Ngôn Tình [Edit] Người Phụ Nữ Ưu Tú - TheRedQeen

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi truyệncủathảo, 12 Tháng năm 2021.

  1. truyệncủathảo Vui vẻ

    Bài viết:
    156
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng mười 2021
  2. Đăng ký Binance
  3. truyệncủathảo Vui vẻ

    Bài viết:
    156
    Chương 1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Qian Meigui đổ mồ hôi hột trong buổi sớm bình minh.

    Tiếng chim bên ngoài khung cửa sổ, lấp đầy không gian bằng những âm thanh bình yên, vang vọng. Cô cảm nhận được làn sương sớm qua khung cửa sổ hé.

    Đêm tối, cô thường cố gắng nén những ký ức về điều gì đó cô không muốn nhớ - tuy nhiên, nhưng nó vẫn nhẹ nhàng đến đem lại cảm giác nhói đau.

    Cảnh sát và giới truyền thông nói với cô khiến cô gợi lại một số ký ức - một thực tếkhác biệt đó để thay thế sự thật trước mắt họ. Nhưng cô biết sự thật là gì. Họ tuyên bố rằng đó là một tai nạn. Nó không phải, cô nghĩ.

    Không ai tin cô, không ai ngoại trừ Song Sheng, con trai cả của Song Rui chính người nhận nuôi cô.

    Song Sheng đã ra nước ngoài hai năm, kể từ đó, anh chỉ liên lạc bằng các cuộc điện thoại và vài lời nói ngắn gọn qua email không thường xuyên.

    Trước khi rời khỏi đất nước, Qian Meigui và Song Sheng gần như tìm ra manh mối về cái chết của cha mẹ cô, chỉ là tìm ra - không phải ngỡ. Kết thúc không có, và một số không tương ứng với thời gian và địa điểm của 'tai nạn'.

    Ngay sau đó, cô từ bỏ, và một đoạn ngắn, Song Sheng rời đi vì công việc kinh doanh. Qian Meigui ủng hộ quyết định của anh, theo cách anh luôn giúp đỡ cô, nhưng anh ấy hầu như không liên lạc với ai, chứ đừng nói đến cô ấy. Nhưng cô luôn biết rằng Song Sheng có thể trở lại - bởi vì anh ấy là người kế nhiêm của công tự Dược phẩm lớn thứ hai ở Trung Quốc.

    Đó là sinh nhật thứ hai mươi hai của cô ấy. Thay vì chuẩn bị cho lễ kỷ niệm sinh nhật của mình, cô ấy cảm thấy buồn bã về quá khứ và cô nhớ anh..

    "Mặc dù họ không có hệ thống huyết thống nhưng cô vẫn luôn ngưỡng mộ Song Sheng kể từ khi họ gặp nhau lần đầu. Cha nuôi của cô, cũng là bạn thời thơ ấu của cả cha mẹ cô.

    Qian Meigui, không biết gì vềông Song Rui, cô không muốn ông nhận nuôi mình đến khi ông ta yêu cầu con trai của đến gặp cô. Qian Meigui cứng đầu, nhưng Song Sheng vẫn nhẹ nhàng kiên nhẫn.

    Anh không chia buồn và không thương hại cô; Thay vào đó, anh dành cho cô những lời mà cô muốn nghe.

    Song Sheng nhìn cô chằm chằm bằng đôi mắt nâu vàng, quả quyết, nói với cô rằng cô sẽ có một ngôn nhà mới, rằng một gia đình sẽ chờ đợi cô ấy và rằng anh ấy sẽ không nói lời xin lỗi vì anh ấy biết rằng cô đã mệt mỏi khi nghe những lời đó: Xin lỗi người chết không thể sống lại.

    Cô miễn cưỡng về nhà với họ và được chào đón bởi một gia đình đông con, xinh đẹp. Song Sheng có ba người em và vợ chồng Song Rui đã đón cô bằng sự dịu dàng.

    Cô rất ngạc nhiên khi biết rằng gia đình họ rất ấm áp và là một gia đình thượng lưu

    Sau một năm điều sống chung, Song Rui chính thức tuyên bố với gia đình sáu người rằng ông sẽ nhận cô làm con nuôi. Qian Meigui vừa vui mừng vừa hồi hộp khi biết rằng cô ấy sẽ là một thành viên mới của gia đình Song.

    Mặc dù mất cha mẹ, cô lại có thêm những người mới cùng với hai anh trai và hai chị gái, mọi người trong gia đình không phải đối việc này. Cô cảm thấy vừa hạnh phúc vừa cảm thấy tội lỗi về điều đó.

    Cô luôn tự nhắc nhở bản thân rằng cô ấy sẽ không bao giờ quên người sinh thành ra mình, nhưng gia đình trước đây của cô ấy rất bình thường. Và cô tự hỏi làm thế nào mà bố mẹ cô lại biết đến Giám đốc điều hành của một công tự dược phẩm, cho đến ngày hôm nay, nó vẫn là một bí ẩn.

    Song Rui rất đau lòng khi biết rằng những người bạn thân nhất của ông đã chết một cách thảm thương, nhưng ông ấy nói rằng nhận cô sẽ giúp họ thoải mái và cho ông ấy vên tâm.

    Sau đó, nhiều người tin rằng cô là con gái thật của Song Rui và vợ của ông là Yang Rei, vì cô ấy giả làm con gái thật của họ.

    Hai năm sau khi nhận nuôi dưỡng, cô nhận ra mình không biết ai trong gia tộc họ. Song Rui không còn là một phần của gia tộc chính nữa, nhưng ông đã tự mình thành lập một công ty phát triển và thịnh vượng trong suốt những năm qua.

    Ông thành lập Song Corporation, một công ty dược phẩm, những ông vẫn phát triển mạnh mẽ trong hệ thống giải trí của gia tộc mình.

    Song Rui là con trai cả của ông nội nuôi, Chủ tịch Song, nhưng em trai của ông ta đã kế thừa công ty. Song Rui không muốn tách biệt hoàn toàn khỏi gia đình, vì vậy ông vẫn sẽ tham dự những điều quan trọng, nhưng Qian Meigui cho rằng điều đó là để hả hê về việc ông đã thành công như thếnào của một mình.

    Cuối cùng khi cô gặp một số thành viên trong gia tộc của nhà họ Song, họ đã tin rằng cô là con gái ruột của họ. Do vậy, cô tự hào vì được chấp nhận như một thành viên trong gia đình.

    Và từ từ cô sẽ hiểu hết về gia đình họ.

    Bây giờ là 6 giờ sáng, giữa những suy nghĩ của cô, Qian Meigui biết rằng cô nên sẵn sàng. Cô đi đến gần bàn trang điểm màu trắng, lấy một cây che khuyết điểm.

    Cô mát-xa kem dưỡng mắt trước khi thoa kem che khuyết điểm dưới đôi mắt, che đi sự chìm đắm trong đêm.

    Bây giờ cô đã hai mươi hai tuổi, nhưng cô không thấy vui vẻ. Cô đã không cảm thấy điều đó trong nhiều năm. Qian Meigui nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình trong gương từ ánh sáng yếu ớt của ngọn đèn.

    Tiếng gõ cửa vang lên trước khi cô quay lại nhìn thấy ai đó đang bước vào." Cô chủ Mei, thiếu gia, và cô chủ chờ cô ở bàn bếp dưới lầu. "

    Qian Meigui gật đầu," Tôi sẽ sớm xuống,"cô ấy nói với nụ cười ẩn ý.

    Cô hầu gái cười nhạt trước khi quay lại nhiệm vụ của mình và đóng cửa lại.

    Qian Meigui thay thế một chiếc áo màu vàng nhạt với dây mảnh. Cô nhắc lại mái tóc dài sóng và trang điểm nhẹ.

    Khi đứng dậy, cô thở ra một hơi thật sâu trước khi mở cửa bước vào bếp, bắt đầu một ngày mới.

    Chảo: Haloha, nhớ like và ủng hộ Chảo nhé, mãi ui!
     
    Chỉnh sửa cuối: 13 Tháng năm 2021
  4. truyệncủathảo Vui vẻ

    Bài viết:
    156
    Chương 2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Qian Meigui bước xuống cầu thang xoắn, đi qua phòng khách bước vào nhà bếp lớn ngập tràn ánh. Nắng. Cô tìm thấy anh của mình, cặp song sinh Song Jinvi và Song Jun cùng với chị Song Ren đang ngồi song song với họ.

    Có vẻ như Song Jinvi và Song Jun đang tranh cãi về một chuyện cỏn con nào đó, vì vậy cô đã đến gần Song Ren, người ta đang đọc một bài báo trong khi uống cà phê đen.

    Song Ren chăm chú nhìn tờ báo, mải mê với sự kiện thời sự, vì vậy không chú ý đến sự hiện diện của cô. Mái tóc đen dài của cô ấy xếp thành từng tầng đường cong từ tai đến ngang lưng. Vẻ mặt của cô ấy trông có vẻ điểm đạm và dè dặt như mọi khi, mặc dù cô ấy khá nhẹ nhàng và quan tâm đến những người biết rõ về mình.

    Cha của họ, Song Rui và vợ đang làm việc ở nước ngoài ở một đất nước khác, nhưng dù vậy cha mẹ của họ sẽ thường xuyên về thăm, không giống như Song Sheng, người hứa sẽ về thăm nhưng không thành vô sốlần.

    Trong suốt hai năm qua, anh ấy đã luôn bỏ lỡ sinh nhật, lễ kỷ niệm. Do vậy, cô cũng không mong chờ những ngày đặc biệt vì không có anh ở đó.

    Qian Meigui, trong sâu thẳm, luôn cảm thấy bất an trước quyết định đi xa của anh. Dù vậy, cô vẫn ủng hộ quyết định của anh khi anh có vẻ bận rộn, đi hết nơi này đến nơi khác, không ngừng nghỉ.

    Hiện tại Qian Meigui đã quen với việc anh ta không có mặt trong bức ảnh, mặc dù cô ấy luôn thầm mong anh ta trở lại. Song Sheng là người luôn sát cánh bên cô, và có lẽ sẽ tiếp tục như vậy nếu anh ở đây.

    Song Ren dường như không để ý đến cô cho đến khi em gái Jinyi kêu lên, "Mei Mei! Chúc mừng sinh nhật!"

    Song Ren sau đó ho vì ly cà phê đắng và cô nhìn Qjan Meigui nói, "Chúc mừng sinh nhật, Song Mei," với một nụ cười ẩn ý.

    " "Mei Mei, hôm nay sinh nhật của em?" Song Jun hỏi. Qian Meigui cau mày cho đến khi chị gái sinh đôi Song Jinyi đập vào đầu anh ta. "Trong tuần qua hôm nào tôi cũng nhắc cậu" cô lạnh lùng nói với anh.

    " "Anh quên mất", Song Jun nói, xóa đầu, mắt nhìn em gái, cảm thấy mình bị sai.

    Song Ren tiếp tục uống cà phêi của mình khi đọc các sự kiện. Qian Meigui thở dài, dự đoán phản hồi từ cô gái của cô, Song Ren.

    Cô ấy chỉ hơn cô ấy một tuổi - hai mươi ba tuổi, lạnh lùng và xa cách, nhưng vẫn rất đoan trang. Tuy nhiên, Song Ren có thần kinh thép với một trái tim ấm nóng. Cô ấy là người mà Qian Meigui tìm đến khi Sheng không có nhà.

    "Mei Mei, màu vàng hợp với em. Trông em thật xinh đẹp", Song Jinvi nói, tiến gần về phía Qian Meigui khiến mái tóc đen ngắn cô ấy đung đưa trên vai.

    Mỗi người trong gia đình này đều có mái tóc đen tuyền, đen như bóng vào một ngày trời sáng, với những làn da trắng sứ

    Và không tỳ vết. Họ đều xinh đẹp, có tiềm năng trở thành người mẫu hoặc diễn viên, nhưng họ rất coi trọng quyền riêng tư và cảm thấy hài lòng với công việc kế thừa công ty dược phẩm của cha mình.

    Song Ren, cặp song sinh và Song Sheng đều có đôi mắt nâu lốm đốm vàng, được thừa hưởng từ cha của họ. Qian Meigui có đôi mắt nâu sẫm và mái tóc màu nâu, những điều này cô khá giống mẹ nuôi cô.

    Cặp song sinh này nhỏ hơn Qian Meigui bốn tuổi, mười tám và đang học cuối năm.

    "A! Sút nữa thì quên mất chúng ta co hẹn với cửa hàng quần áo!" Song Jinvi vừa nói vừa giật báo từ tay Song Ren.

    "Qian Meigui gần như đã quên. Sau hơn một thập kỉ sống với gia đình Song, cô ấy vẫn chưa thích với cuộc sống của giới thượng lưu.

    Hôm nay là sinh nhật của cô ấy, mặc họ sẽ đang tham gia một bữa tiệc kỷ niệm 50 năm ngày cưới của ông bà nội. Một sự kiện mà họ không thể bỏ lỡ ngay cả khi cha của họ không còn là thành viên của nhà chính.

    Nhớ like và ủng hộ Chảo nhé, mãi ui!
     
  5. truyệncủathảo Vui vẻ

    Bài viết:
    156
    Chương 3

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Em có nghĩ Sheng sẽ đến bữa tiệc tối nay không?" Song Jinvi hỏi. Song Ren thở dài khi thấy chiếc váy của cô chật chội mức nào. Sau đó chị ấy trả lời, "Chị chẳng mong đợi điều đó", khi người nhân viên cố gắng giúp Song Ren mặc vừa chiếc vừa của cô ấy.

    Họ đã chọn trang phục trước nhiều tuần, nhưng cuộc hẹn là để thử lại. Qian Meigui trong lòng hơi cảm thấy khó chịu trước câu trả lời của Song Ren, nhưng cô ấy giữ điều đó cho riêng mình.

    'Họ không mong đợi sự có mặt của Song Sheng, mặc dù cha mẹ của họ sẽ về nước cho sự kiện đặc biệt này.

    Họ đã không gặp Song Sheng trong hai năm. Cô cảm thấy rằng cặp song sinh này rất nhớ anh trai của họ, thậm chí là cả Song Ren, nhưng chị ấy không thừa nhận điều đó. Ngay cả cô cũng nhớ anh. Anh đi trong sự yên lặng, và không một ai, kể cả giới truyền thông, được nhìn thấy anh.

    Anh ấy đã hai mươi tám tuổi, và anh ấy đủ lớn để không ai phải tìm kiếm anh ấy hay chăm sóc cho anh ấy. Nhưng Qian Meigui cảm thấy điều đó thật bất công cho anh vì anh đã chăm sóc cho mọi người trong rất nhiều năm.

    Qian Meigui cảm thấy bất an khi nghĩ rằng anh ấy có thể sẽ không về nhà trong một thời gian dài hoặc không bao giờ về nhà. Nhưng cô ấy biết cuối cùng của anh ấy cũng phải lộ diện vì anh ấy phải thừa kếlại công tự Dược phẩm.

    Chiều muộn, Qian Meigui thay váy với Song Jinvi và Song Ren. Song Ren diện màu vàng sâm panh tôn lên vóc đáng đồng hồ cát của cô, ôm đúng chỗ những đường cong trên cơ thể Song Jinvi diện váy ngắn màu xanh ngọc trông trẻ trung hơn. Còn lại Qian Meigui chọn một bộ váy ren họa tiết hoa hồng với phần ống tay loe kiến cô trông nhỏ hơn hẳn.

    Song Ren đã để thẳng mái tóc đen nhánh và thoa phấn mắt màu vàng kim đế tôn lên vẻ ngoài của mình. Sau khi chị ấy nói xong, Song Ren thoải mái nhìn Qian Meigui và cười, điều này không thường xảy ra, "Mei Mei, em sẽ đi dự tiệc với mái tóc như vậy sao?"

    Qian Meigui cau mày và nhìn đi chỗ khác, cảm thấy xấu hổ. Song Ren lại nở nụ cười ấm áp, "Đừng lo lắng chị sẽ giúp em".

    Qian Meigui gật đầu, "Ừm."

    Trong gương, Qian Meigui có thể nhìn thấy Song Ren; cô ghen tị với mái tóc của chị ấy

    "Chúng tôi đều có những phong cách khác nhau. Chị thích để tóc thẳng," Song Ren đáp lại khi đang uốn đuôi tóc của Qian Meigui.

    Tóc của Qian Meigui sẽ bị xoăn lại trong những ngày nóng nực, và để ép thẳng nó mất nhiều thời gian và công sức

    "Tóc của em gợi sóng tự nhiên, đó là phong cách của em. Chị sẽ buộc gọn nó vào và không làm mất bất cứ thứ gì mà em có sẵn, em rất xinh đẹp", Song Ren nói Qjan Meigui ngại ngùng cười.

    Sau đó, cô hỏi chị gái mình một câu hỏi mà cô đã nghĩ khá lâu "Chị có tin rằng Song Sheng sẽ không đến tối nay không?"

    Song Ren sâu sắc thở dài và trả lời: "Chị không biết phải mong đợi điều gì từ anh ấy, anh ấy thường giữ mọi thứ cho riêng mình và sau đó tiết lộ mọi thứ trong những điểm quan trọng."

    Qian Meigui cảm thấy có chút buồn. Mặc dù Song Ren hầu như không để lộ bất kỳ điều gì, vì chị ấy luôn tự điều chỉnh các bản thân rất tốt, giống như Song Sheng.

    "Được rồi. Em đã sẵn sàng", Song Ren nói. Qian Meigui nhìn mình trong gương và cười với hình ảnh phản chiếu của mình.

    Song Ren trang điểm nhẹ nhàng tự nhiên với mái tóc dài. Cô cười khi nghĩ rằng mình có thể xinh đẹp như Song Ren và Song Jinvi.

    Song Jinvi xông vào phòng và nói, "Hai người đã sẵn sàng chưa - Chà! Mei Mei, trông chị thật tuyệt!"

    Qian Meigui cười, và Song Ren cười vui khi cô ấy che miệng như một quý cô thanh lịch thực thụ.

    Ba cô gái sau đó cùng Song Jun, nóng lòng chờ đợi ở khách sạn tiền sảnh. "Thưa các cô, đi thôi," anh bực bội nhấn mạnh. Song Jinvi sau đó đặt tav qua vai anh trai cô và đẩyanh về phía trước khi cô đảo mắt.
     
  6. truyệncủathảo Vui vẻ

    Bài viết:
    156
    Chương 4

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Bàn tiệc sáng rực rỡ với ánh đèn và đèn chùm phủ khắp trần nhà. Trên bàn nào cũng có hoa loa kèn trắng với ghế vàng, khăn trải bàn đỏ và dao dĩa bằng bạc.

    Chỉ những người lớn mặt mới có thể tham dự, và các quan chức nhà nước của chính phủ được ngồi cùng với Song Elders. Tất cả họ đều nói chuyện phiếm.

    Như mọi sự kiện khác, Qjan Meigui cảm thấy mình không thuộc về những bữa tiệc xa hoa này, mặc dù điều quan trọng đối với cô là phải tham dự vì cô là Song Mei, con giữa thứ ba trong gia đình 5 người con.

    Hai anh em ngồi cạnh nhau, nơi mà một chiếc ghế trống dành cho Song Sheng được cho là sẽ khiến họ khó chịu.

    Họ vẫn ngồi yên cho đến khi một người đàn ông trẻ trạc tuổi cô đến gần họ.

    "Song Ren tối nay trông cậu rất đáng vêu,"

    Song Ren giật mình, liếc nhìn anh ta từ đầu đến chân và hỏi: "Sao anh lại ở đây?" cô đáp lại anh ta.

    Song Ren mở to mắt nhìn em gái, miệng hơi há hốc.

    Mặc dù Song Ren là người thanh lịch và trang trọng, nhưng cô ấy lại có tính nóng nảy và không ngại nói ra suy nghĩ của mình. Khi Qian Meigui nhìn vào người đàn ông, cô nhận ra đó là Su Feng, con trai cả của Su Liang, CEO của Sun Group, một công ty dược cạnh tranh với họ.

    Anh ấy mặc một bộ đồ màu trắng, mái tóc vàng của anh ấy vén sang một bên, và anh ấy nhìn Song Ren với đôi mắt xanh như băng của mình.

    Anh ấy là kẻ thù của Song Ren và là bạn từ thời đi học, vì họ hay cạnh tranh với nhau. Su Feng cười như thể lời nói của cô không ảnh hưởng đến anh. Anh quay sang nhìn họ, "Jinvi, rất vui được gặp lạị em."

    Song Jinyi gật đầu và mỉm cười, "Xin chào, anh Su" Su Feng sau đó quay sang Qian Meigui và nói với một nụ cười, "Chào buổi tối Song Mei."

    " "Xin chào," Qian Meigui trả lời.

    Song Ren không hề tỏ ra bối rối, và cô cũng không quan tâm tới Su Feng và phớt lờ anh ta

    Qian Meigui tự hỏi chuyện gì đã xảy ra giữa họ, khi cô nhận thấy cách anh ta nhìn Song Ren với nửa mong mỏi và nửa oán hận. Nhưng cô sẽ không bao giờ hỏi mối quan hệ của họ là gì. Qjan Meigui luôn luôn cảm thấy sợ hãi khi hỏi.

    Su Feng sau đó bắt tay Song Jun trước khi rời đi. Tất cả đều ngồi im lặng, chờ giới thiệu về bữa tiệc.

    Người mở màn cho sự kiện này là em trai của bố nuôi cô, Song Li, con trai thứ hai của ông bà và chú của cô.

    Chú ấy nói về những kỷ niệm và chúc chúng ông bà có thể sống lâu hơn nữa. Bà Song sau đó tiến đến sân khấu với

    Chiếc micro của mình để cảm ơn mọi người đã đến tham dự.

    "Thật vinh dự khi các bạn ở đây cùng chúng tôi kỷ niệm 5o năm ngày cưới của tôi. Cảm ơn tất cả các bạn đã cùng chúng tôi kỷ niệm ngày đặc biệt này. Tôi sẽ trao chiếc micrô cho cháu trai cả thân yêu của tôi, Song Sheng.

    Qian Meigui sững sờ vài giây sau đócô nhìn quanh bàn, chờ phản ứng của mọi người để xem mình có nghe đúng không.

    Song Jinvi và Song Jun đều há hốc mồm. Song Ren trông không hề bị ảnh hưởng.

    Qian Meigui đưa mắt về phía sân khấu, khi một người đàn ông cao ráo, trang nghiêm và đẹp trai tiến đến sân khấu. Anh ấy mặc một bộ vest màu xanh nước biển được nhấn nhá với đôi giày mũi nhọn màu nâu hạt đẻ.

    Mái tóc đen dài đến tai, sạch sẽ và thẳng tắp, xõa xuống mắt. Khuôn mặt của anh ấy sắc nét, căng và mịn, nhưng vẫn thanh thoát và đẹp đẽ. Qjan Meigui mở to mắt nhìn, đó là Song Sheng!

    Qian Meigui nghe thấy những lời bình luận và những lời xì xào trong phòng. Sau lưng cô, hai người phụnữ cất tiếng," Đó là Song Sheng! Anh ấy thật đẹp trai! "Và một người khác nói," Và cao hơn tôi nghĩ! "Những người phụ nữ nhìn anh ta với vẻ kinh ngạc. Qian Meigui thở dài. Nhưng anh ta đã làm gì ở đây?

    Song Sheng tiến lên sân khấu với khí chất quý tộc của một lãnh chúa phong kiến. Anh ấy nhìn trên sân khấu một cách điềm đạm và vô cảm, giống như cách Song Ren luôn nhìn." Chào buổi tối, "anh ta bắt đầu với một giọng trầm trầm gần như vô cảm.

    " Tôi hy vọng chúng ta có thể vui mừng vào dịp này, như họ đã có trong năm mươi năm qua. Tôi muốn bầy tỏ lòng biết ơn về những cơ hội mà họ đã cho tôi và tôi hi vọng rằng chúng tôi sẽ duy trì mối quan hệ này trong nhiều năm tới. Vì tôi muốn thông báo rằng bây giờ tôi sẽ làm việc cho Song Entertainment. Tôi hy vọng rằng tất cả chúng ta có thể hợp tác trong những năm tới."

    Mọi người im lặng. Qian Meigui chỉ có thể nghe thấy tiếng trái tim mình đang đập với tốc độ nhanh. Lời nói của anh là một đòn giáng mạnh vào gia đình họ. Cô không dám liếc nhìn gương mặt kinh khủng của ông bà Song đó là một sự phản bội.

    Song Sheng trả lại micrô cho người mở màn và rời sân khẩu. Qian Meigui không biết phải làm gì, cảm thấy sốc và choáng váng. Anh ấy sẽ từ chức ở Song Pharmaceuticals để gia nhập Song Entertainment chính công ty mà chú của họ đã tiếp quản từ Song Rui.

    Những lời thì thầm tràn ngập căn phòng, và cha mẹ cô vẫn điềm tĩnh, nhưng khuôn mặt của họ lộ rõ vẻ thất vọng. Sau đó, cô nhận thấy Song Ren đột ngột đứng lên, khi cô sải bước về phía Song Sheng trong khi anh ta đi về phía lối ra.

    Song Sheng ngước nhìn em gái của mình, và khuôn mặt anh bị dáng một cái tát đau điếng. Qjan Meigui hơi che miệng mình

    Song Ren nhìn anh với vẻ nửatức giận nửa thương hại khi cô đứng thẳng dậy và bước ra khỏi lối ra trước mặt anh và giữ nguyên tư thế tao nhã của mình. Song Jun chộp lấy ly rượu đang uống dở của Song Ren và đặt xuống.

    Đêm đáng lẽ là một buổi tối vui vẻ lại trở nên thật khó xử. Những vị khách không thuộc gia đình Song đã có một khoảng thời gian tuyệt vời sau khi uống những ly rượu, và họ cho rằng thông báo của Song Sheng mang tính giải trí.

    Các trưởng bối nhà Song rất vui khi biết rằng một người con trai có năng lực của nhà họ Song đã gia nhập vào là quẩn lý của công ty Giải trí.

    Nhưng anh ta định làm gì?
     
  7. truyệncủathảo Vui vẻ

    Bài viết:
    156
    Chương 5:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Qian Meigui không còn tâm trạng ăn mừng nữa nên đã đi tìm Song Jinvi. Song Jinvi dựa vào một tượng đá cẩm thạch ngay sau ngưỡng cửa nhìn ra ngoài ban công. Qian Meigui đến gần và nói, "Xin lỗi vì đã làm gián đoạn."

    "Không cần xin lỗi," cô đáp lại một cách nhẹ nhàng, ngón tay sờ soạng trên môi của thần tình yêu.

    Qian Meigui cảm thấy rằng Jinvi đang suy nghĩ sâu sắc. Sau đó cô ấy hỏi, "Em cảm thấy thế nào?"

    Song Jinyi thở dài. "Em thấy khó chịu vói anh ấy" cô cười một cách dứt khoát. "Nhưng em cũng lo lắng cho chị Ren."

    Qian Meigui hỏi, "Tại sao?" cảm thấy khó hiểu.

    "Vì những gì anh Sheng đã làm. Bây giờ nó khiến chị ấy trở thành người thừa kế công ty dược phẩm của cha. Đó cũng là một sự phản bội. Ai biết bây giờ cha mẹ chúng ta sẽ làm gì với chị ấy và anh Sheng bây giờ? Gia đình chúng ta có thể bị chia ra giống như cha và chú," cô ấy nói.

    Qian Meigui nghĩ trong giây lát. Cô sẽ không cho phép gia đình họ xa nhau. Cô ấy đã mất một cái, và cô sẽ không để mất gia đình này nữa.

    "Như vậy không tốt cho chị Ren sao?" cô hỏi. Qian Meigui biết số phận của Song Sheng, nhưng côkhông dám nhúng tay vào nó. Cô chỉ hự vọng rằng Song Ren sẽ khởi sắc từ sự thay đổi này.

    Song Jinyi nhìn chằm chằm vào khoảng tối mở ra, quay lại đối mặt với cô với đôi mắt nheo lại, "Có lẽ," cô nói.

    Sau một lúc im lặng, Jinvi hỏi, "Chị có biết tên họ Su là ai không?"

    Qian Meigui nhớ lại. Họ là đối thủ của tập đoàn Song, và Song Ren ghét con trai của họ, Su Feng. "Biết" Qian Meigui trả lời.

    "Mhm. Chà, gia đình Su có ảnh hưởng lớn đến ngành dược phẩm. Nếu Ren trở thành Giám đốc điều hành tiếp theo của Cheif, gia đình chúng ta sẽ phải để chị Ren và Su Feng kết hôn, và lễ đính hôn của họ sẽ chính thức. Cuộc chiến giữa các công ty sẽ kết thúc."

    Qian Meigui sửng sốt. Thật. Nếu Song Ren không trở thành CEO, chị ấy có thể kết hôn với bất kỳ ai mà chj ấy muốn. Nhưng với tư cách là một giám đốc điều hành, chị ấy cần phải có sự lựa chọn cẩn thận trong vấn đề hôn nhân.

    "Làm sao bố có thể ép chị ấy làm chuyện như vậy?"

    Song Jinvi trầm ngâm nhìn cô. "Không ai ép buộc chị ấy, Nếu Su cầu hôn, cô ấy sẽ sẵn lòng chấp nhận. Chị ấy biết sự hợp tác này quan trọng như thế nào và sẽ luôn chọn công ty hơn tình cảm của mình."

    "Tại sao chị ấy sẽ đồng ý với một điều như vậy?" cô hỏi.

    Jinyi mỉm cười. "Bởi vì đó là Ren. Mặc cho Su Feng dày vò chị ấy trong quá khứ, chị ấy sẵn sàng kết hôn với anh ngay cả khi chị ấy ghét." Sau một lúc, em ấy tiếp tục. "Nhưng đừng buồn. Em nghĩ Su Feng đã trưởng thành. Nhưng Ren từ chối nhìn thấy điều đó, vì họ dùng để tranh giành mọi thứ."

    Qian Meigui nhớ lại những năm tháng lộn xộn. Mặc dù cô là người vô hình, nhưng Song Ren rất nổi tiếng trong số các bạn học, và Su Feng đã thách thức cô ấy về điểm số, thể thao và các cuộc thi. Vào năm cuối của họ, Song Ren đã đánh bại anh ta bằng cách trở thành lớp trưởng, và Su Feng trở thành lớp phó. Nhưng anh ta đã hành hạ chị vì anh để cô làm tất cả công việc.

    "Em có biết Song Ren có thể ở đâu không?" cô hỏi.

    "Có thể là ở một trong những cửa hàng mà chị ấy quản lý; chị ấy sẽ không ở đây vào tối nay, chị ấy cần không gian."

    Song Jinvi nắm lấy cổ tay cô và nhẹ nhàng nói: ' vào ftrong nhà nào."Qian Meigui gật đầu và đi theo cô ấy.

    Cô tự hào rằng dù còn nhỏ nhưng Jinyi đã khá trưởng thành và điểm đạm, một đặc điểm chung của người nhà họ Song

    Song Jinvi cũng kéo người anh em song sinh của mình trên đường, và cả ba người họ về nhà. Qian Meigui tự hỏi Song Sheng cảm thấy thể nào. Đã hai năm trôi qua kể từ khi anh rời đi. Và một lần nữa, anh ta đột ngột rời đi mà không báo trước cho họ.

    Chuyện gì đã xảy ra? Điều gì đã thay đổi mọi thứ?

    Anh không che đậy việc mình đang ở đâu đó trong thành phố, cùng một thị trấn mà cô đang ở, và anh đã không đến thăm. Anh ta thậm chí còn không thông báo trước rằng anh ta sẽ đến. Nhưng ít nhất cô biết anh sẽ ở lại.

    Có lẽ vì anh đã phản bội gia đình họ, và hơn hết là cha mẹ của họ, nên anh không dám đối mặt với họ.

    Nhưng cô lại khao khát được gặp anh, hy vọng anh sẽ tâm sự với cô như cách cô đã làm với anh những năm trước.

    Qian Meigui cố nén suy nghĩ và quyết định về phòng để ngủ. Đã gần 4 giờ sáng, và lý do duy nhất khiến họ ở lại bữa tiệc đủ lâu, là vì họ sợ về nhà sẽ đối mặt với cơn thịnh nộ của Song Rui. Cha mẹ của họ đã ngủ khi họ về
     
  8. truyệncủathảo Vui vẻ

    Bài viết:
    156
    Chương 6

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Song Ren ngồi trước bàn làm việc của mình tại một trong những hiệu thuốc mà cô ấy quản lý. Đó là cửa hàng yêu thích của cô, mặc dù cô không biết cụ thể là tại sao. Cô ấy đã đuổi việc người quản lý qua đêm để cô ấy có thể làm ca đêm.

    Điều khiến Song Pharmaceuticals trở thành một công ty thành công là các hiệu thuốc của họ được mở. Cả ngày lẫn đêm và khuyến khích việc đi lại cung cấp thuốc giá cả phải chăng cho tất cả bệnh nhân.

    Song Ren đang xem xét các tài liệu cần thiết liên quan đến công ty, khi cô ấy đặt lòng bàn tay lên trên đầu, không thể hiểu được tin tức mà cô ấy nhận được vào đêm hôm đó.

    Lòng bàn tay cô cũng bị đau. Cô chưa bao giờ đánh ai đó nặng như vậy trước đây trong đời, nhưng may khi đó là anh trai của mình, vì cuối cùng anh ấy cũng sẽ tha thứ cho cô.

    Trước đây, cô luôn nghĩ anh trai mình sẽ là Tổng Giám đốc tiếp theo, và cô sẽ ở bên hỗ trợ anh chứ không phải dẫn dắt. Cô ấy chưa bao giờ nghĩ mình là một nhà lãnh đạo.

    Những suy nghĩ rối ren của cô bị cắt ngang khi cô nghe thấy một khách hàng bước vào, "Xin chào - Su Feng?" cô ấy chào và hỏi.

    Su Feng thay trang phục dạ hội và mặc một thứ gì đó thể hiện sự giàu có. Anh ta mặc một chiếc áo khoác Brunello màu cát bên ngoài một chiếc áo nịt len Cashmere màu đen.

    Anh ấy trông bảnh bao như ngày cô gặp anh ấy, nhưng đó là về ngoại hình, vì Song Ren nhận thấy anh ấy thật đáng ghét theo mọi cách.

    "Tại sao anh ở đây?" cô hỏi, cáu kinh. Cô bắt đầu sắp xếp những chai thuốc trên giá một cách ngăn nắp.

    Su Feng giễu cợt cười một tiếng, "Tôi cho rằng tới cầu hôn cũng đủ coi như là một câu trả lời?" anh ta nói.

    Song Ren dừng lại quay sang nhìn anh ta, cười nhạo báng. "Và ở đây tôi đã nghĩ những lời cầu hôn là lãng mạn, vậy mà anh vẫn chưa quỳ gối, tôi cũng không nhìn thấy một chiếc nhẫn, và chúng ta đang ở giữa một hiệu thuốc."

    Su Feng sắc mặt thay đổi, "Nếu là tôi mua nhẫn quỳ cho em, em có nhận không?" Anh hỏi với một giọng trầm và khói nhưng vui tươi. Anh đang thử thách cô, đùa giỡn với cô như anh đã từng làmtrong quá khứ.

    Song Ren như muốn run lên, nhưng cô ngăn mình không run nữa. Cô nhớ lại tất cả những lần anh làm khổ cô. Song Ren nở một nụ cười ma mị và nói, "Su Feng, giúp tôi một việc.. biến đi." Song Ren quay lại xếp những lọ thuốc. Nhưng Su Feng lại nắm chặt tay, có vẻ vừa đau vừa tức.

    "Ren, em sẽ là của anh dù muốn hay không, anh sẽ đảm bảo điều đó," anh nói với vẻ kiên quyết.

    Song Ren nghiến răng, "Tại sao phải bận tâm? Tôi không hiểu tại sao bây giờ anh lại muốn kết hônvới tôi. Hồi cấp ba, anh ghét tôi. Có lẽ anh cảm thấy muốn cưới tôi bất chấp?" sau đó cô ấy đi ra sau quầy. "Tôi không nghĩ rằng sau nhiều năm tốt nghiệp mà anh vẫn cảm thấy muốn hành hạ tôi," cô nói.

    "Tôi không muốn làm khổe, nữa," anh bắt đầu, "Nhưng vì lợi ích của cả công ty và gia đình của chúng ta, chúng ta phải làm điều này."

    Song Ren nheo đôi mắt nâu vàng của cô và nhìn vào đôi mắt xanh như băng của anh, "Tôi không hiểu làm thế nào mà anhcó thể ổn với cuộc hôn nhân sắp đặt với tôi."

    Su Feng trầm ngâm nhìn cô, gương mặt anh tuấn và căng thẳng, nhưng lại đẹp trai một cách tàn khốc. "Nếu là em, tôi sẵn lòng' anh nói mà không hề kiểm chế, Song Ren liếc anh ta bằng ánh mắt diều hâu, dò hỏi.

    Cô ấy có nghe thấy điều đó, phải không?

    " Chà, đừng cho rằng tôi sẽ ngất đi, "cô bắt đầu chế giễu." Theo quan điểm của tôi, hôn nhân là một cuộc giao dịch và tôi thấy rằng anh cũng có quan điểm tương tự. Miễn là anh thấy ổn với việc kết hôn vì công việc kinh doanh, tôi sẽ chấp nhận mọi lời cầu hôn cảu anh trong tương lai. "

    Su Feng mỉm cười," Quả thật tôi sẽ cưới bất cứ ai đủ điều kiện. Nhưng ai nói tôi sẽ cầu hôn em? "

    Song Ren nghiến răng nghiến lợi. Anh chàng này đang cố lừa cô!

    Cô ấy cười và nói:" Anh nói đúng - tôi ngớ ngẩn. Tôi cho rằng tôi cũng sẽ đồng ý với bất kỳ cuộc hôn nhân nào. Có lẽ tôi sẽ kết hôn với con trai của Lu Honghui, chủ một số bệnh viện trên khắp đất nước.

    'Con trai của ông ấy ngang tuổi của tôi, đang tìm kiếm một người vợ tiềm năng. Tôi tự hỏi liệu anh ấy có đồng ý không

    "Su Feng nắm chặt tay trước khi nghiến răng nghiến lợi, Tôi sẽ cưới em, và đó là điều tôi làm"

    Anh ta xông ra khỏi hiệu thuốc, và Song Ren thấy mình đang mỉm cười thật tươi. Song Ren mỉmcười vì cảm thấy mình đã thắng, nhưng cô nhanh chóng cau mày, lắc đầu. Làm thế nào mà cô ấy lại đồng ý một cách nhanh chóng như vậy? Song Ren xoa xoa thái dương.

    Su Feng là người mà cô đã nghe nói đến từ khi họ còn nhỏ. Anh ta là con trai của đối thủ của gia đình họ, và anh ta đăng ký vào trường của cô khi họ lớn hơn.

    Họ gặp nhau mười lăm tuổi, và kể từ đó, họ cạnh tranh nhau, và không ai vượt qua họ để đứng đầu lớp. Họ không bao giờ hợp nhau, và bây giờ họ đã kết hôn.

    Song Ren luôn biết cô sẽ kết hôn vì công việc kinh doanh, nhưng cô không bao giờ tưởng tượng đó sẽ là Su Feng.
     
  9. truyệncủathảo Vui vẻ

    Bài viết:
    156
    Chương 7

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Qian Meigui thức dậy bởi âm thanh ồn ào bên ngoài. Sau đó cô thay một bộ quần áo ngủ đơn giản và đi xuống cầu thang.

    Những người quản gia chào cô trước khi bước vào phòng chính. Căn phòng chính rất hoành tráng vớitrần cao và đèn chùm treo, và đồ nội thất ăn nhập.

    Căn phòng đã được dàn dựng tỉ mỉ, vì vậy những người sống trong ngôi nhà không sử dụng nó trừ khi có khách đến thăm. Cô liếc nhìn vào phòng và thấy Song Ren đang nói chuyện nghiêm túc với cha họ.

    "Chào buổi sáng cô Song Mei."

    Qian Meigui hỏi bà quản gia Li, "Đây là?"

    Bà Li tỏ ra bất an và thông báo cho cô biết những vị khách nào đã đến. "Đó là bà của con; bà ấy ở đây."

    Qian Meigui trố mắt ngạc nhiên.

    Qian Meigui tình cờ nghe thấy Song Ren nói với giọng điệu tự biện minh, và mọi thứ khác đều im lặng.

    Cô do dự khi bước vào, nhưng cô biết mình phải chào gia đình vì sự tôn trọng.

    Vào phòng, cô có thể thấy Song Ren đang ngồi cạnh bà Song trên chiếc ghế dài đặt làm riêng nhập từ Pháp. Bà nội Song ngồi trên ghế bành trong khi cầm cây gậy màu nâu hạt đẻ.

    Qian Meigui liếc nhìn Song Sheng, người mặc một chiếc áo sơ mi dài tay màu trắng có cài cúc với quần đen; và ngồi song song Song Rui Và Bà Song, nhìn vô cảm.

    Song Ren ngừng nói khi Qian Meigui bước vào.

    Qian Meigui khẽ cúi đầu chào bố mẹ và bà nội.

    Song Rui - cha nuôi của cô - lông mày khẽ nhíu lại khi Qian Mei bước vào. Ông không nói gì.

    Đó là bà nội Song đã nói. "Mei, bạn nghĩ gì về việc Sheng gia nhập công ty của ta?" Bà hỏi.

    Qian Meigui sửng sốt, không biết phải trả lời như thế nào.

    "Mẹ, Mei không liên quan gì đến chuyện này. Đừng làm cô bé sợ", ông Song nói với giọng trầm.

    Bà nội Song mỉm cười. "Tôi muốn biết nó nghĩ gì," bà nói với con trai mình. Song Rui im lặng, và bà quay lại nhìn Qian Meigui, 'Con nghĩ thế nào? Hãy thành thật đi cô gái. "

    Qian Meigui trông có vẻ lo lắng cô ấy cố gắng trấn tĩnh bản thân. Nếu cô ấy là Song Ren, cô ấy sẽ phải thông minh trong cách đối phó của mình.

    " Con tin rằng nếu đây thực sự là những gì Song Sheng muốn, thì con nghĩ anh ấy nên theo đuổi bất kỳ sự nghiệp nào cho là phù hợp. Tôi cũng tin rằng Ren sẽ chăm lo tốt cho công ty Dược phẩm, có lẽ tốt hơn anh ấy. "

    Ban đầu, bà nội Song nhìn cô một cách nghiêm khắc lạnh lùng, nhưng sau đó bà mỉm cười với một chút thích thú." Thật vậy, "bà nội Song nói.

    Song Ren, người đang đứng, tiếp tục cho cô ấy.

    " Song Mei nói đúng. Hơn nữa, cháu tin rằng mình có khả năng kế thừa công ty dược phẩm. Cháu biết rằng cha đã dành nhiều năm bồi dưỡng vào Sheng, nhưng cháu có thể chứng minh rằng cháu sẽ là một nhà lãnh đạo tuyệt vời. Cháu cũng đã đính hôn với Su Eeng. "

    Tất cả mọi người đều nhướng mày. Ngay cả Qian Meigui dường như không nhận thấy. Trong nội tâm, Qian Meigui rất vui. Cô đã luôn nghi ngờ điểu gì đó giữa họ.

    " Con đã đính hôn? Con còn quá trẻ. "Bà Song phản bác hỏi.

    '" Có vấn đề gì không ạ? "Song Ren phản bác." Con không yêu anh ấy; đây chỉ đơn thuần là công việc. Vì lợi ích của công ty. "

    Song Rui cố gắng che giấu nụ cười nhếch mép trên khuôn mặt. Thật vậy, Song Ren là con gái của ông ta. Trong lòng ông cảm thấy tự hào dù không nói gì.

    Đối với Qian Meigui, khuôn mặt của ông lạnh lùng và độc đoán. Và Song Ren với vẻ mặt điểm đạm tương tự.

    Chị ấy tiếp tục," Su Feng sẽ chỉ kết hôn với con nếu con thừa kế công ti. Anh ấy đã là người thừa kế công ty của nhà anh ấy. NHư vậy chúng ta sẽ trở nên hùng mạnh. Chunga ta sẽ không làm dduocj điều đó nếu Sheng là người kế nhiệm.. "

    Qian Meigui có cảm giác chị ấy nói sai. Su Feng có lẽ sẽ kết hôn với Song Ren ngay cả khi cô ấy là một thường dân.

    Mặc dù Song Ren có lẽ không biết Su Feng cảm thấy thế nào về cô. Và Qian Meigui không phải là người thích can thiệp vào chuyện của người khác

    Song Rui tỏ ra thích thú. Sau đó, ông ấy nói," Cha đã thảo luận các vấn đề với mẹ các con, và chúng ta quyết định rằng chỉ cần con hoàn thành việc học về khoa học y sinh và kinh doanh, và kết hôn với Su Feng, công ty sẽ do con làm Giám đốc điều hành, vì vậy Ren có thể tiếp tục tập trung vào việc học. "

    " Về phần Song Sheng, nó sẽ làm việc với Song Li và con trai của Li. "

    Qian Meigui biết rằng đó là một đòn giáng mạnh vào cha họ, khi hợp tác với người chú đầy mưu mô trong công việc kinh doanh. Nhưng với Ren là người thừa kế, cô cho rằng điểu đó là không thể tránh khỏi. Ren đã rất chăm chỉ.

    Ren cúi đầu, và nói một cách chính thức," Cảm ơn vì đã lắng nghe con "

    Trong số tất cả các con của mình, Song Rui biết rằng Song Ren là đứa con vàng của mình mặc dù ông không thích so sánh các con vì ông yêu từng người trong số họ, bao gồm cả Song Mei.

    Song Ren có điểm số đặc biệt và xuất sắc trong hầu hết mọi thứ. Song Sheng cũng vậy, nhưng anh ấy tập trung vào lĩnh vực kinh doanh giải trí.

    Ông chờ đợi khoảnh khắc con gái của mình sẽ thách thức ông và chiến đấu vì điều mà nó tin tưởng. Ông biết cô sẽ lựa chọn đúng.

    Song Rui sau đó nói," Ren, hãy đưa Mei đi cùng."Qian Meigui đi rờicùng em gái, để lại Song Sheng một mình với ông.
     
  10. truyệncủathảo Vui vẻ

    Bài viết:
    156
    Chương 8:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Song Ren rời khỏi phòng với Qian Meigui đế lại Song Sheng một mình với cha.

    "Sheng, '" cha anh gọi anh xa cách, lặng lẽ. "Con khá im lặng trong cuộc họp này nhỉ."

    "Là tôi?" Song Sheng mỉa mai hỏi.

    "Cha biết tại sao anh lại làm điều này."

    Song Sheng híp mắt, "Làm sao bây giờ?" anh lạnh lùng đáp lại.

    "Không phải cùng nguyên nhân anh rời đi sao?".

    Sheng lạnh lùng giễu cợt, "Cha hiểu lầm con, con rời công ty vì hai lý do." anh vẫn ngồi yên, đặt khuỷu tay lên đùi, tựa vào. "Con không thể chịu được khi nhìn vào cha vì những gì cha đã làm. Cha có chuyện liên quan đến bố mẹ của Xiao Mei."

    "Con biết điều gì?" Cha anh hỏi, ánh mắt lạnh lùng và xa cách. Khía cạnh người cha của ông ta đã không còn

    "Con không hoàn toàn chắc chắn, nhưng con có lý do để tin rằng cha phải chịu trách nhiệm về cái chết của họ. Con nghĩ cha đã che đậy nó và đưa Xiao Mei vào nhà vì cha hy vọng một ngày nào đó sẽ sử dụng cô ấy."

    Cha Song bật cười. "Đó là những gì con tin?" anh ấy hỏi. "Tôi không bao giờ tin rằng mình đã nuôi dạy một đứa con trai ngu ngốc như vậy. Cái chết của họ không liên quan gì đến tôi. Tôi thực sự là bạn của họ và tôi đang bảo vệ Mei"

    "Vậy thì tại sao ông lại giấu nó?" anh gần như hét lên mặc dù anh không dám sợ ai khác nghe thấy.

    Song Rui nhìn chằm chằm vào con trai mình với sự lạnh lùng tuyệt đối, như thể ông đang từ chối cậu trước sức nặng của cơn thịnh nộ.

    "Tôi đã che đậy rất kỹ để giữ an toàn cho Mei. Nếu anh cố gắng tìm thêm bất kỳ thông tin nào về gia đình nó, anh không chỉ làm tổn hại công ty mà còn làm tổn hại đến sự an toàn của Mei"

    Sheng suy nghĩ, khuôn mặt không để lộ bất kỳ cảm xúc nào. "Mei có gặp nguy hiểm không?" Anh phải hỏi.

    Cha Song lắc đầu. "Không," anh ấy bắt đầu, "bởi vì cô ấy nằm trong sổ đăng ký gia đình của chúng ta. May mắn thay, Qian là một cái tên phổ biến, vì vậy ngay cả khi mọi người phát hiện ra nó được nhận nuôi, họ không thể theo dõi nó'

    Song Sheng khoanh tay và đặt câu hỏi," Nếu cha mẹ em ấy là người thấp kém, thì tại sao việc tìm kiếm thông tin về lý lịch của họ gần như không thể. Tôi đã làm việc với các nhà khoa học máy tính và tin tức nhưng cả hai đều không thể tìm thấy bất cứ điều gì về chỉ tiết của cái chết của họ. Các báo cáo khám nghiệm tử thi cho rằng đó là một vụ tai nạn xe hơi, đó là sự thật. Nhưng còn những thiệt hại đối với chiếc xe thì sao? Nó được đưa đến và bị nghiền nát. Ngoài ra, khi họ lái xe, họ không tham dự một lễ kỷ niệm. Họ đã bỏ trốn. Tại sao vậy?'anh ấy hỏi.

    "Có một số điều tốt nhất là con không nên biết," cha anh bác bỏ. Song Rui đứng dậy và rời khỏi phòng mà không nói thêm một lời nào với anh ta.

    Song Sheng vẫn ngồi trên chiếc ghế sofa sang trọng. Nó khác với lần cuối cùng trước khi anh ấy rời nhà. Đã quá lâu, Song Sheng cảm thấy có lỗi vì đã không đến thăm gia đình mình lâu như vậy.

    Ngay khi thức dậy sáng nay, anh ấy đến chỉ để tham dự cuộc họp gia đình này. Song Ren sẽ đảm nhận vị trí của anh và cô ấy sẽ làm cho công ty tót lên. Có lẽ là do anh chàng Su Feng kia đã luôn biết cách thúc đẩy cô về phía trước.

    Anh nghĩ khi ra khỏi phòng thì lặng lẽ ra khỏi nhà. Nhưng anh ấy đã được gặp anh chị em của mình trong tiền sảnh của nhà họ.

    "Anh đi đâu?" Song Jinyi hỏi.

    "Anh về căn hộ," anh lạnh lùng nói.

    Jinvi bấu chặt ngón tay vào gấu váy, nói: "Buổi chiều anh không ở lại sao? Anh là người tệ nhất!" Em ấy nói trước khi xông ra ngoài. Song Jun im lặng và bỏ đi cùng cô. Khuôn mặt anh ta điểm đạm, nhưng đôi mắt anh ta giận dữ.

    Qian Meigui bị cắm rễ xuống đất khi cô ngước lên nhìn anh. Song Sheng đã nhìn cô chằm chằm với ánh mắt giận dữ trước khi anh ra khỏi nhà.

    Cô không thể hiểu tại sao anh lại đẩy mọi người ra xa. Cô biết Song Sheng thường tự mình làm mọiviệc, nhưng cô cảm thấy anh không nên đối xử lạnh nhạt với họ.

    Song Sheng sải bước đi, hướng về phía cổng. Lòng can đảm bùng lên, cô chạy theo anh.

    "Song Sheng!" cô gọi anh. Anh đột ngột dừng lại trước khi quay lại. Và với ánh sáng rực rỡ của nắng chiểu, cô nhìn rõ hơn những nét đẹp trai của anh.

    Trong khi Song Ren xinh đẹp thì Song Sheng lại đẹp trai đến nghẹt thở. Đôi mắt lốm đốm vàng hìnhquả hạnh của anh nhìn vào mắt cô, nheo lại và tập trung. Những sợi tóc đen của anh ấy xõa xuống mắt. Cô phải nhìn đi chỗ khác dù đã quen biết nhiều năm nhưng cô vẫn không thếđối mặttrực tiếp với anh.

    "Sao vậy?" anh ấy hỏi.

    "Tại sao anh lại rời đi?" Cô yêu cầu một câu trả lời.

    "Tôi có một số công việc phải giải quyết sau."

    " "Tại sao anh không ở lại?" Cô hỏi, gần như cầu xin.

    Sau một lúc im lặng và nhìn chằm chằm xuống đất, Qjan Meigui cảm thấy một bàn tay đang vò rối mái tóc của mình. Cô ngước nhìn anh, lòng cô ấm lại. Anh nhìn cô với một nụ cười đầy ẩn ý. Song Sheng khá lạnh lùng và xa cách, giống như cha của họ, nhưng anh ấy tốt bụng, dịu dàng và kiên nhẫn với những người anh ấy quan tâm.

    Qian Meigui biết rằng nếu cô là bất kỳ ai khác, anh ấy thậm chí sẽ không thừa nhận cô. Nhưng với tư cách là em gái nuôi, anh không ngại bộc lộ khía cạnh dịu dàng của mình.

    "Anh xin lỗi, Mei," anh bắt đầu, "Ren giận anh, và anh đã làm gia đình thất vọng."

    Môi của Qian Meigui hé mở, "Không! Không đúng. Cứ ở lại và.. và.." cô không nói nên lời. Anh lại nhìn cô với nụ cười ngọt như mật và nói, "Tốt hơn là họ nên ghét anh ; anh ghét chính bản thân mình."

    "Nhưng họ không ghét anh. Hãy đến thăm một ngày nào đó."

    Song Sheng lại mỉm cười và nhìn chằm chằm vào mắt cô khi anh vén một lọn tóc ra sau tai cô, thật bấtngờ. Ánh mắt anh nhìn xuyên thấu đến nỗi não cô quên mất mình muốn nói gì với anh tiếp theo. Những ngón tay anh vẫn đặt sau tai cô khi nhịp tim cô tăng nhanh.

    Song Sheng buông tay khỏi cô và phủi sao đó nói'Anh sẽ gọi cho em sau, được chứ.'Cô mỉn cười ' Được'

    Qian Meigui nhìn theo bóng lưng anh. Tim cô đập liên hồi nhưng chính cô cũng không biết tại sao
     
  11. truyệncủathảo Vui vẻ

    Bài viết:
    156
    Chương 9:

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Song Ren đang học kỳ cuối trước khi tốt nghiệp với tấm bằng loại ưu về khoa học vi sinh. Năm học của chị ấy kéo dài do phải tham gia các khóa học kinh doanh bổ sung để sau này quản lý công ty tốt.

    Chị ấy đến thư viện ở trường mình vào buổi tối muộn. May mắn thay, không có nhiều người học trên trường sau khi trời tối, nhưng cô ấy thích Song Ren làm việc hiệu quả hơn vào những giờ tốimuộn và cô ấy đã hoàn thành nhiều việc.

    Đang mải mê học tập, Song Ren nhận được thông báo từ Mes. Đó là từ người bạn thân nhất của cô, Zhang Wei hỏi cô: "Cậu ăn chưa?"

    Song Ren không nhận thấy cô đói cho đến khi anh ấy hỏi. "Không." Cô ấy đã gửi lại.

    "Được rồi. Cậu đang ở đâu? Tớ sẽ mang đồ ăn tới."

    "Tớ đang ở thư viện trường học," Song Ren trả lời.

    Song Ren đóng cửa trò chuyện và tiếp tục việc học của mình. Zhang Wei là bạn của cô trong năm học cuối cấp hai, vì anh cũng là thành viên của hội học sinh. Anh ấy trầm tính hơn và đè dặt hơn, mặc dù anh ấy đã cởi mở hơn khi anh ấy trở nên thoải mái hơn. Anh ấy cũng đã giúp đỡ cô rất nhiều trong suốt năm học khi cô ấy là lớp trưởng

    Nửa giờ sau, Zhang Wei buông ra một cái túi xách và lấy ra. Cô có thể thấy đó là một hộp đựng gạo, rau hấp và cá đã khử dầu qua nắp hộp trong suốt.

    "Cảm ơn cậu, cậu là trời, Zhang Wei." Zhang Wei mỉm cười khi anh ngồi xuống trước mặt cô. Song Ren lấy hộp đựng và đũa hỏi, "Gia đình của cậu thế nào?"

    "Mẹ tớ vẫn tốt. Một trong những người anh em của tớ đã rời thành phố và tớ đã không nghe tin từ anh ấy trong nhiều tháng." Song Ren nhìn anh, khó hiểu. "Tại sao bây giờ cậu mới nói với tớ điều này?" Cô ấy hỏi.

    "Tớ đã hy vọng anh ấy sẽ trở về vì chúng ta không làm gì sai. Nhưng tớ biết mọi chuyện đã kết thúc vì anh ấy không tham dự đám cưới của anh cả."

    " "Cái gì? Anh ấy không tham dự?" Cô hỏi, bối rối.

    "Không. Và tớ không biết tại sao."

    Zhang Wei trông có vẻ buồn, nhưng Song Ren biết rằng cô có thể liên quan. Zhang Wei có sáu anh trai và một em gái. Tất cả họ đều lớn lên nghèokhó, nhưng Zhang Wei đã đăng ký vào trường với mộthọc bổng. Và vào bữa trưa, anh ấy sẽ chết đói, nhưng Song Ren đã luôn dành bữa trưa cho anh ấy từ nhiều năm trước.

    "Tớ rất tiếc khi biết điều đó," cô ấy bắt đầu, "Tớ biết cậu đã làm những gì tốt nhất có thể để giữ gia đình mình bên nhau. Hãy cho anh ấy thêm thời gian." Zhang Wei gật đầu, tâm tình càng ngày càng ảm đạm.

    " "Sheng đã trở lại," cô nói.

    "Có thật không?" Anh ấy hỏi. Đôi mắt anh lấp lánh như muốn cho anh một chút hy vọng về người anh em của mình.

    "Vâng" cô ấy nói.

    "Trông cậu không vui lắm," anh quan sát và lưu ý. "Sheng đã từ chức khỏi công ty và quyết định đầu quân cho chú tớ. Anh ấy đã phản bội cha tôi", cô trảlời.

    Lông mày Zhang Wei nhíu lại, "Chờ đã" hắn bắt đầu. "Như vậy không phải biến cậu trở thành người thừa kế công ty sao?"

    "Thật vậy," cô ấy trả lời. Anh cười, "Thật tuyệt!"

    Song Ren cười đáp lại một cách dứt khoát. "Tớ không biết anh ấy đang nghĩ gì, nhưng tớ chưa bao giờ tưởng tượng mình sẽ là CEO"

    Zhang Wei lại mỉm cười, "Cậu đã làm tốt với tư cách lớp trưởng trước đây. Tớ chắc chắn cậu sẽ làm tốt"

    Song Ren đá anh ấy, "Zhang Wei, cậu thật sự là một người bạn tốt."

    Zhang Wei cười một cách dứt khoát. Anh ấy không đặc biệt đẹp trai, nhưng anh ấy đã luôn ở đó vì cô. Và Zhang Wei tự hỏi khi nào anh mới có đủ can đảm để thổ lộ tình cảm mà anh đã dành cho cô suốt bao năm qua. Song Ren xinh đẹp và thông minh do đó, anh biết rằng anh không xứng với cô.

    Nhưng khi biết cô sẽ thừ kế công ty, anh nghĩ cô sẽ co trọng tình yêu chứ?

    Đọt nhiên anh cảm thấy mình có ca đảm, nhũng nó đã bị cô cắt ngang

    "Tớ đã đính hôn rồi"
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...