Lạc Lõng Giữa Đời - Hạ Miêu

Thảo luận trong 'Văn Thơ' bắt đầu bởi Hạ Miêu, 16 Tháng mười một 2020.

  1. Hạ Miêu Mưa đi nào...

    Bài viết:
    131
    [​IMG]

    Lạc lõng giữa đời

    Chẳng ai thấu nỗi niềm sâu thẳm

    Của một kẻ lạc lõng bơ vơ

    Dù là đau, buồn, vui hay sợ

    Cũng một mình chống đỡ bước qua

    Kẻ đó từng kiếm trong xa hoa

    Và cả những phù du mơ tưởng

    Hay là trong buồn đau vô lượng

    Chỉ muốn tìm tri kỉ mà thôi

    Thả mình theo dòng đời lặng trôi

    Kẻ vẫn tìm vẫn luôn chờ đợi

    Tri kỉ kia cứ xa vời vợi

    Sao mãi tìm mà chẳng thấy đâu

    Thời gian đã trôi qua rất lâu

    Kẻ bắt đầu không mong ngóng nữa

    Chẳng còn đem cuộc đời sửa chữa

    Mà cô độc tiến tới tương lai

    Kẻ đi qua muôn dặm đường dài

    Tự đối mặt chông gai thách thức

    Rồi nhận ra đây một sự thật

    Không có ai kẻ vẫn tốt mà

    Đến bây giờ kẻ vẫn cứ là

    Một con người bơ vơ lặng lẽ

    Đứng trước gương ngắm nhìn dáng vẻ

    Gương mặt này có phải là.. tôi?

    ~Hạ Miêu~

    Góp ý ở đây nè: [thảo luận - góp ý] Các tác phẩm sáng tác của hạ miêu
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...