THÁI Y VẬN AN
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Chương 192 :(a)
- Ta không có ca ca, a mã của ta chỉ có một, nhưng tuyệt đối không phải là Phú Sát đại nhân.
Hạo Tường lộ vẻ tươi cười trào phúng nói.
- Vậy càng nên đi xem!
Đa Long vỗ bàn, vẻ tươi cười càng không giấu được.
Hạo Tường có chút khó hiểu nhìn Đa Long bắt đầu động kinh:
- Hắn không có sao chứ.
Cố Vận An thản nhiên liếc mắt:
- Có lẽ là ra cửa quên uống thuốc đi.
- Thân thể ta khỏe mạnh vô cùng, uống thuốc gì chứ!
Ngay sau đó hắn nói tiếp:
- Hạo Tường, nếu ngươi không đi nhìn xem, thật uổng phí!
Hạo Tường nhíu mày:
- Làm sao vậy?
- Từ sau khi ngươi rời khỏi Phú Sát gia thì vào quân đội, có lẽ không biết, đám người kia hiện tại tự nếm ác nghiệt.
Vĩnh Bích nói thẳng.
Hạo Tường hứng thú:
- Xin lắng tai nghe.
- Hạo Trinh phía trước tự cho mình là thế tử Thạc thân vương nên đắc tội không ít người, sau Thạc thân vương bị giáng chức, hắn còn không biết thu liễm, ra cửa uống rượu nháo sự, một lời không hợp thì đánh nhau, sau đó bị người đánh gãy một chân. Không đúng lúc tìm đại phu trị liệu, trực tiếp liền phế đi.
Kết quả của Phú Sát Hạo Trinh thế nào, Hạo Tường cũng không ngoài ý muốn. Đã không có thân phận, hắn cho mình là ai? Chính mình ỷ vào thân phận luôn đi chỉ trích người khác, ỷ thế hiếp người, loại não đường về như vậy không bị đánh chết cũng xem như nhẹ rồi.
- Hắn bắt đầu ra ngoài uống rượu mua say, luôn mồm lẩm bẩm "Mai Hoa tiên tử" Ngâm Sương, kêu thật thâm tình chân thành.
Cố Vận An thâm ý liếc Vĩnh Bích. Mai Hoa tiên tử trong miệng Hạo Trinh tâm niệm không phải là Vĩnh Bích sao!
Đã qua nhiều năm, Vĩnh Bích cũng đã thói quen.
- Khụ, Hạo Tường ngươi cũng biết, bộ dạng Bạch Ngâm Sương rất giống vị phúc tấn kia, sau khi Hạo Trinh uống say, đem vị phúc tấn xem thành Bạch Ngâm Sương..
Hạo Tường thiếu chút nữa bị sặc chết, ho khan không ngừng, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc.
- Đừng quá kích động, vở kịch hay đợi cuối cùng trình diễn.
Cố Vận An rót chén nước cho Hạo Tường cho hắn bình tĩnh một chút.
- Không, tuy rằng Tuyết Như không phải mẹ ruột của Hạo Trinh, nhưng dù sao cũng nuôi hắn mười mấy năm, làm sao..
Hay là nói sở dĩ Hạo Trinh nhìn trúng Bạch Ngâm Sương là bởi vì nàng nhìn giống Tuyết Như?
Hạo Tường cảm thấy mình không tiếp thụ được.
- Không phát sinh chuyện gì.
Cố Vận An nói:
- Tuy Tuyết Như không phải là thứ tốt, nhưng tốt xấu còn biết đạo lý luân thường. Nhưng cũng bởi vì nàng giãy dụa chống cự, kích thích hắn, bị hắn xô ngã chết.
- Ngã chết sao?
- Đầu đập xuống hòn đá, chết ngay tại chỗ. Hiện tại cỏ dại trên mộ đã cao hơn nửa người rồi.
Dù sao sau khi Tuyết Như chết không còn ai đi bái tế qua.
Nhạc Lễ hận Tuyết Như làm hại hắn đánh mất vương tước, trước kia nàng còn sống hắn còn niệm tình vợ chồng, chết rồi hoàn toàn không còn chút tình cảm.
Ba cô con gái của Tuyết Như.. nguyên bản cưới các nàng là vì nể tình Nhạc Lễ là hoàng thân, cũng không có bao nhiêu cảm tình. Nhạc Lễ mất chức, ngạch nương thành loại người này, còn trông cậy còn có ngày lành? Nhà chồng còn không đề phòng các nàng?
Đãi ngộ trong nhà chồng xuống dốc không phanh, các nàng không hận Tuyết Như đã tốt lắm rồi, còn trông cậy các nàng đi nhớ vị ngạch nương thương con nuôi còn hơn con ruột kia sao?
- Hạo Trinh cường bạo thất bại, lỡ tay giết người bị Nhạc Lễ đánh gãy luôn chân còn lại ném ra ngoài tự sinh tự diệt.
- Đây là nhi tử được Thạc hoàng thân một thời sủng ái đâu.
- Trong ngõ hẻm Bát Đại có kỹ viện ngươi cũng biết đi?
- Ân?
Sao lại nhắc việc này?
Hạo Tường lộ vẻ tươi cười trào phúng nói.
- Vậy càng nên đi xem!
Đa Long vỗ bàn, vẻ tươi cười càng không giấu được.
Hạo Tường có chút khó hiểu nhìn Đa Long bắt đầu động kinh:
- Hắn không có sao chứ.
Cố Vận An thản nhiên liếc mắt:
- Có lẽ là ra cửa quên uống thuốc đi.
- Thân thể ta khỏe mạnh vô cùng, uống thuốc gì chứ!
Ngay sau đó hắn nói tiếp:
- Hạo Tường, nếu ngươi không đi nhìn xem, thật uổng phí!
Hạo Tường nhíu mày:
- Làm sao vậy?
- Từ sau khi ngươi rời khỏi Phú Sát gia thì vào quân đội, có lẽ không biết, đám người kia hiện tại tự nếm ác nghiệt.
Vĩnh Bích nói thẳng.
Hạo Tường hứng thú:
- Xin lắng tai nghe.
- Hạo Trinh phía trước tự cho mình là thế tử Thạc thân vương nên đắc tội không ít người, sau Thạc thân vương bị giáng chức, hắn còn không biết thu liễm, ra cửa uống rượu nháo sự, một lời không hợp thì đánh nhau, sau đó bị người đánh gãy một chân. Không đúng lúc tìm đại phu trị liệu, trực tiếp liền phế đi.
Kết quả của Phú Sát Hạo Trinh thế nào, Hạo Tường cũng không ngoài ý muốn. Đã không có thân phận, hắn cho mình là ai? Chính mình ỷ vào thân phận luôn đi chỉ trích người khác, ỷ thế hiếp người, loại não đường về như vậy không bị đánh chết cũng xem như nhẹ rồi.
- Hắn bắt đầu ra ngoài uống rượu mua say, luôn mồm lẩm bẩm "Mai Hoa tiên tử" Ngâm Sương, kêu thật thâm tình chân thành.
Cố Vận An thâm ý liếc Vĩnh Bích. Mai Hoa tiên tử trong miệng Hạo Trinh tâm niệm không phải là Vĩnh Bích sao!
Đã qua nhiều năm, Vĩnh Bích cũng đã thói quen.
- Khụ, Hạo Tường ngươi cũng biết, bộ dạng Bạch Ngâm Sương rất giống vị phúc tấn kia, sau khi Hạo Trinh uống say, đem vị phúc tấn xem thành Bạch Ngâm Sương..
Hạo Tường thiếu chút nữa bị sặc chết, ho khan không ngừng, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc.
- Đừng quá kích động, vở kịch hay đợi cuối cùng trình diễn.
Cố Vận An rót chén nước cho Hạo Tường cho hắn bình tĩnh một chút.
- Không, tuy rằng Tuyết Như không phải mẹ ruột của Hạo Trinh, nhưng dù sao cũng nuôi hắn mười mấy năm, làm sao..
Hay là nói sở dĩ Hạo Trinh nhìn trúng Bạch Ngâm Sương là bởi vì nàng nhìn giống Tuyết Như?
Hạo Tường cảm thấy mình không tiếp thụ được.
- Không phát sinh chuyện gì.
Cố Vận An nói:
- Tuy Tuyết Như không phải là thứ tốt, nhưng tốt xấu còn biết đạo lý luân thường. Nhưng cũng bởi vì nàng giãy dụa chống cự, kích thích hắn, bị hắn xô ngã chết.
- Ngã chết sao?
- Đầu đập xuống hòn đá, chết ngay tại chỗ. Hiện tại cỏ dại trên mộ đã cao hơn nửa người rồi.
Dù sao sau khi Tuyết Như chết không còn ai đi bái tế qua.
Nhạc Lễ hận Tuyết Như làm hại hắn đánh mất vương tước, trước kia nàng còn sống hắn còn niệm tình vợ chồng, chết rồi hoàn toàn không còn chút tình cảm.
Ba cô con gái của Tuyết Như.. nguyên bản cưới các nàng là vì nể tình Nhạc Lễ là hoàng thân, cũng không có bao nhiêu cảm tình. Nhạc Lễ mất chức, ngạch nương thành loại người này, còn trông cậy còn có ngày lành? Nhà chồng còn không đề phòng các nàng?
Đãi ngộ trong nhà chồng xuống dốc không phanh, các nàng không hận Tuyết Như đã tốt lắm rồi, còn trông cậy các nàng đi nhớ vị ngạch nương thương con nuôi còn hơn con ruột kia sao?
- Hạo Trinh cường bạo thất bại, lỡ tay giết người bị Nhạc Lễ đánh gãy luôn chân còn lại ném ra ngoài tự sinh tự diệt.
- Đây là nhi tử được Thạc hoàng thân một thời sủng ái đâu.
- Trong ngõ hẻm Bát Đại có kỹ viện ngươi cũng biết đi?
- Ân?
Sao lại nhắc việc này?