Chào bé, không biết có phải trùng hợp không mà ảnh đại diện của em là con mèo bé còn của chị là con mèo già.
Tuần này công việc quá nhiều, hôm nay chị mới có thời gian đọc truyện em viết. Chị mới đọc đầu tiên là truyện ngắn "Mối tình đầu". Đúng như em nói, cốt truyện này không chú trọng vào những điểm mới lạ, bám sát vào một mối quan hệ cùng ba nhân vật duy nhất. Lựa chọn này khiến cho em có đất để thoải mái khai thác sâu nội tâm nhân vật. Truyện viết trên ngôi thứ nhất, đương nhiên góc nhìn trong truyện sẽ truyền tải chủ yếu tính cách nhân vật nữ chính. Một cô gái tự chủ, dám yêu, dám chấp nhận sự thật, biết tôn trọng quyết định người khác.
Với dạng nhân vật như thế này, em hoàn toàn có thể đào sâu thêm về diễn biến tâm lý của họ. Ví dụ, khi miêu tả về hai năm cô ấy cố quên đi mối tình đầu, em có thể lồng ghép việc so sánh với một số diễn biến tâm lý thông thường của các cô gái khác. Điều này không khiến câu chuyện trở nên dài dòng mà sẽ giải thích rõ hơn sự mạnh mẽ của nhân vật, tránh để người đọc có cảm giác cô này yêu hời hợt.
Ví dụ sau đoạn văn này:
Thế mà đã bẵng qua 2 năm. Tôi vẫn chưa làm được điều đã hứa với Đan khi ấy: Quên anh đi. Tình đầu mà. Sao có thể nói quên là quên được. Nhưng thay vào đó, tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều. Tôi đã có việc làm, có nhà riêng và cả xe nữa. Tất nhiên là được bố mẹ hỗ trợ một phần. Chỉ riêng một thứ mà tôi chưa có: Bạn trai.
Có thể lồng thêm vài câu như:
"Người ta nói muốn quên một người thì phải cố xóa hết những dấu vết của người ấy trong cuộc sống của mình. Hai năm qua, dù không quên được anh, nhưng ít ra tôi lại học được cách tự chăm sóc bản thân, mỗi ngày tôi đều dậy sớm ăn sáng một mình, đi dạo một mình, trời lạnh thì tự biết quàng khăn. Lâu dần, tôi đã quen với việc mỗi sáng thức dậy không có anh bên cạnh, mỗi khi đi dạo không có người nắm tay để tôi dựa dẫm. Có những đêm lê thân xác mỏi mệt bước qua cửa nhà, đối diện với căn nhà trống vắng không hơi người, tôi lại nhớ anh đến quặn thắt. Thật nực cười, anh còn chưa từng bước qua cánh cửa ấy cơ mà.
Đi tìm anh ư? Không phải tôi chưa từng nghĩ tới. Tại sao không? Tôi yêu anh đến thế, vì anh tôi có thể dâng hiến tất cả, nhưng, liệu tìm anh rồi tôi có thể thay đổi được tình cảm của anh hay sao? Ngày ấy, anh đã nói rõ ràng như vậy, quyết tuyệt như vậy, lạnh lùng đến thế. Tôi hiểu được, giữa chúng tôi, không thể có cơ hội thứ hai. Vậy thì, đi tìm anh để làm gì?
Tôi mỉm cười tự giễu
rồi lại cất bước tiếp tục đi trên đoạn cầu còn lại, hướng mắt về phía xa xăm.."
Về hai nhân vật còn lại, người bạn thân Đan là cầu nối vô cùng hợp lý để giải thích hoàn cảnh vì sao nam chính lại để ý nữ chính. Dành cho loại nhân vật này ít đất diễn, có thể thông cảm được và theo chị thì là hợp lý. Nếu đi quá sâu mô tả tâm lý nhân vật này thì dễ dẫn tới tình trạng lan man, làm phân tán sự chú ý của người đọc.
Về nhân vật nam chính, anh này thuộc thể loại nam chính cổ điển trong ngôn tình. Ấn tượng của người đọc về anh ta chủ yếu là qua góc nhìn của nữ chính, yêu nhau củ ấu cũng tròn, tình nhân trong mắt hóa Tây thi. Những chi tiết duy nhất khiến người đọc có một góc nhìn khách quan về anh ta chính là qua hành động thật và lời nói. Về điểm này, anh này có vẻ.. ờ.. hơi ủy mị, lan man, khiến chị có cảm giác anh này không quá mạnh mẽ như lời nữ chính miêu tả. Thứ nhất, đành là anh ta giỏi, nhưng sinh viên đại học có ý chí mạng mẽ thì nên quên việc chơi game đi mà nên tập trung vào sự nghiệp rồi. Thứ hai, lời anh ta nói ra quá ủy mị, hơi giống với lời nói của con gái.
Lỗi này chị cũng rất thường gặp hồi còn chưa tiếp xúc nhiều với đàn ông, cách viết bị ảnh hưởng nhiều từ các tác giả ngôn tình. Cách khắc phục rất đơn giản, em có thể tự đặt mình là một người con trai, đứng trước gương nói to lời thoại của nam chính, em sẽ thấy ngay sự gượng gạo trong đó, sau đó cố gắng thay đổi nhiều ngữ điệu nói rồi em sẽ tìm ra một câu phù hợp.
Ví dụ thay vì:
- Không sao, mình nhường bạn đấy. Mình đi trước nhé.
Thì anh ta nói.
- Không vội, mình có thể đọc sau. Đi trước nhé.
Thay vì:
- Vì anh ngốc, chẳng phải họ nói rồi sao?
Thì anh ta chỉ đơn giản nói ba chữ.
- Vì anh ngốc. - sau đó đi kèm ngôn ngữ cơ thể, ví dụ "Nói xong ba chữ ấy, anh ghé sát vào mặt tôi nháy mắt mỉm cười."
Nên nhớ đàn ông càng nam tính thì lời nói càng ngắn gọn, càng rõ ràng. Một người thông minh thì không cần phải nói tất cả, ngôn ngữ cơ thể cũng là một điểm chí mạng. Cử chỉ của anh ta càng vững vàng, quyết đoán thì mới càng quyến rũ.
Về câu chữ, ấn tượng đầu tiên của chị là cách hành văn vô cùng uyển chuyển, câu chữ ngắn gọn, đủ ý khiến người đọc không bị mệt mỏi. Em nên phát huy tiếp tục cách hành văn này. Ngoài ra, em cũng có thể thử nghiệm việc linh hoạt sử dụng các từ nối. Các từ nối trong một câu không chỉ có nhiệm vụ kết nối hai tính từ, danh từ, động từ mà còn có vai trò làm nổi bật sự khác nhau giữa hai thái cực của tính từ.
Ví dụ thay vì từ "hay" trong câu:
".. có những cô gái, chàng trai năng động, tươi tắn hay buồn bã, mệt mỏi.."
Em có thể thay bằng:
".. có những cô gái, chàng trai năng động, tươi tắn nhưng cũng có những người
buồn bã, mệt mỏi.."
Nhìn chung, truyện ngắn và thơ là một lựa chọn tốt để luyện cách viết và trau chuốt cách diễn đạt của bản thân. Chị cũng giống em, cũng đang từng ngày tập viết.
Tiếp tục cố gắng nhé, có thời gian chị sẽ lại review các tác phẩm khác.