Ngôn Tình [Edit] Người Phụ Nữ Ưu Tú - TheRedQeen

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi truyệncủathảo, 12 Tháng năm 2021.

  1. truyệncủathảo Vui vẻ

    Bài viết:
    156
    Chương 20

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vào khoảng bữa trưa, điện thoại của Su Feng đổ chuông liên tục, khiến anh giật mình tỉnh giấc. Anh dụi mắt, khó chịu vì âm thanh đó. Không ai có số của anh ấy ngoại trừ những người thân trong gia đình.

    "Xin chào" anh trả lời, giọng khàn khàn.

    "Su Feng?" Một giọng nói quen thuộc hỏi. Anh kiểm tra tên trên màn hình, là "Song Mei'.

    Anh ngồi dậy, nhớ tới đêm qua anh và Song Ren thức trắng thảo luận công thức, trao đổi ý kiến, uống một chút rượu. Anh nhớ đã vào phòng riêng trong tòa nhà với cô, nơi họ có thể nói chuyện thoải mái.

    Anh liếc sang, phát hiện Song Ren đang ở đầu giường bên kia với mái tóc dài xõa ngang vai, đang ngủ rất yên bình.

    Khoảng trống giữa khá lớn, đầy tài liệu và giấy tờ chồng lên nhau. Nó trông giống như một đêm học tập trước khi thi cuối kỳ.

    " Um.. Su Feng? "Qian Meigui đặt câu hỏi.

    " "Ah, xin lỗi, Song Mei, có chuyện gì vậy?" Anh ấy đã trả lời

    "Anh biết chị Song Ren ở đâu không?" cô ngượng ngùng hỏi.

    Trong khi giữ điện thoại ở một bên tai, Su Feng nhìn chằm chằm Song Ren, người vừa ôm tài liệu trong tay vừa ngủ. Tô Phong cong môi.

    "Đúng" anh ta nói, "Cô ấy đang ở với tôi ngay bây giờ."

    "May quá" cô bắt đầu, "Tôi có thể nói chuyện với chị ấy không?"

    "Cô ấy không thể. Cô ấy đang ngủ," Su Feng thản nhiên đáp.

    "Đánh thức chị ấy dậy; chị ấy sẽ giết anh nếu anh không làm vậy vào lúc này"

    Lúc đó, Su Feng rùng mình. Anh nhớ lại một lần anh đã quên nói với Song Ren về một sự kiện mà hội học sinh phải tổ chức. Khi Song Ren phát hiện ra, cô ấy đã kéo tai anh, bắt anh ăn mặc như một linh vật để hỗ trợ sự kiện, và sau đó còn bắt anh cởi bỏ đầu và diễu hành xung quanh với bộ đồ kì quặc

    Nhiều người chụp hình, mấy ngày liền anh bị tổn thương vì những điều mọi người nói

    "Tôi sợ" anh nói nhỏ qua điện thoại.

    Su Feng nhận thấy Song Ren đang cựa quậy. Cô ấy ngẩng đầu lên một cách khó khăn, mái tóc đen dài xõa xuống trên khuôn mặt như một ma nữ phù thủy.

    "Cứu tôi" anh nói với Qian Meigui.

    "Hãy chắc chắn rằng anh đưa chị ấy đến đây càng sớm càng tốt; Song Ren có một cuộc họp quan trọng sẽ xác định đến sự nghiệp của chị ấy," cô trả lời.

    "Hiểu rồi."

    Khi Su Feng quay lại, Song Ren đang trừng mắt nhìn anh đầy nghỉ ngờ. "Mấy giờ rồi?" Cô ấy hỏi.

    "Gần trưa" anh trả lời, nỗi sợ hãi nghẹn lại trong cổ họng.

    Song Ren nhanh chóng đứng lên, "Chết tiệt!"

    "Đừng lo lắng, tôi sẽ lái xe cho em," anh nói ngay lập tức. "Tôi nghĩ em đã để kính râm và khăn quàng cổ trong phòng thí nghiệm của tôi. Tôi sẽ đi lấy nó ngay bây giờ."

    "Không có thời gian," cô nói trong khi vội vàng đi giày.

    Su Feng chộp lấy chùm chìa khóa trên tủ đầu giường. Sau đó, họ lao ra khỏi căn phòng gần văn phòng

    Của anh ta. Có rất nhiều người nằm rải rác khắp tòa nhà này, nhưng đây là phòng riêng của anh ta.

    Xia Lanfen nhìn ông chủ của mình rời khỏi phòng chủ với bộ quần áo giống hệt từ đêm hôm trước.

    Người phụ nữ mà anh ta đi cùng cũng mặc bộ quần áo tương tự, mặc dù không được che mặt. Và cô ấy đã bị sốc không thể nói thành lời. Người phụ nữ đó đã ở lại với anh ta qua đêm?

    Xia Lanfen nhìn không dám nhìn quá kĩ nhưng đã nhận thấy được khuôn mặt của người phụ nữ đó cứng rắn và đềdặt, không phải là kiểu phụ nữ sẽ gào thét trong cơn đau khổ, mà là kiểu uy nghiêm và mạnh mẽ hơn rất nhiều. Nhưng cô chưa bao giờ nhìn thấy cô ấy trước đây. Nếu cô ấy là người quan trọng và có ý nghĩ cới Su Feng thì cô có thể đoán cô gái ấy là ai

    Su Feng đi theo Song Ren xuống thang máy. Anh không quan tâm nhân viên nghĩ gì về mình, nhưng anh sợ họ nghĩ về Song Ren. Cả hai đều bước ra khỏi phòng làm việc với vẻ ngoài nhếch nhác và bừa bộn. Ý nghĩ đó đốt cháy mặt anh, nhưng anh biết rằng Song Ren đang âm thầm tức giận.

    Khi Su Feng liếc trộm cô, cô đang trừng mắt nhìn anh với vẻ ngoài của sự chết chóc. Su Feng rùng mình.

    Cả hai cùng bước đến chiếc xe đậu bên ngoài tòa nhà, Su Feng phóng nhanh. Tập đoàn Song cách Sun

    Group không xa, vì vậy họ đến đó trong vòng hai mươi phút.

    Vừa bước vào tòa nhà, Su Fung liền bắt gặp nội thất của tập đoàn Song nhìn khác hẳn so với tập đoàn Sun Group. Sun Group có sự pha trộn giữa kiến trúc đương đại với kiến trúc truyền thống, trong khi

    Song Corporation trông như thể nó đến từ một bộ phim du hành thời gian.

    Qian Meigui đang đứng đợi cùng một người đàn ông ở sảnh khi họ đến. "Song Ren," Yang Minzhe gọi.

    Yang Minzhe đến gần cô ấy và nói, "Họ sẽ đến sớm thôi."

    "Được rồi, tôi chỉ cần thêm vài phút để chuẩn bị cho bản thân," cô ấy trả lời.

    "Tất nhiên," anh ta nói.

    "Yang Minzhe liếc qua người đàn ông đi cùng cô. Anh ta há hốc mồm khi nhìn thấy Su thiếu gia.

    Thiếu gia Su đang ở tập đoàn Song? Anh ta cảm thấy như thể mình sắp ngất đi.

    Tại sao người đàn ông mà cô ấy ghét nhất lại ở đây? Họ đi cùng nhau?

    Anh ta ước mình có thể nói với bạn bè nếu Yang Minzhe có thể, nhưng anh ấy nhớ hợp đồng mà anh ấy đã ký không được tiết lộ bất kỳ thông tin riêng tư hoặc bí mật nào. Thêm vào đó, anh ấy sẽ không bao giờ phản bội Song Ren.

    Mặc kệ cậu chủ Sun Group như thế nào Nhưng anh ấy luôn tin rằng bà chủ của mình rất tuyệt vời! Nhưng tại sao thiếu gia lại trừng mắt nhìn hắn? Anh biết mình trông ướt đẫm mồ hôi, nhưng anh không thể không cảm thấy lo lắng trước tình hình căng thẳng.

    Su Feng không khỏi cảm thấy ghen tị với người đàn ông đã làm việc cho Song Ren. Sau đó, anh ấy đã cố gắng bình tĩnh khi Qian Meigui đến gần anh.

    " Cảm ơn anh đã đưa chị ấy đến đây, Su thiếu gia, "cô nói và cúi đầu.

    " Đó là niềm vui của tôi, "anh ấy trả lời," Và chúng tôi sẽ sớm trở thành một gia đình "

    " Thật vậy"
     
  2. truyệncủathảo Vui vẻ

    Bài viết:
    156
    Chương 21

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Qian Meigui theo Song Ren và Yang Minzhe đến phòng họp. Cô từng là đại diện của Phòng Quan hệ Công chúng và Tiếp thị; do đó, cô phải có thể có mặt.

    Qian Meigui nhận thấy Su Feng rời khỏi tòa nhà và thở một hơi dài. Su Feng chắc chắn sẽ thu hút sự

    Chú ý từ các đồng nghiệp.

    Qian Meigui và Yang Minzhe đợi Song Ren khi cô ấy bước vào văn phòng riêng của mình để thay quần áo dự phòng.

    Song Ren có khí chất của một phụ nữ quyền lực, và Qian Meigui ngưỡng mộ sự tự tin của cô ấy và mong muốn mình cũng có thể như vậy.

    Họ bước vào phòng họp; một số giám đốc đã chờ đợi. Song Ren ngồi cuối ghế cao. Cô ấy đại diện cho cha mình, vì vậy hầu hết các đơn đặt hàng phải được cô ấy thông qua đầu tiên trước khi nó đến tay Song Rui.

    Ngay sau đó, CEO của các công ty nhỏ hơn cũng vào đã đến. Gương mặt cô ấy toát ra sự lạnh lùng và kiên cường, sẽ không để các tập đoàn khác lấn lướt mình. Chỉ vì cô ấy là bà chủ mới không có nghĩa là cô ấy thiếu kinh nghiệm. Cô ấy sinh ra để làm điều này.

    Cuộc họp bắt đầu, và khi các công ty để xuất một số ý tưởng, Qian Meigui đã suy nghĩ và tính toán một

    Số ý tưởng trong đầu. Làm thể nào họ có thể tiếp thị nó? Làm thế nào nó có thể thành công? Ai sẽ được

    Lợi từ những sản phẩm này?

    Khía cạnh quan trọng của Song Corporation là duy trì sự chân thức. Họ sẽ không bao giờ bán các chất thuốc không hiệu quả để kiếm tiền. Họ phải bán những sản phẩm có lợi cho người tiêu dùng.

    Song Corporation chia thành các nhánh khác nhau của y học: Bán không cần đơn, thuốc kê đơn, thuốc cho bệnh nhân bệnh viện và thuốc thảo dược Trung Quốc.

    Qian Meigui theo dõi Song Ren chấp nhận, từ chối và xây dựng lại một số phương pháp và ý tưởng.

    Chủ tịch của Huang Corporation đã tiến tới trình bày ý tưởng của mình về một loại thuốc mới có thể hỗ

    Trợ một nhóm người lớn tuổi đang bị chứng đau đa cơ, rối loạn cơ gây đau cơ và cứng khớp. Những người mắc phải nó đều phải trải qua cơ đâu dai dẳng

    Sau khi Chủ tịch Huang đề xuất ý tưởng của mình và cung cấp tài liệu trước mặt Song Ren, cô chăm chú xem xét các thành phần và nhíu mày, "Đây thực sự là một khám phá rất đáng chú ý, nhưng tôi cần anh xem xét những bệnh nhân mắc bệnh tiểu đường loại 2, vì nó thường ảnh hưởng đến người lớn. Loại thuốc anh đang đề xuất có thể khiến lượng đường của họ mất cân bằng", cô nói.

    Song Ren nhanh chóng xem qua các trang và nói, "Tôi sẽ không từ chối ý kiến này, nhưng tôi cần anh nghiên cứu thêm và cung cấp cho tôi một đề xuất mới, càng sớm càng tốt."

    "Được thôi, cô Song, chúng tôi sẽ làm như vậy ngay lập tức," Giám đốc điều hành Huang trả lời.

    Sau nhiều giờ hội ý, Song Ren đứng và nói: "Cảm ơn mọi người đã tham dự cuộc họp này. Tôi mong đợi

    Sự hợp tác của chúng ta."

    Các giám đốc điều hành và nhân viên rời khỏi phòng, bỏ lại Song Ren, Yang Minzhe và Qian Meigui trong phòng.

    Qian Meigui đứng đó, bào chữa trước khi Song Ren nói với cô ấy, "Tôi cần một báo cáo về cách tiếp thị.

    Các sản phẩm mới mà chúng tôi đang tiến hành. Ngoài ra, tôi cần bạn đảm bảo rằng mọi thứ đang tiến hành tốt", cô ấy nói

    Qian Meigui mỉm cười, "Tất nhiên, CEO Song," cô trêu chọc. Song Ren cười đáp lại.

    Song Ren bị bỏ lại một mình trong phòng họp, xoay người trên một chiếc ghế về phía cửa sổ.

    May là hôm nay không đến quá muộn. Song Ren cảm thấy những gì cô làm với Su Feng tối hôm qua sẽ gây hiểu nhầm. Mặc dù họ không làm bất cứ điều gì, cô đáng lẽ không nên thức cùng anh ta để xem qua tài liệu của công ty. Nhưng cô cảm thấy rằng cô rất thích thời gian của mình với anh ta. Có lẽ họ sẽ tạo nên một cặp đôi hoàn hảo, nhưng cô ấy cần phải đặt ranh giới của họ. Nhưng cô vẫn không chắc chúng là gì. Bạn bè? Đồng nghiệp? Đối tác trong hôn nhân và công việc?

    Song Ren thở dài trước khi đến gần bàn của cô ấy và xem qua tài liệu.

    Qian Meigui đã đến phòng quan hệ công chúng và yêu cầu các nhân viên gửi cho cô ý tưởng và bản thảo của họ ngay khi chúng hoàn thành. Qian Meigui đăng nhập vào máy tính và đầu xem qua các email mật của công ty.

    Qian Meigui in các tập tin ra và đọc lại, mắt cô lướt qua các dòng. Cô nhanh chóng khiểm tra lại chúng và nhanh chân đến văn phòng của Song Ren.

    Cô bước đến chị gái mình, người đang chỉnh sửa dữ liệu công ty trên bàn làm việc. Qian Meigui bước đến gần và xếp tập tài liệu đã tìm thấy và đặt nó trên bàn.

    "Chuyện gì đã xảy ra?" Song Ren nhìn cô.

    "Có một gia đình bệnh nhân đang cố gắng kiện chúng ta", Qian Meigui nói.

    "..."

    Chị ấy trả lời, "Chị biết. Đó là những bệnh nhân tin rằng một trong những sản phẩm của chúng ta đã khiến con trai họ bị sốc phản vệ; chị đang giải quyết mọi việc với các luật sư để bồi thường cho những gì chúng ta đã làm", cô nói khi cô ấy xoa xoa thái dương.

    Qian Meigui nhếch mép, "Đúng, nhưng đáng lẽ chúng ta không phải chịu trách nhiệm,"

    Tống Thiến dựa lưng vào ghế, hai tay đan vào nhau, mắt híp lại, "Nói chị nghe" cô nói.

    Qian Meigui biết thuộc lòng các nhãn, vì cô ấy đã hoàn thiện chúng trước khi nó được gửi đi.

    "Nhãn của chúng ta có cảnh báo về chất gây dị ứng; tuy nhiên, chúng ta cũng đã cung cấp hướng dẫn về

    Liều lượng thích hợp. Sản phẩm cụ thể này sẽ không khiến khách hàng bị sốc phản vệ điều đó là không thể. Các triệu chứng của bệnh nhân chứng tỏ là dùng quá liều chứ không phải phản ứng dị ứng. Em tin rằng gia đình đang tìm cách kiếm tiền," cô nói.

    "Hừm, em nói đúng" Song Ren bắt đầu, "Hãy liên hệ với luật sư và em sẽ đại diện cho vụ này,"

    "Em?" Qian Meigui đặt câu hỏi.

    "Đúng" Song, Ren thản nhiên nói.

    "Nhưng em chỉ làm ban Quan hệ Công chúng,"

    Song Ren gõ bàn. "Em là người của Song gia, Xiao Mei, hãy tự tin vào khả năng của mình. Chị tin tưởng em."

    Qian Meigui mỉm cười. Cô lấy lại tài liệu từ bàn của Song Ren và quay trở lại phòng quan hệ công chúng. Cô nhấc điện thoại và bắt đầu gọi cho luật sư.
     
  3. truyệncủathảo Vui vẻ

    Bài viết:
    156
    Chương 22

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trước đây, cha của Qian Meigui là một luật sư. Song Rui chỉ nói với cô răng cha cô - Qian Shanyuan làm đại diện cho các nhà khoa học và nổi tiếng với việc biên tập hợp đồng và tư vấn cho bệnh nhân, gia đình và nói chuyện với công ty.

    Ông ấy là một người mà khiến các luật sư và thẩm phán phải run sợ vì ông giỏi bảo vệ mọi người và mang lại công lý.

    Qian Meigui cảm thấy vui mừng. Cô không thể tin rằng mình lại có cơ hội tiếp bước cha mình. Khi cô vào Đại học, Song Rui khuyến khích cô theo học ngành Tiếp thị kinh doanh, nhưng cô cũng yêu ngành luật. Song Rui không biết, cô đã tham gia một số lớp học về luật kinh doanh và tội phạm học.

    Cô đã dành cả buổi chiều để tham gia các cuộc gọi hội nghị với các luật sư và với các kỹ thuật viên sinh học về sản phẩm để có được càng nhiều thông tin sử dụng cho vụ án.

    Khi các nhân viên bắt đầu tắt đèn trong phòng làm việc của họ, Qian Meigui quyết định đã đến lúc phải

    Về nhà.

    Qian Meigui quyết định đi bộ về nhà vì cô muốn cảm nhận làn gió lạnh như băng cắn vào da mình. Cô

    Cảm thấy tỉnh táo hơn. Tôi đang theo bước chân của cha tôi, cô nghĩ.

    Meigui tự cười một mình khi đi ngang qua Song Entertainment. Công ty là một tòa nhà đầy những áp

    Phích quảng cáo của các người mẫu, diễn viên và những người có ảnh hưởng sắp tới. Họ quảng cáo phim của mình bằng những màn hình lớn hiển thị đoạn giới thiệu và đoạn giới thiệu về các bộ phim phát hành trong tương lai.

    Qian Meigui thở dài, một luồng gió lạnh thổi qua cơ thể cô trong màn đêm. Cô nhìn lên màn hình và tự hỏi Song Sheng đang làm gì, hy vọng rằng anh vẫn tốt

    Gia đình chính từ chối Song Rui, và để trả đũa, anh đã thành lập một công ty của riêng mình. Song Rui có ý định trở thành một nhà khoa học, trong khi gia đình anh chỉ tập trung vào ngành Giải trí.

    Qian Meigui lơ đăng đi bộ trong hai mươi phút khi nghĩ về Song Sheng. Mới hôm qua, cô đã giúp anh dọn dẹp căn hộ của anh. Và mới sáng nay, anh ấy đã đưa cô đi làm. Khuôn mặt cô đỏ bừng trước hình ảnh cơ thể như tạc của anh. Cơ thể của anh ta dường như được tạo ra bởi một số vị thần ban cho anh vẻ đẹp trai.

    Cô nhớ lại những đường nét và đường cong của cơ bắp. Qian Meigui thở hổn hển trước suy nghĩ của

    Mình và tiếp tục đi bộ về nhà. Cô biết rằng mối quan hệ của họ vẫn còn cần nhiều nỗ lực hơn nữa,

    Nhưng cô không thể không tự hỏi làm thế nào họ có thể quay trở lại những ngày xưa kia.

    Song Sheng về nhà vào đêm muộn và được chào đón bởi bóng tối; anh rút ra một điếu thuốc. Anh bật đèn và thấy căn hộ trông ấm cúng và sống động hơn so với trong hai tuần qua, nhưng anh cảm thấy cô đơn.

    Anh đã quen với việc bận rộn trong hai năm, nhưng bây giờ khi anh trở về quê hương, thành phố của mình, anh không khỏi cảm thấy mình thiếu một thứ gì đó.

    Anh liếc nhìn chiếc ghế sofa da Ý của mình, nhớ rằng Qian Meigui đã ngủ ỏ đó vào đêm hôm trước. Anh ngồi và lướt những ngón tay qua lớp da mềm mại, bàn tay anh lạnh ngắt. Anh quyết định gọi cho một người bạn cũ, Rong Ming. Sau một lúc, cuộc gọi đã trả lời.

    "Ai thế này?" Rong Ming trả lời. Anh đặt con gái lên giường và định ngủ với vợ thì chuông điện thoại của anh vang lên.

    "Xin chào, Rong Ming," Song Sheng chào.

    Đầu dây bên kia im lặng. "Sheng?" anh ta đặt câu hỏi.

    "Đúng" anh trả lời một cách nghiêm túc.

    " "Đã hai năm rồi. Tại sao lại là bây giờ?"

    "Chúng ta đi uống không."

    "Không" Rong Ming cảm thấy tức giận.

    "Được rồi," Song Sheng nói, chuẩn bị cúp máy.

    " "Chờ đã!" Rong Ming nói "Tôi nên đến, hay chúng ta đi ra ngoài?" anh ấy hỏi.

    " "Đi ra ngoài," Song Sheng.

    "Được rồi, gặp tôi ở Bar XX," Rong Ming nói.

    " "Mhm," Song Sheng ngắt cuộc gọi.

    Song Sheng lái chiếc Maybach màu đen của mình đến quán bar mà Rong Ming nói. Nó trông giống như một hộp đêm, vì có một tầng để khiêu vũ và các tầng khác nhau để chơi trò chơi, đánh bạc và uống rượu. Song Sheng đến khu cực VIP, nơi anh được an ninh cho vào sau khi xuất trình giấy tờ tùy

    Thân
     
  4. truyệncủathảo Vui vẻ

    Bài viết:
    156
    Chương 23

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Rong Ming là một người bạn mà anh đã quen ở trường Đại học. Anh ấy hiện là một giám đốc điểu hành nổi tiếng của Ngành công nghiệp giải trí. Trước đây, anh ấy đã lừa dối rất nhiều phụ nữ, nhưng cuối cùng, anh ấy đã từ bỏ sở thích của mình khi gặp người vợ hiện tại của mình.

    Chỉ có Rong Ming trong phòng khi anh đến và anh ấy ngồi trên chiếc ghế sofa bọc da bao quanh một chiếc bàn tròn. Anh ấy trông vẫn như những năm trước, chỉ có điều là các đường nét của anh ấy sắc bén hơn.

    " "Sheng, điều gì đã khiến anh phải bắt tôi khỏi người vợ thân yêu của tôi vậy."

    "Nói với Rong Sving rằng tôi xin chào," Song Sheng cười nói.

    "Tôi sẽ không chuyển bất kỳ tin nhắn nào đến vợ tôi mà đến từ những người đàn ông khác. Hãy nhớ rằng Sving đã để ý anh trước khi cô ấy gặp tôi."

    Song Sheng nhếch mép. "Sợ tôi cướp vợ anh à?" Anh hỏi Rong Ming.

    Rong Ming trợn mắt. "Có chuyện gì?" Anh ấy hỏi.

    "Tôi muốn uống rượi" Song Sheng trả lời.

    Rong Ming nhướng mày. Rất hiếm khi Song Sheng uống rượu ở những nơi như thế này. Nó thường xảy ra trong nhà của anh ấy khi họ còn trẻ.

    Rong Ming đã yêu cầu thứ gì đó mạnh và đắt tiền. Nhân viên sau đó xuất hiện với những chai rượi chất màu hổ phách. Vừa rót rượi Rong Ming vừa hỏi, "Gia đình cậu thế nào?"

    "Vẫn tốt" Song Sheng nói thẳng vào vấn đề.

    "Song Ren, đang thích nghi với vị trí mới?" Rong Ming hỏi.

    "Tôi cũng tin là vậy."

    "Cặp song sinh?"

    "Vẫn đang đi học."

    "Song Mei, emấy thế nào rồi?"

    Song Sheng uống một ngụm rượi, chất cồn đốt cháy cổ họng anh. "Em ấy đang làm tốt theo những gì tôi biết."

    "Tốt" Rong Ming bắt đầu, "Tất cả chúng ta đều biết rằng Xiao Mei đã gặp khó khăn khi kết bạn. Em ấy rất trầm lặng và tế nhị".

    Rong Ming nhớ lại lần đầu tiên anh gặp em gái của Song Sheng. Anh rất ngạc nhiên khi thấy Song Mei

    Là người duy nhất trong gia đình không được thừa hưởng những nét điển hình từ dòng họ Song.

    Nhưng Song Sheng đảm bảo với anh rằng cô thừa hưởng các đặc điểm khác từ mẹ của họ, người có mái tóc màu sáng. Rong Ming cũng biết rằng cô ấy là một cô gái ngoan và thông minh mặc dù gặp khó khăn trong việc giao tiếp với người khác. Và Song Sheng đã luôn ở bên cạnh cô.

    "Mọi chuyện với vợ anh thế nào rồi?" Song Sheng hỏi.

    " "Tại sao anh lại muốn biết nhiều về Sving thế?" Rong Ming chất vấn.

    Song Sheng cười khúc khích khi uống cạn ly rượi mạnh. "Sau khi gặp Sving anh đã thay đổi rất nhiều đấy"

    Rong Ming thở một hơi dài. "Khi tôi gặp Sving, cô ấy đang thích cậu. Sving biết cậu là bạn thân nhất của

    Tôi và nhờ tôi giúp đỡ. Tất nhiên, tôi đã không giúp đỡ, nhưng cô ấy vẫn cố chấp. Nhưng sau đó tôi cảm:

    Thấy phải giúp đỡ vì sự quyết tâm của cô ấy và một phần vì cậu chưa bao giờ có bạn gái."

    Rong Ming cười cười khi hồi tưởng lại quá khứ. "Tôi dành nhiều thời gian hơn cho cô ấy khi cô ấy theo đuổi cậu. Theo thời gian, tôi nhận ra rằng mỗi khi chúng tôi ở bên nhau, tôi luôn nhìn chằm chằm vào cô ấy. Tôi luôn mong chờ khoảng thời gia có thể ở bên cô ấy. Cô ấy thật sự một tinh thần tự do vui vẻ, và tôi ngưỡng mộ cô ấy vì điểu đó. Sau này, khi cô ấy định tỏ tình với bạn, tôi đã lấy hết can đảm để tỏ tình trước." Tôi khiến cô ấy bối rối. Cô ấy đã không nói chuyện với tôi trong nhiều ngày, và tôi đã gọi lại cho cô ấy để nói rằng mong cô ấy và tôi vẫn có thể là bạn. Cô ấy nói muốn gawo tôi và cô ấy đã chấp nhận tình cảm của tôi. "Rong Ming kết thúc." Đương nhiên, cậu có thể đoán được chuyện gì xảy ra sau đó. "

    Song Sheng mỉm cười với câu chuyện. Anh rất vui vì bạn của anh đã đến được với Sving. Cô ấy là một cô gái tốt bụng, nhưng Song Sheng sẽ không bao giờ thích thú.

    " Vậy cậu thì sao? "Rong Ming chất vấn," Đã có cô gái nào có thể bước vào cuộc sống của cậu chưa? "

    Song Sheng uống thêm hai ly nữa." Tôi không chắc "anh nói. Rong Ming trố mắt ngạc nhiên.

    " Oh? "Anh hỏi," Tôi có biết cô ấy không? "

    Song Sheng lắc đầu," Cậu không biết cô ấy, "anh ta nói đối.

    " Cậu cảm thấy thế nào khi ở bên cô ấy? "

    Song Sheng thở ra thật sâu." Kích thích. Tra tấn. Kích động, "

    Rong Ming phụt cười." Và tại sao cậu lại thấy như vậy? Cô gái đó từ chối cậu? "

    " Không "anh ấy bắt đầu," Nhưng sẽ không ai chấp nhận việc chúng tôi ở bên nhau, "

    Rong Minh cảm thấy khó hiểu," Tại sao? "

    " Gia đình của chúng tôi "anh nói.

    " Song gia sẽ không tán thành sao? "Rong Ming hỏi.

    Song Sheng gật đầu. Đầu anh nặng trĩu vì cồn.

    'Tôi chắc chắn rằng bạn và cô gái đó có thể đến được với nha, tôi sẽ đảm bảo điều đó, cô ấy tên gì?" anh ấy hỏi.

    Mà Song Sheng tựa đầu trên bàn, ý thức chậm rãi tan biến.

    Anh đã say. Rong Ming không biết anh sống ở đâu vì Song Sheng gần đây đã chuyển đến một căn hộ mới.

    Rong Ming không biết phải làm gì, vì vậy anh nắm lấy điện thoại của Song Sheng và bấm "Xiao Mei" trên điện thoại của anh.
     
  5. truyệncủathảo Vui vẻ

    Bài viết:
    156
    Chương 24

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Song Sheng đã ngủ say trên bàn. Rong Ming tìm kiếm điện thoại của Song Sheng và gọi, "Xiao Mei."

    Anh sợ phải gọi cho Song Ren vì cô không phải là kiểu người để làm phiền truyện vặt vãnh.

    Một giọng nữ run rẩy trả lời cuộc gọi, mệt mỏi, "Sheng?" Cô đặt câu hỏi.

    " "Xin chào, Xiao Mei, đây là Rong Ming," anh nói.

    " "Rong Ming? Đã lâu rồi không gặp."

    Rong Ming cười, "Thật vậy. Tôi xin lỗi vì đã làm phiền em vào giờ này, nhưng Song Sheng đang ở với tôi. Cậu ấy say và ngủ thiếp đi. Tôi không biết cậu ấy sống ở đâu."

    "À, anh ấy sống ở The Wake Complex" Cô nói.

    " ".. Khu phức hợp Wake?" "Anh ấy hỏi.

    " "Mhm," Qjan Meigui nói.

    Rong Ming biết rằng rằng khu phức hợp The Wake dành cho những người giàu có và thượng lưu. Sẽ rất khó để đi vào nếu không có giấy tờ.

    "Em có thể đến căn hộ của cậu ấy không? Tôi không muốn để cậu ấy một mình ở đó."

    "!" Qjan Meigui do dự trước khi cô ấy nói, "Được rồi, em sẽ đến đó sau mười lăm phút."

    "Được" Rong Ming trả lời trước khi cúp máy.

    Qian Meigui mặc một chiếc váy ngủ màu trắng ngà khi nhận được cuộc gọi từ Rong Ming. Cô thêm mặc một

    Chiếc áo khoác nhẹ cùng và đem theo chìa khóa trước khi rời khỏi nhà.

    Lúc đó là nửa đêm khi Qian Meigui đến khu phức hợp The Walce. Cô rùng mình, nổi da gà vì cuộc tấn công của những cơn gió lạnh. Cô nhìn lên tòa nhà cao chót vót và thở dài.

    Cô bước vào tòa nhà và đợi Song Sheng và Rong Ming ở sảnh.

    Cô đợi mười phút trước khi Rong Ming bước vào với Song Sheng, đầu buông thõng, cơ thể lắc lư và. Loạng choạng theo từng bước.

    Cô vẫy tay với Rong Ming, người đã giữ chặt Song Sheng, và chạy đến đỡi ngăn cản việc họ bị ngã.

    "Mei?" Anh ta đặt câu hỏi. Qian Meigui gật đầu và cười toe toét. Đã khá lâu kể từ khi Rong Ming gặp cô lần cuối, chính xác là hơn ba năm. Lần cuối cùng anh nhìn thấy Qian Meigui, mái tóc dài của cô được thắt bím đơn giản. Nhưng bây giờ, mái tóc của cô ấy buông xõa qua vai, gợn sóng và không bị

    Ràng buộc.

    Những đường nét gương mặt cô sắc sảo hơn, già dặn hơn, nữ tính hơn so với cô gái anh quen trước anh từng biết.

    Qian Meigui cau mày khi nhìn thấy một Song Sheng say dặt dẹo

    Qian Meigui rút thẻ cư trú từ trong túi ra, và an ninh đã cho cả ba người vào.

    Họ đưa Song Sheng lên thang máy bằng cách quét thẻ cư trú của anh. Gương mặt của Rong Ming hiện

    Lên đầy ấn tượng vì căn hộ sang trọng này. Trong phòng có đồ nội thất theo phong cách châu Âu.

    Qian Meigui chỉ vào chiếc ghế dài bọc da kiểu Ý, và Rong Ming nhẹ nhàng đặt anh lên ghế sofa để nghỉ

    Ngơi. "Cảm ơn," cô nói với anh trước khi chạy đi lấy chăn.

    Cô đặt một chiếc gối dưới đầu anh và đặt anh nằm nghiêng. Song Sheng có vẻ như ngủ rất say.

    "Rất vui được gặp lại em, Song Mei," Rong Ming nói. Khi đó, Qian Meigui nhẹ nhàng mỉm cười.

    Rong Ming cho rằng Qian Meigui đã trở nên xinh đẹp hơn, và anh cho rằng đó là điển hình của các thành viên nhà họ Song, tuy nhiên, cô trông không giống những người khác.

    "Cảm ơn vì đã đến, tôi không biết phải làm gì với cậu ấy," anh nói.

    "Không có gì phải lo," cô bắt đầu. "Em sẽ chăm sóc anh ấy" cô nói.

    Rong Ming vò tóc cô, "Em là một cô gái tốt,"

    "Người phụ nữ," cô ấy sửa lại.

    Rong Ming cười khúc khích, "Đương nhiên," anh nói. "Anh sẽ đi ngay bây giờ, vợ anh đang đợi anh."

    "Gửi lời chòa của em đến chị Sving nhé" Rong Ming cười và gật đầu. Anh ấy vẫy tay, và họ chào tạm biệt.

    Qian Meigui liếc qua Song Sheng đang ngủ. Cô tự hỏi điểu gì đã khiến anh uống rượu nhiều như vậy trong khi mai họ đều phải dậy sớm đi làm.

    ~~~

    Chảo: Nếu rảnh mọi người có thể qua like bài dự thi event của mình được không ạ Truyện Teen - Mùa Hè Năm Ấy Có Cậu - Chảo

    Cảm ơn đã ủng hộ, chúc mọi người một ngày tốt lành!
     
    Hải Nguyệt Linh ThưCute pikachu thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng sáu 2021
  6. truyệncủathảo Vui vẻ

    Bài viết:
    156
    Chương 25

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Qian Meigui ngồi trên ghế bành gần ghế sofa. Cô ngồi khoanh chân lại và chùm lên mình một tấm chăm mỏng.

    Cô liếc qua cửa sổ kính nơi ánh trăng soi rọi vào căn phòng. Cô nhìn theo ánh sáng khi nó chiếu vào khuôn mặt đẹp trai của Song Sheng.

    Đôi lông mi dài của anh đang rung lên, hàm của anh cứng và chặt. Mái tóc đen xõa trên mặt, chiếc áo sơ mi trắng ôm lấy đường nét cơ bắp của anh. Qian Meigui ngoảnh mặt đi, cô đang nghĩ gì vậy.

    Cô cố ngủ và ngồi bật dậy khi nghe thấy tiếng anh nói: "Nước" anh nói một cách khô khan.

    Qian Meigui đứng dậy và rón rén đi về phía nhà bếp. Cô lấy một cái ly và rót nước vào. Cô thấy may vì đã giúp anh cất đồ đạc, vì cô biết mọi thứ thuộc về nơi này.

    Cô nhanh chóng đến gần anh với nước và đặt chiếc cốc lên môi anh. Qian Meigui đã giúp anh ta ngồi

    Dậy để uống. Anh uống hết nước trong vòng hai hớp, và cô chạy đi lấy thêm nước cho anh.

    Sau đó, cô tìm thấy một ít bánh mì. Cô xé nó thành từng mảnh và bắt đầu đút cho anh ta. Anh ăn từ từ và dừng lại. Sau đó anh ta nằm xuống.

    "Anh phải cố gắng loại bỏ chất cồn ra khỏi cơ thể của mình," cô nói.

    Song Sheng mở mắt ra và liếc nhìn cô bằng ánh mắt sâu thẳm. Tóc của anh ấy bù xù lên trên mắt anh ; nhìn anh quyến rũ hơn bình thường

    "Qian Meigui bĩu môi vì không nghe lời khi tay anh đưa lên vén một lọn tóc sau tai cô. Từ từ, tay anh đưa

    Xuống vuốt ve má cô. Cả cơ thể Qian Meigui như đóng băng lại, tâm hồn bay lơ lửng.

    Những ngón tay anh xoay giữa những sợi tóc nâu của cô. Tay anh từ từ đưa lên vuốt ve cằm cô. Ngón tay anh tiếp tục lang thang trên khuôn mặt cô, dừng lại ở môi cô. Môi cô ấy hé mở ngạc nhiên. Điều gì đã xảy ra với anh?

    " Tóc của em thật đẹp, "anh nói. Qian Meigui cười nhăn nhó," Cảm ơn, "cô ấy đáp lại.

    Cô biết rằng anh đang ở trạng thái không tỉnh táo, anh có thể nói bất cứ điều gì. Vì vậy, cô bất chấp lời

    Khen của anh.

    Song Sheng nhìn cô trực tiếp. Đôi mắt nâu vàng của anh ta nheo lại và tập trung vào khuôn mặt cô. Cái

    Nhìn chằm chằm không ngừng của anh như thiêu đốt, và cô không biết phải nghĩ gì về điều đó.

    Nhịp tim cô tăng lên nhanh chóng, và cô cố gắng đứng dậy để ngăn anh nghe thấy nhịp đập của trái tìm mình, nhưng anh đã nhanh hơn kéo cô vào lòng.

    Qian Meigui quỳ trên mặt đất khi Song Sheng ôm người cô. Cô không biết nên nói gì. Anh siết chặt cô, và Qian Meigui nghĩ có lẽ anh cũng nhớ cô sau ngần ấy thời gian. Vì vậy, cô đã dựa vào và ôm anh.

    Sau một thời gian, Qian Meigui cảm thấy như thể cô ấy không thở được. Cô cố gắng thoát khỏi vòng tay đó. Anh đã kéo cả chân cô để cô nằm lên sofa với anh

    Cô ngước nhìn anh, ánh mắt của anh tỏa ra vẻ thèm thuồng và đói khát. Trái tìm cô đập mạnh, và khi cô cố gắng di chuyển ra xa, anh không để cô đi.

    " "Sheng, cả hai chúng ta đều phải ngủ, mai phải đi làm."

    Anh cúi mặt xuống, gần sát mặt cô. "Chắc chắn rồi" anh ấy bắt đầu "Chúng ta hãy ngủ cùng nhau."

    Hơi thở của anh ấm áp vuốt ve khuôn mặt cô, và đôi má của Qian Meigui bỏng rát, biết rằng điều này là

    Sai.

    Nhưng ngay sau đó, khi cô cố gắng dãy giụa, anh đã cúi xuống và hôn lên môi cô.

    Qian Meigui tròn mắt nhìn anh khi anh hôn cô - cái hôn nhẹ nhàng. Nhưng rồi cái hôn nhẹ của anh ta biến thành một thứ gì đó như cắn xé và xâm chiếm.

    Qian Meigui cố gắng đẩy anh ta. Nhưng cảm nhận được sự phản kháng của cô, anh dừng lại hỏi, "Tôi có thể không?" tuyệt vọng.

    Giọng nói cầu xin của anh khiến cô cảm thấy mất hứng. Cô hăng hái gật đầu tỏ ý muốn, rồi anh đè cổ

    Tay cô xuống. Môi anh nhẹ nhàng lướt qua má, quai hàm và cổ cô. Anh hôn xuống khi một tiếng rên rỉ

    Thoát ra từ môi cô.

    Mặt cô đỏ bừng vì âm thanh mà cô ấy tạo ra. Mặc dù Song Sheng nhận ra và nhìn cô một lần nữa với vẻ mặt thèm thuồng. Ngay sau đó, anh trở lại môi cô, say đắm và vui sướng. Qian Meigui nhìn anh, vẻ mặt nhiệt cũng tình không kém. Lần này, cô mở miệng, cho phép lưỡi anh xâm nhập vào.

    Qian Meigui đã cố gắng không để sự non kém kinh nghiệm của mình thể hiện, nhưng rất khó để bắt kịp

    Anh. Mặc dù cô đã cố gắng, và bàn tay của họ bắt đầu khám phá cơ thể của nhau một cách tham lam.

    Song Sheng cởi cúc áo sơ mi của anh ấy, và Qian Meigui với tay lên để ấn vào phần cơ cứng của bụng anh ấy. Những ngón tay mềm mại của cô như cháy sém trên làn da nóng bỏng của anh. Hơi thở ấm áp, hổn hển của anh như vuốt ve làn da cô.

    Song Sheng đưa tay xuống và hôn cô một lần nữa với vẻ hung dữ. Anh nắm chặt eo cô, và bàn tay anh

    Chu du xuống thân thể cô. Cô run lên. Cô đã hai mươi hai tuổi và chưa bao giờ cảm nhận được sự động chạm của một người đàn ông.

    Họ hôn nhau say đắm, và đó là thứ khiến cơ thể cô nóng lên. Nó cảm thấy tốt?

    Anh lại tiến đến cổ cô, trêu chọc đùi trong của cô thì anh đột ngột dừng lại.

    Qian Meigui bối rối nhìn xuống, thấy Song Sheng đang ngủ gật trên cổ cô. Cô thở ra thật sâu, nhịp tim bất thường cố gắng bình tĩnh lại. Chuyện gì vừa xảy ra vậy?

    Qian Meigui giữ chặt lấy anh, hòa vào nhịp tìm của anh. Cô tự hỏi điều này có nghĩa là gì.

    ~~~

    Chảo: Chính tôi cũng chẳng hiểu chuyện gì đang sảy ra mọi người ạ

    Nếu rảnh mọi người có thể qua like bài dự thi event của mình được không ạ Truyện Teen - Mùa Hè Năm Ấy Có Cậu - Chảo . Cảm ơn đã ủng hộ, chúc mọi người một ngày tốt lành!
     
  7. truyệncủathảo Vui vẻ

    Bài viết:
    156
    Chương 26:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Song Sheng nghe thấy tiếng chim hót từ bên ngoài cửa sổ. Ánh nắng làm chói mắt anh khi rèm cửa vẫn

    Mở. Đầu anh đau nhói như búa bổ, nhưng bên dưới anh, anh cảm thấy một thứ gì đó mềm mại.

    Anh bối rối chớp mắt, khi Qian Meigui xuất hiện trong tầm nhìn của anh. Mái tóc gợn sóng của cô che khuôn mặt cô; môi cô hơi sưng, vết cắn mờ trên cổ.

    Song Sheng loạng choạng thoát ra khỏi vòng tay của cô, ngã xuống sàn. Đôi mắt của Ojan Meigui mở to, giật mình vì âm thanh và không gian xa lạ nào đó. Cô nhìn về phía Song Sheng ngã, đôi mắt mở to, hoang mang và bối rối. Anh nhìn cô với vẻ hoài nghỉ, và cô không chắc liệu anh có nhớ chuyện gì đã xảy ra hay không. Bất kể, đó không phải là điều tốt.

    Song Sheng ngồi trên sàn với một tay gác qua đầu gối, tay còn lại áp vào đầu. Qian Meigui cắn môi, xấu

    Hổ. Cô để mình bị cuốn đi trong khi anh say. Hơn nữa, cô không hoàn toàn chắc chắn về cảm xúc của mình cho đến khi anh hôn cô.

    Nó đã như thế này kể từ khi họ còn nhỏ. Qjan Meigui luôn nghĩ Song Sheng đẹp trai, nhưng khi còn nhỏ, cô không nghĩ về anh ấy theo cách khác ngoài một người anh trai. Tuy nhiên, cô không được

    Sinh ra trong một gia đình này ; họ đã nhận cô làm con nuôi. Và cô không lường trước được tình cảm của mình sẽ tiến triển khi lớn hơn.

    Lớn lên là điều tồi tệ nhất; cô khồn được ai quan tâm vì cô ấy không giỏi trong việc kết bạn. Và những người cố gắng kết bạn với cô chỉ muốn biết thêm về Song Sheng; họ không quan tâm đến cô.

    Qian Meigui không chắc về những gì mình cảm thấy đối với Song Sheng, nhưng nó đơn giản, họ không thể hành động theo nó, ngay cả khi họ muốn. Qian Meigui là Song Mei, con gái của Song Rui, trong sổ

    Đăng ký hộ gia đình.

    Khuôn mặt của Song Sheng rất hoảng loạn, và trái tim của Qian Meigui đau nhói. Cô ấy quay mặt đi chỗ khác.

    "Tôi xin lỗi," anh nói nhẹ nhàng.

    Qian Meigui quay lại đối mặt với anh ta, "Không! Đừng như vậy - Ý tôi là, tôi cũng tham gia", giọng cô bắt đầu nhẹ nhàng hơn theo từng từ.

    Song Sheng nhìn cô, ánh mắt thâm thúy nhưng rất nghiêm túc. "Tôi đã cưỡng ép em" anh ta nói.

    "Kh.. không" giọng cô đứt quãng.

    Song Sheng buông thõng đầu, xấu hổ. "Tôi không nên như vậy" anh ta tự nguyền rủa bản thân mình, "Tôi xin lỗi."

    Qian Meigui nghiến răng, khó chịu với hành động của anh ta. "Đừng xin lỗi nữa," cô ấy gầm lên. Song Sheng sắc mặt đại biến, nhìn thẳng vào nàng.

    "Tôi không muốn nghe bất kỳ lời xin lỗi nào," cô ấy tiếp tục, "Bởi vì tôi chấp nhận nó"

    Song Sheng thở ra thật sâu. Sàn nhà lạnh lẽo xuyên qua quần anh. Anh lại nhìn cô, gật đầu chấp nhận

    Những gì cô vừa nói.

    "Được rồi," anh ta bắt đầu, "Nhưng chúng ta cần quên những gì đã xảy ra."

    "Gì?" Gian Meigui đặt câu hỏi.

    "Chúng ta phải quên những gì đã xảy ra đêm qua," anh nói.

    "Tại sao?" cô ấy hỏi. "Nhưng tôi muốn nó-" trước khi cô có thể nói hết lời, Song Sheng đã nhanh chóng ngồi dậy, lấy lòng bàn tay che miệng cô.

    Cô mở to mắt nhìn anh, nhưng người đàn ông trước mặt cô lại có vẻ sợ hãi. Tóc anh xõa ra trên mắt, nỗi

    Sợ hãi và tội lỗi làm thay đổi biểu cảm của anh.

    "Làm ơn," anh ta van xin, "Quên những gì tôi đã làm, và chúng ta hãy tiếp tục như trước."

    " "Nhưng tôi không hiểu. Tại sao anh lại hôn tôi?" Qian Meigui hỏi.

    "Tôi đã say" anh nói. "Điều đó thật ngu ngốc, và tôi cảm thấy tôi chỉ muốn thỏa mãn nhu cầu của mình."

    "Vì vậy, đối với anh, tôi chỉ là một người em gái?" cô đặt câu hỏi.

    Song Sheng nhìn thẳng vào cô, đôi mắt nâu vàng sáng như mặt trời. "Đúng" anh thì thầm, "Đó là lý do tại sao tôi xin lỗi vì tôi có thể đã buộc bạn."

    Qian Meigui cảm thấy nước mắt cô đang trào ra, nhưng cô cố kìm lại, không muốn tỏ ra thảm hại trước mặt anh. Cô cảm thấy mình thật ngu ngốc. Cô ấy sẽ đi hết con đường, nếu anh cũng muốn như vậy. Nhưngbiết rằng có ai đó sẽ làm trái tim cô tan nát.

    Qian Meigui biết rằng Song Sheng chưa bao giờ có bạn gái, và một phần nào đó trong cô hy vọng rằng anh ấy đang chờ đợi cô, già đi, thông minh hơn, xinh đẹp hơn. Và cô tuyệt vọng cố gắng làm tất

    Cả những điều đó để khiến anh ta coi cô là một người phụ nữ, nhưng than ôi, đây không phải là kết quả mà cô mong đợi. Qian Meigui chống cằm, ánh mắt lạnh lùng. "Tốt thôi," cô nói với vẻ gay gắt khiến

    Song Sheng rùng mình.

    Qian Meigui bước ra khỏi phòng. Cô nhặt chiếc áo khoác nhẹ của mình trên sàn nhà và sải bước ra khỏi căn hộ.

    Song Sheng ngồi trên ghế sa lông, nhìn chằm chằm vào khoảng không. Anh lấy một điếu thuốc trên bàn cà phê và châm lửa, mặc dù là sáng sớm. Song Sheng không quan tâm rằng anh ta đang ở trong

    Nhà và điều đó là chống lại chính sách cư trú. Anh vô cùng muốn hút thuốc.

    Anh bắt đầu hồi tưởng về một thời.

    Hai năm trước, Song Sheng và Qian Meigui không thể tách rời. Cả hai đã từng làm mọi thứ cùng nhau - học tập, đi xem phim, đi ăn, mọi thứ. Khi họ chuẩn bị phá vụ án về cái chết đáng ngờ của cha mẹ cô, anh thấy một điều gì đó kỳ lạ.

    Anh phát hiện ra rằng Qian Meigui đang gặp nguy hiểm kể từ khi cha mẹ cô qua đời, và việc xem xét nó

    Đã khiến mọi chuyện trở nên tồi tệ hơn. Song Rui đã đưa cô ra khỏi thế giớibằng cách đưa cô ấy vào sổ đăng ký gia đình với cái tên Song Mei. Cha mẹ anh đã làm mọi cách để bảo vệ cô và thuyết phục cả thế giới rằng cô là con họ.

    Cảm xúc của anh đang gây nguy hiểm cho cô. Nếu cô biết, nếu cô muốn anh ta cũng như anh ta muốn cô, thì cô có nguy cơ bị phát hiện là Qian Meigui. Vì vậy, họ không bao giờ có thể ở bên nhau, ngay cả khi cô ấy muốn rời khỏi sổ đăng ký gia đình

    Song Sheng thổi khói và vẫy nó đi. Hai năm trước anh trốn tránh đi vì tình cảm quá mãnh liệt, quá liều

    Lĩnh. Và anh trở về vì anh rất muốn gặp lại gia đình, gặp lại cô nhưng gờ anh đang hối hận về quyết định đó.

    ~~~

    Chảo: Thế rốt cuộc là họ đã làm gì chưa nhở, tò mò vê lờ

    Nếu rảnh mọi người có thể qua like bài dự thi event của mình được không ạ [URL="https://dembuon.vn/threads/mua-he-nam-ay-co-cau-chao.75129/']Truyện Teen - Mùa Hè Năm Ấy Có Cậu - Chảo[/URL] . Cảm ơn đã ủng hộ, chúc mọi người một ngày tốt lành!
     
  8. truyệncủathảo Vui vẻ

    Bài viết:
    156
    Chương 27

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Qian Meigui lái xe thẳng đến chỗ làm và tìm thấy một bộ quần áo mới trong tủ của cô. Cô nhanh chóng thay quần áo trước khi đến bàn làm việc, với một ngày làm việc mới. Yang Minzhe đến gần phòng làm

    Việc của cô, và thì thầm, anh nói, "Quản lý Ren muốn gặp cô."

    Qian Meigui gật đầu, thu mình lại trước khi đi về phía văn phòng của chị gái. Yang Minzhe thì thào vì không muốn các nhân viên khác nghĩ rằng cô đang gặp rắc rối, mặc dù là Song Mei.

    Song Ren đang tập trung đọc tài liệu khi Qian Meigui gõ cửa. Song Ren toát ra khí chất mạnh mẽ của một người không bao giờ có thể xâm phạm. Cô ấy không khoan dung cho những người đến muộn, lười biếng hoặc thiếu liêm chính. Cô ấy đã quản lý công ty với sự tự hào và siêng năng.

    Qian Meigui từ từ đi đến bàn làm việc của mình. Không thèm liếc cô ấy một cái, chỉ xem tài liệu của cô, Song Renhỏi: "Tối hôm qua em ở đâu? Nhưng quan trọng hơn là, tại sao em lại đến muộn?"

    "Em đã ở với Song Sheng," Qjan Meigui trả lời.

    "Tại sao? Anh ấy sao à?"

    " "Anh ấy say. Rong Ming gọi điện, em phải trông anh ấy cả đêm."

    Song Ren liếc nhìn cô, đôi mắt cứng rắn và lạnh lùng, lúc đầu cô nghĩ rằng cô sẽ nghiêm khắc nói, nhưng thay vào đó, "Đó không phải là điều Sheng thường làm. Nhưng hãy gọi điện về nhà bất cứ khi

    Nào em không có nhà."

    Qian Meigui gật đầu. Dù đã trưởng thành nhưng cô biết chị gái mình sẽ còn lo lắng. Qian Meigui không, có nhiều bạn bè, và rất hiếm khi cô biến mất.

    Sau một hồi im lặng, Song Ren hỏi: "Em chuẩn bị cho vụ án sắp tới chưa?"

    Qian gật đầu, "Mhm," cô ấy bắt đầu, "Em đã tiếp xúc với một số chuyên gia về vấn đề pháp lý."

    "Tốt" cô ấy nói, một nụ cười ẩn ý trên khuôn mặt.

    Sau đó, Qian Meigui bước ra khỏi văn phòng, cô biết rằng Song Ren còn rất nhiều việc ở phía trước.

    Song Ren đã làm việc siêng năng mỗi ngày. Cô ấy thường học trong tuần và làm việc vào cuối tuần, nhưng kể từ khi đảm nhận vai trò mới, cô ấy đã gánh vác nhiều trách nhiệm hơn. Bây giờ, cô ấy làm việc mỗi sáng và học buổi tối, và học ở trường giữa những lúc rảnh rỗi.

    ~

    Lúc Song Ren bắt đầu xoa xoa thái dương đã là buổi tối. Cô ấy mệt mỏi và không ở nhà nhiều, nhưng cô ấy không bao giờ phàn nàn. Song Ren làm việc trong nhiều giờ và ngủ giữa chừng sáu giờ mỗi ngày. Nhưng cô biết rằng nó không có lợi cho sức khỏe, nhưng cô thích bận rộn.

    Thư ký của cô ấy, Yang Minzhe, bước vào trong giờ nghỉ của cô ấy.

    "À.. Ren," Yang Minzhe nói.

    "Um?" cô ấy đã trả lời.

    "Có người ở đây để gặp cô."

    "Hờ?" Cô ấy bắt đầu, "Ai?" Cô nhíu mày hỏi.

    Yang Minzhe cười nhăn nhở, sợ hãi, "Ùm.. Là Su Feng.." anh nói xong.

    "Nói với anh ta tôi đang bận."

    "..."

    Yang Minzhe cảm thấy mình thật xui xẻo. Anh lập tức nhận ra Feng ngay khi anh bước vào sảnh, và anh nhớ lại rằng mới hôm qua họ cùng nhau bước vào. Quần áo của cả hai đều rối tung và lộn xộn, và bây giờ cô chủ của anh ta đang giả vờ như không có chuyện gì xảy ra giữa họ. Rốt cuộc, không khó để anh ta nhận ra rằng có nhiều thứ đang diễn ra. Ngoài ra, Su Feng là con trai của CEO, và mọi người trong ngành đều biết anh ấy sẽ sớm thừa kếnó.

    "Nhưng quản lý Ren.." anh ta bắt đầu.

    "Yang Minzhe, tôi sẽ cho phép bạn chất vấn tôi, tôi hiểu, nhưng tôi không muốn gặp anh ấy ngay bây giờ

    " Vâng "Yang Minzhe trả lời. Anh đi thang máy xuống sảnh, thấy Su Feng đang ngồi ở đó. Thông thường, CEO hoặc những người thừa kế sẽ không phải là loại người sẽ ngồi đợi, vậy mà khi Tô Phong bước vào, anh ta đi đi lại lại, nói chuyện với lễ tân. Vì Yang Minzhe nhận ra mái tóc vàng và quần áo đắt tiền của anh ấy.

    Khi Yang Minzhe đến gần, anh để ý đến đôi mắt xanh như băng của anh, và sau đó anh nhận ra rằng có lẽ anh chàng này đang cố gắng tán tỉnh bà chủ của mình.

    Và bây giờ, anh phải gạt anh ta đi.

    ~~~

    Chảo: Up bù, khà khà

    Nếu rảnh mọi người có thể qua like bài dự thi event của mình được không ạ Truyện Teen - Nắng Cuối Cấp - Chảo Cảm ơn đã ủng hộ, chúc mọi người một ngày tốt lành!
     
    Chỉnh sửa cuối: 10 Tháng sáu 2021
  9. truyệncủathảo Vui vẻ

    Bài viết:
    156
    Chương 28

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Su Feng ngay lập tức đứng dậy khi nhìn Yang Minzhe xuất hiện ở sảnh. Mặc dù khuôn mặt của anh ta bình tĩnh nhưng lại có chút gì đó đắn đo, Yang Minzhe bước đến và nói với SuFeng "Quản lý Ren không muốn gặp anh."

    Su Feng liếc anh một cái rồi mới nói: "Đưa tôi đến văn phòng của cô ấy." -

    "Nhưng thưa anh, anh không thể gặp cô ấy nếu không có hẹn trước" Yang Minzhe vặn lại.

    Su Feng nheo mắt lại, "Cho tôi gặp vị hôn thê của tôi," anh nghiến răng nghiến lợi.

    ".. Cái gì của bạn?" Yang Minzhe hỏi, sợ mình nghe nhầm. Đính hôn? Đùa sao!

    "Hãy Để Cho Tôi Gặp Vị Hôn Thê Của Tôi" Su Feng nhấn mạnh từng chữ.

    Yang Minzhe bắt đầu cười khúc khích. "Anh Feng, không ngờ anh lại là một người đàn ông hài hước như vậy."

    "Nó không phải là một trò đùa!" anh đáp lại một cách thẳng thắn và nghiêm túc.

    Yang Minzhe sững người. Có thể nào? Su Eeng và Song Ren đính hôn? Làm thế nào điều này có thể? Sau

    Một lúc, khả năng hiện ra trong đầu anh. Tất nhiên! Kể từ khi Song Ren trở thành người thừa kế, việc

    Gia tộc Su và Song cố gắng kết hợp lực lượng là điểu không thể tránh khỏi.

    Anh đang ở trong tình thế khó xử, làm mất lòng cô chủ của mình hay Su Feng? Hắn tranh luận trong đầu mình chốc lát, Su Feng kiên nhẫn trừng hắn.

    Yang Minzhe run rẩy, "Đi theo tôi," anh thu mình lại và hướng dẫn Su Feng đến văn phòng chính. Sau đó, Yang Minzhe vội vàng rời đi.

    Song Ren có vẻ đang tập trung chăm chú làm việc với dữ liệu của công ty. Cô mặc một chiếc váy bút chì bó sát, ôm sát tôn lên những đường cong của cơ thể, mái tóc đen nhánh xõa ngang lưng. Su Feng dừng lại trước ngưỡng cửa, muốn khắc sâu hình ảnh cô đang làm việc trong tâm trí anh. Anh vẫn không thể ngừng quấn vào tình cảm của mình dành cho cô.

    Su Feng đã từng hẹn hò với nhiều cô gái khác nhau trong quá khứ, và không ai trong số họ mang lại cho anh cảm giác ấm áp ngoại trừ Song Ren. Mặc dù Song Ren lạnh lùng với anh, nhưng cô ấy trung thành, thông minh và ngọt ngào khi được đối xử tốt. Anh biết rằng anh đã đối xử tệ với cô trong quá khứ, và để giành được sự tin tưởng của cô cần phải nỗ lực. Nhưng anh sợ rằng cô ấy sẽ không bao giờ

    Chấp nhận anh, cả hiện tại hay tương lai.

    "Anh định đứng đó mãi à?" Song Ren hỏi mà không nhìn lên.

    "Làm thế nào mà em.." anh ta bắt đầu nói.

    "Trong tầm nhìn" cô nói với nụ cười châm biếm khi nhìn anh.

    "Đúng vậy," anh nói.

    "Ngoài ra, tôi đã nghĩ rằng Yang Minzhe sẽ phản bội tôi" cô bắt đầu vui vẻ, "Tại sao anh lại ở đây? Anh

    Không thể đợi cho đến khi tôi về nhà à?" Giọng cô ấy thay đổi.

    "Tôi sẽ vậy, nếu emt hường xuyện ở nhà. Song Jinyi và Jun đã giúp tôi giải trí với các nhạc cụ của họ, khá thu vị" anh nói một cách đau đớn.

    Song Ren mỉm cười khi biết rằng cặp song sinh đã kéo anh vào sở thích của họ. Chắc Su Feng rất bất lực vì điều đó nên đã tới đây.

    'Em đã ăn tối chưa? "Anh ấy hỏi.

    Song Ren hai mắt híp lại," Anh muốn gì? "

    " Ý em là gì? "Anh bối rối hỏi.

    " Anh hỏi tôi đã ăn tối chưa, nhưng hãy hỏi tôi câu hỏi mà anh thực sự muốn hỏi, "cô nói với vẻ mặt nghiêm nghị.

    Su Feng nuốt nước miếng." Tôi muốn hỏi nếu em đồng ý sẽ ăn tối với tôi? "Anh lo lắng hỏi

    Song Ren nhìn chằm chằm vào anh, xa cách và dè dặt trước khi cô thở ra một hơi sâu," Được rồi. "Song.

    Ren cho rằng đó là một cơ hội tuyệt vời để thiết lập ranh giới giữa họ.

    ~~~

    Chảo: Tác giả của truyện này và Ngôn Tình - [Edit]Con Trai Của Xã Hội Thượng Lưu - TheRedQeen là người Canada đấy, khà khà

    Nếu rảnh mọi người có thể qua like bài dự thi event của mình được không ạ Truyện Teen - Nắng Cuối Cấp - Chảo Cảm ơn đã ủng hộ, chúc mọi người một ngày tốt lành!
     
  10. truyệncủathảo Vui vẻ

    Bài viết:
    156
    Chương 29

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Su Feng tiến về chiếc Bugatti của mình cùng với Song Ren; anh mở cửa xe cho cô như một quý ông,

    Khi cô bước vào.

    Họ đến nhà hàng trong im lặng không ai nói với ai câu nào.

    Họ đi đến tầng cao nhất của một khách sạn, nơi có sảnh khách và một nhà hàng độc quyền. Một người phục vụ đưa họ đến bàn riêng gần cửa sổ tòa nhà chọc trời. Song Ren cởi áo khoác, cầm ngay thực đơn lên.

    Su Feng gọi đồ uống c, và khi người phục vụ lại quay lại, cô ấy hỏi: "Hai vị muốn dùng gì ạ"

    Su Feng chọn rất nhiều món với tất cả những món mà Song Ren thích: Cua tuyết, Calamari, cơm, mì xào và súp. Song Ren tự hỏi tại sao cô lại cảm thấy lo lắng. Su Feng chắc hẳn đã biết những món ăn yêu thích của cô kể từ khi anh bắt đầu ở nhà cô. Cô đặt menu xuống, giờ nhìn cũng chẳng có tác dụng gì

    Ngay sau khi người phục vụ rời đi, Su Feng nói: "Ngày mai tôi sẽ chuyển về nhà."

    Song Ren ngước lên nhìn anh và gật đầu, "Được rồi."

    Su Feng hy vọng rằng Song Ren sẽ cảm thấy buồn khi anh rời đi, nhưng anh biết rằng Song Ren không phải kiểu người thừa nhận điều gì đó khiến cô ấy cảm thấy dễ bị tổn thương.

    "Tôi hy vọng rằng em có thể đến thăm tôi một lúc nào đó," anh nói.

    "Tại sao tôi phải làm vậy?" Cô thành thật hỏi. Su Feng cảm thấy lồng ngực đau nhói. Anh hắng giọng,

    "Tôi đến thăm em có sao không?" anh ấy hỏi.

    Song Ren bắt gặp ánh mắt của anh, và thở dài, "Tôi đoán là anh có thể," cô nói.

    Lúc đó, Su Feng mỉm cười như một đứa trẻ đang nói với người mình yêu. Song ren thấy mặt mình nóng lên. Anh ấy trông rất hạnh phúc?

    Các món ăn đến, và Song Ren bắt đầu ăn bữa ăn của mình vì cô đã không ăn bất cứ thứ gì kể từ bữa sáng. Một lúc sau, cô nhìn lên và thấy Su Feng đang nhìn cô chằm chằm với một nụ cười ranh mãnh.

    "Gì?" cô nhẹ nhàng hỏi với khuôn mặt khó chịu.

    "Không có gì," anh nói. Su Feng không muốn nói cho cô biết lúc ăn cơm cô sẽ vô thức nở nụ cười. Có vẻ như cô rất thích ăn uống, mặc dù quá bận rộn để đi ăn. Anh sợ rằng nếu anh nói với cô điều đó cô sẽ dấu lẹm cảm xúc của cô. Mỗi ngày, anh khám phá ra một điều thú vị ơ cô và lo lắng rằng cô sẽ đẩy anh ra nếu anh làm hoặc nói điều sai.

    'Tôi muốn em gặp gia đình của tôi, "anh nói.

    Song Ren lặng người đi. Cô biết việc gặp gỡ gia đình anh là điều tất vếu. Su Feng đã gặp cha mẹ cô, và

    Đổi lại cũng sẽ như vậy. Nhưng cô sợ rằng cha mẹ anh ấy sẽ không thích cô mặc dù đã chấp thuận đính hôn của họ.

    " Khi nào? "Cô ấy hỏi.

    " Sẽ sớm thôi, "anh ta đáp lại trong khi cắt một miếng bít tết vừa cắt ra.

    Song Ren gật đầu," Được rồi, "cô đồng ý.

    Tô Phong tự cười một mình. Anh không khỏi háo hức vì người con gái anh thích sắp được ra mắt gia đình anh.

    ~~~

    Chảo: Hãy like bài thi event của mình nhé

    Truyện Teen - Nắng Cuối Cấp - Chảo
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...