Ngôn Tình [Edit] Bạch Liên Hoa Dựa Vào Đóng Vai Đáng Thương Công Lược Ca Ca Xưng Bá Toàn Cầu - Mộc Qua Nãi Tô

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi NhưNguyệt7749, 24 Tháng sáu 2023.

  1. NhưNguyệt7749

    Bài viết:
    84
    [​IMG]

    Bạch Liên Hoa dựa vào đóng vai đáng thương công lược ca ca xưng bá toàn cầu

    Tác giả: Mộc Qua Nãi Tô


    Editor: NhưNguyệt7749/ Miêu Nữ

    Thể loại: Xuyên không, Ngôn tình, Hệ thống

    Giới thiệu truyện:

    Bạch Liên Hoa tinh Tô Liên Nhi sau khi bị Thiên Lôi đánh chết liền xuyên không vào một cuốn tiểu thuyết tình yêu cẩu huyết Mary Sue tổng giám đốc, trở thành nữ phụ ác độc.

    Hệ thống: Ta khuyên kí chủ ngươi nên dùng kỹ năng bạch liên hoa của mình công lược nam chính, trở thành nữ chính của truyện cho sung xướng!

    Tô Liên nhìn thấy anh trai Tô Kỳ Viễn liền phát hiện hệ thống còn có nhiệm vụ chi nhánh: Công lược năm người anh trai thu được các kỹ năng tuyệt đỉnh trở nên tài giỏi hơn.


    Công lược anh cả: Nhận được thân thủ của lính đánh thuê.

    Công lược anh hai: Khuấy đảo giới kinh doanh làm người giàu có nhất.

    Công lược anh ba: Biến thành quỷ y truyền nhân Hoa Đà tái thế.

    Công lược anh tư: Đứng đầu giới giải trí, người gặp người thích.

    Công lược anh năm: Trí thông minh tăng cao trở thành cao thủ Hacker.

    Tô Liên nhi: !

    Nữ chính gì đó ta liền vứt, ta muốn công lược anh trai, trở thành người đứng đầu thế giới
    !


    Danh sách chương

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chương 1: Bạch Liên Hoa tinh ta trùng sinh

    Chương 2: Hệ thống nữ phối nghịch tập

    Chương 3: Cướp đi người quan trọng nhất của ta


    Chương 4: Ta muốn làm bạch liên hoa kim cương

    Chương 5: Điểm yếu của Tô Kỳ Viễn

    Chương 6: Thân thế của Tô Khinh Khinh


    Chương 7: Đẳng cấp quá thấp

    [Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Của NhưNguyệt
     
    Chỉnh sửa cuối: 21 Tháng bảy 2023
  2. Đăng ký Binance
  3. NhưNguyệt7749

    Bài viết:
    84
    Chương 1: Bạch Liên Hoa tinh ta trùng sinh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tô Liên bị Thiên Lôi đánh chết.

    Cơ thể trắng trẻo xinh đẹp kia của nàng trong nháy mắt bị đánh thành màu đen, toàn thân đau nhức kịch liệt, thần trí của nàng lại không lập tức tản ra, bởi vậy nàng nghe thấy hoa yêu khác bên cạnh thi thể của nàng cười trên nỗi đau của người khác.

    - Ông trời có mắt, đem Bạch Liên Hoa tinh này đánh chết!

    - Đây đều là báo ứng, ngươi xem nàng bình thường liền chỉ biết giả bộ đáng thương, dỗ người khác cho nàng thiên tài địa bảo, không chịu chăm chỉ tu luyện, bị đánh là đáng đời!

    - Đúng vậy, nàng quả thực là nỗi sỉ nhục của Hoa Giới chúng ta, nhanh chóng hồn phi phách tán mới tốt!

    Nghe thấy những lời ác độc này, Tô Liên chỉ có thể khẽ thở dài.

    Đúng vậy, nàng là đóa Bạch Liên Hoa tinh cuối cùng giữa thiên địa này, tại Hoa Giới có thể nói là tồn tại không được người khác ưa thích.

    Những hoa yêu kia đều chán ghét nàng mỗi ngày giả bộ đáng thương, nhưng các nàng lại cũng không biết, nàng cũng không muốn thành cái dạng này.

    Nàng cũng từng nghĩ giống Mẫu Đơn tinh tài năng xuất chúng, dựa vào thiên phú của mình xưng bá Hoa Giới; Cũng từng nghĩ giống Hoa Mai tinh thanh cao băng giá, dựa vào môn pháp tu luyện đặc biệt chỉ có một trong thiên địa.

    Nhưng nàng không thể.

    Bởi vì Bạch Liên Hoa tinh các nàng trời sinh không có thiên phú tu luyện, tất cả kỹ năng tựa hồ cũng chỉ là giả bộ đáng thương, nếu như không dựa vào chút bản lĩnh này, nàng đã sớm hồn phi phách tán, nào còn chờ được bây giờ bị Thiên Lôi đánh chết?

    Thôi thôi.

    Đây đều là chuyện đã qua rồi.

    Chỉ mong kiếp sau nàng có thể ném cái bản lĩnh này đi, không cần tiếp tục làm Bạch Liên Hoa bị người ta ghét bỏ.

    * * *

    Thời điểm Tô Liên mở mắt ra, đập vào mắt nàng là một cảnh tượng hoàn toàn xa lạ.

    Nàng nằm ở trên một chiếc giường mềm mại, dưới chiếc đèn thủy tinh xinh đẹp.

    Nàng chớp chớp mắt, còn chưa kịp phản ứng tình huống trước mắt, chỉ nghe thấy một giọng nói chán ghét ở bên tai vang lên.

    - Tô Liên, ngươi thực sự là một nữ nhân tâm tư độc ác!

    Tô Liên sững sờ, ngẩng đầu, mới nhìn rõ có một nam nhân đứng bên giường của mình.

    Nam nhân kia dáng dấp xem như anh tuấn, nhưng biểu tình trên mặt lại là chán ghét, ánh mắt hắn nhìn nàng giống như nhìn một thứ rác rưởi.

    Một loạt các trí nhớ xa lạ đột nhiên giống như thuỷ triều tràn vào đầu Tô Liên.

    Tô Liên lúc này mới phản ứng lại chuyện gì đang xảy ra.

    Nàng vậy mà trùng sinh.

    Nàng cũng không phải trùng sinh tại Tu chân giới, mà là trọng sinh vào một cuốn tiểu thuyết nàng từng xem qua.

    Cuốn tiểu thuyết đến từ Nhân giới, tên là 《 Bá đạo Tư thiếu tiểu kiều thê 》, là một bản tiểu thuyết tình cảm cẩu huyết của nhân giới, lại thần kỳ gặp may xuất hiện tại Hoa Giới.

    Mà nói gặp may lý do cũng rất đơn giản, đơn giản là do tiểu thuyết này bên trong có một nữ phụ ác độc cũng tên là Tô Liên.

    Trong tiểu thuyết Tô Liên là nữ nhi nhỏ nhất của gia tộc Tô gia, bên trên còn có 5 người anh trai.

    Nói đến 5 người anh trai này của Tô Liên, ai ai cũng đều là nhân vật truyền kỳ, không chỉ có dáng dấp đều tuấn mỹ vô song, còn là một người một thiên tài, xử lí các ngành nghề khác nhau, mỗi người đều là nhân tài kiệt xuất tinh anh, đứng đầu ở Hoa quốc, là đại lão bên trong đại lão.

    Mặc dù có 5 người anh trai lợi hại như vậy, nhưng Tô Liên này lại là một tiểu thư phế vật chính hiệu.

    Đọc sách thì không tốt, tài hoa cũng không giỏi, chỉ có một cái khuôn mặt xinh đẹp cùng tính khí đại tiểu thư, không học vấn không nghề nghiệp, mỗi ngày liền chỉ biết tiêu tiền như nước, ác độc bá đạo, để cho người Tô gia nhức đầu không thôi.

    Nhưng tốt xấu gì Tô gia cũng là đại gia đại nghiệp, coi như Tô Liên là phế vật, cũng có thể sống một đời vô lo vô nghĩ.

    Có một sự kiện phát sinh ở Tô Liên vào năm hai mươi tuổi tuổi.

    Năm nàng hai mươi tuổi, một trận tai nạn xe ngoài ý muốn đã cướp đi người mẹ mà nàng yêu thương. Càng tức giận chính là, mẹ nàng qua đời vẫn chưa tới nửa năm, cha vậy mà mang về một người người phụ nữ cùng cô con gái riêng là Tô Khinh Khinh.

    Càng tức chết là, dưới sự tác hợp của cơ duyên, người con gái riêng này lại còn cùng vị hôn phu Tư Phong Lam của Tô Liên xảy ra quan hệ!

    Tô Liên trong tiểu thuyết giận dữ, điên lên.

    Thế là nàng đối với Tô Khinh Khinh gây khó khăn đủ đường, mà Tô Khinh Khinh lại hóa thân thành nữ nhân lương thiện, chưa bao giờ cùng người chị cùng cha khác mẹ của mình tính toán, chỉ là kiên cường chịu đựng hết thảy.

    Đúng vậy, Tô Khinh Khinh này, mới là nhân vật nữ chính của cuốn tiểu thuyết 《 Bá đạo Tư thiếu tiểu kiều thê 》 này.

    Bởi vì đơn thuần thiện lương lại kiên cường, Tô Khinh Khinh được một đám nhân vật nam trong tiểu thuyết yêu thương cưng chiều, bao gồm nhân vật nam chính của tiểu thuyết cùng phụ thân Tô Liên, còn có năm người anh trai của nàng.

    Tất cả mọi người đều đem Tô Khinh Khinh cho sủng lên trời. Mà lúc đó Tô Liên đâu rồi? Bởi vì ác độc, cuối cùng bị chúng bạn xa lánh, kết cục mười phần đau khổ.

    Lúc đó chúng hoa yêu tại Hoa Giới sở dĩ ưa thích quyển sách này, kỳ thực cũng chính là muốn nhìn nhân vật Tô Liên trùng tên trùng họ với nàng bị ngược chết đi sống lại!

    Tô Liên nhức đầu nâng trán.

    Tiểu thuyết này nàng lúc đó sau khi xem chỉ có một ý nghĩ.

    Nhân vật Tô Liên cùng tên cùng họ với mình trong tiểu thuyết, kỳ thực cũng rất thảm.

    Vị hôn phu bị cướp, cha phản bội mẫu thân sinh ra một cô con gái riêng, anh trai ruột thịt của mình cũng đứng bên cô con gái riêng kia.

    Kỳ thực cái này đổi thành ai, đều chán ghét cô con gái riêng đó?

    Chỉ là trong tiểu thuyết Tô Liên thật sự là đầu óc không dùng được, rõ ràng chính mình là bị người khác cướp mất người thân, lại tức giận sinh khí đem chính mình trở thành nhân vật phản diện, dù cho có lý đều cũng không được để ý tới.

    Thời điểm lúc đó Tô Liên đọc sách liền suy nghĩ, nếu như nàng là Tô Liên trong sách này, khẳng định có một trăm loại phương pháp xoay người.

    Nhưng nàng không nghĩ tới, nàng bây giờ lại thật sự trở thành Tô Liên!

    Tô Liên buồn bực ngẩng đầu, nhìn về phía nam nhân đứng bên giường của mình.

    Bây giờ nàng nhận ra, nam nhân này không phải là ai khác, chính là nhân vật nam chính bên trong《 Bá đạo Tư thiếu tiểu kiều thê 》, Tư Phong Lam.

    Tư Phong Lam kỳ thực vốn là vị hôn phu của Tô Liên, do Tư gia cùng Tô gia từ nhỏ đã quyết định hôn ước.

    Trong sách Tô Liên đối với Tư Phong Lam yêu thắm thiết, nhưng Tư Phong Lam lại không thích nàng.

    Hắn thấy, Tô Liên chỉ có gương mặt đẹp, còn lại cũng chỉ đại tiêu thư phế vật, căn bản không xứng với bản thân ưu tú của mình.

    Cảm giác chán ghét này, sau khi Tô Khinh Khinh xuất hiện lại càng nồng nặc.

    Tô Liên ác độc tùy hứng, càng nổi bật Tô Khinh Khinh kiên cường thiện lương, Tư Phong Lam không tự chủ được bị Tô Khinh Khinh đáng yêu hấp dẫn.

    Mà trong sách, Tô Liên sau khi phát hiện Tô Khinh Khinh cùng Tư Phong Lam quan hệ xong lại càng ghen tỵ phát cuồng, làm ra càng ngày càng nhiều chuyện một nữ phụ ác độc nên làm, cuối cùng mới hoàn toàn bị gia đình chán ghét mà vứt bỏ.

    Tô Liên đang nhớ lại kịch bản tiểu thuyết, đột nhiên trong đầu vang lên một giọng nói xa lạ.

    【 Đinh! Túc chủ trùng sinh hoàn thành, hệ thống nữ phụ nghịch tập chính thức khởi động! 】
     
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng bảy 2023
  4. NhưNguyệt7749

    Bài viết:
    84
    Chương 2: Hệ thống nữ phụ nghịch tập

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thanh âm kia đột nhiên vang lên, dọa Tô Liên nhảy một cái.

    Nhưng nàng vẫn là rất nhanh phản ứng lại, giọng nói này tựa như không phải phát ra từ trong phòng, mà là trực tiếp từ trong đầu của nàng vang lên.

    Không chỉ có như thế, trước mắt Tư Phong Lam có vẻ không nghe thấy đạo thanh âm này.

    Tô Liên thử dò xét trong đầu hỏi:

    - Hệ thống nữ phụ nghịch tập? Đây là cái gì?

    Trong đầu giọng nói kia trả lời ngay:

    - Ngươi bây giờ trùng sinh trở thành nữ phụ ác độc tùy hứngTô Liên trong《 Bá đạo Tư thiếu tiểu kiều thê 》! Tô Liên cũng thật đáng thương, cũng bởi vì không giá bộ đáng thương ủy khuất, vậy mà liền rơi vào kết quả như vậy! Thân là hệ thống ta đây thực sự nhìn không được, cho nên muốn để cho ngươi thân là Bạch Liên Hoa tinh, tới thay đổi vận mệnh của nàng!

    Tô Liên: ?

    Nàng không biết hệ thống này là cái thứ gì, chỉ cảm thấy nó nói lời thoại như tự kỉ.

    - Thay đổi vận mệnh của nàng? - Tô Liên cố gắng đuổi kịp mạch suy nghĩ của hệ thống này.

    - Ngươi muốn ta thay đổi như thế nào?

    - Đương nhiên là dùng kỹ năng Bạch Liên Hoa của ngươi, thay đổi thiết lập nhân vật nữ phụ, đánh bại Tô Khinh Khinh, công lược nhân vật nam chính, thu được sự yêu thích của nhân vật nam chính, trở thành nhân vật nữ chính bên trong quyển tiểu thuyết này!

    Tô Liên!

    Thời điểm nàng bị Thiên Lôi đánh chết, nguyện vọng lớn nhất chính là thoát khỏi số mệnh làm Bạch Liên Hoa, nhưng hệ thống này vậy mà lại nói cho nàng biết, nàng bây giờ ở trong tiểu thuyết này phải tiếp tục làm Bạch Liên Hoa, quyến rũ nhân vật nam chính?

    Rất rõ ràng, hệ thống này chỉ có Tô Liên nhìn thấy.

    Tô Liên không còn gì đáng tiếc ngẩng đầu nhìn, kém chút phun ra một ngụm máu.

    Bảng hiển thi bên trái là độ thiện cảm của nhân vật trong tiểu thuyết đối với Tô Liên, bao gồm nhân vật nam chính Tư Phong Lam cùng 5 người anh trai, còn có cha của nàng Tô Ngạo Hằng.

    Nhưng đây không phải thứ làm cho Tô Liên sụp đổ.

    Để cho nàng sụp đổ chính là bảng hiện thị bên phải!

    Chỉ thấy nó hiển thị giá trị thuộc tính hiện tại của Tô Liên. Hệ thống hết thảy đem thuộc tính chia làm bảy phần.

    Thể lực, trí thông minh, mị lực, y học, tài vận, nhan sắc cùng chỉ số bạch liên.

    Chỉ thấy phía trước năm cái thuộc tính đều 0, chỉ có sau cùng nhan sắc cùng chỉ số bạch liên là đầy 100!

    Không chỉ có như thế, dường như là lo lắng Tô Liên xem không hiểu giá trị thuộc tính này đại biểu cho cái gì, hệ thống còn vô cùng thân thiết bên mỗi cái thuộc tính đằng sau tăng thêm miêu tả:

    【 Thể lực: 0, tùy thời đánh rắm đều có thể chết. 】

    【 Tài vận: 0, ném cái gì thua thiệt cái đó, bại gia tử xui xẻo. 】

    【 Y học: 0, đem thuốc độc làm thuốc cảm. 】

    【 Mị lực: 0, không có sở trường gì, người gặp người chán ghét. 】

    【 Trí thông minh: 0, khảo thí nhiều lần 0 điểm, ngu ngốc dốt nát. 】

    Tô Liên cạn lời

    - Này.. Đây là tình huống gì!

    Nàng thực sự nhịn không được ở trong lòng thét lên

    - Vì cái gì thuộc tính của ta nhiều 0 như vậy!

    - A, cái này.

    Dường như là không có cảm thấy Tô Liên đang sụp đổ, hệ thống còn vui vẻ mở miệng:

    - Là chọn cho ngươi, ta đem điểm kỹ năng của ngươi toàn bộ đều tăng cho nhan sắc cùng chỉ số bạch liên, như này mới có thể trăm phần trăm phát huy sở trường Bạch Liên Hoa của ngươi nha. Hi hi hi, ta không phải là rất thông minh sao?

    Tô Liên kém chút tức giận ngất đi.

    Thông minh cái rắm!

    Đây rõ ràng là một cái hệ thống ngu ngốc!

    Nàng nghĩ giờ trả hàng lại có được hay không!

    Tô Liên quyết tâm chết đi sống lại, đột nhiên lúc này, bên tai đột nhiên lại vang lên giọng nói lạnh như băng của Tư Phong Lam:

    - Tô Liên, ngươi đừng giả ngu với ta, nói, ngươi đến cùng tại sao muốn đem Tô Khinh Khinh đẩy xuống đài phun nước!

    Tô Liên nghe thấy lời này của Tư Phong Lam liền sững sờ, lúc này mới phản ứng lại tiến triển bây giờ của tiểu thuyết đã đến đâu.

    Nếu như nàng nhớ không lầm, đây hẳn là mở đầu của cuốn tiểu thuyết.

    Khi đó Tô Khinh Khinh vừa mới đến Tô gia, Tô Liên mặc dù chán ghét người con gái riêng này, nhưng cũng nhiều lắm thì làm ra một chút trò đùa trẻ con khi dễ.

    Thẳng đến về sau xảy ra một sự kiện ngoài ý muốn.

    Ừm, chính là mở đầu tiêu chuẩn nhất của tiểu thuyết cẩu huyết.

    Nam nữ chính không hiểu thế nào liền phát sinh quan hệ, từ đây dây dưa đến chết.

    Biết vị hôn phu của mình cùng Tô Khinh Khinh phát sinh quan hệ, Tô Liên mới là triệt để giận điên lên.

    Nàng tức giận đem Tô Khinh Khinh đẩy xuống đài phun nước ở hoa viên, lại không nghĩ vừa vặn bị người Tô gia trông thấy.

    Lúc này Tư Phong Lam, mặc dù cùng Tô Khinh Khinh có tiếp xúc da thịt, nhưng kỳ thật cũng không có thích Tô Khinh Khinh, bất quá hoặc nhiều hoặc ít, hắn vẫn là đối với Tô Khinh Khinh có chút áy náy.

    Cho nên trông thấy Tô Khinh Khinh bị Tô Liên khi dễ, hắn lập tức ra tay trở thành anh hùng cứu mỹ nhân.

    Tô Liên hồi tưởng lại đoạn kịch này trong sách liền không nhịn được chửi bậy.

    Anh hùng cứu mỹ nhân cái gì, chính là một cái đài phun nước có độ sâu chi 1m, Tô Khinh Khinh vậy mà không leo lên được, đến thằng ngu cũng nhìn ra được nàng là giả bộ?

    Nghĩ tới đây, Tô Liên nhịn không được đánh giá đến Tư Phong Lam.

    Chỉ thấy trước mắt Tư Phong Lam nhìn hơn hai mươi tuổi, đến cùng là nhân vật nam chính, dáng dấp xem như anh tuấn, đặt ở thế giới loài người có thể để một đám nữ sinh hô hoán là đại soái ca.

    Nhưng Tô Liên lại cảm thấy như vậy cũng chỉ là ổn.

    Không có cách nào, tốt xấu gì cũng là Bạch Liên Hoa tới từ Tu chân giới, phi phàm tuấn mỹ, Tiên Quân nàng cũng không biết trêu chọc qua bao nhiêu, chỉ là một cái nhân vật nam chính, thật đúng là nhan sắc không so được.

    Ừm, dáng dấp cũng coi như được, nhưng mấu chốt là một người ngu xuẩn.

    Lạch cạch.

    Tô Liên ngẩng đầu nhìn thấy một người tới, lập tức mắt sáng rực lên.

    Soái ca!

    Đây mới thật sự là đại soái ca!

    Nếu như nói Tư Phong Lam là một công tử thiếu gia, thì người nam nhân ở trước mắt kia chính là băng lãnh Tu La --

    Toàn thân áo đen, dáng người cao ráo, cả người hắn giống như hóa thân của màn đêm, mang theo một loại sương lạnh khó có thể dùng lời diễn tả được.

    Hắn không nói tiếng nào cũng không có động tác gì, chỉ đứng ở đó, phảng phất liền mang theo một không khí đáng sợ, im lặng mà làm cho lòng người không khỏi sợ hãi.

    Dạng này nam nhân băng lãnh, hết lần này tới lần khác lại là một gương mặt đẹp trai.

    Bộ mặt đường cong rõ nét, mỗi một tấc đều hoàn mỹ giống như hàng mỹ nghệ tinh tế, mang theo gương mặt độc nhất vô nhị hiếm thấy của người Hoa quốc. Con mắt đen như mực, sâu không thấy đáy, môi khẽ mím, cả người giống như quỷ hút máu đi ra từ trong bức tranh, đẹp trai mà nguy hiểm.

    Cho dù là đời trước trêu chọc khắp cả Tu chân giới, Tô Liên cũng nhịn không được hai mắt tỏa sáng, nàng còn không kịp từ trong trí nhớ của nguyên chủ lùng tìm nam nhân này là thần thánh phương nào, đột nhiên:

    - Đinh!

    Chỉ nghe thấy hệ thống lười biếng kia mở miệng:

    - Nhiệm vụ chi nhánh phát động, công lược anh cả của ngươi Tô Kỳ Viễn, thu được thể phách cường tráng!
     
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng bảy 2023
  5. NhưNguyệt7749

    Bài viết:
    84
    Chương 3: Cướp đi người quan trọng nhất của ta

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Âm thanh của hệ thống cho thấy rõ nó đang buồn bã ỉu xìu, cũng rất rõ ràng không có kích động tung tăng như lúc tuyên bố nhiệm vụ chính tuyến.

    Nhưng Tô Liên nghe xong lại lập tức thấy hứng thú.

    - Nhiệm vụ chi nhánh? Vẫn còn có nhiệm vụ chi nhánh? Cho nên ta nếu ta công lược người anh cả Tô Kỳ Viễn này sẽ có ban thưởng sao?

    Tô Liên lúc này đã nhận ra, nam nhân đẹp trai lãnh khốc trước mắt không phải ai khác, chính là anh cả trong 5 người anh trai của Tô Liên, Tô Kỳ Viễn.

    Đối với cái tên Tô Kỳ Viễn này tại Hoa quốc tuyệt đối là một truyền kỳ.

    Nghe đồn dưới tay hắn lính đánh thuê tất cả đều là sát thủ hạng nhất đỉnh cấp thế giới, chỉ cần bọn hắn xuất mã, cho dù là đầu của biệt quốc thủ lĩnh, đều có thể dễ dàng cầm xuống, là thế lực khiến người nghe tin đã sợ mất mật.

    Bởi vì quá mạnh mẽ, tuy nói là lính đánh thuê, nhưng trên đời này không ai có thể điều khiển Tô Kỳ Viễn, hắn chỉ cho người khác sống khi thấy đáng, chỉ giết khi cho rằng đáng chết.

    Hắn là chúa tể của màn đêm, là ác mộng trong lòng của vô số người, rất nhiều người nghe thấy tên của hắn, đều không tự chủ sợ phát run.

    Thậm chí bên trong nguyên tác, muội muội Tô Liên của hắn, đối với hắn cũng là sợ hãi tới cực điểm, mỗi lần trông thấy hắn, lời cũng không dám nói một câu.

    Nhưng bây giờ cái này đều không phải là trọng điểm, trọng điểm là lời nói vừa rồi của hệ thống, công lược người anh cả này, sẽ thu được thể phách cường tráng?

    Hệ thống lúc này mới lười biếng mở miệng giảng giải:

    - Đúng vậy, hệ thống nhiệm vụ tổng cộng chia làm nhiệm vụ chính tuyến cùng nhiệm vụ chi nhánh, nhiệm vụ chính tuyến chính là công lược nam chính. Nhưng cùng lúc, chúng ta cũng rất thân thiết thiết kế một chút nhiệm vụ chi nhánh, cường hóa thuộc tính của ngươi. Ví như công lược người anh cả kia của ngươi, liền có thể đề thăng thuộc tính thể lực của ngươi.

    Tô Liên liếc mắt nhìn thuộc tính thể lực đỏ rực bằng 0, còn có bên cạnh cái kia chói mắt 【 tùy thời đánh rắm đều có thể chết. 】, chỉ cảm thấy chính mình vô cùng khẩn cấp cần công lược người anh cả kia!

    Nhưng nàng vẫn là không nhịn được xác nhận lại:

    - Sau khi đề thăng thể lực, ta sẽ phát sinh biến hóa gì?

    - Đương nhiên chính là ngươi sẽ khỏe mạnh hơn rồi.

    Hệ thống tiếp tục lười biếng giảng giải:

    - Sau đó theo thể lực của ngươi tiếp tục đề thăng, sẽ thu được kỹ năng thể lực, tăng thêm đủ loại đủ kiểu.

    Còn có kỹ năng tăng thêm?

    Tô Liên lập tức càng cảm thấy hứng thú hơn:

    - Vậy nếu như ta thể lực đầy đến 100 thì sao? Ta sẽ trở nên như thế nào?

    - Cũng sẽ không như thế nào. - Hệ thống hình như đối với cái này không có hứng thú gì, thuận miệng nói. - Đại khái là Kim Cương Bất Hoại thân thể, tăng thêm thân thủ lính đánh thuê đẳng cấp thế giới.

    Tô Liên: !

    Kim Cương Bất Hoại thân thể!

    Thân thể đẳng cấp giới lính đánh thuê!

    Cái này trâu bò như vậy sao!

    Nàng kích động thở mạnh, đột nhiên lại nghĩ đến cái gì đó, lập tức liền hỏi:

    - Ta công lược anh cả có thể đề thăng thể lực, vậy ta có nhiệm vụ công lược 4 người anh trai khác không?

    Nàng nhớ kỹ nguyên chủ thế nhưng là hết thảy có năm người anh trai, theo lý mà nói, anh cả có nhiệm vụ chi nhánh, vậy thì 4 người anh trai khác hẳn là cũng có.

    Quả nhiên nàng nghe thấy hệ thống trả lời:

    - 5 người anh trai của ngươi tại các ngành nghề khác nhau đều có các thành tựu khác nhau, cho nên mỗi người bọn họ đại biểu cho một nhiệm vụ chi nhánh cũng đều là cùng ngành nghề của mình liên quan. Ví như anh cả ngươi là thủ lĩnh lính đánh thuê, cho nên mở ra là chi nhánh tăng thuộc tính thể lực; Anh hai ngươi là người giàu nhất thế giới, mở ra chính là chi nhánh tăng thuộc tính tài vận; Anh ba ngươi là thiên tài giới y học, mở ra chính là chi nhánh tăng thuộc tính y học; Anh tư ngươi là vua màn ảnh, mở ra là chi nhánh tăng thuộc tính mị lực; Đến nỗi anh năm ngươi, là học giả nổi danh, mở ra dĩ nhiên chính là chi nhánh tăng thuộc tính trí thông minh rồi.

    Tô Liên đoán quả nhiên không sai, ngoại trừ nhan sắc cùng chỉ số bạch liên, trên bảng ngoài ra còn có 5 giá trị thuộc tính, tương ứng chính là một người anh trai.

    - A, cũng không có gì đặc biệt, chỉ là sẽ biến thành người giàu nhất, biến thành thiên tài, biến thành cao thủ giới y học.. vân vân.

    Hệ thống thuận miệng nói, nhưng đột nhiên, nó ý thức được gì đó không đúng.

    - Ngươi một mực hỏi ta nhiệm vụ chi nhánh làm gì! Ngươi đừng quên, nhiệm vụ chính tuyến của ngươi là công lược nhân vật nam chính Tư Phong Lam! Các anh trai chỉ là phó tuyến!

    Hệ thống nhắc lại, Tô Liên bây giờ mới nhớ còn có một cái nhân vật nam chính Tư Phong Lam.

    Nàng suy nghĩ, nhịn không được hỏi:

    - Cho nên công lược Tư Phong Lam, sẽ không có ban thưởng tăng thêm thuộc tính?

    Nàng nhớ kỹ vừa rồi lúc hệ thống hiển thị nhiệm vụ chính tuyến công lược Tư Phong Lam, hình như không có ban thưởng gì. - Đương nhiên sẽ không! - Hệ thống khiếp sợ trả lời, giống như Tô Liên vừa hỏi nó một cái vấn đề rất hoang đường. - Hắn thế nhưng là nam chính! Nhận được sự yêu thích của hắn ngươi liền có thể trở thành nữ chính của cuốn tiểu thuyết này, đây chính là phần thưởng lớn nhất! Ngươi còn cần tăng thêm thuộc tính làm gì?

    Tô Liên: ?

    Cái gì cơ!

    Cho nên công lược Tư Phong Lam này, chỗ tốt duy nhất chính là được làm nữ chính?

    Thế nhưng trở thành nữ chính là có thể dùng để ăn, có thể dùng để đánh nhau?

    Như thế nào cũng nghe giống như căn bản không có chỗ dùng?

    Nhưng lý do an toàn, nàng vẫn là xác nhận:

    - Cho nên, dù ta không đi công lược nam chính Tư Phong Lam, cũng sẽ không có trừng phạt gì đúng không?

    - Ngươi đang nói cái gì? - Giọng nói của hệ thống càng kinh hoảng hơn. - Không được nam chính thích, ngươi coi như không được trở thành nữ chính! Cái này chẳng lẽ còn không phải trừng phạt lớn nhất sao!

    Tô Liên: .

    A.

    Nàng nghe hiểu rồi.

    Nói trắng ra là công lược nam chính một chút chỗ tốt cũng không có, bất quá may ra công lược nam chính cũng sẽ không có chỗ xấu.

    Ngược lại là công lược các anh trai, có thể tăng thêm được vô số thuộc tính!

    Nghĩ rõ ràng hết thảy, Tô Liên nhanh chóng ở trong lòng quyết định.

    Nàng bỗng nhiên ngẩng đầu, chớp mắt, kỹ xảo của nàng liền đã trong im lặng tăng max.

    Chỉ thấy nàng cắn môi, hốc mắt hơi đỏ lên, nước mắt dường như đang trong hốc mắt không ngừng quay tròn, nhưng nàng lại quật cường không để nước mắt rơi xuống.

    Nàng hai tay nắm thật chặt, hướng về Tư Phong Lam kích động hô:

    - Là! Là ta đẩy Tô Khinh Khinh xuống đài phun nước! Vậy thì thế nào! Ai kêu nàng cướp đi người quan trọng nhất của ta! Đó là nàng đáng đời!

    Tư Phong Lam nghe thấy Tô Liên lời này, đáy mắt chán ghét trong nháy mắt càng nồng nặc.

    Quả nhiên!

    Tô Liên quả nhiên là bởi vì chuyện của hắn cùng Tô Khinh Khinh đêm hôm đó, cho nên mới đối với Tô Khinh Khinh bằng mọi cách giày vò.

    Đối với cái này, Tư Phong Lam thế nhưng là không có chút nào ngoài ý muốn.

    Hắn biết, Tô Liên cái này phế vật yêu hắn đắm đuối, từ nhỏ đã yêu thích thích hắn, yêu thích phát cuồng.

    Từ khi còn học nhà trẻ, hắn chỉ cần cùng nữ sinh nói nhiều mấy câu, nàng liền sẽ ghen tỵ nổi điên, đối với người ta giày vò khiêu khích.

    Chớ đừng nói chi là hắn bây giờ cùng Tô Khinh Khinh có tiếp xúc da thịt, nàng không phát điên mới là lạ.

    Đáng thương Tô Khinh Khinh một cái vô tội nữ hài, bị người không hiểu thấu cướp đi trong sạch không đủ, còn bị Tô Liên làm khó dễ giày vò!

    Tô Khinh Khinh thực sự là đáng thương, vô tội khiến cho người đau lòng!

    Ngược lại, Tô Liên thực sự là tính tình xấu lại hay đố kỵ, thật làm cho người ta chán ghét!

    Hắn đường đường là Tư Phong Lam, tại sao có thể cưới một nữ nhân như Tô Liên chứ!

    Nghĩ tới đây, Tư Phong Lam bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Tô Kỳ Viễn.

    - Tô đại ca, ngươi cũng nghe thấy. - Hắn cố nén sự chán ghét, lạnh lùng của mình dành cho Tô Liên nói. - Đã nhiều năm như vậy, em gái của ngươi vẫn là cố tình gây sự. Ta thật sự không có cách nào nhịn được!

    Tư Phong Lam nói lòng đầy căm phẫn, nhưng Tô Kỳ Viễn lại phản ứng không quá lớn.

    Hắn chỉ là hơi hơi ngước mắt, con ngươi băng lãnh rơi vào trên thân Tư Phong Lam, môi khẽ nhếch:

    - Cho nên?

    Không có chút nào tức giận trong lời nói, nhưng lại là khiến cho Tư Phong Lam trong nháy mắt không còn khí thế hùng hổ nổi giận.

    - Cho, cho nên.. - Tư Phong Lam nhìn Tô Kỳ Viễn, nghĩ đến đối phương danh tiếng giết người không chớp mắt kia, âm thanh không tự chủ được yếu xuống. - Ta muốn giải trừ hôn ước, hy vọng anh cùng người nhà đừng thấy lạ.

    - Giải trừ hôn ước? - Tô Kỳ Viễn nhíu mày, cười lạnh một tiếng. - Tư Phong Lam, ngươi thật to gan.

    Tô Kỳ Viễn âm điệu không cao, nhưng một tiếng cười lạnh kia lại ẩn chứa sát khí nồng nặc, dọa Tư Phong Lam kém chút trực tiếp quỳ xuống.

    Hắn tái nhợt nghiêm mặt sợ hãi nhìn Tô Kỳ Viễn, cố gắng dùng hết khí lực toàn thân mới khiến cho thanh âm của mình không phát run:

    - Ta nói là thật sự! Ta thật sự không thích Tô Liên!

    - Không thích thì ngươi nhịn lấy. - Tô Kỳ xa lại một mặt không biểu tình. - Hôn ước này, muốn giải trừ cũng là chúng ta Tô gia giải trừ, còn chưa tới phiên Tư Phong Lam ngươi ở đây kêu la om sòm.

    Tư Phong Lam trên mặt một tia tức giận cuối cùng khó chịu rút đi.

    Đích xác, Tư gia bọn họ đã từng cùng Tô gia tương xứng, nhưng về sau Tư gia nội bộ rung chuyển, sớm đã không mạnh bằng lúc trước.

    Chứ đừng nói mấy người anh trai này của Tô Liên, một người so một cái đáng sợ, hắn càng không dám đắc tội.

    Nghĩ tới đây, hắn chỉ có thể không cam lòng nuốt xuống trong tất cả, oán hận liếc mắt nhìn Tô Liên trên giường, quay người tức giận đóng sập cửa rời đi.

    Trong phòng, lập tức chỉ còn lại Tô Liên cùng Tô Kỳ Viễn hai anh em.

    Tô Kỳ Viễn lúc này mới ngẩng đầu nhìn về phía Tô Liên trên giường.

    Mặc dù vừa rồi hắn ở trước mặt Tư Phong Lam duy trì thái độ bình thường với Tô Liên, nhưng lúc này Tô Kỳ Viễn nhìn Tô Liên từ xa, ánh mắt so với vừa rồi hắn nhìn Tư Phong Lam còn lạnh lùng hơn.

    - Tô Liên. - Hắn lạnh giọng mở miệng, âm thanh không mang theo một tia nhiệt độ. - Vì một người nam nhân mà ngươi làm đến mức đó sao?

    Tô Kỳ Viễn đương nhiên biết chuyện Tư Phong Lam bị hạ dược cùng Tô Khinh Khinh phát sinh quan hệ.

    Chuyện này hắn cũng khó chịu Tư Phong Lam, rõ ràng có vị hôn thê lại cùng những nữ nhân khác phát sinh loại sự tình này, hết lần này tới lần khác nữ nhân này thế nhưng là con gái riêng của Tô gia bọn hắn, đây quả thực là không đem Tô gia bọn hắn để vào mắt.

    Nhưng Tô Kỳ Viễm càng khó chịu chính là phương thức xử lý mà Tô Liên dùng.

    Làm khó dễ Tô Khinh Khinh, đối với Tư Phong Lam nhưng như cũ là một bộ lấy lòng.

    Không có cốt khí, đơn giản không xứng làm nữ nhi Tô gia bọn hắn.

    Bất quá đây cũng không phải là lần đầu tiên.

    Tô Liên từ nhỏ đã là như thế này, hướng về phía Tư Phong Lam yêu đắm đuối, cũng sớm đã đem mặt mũi nhà bọn hắn ném hết.

    Mà lần này, bất quá cũng chỉ là để cho Tô Kỳ Viễn càng thất vọng mà thôi.

    Nghĩ tới đây, Tô Kỳ Viễn dùng ánh mắt lạnh nhìn người em gái không chịu thua kém của mình, cũng không muốn Tô Liên nghe thấy lời nói vừa rồi của hắn, lại bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn, cả giận nói:

    - Ai nói em khi dễ Tô Khinh Khinh là vì Tư Phong Lam!

    Tô Kỳ Viễn lúc này mới sững sờ.

    Đúng rồi.

    Mặc dù Tô Liên vừa rồi không có nói thẳng, nhưng bất luận là Tư Phong Lam hay Tô Kỳ Viễn, bọn hắn đều chấp nhận Tô Liên mới vừa nói "Người quan trọng nhất" chính là Tư Phong Lam; Cũng đều ngầm thừa nhận, Tô Liên nhằm vào Tô Khinh Khinh, là bởi vì Tư Phong Lam.

    Nhưng Tô Liên vậy mà nói nàng không phải là bởi vì Tư Phong Lam?

    Vậy là vì ai?

    Tô Kỳ Viễn còn không kịp phản ứng, Tô Khinh Khinh lại đột nhiên khóc ra thành tiếng.

    - Tô Khinh Khinh cướp đi cha, cướp đi vị hôn phu của em, em đều có thể không thèm để ý! - Nước mắt từng đợt từ trên mặt lăn xuống, Tô Liên nghẹn ngào hô to. - Nhưng em tuyệt đối không cho phép nàng cướp đi anh!
     
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng bảy 2023
  6. NhưNguyệt7749

    Bài viết:
    84
    Chương 4: Ta muốn làm bạch liên hoa kim cương

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đúng vậy.

    Ngay mới vừa rồi trong nháy mắt đó, Tô Liên trong lòng đã ra quyết định.

    Công lược nam chính làm gì, làm nữ chính làm gì, đều là cái mác vô dụng!

    Sống lại một đời, nàng mới không thèm làm Bạch Liên Hoa nữa.

    Nàng muốn công lược năm người anh trai, thu được kỹ năng và thuộc tính, làm một đóa bạch liên hoa kim cương xưng bá toàn cầu!

    Nghĩ tới đây, mắt nàng tiếp tục đỏ lên, quật cường và ủy khuất nhìn Tô Kỳ Viễn.

    Mà từ trước đến nay một người lạnh lùng vô tình, đối mặt với ngàn người truy sát cũng có thể mặt không đổi sắc như Tô Kỳ Viễn, lúc này cũng là ngẩn cả người.

    - Ngươi.. - Hắn vẻ mặt không thể tin nhìn Tô Liên. - Ngươi.. ngươi mới vừa nói Tô Khinh Khinh cướp đi người quan trọng nhất của ngươi, không phải là Tư Phong Lam mà là ta?

    - Là.. - Tô Liên tiếp tục cắn môi, cố nén nước mắt, quật cường và ủy khuất mở miệng. - Ai kêu hôm qua anh sau khi về nhà, đặc biệt căn dặn phòng bếp nấu canh cho nàng!

    Tô Liên lúc này trong lòng đang tính toán nên đánh thế nào nhưng bên ngoài vẫn là đùng đùng vang dội.

    Rất nhiều người cho là làm Bạch Liên Hoa, chính là một người chỉ biết giả bộ đáng thương yếu đuối, nhưng kỳ thật không phải như thế.

    Muốn làm Bạch Liên Hoa, trước tiên cũng là phải có tri thức, có cách thức, có kỹ xảo.

    Ví như tình huống của nàng bây giờ, nếu như trực tiếp bắt đầu liền giả trang yếu đuối, giả bộ đáng thương, sẽ chỉ làm Tô Kỳ Viễn cảm thấy Tô Liên là đang diễn trò, lần sau có giả cũng không được.

    Tô Kỳ Viễn là ai? Là thủ lĩnh lính đánh thuê, nào dễ dàng bị lừa xoay mòng mòng như vậy.

    Nguyên chủ ác độc tùy hứng, đẩy Tô Khinh Khinh xuống đài phun nước, đây đều là sự thật không thể chối cãi, Tô Liên không có khả năng lập tức thay đổi những thứ này.

    Cho nên nàng chỉ có thể ở hiện tại tiến hành cải tạo thiết lập nhân vật.

    Là.. là nàng chán ghét Tô Khinh Khinh.

    Nhưng không phải là vì Tư Phong Lam, mà là bởi vì sợ Tô Khinh Khinh cướp đi người anh trai là ngươi!

    Tô Liên lúc nhìn qua tiểu thuyết, biết những người anh trai này sở dĩ đối với cô em gái thất vọng như vậy, một mặt là bởi vì nàng ác độc tùy hứng, nhưng càng nhiều cũng là bởi vì nàng làm nhiều chuyện xấu như thế chỉ vì Tư Phong Lam.

    Đây mới là chuyện để cho bọn hắn chán ghét.

    Cho nên Tô Liên biện minh chính mình khi dễ Tô Khinh Khinh là bởi vì anh trai, lời này vừa có thể giảng giải cho hành động của chính mình, vừa có thể để cho Tô Kỳ Viễn cảm thấy nàng rất quan tâm hắn.

    Quả nhiên, Tô Kỳ Viễn nghe thấy lời nàng nói, ánh mắt lạnh lùng, cuối cùng có một tia buông lỏng.

    - Ngươi.. - Hắn có chút cảm thấy buồn cười. - Cũng bởi vì ta để phòng bếp nấu canh cho Tô Khinh Khinh, cho nên mới tức giận như vậy?

    Tô Kỳ Viễn đúng thật là có để cho phòng bếp nấu canh cho Tô Khinh Khinh.

    Nhưng đó là bởi vì Tô Khinh Khinh cùng Tư Phong Lam sau đêm hôm đó, trực tiếp phát sốt cao, bệnh không dậy nổi.

    Nhưng hết lần này tới lần khác, người làm trong nhà đều biết Tô Liên chán ghét Tô Khinh Khinh, một miếng cơm cũng không cho Tô Khinh Khinh ăn.

    Tô Kỳ Viễn đột nhiên về nhà, trông thấy Tô Khinh Khinh quỳ gối ngoài phòng bếp, khóc lóc cầu xin cho mình một ngụm nước nóng.

    Tô Kỳ Viễn mặc dù lạnh lùng vô tình, cũng thật sự là không thích Tô Khinh Khinh người con gái riêng này, nhưng hắn cũng không cảm thấy nên dùng loại phương thức này đối đãi với một nữ nhân.

    Cho nên hắn mới để phòng bếp làm cho Tô Khinh Khinh ít đồ ăn.

    Bất quá cũng chỉ là thuận miệng nói một câu.

    Thật không nghĩ tới chuyện này vậy mà để cho Tô Liên tức giận như vậy.

    - Đúng vậy. - Tô Liên miết miệng, mặt mũi tràn đầy ủy khuất. - Anh trở về những ngày này, đều không quan tâm tới em một câu, lại cho người nấu canh cho Tô Khinh Khinh! Tô Khinh Khinh hôm nay cầm chuyện này ở trước mặt em khoe khoang, em nhất thời tức giận, mới đẩy nàng xuống đài phun nước!

    Chuyện này Tô Liên thực sự nói thật.

    Nguyên chủ Tô Liên vốn không biết chuyện nấu canh này, là Tô Khinh Khinh hôm nay "không cẩn thận" ở trước mặt Tô Liên nhắc tới chuyện này, lại "trong lúc vô tình" lộ ra trên cổ mình vết tích màu đỏ bị Tư Phong Lam lưu lại, mới khiến Tô Liên triệt để giận điên lên, đẩy nàng vào đài phun nước.

    Sau khi nói xong, Tô Liên lại nghĩ tới cái gì đó, có chút bứt rứt bất an nắm lấy tay, lộ ra một chút áy náy.

    - Em cũng là thật sự tức điên lên mới đẩy nàng, nhưng đài phun nước cũng chỉ sâu có 1m, em hồi nhỏ còn thường xuyên nhảy vào chơi, em đâu có nghĩ đến Tô Khinh Khinh vậy mà 1m đều phải cần người cứu..

    Tô Liên nói một hơi lại đề ra mấy cái trọng điểm:

    - Là.. là em đẩy Tô Khinh Khinh, thế nhưng tại vì nàng ở trước mặt em nói này nói kia. Hơn nữa em cũng không thật sự muốn tổn thương nàng, bằng không thì đâu có đơn giản chỉ đẩy xuống đài phun nước như vậy. Quan trọng nhất là, Tô Khinh Khinh nàng thật kỳ lạ, đài phun nước sâu còn không tới 1m, vậy mà lại không leo lên được?

    Quả nhiên, nghe thấy lời nói này của Tô Liên, Tô Kỳ Viễn quả nhiên màu mắt hơi trầm xuống.

    Hắn mới không phải ngu ngốc giống Tư Phong Lam, lập tức cũng ý thức được trong chuyện này có vấn đề.

    - Được rồi, ta đã biết. - Hắn nhàn nhạt mở miệng, ngữ khí vẫn như cũ, nhưng cũng không có lạnh giá như trước. - Chuyện này cứ như vậy đi. Ngươi sớm nghỉ ngơi một chút.

    Nói xong hắn liền chuẩn bị rời đi, thật không nghĩ đến mới vừa xoay người, hắn liền cảm thấy góc áo của mình bị kéo lại.

    Hắn sững sờ, quay đầu, mới nhìn rõ là Tô Liên nắm chặt một góc áo hắn.

    - Em.. Em mới không phải sợ. - Chỉ nghe thấy Tô Liên ngoáy đầu lại, đỏ mặt nhỏ giọng nói. - Chính là.. Chính là em gần đây gặp ác mộng.. Cho nên anh có thể ở lại với em một lúc được không?

    Nói xong, Tô Liên nhịn không được ngẩng đầu nhìn về phía Tô Kỳ Viễn, ánh mắt mang theo một chút chờ mong cùng khẩn trương, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt Tô Kỳ Viễn, trong nháy mắt nàng giống như đột nhiên lại có chút sợ, lập tức cúi đầu xuống.

    Chỉ để lại một đôi tai bởi vì ngại ngùng mà hơi hơi ửng hồng.

    Tô Kỳ Viễn: !
     
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng bảy 2023
  7. NhưNguyệt7749

    Bài viết:
    84
    Chương 5: Điểm yếu của Tô Kỳ Viễn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thực ra lãnh khốc Tu La Tô Kỳ Viễn kỳ thực có một điểm yếu, chỉ là không có người biết.

    Hắn không chịu nổi nữ nhân nũng nịu cùng nước mắt của họ.

    Hai điều này đối với hắn mà nói quả thực chính là điểm yếu trí mạng, để cho hắn không cách nào cự tuyệt.

    Đây cũng chính là lí do vì sao trong đội quân lính đánh thuê của hắn chưa từng có nữ nhân, bởi vì hắn lo lắng có nữ nhân khóc hoặc nũng nịu, hắn liền sẽ không cách nào tiếp tục thi hành chính vụ, áp dụng tiêu chuẩn nghiêm khắc của mình.

    Mà bây giờ thấy Tô Liên lại một mặt mong đợi nhìn hắn, nũng nịu thỉnh cầu, hắn cũng căn bản không cách nào cự tuyệt.

    - Ta đã biết. - Nhưng mặt ngoài, Tô Kỳ Viễn vẫn ra vẻ bình tĩnh, ngồi xuống bên cạnh giường Tô Liên, mặt không biểu tình. - Ngủ đi, ta ở đây trông coi ngươi.

    Tô Liên nhìn thấy hắn ngồi xuống, lập tức nhịn không được cười lên.

    Theo nụ cười của nàng, hai cái lúm đồng tiền lập tức lộ ra, trong mắt càng thêm tốt hơn, giống như có ngàn ngôi sao sáng lấp lánh.

    - Anh trai, ngươi thật tốt!

    Tô Kỳ Viễn: !

    Lại bị đánh trúng vào điểm yếu.

    Mà bên này Tô Liên lại tựa hồ như không có chú ý tới sắc mặt của Tô Kỳ Viễn đã biến hóa, thật cao hứng nằm xuống, khuôn mặt hướng về Tô Kỳ Viễn, ngọt ngào thiếp đi.

    Tô Kỳ Viễn sau khi xác định nàng đã ngủ, mới chuẩn bị rời đi.

    Thật không nghĩ đến hắn vừa đứng dậy.

    - Không..

    Trong lúc ngủ mơ, Tô Liên đột nhiên phát ra một tiếng run rẩy.

    Tô Kỳ Viễn khẽ giật mình, cúi đầu, mới phát hiện Tô Liên hai mắt mặc dù vẫn đóng chặt như cũ, nhưng lông mi xinh đẹp như hồ điệp của nàng lại không ngừng run rẩy.

    Nàng thật sự thấy ác mộng?

    Tô Kỳ Viễn hơi nhíu mày, đang muốn chuẩn bị đưa tay vỗ về Tô Liên, thật không nghĩ đến trong lúc ngủ mơ Tô Liên lại khóc ra thành tiếng.

    - Mẹ, mẹ.. Đừng đi.. Cầu xin người đừng đi..

    Tô Kỳ Viễn đang chuẩn bị nắm lấy bả vai Tô Liên, tay lập tức cứng lại.

    Hắn cúi đầu nhìn về phía Tô Liên, mới phát hiện nàng vậy mà trong lúc ngủ mơ khóc, nước mắt rơi xuống làm lông mi thấm ướt.

    Không thể không nói, Tô Liên lớn lên thật sự rất xinh đẹp.

    Cùng Tô Khinh Khinh tướng mạo thanh nhã khác biệt, Tô Liên thuộc loại xinh đẹp vô cùng khoa trương.

    Nhưng lúc này khuôn mặt xinh đẹp ngày bình thường ấy lại tái nhợt, khóe mắt ngập nước, lông mi run rẩy, thiếu đi mấy phần xinh đẹp ngày thường, nhiều hơn mấy phần yếu đuối khiến cho người ta thương tiếc.

    Tô Kỳ Viễn chỉ cảm thấy trong lòng mình nhói đau, trực tiếp xúc động không nói nên lời.

    Hắn gục đầu xuống, đáy mắt thoáng qua một tia tự trách.

    Đúng rồi.

    Hắn thế nào lại quên.

    Từ trước đến nay, Liên nhi thế nhưng là người được mẹ thương yêu nhất, hơn nửa năm trước mẹ qua đời, đoán chừng Liên nhi đến bây giờ còn không thể chấp nhận?

    Cũng khó trách nàng sẽ nhạy cảm như vậy đối với người con gái tư riêng Tô Khinh Khinh mà cha mang về, trực tiếp chán ghét như thế.

    Nhưng bọn hắn thân là anh trai, mỗi ngày chỉ biết làm việc, cho tới bây giờ cũng chỉ thấy được Tô Liên ác độc tùy hứng, nhưng chưa bao giờ nghĩ tới nội tâm nàng yếu đuối thế nào.

    Nghĩ tới đây, mắt Tô Kỳ Viễn hơi tối sầm lại.

    Nếu như nói vừa rồi Tô Liên nũng nịu chỉ là để cho hắn nhất thời mềm lòng, vậy bây giờ, hắn thật sự có chút đau lòng cùng áy náy.

    - Đừng sợ. - Hắn không biết nên làm như thế nào để an ủi người khác, chỉ có thể nắm chặt tay Tô Liên, có chút cứng rắn an ủi. - Anh trai ở đây, đừng sợ.

    Dường như bị giọng nói của hắn an ủi, Tô Liên toàn thân đang run rẩy vậy mà thật sự bình tĩnh lại, không còn thút thít, hô hấp chậm rãi dần ổn định.

    Xác định Tô Liên không còn bị ác mộng giày vò, Tô Kỳ Viễn mới đứng dậy, cẩn thận giúp nàng đắp chăn lại, mới quay người rời khỏi phòng.

    Mà sau khi Tô Kỳ Viễn đóng cửa, trong phòng Tô Liên được coi là đang ngủ mơ lại đột nhiên mở mắt ra.

    Đúng vậy.

    Vừa rồi cũng là nàng giả vờ, nàng không ngủ, càng là không mơ thấy ác mộng.

    Nói đùa, nàng tốn sức giữ Tô Kỳ Viễn ở lại chờ mình chìm vào giấc ngủ, chẳng lẽ chỉ là để hắn đơn giản ngồi lại thôi sao?

    Mới không phải.

    Nàng là muốn cho Tô Kỳ Viễn một liều thuốc mạnh.

    Phải biết, chuyện mẹ qua đời thật sự đối với Tô Liên trong tiểu thuyết đã trở thành vết thương lớn nhất, chỉ là nàng cậy mạnh, không muốn đem nỗi khổ trong lòng biểu lộ ra, cho nên mấy người anh trai của nàng còn tưởng rằng nàng đã sớm không để tâm.

    Nhưng Tô Liên mới không có ý định "kiên cường" như vậy.

    Đã là Bạch Liên Hoa, nên khóc thì khóc, nên yếu thì yếu.

    Chứ đừng nói chi là nhìn tiểu thuyết nàng liền biết, trong 5 người anh trai, kỳ thực người ưa bộ dáng này nhất chính là người anh cả Tô Kỳ Viễn này.

    Đừng nhìn hắn mặt ngoài lạnh lùng vô tình, một dạng lãnh huyết Tu La, nhưng kỳ thật điểm yếu trí mạng chính là nước mắt cùng nữ nhân nũng nịu.

    Cũng bởi vì cái nhược điểm này, ở trong tiểu thuyết, trong 5 người anh trai, người đầu tiên bị Tô Khinh Khinh bắt được tâm chính là Tô Kỳ Viễn.

    Bất quá bây giờ Tô Liên nàng ở đây, bắt được người anh cả chắc chắn là nàng.

    Nghĩ tới đây, Tô Liên không kịp chờ hệ thống hiển thị liền mở ra, quả nhiên trông thấy độ hảo cảm của Tô Kỳ Viễn đối với mình, từ 0 đã tăng tới 10.

    Tô Liên hài lòng gật đầu.

    Theo độ thiện cảm của Tô Kỳ Viễn được đề thăng, bảng thuộc tính thể lực cũng theo đó từ 0 thăng lên đến 10.

    Miêu tả tả bên cạnh cũng từ 【0, tùy thời đánh rắm đều có thể chết. 】 đã biến thành 【10, thật đáng mừng, ngươi ít nhất có thể còn sống. 】.

    Tô Liên: .

    Cái hệ thống chết tiệt nhà ngươi, thật sự là muốn ăn đòn.

    Bất quá nghĩ đến có thể trở nên khỏe mạnh, Tô Liên vẫn rất cao hứng, nàng thử vươn vai giãn gân cốt, quả nhiên cảm thấy cơ thể mình trở nên thoải mái hơn.

    - Chỉ là khỏe mạnh như vậy vẫn không đủ. - Nàng suy tư, lẩm bẩm. - Còn phải tiếp tục công lược đại ca, nghĩ biện pháp lấy chút kỹ năng mới được.

    Nghe thấy lời này của Tô Liên, hệ thống lúc này lập tức phát còi báo động.

    - Ngươi muốn làm gì! - Hệ thống hoảng hốt nói. - Ta không phải đã nói với ngươi rồi sao, công lược anh trai chỉ là nhiệm vụ chi nhánh! Ngươi chỉ cần thân thể khỏe mạnh là đủ rồi, không cần tiếp tục lãng phí thời gian ở anh trai nữa! Công lược nam chính! Nhiệm vụ chính tuyến của ngươi là công lược nam chính, làm nữ chính chân chính!

    Đúng rồi.

    Mặc dù vừa rồi Tô Liên công lược Tô Kỳ Viễn, nhưng hệ thống vốn cho là nàng chỉ muốn có một thân thể khỏe mạnh thôi, cho nên cũng thuận theo nàng.

    Thật không nghĩ đến, Tô Liên vậy mà đem nhiệm vụ trọng tâm đều chuyển thành công lược anh trai!

    - A. Quên nói cho ngươi. - Tô Liên lúc này mới nhớ tới cái gì đó, cười híp mắt thông báo cho hệ thống. - Ta nghĩ kỹ rồi, ta không có ý định công lược nam chính, ta dự định chuyên tâm công lược 5 người anh trai.

    Nói đùa, có thể lực đỉnh cấp, iq tăng cao, vận khí ngập trời đi đường nhặt được bảo bối, thông thạo y thuật cùng mị lực người gặp người thích, còn muốn cẩu nam nhân đấy làm gì?

    - Ngươi! - Hệ thống quả thực là bị Tô Liên dọa điên rồi.

    Bạch liên hoa tinh không phải chỉ biết quyến rũ nam nhân, giả bộ đáng thương, tâm tư đơn thuần sao, nhưng bạch liên hoa tinh nó tìm như thế nào mà có dã tâm lớn vậy!

    Nó hoảng hốt muốn tiếp tục khuyên can Tô Liên, nhưng Tô Liên vậy mà hai mắt đã nhắm lại, thoái mái ngủ ngon đi.

    Ừm, nghỉ ngơi dưỡng sức, ngày mai tiếp tục công lược anh trai!

    * * *

    Mà cùng lúc đó.

    Một bên khác.

    Tô Kỳ Viễn sau khi rời đi từ phòng Tô Liên, vừa xuống lầu, đã nhìn thấy Tô Khinh Khinh đứng ở cầu thang.

    Chỉ thấy Tô Khinh Khinh cùng Tô Liên không chênh lệch nhiều, nhưng tướng mạo lại hoàn toàn khác biệt.

    Nàng không tính là đại mỹ nữ kinh diễm, nhưng lại cực kỳ ôn nhu thanh tú, ánh mắt giống như nai con, thân hình nhỏ bé yếu đuối, là nữ chính tiêu chuẩn của các tiểu thuyết ngôn tình.

    Đặc biệt là lúc này nàng lại mặc áo ngủ không vừa, suy nhược đứng ở trong bóng tối, càng là để cho người ta nhìn một chút liền muốn bảo vệ.

    Nhưng Tô Kỳ Viễn lại là nhíu mày.

    - Tô Khinh Khinh. - Hắn lạnh lùng nói. - Ngươi ở đây làm gì.

    - Em.. - Tô Khinh Khinh có chút bứt rứt, tay nắm mép váy. - Em muốn đi xem chị. Em vừa rồi cẩn thận suy nghĩ rất lâu, dù sao em thật sự là cùng Tư Phong Lam xảy ra loại chuyện đó, Tư Phong Lam lại là vị hôn phu của chị, chị tức giận cũng là điều bình thường. Em.. Em chỉ là muốn đi giải thích mọi chuyện.

    Nói xong Tô Khinh Khinh dường như nghĩ lại đêm phát sinh truyện kia, không kìm được lòng nắm lấy cánh tay của mình, hốc mắt cũng hơi đỏ lên, nước mắt ngăn không được liền trào ra.

    Bộ dáng kia, yếu đuối lại mang theo kiên cường, khiến cho người ta đau lòng.

    Nếu là Tô Kỳ Viễn lúc trước, trông thấy Tô Khinh Khinh lúc này đang khóc, đoán chừng cũng sẽ mềm lòng.

    Ai bảo hắn kị nhất nước mắt của nữ nhân.

    Nhưng hết lần này tới lần khác, hắn bây giờ trong đầu đều là hình ảnh Tô Liên vừa rồi khóc trong lúc ngủ mơ, cho nên lúc này trông thấy Tô Khinh Khinh khóc, hắn ngược lại cảm thấy có chút vô cảm.

    Không thể không nói, kể từ sau khi tới Tô gia, Tô Khinh Khinh luôn lấy nước mắt rửa mặt, nhiều lần cũng sẽ trở thành hiển nhiên.

    Ngược lại là Tô Liên, ngày bình thường phách lối ngang ngược, trong lúc ngủ mơ mới im lặng rơi nước mắt, mới càng khiến người ta đau lòng.

    Hơn nữa cuối cùng, Tô Liên mới là em gái cùng mẹ với Tô Kỳ Viễn hắn. Mà Tô Khinh Khinh, đến cùng chỉ là con gái riêng mà cha sinh ra với người phụ nữ khác, Tô Kỳ Viễn tất nhiên sẽ có chút khúc mắc đối với nàng.

    Cho dù là trong nguyên tác, Tô Kỳ Viễn ngay từ đầu cũng không thích Tô Khinh Khinh, là Tô Khinh Khinh lần lượt "yếu đuối và kiên cường", mới phá vỡ phòng bị của Tô Kỳ Viễn.

    Mà bây giờ, sau sự việc hắn thấy ở Tô Liên, hắn đối với Tô Khinh Khinh càng không có nhiều kiên nhẫn như vậy.

    - Mọi việc đều xảy ra rồi, cũng không có gì để giải thích cả. - Hắn lạnh lùng nói. - Liên nhi hiện tại tâm tình không tốt, ngươi cũng không cần tìm em ấy kiếm chuyện. A, đúng rồi, còn có..

    Tô Kỳ Viễn đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, lạnh nhạt nhìn về phía Tô Khinh Khinh

    - Về sau không cần gọi ta anh cả, em gái của ta, chỉ có Liên nhi mà thôi.

    Sau khi nói xong, Tô Kỳ Viễn không nhìn Tô Khinh Khinh, cũng không quay đầu liền trực tiếp trở về phòng của mình.

    Chỉ để lại Tô Khinh Khinh sững sờ tại chỗ, mặt mũi tràn đầy kinh ngạc.

    Chuyện gì xảy ra vậy.

    Qua mấy ngày nay ở chung, nàng rõ ràng cũng đã nhìn ra, Tô gia người anh cả này nhìn thì lạnh lùng vô tình, nhưng kỳ thật chịu không được nước mắt và nữ hài yếu đuối.

    Nhưng hôm nay nàng điềm đạm đáng yêu ở trước mặt hắn giả bộ đáng thương, sao hắn lại thờ ơ, còn nói giúp Tô Liên Nhi?

    Chẳng lẽ tối nay Tô Liên cùng Tô Kỳ Viễn đã nói gì chăng?

    Suy nghĩ này từ trong đầu chợt lóe lên, Tô Khinh Khinh cũng rất nhanh lắc đầu.

    Không có khả năng.

    Tô Liên kia chính là một người ngu ngốc, ngoại trừ ngang ngược khiến người chán ghét, còn có thể làm gì?

    Chắc chắn chỉ bởi vì niệm tình anh em cùng cha cùng mẹ thôi.

    Bởi vì là anh em cùng cha cùng mẹ, cho nên Tô Kỳ Viễn mặc dù chán ghét Tô Liên, cũng không thể không đứng bên phía nàng.

    Nghĩ rõ ràng hết thảy, ánh mắt Tô Khinh Khinh thoáng qua một tia không cam lòng.

    Dựa vào cái gì!

    Cũng bởi vì Tô Liên có một người mẹ được cưới hỏi đàng hoàng, liền có thể ngang ngược càn rỡ. Mà nàng và mẹ, rõ ràng mới là người được cha yêu, nhưng phải nén giận mọi chuyện.

    Nàng không cam tâm!

    Tất cả mọi thứ thuộc về Tô Liên, nàng nhất định đều phải đoạt lại tất cả!

    Nghĩ tới đây, Tô Khinh Khinh ngẩng đầu nhìn về phía phòng Tô Liên, đáy mắt thoáng qua một tia oán khí.

    Xem ra, chút trò trẻ con này là không được, nàng phải nghĩ một đại chiêu, triệt để để Tư Phong Lam cùng Tô Kỳ Viễn chán ghét mà vứt bỏ Tô Liên.
     
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng bảy 2023
  8. NhưNguyệt7749

    Bài viết:
    84
    Chương 6: Thân thế của Tô Khinh Khinh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tô Liên ngủ một giấc đến giữa trưa, sau khi thức dậy liền bắt đầu suy nghĩ cách công lược đại ca.

    Do công việc, năm người anh trai của nàng có thể nói là vô cùng bận rộn, quanh năm không ở nhà.

    Gần nhất cũng chỉ có Tô Kỳ Viễn vừa vặn về nghỉ ngơi, cho nên mới có nhà.

    Bất quá Tô Liên cũng không nóng nảy.

    Thân thể khỏe mạnh là mở đầu cho tất cả, nàng vừa vặn một mạch công lược đại ca, đối với những người anh trai khác, thời gian còn nhiều.

    Tô Liên trong lòng tính toán bày mưu, trong đầu của nàng, hệ thống cũng không từ bỏ ý định, một mực lải nhải bên tai nàng, nói ra chỗ tốt khi trở thành nữ chính.

    Nhưng Tô Liên chỉ coi như không nghe thấy.

    Cuối cùng hệ thống triệt để tức giận, không thèm nói chuyện với nàng nữa, nàng cũng không thèm để ý, chỉ là sau khi cơm nước xong, nàng liền tới phòng hóa trang chọn quần áo.

    Mấy ngày nữa chính là sinh nhật hai mươi mốt tuổi của Tô Liên, dựa theo truyền thống, hàng năm Tô Liên đều tổ chức một buổi sinh nhật party cực lớn, trang trí rực rỡ.

    Quản gia cũng sớm đã để cho người ta thiết kế mấy bộ lễ phục đưa tới, việc của Tô Liên hôm nay là cần phải chọn ra một bộ trong số đó, trang điểm thật phù hợp.

    Tô Liên cự tuyệt toàn bộ chuyên gia trang điểm, tự mình chuẩn bị tất cả.

    Nói đùa, nàng thế nhưng là bạch liên hoa tinh, cũng không phải không có sở trường gì.

    Ví như phương diện trang điểm cùng ăn mặc chính là thiên phú dị bẩm của các nàng.

    Trước đó ở Hoa Giới, mặc dù các hoa yêu chán ghét nàng, nhưng nếu có vấn đề về trang điểm cùng phối quần áo, vẫn là mặt mày nhăn nhó tới hỏi nàng, dù sao ai cũng biết, trong lục giới, biết ăn mặc nhất vẫn là bạch liên hoa tinh các nàng.

    Cho nên nàng mới không cần chuyên gia trang điểm, tự mình làm là được rồi.

    Ngồi xuống trước bàn trang điểm, Tô Liên nhìn mặt mình trong gương, không khỏi thán phục một tiếng.

    Không thể không nói, hệ thống cho điểm khuôn mặt nàng đẹp 100 thật không thể đùa giỡn.

    Tô Liên lúc trước làm bạch liên hoa tinh dung mạo cũng đã đẹp như tiên nhân, bằng không thì cũng không có khả năng bị các hoa yêu đố kỵ như vậy.

    Chỉ là cuộc đời trước, vẻ đẹp của nàng là loại gầy yếu, còn Tô Liên lại là đẹp kiểu mãnh liệt, đẹp đến vô cùng khoa trương.

    Làn da trắng nõn, đôi môi đỏ mọng, ngũ quan tinh tế, khoa trương tuỳ tiện, đẹp đến lạ thường.

    Tô Liên đời trước một mực hâm mộ tướng mạo xinh đẹp của Mẫu Đơn tinh, bây giờ chính mình cuối cùng cũng có khuôn mặt như vậy, nàng vô cùng hài lòng.

    Ừm, nàng sẽ trang điểm thật tốt, để khiến chính mình càng đẹp hơn.

    Nghĩ tới đây, nàng một bên lấy đầy bàn đủ loại đồ trang điểm, một bên nghe dì Ngô vừa chải đầu giúp nàng vừa nói không ngừng.

    - Ta nói này tiểu thư, ngươi thật đúng là quá tốt rồi, vậy mà để cho Tô Khinh Khinh vào ở! Đổi lại là ta, ta liền trực tiếp đem nàng đuổi đi! Chẳng thèm quan tâm ông chủ nói gì!

    Vị này dì Ngô, là người hầu đi cùng với mẹ nàng Bạch Khinh Nguyệt, nhìn Tô Liên lớn lên từ nhỏ, đối với nàng, Tô Liên chính là đứa con gái mà mình yêu thương.

    Từ góc độ nào đó, Tô Liên lớn lên ác độc ngang ngược, cũng có một phần là bị nàng chiều hư.

    Mặc dù phương châm giáo dục có vấn đề, nhưng dì Ngô đối với Tô Liên trung thành là tuyệt đối, cho nên nếu như muốn tìm hiểu cái gì, dì Ngô chính là nguồn tin đáng tin nhất của Tô Liên.

    Nghĩ tới đây, Tô Liên một bên kẻ lông mày, một bên "lỡ" nói:

    - Dì Ngô, cha ta mang theo người phụ nữ kia đến M quốc làm phẫu thuật sao?

    Tô Liên nhớ kỹ, mở đầu của tiểu thuyết, người cha Tô Ngạo Hằng kia của Tô Liên không có ở Hoa quốc.

    Hắn đang ở cùng Khâu Tuệ Như tại M quốc chữa bệnh, cũng chính là mẹ ruột của Tô Khinh Khinh, sau mấy chương nữa mới trở về.

    Nghe Tô Liên nói đến Tô Ngạo Hằng, dì Ngô Tẩu liền tức giận.

    - Không phải sao! Ông chủ thật quá đáng! Phu nhân qua đời chưa đến một năm, vậy mà liền mang theo tiểu tam đó đi chữa bệnh! Cũng không sợ phu nhân ở trên trời dùng sét đánh chết cô ta!

    Là người hầu Bạch gia, dì Ngô là trăm phần trăm đứng bên Tô Liên cùng mẫu thân Bạch Khinh Nguyệt của nàng.

    - Tiểu tam? - Tô Liên lặng lẽ nói. - Nhưng ta nghe cha nói, người phụ nữ kia là mối tình đầu của cha, là mẹ ta giàng lấy, phá vỡ đôi uyên ương bọn họ?

    Đúng vậy, liên quan tới thân thế của Tô Khinh Khinh, trong tiểu thuyết quả thật có giải thích cặn kẽ.

    Trong tiểu thuyết miêu tả, mẫu thân Tô Khinh Khinh - Khâu Tuệ Như là mối tình đầu của Tô Ngạo Hằng, nhưng bởi vì Bạch Khinh Nguyệt dùng chính thân phận thiên kim Bạch gia của mình cưỡng chế bắt hắn kết hôn, nhân cơ hội công ty của Tô Ngạo Hằng đang gặp khó khăn, buộc Tô Ngạo Hằng cùng mình kết hôn, chia rẽ đôi uyên ương số khổ này.

    Nói đơn giản, nữ chính Tô Khinh Khinh mặc dù là con gái riêng, nhưng mẹ nàng mới là tình yêu đích thực của cha!

    Tô Liên đối với thông tin này cũng không hoàn toàn tin tưởng.

    Dù sao nàng cũng đã nhìn ra, 《 Bá đạo Tư thiếu tiểu kiều thê 》 quyển tiểu thuyết này dường như là viết từ góc nhìn của Tô Khinh Khinh, cho nên rất nhiều thứ đều theo lối suy nghĩ của Tô Khinh Khinh, hoặc giả thuyết đây là lời nói của một bên của Tô Khinh Khinh, vậy thì không thể tin tưởng hoàn toàn.

    Ví như chuyện đài phun nước, trong tiểu thuyết miêu tả Tô Khinh Khinh trong nước giãy dụa đau đớn, nhưng Tô Liên bây giờ từ trong ký ức nguyên chủ nhớ được, cái đài phun nước kia thật sự chỉ sâu 1m, có dãy dụa đau đớn gì đâu!

    Lại nói, chỉ dựa vào tuổi tác của Tô Khinh Khinh so với Tô Liên chỉ nhỏ hơn một chút, Tô Ngạo Hằng ngoại tình trong hôn nhân liền chắc chắn chạy không được.

    Cho nên nàng mới muốn hỏi dì Ngô cho rõ ràng.

    Quả nhiên, nàng nghe thấy dì Ngô lòng đầy căm phẫn mở miệng:

    - Ta nhổ vào! Cái gì chia rẽ uyên ương! Trước đây rõ ràng là công ty Tô Ngạo Hằng gặp khó khăn, chủ động theo đuổi mẹ ngươi! Mẹ ngươi thế nhưng đối với sự tồn tại của cái người tên Khâu Tuệ Như hoàn toàn không biết gì cả, bằng không thì với cá tính của mẹ ngươi làm sao sẽ cùng Tô Ngạo Hằng kết hôn? Chịu tha cho bạch nguyệt quang của hắn?

    Tô Liên thầm nghĩ, quả nhiên là thế.

    Nàng kế thừa ký ức của nguyên chủ, tự nhiên cũng nhớ kỹ người mẹ này, suy nghĩ thấu đáo, làm sao có thể làm ra chuyện chia rẽ uyên ương, dùng tiền ép kết hôn.

    Hiện tại xem ra, căn bản chính là Tô Ngạo Hằng muốn dựa vào nữ nhân cứu vớt sự nghiệp, còn dựng cho mình một câu chuyện, nói là bị Bạch Khinh Nguyệt ép kết hôn.

    Không chỉ có như thế, sau khi kết hôn hắn còn không quản được chính mình, cùng Khâu Tuệ Như nối lại tình xưa, sau đó liền có Tô Khinh Khinh.

    Ọe, nam nhân cặn bã.

    Tô Liên mặc dù Bạch Liên Hoa, lúc ở tu chân giới cũng là chọc không thiếu nghiệt duyên, nhưng nàng từ trước đến nay có nguyên tắc, người có đạo lữ nàng tuyệt đối không động vào, cho nên đối với việc của Khâu Tuệ Như cùng Tô Ngạo Hằng, nàng thật sự khinh thường.

    - Vậy mẹ ta thì sao? - Nàng lại nhịn không được hỏi. - Nàng biết sự tồn tại của Tô Khinh Khinh không?

    - Đương nhiên không biết. - Nói đến mẹ Tô Liên, dì Ngô không khỏi thở dài. - Mẹ ngươi đến chết cũng không biết đên sự tồn tại của Khâu Tuệ Như cùng Tô Khinh Khinh. Bất quá nàng không biết cũng tốt, nàng thích cha ngươi như vậy, nếu biết chắc sẽ đau lòng lắm.

    Mẹ Tô Liên - Bạch Khinh Nguyệt, đường đường là đại tiểu thư Bạch gia, trước kia gả cho Tô Ngạo Hằng, có thể nói là toàn tâm toàn ý.

    Nhưng nàng cho tới bây giờ cũng không có oán trách, không hối hận, bởi vì nàng thật sự thích nam nhân này.

    Nhưng đoán chừng nàng đến chết cũng không nghĩ đến, sau khi mình chết mới nửa năm, hài cốt còn chưa lạnh, nam nhân kia liền đã mang theo tiểu tam cùng con gái riêng đường đường chính chính về nhà, còn cùng tiểu tam ra nước ngoài chữa bệnh.

    Ấn tượng của Tô Liên đối với cha của cơ thể triệt để rơi xuống thấp nhất.

    Mà đúng lúc này, ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa, khe cửa mở ra, một nữ hầu thận trọng thò đầu vào.

    - Đại tiểu thư, nhị tiểu thư.. - Cái kia nữ hầu đang muốn nói cái gì, nhưng trông thấy ánh mắt không vui của dì Ngô, lập tức đổi giọng. - Tô Khinh Khinh nàng nói muốn gặp tiểu thư, tiểu thư có cho cô ấy vào không?

    Tô Khinh Khinh muốn gặp nàng?

    Tô Liên kinh ngạc nhíu mày, nhưng rất nhanh nàng liền nghĩ tới nội dung từng xem trong tiểu thuyết, lập tức liền biết Tô Khinh Khinh là muốn làm gì.

    Nàng không khỏi khẽ cười một tiếng, mở miệng nói:

    - Đi, để cho nàng đi vào.
     
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng bảy 2023
  9. NhưNguyệt7749

    Bài viết:
    84
    Chương 7: Đẳng cấp quá thấp

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cửa phòng mở ra, Tô Khinh Khinh đi vào.

    Chỉ thấy Tô Khinh Khinh hôm nay mặc một bộ váy màu trắng, nhìn đã có chút cũ, nhưng mặc trên người nàng vẫn là rất ưa nhìn, dáng người mảnh khảnh, giống như một đóa tiểu Bạch hoa.

    Tô Khinh Khinh đi vào trông thấy Tô Liên, liền phảng phất như bị kinh sợ, bả vai nhẹ nhàng hơi co lại, cúi đầu.

    Bộ dáng kia, nhìn như thể đã bị Tô Liên gây khó dễ nhiều lắm, đã trở thành phản xạ có điều kiện.

    Nhìn Tô Khinh Khinh như vậy, Tô Liên trực tiếp nhịn không được cười ra tiếng.

    Lúc còn ở Hoa Giới, chúng hoa yêu nhìn thấy nữ chính Tô Khinh Khinh trong 《 Bá đạo Tư thiếu tiểu kiều thê 》nhận được hạnh phúc, nữ phụ Tô Liên thì bị ngược thảm hại, các nàng đều vỗ tay khen hay, đơn giản là vì Tô Liên cùng Bạch Liên Hoa Tô Liên có một cái tên giống nhau.

    Tô Liên khi đó đã cảm thấy những hoa yêu này đầu óc thật sự không tốt.

    Mặc dù trong sách nữ phụ Tô Liên cùng nàng trùng tên trùng họ, nhưng rất rõ ràng, nữ chính Tô Khinh Khinh mới giống như nàng, là một đóa Bạch Liên Hoa.

    Những hoa yêu này rõ ràng chán ghét nàng như vậy, vậy mà lại đối với đồng loại của nàng trong sách ủng hộ?

    A, không đúng.

    Nói là đồng loại hình như không đúng lắm.

    Bởi vì hiện tại xem ra, Tô Khinh Khinh đẳng cấp thật sự là quá thấp, căn bản không xứng xưng là đồng loại của nàng.

    Cả ngày chỉ biết giả bộ đáng thương, nàng khi vừa thành tinh mới hiếm khi dùng chiêu này.

    Cũng tại Tô Liên trong sách quá yếu, mới có thể bị Tô Khinh Khinh lên mặt.

    Bất quá bây giờ bạch liên hoa tinh nàng xuyên đến đây, Tô Khinh Khinh muốn đấu cũng không lại.

    Nghĩ tới đây, Tô Liên cầm lấy đồ trang điển, một bên không nhanh không chậm trang điểm cho mình, một bên bất mãn nói với Tô Khinh Khinh:

    - Ngươi đến tìm ta làm gì?

    Thân thể Tô Khinh Khinh lại không thể khống chế nhẹ nhàng run một cái, nhưng nàng vẫn cắn môi, lấy hết dũng khí mở miệng:

    - Chị, là như này, qua mấy ngày nữa chính là tiệc sinh nhật của chị, nhưng em không có lễ phục thích hợp, chị có thể cho em mượn một bộ được không?

    - Mượn quần áo? - Tô Liên hơi nhíu mày. - Chắc cha có cho ngươi thể tín dụng đúng không? Ngươi trực tiếp tự mình đi mua một bộ mới không phải tốt sao?

    - Em đi trung tâm thương mại nhìn qua, lễ phục thật sự đều quá đắt. - Tô Khinh Khinh sắc mặt đỏ lên, nhỏ giọng nói. - Chỉ mặc qua một lần thôi thì thật sự là quá lãng phí tiền của cha, cho nên em muốn mượn chị một bộ.

    Nghe thấy lý do này của Tô Khinh Khinh, Tô Liên liền muốn vỗ tay khen ngợi.

    Oa!

    Không hổ là nữ chính, thật biết tiết kiệm tiền, thật hiểu chuyện và lương thiện!

    Ở trong tiểu thuyết, Tô Khinh Khinh chính là dựa vào sự việc lần này, lấy được tán thưởng của Tư Phong Lam cùng năm người anh trai, hình ảnh tiết kiệm của nàng càng làm nổi bật việc Tô Liên lãng phí phô trương, không hiểu chuyện.

    Bất quá, sau khi xem tiểu thuyết, Tô Liên liền biết, chuyện Tô Khinh Khinh mượn quần không có đơn giản như vậy.

    Tô Liên ánh mắt hơi đổi.

    Vừa vặn mượn cơ hội này, nàng cũng cần xác nhận một số việc.

    Nghĩ tới đây, nàng ngẩng đầu nhìn về phía Tô Khinh Khinh, cười khanh khách nói:

    - Vậy buổi tối ngươi đến phòng quần áo của ta, chọn ra một bộ, ngươi thích bộ nào liền lấy bộ đó.

    Thấy Tô Liên đột nhiên dễ nói chuyện như vậy, đừng nói là Tô Khinh Khinh, đến dì Ngô bên cạnh cũng chấn kinh.

    - Chị.. Chị nguyện ý cho em mượn? - Tô Khinh Khinh không thể tin thốt lên. - Thật hay giả vậy?

    Nàng vốn cho là Tô Liên sẽ châm chọc, khiêu khích, cự tuyệt mình, còn đặc biệt chuẩn bị một đống cách khiến Tô Liên đồng ý, thật không nghĩ đến Tô Liên vậy mà lập tức liền đáp ứng?

    - Đương nhiên là thật. - Tô Liên giống như cười mà không phải cười nhìn nàng. - Như thế nào? Ngươi cảm thấy ta sẽ không đáp ứng ngươi? Vậy ngươi còn tới mượn ta làm gì?

    Tô Khinh Khinh sắc mặt lập tức tái đi, nhanh chóng đổi giọng:

    - Không, em không phải có ý này.

    - Sao lại không cho mượn. - Tô Liên tiếp tục nhìn Tô Khinh Khinh, lười biếng nói. - Dù sao bản tiểu thư cũng không thích mặc mấy bộ lỗi thời, bên trong phòng quần áo cũng toàn là mấy bộ trước đây ta từng mặc qua. Đồ ta không cần, ngươi lại mặc rất vừa nha!

    Tô Khinh Khinh sắc mặt đột nhiên trắng bệch.

    Nàng cắn môi, cúi đầu xuống, đáy mắt thoáng qua một tia oán hận.

    Nàng liền nghĩ, Tô Liên tại sao đột nhiên tốt như vậy, đồng ý cho mình mượn lễ phục, thì ra chính là vì muốn nhục nhã nàng!

    Nghĩ tới đây, nghi ngờ trong lòng Tô Khinh Khinh cũng biến mất, miễn cưỡng khóe miệng cười lên.

    - Vậy bây giờ em đi lấy lễ phục được chưa?

    - Bây giờ thì không được. - Tô Liên nhìn xuống bàn, cầm hộp phấn lên. - Ta còn muốn chọn môt chút, chờ ta xác định cái nào bỏ đi, lại để dì Ngô đi gọi ngươi, ngươi đến lúc đó hẵng đến chọn.

    Tô Khinh Khinh khẽ nhíu mày.

    Quả nhiên, Tô Liên vẫn sẽ không cho nàng bộ lễ phục nào tốt.

    Bất quá cũng không sao, Tô Liên bình thường cũng không có thẩm mỹ, rõ ràng là một mỹ nhân, lại luôn mặc màu mè như một con gà tây, nàng cảm thấy bộ nào đẹp thì chính là nhìn thôi cũng chướng mắt.

    Hơn nữa, nàng mượn quần áo của Tô Liên, vốn cũng không phải muốn đồ đẹp, mà là có ý định khác.

    Nghĩ tới đây, Tô Khinh Khinh nhắm mắt lại, khôn khéo nói:

    - Được, vậy em đợi tin tức của chị.

    Nói xong nàng liền rời đi.

    Tô Khinh Khinh vừa đi, dì Ngô nhịn không được nói:

    - Tiểu thư! - Nàng lòng đầy căm phẫn. - Người điên rồi! Sao người lại có thể cho người con gái riêng đó quần áo chứ! Coi như người không cần mấy bộ đó nữa, cũng không thể cho cô ta mượn được.

    Tô Liên buồn cười nhìn dáng vẻ dì Ngô xù lông, cũng không giải thích hành động của mình, chỉ mở miệng nói:

    - Dì Ngô, ngươi giúp ta đi xác nhận một chút, phòng quần áo bên trong có mở camera hay không. A đúng rồi, còn có váy dạ hội Carola chi tâm của ta, ngươi nhớ kỹ giúp ta lấy ra, đặt ở giữa phòng quần áo, vị trí nào dễ thấy nhất ấy.

    - Carola chi tâm? - Dì Ngô lập tức ngẩn cả người. - Bộ lễ phục tốn rất nhiều tiền để tạo ra? Tiểu thư, không được! Mặc dù ngươi không thích cái váy kia, nhưng nó vô cùng đắt tiền, người đặt ở bên ngoài, nhỡ bị Tô Khinh Khinh chọn lấy thì làm sao bây giờ!

    Tô Liên nghe thấy lời này, trực tiếp cười ra tiếng.

    Nàng mới vừa trang điểm xong, theo nụ cười này của nàng, khuôn mặt của nàng càng trở nên tỏa sáng.

    - Ta muốn nàng chọn một bộ đắt tiền, càng đắt càng tốt.

    Dì Ngô sững sờ, còn không kịp phản ứng lại, đã nghe thấy Tô Liên tiếp tục nói.

    - A, đúng rồi, ngươi giúp ta đi tìm kim chỉ và kéo. Nhớ kỹ, lúc tìm những thứ này, nhất định phải để đại ca nhìn thấy.
     
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng bảy 2023
Trả lời qua Facebook
Đang tải...