Đoản - Cô Ấy Đi Rồi! - Cỏ Non
Đoản Thảo viết tuy hơi ngắn nhưng không mất đi nội dung câu chuyện ^^ Câu chuyện xoay quanh một chàng trai, aizz, đã mất đi người mà mình yêu mất. Thật sự rất buồn khi mà đọc đoản Thảo viết. Chỉ vài câu lẩm bẩm của anh ấy, đến lúc em trai của cô ấy bước vào phòng. Đầu tiên, Meo cũng không nhận ra rằng, mấy lời nói đó chỉ là người chồng hỏi người vợ mà thôi, cưng chiều cô ấy, yêu thương cô ấy. Nhưng sau những câu ấy lại là một sự thật mà Meo cũng không thể nào chấp nhận nổi, cô ấy đã rời khỏi thế giới này, bỏ anh ấy đi rồi. Rõ ràng, chỉ cần nghe những lời ấy, người ta sẽ hình dung ra sự hạnh phúc của hai người, những hình ảnh ấm áp thế nhưng sao Thảo lại lỡ chia rẽ tình yêu của họ như vậy a? T^T Đau lòng lắm đấy. Rõ ràng cô ấy đi rồi, "từ giờ sẽ không còn ai chờ anh mỗi buổi chiều cùng về ăn cơm, cùng nắm tay đi dạo, cùng ôm nhau ngắm trời đêm, cùng anh chia sẻ yêu thương, khó khăn sẽ không còn ai cùng hắn vượt qua.. Người đó không còn nữa rồi."
Người mình yêu đi rồi! Ai có thể chấp nhận nổi chứ? Chẳng ai cả, cô ấy đi khỏi anh ấy, chính Meo cũng có thể tượng tượng được, hình ảnh đấy đau đớn nhường nào. "Thế gian này thiếu hình bóng em, anh thực sự không quen." Câu nói này, khiến người ta như vỡ tan rồi. Nếu là: "Thế gian này thiếu hình bóng em, anh phải làm sao đây." Câu sẽ không thể nào bằng câu mà Thảo viết được, "không quen" không có nghĩa là không thể sống, nhưng lại hụt hẫng, lại mất mát, lại đau lòng đến vậy. Đoản của Thảo viết kết hợp cùng piano nhạc buồn, Meo cảm động phát khóc luôn rồi! Hic, câu chuyện khiến người ta chìm sâu vào, suy nghĩ, tưởng tượng đến hình ảnh chàng trai ấy sẽ thế nào khi không có người quan trọng nhất bên cạnh. Đau lòng.
Nếu Thảo đi sâu hơn về lí do cô ấy mất đi, hay đi sâu hơn về nội tâm của chàng trai ấy. Chắc chắn, câu chuyện sẽ buồn hơn, cũng sâu sắc, hay hơn ^^ Về hình thức câu chuyện, có thể Meo chưa hiểu rõ câu này nên muốn nhắc đến: "Ừ. Vợ anh mặc bộ đó làm đẹp nhất." Từ "làm" có thể là từ "là" đi! Vì thế nên nếu đúng ý của Thảo, Thảo nên sửa lại là câu chuyện sẽ hoàn mỹ hơn rồi!
^^ Chúc Thảo viết thật nhiều những câu chuyện hay, sâu sắc, khiến người đọc phải nhốn nháo chạy vào xem a! Và nhớ phải cười ^^