Đam Mỹ [Edit] Thái Y Vận An (Tống Quỳnh Dao) - Tử Nguyệt Điệp Lạc

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi GiangNgan, 19 Tháng bảy 2024.

  1. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 187 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Xử lý xong Vĩnh Kỳ cùng tiểu Yến tử, Càn Long mới bố thí ánh mắt nhìn qua Phúc gia huynh đệ, Tử Vi cùng Mông Đan còn có Hàm Hương.

    Càn Long trực tiếp gọi thị vệ đưa tới hai lồng heo.

    Hàm Hương lập tức luống cuống, liên tục giãy dụa, hai mắt đẫm nước mắt nhìn Càn Long:

    - Không, ngươi không thể đối với ta như vậy, ta là Hồi Cương công chúa, là Hồi Cương thánh nữ, các ngươi không thể đối với ta như vậy!

    Thanh âm Hàm Hương lúc này thật bén nhọn, hoàn toàn không còn như lúc trước, chói tai làm cho Thiện Bảo không khỏi nhíu mày.

    Càn Long liền phát hiện, chụp lấy chặn giấy bạch ngọc trên bàn ném về hướng Hàm Hương:

    - Câm miệng cho trẫm!

    Khí lực của Càn Long không nhỏ, Hàm Hương bị ném trúng, trên trán lập tức vỡ ra, máu liền tuôn tràn, nhỏ lên quần áo, mà bản thân Hàm Hương cũng choáng váng.

    Như lời Hàm Hương đã nói nàng là công chúa Hồi Cương, người Hồi tôn nàng làm thánh nữ, toàn bộ thứ tốt đều hiến cho nàng, mọi người đều không đành lòng trách móc nặng nề nàng, lại càng không cần phải nói động thủ với nàng.

    Cho dù là vì nàng cùng Mông Đan bỏ trốn, chọc giận A Li hòa trác bị truy bắt trở về cũng chỉ nghe thở dài, tận lực khuyên bảo nàng, muốn nàng chặt đứt lui tới với Mông Đan mà thôi, thậm chí còn không mở miệng nhục mạ một lời nào.

    Cũng vì vậy Hàm Hương cho rằng hết thảy những gì nàng lấy được đều là đương nhiên, hưởng thụ thân phận mang tới hết thảy, rồi lại khinh thường thân phận của mình, càng thêm không muốn vì thế mà trả giá.

    Hàm Hương càng nghĩ càng cảm thấy mình không sai, ánh mắt tan rả lại khôi phục, sau đó thẳng tắp nhìn thẳng mặt Càn Long.

    Tướng mạo Vĩnh Kỳ không sai, nhưng còn kém hơn Càn Long một ít, hơn nữa Càn Long còn có khí độ đế vương, Vĩnh Kỳ càng kém cỏi hơn nhiều.

    Nhìn chằm chằm mặt Càn Long, trong đầu Hàm Hương chỉ hiện lên một câu: Nếu lúc trước nàng cần gả cho người là hắn, nàng sẽ khuyên Mông Đan buông tha, nàng sẽ vì dân chúng Hồi Cương nghe lời của cha nàng, ngoan ngoãn lưu lại trong hoàng cung.

    Thiện Bảo trừng mắt nhìn Càn Long, người này đã ở độ tuổi như vậy, vẫn không quên trêu hoa ghẹo nguyệt!

    Không hiểu vì sao bị trừng mắt Càn Long thập phần vô tội nhìn Thiện Bảo, hắn thật là trong sạch! Đây là hắn lần đầu tiên nhìn thấy nữ nhân này, không quan hệ gì với hắn!

    Mắt thấy ánh mắt Hàm Hương ngày càng nóng cắt, Thiện Bảo vô cùng buồn bực:

    - Đem người che miệng, ném ra đi!

    Người hầu trong Dưỡng Tâm điện đều biết, lời của Nữu Cỗ Lộc đại nhân còn hữu hiệu hơn cả hoàng thượng, nhưng Nữu Cỗ Lộc đại nhân rất ít hạ lệnh cho bọn họ. Bọn thị vệ cơ hồ lập tức xuất ra khăn nhét vào miệng Mông Đan cùng Hàm Hương, chuẩn bị đem hai người đi ngâm lồng heo.

    Thanh âm Càn Long chậm rãi vang lên:

    - Đem thi thể hai người này đưa tới cho A Li hòa trác.

    - Dạ.

    - Ngô Thư, nghĩ chỉ. Phúc Nhĩ Khang Phúc Nhĩ Thái cấu kết phản tặc Bạch Liên giáo, đại nghịch bất đạo, đem hai người nhốt vào thiên lao, đợi cùng phản tặc Tiêu Kiếm đưa ra Ngọ môn chém đầu. Phúc Luân dạy con không nghiêm, hiện trích đi mũ miện, vĩnh không thu nhận!

    Sắc mặt Phúc gia huynh đệ trắng bệch, thánh chỉ vừa ra, bọn hắn làm gì còn đường sống? Hiện tại chỉ là sống thời gian dài ngắn mà thôi.

    Phúc Nhĩ Thái hận, hắn hận a mã cùng ngạch nương của mình chỉ xem trọng Phúc Nhĩ Khang, đem mình xem thành đá kê chân trải đường cho Phúc Nhĩ Khang. Vì Phúc Nhĩ Khang, hắn phải cùng Vĩnh Kỳ xưng huynh gọi đệ, vì Phúc Nhĩ Khang hắn phải buông tha cho tiểu Yến tử mà mình yêu nhất. Hiện giờ vì Phúc Nhĩ Khang, khối đá kê chân như hắn bị liên lụy, lâm vào trong tử cục.

    Hắn không rõ hắn cũng không kém hơn Phúc Nhĩ Khang, thậm chí ở phương diện khác còn giỏi hơn, vì sao người khác nhìn qua vĩnh viễn cũng không phải hắn?

    Lúc bị nhốt vào thiên lao, Phúc Nhĩ Thái giật mình nhớ được làm cho mình lâm vào tử cục lần này chính là Tiêu Kiếm "một tiêu một kiếm đi giang hồ"! Bởi vì Tiêu Kiếm là phản tặc Bạch Liên giáo!

    Càn Long cũng là muốn kết quả này, nếu Phúc Nhĩ Thái không nghĩ ra thì hắn sẽ tìm người hướng dẫn suy nghĩ cho tiểu tử kia. Khi ba người cùng bị nhốt trong thiên lao, như vậy hiệu quả sẽ phi thường không sai.

    Về phần Hạ Tử Vi, cuối cùng bị đuổi về Tế Nam, chỉ có một mình nàng, ở bên mộ Hạ Vũ Hà xây một nhà gỗ, cho nàng đi thủ mộ cho Hạ Vũ Hà, cùng mẹ của nàng nói về nam nhân mà nàng yêu, giống như lúc trước Hạ Vũ Hà kể cho Hạ Tử Vi nghe về Càn Long.
     
  2. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 187 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau hôm Vĩnh Kỳ mang theo tiểu Yến tử rời khỏi kinh thành, Càn Long đi đại lao Hình bộ gặp đường chủ Bạch Liên giáo.

    Hiện tại Tiêu Kiếm không còn dáng vẻ tiêu sái lúc trước, toàn thân máu đen, hai móc sắt xuyên qua xương bả vai, đem thân thể hắn treo lơ lửng trên tường, miệng vết thương còn đang chảy máu.

    Kỳ thật tổn thương cũng đã được cầm máu, nhưng sau khi Phúc gia huynh đệ bị nhốt vào, Phúc Nhĩ Thái lại "quan tâm" thương thế của hắn, lúc nâng đỡ hắn lại đem miệng vết thương của hắn vạch trần lần nữa.

    Phúc Nhĩ Khang nén giận em trai của mình nên đẩy Phúc Nhĩ Thái, tự mình nâng, kết quả làm tổn thương càng thêm tổn thương.

    Càn Long vừa lộ mặt, Tiêu Kiếm hữu khí vô lực đột nhiên dữ tợn lên:

    - Hôn quân! Ta muốn giết ngươi!

    - Phương Nghiêm?

    Càn Long vẫn thản nhiên, đám phản tặc Bạch Liên giáo người nào chứng kiến hắn mà không mắng hắn hôn quân? Hoặc là nói ở trong mắt Bạch Liên giáo, trừ phi là người của bọn hắn ngồi lên ngôi vị hoàng đế, người khác đều là hôn quân.

    Tiêu Kiếm xì một tiếng khinh miệt, quay đầu sang nói khác tỏ vẻ khí khái.

    - Phương Nghiêm, ngươi không muốn biết Phương Từ là ai sao?

    Thiện Bảo lạnh mặt hỏi.

    Bị trạc trúng điểm yếu Tiêu Kiếm còn chưa có phản ứng gì, Càn Long đã kích động.

    Thấy không, Thiện Bảo nhà hắn đang bảo hộ hắn!

    Sớm biết sẽ có thu hoạch này, cho dù đào đất ba xích hắn cũng phải sớm bắt được Tiêu Kiếm!

    Thiện Bảo xem thường ánh mắt cực nóng của người nào đó, vẫn nhìn chằm chằm Tiêu Kiếm.

    - Các ngươi..

    Tiêu Kiếm cắn răng, trong nội tâm trải qua một phen tranh đấu.

    Là người Bạch Liên giáo trọng yếu, hay là muội muội Phương Từ trọng yếu?

    Những người trong Bạch Liên giáo trung thành với hắn lần này đều đi theo hắn vào kinh, hôm trước bị đưa ra chém đầu răn chúng. Còn lại không có liên hệ gì với hắn, thậm chí còn có chút nhìn nhau không vừa mắt. Hơn nữa lần trước Càn Long xuôi nam hành thích thất bại, bọn hắn tổn thất không ít người, mà lúc đó Tiêu Kiếm không cứu viện, càng làm cho bọn họ có càng nhiều dị nghị với đường chủ như Tiêu Kiếm.

    Lúc trước Tiêu Kiếm sở dĩ gia nhập Bạch Liên giáo, cha của hắn Phương Chi Hàng cũng là một nguyên nhân, một nguyên nhân khác hắn cho rằng gia nhập sẽ giúp hắn báo thù. Ở trong lòng Tiêu Kiếm Bạch Liên giáo chỉ là công cụ báo thù mà thôi.

    Mà Phương Từ là thân nhân duy nhất còn lại của hắn, là em gái ruột thịt của hắn!

    Bên nặng bên nhẹ, vừa xem hiểu ngay.

    Sau một lúc lâu Thiện Bảo lại nói:

    - Nghĩ thông suốt?

    - Ta nói cho các ngươi biết, các ngươi thật sự sẽ nói cho ta biết tiểu Từ đang ở nơi nào? Thật sự sẽ bỏ qua tiểu Từ sao?

    Thiện Bảo cùng Càn Long nhìn Tiêu Kiếm không nói gì.

    - Được, ta nói! Nhưng các ngươi phải nói cho ta biết trước, tiểu Từ ở nơi nào.

    - Việc này không có vấn đề.

    Càn Long nói:

    - Em gái của ngươi, kỳ thật ngươi cũng đã gặp. Lúc xuôi nam ngươi không phải đã hoài nghi sao? Bằng không vì sao lại đi vào kinh thành đây?

    - Các ngươi nói..

    Tiêu Kiếm mở to hai mắt, bởi vì quá mức kích động liền động tới vết thương trên vai.

    - Em gái của ngươi Phương Từ, chính là tiểu Yến tử.

    Thiện Bảo khẳng định nói.

    - Nàng chính là tiểu Từ.. nàng chính là tiểu Từ..

    Cha, mẹ, thấy được sao? Con tìm được tiểu Từ, tiểu Từ còn sống, còn sống..

    - Hiện tại ngươi nên nói cho ta biết, dư nghiệt còn lại của Bạch Liên giáo, ở nơi nào?

    - Ha ha..

    Tiêu Kiếm chỉ cười mà không nói lời nào.
     
  3. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 188 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Xem ra ngươi là không muốn nói.

    Thanh âm Càn Long lãnh đạm:

    - Tuy trẫm để cho lão ngũ mang theo tiểu Yến tử rời khỏi kinh thành, nhưng hai người bọn họ cũng không có cưỡi ngựa, trẫm muốn tiếp tục đem bọn họ mang về thật dễ dàng. Phương Nghiêm, ngươi muốn nhìn thấy tiểu Yến tử chết trước mặt ngươi sao?

    Tiêu Kiếm mở to hai mắt, sau một lúc lâu vô lực gục đầu xuống:

    - Ta nói cho các ngươi biết.

    Hướng phương nam kinh thành, từ quan đạo đi tới, sẽ trải qua một trấn nhỏ, tên gọi thôn Chính Nghĩa, trong trấn thậm chí có « nha môn » cùng « quan binh ». Trong thôn Chính Nghĩa, mặc kệ nam nữ già trẻ, tất cả đều là người Bạch Liên giáo.

    Từ lúc ban đầu Bạch Liên giáo thành lập thì thôn Chính Nghĩa đã tồn tại, khi đó chỉ là một thôn trang nhỏ bình thường mà thôi. Sau đó giáo chủ vì cung cấp cho những người không biết võ công cùng nhi đồng tuổi nhỏ một địa phương ổn định, đã đem thôn trang mà mình sinh ra xem thành đại bản doanh của Bạch Liên giáo. Trải qua vài năm cố ý phát triển, thôn trang nhỏ lúc trước biến thành một trấn nhỏ, vì không muốn bị người chú ý không cho quan phủ tiến vào chiếm giữ, còn sớm xây dựng ra một nha môn của riêng mình.

    Nha môn thành lập quá mức quang minh chính đại, « huyện lệnh » cũng quá chính khí nghiêm túc, những người từ bên ngoài đến tạm ở đừng nói là tiểu thương bình thường, du khách, dù là tri châu tri phủ cùng tuần phủ chỉ sợ cũng tin là thật sự.

    Từ thời kỳ Khang Hi, hoàng đế bắt đầu thanh trừ Bạch Liên giáo, quét dọn thật nhiều phân đà, phân đường, thời kỳ Ung Chính càng thêm nghiêm khắc, sau đó Càn Long kế vị càng muốn trừ tận gốc Bạch Liên giáo.

    Bạch Liên giáo trải qua ba đời hoàng đế dùng thủ đoạn sắt máu, đã như nỏ mạnh hết đà, cho tới bây giờ chỉ còn lại hai đường khẩu thực lực hơi có chút mạnh mẽ.

    Một là lúc Càn Long nam tuần hội chùa ám sát bị bắt giết, mười không còn một.

    Một là do Tiêu Kiếm đầu lĩnh, lần này hành động trong kinh thành lại bị sớm có phòng bị, hoặc là nói Dận Chân chờ bọn hắn tới cửa liền bắt lấy, chém đầu ở Ngọ môn, hiện tại chỉ còn Tiêu Kiếm mà thôi.

    Chiếm được tin tức, Càn Long cùng Thiện Bảo rời khỏi đại lao, cả quá trình đều không hề nhìn qua Phúc gia huynh đệ.

    Đối với Phúc gia huynh đệ, hoặc là nói tính tình của Phúc Nhĩ Khang bọn họ vẫn có chút hiểu biết, cho dù chỉ liếc nhìn sơ lược một cái cũng bị hắn cho rằng thưởng thức hắn, không muốn bỏ qua « thanh niên tài tuấn » như hắn.

    - Để Triệu Huệ dẫn người đi Chính Nghĩa thôn.

    Trở lại Dưỡng Tâm điện, Càn Long viết một phần mật chỉ để người Niêm Can xử đi tìm Triệu Huệ.

    Trong thôn Chính Nghĩa có người già, nữ nhân, nhi đồng nhưng kết quả đều chỉ có một. Không phải Càn Long quá mức máu lạnh tàn nhẫn, có một câu nói đúng, diệt cỏ không tận gốc, hậu hoạn vô cùng.

    Năm đó Càn Long thầm nghĩ chỉ giết một mình Phương Chi Hàng, nhưng vợ của hắn lại tự sát, lưu lại một trai một gái. Vừa lúc đứa con trai lại bị bạn thân cũng là người Bạch Liên giáo của Phương Chi Hàng mang đi, thành sư phụ, sau đó vì tìm Càn Long báo thù còn gia nhập Bạch Liên giáo.

    Ai ngờ được trong Chính Nghĩa thôn đều là người của Bạch Liên giáo, sẽ tiếp tục dạy nhi đồng làm phản tặc nữa hay không đây?

    Hắn không muốn đi đổ!

    Triệu Huệ vừa nhận được thánh chỉ liền lập tức khởi hành đi quân doanh trú đóng ngoài thành, mang theo binh lính đi thẳng tới Chính Nghĩa thôn.

    Dùng hai ngày Triệu Huệ đi tới thôn trấn nhỏ kia. Nhìn cảnh tượng một mảnh phồn hoa, vui vẻ hòa thuận, nếu không phải biết bọn họ là người gì, chỉ sợ thật sự sẽ bị bọn họ lừa gạt.

    Bọn lính chia làm mấy đội đem toàn thôn bao vây.

    Người trong thôn hoàn toàn không phát hiện có binh lính vây quanh, hoặc là bọn hắn cũng thật không ngờ nơi này đã bị bại lộ.

    Theo Triệu Huệ ra lệnh một tiếng, bắt đầu thanh trừ dư nghiệt của Bạch Liên giáo.

    Vĩnh Kỳ cầm bạc, còn chưa rời khỏi kinh thành thì nghe được tin tức mình bị bệnh nặng, thậm chí còn có vài thái y đi phủ đệ của hắn khám bệnh, nhưng lúc đi ra toàn bộ đều trầm mặc.

    Lúc trước ngũ phúc tấn cũng bệnh nặng, mọi người đều nghĩ do thủy thổ bất phục, sau đó ngũ phúc tấn đã chết, bọn họ cũng chỉ cảm thấy đáng tiếc nhưng cũng không nghĩ nhiều.

    Thế nhưng ngũ phúc tấn vừa chết, ngũ a ca liền bệnh nặng, chuyện này thật sự là quá xảo hợp!
     
  4. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 188 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Lúc ngũ phúc tấn chết có lẽ là bị ôn dịch, cho nên có thể lây bệnh! Hơn nữa biểu tình của thái y, càng làm cho dân chúng càng thêm tin tưởng điểm này.

    Vì thế những kẻ tò mò đều đi đường vòng qua phủ đệ ngũ a ca, sợ mình sẽ bị lây bệnh.

    "Bệnh tình" của ngũ a ca thông qua thái y truyền ra, Vĩnh Kỳ luôn quan tâm kết cục của "chính mình" nên biết cũng rất nhanh, tâm tình hắn ngày càng trầm trọng.

    Nếu "chính mình" thật sự bệnh chết, vậy thật không còn cơ hội trở về.

    Nhưng mà mình không phải luôn hướng tới tự do sao? Không phải muốn cùng tiểu Yến tử cùng nhau trải qua cuộc sống khoái hoạt sao? Không quay về chẳng phải càng hợp ý với mình sao?

    Vì tiểu Yến tử, vì một nữ tử trái tim không ở trên người mình, toàn bộ hi sinh đều đáng giá sao?

    Mình thật sự yêu tiểu Yến tử? Loại tâm tình này suốt mười mấy năm hắn chưa từng gặp, nữ tử tươi sống như vậy không ngừng hấp dẫn ánh mắt của hắn.

    Nếu mình đã rời khỏi kinh thành, đã không còn là Ái Tân Giác La Vĩnh Kỳ, chỉ là Ngải Kỳ mà thôi..

    Rời khỏi kinh thành, rời khỏi hoàng a mã, dòng họ của mình không thể tiếp tục dùng, thậm chí cả tên mà hoàng a mã ban cho cũng bị tước đoạt..

    Toàn bộ chuyện này, thật là mình muốn sao?

    Vĩnh Kỳ không biết, hắn thật mê mang, nhất là sau khi cùng tiểu Yến tử sinh sống vài ngày.

    Bạc của bọn họ căn bản không chịu nổi thói quen tiêu tiền như nước, chưa qua vài ngày năm ngàn lượng cũng đã cạn kiệt. Cũng may hai người còn biết cần tìm một chỗ ở, trước khi hoàn toàn xài hết tiền đi vào một trấn nhỏ mua một tòa nhà ở lại.

    Tiểu Yến tử không biết chiếu cố cho người khác, nàng thậm chí còn không chiếu cố được cho chính mình. Lúc ở ngũ a ca phủ, tuy Vĩnh Kỳ không còn được cưng chiều, nhưng dù sao vẫn còn là một a ca, vẫn có cung nữ thái giám hầu hạ, tiểu Yến tử ăn mặc ở đi lại tự nhiên không cần Vĩnh Kỳ động thủ.

    Nhưng khi hắn không còn là ngũ a ca, toàn bộ đều phải do chính hắn đi làm, tiểu Yến tử chỉ biết chế tạo phiền toái mà thôi.

    Hắn tựa hồ cũng không yêu tiểu Yến tử nhiều như vậy, nhưng hết thảy đều đã chậm, trước một ngày Vĩnh Kỳ tỉnh ngộ, ngũ a ca Vĩnh Kỳ cũng đã qua đời, mà tin tức này rơi vào trong tai Vĩnh Kỳ thì đã qua thật nhiều ngày, cũng sớm hết thảy đều kết thúc.

    Sau này không còn Vĩnh Kỳ.

    Sau này chỉ có một người tên Ngải Kỳ.

    Ngũ a ca Vĩnh Kỳ, từng được hoàng thượng thật sủng ái, thậm chí còn có cơ hội thành hoàng tử kế thừa ngai vàng, hiện giờ cũng đã "chết bệnh", ngũ a ca phủ bị niêm phong, trong cung không còn ai nhắc tới ngũ a ca.

    Người đi trà lạnh, chính là như vậy.

    Thái y viện vẫn như ngày xưa, trong cung không còn kẻ đáng ghét tồn tại, cảm giác cả người đều dễ dàng hơn.

    - Hôm nay ai đi thỉnh mạch bình an cho thái hậu?

    Cố Vận An chợt hỏi.

    - Cố thái y, hôm nay là tôi đi Từ Trữ cung.

    Ngô thái y nói.

    - Tình huống thái hậu như thế nào?

    Cố Vận An hỏi.

    - Ai..

    Ngô thái y thở dài:

    - Thái hậu tuổi tác đã cao, còn bị tức giận, thân thể vốn là suy yếu, hiện giờ sợ là..

    Vô lực xoay chuyển.. lời của Ngô thái y còn chưa nói xong, bởi vì những lời này cũng là kiêng kỵ, vạn nhất bị chủ tử nghe qua, mạng nhỏ của hắn xong rồi.

    Cố Vận An gật đầu, không nói gì thêm.
     
  5. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 189 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chờ Cố Vận An thay xong quần áo, thị vệ đến đón hắn đi a ca sở cũng đã đến.

    - Mã pháp/ Cố thái y.

    Vĩnh Cơ cùng Khắc Thiện đang ngồi trên ghế chuẩn bị dùng bữa nhìn thấy Cố Vận An liền vội vàng đứng dậy hành lễ.

    Ban đầu Vĩnh Cơ cũng xưng hô Cố Vận An là thái y, nhưng sau khi biết thân phận tiên sinh dạy bọn họ, với quan hệ của tiên sinh cùng Cố Vận An, kêu thái y có chút không thích hợp. Kêu hoàng mã ma.. Vĩnh Cơ thật không mở miệng được, hoàng mã pháp.. nhưng hoàng mã pháp chân chính của hắn còn ở đây.. cuối cùng vẫn là Dận Chân lên tiếng giải cứu thập nhị bị rối rắm khiến đầu óc đều nhanh thắt lại.

    - Hôm nay vì sao lại có hai món canh?

    Cố Vận An ngồi xuống nhìn món ăn trên bàn có chút khó hiểu.

    Món ăn của bọn họ cũng không quá chú ý, mỗi ngày đều là năm món một canh, chưa bao giờ có ngoại lệ.

    - Mã pháp, đây là hoàng ngạch nương làm cho người ta đưa tới.

    Vĩnh Cơ trừng mắt thật ngây thơ:

    - Hoàng ngạch nương nói, con đọc sách vất vả, phải bồi bổ một chút.

    Cố Vận An cầm đũa, nhưng không cử động.

    - Làm sao vậy?

    Dận Chân có chút khó hiểu.

    - Tôi suy nghĩ, ăn xong bữa cơm này, xác suất còn sống của chúng ta có bao nhiêu.

    Cố Vận An thật nhận chân nói:

    - Tuy rằng tôi còn có chút đan dược giải độc, nhưng cũng không đủ chúng ta uống sau bữa ăn này a.

    Sắc mặt Dận Chân nháy mắt đen lại:

    - Tra!

    Chỉ một chữ, Huyết Tích tử nơi tăm tối liền động, đầu tiên tra chính là ngự trù, sau đó là cung nữ phụng mệnh lệnh của hoàng hậu đến tặng canh bổ.

    Ở trong cung đồ ăn của hoàng thượng, hoàng hậu, cùng một đám tần phi a ca cách cách đều do ngự trù nấu nướng, ngự trù cũng không ít, trù nghệ tốt nhất phụ trách chuẩn bị cho hoàng thượng cùng hoàng hậu còn có thái hậu, những người còn lại có chút tùy ý, đương nhiên, cũng không bài trừ phi tần nào chuyên điểm ngự trù nào chuẩn bị.

    Hôm nay toàn bộ món ăn đều cơ hồ bị động tay, dù là canh bổ của hoàng hậu cũng không ngoại lệ.

    - Tôi cũng không có đắc tội người nào a, hay là có ai xem mọi người không vừa mắt, tôi chỉ là bị tiện thể?

    Tự giác nhân duyên của mình tốt lắm Cố Vận An càng nghĩ càng cảm thấy được mình chỉ là bị liên lụy mà thôi.

    Vẻ mặt Dận Chân nghiêm túc:

    - Không cần cảm thấy mình sẽ được bỏ sót!

    Tin tức trong cung linh thông, có mấy người không biết mỗi ngày Cố Vận An sẽ đến a ca sở dùng bữa?

    Cuối cùng đồ ăn dọn xuống, do Huyết Tích tử nấu món mới.

    - Vì sao Huyết Tích tử chuyên môn ám sát ngay cả nấu ăn cũng biết?

    Cố Vận An cảm thấy rất ngược có hay không!

    - Huấn luyện Huyết Tích tử bao hàm cả việc nấu ăn sao?

    Cảm giác những Huyết Tích tử này lập tức lập gia đình cũng không có vấn đề.

    Đối với việc này, sắc mặt Huyết Tích tử thật lãnh đạm giải thích, ban đầu bọn họ nhận huấn luyện chỉ có võ công cùng kỹ xảo giết người, về phần xử lý miệng vết thương hoặc là chẩn bệnh đơn giản đều là mài luyện ra trong thực chiến.

    Về phần xuống bếp, đều do cuộc sống bức bách..

    Hôm sau chủ mưu hạ độc đã được dẫn tới Dưỡng Tâm điện, Cố Vận An, Dận Chân, thập nhị cùng Khắc Thiện đều ở.

    Nhìn nữ nhân quỳ bên dưới, Cố Vận An cảm thấy mình thật sự là vô tội!

    Kha Lý Diệp Đặc thị, mẹ đẻ của ngũ a ca Vĩnh Kỳ, hiện tại Du quý nhân, một người mẹ bị con mình coi thường còn chỉ trích, cũng là một nữ nhân tâm cơ thâm trầm.

    Lúc trước nàng nhờ con mình nên được phong làm Du phi, sau vì trải đường cho con mình hạ độc Vĩnh Chương, bị Càn Long hàng vị, Vĩnh Kỳ bị sửa lại ngọc điệp thành đứa con của Ngụy thị. Những ngày sau đó Du quý nhân không ngừng ngáng chân Ngụy thị, hạ thủ tàn nhẫn.

    Thật vất vả Ngụy thị đã chết, Du quý nhân còn chưa chờ được tin tức đứa con sửa lại ngọc điệp, lại nghe tin dữ Vĩnh Kỳ chết bất đắc kỳ tử.
     
  6. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 189 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thân thể Vĩnh Kỳ luôn khỏe mạnh, vì sao đột nhiên sẽ chết bất đắc kỳ tử đây? Tin tức bị phúc tấn Hồi Cương lây bệnh, Du quý nhân hoàn toàn không tin!

    Nếu như là bị lây bệnh, vì sao nô tài trong phủ ngũ a ca không có chuyện gì?

    Dù quý nhân dùng tất cả biện pháp biết được, ngay trong ngày tin tức Vĩnh Kỳ bị bệnh truyền ra, thái y viện viện sử Cố Vận An cùng một nam nhân từng đi qua ngũ a ca phủ, ngay sau đó Vĩnh Kỳ của nàng đã đi..

    Nếu nói chuyện của Vĩnh Kỳ không liên quan gì Cố Vận An, Du quý nhân hoàn toàn không tin!

    Mà nam nhân đi cùng Cố Vận An vào phủ đệ của Vĩnh Kỳ, cũng có thái giám từng nhìn thấy hắn xuất hiện trong sân viện thập nhị a ca.

    Nữ nhân trong cung, tham vọng quá đáng chính là sủng ái của hoàng đế, tương lai của con cái. Từ khi nàng gả cho Càn Long, chưa từng nhận được sủng ái, vì thế điều trọng yếu nhất của nàng chính là Vĩnh Kỳ.

    Trước kia Vĩnh Kỳ bị đưa cho Ngụy thị, nàng tốt xấu còn gặp được, nhưng mà bây giờ.. Vĩnh Kỳ không có, con trai của nàng đã chết, nàng còn có hi vọng gì?

    Tuy Du quý nhân không được Càn Long sủng ái, nhưng người dưới tay cũng không thiếu, đều là từ sau khi sinh Vĩnh Kỳ vì trải đường cho Vĩnh Kỳ nên xếp vào cái đinh, cho tới bây giờ Du quý nhân hoàn toàn bất chấp nhiều như vậy.

    Nàng cần thu dọn Cố Vận An, người thị vệ kia nàng cũng sẽ không lưu lại, về phần Vĩnh Cơ cùng Khắc Thiện.. đứa con của hoàng hậu, con trai trưởng tranh giành ngôi vị với Vĩnh Kỳ, tảng đá chặn đường lớn nhất của con trai nàng, đương nhiên không thể lưu lại!

    Dùng danh nghĩa hoàng hậu cho cung nữ Dương Thanh ở bên cạnh hoàng hậu, chuyên môn phụ trách chiếu cố phòng bếp của Khôn Trữ cung, vào cung đã hơn mười năm, ngày thường an phận nên có chút được hoàng hậu tín nhiệm.

    Trước kia Khôn Trữ cung loại bỏ không ít cái đinh của những phi tần khác, mà người lưu lại cũng bị hoàng hậu điều tra qua, có thể lưu lại đều là bản thân cùng gia đình trong sạch.

    Gia đình Dương Thanh thật sự trong sạch, cha mẹ còn sống, tỷ đệ hòa thuận, tiền tiêu vặt mỗi tháng đều đặn giao về trong nhà, nhưng trong sạch chỉ là người nhà, mà không phải Dương Thanh, hoặc là nói không phải Dương Thanh của hiện tại. Dương Thanh chân chính từ lúc mới vào cung đã chết trong sự kiện lục đục với nhau, thi thể bị ném vào giếng cạn lãnh cung.

    Hậu cung lớn như vậy, chỉ thiếu một hai cung nữ cũng không ai phát hiện, đồng dạng nhiều thêm một hai cung nữ cũng sẽ không bị phát hiện.

    Dương Thanh chết cũng không vài người biết, mà những người này sớm đem tiểu cung nữ dung mạo cũng không xuất chúng quên mất từ lâu.

    Lúc ấy Kha Lý Diệp Đặc thị đã trở thành Du phi trùng hợp thấy được, liền làm cho ngạch nương của mình dẫn theo một tỳ nữ tiến cung, trở thành Dương Thanh, đưa vào Trữ Tú cung. Mà Dương Thanh tựa hồ đã quên thân phận từ trước của mình, nguyên bản Dương Thanh nên làm nàng đều làm được. Mấy năm nay Dương Thanh cũng không về nhà thăm người thân, ấn tượng trong nhà đối với nàng vẫn là trước khi nàng nhập cung ngày trước.

    Hiện giờ vì báo thù cho Vĩnh Kỳ, Du quý nhân không chút do dự dùng xong viên quân cờ này. Đến lúc đó Cố Vận An cùng thập nhị a ca đã chết, manh mối cũng sẽ tới chỗ hoàng hậu mà đứt đi.

    Chỗ ngự thiện phòng, kẻ xuống tay cũng không phải ngự trù, mà là một tiểu thái giám nhóm lửa, chẳng qua sau khi bưng đồ ăn lên cho thập nhị a ca xong, tiểu thái giám bởi vì hạ độc cho một tần phi mà bị bắt, một đầu đụng chết trong cung điện của tần phi kia.

    Thông qua Niêm Can xử kiểm chứng, tiểu thái giám thông qua bao y kỳ Kha Lý Diệp Đặc thị tiến cung.

    Dận Chân nghe xong nói:

    - Đem Hoằng Lịch mời đến.

    Ám vệ còn chưa đi ra a ca sở, liền chứng kiến thân ảnh màu vàng sáng đã tới cách đó không xa.
     
  7. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 190 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hoàng a mã cùng tiểu ngạch nương, còn có hoàng tử mà hoàng a mã xem trọng bị hạ độc, Càn Long làm sao có thể ngồi yên?

    Thiện Bảo vừa nghe tin Cố Vận An bị người hạ độc cũng thập phần lo lắng, hai người còn chưa dùng xong bữa trưa liền vội vàng từ Dưỡng Tâm điện chạy tới a ca sở.

    Vừa vào cửa Thiện Bảo liền đánh giá cẩn thận Cố Vận An một phen, xác nhận hắn không có việc gì mới nhẹ nhàng thở ra, ngay sau đó thi lễ với Dận Chân.

    Bị đánh giá một trận Cố Vận An vô cùng cao hứng, Thiện Bảo mỹ nhân nhà hắn quan tâm hắn đâu, thấy không! Hắn thập phần khiêu khích liếc mắt nhìn Càn Long.

    Càn Long cúi đầu, không ngừng báo cho chính mình đây là tiểu ngạch nương, còn là ca ca của Thiện Bảo, không thể tức giận, không thể để ý!

    Dận Chân để Niêm Can xử đem tin tức tra được nói cho Càn Long, trên người Dận Chân còn tràn ngập hàn ý dày đặc.

    Hắn đúng là xem thường những nữ nhân trong hậu cung, nếu không phải Vận An nhạy bén, có lẽ toàn bộ mọi người đều tài trong tay nữ nhân kia!

    - Đem những tin tức này sửa sang lại thành sổ con, đem Kha Lý Diệp Đặc thị bắt lại, ngày mait rực tiếp đưa tới Dưỡng Tâm điện!

    Biểu tình Càn Long thập phần khó xem, hoàn toàn không có chút hảo cảm nào với Du quý nhân.

    Nói thật, Du quý nhân tướng mạo không sai, nhưng tâm cơ quá nặng, lúc còn là tiểu thư chưa lấy chồng đã biểu hiện đi ra, mang vào phủ thành cách cách biểu hiện càng thêm rõ ràng. Loại nữ nhân này luôn là loại mà Hoằng Lịch ghét nhất, cho nên dù nàng xinh đẹp vẫn không được cưng chiều.

    - Dạ!

    Huyết Tích tử cùng Niêm Can xử quỳ lĩnh mệnh.

    - Kha Lý Diệp Đặc thị, ngươi còn có gì muốn nói?

    Càn Long đem sổ con hung hăng ném lên mặt Du quý nhân, bởi vì dùng tới nội kình trực tiếp đánh ra một khối dấu vết trên mặt nàng, không bao lâu biến thành xanh tím lên.

    Vẻ mặt Du quý nhân không có chút biểu tình, không hề liếc mắt nhìn sổ con rơi trước mặt, phản ứng thản nhiên thoạt nhìn không hề có chút chịu ảnh hưởng:

    - Nô tì không có làm qua, tự nhiên không có gì muốn nói. Nếu hoàng thượng nhận định hạ độc Cố viện sử chính là nô tì, như vậy vô luận nô tì nói cái gì hoàng thượng cũng là không tin.

    Nghe xong lời của nàng, Càn Long tức giận nở nụ cười:

    - Nói như vậy, vẫn là trẫm oan uổng ngươi?

    Du quý nhân nhìn Càn Long, vẫn ngữ điệu bình thản:

    - Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc.

    Càn Long nhìn nàng:

    - Kha Lý Diệp Đặc thị, nguyên tưởng rằng ngươi cũng chỉ là một nữ nhân có chút tâm kế bình thường, hôm nay xem ra lại là trẫm coi khinh ngươi.

    Du quý nhân quỳ lên hai tay phút chốc siết chặt, cũng bởi vì tâm kế của nàng sao? Mấy năm nay nàng chịu khổ, hết thảy đều bởi vì tâm kế của nàng?

    Ha ha, thật sự là chuyện cười! Trong hậu cung này có mấy nữ nhân không có tâm kế? Nữ nhân hậu cung, nếu không có tâm cơ tự bảo vệ mình, đã sớm thành một đống xương trắng!

    Chẳng qua là bởi vì tâm kế, hoàng thượng, những nữ nhân ngài sủng ái qua người nào sạch sẽ! Vì cái gì chỉ riêng nàng, chỉ riêng nàng cần bởi vì lý do buồn cười này, ở trong phủ nhận bị làm khó dễ, trong cung bước đi gian nan, thậm chí còn cùng đứa con chia lìa, hiện giờ còn thiên nhân vĩnh cách, lưu lạc thành nông nỗi như thế?

    Nghĩ tới cuộc sống hai mươi mấy năm nay của mình, Du quý nhân không bảo trì được diễn cảm lãnh đạm, làm cho nữ nhân thoạt nhìn dịu dàng này có vẻ vô cùng dữ tợn.

    - Khắc Thiện, nữ nhân quả nhiên đều thật đáng sợ.

    Tiểu thập nhị ở một bên lôi kéo tay áo của thư đồng mình, từ tiểu Yến tử đến Lệnh phi, rồi đến thái hậu, cuối cùng là Du quý nhân, Vĩnh Cơ nghĩ mình gặp được những nữ nhân này, càng thêm kiên định ý nghĩ của mình.

    Khắc Thiện vỗ tay Vĩnh Cơ:

    - Ân, sau này chúng ta cũng không tới gần các nàng.

    Tiểu thập nhị trịnh trọng gật đầu, so sánh với những nữ nhân kia, quả nhiên Khắc Thiện là tốt nhất.

    Cố Vận An co rút khóe miệng, hai đứa nhỏ này thật sự là không thuần khiết!

    Vì sao Du quý nhân hạ độc, Niêm Can xử cùng Huyết Tích tử cũng nói qua, ngược lại là do hắn làm phiền Dận Chân cùng thập nhị còn có Khắc Thiện, điều này làm cho hắn thập phần oán niệm, nhất là khi đầu sỏ gây nên Vĩnh Kỳ vẫn còn sống!

    - Ta nói, Du quý nhân phải không, ngươi chỉ nghĩ « báo thù » cho đứa con hoàn toàn không nghĩ qua dùm cho ngươi, thậm chí còn oán hận ngươi, có nghĩ tới a mã ngạch nương cùng tộc nhân Kha Lý Diệp Đặc thị của ngươi hay không?
     
  8. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 190 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đây là điển hình chỉ nhận đứa con không tiếp thu cha mẹ, nếu nói là đứa con giỏi giang hiếu thảo thì cũng thôi, nhưng loại con trai tốt xấu chẳng phân biệt được, không tiếp thu mẹ ruột vô cùng bất hiếu. Tiếp tục so sánh, a mã ngạch nương của Du quý nhân từ nhỏ đem nàng phủng trong lòng bàn tay nuôi lớn đâu.

    Cho dù là nàng không biết thân phận Dận Chân, nhưng chỉ bằng dám đầu độc con trai trưởng đã đủ trị tội lỗi của cả gia tộc nàng.

    Sau khi Cố Vận An mở miệng, khuôn mặt vốn đã khôi phục bình thản của Du quý nhân lại bóp méo. Đây cũng là Cố Vận An nhắc tới chân đau của nàng, nàng không có nghĩ qua cho a mã ngạch nương của mình sao? Không, nàng nghĩ tới, nghĩ rất rõ ràng. Biết a mã ngạch nương đối với mình tốt lắm, nhưng dù tốt thì thế nào, đều so ra kém con của mình, cho dù đứa con trai kia cũng không nhận thức nàng.

    - Xem ra là nghĩ tới.

    Thanh âm Dận Chân lộ ra rét lạnh vô hạn.

    Bị thanh âm bao hàm sát ý của Dận Chân kích thích, Du quý nhân thiếu chút nữa không thể kiểm soát chợt bình phục xuống:

    - Không hiểu các ngươi đang nói cái gì, cho dù ta không được sủng ái, cũng là phi tử của hoàng thượng, như thế nào cũng không tới phiên nô tài như các ngươi nói chuyện.

    - Đến bây giờ vẫn không quên đùa giỡn tâm cơ của ngươi.

    Càn Long cười lạnh một tiếng. Đây là đang nhắc nhở hắn nàng là nữ nhân của hoàng đế, không phải một ngoại thần có thể quản? Để cho hắn trước tiên chỉnh lý « nô tài » vượt quyền?

    Vẻ mặt Kha Lý Diệp Đặc thị ngưng lại, lập tức không lên tiếng cúi đầu, tựa hồ đối với việc Càn Long « lại hiểu lầm » chịu phận bất hạnh.

    - Nếu nàng đã quyết định cãi bưỡng tới cùng, vậy cũng không cần hỏi lại.

    Dận Chân cũng không muốn tiếp tục nhìn thấy nữ nhân này giả bộ.

    - Nhi thần biết.

    Càn Long nhìn qua Ngô Thư:

    - Làm cho người ta đem đồ vật bưng lên.

    Lúc nói lời này, hoàn toàn không thèm nhìn Du quý nhân.

    Du quý nhân nghe được Càn Long tự xưng, biểu tình trên mặt khiếp sợ, nam nhân này, hoàng thượng lại tự xưng nhi thần với nam nhân này! Thái thượng hoàng không phải đã sớm đi rồi sao?

    Lúc này Du quý nhân mới nhìn kỹ mặt Dận Chân, càng xem lòng nàng càng lạnh.

    Nàng từng gặp qua Dận Chân, nhưng khi đó Dận Chân đã là bộ dáng trung niên, hiện tại cẩn thận quan sát vô luận là khuôn mặt hay là thần thái cùng tiên hoàng không khác chút nào! Nếu nói duy nhất khác nhau, chính là nam nhân này càng tuổi trẻ hơn rất nhiều.

    Nam nhân cùng Cố Vận An cùng nhau hại đứa con của nàng, thật là tiên hoàng sao?

    Không đợi nàng có biểu hiện gì, Ngô Thư mang theo mấy thái giám đi vào, trên tay còn cầm cái khay. Thái giám buông khay trước mặt Du quý nhân, đem vải vạch trần, năm món hai canh liền bày trước mặt nàng.

    - Ngươi đã nói mình không có hạ độc, vài món đồ ăn này liền thưởng ngươi. Sau khi ngươi nếm qua, trẫm sẽ bỏ qua cho Ngạch Nhĩ Cát Đồ.

    Càn Long cùng Dận Chân bọn họ đều thật muốn biết, ở giữa đứa con cùng cha mẹ, Du quý nhân lựa chọn đứa con. Giữa mình cùng cha mẹ, nàng sẽ làm sao lựa chọn.

    Du quý nhân siết chặt hai tay, gân xanh nổi lên rõ ràng. Tuy nàng không biết hôm qua a ca sở bưng lên đồ ăn gì, nhưng nàng biết thập nhị a ca mỗi ngày có năm món ăn cùng một món canh, hơn nữa nàng còn để Dương Thanh đưa lên canh, trước mặt bày biện là cái gì nàng rõ ràng.

    Nơi này mỗi món ăn đều bị kê đơn, nếu ăn vào nàng nhất định phải chết!

    Lúc này nàng mới phát hiện, nàng nguyên lai cũng không kiên định như nàng tưởng tượng, nàng cũng không phải không sợ cái chết.

    Khi tử vong tới gần, nàng vẫn sợ hãi.

    - Như thế nào, Kha Lý Diệp Đặc thị, ngươi là muốn a mã ngạch nương của ngươi cùng ngươi cùng ăn sao?

    Ánh mắt Càn Long sắc bén.

    - Hoàng thượng, nô tì cũng không có làm gì thập nhị a ca cùng Cố thái y, vì sao một mực chắc chắn chính là nô tì gây nên?

    - Dương Thanh, à không, Tú Sương, ngươi thật sự không biết? Cha mẹ Dương Thanh lại không biết nữ nhân tên Dương Thanh kia đâu!
     
  9. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 191 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Du quý nhân mím môi, không nói gì.

    - Bộ dáng lợn chết không sợ nước sôi như vậy, làm sao lại đem đứa con bại bởi Ngụy thị rồi sao?

    Cố Vận An luôn giỏi về bổ đao, thanh âm hung hăng đâm một đao thẳng vào lòng Du quý nhân.

    - Ngu xuẩn!

    Đây là Dận Chân cấp cho câu trả lời.

    - Trẫm làm cho người ta đem ngươi mang đến, không phải là giằng co với ngươi, ngươi đã không có tâm tư ăn năn, tốt lắm..

    Càn Long nhìn qua Ngô Thư:

    - Ngô Thư, nghĩ chỉ, Ngạch Nghĩ Cát Đồ dạy nữ nhân không nghiêm, mưu hại hoàng tử, ngự tiền không thỏa đáng, hiện cách chức tước đi lông công, nhốt đánh vào thiên lao chờ thẩm. Thu hồi phong hào cáo mệnh của Kha Lý Diệp Đặc phúc tấn, bắt giữ chờ thẩm.

    Du quý nhân mở to hai mắt, tựa hồ có chút không dám tin Càn Long thật sự hạ chỉ.

    - Hiện tại ngươi hài lòng? Làm cho người trong nhà của ngươi cùng ngươi cùng nhau đi gặp Vĩnh Kỳ?

    - Không được sao?

    Du quý nhân cũng không kiên trì:

    - A mã ngạch nương cũng sẽ muốn gặp Vĩnh Kỳ, bọn họ thích hắn như vậy.

    Vĩnh Kỳ lấy thân phận a ca ở trong triều còn có chút danh vọng, toàn bộ dựa vào ngoại công Ngạch Nhĩ Cát Đồ, vì có thể giúp cho Vĩnh Kỳ có cơ hội kế vị, sau khi kế vị còn ngồi an ổn trên vị trí kia, ngoại công của hắn thật cố gắng.

    - Ngô Thư, đi tuyên chỉ.

    Du quý nhân nhìn Ngô Thư đi ra ngoài, cũng không khóc rống lên cầu Càn Long khai ân, vẫn lẳng lặng quỳ nơi đó như cũ.

    Vĩnh Kỳ, rất nhanh người một nhà chúng ta liền sum họp.

    - Khắc Thiện, ngũ a ca đã chết rồi sao?

    Vĩnh Cơ kéo lại tay áo thư đồng hỏi.

    - Đã không còn ngũ a ca, từ khi hắn cùng phản tặc Bạch Liên giáo cấu kết, đã không còn là ngũ a ca.

    - Các ngươi nói bậy!

    Du quý nhân quay đầu rống to:

    - Vĩnh Kỳ làm sao sẽ..

    - Ngay cả việc không tiếp thu mẹ ruột hắn còn làm được, còn có chuyện gì làm không được?

    Cố Vận An hoàn toàn không có chút hảo cảm với Du quý nhân:

    - Đứa con trai của ngươi vì tiểu Yến tử ngay cả Ngụy thị cũng quên ở sau ót, ngươi không phải còn tham vọng quá đáng hắn còn nhớ ngươi đi.

    - A, đúng rồi, ngươi có biết hay không, vì tiểu Yến tử, ngay cả phúc tấn của mình Vĩnh Kỳ đều đưa cho nam nhân khác.

    - Ngươi câm miệng!

    Bị Cố Vận An liên tục đâm vào ổ tim Du quý nhân rống to.

    - Đem miệng của nàng bịt lại!

    Dận Chân phất tay, thị vệ lập tức lấy vải bố cũng không quá sạch sẽ nhét vào miệng Du quý nhân.

    Mảnh vải bố kia thật sự là không sạch sẽ, cũng không biết lúc trước dùng làm cái gì, hương vị gay mũi kích thích Du quý nhân làm cho nàng liên tục buồn nôn. Nhưng tay nàng bị chế trụ nên không cách nào kéo mảnh vải đi ra.

    Tuy Du quý nhân không được cưng chiều, nhưng cũng trải qua cuộc sống được người hầu hạ, khi nào từng chịu qua đãi ngộ này. Nước mắt tràn ra, nhưng không hề có chút hối hận.

    Nhìn kết cục của nàng hiện tại, Cố Vận An đột nhiên cảm thấy tâm tình mình tốt hơn không ít.

    - Kha Lý Diệp Đặc thị, ngũ a ca Vĩnh Kỳ bỏ quên thân phận của mình, cùng tiểu Yến tử cùng nhau rời khỏi kinh thành, cuộc đời này sẽ không tiến vào kinh thành một bước.

    Thiện Bảo đột nhiên lên tiếng:

    - Hiện tại, ngươi hối hận sao?

    Du quý nhân ngây ngẩn cả người, nước mắt chảy xuống.

    Hối hận sao? Hối hận.

    Nàng bồi lên chính mình, bồi lên cha mẹ, sau khi thất bại lại được cho biết, nàng làm nhiều như vậy hết thảy chỉ là uổng công.

    - Kéo đi, đưa đi phủ tông nhân.

    Càn Long phất tay, thị vệ lập tức mạnh mẽ kéo Du quý nhân rời khỏi Dưỡng Tâm điện. Càn Long cũng không có lòng tốt giúp cho người một nhà bọn họ được gặp trong đại lao.

    Xử lý xong Du quý nhân, những cái đinh của nàng đều bị tìm ra được, đưa vào trong tân nhân khố, thuận tiện nói cho Ngụy thị đang nửa chết nửa sống thoạt nhìn già nua hơn rất nhiều thân phận của những người này, nói vậy tân nhân khố sẽ rất náo nhiệt.

    Ngụy thị đã thành thói quen cuộc sống trong tân nhân khố, tuy rằng mỗi ngày lúc đi ngủ nàng vẫn còn hoài niệm cuộc sống sung sướng của trước kia.

    Trong tân nhân khố không ai đem nàng xem là người, lão ma ma trông coi cùng thái giám càng không cần phải nói, toàn bộ người làm việc trong tân nhân khố cũng không đem kẻ phạm tội xem là người, dù là những thái giám cung nữ cùng một hai tiểu chủ từng được Càn Long sủng ái qua một hai lần cũng liên tục nghĩ ra biện pháp gây sức ép với nàng.

    Lúc ăn cơm không lưu cơm, hoặc là chỉ cấp cho một cái bánh mì hỏng ẩm mốc, đem việc cực khổ nhất giao cho nàng, thỉnh thoảng còn quyền đấm cước đá, đây đều là việc thường ngày nàng phải chịu đựng.

    Vì còn sống, Ngụy thị đều thừa nhận hết, nghĩ mình sẽ có ngày trả thù!

    Trả thù những kẻ đã hại nàng!
     
  10. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 191 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đáng tiếc chính là đã vào tân nhân khố cũng không dễ đi ra như vậy, nhất là loại "nhân vật tiêu điểm" như Ngụy thị, làm chuyện gì đều nằm dưới mí mắt của người khác, lại càng không dễ dàng chạy thoát.

    Du quý nhân cùng Ngụy thị như nước lửa bất dung, tuy Ngụy thị đoạt đi Vĩnh Kỳ, nhưng nàng cấp ngáng chân cho Ngụy thị cũng không nhẹ, thậm chí Ngụy thị còn bị thái y kiểm tra bị chuốc thuốc triệt sản cũng là do Du quý nhân. Hiện giờ thân tín của Du quý nhân đi tới tân nhân khố, Ngụy thị sẽ dễ dàng buông tha cho họ sao?

    Sẽ không!

    Mặc kệ tân nhân khố náo nhiệt như thế nào, Cố Vận An cùng Dận Chân hoàn toàn không để ý.

    Qua không mấy ngày, một phần thiếp cưới đưa tới thái y viện.

    - Hạo Tường muốn thành hôn sao?

    Chứng kiến nội dung trên thiệp cưới, Cố Vận An kinh ngạc:

    - Hắn khi nào thì cùng cô nương nhà người ta xem vừa ý?

    Tân nương tử của Hạo Tường là con gái của Ô Nhã thị Triệu Huệ, vừa 16 tuổi, ở thời đại kết hôn sớm như Thanh triều đã là đại cô nương.

    Ô Nhã thị Vân Dĩnh, được a mã Triệu Huệ hun đúc luôn thầm nghĩ tìm một vị tướng quân làm vị hôn phu. Nhưng mà hiện giờ, cả triều tướng quân đại khái đều đã thành hôn, hoặc là đính hôn, hay là tuổi lớn như a mã của nàng. Phúc tấn Triệu Huệ vì hôn sự của con gái bảo bối đều nhanh sầu trắng tóc.

    Từ Hồi Cương chiến thắng trở về, Triệu Huệ từng ở nhà khen ngợi Hạo Tường một phen. Hạo Tường đi theo Triệu Huệ bình định Hồi Cương, một đường từ tiểu binh làm lên, bất kể là tâm tính hay là thủ đoạn cộng thêm thân phận đều làm cho Triệu Huệ nhìn với cặp mắt khác xưa.

    Vì thế phúc tấn liền nổi lên tâm tư với vị tiểu tướng quân này.

    Lúc trước chuyện của Phú Sát thị Nhạc Lễ gây ra chuyện cười thật lớn trong kinh thành, làm cho người ta đàm luận hồi lâu. Hạo Tường đã sửa lại gia phả, mang theo ngạch nương của mình là Phiên Phiên rời khỏi Thạc phủ thân vương. Mà bởi vì chuyện của a mã, Hạo Tường thập phần mâu thuẫn với chuyện nạp thiếp, nếu đem Vân Dĩnh gả cho Hạo Tường, tương lai cũng không cần chịu khổ.

    Nghe xong chuyện của Hạo Tường, phúc tấn càng hài lòng không ít, cũng không biết Hạo Tường có cảm giác gì với cô nương nhà bọn họ.

    Hạo Tường cùng Vân Dĩnh đều nghe Triệu Huệ cùng phúc tấn nói về đối phương, sau khi hai người cùng gật đầu thì từ rất xa đã gặp qua một lần.

    Tuy Vân Dĩnh xuất thân đại gia đình, nhưng không có vẻ yếu ớt cùng nũng nịu, Hạo Tường càng không cần phải nói, có văn nhân khí khái cũng có quyết đoán sát phạt của võ tướng, ấn tượng của hai người đều hài lòng về đối phương..

    Thường xuyên qua lại, hôn sự cứ quyết định như thế.

    Ngồi trong Long Nguyên lâu, Cố Vận An cùng Đa Long còn có Vĩnh Bích nghe Hạo Tường đứt quãng nói xong việc đính hôn của mình cùng Vân Dĩnh, cả đám đều tỏ vẻ chúc mừng.

    - Đây là người ngốc có ngốc phúc a!

    Đa Long uống rượu cảm thán.

    - Đa Long, chúng ta đi ra ngoài khoa tay múa chân một chút đi.

    Hạo Tường vung vung quả đấm, chết tiểu tử, nói ai ngốc đâu!

    - Võ tướng như ngươi theo quan văn như ta khoa tay múa chân, đây không phải rõ ràng là khi dễ người sao!

    Đa Long liên tục xua tay, Hạo Tường chưa ra chiến trường mình cũng đã đánh không thắng, huống chi ra chiến trường rồi càng không xong.

    - Đúng rồi, Hạo Tường, nếu ngươi quả thật đánh Đa Long, Lan Hinh sẽ đau lòng.

    Vĩnh Bích cười trêu ghẹo, Đa Long trở thành thê nô, từ sau khi lập gia đình với Lan Hinh càng biểu hiện tinh tế.

    Đa Long thập phần kiêu ngạo ngước cằm "ta là thê nô ta tự hào thì sao".

    - Đúng rồi, ngươi muốn đi xem a mã cùng ca ca ngươi sao?

    Cố Vận An cười hỏi.
     
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...