Bài viết: 0 

Chương 537+538
Chương 537: Náo nhiệt muốn xem, người cũng muốn bắt.
Hôm sau, trước cửa thịnh hội bán đấu giá thành Thanh Ô. Trước cửa hội đấu giá Thanh Ô, người đến người đi nối liền không dứt. Quân Cửu bọn họ đứng ở trong đám người, chờ xếp hàng đi vào.
Đoàn người bọn họ, ba nam một nữ. Nam có đặc sắc riêng, hoặc tuấn mỹ như nguyệt, hoặc tiên khí cấm dục, hoặc lạnh như băng sương. Nữ tử đồng hành, một thân váy thạch lựu lửa đỏ, diễm lệ đoạt ánh mắt. Nơi đi qua, mỗi người đều đầu lấy ánh mắt kinh diễm tò mò, âm thầm suy đoán thân phận của đám người Quân Cửu.
Đối với ánh mắt chung quanh sớm đã tập mãi thành thói quen. Lệ Vân Xu lộ ra mỉm cười, trong ánh mắt chỉ nhìn thấy được Quân Cửu. Nàng nói: "Mặc sư đệ, ta nói cho đệ, hội đấu giá Thanh Ô này tuy rằng mặt ngoài là thành Thanh Ô tổ chức, nhưng thực tế sau lưng có chủ nhân khác."
"Cha ta từng nói qua cho ta, chủ nhân chân chính sau lưng hội đấu giá Thanh Ô này rất lợi hại! Lợi hại đến, bđại thế lực thành Thanh Ô ở chỗ này cũng không dám gây sự. Cho dù là Phủ Thái Hoàng chúng ta, cũng phải cho hội đấu giá Thanh Ô hai phân mặt mũi."
"Ừ." Quân Cửu nhàn nhạt gật đầu.
Trong mắt nàng hiện lên vẻ sâu sắc, nhất nhất sửa sang lại phân loại manh mối Lệ Vân Xu nói cho nàng. Ba đại thế lực thành Thanh Ô, còn có hội đấu giá Thanh Ô này.
Bọn họ có Thanh Ô lệnh, thuận lợi tiến vào trong hội đấu giá. Nửa đường cũng gặp qua người muốn đục nước béo cò trộm đi vào, đều bị hộ vệ hội đấu giá đánh ra ngoài, tuyệt đối không thả chạy một tên nào. Những hộ vệ này mỗi người đều có được tu vi Đại Linh Sư cấp ba, làm Quân Cửu không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Chỉ là hộ vệ đều có tu vi Đại Linh Sư cấp ba, hội đấu giá Thanh Ô này quả thực không đơn giản.
Vừa nghĩ, một bên Quân Cửu bọn họ tìm được chỗ ngồi ở bên trong hội đấu giá. Bọn họ liền ngồi ở trong đại sảnh, bốn phương tám hướng đều rất náo nhiệt, mồm năm miệng mười nghị luận đám người. Nhìn hướng lên trên, vờn quanh một vòng hội đấu giá có mấy cái phòng. Chỉ xem bên ngoài, thì có thể đoán được phòng có bao nhiêu đẹp đẽ quý giá xa xỉ.
Lệ Vân Xu bĩu môi, hạ giọng hỏi: "Mặc sư đệ, chúng ta vì sao không đi vào phòng? Phủ Thái Hoàng có phòng ở chỗ này, chúng ta ngồi phòng vẫn tốt hơn chen chúc với người ta ở chỗ này nha." Nói xong, Lệ Vân Xu vẻ mặt ghét bỏ nhìn bốn phía.
Nàng thân là đại tiểu thư Phủ Thái Hoàng, từ nhỏ đến lớn sống trong nhung lụa, còn chưa bao giờ ăn qua cái khổ gì. Nếu không phải bởi vì Quân Cửu muốn tới nơi này, nàng xác định vững chắc là một bước cũng sẽ không rảo bước tiến tới!
Quân Cửu liếc mắt nhìn Lệ Vân Xu một cái: "Nếu chúng ta đi phòng, chẳng khác nào bại lộ thân phận. Đến lúc đó người Địa Ma Cung không tới, làm sao bây giờ?"
"Đúng nha!" Lệ Vân Xu gật gật đầu, ngay sau đó lại cười tủm tỉm khen Quân Cửu: "Vẫn là Mặc sư đệ thông minh, nghĩ thật chu đáo!"
Khi bọn họ nói chuyện, bên tai cũng truyền đến tiếng người nghị luận ở chung quanh.
Quân Cửu liền nghe được cách vách đang đàm luận hội đấu giá lần này: "Nghe nói lần này hội đấu giá có không ít thứ tốt, ngay cả ba đại thế lực đều tới toàn bộ!"
"Địa Ma Cung từ trước đến nay xuất quỷ nhập thần, lần này cũng tới?" Có người tò mò truy vấn.
"Đương nhiên! Ngươi xem cái phòng thứ ba bên trái trên lầu, đó chính là Địa Ma Cung. Nhi tử của cô cô của thúc thúc ta làm hộ vệ ở chỗ này, hắn tận mắt nhìn thấy được người Địa Ma Cung tới." Người trả lời, ngữ khí chắc chắn mười phần khẳng định tin tức này.
Lúc này, trong đám người truyền đến một tiếng kinh hô: "Thiếu thành chủ thành Thanh Ô tới!"
Quân Cửu bọn họ theo đám người oanh động đồng thời đều xoay người nhìn qua phương hướng đó. Chỉ thấy một đám người mặc cẩm y đi vào cửa hội đấu giá. Hai lão giả cầm đầu mặc một đen một trắng che chở một nam nhân tuổi trẻ, nam nhân tư thái ngạo mạn, giữa mày ngưng tụ vẻ âm lãnh.
Lệ Vân Xu ở bên giải thích: "Hắn chính là thiếu thành chủ thành Thanh Ô Ô Tử Lăng. Người này háo sắc âm ngoan, đặc biệt ham mê chơi đùa nữ nhân."
Khi Lệ Vân Xu giới thiệu cho Quân Cửu bọn họ, tư dung xuất sắc của nàng cũng làm Ô Tử Lăng thấy được nàng. Ô Tử Lăng liếm liếm môi, nghiêng đầu phân phó lão giả bên trái: "Hắc lão, điều tra một chút nữ nhân váy hồng y thạch lựu kia là ai. Sau khi hội đấu giá kết thúc, ta muốn gặp được nàng."
"Dạ." Lão giả mặc hắc y lĩnh mệnh.
Nói xong, Ô Tử Lăng mang theo người chạy lên lầu. Trong đám người đi theo phía sau hắn, Quân Cửu mắt sắc thấy được người nào đó giấu đầu lòi đuôi. Nàng lạnh lùng híp mắt: "Thu Linh Nhi."
"Thu Linh Nhi? Nàng ta ở đâu?" Lệ Vân Xu không thấy được, tức khắc vẻ mặt mê mang nhìn trái nhìn phải tìm người khắp nơi.
Thu Linh Nhi lại tìm tới thiếu thành chủ Ô Tử Lăng thành Thanh Ô. Quân Cửu đã kinh ngạc cũng không kinh ngạc, nàng và Mặc Vô Việt, Phó Lâm Sương đối diện trao đổi một ánh mắt. Bọn họ kinh ngạc Thu Linh Nhi tìm tới Ô Tử Lăng; cũng không kinh ngạc, bởi vì Thu Linh Nhi muốn động thủ với bọn họ, cũng chỉ có tìm Ô Tử Lăng hỗ trợ.
Cường long không áp được địa đầu xà. Huống chi là thiếu thành chủ thành Thanh Ô, càng có ưu thế.
Hít!
Lúc này lại truyền đến một tiếng kinh hô, nhóm người thứ hai đi vào cổng lớn hội đấu giá. Nhóm người này sở dĩ có thể làm mọi người kinh hô xôn xao, không thể nghi ngờ là bởi vì người các nàng tới đều là tuổi trẻ cả trai lẫn gái. Mỗi người dung mạo xuất trần thoát tục, chiếu sáng hội đấu giá đến độ xinh đẹp vài phần.
"Bọn họ lại là ai?" Quân Cửu quét mắt có thể thấy được trên nhạc cụ ở trên người mỗi bọn họ, quay đầu lại hỏi Lệ Vân Xu.
"Người Vạn Âm Các. Thật là kỳ quái, Vạn Âm Các không phải còn thần bí hơn Địa Ma Cung, gần như không thấy được người sao? Sao lại lập tức xuất hiện nhiều người như vậy! Chẳng lẽ chúng ta bắt kịp chuyện lớn gì sao?" Lệ Vân Xu hồ nghi nói thầm, vẻ mặt hoang mang khó hiểu.
Tiếp theo nàng giải thích cho Quân Cửu bọn họ. Vạn Âm Các chính là một trong ba đại thế lực thành Thanh Ô, tuy rằng nói là như vậy, nhưng người tầm thường không dễ dàng thấy được đệ tử Vạn Âm Các.
Bởi vì bọn họ đều tu luyện ở trong Thanh Sơn, lấy âm luật cầm khúc làm vũ khí. Tựa như tu tiên người, không bị lây dính khí phàm tục, cho nên không xuống núi người khác cũng không thấy được. Hiện tại đột nhiên xuống núi nhiều đệ tử Vạn Âm Các như vậy, khẳng định là có chuyện!
Quân Cửu nghe vậy, câu môi nói: "Không phải nghe người ta nói hội đấu giá lần này có thứ tốt sao? Cho nên ba đại thế lực đều tới."
"Nàng muốn xem náo nhiệt một chút?" Mặc Vô Việt hỏi Quân Cửu.
Quân Cửu hồi nhìn về phía hắn, trong mắt hiện vẻ tối tăm. Câu môi phúc hắc cười nói: "Náo nhiệt muốn xem, người Địa Ma Cung cũng muốn bắt."
* * *
Trên lầu phòng.
Đoàn người Ô Tử Lăng cũng thấy được người Vạn Âm Các. Ô Tử Lăng cười lạnh một tiếng: "Vạn Âm Các quả nhiên xuống núi."
"Lần này trên hội đấu giá có đề cập đồ vật cơ mật Vạn Âm Các bọn họ, bọn họ khẳng định muốn tới. Nhưng mà thứ này, đã là vật trong tay thiếu thành chủ ngài, bọn họ tới cũng không làm nên chuyện gì." Lão giả áo trắng nói, dỗ ngọt Ô Tử Lăng.
Ô Tử Lăng cười, mặt mày đắc ý âm lãnh. Không có sai, thứ này hắn nhất định phải được!
Tiếp theo, hộ vệ tiến lên bẩm báo. "Khởi bẩm thiếu thành chủ, Thu Linh Nhi Phủ Thái Hoàng cầu kiến."
"Phủ Thái Hoàng? Thu Linh Nhi là ai?" Ô Tử Lăng không để bụng. Nhưng khi lão giả áo đen nói gì đó ở bên tai hắn, sắc mặt Ô Tử Lăng thay đổi. Lập tức phất tay cho tất cả hộ vệ lui ra, chỉ để lại lão giả áo trắng và áo đen, sau đó để Thu Linh Nhi tiến vào.
Hắn mở rộng chân ngồi ở ghế trên, nghe được tiếng bước chân ngẩng đầu nhìn đến Thu Linh Nhi, trong mắt hiện lên màu ánh sáng. Nhưng nghĩ đến thân phận của Thu Linh Nhi, Ô Tử Lăng bĩu môi thu hồi tâm tư.
Thu Linh Nhi ôm quyền: "Thu Linh Nhi gặp qua thiếu thành chủ."
Chương 538: Lại ghen tị?
Thấy Thu Linh Nhi đánh giá hắc bạch lão giả bên người của mình, Ô Tử Lăng cười lạnh mở miệng: "Bọn họ đều là trung tâm nhất, ngươi muốn nói gì thì nói thẳng đi."
"Dạ. Thiếu thành chủ, phủ chủ có lệnh muốn ngài hiệp trợ với ta và ca ca, giết đám người Mặc Ngũ Nguyệt! Tuyệt đối không thể để cho bọn họ trở lại Phủ Thái Hoàng." Thu Linh Nhi nói, lấy ra bức họa mấy người: "Thiếu thành chủ, bọn họ là địch nhân của phủ chủ, cũng là địch nhân của thành Thanh Ô các người."
Ô Tử Lăng để hắc bạch lão giả mở bức họa ra, hắn xem một đám người. Bức vẽ này là Thu Linh Nhi tự mình vẽ ra, kỹ xảo hội họa không đủ, cũng chỉ có hai ba phần giống Quân Cửu bọn họ. Nhưng mà chỉ dựa vào hai ba phân này, cũng đủ để nhìn ra mạo mỹ người trong tranh khí độ bất phàm.
Ô Tử Lăng sờ sờ cằm: "Những nam nhân này lớn lên đẹp như vậy, như thế nào lại không phải là nữ đây?"
"Có nữ!" Thu Linh Nhi chủ động đưa tới trước mặt Ô Tử Lăng một bức họa. Nàng biết rõ ràng trong lòng yêu thích biến thái của Ô Tử Lăng, xuất phát từ tư tâm trả thù, Thu Linh Nhi vẽ thêm một bức họa của Lệ Vân Xu.
Dù sao đều phải chết, thêm một đứa Lệ Vân Xu, cũng không có gì. Chỉ cần nàng ta hoàn thành nhiệm vụ, tin tưởng phủ chủ cũng sẽ không trách tội nàng ta.
Ô Tử Lăng nhìn đến này bức họa có điểm quen mắt, mở miệng: "Ta giống như gặp qua nàng ở đâu rồi nhỉ. Đúng rồi, ngay tại phía dưới hội đấu giá! Mấy người khác ngươi vẽ giống như cũng ở bên cạnh nàng."
"Vậy còn chờ cái gì? Thiếu thành chủ còn không lập tức giết bọn họ!" Thu Linh Nhi nôn nóng thúc giục.
Ô Tử Lăng quét mắt liếc nàng ta một cái, bỏ qua bức họa tựa lưng vào ghế ngồi, câu môi cười khinh miệt ngạo mạn. Ô Tử Lăng liếc mắt nhìn kỹ Thu Linh Nhi một cái, nói: "Bổn thiếu thành chủ còn có chuyện càng quan trọng phải làm. Những người này nếu đã ở đây, vậy chờ hội đấu giá kết thúc lại xử trí. Nếu như ngươi chờ không kịp, ngươi có thể tự mình đi giết bọn họ."
"Ngươi! Đây chính là mệnh lệnh của Độc Cô phủ chủ!"
"Thì tính sao? Thành Thanh Ô chúng ta và Độc Cô Thanh chỉ là quan hệ hợp tác, không phải là thuộc hạ của hắn vì sao phải nghe mệnh lệnh của hắn? Được rồi. Ngươi hoặc là cút đi, hoặc là an tĩnh đợi ở chỗ này, đừng quấy rầy ta tham gia hội đấu giá." Ô Tử Lăng xua xua tay, quay đầu nhìn về phía hội đấu giá không hề phản ứng Thu Linh Nhi nữa.
Thu Linh Nhi tức đến nghiến răng, như cũng chỉ có thể nghẹn đi đến một cái ghế khác trong phòng ngồi xuống. Nếu nàng ta không dựa vào Ô Tử Lăng, thì căn bản không có khả năng giết Mặc Ngũ Nguyệt bọn họ.
Đông --
Tiếng trống vang lên, hội đấu giá bắt đầu rồi.
Lão giả râu tóc bạc trắng đi lên đài bán đấu giá, ông ta gương mặt hiền từ thoạt nhìn rất dễ nói chuyện. Nhưng ở khi ông ta lên đài, toàn trường yên tĩnh không người nào nói chuyện.
Mặc Vô Việt cúi người nói nhỏ ở bên tai Quân Cửu: "Đại Linh Sư cấp chín." Điểm ra thực lực của lão giả, đây mới là nguyên nhân mọi người bảo trì an tĩnh.
Quân Cửu nghe vậy nghiêng đầu qua nhìn Mặc Vô Việt. Chưa từng tnghĩ tới Mặc Vô Việt hơi hơi nghiêng người, tay chống cằm cúi người tới gần bên tai nàng. Một cái quay đầu này, môi cọ qua khóe môi hắn cuối cùng hôn ở trên sườn mặt. Thoáng ngừng ba giây, Quân Cửu nhanh chóng ngửa ra sau kéo ra khoảng cách.
Khóe miệng nàng run rẩy, ánh mắt cạn lời lên án Mặc Vô Việt. Huynh cố ý!
Mặc Vô Việt mang gương mặt tiên khí cấm dục, cười vô tội ngây thơ. Rõ ràng là Tiểu Cửu Nhi nàng chủ động hôn lên, như thế nào là ta cố ý?
Ha hả. Quân Cửu đá Mặc Vô Việt một chân dưới chỗ ngồi, ngẩng đầu mặt không biểu tình nhìn hội đấu giá. Lão giả chủ trì hội đấu giá tên là Minh Lão, rất có danh tiếng ở tại thành Thanh Ô này. Ông ta đang sai người nâng ra kiện hàng đấu giá đầu tiên: "Đây là một viên linh tinh linh thạch cấp năm ngưng kết mà thành, trong đó ẩn chứa linh lực tương đương với mười viên linh thạch cấp năm trở lên."
Xôn xao!
Mọi người dừng ánh mắt lửa nóng ở trên khay vạch trần vải lụa, cục đá hình thoi lớn cỡ nắm tay trẻ con. Mờ mịt ánh sáng màu tím nhàn nhạt, linh lực tinh thuần tản ra bốn phía, người khoảng cách gần không khỏi mi sắc vui sướng, cảm giác được linh lực trong cơ thể dao động.
Linh tinh là một loại kết tinh trong linh thạch, rất khó hình thành. Đặc biệt đây chính là kết tinh của linh thạch cấp năm!
Cầm một viên tương đương có mười viên linh thạch cấp năm trở lên. Bất luận là tu luyện hay là lấy tới làm thứ khác để dùng, đều là cực kỳ có lời lớn. Lập tức trên hội đấu giá t náo nhiệt sôi trào lên, ngo ngoe rục rịch chuẩn bị ra giá.
Minh Lão mở miệng: "Kiện hàng đấu giá đầu tiên linh tinh cấp năm, giá bắt đầu là một vạn lượng hoàng kim! Mỗi lần tăng giá không được ít hơn một ngàn."
"Hai vạn!"
"Ba vạn!"
"Năm vạn!" Mọi người lập tức tranh đoạt đấu giá lên.
Quân Cửu nhướng mày, có chút kinh ngạc nói: "Hội đấu giá này thế nhưng thu ngân lượng hoàng kim."
"Ừ ừ, đây cũng là một cái đặc sắc đấu giá hội thành Thanh Ô. Không thu linh thạch, chỉ thu ngân lượng hoàng kim. Có phải rất kỳ quái thực độc đáo hay không?" Lệ Vân Xu chặt chẽ bắt lấy mỗi một cái cơ hội nói chuyện cùng Quân Cửu, hai mắt sáng lấp lánh nhìn Quân Cửu, mặt đẹp ửng đỏ như hoa đào.
Mặc Vô Việt nhìn mà cảm thấy, vô cùng chướng mắt!
Quân Cửu gật đầu: "Là rất độc đáo. Mọi người có cái gì muốn mua, cũng có thể mua." Quân Cửu nói với Lệ Vân Xu cùng Phó Lâm Sương.
Lệ Vân Xu còn chưa phản ứng kịp, pPhó Lâm Sương đã phát hiện trước. Hắn lãnh lãnh đạm đạm đè thấp tiếng nói: "Hai người muốn đi ra ngoài?"
"Ừ." Quân Cửu không có hứng thú gì với hội đấu giá. Hội đấu giá có kịch bản nhất quán, món hàng mở đầu luôn là thắng vì đánh bất ngờ làm nóng không khí thôi, tỷ như linh tinh cấp năm. Nhưng về sau thì không có gì đặc sắc, muốn mua thì chờ đến mặt sau, mới có thể xuất hiện thứ tốt bảo vật.
Cùng với phải ngồi nơi này, nhìn hội đấu giá nhàm chán không thú vị. Không bằng lên lầu đi nhìn một cái, người Địa Ma Cung ở đâu.
Phó Lâm Sương hiểu biết Quân Cửu, hắn đoán được ra Quân Cửu bọn họ là muốn đi ra ngoài làm cái gì. Nhưng hắn kinh ngạc, Quân Cửu thế nhưng không phải kêu hắn theo, mà là đi cùng Khuynh Quân. Cái này làm cho Phó Lâm Sương không khỏi kinh ngạc, Khuynh Quân này đến tột cùng có lai lịch gì?
Ngay từ đầu khi rời đi Phủ Thái Hoàng, Quân Cửu liền giao phù đưa tin cho bọn họ. Quân Cửu nói: "Lệ Vân Xu, cô và Phó Lâm Sương lưu lại. Có tình huống như thế nào thì dùng phù đưa tin cho chúng ta biết."
"Ai, Mặc sư đệ ta cũng muốn cùng hai người.." Cùng đi chưa nói ra đi, Lệ Vân Xu vô tình đối diện với ánh mắt cảu Mặc Vô Việt, tức khắc đông lạnh đến cả người cứng đờ, một chữ cũng nói không nên lời.
Quân Cửu nhìn nàng một cái, lại gật đầu chào hỏi Phó Lâm Sương. Liền lặng lẽ rời đi đại sảnh hội đấu giá cùng Mặc Vô Việt.
Chờ Quân Cửu bọn họ đi rồi một hồi lâu, Lệ Vân Xu lúc này mới hòa hoãn lại từ trong cứng đờ. Nàng lập tức quay đầu hỏi Phó Lâm Sương: "Ngươi cảm giác được không? Vừa rồi ánh mắt Khuynh Quân nhìn ta, thật đáng sợ thật là khủng khiếp! Hắn tựa như ác ma!"
Phó Lâm Sương: .
"Ngươi nói bọn họ đi chỗ nào vậy? Nếu không chúng ta trộm theo sau nhìn xem?" Lệ Vân Xu còn nói thêm.
Nghe vậy, Phó Lâm Sương lạnh lùng nhìn về phía nàng nói: "Khuyên ngươi không cần đi. Muội ấy không thích có người quấy rầy kế hoạch của mình."
Phó Lâm Sương nói cũng làm Lệ Vân Xu cảm giác được hàn khí khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo. Nàng hơi há miệng, cuối cùng trầm mặc an tĩnh lại. Chỉ dư hai phân không cam lòng cùng tức giận ở trong lòng, nàng cũng sẽ không quấy rối, cần gì phải cái gì cũng đều đề phòng nàng? Quân muội muội tình nguyện đi cùng Khuynh Quân, cũng không mang nàng theo!
Bên kia ra khỏi đại sảnh hội đấu giá, Quân Cửu chế nhạo nắm tay Mặc Vô Việt, nghiêng đầu nhìn hắn: "Lại ghen tị?"
Hôm sau, trước cửa thịnh hội bán đấu giá thành Thanh Ô. Trước cửa hội đấu giá Thanh Ô, người đến người đi nối liền không dứt. Quân Cửu bọn họ đứng ở trong đám người, chờ xếp hàng đi vào.
Đoàn người bọn họ, ba nam một nữ. Nam có đặc sắc riêng, hoặc tuấn mỹ như nguyệt, hoặc tiên khí cấm dục, hoặc lạnh như băng sương. Nữ tử đồng hành, một thân váy thạch lựu lửa đỏ, diễm lệ đoạt ánh mắt. Nơi đi qua, mỗi người đều đầu lấy ánh mắt kinh diễm tò mò, âm thầm suy đoán thân phận của đám người Quân Cửu.
Đối với ánh mắt chung quanh sớm đã tập mãi thành thói quen. Lệ Vân Xu lộ ra mỉm cười, trong ánh mắt chỉ nhìn thấy được Quân Cửu. Nàng nói: "Mặc sư đệ, ta nói cho đệ, hội đấu giá Thanh Ô này tuy rằng mặt ngoài là thành Thanh Ô tổ chức, nhưng thực tế sau lưng có chủ nhân khác."
"Cha ta từng nói qua cho ta, chủ nhân chân chính sau lưng hội đấu giá Thanh Ô này rất lợi hại! Lợi hại đến, bđại thế lực thành Thanh Ô ở chỗ này cũng không dám gây sự. Cho dù là Phủ Thái Hoàng chúng ta, cũng phải cho hội đấu giá Thanh Ô hai phân mặt mũi."
"Ừ." Quân Cửu nhàn nhạt gật đầu.
Trong mắt nàng hiện lên vẻ sâu sắc, nhất nhất sửa sang lại phân loại manh mối Lệ Vân Xu nói cho nàng. Ba đại thế lực thành Thanh Ô, còn có hội đấu giá Thanh Ô này.
Bọn họ có Thanh Ô lệnh, thuận lợi tiến vào trong hội đấu giá. Nửa đường cũng gặp qua người muốn đục nước béo cò trộm đi vào, đều bị hộ vệ hội đấu giá đánh ra ngoài, tuyệt đối không thả chạy một tên nào. Những hộ vệ này mỗi người đều có được tu vi Đại Linh Sư cấp ba, làm Quân Cửu không khỏi cảm thấy kinh ngạc.
Chỉ là hộ vệ đều có tu vi Đại Linh Sư cấp ba, hội đấu giá Thanh Ô này quả thực không đơn giản.
Vừa nghĩ, một bên Quân Cửu bọn họ tìm được chỗ ngồi ở bên trong hội đấu giá. Bọn họ liền ngồi ở trong đại sảnh, bốn phương tám hướng đều rất náo nhiệt, mồm năm miệng mười nghị luận đám người. Nhìn hướng lên trên, vờn quanh một vòng hội đấu giá có mấy cái phòng. Chỉ xem bên ngoài, thì có thể đoán được phòng có bao nhiêu đẹp đẽ quý giá xa xỉ.
Lệ Vân Xu bĩu môi, hạ giọng hỏi: "Mặc sư đệ, chúng ta vì sao không đi vào phòng? Phủ Thái Hoàng có phòng ở chỗ này, chúng ta ngồi phòng vẫn tốt hơn chen chúc với người ta ở chỗ này nha." Nói xong, Lệ Vân Xu vẻ mặt ghét bỏ nhìn bốn phía.
Nàng thân là đại tiểu thư Phủ Thái Hoàng, từ nhỏ đến lớn sống trong nhung lụa, còn chưa bao giờ ăn qua cái khổ gì. Nếu không phải bởi vì Quân Cửu muốn tới nơi này, nàng xác định vững chắc là một bước cũng sẽ không rảo bước tiến tới!
Quân Cửu liếc mắt nhìn Lệ Vân Xu một cái: "Nếu chúng ta đi phòng, chẳng khác nào bại lộ thân phận. Đến lúc đó người Địa Ma Cung không tới, làm sao bây giờ?"
"Đúng nha!" Lệ Vân Xu gật gật đầu, ngay sau đó lại cười tủm tỉm khen Quân Cửu: "Vẫn là Mặc sư đệ thông minh, nghĩ thật chu đáo!"
Khi bọn họ nói chuyện, bên tai cũng truyền đến tiếng người nghị luận ở chung quanh.
Quân Cửu liền nghe được cách vách đang đàm luận hội đấu giá lần này: "Nghe nói lần này hội đấu giá có không ít thứ tốt, ngay cả ba đại thế lực đều tới toàn bộ!"
"Địa Ma Cung từ trước đến nay xuất quỷ nhập thần, lần này cũng tới?" Có người tò mò truy vấn.
"Đương nhiên! Ngươi xem cái phòng thứ ba bên trái trên lầu, đó chính là Địa Ma Cung. Nhi tử của cô cô của thúc thúc ta làm hộ vệ ở chỗ này, hắn tận mắt nhìn thấy được người Địa Ma Cung tới." Người trả lời, ngữ khí chắc chắn mười phần khẳng định tin tức này.
Lúc này, trong đám người truyền đến một tiếng kinh hô: "Thiếu thành chủ thành Thanh Ô tới!"
Quân Cửu bọn họ theo đám người oanh động đồng thời đều xoay người nhìn qua phương hướng đó. Chỉ thấy một đám người mặc cẩm y đi vào cửa hội đấu giá. Hai lão giả cầm đầu mặc một đen một trắng che chở một nam nhân tuổi trẻ, nam nhân tư thái ngạo mạn, giữa mày ngưng tụ vẻ âm lãnh.
Lệ Vân Xu ở bên giải thích: "Hắn chính là thiếu thành chủ thành Thanh Ô Ô Tử Lăng. Người này háo sắc âm ngoan, đặc biệt ham mê chơi đùa nữ nhân."
Khi Lệ Vân Xu giới thiệu cho Quân Cửu bọn họ, tư dung xuất sắc của nàng cũng làm Ô Tử Lăng thấy được nàng. Ô Tử Lăng liếm liếm môi, nghiêng đầu phân phó lão giả bên trái: "Hắc lão, điều tra một chút nữ nhân váy hồng y thạch lựu kia là ai. Sau khi hội đấu giá kết thúc, ta muốn gặp được nàng."
"Dạ." Lão giả mặc hắc y lĩnh mệnh.
Nói xong, Ô Tử Lăng mang theo người chạy lên lầu. Trong đám người đi theo phía sau hắn, Quân Cửu mắt sắc thấy được người nào đó giấu đầu lòi đuôi. Nàng lạnh lùng híp mắt: "Thu Linh Nhi."
"Thu Linh Nhi? Nàng ta ở đâu?" Lệ Vân Xu không thấy được, tức khắc vẻ mặt mê mang nhìn trái nhìn phải tìm người khắp nơi.
Thu Linh Nhi lại tìm tới thiếu thành chủ Ô Tử Lăng thành Thanh Ô. Quân Cửu đã kinh ngạc cũng không kinh ngạc, nàng và Mặc Vô Việt, Phó Lâm Sương đối diện trao đổi một ánh mắt. Bọn họ kinh ngạc Thu Linh Nhi tìm tới Ô Tử Lăng; cũng không kinh ngạc, bởi vì Thu Linh Nhi muốn động thủ với bọn họ, cũng chỉ có tìm Ô Tử Lăng hỗ trợ.
Cường long không áp được địa đầu xà. Huống chi là thiếu thành chủ thành Thanh Ô, càng có ưu thế.
Hít!
Lúc này lại truyền đến một tiếng kinh hô, nhóm người thứ hai đi vào cổng lớn hội đấu giá. Nhóm người này sở dĩ có thể làm mọi người kinh hô xôn xao, không thể nghi ngờ là bởi vì người các nàng tới đều là tuổi trẻ cả trai lẫn gái. Mỗi người dung mạo xuất trần thoát tục, chiếu sáng hội đấu giá đến độ xinh đẹp vài phần.
"Bọn họ lại là ai?" Quân Cửu quét mắt có thể thấy được trên nhạc cụ ở trên người mỗi bọn họ, quay đầu lại hỏi Lệ Vân Xu.
"Người Vạn Âm Các. Thật là kỳ quái, Vạn Âm Các không phải còn thần bí hơn Địa Ma Cung, gần như không thấy được người sao? Sao lại lập tức xuất hiện nhiều người như vậy! Chẳng lẽ chúng ta bắt kịp chuyện lớn gì sao?" Lệ Vân Xu hồ nghi nói thầm, vẻ mặt hoang mang khó hiểu.
Tiếp theo nàng giải thích cho Quân Cửu bọn họ. Vạn Âm Các chính là một trong ba đại thế lực thành Thanh Ô, tuy rằng nói là như vậy, nhưng người tầm thường không dễ dàng thấy được đệ tử Vạn Âm Các.
Bởi vì bọn họ đều tu luyện ở trong Thanh Sơn, lấy âm luật cầm khúc làm vũ khí. Tựa như tu tiên người, không bị lây dính khí phàm tục, cho nên không xuống núi người khác cũng không thấy được. Hiện tại đột nhiên xuống núi nhiều đệ tử Vạn Âm Các như vậy, khẳng định là có chuyện!
Quân Cửu nghe vậy, câu môi nói: "Không phải nghe người ta nói hội đấu giá lần này có thứ tốt sao? Cho nên ba đại thế lực đều tới."
"Nàng muốn xem náo nhiệt một chút?" Mặc Vô Việt hỏi Quân Cửu.
Quân Cửu hồi nhìn về phía hắn, trong mắt hiện vẻ tối tăm. Câu môi phúc hắc cười nói: "Náo nhiệt muốn xem, người Địa Ma Cung cũng muốn bắt."
* * *
Trên lầu phòng.
Đoàn người Ô Tử Lăng cũng thấy được người Vạn Âm Các. Ô Tử Lăng cười lạnh một tiếng: "Vạn Âm Các quả nhiên xuống núi."
"Lần này trên hội đấu giá có đề cập đồ vật cơ mật Vạn Âm Các bọn họ, bọn họ khẳng định muốn tới. Nhưng mà thứ này, đã là vật trong tay thiếu thành chủ ngài, bọn họ tới cũng không làm nên chuyện gì." Lão giả áo trắng nói, dỗ ngọt Ô Tử Lăng.
Ô Tử Lăng cười, mặt mày đắc ý âm lãnh. Không có sai, thứ này hắn nhất định phải được!
Tiếp theo, hộ vệ tiến lên bẩm báo. "Khởi bẩm thiếu thành chủ, Thu Linh Nhi Phủ Thái Hoàng cầu kiến."
"Phủ Thái Hoàng? Thu Linh Nhi là ai?" Ô Tử Lăng không để bụng. Nhưng khi lão giả áo đen nói gì đó ở bên tai hắn, sắc mặt Ô Tử Lăng thay đổi. Lập tức phất tay cho tất cả hộ vệ lui ra, chỉ để lại lão giả áo trắng và áo đen, sau đó để Thu Linh Nhi tiến vào.
Hắn mở rộng chân ngồi ở ghế trên, nghe được tiếng bước chân ngẩng đầu nhìn đến Thu Linh Nhi, trong mắt hiện lên màu ánh sáng. Nhưng nghĩ đến thân phận của Thu Linh Nhi, Ô Tử Lăng bĩu môi thu hồi tâm tư.
Thu Linh Nhi ôm quyền: "Thu Linh Nhi gặp qua thiếu thành chủ."
Chương 538: Lại ghen tị?
Thấy Thu Linh Nhi đánh giá hắc bạch lão giả bên người của mình, Ô Tử Lăng cười lạnh mở miệng: "Bọn họ đều là trung tâm nhất, ngươi muốn nói gì thì nói thẳng đi."
"Dạ. Thiếu thành chủ, phủ chủ có lệnh muốn ngài hiệp trợ với ta và ca ca, giết đám người Mặc Ngũ Nguyệt! Tuyệt đối không thể để cho bọn họ trở lại Phủ Thái Hoàng." Thu Linh Nhi nói, lấy ra bức họa mấy người: "Thiếu thành chủ, bọn họ là địch nhân của phủ chủ, cũng là địch nhân của thành Thanh Ô các người."
Ô Tử Lăng để hắc bạch lão giả mở bức họa ra, hắn xem một đám người. Bức vẽ này là Thu Linh Nhi tự mình vẽ ra, kỹ xảo hội họa không đủ, cũng chỉ có hai ba phần giống Quân Cửu bọn họ. Nhưng mà chỉ dựa vào hai ba phân này, cũng đủ để nhìn ra mạo mỹ người trong tranh khí độ bất phàm.
Ô Tử Lăng sờ sờ cằm: "Những nam nhân này lớn lên đẹp như vậy, như thế nào lại không phải là nữ đây?"
"Có nữ!" Thu Linh Nhi chủ động đưa tới trước mặt Ô Tử Lăng một bức họa. Nàng biết rõ ràng trong lòng yêu thích biến thái của Ô Tử Lăng, xuất phát từ tư tâm trả thù, Thu Linh Nhi vẽ thêm một bức họa của Lệ Vân Xu.
Dù sao đều phải chết, thêm một đứa Lệ Vân Xu, cũng không có gì. Chỉ cần nàng ta hoàn thành nhiệm vụ, tin tưởng phủ chủ cũng sẽ không trách tội nàng ta.
Ô Tử Lăng nhìn đến này bức họa có điểm quen mắt, mở miệng: "Ta giống như gặp qua nàng ở đâu rồi nhỉ. Đúng rồi, ngay tại phía dưới hội đấu giá! Mấy người khác ngươi vẽ giống như cũng ở bên cạnh nàng."
"Vậy còn chờ cái gì? Thiếu thành chủ còn không lập tức giết bọn họ!" Thu Linh Nhi nôn nóng thúc giục.
Ô Tử Lăng quét mắt liếc nàng ta một cái, bỏ qua bức họa tựa lưng vào ghế ngồi, câu môi cười khinh miệt ngạo mạn. Ô Tử Lăng liếc mắt nhìn kỹ Thu Linh Nhi một cái, nói: "Bổn thiếu thành chủ còn có chuyện càng quan trọng phải làm. Những người này nếu đã ở đây, vậy chờ hội đấu giá kết thúc lại xử trí. Nếu như ngươi chờ không kịp, ngươi có thể tự mình đi giết bọn họ."
"Ngươi! Đây chính là mệnh lệnh của Độc Cô phủ chủ!"
"Thì tính sao? Thành Thanh Ô chúng ta và Độc Cô Thanh chỉ là quan hệ hợp tác, không phải là thuộc hạ của hắn vì sao phải nghe mệnh lệnh của hắn? Được rồi. Ngươi hoặc là cút đi, hoặc là an tĩnh đợi ở chỗ này, đừng quấy rầy ta tham gia hội đấu giá." Ô Tử Lăng xua xua tay, quay đầu nhìn về phía hội đấu giá không hề phản ứng Thu Linh Nhi nữa.
Thu Linh Nhi tức đến nghiến răng, như cũng chỉ có thể nghẹn đi đến một cái ghế khác trong phòng ngồi xuống. Nếu nàng ta không dựa vào Ô Tử Lăng, thì căn bản không có khả năng giết Mặc Ngũ Nguyệt bọn họ.
Đông --
Tiếng trống vang lên, hội đấu giá bắt đầu rồi.
Lão giả râu tóc bạc trắng đi lên đài bán đấu giá, ông ta gương mặt hiền từ thoạt nhìn rất dễ nói chuyện. Nhưng ở khi ông ta lên đài, toàn trường yên tĩnh không người nào nói chuyện.
Mặc Vô Việt cúi người nói nhỏ ở bên tai Quân Cửu: "Đại Linh Sư cấp chín." Điểm ra thực lực của lão giả, đây mới là nguyên nhân mọi người bảo trì an tĩnh.
Quân Cửu nghe vậy nghiêng đầu qua nhìn Mặc Vô Việt. Chưa từng tnghĩ tới Mặc Vô Việt hơi hơi nghiêng người, tay chống cằm cúi người tới gần bên tai nàng. Một cái quay đầu này, môi cọ qua khóe môi hắn cuối cùng hôn ở trên sườn mặt. Thoáng ngừng ba giây, Quân Cửu nhanh chóng ngửa ra sau kéo ra khoảng cách.
Khóe miệng nàng run rẩy, ánh mắt cạn lời lên án Mặc Vô Việt. Huynh cố ý!
Mặc Vô Việt mang gương mặt tiên khí cấm dục, cười vô tội ngây thơ. Rõ ràng là Tiểu Cửu Nhi nàng chủ động hôn lên, như thế nào là ta cố ý?
Ha hả. Quân Cửu đá Mặc Vô Việt một chân dưới chỗ ngồi, ngẩng đầu mặt không biểu tình nhìn hội đấu giá. Lão giả chủ trì hội đấu giá tên là Minh Lão, rất có danh tiếng ở tại thành Thanh Ô này. Ông ta đang sai người nâng ra kiện hàng đấu giá đầu tiên: "Đây là một viên linh tinh linh thạch cấp năm ngưng kết mà thành, trong đó ẩn chứa linh lực tương đương với mười viên linh thạch cấp năm trở lên."
Xôn xao!
Mọi người dừng ánh mắt lửa nóng ở trên khay vạch trần vải lụa, cục đá hình thoi lớn cỡ nắm tay trẻ con. Mờ mịt ánh sáng màu tím nhàn nhạt, linh lực tinh thuần tản ra bốn phía, người khoảng cách gần không khỏi mi sắc vui sướng, cảm giác được linh lực trong cơ thể dao động.
Linh tinh là một loại kết tinh trong linh thạch, rất khó hình thành. Đặc biệt đây chính là kết tinh của linh thạch cấp năm!
Cầm một viên tương đương có mười viên linh thạch cấp năm trở lên. Bất luận là tu luyện hay là lấy tới làm thứ khác để dùng, đều là cực kỳ có lời lớn. Lập tức trên hội đấu giá t náo nhiệt sôi trào lên, ngo ngoe rục rịch chuẩn bị ra giá.
Minh Lão mở miệng: "Kiện hàng đấu giá đầu tiên linh tinh cấp năm, giá bắt đầu là một vạn lượng hoàng kim! Mỗi lần tăng giá không được ít hơn một ngàn."
"Hai vạn!"
"Ba vạn!"
"Năm vạn!" Mọi người lập tức tranh đoạt đấu giá lên.
Quân Cửu nhướng mày, có chút kinh ngạc nói: "Hội đấu giá này thế nhưng thu ngân lượng hoàng kim."
"Ừ ừ, đây cũng là một cái đặc sắc đấu giá hội thành Thanh Ô. Không thu linh thạch, chỉ thu ngân lượng hoàng kim. Có phải rất kỳ quái thực độc đáo hay không?" Lệ Vân Xu chặt chẽ bắt lấy mỗi một cái cơ hội nói chuyện cùng Quân Cửu, hai mắt sáng lấp lánh nhìn Quân Cửu, mặt đẹp ửng đỏ như hoa đào.
Mặc Vô Việt nhìn mà cảm thấy, vô cùng chướng mắt!
Quân Cửu gật đầu: "Là rất độc đáo. Mọi người có cái gì muốn mua, cũng có thể mua." Quân Cửu nói với Lệ Vân Xu cùng Phó Lâm Sương.
Lệ Vân Xu còn chưa phản ứng kịp, pPhó Lâm Sương đã phát hiện trước. Hắn lãnh lãnh đạm đạm đè thấp tiếng nói: "Hai người muốn đi ra ngoài?"
"Ừ." Quân Cửu không có hứng thú gì với hội đấu giá. Hội đấu giá có kịch bản nhất quán, món hàng mở đầu luôn là thắng vì đánh bất ngờ làm nóng không khí thôi, tỷ như linh tinh cấp năm. Nhưng về sau thì không có gì đặc sắc, muốn mua thì chờ đến mặt sau, mới có thể xuất hiện thứ tốt bảo vật.
Cùng với phải ngồi nơi này, nhìn hội đấu giá nhàm chán không thú vị. Không bằng lên lầu đi nhìn một cái, người Địa Ma Cung ở đâu.
Phó Lâm Sương hiểu biết Quân Cửu, hắn đoán được ra Quân Cửu bọn họ là muốn đi ra ngoài làm cái gì. Nhưng hắn kinh ngạc, Quân Cửu thế nhưng không phải kêu hắn theo, mà là đi cùng Khuynh Quân. Cái này làm cho Phó Lâm Sương không khỏi kinh ngạc, Khuynh Quân này đến tột cùng có lai lịch gì?
Ngay từ đầu khi rời đi Phủ Thái Hoàng, Quân Cửu liền giao phù đưa tin cho bọn họ. Quân Cửu nói: "Lệ Vân Xu, cô và Phó Lâm Sương lưu lại. Có tình huống như thế nào thì dùng phù đưa tin cho chúng ta biết."
"Ai, Mặc sư đệ ta cũng muốn cùng hai người.." Cùng đi chưa nói ra đi, Lệ Vân Xu vô tình đối diện với ánh mắt cảu Mặc Vô Việt, tức khắc đông lạnh đến cả người cứng đờ, một chữ cũng nói không nên lời.
Quân Cửu nhìn nàng một cái, lại gật đầu chào hỏi Phó Lâm Sương. Liền lặng lẽ rời đi đại sảnh hội đấu giá cùng Mặc Vô Việt.
Chờ Quân Cửu bọn họ đi rồi một hồi lâu, Lệ Vân Xu lúc này mới hòa hoãn lại từ trong cứng đờ. Nàng lập tức quay đầu hỏi Phó Lâm Sương: "Ngươi cảm giác được không? Vừa rồi ánh mắt Khuynh Quân nhìn ta, thật đáng sợ thật là khủng khiếp! Hắn tựa như ác ma!"
Phó Lâm Sương: .
"Ngươi nói bọn họ đi chỗ nào vậy? Nếu không chúng ta trộm theo sau nhìn xem?" Lệ Vân Xu còn nói thêm.
Nghe vậy, Phó Lâm Sương lạnh lùng nhìn về phía nàng nói: "Khuyên ngươi không cần đi. Muội ấy không thích có người quấy rầy kế hoạch của mình."
Phó Lâm Sương nói cũng làm Lệ Vân Xu cảm giác được hàn khí khiến người ta cảm thấy lạnh lẽo. Nàng hơi há miệng, cuối cùng trầm mặc an tĩnh lại. Chỉ dư hai phân không cam lòng cùng tức giận ở trong lòng, nàng cũng sẽ không quấy rối, cần gì phải cái gì cũng đều đề phòng nàng? Quân muội muội tình nguyện đi cùng Khuynh Quân, cũng không mang nàng theo!
Bên kia ra khỏi đại sảnh hội đấu giá, Quân Cửu chế nhạo nắm tay Mặc Vô Việt, nghiêng đầu nhìn hắn: "Lại ghen tị?"