Ngôn Tình [Edit] Mau Xuyên: Ký Chủ Đừng Hắc Hóa - Bắc Xử

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Socola đắng, 12 Tháng ba 2020.

  1. Socola đắng

    Bài viết:
    97
    Chương 49: Tôi không có khả năng xài hack 9

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Cũng không rõ nữa, hình như là không phục, muốn đấu với cậu lại hay sao đó."

    Mộ Ngôn khụ một tiếng, buông ly rượu xuống, lại cái gì mà lại, có gì vui để đánh, bị ngược không thảm sao.

    Ngồi trong chốc lát sau, Mộ Ngôn đứng dậy, vỗ vỗ Sở Ca, "Mình đi trước."

    Sở Ca ngẩng đầu nhìn Mộ Ngôn, "Trạch Ưu, cậu tính toán từ bỏ?"

    "Nói sau thôi."

    Tần Túc nhìn thoáng qua Sở Ca, "Trong lòng em ấy hiểu rõ, anh đưa em trở về?"

    Những lời sau là nói với Mộ Ngôn.

    Mộ Ngôn phất phất tay, cất bước chuẩn bị rời đi.

    Trong quán bar nặng mùi thuốc lá và rượu, tuy rằng đã lâu không ra tới, nhưng chổ như thế này ở một lát thôi là được.

    Lúc này đã là đêm tối, Mộ Ngôn đang định đón taxi rời đi.

    Nhưng mà vừa mới ra cửa còn chưa đi được hai bước, chân Mộ Ngôn đã ngừng lại.

    Mộ Ngôn giật giật chân mình, giống như bị thứ gì đó trói lại.

    Không nhúc nhích được.

    Mộ Ngôn nhướng mày, lại thử rẽ trái, vẫn không thể động đậy.

    Vì thế cô đứng sựng lại tại chỗ thật lâu, thử bước sang phải một bước.

    Kỳ quái, cử động được.

    Mộ Ngôn còn không kịp kỳ quái, hai mắt đã nhìn thấy một thiếu niên ôm bụng ngồi xổm ở bên cạnh cột điện.

    "..."

    Cơ hồ chỉ một giây phản ứng, Mộ Ngôn xoay người muốn bỏ đi, nhưng chân giống như bị dính chặt trên mặt đất.

    Mộ Ngôn cúi đầu nhìn xem, dưới chân cô hiện lên một vòng sáng tơ vàng.

    Giống như là đang cảnh báo cô.

    Khế ước!

    "..."

    Nội tâm rối rắm một giây đồng hồ, cuối cùng cô vẫn đi về phía thiếu niên nọ.

    Thiếu niên cơ hồ đang cuộn tròn, một tay đặt trên bụng mình, hơi rũ đầu, nhìn không ra biểu tình.

    Mộ Ngôn đứng ở trước mặt thiếu niên, trên cao nhìn xuống, nhìn đỉnh tóc thiếu niên.

    "Cần hỗ trợ không?"

    Nhàn nhạt giọng nữ từ phía trên đầu thiếu niên vang lên.

    Thiếu niên nghe thấy thanh âm, nhẹ nhàng ngẩng đầu, cùng Mộ Ngôn đối diện nhau.

    Quả nhiên, người này đúng là Lâm Dịch.

    Nhan sắc không gì để nói, kinh diễm hiếm thấy.

    Anh vẻ mặt tái nhợt, mặt mày đều để lộ ra một sự suy yếu, màu môi hơi tái.

    Nét mặt nhàn nhạt, cùng với Mộ Ngôn nhìn nhau một lát sau.

    Anh nhàn nhạt dời đầu đi, thanh âm cùng lần trước khi đối thoại với Mộ Ngôn giống nhau, lười nhác, "Cảm ơn, không cần."

    "Nga." Tốt, đã không cần.

    Mộ Ngôn xoay người muốn đi, nhưng mà như cũ vẫn không thể cử động.

    "..."

    Đương sự đều đã nói không cần rồi, còn muốn thế nào!

    【 Mộ Ngôn cẩu tử, lương tâm của cô trỗi dậy? 】

    Giọng nói của chúa tể hệ thống đột nhiên vang lên, còn lộ ra một ít vui mừng.

    Rất tốt rất tốt, Mộ cẩu tử rốt cuộc đã biết gặp chuyện bất bình kêu lên một tiếng.

    Ái dui, quả nhiên là nó dạy dỗ có cách không phải sao?

    Mộ Ngôn: "Tiểu hệ thống, chú ý cách dùng từ của cậu."

    "Cẩu tử không phải loại hệ thống Mary cao cấp như cậu nên gọi."

    【 hừ, tôi.. 】 chúa tể hệ thống nghĩ nghĩ lời kịch, hình như căn bản không tìm ra lời để dỗi Mộ Ngôn.

    Chẳng lẽ nó không cao cấp sao?

    Không, nó phải.

    Tuy rằng lời này là đang khen nó, nhưng mà hệ thống cứ cảm thấy có chỗ nào quái quái.

    Mộ Ngôn cũng đi không được, bất đắc dĩ chỉ có thể đứng ở trước mặt thiếu niên.

    Một lát sau, thiếu niên có chút phản ứng, anh chống cột điện muốn đứng dậy.

    Lãnh đạm nhìn thoáng qua Mộ Ngôn, bèn muốn vòng qua cạnh cô mà đi.

    Thiếu niên đứng dậy, thân hình mảnh khảnh, nguyên bản cô còn đang nhìn xuống anh ta, hiện tại anh ta đứng lên Mộ Ngôn liền không thể không ngẩng đầu lên nhìn anh ta.

    Anh ta mặc một thân quần áo màu đen với áo khoác, áo khoác có chút lười nhác khoác ở trên thân.

    Khuôn mặt tái nhợt, tinh xảo không biểu tình, nhàn nhạt liếc Mộ Ngôn một cái, vòng qua người Mộ Ngôn.

    Thiếu niên trên người mang theo hơi rượu thanh đạm, nện bước thong thả.

    Mộ Ngôn không có đuổi theo.

    Cô đã hỏi, nhân gia căn bản không care cô, vậy chuyện liên quan gì cô nữa.
     
  2. Socola đắng

    Bài viết:
    97
    Chương 50: Tôi không có khả năng xài hack 10

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhưng mà, Mộ Ngôn xoay người đi chưa được vài bước, cuối cùng, vẫn phải đi theo sau Lâm Dịch.

    Mộ Ngôn hai tay cắm vô túi, cách Lâm Dịch không bao xa, chậm rãi đi theo, thiếu niên đằng trước đi đi dừng dừng.

    Nhìn có vẻ giống như là rất khó chịu.

    Đương nhiên, Mộ Ngôn đối với việc này cũng chẳng mấy quan tâm.

    "Tiểu hệ thống, xem giùm tôi một chút người trước mặt tôi bị cái gì."

    Mộ Ngôn thuận miệng hỏi một câu, trong giọng nói không nghe ra cái gì.

    Loại chuyện này, chúa tể hệ thống căn bản sẽ không cự tuyệt.

    【 uống rượu quá nhiều, bị đau bao tử. 】

    【 Lâm Dịch trước giờ có bệnh đau bao tử. 】 nói xong, chúa tể hệ thống lại bổ sung thêm một câu.

    Bất quá..

    Chúa tể hệ thống đầu óc trì độn phản ứng lại một chút, Mộ Ngôn khi nào tốt như vậy.

    【 cô đi theo người ta làm gì? 】 chúa tể hệ thống trong giọng nói mang theo nồng đậm hoài nghi.

    "Làm việc tốt."

    Mộ Ngôn lười nhác nói một câu.

    Cuối cùng, Mộ Ngôn đứng ở cách đó không xa, nhìn Lâm Dịch bắt một chiếc taxi đi lên.

    Cô dừng một chút, xoay người đi về hướng ngược lại.

    Khi về nhà, Mộ Ngôn vào tiệm thuốc mua một ít thuốc đau dạ dày.

    Phần mềm Mộ Ngôn viết cần thời gian để đưa ra thị trường.

    Còn cần chờ xét duyệt.

    Nhưng có điều, bản quyền đã bán, hot hay không hot chỉ là vấn đề thời gian.

    Mộ Ngôn nhìn nhìn thời gian, thời điểm này là thời gian phát sóng giải league chuyên nghiệp.

    Bởi vì trận đó Thanh Liên thua, trên mạng lại thả ra tin tức Mộng Trạch Ưu chơi hack.

    Nên giải league chuyên nghiệp tạm dừng, cũng không có để Mộ Ngôn thi đấu lại.

    Chỉ để đội của Thanh Liên cùng một đội khác thi đấu.

    Muộn như vậy..

    Mộ Ngôn sờ sờ cằm, liếc nhìn thuốc đau bao tử trên bàn.

    Sau đó liền dời mắt, xem hình ảnh trong game..

    "Toàn quân xuất kích."

    Hình ảnh bên trong game xuất hiện hai hàng nhân vật.

    Xanh, đỏ hai phe.

    Do phát sóng trực tiếp là quan chiến, nên Mộ Ngôn có thể nhìn thấy rất rõ ràng vị trí và nhân vật của hai bên.

    Lần này, Lâm Dịch ở phe đỏ, mà chiến đội đối diện là phe xanh.

    Nhân vật Lâm Dịch dùng là Luna, có thể vô hạn dùng liên chiêu đánh dã.

    Nhưng mà, Mộ Ngôn liếc mắt một cái đã nhìn ra, thế cục phía Lâm Dịch rất không ổn.

    Hoặc là nói..

    Lâm Dịch trạng thái cá nhân không tốt.

    Đối diện, đánh dã giống như theo dõi Lâm Dịch vậy, thế nhưng khắp giao diện trò chơi bắt đầu bừa bãi truy đuổi.

    Kỳ tích chính là, mặc dù là thế, người nọ vẫn có thể ở trong trạng thái bị năm người đuổi giết mà bất tử.

    Hoàn mỹ chạy thoát.

    Thế cục không ổn.

    Đối diện đánh dã chính là Lý Bạch, mà người này càng như nhắm thẳng về phía Lâm Dịch mà xông đến.

    "Thanh Liên Vong Hồn Dưới Kiếm Ta."

    "Phe xanh Lý Bạch thoạt nhìn quá cường thế a, hắn cùng Thanh Liên có ân oán gì sao?"

    "Ngay từ đầu đã đoạt đi Lý Bạch của Thanh Liên."

    Người chủ trì hơi mang trêu chọc mà dẫn chương trình, trong màn hình di động, màn ảnh cũng kéo sang người thao túng Lý Bạch phe xanh.

    Nhìn thấy là nữ sinh, mọi người đều rất kinh ngạc.

    Nữ sinh nọ mặc áo tuyển thủ màu đỏ, trên mặt mang theo nụ cười.

    Mí mắt nhướng nhướng, liếc nhìn màn ảnh, nhan sắc cũng kinh diễm toàn trường.

    【 đinh, kích phát nhiệm vụ chi nhánh! 】

    Mộ Ngôn nhìn thấy nữ sinh, giây tiếp theo đã nghe được giọng nói của chúa tể hệ thống.

    【 nhiệm vụ chi nhánh: Công lược Hứa Thanh. 】

    Mộ Ngôn dừng lại một cái, "Giải thích cụ thể một chút cái chi nhánh này?"

    【 gương thần gương thần nói cho tôi biết, cô gái trong video này chính là cô. 】

    【mảnh nhỏ linh hồn. 】

    Mộ Ngôn nhìn hình ảnh trong giao diện game, cái Lý Bạch, Thanh Liên Vong Hồn Dưới Kiếm Ta này, đã bắt đầu toàn bản đồ chặn bắt Luna.

    Hai nhân vật kỹ năng không quá khác biệt, trang bị cũng không quá khác biệt.

    Trong khoảng thời gian ngắn, ai cũng không thể nề hà ai.

    Cứ đánh như vậy, chưa đến mười phút, phe của Thanh Liên Vong Hồn Dưới Kiếm Ta rất nhanh liền sắp thua.

    Đương nhiên, đó chỉ là với người bình thường, nếu người này là chính cô mà nói..

    "Cho nên giải thích đơn giản một chút, công lược Hứa Thanh có ý gì?
     
  3. Socola đắng

    Bài viết:
    97
    Chương 51: Tôi không có khả năng xài hack 11

    Bấm để xem
    Đóng lại
    【 ý trên mặt chữ, lại đâu có bắt cô đi yêu đương với chính mình. 】 chúa tể hệ thống nói giọng khinh bỉ.

    【 tôi đã nói Lâm Dịch là đối tượng tốt nhất rồi, cô tác hợp có được hay không. 】

    "Không được." Mộ Ngôn cự tuyệt.

    【 cô cái nữ nhân này thật phiền mà! 】 chúa tể hệ thống có chút nóng nảy.

    Mộ Ngôn nhìn lên màn hình, phe Lâm Dịch chiến tích đã dần dần hạ xuống, mà Hứa Thanh bên đó lấy 1/3 dẫn đầu.

    Xem trong chốc lát, Mộ Ngôn đột nhiên cầm lấy thuốc đau bao tử trên bàn, thả di động vào túi đi ra cửa.

    "Nhà Lâm Dịch ở đâu?"

    【 làm gì? 】 chúa tể hệ thống tức giận nói.

    "Làm chuyện tốt."

    【.. 】 thần tm làm chuyện tốt, tin cô tà.

    *

    Lúc này, trong sân league.

    Lâm Dịch đuôi mày hơi nhíu lại, bụng co quặn đau đớn khiến anh vô pháp chuyên tâm thi đấu.

    "Killing spree! (đại sát đặc sát)"

    Bên kia, Hứa Thanh đã giết ba người liền.

    Lâm Dịch nhướng nhướng mi mắt, tầm mắt đặt trên giao diện game.

    Thật lâu sau, ngón tay thon dài của anh ở trên màn hình di động ấn nhẹ vài cái, khuôn mặt nhìn nghiêng hơi có vẻ nhợt nhạt, thanh lãnh vô cùng.

    Một màn này cameras vừa lúc quay được.

    "Thanh Liên làm sao vậy?"

    "Đại thần giống như thân thể không thoải mái?"

    "Đại thần của chúng ta thân thể không thoải mái sao?"

    Bên trong phát sóng trực tiếp đang điên cuồng spam.

    Lúc này Mộ Ngôn cầm theo túi thuốc bao tử, vừa đi vừa nhìn chằm chằm màn hình di động.

    Ánh mắt cô tạm dừng, liếc nhìn nữa khuôn mặt tái nhợt đó.

    Một chút lòng đồng tình cũng không có mắng một câu, "Xứng đáng."

    Nhưng nói thì nói vậy, Mộ Ngôn vẫn chiếu theo địa chỉ chúa tể hệ thống cung cấp.

    Tới bên ngoài phòng của Lâm Dịch.

    Chổ Lâm Dịch là phòng thuê, giống như kiểu chung cư cái loại đó.

    Mộ Ngôn ngẩng đầu nhấn thang máy mấy cái, rồi lại cúi đầu xem di động.

    Cửa thang máy mở ra, lại khép vào, bắt đầu đi lên.

    Nhưng chẳng được bao lâu lại ngừng lại, có người đi vào.

    Mộ Ngôn ngẩng đầu liếc mắt một cái, sau đó lại cúi đầu xem di động.

    Trong trò chơi, vị Thanh Liên Vong Hồn Dưới Kiếm Ta thế công rất mạnh, tình huống rất gay go đối với phe của Lâm Dịch.

    Lâm Dịch bên tai nghe đều là tiếng đồng đội từng đợt thô tục.

    "Cái muội tử đối diện quá mạnh a!"

    "Bọn họ kịch bản sâu như vậy sao!"

    Tháp bên phe đỏ từng bước từng bước bị đẩy ngã.

    Nguyên bản trừ bỏ tháp chủ còn có chín tháp, nhưng hiện tại chỉ còn lại năm cái.

    Nhưng mà, Lâm Dịch biểu tình vẫn rất bình tĩnh.

    Năm người phe đối diện cơ hồ lúc nào cũng nhìn chằm chằm vào Lâm Dịch.

    Nhưng mà, tới thời điểm trung hậu kỳ, cơ bản đều không thấy được Lâm Dịch.

    【 lam 】 Angela (Cung Tiểu Chu) Thanh Liên tiểu ca ca phe đối diện sẽ không núp trong lùm cỏ không ra đi?

    Trên bản đồ, ngẫu nhiên có thể nhìn thấy bóng dáng của Lâm Dịch, nhưng Lâm Dịch làm sạch binh xong lại lập tức biến mất.

    Chỉ lãng ngoài dã khu.

    Rất nhiều người cũng không biết Lâm Dịch đang làm gì, nhưng xem phát sóng trực tiếp Mộ Ngôn lại biết.

    Đây là đang tiêu hao kinh tế.

    Một mặt đánh dã, một mặt nhanh chóng làm sạch binh, dùng chiến thuật vu hồi.

    "Đang xem giải game?" Lúc này, bên cạnh Mộ Ngôn một thanh âm từ tính vang lên.

    Mộ Ngôn ngẩng đầu, người đàn ông hơi mỉm cười với Mộ Ngôn.

    Mộ Ngôn cong cong môi, tắt điện thoại di động, liếc nhìn số tầng trên thang máy, "Đúng vậy, anh cũng chơi Vương Giả Vinh Quang sao?"

    Người đàn ông gật đầu, sau đó cười cười, "Tôi rất hố."

    Mộ Ngôn uhm một tiếng, không nói thêm gì nữa, mãi đến thang máy tới tầng, cô mới đi ra ngoài.

    Người đàn ông đứng trong thang máy, nhìn nhìn theo nữ sinh, có chút nghi hoặc sờ sờ mũi, chẳng lẽ là do anh tiếp cận không đúng cách?

    Kịch bản tiếp theo chẳng lẽ không phải là, tôi biết chơi, tôi dạy anh sao?
     
  4. Socola đắng

    Bài viết:
    97
    Chương 52: Tôi không có khả năng xài hack 12

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhưng mà Mộ Ngôn đã đi xa.

    Chờ khi cô mở ra di động lại, trò chơi đã kết thúc.

    Hơn nữa còn là Lâm Dịch thắng.

    Mộ Ngôn kinh ngạc nhướng mày, vài phút thời gian, cô đã bỏ lỡ điều gì?

    Nhưng phát sóng trực tiếp không thể xem lại, Mộ Ngôn sựng lại một lát, cuối cùng tắt di động đi, cất vào túi.

    "Căn nào?"

    Mộ Ngôn nhìn nhìn mấy căn phòng.

    【605. 】

    Mộ Ngôn đi đến trước cửa, đem thuốc treo trên then cửa, định rời đi.

    【 cô cứ vậy mà đi? 】 chúa tể hệ thống đột nhiên lên tiếng ngăn lại Mộ Ngôn.

    "Có vấn đề?"

    【 cô con mẹ nó chỉ treo một túi thuốc, quỷ mới biết cho ai. 】

    "Nga đúng rồi." Mộ Ngôn bừng tỉnh đại ngộ, sau đó hỏi chúa tể hệ thống lấy giấy và bút.

    Ở mặt ngoài túi thuốc viết lên ba chữ phiêu dật, "Thuốc bao tử."

    【? 】 cô sao không viết thuốc trừ sâu DDVP luôn đi?

    Sau đó, thu lại giấy viết liền rời đi.

    【 cô sợ không phải bị ngốc đi? 】 trầm mặc một lát, chúa tể hệ thống lại bắt đầu dỗi Mộ Ngôn.

    Nhưng mà Mộ Ngôn tự động chặn chúa tể hệ thống.

    Mặc kệ chúa tể hệ thống làm ầm ĩ cỡ nào, Mộ Ngôn cũng không đáp lại một câu, chính mình làm chuyện của mình.

    Mộ Ngôn rời khỏi vài tiếng sau, Lâm Dịch mới trở về.

    Anh vác túi một bên vai, đang muốn mở cửa, chợt sựng lại, đôi mắt khẽ nhúc nhích, tầm mắt dừng trên túi thuốc treo trên then cửa.

    Khựng lại một lát, mở cửa ra, đi vào nhà.

    Nhìn cũng không thèm nhìn túi thuốc lấy một cái.

    Vào phòng, Lâm Dịch liền ném ba lô qua một bên, ngồi xổm xuống, dựa lưng vào cửa.

    Anh lông mày nhăn nhó, sắc mặt trắng như một trang giấy.

    Đau.

    Lâm Dịch cắn môi, cắn ra huyết cũng không tự biết.

    Qua thật lâu sau, Lâm Dịch vịn cửa đứng dậy, mở cửa ra, lấy thuốc treo ở ngoài cửa vào.

    Ngưng mắt nhìn một hồi, cuối cùng lạnh lùng mím môi.

    Cất bước đi vào phòng bếp..

    *

    Ngày hôm sau, Mộ Ngôn nhận được tin từ công ty bên đó, xét duyệt đã thông qua.

    Này đại biểu cho bản quyền đã bán thành công.

    Mộ Ngôn một phút đã bắt được một tuyệt bút tiền.

    Phía công ty bên đó báo cho Mộ Ngôn thời gian tung phần mềm ra thị trường.

    Mộ Ngôn tính tính thời gian, còn có ba ngày nữa.

    Thời gian ba ngày, vẫn có thể dọn nhà.

    Vì thế, Mộ Ngôn cơ hồ dùng tiền mà nện đi người ở phòng đối diện của Lâm Dịch.

    Chúa tể hệ thống: ?

    Con hàng này rốt cuộc tính làm gì?

    【 cô chuyển nhà làm gì? 】

    "Làm chuyện tốt."

    Mộ Ngôn lúc này đang cùng chủ nhà kí hợp đồng, không chút suy nghĩ, cứ như vậy trả lời hệ thống.

    Chúa tể hệ thống: 【.. 】 vì cái gì nó không tin vào điều đó?

    Có điều mấy ngày nay Mộ Ngôn trừ bỏ chuyển nhà, thật đúng là không làm gì cả.

    Trừ bỏ ngẫu nhiên chơi mấy game ra, chuyện của nguyên chủ cũng không có quản.

    Mỗi lần chúa tể hệ thống hỏi Mộ Ngôn, Mộ Ngôn đều lấy làm chuyện tốt ra có lệ với chúa tể hệ thống.

    Liên tục bị có lệ, chúa tể hệ thống: .

    Nó có thể nói cái gì giờ?

    Nếu can thiệp, liền đại biểu cho, nó ngăn cản ký chủ làm chuyện tốt.

    Làm một con thống có lương tâm, chúa tể hệ thống chỉ có thể chờ Mộ Ngôn để lộ ra dấu vết.

    Nhưng mà, Mộ Ngôn trừ bỏ ngày đó đưa thuốc cho Lâm Dịch ra, chuyện gì cũng chưa làm.

    Giống như, không quen biết Lâm Dịch người này vậy.

    Ba ngày trôi qua..

    Mộ Ngôn thấy phần mềm mà mình viết đã lên giá.

    Thế nhưng, lần lên giá này động tĩnh có hơi lớn.

    Mộ Ngôn nhìn máy tính và di động bắn ra ký hiệu cập nhật.

    Cô ngã lên ghế máy tính, chờ cập nhật xong.

    Ước chừng đợi một giờ, mới cập nhật xong.

    Giao diện máy tính nhiều thêm một phần mềm, đúng là phần mềm do Mộ Ngôn viết.

    Mộ Ngôn hơi nhướng mày kinh ngạc, cô không hề nghĩ tới, phần mềm này còn có thể cưỡng chế tự tải về.
     
  5. Socola đắng

    Bài viết:
    97
    Chương 53: Tôi không có khả năng xài hack 13

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Phần mềm này, không lợi cũng chẳng hại.

    Nhưng mà, khi hệ thống di động và hệ thống máy tính cưỡng chế cập nhật tự tải về thì nó đã trở nên kinh khủng rồi.

    Mộ Ngôn click mở phần mềm, trên máy tính liền nhảy ra một q bản tiểu khả ái mặc trang phục cảnh sát.

    "Chủ nhân thân ái của ta, từ hôm nay trở đi, ta giúp người sống văn minh, ta là áo bông nhỏ tri kỷ của người."

    "Có ta ở đây, sẽ không ai có thể dỗi người."

    Phần mềm này Mộ Ngôn thiết kế có kỹ thuật siêu tiên tiến và suy nghĩ sáng tạo vượt bậc.

    Khiến cho chúa tể hệ thống càng không thể thấu thân phận của Mộ Ngôn.

    Một người, vừa am hiểu kỹ thuật hiện đại, nhưng lại mặc quần áo tu sĩ thời cổ đại.

    Có hơi ngu người rồi.

    Mộ Ngôn nhàn nhạt nhìn hình người nhỏ nhắn trên màn hình máy tính, khóe miệng nhoẻn lên một nụ cười, sau đó đăng nhập vào Weibo.

    Chẳng bao lâu sau, Weibo tràn ra một chuỗi tin tức.

    Vốn dĩ Weibo của Mộng Trạch Ưu bên dưới đều là bình xịt.

    Nhưng hiện tại trừ bỏ những bình luận thân thiện ra, đại đa số bình luận đều là --

    Mộng Trạch Ưu sao có thể đáng yêu như vậy!

    Khắp thiên hạ chỉ có Mộng Trạch Ưu đáng yêu nhất!

    Mộng Trạch Ưu kỹ thuật siêu thần!

    Chơi hack gì đó! Mộng Trạch Ưu không có khả năng hack!

    Mộ Ngôn yên lặng nhìn nhìn Weibo một hồi lâu.

    Tận mắt nhìn thấy một bài viết mắng ba hoa chích choè tự dưng biến thành.

    Nguyên bản viết: Mộng Trạch Ưu thật có mặt mũi đó, kỹ thuật dựa vào hack mới có thể đi thi đấu, chậc chậc chậc, tưởng tất cả mọi người đều ngốc hay sao? Thật ghê tởm.

    Có lẽ là do bộ xử lý bị bug nên Mộ Ngôn nhìn thấy được bình luận này.

    Nhưng mà một giây sau, bài viết liền biến thành --

    Dân chủ, phú cường, hữu hảo, tôi đáng yêu, bạn đáng yêu. Cho Mộng Trạch Ưu một trái tim yêu biểu đạt tình yêu của tôi với Mộng Trạch Ưu.

    Chúa tể hệ thống: 【.. 】

    Con hàng này rốt cuộc đã thiết kế một hệ thống cảnh sát mạng kiểu gì vậy?

    Chỉ trong một ngày thời gian, một phần mềm mang tên cảnh sát mạng toàn dân đã hot lên.

    Trình độ này, không hot cũng không được, quả thực là cưỡng chế download.

    Hơn nữa, còn có hơi thú vị.

    Liền tỷ như hai người ở trên mạng dỗi nhau, lời dỗi đều biến thành lời khen.

    Sau đó --

    Chiến trường trên mạng, bình luận không sai biệt lắm đều trở thành như vậy --

    A: Đừng tưởng rằng cô đẹp là có thể muốn làm gì thì làm, cô phải muốn làm gì thì làm tôi mới đúng.

    B: ? Tôi có đẹp cũng không đẹp bằng cô, cô đẹp blap blap blap..

    Nhưng kỳ thật hai người đó chân thật dỗi nhau lại không phải như thế.

    Chỉ là sau khi trải qua xử lý của cảnh sát mạng, ý truyền đạt tới đối phương, cùng với phát ra, đại đa số đều là như thế.

    Vì thế, một số người liền nổi lên hứng thú.

    Phần mềm này có cái tiểu cảnh sát q bản toàn bộ hành trình theo dõi, bên trong phần mềm còn có một ít trò chơi nhỏ và hỗ động thú vị.

    Cảnh sát nhỏ có thể cùng với người chơi trí năng hỗ động, hơn nữa yêu cầu chủ nhân nói chuyện văn minh.

    Mộ Ngôn ở trong đó quán triệt đủ loại tri thức tu dưỡng.

    Đây là mặt tích cực, cộng thêm trong phần mềm bộ xử lý thiết kế đặc biệt cường đại.

    Cho nên, sau khi được chính phủ phê chuẩn, mới trang bị phần mềm này lên hệ thống của mọi người.

    Đương nhiên, mặc dù là thế, hiệu sức phổ cập của nó còn chưa trải rộng nhanh như vậy.

    Chúa tể hệ thống làm sao cũng không ngờ tới, nhiệm vụ chủ tuyến, đã bị một cái phần mềm của Mộ Ngôn giải quyết.

    Nói cho đã cặn bã đâu?

    Đương nhiên, cái phần mềm này chỉ mới ở bước đầu tiên, hình thức sơ kỳ.

    Mộ Ngôn còn cần phải từng bước một cập nhật thêm cho nó.

    Có người thích phần mềm này, cũng có người ghét.

    Người chân chính muốn mắng người, mắng người muốn mắng, đều biến thành lời khen ngợi người mình ghét.

    Có một số người tính tình không người tốt thiếu chút nữa tức chết.

    Sau đó liền quyết đoán bắt đầu trách cứ phần mềm này.

    Không được không tốt, quá xá ghét!
     
  6. Socola đắng

    Bài viết:
    97
    Chương 54: Tôi không có khả năng xài hack 14

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vì thế, sau khi phần mềm này hot lên, phía chính phủ bên đó lại gọi điện bảo Mộ Ngôn sang.

    Hiện tại họ bắt đầu muốn mời chào cái người tên là Mộ Ngôn này.

    Có một nhân tài kỹ thuật tiên tiến như vậy, đừng nói là công ty, ngay cả bộ chuyên môn cũng thập phần coi trọng.

    Phần mềm tuyên truyền mặt tích cực, cũng hạn chế một số mặt hắc ám trên internet.

    Cộng thêm phần mềm còn có nhận dạng trí năng.

    Tốt đi, một cái phần mềm, giải quyết nhiệm vụ hệ thống giao cho, còn sẵn tiện giúp Mộ Ngôn tìm được việc để làm.

    Chúa tể hệ thống: Thần con mẹ nó một công đôi việc.

    Tính đến hôm nay, Mộ Ngôn đã ở nhà ngây người ba ngày, mãi đến phía công ty gọi điện bảo Mộ Ngôn sang đó, Mộ Ngôn mới thu thập đi ra cửa.

    Vừa khéo, khi Mộ Ngôn ra cửa gặp được Lâm Dịch cũng định ra cửa.

    Chàng trai tay đặt ở trên then cửa, mặt mũi thanh lãnh, nghe được động tĩnh ngước mắt nhìn sang Mộ Ngôn.

    Anh sựng lại một chút, sắc mặt vẫn tái nhợt như cũ, nhưng so với lần trước Mộ Ngôn gặp đã khá hơn nhiều rồi.

    Chàng trai thân hình mảnh khảnh, thoạt nhìn không có tí thịt.

    Mộ Ngôn nhìn kỹ anh ta một lúc, sau đó lên tiếng chủ động chào hỏi, "Chào buổi sáng."

    Chàng trai tạm dừng lại, như đang nhìn Mộ Ngôn, mắt anh hẹp dài hơi cụp xuống, trông có vẻ như không chút để ý.

    Chàng trai môi mỏng hơi nhúc nhích, thanh âm bởi vì khá lâu không có nói chuyện mà hơi khàn khàn, "16: 00, buổi chiều."

    Mộ Ngôn sửa miệng, "Nga, chào buổi chiều."

    Ngữ khí có chút không thèm để tâm.

    Chàng trai gật nhẹ đầu, rời đi.

    Mộ Ngôn nhìn theo bóng anh, chậm rì rì cất bước, hai người ít nhất có một đoạn đường là đi chung.

    Đó chính là đường ra khỏi chung cư.

    Tới trước thang máy, chàng trai đột ngột dừng lại, quay đầu lại, "Mộng Trạch Ưu?"

    Giọng anh có vẻ như không quá xác định, tựa như tới giờ mới nhớ ra Mộ Ngôn là ai.

    Mộ Ngôn ngẩn đầu, duỗi tay nhấn xuống nút lầu một chàng trai còn chưa nhấn, khóe miệng mang theo ý cười nhàn nhạt.

    Rồi sau đó gật đầu.

    Chàng trai sửng sốt một hồi lâu, rồi không nói gì nữa.

    Mộ Ngôn cũng không có dự tính nói chuyện với anh ta.

    Bầu không khí trầm tịch.

    Mộ Ngôn cúi đầu, mắt đặt trên mũi chân mình, dùng mọi cách giết thời gian chờ thang máy đi xuống lầu một.

    Lúc này, chàng trai bỗng quay đầu nhìn sang Mộ Ngôn.

    Chàng trai mặc một thân áo thun dài màu trắng, rộng thùng thình.

    Da thịt trắng nõn, cả người thoạt nhìn rất tuấn tú.

    Ánh đèn trong thang máy rọi lên nữa bên mặt anh, khiến khuôn mặt càng thêm nhu hòa.

    Trắng nõn sạch sẽ một cậu con trai.

    "Có ngại cùng tôi chơi lại một lần nữa không?"

    Chàng trai hơi mở con ngươi đang khép hờ của mình, chất giọng trầm thấp lười biếng, cả giọng nói và thái độ đều gây cho người ta một loại cảm giác cái gì cũng không quá để bụng.

    Nhưng trong lời nói vẫn không mất đi vẻ ưu nhã và lễ phép.

    Chàng trai đáy mắt hơi loé sáng, lần trước chơi với Mộ Ngôn, thua.

    Bằng tâm mà nói, anh có chút không phục.

    Đối với đề nghị của người ta..

    Mộ Ngôn khóe mắt giật giật, cô mỉm cười chống đỡ, "Năm người sao? Khóa nick, hiểu một chút chưa?"

    Chàng trai liếc nhìn thiếu nữ có nụ cười như nắng hè chói chang, không nói chuyện nữa.

    Ý tứ cự tuyệt quá rõ ràng.

    "Leng keng."

    Thang máy xuống tới lầu một, chàng trai đi trước ra khỏi thang máy, mà Mộ Ngôn vẫn chậm rì rì mãi mới bước ra.

    Hai người rời khỏi chung cư, cơ hồ là quay lưng nhau mà đi.

    【 nhiệm vụ chi nhánh kia có không tính làm sao? 】

    Chúa tể hệ thống đột nhiên lên tiếng.

    【 tôi nói cho cô hay, Lâm Dịch là người thích hợp để công lược chính cô nhất. 】 chúa tể hệ thống như cũ không từ bỏ việc bảo Mộ Ngôn tác hợp Lâm Dịch cùng với mảnh ghép linh hồn của cô ở bên nhau.

    【 tôi được đến tin tức theo đường nhỏ, lần trước Lâm Dịch chơi game đánh thắng Hứa Thanh xong, Hứa Thanh đã có ý với Lâm Dịch đó. 】
     
  7. Socola đắng

    Bài viết:
    97
    Chương 55: Tôi không có khả năng xài hack 15

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  8. Socola đắng

    Bài viết:
    97
    Chương 56: Tôi không có khả năng xài hack 16

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Không có cảm giác." Mộ Ngôn chỉ cười nhẹ một tiếng, cái mảnh ghép linh hồn này còn không dám nhìn thẳng cô a.

    Cùng Tiêu Thầm nói xong xuôi, thương định vào tháng sau đi làm.

    Lúc đi, Tiêu Thầm sờ sờ cổ, mĩm cười nhìn Mộ Ngôn, nói, "Nghe nói cô chơi Vương Giả không tồi, có thể mang tôi cùng chơi không?"

    Mộ Ngôn mĩm cười cự tuyệt, "Xin lỗi, tôi không chơi với hố hàng."

    Tiêu Thầm: "..."

    *

    Lúc về đến nhà, Mộ Ngôn sâu kín hỏi một câu, "Hứa Thanh đối với Lâm Dịch cảm thấy hứng thú?"

    【 đúng vậy, cô có muốn thử xem không, Lâm Dịch thật sự thích hợp để công lược cô đó. 】

    "Không."

    Mộ Ngôn lần nữa cự tuyệt.

    Đôi mắt cô nguy hiểm nhíu lại, để người nhìn không ra đáy lòng cô rốt cuộc đang nghĩ gì.

    Nhưng mà, ngày hôm sau, Mộ Ngôn đã dậy sớm, làm bữa sáng.

    Bưng mâm cháo nóng hôi hổi trên tay gõ gõ cửa nhà Lâm Dịch.

    Cửa gõ hai ba tiếng, vẫn không có người ra mở.

    Ngược lại cửa tự mình mở ra.

    Mộ Ngôn dùng chân đá nhẹ cửa, đứng ở ngoài liếc vào trong một cái.

    Chàng trai mặc áo trắng đang gục ở trong một góc trong phòng, hơi rũ đầu, không biết là đang tỉnh hay ngủ.

    Mộ Ngôn nhìn thoáng qua thiết kế trong nhà Lâm Dịch, cuối cùng đem mâm cháo đặt trên một cái giá ở cạnh cửa.

    Trên cháo để tờ giấy.

    Mộ Ngôn sựng lại một lát, xoay người quay về phòng mình, lấy nấp giữ ấm, đậy lên cháo.

    Giữ ấm.

    Cứ việc cửa đang mở ra, nhưng hết thảy mọi việc, Mộ Ngôn đều đứng ngoài cửa mà làm.

    Cô chỉ nhàn nhạt liếc nhìn chàng trai một cái, vừa thấy đã biết lại bị đau bao tử.

    Tuy vậy cô cũng không đi vào trong, một chút cũng không quan tâm đến thiếu niên bị bệnh.

    Chuyện này khiến chúa tể hệ thống rất khó có thể lý giải.

    【 tiểu tỷ tỷ, có phải cô thích Lâm Dịch rồi không? 】

    Chúa tể hệ thống cuối cùng nhìn ra được chút manh mối.

    Người này đâu có tốt bụng như vậy, vị diện trước trừ bỏ những nhiệm vụ nó tuyên bố ra, những chuyện tốt khác đều chưa thấy cô ta làm.

    Nhưng tới vị diện này rồi thì làm chuyện tốt toàn là đối với Lâm Dịch.

    Có điều..

    Chúa tể hệ thống có chút không hiểu nổi, Mộ Ngôn rốt cuộc đang làm cái gì.

    Nói thích Lâm Dịch đi?

    Cô thấy người ta sinh bệnh, không có một chút tỏ vẻ quan tâm, thậm chí cũng không tính toán đi vào xem.

    Nói không thích Lâm Dịch đi.

    Cô lại dọn đến ở đối diện người ta, vừa đưa thuốc vừa đưa buổi sáng cho người ta.

    Thực mê mang a.

    "Cậu không hiểu đâu."

    Đối với việc này, Mộ Ngôn chỉ cho ra một câu khó mà hiểu.

    Không quan tâm cái nam nhân chỉ biết phiền người đối diện đó một tý, gia quy sẽ không buông tha cho cô.

    Gia quy: "..."

    Nói giống như cô nghiêm túc quan tâm người ta lắm vậy.

    Nói đến cùng vẫn là đại móng heo, hôn người ta lại không muốn phụ trách, không cho phản bác.

    Giữa trưa, Mộ Ngôn ra ngoài xem một chuyến.

    Đối diện cửa khóa.

    Vì thế Mộ Ngôn đúng lý hợp tình đi gõ cửa.

    Gõ ba cái, cửa mở.

    Chàng trai ở trong trong tay có thêm một cái mâm, là Mộ Ngôn buổi sáng để lại đó.

    Chén đã rỗng.

    Mộ Ngôn nhướng mày, tiếp nhận mâm, đem thuốc trong tay ném cho chàng trai.

    Chàng trai mờ mịt tiếp được, có lẽ là do sinh bệnh.

    Ánh mắt anh còn hơi mê mang, chỉ ngây ra nhìn Mộ Ngôn.

    Tóc của anh lộn xộn, nhưng nhìn có vẻ rất mềm, để người nhịn không được cảm giác muốn sờ sờ.

    Mờ mịt một hồi xong, chàng trai mím môi.

    Ở trên người Mộ Ngôn nhìn quét qua.

    Nhấp nhấp cánh môi, anh ta nhàn nhạt nói một câu cảm ơn.

    Giọng nói có chút thấp, có vẻ hữu khí vô lực.

    Anh cũng không có từ chối thuốc của Mộ Ngôn, trông bộ dạng có vẻ bữa sáng cũng ăn rồi.

    Mộ Ngôn cười khẽ một tiếng, cũng không cùng Lâm Dịch nói nhiều.

    Xoay người quay về phòng mình.

    Khi cô cầm mâm cẩn thận nhìn, không khỏi có hơi kinh ngạc.
     
  9. Socola đắng

    Bài viết:
    97
    Chương 57: Tôi không có khả năng xài hack 17

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Dưới chén trong mâm có chặn một tờ tiền giấy.

    Là tờ một trăm đồng.

    Còn rất có lương tâm.

    Mộ Ngôn nhoẻn môi một cái, bỏ mâm vào phòng bếp, sau đó an vị trước máy tính.

    Phần mềm cảnh sát mạng toàn dân này làm người ta vừa tức lại vui.

    Vui chính là được khen đến quả thực không còn biết giận, bởi vì cảnh sát mạng q bản này có thể sử dụng ngôn từ không trùng lặp để khen anh.

    Hiện tại Mộ Ngôn tùy tiện đọc bài, trừ bỏ nghiêm túc bình luận, còn có 40% là dùng các loại từ ngữ hoa lệ, khen đến không thể hiểu nổi, khen thập phần có tiêu chuẩn.

    Mộ Ngôn xem trong một lát, sau đó chậm rì rì hỏi, "Này xem như hoàn thành nhiệm vụ đi?"

    【→_→】

    Chúa tể hệ thống ném cho Mộ Ngôn một vẻ mặt khinh bỉ, vô ngữ【 tưởng bở, cô đây là cưỡng chế không cho bọn họ không nói thô tục trên internet, không tính. 】

    Mộ Ngôn nga một tiếng, sau đó thì không có tiếp tục.

    【 nói này, tiểu tỷ tỷ, cô xác định không kiêm chức hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ một chút? 】

    Rốt cuộc chết quá nghẹn khuất, cũng coi như là bị người hãm hại hậm hực mà chết.

    Tốt xấu cũng mượn thân thể dùng một lúc, giúp người ta báo cái thù xem như vấn đề đạo đức đi.

    Mộ Ngôn cắn hạt dưa, nằm ở trên ghế sô pha dài, xem phát sóng trực tiếp Vương Giả trên máy tính.

    Nghe được hệ thống nói, vẻ mặt không có biến hóa gì, "Không có hứng thú."

    Mộ Ngôn cự tuyệt rất nhanh, làm chúa tể hệ thống không kịp có một chút chuẩn bị.

    【 ngọa tào! Cô vậy mà cả do dự cũng không do dự một chút luôn? 】

    Vì thế, Mộ Ngôn do dự một chút, sau đó nói, "Không làm."

    【.. 】

    【 vậy mà tôi mới vừa nghĩ cô là người tốt! Cô cái con cầm thú trong mắt chỉ đồng tình nam nhân một chút cũng không đồng tình nữ nhân này! 】

    【 tốt xấu cũng dùng thân thể của người ta, thù của người ta cô cũng không báo một chút, cô hành vi này là cường đạo sẽ chịu Vạn Thống phỉ nhổ! 】

    Mộ Ngôn nhướng mày, "Vạn Thống? Ở đâu?"

    【 cô chờ! Tôi kêu huynh đệ tôi tới! 】

    Vì thế, giọng trẻ con đáng yêu ở trong đầu Mộ Ngôn biến mất, một lát sau, một thanh âm siêu hung vang lên.

    【 tôi là Vạn Thống! Tôi phỉ nhổ cô! 】

    "..."

    Mộ Ngôn trầm mặc một hồi lâu, cuối cùng phun ra một câu, "Xin lỗi."

    【 hừ! Mới nãy tôi còn cho rằng cô là người tốt! Cô không cảm thấy cô cái người này tàn nhẫn quá đáng sao? 】

    【 nguyên chủ người ta chết cỡ nào thảm, vậy mà cô chỉ lãnh đạm một câu không có hứng thú là xong, cũng không giúp người ta báo thù nữa. 】

    【 thế giới chỉ vì có quá nhiều người như cô, nên mới lạnh lùng như thế, khiến người hít thở không thông như thế! 】

    【 cô như thế nào xấu như vậy, còn cầm thân thể của người ta cắn hạt dưa nữa. 】

    Chúa tể hệ thống đem Mộ Ngôn từ trên xuống dưới, từ nhân phẩm đến y phẩm, xã hội giá trị quan, cùng đạo đức quan, đem Mộ Ngôn tất cả đều phỉ nhổ một lần.

    Cuối cùng, mệt thở hồng hộc, 【 tiểu tỷ tỷ, xác định không kiêm chức sao? 】

    Mộ Ngôn trong tay hạt dưa rơi đầy đất, cô biểu tình đầu tiên là sửng sốt một chút.

    Cuối cùng dùng tay đem miệng đã há hốc ra đẩy đẩy lên, khép lại, "Xin lỗi, xin lỗi."

    "Tôi xã hội, đạo đức quan so ra kém cậu."

    【 hừ, tôi là một cái thống tốt. 】

    Chúa tể hệ thống mới vừa nói xong câu đó, bèn nghe được Mộ Ngôn chậm rì rì nói, "Nhưng thân thể là do cậu tìm, nhiệm vụ là giúp cậu làm."

    【.. 】

    Chúa tể hệ thống nháy mắt không nói lời nào, cả bong bóng cũng không thấy nổi lên.

    Không nghe không nghe vương bát niệm kinh, chuyện của nó chính là chuyện của ký chủ, chuyện của ký chủ vẫn là chuyện của ký chủ.

    Không tiếp nhận phản bác.

    Ứng theo yêu cầu của chúa tể hệ thống, Mộ Ngôn mắt nhìn phát sóng trực tiếp.

    Khéo sao, vừa lúc là phát sóng trực tiếp của nam chủ.

    Mà kẻ vẫn luôn âm sau lưng Mộng Trạch Ưu..

    Muốn tra ra người đó, với Mộ Ngôn mà nói, là chuyện một giây.
     
  10. Socola đắng

    Bài viết:
    97
    Chương 58: Tôi không có khả năng xài hack 18

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...