Đam Mỹ [Edit] Toàn Cầu Xâm Nhập - Thương Hải Do Lam

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi GiangNgan, 31 Tháng năm 2023.

  1. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 252:

    Hắn đặt tay lên động cơ xe, tinh thần năng lượng cọ rửa mà qua, gia cố cho xe việt dã một lần, lại thuận tay gia cố luôn có mấy chiếc xe phía sau.

    - Có thể thoải mái dùng cũng không có vấn đề gì.

    Quý Hủ vỗ lên xe:

    - Nhưng cần trả thù lao.

    Đậu Thận Vinh giống như nhìn thấy điều gì, đưa tay đè lên xe, thật rắn chắc, không giống như trước kia, nhấn một cái liền răng rắc một tiếng.

    Hắn dùng tay đấm đấm, không hư hỏng, thêm lực lượng, oành một quyền đập xuống, lại không hề lưu lại chút dấu vết.

    Mọi người đều kích động, bọn hắn biết rõ sức mạnh một quyền kia của đội trưởng, có thể chịu được một kích toàn lực của hắn, xe này chạy cũng thật yên tâm.

    Đậu Thận Vinh đem súng không khí trả lại cho Quý Hủ, đem hai hộp niêm phong khiêng lên xe.

    Muốn rời khỏi Hi Vọng thành trước tiên cần giải quyết cuồng thi đàn bên ngoài tường vây. Hai người đứng trên tường vây, Quý Hủ làm cho Đậu Thận Vinh học theo mình, một bên ném thạch anh hoạt hóa, giết cuồng thi còn đơn giản hơn giết gà.

    Được huấn luyện như thế, Đậu Thận Vinh kích thích thạch anh ngày càng thuần thục, hiện tại mười viên kích thích được bảy tám viên, cuồng thi đàn bên ngoài đều bị hắn luyện tập không còn.

    Đậu Thận Vinh chỉ cho người sống sót thu thập vài ngày đồ ăn, lập tức dời đi qua căn cứ Hải Tân thị, đồ vật khác đợi lúc sau sẽ có xe tới chở về, không thể kéo dài, lập tức rời đi.

    Người sống sót sớm bị dọa phá mật, lúc này cũng không dám lưu lại Hi Vọng thành, toàn bộ nghe lời mang theo đồ ăn đi qua trụ sở mới.

    Chờ bọn họ đi khỏi, Quý Hủ phong hóa tường vây, nơi này cũng không cần dùng tường vây.

    Đậu Thận Vinh tự mình hộ tống đội ngũ, Quý Hủ quay về căn cứ Hải Tân thị trước.

    Đội ngũ đổi vị trí luôn đi tới tối mới đi vào căn cứ.

    Quý Hủ gọi bốn người còn lại thương lượng, hắn quyết định đi tìm đại thành phía chính phủ xây dựng, không nói trên đường sẽ gặp nguy hiểm như thế nào, chỉ riêng thị huyết nhân uy hiếp cũng không nhỏ.

    Quý Hủ mang theo ba xe tải, chủ yếu là vì vận chuyển thạch anh, ba xe không cần đều đi theo mạo hiểm, có thể lưu lại căn cứ Hải Tân chờ hắn trở về, hắn nhất định sẽ đi qua căn cứ Hải Tân thị, đến lúc đó tiếp tục cùng nhau trở về.

    Trình Mạch dẫn đầu tỏ thái độ:

    - Tôi chắc chắn sẽ không lưu lại, nếu cùng đi ra thế nào cũng phải đi xem nhân loại đại thành. Cuối thời chết tiệt này thật sự làm người ta tuyệt vọng, chứng kiến nhân loại đại thành cũng có thể cho tôi thêm hi vọng sống sót.

    Trì Ánh:

    - Tôi cũng sẽ không lưu lại, nếu cậu xảy ra chuyện gì, lão Tần khôi phục thành người tôi cũng không còn mặt mũi thấy hắn.

    Còn lại Mạnh Bắc Trạch cùng Thu Quân Văn nhìn nhau bất đắc dĩ cười khổ.

    Một đường tới đây, bọn họ cơ bản không có tác dụng gì, Quý Hủ cùng Tần tiên sinh đều có thể giải quyết hết thảy, có đôi khi còn phải đợi hai người cứu bọn họ, bọn họ đi theo chính là cản trở.

    Mạnh Bắc Trạch nói:

    - Chúng tôi nghe theo an bài đi, nếu cần thì chúng tôi đi, không cần thì chúng tôi ở lại căn cứ Hải Tân chờ mọi người.

    Thu Quân Văn gật đầu.

    Nhìn thấy bọn họ trầm mặc, Quý Hủ có chút do dự.

    Hắn hỏi:

    - Hai anh muốn đi sao?

    Mạnh Bắc Trạch bất đắc dĩ cười:

    - Muốn a, nhưng chúng tôi đi có thể sẽ kéo chân sau của các vị.

    Trình Mạch mơ hồ nói:

    - Anh muốn nói cản trở, trừ bỏ Quý ca cùng Tần ca, ai cũng là cản trở. Hai anh cần nghĩ ngược lại, chờ chúng ta tìm được nhân loại đại thành, thứ tốt nhiều lắm, xe không đủ để chở thì làm sao bây giờ?

    Mạnh Bắc Trạch:

    * * *

    Thu Quân Văn:

    * * *

    Quý Hủ giải quyết dứt khoát:

    - Nếu muốn đi, vậy cùng đi thôi!

    Trước khi Quý Hủ rời đi, đem thi thể đọa biến vật bỏ vào trong kho hàng căn cứ Hải Tân thị, dọn ra không gian toa xe thả một thùng thi thể đọa biến vật.

    Về phần tinh thạch màu đen hình thoi toàn bộ mang theo, những thứ này là thực vật của đọa biến thú, sẽ tiêu hao hết trên đường.

    Trước khi rời đi, Quý Hủ đem đồ vật bán cho căn cứ Hải Tân thị đều tính toán rõ ràng, lại thêm ba khẩu súng không khí, loại súng này Quý Hủ cũng có ít, có thể phân ra ba khẩu súng đã là cực hạn.

    Đậu Thận Vinh trở thành tân thủ lĩnh căn cứ Hải Tân thị.

    Để tỏ lòng cảm tạ, Quý Hủ cùng Tần Nghiễn An trở thành phó thủ lĩnh căn cứ hữu danh vô thực, chỉ lấy chia hoa hồng mặc kệ sự, chia hoa hồng tự nhiên đều là thạch anh.

    Hôm nay xuất phát, Đậu Thận Vinh tặng cho Quý Hủ hai túi thạch anh, một túi là thạch anh bình thường, một túi là siêu cường thạch anh, đều là thiên nhiên thạch anh được xử lý tốt, có thể trực tiếp sử dụng.

    Mặt khác Đậu Thận Vinh còn giao một phong thư cho Quý Hủ, làm cho Quý Hủ hỗ trợ chuyển giao cho Đậu Thận Hàn. Nếu Đậu Thận Hàn đã mất hoặc là không tìm được người, mượn một phong thư khác đi tìm một vị lão thủ trưởng, đó là lão lãnh đạo của hắn trước khi xuất ngũ.

    Ba xe tải ra đi, hướng Kinh Lĩnh xuất phát.

    * * *

    Vẫn như trước, tiểu đọa biến thú thường bay ra cửa sổ dò đường.

    Cho dù có đọa biến thú kinh sợ, vẫn có quái vật nổi điên tập kích xe, cũng may cũng không phải là quái vật không đối phó được.

    Đường đi cũng rất gập ghềnh, không thể không đi vòng vèo, nếu không phải cầm theo bản đồ bọn họ phỏng chừng đã bị lạc trong đống hoang tàn.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  2. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 253:

    Liên tiếp vài ngày phiền toái không ngừng, hoàn toàn không còn trôi chảy như lúc đi Hải Tân thị, giống như có cỗ lực lượng che giấu đang ngăn trở bọn họ đi nhân loại đại thành.

    Trời tối, mọi người vây quanh bàn ăn lẩu, Trình Mạch chợt nói:

    - Mọi người có cảm thấy được, quái vật kỳ quái càng ngày càng nhiều không?

    Bọn họ rõ ràng không mở cửa sổ, nhưng vẫn bị quái vật đuổi theo tập kích, chẳng lẽ quái vật không dựa vào cảm xúc sợ hãi săn mồi, ngược lại đổi nghề ăn kim loại sao? Nhưng vậy cũng không đúng, xe tải của họ trải qua cải tạo gia cố, không còn là kim loại thuần túy.

    Trì Ánh gật đầu:

    - Quả thật còn gian nan hơn lúc đi Hải Tân thị, chẳng lẽ mật độ quái vật thành lớn sao?

    Mạnh Bắc Trạch nhìn Quý Hủ:

    - Có phải tại hai cái đầu thị huyết nhân hay không?

    Muốn nói so sánh với lúc đi Hải Tân thị có gì khác nhau, trừ bỏ thi thể đọa biến vật cùng tinh thạch hình thoi, cũng chỉ có hai cái đầu thị huyết nhân.

    Lộ Thừa Nguyên có thể đưa tới quái vật tập kích Hi Vọng thành, cũng có thể khống chế dị hóa vật một đường trêu chọc đủ loại quái vật đến tập kích đoàn xe, tựa hồ cũng không phải là không thể nào.

    Trình Mạch nói:

    - Nếu thật do hai cái đầu thị huyết nhân đang làm trò quỷ, chúng ta chẳng phải là đang dẫn theo "máy xác định vị trí" lưu trên xe, đi tới đâu cũng sẽ bị đuổi giết?

    Quý Hủ đút một khối thịt bò cho tiểu đọa biến thú, bản thân cũng ăn một miếng.

    - Nếu Lộ Thừa Nguyên đã bị niêm phong mà vẫn còn có thể sử dụng năng lực, trêu chọc quái vật tập kích chúng ta, hẳn cũng không chỉ là quy mô này, nó sẽ càng thêm điên cuồng, tựa như lúc muốn giết Hi Vọng thành như vậy. Tôi cảm thấy Lộ Thừa Nguyên không có năng lực như thế, rất có thể là bên thị huyết đại thành phát hiện cái gì, không hi vọng chúng ta đi hướng nhân loại đại thành.

    - Mẹ nó!

    Trình Mạch vỗ bàn:

    - Thị huyết nhân cố tình ngăn cản, chúng ta nhất định phải làm thành!

    Thu Quân Văn gật đầu:

    - Tôi nghe các anh nói cảnh tượng đại thành cũng rất cổ quái, nếu Lộ Thừa Nguyên có thể tiếp thu tin tức từ thị huyết đại thành, vậy nó ở bên này xảy ra sự cố, còn bởi vì năng lượng tiêu tán bại lộ thị huyết đại thành, bên kia không có khả năng không tiếp thu được phản hồi. Thị huyết nhân không có khả năng cho chúng ta thuận lợi đến nhân loại đại thành, nhưng bởi vì trở ngại có Tần tiên sinh trên xe, thị huyết nhân âm thầm giở trò cũng không dám ngang nhiên lộ mặt.

    Trình Mạch tiếp tục vỗ bàn:

    - Ruồi bọ đinh không chết người, nhưng có thể phiền người chết, có biện pháp nào đem thị huyết nhân ẩn núp tìm ra giải quyết không?

    Quý Hủ lắc đầu, điều này có chút khó khăn, các loại quái vật chỗ nào cũng có, muốn tìm thị huyết nhân giấu trong quái vật đàn thật không dễ dàng, đây không phải là tìm người, tiểu đọa biến thú chỉ cần đuổi theo cảm xúc sợ hãi là có thể tìm tói.

    Ăn cơm xong, Quý Hủ cùng tiểu đọa biến thú tắm rửa sạch sẽ, mang theo hộp niêm phong Lộ Thừa Nguyên đi lên phòng ngủ trên trần xe.

    - Đã đến giờ tâm sự.

    Quý Hủ ném hộp xuống sàn, ôm tiểu đọa biến thú ngồi trên thảm gõ gõ hộp.

    - Nếu thị huyết nhân kiêng kỵ đọa biến thú như vậy, không bằng chúng ta đi nói chuyện đọa biến thú như thế nào?

    Lộ Thừa Nguyên:

    - Không cần nói, tao không biết.

    Quý Hủ đổi lại đề tài:

    - Phiền phức trên đường là thị huyết nhân làm ra tới đi?

    Lộ Thừa Nguyên không trả lời.

    Tiểu đọa biến thú bất mãn ngao một tiếng, một móng vuốt đánh vào hộp niêm phong, lăn vài vòng trên thảm sàn, tiểu đọa biến thú nhào qua giống như là mèo vờn chuột, đem hộp đánh lăn đầy đất.

    Lộ Thừa Nguyên không thể nhịn được nữa:

    - Tao nói rồi, mày không đến được nhân loại đại thành!

    Quý Hủ sờ cằm:

    - Xem ra thật sự là thị huyết nhân đang làm trò quỷ.

    Lộ Thừa Nguyên:

    * * *

    Quý Hủ lại đem lời dẫn trở về:

    - Mày có biết làm sao để cho đọa biến thú biến thành người sao?

    Lộ Thừa Nguyên:

    * * *

    Tiểu đọa biến thú một móng vuốt đánh bay cái hộp, đông một tiếng nện lên vách xe, lại rầm một tiếng lăn đầy đất.

    Thanh âm Lộ Thừa Nguyên đứt quãng truyền tới:

    - Là mày điên rồi hay là tao điên rồi? Đọa biến thú làm sao có thể biến thành người, cũng giống như nhân loại muốn biến thành đọa biến thú, có thể sao?

    Quý Hủ:

    - Có thể a, tiểu đọa biến thú của tao chính là nhân loại.

    Lộ Thừa Nguyên:

    -?

    Quý Hủ đưa tay:

    - Ngoan bảo, lại đây!

    Tiểu đọa biến thú bay trở về trong lòng Quý Hủ, thuận theo dán vào cổ hắn bất động.

    Quý Hủ cười lạnh một tiếng:

    - Còn tưởng mày "bác học" bao nhiêu, nguyên lai chỉ là kẻ lừa đảo chuyên nghiệp.

    Lộ Thừa Nguyên giống như là bị kích thích, rống to:

    - Mày quả thật là đang nằm mơ! Đọa biến thú cũng giống như đọa biến vật, đều do bổn nguyên vật chất hắc ám biến thành, chúng nó là trời sinh dị chủng, cùng ăn mòn lẫn xâm lấn không cùng một cấp bậc, không có nửa điểm quan hệ tới nhân loại!

    Quý Hủ không nhanh không chậm:

    - Không có gì là không khả năng, sự thật xảy ra trước mặt, mày còn không tin sao? Mày gặp qua đọa biến thú khác thân cận với người như vậy sao?

    Lộ Thừa Nguyên:

    * * *

    Quý Hủ nói như vậy làm cho Lộ Thừa Nguyên không muốn tin cũng không được.

    Thanh âm của hắn tràn đầy không thể tin:

    - Điều này sao có thể, chẳng lẽ.. chẳng lẽ lúc hắn còn là người thì thu hút qua bổn nguyên vật chất hắc ám? Bổn nguyên năng lượng đem một nhân loại hoàn toàn thay đổi thành đọa biến thú?

    - Nếu thật là như vậy, hắn làm sao sống được? Nhân loại làm sao có được bổn nguyên vật chất hắc ám? Không đúng, không phải là như vậy..

    - Cho dù thật sự là như vậy, vậy cũng không còn là nhân loại, bị năng lượng bổn nguyên hoàn toàn cải biến thành dị chủng, gien nhân loại sớm bị lau đi, sẽ không tiếp tục biến thành nhân loại, cũng sẽ không có ý thức nhân loại, nó chính là một con đọa biến thú chân chính, chỉ là lúc hóa sinh cắn nuốt một nhân loại..

    - Nó là đọa biến thú, nó nên nhận bản năng sử dụng, lấy sợ hãi làm thực, lấy nhân loại làm mồi, không nên thân cận nhân loại, không nên.. nguy hiểm a, quá nguy hiểm, một con đọa biến thú không bị bản năng sử dụng, một con đọa biến thú thân cận nhân loại, quá nguy hiểm.. phải báo lên, nhất định đăng báo..

    Lộ Thừa Nguyên giống như nổi điên, trong miệng không ngừng lẩm bẩm, thanh âm thật nhỏ làm cho Quý Hủ cũng không nghe được nó nói gì.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  3. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 254:

    Nếu lời của Lộ Thừa Nguyên là thật, nói cách khác, trước khi toàn diện xâm nhập bắt đầu, mẫu tinh đã xuất hiện bổn nguyên vật chất hắc ám? Còn bị Tần Nghiễn An hấp thu vào trong thân thể sao? Điều này sao có thể?

    Quý Hủ ôm tiểu đọa biến thú:

    - Lúc anh còn làm người, có nếm qua đồ vật kỳ quái gì không?

    Tiểu đọa biến thú nghiêng đầu nhìn hắn, hai mắt mờ mịt.

    Quý Hủ:

    * * *

    Cho dù thật sự đã ăn vật gì, bản thân Tần Nghiễn An hẳn cũng không biết, hắn thật ra ngay cả bản thân mình là vật gì cũng không biết, còn từng cho rằng mình là dị hóa nhân đâu.

    Lộ Thừa Nguyên đột nhiên nổi điên, đầu người liên tục nhảy nhót, mang theo hộp niêm phong va chạm sàn nhà ầm vàng.

    - Thả tao đi ra ngoài! Tao cho mày biết đọa biến thú làm sao biến thành người!

    Quý Hủ có một giây động tâm:

    - Nghĩ tao ngốc sao? Vừa rồi không phải còn kêu gào đọa biến thú cùng nhân loại không có quan hệ sao?

    Lộ Thừa Nguyên:

    - Nếu mày nói nó là người biến đổi, vậy có quan hệ.

    Quý Hủ:

    - Vậy mày nói trước đi, chờ hắn biến thành người, tao tiếp tục thả mày ra.

    Lộ Thừa Nguyên:

    * * *

    Ngang ngược ngăn trở vô dụng, nhất định phải toàn lực vây giết, không thể để cho một con đọa biến thú thân cận nhân loại còn sống! Cho dù không giết chết được đọa biến thú, giết chết nhân loại mà nó thân cận cũng có thể làm cho đọa biến thú khôi phục bản tính!

    Tuyệt đối không thể để cho đọa biến thú đứng về phía nhân loại, nhân loại này phải chết!

    Thanh âm Lộ Thừa Nguyên bình tĩnh trầm ổn:

    - Mày trước tiên thả tao đi ra ngoài, tao sẽ nói cho mày biết một phương pháp.

    Chỉ cần có thể rời khỏi hộp niêm phong vài giây đồng hồ, nó có thể đem tin tức đọa biến thú truyền về thị huyết đại thành, tin tức này trọng yếu phi thường, nhất định phải truyền đi ra, không tiếc đại giới cũng phải giết cho được nhân loại này!

    Quý Hủ nghĩ nghĩ:

    - Được rồi.

    Một phút sau Lộ Thừa Nguyên được thả ra hộp niêm phong, vẻ mặt tái nhợt của nó vừa hiện vẻ vui mừng, ngay sau đó liền đọng lại.

    Nó thật sự được thả ra khỏi hộp niêm phong, nhưng chỉ vô dụng, Quý Hủ ở bên ngoài lại thả xuống một thùng niêm phong càng lớn hơn nữa, có thể đem chính Quý Hủ cùng đầu người niêm phong ở bên trong!

    Quý Hủ nhìn biểu tình của đầu người, trong lòng rõ ràng:

    - Thả mày ra rồi, nói đi.

    Bộ mặt Lộ Thừa Nguyên dữ tợn:

    - Thùng nhỏ đổi thùng lớn, cái này mà mày gọi là thả tao đi ra?

    Quý Hủ:

    - Thế nào? Cho mày không gian lớn như vậy, còn chưa đủ cho mày nhảy nhót? Vẫn là nói mày muốn truyền lại tin tức cho thị huyết đại thành, nhất định phải ở bên ngoài thùng niêm phong của tao?

    Lộ Thừa Nguyên:

    * * *

    Quý Hủ phát hiện thùng niêm phong có ảnh hưởng tới năng lực của Lộ Thừa Nguyên, biểu hiện trực tiếp nhất chính là đầu của nó bị niêm phong, thị huyết nhân bị nó mệnh lệnh liền biến thành ruồi bọ không đầu, rõ ràng là kết quả mệnh lệnh không thể truyền ra ngoài.

    Quý Hủ sẽ không để cho nó rời khỏi thùng niêm phong, một giây cũng không được, ai biết nó có thể chỉ một giây đã truyền xong tin tức? Sự tình quan hệ tới Tần Nghiễn An cùng đọa biến thú, cần cẩn thận thế nào đều không đủ.

    Quý Hủ hỏi lại một lần:

    - Rốt cục mày có biết làm sao cho đọa biến thú biến thành người hay không?

    Lộ Thừa Nguyên gắt gao nhìn chằm chằm tiểu đọa biến thú trong lòng Quý Hủ, không dám hành động thiếu suy nghĩ, nó làm sao biết làm thế nào khiến cho đọa biến thú biến thành người, nếu nó biết, nó còn muốn làm cho đọa biến thú biến thành thị huyết nhân đâu!

    Quý Hủ dựa vào trên vách tường, tư thế tùy ý:

    - Thị huyết nhân như mày có phải có rất nhiều hay không? Tụi mày giống như là trạm tiếp thu tín hiệu, từ tổng trạm tiếp thu tin tức, tiếp tục truyền lại cho những thị huyết nhân khác, tao nói không sai đi?

    Đầu người tràn đầy oán độc:

    - Mày còn muốn bắt một thị huyết nhân giống như tao?

    Quý Hủ:

    - Thị huyết nhân như mày gọi là gì?

    Diễn cảm Lộ Thừa Nguyên càng thêm dữ tợn:

    - Mày cảm thấy được tao sẽ nói cho mày biết sao?

    Quý Hủ thở dài:

    - Bỏ đi, mày không nói tao đi hỏi Nghê Thiếu Ngu cũng giống như vậy.

    Lộ Thừa Nguyên:

    - Nó sẽ không nói cho mày biết.

    Quý Hủ di chuyển về phía sau, dựa vào vị trí trong góc xa nhất:

    - Mày chết, nó sẽ nói.

    Đầu người trợn tròn mắt, móng vuốt của tiểu đọa biến thú đã chụp xuống, hoàn toàn nghiền diệt.

    - Biết nhiều bí mật như vậy, khẳng định không thể lưu mày, không có mày, bắt một con thị huyết nhân có năng lực giống nhau là được.

    Quý Hủ nhìn máu đen văng lên vách tường, lại nhìn tiểu móng vuốt, tắm rửa xem như uổng công.

    Thiếu một cái đầu người không an phận, đoàn xe lại bình thường đi tới, đại quy mô tập kích không có, nhưng vẫn thường thường có quái vật lao tới tập kích đoàn xe, Lộ Thừa Nguyên chết không động tĩnh.

    Dưới Quý Hủ cùng đọa biến thú hai tầng cưỡng bức, Nghê Thiếu Ngu nói ra năng lực của Lộ Thừa Nguyên, cũng như suy đoán của Quý Hủ, thị huyết nhân gọi loại năng lực này là "cộng não", có thể tiếp thu tin tức từ thị huyết đại thành, cũng có thể phản hồi, còn có thể đem mệnh lệnh lặng yên không một tiếng động truyền lại cho toàn bộ thị huyết nhân trong phạm vi năng lực.

    Thị huyết nhân có loại năng lực này, thường thường đều là thủ lĩnh một phương, tác dụng chủ yếu của chúng nó là tiếp thu cùng truyền đạt mệnh lệnh, thực lực bản thân có hạn, cần thị huyết nhân càng thêm cường đại đi theo bảo hộ.

    Nhắc tới đi theo bảo hộ, Quý Hủ nhớ lại bên người Lộ Thừa Nguyên đích xác thiếu hai thị huyết nhân thực lực mạnh mẽ, nghe lời nói của Đậu Thận Vinh, hai người kia là tâm phúc của Lộ Thừa Nguyên, một tên là Đàm Vũ Thanh, người kia là Diệp Lăng.

    Năng lực thị huyết của Đàm Vũ Thanh là "mưa đen", có tính ăn mòn cùng tăng lên năng lực dị hóa, mưa đen còn có năng lực hạn chế, bị nhốt trong mưa đen rất khó giãy thoát ra ngoài.

    Nếu không phải Đậu Thận Vinh đạt tới hoàn mỹ dị thái, cũng đã chết trong tay Đàm Vũ Thanh.

    Diệp Lăng là nữ thị huyết nhân, biểu hiện năng lực là "mị hoặc", ban đầu có rất nhiều nam nhân giao hợp với nàng trong Hi Vọng thành, thật biết mê hoặc người, nguyên nhân chính là vì như thế mới không ai hoài nghi nó, kỳ thật năng lực chân chính của nó là "ác mộng".

    Có thể làm cho nhiều người lâm vào ác mộng cùng một lúc, đủ thấy thực lực của nó không sai.

    Đàm Vũ Thanh cùng Diệp Lăng không chết trong Hi Vọng thành, chúng nó mất tích, Quý Hủ thầm nghĩ nói không chừng là chúng nó đi theo đoàn xe một đường gây sự.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  4. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 255:

    Lại thêm vài ngày mưa to như trút nước, chỉ cách đầu xe hai thước đã không thấy được tình hình giao thông, Quý Hủ đành thong thả chạy tới, tìm kiếm bãi đất có thể đóng quân, ngoài xe đã hình thành một mảnh đầm lầy, hoàn toàn không nhìn thấy rõ nơi nào mới là bãi đất.

    Tiểu đọa biến thú không để ý Quý Hủ ngăn cản, khăng khăng bay ra ngoài dò đường, vừa đi liền không thấy bóng dáng, ước chừng qua mười phút tiểu đọa biến thú mới bay trở về.

    Quý Hủ vội vàng hạ cửa xe, tiểu đọa biến thú vừa chui vào liền gào khóc kêu to, tiểu móng vuốt không ngừng khoa tay múa chân, thường thường chỉ hướng phía trước, phi thường vội vàng. Quý Hủ không biết phía trước có cái gì, chỉ có thể dừng xe, thổi còi ý bảo, làm cho xe phía sau không đến mức đụng vào.

    Tiểu đọa biến thú toàn thân ướt đẫm, không ngừng nhảy bắn trên người Quý Hủ, gấp tới mức muốn tự mình lái xe, không cho Quý Hủ dừng lại, để cho hắn tiếp tục lái, không phải đi về phía trước mà là lái nghiêng theo hướng vuông góc chạy tới.

    Điều này vốn không có khả năng, trừ bỏ con đường này hai bên đều là đồng ruộng, một khi xe tải rơi vào thì đừng nghĩ bò lên.

    Rất nhanh Quý Hủ cũng không cần do dự, bởi vì hắn nhìn thấy phía trước trong cơn mưa xuất hiện một bóng đen khổng lồ đang hướng bên này đi tới. Quý Hủ trực tiếp bóp còi nhắc nhở xe phía sau, phía trước gặp nguy hiểm, lui về phía sau!

    Nghe xe phía sau rời xa, Quý Hủ cũng lập tức chuyển xe, hắn đã thấy rõ hình dáng của con kềnh càng kia!

    Ba xe tải nhanh chóng rút lui, thối lui tới chỗ có thể chuyển hướng liền không chút do dự lao nhanh, nhiều lần lệch khỏi đường lớn rơi vào trong lầy lội, lại mạnh mẽ bò lên tiếp tục chạy.

    Một đường chạy như điên mấy chục cây số, tìm được một vị trí tầm nhìn rộng rãi vũng nước không tính quá sâu, thả xuống vách tường phòng hộ sáu cạnh, ba xe miễn cưỡng trốn bên trong tránh mưa, nước chảy vào trong tường cũng chưa tới bắp chuối, bên ngoài đã vào đêm khuya.

    Mưa quá lớn, không thể lên đường, mấy người đành ngồi trong xe đợi mưa tanh, đợi như vậy qua suốt vài ngày.

    Mưa to hạ hai ngày liền ngừng, lúc sau là mưa nhỏ, nhưng bên ngoài ngập sâu, không thể đi ra, đợi tới khi nước rút ba xe mới tiếp tục chạy tới.

    Đoàn xe chạy tới, mưa nhỏ hơn, tầm nhìn xem như rộng rãi, tiểu đọa biến thú bành bạch vỗ vào tay lái làm cho Quý Hủ chuyển hướng, không cần đi về hướng bên kia.

    Có lẽ đây mới là phương hướng chính xác, nếu vuông góc đi tới phương hướng hoàn toàn sai lầm rồi, bọn họ không biết phải đi tới bao giờ mới tới Kinh Lĩnh? Huống chi bọn họ đã rời khỏi khu vực nguy hiểm mấy chục km, con kềnh càng kia không có khả năng truy tới tận bên này chặn đường bọn họ.

    Sự thật chứng minh, chặn đường bọn họ không là quái vật, mà là một cái khe sâu không thể vượt qua!

    Năm người đều trợn tròn mắt, cầm dù đứng bên vách núi, nhìn khói đen quay cuồng dưới vực sâu, tiếng quái vật hí hô thường từ đáy vực truyền tới, chấn đến trái tim đều run rẩy.

    Tiểu đọa biến thú đứng trên vai Quý Hủ ngao một tiếng, thúc giục Quý Hủ nhanh chóng rời đi, không cần chờ đợi ở chỗ này.

    Quý Hủ lập tức xoay người:

    - Lên xe! Trước lui về!

    Trong vực sâu khẳng định có rất nhiều quái vật khủng bố, ngày ấy bóng đen khổng lồ trong mưa to cũng hẳn là từ dưới vực sâu này bò lên, cho nên tiểu đọa biến thú mới vội vã thúc giục hắn rời đi.

    Tâm tình Quý Hủ trầm trọng, hắn dự liệu được đoạn đường này gian nguy, nhưng không ngờ nguy hiểm không phải chỉ đến từ quái vật, mà là một cái khe vực sâu không biết kéo dài tới tận nơi nào.

    Cái khe hoàn toàn đem hai hướng đông tây phân tách ra, nếu nhân loại đại thành thật sự nằm ở phương hướng Kinh Lĩnh, không phải chính phủ không muốn qua bên này cứu viện người sống sót, mà là căn bản không đi qua được.

    Chẳng lẽ đây là nguyên nhân thật sự mà Lộ Thừa Nguyên nói bọn họ không thể đi tới nhân loại đại thành?

    Lộ Thừa Nguyên còn nhắc tới "Xâm nhập địa", cái khe vực sâu này không biết có tính vào không, trừ bỏ cái khe như vậy, địa phương khác còn có tai nạn như thế nào?

    Tâm tình mọi người nặng nề, Quý Hủ tạm thời đi theo tiểu đọa biến thú chỉ dẫn chạy song song theo cái khe vực sâu. Bọn họ cũng không biết nếu cứ một đường chạy tới, có thể trực tiếp chạy thẳng ra biển hay không.

    Nhưng nếu cứ như vậy quay trở về, mọi người đều thật không cam lòng, cực khổ chạy tới tận nơi này, lại bị một vực sâu ngăn chặn đường đi, làm sao cam tâm buông tha cho?

    Đê mê mấy ngày mọi người lại phấn chấn, bởi vì bọn họ phát hiện phiền phức truy theo đã biến mất, cũng không biết là đi lạc hay bị quái vật khác làm thị, một đường trở nên thuận lợi, cũng không biết sẽ lái xe tới nơi nào.

    Ngày hôm đó đọa biến thú đi ra ngoài dò đường trở về, lại gào khóc kêu to, đôi mắt vô cùng sáng ngời, Quý Hủ cảm giác được tâm tình tiểu tử kia không sai, lại theo chỉ dẫn một đường đi về phía trước.

    Quý Hủ rất nhanh biết tại sao tâm tình của tiểu đọa biến thú tốt lắm, bởi vì nó tìm được điểm cuối cái khe vực sâu!

    * * *

    Ba xe tải đứng trong hoang dã, nhìn cột sáng màu đỏ tươi kéo dài tận chân trời, khuôn mặt trống rỗng.

    Vực sâu tới cuối, nhưng cùng vực sâu liên tiếp lại là một cột sáng màu đỏ tươi, kéo dài về phía trước, lần này lại không biết lan tràn tới chỗ nào, phía trước có một tòa thành thị đã hoàn toàn bao phủ bên dưới quầng sáng đỏ tươi.

    Xâm nhập địa.

    Cảnh tượng kỳ dị như vậy trừ bỏ toàn diện xâm nhập tạo thành, bất kỳ quái vật gì cũng sẽ không có năng lực như vậy, tựa như là cái khe vực sâu, cũng không thể nào là do quái vật chế tạo ra.

    Trình Mạch kinh hồn táng đảm:

    - Quầng sáng màu đỏ, người đi vào sẽ chết sao?

    Ánh mắt Trì Ánh dại ra:

    - Hẳn là sẽ đi, bằng không sao không nhìn thấy một người sống nào?

    Mạnh Bắc Trạch:

    - Không biết xe tải có phòng được hay không?

    Thần sắc Thu Quân Văn mỏi mệt:

    - Chỉ có thể từ nơi này đi qua, bằng không phải lái luôn vào trong biển.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  5. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 256:

    Vì càng thêm an toàn, trước khi tiến vào khu vực quầng sáng màu đỏ, Quý Hủ lại gia cố cho ba xe tải thêm vài lần, cũng cẩn thận dặn dò bốn người, tuyệt đối không thể mở cửa sổ cùng xuống xe, có việc sử dụng tiểu loa, hoặc là trực tiếp dùng loa phóng thanh của xe tải.

    Mặc kệ ở bên trong phát sinh chuyện gì, có xe tải bảo hộ vẫn an toàn hơn bị bại lộ bên ngoài.

    Còn phải chuẩn bị sẵn thực vật, bọn họ rất có thể không thể rời xe, trước khi rời khỏi khu vực bị quầng sáng màu đỏ bao trùm, đều phải lưu lại trong xe phong bế, cũng may ba xe tải đều được cải trang qua, sử dụng như là phòng xe giản dị cũng không thành vấn đề.

    Quý Hủ lấy ra ba lô đem tiểu đọa biến thú bỏ vào, kéo khóa, đóng kỹ cửa xe, nhất định không thể để cho tiểu tử kia chạy ra ngoài, không ai biết quầng sáng màu đỏ tươi kia có nguy hiểm như thế nào.

    Hết thảy chuẩn bị thỏa đáng, mấy người chọn lựa buổi sáng xuất phát, nếu như thuận lợi cùng ngày là có thể xuyên qua tòa thành thị này, một lần nữa bước lên đường đi Kinh Lĩnh.

    Vẫn là xe tải của Quý Hủ dẫn đường phía trước, chậm rãi tiến vào phạm vi quầng sáng màu đỏ bao trùm.

    Quý Hủ nhìn thấy một tầng quầng sáng màu đỏ tươi đảo qua kính chắn gió, giống như xông vào một kết giới không biết, hết thảy đều bao phủ một tầng màu đỏ, ánh sáng rõ ràng tối xuống, trong ngoài chính là hai thế giới.

    Quý Hủ không ngừng nhìn vào kính chiếu hậu, quan sát hai xe sau, không biết là do quầng sáng màu đỏ gây lỗi giác, hay là xe tải thật sự nhận lấy ảnh hưởng, nhan sắc toa xe mới tinh giống như biến sắc tối hơn cũ hơn.

    Kiến trúc cùng xe ném bỏ trong thành thị này đều hoàn hảo không tổn hao gì, trừ bỏ nhìn giống như bỏ hoang vài chục năm, chỉnh thể phi thường đầy đủ, kiến trúc cũng không sụp đổ, xe cũng đỗ nguyên ven đường, đường sạch sẽ, giống như chưa từng trải qua hỗn loạn cùng chém giết lúc mới cuối thời.

    Ba xe tải cẩn thận chạy trên đường, cả thành thị hoàn toàn vắng vẻ, yên tĩnh không tiếng động, chỉ có tiếng động cơ cùng bánh xe nghiền áp mặt đất vang lên thanh âm, không thấy một con cuồng thi hay quái vật dị hóa, giống như nơi này nguyên bản chỉ là một tòa thành trống không, chưa từng có sinh mạng tồn tại qua.

    Không nói bốn người phía sau như thế nào, ngay cả Quý Hủ cũng cảm thấy nổi da gà, hắn gặp qua rất nhiều quái vật, nhưng chưa từng đi tới địa phương cổ quái như thế.

    Quý Hủ đang khẩn trương, ngay cả nhịp tim cũng vô cùng rõ ràng, rất nhanh.

    Tiểu đọa biến thú cảm nhận được cảm xúc của Quý Hủ, tiểu móng vuốt đặt lên vị trí trái tim của hắn, nhẹ nhàng làm yên lòng hắn.

    Quý Hủ thầm hít sâu một hơi, làm cho mình tỉnh táo lại, xe tải bắt đầu gia tăng tốc độ, nếu trên đường không có gì, còn không đi cho nhanh mà cọ xát gì nữa?

    Đang trong lúc Quý Hủ không ngừng gia tốc, xe tải phía sau chợt thổi còi, thanh âm ngắn ngủi như bị hù đụng phải loa.

    Thanh âm tiếng còi chói tai quanh quẩn trong thành thị tĩnh mịch, xe tải lảo đảo không ngừng.

    Lúc này Trình Mạch lái xe bị dọa điên rồi, thét chói tai không ngừng đảo đầu xe, muốn đem đồ vật trên xe vung lắc, nhưng vật bám trên kính chắn gió lại không chút sứt mẻ, như là mọc ra trên xe, chỉ còn ánh mắt như hai hắc động nhìn chăm chú vào Trình Mạch đang lái xe.

    - A a a a a.. kháo kháo kháo! Đây là thứ quái quỷ gì! Quý ca cứu mạng!

    Trì Ánh ở bên cạnh nhào qua chặt chẽ bắt lấy tay lái, phòng ngừa Trình Mạch đem xe lật ngang, nếu lật xe đừng hòng đỡ đi lên.

    - Ổn định! Ổn định xe! Quái vật vào không được!

    Quý Hủ nhìn chằm chằm kính chiếu hậu, rốt cục chứng kiến trên kính chắn gió xe tải giống như đang nằm úp sấp một người, đang che ngay trước vị trí lái, đem tầm nhìn hoàn toàn ngăn chặn.

    Quý Hủ nhìn thoáng qua lại liếc mắt một cái, hơi giương mắt, vừa lúc tiếp xúc tầm mắt của hai hắc động. Dù là Quý Hủ gan lớn cũng bị hoảng sợ run tay, xe tải lái theo hình chữ S, nhưng rất nhanh ổn định.

    Bóp còi nhắc nhở, xe tải dừng, hai xe sau cũng bị che phủ tầm mắt.

    Quý Hủ cẩn thận quan sát đồ vật dính trên kính chắn gió, vô luận nhìn thế nào cũng là một hình người, nhưng ánh mắt của nó là hai hắc động, làn da tái nhợt, mặt trên không có chút chấm đen. Khuôn mặt nó, cổ cùng hai tay lại bành trướng như là bị thổi phồng, rõ ràng là nhân loại lại giống như búp bê giả loại thổi bong bóng phao.

    Càng kỳ quái chính là xe đang chạy đột ngột xuất hiện đồ vật như vậy, nhưng lại không có chút tiếng đánh, hơn nữa Quý Hủ căn bản không phát hiện vật này từ nơi nào tới, thật giống như là trống rỗng xuất hiện.

    Quý Hủ dùng loa phóng thanh:

    - Mọi người như thế nào?

    Thanh âm Trình Mạch truyền tới:

    - Hồn của tôi thiếu chút nữa dọa không có! Đây rốt cục là đồ vật quỷ quái gì, như thế nào còn thẩm người hơn cả cuồng thi!

    Mạnh Bắc Trạch cũng bị kinh hách nhưng còn ổn được:

    - Không có việc gì, nhưng đồ vật này ngăn trở tầm nhìn, không thể lái xe.

    Vẫn còn rất khó khăn vung lắc, giống như là cố ý buộc bọn họ xuống xe.

    Quý Hủ nghĩ nghĩ, cuối cùng cũng không xuống xe:

    - Tiếp tục lái về phía trước, khống chế tốc độ.

    Ở trong thành thị trống rỗng lái xe, không cần sợ đụng người, cho dù đụng vào vật gì cũng không thể nào là người, mấy thứ này còn muốn che chắn tầm nhìn buộc bọn họ xuống xe, đừng hòng!

    Quý Hủ lại khởi động xe, chậm rãi lái về phía trước, cố ý lái xe lảo đảo muốn đem quỷ đồ vật hất văng ra ngoài.

    Nhưng vẫn súy không xong, chất lượng của thứ này hẳn là rất nhẹ, bám lên kính chắn gió liền không dễ dàng hất xuống.

    Quý Hủ chợt nghĩ tới một biện pháp, cho dù có nhẹ, chẳng lẽ còn có thể chống cự nổi va chạm hay sao?

    Quý Hủ dùng loa phóng thanh:

    - Xe sau đụng xe trước, đem đồ vật kia hất văng xuống!

    Xe tải của bọn họ gia cố thật nhiều tầng, cũng không sợ đụng, nhìn xem mấy thứ này có sợ hay không.

    Ánh mắt Trình Mạch chợt sáng lên, gia tốc vọt tới đánh lên toa xe của Quý Hủ, chỉ nghe thanh âm tiếng kêu bi thảm của Trình Mạch làm Quý Hủ giật bắn mình, còn tưởng là đụng bị thương.

    Lại oanh một tiếng va chạm, xe sau cùng đánh lên xe của Trình Mạch, trong loa truyền ra thanh âm hít thở của Mạnh Bắc Trạch, hiển nhiên mạnh mẽ nhẫn nại mới không kêu đi ra.

    Quý Hủ:

    - Làm sao vậy?

    Trình Mạch kêu to:

    - Côn trùng a! Con mẹ nó đều là côn trùng!
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  6. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 257:

    Quý Hủ:

    -?

    Không đợi Quý Hủ hỏi lại, liền nhìn thấy trong cửa hàng ven đường lảo đảo đi ra vài người, mặc quần áo ngày mùa hè, trừ bỏ nhan sắc tối tăm xem như còn sạch sẽ.

    Bọn hắn đi mỗi bước đều thật mềm mại, giống như là búp bê thổi khí không có khung xương đang học nhân loại đi đường, vài người song song đứng ở trên đường, ngăn trở xe tải đi qua, chỉ còn ánh mắt hắc động nhìn chằm cằm xe tải.

    Căn bản không phải người!

    Quý Hủ nhấn ga vọt tới, hình người chặn đường ba tháp vỗ lên đầu xe, ánh mắt lỗ mũi cùng miệng đột nhiên phun ra vô số phi trùng, như nước lũ đánh lên kính chắn gió.

    Quý Hủ theo bản năng nâng cánh tay bảo vệ khuôn mặt, xe tải đánh lên trạm xe bus ven đường, đồ vật bám trên kính chắn gió giống như là bóng hơi bị áp nổ, cả cái đầu nổ tung, lao ra vô số phi trùng ba ba bành bạch đánh lên kính chắn gió, da người khô quắt rơi xuống đất, trường hợp cực kỳ làm cho người ta sợ hãi!

    Dưới tình huống không có chuẩn bị đột nhiên chứng kiến cảnh tượng như vậy, thật sự có thể dọa điên, Quý Hủ đoán được đồ vật hình người cổ quái lại không nghĩ tới là phi trùng ẩn trong da người hoạt động!

    Chính xác mà nói hẳn gọi là huyết sắc thiêu thân, mỗi một con dài cỡ ngón tay, toàn thân màu đỏ, miệng bắn ra khẩu khí tựa như bạch tuộc, mặt trên rậm rạp răng nhọn, đang không ngừng cắn xé vào xe tải, bên ngoài cánh giống như mọc lên một vòng lông tơ, "lông tơ" điên cuồng mấp máy, rõ ràng là vật sống.

    Xe tải hoàn toàn bị huyết sắc thiêu thân bao trùm, Quý Hủ chuyển xe lại vọt tới sân ga, đem huyết sắc thiêu thân nghiền chết hoặc là chấn bay.

    Quý Hủ hướng loa phóng thanh kêu gọi:

    - Đi!

    Ba xe lại khởi động, lướt nhanh trong thành thị, gặp được da người bay tới trực tiếp đánh bay, lao ra một mảnh huyết sắc thiêu thân đông nghìn nghịt.

    Không ngừng có da người mềm nhũn từ trong nhà đi ra, đi tới trên đường ngăn cản đường đi. Thành thị trống rỗng biến thành vô cùng chen chúc, đưa mắt nhìn ra nơi nơi đều là "người", chúng nó đều đổ ở trên đường, không cho người từ ngoài đến thoát khỏi.

    Quý Hủ đem tốc độ xe bão tới nhanh nhất, nhìn thấy "đám người" đông nghìn nghịt, da đầu đều phải nổ, hoàn toàn không dám nghĩ người trong tòa thành thị này rốt cục ở trong loại tình huống nào mới sẽ biến thành từng trương da người còn hoàn hảo như thế.

    Quá tàn nhẫn, cũng thật là đáng sợ!

    Khó trách cả toàn thành thị đều không có cuồng thi cùng quái vật dị hóa, nếu như không có người sống, ở đâu ra cuồng thi cùng quái vật dị hóa?

    Quý Hủ bị bao vây chặn đánh, không ngừng biến hóa phương hướng, theo một mảnh đường nhỏ dài hẹp hẻm nhỏ chui qua, nơi đó "người" sẽ ít một chút, mật độ huyết sắc thiêu thân va chạm sẽ ít hơn một chút.

    Quý Hủ cơ hồ nhìn thấy không rõ đường, thân xe vài lần va chạm vào xe hoặc là vách tường ven đường.

    Quý Hủ căn bản quản không được nhiều như vậy, bọn họ nhất định phải nhanh chóng rời khỏi tòa thành thị này, hắn thật lo lắng xe tải sẽ bị cắn xuyên thấu, đến lúc đó biến thành da người chính là bọn họ.

    Thật sự không còn đường có thể đi, chỉ có thể một lần nữa trở lại đường chính, đối mặt "đám người" chen chúc, chỉ có thể nhắm mắt vọt về phía trước.

    Số lượng huyết sắc thiêu thân thật sự rất nhiều, xe tải đều bị hãm lại, thân xe rất nặng cơ hồ chạy không được, Quý Hủ chỉ có thể cố ý vọt vào chiếc xe hoặc kiến trúc hai bên đường dùng giảm bớt sức nặng bao trùm trên xe.

    Xe tải phía sau học theo Quý Hủ, gian nan xông về phía trước, theo sát xe Quý Hủ.

    Quý Hủ thật sự không muốn thả ra càng nhiều huyết sắc thiêu thân, hắn tình nguyện đụng xuyên vách tường hoành ngang xuyên qua trong kiến trúc, hắn cũng đích xác làm như vậy, từ trên thân xe cọ rụng một tầng thiêu thân thật dày.

    Chờ chui ra khỏi kiến trúc, lại nghe được thanh âm tiếng đánh ba ba ba, rõ ràng thanh thúy hơn rất nhiều.

    Quý Hủ cảm thấy cả kinh, vội vàng hô:

    - Xe liên xe! Phòng ngự biến mỏng, tôi cần một lần nữa gia cố! Nhanh!

    Ba xe đụng vào nhau, Quý Hủ không thể xuống xe, chỉ có thể thông qua toa xe đem tinh thần năng lượng truyền tới, liên tiếp cọ rửa mười mấy lần, nghe thanh âm biến thành nặng nề trở lại, lúc này Quý Hủ mới yên tâm một lần nữa xuất phát.

    Đồ vật quỷ quái kia thật đáng sợ, mỗi con một ngụm là có thể đem tinh thần năng lượng của hắn hao hết sạch.

    Không thể tiếp tục đi đường chính, còn phải quấn vào đường nhỏ, xe tải cơ hồ một đường va chạm xuyên qua, đem vách tường cùng kiến trúc ngăn chặn toàn bộ đâm xuyên, cũng may kiến trúc nhìn thấy hoàn hảo thực tế chỉ là xác rỗng, phi thường dễ dụng.

    Ba xe chuyên chọn kiến trúc chui, một đường phóng tới đối diện thành thị.

    Quý Hủ lên tiếng:

    - Nhanh! Đã chứng kiến được biên giới!

    Trình Mạch đột nhiên kêu to:

    - Quý ca! Nhìn bầu trời bên phải!

    Quý Hủ đè thấp thân thể nhìn thoáng qua, thiếu chút nữa bị hù tới lật xe – trên bầu trời thành thị xuất hiện một con huyết sắc thiêu thân vô cùng lớn, theo quái vật kia lên không, lân phấn màu đỏ giống như huyết vụ đổ rào rào bay xuống, hướng chỗ bọn họ lan tràn mà đến!

    - Gia tốc! Mau mau mau!

    Quý Hủ đem xe bão tới nhanh nhất, không dám tiếp tục va chạm kiến trúc, tốc độ nhanh như vậy rất dễ lật xe, chỉ có thể tiếp tục nghiền áp "đám người".

    Biên giới quầng sáng màu đỏ tươi ở phía trước, chỉ cần tới là an toàn lao ra!

    Huyết vụ lân phấn đã bao phủ tới, ba xe tải còn đang bay nhanh, biên giới nằm ở phía trước!

    Quý Hủ quát:

    - Chú ý đi theo tôi! Không thể đem loại thiêu thân này mang đi ra ngoài!

    Trình Mạch:

    - Hiểu được!

    Mạnh Bắc Trạch:

    - Thu được!

    Trước mắt huyết sắc đột nhiên biến mất, ánh sáng sáng ngời, xe tải của Quý Hủ dẫn đầu lao ra, sau đó là xe của Trình Mạch, cuối cùng là xe của Mạnh Bắc Trạch.

    Tốc độ xe tải lao tới quá nhanh, nhất thời không phanh được, chỉ có thể tiếp tục giảm tốc độ!

    Ba xe cơ hồ song song đụng vào nhau, Quý Hủ muốn lập tức thả xuống tường phòng hộ đem ba xe bao lại, lại nghĩ biện pháp tiêu diệt huyết sắc thiêu thân lao ra cùng xe.. kết quả cái gì cũng không có, trên xe sạch sẽ, không có con thiêu thân nào cùng đi ra!

    Đoàn người:

    * * *

    Lúc này năm người mới kịp phản ứng, huyết sắc thiêu thân căn bản không thể rời khỏi quầng sáng màu đỏ tươi kia, bằng không bên ngoài không có khả năng không có thứ này, quầng sáng màu đỏ giống như có tác dụng ngăn cách cùng ngăn trở.

    Mấy người vẫn là bộ dáng kinh hồn chưa định, giống như là tốc độ quá nhanh, chạy mất hồn, thân thể đã muốn lao tới hồn phách còn truy ở phía sau, cần chậm rãi chờ hồn phách quy vị, thật sự rất mạo hiểm.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  7. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 258:

    Mấy người nhìn chằm chằm quầng sáng màu đỏ tươi, thần sắc hốt hoảng, một lát mới phát hiện có mấy chiếc xe truy tới.

    Khoan khoan, vừa mới lao ra khỏi khu vực quầng sáng màu đỏ tươi, xác định có xe ở bên ngoài sao?

    Toàn bộ tâm thần của bọn họ đều đặt ở vấn đề an toàn dừng xe cùng tiêu diệt huyết sắc thiêu thân, căn bản không có phân tâm chú ý việc khác, sưu sưu sưu đã chạy ra rồi, không ngờ lại có xe truy bọn họ.

    Nhìn hình dạng xe, rất giống.. xe thiết giáp?

    Xe thiết giáp không ngạc nhiên, căn cứ Vinh thị cũng có thể chế tạo ra, hơn nữa lực phòng ngự rất cao không gian lại lớn, Quý Hủ có mua qua cho nên khi nhìn thấy xe thiết giáp tương tự, hắn cũng không kinh ngạc.

    Để cho hắn kinh ngạc chính là vì sao bên ngoài quầng sáng màu đỏ tươi lại có đoàn xe như thế?

    Năm người đều cảnh giác, cả đám lặng yên cầm súng không khí, Quý Hủ liếc mắt nhìn súng trong ba lô, ngón cái sờ soạng nhẫn thạch anh, tùy thời có thể ném ra.

    Đội xe thiết giáp thổi còi ý bảo, không trực tiếp lái qua, mà dừng lại cách mấy chục thước, trên xe bước xuống vài người.

    Trình Mạch nhìn quần áo của bọn họ nhất thời kích động:

    - Là đồ rằn ri!

    Trì Ánh nắm chặt súng không khí:

    - Thợ kiến trúc cũng mặc đồ rằn ri, thật ngạc nhiên?

    Trình Mạch:

    * * *

    Tâm tình dần lạnh xuống, quả thật không ngạc nhiên, niên đại này súng chính quy đều có thể tùy tiện nhặt được, huống chi là một bộ quần áo?

    Người bên kia lớn tiếng kêu gọi, khoảng cách khá xa hơn nữa hiệu quả cách âm của xe tải quá tốt, hoàn toàn không nghe được hô cái gì.

    Năm người cũng không xuống xe, trong tay đối phương có vũ khí, nhìn tạo hình hẳn là súng kiểu mới chế tạo sau cuối thời, tựa như súng không khí trong tay bọn họ, không biết tầm bắn bao xa, tùy tiện lộ mặt trực tiếp bị người ta băng đều được.

    Quý Hủ dẫn đầu khởi động xe tải, trước tiên đem vị trí xe điều chỉnh, khi trốn chạy cũng dễ dàng hơn.

    Người bên xe thiết giáp nhìn thấy xe tải động, đều bước xuống xe nâng vũ khí, toàn bộ nhắm vào ba xe tải phía trước.

    Có mấy người cầm súng tiến lên một khoảng cách, hô:

    - Người trên xe là ai? Trả lời!

    Quý Hủ mở loa phóng thanh:

    - Các anh là ai? Truy chúng tôi làm gì?

    Diễn cảm nam nhân phức tạp, có xe xa lạ từ trong nơi xâm nhập chui ra, bọn họ sao có thể không truy?

    Vạn nhất là quái vật chạy tới, hoặc là trên xe không phải người, là thị huyết nhân giả tạo thành nhân loại hay vật gì vậy, tuyệt đối không thể để cho chúng nó rời đi khu vực này, phải đánh chết ngay tại chỗ.

    Nam nhân tiếp tục hô:

    - Tôi là đội trưởng đội hành động dị hóa nhân Tinh Sở Chung Vị Tông, dẫn đội chấp hành nhiệm vụ ở nơi này, các vị có phải là nhân loại hay không?

    Người trên xe hơi thất vọng, tuy rằng không thể xác định, nhưng nhìn quần áo vũ khí cùng xe thiết giáp của bọn họ, còn tưởng là người của nhân loại đại thành, mà Tinh Sở gì đó vừa nghe cũng không phải đại thành.

    Trên xe tải một mảnh trầm mặc, điều này làm đội ngũ kia càng thêm cảnh giác, có thể đi ra khỏi nơi xâm nhập, bọn họ có chín thành nắm chắc trên xe không phải người, bọn họ từng hao tổn quá nhiều nhân thủ trong nơi xâm nhập, đến nay không có ai xuyên qua được "Tinh hồng chi địa", ba xe tải này đột nhiên xuất hiện, thực sự quá quỷ dị.

    Chung Vị Tông thử nói:

    - Nếu các anh là nhân loại, đi xuống xe nói chuyện!

    Vẫn là trầm mặc.

    Hồi lâu sau xe tải cầm đầu mở cửa, một thiếu niên nhỏ gầy nhảy xuống.

    Thiếu niên đeo ba lô, trong tay cầm dù đen, sau khi xuống xe liền mở dù, chậm rãi đi tới chỗ xe tải cuối cùng, xa xa nhìn bọn họ.

    Trong tay thiếu niên không có vũ khí, chỉ có một cây dù đen, thoạt nhìn hoàn toàn không có uy hiếp, nhưng càng là người như vậy đội ngũ kia càng cảnh giác, nếu thật là một thiếu niên vô hại, hắn cũng không thể sống được tới bây giờ.

    Có thể lao ra khỏi quầng sáng màu đỏ tươi gặp được người sống sót, Quý Hủ vẫn thật cao hứng, như vậy cũng không cần mù quáng tìm kiếm nhân loại đại thành, có thể hỏi thăm người sống sót.

    Hiện giờ hai khu vực đông tây bị cái khe vực sâu ngăn cách ra, người phía đông rất khó đi qua phía tây, mà người phía tây hoàn toàn không biết có nhân loại đại thành tồn tại, những người sống sót này hẳn là biết càng nhiều tin tức.

    Quý Hủ thò tay vào ba lô tìm kiếm, hành động này làm cho đội ngũ bên kia cảnh giác, nhưng sau đó hắn lấy ra một tiểu loa giơ hướng bọn họ nói chuyện.

    Quý Hủ:

    - Tôi xuống rồi!

    Đội ngũ kia:

    * * *

    Chung Vị Tông:

    * * *

    Hắn rốt cục vì sao phải khàn giọng kêu gọi nói chuyện, dùng loa phóng thanh không thơm sao?

    - Nhi đồng, các cậu từ đâu tới đây? Làm sao xuyên qua Tinh hồng chi địa?

    Quý Hủ:

    - Tôi không phải nhi đồng, từ chỗ rất xa, lái xe xuyên qua Tinh hồng chi địa.

    Chung Vị Tông nói vài câu với đồng đội, lại kêu:

    - Chúng tôi có thể đi qua không?

    Đối phương có phải là nhi đồng hay không cũng không phải điểm tựa, có phải từ chỗ rất xa chạy tới hay không cũng không trọng yếu, quan trọng là.. bọn họ làm sao lái xe xuyên qua Tinh hồng chi địa.

    Người của bọn họ mỗi lần đi vào đều lái xe thiết giáp, mặc quần áo phòng hộ, nhưng vẫn bị cắn ngay cả cặn cũng không còn, ba xe tải kia làm sao an toàn vượt qua Tinh hồng chi địa? Đối phương rốt cục có phải là nhân loại hay không?

    - Được, các anh qua đây đi.

    Tiểu đọa biến thú đã nhắc nhở đối diện đều là nhân loại, chỉ cần là người cấp bậc nguy hiểm cũng giảm thấp.

    Dù cho bọn họ có vũ khí Quý Hủ cũng không sợ, hắn có dù đen, cho dù là siêu cường thạch anh cũng phòng ngự được, trong ngực còn có tiểu đọa biến thú, nhân loại còn muốn thương tổn được hắn, khả năng không lớn.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  8. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 259:

    Chung Vị Tông chỉ dẫn hai người đi tới, cầm vũ khí kiểu mới trong tay nhưng không chỉ về hướng Quý Hủ, đây đã là thân mật lớn nhất mà bọn họ có thể làm được.

    Chung Vị Tông đứng cách xa hơn mười thước, đánh giá thiếu niên.

    - Đừng dùng tiểu loa, thanh âm quá lớn, cẩn thận đem quái vật hấp dẫn tới.

    Quý Hủ đem tiểu loa cúp lên ba lô.

    Chung Vị Tông chứng kiến nhẫn thạch anh trên tay thiếu niên, trong mắt hiện lên dị sắc:

    - Nhẫn của cậu, rất đẹp!

    Quý Hủ nhìn nhẫn thạch anh tự chế trên tay, trong lòng rõ ràng:

    - Cho nên bây giờ có thể xác định tôi là nhân loại sao?

    Thần sắc Chung Vị Tông biến đổi, hắn rất muốn tin tưởng đối diện là nhân loại, dù sao thị huyết nhân cùng quái vật không thể sử dụng thạch anh, ngay cả trong dị hóa nhân người có thể sử dụng thạch anh cũng là số ít, thiếu niên nếu đeo thạch anh rất có thể đây chính là vũ khí của hắn, hiện tại không ai ngu ngốc dùng tay không đối mặt một đám người lạ mang theo vũ khí.

    Chung Vị Tông thản nhiên nói:

    - Tôi rất muốn tin tưởng cậu là nhân loại, nhưng cậu từ trong Tinh hồng chi địa đi ra, điều này làm cho tôi không thể tin tưởng cậu.

    Quý Hủ hiểu được ý tứ của hắn:

    - Các anh cũng muốn đi vào?

    Chung Vị Tông:

    - Không phải muốn đi vào, mà là cần đi xuyên qua, nếu như có thể còn muốn giải quyết nơi xâm nhập này.

    Quý Hủ cảm thấy muốn đi xuyên qua còn có thể, nhưng muốn giải quyết nơi xâm nhập không thể nào, dù sao bản thân hắn cũng làm không được, không nói huyết sắc thiêu thân khủng bố, chỉ riêng quầng sáng đỏ tươi tận trời này đã không có biện pháp giải quyết.

    Bốn người Trình Mạch nhảy xuống xe, trong tay đều cầm súng không khí.

    Chung Vị Tông không khỏi nhíu mày, lại là vũ khí tự chế, xem ra nội tình bọn họ không sai.

    Trong đội ngũ năm người, tuổi của Quý Hủ nhỏ nhất, cho dù sinh cùng năm với Trình Mạch nhưng cũng nhỏ tháng hơn.

    Trình Mạch nói:

    - Xem các anh trang bị tốt như vậy, vì sao cứ cùng địa phương quỷ quái này hao tổn? Các anh không có máy bay sao? Có thể bay ngang qua bầu trời cái khe vực sâu a.

    Chung Vị Tông:

    * * *

    Lời này thật giống như là trào phúng, nhưng Trình Mạch lại có vẻ thật nhận chân, bọn họ không có phi cơ cho nên phải mạo hiểm xuyên qua địa phương quỷ quái kia. Theo Trình Mạch xem ra, có xe có vũ khí, như vậy cũng nên có phi cơ.

    Bên này có nhân loại đại thành tồn tại, có phi cơ không phải chuyện đương nhiên sao?

    Trình Mạch nhắc nhở:

    - Bên trong nơi nơi đều là huyết sắc thiêu thân, còn có một con thiêu thân vương, siêu cấp lớn, phi thường nguy hiểm, tốt nhất không cần tiếp tục đi vào, chúng tôi thiếu chút nữa công đạo ở bên trong.

    Vẻ mặt Chung Vị Tông khiếp sợ:

    - Các anh nhìn thấy huyết sắc thiêu thân vương sao?

    Trình Mạch gật đầu:

    - Gặp được, cũng may chúng tôi chạy trốn mau, thiếu chút nữa đã bị lân phấn bao phủ!

    Chung Vị Tông:

    * * *

    Đây là vấn đề chạy trốn nhanh sao? Đây chẳng phải là vấn đề vì sao huyết sắc thiêu thân vương không công kích bọn họ sao?

    Chung Vị Tông nhất thời quả thật không biết nên nói gì, bọn họ hi sinh nhiều chiến hữu ở trong này như vậy, không ngờ lại bị năm thanh niên tùy tiện đụng đụng chạy xuyên qua.

    Tầm mắt Chung Vị Tông nhìn vào ba xe tải, ba xe trừ bỏ nhan sắc tối tăm một ít, lại hoàn hảo không tổn hao gì, không có bất kỳ tổn thương.

    Bọn họ là tận mắt nhìn thấy ba xe tải từ trong Tinh hồng chi địa lao ra, muốn không tin đều không được.

    Đương nhiên điều này cũng không đại biểu Chung Vị Tông liền tin tưởng bọn họ là nhân loại.

    Chung Vị Tông thật cảm thấy hứng thú với xe của họ, vừa nhìn cũng biết là được cải trang qua:

    - Xe của các anh là chất liệu gì vậy?

    Trình Mạch xua tay:

    - Việc này không liên quan tới chất liệu xe.

    Việc này có quan hệ với Quý ca!

    Năng lực của Quý Hủ cho tới nay chưa từng mất hiệu lực qua, lần này thiếu chút nữa lật xe bên trong Tinh hồng chi địa, cũng may đúng lúc phát hiện bổ thêm gia cố, bằng không bọn họ bị ăn liên xương cốt cũng không còn.

    Quý Hủ biết bọn họ khẳng định đã đi vào, hơn nữa còn là rất nhiều lần, thương vong cũng sẽ không nhỏ, nhắc nhở nơi:

    - Xe bình thường cùng tài liệu cải trang đều không được, huyết sắc thiêu thân dùng dân cư một tòa thành nuôi dưỡng ra tới, ngẫm lại cũng biết số lượng kinh khủng bậc nào.

    - Các anh tốt nhất tìm được dị hóa nhân có năng lực gia cố, dùng tinh thần năng lượng gia cố nhiều hơn cho thân xe, thấp hơn hai mươi lần đều rất nguy hiểm, xe của chúng tôi dùng tinh thần năng lượng gia tốc hai mươi bảy lần mới hiểm hiểm lao ra.

    - Đây là còn chưa ngay mặt đối chiến với huyết sắc thiêu thân vương, nếu lại bị chậm trễ, thấp hơn ba mươi lần phỏng chừng đều sống không được.

    Mọi người:

    -!

    Đừng nói là ba người Chung Vị Tông, dù là bốn người Trình Mạch cũng chấn hám, lại gia cố nhiều lần như vậy sao?

    Chung Vị Tông nghĩ nghĩ:

    - Chúng tôi trong khoảng thời gian ngắn không tìm được dị hóa nhân có năng lực gia cố, nếu trong các anh có ai làm được, chúng tôi sẽ xin phép cấp trên, mời các anh hỗ trợ gia cố xe thiết giáp, có thể chứ?

    Quý Hủ lắc đầu:

    - Cho dù gia cố ba mươi lần cho các anh, nhưng còn muốn vòng trở về phỏng chừng cũng khó, trừ phi có người có loại năng lực dị hóa này đi cùng các anh, tùy thời tùy chỗ gia cố xe cho các anh, nếu không một khi bị hãm bên trong, phải toàn quân bị diệt.

    Chung Vị Tông kiên trì:

    - Chúng tôi có lý do nhất định phải đi qua.

    Quý Hủ:

    - Đi cứu người?

    Cho dù cực khổ đi qua, cũng không có biện pháp đem đông đảo người sống sót mang về, chỉ biết hi sinh vô ích.

    Chung Vị Tông nhìn chằm chằm Quý Hủ:

    - Có một nhiệm vụ, nhất định phải hoàn thành, vì thế chúng tôi đã hi sinh rất nhiều chiến hữu, coi như thêm chúng tôi chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ sẽ không tiếc.

    Quý Hủ:

    * * *

    Hắn nhìn hướng quầng sáng đỏ tươi:

    - Nơi xâm nhập này xuất hiện đã bao lâu? Nhiệm vụ của các anh có kỳ hạn sao?

    Chung Vị Tông:

    - Màn đêm buông xuống lúc toàn cầu xâm nhập thì đã xuất hiện, nhiệm vụ không có kỳ hạn, nhưng nhất định phải hoàn thành.

    - Các anh bị ngăn cản trong này đã bao lâu?

    - Sau ba tháng cuối thời đã nghĩ biện pháp đi qua, cho tới bây giờ.

    Thật sự là phương pháp gì cũng dùng qua, nhưng vẫn trở ngại, chỉ cần đặt chân vào Tinh hồng chi địa, lập tức đưa tới vô số huyết sắc thiêu thân tập kích, chúng nó cái gì đều ăn, cái gì đều cắn, phi thường khủng bố, người đi vào cơ bản đều chết hết.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  9. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 260:

    Chỉ có một số ít người đứng cách biên giới khá gần nên may mắn trốn ra, đem tin tức bên trong mang về, bản thân cũng bị trọng thương, huyết nhục toàn thân cơ hồ bị ăn sạch, thập phần làm cho người ta sợ hãi.

    Quý Hủ không biết nhiệm vụ của bọn họ là cái gì, muốn giúp bọn họ một phen nhưng lại do dự, bởi vì ngay cả hắn cũng không biết lần này mình còn sống rời khỏi Tinh hồng chi địa, có phải có quan hệ tới đọa biến thú hay không.

    Con huyết sắc thiêu thân vương đã xuất hiện, nhưng không tập kích đoàn xe của bọn họ, nếu nó thật sự triển khai tập kích, bọn họ căn bản không thể còn sống đi ra.

    Hắn có thể giúp bọn họ gia cố xe thiết giáp, lại không thể cho bọn họ một con đọa biến thú, nếu phương diện này còn có uy hiếp của đọa biến thú, làm cho bọn họ cứ như vậy đi vào, chính là cho bọn họ đi chịu chết.

    Quý Hủ nói:

    - Tôi có thể giúp các anh gia cố xe thiết giáp, nhưng điều này cũng không có nghĩa là các anh có thể an toàn thông qua Tinh hồng chi địa, chúng tôi cũng chỉ là may mắn còn sống đi ra, đã chứng kiến được biên giới sau đó huyết sắc thiêu thân vương mới xuất hiện, nó không có chủ động công kích chúng tôi, chỉ rải lân phấn lan tràn tới gần.

    - Các anh hẳn là hiểu được một khi huyết sắc thiêu thân vương chủ động công kích, cơ bản không có khả năng giữ mạng.

    Gia cố xe thiết giáp dễ dàng, muốn mạng sống lại khó khăn.

    Thần sắc Chung Vị Tông kiên định:

    - Có gia cố xe thiết giáp đối mặt với huyết sắc thiêu thân vương, cũng tốt hơn là hoàn toàn không có phòng hộ đối mặt với nó, xác suất giữ mạng sống càng lớn hơn nữa.

    Quý Hủ:

    - Cũng phải.

    Nếu là nhiệm vụ nhất định phải hoàn thành, cho dù là nguy hiểm cũng phải đi làm, hoặc là trăm phần trăm tử vong, hoặc là sau khi gia cố xe thiết giáp biến thành 70% tỉ lệ tử vong.

    Gia cố vẫn có hi vọng hơn là không gia cố.

    Quý Hủ:

    - Hôm nay không được, tinh thần năng lượng của tôi tiêu hao quá nhiều.

    Dưới tình huống không lo lắng bị huyết sắc thiêu thân vương tập kích, nếu muốn làm cho bọn họ hoàn thành nhiệm vụ tiếp tục an toàn trở về, ít nhất phải gia cố cho xe thiết giáp sáu mươi tầng, Quý Hủ ngẫm lại đều cảm thấy nhức đầu, một chiếc đã cần nhiều tinh thần năng lượng như vậy, nếu thêm vài chiếc tiêu hao phải gấp mấy lần.

    Quý Hủ bỗng nhiên có ý nghĩ khác, thay vì hao phí nhiều tinh thần năng lượng gia cố xe, lại có thể an toàn thông qua hay không còn chưa biết, chi bằng nghĩ ra phương pháp đi xuyên qua càng thêm an toàn hơn.

    Thấy hắn đã đáp ứng, Chung Vị Tông thở ra một hơi dài, diễn cảm thoải mái vài phần, mặc kệ có thành hay không chỉ cần có biện pháp, dù sao cũng phải thử một lần.

    Quý Hủ cổ quái nhìn hắn:

    - Anh tin tưởng chúng tôi là nhân loại sao?

    Chung Vị Tông cười nói:

    - Không có tin hoàn toàn, cho nên muốn mời vài vị đi Tinh Sở, cách nơi này không xa, nơi đó có dụng cụ kiểm tra đo lường, có thể xác định các anh có phải là nhân loại hay không, đêm nay có thể ở lại bên kia nghỉ ngơi.

    Mấy người Quý Hủ sớm muốn hỏi Tinh Sở là địa phương nào, ấn tượng đầu tiên của họ là khu tụ tập hoặc là căn cứ, tóm lại là nơi ẩn núp cho người sống sót, tuyệt đối không phải nhân loại đại thành.

    Chung Vị Tông giải thích:

    - Tinh Sở là trạm gác Tinh hồng chi địa, có binh lính dị hóa nhân trú đóng, mỗi ngày đều sẽ đi qua tuần tra, chú ý biến hóa trong Tinh hồng chi địa, nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề bên này.

    Năm người nhìn Chung Vị Tông làm hắn khó hiểu:

    - Làm sao vậy?

    Trình Mạch vội vàng hỏi:

    - Các anh là người của nhân loại đại thành sao? Chúng tôi ngàn dặm xa xôi tới đây, chính là vì tìm kiếm nhân loại đại thành, các anh biết đại thành ở nơi nào không?

    Chung Vị Tông kinh ngạc:

    - Các anh không phải là người phía tây Tinh hồng chi địa sao? Như thế nào lại biết đại thành tồn tại?

    Trình Mạch đắc ý nói:

    - Quý ca bắt được một con thị huyết nhân, quái vật kia biết rất nhiều tin tức, nói nhân loại đại thành chúng ta không sánh bằng thị huyết đại thành của chúng nó, chúng tôi cũng là nghe nói bên này có nhân loại đại thành cho nên mới mạo hiểm đi tìm.

    Sắc mặt Chung Vị Tông đại biến:

    - Các anh là nói, thị huyết nhân dựng lên đại thành?

    Trình Mạch nhìn thấy hắn phản ứng lớn như vậy, không xác định nhìn Quý Hủ:

    - Quý ca, bọn hắn hình như không biết tin tức này nha.

    Diễn cảm Chung Vị Tông ngưng trọng:

    - Mặt trên có đoán, thị huyết nhân có thể dựng lên thành trì của mình, nhưng luôn không thể xác định chuyện này.

    Quý Hủ chợt hiểu:

    - Thị huyết nhân đích xác dựng lên đại thành, thị huyết nhân kia có năng lực tiếp thu cùng truyền lại tin tức, lúc năng lượng quản bị chém đứt, năng lượng tiêu tán xuất hiện qua một hình ảnh, đó là một tòa thành trì phi thường to lớn, bên trong có vô số bóng người đi lại.

    - Theo thị huyết nhân chứng thật, đó là thị huyết đại thành.

    Chung Vị Tông nghiêm túc nói:

    - Mấy tin tức này đối với chúng tôi trọng yếu phi thường, con thị huyết nhân kia còn ở đây không?

    Quý Hủ lắc đầu:

    - Chết, nguyên bản muốn mang đi nhân loại đại thành, nhưng con quái vật kia phi thường giả dối, dọc đường truyền lại tin tức hại chúng tôi bị quái vật một đường đuổi giết, sau đó đã bị tôi tiêu diệt.

    Tuy Chung Vị Tông tiếc nuối, nhưng vẫn có thể hiểu được, lúc sinh mạng bị uy hiếp khẳng định phải lựa chọn biện pháp càng thêm an toàn ổn thỏa giải quyết, chỉ là đáng tiếc bắt được một con thị huyết nhân thủ lãnh.

    - Loại thị huyết nhân này chúng tôi cũng từng gặp qua, đích xác phi thường khó chơi, rất khó bắt sống, mặt khác trong một lần đội ngũ dị hóa nhân vây giết, thiếu chút nữa bắt được một con, kết quả nó lại tự bạo.

    Chung Vị Tông xoay người rời đi:

    - Tin tức này rất trọng yếu, tôi cần lập tức đăng báo, hiện tại trở về Tinh Sở, các anh cùng đi đi.

    Quý Hủ bọn họ cũng không cự tuyệt, lên xe đi tới.

    Bọn họ đã xác định trạm gác bên này hẳn là do nhân loại đại thành xây dựng, vị trí cụ thể của đại thành hỏi thăm Chung đội trưởng bọn họ là có thể biết.

    Trước tiên bọn họ cần chứng minh mình là nhân loại mới có thể đảm bảo chắc chắn an toàn, bằng không những binh lính kia sẽ không bỏ qua cho bọn họ.

    Tinh Sở cách Tinh hồng chi địa một giờ đường xe, xa xa nhìn thấy thân ảnh tuần tra trên tháp canh, cửa cùng tường vây đều có binh lính canh gác.

    Diện tích Tinh Sở không lớn, thủ vệ lại thập phần nghiêm khắc, đội trưởng là Chung Vị Tông, muốn đi vào Tinh Sở cũng phải xuống xe nhận kiểm tra, mấy người Quý Hủ rốt cục nhìn thấy dụng cụ kiểm tra đo lường.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
  10. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    Toàn Cầu Xâm Nhập

    Tác Giả: Thương Hải Do Lam

    Editor: GiangNgan

    Thể loại: Dam Mỹ - Mạt Thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 261:

    Đoàn người Chung Vị Tông đi qua cửa đo lường, mỗi khi đi qua một người cửa sẽ có phản ứng biến sắc, đều là màu đỏ, sâu cạn khác nhau.

    Xe thiết giáp lái vài Tinh Sở cũng sẽ nhận kiểm tra, từ trong ra ngoài vốn là do người kiểm tra, lúc sau còn phải dùng dụng cụ tiếp tục kiểm tra một lần, sau khi xác nhận an toàn xe thiết giáp mới có thể lái vào trạm gác.

    Năm người Quý Hủ nhìn thấy kiểm tra chính quy như thế, nhớ tới kiểm tra an ninh của căn cứ bọn họ, có thể an ổn tới bây giờ thật không dễ dàng.

    Người của Chung Vị Tông kiểm tra xong rồi, xe cũng lái vào trạm gác, chỉ còn năm người Quý Hủ cùng ba xe tải.

    Người trong Tinh Sở đều nhìn bọn họ, chờ kết quả kiểm tra của họ.

    Bọn họ biết mình là nhân loại, hoàn toàn không sợ kiểm tra, Trình Mạch dẫn đầu đi qua, cửa kiểm tra quả nhiên biến sắc.

    Đám người Chung Vị Tông lặng lẽ thở ra một hơi, cho dù bọn họ đem mấy chữ "tôi là nhân loại" dán trên trán, nhưng trước khi kiểm tra người trong trạm gác vẫn mang theo thái độ hoài nghi.

    Sau Trình Mạch là Trì Ánh, Mạnh Bắc Trạch cùng Thu Quân Văn, cửa kiểm tra đều cấp ra phản ứng. Quý Hủ đi sau cùng, chờ trải qua cửa, cánh cửa mới đỏ tươi đột nhiên biến đen.

    Mọi người:

    * * *

    Binh ca làm nhiệm vụ lập tức khuyên giải, toàn bộ vũ khí đều nhắm vào Quý Hủ.

    Bốn người thuận lợi qua cửa kinh hãi, Trình Mạch muốn tiến lên thì bị Trì Ánh kéo lại, lúc này đừng xảy ra xung đột, bằng không Quý Hủ thật sự bị bắn thành tổ ong, không phải là nói giỡn.

    Những người này đều là binh ca chính quy, không dựa vào vũ khí dùng tay không cũng có thể quật ngã bọn họ.

    Trình Mạch đột nhiên hô to:

    - Đừng động thủ đừng động thủ! Chúng tôi đều là nhân loại, đều là người một nhà a!

    Quý Hủ nhìn khung cửa đen nhánh, cẩn thận lui về, lại bước qua một lần, cửa kiểm tra vẫn không phản ứng.

    Trình Mạch nóng nảy:

    - Chung đội trưởng, cửa này của các anh có phải bị phá hủy hay không?

    Chung Vị Tông đã tin tưởng bọn họ là nhân loại, không ngờ lại có người xảy ra vấn đề.

    - Cửa này chỉ dùng tế bào quái vật dị hóa chế thành, đối với cảm xúc sợ hãi của nhân loại thật mẫn tuệ, chỉ có cảm ứng được cảm xúc sợ hãi mới có phản ứng biến sắc. Cửa không có khả năng đột nhiên hư mất, cậu buông ba lô thử xem.

    Quý Hủ:

    * * *

    Việc này không liên quan gì ba lô của hắn, mà có quan hệ với tiểu đọa biến thú đang ngủ say trong lòng hắn.

    Quý Hủ nói:

    - Đừng khẩn trương, tôi đi lên xe buông ba lô.

    Quý Hủ lui ra sau mấy bước, lúc này mới xoay người lên xe, đem ba lô cùng tiểu đọa biến thú cùng nhau lưu trên xe.

    Tiểu đọa biến thú đang ngủ chợt mất đi nguồn nhiệt, mờ mịt mở to mắt, Quý Hủ ra hiệu cho nó đừng lên tiếng, nhỏ giọng dặn dò khiến nó tạm thời đợi trên xe, đừng cho người thấy nó.

    Cũng không biết tiểu đọa biến thú có nghe hiểu hay không, trơ mắt nhìn thấy Quý Hủ rời đi, bỏ lại một mình nó trên xe.

    Quý Hủ một mình trở về, trong ánh nhìn soi mói của mọi người đi qua cửa kiểm tra, cửa rốt cục có phản ứng, biến thành màu đỏ nhạt cực đạm, cảm xúc sợ hãi của Quý Hủ rất thấp.

    Nhưng chút nhan sắc ấy lại làm cho mọi người yên lòng, mặc kệ cảm xúc sợ hãi bao nhiêu, chỉ cần có đủ chứng minh hắn là nhân loại.

    Mọi người thu hồi vũ khí, thân thể buộc chặt đi theo trầm tĩnh lại.

    Quý Hủ quay đầu nhìn lại trong xe, chứng kiến một ánh mắt màu vàng trộm nhìn bên này, thấy hắn đã phát hiện liền sưu một tiếng rụt về, trong lòng vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười.

    - Xe của chúng tôi sẽ không tiến trạm gác, buổi tối cũng không nghỉ ngơi bên trong, trên xe có phòng ngủ, chúng tôi sẽ nghỉ ngơi trên xe.

    Quý Hủ cũng không dám đem tiểu đọa biến thú một mình lưu trên xe, nếu nó đột nhiên phản nghịch chính là muốn mạng.

    Xe không vào trạm gác cũng không cần nhận trạm gác kiểm tra, trên xe bọn họ có rất nhiều đồ vật, tốt hay không tốt đều có, quả thật không thể để cho người kiểm tra như vậy.

    Trong hộp niêm phong còn có thi thể một con đọa biến vật, đó cũng không phải quái vật mà dị hóa nhân bình thường có thể giết chết.

    Chung Vị Tông cũng nhìn hướng xe, trực giác trên xe cũng không có vật gì không dám nhìn người.

    - Tinh Sở khoảng cách vực sâu không tính xa, buổi tối có thể sẽ có quái vật bị cảm xúc sợ hãi hấp dẫn tới, các anh lưu bên ngoài sẽ phi thường nguy hiểm.

    - Trong Tinh Sở của chúng tôi có bôi qua niêm dịch ngăn cách cảm xúc, chỉ cần đóng cửa sổ cảm xúc sợ hãi sẽ không tiết lộ ra ngoài, thật an toàn. Xe của các anh có thể lưu bên ngoài, người tốt nhất nên ở trong trạm gác.

    Quý Hủ nói:

    - Xe của chúng tôi cũng có thể ngăn cách cảm xúc, thật an toàn.

    Quý Hủ vốn định hỏi thêm về nhân loại đại thành, nhưng lại nhìn thấy một đôi ánh mắt màu vàng tiếp tục rình coi đành phải nói:

    - Chung đội trưởng cứ bận việc, buổi tối lại đây cùng nhau ăn lẩu.

    Nói xong liền trở về trên xe, không cho Chung Vị Tông cơ hội cự tuyệt.

    Nhân lúc rảnh rỗi năm người khiêng xuống bếp to nấu canh xương bò, rửa rau làm đồ ăn, còn chưng hai nồi cơm lớn, lưu trữ buổi tối cùng nhau ăn lẩu.
     
    Heoheocon9552LieuDuong thích bài này.
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...