Ngôn Tình [Edit] Mau Xuyên: Ký Chủ Đừng Hắc Hóa - Bắc Xử

Discussion in 'Truyện Drop' started by Socola đắng, Mar 12, 2020.

  1. Socola đắng

    Messages:
    97
    Chương 39: Có ai trâu bằng ký chủ của ta

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Qua một lát sau, bên trong gương thần thế nhưng thần kỳ biến ảo ra thân hình một vị nữ tử.

    Nữ tử quyến rũ tuyệt mỹ, mắt như đào mi như núi, một bộ hồng y tuyệt thế khuynh thành, khóe miệng một nụ cười tuyệt mị, phảng phất như giơ tay nhấc chân đều toát ra vô hạn mị lực.

    Giống như một con yêu tinh câu người.

    Mộ Ngôn có chút kinh ngạc nhướng mày, tựa hồ không ngờ tới lại xuất hiện một nữ nhân như vậy.

    Nữ nhân này cùng Mộ Ngôn giống nhau như đúc, duy nhất bất đồng chính là khí chất, nàng ta đem cái kinh diễm, mị lực của gương mặt này phát huy đến cực hạn.

    Một lát nữa qua đi, hình ảnh trong gương lại biến hóa.

    Gương thần xuất hiện một vị nữ tử cung trang màu cam, bộ dạng cùng người vừa rồi giống nhau như đút, chỉ là không còn gây cho người ta cảm giác kinh diễm, mị hoặc như vừa rồi.

    Nữ tử mắt như thu thủy, giữa mày mang theo như có như không ôn nhu.

    Nàng hai bàn tay như ngọc giao nhau ở trước bụng, miệng ngậm cười như có như không, tóc đẹp như mực.

    Duy nhất không đổi chính là khuôn mặt đó.

    Cái thứ hai.

    【 đây là cái gì? 】 chúa tể hệ thống có chút không hiểu.

    Mộ Ngôn vẻ mặt điềm nhiên, giọng nói bình tĩnh, "Đã từng tôi cũng là vương giả, sau khi khế ước với cậu, tôi thành hàng thau."

    【.. 】 phốc! Tin lời cô mới có quỷ.

    【 ý gì? 】

    Vẻ mặt Mộ Ngôn nhàn nhạt, nhìn bóng người biến hóa trong mặt gương.

    "Các nàng, ở sau khi tôi và cậu khế ước, tách khỏi bản thể, nếu như người hồn phách chia làm chủ hồn và bảy phách mà nói, này xem như bảy phách của tôi."

    "Sinh ra ý thức chủ, cưỡng chế tách ra khỏi chủ thể."

    【.. 】 nó từng thấy hệ thống nào đó vì gom đủ mảnh linh hồn của nam nhân nào đó, bảo ký chủ của mình đi cua trai.

    Nhưng mà, ký chủ chính mình khế ước linh hồn không trọn vẹn là cái trò gì!

    【 cho nên, đây là nguyên nhân cô trở thành con gà bệnh? 】 chúa tể hệ thống hỗn độn trong gió.

    Hiện tại giải trừ khế ước còn kịp không?

    Mộ Ngôn cười khẽ một tiếng, "Đương nhiên, không phải."

    "Nhưng đích thực là nguyên nhân tôi tính tình đặc biệt tốt."

    Tất cả các cảm xúc âm u, đều bị chia tách ra, lưu lại Mộ Ngôn.

    Người trong mặt gương còn đang biến ảo.

    Vài giây sau, trong gương xuất hiện một vị nữ tử mình mặc trường bào màu tím.

    Vẫn là gương mặt của Mộ Ngôn như ban nãy, bất quá lúc này đây, nữ tử mắt mang lệ khí, toàn thân sát khí bức người, miệng nàng treo nụ cười tà mị, trong mắt lại không hề có ý cười chỉ có sát ý.

    Nàng đôi tay chấp sau lưng, tóc đen như thác nước, tùy ý thả tung ở phía sau.

    Giữa mày có hàn băng không hòa tan nổi.

    Đây là cái thứ ba.

    Gương lần thứ tư huyễn hình, là một cô gái trẻ mặc váy dài màu vàng nhạt, duyên dáng yêu kiều, cô cột tóc đuôi ngựa, hai tay chấp sau người.

    Khuôn mặt tinh xảo đong đầy ý cười, thanh thuần hoạt bát, ánh mắt trong veo, phúc hậu và vô hại.

    Lần thứ năm biến hóa, trong hình là một cô gái mặc y phục thực nghiệm màu trắng, cô ta đeo kính mắt, bộ dạng có vẻ hơi cũ kỷ.

    Cánh môi mím hờ, hai tay cắm trong túi, ánh mắt thanh lãnh.

    Lần thứ sáu biến hóa, trên mặt gương xuất hiện một vị áo gấm, đầu đội ngọc quan, cả người tản ra khí thế chí cao vô thượng, quân lâm thiên hạ.

    Ánh mắt nàng hơi rũ xuống, trên cao nhìn xuống, khí thế bề trên.

    Lần cuối cùng, trong hình ảnh xuất hiện một vị công tử bạch y khuynh trần, công tử hai mắt thanh đạm.

    Giống như trích tiên thần chỉ.

    Hình ảnh ngưng lại trên người công tử này, Mộ Ngôn nhướng mày.

    Không nghĩ tới mình một cái cuối, lại là nam nhân?

    【.. 】 chúa tể hệ thống chậm chạp không lên tiếng.

    Tựa hồ còn đang tiêu hóa sự thật ma quỷ này.

    【 cô rốt cuộc là ai? 】 người bình thường có thể tự động phân tách chủ hồn và bảy phách sao?

    "Vấn đề này tôi đã phát sầu thật lâu." Mộ Ngôn nhàn nhạt cười, "Nhưng xin lỗi, tạm thời vô pháp trả lời cậu."
     
  2. Socola đắng

    Messages:
    97
    Chương 40: Tìm người yêu đương

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thế nhưng, tục tưng, cậu muốn chinh phục thế giới, trước chinh phục tôi đi. "Mộ Ngôn nhàn nhạt cười.

    Giọng cô nghe không ra bất luận vấn đề gì.

    Chúa tể hệ thống thế mới biết, vì sao con hàng này tính tình tốt như vậy, chưa bao giờ dỗi nó.

    Nguyên lai hoàn toàn không biết giận!

    Nào còn có như vậy!

    Chúa tể hệ thống chưa từng nghĩ đến, con đường xưng bá thế giới của mình, đệ nhất không phải bởi vì ký chủ của mình quá rác, mà là phải giải quyết vấn đề linh hồn của ký chủ.

    Loại chuyện này, nó chưa từng nghe qua a.

    Nhưng mà..

    Linh hồn đều đã khế ước, này làm sao chỉnh..

    Phiền toái a!

    Nó chỉ muốn khế ước cái ký chủ trâu X mang nó bay mà thôi.

    Chỉ đơn giản như vậy.

    Hiện tại có điểm phức tạp.

    【 cô từ từ, cô để tôi phân tích một chút, phản ứng lại đã! 】 chúa tể hệ thống đang hoài nghi nhân sinh, nó còn là đứa trẻ a.

    " Đinh, bắt đầu phân tích linh hồn! "

    Một giọng nói máy móc truyền tới.

    Mộ Ngôn mặt treo nụ cười nhàn nhạt, tùy ý chúa tể hệ thống kiểm tra.

    Kết quả kiểm tra, xác thật là, Mộ Ngôn linh hồn không đủ.

    Thiếu đi bảy phách.

    Chúa tể hệ thống bình tĩnh bình tĩnh, 【 tôi phải làm thế nào? 】

    Mộ Ngôn nhìn thoáng qua gương thần, cười cười," Lúc trước không phải nói, nó để cho cậu quản? "

    " Vậy cậu cứ quản đi, nó có thể định vị được hồn phách của tôi, cậu thì định vị cho tôi đi. "

    Chúa tể hệ thống: 【.. 】

    Cho nên lúc trước, nếu nó không muốn bảo tồn gương thần, thì hiện tại nó cũng không cần nhiều chuyện như vậy?

    Hố tại đây!

    Chúa tể hệ thống: Mmp!

    Âm chết người.

    【 như thế nào lúc trước cô không nói? 】nó không chịu nổi kích thích này oa!

    Mộ Ngôn tươi cười trên miệng dần dần nhạt xuống, hơi lãnh đạm nói," Lúc nhìn thấy gương thần mới phát hiện. "

    【.. 】rất tốt, không ai lợi hại hơn cô.

    Chúa tể hệ thống trầm mặc thật lâu, sau đó nói, 【 tiểu tỷ tỷ, tôi nhìn thấy nhân gia thu thập mảnh linh hồn, đều là đi cua mảnh linh hồn, nếu không cô thử xem. 】

    Mộ Ngôn mỉm cười," Cậu bảo tôi tự mình đi yêu mình? "

    【 có vấn đề gì sao. 】 chính mình cùng chính mình yêu nhau có vấn đề gì sao? Không phải đều là mình sao.

    " Này không phải ý kiến hay đâu. "Mộ Ngôn nói," Đổi cái khác. "

    【 vậy tìm người đi cua? 】 chúa tể hệ thống tiếp tục ra chủ ý xấu, 【 tôi thấy chiêu này lần nào thử cũng linh, rất nhiều hệ thống đều dùng loại phương pháp này. 】

    Bất quá hệ thống của người ta đều bảo ký chủ của mình đi cua mảnh linh hồn của người khác để đạt thành mục đích của mình.

    Nhưng ký chủ của nó thì tốt rồi, mảnh linh hồn của mình chạy trốn, còn phải tự mình đi tìm.

    Thật là ngưu bức bảy phách, còn có thể tự mình chạy trốn.

    Rõ ràng nó không phải hệ thống công lược a a a!

    " Cho nên cậu có thể tìm được ai? Không mà nói, bảo các nàng yêu đương, với tôi mà nói không phải một chuyện hay. "

    Mộ Ngôn nhìn nam nhân như trích tiên trong gương, cùng cô dung mạo giống nhau.

    Nhưng để người mờ mịt chính là, vì cớ gì một hồn phách cuối lại là nam nhân?

    Không nghĩ ra.

    【 vậy cô tự mình coi làm đi, tôi chỉ phụ trách định vị, cô chờ một chút. 】

    Trong không gian mặt gương thần biến mất không thấy.

    Không bao lâu, hệ thống liền phân tích ra một loạt đồ vật.

    【 ba ngàn đại thế giới năm ngàn tiểu thế giới, cô bảy phách rớt vào bên trong những vị diện đó, một lần lại một lần luân hồi, tự mình thức tỉnh hóa hình, cuối cùng trở thành những hình thái biểu hiện ra trên mặt gương. 】

    【 trên gương thần biểu hiện khí chất, cùng quần áo, không sai biệt lắm có thể đoán được các cô ta ở những vị diện đó có thân phận gì. 】

    【 cô chờ tôi lại nghiên cứu nghiên cứu, định vị một chút. 】

    " Ân."Mộ Ngôn thoạt nhìn cũng không chút gấp gáp.

    -

    Nam chủ là ở vị diện đầu tiên Bertha.
     
  3. Socola đắng

    Messages:
    97
    Chương 41: Tôi không có khả năng xài hack 1

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chúa tể hệ thống có lẽ đã rời đi, nên không có nhìn thấy bên trong gương thần biến hóa.

    Trong gương, ảnh ngược ra một thân hình mảnh khảnh màu đen.

    Đó là một bóng đen, bộ dạng nhìn không rõ, nhưng trông thân hình thì giống Mộ Ngôn như đúc.

    Nó giang rộng vòng tay như đang đón Mộ Ngôn đi qua.

    Mộ Ngôn hai mắt trầm xuống, lạnh lùng nhìn mặt gương

    "Uy! Cô đừng nhìn tôi như vậy!" Lúc này, thanh âm của gương thần vang lên.

    Thân ảnh màu đen liền biến mất không thấy.

    "Nhìn làm tôi sợ quá." Gương thần thanh âm nhỏ xuống, nói đến cùng vẫn nhát.

    Mộ Ngôn khóe miệng nhoẻn lên, treo nụ cười ôn hòa vô hại lúc trước lên mặt.

    Gương thần lẩm bà lầm bẩm nói vài câu, đại khái là đang oán giận.

    【 tìm được rồi! 】 trong chốc lát sau, thanh âm của chúa tể hệ thống truyền đến.

    Chất giọng trẻ con líu ra líu ríu, 【 tôi nói cho cô hay, tôi giúp cô tìm được linh hồn, cô phải hoàn thành cho tốt nhiệm vụ tôi tuyên bố đó. 】

    Mộ Ngôn chớp chớp mắt, "Cậu nói nhiệm vụ gì?"

    【 chinh phục thế giới trước từ việc nhỏ đến việc lớn, cứu vớt thế giới! 】 giọng trẻ con đáng yêu nói năng vô cùng khí phách.

    "..."

    Mộ Ngôn trầm mặc một hồi, ".. Xin lỗi, cậu thật vĩ đại."

    【 hừ, ít nói nhảm đi, cô không phải đã từng là vương giả trong Vinh Quang Vương Giả sao? 】

    【 vị diện sau cùng Vương Giả Vinh Quang của cô thân mật tiếp xúc đi. 】

    Nói xong, trong không gian một giọng máy móc lạnh băng vang lên.

    【 định vị vị diện bắt đầu! 】

    Ngay sau đó, linh hồn Mộ Ngôn liền biến mất trong không gian.

    Mộ Ngôn đi rồi, chúa tể hệ thống mới các loại gào thét trong không gian!

    Nó một cái hệ thống đàng hoàng, bị ký chủ bức thành hệ thống công lược! Nó dễ dàng sao?

    "..."

    *

    "Thời khắc kích động nhân tâm đã tới rồi!"

    "Thời khắc Thanh Liên kiếm tiên lấy ngũ sát!"

    "Một sát!"

    "Hai sát!"

    Lúc này, giải league chuyên nghiệp, vô số cặp mắt đều nhìn chằm chằm lên màn hình lớn.

    Vương Giả Vinh Quang là một khoản game điện thoại, là khoản game năm người tổ đội đi đẩy tháp.

    Lấy đẩy tháp làm mục đích chính, chia làm xanh, đỏ hai phe.

    Phương lấy thủ tháp là chính, nếu đánh chết đối phương, đạt được đầu người sẽ được thưởng thêm đồng vàng, dùng mua sắm có thể tăng cường kỹ năng trang bị.

    Nhân vật trong trò chơi đa dạng, phần lớn là những nhân vật lịch sử.

    Chia làm pháp sư, thích khách, xe tank, phụ trợ, chiến sĩ các kiểu..

    Trò chơi vừa ra mắt, nháy mắt đã thắng được vô số người yêu thích, lớn đến 5-60 tuổi, nhỏ đến bảy tám tuổi.

    Giải League chuyên nghiệp, chính là giải thi đấu giữa các tuyển thủ chuyên nghiệp.

    "Fck!"

    "Đối diện Thanh Liên như thế nào trâu như vậy!"

    Lúc này, trên sân thi đấu.

    Mộ Ngôn tầm nhìn trước mặt dần dần rõ ràng lên, liền cảm giác được ánh mắt đang bị thứ gì đó cuốn lấy.

    Mộ Ngôn nhướng mày, mất mười giây sau mới phản ứng được một chút.

    Lúc này, mình đang mặc trang phục thi đấu, bên tai tràn ngập tiếng âm nhạc trong trò chơi và tiếng người chủ trì dõng dạc hùng hồn.

    "Double kill! (song sát)"

    "Song sát! Song sát!" Tiếng người chủ trì quanh quẩn bên tai Mộ Ngôn.

    Mộ Ngôn sửng sốt một chút, nhìn chằm chằm vào màn hình di động.

    Mặt trên đúng là hình ảnh trò chơi quen thuộc.

    "Trạch Ưu! Em đang làm gì?"

    Mang tai nghe, bên trong truyền đến tiếng kêu của đồng đội.

    Mộ Ngôn nhướng mày, Vương Giả Vinh Quang sao?

    Trò chơi này giao diện chia làm bốn khu vực, ba con lộ và dã khu.

    Mà bên trong màn ảnh là đủ loại kỹ năng màu sắc sặc sỡ, giao diện toàn cảnh nhìn rất hỗn loạn.

    Nhưng Mộ Ngôn vẫn có thể nhìn rõ toàn cảnh, đây là một hiện trường tàn sát cỡ lớn.

    Trong màn hình, toàn trường chỉ có một bóng trắng nhỏ đang di động.

    Bạch y tu sĩ, Thanh Liên kiếm tiên.

    Trong trò chơi, phảng phất như một mình hắn đang đơn phương tàn sát.

    Chẳng bao lâu, đại biểu cho đồng đội phe Mộ Ngôn, đã chết chỉ còn lại có mỗi Mộ Ngôn một người.

    "Trạch Ưu! Em đang làm gì vậy

    ?"
     
  4. Socola đắng

    Messages:
    97
    Chương 42: Tôi không có khả năng xài hack 2

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Quadra kill! (tứ sát)"

    Giọng nữ trong game kích động kêu lên.

    Mộ Ngôn cúi đầu nhìn nhân vật mà mình thao tác, cũng may, là một nhân vật có thể lấy một chọi năm -- Điêu Thuyền.

    "Bên này, Thanh Liên của chúng ta đã hoàn thành tứ sát! Thật tiếc nuối, Điêu Thuyền phe xanh không tham gia đoàn chiến, không lấy được ngũ sát."

    "Thắng bại đã thành kết cục định sẵn!"

    Tiếng người chủ trì buông xuống.

    Ngữ khí cũng không cỡ nào kích động, hoặc đổi cách nói khác, đối phương thắng là kết quả tất nhiên.

    "Trạch Ưu! Em đang nghĩ gì vậy!"

    "Trạch Ưu? Em làm sao vậy?"

    Trong tai nghe truyền đến tiếng đồng đội dò hỏi.

    Mộ Ngôn ngón tay điểm lên màn hình, ánh mắt lập loè chớp sáng, cười nhẹ, "Tin vào kỳ tích không?"

    Đồng đội: ? Kỳ tích tái hiện? Bài này họ có nghe.

    Phe Mộ Ngôn chỉ còn lại một mình cô, đối diện tập thể năm người đã bắt đầu đẩy tháp.

    Thắng bại phảng phất trở thành kết cục đã định.

    Mộ Ngôn không nhanh không chậm quay về tháp phòng ngự hồi đầy năng lượng.

    Sau đó di chuyển giữa những tháp cao.

    Hành động này của cô, rất nhiều người đều không quá hiểu.

    "Trạch Ưu đang làm gì?"

    Đồng dạng, người chủ trì cũng nghi hoặc.

    Mộ Ngôn nhìn thoáng qua bản đồ phía trên màn hình, đội hình đối diện rất cường thế, nếu cứ như vậy xông lên.

    Một giây bị giết.

    Mộ Ngôn cúi đầu cẩn thận thao túng nhân vật dưới tay.

    Một lát qua đi..

    Toàn trường kinh ngạc!

    "Tdown! (chung kết)"

    Người chủ trì kinh ngạc trực tiếp đứng lên, cầm microphone nhìn màn ảnh lớn.

    Không thể tin nổi xoa xoa mắt, sau đó lại lần nữa xoa xoa mắt.

    "Nga nga nga! Thượng đế! Chúng ta không nhìn lầm! Trạch Ưu sử dụng Điêu Thuyền thế nhưng người đầu tiên giết chính là Thanh Liên kiếm tiên Lý Bạch!"

    Kết quả này, khiếp sợ toàn trường.

    Rất giống như giết Lý Bạch phe đối phương là chuyện gì đó không tưởng nổi.

    Mà khung đối thoại trong trò chơi cũng xuất hiện một loạt dấu chấm hỏi.

    【phe đỏ 】 Thanh Dã (cung bổn võ tàng) : ?

    【 phe đỏ 】Vg (Hậu Nghệ) : ?

    【 phe đỏ 】 Buff Xanh Đỏ (Thái Văn Cơ) : ?

    Đồng đội Mộ Ngôn: !

    Nhưng mà Mộ Ngôn cũng không có ngừng lại, giây tiếp theo thanh âm trong trò chơi liền truyền đến.

    "Double kill! (song sát)"

    Mộ Ngôn không nhanh không chậm, cùng nhân vật phe đối diện tiến hành một hồi truy đuổi.

    Nguyên bản năm người tiếp cận tháp cao, đã sắp đẩy tới tháp chủ.

    Cũng không biết đối diện Điêu Thuyền như thế nào làm được, đầu tiên là giết chết đại lão Lý Bạch bên bọn họ.

    Rồi bắt đầu chậm rãi triển khai trục sát.

    Toàn trường an tĩnh, chỉ nghe được giọng nữ trong game tiếp tục vang lên theo lập trình.

    "Triple kill! (tam sát)"

    "Quadra kill! (bốn sát)"

    Hình ảnh tựa hồ như đang đọng lại, nhân vật Điêu Thuyền mà Mộ Ngôn thao túng, gần như chỉ còn sót lại một giọt máu.

    Nhân vật kỹ năng cũng đang cooldown.

    Mộ Ngôn đột nhiên giương lên nụ cười, bất động, đứng yên tại chỗ, chờ kỹ năng cooldown hoàn thành.

    Ba giây.

    Hai giây.

    Đối diện chỉ còn lại một pháp sư, Đát Kỷ.

    Hai người lượng máu tương đồng nhau.

    Giờ khắc này, mọi người nhìn đến, trái tim không khỏi cũng nhấc lên.

    Rất hiển nhiên, tỷ lệ phần thắng của Đát Kỷ rất lớn.

    Với Điêu Thuyền hiện tại mà nói, quả thực chính là một combo skill vừa ra là mất mạng.

    Đát Kỷ hiển nhiên cũng ý thức được điều này, nhanh chóng lao tới Mộ Ngôn, muốn bổ đao.

    Trùng hợp lúc này, kỹ năng của Mộ Ngôn cooldown xong.

    Điêu Thuyền cái hero này có một bug, đó chính là khi sử dụng skill hai, skill của đối phương sẽ đánh không trúng.

    Mộ Ngôn né skill của Đát Kỷ, một skill tất sát ném qua.

    "Penta kill! (năm sát)"

    Giọng nữ trong game kích động phấn khởi lưu lại âm tự tiếng Anh cuối cùng.

    Trùng hợp ngay lúc này, Mộ Ngôn đồng đội toàn thành viên sống lại.

    "..."

    Toàn trường yên tĩnh, yên lặng như chết.
     
  5. Socola đắng

    Messages:
    97
    Chương 43: Tôi không có khả năng xài hack 3

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chuyện này căn bản không có khả năng!

    Mộ Ngôn nhướng mày, "Tin vào kỳ tích chưa?"

    Thanh âm lành lạnh nhàn nhạt, còn mang thêm chút cười khẽ, cộng thêm một chiêu vừa rồi của cô, khiến người cảm thấy soái cực!

    Đồng đội: "Chúng tôi hiện tại cảm thấy" kỳ tích tái hiện "cái bài hát này cũng rất được.."

    Cơ hồ ngây người.

    Lúc đấu với phe đối phương, đã không nghĩ tới muốn thắng.

    Hiện tại xem như, ngược gió mà lật bàn không?

    Nhân vật tử vong thời gian chỉ có năm mươi giây, rất nhanh.

    Cho nên, trận thi đấu được người chủ trì nói thắng bại đã định sẵn này, bắt đầu trở nên hồi hộp lại kích thích lên.

    Lúc trước cảm thấy hai đội hoàn toàn không cùng một trình độ, nhưng mà từ khi Điêu Thuyền phe xanh cầm ngũ sát xong, thế cục liền bắt đầu chậm rãi chuyển biến.

    Liên tục hai mươi phút..

    Trong hai mươi phút này, Mộ Ngôn thao túng Điêu Thuyền, thế nhưng chưa từng chết một lần.

    Ngược lại là phe đối diện, Thanh Liên kiếm tiên Lý Bạch, bị đủ loại chết trong một giây.

    "Victory! (chiến thắng)"

    Thẳng đến tháp phòng ngự phe đối diện bị đẩy ngã xong, toàn trường còn trong yên tĩnh.

    Mộ Ngôn đưa điện thoại di động thả lên bàn bên cạnh, thân hình ngã về sau, tháo xuống tai nghe.

    Đi ra ngoài.

    Mãi đến Mộ Ngôn đi ra ngoài, người chủ trì mới phản ứng lại.

    "Đây thật sự là một lần thần kỳ nhất mà tôi từng thấy trước giờ!"

    Người chủ trì cất cao giọng, kích động nói.

    "Này đến tột cùng là cái dạng tuyển thủ gì, có thể ở trong tay Vrg chiến đội trước nay chưa từng bại của chúng ta ngược gió lật bàn!"

    "..."

    Người chủ trì thanh âm còn đang tiếp tục không ngừng.

    Mộ Ngôn sẵn những đồng đội còn chưa phản ứng lại, đã tìm một chỗ an tĩnh, tiếp thu cốt truyện trước.

    Hiện đại vị diện.

    Toàn bộ cốt truyện quay chung quanh Vương Giả Vinh Quang trò chơi này mà bắt đầu.

    Nữ chủ là gà con trong game, tạm thời không đề cập tới.

    Mà nam chủ chơi lại là nhân vật thuộc cấp bậc đại thần, ở trong giải Vương Giả league chuyên nghiệp, cũng là một nhân vật nổi danh.

    Tuy không có đãi ngộ cao cỡ minh tinh, nhưng cũng không sai biệt mấy.

    Mộ Ngôn thân thể lần này tên là Mộng Trạch Ưu, là một muội tử bản thân kỹ thuật đủ cứng.

    Thường hay livestream để kiếm tiền, xem như một phòng game chủ bá, bởi vì thao tác trời cho, mang tới một đợt fans hâm mộ.

    Lúc sau, Mộng Trạch Ưu tham gia giải league chuyên nghiệp.

    Trong thi đấu, thắng nam chủ, tham dự trận thi chung kết.

    Điều này làm cho rất nhiều fans cũng không dám tin tưởng, vì thế liền các loại dỗi Mộng Trạch Ưu.

    Hoài nghi cô hack.

    Mộng Trạch Ưu: ?

    Hack? Cô còn cần phải hack sao? Rõ ràng là idol của các người quá gà còn trách cô?

    Cô không có khả năng hack.

    Nhưng mà..

    Ba người thành hổ, càng ngày càng nhiều người nói như vậy.

    Cuối cùng, cứ việc Mộng Trạch Ưu không có hack, cũng có người bảo cô nhất định hack.

    Trận chung kết, Mộng Trạch Ưu thua, gặp trúng Thanh Liên chưa từng thua.

    Thua rất đương nhiên, nhưng cũng ngay ngày đó, trên mạng điên cuồng tuôn ra Mộng Trạch Ưu hack.

    "..."

    Trước nay chỉ có hoài nghi người thắng hack, nhưng mà Mộng Trạch Ưu thua, lại bị tuôn ra gian lận.

    Còn có người lấy ra cái gọi là "Chứng cứ" khi chơi.

    Mộng Trạch Ưu: ?

    Cô mà hack tại sao cô lại thua? Logic đâu?

    Nhưng mà các fan của Thanh Liên phe đối diện đúng lý hợp tình: Trạch Ưu rác rưởi, dù có hack vẫn đánh không lại nam thần của chúng ta.

    Thanh Liên fans: Thanh Liên của chúng ta ưu tú, là cô không thể với tới nổi.

    "..."

    Chuyện này vừa bùng nổ, ở trong cái vòng này, Mộng Trạch Ưu cơ bản không làm gì nổi nữa.

    Cộng thêm lại là một cô nhi, quả thực chính là chặt đứt đường sống của cô.

    【 sức mạnh của dư luận trên mạng, ở nơi này, mặt hắc ám của một số người bị mở rộng, cũng không có trách nhiệm với lời nói của mình. 】

    【 cứ việc có quy tắc, pháp luật tương quan áp chế, nhưng cũng vô dụng. 】

    【 nhiệm vụ chủ tuyến: Cảnh sát mạng của toàn dân tương lai, cô đáng giá được. 】

    -

    Mộ Ngôn: Cảnh sát mạng? Là ai? Tôi? Không có khả năng, đời này cũng không thể.
     
  6. Socola đắng

    Messages:
    97
    Chương 44: Tôi không có khả năng xài hack 4

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nghe xong nhiệm vụ Mộ Ngôn trầm mặc thật lâu.

    "Xin lỗi chứ cậu quả thật là tục tưng của quần chúng rồi."

    【 hừ! Nếu không phải nhân phẩm cô quá kém, tôi sẽ phát loại nhiệm vụ này sao? Cô làm cho tốt cho tôi. 】

    Mộ Ngôn dựa vào tường trầm mặc, "Tôi cảm thấy nhiệm vụ này, không phải sẽ có nhân phẩm tốt hơn, mà sẽ có khả năng bị nhiều người nả pháo hơn."

    【 ai? Sẽ như vậy? 】 chúa tể hệ thống có chút không tin.

    Chúa tể hệ thống ngẫm lại, có lẽ thật đúng là sẽ có chuyện như vậy.

    Nhưng mà --

    【 vậy cũng phải làm! 】 cứ làm những chuyện thiếu đạo đức mê hoặc nó.

    Chúa tể hệ thống hừ lạnh một tiếng.

    Nhưng mà đợi khi chúa tể hệ thống biết Mộ Ngôn sẽ làm cái cảnh sát mạng này như thế nào rồi thì hoàn toàn trầm mặc.

    Thậm chí còn có chút hối hận mình đã tuyên bố nhiệm vụ này.

    "Chi nhánh đâu?"

    Đã biết cốt truyện Mộ Ngôn quay trở về.

    【 còn không phải cái hồn phách của cô. 】 chúa tể hệ thống tức giận nói, 【 chờ cô gặp được lại nói sau đi. 】

    Mộ Ngôn không nói nữa.

    Chờ lần nữa quay về, chung quanh đã vây kín một nhóm phóng viên.

    Chen tới chen đi, người ở trong đều ra không được.

    "Mộng Trạch Ưu có phải thật sự chơi hack hay không?"

    "Xin hỏi Mộng Trạch Ưu hiện tại có phải do chột dạ, nên không ra mặt hay không?"

    "Mộng Trạch Ưu cùng Thanh Liên có phải có thù oán hay không? Trong trò chơi chỉ giết một mình Thanh Liên."

    Mộ Ngôn bước chân đang đi về khựng lại, rồi sau đó xoay người đi về phía ngược lại.

    Có chút may mắn vừa rồi mình cơ trí đã ra ngoài sớm hơn.

    "Mộng Trạch Ưu có phải thật sự chơi hack hay không?"

    "Hiện tại chứng cứ còn đang đợi tìm!"

    Nguyên bản, Mộng Trạch Ưu liền tính thua cũng có người phơi ra việc cô chơi hack, huống chi hiện tại Mộ Ngôn thắng.

    Di động trong túi Mộ Ngôn vang lên.

    Cô móc ra nhìn thoáng xem, là điện thoại phòng game gọi tới.

    "Trạch Ưu, cô hiện tại thế nào? Hiện tại bên ngoài đều truyền rằng cô chơi hack."

    Mộ Ngôn híp híp mắt, "Tôi nhìn giống chơi hack không?"

    Bên kia thanh âm hơi thấp trầm, mang theo một chút lo âu, "Sao có thể, bất quá hôm nay cô phát huy vượt xa ngày thường a! Thanh Liên phe đối phương đều bị cô đánh bại!"

    Cứ việc thanh âm bên kia có nén lại kinh hỉ, những vẫn giấu không được sự lo lắng.

    "Vừa mới trên mạng tuôn ra mấy chứng cứ cô chơi hack.."

    "Trạch Ưu, chuyện này, có người đang làm sau lưng cô."

    Thanh âm kia trầm trọng xuống, Mộ Ngôn khẽ cười một tiếng, "Đã biết."

    Nói xong thì cúp điện thoại.

    Mộ Ngôn cúi đầu lướt di động, vừa lướt, từ trên một dọc xuống.

    Toàn bộ là.

    # kinh! Tuyển thủ chuyên nghiệp nào đó thế nhưng dùng loại thủ đoạn này.. #

    "..."

    Thủ pháp dùng tiêu đề loại này để hấp dẫn người khác, lần nào cũng đúng.

    Mộ Ngôn đi tới đi tới, đột nhiên đụng trúng một người.

    Cô ngẩng đầu, lui về sau mấy bước.

    Trước mặt là một thiếu niên dung mạo thanh tuyển, tinh xảo.

    Thiếu niên thân hình cao dài, đứng thẳng trước mặt Mộ Ngôn.

    So với cô cao hơn một chút, mi mắt nhẹ nâng, không chút để ý ở trên người cô lướt qua.

    Khi tầm mắt chạm vào dung nhan cô, hơi dừng lại một chút.

    Mà Mộ Ngôn lúc nhìn đến thiếu niên đuôi mày nhẹ nhướng lên, đáy mắt xẹt qua vẻ kinh ngạc.

    Trong chớp mắt.

    Sau đó vòng qua người thiếu niên, đang tính rời đi.

    Thiếu niên lại chuẩn xác giữ chặt tay Mộ Ngôn, đáy mắt thâm trầm.

    "Từ từ." Giọng nam mát lạnh vang lên.

    Mộ Ngôn liếc tay hắn, thiếu niên bình tĩnh thu tay về.

    Mộ Ngôn bỏ lại di động vào trong túi, nhìn thiếu niên.

    Cô một chân hơi nhích ra sau một bước, "Có việc?"

    Thiếu niên nặng nề nhìn cô một hồi, "Cô là, Trạch Ưu?"

    Mộng Trạch Ưu tên trên mạng chính là Trạch Ưu, hiện nay, rất ít người đem cả họ cùng đưa vào.

    Mộ Ngôn dừng một chút, đem cái chân nhích ra sau thu hồi, "Có việc?"
     
  7. Socola đắng

    Messages:
    97
    Chương 45: Tôi không có khả năng xài hack 5

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thiếu niên tầm mắt lướt ở trên người Mộ Ngôn, đáy mắt loé loé sáng.

    Sau đó, lười nhác giương lên nụ cười, lắc đầu, giọng nói có vẻ lười biếng, "Không có việc gì."

    Anh ta khẽ gật đầu, rồi sau đó tựa như vừa mới không phải mình kêu Mộ Ngôn lại vậy, xoay người tránh đi.

    Mộ Ngôn nhìn theo bóng người dần đi xa, mãi đến thân ảnh thiếu niên dần dần xa khuất, trên mặt cô vẻ bình tĩnh ung dung lập tức biến mất không còn, khuôn mặt giống như gặp quỷ, cùng với thiếu niên kia quay lưng lại mà đi, nhanh chóng rời khỏi.

    【 Mộ Ngôn, người ban nãy đó.. 】 giọng nói của chúa tể hệ thống đồng thời vang lên.

    "Tôi không quen." Mộ Ngôn chạy nhanh rời đi, nam nhân biết khóc gặp một lần đành thôi, còn gặp phải lần nữa.

    【 tôi biết là ai. 】 chúa tể hệ thống thanh âm mang theo một ít hưng phấn, 【 người này ở vị diện trước chúng ta có quen. 】

    Mộ Ngôn dưới chân thiếu chút nữa lảo đảo một cái, cô vội giữ nguyên bình tĩnh, "Không, cậu không quen."

    Thật sự là sợ cái gì cái đó tới.

    【 tôi quen, cậu ta.. 】 chúa tể hệ thống cảm thấy nó tìm ra cái người thích hợp kia rồi.

    "Cậu không quen."

    【 không phải, tôi quen a, cậu ta chính là.. 】

    "Không, cậu không quen." Mộ Ngôn lời lẽ đương nhiên ngắt lời chúa tể hệ thống.

    Chúa tể hệ thống: 【.. 】 nó còn chưa nói ra, làm sao cô ta biết nó không quen?

    Hay là nói..

    【 được a, cô đã biết? 】 chúa tể hệ thống cất cao giọng.

    "Không biết."

    Mộ Ngôn nhanh chóng rời khỏi nơi này.

    【 cô rõ ràng đã nhận ra, cậu ta chính là Bertha ở vị diện trước! 】

    Mộ Ngôn: "..."

    Rất hiển nhiên, cô không muốn thừa nhận sự thật này.

    【 cô sợ tôi bắt cô chịu trách nhiệm? 】 chúa tể hệ thống nghĩ không ra tại sao Mộ Ngôn lại bài xích chuyện nhận ra Bertha như vậy.

    Nhưng mà hiện tại lúc này, chỉ cần tra một chút người đó tại sao lại xuất hiện ở vị diện này, nếu không thành vấn đề mà nói là có thể giải quyết được vấn đề hồn phách của Mộ Ngôn.

    Đây là một tin tốt a.

    【 cô yên tâm, tôi là một hệ thống khai sáng, chuyện đã qua ở vị diện trước, tôi sẽ không bắt cô chịu trách nhiệm. 】

    Mộ Ngôn lộ ra một nụ cười của dì ghẻ.

    Hiện tại không phải hệ thống bắt cô chịu trách nhiệm đơn giản như vậy.

    Lúc này Mộ Ngôn đã ra đến cửa, bên ngoài có rất nhiều truyền thông đang giơ camera.

    Mộ Ngôn đội mũ lên, che chắn khuôn mặt mình, hướng bên cạnh rời đi.

    Vị diện này làm cô hít thở không thông.

    【 tôi mới vừa đi kiểm tra người đó một chút. 】 chúa tể hệ thống không hề cảm giác ra, Mộ Ngôn từ trong ra ngoài tản ra tin tức không muốn đàm luận bất luận việc gì có liên quan tới Bertha.

    Một hơi đem những thứ mình tra ra nói ra.

    【 người vừa nãy tên là Lâm Dịch, chính là cái Thanh Liên kiếm tiên, Lý Bạch cô vừa ngược đánh trong game đó. 】

    【 bất quá trên người cậu ta có bug, tôi chưa có điều tra rõ, linh hồn của cậu ta là cùng một người, ký ức lại bị xóa rỗng, bị thân phận đã đặt ra ở vị diện này đồng hóa, cũng tức là cậu ta nếu ở vị diện trước là Bertha, thì ở vị diện này chính là Lâm Dịch. 】

    【 nhưng mà linh hồn là cùng một người. 】

    "..."

    Tin tức này, khiến Mộ Ngôn hít thở không thông.

    Đặc biệt chúa tể hệ thống trong vô tình còn để lộ ra một việc, Mộ Ngôn khi nãy toàn cục đã ngược đánh Lâm Dịch.

    Mộ Ngôn vẫy tay, chặn một chiếc taxi, ngồi xuống.

    Báo địa chỉ xong, cả người đều an tĩnh lại.

    Trong đầu tất cả đều là hình ảnh khi nãy trong game, cô đã tàn sát Thanh Liên kiếm tiên Lý Bạch như thế nào.

    Bên kia, chúa tể hệ thống vẫn còn đang lải nhải.

    【 thân phận này có thể cho chúng ta sử dụng một chút, vừa lúc có thể dùng để đi công lược mấy cái mảnh linh hồn đó của cô. 】

    Chúa tể hệ thống cảm thấy lời đề nghị này quá xá tuyệt vời.

    Nhưng mà, Mộ Ngôn cự tuyệt.

    "Không được." Cô bình bình đạm đạm nói.

    Chúa tể hệ thống: 【? 】
     
  8. Socola đắng

    Messages:
    97
    Chương 46: Tôi không có khả năng xài hack 6 【Gia quy nhà họ Mộ】

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mộ Ngôn cự tuyệt một cách dứt khoát.

    Hơn nữa còn rất quỷ dị hỏi lại, "Vị diện này, có thể xóa đi chơi lại không?"

    【? 】

    【 cô điên rồi? 】 chúa tể hệ thống không hiểu con hàng này làm sao nữa?

    Mộ Ngôn cảm thấy, chưa từng có lần nào, vận khí của mình kém tới như vậy!

    Chúa tể hệ thống không hiểu biết Mộ Ngôn, đương nhiên cũng không biết Mộ Ngôn là từ trong dạng gia quy nghiêm khắc gì lớn lên.

    Có một ít quy củ, là thâm nhập vào xương tủy không thể thay đổi.

    Vị diện trước, chúa tể hệ thống đủ kiểu thúc giục Mộ Ngôn hôn Bertha một cái để nhanh rời khỏi vị diện đó.

    Mộ Ngôn cũng không phải loại người đối với chuyện hôn quá để ý, nói cách khác, Mộ Ngôn có thể xem như một kiểu người rất Phật hệ (kiểu người như thế nào cũng được).

    Hơn nữa, có thể vô chừng mực xuyên qua vị diện, cũng không có khả năng tái ngộ Bertha.

    Vì thế căn cứ vào ý nghĩ đó, Mộ Ngôn hôn Bertha một cái.

    Theo suy nghĩ của cô, hành vi như vậy là cô chiếm tiện nghi của Bertha, vì thế, cô lại truyền cho Bertha thêm một ít linh khí.

    Coi như bồi thường.

    Cũng chính là chút linh khí ấy, Mộ Ngôn mới liếc mắt một cái liền nhận ra anh ta.

    Giờ thì hay rồi, lúc này vấn đề liền lớn.

    Nếu là không thể tái kiến Bertha còn tốt, nhưng ở một vị diện khác gặp lại, đối với Mộ Ngôn mà nói chính là một chuyện khủng bố còn hơn cả khủng bố.

    Mộ Ngôn xuất thân từ một gia tộc cổ xưa, mỗi gia tộc khổng lồ đều có gia quy nghiêm khắc, mà gia quy Mộ thị, lại là một quyển rất dày, có một nửa đều là -- thủ tục sủng phu.

    Do linh hồn bị thiếu, cụ thể là chết như thế nào, lúc trước đã làm cái gì, Mộ Ngôn đều nhớ không rõ.

    Nhưng mà, khi còn nhỏ học gia quy, đều khắc sâu ghi tạc trong đầu.

    Càng đáng sợ chính là, mỗi một người xuất thân từ gia tộc đó, đều phải định ra một khế ước đáng sợ, một khi trái với bất luận một điều gì trên quyển gia quy kia, linh hồn sẽ chịu xử phạt nghiêm khắc.

    Mà một nụ hôn lúc trước của Mộ Ngôn, xem như đã định ra khế ước rồi.

    Nếu người bị khế ước là ở dưới tình huống không biết rõ, bị Mộ Ngôn hôn, như vậy Mộ Ngôn liền cưỡng chế bị bắt chịu trách nhiệm.

    Nhưng mà, điều kiện nhất định phải là, ở trong tình huống phe bị khế ước không tri tình.

    Vừa khéo, lúc trước Bertha hoàn mỹ phù hợp với quy định này.

    Đương nhiên, Mộ Ngôn cũng sẽ không ngốc đến biết rõ kết quả như vậy, còn đi hôn Bertha.

    Bởi vì, khế ước đó, chỉ có hai người ở cùng thế giới, cùng không gian, khế ước mới có hiệu lực.

    Mà lúc trước, chúa tể hệ thống đã nói với Mộ Ngôn, chỉ cần xác định Bertha sẽ tỉnh, tức thời sẽ rời khỏi vị diện đó.

    Cho nên Mộ Ngôn mới hôn Bertha.

    Nhưng mà --

    Duyên phận chính là tốt đẹp như vậy, thế giới chính là kỳ ôn như vậy.

    Thế giới này thật làm người hít thở không thông.

    Mộ Ngôn có chút đau đầu hồi tưởng lại quyển gia quy dày nặng đó--

    Mộ thị gia quy điều thứ 1001: Ở cùng thế giới, cùng không gian, nhịn hắn, nhường hắn, thương hắn, chiều hắn..

    Này quả thực chính là điều khoản bá vương!

    Nhưng mà..

    Chỉ có thể nói, này là Mộ Ngôn tự làm tự chịu, biết rõ có hố lại còn nhảy.

    Nụ hôn này, cũng không cần phải là Bertha mới được, mà..

    Vừa khéo chính là anh ta.

    Vừa khéo, anh ta không phải một người bình thường, cực hạn với trong một vị diện.

    Vừa khéo, anh ta gặp lại Mộ Ngôn.

    Mộ Ngôn: Thần con mẹ nó vận khí.

    Vì thế, chúa tể hệ thống vẻ mặt mộng bức nhìn Mộ Ngôn trở lại nhà Mộng Trạch Ưu, từ đây bắt đầu suy sút, không gượng dậy nổi.

    Cái gì cũng không biết chúa tể hệ thống: ?

    Chơi trò gì?

    Con hàng này lại trúng gió gì nữa?

    【 Mộ Ngôn, cô đang làm gì vậy? 】 mấy ngày sau, chúa tể hệ thống thật sự là nhịn không nổi.

    Trên mạng bây giờ nơi nơi đều đang tìm Mộng Trạch Ưu, đủ loại thảo phạt.

    Kết quả, cô cứ nằm trên giường suy sút?

    Mộ Ngôn tự nhiên trả lời, "Suy sút."

    Cô cảm thấy thế giới này cả hít thở cũng không thông, cô cần thời gian để bình tĩnh.

    -

    Mộ Ngôn (mỉm cười) : Cái giáo huấn này ta con mẹ nó cả đời đều nhớ kỹ.
     
  9. Socola đắng

    Messages:
    97
    Chương 47: Tôi không có khả năng xài hack 7

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chúa tể hệ thống thưởng cho cô một vẻ mặt xem thường, 【 tự cô coi làm đi. 】

    Trầm mặc thật lâu, Mộ Ngôn mới từ trên giường ngồi dậy, nhận mệnh.

    "Như thế nào mới có thể làm một cảnh sát mạng đủ tư cách?"

    Mộ Ngôn cầm di động lên chậm chạp nói.

    【 cô tự do phát huy đi. 】

    "Cậu nghiêm túc?"

    Mộ Ngôn vừa khởi động máy, di động liền nảy ra vô số tin nhắn.

    Đủ loại điện thoại, tin nhắn và tin nhắn trong phần mềm.

    Di động đứng máy hẳn mười phút hơn mới khôi phục lại bình thường.

    Mộ Ngôn chậm rì rì mở ra một tin nhắn, là do phòng game gởi tới, đại khái chính là, nói Mộng Trạch Ưu chơi hack, muốn giải ước.

    Tốt thôi, giải liền giải đi.

    Tin nhắn có đủ kiểu mắng Mộ Ngôn, đại đa số đều là fans nhỏ của Thanh Liên.

    Mộng Trạch Ưu, cô hack có xấu hổ hay không?

    Đánh không lại nam thần của tôi, hack chi vậy?

    Mộng Trạch Ưu cô trực tiếp đi tìm chết đi thôi!

    Weibo các loại tag Mộ Ngôn, bắt đầu mắng, còn treo lên chứng cứ.

    Chủ weibo v: Nữ sinh chơi game luôn ít hơn nam sinh một ít, đã từng Mộng Trạch Ưu kỹ thuật nghịch thiên khiến ta cảm thấy rất không ngờ nổi, sau này mới biết ra, nguyên lai là chơi hack, ha hả a, không nói nhiều, gởi ảnh # hình ảnh ## hình ảnh #

    Mộ Ngôn: "..."

    Ha hả a vậy cũng được?

    Cái logic thần kỳ gì?

    Mộ Ngôn ở dưới bình luận một dòng: Chơi hack mà được?

    Mộ Ngôn vừa phát bình luận, lập tức liền có người đáp trả.

    - - Mộng Trạch Ưu cô có biết xấu hổ là gì hay không, sao không đi chết đi, còn dám ra đây nói chuyện.

    Quả thực là trả lời trong vòng một nốt nhạc.

    Giống như tùy thời đều đang xem động tĩnh của Mộ Ngôn vậy.

    "..."

    Đột nhiên có chút bội phục.

    Mộ Ngôn livestream cũng bị khóa, hiện tại chỉ cần Mộ Ngôn vừa lên net, liền có rất nhiều người nhìn chằm chằm vào cô.

    Đại đa số đều là fans.

    Thanh Liên fans càng nhiều.

    Mộ Ngôn đối với chuyện này cũng không quá để ý, cô phải dựa vào trò chơi ăn cơm chắc?

    Nhân sinh thung lũng.

    【 này cũng coi như là internet dư luận đại chúng, cô tính làm thế nào? 】 chúa tể hệ thống chậm rãi nói.

    Mộ Ngôn đứng dậy, đưa điện thoại di động ném lên giường, soi gương xử lý đầu tóc mình một chút.

    Trong gương, thiếu nữ một thân áo thun trắng, quần cao bồi.

    Thân hình mảnh khảnh, một đôi chân trắng nõn thon dài lộ ra trong không khí.

    Sắc mặt hơi có vẻ tái nhợt, do trường kỳ chơi game tạo thành.

    Mi thanh mục tú, thoạt nhìn là một cô sinh viên ôn hòa.

    Mộ Ngôn rửa mặt một chút, không có trả lời chúa tể hệ thống.

    Cô ngồi ở trước bàn máy tính, mở ra máy tính.

    Mộ Ngôn nằm dựa lên lưng ghế, đôi mắt híp híp, ngón tay trắng ngọc thon dài đặt ở trước bàn máy tính gõ gõ, nét mặt lười biếng.

    Suy tư vài phút xong, Mộ Ngôn ngồi thẳng thân người, ngón tay nhanh chóng thao tác trên máy tính.

    Suốt mấy tiếng trôi qua, Mộ Ngôn ngồi ở trước máy tính vẫn không nhúc nhích vài giờ.

    "Lạch cạch!"

    Đầu ngón tay gõ xong một chữ cuối cùng, Mộ Ngôn nhìn máy tính trước mặt hình thành một phần mềm hoàn toàn mới.

    Vừa lòng cười cười.

    【 cô đang làm gì? 】

    "Viết phần mềm." Mộ Ngôn nhìn trên màn hình máy tính, một phần mềm hoàn toàn mới đã hình thành.

    Nga một tiếng, nhàn nhạt trả lời.

    Chúa tể hệ thống nhìn thoáng qua phần mềm trong máy tính --

    Phần mềm tên là cảnh sát mạng toàn dân.

    【 phần mềm làm ra, cũng chỉ có thể một mình cô dùng, có ý nghĩa gì. 】

    Chúa tể hệ thống không có lòng tin với tên rác rưởi này, mở miệng khinh bỉ.

    Nó ở trước vị diện giận dỗi còn chưa tiêu đâu.

    Nhưng mà, mặc kệ nó dỗi Mộ Ngôn như thế nào, Mộ Ngôn đều không care nó.

    Có một loại công năng, kêu là tự động chặn một ai đó.

    Mộ Ngôn thu dọn một lúc sau, mang theo máy tính đi ra cửa.

    Phần mềm có thể bán bản quyền.

    Mộ Ngôn bèn đi tìm công ty phần mềm để bán nó.

    Mới đầu công ty nọ không cần, bởi vì công ty cảm thấy không thể kiếm được bao nhiêu lợi nhuận.

    - -
     
  10. Socola đắng

    Messages:
    97
    Chương 48: Tôi không có khả năng xài hack 8

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhưng Mộ Ngôn triển lãm một chút công năng của phần mềm xong, công ty do dự một hồi, cuối cùng vẫn mua.

    Lúc trả tiền, giám đốc nhìn Mộ Ngôn một lúc lâu, bèn nói, "Tôi thấy em hơi quen mặt a."

    Giám đốc nhíu nhíu mày, nhưng mà nhớ không nổi đã từng gặp Mộ Ngôn ở đâu.

    Mộ Ngôn mắt cũng không nhướng lên một cái, "Cảm ơn, anh thấy ai cũng quen cả."

    Giám đốc: "..."

    "Không, tôi nhìn em thật có chút quen mắt."

    Mộ Ngôn nhàn nhạt cười đáp lại, nhận tiền liền đi.

    *

    Vừa ra khỏi công ty, Mộ Ngôn liền nhận được điện thoại từ nhóm bạn của Mộng Trạch Ưu.

    Nói là ra ngoài gặp một chuyến.

    Nhóm bạn này đều là hảo hữu trên game của Mộng Trạch Ưu, đại đa số đều là ở phòng game.

    Họ hẹn trong một quán bar.

    Chờ lúc Mộ Ngôn đến, đã sắp chạng vạng tối.

    Quán bar âm nhạc ầm ĩ làm Mộ Ngôn có loại cảm giác đã qua rất lâu.

    Cô rất nhanh tìm thấy mấy người bạn thân của Mộng Trạch Ưu.

    Ba nam một nữ, cộng thêm Mộ Ngôn, vừa lúc góp thành một con số năm.

    "Trạch Ưu, ở đây!"

    Mộ Ngôn vừa mới đi qua, em gái trang điểm nhẹ nhàng liền hướng Mộ Ngôn ngoắc ngoắc tay.

    Mộ Ngôn cười gật gật đầu, ngồi xuống.

    "Trạch Ưu, mấy hôm đều không thấy tin gì của cậu, mình còn tưởng cậu bị đả kích không ra ngoài nữa."

    "Nhìn vẻ mặt cậu, còn ổn đi?"

    Mộ Ngôn ngồi xuống, nữ sinh liền thân mật nắm tay Mộ Ngôn, có chút lo lắng nói.

    Mộ Ngôn liếc cái tay đó, một tay khác cầm lên một ly rượu trên bàn, uống một ngụm.

    Thanh âm cười như không cười, "Đả kích lớn."

    Một sự thật để người hít thở không thông, khiến cho Mộ Ngôn đến bây giờ vẫn không muốn nhớ tới.

    "Rõ ràng là có người đang ở sau lưng làm cậu."

    Đối diện, một chàng trai khuôn mặt thanh tú, còn mang theo nét mập mạp trẻ con lòng đầy căm phẫn nói.

    "Mấy người đó quá đáng ghét."

    Mộng Trạch Ưu nhận thức những người bạn này thân phận đều không đơn giản.

    Trừ bỏ chàng thiếu niên thanh tú này ra, dư lại mấy người đều là cái gọi là nam phụ và nữ phụ trong cốt truyện

    Gia thế đều rất trâu bò.

    "Trạch Ưu, em tính làm thế nào?" Người đàn ông ở đối diện một thân tây trang màu đen, nghiêm cẩn bình tĩnh.

    Anh ta đỡ đỡ mắt kính, chậm rãi nói, "Anh có thể giúp em tra ra người sau lưng là ai."

    Mộ Ngôn chỉ nhạt cười uống một ngụm rượu, "Việc này mọi người không cần phải nhúng tay vào, em sẽ giải quyết."

    Mộ Ngôn đã nói như vậy, bọn họ cũng không tiện nói thêm gì nữa.

    Trầm mặc trong giây lát, cô gái bên cạnh Mộ Ngôn cười nói, "Mình xem cậu đấu giải league chuyên nghiệp lần trước, được a, Trạch Ưu, đó chính là Thanh Liên a!"

    "Đúng đúng đúng! Trận đó thật là quá khốc! Cậu không thấy được vẻ mặt đám người bên phía Thanh Liên đâu."

    Vừa nhắc đến việc này, chàng trai thanh tú mặt mày hớn hở.

    "Trận đó cậu quả thực phiêu a, trực tiếp mang bọn mình bay lên."

    Cô gái bên cạnh Mộ Ngôn kêu Sở Ca, cùng Mộng Trạch Ưu cảm tình còn tính tốt.

    Mà chàng trai thanh tú kêu Mạc Tử Hiên.

    Còn người đàn ông bình tĩnh tên gọi Tần Túc.

    Còn một người nữa vẫn luôn không nói chuyện, trốn ở trong góc, kêu Tô Triết.

    Mộng Trạch Ưu đấu giải bình thường đều tìm mấy người này.

    Treo đánh Thanh Liên..

    Mộ Ngôn yên lặng lại uống thêm một ngụm rượu, cô thực sự không muốn nhắc lại chuyện này..

    Nếu có thể chơi lại từ đầu, cô nhất định lựa chọn để Thanh Liên treo cô lên đánh.

    Mộ Ngôn hiển nhiên không muốn nhắc lại chuyện này.

    Tuy là thắng, nhưng lại bị trực tiếp tước đoạt tư cách thi đấu.

    Sở Ca âm thầm vả vả miệng mình, thật là cái hay không nói, đi nói cái dở.

    "Ai, đúng rồi." Sở Ca đột nhiên nhớ tới một việc.

    "Mấy ngày nay cậu biến mất, Thanh Liên đó vẫn luôn tìm cậu."

    "Tìm mình? Tìm mình làm gì?" Không có chuyện gì tìm cô chi.

    Mộ Ngôn cảm thấy, với tình huống hiện giờ, có thể cách Lâm Dịch bao xa thì cách bấy xa đi.
     
Tags:
Trả lời qua Facebook
Loading...