Ngôn Tình [edit] Cường Thế Trọng Sinh: Ảnh Hậu Bạo Hồng Toàn Cầu - Nguyệt Dã Thảo

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi zhuangpeii1121, 30 Tháng một 2023.

  1. zhuangpeii1121

    Bài viết:
    0
    Cường Thế Trọng Sinh: Ảnh Hậu Bạo Hồng Toàn Cầu

    Tác giả: Nguyệt Dã Thảo

    Editor: Quỳnh Trang

    Thể loại: Ngọt, Trọng sinh, Sủng, Vả mặt.

    Ảnh bìa

    Nguồn CV: Wikisach

    Văn án

    Sau khi trọng sinh, Tần Nguyễn chỉ nghĩ đến báo thù.

    Cô trở thành chim hoàng yến bay lên bầu trời, bạo hồng toàn cầu.

    Người kiếp trước hung ác, nham hiểm, cố chấp lại truy thê hỏa táng tràng, chết không buông tay, một giây không thấy cô liền muốn hủy diệt cả trời đất!

    "Nguyễn Nguyễn, anh vĩnh viễn vĩnh viễn.. chỉ yêu em."

    "Em không tin."

    "Anh giao cả mạng cho em, có thể tin anh một lần không?"
     
    Giang minh thích bài này.
    Last edited by a moderator: 30 Tháng một 2023
  2. Đăng ký Binance
  3. zhuangpeii1121

    Bài viết:
    0
    Chương 1: Cơn ác mộng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Một cỗ năng lực vô hình ép chặt Tần Nguyễn.

    Đóng cửa lại, phòng trang điểm trong du thuyền đều là màu trắng tinh khiết sang trọng, lại bị Cố Vi thiết lập cách âm.

    Cố Vi ngồi nhàn nhã trước gương trang điểm.

    Chiếc váy cưới màu trắng cao cấp này là chiếc váy lộng lẫy nhất của cô, cũng là vinh quang của cô.

    "Tần Nguyễn, những nam nhân kia tư vị không tồi, cô có thành tựu tốt như vậy, đám nam nhân tai to mặt lớn kia ai cũng muốn làm gối đầu của cô."

    Anh ta đứng dậy giẫm lên mặt Tần Nguyễn.

    Mũi giày đâm vào mặt Tần Nguyễn, để lại vô số vết thương, Cố Vi liên tục giẫm lên những vết thương đó, nhìn Tần Nguyễn đầm đìa máu.

    "Cố Vi! Thì ra là cô."

    "Đương nhiên là tôi." Cố Vi mở to hai mắt, lộ ra vẻ vô tội, khóe môi cong cong nở nụ cười "Nói đến đây, tất cả mọi chuyện không phải lỗi do cô sao?"

    Trong cổ họng dâng lên một mùi tanh ngọt.

    Cái chết của anh trai.. là mối hận vĩnh viễn cô không tha thứ cho Cố Vi.

    "Đừng sợ hãi như vậy." Cố Vi cười nhạt, Tần Nguyễn bị khóa chặt cổ, nâng lên giữa không trung.

    Xương cổ phát ra tiếng răng rắc, một lượng lớn máu phun ra.

    Tần Nguyễn thở không ra hơi, nói không ra lời.

    Tuy nhiên, cô mơ hồ thấy bóng dáng của Cố Vi, cô đột nhiên thoát ra, ôm chặt Cố Vi rồi lao vào ngọn lửa như con thiêu thân.

    OÀNH---

    Tiếng nổ phát ra từ cơ thể Tần Nguyễn.

    [001, 001 Mau cứu tôi, tôi dùng điểm] Cô Vi thét chói tai, nhưng Tần Nguyễn lại mang theo một lực vô hình, ngăn cản sự xuất hiện của 001.

    Mọi thứ diễn ra trong tích tắc.

    Tần Nguyễn biến đổi cơ thể như khảm những quả bom mini, chỉ vì vạch trần gương mặt thật của Cố Vi, cùng Cố Vi đồng quy vu tận!

    Nhưng bùm, bùm, bùm ngọn lửa lại bùng lên, toàn bộ du thuyền nổ tung thành từng mảnh chìm xuống biển.

    "Tần Nguyễn đâu?" Trên bờ, Diệp Duật mặc một bộ âu phục màu trắng, hai mắt đỏ tươi gắt gao nắm lấy cổ người bên cạnh, điên cuồng nói: "Nói đi."

    "Sếp Diệp.."

    "Tần tiểu thư ở trên du thuyền, chết cùng Cố tiểu thư."

    Máu trong lồng ngực ào lên, Diệp Duật phun ra một ngụm máu tươi, trong não trống rỗng, chỉ còn lại tiếng kêu thảm thiết.

    "Diệp tổng, Diệp tổng.." Có ai đó ở bên tai anh hò hét.

    Thế giới này không có Tần Nguyễn, Diệp Duật cũng không thèm nhìn một cái, chán ghét thế giới cực kì.

    [Tổng tài tập đoàn Diệp thị phát bệnh, hôn mê bất tỉnh]

    [Cổ phiếu tập đoàn Diệp thị sụt giảm, chia năm sẻ bảy, sụp đổ]

    Linh hồn Tần Nguyễn bay tán loạn.

    Cô thấy rằng Diệp Duật đã phát hiện bí mật của Cố Vi.

    Anh giả vờ đính hôn với cô ta, nhưng thực tế anh đã chuẩn bị mọi thứ để cô ta chết trong bữa tiệc trên con tàu du lịch.

    Đáng tiếc, Tần Nguyễn không biết.

    Cô ấy đã bị Cố Vi khống chế quá lâu, cô ấy chia tay với Diệp Duật, nhưng cô ấy không biết Diệp Duật lại có tình cảm sâu sắc với cô như vậy.

    Trong bóng tối kéo dài, đau đớn như thủy triều tràn vào, nhưng dần dần tiêu tán.

    Hai âm thanh nho nhỏ vang trong đầu Tần Nguyễn.

    [K‎í chủ, còn một phút nữa để dùng hào quang nữ chính]

    [Đủ rồi, ngươi không thấy Tần Nguyễn tới rồi sao? Nếu cô ấy thấy mọi người đều thích tôi, nhưng lại lạnh nhạt bỏ rơi cô ấy, cô ấy sẽ suy sụp tâm lí]

    [Kí chủ, cô thật thông minh!]

    [001 dù ở đâu, cũng rất lợi hại, chỉ cần có điểm, cái gì cũng có thể làm.]

    Tần Nguyễn sửng sốt.

    Cô nhận ra một trong số đó là Cố Vi, còn lại là âm thanh máy móc, hình như là hệ thống 001 của Cố Vi?
     
    Hanarine thích bài này.
  4. zhuangpeii1121

    Bài viết:
    0
    Chương 2: Tái sinh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [Nhìn xem, Tần Nguyễn đã bị tra tấn đến phát điên, ta dùng hào quang nữ chính tăng cường kĩ năng diễn xuất của mình, sau đó lợi dụng để giảm mới cảm giác tồn tại của cô ta..]

    Cố Vi vô cùng tự hào [001, hãy đợi đó, nếu cô ta bị tôi áp đảo trong hôm nay, lại để Hứa Thiên Ninh chỉ trích cô ta vài lời, phòng tuyến tâm lí của cô ta sẽ hỏng. Chờ khi đó, vận khí trên người cô ta không còn nữa, sẽ bị hút hết đi]

    [Kí chủ anh minh!]

    Trong đầu Cố Vi toàn là âm thanh Cố Vi và hệ thống thổi phồng lẫn nhau.

    Tần Nguyễn nhìn chung quanh, cuối cùng cũng hiểu được.

    Cô, trọng sinh!

    5 năm trước, Tần Nguyễn là thần tượng cổ trang.

    Cũng ở chỗ này, lần đầu gặp mặt Cố Vi.

    Cố Vi là người đóng thế của cô.

    Không ai ngờ, một người đóng thế có thể dựa vào bộ phim này trở nên hot, giẫm đạp lên nữ chính Tần Nguyễn.

    Nhìn xa xa, thấy một thân ảnh mặc đồ cổ trang đỏ, ánh mắt Tần Nguyễn trở nên âm trầm.

    Cô đi về phía đám đông.

    Bên cạnh là trợ lí Lâm Phần, chạy theo sau cô.

    "Đạo diễn, tôi tới rồi."

    Sự mở đầu của cô dường như phá vỡ vách ngăn nào đó, đột nhiên một khuôn mặt xám xịt bỗng nhiên có sức sống trở lại.

    Tay áo rộng của cổ phục màu đỏ thẫm buông xuống, eo thắt một dải ruy băng màu hồng nhưng vẫn có chút trống trải. Một đôi mắt đào hoa xinh đẹp, tĩnh như hồ nước lại vô thức bị cô hấp dẫn.

    "Tần Nguyễn à, hôm nay tới thật sớm." Tô Tần sửng sốt, bị hóa trang này của Tần Nguyễn làm cho kinh diễm.

    Cùng Tần Nguyễn diễn được một tháng, sao bây giờ hắn mới phát hiện Tần Nguyễn chính là đệ nhất mĩ nhân giới giải trí, danh xứng với thực.. Làm người kinh diễm.

    Tô Tần lau mồ hôi.

    "Xem kịch bản đã thuộc chưa? Chuẩn bị quay cảnh Hoa Thanh Trì đi."

    Tần Nguyễn gật đầu "Chuẩn bị xong."

    Giọng nói đó lại vang lên.

    [Chuẩn bị xong rồi mới là lạ? Lấy đi hào quang của cô ta, bây giờ trí nhớ trở nên lộn xộn, không chắc đã nhớ nổi một dòng!] Giọng nói của Cô Vi vang lên trong đầu Tần Nguyễn.

    Tần Nguyễn ngước mắt lên và bắt gặp đôi mắt như nai tơ sợ hãi của Cố Vi, Cố Vi tái mặt tránh ánh nhìn của Tần Nguyễn, hơi run run như sợ hãi.

    "Nhìn kìa, cô ta lại bắt nạt Cố Vi."

    Bắt đầu có những cuộc thảo luận.

    "Hôm nay không biết khi nào mới kết thúc công việc."

    "Nếu vẫn luôn là đóng thế thì tốt rồi, Cố Vi có kĩ thuật diễn nghiền áp Tần Nguyễn, nhưng tiếc là Tần Nguyễn mệnh tốt, sau lưng có người chống cho."

    "Nóng quá, tội nghiệp chúng ta, mỗi ngày quay một cảnh mấy chục lần, cuối cùng đều là Cố Vi cứu, đáng ra Tần Nguyễn không nên tới đây. Cố Vi thật tốt, tiết kiệm thời gian và công sức."

    * * *

    Những lời thảo luận này quá nhiều, Tần Nguyễn nhìn qua đều thấy mọi người đang bất bình nhìn cô.

    Bọn họ hoặc là trào phúng, hoặc là ghen ghét.. phảng phất như Tần Nguyễn ở đây chính là tội ác tày trời.

    Kiếp trước Tần Nguyễn gặp rất nhiều rắc rối, thiếu chút nữa bị những lời nói này bức điên, khiến cho diễn xuất của cô ngày càng tệ.

    Một điều nhịn chín điều lành.

    Hiện tại, sống lại một đời..

    Tần Nguyễn mở miệng nói "Có bản lĩnh nói sau lưng sao không có bản lĩnh đứng ra đây?"

    "Đoàn phim này là của tôi, nếu tôi không muốn làm nữa, tôi sẽ bồi thường thiệt hại, các người thấy sao?"

    Ánh mắt quét qua những kẻ buôn chuyện vừa rồi, tất cả đều im lặng, không ai nói thêm gì.

    Bị cô nhìn qua hết một lượt.

     
    Hanarine thích bài này.
  5. zhuangpeii1121

    Bài viết:
    0
    Chương 3: Giảm đi hào quang của cô

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Khuôn mặt các diễn viên trở nên tái nhợt.

    Có nười cúi đầu xuống, vờ như không thấy ánh mắt Tần Nguyễn, giả vờ cút đi.

    Có người nhìn trái nhìn phải, phảng phất như Tần Nguyễn nói không phải là họ.

    "Chị Tần, mọi người đều vì thích kịch bản này, mới đến đây diễn. Họ cũng chỉ nói chuyện phiếm mà thôi, cô có thấy cô quá đáng không?" Đôi mắt Cô Vi đỏ hoe, nói một cách yếu ớt.

    Lúc này mọi người bị Tần Nguyễn giễu cợt, cô ấy lại dám đứng lên.

    Cố Vi ở đoàn phim đã sớm dành được không ít hảo cảm, giờ này cô đứng lên, họ lại càng ủng hộ và đứng về phía cô.

    [001, giảm hào quang của cô ta xuống]

    "Đúng vậy, Tần Nguyễn, chúng ta là một đội, cùng nhau làm việc lâu như vậy, tôi vẫn luôn cảm thấy cô rất tốt, trước kia cô không tự cao tự đại, nhưng lại không nghĩ rằng, hóa ra cô vẫn luôn ngụy trang, thì ra cô là dạng người như vậy!"

    "Vi Vi đừng sợ, chúng ta đối xử công bằng với mọi người, có người chỉ có khuôn mặt còn lại vô dụng, không có năng lực, lại nhân phẩm kém! Tôi không biết có phải phim trước vì cảnh ít, cảnh không lời hay không mà liền trở thành tuyến hai."

    "Nổi tiếng gì cơ? Còn không phải là được kim chủ đưa vào đoàn phim sao? Cô có bản lĩnh như vậy, sao không nói mình là bạn gái Diệp Duật, phu nhân tương lai của Diệp thị?"

    * * *

    Không khí trở nên hỗn loạn, các diễn viên khác xì xào bàn tán, vừa bảo vệ Cố Vi vừa tố cáo Tần Nguyễn vô lương tâm.

    Tần Nguyễn quá quen với cảm giác này.

    Trong đầu hỗn loạn, xung quanh toàn những lời ác ‎ý.

    Tuy nhiên, cô ấy đã nghĩ thông hết rồi.

    Cô biết họ có ác ý với cô, nếu không đã không giống những tên hề trực tiếp trêu trọc cô.

    "Nếu nói như vậy, thật muốn cho các người gặp bạn trai của tôi."

    Tần Nguyễn mở đôi môi đỏ mọng nói.

    "Chị Tần." Trợ lí Lâm Phần chạy tới đem điện thoại đưa cho Tần Nguyễn.

    Mở điện thoại ra, ngón tay cô lười nhác bấm nghe.

    Tiếng nói từ bên kia truyền tới.

    "Nguyễn Nguyễn." Giọng nam dễ nghe, mang theo chút ôn nhu "Có nhớ anh không?"

    Tần Nguyễn mở loa ngoài nên tất cả mọi người đều nghe được.

    Có tiếng đập cửa bên kia điện thoại, còn có tiếng gọi 'Diệp Tổng' truyền tới.

    Diệp tổng..

    Mọi người nhìn nhau.

    Đây chắc không phải là Diệp Duật của tập đoàn Diệp thị chứ?

    Diệp Duật.. thật sự là bạn trai Tần Nguyễn?

    Mọi người lại hoang mang nhìn nhau.

    Có người hoài nghi, có người mặt trắng bệch, có người lấy điện thoại ra lặng lẽ quay lại, lại bị Lâm Phần ngăn cản.

    Trong mọi người ở đây, cũng có người của Diệp Thị, giám chế Trương Đông, hắn đã từng nghe giọng Diệp Duật.

    Nghe âm thanh trong di động Tần Nguyễn truyền tới, sắc mặt hắn đột biến, kinh ngạc.

    Ông ta nhìn chăm chú vào Tần Nguyễn, giống như nghĩ đến cái gì, sắc mặt tái nhợt.

    Tần Nguyễn nhướng mày.

    Cô nhìn sắc mặt Trương Đông, sau đó nhìn Cố Vi thần sắc trở nên oán độc, hơi hơi mỉm cười, tâm tình vui sướng.

    "Có chút, anh hai ngày nay không có việc gì, tới thăm em đi, thăm ban đi. Em muốn cùng anh và các bằng hữu đi ăn bữa cơm."

    Diệp Duật ngồi ở văn phòng, lật xem văn kiện, bên cạnh là Tần Nhược Phong đang chờ tin tức.

    Khí chất vương giả lại cùng hung ác, nham hiểm, cao ngạo, đây chính là Diệp Duật của tập đoàn Diệp Thị. Ai cũng biết Diệp Duật cực kì đẹp nhưng lại không ai dám ngước nhìn.
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...