cạnh kinh thành.

    Thời gian dài, tin tức thương thành của thần tài truyền tới những nước khác.

    Rất nhiều người hợp thành đội buôn, đặc biệt vì vị "thần tài" Giả Dung, hoặc là thương thành thần kỳ đi tới kinh thành.

    Bọn hắn đương nhiên không thể thoát khỏi mị lực của thương thành, một đám đi vào liền giống như nông dân tiến vào thành phố lớn hoa lệ, không ngừng kinh hô, tâm mê thần say.

    Theo càng nhiều người nước ngoài cắm rễ ở nơi này, xung quanh kinh thành, đặc biệt địa phương vờn quanh thương thành toát ra từng đám thành trấn như măng mọc sau mưa.

    Ở trong này, người đủ mọi màu tóc làn da tùy ý có thể thấy được.

    Dần dần, kinh thành phồn hoa nổi tiếng thế giới, có được tiếng khen phồn hoa chi đô đệ nhất thế giới.

    Đem công việc trong thương thành ném cho một đám quỷ thuộc hạ xử lý, Giả Dung thoát thân, ngoài việc giao dịch với các vị diện thương nhân, thân là một "tiểu manh tân" mới tiến vào quan trường, đại bộ phận tâm tư của hắn đều đặt trên triều đình.

    Có được thật nhiều bàn tay vàng như ngũ chỉ sơn, bất kỳ âm mưu quỷ kế gì đụng phải Giả Dung, đều trốn không thoát từ ngữ - tháo chạy!

    Thông tục một chút mà nói chính là, ai tính kế Giả Dung, đối lập với hắn đều biến thành xui xẻo.

    Ban đầu chức quan của Giả Dung thấp kém, quan chức phe cánh đối địch hướng hắn mà đến, đều xuất ra thủ đoạn vặt vãnh tiểu đả tiểu nháo. Cho nên nên đối phương cũng chỉ là uống nước bị sặc, ăn cơm bị nghẹn, đi đường té gãy chân, nói bậy chửi mắng Giả Dung thì bị té gãy răng.. chỉ là một loạt giáo huấn nho nhỏ.

    Địch nhân xui xẻo, đổi lấy chức quan của Giả Dung từ từ thăng lên.

    Mắt thấy tác dụng của hắn trong phe cánh của đương kim càng lúc càng lớn, càng ngày càng nhiều quan chức cũ trong phe cánh thái thượng hoàng ghen tỵ hắn, kiêng kỵ hắn, oán hận hắn.

    Dần dần bắt đầu có người sinh sát ý, bắt đầu lấy cạm bẫy, muốn hạ sát thủ với Giả Dung.

    Một loạt quan chức này vừa lộ ra manh mối dùng quỷ kế, liền xảy ra chuyện.

    Đang đi thì đột nhiên tắt thở, cười hai tiếng thì bị đột quỵ tê liệt, không thì gặp đủ loại ngoài ý muốn, bị đè chết tổn thương, bị quái phong thổi rơi xuống sông..

    Tóm lại không chết thì tổn thương, đều phải rời khỏi quan trường.

    Theo đủ loại chuyện quỷ dị ngoài ý muốn tăng nhiều, người có ý chí xem ở trong mắt.

    Bọn hắn liệt kê thành một danh sách những kẻ gặp xui xẻo, phát hiện toàn thể quan chức xui xẻo này đều có chung một đặc điểm.

    Bọn hắn từng đối địch với Giả Dung, tâm ý hạ độc thủ lấy tính mạng Giả Dung. Nhưng bọn hắn vừa triển khai hành động, người liền xảy ra chuyện.

    Có người hoài nghi có phải Giả Dung đã làm gì hay không.

    Nhưng cẩn thận điều tra, người ta cả ngày an phận, hoàn toàn không làm ra chút chuyện dư thừa nào.

    Thật kỳ quái!

    Xét thấy có thần tiên chân thật như "thần tài" tồn tại, mọi người đều kiên định tin có quỷ thần.

    Không điều tra được nguyên nhân xảy ra sự cố, đám người lại cho rằng liên quan gới thần quỷ, hoài nghi Giả Dung là "Thiên sát cô tinh", chuyên khắc địch nhân.

    Rất nhanh lời đồn đãi này truyền ra trong giới quan chức.
     
  9. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Vị Diện Thương Nhân Giả Dung (Hồng Lâu Mộng)

    Tác giả: Ngạn Chỉ Đinh Hương

    Editor: Giang Ngan

    Chương 284:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cũng có nhóm người không tin tà, thử vu oan hãm hại Giả Dung, kết quả liền toàn quân bị diệt.

    Lúc này phe cánh quan chức đối địch rốt cục biết sợ.

    Một đám quan chức thời đại thái thượng hoàng còn sót lại, chiếm hầm cầu lại không chịu lạp phân, sợ bị Giả Dung khắc chết, sợ tới mức xám xịt xin cáo lão hồi hương.

    Hoàng đế sớm có lòng xử trí đám lão quan chức mốc meo này, nhưng vì bị thái thượng hoàng cản trở, nếu đại động chỉ thu thập bọn hắn phải tổn thương không nhẹ, cho nên luôn chờ thái thượng hoàng quy thiên mới ra tay hành động.

    Nhưng bây giờ bọn hắn bị Giả Dung làm sợ hãi, đều chủ động từ quan chạy lấy người, thật giảm đi thật nhiều khí lực cho hoàng đế.

    Hoàng đế cực kỳ vui mừng, không ngừng đề bạt cho Giả Dung, cho hắn vượt cấp thăng quan.

    Hơn nữa não động của hoàng đế vẫn còn lớn.

    Nghe qua "thần tài" tương lai miêu tả nhị đồ đệ là một thiếu niên lang trẻ tuổi, tìm tới tìm lui Giả Dung đều thích hợp.

    Tính toán bản lĩnh thần bí làm cho địch nhân xui xẻo trên người Giả Dung, hoàng đế liền hoài nghi Giả Dung là nhị đệ tử của "thần tài".

    Bởi vậy hoàng đế lực bài chúng nghị, liên tiếp thăng chức quan cho Giả Dung.

    Dưới đủ loại nhân tố, Giả Dung dùng thời gian cực ngắn đã trở thành hình bộ thượng thư trẻ tuổi nhất của triều đình, còn kiêm luôn thái tử thái sư, vị cực nhân thần.

    Tốc độ thăng quan của hắn làm mọi người đều chấn kinh, càng làm gia đình Giả Xá vô cùng hối hận.

    Nghĩ tới hai năm trước ngày hoàng hậu sinh con, Giả Dung từng thông tri hoàng đế hai năm sau hắn sẽ mở tu tiên học viện tuyển nhận học sinh, cũng chính thức thu tiểu công chúa làm đồ đệ.

    Năm thứ hai vừa đến, hoàng đế toàn gia đều trông mong, ngày phán đêm phán "thần tài" xuất hiện.

    Nhưng nửa năm thời gian trôi qua, không có chút động tĩnh nào.

    Hoàng đế hung tợn cắn chén trà, thầm nghĩ: Đợi thêm một chút, đợi năm nay vừa qua, nếu còn chưa có tin tức. Hắn sẽ vò đã mẻ lại sứt, triệu kiến Giả Dung hỏi rõ ràng, sư phụ của hắn có phải đã quên rồi hay không!

    Đêm 30 lặng yên tới.

    Hôm nay hoàng đế nghiêm mặt tế bái thần minh tổ tiên, vừa chấm dứt đi ra, trong lòng niệm niệm thần tài, thiếu chút nữa đụng vào trên cây cột.

    Đúng ngay lúc này phía chân trời hiện lên kim quang chói mắt, làm phạm vi mấy trăm dặm kinh thành phủ thêm một tầng kim sa.

    Phía trên trời cao, kim quang chậm rãi giãn ra, hiện lên một bóng người thần thánh trang nghiêm cao như ngọn núi nguy nga.

    Duy nhất một chút đáng tiếc chính là, ngũ quan quang ảnh chỉ là đường nét đơn giản, nhìn không ra diện mạo cụ thể.

    - Phanh!

    - Đương!

    - Đông!

    Chỉ một thoáng trong thành liên tục vang lên thanh âm ngã sấp cùng đồ vật bị vỡ nát.

    Mọi người đi ra cửa, choáng váng nhìn lên kim quang hư ảnh, nuốt nước bọt.

    Đây là vị thần tiên nào hiển linh?

    Trong cung, hoàng đế ngẩng đầu, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm hư ảnh trên không trung, ánh mắt nóng lên, suýt nữa muốn khóc.

    - Xem như đến đây!

    Hoàng đế kích động môi run run, nghẹn ngào còn mang theo nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm:

    - Ngày cuối cùng của năm nay, ngày trừ tịch tuyên bố tin tức tu tiên học viện, thần tài thượng tiên tuyển ngày thật, tốt, quá!

    Lúc này Giả trang bức Dung thao tác hư ảnh kim quang khởi động đôi môi, phát ra thanh âm uy nghiêm mờ mịt.

    - Ta vốn là con trai của thiên đế, hạ phàm lịch lãm viên mãn, sắp trở về thiên giới kế nhiệm thần tài bài vị!
     
  10. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Vị Diện Thương Nhân Giả Dung (Hồng Lâu Mộng)

    Tác giả: Ngạn Chỉ Đinh Hương

    Editor: Giang Ngan

    Chương 285:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Ta ở thế gian đi lại nhiều năm, thấy đạo pháp suy thoái, khiến cho mấy ngàn năm qua nhân gian không có người tu đạo nào phi thăng thành tiên, trong lòng cảm xúc rất nhiều. Vì thế đã quyết định, mở một nhà tu tiên học viện, tuyển nhận người có tư chất tu tiên làm học sinh!

    Nói tới đây Giả Dung khựng lại một chút.

    Chỉ thấy kim quang hư ảnh trên không trung khẽ động, hình cầu trong suốt như lưu ly hiện lên bên phải hư ảnh.

    Chỉ nghe hai tiếng chim hót thanh thúy vang lên, do Bách Linh biến ảo thành thần điểu từ không trung bay tới, há miệng ngậm lấy hình cầu vờn quanh hư ảnh Giả Dung phi hành.

    Giả Dung nói tiếp:

    - Trong miệng thần điểu ngậm chính là linh căn cầu.

    - Trong mười ngày kế tiếp, thần điểu sẽ ở trên quảng trường đại thương thành dùng linh căn cầu thí nghiệm tư chất tu tiên. Phàm là hài đồng từ năm tuổi tới mười tuổi, bất luận nam nữ, chỉ cần làm cho linh căn cầu phát ra hào quang đều có thể làm học sinh trong học viện của ta, tu tập tiên pháp đạo thuật.

    Ánh mắt hư ảnh lướt qua mỗi ngõ ngách trong kinh thành, khóe môi nhẹ nhàng giơ lên, ánh mắt dừng lại ở ba địa phương Vinh quốc phủ, Tiết gia, còn có hoàng cung.

    Thanh âm hắn chợt nhu hòa nói:

    - Ngoài ra! Đời sau của Trữ quốc công Giả Diễn, Giả gia Giả Tích Xuân là đại đệ tử của ta. Đời sau của Tử Vi xá nhân Tiết công Tiết Bàn làm nhị đệ tử của ta. Nữ nhi của đương kim hoàng hậu là tam đệ tử của ta.

    - Phàm là người có tên trong danh sách học viện cần tôn ba người này là sư huynh sư tỷ!

    Nói xong Giả Dung vung tay lên, kim quang hư ảnh giây lát tiêu tán.

    Thần điểu bay múa một vòng, mới vỗ cánh bay nhanh tới Tấn Giang thương thành.

    Bên trong Vinh quốc phủ, Giả mẫu lập tức ngã ngồi dưới đất, hai mắt tỏa sáng nhìn chằm chằm Giả Tích Xuân.

    Sau đó lão thái thái sải bước lao qua ôm nàng, cất tiếng cười to, cười thành ngu ngốc.

    - Ha ha ha! Giỏi lắm Tích Xuân! Con được thần tiên xem trọng! Tương lai sẽ làm tiên nữ!

    Tiết phủ, Tiết di mụ cùng Tiết Bảo Sai ngây ngốc như cọc gỗ, nhìn chằm chằm bầu trời, cùng hóa thành câm điếc.

    Thần tài nói, cần thu Bàn nhi làm nhị đệ tử?

    Tiết gia bọn họ xuất hiện thần tiên?

    Sau một lúc lâu Tiết di mụ kêu lên chói tai, cầm tay Tiết Bảo Sai chạy vào trong đình viện, cũng không để ý hình tượng vòng quanh điên cuồng chạy, phát tiết nội tâm phấn khởi.

    Trong hoàng cung, hoàng đế thần sắc ngây ngô cười, trong chốc lát ôm thái giám xoay vòng, trong chốc lát lại ôm thị vệ xoay vòng.

    - Nghe thấy hay không! Nghe được thần tài nói gì sao? Nữ nhi của ta muốn thành tiên nữ!

    Cùng lúc đó dân chúng trong kinh thành đều cười ha ha.

    - Ha ha! Hôm nay mộng tưởng hão huyền này thật đẹp a!

    - Ha ha! Ta lại mơ thấy thần tài nói cần mở tu tiên học viện, các ngươi nghe có buồn cười hay không?

    - Ha ha! Thật là tấu xảo, ta cũng mơ thấy!

    - Ha ha! Xảo, ta cũng vậy!

    * * *

    Sau một lát hấp thu tiêu hóa xong tin tức kinh thiên, người trong thành vội vàng mang theo nhi đồng phù hợp tuổi khí thế ngập trời lao về hướng thương thành nơi kinh giao.

    Hình ảnh, khí thế, động tĩnh..

    Dù là ngàn quân vạn mã cũng không phải là đối thủ.

    Ăn tết?

    Không tồn tại!

    Lúc này còn có ai có tâm tư ăn tết, nhanh chóng mang theo nhi đồng đi quảng trường tìm thần điểu thí nghiệm tư chất tu tiên a a a a a!

    Thần tài là cố ý đi, nhất định là cố ý đi!

    Tuyển ngay ngày cuối năm tuyên bố mở tu tiên học viện, xác định không phải vì làm cho bọn họ không yên ổn qua được ngày tết sao?
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...