THÁI Y VẬN AN
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Chương 177 :(a)
- Nhĩ Khang Nhĩ Thái là huynh đệ của nhi thần..
Vĩnh Kỳ thì thào nói, đây là ý tưởng của hắn cho tới nay, hoặc là nói, là người khác chuốc ý nghĩ này cho hắn.
- Huynh đệ? Vĩnh Kỳ, ngươi đem Vĩnh Chương, Vĩnh Cơ bọn họ đều đặt ở chỗ nào? Cùng hai bao y nô tài xưng huynh gọi đệ, ngươi còn nói ngươi biết thân phận của mình?
Vĩnh Kỳ há miệng thở dốc, lời này nếu là bị người khác nói ra được, hắn tuyệt đối sẽ lập tức rống trở về. Nếu đặt ở ngày trước khi Càn Long còn chưa rõ ràng tỏ thái độ buông tha hắn, cho dù là Càn Long nói ra lời này phỏng chừng Vĩnh Kỳ vẫn sẽ cứng đầu "lý luận" một phen. Nhưng bây giờ không giống ngày xưa, hắn đã là a ca bị hoàng a mã bỏ quên.
A Li hòa trác cúi thấp đầu, yên lặng nghe Càn Long khiển trách Vĩnh Kỳ, hắn thật không ngờ vị ngũ a ca thoạt nhìn nhẹ nhàng phong độ này, thật không tưởng được.. làm người không thể nhìn qua tướng mạo!
Càn Long không tiếp tục quản ngũ a ca đang bị đả kích, quay đầu nhìn A Li hòa trác:
- A Li hòa trác.
- Thần ở!
Vị ngũ a ca là con ruột của hoàng đế bệ hạ, con ruột còn là như thế, mình chỉ là một hòa trác được Đại Thanh bao che, có thể tùy tiện xem thường?
Chỉ hi vọng Đại Thanh hoàng đế bệ hạ đừng tính toán dọc theo đường đi mình rêu rao.
Lúc này Càn Long chỉ muốn giải quyết việc khác.
Hàm Hương cùng Mông Đan bỏ trốn bảy lần, bảy lần! Tuy rằng mỗi lần đều bị bắt trở về, nhưng ai biết trong đoạn thời gian kia hai người từng phát sinh qua chuyện gì? Một nữ nhân phóng đãng như vậy, A Li hòa trác còn muốn hiến cho hắn, nghĩ hậu cung của hắn vật gì đều có thể tiến vào sao? Thật cho hắn là một hôn quân háo sắc sao?
Khụ, cho dù hắn là hôn quân háo sắc, đó cũng chỉ là đối với Thiện Bảo nhà hắn!
- Trẫm nghe nói lần này ngươi mang theo con gái vào kinh?
A Li hòa trác liền vui vẻ, loại biến chuyển cấp tốc này làm cho hắn thật hưng phấn. Hoàng đế hỏi vấn đề này không phải là đại biểu cho hắn cảm thấy hứng thú với Hàm Hương? Cũng phải, Hàm Hương là thánh nữ Hồi tộc, trời sinh tự mang kỳ hương, hơn nữa xinh đẹp, Đại Thanh hoàng đế không có hứng thú mới là kỳ quái. Vì thế hắn cười gật đầu:
- Dạ, lần này thần vào kinh ý đặc biệt mang theo đứa con gái Hàm Hương mà thần tự hào nhất, chính là vì hiến cho Đại Thanh..
Hoàng đế bệ hạ.
Mấy chữ cuối cùng còn chưa nói ra, đã bị Càn Long cắt đứt:
- Trẫm đã biết, nếu đã như vậy, vậy ban cho Vĩnh Kỳ làm phúc tấn đi.
Vĩnh Kỳ còn quỳ lên thân hình chợt nhoáng lên một cái, có chút không dám tin. Làm cho Hàm Hương thành phúc tấn của hắn, vậy tiểu Yến tử đây? Vị trí đích phúc tấn của hắn, vĩnh viễn lưu cho tiểu Yến tử!
- Hoàng a mã, không thể a!
Vĩnh Kỳ càng nghĩ càng cảm thấy không thể cô phụ tiểu Yến tử, liền ôm quyền nói rõ tâm ý:
- Lần này A Li hòa trác tiến đến, là muốn đưa Hàm Hương hiến cho ngài, nhi thần sao có thể..
Chỉ cần liên lụy tới tiểu Yến tử, đầu óc của Vĩnh Kỳ liền bỏ nhà chạy ra ngoài.
Trong mắt Càn Long hiện tia hàn mang:
- Vậy sao? A Li hòa trác, ngươi cứ nói đi?
A Li hòa trác nhìn nhìn Vĩnh Kỳ, lại nhìn nhìn Càn Long khí thế bức người:
- Hết thảy nghe theo ý chỉ của hoàng đế bệ hạ.
Tuy rằng hắn muốn để cho Đại Thanh hoàng đế Càn Long làm con rể của mình, nhưng nhìn thái độ hiện giờ của hoàng đế.. hắn là đến lấy lòng Đại Thanh, mà không phải tới đắc tội hoàng đế.
- Nhưng mà hoàng a mã, nhi thần yêu tiểu Yến tử! Nhi thần sao có thể cưới người khác đâu?
Bị A Li hòa trác "phản bội", Vĩnh Kỳ chỉ có thể một mình phấn đấu.
- Được rồi, lui ra đi.
Càn Long không thèm nhìn Vĩnh Kỳ, trực tiếp phất tay.
- Hoàng a mã!
Vĩnh Kỳ còn muốn tiếp tục thuyết phục Càn Long, lại bị ánh mắt hắn ngăn lại.
- Không nghe được lời của trẫm sao?
- Nhi thần.. cáo lui.
Vĩnh Kỳ cắn chặt răng, hoàng a mã đã hoàn toàn thay đổi khiến hắn không hiểu biết, giữa hắn cùng tiểu Yến tử sao có thể cho người khác cắm vào?
Vĩnh Kỳ đi thẳng tới Từ Trữ cung, đi « vấn an » lão phật gia thương yêu hắn nhất.
Đem sự tình trong thái y viện giao cho Cố Ly Thư xử lý, Cố Vận An đi a ca sở.
Vĩnh Kỳ thì thào nói, đây là ý tưởng của hắn cho tới nay, hoặc là nói, là người khác chuốc ý nghĩ này cho hắn.
- Huynh đệ? Vĩnh Kỳ, ngươi đem Vĩnh Chương, Vĩnh Cơ bọn họ đều đặt ở chỗ nào? Cùng hai bao y nô tài xưng huynh gọi đệ, ngươi còn nói ngươi biết thân phận của mình?
Vĩnh Kỳ há miệng thở dốc, lời này nếu là bị người khác nói ra được, hắn tuyệt đối sẽ lập tức rống trở về. Nếu đặt ở ngày trước khi Càn Long còn chưa rõ ràng tỏ thái độ buông tha hắn, cho dù là Càn Long nói ra lời này phỏng chừng Vĩnh Kỳ vẫn sẽ cứng đầu "lý luận" một phen. Nhưng bây giờ không giống ngày xưa, hắn đã là a ca bị hoàng a mã bỏ quên.
A Li hòa trác cúi thấp đầu, yên lặng nghe Càn Long khiển trách Vĩnh Kỳ, hắn thật không ngờ vị ngũ a ca thoạt nhìn nhẹ nhàng phong độ này, thật không tưởng được.. làm người không thể nhìn qua tướng mạo!
Càn Long không tiếp tục quản ngũ a ca đang bị đả kích, quay đầu nhìn A Li hòa trác:
- A Li hòa trác.
- Thần ở!
Vị ngũ a ca là con ruột của hoàng đế bệ hạ, con ruột còn là như thế, mình chỉ là một hòa trác được Đại Thanh bao che, có thể tùy tiện xem thường?
Chỉ hi vọng Đại Thanh hoàng đế bệ hạ đừng tính toán dọc theo đường đi mình rêu rao.
Lúc này Càn Long chỉ muốn giải quyết việc khác.
Hàm Hương cùng Mông Đan bỏ trốn bảy lần, bảy lần! Tuy rằng mỗi lần đều bị bắt trở về, nhưng ai biết trong đoạn thời gian kia hai người từng phát sinh qua chuyện gì? Một nữ nhân phóng đãng như vậy, A Li hòa trác còn muốn hiến cho hắn, nghĩ hậu cung của hắn vật gì đều có thể tiến vào sao? Thật cho hắn là một hôn quân háo sắc sao?
Khụ, cho dù hắn là hôn quân háo sắc, đó cũng chỉ là đối với Thiện Bảo nhà hắn!
- Trẫm nghe nói lần này ngươi mang theo con gái vào kinh?
A Li hòa trác liền vui vẻ, loại biến chuyển cấp tốc này làm cho hắn thật hưng phấn. Hoàng đế hỏi vấn đề này không phải là đại biểu cho hắn cảm thấy hứng thú với Hàm Hương? Cũng phải, Hàm Hương là thánh nữ Hồi tộc, trời sinh tự mang kỳ hương, hơn nữa xinh đẹp, Đại Thanh hoàng đế không có hứng thú mới là kỳ quái. Vì thế hắn cười gật đầu:
- Dạ, lần này thần vào kinh ý đặc biệt mang theo đứa con gái Hàm Hương mà thần tự hào nhất, chính là vì hiến cho Đại Thanh..
Hoàng đế bệ hạ.
Mấy chữ cuối cùng còn chưa nói ra, đã bị Càn Long cắt đứt:
- Trẫm đã biết, nếu đã như vậy, vậy ban cho Vĩnh Kỳ làm phúc tấn đi.
Vĩnh Kỳ còn quỳ lên thân hình chợt nhoáng lên một cái, có chút không dám tin. Làm cho Hàm Hương thành phúc tấn của hắn, vậy tiểu Yến tử đây? Vị trí đích phúc tấn của hắn, vĩnh viễn lưu cho tiểu Yến tử!
- Hoàng a mã, không thể a!
Vĩnh Kỳ càng nghĩ càng cảm thấy không thể cô phụ tiểu Yến tử, liền ôm quyền nói rõ tâm ý:
- Lần này A Li hòa trác tiến đến, là muốn đưa Hàm Hương hiến cho ngài, nhi thần sao có thể..
Chỉ cần liên lụy tới tiểu Yến tử, đầu óc của Vĩnh Kỳ liền bỏ nhà chạy ra ngoài.
Trong mắt Càn Long hiện tia hàn mang:
- Vậy sao? A Li hòa trác, ngươi cứ nói đi?
A Li hòa trác nhìn nhìn Vĩnh Kỳ, lại nhìn nhìn Càn Long khí thế bức người:
- Hết thảy nghe theo ý chỉ của hoàng đế bệ hạ.
Tuy rằng hắn muốn để cho Đại Thanh hoàng đế Càn Long làm con rể của mình, nhưng nhìn thái độ hiện giờ của hoàng đế.. hắn là đến lấy lòng Đại Thanh, mà không phải tới đắc tội hoàng đế.
- Nhưng mà hoàng a mã, nhi thần yêu tiểu Yến tử! Nhi thần sao có thể cưới người khác đâu?
Bị A Li hòa trác "phản bội", Vĩnh Kỳ chỉ có thể một mình phấn đấu.
- Được rồi, lui ra đi.
Càn Long không thèm nhìn Vĩnh Kỳ, trực tiếp phất tay.
- Hoàng a mã!
Vĩnh Kỳ còn muốn tiếp tục thuyết phục Càn Long, lại bị ánh mắt hắn ngăn lại.
- Không nghe được lời của trẫm sao?
- Nhi thần.. cáo lui.
Vĩnh Kỳ cắn chặt răng, hoàng a mã đã hoàn toàn thay đổi khiến hắn không hiểu biết, giữa hắn cùng tiểu Yến tử sao có thể cho người khác cắm vào?
Vĩnh Kỳ đi thẳng tới Từ Trữ cung, đi « vấn an » lão phật gia thương yêu hắn nhất.
Đem sự tình trong thái y viện giao cho Cố Ly Thư xử lý, Cố Vận An đi a ca sở.