THÁI Y VẬN AN
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Chương 182 :(a)
- Nếu như nói Hàm Hương ôm bệnh mà chết, như vậy phải có thời gian sinh bệnh. Vĩnh Kỳ, ngươi là a ca, phúc tấn của mình sinh bệnh, là cần thỉnh thái y.
- Vậy phải làm sao bây giờ? Nếu mời thái y, chúng ta không phải liền bại lộ sao?
Phúc Nhĩ Thái đau đầu nâng trán:
- Vẫn là nói làm cho người ta đóng giả thích khách, mà Hàm Hương là gặp chuyện bỏ mình?
- Như vậy cũng không được.
Phúc Nhĩ Khang lắc đầu phủ định:
- Nếu là gặp chuyện, phải có thích khách. A ca phúc tấn gặp chuyện không có khả năng nhẹ nhàng như vậy liền bỏ qua, đến lúc đó quan binh cả thành bắt người, chúng ta làm sao tìm được "thích khách" đây?
- Điểm này không cần lo lắng, Hồi Cương chúng tôi có một loại thánh dược tên là Ngưng Hương hoàn, có thể khư độc giảm đau, là thuốc hay cứu mạng.
Mông Đan nói.
- Nói như vậy thì không cần thỉnh thái y!
Hai mắt mọi người tỏa sáng, Hàm Hương có mâu thuẫn với thái y Đại Thanh, tin tưởng thánh dược Hồi Cương có thể trị liệu được mình cũng không có gì đáng trách.
- Nhưng vẫn còn cần lo lắng một vấn đề.
Tiêu Kiếm lại giội nước lạnh.
- Ngươi nói.
- Hàm Hương sinh bệnh nặng, ngoại trừ chúng ta, còn cần có người bên trong biết. Bằng không cho dù Hàm Hương có sinh bệnh, cũng chẳng thấm vào đâu.
Trong khoảnh khắc mọi người có chút trầm mặc. Không mời thái y, bọn hắn làm sao nói cho người trong cung biết? Lèm nhèm đi tìm hoàng thượng nói? Điều này hiển nhiên là không thể nào.
- Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?
Tiêu Kiếm ra vẻ suy nghĩ thật lâu:
- Nếu không thể mang người vào cung cho người khác xem, chúng ta có thể cho người trong cung đi ra xem Hàm Hương a!
- Điểm này không thể thực hiện được.
Vĩnh Kỳ lắc đầu:
- Tiêu Kiếm ngươi có điều không biết, tuy ta có không ít huynh đệ, nhưng rất xa lạ, hơn nữa cho dù tìm bọn họ cũng sợ bọn họ sẽ mang theo thái y tới thăm.
- Ở trong cung chẳng lẽ các ngươi không quen biết người nào sao?
Ngữ khí Tiêu Kiếm có chút sốt ruột hỏi.
Khó được im lặng tiểu Yến tử hai mắt tỏa sáng:
- Vĩnh Kỳ, Nhĩ Khang, đã quên sao? Còn có Tử Vi a!
- Đúng vậy!
Tử Vi có thể giúp bọn họ làm chứng Hàm Hương thật sự sinh bệnh, cũng sẽ không bán đứng bọn họ không phải sao?
- Nhưng hiện tại Tử Vi bị hoàng a mã nhốt trong Thục Phương trai..
Chẳng những không cho Tử Vi đi ra, lại càng không cho bọn họ đi vào.
- Tử Vi là ai?
Lúc xuôi nam từng gặp qua Tử Vi, nhưng hiện tại Tiêu Kiếm chỉ có thể giả ngu, ai bảo đây là lần đầu tiên bọn họ mới nhắc tới sự tồn tại của Tử Vi đâu.
- Tiêu Kiếm, ta nói cho ngươi nghe nha, con người Tử Vi tốt lắm, chẳng những cầm kỳ thi họa mọi thứ tinh thông, người còn rất tốt đâu..
Tiểu Yến tử oán niệm:
- Nhưng lại bị hoàng.. hoàng thượng nhốt lại rồi.
- Nghe các ngươi nói như vậy, ta cũng biết vị Tử Vi cô nương này là ai. Các ngươi thật sự làm cho ta kính nể!
Tiêu Kiếm hung hăng thổi phồng tiểu Yến tử cùng Tử Vi một trận.
- Trong cung nếu có người hỗ trợ, vậy không thể tốt hơn!
Tiêu Kiếm được đám người tiểu Yến tử nhiệt tình giữ lại, lưu trong Hội Tân lâu.
Đặt ở trước kia, Phúc Nhĩ Khang tuyệt đối sẽ nhiệt tình chiêu đãi Tiêu Kiếm, nhưng bây giờ chức vị của Phúc Luân bị hàng, Lệnh tần bị hạ xuống thường tại (đám người Phúc gia không có cơ hội tiến cung, Vĩnh Kỳ cũng không vào cung nên không biết Ngụy thị đã bị ném đi tân nhân khố), trong nhà đã phân phát không ít nha hoàn, hiện tại Phúc gia không còn phong quang vô hạn như trước kia.
- Vậy phải làm sao bây giờ? Nếu mời thái y, chúng ta không phải liền bại lộ sao?
Phúc Nhĩ Thái đau đầu nâng trán:
- Vẫn là nói làm cho người ta đóng giả thích khách, mà Hàm Hương là gặp chuyện bỏ mình?
- Như vậy cũng không được.
Phúc Nhĩ Khang lắc đầu phủ định:
- Nếu là gặp chuyện, phải có thích khách. A ca phúc tấn gặp chuyện không có khả năng nhẹ nhàng như vậy liền bỏ qua, đến lúc đó quan binh cả thành bắt người, chúng ta làm sao tìm được "thích khách" đây?
- Điểm này không cần lo lắng, Hồi Cương chúng tôi có một loại thánh dược tên là Ngưng Hương hoàn, có thể khư độc giảm đau, là thuốc hay cứu mạng.
Mông Đan nói.
- Nói như vậy thì không cần thỉnh thái y!
Hai mắt mọi người tỏa sáng, Hàm Hương có mâu thuẫn với thái y Đại Thanh, tin tưởng thánh dược Hồi Cương có thể trị liệu được mình cũng không có gì đáng trách.
- Nhưng vẫn còn cần lo lắng một vấn đề.
Tiêu Kiếm lại giội nước lạnh.
- Ngươi nói.
- Hàm Hương sinh bệnh nặng, ngoại trừ chúng ta, còn cần có người bên trong biết. Bằng không cho dù Hàm Hương có sinh bệnh, cũng chẳng thấm vào đâu.
Trong khoảnh khắc mọi người có chút trầm mặc. Không mời thái y, bọn hắn làm sao nói cho người trong cung biết? Lèm nhèm đi tìm hoàng thượng nói? Điều này hiển nhiên là không thể nào.
- Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ?
Tiêu Kiếm ra vẻ suy nghĩ thật lâu:
- Nếu không thể mang người vào cung cho người khác xem, chúng ta có thể cho người trong cung đi ra xem Hàm Hương a!
- Điểm này không thể thực hiện được.
Vĩnh Kỳ lắc đầu:
- Tiêu Kiếm ngươi có điều không biết, tuy ta có không ít huynh đệ, nhưng rất xa lạ, hơn nữa cho dù tìm bọn họ cũng sợ bọn họ sẽ mang theo thái y tới thăm.
- Ở trong cung chẳng lẽ các ngươi không quen biết người nào sao?
Ngữ khí Tiêu Kiếm có chút sốt ruột hỏi.
Khó được im lặng tiểu Yến tử hai mắt tỏa sáng:
- Vĩnh Kỳ, Nhĩ Khang, đã quên sao? Còn có Tử Vi a!
- Đúng vậy!
Tử Vi có thể giúp bọn họ làm chứng Hàm Hương thật sự sinh bệnh, cũng sẽ không bán đứng bọn họ không phải sao?
- Nhưng hiện tại Tử Vi bị hoàng a mã nhốt trong Thục Phương trai..
Chẳng những không cho Tử Vi đi ra, lại càng không cho bọn họ đi vào.
- Tử Vi là ai?
Lúc xuôi nam từng gặp qua Tử Vi, nhưng hiện tại Tiêu Kiếm chỉ có thể giả ngu, ai bảo đây là lần đầu tiên bọn họ mới nhắc tới sự tồn tại của Tử Vi đâu.
- Tiêu Kiếm, ta nói cho ngươi nghe nha, con người Tử Vi tốt lắm, chẳng những cầm kỳ thi họa mọi thứ tinh thông, người còn rất tốt đâu..
Tiểu Yến tử oán niệm:
- Nhưng lại bị hoàng.. hoàng thượng nhốt lại rồi.
- Nghe các ngươi nói như vậy, ta cũng biết vị Tử Vi cô nương này là ai. Các ngươi thật sự làm cho ta kính nể!
Tiêu Kiếm hung hăng thổi phồng tiểu Yến tử cùng Tử Vi một trận.
- Trong cung nếu có người hỗ trợ, vậy không thể tốt hơn!
Tiêu Kiếm được đám người tiểu Yến tử nhiệt tình giữ lại, lưu trong Hội Tân lâu.
Đặt ở trước kia, Phúc Nhĩ Khang tuyệt đối sẽ nhiệt tình chiêu đãi Tiêu Kiếm, nhưng bây giờ chức vị của Phúc Luân bị hàng, Lệnh tần bị hạ xuống thường tại (đám người Phúc gia không có cơ hội tiến cung, Vĩnh Kỳ cũng không vào cung nên không biết Ngụy thị đã bị ném đi tân nhân khố), trong nhà đã phân phát không ít nha hoàn, hiện tại Phúc gia không còn phong quang vô hạn như trước kia.