Xuyên Không [Edit] Mau Xuyên Hắc Hóa: Nam Thần Bệnh Kiều - Mộ Thanh Liễm

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Jinlyz, 18 Tháng tám 2021.

  1. Jinlyz

    Bài viết:
    0
    Mau Xuyên Hắc Hóa: Nam Thần Bệnh Kiều

    Tác giả: Mộ Thanh Liễm

    Edit: Jinly

    Thể loại: Hệ thống, Ngôn tình, Mau xuyên, 1vs1

    Tình trạng bản gốc: Hoàn - 2966 chương

    Tình trạng bản edit: Đang cố lết

    Tiến độ :3 chương / tuần

    Ngày đào hố: 18 / 08 / 2021

    Link thảo luận - góp ý: [Thảo luận - Góp ý] - Các tác phẩm edit của Jinly

    [​IMG]

    Văn án:

    "Nhiễm Nhiễm, em không nhìn thấy được, để tôi ôm em đi." Chủ tịch dịu dàng bế công chúa của mình lên.

    Nhiễm Mộ Tầm: Ha ha, chính là anh làm mù mắt tôi.

    "Bảo bối, ăn cơm xong thì đi ngủ sớm đi." Lãnh đạo căn cứ tận thế cưng chiều mang đồ ăn tinh xảo lên.

    Nhiễm Mộ Tầm: Anh định vỗ béo tôi rồi tính toán cắn tôi một miếng để biến tôi thành tang thi?

    "Nhiễm tiểu thư, đối diễn một chút không?" Ảnh đế cao lãnh, đạm bạc chủ động đến gõ cửa phòng cô vào lúc nửa đêm.

    Nhiễm Mộ Tầm: Thật xin lỗi, cô cảm thấy tên sát thủ biến thái phanh thây không có gì để đối diễn đâu!

    "Bạn học Nhiễm, đến văn phòng của tôi một chuyến." Vị giáo sư nho nhã, khiêm tốn đưa tay đẩy gọng kính.

    Nhiễm Mộ Tầm: Thưa thầy, cuốn sách "Phẫu thuật cơ thể con người" trên bàn của thầy khó có thể không thấy..

    Để kiếm điểm tích phân đổi lấy thân thể của mình, Nhiễm Mộ Tầm không thể không cùng nam thần hắc hóa, bệnh tật, đấu trí đấu dũng, ngăn cản thế giới sụp đổ, cuối cùng trở về thế giới của mình..

    Hả? Làm sao người đàn ông này lại có thể khiến cô run rẩy với tiếng cười quen thuộc như vậy?

    P/s:

    1. Truyện là những pha bẻ lái siêu gắt (nên chuẩn bị sẵn).

    2. Nam nữ chính đều là biến thái (kẻ tám lạng người nửa cân).

    3. Kết có SE, có HE.

    4. Hệ thống rất biết hố nữ chính.

    Chào mừng mọi người lọt hố ^_^
     
    Chỉnh sửa cuối: 23 Tháng mười một 2021
  2. Jinlyz

    Bài viết:
    0
    Edit: Jinly

    Chương 1: Nam thần dịu dàng x "Cô gái mù" phúc hắc (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhiễm Mộ Tầm mở mắt ra, trước mặt cô là một mảnh bóng tối.

    Giống như giả thiết mà hệ thống Tiểu Phong Tử đã nói với cô năm phút trước.

    Đây là thế giới đầu tiên của cô sau khi kí khế ước với hệ thống. Tư Cận Trạch là anh trai vị hôn phu của nguyên chủ và cũng là nam thần đầu tiên cô phải công lược.

    Tiểu Phong Tử là hệ thống xuyên sách, chuyên môn cứu vớt những người đàn ông có thân phận không mấy rõ ràng bên cạnh nữ chủ. Bởi vì sự xuất hiện không thể hiểu được của nam chủ đã cướp đi nữ chủ dẫn đến hắc hóa, tiện thể làm sụp đổ toàn bộ thế giới.

    Mà cô, nguyện ý đến những thế giới sắp sụp đổ hoặc thế giới đã tan vỡ để hoàn thành nhiệm vụ. Bởi vì cô muốn sống sót, thế giới hiện thực cô chết rất thảm. Vì Tiểu Phong Tử đáp ứng với cô, nếu cô hoàn thành tất cả nhiệm vụ nó sẽ giúp cô có được thân thể mới.

    Sau mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ cứu vớt thế giới để không bị sụp đổ cô sẽ đạt được 10 điểm tích phân. Tích phân có thể đổi các loại đạo cụ khác nhau, bao gồm cơ thể cô ấy muốn và các công cụ để du hành trở lại thế giới ban đầu..

    Vì để trở về thế giới ban đầu của mình, cho dù Tư Cận Trạch là biến thái, cô cũng muốn công lược hắn ta!

    [Ký chủ, đôi mắt hiện tại của cô là do Tư Cận Trạch làm mù. Dựa theo cốt truyện ban đầu, Tư Cận Trạch sẽ làm phẫu thuật khôi phục thị lực cho cô trong lúc giết chết nam chủ thế giới này Tư Cận Chi. Hơn nữa, hắn ta còn giả bộ ở bên cạnh cô. Trong nguyên tác, sau khi nữ chủ khôi phục thị lực biết được tất cả, muốn tự sát lại bị Tư Cận Trạch giam cầm, bị ngược mà chết..]

    Tiểu Phong Tử vô cùng bình tĩnh thuật lại cốt truyện của thế giới đã tan vỡ này.

    Khóe miệng Nhiễm Mộ Tầm giật giật.

    Vừa tiến vào thế giới thế nhất đã gặp phải biến thái, hơn nữa, tạm thời cô còn là người bị mù..

    Mức độ nhiệm vụ này khó khăn cũng quá cao!

    Tiểu Phong Tử phảng phất như biết được cô suy nghĩ cái gì, nói: [Ký chủ có thể thông qua nhiệm vụ ngẫu nhiên ở thế giới nhiệm vụ để có thể thu hoạch thêm điểm tích phân tạm thời. Điểm tạm thời chỉ được cho phép sử dụng trong thế giới đó, có thể đổi lấy thị lực bình thường nha!]

    [Đinh! Nhiệm vụ ngẫu nhiên thứ nhất: Cùng đối tượng nhiệm vụ hôn môi. Khen thưởng: 1 tích phân.]

    "..."

    Trong lòng Nhiễm Mộ Tầm thật sự phun trào.

    "1 tích phân có thể đổi cái gì.."

    Tiểu Phong Tử tỏ vẻ hân hoan: [Bởi vì là thế giới thứ nhất của ký chủ, cho nên đặc biệt ưu đãi, 1 tích phân có thể đổi lấy thị lực bình thường nha!]

    "..."

    Nhiễm Mộ Tầm đem câu từ chối đến bên miệng nuốt vào trở về.

    Bất luận như thế nào thì có thể nhìn vẫn tốt hơn là không nhìn thấy gì.

    Tiểu Phong Tử nhắc nhở: [Ký chủ, đối tượng công lược đang đến gần.]

    Nữ chủ cùng tên với Nhiễm Mộ Tầm, hiện giờ nữ chủ đang ở trong bệnh viện. Một tuần trước, nguyên chủ cùng mẹ cha Nhiễm gặp tai nạn xe cộ. Cha mẹ Nhiễm qua đời tại hiện trường, vì có hào quang bảo vệ nên nữ chủ chỉ bị xây xước chút ít và đôi mắt bị mù. Nhưng chỉ cần phẫu thuật giác mạc là có thể khôi phục lại bình thường.

    Nhiễm Mộ Tầm xem qua cốt truyện mới biết, người tạo ra trận tai nạn này chính là đối tượng công lược của cô, anh trai nam chủ, Tư Cận Trạch.

    "Nhiễm Nhiễm, anh tới thăm em."

    Một giọng nói nhẹ nhàng, từ tính vang lên.

    Đó là đối tượng công lược, Tư Cận Trạch.

    Nhiễm Mộ Tầm đã chuẩn bị sẵn tâm lý, chần chờ một chút. Ở trên giường bệnh, thiếu nữ mảnh mai, mờ mịt nhìn qua cánh cửa, "Cận.. Cận Chi?"

    Người đàn ông có vẻ sửng sốt.

    Không ngờ, cô ấy lại nhận sai giọng nói của mình.

    Có điều..

    Lông mi hắn rũ xuống, bước tới, đè thấp giọng nói chính mình, ".. Là anh."

    Nhiễm Mộ Tầm vươn đôi tay mảnh khảnh, trắng nõn, tựa hồ muốn chạm đến người đàn ông trước mặt. Bởi vì nhìn không thấy nên vẫn chưa chạm được.

    ".. Anh ở chỗ này."

    Âm thanh Tư Cận Trạch khàn khàn, tiến lên một bước, đứng ở bên cạnh cô.

    Không biết làm sao, đôi tay ôm lấy eo hắn, đem gương mặt chôn vùi vào trong lòng ngực, bởi vì đang ngồi trên giường nên thật ra khuôn mặt cô đang chôn chỗ bụng nhỏ của hắn..

    "Thật tốt quá, Cận Chi, cuối cùng anh cũng đến!"

    Bộ phận nào đó cứng lên, đôi mắt Tư Cận Trạch lạnh xuống trong nháy mắt.
     
    An Cơ Cát, Vanthanh2002Quỳnhhh đây thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng mười 2021
  3. Jinlyz

    Bài viết:
    0
    Edit: Jinly

    Chương 2: Nam thần dịu dàng x "Cô gái mù" phúc hắc (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tư Cận Chi, lại là Tư Cận Chi..

    Mặc dù cô bị mù, hắn còn chăm sóc cho cô một tuần nhưng cô vẫn chỉ nghĩ đến Tư Cận Chi. Người chưa từng xuất hiện một lần kể từ vụ tai nạn xe cộ của cô!

    Rốt cuộc Tư Cận Chi có cái gì tốt?

    Rõ ràng hắn mới là thanh mai trúc mã từ nhỏ của cô, là người cùng cô trưởng thành, là người yêu thương, chiều chuộng cô và hắn sẽ cho cô bất kì thứ gì cô muốn. Nhưng đến khi hắn mười tám tuổi, cha hắn đã mang đứa con hoang vẫn luôn nuôi dưỡng ở ngoài Tư Cận Chi về nhà, cô liền yêu Tư Cận Chi cho dù cậu ta có đối xử thô lỗ, thậm chí là khinh thường cô!

    Hắn tận mắt nhìn người con gái anh cưng chiều mười tám năm lại phản bội hắn. Mười tám năm qua hắn chiều chuộng cô bao nhiêu thì sau này hắn lại hận cô bấy nhiêu!

    Đúng vậy, giờ phút này Tư Cận Trạch không còn yêu nữ chủ nữa mà càng hận hơn.

    Cô giống như con chó mà hắn nuôi khi còn nhỏ. Vì cô đơn nên hắn hao hết tâm tư để nuôi dưỡng nó, nhưng cuối cùng nó đã cắn lại hắn!

    Con chó đó cũng lớn lên liền bị chính hắn ra tay giết và nướng ăn.

    Mà cô gái trước mặt..

    Tư Cận Trạch nhìn cô gái chôn mặt ở bụng nhỏ khóc nức nở bằng ánh mắt lạnh lùng..

    Nếu cô phản bội hắn, cô cũng sẽ có kết cục tương tự!

    Tiểu Phong Tử nhìn ánh mắt Tư Cận Trạch, nuốt nước miếng..

    Còn tốt, ký chủ không nhìn thấy..

    Nó đột nhiên cảm thấy có chút may mắn.

    Tư Cận Trạch đưa tay ra vuốt tóc Nhiễm Mộ Tầm, hầu kết động đậy, nhưng cuối cùng anh cũng chỉ nói: "Ừ.. anh đến rồi đây."

    Và Tư Cận Chi..

    Cậu ta sẽ không bao giờ đến được!

    Rõ ràng, những cái vuốt ve của hắn rất nhẹ nhàng, nhưng có lẽ vì biết hắn là người như thế nào nên người Nhiễm Mộ Tầm nổi lên một tầng da gà.

    Cô ngẩng đầu lên, đôi đồng tử đã mất đi tiêu cự nhìn mờ mịt vô cùng.

    Tư Cận Trạch nhìn cô nheo mắt.

    Cô mờ mịt, vô thố như vậy, nhìn đơn thuần cỡ nào, nắm lấy góc áo của hắn, toàn tâm toàn ý ỷ lại hắn, tin tưởng hắn..

    Thật tuyệt..

    Thật sự hắn muốn làm cho cô mù vĩnh viễn!

    Những ngón tay ấm áp của Tư Cận Trạch nhẹ nhàng vuốt ve khóe mắt Nhiễm Mộ Tầm, lau đi nước mắt của cô.

    Rõ ràng đó là một hành động vô cùng nhẹ nhàng nhưng trong lòng Nhiễm Mộ Tầm lại lạnh toát, dựng cả tóc gáy.

    Cô cố gắng nở nụ cười rồi đẩy anh ra, "Cận Chi, đưa em về nhà.. Em không muốn ở đây nữa."

    ".. Được rồi."

    Bên tai truyền đến tiếng thu dọn đồ đạc, Nhiễm Mộ Tầm vừa thả lỏng người, trong đầu liền hiện lên tiếng nói của Tiểu Phong: [Ký chủ, Tư Cận Trạch vừa cầm quần lót của cô nha..]

    "..."

    Cái gì! Hắn ta làm sao có thể cầm quần lót của cô? Còn dấu ở chỗ sát trái tim như bảo bối nữa chứ! Đam mê này cũng quá biến thái đi! "

    [..]

    [Ký chủ, không phải anh ta vẫn luôn ý dâm cô chứ? Trời ạ.. Thật là dâm, thật là biến thái, ta rất thích nha!]

    "... "

    Khóe miệng Nhiễm Mộ Tầm giật giật.

    " Loại chuyện này.. Tiểu Phong Tử không cần nói với tôi đâu. "

    Tiểu Phong Tử mỉm cười, [Hệ thống chỉ là trợ giúp nhìn khi ký chủ không thấy được để ký chủ có thể hiểu tình hình.]

    "... "

    Phải không? Cô nghiêm túc hoài nghi..

    Lại nói đến, nó xuyên qua nhiều thế giới tan vỡ, gặp nhiều nam thần bị hắc hóa như vậy, hơn nữa nó còn vui thích những việc biến thái mà Tư Cận Trạch đã làm với cô. Cô cảm thấy bản thân Tiểu Phong Tử cũng là một hệ thống biến thái, cùng Tư Cận Trạch biến thái giống nhau!

    Tiểu Phong Tử: [Ký chủ, suy nghĩ cái gì, bốn hệ thống cũng đều nghe được nha ^_^]

    "... "

    Nhiễm Mộ Tầm đột nhiên ngừng nghĩ.

    Tư Cận Trạch nhanh chóng giúp cô thu dọn đồ đạc rồi đi đến bên cạnh cô," Nhiễm Nhiễm, đi thôi! "

    Hắn thích giống như khi còn nhỏ gọi cô là" Nhiễm Nhiễm "bởi vì đó là tên chỉ thuộc về một người là hắn, những người khác đều gọi cô là" Mộ Tầm "," Tầm Tầm ".

    Nhiễm Mộ Tầm gật đầu, vươn tay tới, cẩn thận đứng lên. Giây tiếp theo, bàn tay bé nhỏ mát lạnh bị bàn tay to lớn của người đàn ông nắm lấy," Cẩn thận một chút.."

    Trong giọng nói của hắn mang theo một chút sủng nịnh cùng bất đắc dĩ.

    Nhưng Nhiễm Mộ Tầm lại cười không nổi.

    Loại cảm giác cô không thể nhìn thấy gì, chỉ có thể bị người khác khống chế, cô chỉ có thể đi đến nơi hắn ta bảo cô đi..

    Thật sự quá tệ.

    Tệ hơn nữa, bởi vì cô không nhìn thấy gì, ngay cả với sự giúp đỡ của hắn ta, cô vẫn bị vấp ngã.

    Vì vậy, khi đi đến đầu cầu thang, Tư Cận Trạch bỏ tay cô ra và trực tiếp ôm cô lên!
     
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng mười 2021
  4. Jinlyz

    Bài viết:
    0
    Edit: Jinly

    Chương 3: Nam Thần dịu dàng x "Cô gái mù" phúc hắc (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhiễm Mộ Tầm kêu lên một tiếng kinh ngạc, bị hắn ôm lên như ôm công chúa vào trong lòng ngực.

    "Anh, anh làm gì.."

    Giọng nói người đàn ông truyền đến từ trên đỉnh đầu, "Do em đi quá chậm.. Hơn nữa, chúng ta đang ở tầng hai thôi, không cần thiết phải chờ thang máy, anh ôm em để đi nhanh hơn."

    "..."

    Nhiễm Mộ Tầm im lặng trong chốc lát, chỉ có thể ngoan ngoãn mà ôm cổ hắn, cảm nhận hơi thở trầm ổn và thong thả của anh phun lên cổ mẫn cảm của cô, cổ nhanh chóng đỏ bừng lên.

    Rất nhanh đã tới bãi đỗ xe, bị đặt trên ghế phụ, trước khi Nhiễm Mộ Tầm có thể thở phào nhẹ nhõm thì người đàn ông với hơi thở nguy hiểm quen thuộc tiến tới!

    "Anh định, định làm gì?"

    Trong bóng tối, cô có chút khẩn trương, chống lại hắn, nhưng không nhận ra rằng vị trí nơi đôi tay nhỏ bé của cô đang đè vô cùng ái muội..

    Tình cờ đó là nơi nhạy cảm nhất trên ngực hắn..

    Cơ thể này vô cùng yếu ớt, ngay cả đôi tay cũng nhỏ bé mềm mại như vậy, như thể sẽ bị gãy khi cần chặt nhấn như vậy chỉ khiến người đàn ông ngứa ngáy trong lồng ngực không thôi..

    Tư Cận Trạch rũ lông mi xuống, nhìn cổ tay mảnh mai, trắng nõn, gần như trong suốt của cô trong ánh sáng mờ ảo của xe..

    Một đôi bàn tay như vậy, nếu dùng dây thừng màu đỏ trói lại, nhìn cô giãy giụa như thế nào cũng không tránh thoát được.. Hình ảnh kia nhất định.. Rất đẹp.

    Yết hầu hắn giật giật, cố gắng khắc chế đem đôi tay cô bắt lấy, tiếp tục mà từ từ nắm chặt, ở thời điểm khi cô căng thẳng đến nỗi có chút hít thở không thông, thì bàn tay to của hắn xuyên qua đùi cô, giúp cô gài chắc dây an toàn, đôi tay lơ đãng mà..

    Đụng phải bộ ngực cao ngất ngưởng của cô.

    Nhiễm Mộ Tầm chợt cứng đờ người lại.

    Đáng chết! Giả thiết của thế giới này là như thế nào vậy? Thân thể này của cô tay chân và eo đã mảnh mai như vậy, tại sao ngực cô lại như thế chứ..

    Tai cô đỏ bừng.

    Bên tai truyền đến tiếng cười sung sướng của Tư Cận Trạch, xe chạy đi.

    Nhiễm Mộ Tầm mím môi, nhắm mắt làm bộ đã ngủ.

    Hệ thống ở trong đầu nhắc nhở: [Ký chủ, hiện giờ đối tượng công lược có giá trị hảo cảm là 80.. Giá trị hắc hóa là 100.]

    "..."

    Trong lòng Nhiễm Mộ Tầm thấp thỏm.

    Đáng chết, một đám bệnh kiều hắc hóa đều có giá trị hảo cao đối với nữ chủ như vậy, nhưng giá trị càng cao thì cô càng nguy hiểm. Hơn nữa, giá trị hắc hóa của anh ta cao như vậy..

    Đã đạt mức cao nhất!

    Nói cách khác, nếu cô không nhanh làm điều gì đó để làm giảm giá trị hắc hóa của hắn ta..

    Chỉ sợ nhiệm vụ còn chưa hoàn thành, mạng nhỏ của cô đã giao vào tay hắn rồi!

    Thời điểm cô cùng Tiểu Phong Tử ký khế ước, Tiểu Phong Tử có nhắc nhở qua, nếu cô chết ở trong thế giới nhiệm vụ thì cô cũng chết thật sự.

    Cô không muốn chết.

    Cuối cùng xe cũng dừng lại.

    Kết thúc sự im lặng kéo dài, Nhiễm Mộ Tầm mở mắt ra, bàn tay nắm lấy dây dai an toàn nhanh chóng cởi dây ra.

    Tư Cận Trạch liếc mắt, xuống xe, mở cửa ghế phụ, cẩn thận ôm cô xuống xe.

    "Không, không cần.. Em có thể tự mình đi!"

    Nhiễm Mộ Tầm có chút lo lắng, khẩn trương.

    "Nghe lời.. Lát nữa anh phải sang nhà em dọn đồ giúp em nữa."

    Bởi vì cái chết của cha mẹ nên nữ chủ không muốn ở lại Nhiễm gia một mình. Mấy hôm trước, Tư Cận Trạch đề nghị cô đến Tư gia ở tạm thời. Cũng coi như nữ chủ ở Tư gia từ nhỏ đến lớn, xem Tư gia như là một ngôi nhà khác của mình, vì vậy nên cô đồng ý.

    ".. Ừm"

    Một lần nữa Nhiễm Mộ Tầm phải chịu đựng Tư Cận Trạch bế mình như công chúa.

    "Đại.. Tiên sinh, chào Nhiễm tiểu thư!"

    Bên tai truyền đến giọng nói của gì Lưu phụ trách nấu cơm của Tư gia, giọng nói có vẻ hơi ngập ngừng.

    Có điều, Nhiễm Mộ Tầm cũng không nghĩ nhiều. Trên danh nghĩa, cô cũng là vị hôn thê của Tư Cận Chi, lại bị Tư Cận Trạch ôm như ôm công chúa đi vào.. gì Lưu ngạc nhiên cũng là chuyện bình thường.

    Vừa rồi không trực tiếp gọi là "Đại thiếu gia" có lẽ là vì Tư Cận Trạch ngăn cản.

    Bị ôm tới trên giường, Nhiễm Mộ Tầm còn chưa kịp khẩn trương thì giọng nói Tiểu Phong Tử đã vang lên trong đầu:
     
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng mười 2021
  5. Jinlyz

    Bài viết:
    0
    Edit: Jinly

    Chương 4: Nam thần dịu dàng x "Cô gái mù" phúc hắc (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "..."

    Nói cách khác, đây là phòng của hắn ta, giường của hắn ta?

    Mặt Nhiễm Mộ Tầm vặn vẹo tức khắc.

    Tư Cận Trạch hài lòng nhìn thân thể nhỏ nhắn của cô ngồi trên giường lớn màu đen của mình, sờ sờ chóp mũi, "Em nghỉ ngơi một chút đi, có việc gì thì gọi gì Lưu, anh đi giúp em thu dọn đồ đạc qua đây."

    ".. Được, cảm ơn anh, Cận.. Chi."

    Cô ngước mắt lên, vô cùng đơn thuần trong sáng.

    Tư Cận Trạch đi ra ngoài.

    Nhưng toàn bộ trong căn phòng này đều tràn ngập hơi thở của hắn, Tiểu Phong Tử không nói thì không sao, một khi nói ra cô liền cảm thấy khó chịu ngay cả thở cũng thấy không được tự nhiên.

    Có cảm giác khó thở.

    Cô sờ soạng đứng lên, cẩn thận mở cửa sổ ra, không bao lâu sau, Tiểu Phong Tử liền nhắc nhở Tư Cận Trạch đã quay trở lại.

    Nhiễm Mộ Tầm sững người một chút rồi một lần nữa sờ soạng muốn quay trở lại trên giường. Nhưng bởi vì quá vội vàng mà đụng phải chiếc bàn, bình hoa ở trên mặt bàn rơi xuống mặt sàn, vỡ nát tức khắc, cô cũng ngã theo..

    Cả bàn tay và bắp chân đều bị mảnh vỡ bình hoa làm bị thương.

    Tiểu Phong Tử bình tĩnh nói: [Ký chủ, cho dù cô cố tình làm mình bị thương thì Tư Cận Trạch cũng sẽ không bởi vì mềm lòng mà không chạm vào cô đâu.]

    "..

    Nhiễm Mộ Tầm vì chột dạ mà quay mặt đi," Tôi không nghĩ như vậy.. "

    Tư Cận Trạch còn có thể ngược đãi nữ chính như vậy, theo như trong sách miêu tả, hắn ta sẽ rất hưng phấn khi thấy máu nữ chủ..

    Trong đầu cô vừa chợt lóe lên một ý nghĩ, nếu làm không tốt, kết quả sẽ ngược lại.

    Âm thanh vỡ vụn của bình hoa làm Tư Cận Trạch ở dưới lầu chạy lên, hắn bước vào phòng liền nhìn thấy một cô gái mặc váy trắng ngồi trên những mảnh vỡ, cánh tay và đôi chân thon dài mảnh khảnh tràn đầy vết thương, làn da trắng nõn nhiễm đầy máu tươi..

    Màu máu đỏ tươi khiến cô trông..

    Càng xinh đẹp!

    Trong không khí thoang thoảng mùi máu tanh..

    Làm máu trong người hắn sôi trào lên!

    " Cận.. Cận Chi? "

    Cô gái có chút mờ mịt đưa đôi tay về phía hắn.

    Tư Cận Trạch liếm môi dưới, đi đến trước mặt cô, thở dài, nói:" Sao không cẩn thận như vậy.. "

    " Em, em muốn.. hóng gió chút thôi. "

    Trong giây tiếp theo, cô được người đàn ông ôm lên, đem cô đặt ngồi trở lại trên giường," Nếu bị trúng gió em sẽ sinh bệnh. "

    ".. Ừm. "

    Gì Lưu cầm hòm thuốc đi tới," Tiên sinh.. "

    " Để tôi. "

    Tư Cận Trạch nhìn cô một cái," Gì Lưu xuống dưới chuẩn bị ít thức ăn Nhiễm Nhiễm thích đi. "

    ".. Vâng. "

    Gì Lưu có chút muốn nói lại thôi, rồi liếc mắt nhìn hai người một cái, đi xuống lầu.

    Tư Cận Trạch nhìn thoáng qua bóng lưng gì Lưu, nheo mắt lại.

    Nếu không phải gì Lưu là người quen thuộc mà Nhiễm Nhiễm tín nhiệm, tin tưởng, vì để hạ thấp tính cảnh giác của cô nếu không hắn đã sớm tống khứ bà ta đi từ lâu rồi!

    Tư Cận Trạch quay đầu lại, nắm lấy tay Nhiễm Mộ Tầm, cẩn thận giúp cô loại bỏ những mảnh bình hoa nhỏ trong miệng vết thương, tiêu độc..

    Đem miếng bông lau máu sang bên cạnh, Tư Cận Trạch nhìn chằm chằm vào vết máu trên bắp chân cô với ánh mắt sâu thẳm..

    Thật muốn..

    Trực tiếp liếm..

    Nếm thử xem.. Máu cô có hương vị như thế nào.

    Hắn ghé sát vào bắp chân cô, nhẹ nhàng hít một hơi..

    Ừm, mùi thơm của cơ thể xử nữ, còn có..

    Mùi máu tanh làm người hắn hưng phấn..

    Nhiễm Mộ Tầm sững người, biểu tình trên mặt có chút cứng đờ lại.

    Đáng chết, thời điểm nhìn không thấy, các giác quan khác của cô càng trở nên mẫn cảm hơn..

    Tuy rằng không nhìn thấy hắn đang làm cái gì nhưng cô có thể cảm giác được..

    Mất hơn mười phút để xử lý vết thương, nhưng Nhiễm Mộ Tầm cảm thấy mình ra một thân mồ hôi lạnh.

    Tư Cận Trạch đứng lên, sờ sờ đầu cô, nói:" Em nghỉ ngơi cho tốt đi, đến giờ cơm anh sẽ kêu e dậy. "

    Trước khi Nhiễm Mộ Tầm gật đầu, trong đầu liền truyền đến giọng nói của Tiểu Phong Tử:

    " Ký chủ, nhiệm vụ ngẫu nhiên của cô vẫn chưa hoàn thành đâu."
     
    An Cơ Cát, Vanthanh2002Quỳnhhh đây thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng mười 2021
  6. Jinlyz

    Bài viết:
    0
    Edit: Jinly

    Chương 5: Nam thần dịu dàng x "Cô gái mù" phúc hắc (5)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhiệm vụ ngẫu nhiên..

    Cùng đối tượng công lược..

    Cùng với tên biến thái, kẻ đã liếm bắp chân của cô..

    Hôn môi..

    Nhiễm Mộ Tầm cảm thấy ngay cả khi mình không mù, trước mắt cũng đã tối đen.

    Đó chính là môi, có điều cứ coi như là bị chó cắn đi!

    Nhiễm Mộ Tầm tự khuyên nhủ chính mình như vậy.

    Vì thế, cô căng da đầu, nắm góc áo Tư Cận Trạch kéo lại.

    Tư Cận Trạch sửng sốt một chút, theo cánh tay nắm lấy góc áo mình nhìn đến cánh môi phẫn nộn khẽ nhấp của cô..

    "Cận Chi, em.. hơi sợ."

    Nhiễm Mộ Tầm gắng gượng nói ra làm bản thân mình cũng nổi lên một tầng da gà.

    Nghe được hai chữ "Cận Chi", ánh mắt Tư Cận Trạch đột nhiên lạnh lẽo, hộp thuốc trong tay phát ra một tiếng trầm vang, bị hắn ném tới trên bàn bên cạnh, vươn tay ra, nắm cằm cô nâng lên, cúi người..

    Không một chút do dự dùng môi lưỡi nuốt trọn hô hấp của cô!

    Nụ hôn của hắn quá mạnh mẽ và kịch liệt, theo bản năng Nhiễm Mộ Tầm muốn phản kháng, lưỡi hắn thuận thế tiến vào khiến nụ hôn sâu hơn..

    "Ngô.."

    Cô có chút thở không nổi, cố gắng đẩy hắn ra, nhưng Tư Cận Trạch lại giống như mất đi lý trí, cường ngạnh chế trụ tay cô, tàn phá môi cô..

    "Ngô.. Đau.."

    Trong miệng nếm mùi máu tanh, Nhiễm Mộ Tầm có cảm giác Tư Cận Trạch muốn nuốt mình vào bụng, lại không dám phản kháng quá mức, chỉ có thể nhu nhu nhược nhược kháng nghị bằng đôi mắt đỏ hoe yếu ớt..

    Trong sự hỗn loạn, dường như giọng nói Tiểu Phong Tử truyền tới:

    [Đinh! Nhiệm vụ ngẫu nhiên hoàn thành, chúc mừng ký chủ nhật được một điểm tích phân tạm thời.. Xin hỏi ký chủ có muốn đổi lấy thị lực bình thường không? ]

    "Có"

    Cô vô thức đáp lại trong đầu.

    Trong giây tiếp theo, khung cảnh tối tăm trước mặt từ từ hiện lên màu sắc, dung nhan tuấn tú cũng hoàn toàn hiện ra trước mắt..

    Đôi mày kiếm có phần hơi vô tình, con ngươi đen thẫm, thời điểm khi hôn vẫn còn sự lạnh lùng và khát máu, đôi mắt đó còn đang nhìn chằm chằm cô.

    Cô run rẩy một chút.

    Cuối cùng hắn cũng buông cô ra, nhìn cô bị mình hôn đến nỗi phải thở gấp, ngực hơi phập phồng và đôi môi đang rỉ máu..

    Tư Cận Trạch liếm miệng mình, lại lần nữa cúi người nhẹ nhàng liếm vết thương trên môi cô..

    "Đau?"

    Giọng hắn hơi khàn khàn.

    Nhiễm Mộ Tầm rùng mình một chút, giọng nói có chút ủy khuất: ".. Ừm, đau."

    Đối mặt với người bệnh kiều hắc hóa này, cô không thể phản kháng kịch liệt bằng không sẽ kích thích đến hắn, và khiến hắn làm những chuyện kinh khủng hơn trước mà thôi..

    Hiện tại cô không muốn mất đi tự do.

    Nhiễm Mộ Tầm nói với chính mình như vậy, chớp chớp đôi mi dài, đấm vào ngực hắn, "Sao anh có thể.. Thô lỗ với em như vậy.."

    Tư Cận Trạch nhìn giọt sương dính trên đôi mi dài của cô, cảm thấy hình ảnh cô bị mình bắt nạt đến bật khóc..

    Thật sự rất đẹp.

    Khiến tâm hắn ngứa ngáy, rất muốn..

    Bất chấp không quan tâm mà cột cô lên giường áp dưới thân mình..

    Mà bắt nạt cô đến khóc hết lần này đến lần khác.

    "Xin lỗi.."

    Hắn nhìn đôi môi cô nhiễm hơi thở của mình, chậm rãi nói: "Anh nhất thời.. Không khống chế được."

    Hai má Nhiễm Mộ Tầm ửng đỏ, cắn môi dưới, "Lần sau mà còn như vậy.. Em sẽ không để cho anh.. Bắt nạt em nữa đâu!"

    Cô nói "lần sau", "bắt nạt" bằng một giọng điệu rất nhẹ nhàng trong trạng thái bị bắt nạt đến bật khóc..

    Đây căn bản không phải kháng nghị mà là câu dẫn!

    Hô hấp Tư Cận Trạch như muốn nghẹn lại.

    Này thật giống như.. Yêu tinh!

    ".. Được."

    Hắn nói như vậy, nhưng chợt nghĩ lại, giờ phút này cô đang nghĩ mình là Tư Cận Chi..

    Nói cách khác, chẳng sợ Tư Cận Chi làm như vậy với cô, cô cũng nguyện ý để cho cậu ta "bắt nạt" cô..
     
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng mười 2021
  7. Jinlyz

    Bài viết:
    0
    Edit: Jinly

    Chương 6: Nam thần dịu dàng x "Cô gái mù" phúc hắc (6)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nắm tay càng ngày càng siết chặt, vốn dĩ đôi mắt chất chứa tình cảm của Tư Cận Trạch bây giờ lại trở nên lạnh lùng.

    Nhưng bàn tay vẫn nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của cô, "Em nghỉ ngơi cho tốt.. tôi ở phòng ngay bên cạnh, khi nào em gọi tôi sẽ qua."

    ".. Được."

    Tư Cận Trạch đi ra ngoài.

    Nhiễm Mộ Tầm nhìn xung quanh một lúc, giây tiếp theo, giọng nói của Tiểu Phong Tử xuất hiện ra trong đầu:

    "Ký chủ, tôi khuyên cô không nên nhìn xung quanh. Bên trong và bên ngoài căn phòng này, bao gồm cả phòng tắm.. đều được trang bị camera."

    Nói cách khác, cô làm gì, hắn cũng đều biết!

    Trong lòng Nhiễm Mộ Tầm rủa thầm một tiếng: Tư Cận Trạch là đồ biến thái!

    Tiểu điên: "Ký chủ, hiện tại hắn đang ở phòng bên cạnh nhìn cô."

    "..."

    Các cơ trên khuôn mặt Nhiễm Mộ Tầm đều run rẩy, xem ra cô chỉ có thể ngoan ngoãn ngủ một giấc thật ngon.

    Càng tệ hơn nữa, khi đôi mắt của cô bây giờ đã nhìn thấy rõ ràng, mà cô lại phải tiếp tục giả vờ như không nhìn thấy gì..

    Con ngươi trống rỗng nhìn thẳng về phía trước, hai tay mò mẫm tiến đến giường, cô nằm xuống, lần mò xung quanh một lúc, cuối cùng cũng tìm được chăn bông, đem chăn bông đắp lên, che đi khuôn mặt.

    May mắn khi có chiếc chăn bông, cô có thể giả vờ như đang ngủ.

    Để tránh cho thế giới này lại sụp đổ, cô không thể để cho nam chính chết được. Cả tuần nay, Tư Cận Chi không có xuất hiện, đột nhiên cô có chút lo lắng. Không lẽ anh ta đã bị kẻ biến thái Tư Cận Trạch giết chết sao?

    Trong lòng hỏi hệ thống, Tiểu Phong Tử nói: "Không sai biệt lắm, nam chính bị Tư Cận Trạch đưa tới một hòn đảo biệt lập ở Nam Phi, anh ta bị thương, hiện tại vẫn đang nằm trên giường bệnh.. Nhưng chỉ cần một cái câu của Tư Cận Trạch, điều đó có thể xảy ra bất cứ lúc nào."

    Trong lòng Nhiễm Mộ Tầm có chút vô lực.

    Cô phải đồng thời công lược kẻ biến thái như Tư Cận Trạch, và tìm ra cách để ngăn hắn ta giết Tư Cận Chi..

    Nhưng hiện giờ, Tư Cận Chi đang ở trên hòn đảo nhỏ Châu Phi, nó đã vượt quá tầm tay của cô, thành thật mà nói, bản thân cô bây giờ hơi khó bảo toàn. Nếu không phải cô bị mù, đem Tư Cận Trạch nhận thành Tư Cận Chi, thì tám phần có lẽ Tư Cận Trạch đã không chịu đựng được mà cầm tù cô rồi..

    Toàn thân Nhiễm Mộ Tầm run lên khi nghĩ đến điều này.

    Không được, không được, đau đầu quá, cô nên đi ngủ trước, nên để tinh thần được nghỉ ngơi một đêm..

    Nhắm mắt lại, Nhiễm Mộ Tầm chìm vào giấc ngủ.

    Nhưng cô đã tỉnh lại sau khi ngủ chưa đầy một giờ!

    Một bàn tay to đang ôm chặt lấy eo cô, gần đến nỗi cô có chút thở không nổi..

    Bởi vì như vậy nên cô mới tỉnh lại?

    Không cần nghĩ cũng biết, chủ nhân của bàn tay này là ai!

    Tên biến thái Tư Cận Trạch..

    Tuy nhiên, cô không dám cử động.

    Đêm hôm khuya khoắt, trai đơn gái chiếc cùng nằm trên giường, cô lại nhận nhầm hắn với vị hôn phu của cô Tư Cận Chi, nếu không cẩn thận để hắn biết cô tỉnh, cô thật sự không muốn xảy ra chuyện gì..

    Rất khó để cô có thể từ chối!

    Nhiễm Mộ Tầm nằm cứng đờ cả người, thậm chí không dám nuốt nước bọt.

    Người đàn ông ôm cô vào lòng, đầu hắn vùi vào giữa cổ cô..

    Hơi thở đều đặn và mạnh mẽ của hắn phun lên xương quai xanh của cô, giọng nói tràn đầy dục vọng, "Em là tiểu yêu tinh được thượng đế phái tới tra tấn anh sao? Anh thật sự muốn xé rách quần áo của em, nếm thử mùi vị của em.."

    Trong bóng tối, đồng tử Nhiễm Mộ Tầm đột nhiên co rút lại!

    Cơ thể của cô.. Cư nhiên bởi vì lời nói của hắn..

    Liền nổi lên phản ứng!

    Chết tiệt, tại sao cô không ngủ say đi, như thế nào lại tỉnh vào lúc này?

    Bây giờ..

    Thật sự không cần ngủ nữa!

    Hiện giờ người cô không gì khác đang ngồi trên đống lửa, Nhiễm Mộ Tầm cảm giác lúc này đang ngủ như bị kim châm, toàn thân cực kỳ khó chịu, thậm chí còn không dám nhúc nhích chút nào.
     
    An Cơ Cát thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng mười 2021
  8. Jinlyz

    Bài viết:
    0
    Edit: Jinly

    Chương 7: Nam thần dịu dàng x "Cô gái mù" phúc hắc (7)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Thật sự muốn khảm em vào trong cơ thể tôi.. để máu thịt của em hòa quyện với tôi, như vậy, em không bao giờ có thể thoát ra được.. Nhiễm Nhiễm, em là của tôi, ai cũng không thể cướp đoạt em khỏi tôi, kể cả chính em!"

    Như biết cô đã tỉnh, hắn dựa vào bên tai cô nói từng câu từng chữ một, ngậm lấy vành tai của cô, nhẹ nhàng và biến thái mà liếm và hôn..

    Nhiễm Mộ Tầm kinh hãi nổi một tầng da gà, cô cảm thấy nếu lúc này bị hắn phát hiện cô tỉnh lại, nói không chừng hắn sẽ không giả heo ăn thịt hổ nữa, mà sẽ trực tiếp lột da cừu ra và đem cô ăn vào bụng..

    Cô nằm trong sự lo lắng bất an, có vẻ mệt mỏi ngủ thiếp đi giữa chừng, nhưng không ngủ được một lúc lại tỉnh dậy ngay lập tức..

    Cứ như vậy, nửa mơ nửa tỉnh mà bị tra tấn cả đêm, cho đến khi trời tờ mờ sáng, Nhiễm Mộ Tầm cuối cùng cũng thả lỏng mà ngủ..

    Ngay khi vừa thư giãn, cô liền cảm thấy cơ thể mình khác thường..

    Có lẽ tối hôm qua, trước khi đi ngủ cô đã uống quá nhiều nước, lúc trước do hồi hộp lâu quá không cảm nhận được, giờ thư giãn thì cô lại gấp không thể chịu nổi nữa.

    Nghẹn đến mức khuôn mặt đỏ bừng, vì sợ mình thật sự sẽ ra quần, Nhiễm Mộ Tầm cắn răng, giả vờ lăn lộn, mở mắt ra.

    Khi cô chuyển động, Tư Cận Trạch nằm bên cạnh cô thức dậy theo ngay lập tức.

    Vòng tay ôm eo trở nên cứng hơn, giọng Tư Cận Trạch khàn khàn vì buồn ngủ:

    "Đi đâu?"

    Nhiễm Mộ Tầm cứng ngắc nói: "Đi.. đi toilet."

    Trong một giây tiếp theo, cô trực tiếp bị hắn ôm lên!

    "A.."

    Cô thốt lên, "Không, không cần, em có thể tự đi được.."

    "Không phải rất vội sao?" Giọng nói hắn vang lên bên tai.

    Nói chuyện thì nói, tại sao lại dựa gần như vậy?

    Trong lòng Nhiễm Mộ Tầm tức đến muốn hộc máu.

    Quên đi, dù sao thì hắn cũng đã ôm cô nhiều lần như vậy..

    Nhiễm Mộ Tầm cảm thấy điểm giới hạn của côcàng ngày càng bị Tư Cận Trạch hạ thấp..

    Nhưng chẳng bao lâu, cô có chút suy sụp.

    Ôm thì ôm đi, dù sao ở dưới mi mắt hắn, nếu cô muốn giả mù đi vào phòng tắm, không biết đi bao lâu, hắn ôm cô thì tốc độ nhanh hơn. Tuy nhiên, sau khi hắn bế cô vào nhà vệ sinh, bước tiếp theo chính là hắn muốn cởi quần của cô!

    Cũng may Nhiễm Mộ Tầm phản ứng mau, nhanh chóng cầm tay hắn lại, "Không cần, em, em có thể tự mình làm!"

    Toàn bộ khuôn mặt cô đều nghẹn đến mức đỏ bừng, không phải vì xấu hổ mà là vì khó chịu.

    Tên biến thái này..

    Cô chỉ đi vệ sinh thôi mà, hắn thật sự nghĩ muốn cởi quần cho cô..

    Chết tiệt, nếu là trong thế giới của cô..

    Tại thời điểm này, hắn sẽ bị hất tung bởi cú headshot của cô và đè đầu hắn đi vào bồn vệ sinh!

    Cố tình ở trong thế giới này, vì để không kích thích người bệnh kiều biến thái, cô chỉ có thể tiếp tục giả vờ yếu đuối nhu nhược.

    Tư Cận Trạch nheo mắt, liếc nhìn bàn tay đang bị nắm chặt của mình..

    Động tác vừa nãy của cô ấy..

    Có nhanh quá không?

    Hắn trầm ngâm suy tư nhìn chằm chằm vào đôi mắt cô một lúc.

    Nhiễm Mộ Tầm bị hắn nhìn đến nỗi da đầu tê dại, chẳng lẽ.. Hắn đã phát hiện ra sao?

    Cô đã rất cố gắng để giả vờ như đôi mắt của mình đang đờ đẫn, thậm chí tròng mắt của cô chỉ cố nhìn chằm chằm vào một chỗ có vẻ khá thờ ơ, hẳn là hắn.. sẽ không nhận thấy được, phải không?

    May mắn thay, hắn chỉ hoài nghi mà thôi.

    Một giây tiếp theo, hắn rút tay về, nói: "Được, em tự mình tới.. Đừng cưỡng ép, em có yêu cầu gì.. Cứ gọi tôi, tôi ở ngay ngoài cửa."

    Ngay bên ngoài cửa..

    Khóe miệng Nhiễm Mộ Tầm bắt đầu co giật.

    Cô cố nén, cố gắng bật ra một nụ cười, "Em hiểu rồi.. anh đi ra ngoài!"

    Thấy cô đỏ mặt, thẹn thùng, lúc này Tư Cận Trạch mới đi ra ngoài.
     
    An Cơ Cát thích bài này.
  9. Jinlyz

    Bài viết:
    0
    Edit: Jinly

    Chương 8: Nam thần dịu dàng x "Cô gái mù" phúc hắc (8)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Có lẽ là ảo giác của hắn..

    Chính bác sĩ của gia đình họ Tư đã kiểm tra cho cô ấy, cô ấy đúng là bị mù, tuy nhiên, xét về tình trạng của cô ấy lúc đó lại trùng hợp vào thời điểm không có giác mạc phù hợp, nên cô ấy không thể phẫu thuật ngay lập tức.

    Cô không cần phải nói dối hắn, bởi vì cô căn bản không biết hắn đã ngầm làm những việc gì, hiện tại cô còn xem hắn là Tư Cận Chi..

    Tư Cận Trạch nghĩ như vậy, nghe tiếng nước truyền từ phòng tắm, le lưỡi liếm..

    Trong phòng tắm, Nhiễm Mộ Tầm xối nước, trong đầu chợt vang lên giọng nói của Tiểu Phong Tử:

    "Ký chủ, Tư Cận Trạch ở bên ngoài nghe cô đi toilet.. hắn thật biến thái!"

    "..."

    Nhiễm Mộ Tầm thầm rủa trong lòng.

    "Hệ thống, về sau loại chuyện như thế này ngươi không cần nói với ta đâu!"

    Cô nghiến răng nghiến lợi mà nói.

    "Nhắc nhở ký chủ về hành vi của đối tượng công lược là trách nhiệm của một hệ thống."

    Nếu giọng nói của nó không phấn khích như vậy, có lẽ cô sẽ tin rằng nó chỉ muốn nhắc nhở cô..

    Tiểu Phong Tử xác thực nghiêm túc, "Hơn nữa ký chủ, ta đã đặc biệt nhắc nhở cô sau khi xong việc."

    ".. Vậy thì thật cảm ơn ngươi nhiều!"

    Nhiễm Mộ Tầm hít một hơi thật sâu, sửa lại quần.

    Vốn dĩ chuẩn bị muốn đi ra ngoài ngay lập tức, nhưng đột nhiên nghe thấy trong phòng tắm có gì đó theo dõi, động tác của cô đột nhiên trở nên khó khăn, vừa đi vừa thận trọng bám chặt vào tường, đi đến cánh cửa mất hai phút, nắm lấy then cửa mở ra, nhìn thấy Tư Cận Trạch tựa bên cạnh..

    Lại một lần nữa được ôm xuống dưới nhà ăn, Nhiễm Mộ Tầm đã chết lặng.

    Chỉ cần ánh mắt của cô không tốt lên, thì tên biến thái này chắc sẽ không để cô tự mình bước đi.

    Dì Lưu bưng lên món cuối cùng, nhìn ông chủ của mình, thân thể đột nhiên cứng đờ, không dám nói thêm lời nào, nhanh chóng trốn vào phòng bếp.

    Tư Cận Trạch đã đe dọa và dụ dỗ bà vào đêm qua.

    Chỉ cần bà và người thân muốn giữ lại công việc, thậm chí là.. an toàn, thì bà không thể để Nhiễm tiểu thư biết..

    Gì Lưu nghĩ đến đứa cháu trai mới sinh ra được một tháng liền cương ngạnh hạ quyết tâm, không hề nghĩ nhiều.

    "Nhiễm Nhiễm, mở miệng."

    Giọng nói dịu dàng của Tư Cận Trạch vang lên bên tai cô.

    Ran Mu nuốt nước bọt, theo như thường lệ từ chối, "Em có thể tự ăn.."

    Cô đưa tay ra muốn lấy bát đũa, lại nghĩ đến chính mình bị "mù" không lấy được chính xác nên đành phải lại giả vờ sờ soạng lung tung, sau đó, Tư Cận Trạch nắm lấy tay cô, giọng nói bất lực và sủng nịnh vang lên, "Nhiễm Nhiễm, đừng bướng bỉnh.. Hiện tại em có thể tự mình ăn ở sao? Ngoan, sau khi ăn xong anh còn phải đi làm."

    "Đi làm?" Cô sửng sốt một chút. "Cận Chi, không phải anh mới chỉ cuối cấp ba hay sao?

    Nụ cười trên mặt Tư Cận Chi biến mất ngay lập tức.

    Hắn thiếu chút nữa đã quên mất, bây giờ cô ấy xem mình là Tư Cận Chi..

    Ánh mắt anh lạnh lùng, nhưng vẫn hạ thấp âm lượng, nói:" Mấy ngày nay anh của anh đi công tác, nên anh đến công ty thay anh ấy, cho nên.. "

    Hắn lại đưa thìa tới bên miệng cô," Nhiễm Nhiễm, nếu em lại không ăn, anh sẽ đến muộn. "

    Nếu cô không biết ánh mắt của hắn lúc này đáng sợ như thế nào, có lẽ cô sẽ nghĩ rằng hắn thật sự dịu dàng..

    Tuy nhiên, hắn nói rất đúng, chỉ cần ăn xong sớm một chút và tiễn hắn đi, cô mới có thể tạm thời tự do làm việc riêng của mình.

    Vì vậy, chẳng sợ cảm giác như đang nhai sáp, Nhiễm Mộ Tầm vẫn cố nén để Tư Cận Trạch đút xong một bát cơm.

    " Nhiễm Nhiễm, chỉ ăn một bát mà đã no rồi sao? Em có muốn ăn thêm một chút nữa không? "

    " Không cần, em ăn no rồi, Cận Chi, anh mau đi làm đi!"Cô vội vàng từ chối.

    Đùa sao, cô đã tiêu hóa không được rồi, nếu còn đút nữa chỉ sợ cô sẽ nôn ra mất.
     
    An Cơ Cát thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 24 Tháng mười 2021
  10. Jinlyz

    Bài viết:
    0
    Edit: Jinly

    Chương 9: Nam thần dịu dàng x "Cô gái mù" phúc hắc (9)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    May mà Tư Cận Trạch cũng không miễn cưỡng, đứng dậy kêu dì Lưu thu dọn đồ đạc rồi một lần nữa ôm cô đưa trở về phòng hắn trên lầu hai.

    Nhiễm Mộ Tầm đã chết lặng, mặc kệ hắn ôm cô đến giường, nghĩ thầm cho rằng cuối cùng mình cũng có thể thoải mái, nhưng hắn vẫn không rời đi, thay vào đó đột nhiên nắm lấy một lọn tóc dài của cô đưa lên mũi ngửi rồi hít một hơi thật sâu, vẻ mặt say sưa rồi đưa đến bên môi hôn..

    Trong tâm trí cô, Tiểu Phong Tử đã hét lên đầy phấn khích.

    "Ký chủ! Hắn cho rằng người cô rất thơm hay sao? Xong rồi, ta cảm thấy hắn có chút gấp gáp không kịp chờ nổi!"

    "..."

    Cái hệ thống này, nhìn thấy cảnh tượng biến thái như vậy, lại kích động như vậy..

    Nó thật sự là một hệ thống biến thái!

    "Kí chủ, ta biết cô đang nghĩ gì.." Tiểu Phong Tử nhẹ nói.

    Nhiễm Mộ Tầm muốn giả vờ rằng không biết Tư Cận Trạch đang làm gì, nhưng lại thấy đột nhiên Tư Cận Trạch cúi người lại gần, trước mặt cô chưa đầy một cm..

    Hít thở sâu.

    Sau lưng Nhiễm Mộ Tầm mồ hôi lạnh đột nhiên chảy xuống.

    "Cận, Cận Chi? Anh.. không phải anh muốn đi làm à?"

    Nhưng Tư Cận Trạch khẽ thở dài, "Nhiễm Nhiễm, em đã hai ngày không tắm."

    "..."

    Cho nên, hắn vừa mới ngửi thấy mùi của cô, là ghét bỏ mùi trên người của cô sao?

    Khóe miệng Nhiễm Mộ Tầm giật giật.

    "Em.. em, lát nữa em sẽ đi rửa."

    "Hừm.. Cần giúp gì không?" Giọng nói hắn hơi khàn.

    Nhiễm Mộ Tầm nở nụ cười gượng gạo, "Không cần, lát nữa em gọi dì Lưu tới giúp.. Cận Chi, nếu còn không đi sẽ muộn giờ làm mất!"

    Tư Cận Trạch nhìn cô, hắn vừa vén tóc cô vừa nhẹ nhàng vuốt ve làn da mềm mại trên vai và cổ cô, thấy cô bất giác run lên, cuối cùng hắn cũng không nhịn được cười "Được rồi, Nhiễm Nhiễm nhớ rửa sạch, nếu không.. sẽ bị mốc."

    ".. Đã biết."

    Bị mốc mà đêm qua hắn vẫn ôm chặt như vậy, thời điểm hắn ngửi thấy mùi của cô, liền hận không thể đem nuốt chửng ngay lập tức..

    Cuối cùng Tư Cận Trạch cũng đi ra ngoài.

    Nhiễm Mộ Tầm ngửi ngửi mùi trên người mình, được rồi, cô ở thế giới này đã hơn hai mươi tư giờ không được tắm, nhưng rõ ràng không có chút mùi nào trên người cô mà..

    Khi nghĩ đến cảnh trong phòng tắm bị người biến thái như Tư Cận Trạch lắp máy theo dõi, cô không muốn vào tắm chút nào.

    Nhưng..

    Nếu không tắm, hắn nhất định sẽ biết, nói không chừng sau này còn muốn giúp cô tắm rửa!

    Như vậy mới thật khủng bố!

    Tiểu Phong Tử vẫn còn tiếc than: "Ký chủ, ta nghĩ để hắn giúp cô rửa sạch sẽ giúp gia tăng cảm tình của đối tượng công lược với ký chủ.."

    Thật xin lỗi, dục vọng chiếm hữu của hắn đối với cô đã khủng khiếp đến đáng sợ rồi, nên không cần phải tăng thêm nữa đâu!

    Mn muốn 3chương/tuần up một lần hay 2-3 ngày up một chương?

    Hãy trả lời trong link bình luận góp ý [Thảo Luận - Góp Ý] Các Tác Phẩm Edit Của Jinly - Việt Nam Overnight
     
    An Cơ Cát thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 12 Tháng mười một 2021
Trả lời qua Facebook
Đang tải...