Bạn được tatsuno jin mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
15 ❤︎ Bài viết: 153 Tìm chủ đề
Chương 98: Chiến trường hợp nhất

Khoảng khắc giọng nói kì lạ vang vọng trong tâm trí tôi vừa kết thúc, như phản ứng lại câu nói "để tôi giúp cậu một tay." một nguồn ánh sáng kì lạ chẳng kém đã đột ngột bừng sáng lấy đi hết tầm nhìn của tôi.

Tôi thật sự kinh ngạc khi một giọng nói kì lạ mà tôi chưa từng nghe thấy bao giờ đột ngột truyền thẳng vào trong tâm trí tôi, cái thứ ánh sáng đó lại làm tôi ngạc nhiên hơn nữa khi chúng đã đem tôi đến một chiến trường xa lạ nào đấy mà bản thân chưa từng đi qua bao giờ.

Tôi vội nhìn ngó xung quanh nơi chiến trường lạ lùng đấy, trong trạng thái đồng bộ và sự kinh ngạc không ngớt của chính mình tôi không khỏi ngạc nhiên hơn nữa khi giọng nói đó lại đột ngột phát ra thêm một lần nữa.

"Tôi đã giúp cậu gộp cả 3 nơi lại thành một và tiện thể tôi cũng đã tiêu diệt một phần số lượng lớn quân địch giúp cậu rồi đấy, còn kết quả thành ra thế nào thì đó là tùy thuộc ở cậu."

"Này khoan đã, cô là ai? , tại sao lại giúp chúng tôi?"

"Fu~fu~cậu sẽ sớm biết thôi, không phải bây giờ cậu còn có việc quan trọng hơn cần phải lo sao? , hãy nhìn sau lưng cậu đi nếu không nhanh thì các cô ấy sẽ chết đấy. "

" Gì cơ? "

Không biết giọng nói kì lạ của người phụ nữ kị lạ đó đang nói về điều gì, nhưng khi tôi làm theo lời cô ấy bảo thì một cảnh tượng không ngờ đến đã đập thẳng vào mắt tôi.

*DOOOOOOON*

" NGƯƠI DÁM LÀM GÌ VỚI NHỮNG CÔ GÁI QUAN TRỌNG VỚI TA THẾ HẢ? "

Sự bất ngợ này thật sự quá mực với tôi rồi, thật sự nó đã khiến tôi không thể kiềm chế được bản thân ngay lập tức trong khoảng khắc đấy, cơn phẫn nộ bừng lên rồi chiếm lấy cơ thể tôi, tôi tức giận lao dến rồi tung cước vào tên khốn đã dám ra tay với Luce và Rine-neesan, vì điều đó mà hắn đã bị văng đi như tên bắn rồi tiếp đất một cách chẳng an toàn tẹo nào tại một khoảng cách khá xa nơi này.

" Luce, Rine-neesan 2 người không sao chứ? "

" Ha.. ha, he.. he.. em vẫn có thể tiếp anh vài hiệp nếu anh muốn đấy Chelto. "

" Đây không phải là lúc nói đùa đâu Luce, nào mau dùng Full Recovery ngay đi. "

Dù đang trong tình cảnh không thể nào tệ hơn được nữa nhưng Luce vẫn cố nở nụ cười và trung thành với tính cách của mình, tôi không biết bản thân nên vui hay nên buồn khi em ấy hành động như thế nữa..

Sau khi dùng vài viên Full Recovery thì cả 2 đã hoàn toàn lành lặn và trông đã khỏe hơn trước nhiều, cũng thật may là tôi đến kịp không thì mọi thứ đã kết thúc rồi, có lẽ tôi nên cảm ơn giọng nói của cô gái kì lạ đó thôi.

" He.. he.. có lẽ chị đã làm em lo lắng rồi nhỉ? "

" Neesan không sao là tốt lắm rồi, chị không cần phải tự trách làm gì đâu. "

" Em vẫn tốt bụng như ngày nào nhỉ. "

" Cạnh đó thì.. đừng có bơ em vậy chứ Chelto, em cũng muốn được anh cưng nựng chứ bộ, nếu anh không chủ động thì em sẽ làm đấy fu~fu~ "– Luce

Tiến lại gần tôi với nụ cười đầy quyến rũ Luce đang dần thành công đạt được mục đích của mình, song, chính khoảng khắc đó tôi đã kịp thời dùng Paralyze lên người em ấy rồi thoát khỏi trạng thái đồng bộ với Elei.

Hiển nhiên việc em ấy bất mãn là không thể tránh khỏi thế nên trước khi chuyện đó xảy ra thì tôi đã nhanh chóng thưởng cho em ấy một thứ khác, nó cũng chẳng có gì là đặc biệt cho lắm chỉ đơn giản là cái xoa đầu nhẹ nhàng cùng với một nụ cười ngọt ngào quen thuộc thôi.

" Để sau đi nhé, còn giờ thì kể lại cho anh nghe mọi thứ xem nào. "

Tuy nó chỉ là một hành động đơn giản thôi thế nhưng nó cũng đã đủ để khiến cho Luce cảm thấy hạnh phục rồi, vẻ mặt vui vẻ cùng với nụ cười hạnh phúc đó đã nói lên tất cả mà chẳng cần phải nói lên thành lời làm gì nữa.

" Đành phải vậy thôi.. "

Mặc cho bản thân đang tỏ ra vẻ thất vọng thì nụ cười vui vẻ vẫn không hề mất đi trên gương mặt xinh xắn đấy của Luce, nói sao nhỉ.. sao mà trông moe thế không biết chết thật..

" Papa! "

" Hự.. "

*Pich~*

Trong lúc Luce định kể lại sự tình cho tôi nghe thì chúng tôi đã bị cắt ngang bởi một cú lao thẳng vào người mà chính tôi cũng chẳng thể ngờ tới được.

Cú lao thẳng vào bụng đó đã khiến tôi gần như tắt thở trong giây lát, không hiểu tại sao mà tôi lại bị thục vào một cái mạnh như thế nữa, hơn nữa tôi còn chưa nhìn rõ thứ đã làm ra chuyện đó nữa là đã nằm dài ra đất rồi..

" Ara~đứa bé nào đây? "– Elei

" Ể sao trên chiến trường lại có một bé gái như thế này chứ? "– Rine

" Cơ mà chuyện quan trọng hơn nữa là bé gái đó gọi Chelto là papa nữa cơ, không lẽ.. "– Luce

Cả nhóm nhìn tôi với ánh mắt đằng đằng sát khí sau khi nhận thức được vấn đề, chỉ riêng Rine-neesan là đang thật sự tận hưởng nó với vẻ mặt như" Em trai mình đã trở thành ba luôn rồi nhỉ, cuối cùng thì nó đã khôn lớn rồi. "vậy.

" Ê-Ể.. đừng nhìn anh với ánh mắt như sắc lạnh như thế chứ, anh có biết bé gái này là ai đâu. "

Hiển nhiên tôi phải bối rối và sốc đến tột độ rồi, không biết từ đâu ra một bé gái chạy lại rồi tông thẳng vào bụng và đột ngột gọi tôi là papa như thế thì có là ai cũng phải cảm thấy sốc đến mức nói không nên lời thôi, hơn nữa tôi lại bị đưa vào tình thế khó lòng mà thoát thân này nữa chứ..

" Hoh~darling thậm chí còn không nhớ bản thân đã có bao nhiêu đứa con luôn rồi hửm.. dù em có yêu darling đến đâu thì như vậy là hơi quá rồi đấy darling~ "

Cái aura đáng sợ mà Elei tỏa ra đó lại tức khắc đạt đến một tầng cao mới, gần như tôi có thể cảm nhận được những giọt mồ hôi lạnh đang lăn đều trên má tôi từng giọt một về độ đáng sợ của nó, nhưng tôi có làm gì nên tội đâu mà phải chịu cái cảnh này cơ chứ..

" Papa những chị gái xinh đẹp này là ai thế? "

" Trước tiên thì sao em lại gọi anh là papa thế? , ai đã dạy em nói như vậy? "

" Mama bảo papa là papa của Lanita, bộ không phải thế sao? "

Với vẻ mặt moe đến chết người và con mắt gần như sắp khóc như đã đốn tim tôi và tất cả mọi người xung quanh vậy, nó khiến tôi không thể nói không phải trong cái tình cảnh hiện tại được.

Thật sự thì đang cảm thấy cực kì khó xử đây.. nhưng tôi cũng đành phải chấp nhận làm papa của cô bé nếu tình cảnh ép buộc quá thôi vậy, nhưng trước tiên thì phải đánh trống lảng trước đã..

" Etou.. em là Lanita phải không nhỉ? "

" Đúng thế papa. "

" Được rồi Lanita, em có thể nói cho anh biết là mama của em đang ở đâu không? "

" Ể mama đã nói sẽ đến đây ngay mà, sao lại không thấy nữa rồi? "

" Mama của con bảo thế sao? "

" Vâng ạ, mama đã bảo thế, papa có thấy mama ở đâu không? "

Nếu theo như những người mà tôi đã quen biết từ khi đến thế giới này thì ngoài các cô gái của tôi ra thì chỉ còn lại Rine-neesan đang ở đây nên loại, Viola-neechan cũng loại luôn vì chị ấy không phải là dạng người thích đùa kiểu này, các Magister ở Magia thì lại càng không vì họ không có thân thiết gì với tôi nhiều cho lắm.

" Cơ mà nhắc đến Magia thì.. không lẽ..'

" Nè Lanita có phải mama của em là một thiếu nữ xinh đẹp với mái tóc xanh lục và được cột lên thành 2 bím không? "

" Vâng đúng thế ạ, vậy ra papa đúng là papa của con rồi. "

" Uhm.. vậy Lanita chờ anh ở đây chút được không? , anh sẽ quay lại ngay. "

" Vâng ạ. "

Với một nụ cười hồn nhiên cùng cử chỉ moe đến rạng ngời chúng đã gần như đốn gục trái tim tôi trong một khoảng khắc vậy, nhưng dù vậy thì tôi vẫn không quên được việc mà bản thân đang có dự định thực hiện đâu.

Vì theo như những gì mà Lanita đã nói thì người đó tức là mama của em ấy chắc hẳn là Fael rồi, hơn hết cô ấy nhất định sẽ không để cô bé đến đây một mình khi bản thân không ở gần đó đâu, thế nên tôi đã nghĩ ra một kế hoạch khiến cho Fael phải tự lố mặt ra.

" Nè Elei, em nghĩ chúng ta nên làm gì với Fael khi cô ấy quay lại nhỉ? "

Tôi cố tình nói to để mọi người xung quanh có thể nghe thấy rõ, vì tôi biết chắc rằng Fael đang trốn đâu đó gần đây thôi.

" Hửm.. Darling~cứ yên tâm vì điều đó em sẽ thay darling làm điều đó nên darling không cần phải ra tay đâu, em cũng đang rất mong chờ đây fu~fu~ "

Như đoán được tôi đang có dự tính gì Elei đã nhanh chóng phối hợp với tôi như dự tính, vì tôi còn nhớ việc Fael rất sợ Elei vì một vài lý do nào đấy nên việc ép Fael phải ra mắt cũng trở nên dễ dàng hơn.

Song, mọi việc còn diễn ra nhanh hơn cả dự kiến của tôi, cá đã cắn mồi ngay lập tức, Fael đã tức khắc lao đến chỗ tôi và Elei bằng tốc độ nhanh đến vô lí của bản thân với vẻ mặt tái mét vì sợ hãi.

Đi cùng với Fael chính là Teria đang từ từ bước tới từ đằng xa, vậy ra nãy giờ em ấy đi cùng với Fael à.

" Fael đã có mặt, xin Elei-san tha lỗi vì sự chậm trễ này ạ. "

" Rốt cuộc thì em đã làm gì với Fael mà đã khiến cô ấy thành ra thế này vậy? "

" Fu~fu~bí mật nói ra thì còn gì là bí mật nữa he.. he.. "

" Mà.. quan trong hơn là, cô bé đó là sao Fael? "

" Sao là sao cơ? "

" Cô nói thế là sao? , không phải cô bé đó gọi cô là mama sao? "

" Uhm, thì đúng là vậy. "

" Vậy tại sao tôi lại là papa? "

" Uhm.. hiển nhiên có mama thì phải có papa chứ, hơn nữa ngoài Chelto-san ra thì chẳng còn ai thích hợp cho vị trí này nữa cả. "

" Cái đó thì tớ hoàn toàn đồng ý. "

" Này cả em nữa sao Elei? "

" Em cũng muốn có con với Darling lắm cơ.. nhưng quan trọng hơn thì cả 2 đã làm khi nào mà em không biết thế? "

" Đã bảo là anh không có làm gì hết cả.. anh còn không biết cô bé đó từ đâu ra nữa là, coi nào Fael giải thích mọi chuyện nghe xem nào.. "

" Hừm.. nói sao nhỉ.. có thể nói đó là con của 2 chúng ta luôn cũng được.. aaa.. đau đau.. "

Vẻ mặt cười cười trong có vẻ như đang đùa đấy của Fael khiến cục tức trong tôi đột ngột nổi lên, ngay lập tức tôi tiến lại gần rồi dùng 2 nấm tay cạ vào đầu của cô ấy vì có thể đùa giỡn trong tình cảnh thế này.

" Mou.. Chelto-san thật bạo lực quá đi, tôi chỉ muốn giỡn chút thôi mà, đâu cần phải bạo lực như thế chứ.. "

" Tin tôi làm thêm cái nữa không? "

Mặc dù nói thế nhưng giọng nói và cử chỉ của cô ấy vẫn không hề nói lên bản thân đang nghiêm túc chút nào cả.

" Xin lỗi xin lỗi, tôi sẽ nghiêm túc ngay đây.. "

" Ngay từ đâu thì phải hơn không.. "

" He.. he.. để xem nên giải thích như thế nào đây nhỉ, có lẽ tôi nên tóm tắt lại mọi thứ cho dễ hiểu. "

Sau đó Fael đã tóm tắt mọi chuyện xảy ra ở Magia cho tôi nghe và cũng giải thích luôn mọi thứ về Lanita cho cả bọn biết.

" Và cũng vì vậy nên em xin chân thành giao trọng trách papa cho Chelto-san nắm giữ, có ai phản đối với ý kiến này không nào? "

" Hmm.. nếu đã vậy thì đành chịu thôi, đúng thật là chẳng ai thích hợp hơn ngoài Darling cả.. "

" Mn~Fael cũng đã nói cho mình biết trước rồi và tớ cũng đã đồng ý. "

" Etou.. vậy thì cũng đành vậy.. "

" Vậy là Izuki đã chính thức lên chức ba rồi nhỉ, quả thật em đã trưởng thành rồi.. "

" Vậy là mọi thứ đã quyết định xong, từ giờ trông cậy vào anh nhé p-a-p-a.. "

".. Cảm giác như anh đã mất đi tiếng nói luôn rồi vậy.. "

Dù không muốn lắm, nhưng tình thế ép buộc thì cũng đành thôi, nhưng tôi vẫn không thể hiểu nổi là tại sao mọi rắc rối mà tôi dính phải luôn là do tên Krad đó gây ra thế không biết, mong sao tôi có thể nhanh chóng đánh bại được hắn.

Mà nhắc đến đánh bại thì tên mà tôi đã đánh bay khi nãy là sao ấy nhỉ?

" Cứ quyết định thế đi, nhưng cạnh đó thì neesan cũng nên tóm tắt lại mọi chuyện chứ nhỉ. "

" Uhm, hẳn rồi. "

Theo như những gì mà Rine-neesan đã kể thì hắn ta là thuộc hạ của Krad đến đây để giải quyết một số chuyện cho chủ nhân của hắn, và sức mạnh của hắn thì khỏi phải bàn cãi rồi, dù Luce và neesan có dùng đến vũ khí bí mật đi nữa thì vẫn không đánh bại được tên Lacas đó..

Hắn ta thật sự quá nguy hiểm, không thể để một tên như thế tiếp tục tồn tại được, nhưng làm cách nào để hạ được hắn ta đây?

" Coi bộ tình hình có vẻ không tốt rồi.. số lượng Tywyll và cả Lacas khiến cho tình hình càng thêm khó rồi đây.. "

Mặc dù tôi vẫn khá thắc mắc rằng tại sao từ lúc tôi sút bay hắn tới giờ hắn vẫn chưa quay lại đây để tẩn chúng tôi trong lúc tôi chưa biết gì cơ chứ?

Dù thắc mắc là thế nhưng tôi vẫn phải tận dụng thời cơ này để lên kế hoạch, số lượng Tywyll tuy có giảm nhưng vẫn còn rất đông, hơn nữa binh lính cũng như các mạo hiểm giả ở 3 chiến trường thì lại dần thắm mệt và không còn chiến đấu tốt được nữa, còn về phần Lacas thì tất cả chúng tôi cùng hợp lực lại để chiến đấu thì may ra mới có cửa đánh bại được hắn.

Theo nhưng gì mà neesan đã nói thì, hắn có cả khiên và bộ giáp ma lực quanh người, hơn nữa hắn còn là một bậc thầy song kiếm nữa chứ.

Nếu suy nghĩ thật kỹ thì tôi có thể mườn tượng được việc hắn đã được ban cho năng lực của cả Ghilt và Petroliera, không chừng thứ mà hắn nhận được còn có cả ma lực và nhiều thứ còn ghê hơn thế nhiều nữa..

Song, trong lúc chúng tôi đang lên kế hoạch đấy thì bè lũ Tywyll mới lại tiếp tục ồ ạt xuất hiện khắp chiến trường, nhìn vào số lượng này thì dù có gọi binh đoàn tinh linh ra thì cũng không thể giải quyết được hết đống này được..

Hơn cả thế họ đã bị tổn thất ít nhiều từ đợt trước rồi, Aapo thì cũng đã cạn sạch ma lực và kiệt sức hoàn toàn..

Mọi chuyện thật sự chẳng ổn tẹo nào đâu..

" Ngươi có vẻ như đang gặp rắc rối nhỉ Chelto? "

" Cậu là?"

Trong lúc tôi gần như đã đi vào bế tắc đó thì một ánh sáng hi vọng đã được mở ra, nếu như tôi có thể tận dụng được nó thì có lẽ trận đấu này vẫn còn có cơ may chiến thắng rất cao.

* * *
 
15 ❤︎ Bài viết: 153 Tìm chủ đề
Chương 99: Tia hi vọng mới

"Cậu.. làm sao cậu lại xuất hiện ở đây Rio?"

Đúng người đột nhiên xuất hiện trước mắt tôi và đem đến tia hi vọng nhỏ nhoi trong cái tình cảnh cùng cực này, không ai khác ngoài kẻ mạnh nhất nhân loại với cái tên Rio cả.

Không biết vì lý do gì mà cậu ta lại có thể có mặt tại đây được, nhưng đây quả là một cơ hội ngàn vàng đối với chúng tôi.

"Hừm.. cái đó ta phải nói với bọn ngươi mới phải, sao các ngươi lại đột nhiên xuất hiện tại đây? , hơn nữa lại còn mang theo mớ rắc rối này nữa."

"Cái đó thì tôi cũng chẳng biết nữa, đột nhiên chúng tôi được một giọng nói kì lạ đưa đến đây thế thôi."

"Hừm.. ban đầu ta muốn đến đây để thoát khỏi phiền phức nhưng rốt cuộc ngươi lại đem phiền phức đến cho ta là sao hả?"

*DOOOOON*

"Cái quái gì thế này? cái thứ áp lực gì mà khủng khiếp đến thế?"

Trong lúc chúng tôi vẫn đang trò chuyện trong yên bình thì cái yên bình nhỏ bé đó cùng chúng tôi đã nhanh chóng bị phá vỡ, một nguồn sát khí còn kinh khủng hơn những gì mà tôi đã tưởng tượng từ trước đột ngột xuất hiện và nhấn chìm lấy tất cả chúng tôi.

Lâu rồi tôi mới có cái cảm giác khó thở, tim đập liên hồi, sự rùng mình và mồ hôi lạnh cứ liên tục ồ ra không ngừng lại, hơn cả thế cái cảm giác cận kề cái chết thật sự cực kì khó chịu, nó khiến tôi nhớ lại cái cảm giác lúc ban đầu tôi gặp được Rio và cái thứ cảm giác khó chịu của sự thảm hại khi trước của chính mình nữa..

Tôi không muốn thua bất kì ai nữa, dù có là thần hay quỷ dữ đi nữa thì tôi sẽ không khoanh tay lại chịu trận đâu, dù có là gì tôi cũng sẽ tìm cách thoát khỏi nó dù có phải trả cái giá như thế nào đi nữa, để có thể bảo vệ được tất cả mọi người mà tôi yêu quý thì có là thần đi nữa cũng không thể khiến tôi bỏ cuộc được đâu.

"Bọn nhãi ranh các ngươi cũng nên chuẩn bị cho cái chết đi là vừa, các ngươi sẽ phải hối hận về những việc mà bản thân đã làm."

Từ trung tâm mắt bão của cơn bão sát khí Lacas chậm rãi tiến từng bước một về phía chúng tôi, hắn được bao bọc bởi nguồn aura đen đặc tạo ra một cảm giác vô cùng khó chịu và cực kì áp lực khi nhìn vào nó, các hoa văn trên người hắn đã nói lên sự nguy hiểm đã được nâng lên thêm một tầng cao mới, tuy không biết có phải là do tưởng tượng hay không nhưng tôi có thể cảm nhận được việc hắn đang dần bị thứ sức mạnh đó chiếm lấy ý chí riêng của mình từng chút một vậy.

Các hoa văn trên người là thứ mà tôi đã thấy trước đây, nó chính xác là những hoa văn xuất hiện trên người Petroliera khi hắn trở nên nghiêm túc và cuồng chiến hơn bao giờ hết, thứ aura bao bọc lấy hắn không phải thứ gì khác lạ hơn ngoài thứ aura bao bọc lấy Ghilt khi hắn chìm sâu vào cơn phẫn nộ và gần như nghiêm túc với việc xóa bỏ sự tồn tại của chúng tôi luôn vậy.

Không nghi ngờ gì nữa, hắn đã được ban cho sức mạnh của những kẻ mà chúng tôi đã đánh bại, ngoài ra thanh song kiếm của hắn, tôi có thể cảm nhận được nguồn ma lực đang tuông trào bên trong nó cực kì lớn và vô cùng dữ dội..

Việc này sẽ còn khó hơn tôi tưởng tượng nhiều đây..

Tôi hít một hơi thật sâu rồi nuốt đi nổi sợ của mình và bắt đầu nói ra kế hoạch của bản thân đã được suy nghĩ từ trước.

"Dù anh không muốn nói điều này cho lắm nhưng chúng ta đành phải chia ra thôi."

"Chia ra?"

"Không còn nhiều thời gian để giải thích đâu, các em cũng thấy tình hình tệ đến mức nào rồi đấy thế nên anh định sẽ như thế này, Fael sẽ cùng Lanita và neesan ra đó và giúp đỡ cho binh lính, theo như những gì Fael đã nói thì Lanita chắc chắn cũng không phải là dạng tầm thường đúng không?"

Lý do tôi chọn Rine-neesan là vì khả năng phân bóng của của chị ấy, vì số lượng Tywyll theo tôi ước tính thì cũng phải trên 100000 cá thể chứ chẳng ít, thế nên chỉ có mỗi Fael và Lanita thì vẫn chưa thể thay đổi được gì nhiều, thế nên việc cho neesan tham gia vào nhóm của Fael là một việc vô cùng cần thiết.

"Đúng là thế nhưng.."

"Nếu đã vậy thì không còn gì phải lo lắng nữa, còn về phần Lacas thì anh, Elei, Teria và Luce sẽ lo liệu, hiển nhiên sẽ có thêm sự giúp đỡ của cậu ta nữa."

Tôi nhìn sang Rio sau khi dứt lời, Rio như đã hiểu ra được ý của tôi ngay nên đã ngay lập tức phản ứng lại.

"Ngươi muốn ta giúp sức sau khi đã lôi ta vào mớ phiền phức này sao? , dù ta nói ta đã nợ ngươi nhưng vẫn chưa tới mức sẽ giúp ngươi, hơn nữa cuối cùng thì ta vẫn không tránh khỏi việc này đấy thôi."

"Vậy là cậu không muốn giúp chúng tôi?"

"Đúng là thế."

"Kể cả việc tôi sẽ giúp cậu đem người trong khẩu súng đó trở về sao?"

"Cái gì cơ?"

Rio không khỏi bất ngờ khi bị tôi nhắm vào điểm chính ngay lập tức, thật mừng vì tôi đã hỏi Stella thêm về thông tin của Rio, nếu không thì có lẽ tôi sẽ chẳng thể khiến cậu ta phải bận tâm đến bản thân rồi.

"Này ngươi có.."

"Bọn nhãi các ngươi bơ ta thế là đủ rồi đấy."

*DOOOOOOON*

Lacas tức giận vì chẳng ai thèm để ý đến hắn, hắn đã ngay lập tức xẻ đôi khu vực mà chúng tôi đang đứng bằng một nhát chém chứa đầy ma lực, hiển nhiên chúng tôi đã suýt soát né được nó nhưng có lẽ thời gian chơi đùa của chúng tôi đã hết rồi.

"Được rồi tất cả hãy theo kế hoạch mà hạnh động, còn cậu Rio thích nghĩ sao thì tùy nếu không muốn tham gia thì cũng được thôi, nào đi thôi."

*DOOOOOOOON*

Tất cả đã lập tức hiểu ra bản thân phải làm gì và tức khắc lao đi để hành động, tôi lập tức đồng bộ với Elei rồi lao đến đánh chặn đường kiếm thứ hai của hắn lại, thế nhưng hắn đã dễ dàng né được nó bằng cách bay lên lánh nạn.

"[Mn~Mountain Fall. ]"

"[Light Effect – Lock] + [Light Control – Chain]"

Song, Teria đã không cho hắn dễ dàng thoát khỏi cuộc tri kích của chúng tôi như vậy, vô vàn các tảng đá với kích thước không thua kém gì một đỉnh núi đang lơ lửng trên không trung đã đồng loạt rơi xuống tại nơi hắn đang lơ lửng, không cho hắn di chuyển tôi đã lập tức dùng Paralyze và các sợi xích điện tích khống chế đi sự di chuyển của hắn lại.

Luce cũng đã góp một phần vào việc đó bằng chính Light Effect và những sợi xích ánh sáng của mình.

"Đừng có khinh thường ta bọn nhãi."

*DOOOOOMMMMM*

Bị compo khống chế của chúng tôi khống chế lại hắn đã không còn đường lui đươc nữa, hắn đã biết được bản thân không thể tránh khỏi nó nên Lacas đã lập tức chuyển hướng sang phá hủy toàn bộ đống thiên thạch với kích cỡ ngọn đồi đó.

*DOOOOOOMM*

Chỉ bằng vài khối cầu ma lực đột ngột xuất hiện hắn đã dễ dàng phá hủy toàn bộ khối thiên thạch trên không trung, tuy đã bị phá hủy nhưng việc đó cũng đã gián tiếp tạo ra một vụ nổ lớn không ngờ tới trên bầu trời phía trên, sóng xung kích đem theo mây mù đã lập tức che mắt cả bọn và cả Lacas.

Nhưng chính lúc đó Lacas vẫn chưa thực sự biết được thứ đang chờ đợi hắn phía sau lớp mây mù lại là một golem khổng lồ với thanh cự kiếm, đang được bọc bởi lớp giáp điện tích và luồng aura ánh sáng kì lạ.

"Chết đi!"

*DOOOOKANNNN*

Đường kiếm của golem khổng lộ đột ngột giáng xuống Lacas khiến địa hình xung quanh bị biến biến dạng hoàn toàn, rung chấn dữ dội để lại sau đòn đánh đã khiến tất cả binh lính phải có một phen hốt hoảng.

"Bọn nhãi ranh chết tiệt!"

Lĩnh trọn đòn đánh từ golem trên người hắn đã xuất hiện vài vết thương vì lớp giáp của hắn không thể hoàn toàn trụ được đòn tấn công từ golem, không khỏi tức giận vì điều đó hắn đã lập tức dùng lưỡi kiếm của mình và xẻ golem ra làm 2 mảnh ngay tức khắc và lập tức lao đến tôi.

"Cái?"

*DOOOOOOOONNN*

Chớp lấy cơ hội đó tôi đã không chờ hắn lao đến tôi làm gì và bất ngờ hóa thành dòng điện rồi xông thẳng vào hắn, Luce cũng hóa thành nguồn sáng rồi lao đến tiếp ứng cho tôi từ cánh còn lại, 2 mũi tấn công tiếp cận hắn ngay tức khắc khiến Lacas không kịp trở tay, hay chỉ là tôi nghĩ vậy.

Đòn tấn công của chúng tôi đã dễ dàng bị hắn chặn lại bằng cặp song kiếm, chưa dừng lại ở việc bị chặn lại, chúng tôi kể cả Lacas đã lập tức chuyển sang chiến đấu ở tốc độ cao.

*KKEEENN*

*KOOONNN*

Chúng tôi liên tục di chuyển rồi va chạm vào nhau trên không trông, vô vàn đường kiếm và đường thương liên tục va chạm khiến cho tiến kim loại vang vọng liên tục trên không trung, các tia lửa ma lực liên tục phát ra làm cho cuộc chiến như là một màn biểu diễn pháo hoa trên không vậy.

*DOOOONNNN*

Xoay vòng rồi ra tay, tôi ngay lập tức lui ra sau khi thức hiện đòn đánh để thoát khỏi phạm vi đòn đánh của Teria, từ phía dưới 3 con rồng đất, đá và kim loại đột ngột xuất hiện rồi lao vào Lacas đang thất thần phía trên, chưa dừng lại ở đó từ 2 phía trên không trung chúng tôi đã lập tức tạo ra lôi long và quang long cùng lúc lao đến hắn.

*DOOOOOMMMMM*

5 con rồng lập tức vồ lấy Lacas, cắn xé rồi nghiền nát, rồi lại vật lên, giật cháy và xuyển thủng, hắn liên tục trải qua nhiều loại tra tấn từ 5 con rồng khác nhau, song, để đáp trả lại sự tấn công dồn dập của chúng tôi hắn đã lập tức tạo ra một khối cầu ma lực trong lòng bàn tay rồi tách nó ra thành nhiều khối cầu khác, vô vàn khối cầu ma lực đột ngột được tạo ra rồi lao đi khắp mọi nơi trong không gian.

Vô vàn mái vòm có kích thước còn hơn cả tất cả các vụ nổ từ đầu đến giờ cộng lại liên tục xuất hiên ngay cả trên không trung và mặt đất đều có nốt, chúng tôi đã phải rất vất vả mới có thể suýt soát né hết được tất cả, nhưng cũng vì lẽ đó mà 5 con rồng xấu số đấy đã bị xóa sổ, tôi cũng đã biết là chúng sẽ không thể trụ được lâu đâu nhưng chúng cũng đã thành công làm tròn công việc của mình rồi.

*DOOOOOOOMMMMMM*

Trong khoảng khắc hắn lơ là nhất sau khi đã hủy diệt mọi thứ ngán đường hắn, chúng tôi đã nhanh chóng hoàn thành công việc chuẩn bị, từ 3 hướng khác nhau 3 ma pháp trận khổng lồ đồng loạt được dựng lên và tích tụ xong ma lực, từ trong chính ma pháp trận đó đột ngột xuất hiện 3 trụ beam ma lực khác nhau lấy mục tiêu là Lacas làm trung tâm của 3 đường chéo.

Điều không thể tránh khỏi khi 3 trụ ma lực khổng lồ va chạm vào trung tâm của nó chính là một vụ nổ khủng khiếp, sóng xung kích xóa tan mọi thứ xung quanh không chừa lại bất cứ thừ gì cả, ảnh hưởng bởi áp lực từ vụ nổ chúng tôi đã bị giật lùi ra sau một khoảng khá xa ngay sau đó.

"Nhãi ranh thì đến đó là đủ rồi đấy."

Nhưng điều tôi không ngờ nhất là ngay chính trong khoảng khắc đấy tôi đã bị hắn nắm thóp, ngay từ trung tâm vụ nổ các đường kiếm ma lực đột ngột lao đến tôi và Luce, chúng tôi đã suýt soát né được chúng thế nhưng nó lại chẳng phải là đòn tấn công thật sự của hắn, từ bên trên chúng đột ngột xuất hiện một hắc ưng cực lớn bất ngờ lao đến với tốc độ không tưởng.

Vì tốc độ của nó việc né đòn là hoàn toàn bất khả thi thế nên tôi đã bỏ qua ý định né nó và tập trung vào phòng thủ, tập trung ma lực để tạo một bức tường vững chắc đó là ý định của tôi và cả Luce, song, nó vẫn chưa đủ để hoàn toàn chặn đứng được sự va chạm với hắc ứng.

*DOOOOMMMMM*

"GRRAAAAAA!"

"KoOHAA.."

Hắc ưng đã xuyên thủng hay nói đúng hơn là lách khỏi vị trí chúng tôi tập trung phòng thủ và di chuyển đến nơi phòng thủ mỏng hơn rồi lập tức phát nổ, sức sát thương từ hắc ưng có thể nói là ngang ngửa sức phá hoại của 2 khối hắc cầu cộng lại, đó là những gì mà tôi đã cảm nhận sau khi hưởng trọn đòn đánh.

*DOOOOON*

Vụ nổ đã khiến chúng tôi lao thẳng xuống đất với vết thương đầy người, cơn đau đớn lập tức truyền thẳng đến não bộ, các vết bỏng gần như chiếm lấy toàn cơ thể, đau đớn và nhứt nhói khiến tôi càng nhận thức rõ hiện thức cay đắng đến mức nào.

Dù vậy tôi vẫn không muốn bỏ cuộc, dù chỉ một chút cũng không, tôi có gắng gượng dậy trong đau đớn, mặc cho sự gào thét của cơ thể tôi vẫn cứ đứng dậy và tiếp tục chiến đấu.

"[Light Effect – Heal]"

Ánh sáng chữa lành và ấm áp lập tức truyền đến cả bọn, nhờ đó mà những cơn đau đã vơi bớt, các vết bỏng cũng đã mất đi chỉ còn lại các vết thương nhỏ chẳng đáng kể cho mấy.

Trong lúc chúng tôi vẫn chưa thể nhập cuộc được Teria đã liên tục tấn công hắn bằng vô số các mũi thương đất, đá, và kim loại liên tục lao thẳng vào Lacas, thế nhưng hắn đã liên tục phá hủy tất cả chỉ bằng những nhát chém đơn giản và cực kì nhanh gọn, không dừng lại ở đấy Teria còn dùng cả Mountain Fall, Chain và cả những cánh tay khổng lồ liên tục tấn công không cho hắn thời gian để nghỉ ngơi.

Tuy đối mặt với hàng loạt vô số đòn tấn công như thế nhưng hắn vẫn suýt soát tránh được một cách rất tài tình, ngay cả những cánh tay khổng lồ đó cũng bị hắn cắt đôi như cắt giấy vậy.

"Như thế đủ rồi đấy nhãi ranh."

Lập tức tiếp cận Teria trong giây lát hắn chuẩn bị cắt phăng em ấy bằng cặp song kiếm của mình, nhưng đời nào tôi lại cho hắn làm thế.

"Luce ngay nào."

"[Light Effect – Lock]"

"Mn~Đỡ lấy này tên khốn."

*DOOOOOONNNN*

Cử động của hắn đã bị khống chế lại trong một khoảng khắc thế nhưng nó cũng đủ để Teria đấm hắn quay lại với bầu trời trên cao bằng nắm đấm ma lực của mình.

"Ngươi mới là người nên biết đủ là gì đấy Lacas."

Tôi lập tức dùng Electric Buff, quang tốc và lôi bộ nhanh chóng tiếp cận hắn, rồi một lần nữa tôi hóa thành dòng điện rồi liên tục di chuyển tốc độ cao trên không trung để bất ngờ dùng hàng loạt vô số các nhát đâm, xiên, chém vào Lacas rồi quật hắn xuống thêm lần nữa.

"Mn~ngươi nên quay lại trên đó đi."

*DOOOONNNNN*

*DOOON*

*DOOOOON*

Phía dưới là Teria đang chờ đợi hắn, ngay khi hắn lao đến rồi rơi vào tầm đánh của em ấy, em ấy đã lập tức đấm vô số nắm đấm như trời giáng đã được qua Skin Break và Ground Buff vào người Lacas.

"Mn~bay đi này."

*DOOOOMMMM*

Bên trong những quả đấm đấy là Sand Bomb đã được thiết lập lên người hắn qua hàng tá các quả đấm, như một ngồi nổ do vô vàn sand bomb trên người, em ấy đã dồn sức vào quả đấm cuối cùng của mình vào người Lacas, điều đó đã khiến cho tất cả sand bomb cùng lúc hoạt động trong lúc hắn lao thẳng vào không trung.

*DOOOOOOOMMMMM*

Ngay sau trận nổ hàng loạt đấy là Sunshine Meteor của Luce xuyên thẳng người Lacas, chưa dừng lại ở đó Luce đã bồi thêm một tia beam ánh sáng cực lớn như có thể thiêu rụi bất cứ thứ gì đi qua nó vậy.

"[Sand Coffin] – [Stone Crison]"

Lấy Lacas làm trung tâm vô vàn các tảng đá khổng lồ liên tục được hút vào hắn với lực hút cực mạnh, cứ thế và liên tục va chạm rồi một tiểu hành tinh đã được tạo thành trên không trung trong giây lát.

"Ngay lúc này Luce."

"Uhm."

"Teria nữa hãy dùng cái này đi."

Tôi giải trừ đồng bộ với Elei rồi lập tức đồng bộ với Luce để bảo toàn về ma lực, tôi cũng đã lập tức đưa cho Teria viên đá quý để hồi ma lực mà em ấy đã mất.

Chúng tôi cần chuẩn bị đầy đủ vì Lacas thật sự chẳng dễ bị đánh bại đến thế đâu..

*DOOOOOOOOOMMMM*

"Cái này không phải là thứ tên Ghilt đã gọi ra trước đây sao?"

Dự đoán của tôi đã đúng hắn không chỉ đứng đó mà chịu trận, chỉ vài giây trôi qua kể từ khi tiểu hành tinh trên không trung được hình thành và tồn tại, nó đã lập tức bị phá hủy chỉ trong vài giây ngắn ngủi, song, hắn không chỉ dừng lại ở đấy trong khoảng khắc tiểu hành tinh bị phá hủy hoàn toàn hắn đã thành công thi triển được [Uffern] thứ mà Ghilt đã từng làm tôi khốn đốn trước đây.

Bóng tối đột ngột bao phủ lấy toàn bộ khu vực chiến trường, vô vàn cánh tay bóng tối, hắc kiếm, hắc cầu và cả hắc ưng đột ngột xuất hiện ngay sau đó, chúng lập tức lao về phía chúng tôi ngay sau khi chúng vừa xuất hiện, tốc độ của chúng và sức công phá thậm chí đã trở nên đáng sợ hơn cả trước, với trạng thái động bộ với Luce tôi lập tức sử dụng [Light Buff] , [Light Effect – Speed Boost] , [Light Speed] và cuối cùng là [Limit Break] để nâng tốc độ lên cao nhất có thể.

*DOOOONNNN*

"GAAAAAAAAAA."

"Chết tiệt!"

Những cánh tay đã gần như tóm được tôi chỉ trong khoảng khắc, tôi đã suýt soát né được nó bằng cú xoay vòng, thế nhưng mọi thứ lại không diễn ra êm đềm như lúc trước, với cơ thể đang khoát lên người một thứ aura kì lạ và dữ dội cùng với những nét hoa văn quen thuộc của quỷ hóa đến từ Petroliera, không biết từ lúc nào mà hắn đã xuất hiện ngay trước tôi với cặp song kiếm đang chém tới như thế rồi.

*DOOOONNNN*

"KAAAA.."

Vì quá bất ngờ trước đòn tấn công bất ngờ đấy cơ thể tôi đã không kịp phản ứng lại và đã gần như bị thanh kiếm tràn ngặp ma lực đấy nuốt chửng, thế nhưng Elei và Teria đã cứu tôi thoát khỏi tình cảnh hiểm nghèo đó, Elei đã nhanh chóng lờ đi tất cả những cánh tay ma lực và lao đến rồi hất tung Lacas lên cao bằng cú quật ma lực của mình.

"BỌN NHÃI NHÉP CÁC NGƯƠI!"

"Mn~Ngươi đừng nghĩ như thế là đủ."

*DOOOOOONNN*

Nắm lấy cơ hội ngàn vàng đấy Teria đã chờ sẵn tại vị trí mà hắn bị hất văng lên, em ấy đã dùng cả 2 tay đang được cường hóa thêm ma lực rồi quật mạnh xuống khiến hắn văng đi như chẳng có điểm dừng.

"CHẾT ĐI BỌN NHÃI!"

Tức giận vì liên tục nhận phải sát thương hắn không thể kiềm chế được cơn tức giận của bản thân được nữa hay chí ít là tôi thấy thế, chỉ bằng một đường kiếm hắn đã xóa sổ mọi thứ trong tầm mắt của mình.

Nhiều đường kiếm như thế đang được chém ra liên tục, không gian xung quanh như đã ảnh hưởng từ cơn tức giận của hắn và đã đột ngột trở trên dữ dội hơn nữa.

Tôi liên tục lượn lách, xoay vòng và di chuyển zic zăc, song nó vẫn chưa đủ để có thể hoàn toàn thoát khỏi cái không gian chết người này, tôi liên tục tục né đi rồi bị bắt lại, bị đấm rồi lại bị xiên, các vết thương liên tục xuất hiện khắp cơ thể, cơ bắp gào thét lên vì mệt mỏi, các vết thương liên tục đổ máu, song, chúng lại chẳng có dấu hiệu dừng lại.

"GRRAAAAAAAA.."

Khối cầu ma lực đột ngột phát nổ, từ dưới đất đột ngột xuất hiện vô vàn chông ma lực đen kì lạ rồi đâm lên liên tục, với ngần ấy các vết thương tôi chẳng thể di chuyển một cách trơn tru như ban đầu được nữa, sự cơ động đã mất đi, tôi chỉ có thể suýt soát né đi các chông ma lực đó trong vô vọng.

Elei và Teria cũng chẳng khá khẩm hơn tôi là mấy số lượng vết thương lớn nhỏ trên người 2 ẻm cũng chẳng hề ít, cả 2 không ngừng di chuyển rồi ra sức phá hủy phần lớn số lượng thứ hắc vật trong không gian, nhưng mọi thứ lại trở nên vô dụng khi càng muốn tiêu diệt thì chúng lại càng xuất hiện nhiều hơn.

"KA HA HA HA bọn nhãi các ngươi chỉ có thể làm đến đó thôi à? , nào đánh ta thử xem nào ha.. ha.. ha.."

Từ phía dưới mặt đất Lacas không thèm quan tâm đến chuyện tấn công chúng tôi nữa và mặc cho chính không gian mà hắn tạo ra vắt kiệt chúng tôi từng chút một, vì hắn thấy rõ đối với chúng tôi thì đây quả thật là một tình huống vô vùng tuyệt vọng.

Dù là vậy, mặc cho tình huống có tuyệt vọng đến đâu, dù cho cơ thể có khóc thét lên đồi bỏ cuộc nhưng tôi vẫn không có khái niệm bỏ cuộc trong đó, trong lúc di chuyển tôi đã rải khắp khu vực những hạt sáng li ti chứa ma lực của tôi trong đó, coi như khâu chuẩn bị của tôi cho đến bây giờ đã xong.

"Các em chuẩn bị cả chưa?"

"Bất cứ lúc nào Darling."

"Mn~luôn sẵn sàng."

"Các ngươi có cố làm gì thì cũng vô dụng thôi."

"[Heaven Punishment]"

*DOOOOOOOMMMM*

"GAAAAAAAAA!"

Các hạt sáng gần như vô hình trong không khí đột ngột phát sáng rồi liên kết lại với nhau tạo thành một ma pháp trận khổng lồ trên bầu trời trên cao, từ chính ma pháp trận khổng lồ bao quát cả khu vực đấy là một luồng ánh sáng khổng lồ đột ngột giáng xuống phá tan cái không gian chết chóc và gây ra một lượng sát thương không hề nhỏ lên người Lacas khiến hắn kêu la trong đau đớn.

[Haeven Punishment] là ma pháp do chính Luce nghĩ ra và tạo nên, ma pháp mang thuộc tính ánh sáng dạng công kích tuy nó cũng có dạng phục hồi nữa nhưng em ấy vẫn chưa thể làm được việc đó, tuy là vậy nhưng trong tình thế hiện tại thì dạng tấn công là hợp lí nhất rồi, nên tôi cũng chẳng bận tâm cho lắm, phải nói là tôi rất mừng khi em ấy đã nghĩ ra được đòn đó đấy.

"Bọn nhãi ranh chết tiệt.."

Nhưng nhiêu đó vẫn chưa đủ để hoàn toàn tiêu diệt được Lacas, các vết thương tuy đã xuất hiện trên người hắn nhưng vẫn chưa có cái nào là vết thương chí tử cả, song, trong lúc chúng tôi chưa kịp thực hiện kế hoạch của bản thân thì hắn đã ra tay trước rồi.

*DOOOOONNN*

"KOHAAA.."

Lập tức tiếp cận tôi không một lời báo trước rồi bất ngờ tung kiếm, tôi đã suýt soát né được đòn đánh của hắn nhưng cuối cùng vẫn bị hắn tung cước ma lực cực mạnh vào hong sau một cú xoay người tốc độ cao.

"GUUUUUU.."

"GAAAAAAAA."

Như một chiếc xe tông trực diện vào người tôi lao xuống phần đất phía dưới trong đau đớn, trước viễn cảnh bất ngờ đấy Elei đã lập tức không chế hắn lại bằng những sợi xích điện tích và Paralyze rồi lập tức phối hợp với Teria cắt ngang người hắn qua 2 hướng khác nhau, không dừng lại ở đó Teria lập tức tung đấm khiến hắn lao vào không trung, Elei đã chóp lấy cơ hội đó và lập tức thi triển ma pháp của mình.

"CHẾT ĐI [Thor's Hammer]"

*DOOOOOOOOOMMMMM*

Từ trên không các đám mây tích điện đang dần tụ họp lại, từ bên trong đó đột ngột xuất hiện một gã khổng lồ với thân hình lực lưởng cùng cây búa sấm sét trên tay, nghe theo mệnh lệnh của Elei hắn nhanh chóng giáng chiếc búa khổng lồ của mình xuống lấy Lacas làm mục tiêu.

Sấm sét đập xuống phá hủy toàn bộ mặt đất, như một trái bom sấm sét lao xuống không có điểm dừng một vụ nổ mang đầy điện tích đột ngột xảy ra ngay sau cú giáng động trời đó của người khổng lồ, mọi thứ xung quanh đã bị thổi bay hết bởi sóng xung kích và nhiệt lượng từ vụ nổ.

Mặt đất biến dạng khắp nơi, Elei đã cạn kiệt ma lực rồi hạ cánh xuống cạnh tôi, em ấy đã gần như không còn chiến đấu được nữa với số lượng vết thương trên người như thế, tôi, Teria và Luce cũng chẳng khá khẩm là bao cả 3 đều đã đuối sức và vết thương đầy mình, ma lực thì chẳng cần bàn đến làm gì, Teria đã gần như cạn sạch, tôi và Luce tuy còn lại phân nữa nhưng nó vẫn không đủ để có thể tiếp tục cuộc chiến.

Trong kho đồ của tôi giờ chỉ còn lại 2 viên Full Recovery cuối cùng chưa sử dụng, nhưng chỉ với 2 viên thì sẽ không đủ cho tất cả..

Tuyệt vọng lại nối tiếp tuyệt vọng từ bên trong lớp khói bụi từ vụ nổ Lacas đang hiên ngang bước ra với cánh tay trái bị mất, tuy đã mất đi cánh tay trái nhưng hắn vẫn có thể tiếp tục chiến đấu với tình trạng hiện tại của mình.

"Ku HA HA HA HA.. khá khen cho các ngươi vì đã làm ta ra nông nổi này nhưng đáng tiếc.. xem ra nỗ lực của các ngươi vô ích rồi.."

Hắn vỡ cười với giọng điệu ngạo mạn, cánh tay đã mất của hắn đã được hồi phục ngay lập tức bởi thứ ma lực đen kì lạ bao quanh hắn, cũng không lạ gì khi hắn còn giữ được vẻ mặt ngạo mạn đấy sau khi mất cánh tay thì ra đó là lý do à..

"Chết tiệt.."

"Ku ha ha ha.. ta rất thích gương mặt tuyệt vọng đó của ngươi đấy, nhưng ta không thể để ngươi sống thêm được nữa, đã đến lúc kết thúc rồi Chelto."

*DOOOOON*

*DOOOKANN*

*KOOOONN*

"Cái gì? Là tên khốn nào?"

Lưỡi kiếm ma lực của hắn lập tức bị chặn lại bởi một đường đạn ma lực kì lạ, nhưng nếu nói về đạn thì chỉ có một người có thể làm được điều đó thôi..

"Rất tiếc nhưng ta không thể để ngươi làm điều đó được, vì cậu ta vẫn còn đang giữ thứ mà ta muốn biết."

Từ hướng đi của đường đạn Rio chậm rãi bước ra che chắn cho chúng tôi với sát khí ngập trùng cả khu vực, nó mạnh đến nổi mà Lacas còn phải e dè trước nó, song, kì lạ thay chúng tôi lại chẳng chịu ảnh hưởng bởi luồng sát khí đấy, có lẽ là do cậu ta đã khống chế phạm vi của sát khí của mình lại rồi.

"Rio cậu.."

"Đừng có hiểu nhầm ta làm thế chỉ để ngươi phun ra hết mớ thông tin mà ngươi định nói thôi, vì nó nên ta sẽ giúp ngươi một tay."

"Hừm.. được thế thì còn gì bằng."

Dù cho là mục đích của Rio có là gì thì tôi cũng đã có được một tia hi vọng mới rồi mừng thật..

* * *
 
15 ❤︎ Bài viết: 153 Tìm chủ đề
Chương 100: Hợp tác với kẻ mạnh nhất nhân loại

Có được sự giúp đỡ của Rio thì không còn gì bằng, nhưng dù vậy tôi vẫn muốn cùng cậu ta chiến đấu và chính tay hạ gục tên khốn Lacas hơn, thế nên tôi đã lập tức dùng 2 viên Full Recovery còn lại lên tôi và Elei.

Lý do tôi chọn Elei chính là do ma pháp World Rank của em ấy, vì đây có thể là hiệp đấu cuối cùng rồi thế nên tôi sẽ dùng mọi thứ mạnh nhất mà chúng tôi đang có để đánh bại Lacas.

"Các em thấy vậy ổn không?"

"Mn~dù có chút không vui khi em không phải là người anh chọn, nhưng quả thật thì đây là lựa chọn duy nhất lúc này.."

"Teria nói đúng em thật sự đang rất ganh tỵ với Elei đấy, thế nên khi quay lại anh phải thưởng cho em đấy nhé."

Sau khi tôi giải thích kế hoạch của bản thân cho Teria và Luce nghe thì cả 2 tuy có đôi chút không vui cùng với một chút ghen tỵ trong đó nữa, thế nhưng 2 ẻm đều vui vẻ chấp nhận nó vì cả 2 biết rằng muốn đánh bại được Lacas thì phải là Elei mới có thể làm được điều đó.

"Cứ yên tâm tớ đảm bảo Darling sẽ thưởng cho các cậu sau khi mọi chuyện kết thúc, đúng không Darling?"

"Tất nhiên là thế rồi."

"Mn~Tuyệt quá."

"Em đang rất mong chờ đến đó đây he he.."

Teria và Luce đã nhanh chóng vui vẻ trở lại, thật mừng vì vẻ mặt hạnh phúc vẫn còn động lại trên gương mặt cả 2, nếu không thì tôi thật sự chẳng thể yên tâm mà chiến đấu được, nhưng còn giờ thì có là thần đi nữa tôi cũng sẽ cân hết.

"Vậy anh đi đây.."

"Mn~chờ đã anh bỏ quên thứ này này."

"Đúng đó 2 thứ luôn mới đúng."

"Ể?"

Như một đòn tấn công bất ngờ từ 2 phía cặp môi anh đào của Teria và Luce đã bất ngờ đáp xuống 2 bên má tôi, nó như là một đòn chí mạng đánh thẳng vào sâu tâm trí tôi vậy, tôi quá sốc và không ngừng đỏ chín mặt vì ngại ngùng, thật sự tôi chẳng biết phải phản ứng ra sao trong tình huống thế này nữa.

"Mn~chúc anh may mắn."

"Nhớ phải quay lại đó."

"Uhm.."

2 ẻm thật sự biết cách vực dậy tinh thần tôi, được chúc phúc bởi vẻ mặt ngượng ngùng và cực kì moe như thế thì có là bao nhiêu ông thần đi chăng nữa thì tôi cũng sẽ dễ dàng diệt gọn thôi, nào ta đến đây Lacas.

"Sướng nhỉ Darling~được chúc may mắn bằng cách đó, chắc hẳn anh đang rất là hạnh phúc nhỉ?"

"Em biết thừa rồi thì còn hỏi làm gì.. nào mau mau đồng bộ đi chứ."

"Fu~fu~còn ngại làm gì không biết, dễ thương thật."

Dù tôi có che đi vẻ mặt đỏ lừng vì ngại của bản thân đi nữa thì cũng chẳng thể qua mắt được Elei, thế nên tôi chỉ còn cách lái sang chủ để khác thật nhanh rồi đồng bộ với em ấy.

Sau khi chắc chắn mọi thứ đã được chuẩn bị đầy đủ bao gồm cả việc hồi phục ma lực cho Teria và Luce tôi lập tức đến cạnh Rio và chuẩn bị chiến đấu, vì dù tôi có sử dụng đến World Rank thì vẫn không có gì đảm bảo sẽ chắc chắn đánh bại được Lacas cả, thế nên sự hỗ trợ của họ từ phía sau là vô cùng quan trọng.

"Xin lỗi vì đã để cậu chờ lâu Rio."

"Hừ.. ngươi hãy chắc chắn rằng có thể làm những gì mà bản thân đã nói đấy."

"Uhm, hiển nhiên rồi."

"Mặc dù vẫn đang trong giai đoạn tìm hiểu, sau chuyện này tôi thật sự phải làm phiền Stella dài dài rồi.. xin lỗi em nhé Stella"

*

"Acchu~sao tự nhiên mình lại có cảm giác như ai đó vừa nhắc đến mình thì phải.." – Stella

Khi đó Stella đã đột ngột hắt hơi mà không rõ lý do, không biết có phải là do năng lực của Stella hay chỉ do linh cảm của Stella cảm nhận được hay không, nhưng cô ấy đã lầm tưởng rằng bản thân chỉ bị cảm nhẹ mà thôi..

*

"Tốt, vậy ngươi đã sẵn sàng rồi chứ Chelto?"

"Hừm bất cứ lúc nào."

"Ku.. ku.. ha ha ha ha.."

"Có gì đáng cười sao?" - Chelto

"Không ta thật sự chẳng thể ngờ là có ngày ta có thể tự tay giết được cả 2 mối nguy cho ngài Krad-sama thế này, đây quả thật là cơ hội ngàn vàng mà ku.. ku.. ku.."

"Hừm.. ngươi có vẻ tự tin nhưng có vẻ tiếc cho ngươi, vì cho đến khi đạt được mục tiêu thì bất kể kẻ nào ngán đường thì đều phải chết." - Rio

Sát khí đột ngột gia tăng rồi thổi bay tất cả đất đá trong khu vực, đến cả phần đất xung quanh cũng đã đột ngột biến dạng ngay sau đó, bị ảnh hưởng bởi nguồn sát khí Lacas đã không khỏi tỏ ra vẻ rụt rè trước Rio.

"Xem ra ta phải thật sự nghiêm túc với các ngươi rồi."

*GRUUUUUMMMM*

Ma lực của Lacas đột ngột tăng lên rồi bùng phát dữ dội hơn xung quanh hắn, những nét hoa văn bao bọc lấy hắn đang dần thay đổi rồi phát ra ánh tím, mắt hắn cũng vì thế mà đã hóa thành một màu đen tăm tối, áp lực và ma lực không ngừng tuôn ra như lũ quét, mặt đất biến dạng đất đá bị thổi bay không chừa lại bất cứ thứ gì xung quanh.

Chỉ trong nháy mắt mọi thứ đã bị thổi bay và để lại một Lacas với ma lực dữ dội cùng một nguồn aura lạ lùng bao bọc lấy cơ thể, mọi vết thương động trên người hắn đã hoàn toàn biến mất, có thể nói là hắn đã hoàn toàn phục hồi mà không hề để lại vết tích gì trên người.

"Ku ha ha ha.. nào đến đây bọn nhãi, ta sẽ cho các ngươi biết mùi địa ngục là như thế nào."

Không nói thêm lời nào nữa Rio lập tức chứng minh bằng hành động, cậu dùng con dao của mình rồi lập tức phi nó về phía Lacas với tốc độ nhanh đến chóng mặt, đến khi nhận ra thì con dao đã ngay trước Lacas rồi.

"Hừ.. chỉ có thế thôi à? Cái kuaa?" - Lacas

Nhẹ nhàng né đi mũi dao lao đến cũng là lúc hắn không phòng bị nhất, ngay khi con dao gần như lao đi khỏi người Lacas thì Rio đã lập tức kéo sợi dây trông giống như ma lực màu đen nhưng lại không phải là ma lực lại, do tác động của lực kéo con dao đang lao đi đã phải đột ngột đổi hướng rồi thình lình đâm vào vai của Lacas khi hắn không hề phòng bị.

"Sao ngươi lại ở đây?"

"Ta nói rồi mà phải không? , những kẻ cản đường ta thì phải chết."

*DOKAAANNN*

"KOHAAA.."

Quá bất ngờ trước tình cảnh không tài nào ngờ tới Lacas thậm chí còn không thèm để ý đến Rio đang lợi dụng nguồn năng lượng màu đen của mình mà tiếp cận hắn, ngay khi hắn kịp nhận ra thì từ cánh tay còn lại thứ vũ khí quen thuộc được biết với cái tên súng đang được cậu cầm trên tay và lập tức khai hỏa ngay khi cậu đặt nòng súng vào bụng Lacas.

*DOOOON*

"KA.. chết tiệt, tên khốn!"

Lĩnh trọn viên đạn được làm ra bởi kiếm kỹ của Rio ở khoảng cách gần đã để lại cho Lacas một vết thương nghiêm trọng trên bụng hắn, không những thế hắn cũng bị xung lực từ viên đạn hất văng đi rồi hạ cánh tại một vị trí khá xa nơi Rio đang đứng.

Máu không ngừng tuôn ra như thác, nếu cứ để thế thì vết thương đấy thật sự sẽ trở thành một vết thương chí mạng thế nhưng hắn đã không để mọi chuyện diễn ra theo hướng đó, hắn đã nhanh trí dùng chính cái aura đang bao bọc lấy cơ thể để che đi vết thương và đã thành công chặn cái thác dung dịch màu đỏ đó lại.

"Mà khoan, hình như có gì đó không đúng ở đây.. sao hắn không dùng thứ aura đó để phục hồi cơ thể hắn như hắn đã làm khi nãy?"

"Em nghĩ là do hắn không thể, để có thể đạt tới hình dạng đó thì hắn đã phải dùng hết mọi khả năng đến từ thứ aura kì lạ đó rồi, thế nên em nghĩ nó không còn khả năng phục hồi được nữa vì nó đã quá bận vào những việc khác rồi, dù sao thì đó cũng là giả thuyết của em"

"Nếu đúng thật là vậy thì tốt, nhưng cũng có khi giả thuyết của em đã đúng rồi đấy Elei."

Nếu đã là như thế thì tôi phải phối hợp với Rio thôi chứ nhỉ.

*KEEEENNN*

*KOOOOON*

Trong lúc đó Rio đã không đợi Lacas phục hồi hay nghỉ ngơi tí nào, cậu đã lập tức tiếp cận chỉ trong vòng vài giây ngắn ngủi, những mũi dao liên tục di chuyển rối loạn tầm nhìn của Lacas khiến hắn không thể sử dụng cặp song kiếm của bản thân một cách bình thường được, vì chúng đã quá bận để chặng các mũi dao liên tục di chuyển vào những chỗ mà chính bản thân thậm chí còn chẳng ngờ thể đến.

*KENNN*

*DOKAN*

Không ngừng lại ở việc dùng dao và liên tục di chuyển ở tốc độ cao, cậu cũng kết hợp mũi dao của mình với khẩu súng cậu cầm trên tay, các phát súng vô cùng chính xác đến không ngờ liên tục được khai hỏa, cậu dùng mũi dao trên tay phải để không chế lại thanh kiếm rồi lập tức nổ súng bên tay trái, song, hắn đã suýt soát đỡ được đòn đó với thanh kiếm còn lại của mình.

*DOKAN*

*DOKAN*

*KENNN*

*DOOOONNN*

"KOAAA.."

Chưa dừng lại ở đó Rio lập tức hất nhẹ mũi dao của mình lên để gây sự chứ ý lên Lacas, lấy cùi chỏ của mình thục mạnh vào bụng hắn rồi lộn vòng đá vào cằm hắn khiến hắn chao đảo ngã ngửa về sau, tận dụng cơ hội đó cậu tiếp tục xoay người rồi tung cước đã được kèm theo kiếm kỹ vào bụng hắn khiến hắn lao đi như tên bắn.

Song, ngay lúc hắn lao đi cậu đã không quên tặng hắn thêm 2 phát súng vào người, trong lúc lao đi trong cơn đau đớn hắn đã cố gắng gắng gượng hất 2 viên đạn đang lao đến đó đi trong gang tấc.

"Ngươi đừng quên ta chứ Lacas."

"KOHHAAAA.."

*DOOONNNN*

*DOOOOMMM*

*DOKAAANN*

Từ phía dưới tôi lập tức tiếp cận hắn ngay khoảng khắc hắn vừa hất văng cả 2 viên đạn đó đi rồi tung thương điện tích vào Lacas khiến hắn bị hất tung vào không trung, hiển nhiên thứ chờ đợi hắn phía trên là vô vàn Electric Ball với kích cỡ tiểu hành tinh.

Và như một ngồi nổ để tất cả Electric Ball đồng loạt kích hoạt khi hắn va vào một Electric Ball trên không khiến nó phát nổ, rồi một vụ nổ dây chuyền đã lập tức được hình thành trên không trung, sóng xung kích quật lại rất ư là dữ dội, mọi thứ trên không trung bây giờ chỉ còn lại khói bụi và một Lacas không rõ tình trạng thế nào.

Rio lại không để yên mọi thứ như thế cậu đã cảm nhận sát khí của Lacas rồi khai hỏa tia beam kiếm kỹ vào Lacas.

"Ghê thật.."

*DOOOONNN*

Tia beam xuyên qua cả bầu trời trên không khiến cho màn sương khói bụi kể cả những đám mây trên cao đều bị xé toạt không thương tiếc, Lacas rơi xuống mặt đất phía dưới với người đầy vết thương lớn nhỏ, tuy vậy hắn đã nhanh chóng đứng lên cùng với nụ cười trên môi của mình.

"Ku ha ha ha.. bọn nhãi các ngươi.. tốt, bọn ngươi rất mạnh, cực kì mạnh, nhưng như thế mới vui.. nào đến đây và khiến ta vui hơn nữa xem nào."

Không biết hắn có bị Petroliera làm ảnh hưởng hay đã bộc lộ bản tính thật của mình hay không, nhưng chúng tôi cũng chẳng chờ gì thêm nữa mà đã lập tức lao đến tiếp cận hắn.

*KKENNNN*

*KKOONNN*

*DOOKANN*

*KANNNNN*

Mũi thương lập tức đâm tới rồi xoay vòng chém lên hắn dễ dàng né đi rồi tặng lại một nhát kiếm, Rio đã chặn nó bằn phát súng của mình thay tôi rồi nhanh chóng điều khiển mũi dao của mình như một bộ phận trên cơ thể cậu rồi chém ngang trong tích tắc, Lacas ngửa người về sau để né đòn rồi lại tung đường kiếm ma lực mà chẳng cần nhìn chúng tôi, tôi lập tức dùng Limit Break và Paralyze khống chế hắn lại sau khi suýt soát né được đường kiếm của hắn.

Bao bọc bản thân bằng điện tích rồi lập tức lao đến tung thương rồi xuyên qua hắn, tôi xoay vòng giáng thương xuống từ phía sau nhưng hắn đã dễ dàng chặn lại mà chẳng thèm nhìn đến, gần như cùng lúc với tôi Rio đã bao bọc con dao của mình bằng kiếm kỹ rồi đâm tới với tốc độ gần như vô lí, song, hắn cũng đã dễ dàng hất văng đường dao của cậu trong tích tắc.

Thế nhưng hắn không biết rằng đó chỉ là một đòn đánh lạc hướng mà thôi, lợi dụng đòn hất văng của Lacas Rio đã nhanh chóng lấy được tư thế và cơ hội rồi khai hỏa 2 phát súng vời người Lacas, hắn bất ngờ nhưng đã suýt soát đỡ được một viên bằng bằng thanh kiếm, còn viên còn lại Lacas đã khiến nó phải sượt qua hong mình bằng một cách thần kì nào đó.

"Chết tiệt.. Paralyze gần như vô dụng trước hắn nếu không có lôi xích hỗ trợ cùng."

*KANNNNN*

Xoay vòng hất văng chúng tôi ra rồi lập tức tung ra một làn sóng ma lực hình mái vòm có thể thổi bay mọi thứ với hắn làm trung tâm rồi dần lan rộng rồi nuốt trọn chúng tôi, không những là mái vòm sóng ma lực mà bên trên còn có thêm vô vàn những khối cầu ma lực đang lao đến chúng tôi với tốc độ cao nữa.

"Đành phải dùng đến chúng rồi."

Không chần chừ gì nữa tôi đã lập tức kích hoạt [World rank – Electric Zone] và [World Rank – Electric Feild] , đột ngột một nguồn sức mạnh chảy vào cơ thể tôi, tôi có thể cảm nhận được bản thân có thể làm được mọi thứ trong vùng không gian này, đáp lại sự mong đợi của tôi cả 2 đã giúp tôi gần như có thể cảm nhận được mọi đòn tấn công đang đến và nhanh chóng né chúng đi.

*DOOOOOOOOMMMMMMM*

"Hừm.. chết hết rồi à?" – Lacas

"Ngươi nghĩ thế sao?" - Rio

"Có quà cho ngươi này."

Qua lớp khói bụi tôi đã dễ dàng nhìn ra và tránh khỏi tất cả chúng, còn Rio thì không như tôi, bao bọc lấy cậu ấy là một chiếc kén nguồn năng lượng đen đến từ kiếm kỹ cực kì chắc chắn đã giúp cậu thoát khỏi đòn tấn công của Lacas.

*DOOONN*

*DOOONN*

*DOOOOOONNNN*

*DOOOOOMMMM*

"KAAAAAAAAAAAA.."

Hóa thành nguồn điện tôi nhanh chóng di chuyển mọi nơi cùng lúc đâm, chém, xiên và quật hắn đi cùng với nguồn điện cực mạnh đang bao bọc, không chỉ dừng lại ở đó vô vàn những thanh cự kiếm sấm sét đột ngột xuất hiện rồi lập tức lao vào Lacas với một vụ nổ điện tích kinh hoàng đính kèm, và như một phần quà đến sau vụ nổ một đòn giáng sấm sét khổng lồ hủy diệt đột ngột giáng xuống từ những đám mây tích điện phía trên khiến hắn kêu la trong đau đớn.

"CHết.. tiệt.. ka.."

Bùng phát ma lực dữ dội quét sạch mọi thứ hắn dễ dàng tiếp cận tôi ngay lập tức dù đã bị debuff, chúng tôi không ngừng di chuyển khắp nơi gần như là dịch chuyển trong khi đối đầu lẫn nhau, tôi đã nhanh chóng lấy lại thế trận cho mình sau khi khống chế hắn lại bằng cách điều khiển khu vực của bản thân.

Giữ khoảng cách rồi tạo ra các luồng sấm sét liên tục giáng xuống lao thẳng vào hắn, khoảng khắc các luồng sấm sét đó tụ họp lại, hắn đã tức điên rồi bảo vệ bản thân bằng cách sử dụng nguồn aura kì lạ bao bọc lấy bản thân rồi khiến bản thân trở nên khổng lồ bởi nguồn aura đang bao bọc.

Hình dạng aura đang bao bọc lấy hắn giống y như một con Tywyll khổng lộ vậy, nhưng càng bự thì tôi lại càng dễ tiêu diệt trong không gian này.

*DOOOOOOOOMMMMM*

Tôi lập tức gọi ra 7 lôi long khổng lồ bay lượn trên không trung rồi cùng lúc lao vào xé xác Lacas, thấy lôi long lao đến hắn dùng aura tạo ra thanh kiếm khổng lồ rồi chém ngang phá nát tất cả kèm theo vụ nổ lan truyền ở khu vực phía sau.

*DOOOOOOOONNNNNNN*

Lôi long đã bị quét sạch hoàn toàn nhưng trụ lôi kích khổng lồ đã lập tức giáng xuống rồi nuốt trọn lấy Lacas, tuy nó đã phá tan mọi thứ nhưng vẫn chưa đủ để xuyên thủng lớp aura đó của Lacas, như một mũi tên được bao bọc hoàn toàn bằng sấm sét tôi lao đến với tốc độ ánh sáng rồi thành công xuyên thủng lớp aura đó kèm theo cánh tay trái của Lacas.

*DOOOOOONNNN*

"KOhaaaaa.."

Trong lúc tôi không để ý đấy hắn đã mặc kệ đi toàn bộ thương tích của mình, để bồi thêm cho tôi một cước ma lực cực mạnh vào bùng đi kèm với nó là tia beam ma lực khủng khiếp hơn bất cứ tia beam nào từ đầu đến giờ.

*DOOOOOONNNNN*

Tôi rơi xuống trong đau đớn cùng vết thương khắp người, nhưng hiệu lực của World Rank vẫn chưa hết thế nên tôi đã cố gắng đứng dậy, gượng ép cơ thể phải quên đi mọi thứ rồi xông đến Lacas.

"GRYAAAAA.."

*DOOOOOONNN*

Thế nhưng Rio đã nhanh hơn tôi một bước không biết từ khi nào cậu đã chờ sẵn tại vị trí Lacas đang rơi xuống đấy rồi, dùng những xúc tu kiếm kỹ trong như những chiếc đuôi sắc nhọn cậu lập tức xuyên thủng người Lacas nhưng không thành, song, cậu đã nhanh chóng lấy những chiếc đuôi còn lại khống chế rồi quật hắn đi một khoảng khá xa.

*KON*

*KON*

*KON*

*DOKANNNNN*

*DOOOONNNN*

Lập tức lao đến để tiếp cận Lacas, hắn liên tục bắn vô vàn khối cầu ma lực với kích thước nhỏ hơn đôi chút vào Rio đang lao đến, cậu không dừng chân hay né chúng đi mà chỉ một mạch lao đến, các khối cầu ma lực đấy đã hoàn toàn bị chặn lại bởi những chiếc đuôi đầy tự hào của cậu, trong lúc lao đến cậu không quên tặng hắn rất nhiều phát súng chết người.

Vì biết bản thân không thể chặn đứng hết chúng và cũng không thể dùng khiên để chặn lại hắn đã dồn hết mọi nỗ lực để né đi tất cả, song, cũng chính hạnh động đó đã tạo ra cho Rio một cơ hội để tiếp cận hắn.

Ngay khoảng khắc Rio tiếp cận được hắn thì tôi cũng vừa tiếp cận được hắn từ phía sau, tôi lập tức dùng mũi thương của mình để xiên thẳng vào ngực phải hắn, còn Rio đã dùng chiếc đuôi của mình xiên qua ngực trái hắn.

Máu phun ra khắp nơi nhưng không nghi ngờ gì nữa đây quả thật là kết thúc dành cho hắn rồi, hay đó chỉ là tôi nghĩ vậy..

"Kuhhaa.. ha.. ha.. các ngươi quả thật rất mạnh, nhưng các ngươi cũng sẽ chết thôi."

"Không lẽ ngươi định tự phát nổ?"

Ma lực xung quanh hắn bắt đầu tụ lại một điểm rồi tiếp tục nén lại, với luồng ma lực dữ dội như thế này thì khi nó được bùng phát thì nó không khác gì là một vụ nổ hạt nhân cả, phải nhanh chóng thoát khỏi đây thôi.

"Tch.. không thoát ra được."

"Ku.. ku.. ku.. ít nhất thì ta sẽ lôi các ngươi theo cùng, nào chết đi bọn khốn!"

Chúng tôi đã bị hắn không chế lại bởi thứ aura kì lạ xung quanh, hắn đã dùng chúng để khống chế chúng tôi lại, dù có dùng hết sức và trút bao nhiêu ma lực đi nữa thì tôi cũng không thể thoát được.

"Ku ha ha ha.. vô dụng thôi xiền xích đó của ta chỉ có thể phá vỡ khi có người khác tiếp cận vào thôi, còn bọn ngươi thì đừng hòng mà thoát ra, hãy đứng đó mà chịu chết đi ku ha ha.."

Song, chính trong khoảng khắc tuyệt vọng đó một tia hi vọng đã lóe sáng và cứu vớt chúng tôi ra khỏi đó.

"Ra là vậy, thế thì chúng ta xin lấy bọn họ đi nhé."

"Mn~ngươi không cần phải bực tức đâu."

Không biết từ khi nào Teria và Luce đã đứng cạnh bọn tôi rồi lập tức phá vỡ xiền xích ngay tại đó.

"CHẾT TIỆT!"

"Nào đi thôi, nhớ ôm chắt đấy."

Tôi bế Teria lên và cõng Luce sau lưng tôi lập tức hóa thành dòng điện rồi dịch chuyển ra khỏi vị trí chết người đấy, Rio cũng chẳng kém cạnh sau khi phá vỡ xiền xích cậu đã lập tức lao ra khỏi đó với tốc độ gần như vô lí.

*DOOOOOOOOMMMMMM*

Ngay khoảng khắc chúng tôi vừa mới thoát ra khỏi đó thì một vụ nổ kinh hoàng xóa sạch mọi thứ đã lập tức xảy ra, sóng xung kích đi kèm khói bụi lập tức truyền thẳng đến vị trí mà tôi đang đứng mặc dù tôi đã dịch chuyển đi khá xa rồi.

Quả thật tôi đã đoán không sai vào đâu về vụ nổ này mà..

* * *

Mấy hôm nay mình bận nên không thể viết được nên mong mọi người thông cảm, cuối cùng chúc các bạn đọc vui vẻ.
 
15 ❤︎ Bài viết: 153 Tìm chủ đề
Chương 101: Trận đấu với Kou

Quay lại thời điểm nhóm anh hùng tách khỏi nhóm của Rey và Rine để chiến đấu với Kou hay nói đúng hơn là cố gắng khiến cậu ta quay lại ban đầu.

"Câu hãy tỉnh lại đi Kou, đây không phải là cậu." - Kouta

"GRAAAAA.."

*DOOOOOOONNNN*

Nhờ vào năng lực của Lacas mà đôi găng tay bây giờ như đã được gỡ bỏ phong ấn hoàn toàn vậy, sức mạnh cũng như ma lực bao quanh chúng không ngừng tăng lên, ngay cả chủ thể đang bị chiếm hữu cũng không ngừng được tiếp thêm ma lực.

Mọi thứ gần như đã đi vào ngõ cụt với nhóm Kouta vậy, vì dù có cố gợi nhớ lại ký ức của Kou đi chăng nữa thì cũng chẳng thể làm gì được, cậu ta vẫn tiếp tục tàn phá và liên tục đấm ra những làn sóng ma lực hủy diệt vào nhóm Kouta khiến cả 3 phải vô cùng vất vả khi né chúng.

"Chết tiệt, đành phải chiến đấu để giúp cậu ta lấy lại quyền điều khiển thôi.." – Kouta

"GRAAAAAA.."

"Tch.."

*KOOOONNNN*

*DDOOOOONNN*

Đưa ma lực vào thanh kiếm trên tay Kouta liền lao đến bằng Holy Dash rồi tung kiếm vào người Kou, đường kiếm bổ xuống của cậu quá dễ để đoán ra và nó đã ngay lập tức bị chặn lại thậm chí Kou không cần phải tốn nhiều sức lực để chặn nó, cậu ta chỉ đơn giản đưa cánh tay trái của mình lên rồi chặn nó.

Thế nhưng mục đích của Kouta không phải thế, cậu chỉ muốn đường kiếm của bản thân chạm vào được Kou để Light Target có thể hoạt động, chính vào khoảng khắc Light Target kích hoạt Kouta vẫn chưa kịp tiến hành bước thứ 2 của mình, thì cậu đã bị Kou cho một đấm đau đớn vào bụng khiến cậu văng đi như tên bắn rồi ngã dài xuống đất cùng phần đất bị biến dạng và lớp khói bụi.

"GRAAAAAA"

Cơn đau đớn từ chính nổi hận thù của đôi găng tay đã chiếm lấy cơ thể cậu và càng khiến cậu chìm sâu hơn vào thù hận và tuyệt vọng, dù Kou có liên tục chống lại nó đến đâu thì thứ cậu nhận lại chỉ là sự đau đớn đến tột cùng, cứ mỗi lần đau là mỗi lần cậu lún sâu hơn vào tuyệt vọng, cứ như thế cơn bão ma lực quấn quanh cậu chẳng thể nào biến mất được.

*DOOOOOOOOMMM*

Nó thậm chí còn trở nên dữ dội hơn và khiến cậu trở nên nguy hiểm hơn cả trước, cậu đấm xuống mặt đất khi không kiểm soát được bản thân, hành động đó đã vô tình thổi bay hết tất cả mọi thứ trong khu vực, nhưng nó lại không thể thổi bay được nổi hận thù của chính cậu.

"[Element Choose – Ice] – [Freeze]"

Với sức mạnh được cường hóa Kae đã đóng băng toàn khu vực xung quanh bao gồm cả Kou trong đó, dù có bị đánh bay đi rồi kết quả là vô số vết thương trên người đi chẳng nữa thì Kouta vẫn quyết sẽ cứu cho bằng được Kou.

Đối với cậu Kou còn hơn cả một người bạn thông thường, từ khi đến thới giới này cậu đã xem Kou như là một thành viên không thể thiếu trong gia đình rồi, dù có gặp nhiều khó khăn và thử thách thì Kou vẫn là chiếc khiên hứng chịu mọi thứ cho tất cả và cũng vì thế cả 3 đã có thể tiến xa đến thế này.

Và cũng vì thế dù có bị thổi bay bao nhiều lần hay bầm dập hết cả người thì Kouta, Kae và Yukine đều vững tâm rằng sẽ đưa Kou quay lại với chính mình.

Thế nhưng thực tại lại luôn là thứ đáng ghét nhất, chỉ với một cái gồng mình tất cả lớp băng trói chặt Kou đã bị thổi bay không chừa lại vết tích gì, nhưng khoảng khắc đấy cũng là khoảng khắc Heaven Twister của Kouta cũng vừa đến nơi.

"GRYAAAAAAA."

*SLAASSHHH*

*SLAASSHHH*

*DOOONNNN*

*KOOONNNN*

*DOOOOONN*

Cơn lốc đã lập tức hất tung Kou vào không trung, chớp lấy cơ hội đó Kouta đã nhanh chóng sử dụng Light Slash và Speed Slash trên không trung, liên tục kết hợp với Light Target để lướt đi một cách tự do trên bầu trời, những đường kiếm đang dần có dấu hiệu hiểu quả hơn thấy rõ.

Ngoài hiệu ứng từ Light Target, Kouta còn được Yukine buff thêm Speed Buff và Attack Buff lên người nên lượng sát thương cậu ta gây lên Kou là một con số vô cùng lớn.

*DDOOOOOOOMMMM*

Kae đã lập tức chuyển dạng sang Electric rồi nhanh chóng tạo ra một quả điền cầu với hình thái tiểu hành tinh như đòn kết thúc, hiển nhiên Yukine cũng không quên sử dụng Debuff lên Kou và Magic Buff lên Kae.

Kouta lập tức lui về khi tiểu hành tinh gần như chạm vào cả 2, ngay khoảng khắc cậu lui về tiểu hành tinh đã thành công đâm thẳng vào Kou rồi phát nổ, sóng xung kích hủy diệt mọi thứ rồi để lại một màn sương khói bụi che mắt tầm nhìn cả bọn.

Nhưng chưa kịp ngơi nghỉ thì họ đã một lần nữa bị cuốn vào cuộc chiến, từ trong đám khói như một đầu xe lửa đang lao đi với vận tốc gần như vô lí đã bất ngờ lao thẳng về phía Kouta.

"GOHHHHHHHHH.."

*DOOOOOOOOONNNNN*

"GGGGAAAAAAA.."

Thấy được đầu tàu hỏa nguy hiểm đấy Kouta đã lập tức phản ứng rồi dùng Light Wall để che chắn cho cả bọn, vì biết chắc rằng chỉ với Light Wall của Kouta thôi thì vẫn chưa đủ để ngăn đầu tàu hỏa nguy hiểm đó lại được, nên Kae đã nhanh chóng bồi thêm vô vàn Barrier dày cọm cản đường tiến của Kou lại.

Lập tức Buff Defense và Magic Resist lên cả 2 rồi dựng lên kết giới vững chắc che chắn Kouta lại, song, Kou đã làm cho mọi thứ trở nên vô nghĩa bằng cách xuyên thủng hết tất cả rồi ngay tức khắc tông thẳng vào cả bọn.

"Koha.. sao.. cậu ta lại mạnh đến thế chứ?"

Mỗi người văng đi một nơi với người đầy vết thương lớn nhỏ, song, cả bọn cũng không khỏi ngạc nhiên khi thấy được thân thể của Kou đang trong tình trạng không khác gì bản thân.

Điều đó chứng tỏ rằng đòn tấn công của họ đã có tác dụng với cậu, nhưng cái thứ điều khiển Kou lại mặc kệ nó hay nói đúng hơn là thứ đó không hề cảm thấy đau đớn, cho nên dù cơ thể cậu có gào thét trong đau đớn, đổ máu như sông suối, bầm dập đến mức không thể di chuyển thì thứ đó vẫn sẽ ép cậu chiến đấu cho đến hơi thở cuối cùng.

Phát hiện ra điều đó cả 3 người không khỏi bất ngờ đi cùng với bực tức thứ đang lấy cơ thể bạn họ ra để vô tư điều khiển như thế.

"Chết tiệt.. dám lấy cơ thể Kou ra để thỏa mãn thù hận của mình.. ta sẽ không tha thứ cho ngươi vì đã làm thế với cậu ấy đâu." - Kouta

"Bình tĩnh đã nào Kouta, tớ biết là cậu rất bực tức nhưng hãy suy nghĩ kỹ trước nào, không thì cậu chỉ làm Kou cảm thấy tệ hơn thôi." - Kae

Cái cảm xúc mang tên giận dữ gần như đã chiếm lấy Kouta và khiến cậu mất tự chủ rồi xông lên, nhưng trước khi Kouta kịp làm vậy thì Kae đã nhanh tay kéo cậu quay lại rồi.

"Cậu nói đúng.."

Dù có đôi chút không muốn chấp nhận cho lắm nhưng sau khi suy xét vào tình hình hiện tại thì cậu đã phải đồng ý với Kae, hiện tại vì một số lý do mà Kou đã ngừng di chuyển và vẫn chưa có động tĩnh gì đặc biệt Yukine đã tận dụng cơ hội đó để trị thương cho cả nhóm và chuẩn bị cho trận chiến tiếp theo.

"Tớ nghĩ chúng ta nên nhắm vào đôi găng tay đấy rồi phá hủy nó thì tốt hơn, nếu trường hợp xấu nhất là chúng không thể bị phá hủy thì chúng ta buộc phải cắt đứt đôi tay của Kou nếu thật sự muốn cứu cậu ấy.." - Kae

"Khoan đã.. cắt sao? , cậu đang đùa đúng không? Làm sao tớ có thể cắt lìa tay của Kou ra được cơ chứ?" - Kouta

"Tớ chỉ bảo là tình huống tệ nhất thôi mà, hơn nữa nếu thật sự mọi chuyện diễn ra theo đúng những gì tớ nói thì cậu có ý kiến nào hay hơn không?" – Kae

"Tớ.." - Kouta

"Hay là cậu thật sự muốn Kou phải chịu cảnh ngộ bị mất đi sự tự do như thế?" - Kae

"Hiển nhiên là không rồi, nhưng.. lỡ như sau khi cắt ra rồi cậu ta chết đi vì mất máu quá nhiều thì sao?" - Kouta

"Đừng lo về chuyện đó chúng ta đã có Yu-chan ở đây rồi, Yu-chan vẫn còn đủ ma lực để trị thương cho Kou sau khi mất cánh tay chứ?" - Kae

"Uhm vẫn đủ, tớ sẽ cố gắng chừa ma lực lại hết mức có thể để trị thương cho cậu ấy." - Yukine

"Vậy trông chờ hết vào cậu." - Kae

"Cứ giao việc đó cho tớ." - Yukine

"Còn về Kouta cậu ta sẵn sàng tâm lí để làm điều đó chưa?" - Kae

"Tớ.." - Kouta

"Đây không phải thời gian để mà do dự đâu, Kou sắp.." - Kae

*DOOOOOON*

Không còn đứng yên một chỗ nữa Kou đã bắt đầu phát ra tiếng nói của mình, quả đấm cậu tung ra thậm chí còn kinh khủng hơn tất cả những quả mà cậu đã tung từ đầu đến giờ, nó vô tình cắt ngang lời Kae rồi phá tan mọi thứ.

Cả bọn đã suýt soát thoát được nhờ sự phản ứng nhanh nhạy và Holy Dash của Kouta.

"Tớ.. không muốn thấy Kou phải chịu đưng như thế nữa.. nên tớ chắc chắn đã sẵn sàng rồi." - Kouta

"Tốt lắm, giờ thì bắt đầu thôi [Ring of Fire. ]" - Kae

*KKOOOOONNN*

Lập tức dùng [Ring of Fire] để khống chế di chuyển của Kou lại, Kouta nhân cơ hội đấy rồi lao đến tiếp cận Kou trong tích tắc, với mục tiêu đã được đề ra cậu lập tức dùng Holy Sword đã được tích tụ sẵn rồi chém thẳng vào đôi găng tay của Kou.

"Tch.. cứng thật."

"GOOOOHHHHHHH."

*DOOOOOOONN*

*DOOON*

*DOOONNN*

Gồng mình thoát khỏi sự khống chế cậu xoay người khiến Kouta mất cân bằng rồi tung cước khiến Kouta lao đi một khoảng khá xa, chưa kịp chạm đất thì cậu đã bồi thêm cú thứ 2 khiến Kouta lao thẳng lên không trung trong đau đớn, trên không trung Kou đã không thèm đuổi theo rồi tặng Kouta một đòn sóng ma lực trực tiếp vào người.

*DOOOOOOOOOOOONN*

Ọc máu trọng thương nghiêm trong, cơ thể chằn chịt vết thương, lượng máu đổ ra không đếm xuể, nhưng nó vẫn chưa đủ để thứ điều khiển Kou cảm thấy thỏa mãn, ngay cái giây phút Kouta đã gần như mất đi ý thức trên không trung Kou đã một lần nữa xuất hiện rồi dùng đòn quật của mình quật Kouta thẳng xuống mặt đất.

"Ch-.. ết.. ti.. đau.. quá.. nh-.. ưng.. ta sẽ.. không bỏ cuộc như thế đâu."

Phần đất bị biến dạng hoàn toàn sau cú va chạm, khói bụi nghi ngút máu phun ra tung tóe nhuộm đỏ cả phần đất xung quanh, mặc cho sự đau nhói của cơ thể cậu vẫn gượng dậy để tiếp tục chiến đấu, nhưng tệ thay cánh tay trái của cậu đã không sử dụng được nữa, nó đã hoàn toàn gãy vụn sau cú va chạm khi nãy rồi.

"Thế đã là gì cơ chứ, 1 cánh tay bị gãy thôi có đáng là bao chứ."

Sự quyết tâm đã che mờ cơn đau mà cậu phải chịu, ma lực bắt đầu tập trung trên thanh kiếm của cậu, cậu đang bắt đầu tích ma lực để thực hiên một đòn quyết định để cắt phăng đôi tay của Kou đi, vì cậu biết rằng bản thân không thể chiến đấu được lâu được nữa.

Cậu không muốn Yukine phải chữa thương cho cậu vì cậu muốn để dành nó lại cho Kou, người bạn thân sắp bị cậu cắt phăng đôi tay quý giá.

"GRRYOOOOOO."

"[Fire Storm] – [Flame Spear] – [Flame Sword]"

*DOOOOMMMMMM*

Kae không ngừng cast spell vào Kou bằng mọi nỗ lực mà cô có, dù cô có cố gắng đến mức nào đi nữa thì ma pháp của cô vẫn chưa thể chạm vào người Kou, cứ như cậu đã hoàn toàn trở thành một người hoàn toàn khác lúc trước vậy.

Không những trở nên nhanh hơn mà cách di chuyển của cậu cũng trở nên khó đọc hơn trước đó, không dừng lại ở việc di chuyển sức mạnh và khả năng phản xạ cũng đã được tăng cao sau khi bất động một lúc lâu.

Liên tục dùng không bộ trên bầu trời trên cao để né đi hoàn toàn ma pháp của Kae, song, cô đang tuyệt vọng ngăn cản Kou tiến lại gần Kouta đang bị thương trầm trọng, Yukine thậm chí đã dùng Barrier của mình để hạn chế cũng như tạo đường đi cho Kou đi vào ma pháp của Kae.

Nhưng mọi thứ đã trở nên vô vọng khi mọi nỗ lực đều bị một đấm của Kou phá nát, ma pháp, tường chắn hay bất cứ thứ gì đều bị thổi bay.

"CHẠY ĐI KOUTA!"

"Ha.. h.. ha.."

Dù rất muốn nhưng cơ thể cậu không thể cử động linh hoạt được nữa, cậu không thể phản ứng trước đòn tấn công gần như vô lí đấy của Kou được, thế nhưng trong tình cảnh tuyệt vọng đấy một chuyện bất ngờ đã đột ngột xảy ra, không hiểu vì sao mà Kou đã đột nhiên dừng lại ngay trước Kouta trong tích tắc.

*DOOOOOO*

"Ha.. K-ou.. ta.. hãy mau.. ra tay.. kết liễu tớ.. đi.. tớ không thể chịu đựng.. được lâu.. h-ơn.. n.. ữa đâu.."

Trong khoảng khắc quả đấm của Kou đã gần như chạm vào mặt Kouta thì nó đã bất ngờ dừng lại và triệt tiêu hoàn sóng xung kích lẫn ma lực, cậu đau đớn van xin Kouta mau chóng kết liễu chính mình thế nhưng Kouta một người xem trọng chính nghĩa và tình bạn hơn ai hết sẽ không bao giờ làm được điều đó..

"Sao cậu lại nói thế hả? , giết cậu sao? , đừng có đùa tớ chỉ cần cắt lìa cánh tay cậu ra thôi đúng không?"

"Như thế không có tác dụng đâu.. vì nó đã hoàn toàn xâm nhập vào trong cơ thể tớ rồi.. giờ chỉ còn cách kết liễu tớ thôi.."

"Không! Tớ sẽ không làm thế, cậu đừng có đùa với tớ."

"Làm ơn đấy Kouta.. tớ.. không muốn làm đau bạn bè thêm nữa.."

Dòng lệ chảy dài trên đôi má 2 người, cả 2 đều không muốn làm đau những người thân thiết đối với mình, nhưng làm đau đã khó thì đừng nói đến chuyện ra tay kết thúc cuộc sống của bạn mình làm gì, Kouta cay đắng không muốn chấp nhận hay ra tay, cậu siết chặt nắm tay đang cầm thanh kiếm đến mức máu đã chảy ra.

Song, chứng kiến Kou đau đớn van xin cậu như thế khiến Kouta phải đấu tranh với rất nhiều ý nghĩ khác nhau trong tâm trí mình, mình không thể giết câu ta, mình phải giải thoát cho cậu ta, nhưng như thế thì Kou sẽ chết mất, nhưng nếu không làm thì ai làm đây? , mọi thứ dần đi vào bế tắc, nhưng Kou đã làm nó thay cho cậu..

"KAA.."

"H-ể?"

Kou đã dùng đôi chân của cậu đẩy mũi kiếm của Kouta lên rồi lập tức lao thẳng vào nó trong tích tắc, mũi kiếm đã xuyên thủng tim Kou khiến mọi thứ chìm sâu vào tĩnh lặng, cơn sốc ập đến Kouta ngay lập tức, cậu trợn mắt chứng kiến dòng màu đỏ tươi của chính người bạn cậu yêu quý nhất chảy dài trên cánh tay cậu, quá sốc không biết phải nói gì hay chính bản thân cậu không thể cơn đau đến từ trái tim và sự nghẹn lại của cổ họng làm cậu không thể suy nghĩ hay phát ra tiếng nói được.

"Xem ra đến.. ka.. đây thôi.. n-.. hỉ.. tớ giao.. Kae và Yukine lại cho.. cậu đấy Kouta.."

"C.. cái.. gì chứ.. hãy nói với tớ đây không phải là sự thật đi.. tại sao cậu phải chết cơ chứ.. Kou?"

Những giọt lệ nhanh chóng làm nhòe đi đôi mắt cậu rồi lăn đều trên đôi má phía dưới, cậu đau đớn đến tột cùng, sự đau đớn đó làm cho những giọt lệ này không thể ngừng rơi được..

"Đ-ừng.. khóc.. thế chứ.. tớ có để lại.. ka.. thứ này.. cho cậu.. hãy sử dụng nó mà sống sót và bảo vệ.. ka.. tất cả mọi người nhé.."

"Hể.."

Nguồn ma lực của Kou đột ngột truyền thẳng vào người Kouta đi cùng với nó là những hạt sáng kì lạ bao trùm lấy cậu, nhưng chính Kouta đã không nhận biết được rằng nhờ nó mà cậu đã thức tỉnh được một hình thái mới hay còn gọi là một skill mới cũng được, [Breaking Power – Blessing Form. ] nó là skill mà cậu đã được Kou trao cho, trong hình thái này mọi chỉ số của cậu sẽ được tăng vọt thậm chí vượt qua giới hạn vốn có, hơn nữa ma lực của cậu cũng sẽ tăng vọt lên một cách dữ dội, thậm chí cả tốc độ, độ cơ động và cả tốc độ phản ứng của cậu cũng được tăng lên một cách vượt bậc.

"Đó.. là.. thứ.. tớ đa cược.. haa.. với đôi găng tay này.. xem.. r-.. a t.. ớ đã thắng.. hãy.. s.. dụn.. nó.. ch.. tố.. nhé.."

Giọng nói càng lúc càng nhỏ dần rồi tắt hẳn cậu trượt khỏi thanh kiếm của Kouta rồi nhắm đôi mi đó lại vĩnh viễn, tuy cậu đã ra đi nhưng nụ cười hạnh phúc vẫn còn động lại trên môi cậu, không có một bằng chứng cụ thế nào nhưng chính lúc đó cả 3 đều đã nghe thấy một giọng nói thì thầm vào tay rằng "Tớ rất hạnh phúc vì được làm bạn với tất cả các cậu." Rồi biến mất.

"AAAAAAAAAAAAAAAA.."

Tim cậu đau nhói gần như muốn vỡ vụn, nước mắt không ngừng rơi ra khiến cậu gần như khô cạn, nổi đau từ thể xác chẳng là gì so với nổi đau tinh thần mà cậu phải gánh chịu, cả 3 đều cảm nhận cùng một xúc cảm giống nhau, nước mắt không ngừng rơi, cổ họng không ngừng thắt lại, tim không ngừng đau, hiện tại họ chỉ biết kêu gào và khóc trong đau đớn khi chứng kiến người bạn thân nhất của họ chết đi ngay trước mắt mà không làm gì được.

Chính trong ngày hôm đó Kouta đã nhận thức ra được rằng thế giới này khó khăn đến thế nào và những lời mà Chelto đã nói về cái chết ra sao, và cũng vì thế mà cậu đã hạ quyết tâm không thể để một ai quan trọng đối với cậu chết đi nữa, để làm được điều đó cậu đã hoàn toàn chấm dứt những suy nghĩ ngây thơ của mình rồi từ đó trưởng thành hơn đôi chút.

* * *
 
15 ❤︎ Bài viết: 153 Tìm chủ đề
Chương 102: Quỷ vương xuất hiện

Lacas đã bị đánh bại gần như tôi không thể tin được một người mạnh như hắn lại có thể tồn tại và đã thật sự bị chúng tôi đánh bại, hơn nữa đây chỉ mới là một thuộc hạ của tên Krad đó thôi, không biết rằng quỷ vương và tên Krad đó còn mạnh tới mức nào nữa?

Nhưng hiện tại tôi cũng không có thời gian để thắc mắc những chuyện như thế nữa vì dù Lacas có bị đánh bại thì cuộc chiến vẫn cứ tiếp diễn, số lượng Tywyll đang tăng lên từng chút một tuy đã vơi bớt bởi ảnh hưởng từ trận chiến giữa chúng tôi nhưng chúng vẫn còn quá đông.

Thật sự sẽ tốn rất nhiều sức lực và thời gian nếu muốn tiêu diệt hết bọn chúng.

Nhưng nói đến sức lực thì..

"Anh không di chuyển nổi nữa.."

"Em cũng vậy.."

Sau khi sử dụng World Rank tôi và Elei đều chịu chung một số phận, nằm bất lực trên đất và không thể di chuyển, tình trạng của Teria và Luce không tệ bằng tôi chí ít họ còn có thể di chuyển được, còn về phần ma lực thì tôi và Elei đã cạn sạch, 2 em ấy thì vẫn còn sau lần phục hồi khi nãy.

*DOOOOMMM*

*DOOONN*

*DOOOKANNN*

"Giờ mới để ý là chiến trường sôi nổi thật đấy.."

Nằm đây tôi mới có thể cảm nhận được dòng chảy của toàn chiến trường là như thế nào, những lưỡi kiếm ma lực liên tục chém ra xẻ đôi mặt đất cùng với vô vàn Tywyll, những luồng sáng bóng tôi liên tục chạy dọc chiến trường, chúng đi tới đâu các Tywyll đều biến mất và để lại ma thạch tới đó.

"Uhm.. neesan của Darling tuyệt thật.."

"Mn~Fael cũng đang làm rất tốt."

Không phủ nhận điều đó tôi có thể thấy được nhiều khu rừng chết chọc đã được mộc lên xung quanh rồi càn quét hàng tá số lượng Tywyll, hơn hết Fael còn sử dụng đến golem gỗ và bức tượng khổng lồ với hàng nghìn cánh tay trên đấy.

"Mà hình như đây không phải là bức tượng phật mà mình đã từng thấy nhờ.."

Bức tượng đó không phải là bức tượng phật nghìn tay ở kiếp trước của tôi, tuy trông rất giống nhưng thật sự thì lại hoàn toàn khác, nói sao nhỉ.. vì người được khắc trên bức tượng đó không khác gì Fael cả, à không phải nói là đích thực là cô ta mới đúng..

"Thật hết nói với cô ta luôn.."

"Mn~Fael hay thật nghĩ ra được ý tưởng này luôn, em cũng phải thử làm nó mới được."

Với ánh mắt lấp lánh đầy thích thú Teria đang thật sự đang dần bị ảnh hưởng từ Fael theo một hướng nào đó, hay đây chỉ là do sở thích của em ấy thôi nhỉ?

Pho tượng nghìn tay đó liên tục tung đấm rồi càn quét khắp chiến trường và nghiền nát mọi thứ trong khu vực, tôi có thể cảm nhận được người đứng trên đỉnh pho tượng đó đang nở một nụ cười cực kì thỏa mãn và đáng sợ..

Tìn tôi đi tôi hoàn toàn không có quen biết gì với cô ta đâu, chắc vậy..

"Vậy chúng ta có nên tham chiến không?" – Rey

Màu tóc của cơ thể Rey đã thay đổi điều đó cũng có nghĩa là Rey đã quay lại với cơ thể của mình, chắc Luce đã mệt sau trận chiến ban nãy rồi, cũng cực cho em ấy thật thôi thì cứ để em ấy nghỉ ngơi đi vậy.

"Dù rất muốn nhưng có lẽ anh và Elei không còn sức để chiến đấu tiếp nữa rồi ha.. ha.."

"Ngươi trông thảm thật đấy Chelto."

Rio đột ngột bước lại gần tôi, không hiểu vì sao mà tôi lại cảm thấy vẻ mặt của cậu ta có chút thay đổi theo chiều hướng tốt đi thì phải, giống như cậu ta đang có chuyện gì đấy vui vậy.

"Chắc vậy, nhưng tôi vẫn còn chuyện để làm nữa nên không thể hỏi thông tin giúp cậu được rồi, chắc cậu cũng không giúp tôi giết sạch bọn chúng được đâu nhỉ."

Nói vậy thôi chứ tôi cũng muốn cậu ta giúp tôi lắm chứ, nhưng với cái tính cách đó của Rio thì có lẽ tôi đang nằm mơ giữa ban ngày rồi, hay chỉ là tôi nghĩ vậy.

Cậu ta chỉ cười mỉm một cái rồi giương thứ vũ khí quen thuộc của mình lên trời, trên bầu trời đột ngột xuất hiện một ma pháp trận khổng lồ bao bộc toàn bộ chiến trường phía dưới.

*DOOKAN*

*DOOOOONNN*

*KAAAANN*

*DOOOKANNN*

Nồng súng đột ngột khai hỏa một tia beam ma lực khổng lồ đột ngột lao thẳng vào bầu trời trên kia rồi va chạm với ma pháp trận phía trên trong nháy mắt, ma pháp trận như đã hấp thụ hoàn toàn phát súng rồi chuyển hóa nó thành một dạng khác.

Từ ma pháp trận trên không vô vàn tia beam năng lượng đen kì lạ đột ngột rơi xuống rồi lao đến Tywyll khắp chiến trường, những tia beam đen kì lạ đó len lỏi mọi ngốc ngách trên chiến trường rồi xuyển thẳng qua từng Tywyll một khiến chúng biến mất rồi để lại rất nhiều ma thạch rải rác khắp nơi trên chiến trường phía dưới.

Mọi người không riêng gì tôi đều ngơ ngát chứng kiến cái cảnh tượng kì lạ mà hùng vĩ đấy, tất cả đều sốc đến tột độ khi chưng kiến từng Tywyll một bị tiêu diệt và biến mất, cứ thế rồi dần dần không còn một Tywyll nào xuất hiện nữa.

Tất cả Tywyll đã bị diệt sạch không còn dấu vết chỉ trong vòng vài giây hay vài phút ngắn ngủi, quả không hổ là người được mệnh danh là mạnh nhất nhân loại nhỉ..

"Được rồi, tất cả đã bị xóa sạch, giờ thì ngươi nói cho ta biết cách thức được rồi đấy."

Uhm giờ thì tôi chính thức rơi vào tình thế hiểm nghèo mất rồi, sau nhừng ấy chuyện tôi không thể nói cho cậu ta biết rằng bản thân vẫn chưa tìm ra được cách thức mà chỉ đang trong giai đoạn tìm hiểu thôi được..

"Mình nên làm gì đây? Có nên láy sang chuyện khác hay kéo thêm thời gian không đây?"

"Uhm cậu là Rio đúng không nhỉ?"

Trong khoảng khắc bối rối đấy Elei đã đột ngột lên tiếng thay tôi trong khi bản thân vẫn còn đang suy nghĩ ra cách giải thoát.

"Hừm.. cô là?"

"Tôi là Elei cũng là vợ chưa cưới của Darling."

"Hồ.. vậy ngươi muốn gì ở ta?"

"Tôi sẽ trả lời thay Darling về cái cách thức để giải thoát cho cô gái trong chiếc súng đó."

"Bằng cách nào cơ?"

Rio đột ngột trở nên sốt sắng hơn bao giờ hết, tôi thật sự không ngờ một người như Rio lại có thể có một hành động như vậy, quả nhiên cậu thật sự rất quý người con gái đó nhỉ..

Nhưng làm sao Elei lại có thể biết được việc đó nhỉ? , tôi đã bao giờ nói cho em ấy biết đâu, khi Stella kể tôi nghe thì Elei cũng chẳng có mặt ở đó hay lại là do Wit nhỉ? , mà quan trọng hơn hết là bằng cách nào mà em ấy lại tìm ra cách thức hồi sinh cô gái đó được cơ chứ?

"Đúng là chúng tôi có cách nhưng hiện tại vẫn chưa thực hiện được."

"Tại sao?"

Rio ngay lập tức tỏ ra thất vọng trước câu nói của Elei, tuy thất vọng nhưng cậu vẫn chưa hoàn toàn suy sụp và mất đi hết hi vọng vì ánh mắt của cậu đã nói lên mọi thứ rồi.

"Thứ nhất chúng tôi vẫn chưa tìm được thứ quan trọng đó, thứ 2 là cuộc chiến vẫn chưa hoàn toàn kết thúc thế nên mong cậu hãy hiểu và đợi chúng tôi."

".. Hiểu rồi.. dù gì thì ta cũng đã tìm kiếm cách thức qua nhiều năm rồi thế nên đợi thêm vài năm nữa cũng chẳng hề gì, chí ít thì ta cũng đã tìm ra được một tia hi vọng."

Bằng một cách nào đấy Elei đã thành công khiến Rio phải chấp nhận và giải thoát cho tôi khỏi cái tình thế nguy cấp đó, sau đó em ấy đã nhìn sang tôi với vẻ mặt tươi cười như muốn nói "Darling nợ em lần này đấy, nhớ phải tìm ra được cách thức và thưởng cho em đấy nhé." Vậy.

"Ha.. ha.. quả nhiên là em ấy không có cách nào thật, nhưng thật sự thì em ấy đã cứu mình một bàn thua trông thấy đó chứ.."

"Gư.. Cái thứ ma lực gì thế này?"

Trong khoảng khắc gần như êm đẹp thì chúng tôi lại một lần nữa bị kéo về cái thực tại khó khăn, một làn sóng ma lực đột ngột bùng phát trên bầu trời gần nơi chúng tôi đang nghỉ ngơi.

Hơn cả thứ ma lực đấy là cái áp lực từ thứ sát khí kinh khủng mà thứ bí ẩn đó tỏa ra, nó chèn ép hết mọi nơi trên chiến trường một cách nhanh chóng, nếu có thể nói thì mức độ của nó có thể sánh ngang với Rio luôn ấy chứ.

Nó thật sự khiến tôi phải dè chừng và cảm thấy có chút sợ hãi, nhưng tôi đã từng chứng kiến và cảm nhận nhiều thứ đáng sợ khiến tôi không còn chịu ảnh hưởng nhiều như lần của Rio, hay chỉ đơn giản là tôi đã trở nên mạnh hơn nhỉ? , Mà cũng chẳng sao vì thứ mà tôi phải đối mặt là một thứ cực kì đáng sợ đến chẳng ngờ mà tôi lại chẳng thể tiếp tục chiến đấu được nữa, tình hình thật sự đang rất tệ đây..

"Hắn ta là?"

Tôi cố gắng ngồi lên rồi nhìn về hướng luồng ma lực khổng lồ đó phát ra, hiên nhiên thứ ma lực đột ngột xuất hiện đó không thể là từ một con người bình thường được, chủ nhân của ma lực khổng lồ chính là một quỷ nhân với sắc thái của một vị vua đang lơ lửng trên bầu trời trên cao.

"Hừm.. là quỷ vương à."

"Gì cơ? , quỷ vương á? , sao hắn lại ở đây? , cậu có chắc về điều đó không thế Rio?"

"Ta chắc chắn hắn ta là quỷ vương vì dù sao thì ta cũng đã từng gặp qua hắn một lần rồi."

"Không thể nào.."

Tôi không biết phải phản ứng ra sao với cái sự thật kinh khủng này nữa, quỷ vương đột ngột xuất hiện còn tôi thì chẳng còn sức lực để chiến đấu thêm nữa..

"Chuyện này thật sự tệ rồi đấy Darling.."

"Anh không phản đối, với tình trạng hiện giờ thì.."

"Mn~chúng em sẽ bảo vệ anh và El-chan nên hãy cứ yên tâm mà nghỉ ngơi đi."

"Đúng đấy Chelto, anh và Elei-nee đã làm đủ rồi giờ là lúc chúng em bảo vệ cả 2 người."

Dù 2 em ấy có nói thế thì cả 2 cũng đã tơi tả không kém gì phần chúng tôi rồi, với tình trạng hiện giờ thì cả 2 thật sự chẳng thể thể thắng nổi được đâu..

Nhưng khi chứng kiến cái ánh mắt tràn đầy ý chí đó của họ khiến tôi không thể nào mà nói ra những lời khiến họ thất vọng được..

"Vậy sao.. thế thì nhờ hết vào bọn em đấy, nhưng nhớ không được liều mạng đấy nhé."

"Vâng." x2

"Xem ra ta lại phải ra tay giúp đỡ thêm lần nữa rồi, nhớ phải trả công cho ta thật xứng đáng đấy, ngươi cũng biết ta muốn gì rồi đúng không?"

"Uhm chắc chắn rồi."

"Thế thì tốt."

Rio lập tức vào trạng thái chiến đấu rồi bước nhẹ tới vài bước và sẵn sàng chiến đấu với quỷ vương bất cứ lúc nào.

Thật mừng vì có được sự giúp đỡ của cậu ta, không thì tôi thật sự chẳng biết phải làm gì nữa..

"Bọn con người các ngươi sao không ở yên đấy mà chịu chết đi chứ? , sao lại cứ phải phá hỏng kế hoạch của ta từ cái này đến cái khác thế hả?"

"Đó không phải là việc của ngươi quỷ vương ạ."

"Hừ.. Black Wanderer sao? Một kẻ như ngươi tại sao lại can thiệp vào chuyện của ta thế hả?"

Quỷ vương tức giận trước Rio khiến cho sát khí của hắn càng trở nên dữ dội hơn, thế nhưng nụ cười vẫn không rời khỏi gương mặt của Rio, cậu vẫn giữ được sự bình tĩnh rồi đáp trả bằng thứ sát khí còn dữ dội hơn nữa.

2 luồng sát khí đột ngột va chạm vào nhau vô tình tạo ra một cơn bão dữ dội làm rung chuyển hết mọi thứ, song, không biết vì lý do gì hay chỉ là do Rio cố tình làm thế mà ảnh hưởng từ cơn bão lại không thể chạm đến chỗ chúng tôi.

"Kinh thật.."

"Rốt cuộc thì ngươi vẫn chọn làm kẻ thù của ta thay vì đồng minh à, tốt thôi ta sẽ giết ngươi rồi sau đó quét sạch tất cả mọi thứ luôn."

"Hừm.. có giỏi thì cứ đến đây ta luôn sẵn sàng đón tiếp."

Thế nhưng tất cả đều không biết một điều rằng việc quỷ vương đến được đây và số lượng Tywyll bất thường đều nằm trong sự sắp xếp của Krad, nhưng đây vẫn chưa phải là mục đích thật sự mà hắn nhắm đến..

* * *
 
15 ❤︎ Bài viết: 153 Tìm chủ đề
Chương 103: Krad lộ diện

Khi trận chiến đã gần như diễn ra bất cứ lúc nào thì Rine-neesan và Fael đã kịp lúc hợp mặt với chúng tôi, ngoài 2 người đó ra thì vẫn còn có người thứ 3 trong đó nữa, không biết có thể gọi cô ta là người không nữa vì dù sao thì cô ta cũng là một quỷ nhân cơ mà.

"Amuka-sama!"

Quỷ nhân mà tôi đang nói đến chính là Kristell, sau khi nhận thấy quỷ vương từ xa cô ta đã mừng rỡ rồi vội vã lao đến chỗ của quỷ vương đang lơ lửng.

Cơ mà không nhắc thì tôi cũng quên luôn sự hiện diện của cô ta luôn ấy nhờ, từ lúc cả 3 chiến trường đột ngột hợp nhất lại thành một thì tôi đã không còn nhìn thấy cô ấy nữa rồi, không biết từ đầu đến giờ cô ta đã trốn ở đâu thế nhỉ?

*DOKAN*

Thế nhưng trước khi Kristell kịp đến nơi thì một phát súng đã đột ngột lao đến quỷ vương trong nháy mắt, song, người ra tay làm chệch đi đường đạn đó của Rio không phải là quỷ vương mà lại là một tên thuộc hạ ở phía sau hắn vừa mới đôt ngột xuất hiện.

"Tốt lắm Krad quả không hổ danh là cánh tay đắc lực của ta."

"Hừm cảm ơn ngài vì điều đó."

"Ngươi đã làm rất tốt, còn giờ hãy để ta trừng trị bọn con người láo xược này."

"Amuka-sama xin chờ đã thần có chuyện muốn báo cáo với người."

Nhưng những lời mà Kristell muốn nói lại không thể truyền tới được quỷ vương, vì một số lý do mà quỷ vương đã không thể nghe thấy được bất cứ lời nói nào của Kristell cả, do Krad đã giỡ trò hay chỉ là do quỷ xương đang tập trung ma lực vào khối cầu ma lực khổng lồ trên không trung nên không nghe thấy?

Dù là lý do nào cũng được vì Kristell đã không còn có cơ hội để lên tiếng lần hai nữa, trong khoảng khắc quỷ vương tập trung ma lực của mình Krad đã để ý đến Kristell và đã lập tức tiếp cận cô trong chóp mắt cùng với nụ cười tự mãn trên môi.

"Cô đang định làm gì đấy Kristell?"

Quá bất ngờ khi Krad đột ngột xuất hiện trước bản thân, Kristell đã bất ngờ giật thót rồi cố gắng chấn chỉnh lại tinh thần của mình.

"Tch.. còn phải hỏi nữa sao hiển nhiên là để báo cáo hành động mờ ám của ngươi rồi."

"Ho.. vậy xem ra cô cũng đã biết được ít nhiều rồi nhỉ, vậy thì xem ra ta không thể để cô gặp mặt quỷ vương được rồi."

"N-ngươi.. quả nhiên là vậy, tên khốn.. mau tránh ra để ta gặp ngài ấy."

"Dù ta có để ngươi đi đi nữa thì ngươi nghĩ quỷ vương sẽ tin tưởng những lời ngươi nói sao?"

"Cái gì?"

"Fu.. fu.. fu.. hãy chấp nhận đi, vì ngươi có làm thế nào thì cũng không thể thay đổi được lòng tin của quỷ vương dành cho ta được đâu."

"Chết tiệt.."

Dù có cắn rứt đi nữa thì Kristell vẫn chẳng thể làm được gì trước cái sự thật phũ phàng đó được, cô bực tức vì sự vô dụng của bản thân, cô bực tức vì dù có biết được sự thật thì cô vẫn không thể làm được gì, nhưng dù có là thế nhưng cô vẫn chưa bỏ cuộc, đơn giản là tất cả đã được thể hiện qua ánh mắt của cô hết rồi.

"Đã thế thì chính tay ta sẽ đánh bại ngươi tại đây."

"Hoh.. ngươi nghĩ bản thân có thể làm được điều vô lí đó sao Kristell? , nhưng cũng được thôi ngươi sẽ giúp ta giải trí cho đến khi thời điểm đó đến."

"Ngươi quá tự tin vào sức mạnh của mình đấy, được rồi ta sẽ khiến ngươi phải hối hận vì đã dám coi thường ta."

Từ cánh tay phải của Kristell đột ngột xuất hiện một chiến rìu còn to hơn cả thân hình của cô, nhưng bằng một cách thần kì nào đấy mà cô ta đã thực sự điều khiển được nó một cách cực kì nhẹ nhàng, đi đôi với cái chiến rìu đấy là một bộ giáp toàn thân đột ngột xuất hiện và bao bọc lấy Kristell.

Ma lực của cô ấy cũng đột ngột tăng vọt sau khi trang bị bộ giáp và thanh chiến rìu, không những là ma lực mà thứ áp lực mà cô tỏa ra cũng đã trở nên khác hẳn so với khi nãy.

Điều này đã khiến cho Krad có chút ngạc nhiên nhưng nhiêu đó vận chưa thể xóa đi nụ cười tự tin của trên môi hắn được.

"Trông cũng được đấy chứ, nào đến đây ta sẵn sàng đón tiếp."

"Không cần ngươi phải nhắc đâu."

*DOOOOONNNN*

Lập tức tiếp cận rồi giáng chiếc rìu to tướng xuống như một cơn địa chấn làm biến dạng cả mặt đất phía dưới, như chẳng coi chiến rìu đó ra gì Krad chỉ cần dịch sang một bên để né rồi dùng cánh tay ma lực của mình chưởng tới Kristell.

Cô suýt soát né được rồi lợi dụng lực né của bản thân để vung rìu vào Krad, hắn lập tức nhảy lên để né đòn song xung kích hủy diệt mọi thứ trong tầm rìu của Kristell, song, bởi vì cú nhảy lên đấy đã giúp hắn thoát khỏi sự hủy diệt của chiến rìu một cách gòn gạng nhất.

*DOOOOOOONNN*

Trong không trung hắn xoay người rồi tung cước vào người Kristell trong lúc cô không để ý, kết cục thì không thể lạ hơn được nữa cô lập tức bị đá bay đi trong đau đớn.

*DDDDOOOOMMMM*

Không cho Kristell kịp trở tay hắn đã lập tức tích tụ ma lực của mình vào lòng bàn tay rồi lập tức khai hỏa một đường beam ma lực khổng lồ hủy diệt mọi thứ vào người cô, cứ tưởng rằng mọi thứ sẽ diễn ra theo ý hắn nhưng Kristell lại không nghĩ vậy.

Nhanh chóng đứng lên sau đòn đánh đấy Kristell lập tức truyền ma lực của mình vào chiến rìu rồi bổ đôi tia beam ma lực đó thành 2.

"Đỡ lấy này tên khốn."

*DOOOOOOOMMMMM*

Từ cánh tay trái còn lại cô tập trung những hạt sáng ma lực xung quanh lại rồi đột ngột bùng phát ra thành nhiều mảnh nhỏ lơ lửng trên không trung, rồi chỉ trong nháy mắt những mảnh nhỏ ma lực đó đã bất ngờ lao đến Krad theo nhiều hướng khác nhau với một tốc độ gần như vô lí.

Krad lập tức phòng thủ bằng cách nén quả bom ma lực trong lòng bàn tay rồi thẩy nó xuống đất, quả bom lập tức phát nổ ngay khi chạm đất Krad đã lập tức rời khỏi tầm ảnh hưởng của quả bom, song, sức công phá của quả bom đã vô tình phá hủy toàn bộ những mảnh nhỏ ma lực đang lao đến của Kristell.

"Hừ.."

*DOOOKANNNN*

Lợi dụng khói bụi đang che đi tầm nhìn của Krad không biết từ lúc nào Kristell đã ở ngay phía trên hắn rồi, cô nhanh chóng bổ chiến rìu to tướng mang đầy sức hủy diệt xuống ngay nơi hắn đang đứng.

Cú bổ đó đã tạo nên cơn chấn động kinh hoàng sóng xung kích giật bắn, phần đất phía dưới bị biến dạng, mục tiêu của chiến rìu cũng đã lãnh trọn đòn bổ đó rồi văng đi, mặc dù Krad chắc chắn sẽ bị chẻ đôi khi lĩnh trọn đòn đánh thế nhưng bằng một cách thần kì nào đấy hắn đã cố tình thay đổi vị trí của mình rồi lợi dụng áp lực từ cú bổ để tránh khỏi kết cục bị bổ đôi.

"Quả nhiên là quỷ nhân được quỷ vương chấp nhận có khác nhỉ, ta thừa nhận ngươi thực sự rất mạnh nhưng cũng chỉ đến đó thôi."

*DOOOOOONNNNN*

Trong nháy mắt Krad đã lập tức tiếp cận lấy Kristell trong lúc cô vẫn còn đang bỡ ngỡ và bất ngờ trước sự xuất hiện của Krad, lợi dụng tình hình đó hắn đã lập tức xoay vòng rồi tung cước ma lực khiến cô lao thẳng lên bầu trời phía trên.

*DOOOOOOOONNNN*

Hắn lập tức đuổi theo trong nháy mắt rồi biến đổi thứ ma lực kì lạ của mình thành nắm đấm cùng với xung quanh là những thanh kiếm đang lơ lửng rồi lập tức giáng xuống người Kristell đang không có chút phòng bị nào.

"Kohaa.."

Ăn trọn đòn đánh khiến cô lao thẳng xuống đất trong đau đớn, lớp giáo bao bọc lấy cô cũng bị hư hại ít nhiều, những thanh kiếm đâm xuyên người cô khiến cô đổ máu không ngừng nghỉ, nhưng chỉ với vài vết thương như thế thôi thì vẫn chưa đủ để đánh bại được cô.

*DOOOOONNNNN*

Cô bực tức nhưng lại không mất đi lý trí, thay vào đó cô đã dùng thời gian này để nghĩ xem bản thân nên làm gì tiếp theo, cô chưa kịp làm thế thì Krad đã nhanh chóng xông đến bằng cú cước của mình, song, cô đã suýt soát đỡ được nó bằng chính chiến rìu của bản thân rồi hất văng Krad đi bằng toàn bộ sức lực của bản thân.

"Hừm vẫn còn trụ được cơ à, khá đấy."

"Ha.. ha.. nhiêu đây thì đã là gì cơ chứ."

"Ta biết rất rõ mạch ma lực nào là điểm yếu của quỷ tộc các ngươi, thế nên việc nhắm vào chúng cũng chẳng là vấn đề gì với ta, riêng ngươi cũng phải hiểu được việc một quỷ tộc bị cắt đứt mạch ma lực đặc biệt đó thì sẽ như thế nào rồi đấy."

"Thì quỷ tộc đấy sẽ không sử dụng được ma pháp được cho đến khi mạch ma lực đó phục hồi."

"Chính xác quả không hổ danh là tướng quỷ nhỉ, vậy ngươi cũng đã biết bản thân đang trong tình trạng gì rồi đấy."

Những thanh kiếm mà hắn ta đã tạo ra khi nãy đã nhắm chính xác vào mạch ma lực đặc biệt chỉ có riêng quỷ tộc có và cắt đứt nó, mạch ma lực này sẽ giúp quỷ tộc có thể quỷ hóa nhưng việc quỷ hóa cũng làm họ mất đi mạng sống của chủ thể sau khi sử dụng, ngoài quỷ hóa ra thì nó còn giúp cho chủ thể trở nên mạnh hơn mà không cần quỷ hóa, bằng cách tăng lượng ma lực và dòng chảy của mạch ma lực đặc biệt chủ thể đó sẽ được gia tăng sức mạnh trong một thời gian.

Thế nhưng khi nó bị cắt đứt thì cũng đồng nghĩa với việc quỷ nhân đó sẽ hoàn toàn không thể sử dụng ma lực được trong một thời gian cho đến khi nó hồi phục, song, việc cắt đứt nó cũng không phải là dễ dàng vì nó nằm ở 7 ví trí khác nhau trong cơ thể và mỗi quỷ nhân lại có những vị trí khác nhau nên rất khó xác định được nó.

Krad như đã bỏ qua được sự khó khăn đó và đã dễ dàng tìm ra mạch ma lực đặc biệt của Kristell vì hắn biết dù có thay đổi nhưng vị trí của từng người cũng chỉ tương tự nhau mà thôi, thế nên sau khi nghiên cứu qua nhiều năm và đã làm vô số thí nghiệm thì hắn cũng đã hiểu rõ mọi thứ về quỷ tộc.

"Hà.. hà.. nhưng thế thì đã làm sao chứ, ta vẫn có thể chiến đấu mặc dù không sử dụng được ma pháp nhưng ta vẫn có thể tung rìu, ta vẫn có thể di chuyển, nhiêu đó thôi cũng quá đủ rồi."

"Hà.. đúng là một tướng quỷ ngu muội mà, tốt thôi ta sẽ tiển ngươi một đoạn vậy, đừng trách ta nhé Kristell."

Trong khoảng khắc Kristell không còn nhiều sức lực để di chuyển nữa hắn đã bắt đầu tích tụ ma lực vào lòng bàn tay rồi bắn tia beam ma lực không lồ vào người cô, với tốc độ của cô hiện giờ thì dù có né thì cô vẫn không thể né kịp được.

*DOOOOOOOOMMMM*

"Cũng may là vừa kịp lúc đấy."

"Mấy người là?"

Khoảng khắc tia beam ma lực gần như đã chạm vào được Kiristell, chính lúc đó nổi tuyệt vọng cũng dần chiếm lấy tâm trí cô, cô đã cười trừ và hối hận vì bản thân quá yếu đuối, cô ray rứt đến tột cùng vì không cứu lấy được quỷ tộc thế nhưng vào lúc nổi tuyệt vọng đang chiềm ngập đấy cô đã được cứu sống bởi Rine, người đang ôm Kristell rồi di chuyển ra khỏi phạm vi của tia beam hủy diệt đấy.

"Đỡ lấy này Sunflower of Destruction."

*DOOOOOMMMMMM*

Bông hoa hướng dương khổng lồ đột ngột xuất hiện giữa chiến trường rồi lập tức giải phóng tia beam năng lượng vào người Krad đang lơ là phòng thủ, ngạc nhiên trước tia beam hủy diệt đột ngột lao tới hắn không kịp phản ứng lại rồi ăn trọn tia beam hủy diệt đi cùng với vụ nổ ầm ĩ che đi mọi tầm nhìn của mọi người.

"Tôi là Rine là neesan của Chelto, em ấy đã nhờ tôi giúp đỡ cô tiêu diệt tên Krad đấy và đi cùng với một lời nhắn."

"Lời nhắn?"

"Đúng, nếu cô không thể tiếp tục chiến đấu được nữa thì hãy nghe kỹ và làm theo ngay và luôn, còn về phần Krad thì cứ để bọn tôi lo."

"Đau đấy con khốn!"

*DOOOOOOOONNNN*

Xóa sạch mọi thứ xung quanh bằng áp lực của mình hắn tức giận tích tụ lấy ma lực rồi chẻ đôi không khí lẫn phần đất phía dưới, Fael lập tức nhảy ra né đòn công kích trong gang tấc, đòn đánh đã để lại vết nứt không hề nhỏ trên mặt đất, ngoài mặt đất ra thì bông hoa hướng dương không lồ của Fael cũng đã cùng chung cảnh ngộ.

"Cái?"

*DONNN*

*DOOOONNNN*

*DOOOONNN*

*DOOOOOONNN*

Song, cô lại không cảm thấy sốc hay ngạc nhiên là mấy vì cô biết rõ sự cách biệt sức mạnh giữa 2 người nhiều đến mức nào, cô nhanh chóng dùng dây leo đột ngột nhô lên từ mặt đất rồi trối chặt cử động của hắn lại, từ đằng xa cô điều khiển bức tượng nghìn tay khổng lồ của bản thân đang chờ sẵn rồi liên tục đấm vào người Krad không ngừng nghỉ.

"Đủ lắm rồi đấy."

*DOOOOOOMMMMM*

Cứ nhứ hắn đã bùng phát sức mạnh thật sự của mình vậy từ bên trong cơn bão quả đấm đấy của tượng khổng lồ một vụ nổ ma lực có thể xóa tan mọi thứ đột ngột phát ra lấy hắn làm trung tâm, tuy nhiên người làm ra vụ nổ đó chính là hắn nhưng hắn lại không bị ảnh hưởng gì bởi nó vì bởi lẽ vụ nổ xảy ra chính là do sự bùng phát ma lực của riêng hắn mà thôi.

"GUA.. chết tiệt sao lại là lúc này cơ chứ.."

Sau khi vụ nổ ma lực càn quét mọi thứ xung quanh hắn đã lập tức khụy xuống cùng tiếng thở dốc của mình, thứ ma lực màu đen kì lạ liên tục bị rò rỉ ra ngoài rồi không ngừng gây nên sự đau đớn cho hắn, vẻ mặt đau đớn đó của hắn bây giờ cũng đủ để nói lên tất cả, cắn răng chịu đừng rồi vội vã nhìn sang hướng của quỷ vương như đang đợi chờ thứ gì đó vậy.

"Ku.. chết tiệt.."

Vụ nổ xảy ra quá bất chợt khiến Fael không kịp trở tay rồi kết cục là lãnh trọn vụ nổ rồi văng ra một khoảng khá xa Krad, cô đau đớn và mình đầy vết thương, cơ thể đau nhứt đi cùng sự nóng ran của vết bỏng cô cắn răng chịu đựng nó rồi một lần nữa đứng lên để tiếp tục chiến đấu.

"Cô hiểu rồi chứ, giờ thì đi mau, chúng ta không có nhiều thời gian đâu."

"Dù không thể tin được nhưng đành phải vậy thôi."

Sau khi nghe những gì mà Chelto đã nhắn cho cô Kristell đã lập tức hiểu ra và quay lại quỷ giới bằng con đường ngắn nhất ngay lập tức, dù có cướp đi khả năng sử dụng ma pháp đi nữa thì khả năng bay của cô vẫn còn đó thế nên việc cô có thể đến được quỷ giới hay không chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.

Còn về Rine chị ấy đã nhanh chóng rời khỏi nơi đó rồi quay lại giúp đỡ cho Fael ngay lúc đó.

"Các ngươi rất mạnh nhưng thật tiếc là mục đích của ta đã thành sự thật rồi."

"Cái gì chứ?"

Nhưng khi cả 2 kịp làm gì đó thì Krad đã mỉm cười rồi lập tức lao về hướng quỷ vương với một tốc độ kinh khủng.

"Hắn rốt cuộc đang có dự tính gì chứ?"

* * *
 
15 ❤︎ Bài viết: 153 Tìm chủ đề
Chương 104: Bất ngờ tột độ

"Giỡn sao trời? , đây thật sự là sự thật sao?"

Tôi thật chẳng thể tin được nổi vào cảnh tượng trước mắt tôi là sự thật được nữa, vì nhìn cánh nào thì Rio vẫn là người nắm giữ cục diện trận đấu và hiện đang áp đảo quỷ vương về mọi mặt.

Trận chiến diễn ra khá sôi nổi khiến tôi vẫn không hiểu thật sự thì chuyện gì đã xảy ra nữa, thậm chí quỷ vượng còn không thể chạm vào được Rio lấy một lần, thay vào đó quỷ vương lại bị Rio cho nhiều phát súng vào người khiến bản thân bị thương khá nghiêm trọng.

Nếu phải nói thì sức mạnh của quỷ vương còn thua xa Lacas nữa, tôi có cảm giác như quỷ vương vẫn chưa thật sự tung ra hết tất cả sức mạnh của mình thì phải, hay chỉ là do Rio quá mạnh để quỷ vương có thể địch lại?

Nhưng dù là gì thì cái thứ ma lực mà tôi cảm nhận lúc ban đầu không thể nào sai được, chắc chắn quỷ vương vẫn còn giấu đi sức mạnh bí ẩn nào đấy và chưa phô bài ra hết đây mà thôi.

"Gì thế này quỷ vương, ta không nhớ là ngươi lại yếu đến thế đâu?"

"Ka.. ka.. ta chỉ đang khởi động tí thôi vì cũng đã lâu rồi ta không chiến đấu nên mới tạo cho ngươi cơ hội mà thôi, từ giờ xem ngươi còn có thể giữ được cái vẻ mặt phách lối được bao lâu nào Black Wanderer."

"Có giỏi thì cứ đến đây quỷ vương."

Không chờ đối phương ra tay trước làm gì cả 2 đã lập tức lao thẳng vào nhau như 2 người đã biết trước rằng chắc chắn đối phương sẽ làm gì tiếp theo vậy.

*DOOOOOOOONNNN*

*DOKANNN*

*DOKANNN*

Quỷ vương tập trung lấy ma lực của bản thân rồi lập tức xẻ đôi phần đất phía dưới ngay khi tiếp cận được Rio, phần đất đã làm mục tiêu thế mạng cho Rio khi cậu dễ dàng né đươc đòn công kích của quỷ vương bằng cách xoay vòng trên không trung rồi đáp trả lại bằng nhiều phát súng khác nhau.

Quỷ vương nhanh chóng lách người sang 2 bên một cách cực kì vội vã để né những đường đạn lách léo còn nhanh hơn cả ánh sáng đấy của Rio, song, không chỉ dừng lại ở đó quỷ vương đã lập tức đáp trả lại bằng đòn cắt ma lực trên không trung trong khi né đòn vào Rio.

*DOKKAN*

*DOKAN*

"Koha!"

Rio trông chẳng hề để tâm đến chuyện đó làm gì cả, cậu dùng chính khẩu súng của mình thành một bộ phản lực giúp cậu dễ dàng di chuyển trên không trung và dễ dàng né đi vết cắt như không có gì ở đó vậy, hoàn thành một loạt những động tác yêu cầu nhiều kỹ thuật chiến đấu cực kì cao, cậu đã thành công tiếp cận được quỷ vương trong tích tắc rồi cắt nhát dao kiếm kỹ từ dưới lên vào người quỷ vương trong khoảng khắc.

Thậm chí như thế vẫn chưa đủ đối với cậu, sau khi khiến quỷ vương phải đổ máu cậu nhanh chóng lùi về sau để giữ khoảng cách khỏi cơn thịnh nộ của quỷ vương, nhưng đó không phải là ý định ban đầu của cậu, quan sát thấy cơn bão ma lực xung quanh quỷ vương đã có phần vơi bớt cậu lập tức phi mũi dao của mình vào vai trái của quỷ vương rồi lợi dụng năng lượng đen kì bí đó một lần nữa lao đến tiếp cận quỷ vương trong chóp mắt.

"Ông đã yếu đi nhiều rồi đấy quỷ vương ạ."

*DOKANNNN*

Ngay khi tiếp cận được quỷ vương gần như ngay lập tức một phát súng đã được tích trữ rất nhiều kiềm kỹ đột ngột bộc phá vào bụng quỷ vương với một khoảng cách gần như bằng 0, phát súng đó đã gây lên cho quỷ vương một vết thương rất nặng rồi thổi bay hắn đi một khoảng khá xa nơi này.

"Kinh khủng thật.."

"Izukiii.."

Trong lúc tôi bận bất ngờ trước diễn biến chẳng thể nào ngờ đến thì Rine-neesan và Fael đã đột ngột quay lại từ đằng xa trong hoảng loạn.

"Có chuyện gì sao? , neesan đã đánh bại Krad rồi à?"

"Rất tiếc là chưa, nhưng không phải là hắn đã lao đến đây trước bọn chị rồi sao?"

"Hắn lao đến đây? Để làm gì chứ? Cơ mà sao em lại chẳng thấy hắn đâu cả thế?"

Đúng thật là nếu xét vào thời gian thì chắc chắn hắn đã phải đến đây trước neesan và Fael rất lâu rồi, vậy lý do là gì mà hắn lại không xuất hiện và không làm gì cả chứ?

"Ka.. ka.. quả nhiên lũ con người các ngươi thật sự rất nguy hại như lời Krad đã bảo, vì tương lai của loài quỷ thì chúng ta không thể không tiêu diệt bọn sinh vật nguy hiểm các ngươi được.."

"Sinh vật nguy hiểm sao? , hắn có đang đùa không vậy?"

Nếu theo như lời của Kristell đã kể thì quỷ giới đã thay đổi ít nhiều sau khi tên Krad đó đến, hơn nữa người thay đổi nhiều nhất lại là quỷ vương, nghe đâu tên Krad đó đã nói gì đó và làm thay đổi suy nghĩ của quỷ vương rồi khiến quỷ vương bắt đầu cuộc càn quét nhân loại như hiện nay.

"Cơ mà tại sao hắn lại nói con người là mối nguy hại trong khi tên hầu cận kế bên hắn lại nguy hại hơn con người gấp nhiều lần cơ chứ?"

Từ lớp khói bụi chằn chịt quỷ vương bước ra với một sát khí ngập trời của một đấng tối cao cùng luồng ma lực đáng sợ và dày đặc đang tỏa ra xung quanh hắn, với vẻ mặt hừng hực sát khí và nụ cười nham hiểm hắn từ tốn bước ra như chẳng ai có thể làm đối thủ với hắn ta vậy.

"Dù ngươi có là Black Wanderer hay là gì đi chăng nữa thì ta cũng sẽ tiêu diệt ngươi, vì quỷ tộc, ta sẽ ra tay tiêu diệt hết bọn con người các ngươi vì đã có âm mưu tận diệt quỷ tộc bọn ta."

"Tận diệt? , quỷ tộc sao? Mà còn là con người nữa chứ?"

Trong đầu tôi hiện tại chỉ có một suy nghĩ rằng "hắn đang nói cái quái gì thế này?" Thôi, theo tôi được biết thì quỷ tộc chính là người đã ra tay với con người trước nên con người mới đáp trả lại quỷ tộc, vậy thì tại sao hắn lại nói như thế?

Nhưng nếu suy nghĩ theo một hướng khác thì chắc hẳn Krad đã cố tình khiến quỷ vương nhận thức sai lệch về việc này, nhưng nếu thật sự là thế thì hắn sẽ được ích lợi gì khi quỷ giới tuyên chiến với nhân loại cơ chứ?

"Ta chẳng biết ngươi đang nói gì nhưng nếu ngươi còn tiếp tục ngán đường ta thì ta chỉ việc tiêu diệt ngươi thôi, mọi chuyện chỉ đơn giản là thế mà thôi."

"Ngươi quá ngạo mạn rồi đấy Black Wanderer, hôm nay chính ta sẽ kết thúc sự ngạo mạn đó của ngươi kua.."

"Ta phải gửi lời cảm ơn đến ngươi đấy Black Wanderer, vì ngươi mà kế hoạch của ta lại diễn ra suôn sẻ đến mức này."

"C-cái.. gì.. là ngươi sao.. Krad?"

Từ phía sau Krad đã đột ngột xuất hiện lúc nào không hay và bất ngờ dùng chính ma lực của mình xuyên thẳng người quỷ vương trong lúc quỷ vương không hề để ý đến và cuối cùng để lại một nét mặt đầy bất ngờ, phản ứng và cái kết của hắn có phần giống với Collwr nhưng tôi lại cảm thấy mọi chuyện lại không đơn giản như vậy.

"Đừng lo.. ta sẽ không động vào cơ thể của ngươi đâu vì nhờ có ngươi mà ta mới có thể lấy lại được phần nào sức mạnh hơn nữa cũng nhờ có ngươi mà nổi hận thù trên thế giới này đã tăng lên gấp nhiều lần, điều đó đã giúp ta rất nhiều trong việc phục hồi đấy fu.. fu.."

"Ngươi.. sao ngươi lại.. phản bội ta Krad.. nói mau sao ngươi lại phản bội ta?"

"Phản bội ngươi? , đừng làm ta mắc cười như thế chứ quỷ vương, ngay từ đầu thì ta đã không phục vụ ngươi rồi, ta chỉ đang lợi dụng ngươi thôi bộ ngươi thật sự không biết về điều đó à?"

"Cái.. gì chứ? , vậy tất cả những gì ngươi nói về con người đang cố xâm lược quỷ giới cũng là giả dối sao?"

"Ku ha ha ha.. hiển nhiên là vậy rồi, ta thật sự không hiểu tại sao ngươi lại có thể tin được một việc như thế được cơ chứ, thật sự quá buồn cười."

"Ngươi! Tên khốn!"

Trước sự giận dữ của quỷ vương, Krad như đang thật sự tận hưởng nó với bầu tâm trạng cực kì tốt vậy, còn riêng chúng tôi khi chứng kiến cái cảnh tượng không thể nào ngờ tới đã làm cho cả bọn không thể nói lên được lời nào ngoài việc trưng mắt ra nhìn mà thôi.

"Nhưng ngươi cứ yên tâm quỷ vương, ta sẽ sử dụng tốt cơ thể của ngươi nên ngươi cứ yên nghỉ đi nhé, như ta đã hứa ta sẽ không động vào cơ thể của ngươi rồi đúng không fu fu.."

"Cái gì chứ? GUAAAAAA!"

Cơ thể của quỷ vương đột ngột bị luồng aura kì lạ bao bọc lấy toàn bộ cơ thể trong đau đớn, tôi có cảm giác như cả cơ thể và linh hồn hắn như đã bị xé nát ra từng mảnh vụn vậy, cơn đau thâu trời mà hắn phải chịu thậm chí có thể truyền đến tôi thông qua thị giác luôn vậy, dù tôi thật sự không biết đó có phải là ảo giác hay chỉ là do tôi tưởng tượng ra hay không nhưng cơn đau mà bản thân ma vương phải chịu thật sự rất là tàn khóc.

Hắn ôm ngực trong đau đớn, la ó trong sự bất lực của chính mình, hắn trông như chẳng còn lại tí sức sống nào nữa, ma lực hắn không ngừng tuôn ra như suối đổ kết hợp với thứ ma lực màu đen kì lạ của Krad rồi quấn quanh cả 2 lại thành một chiếc kén che mắt tầm nhìn của tất cả mọi người.

*KAANNN*

Chỉ vài giây trôi qua chiếc kén quấn quanh cả 2 đã đột ngột nổ tung rồi biến mất, để lại bên trong một quỷ vương đang được bao bọc bởi thứ aura màu đen kì lạ cùng với thần sắc khác hẳn ban đầu và một nụ cười tuyệt đẹp trên môi.

Bên cạnh quỷ vương là thể xác của Krad đang dần tan biến thành những hạt sáng ma lực.

Chuyện quái gì đang xảy ra chính là câu hỏi đầu tiên xuất hiện trong tâm trí tôi lúc bấy giờ.

Chứng kiến việc này còn khiến tôi bất ngờ hơn cả khi Collwr bị Lacas giết chết không lâu khi trước, không biết phải phản ứng ra sao trước cái tình cảnh này khiến tôi chỉ còn biết trơ mắt ra nhìn cái hiện tượng bất thường đó trong im lặng mà thôi.

"Kuhahaha.. cuối cùng cũng có một cơ thể hoàn chỉnh, ta không cần phải lo lắng về mấy cái phong ấn chết tiệt đó nữa rồi ka ka ka.."

"Không lẽ mục tiêu của hắn ngay từ đầu chính là chiếm cơ thể của quỷ vương sao?"

"Hừm ngươi đón đúng rồi đấy nhóc con, mặc dù ta phải đợi đến khi cơ thể của quỷ vương thật sự suy yếu và không hề có chút phòng bị nào nữa cơ."

"H-hể ngươi!"

Khi cơ thể tôi và Elei bắt đầu di chuyển được đôi chút sau khi nhận được sự chữa trị từ Light Effect và cả hiệu ứng chữa lành và khôi phục từ những loại thực vật do Fael tạo ra, Krad đã bất thình lình xuất hiện phía sau tôi trong tích tắc mà không phát ra một tiếng động nào cả.

Hốt hoảng trước sự xuất hiện quá đột ngột của hắn chúng tôi lập tức vào tư thế chiến đấu ngay lập tức, thế nhưng hắn chỉ xuất hiện sau lưng tôi như thế rồi quay lại vị trí ban đầu của hắn ngay sau đó.

"Làm gì mà ngạc nhiên ghê thế, ngươi là Chelto phải không nhỉ? , trông ngươi không giống như ta nghĩ cho lắm, mà cũng chẳng sao."

"Ngươi nói thế là có ý gì? Rốt cuộc thì ngươi có mục đích gì khi chiếm cơ thể của quỷ vương thế hả Krad?"

"Ta cứ tưởng ngươi phải biết rõ hơn ta chứ, hừm.. nói cho ngươi biết cũng chẳng sao, để xem ta chiếm cơ thể của quỷ vương là để thoát khỏi những phong ấn mà bọn các ngươi đã gây nên và kiềm hãm ta biết bao năm qua, như thế đã đủ rõ ràng rồi chưa Chelto?"

"Vậy tóm lại là ngươi đã lợi dụng quỷ vương tuyên chiến với con người, để bản thân có thể khôi phục sức mạnh và dễ dàng chiếm lấy quỷ vương hơn đúng không?" – Elei

"Hoàn toàn chính xác, các ngươi cũng khá là nhạy bén đấy, cạnh đó thì ta cũng nên thay đổi hình dạng tí nhỉ, hình dạng này ta chẳng quen tí nào."

Luồng aura màu đen kì lạ lập tức xuất hiện rồi bao bọc lấy Krad, song, chỉ trong chóp mắt hình dáng cơ thể của quỷ vương đã thay đổi thành hình thái cơ thể cũ của Krad, hắn thậm chí còn có thể làm được như vậy nữa sao?

"Quả nhiên hình thái này mới là thoải mái nhất."

"Quả nhiên là ngươi, tên khốn lúc trước đã gây nên mọi thứ, dù có ngươi có thành tro đi nữa thì ta vẫn không thể quên đi được cái bản mặt của tên khốn nhà ngươi được." – Rio

Rio đột ngột lên tiếng trong sự tức giận của chính mình, vẻ mặt tức giận của cậu như muốn ăn tươi nuốt sống Krad luôn vậy, phải nói là nó cực kì kinh khủng và chẳng thể nào ngờ tới đi cùng với nó là thứ sát khí bất ngờ bùng phát dữ dội như có thể thổi bay tất cả mọi thứ xung quanh luôn vậy.

Bầu không khí đã đột ngột thay đổi theo chiều hướng ngột ngạt hơn hẳn, khó thở và sức nặng đè nén đã khiến cho không gian xung quanh gần như rơi vào tĩnh lặng trong giây lát.

Rốt cuộc thì Rio đang nói về điều gì ấy nhỉ? Không lẽ Krad chính là kẻ đó sao?

"Ngươi là Black Wanderer đúng không, bộ ta có làm gì ngươi sao?"

"Đừng nói là ngươi quên những gì bản thân đã gây ra những gì rồi sao Krad? , ngươi không nhớ bản thân đã làm gì với làng Dorf rồi sao tên khốn?"

"Hừm.. ý ngươi là cái ngôi làng mà ta đã thử nghiệm xem liệu nổi hận thù và tuyệt vọng có thể phục hồi được sức mạnh của ta hay không sao? , chà cũng nhờ ngôi làng đấy mà ta đã được quỷ vương tính nhiệm, hơn nữa ta cũng biết được nổi hận thù có thể làm sức mạnh ta được phục hồi ít nhiều, dù ban đầu ta chỉ dùng nó để giết thời gian thôi nhưng không ngờ lại đạt được thành quả thế này ka.. ka.. ka.. nghĩ lại thì cũng vui thật đấy ka ka ka.."

"Quả nhiên ta không thể tha thứ cho ngươi được nữa rồi Krad, ta chắc chắn sẽ giết ngươi tên khốn!"

Sự phẫn nộ của Rio đã đạt đến đỉnh điểm, thứ áp lực cậu tỏa ra đột ngột trở nên dữ dội hơn bao giờ hết, không hiểu sao khi nhìn vào cậu ta bây giờ tôi chỉ có thể thấy được một con quái vật thật sự đang sẵn sàng nuốt trọn con mồi của mình bất cứ lúc nào vậy, tôi thật sự không thể tin được rằng Rio còn có thể đáng sợ đến mức độ này luôn đấy..

* * *
 
15 ❤︎ Bài viết: 153 Tìm chủ đề
Chương 105: Rio vs Krad, Kouta tham chiến

Mang trong mình cơn phẫn nộ đến vô ngần, Rio lập tức lao đến Krad với một tốc độ không tưởng trong lúc hắn vẫn chưa thực sự chuẩn bị gì cả, hay đó chỉ là tôi nghĩ vậy.

*DOKANNN*

Dù mọi chuyện diễn ra chỉ trong chóp mắt là thế nhưng hắn vẫn dễ dàng né được nhát dao chí tử cùng với phát súng bất ngờ của Rio một cách dễ dàng, thế nhưng Rio lại không để mọi chuyện diễn ra một cách dễ dàng như thế được.

Những chiếc đuôi làm từ năng lượng đen kì lạ đột ngột xuất hiện rồi quật mạnh vào người Krad trong tích tắc, song, hắn cũng đã suýt soát né được chúng bằng cách xoay vòng trong không trung, thế nhưng hắn vẫn chưa thật sự thoát khỏi Rio hoàn toàn.

"Cái gì? Ka.."

Ngay khoảng khắc đấy Rio đã chuẩn bị sẵn con dao đang lơ lửng trên không trung hiện vẫn chưa rơi xuống đất hoàn toàn, được bao bọc bởi aura kiếm kỹ nó như thể đã trở thành một phần cơ thể của Rio vậy, con dao đã đột ngột di chuyển một cách cực kì khéo léo và linh hoạt rồi luồn qua các khe hở rồi đã thành công trói chặt và gâm thẳng vào lưng đùi của hắn.

*DOOKAN*

*DOOOON*

Nhân cơ hội đó một phát súng đã được nổ ra đi cùng nó chính là những chiếc đuôi đang thực hiện nhiệm vụ của mình, tuy nhiên chỉ có đòn quật từ một chiếc đuôi có thể chạm đến hắn vì hắn đã nhanh chóng điều khiển ma lực của mình để tạo lực đẩy giúp bản thân né khỏi tình thế chết người.

Tuy nhiên đòn quật của chiếc đuôi cũng khiến hắn văng đi một khoản khá xa rồi rơi xuống trong đau đớn cùng lớp mây mù khói bụi.

"Ngươi đừng nghĩ như thế là xong Krad."

"Ta cũng đoán là vậy."

*GRUUUUMMM*

*DOOOONNNNN*

Rio ngay lập tức lao đến tiếp cận Krad chỉ bằng một cái nháy mắt, thế nhưng trước khi Rio kịp đến nơi thì Krad đã ra tay trước, từ bên dưới, mặt đất đột ngột tách ra thành một vết nứt khổng lồ, từ trong vết nứt đó vô vàn các xúc tu ma lực thình lình xuất hiện rồi lập tức tấn công Rio đang ở trên không trung.

Trông thấy các xúc tu ma lực đột ngột xông tới từ phía dưới, cậu vẫn giữ được sự bình tĩnh vốn có của mình rồi điều khiển những chiếc đuôi của mình một cách điêu luyện trong khi lợi dụng bọn xúc tu để lao đi một cách nhanh hơn, các xúc tu cũng không để cậu tiếp tục lợi dụng chúng, chúng đã luồn lách rồi lao đến từ phía sau, đòn quật từ bên trên và gai nhọn xúc tu từ 2 cánh đồng loạt lao đến cậu.

*DOKANN*

*DOKANN*

Một thế gọng kìm đã được dựng nên bởi chính các xúc tu ma lực, song, cậu đã tuyên bố những xúc tu đó chẳng là gì đối với cậu rồi xóa tan mọi thứ bằng khẩu súng trên tay cậu, mọi thứ đã bị thổi bay bởi chính những phát súng với độ chính xác đến tuyệt đối như đây chỉ là việc không đáng để bận tâm đến vậy, sau khi thổi bay tất cả cậu cũng không quên tặng cho Krad nhiều phát súng hủy diệt khi vẫn đang xoay vòng trên không trung.

"Hừm.. chặn lại hết tất cả sao?"

Những đường đạn lao đến Krad đã đột ngột bị một sức mạnh kì bí nào đấy ép buộc phải dừng lại hẳn trên không trung mà không có bất cứ dấu hiệu nào kì lạ xung quanh cả, cứ như chúng đã bị một thứ gì đó vô hình chặn lại ngay giữa không trung vậy.

Lớp mây mù cũng dần tan đi để lại bên trong là một Krad đang giương cánh tay phải của mình về phía những đường đạn đang lơ lửng một cách bất thường trên không trung, từ vị trí của mình hắn đã đột ngột đẩy ngược những viên đạn của Rio về phía cậu trong nháy mắt, song, Rio đã suýt soát né được rồi một lần nữa tiếp cận lấy Krad.

"Hừ.. ta vẫn chưa thực sự quen với cơ thể này cho lắm, nhưng cũng chẳng sao có thể sử dụng được nó là tốt rồi."

Ngay khi Rio vừa mới tiếp cận được Krad thì hắn đã khiến cậu bất động trên không trung như vừa làm với những viên đạn của cậu vậy, thế nhưng cậu lại chẳng hoảng hốt cho mấy thay vào đó nét mặt của cậu lại trông cực kì bình tĩnh, trước lúc cậu bị bắt lại Rio đã kịp thời chuẩn bị 2 phát súng cùng với mũi dao cùng lúc lao đi một hướng khác rồi bất ngờ lao vào Krad tạo thành thế gọng kiềm khống chế di chuyển của hắn lại.

Hiển nhiên để né được những đường đạn lao đến từ nhiều điểm mù trên cơ thể và mũi dao có thể cắt đôi mọi thứ đang cùng lúc lao xuống từ phía đỉnh đầu, hắn đã nhanh chóng dùng thứ ma lực kì lạ đó bao bọc lấy bản thân rồi một mạch lùi về sau trong tích tắc.

*DOKANNNN*

*DOOONNNNN*

Cùng vì thế mà Rio đã thoát khỏi sự trói buộc và lấy lại quyền điều khiển cơ thể của mình, chưa kịp nghỉ ngơi hay suy tính tiếp kế hoạch thì Krad đã bị Rio cho một tia beam kiếm kỹ vào người, song, hắn đã nhanh chóng di chuyển hay nói đúng hơn là đột ngột biến mất khỏi vị trí mà hắn đang đứng một cách đầy bất chợt.

"Hừ lại biến mất nữa rồi sao?"

"Ta không nên tốn sức của bản thân vào tên Black Wanderer nguy hiểm đó nữa, thế nhưng ta cũng sẽ không bỏ qua cơ hội tiêu diệt mối hiểm họa cho sau này đâu nhóc con."

Trong một khoảng khắc gần như chỉ bằng một cái chóp mặt nhẹ nhàng, Krad đã đột ngột xuất hiện ngay trước tôi với cánh tay tràn đầy thứ ma lực sắc nhọn của hắn rồi lập tức đâm tới khiến tôi chẳng thể phản ứng kịp với cái cơ thể vẫn chưa bình phục này của bản thân.

*KOOONNN*

Tiếng va chạm với kim loại đột ngột phát ra inh ỏi, trong một khoảng khắc tôi chẳng bị sao sau đòn tấn công bất ngờ của Krad cả, tôi không bị sao vì một Kouta đã bất ngờ xuất hiện chắn ngang đòn đánh bằng thanh kiếm của bản thân.

Cậu được bao quanh bởi thứ aura hoàng kim lạ thường, khí thế cậu tỏa ra đã khác hẳn khi trước, nét mặt giận dữ và tràn đầy quyết tâm đi cùng với nó chính là luồng ma lực khổng lồ mà cậu đang sở hữu, thứ ma lực đấy, sự thay đổi đột ngột đấy và cả cách cậu xuất hiện khiến tôi vô cùng bất ngờ và choáng ngợp bởi trong giây lát.

"Tên khốn!"

*DOOOOONNN*

Từ vị trí đó hắn đã bất ngờ bị Teria hất văng đi ngay sau đó, việc hắn tấn công tôi một cách quá bất ngờ khiến cho ngồi nổ của sự tức giận bên trong tất cả bùng cháy, song, chỉ trong vài giây thứ ngồi nổ đấy đã khiến cho quả bom của cơn thịnh nộ bộc phát.

Hắn đã phải hối hận vì đã kích hoạt trái bom này của tất cả, Rine đã ngay tức khắc chuyển đổi thành một hình thái mà tôi chưa từng thấy trước đây bao giờ, trang phục lẫn vũ khí và thứ aura đang bao bọc lấy neesan đó khiến tôi hết sức ngạc nhiên và cực kì mơ hồ về nó, song, Rey lại một lần nữa khiến tôi bất ngờ bởi em ấy chính là người tiếp theo thay đổi hình thái của mình.

Bao bọc bởi aura trắng tinh khiết, chiến phục và chiếc vòng lơ lửng sau lưng khiến tôi một lần nữa ngạc nhiên và có suy nghĩ rằng 'Từ khi nào mà cả 2 đã trở nên mạnh mẽ đến bất ngờ thế này?'

"Lần này em sẽ người bảo vệ Chelto dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa."

"Lần này chị sẽ người bảo vệ Izuki dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa."

*DOOOONNNNN*

*DOOOONNNNN*

Cả 2 cùng lúc lao đi rồi bất ngờ tiếp cận Krad đang lơ lửng trên không trung sau cú hất tung của Teria, đi cùng với họ chính là Kouta đang được bao bọc bởi thứ aura hoàng kim, cậu nhanh chóng chém ngang và để lại một đường kiếm khổng lồ hủy diệt cả một ngọn đồi đối diện ngay khi Krad suýt soát né được đường kiếm của cậu, song, neesan và Rey cũng chẳng thua kém gì lần này mặt đất là thứ bị xẻ đôi với đường kiếm ma lực của 2 ngươi họ, Krad đã nhanh chóng né chúng trong hoảng loạn rồi lập tức đáp trả lại.

*KANNNNNN*

*DOOOMMMM*

*DOKANNN*

Từ cánh tay trái của hắn một tia hắc chớp đột ngột phát ra rồi quét sạch mọi thứ xung quanh hắn, thế nhưng cả Rine, Rey và cả Kouta đều không bị tí thương tích nào sau đòn càn quét bởi họ đã phòng thủ bản thân bằng hóa bóng, vòng ánh sáng và chém đứt cả thứ sấm sét đấy, song, từ bên dưới một tia beam năng lượng đen kì lạ đột ngột lao đến rồi nuốt trọn lấy Krad trong sự bất ngờ của tất cả.

"Chết thật.. xém nữa thì.."

Hắn đã suýt soát thoát được đường beam đấy của Rio bằng cách hóa bóng rồi kết hợp với ma lực của mình hắn đã thành công biến đổi cơ thể mình thoát khỏi nguy hiểm bởi đường đạn, song, hắn vẫn chưa thể thoát khỏi mầm mống nguy hiểm xung quanh bản thân được.

Ngay khi Krad trở về dạng người, Holy Sword đã được nạp đầy ma lực Kouta đã từ trên cao bổ xuống Krad đang lơ là phòng thủ phía dưới, một tầm khiên đã được dựng nên để chặn lại đòn công kích của Kouta từ bên trên, thế nhưng hắn đã không để ý đến việc bản thân đang rơi vào tình huống cực kì bất lợi.

Từ bên dưới Rio đã bất ngờ lao đến với những chiếc đuôi đang sẵn sàng xuyên thủng người Krad bất cứ lúc nào chúng muốn, từ 2 bên cánh Rine-neesan lao đến bằng thanh kiếm ma lực có thể cắt phăng cả một ngọn núi và Rey cũng chẳng thua kém gì em ấy lao đến với cặp song kiếm cực kì sắc bén đang cuộng trào ánh sáng xung quanh như một lưỡi cưa ánh sáng có thể xé tan mọi thứ vậy.

*DOOOOOOOOOMMM*

"Các ngươi như thế là đủ lắm rồi đấy bọn thối tha các ngươi!"

4 đòn công kích cùng lúc lao đến tạo ra thế gọng kiềm khiến Krad không thể tiếp tục chạy trốn được nữa, song, cũng vì thế mà cơn thịnh nộ của hắn đã được châm ngồi và bùng phát, ma lực cuộn trào xung quanh hắn đàn áp mọi thứ xung quanh, sóng xung kích giật lại khiến cả 4 bị hất văng ra sau trong nháy mắt.

*DOOOOOOOMMM*

*DOOOOOONNNNN*

Chưa dừng lại ở đó hắn liền lập tức chưởng tia beam ma lực vào người Rio trong lúc cậu không phòng bị gì, thế nhưng Rio đã lập tức dùng những chiếc đuôi của mình để chặn lại hoàn toàn tia beam ma lực, song, từ trên không trung Kouta đã dùng Holy Dash để lập tức tiếp cận rồi trảm kích Holy Sowrd vào người Krad.

Hứng trọn đòn đánh Krad một mạch rơi xuống mặt đất cùng lớp khói bụi nghi ngút đột ngột được hình thành.

"Tch.. bất cẩn thật."

"Gahhhh."

"Ngươi đừng vội mừng như thế nhãi ranh!"

*DOOOOOOONNN*

Xoay vòng trong không trung Kouta lập tức bổ xuống bằng thanh kiếm của mình sau khi tiếp cận bằng Holy Dash, nhưng đường kiếm của cậu lại không thể chạm đến được Krad hắn ta đã nhanh chóng không chế cử động của Kouta ngay trên không trung, song, chóp lấy cơ hội đấy những chiếc đuôi của Rio đã bất ngờ lao đến nơi Krad đang đứng.

*KANNNNNN*

Hắn đã lập tức để ý đến chúng rồi nhanh chóng nhảy lên để né đòn, trên không trung hắn như một điểm nối của 2 tia beam ma lực của Rine-neesan và Rey vậy, trong nháy mắt hắn đã bị 2 đường beam của 2 người nuốt chửng hoàn toàn.

*DOOOOOOOONNNN*

Nhưng chỉ bằng cú xoay người cùng với làn sóng ma lực đột ngột ập đến, chúng đã phá tan cả 2 tia beam ma lực đấy rồi hất văng cả Kouta và Rio đi trong chóp mắt.

Rine-neesan và Rey không để mọi chuyện diễn ra như ý muốn của hắn, neesan đã lập tức tiếp cận bằng ma pháp mới của chị ấy thì phải, trong chóp mắt trong không gian đã đột ngột xuất hiện 6 Rine cùng lúc rồi cứ thế những điệu kiếm tuyệt đẹp đã được tung ra với vận tốc mà mắt thường chẳng thể nào nhìn thấy được, một cơn bão kiếm và ma pháp liên tục lao đến Krad từ mọi phía xung quanh hắn.

*KOOON*

*KEEENN*

*DOOONN*

"Đỡ lấy tên khốn."

"Koha.."

Thế nhưng mọi thứ lại không diễn ra theo cách mà chúng tôi đã nghĩ, bằng ma lực khủng khiếp của mình hắn liên tục tạo ra những màn chắn ma lực bao bọc xung quanh bản thân rồi chặn lại tất cả loạt tấn công nhanh một cách vô lí của neesan, song, Rine-neesan cũng không chịu từ bỏ một cách dễ dàng như vậy, trong lúc hắn vẫn đang bận rộn đỡ hàng loạt đòn đánh của chị ấy neesan đã nhanh tay kêu gọi những thanh chông bóng tối bất ngờ trồi lên từ mặt đất phía dưới rồi xuyển qua người Krad trong sự đau đớn.

Bất ngờ không ngớt vì bản thân đã bị thương quá đột ngột, hắn đã lập tức rơi vào trạng thái không phòng bị Rey đã chóp lấy cơ hội đó hay đây chính là kế hoạch mà cả 2 đã lập ra từ trước, từ bên trên chiếc vòng lơ lửng sau lưng Rey bấy lâu đột ngột phóng to lên rồi bắt đầu tích tụ ma lực vào trung tâm của vòng tròn.

Chỉ trong vài giây ngắn ngủi ma lực đã được tích tụ đầy đủ, một cột sáng hủy diệt đột ngột trút xuống đầu Krad đang sốc tột độ và bất động tại đó, sau khi khiến Krad bị thương và khống chế cử động của hắn Rine-neesan đã nhân cơ hội đó mà rút khỏi nơi đó để đến một nơi an toàn hơn.

*DOOOOOMMMM*

Cột ánh sáng hủy diệt đã hoàn toàn thiêu rụi hay phá hủy tất cả mọi thứ trong phạm vi ảnh hưởng của chính nó, một cái hố to tướng đã đột ngột xuất hiện trên mặt đất mà không có một lời báo trước nào, sóng xung kích giật bắn và bụi bậm bay tung tóe là thứ không thể tránh khỏi, tầm nhìn của mọi người tuy có bị hạn chế nhưng tất cả vẫn chỉ thấy được một chiếc lỗ to tướng vững vưng tồn tại trên mặt đất nhưng lại chẳng thấy tung tích của Krad đâu cả.

"Chuyện này bắt đầu tệ rồi đây, Elei, Teria hay Fael cũng được, mau đồng bộ với anh, không thì sẽ quá muộn mất."

"Mn~xảy ra chuyện gì sao Chelto?"

"Chelto-san sao trông anh hốt hoảng thế không phải chúng ta đang thắng thế sao?"

"Chuyện gì chứ.. các em không thấy thứ to đùng vừa mới xuất hiện trên không trung à?"

Ngay khi cột sáng hủy diệt đó được trút xuống nó đã thu hút mọi ánh nhìn về phía đó khiến cho tất cả không hề để ý đến trên không nữa, hơn cả thể lớp mây mù do chính đòn đánh đó để lại đã khiến cho quả hắc cầu khổng lồ trên không trung bị che khuất hoàn toàn, nên cả bọn chẳng người nào để ý đến nó cả.

Tôi chỉ vô tình nhìn thấy nó trong chốc lát ngay khi bản thân đang quá kinh ngạc trước mọi chuyện, tôi không biết là nó xuất hiện từ khi nào và bằng cách nào nó lại có kích thước khổng lồ đến thế, kích thước của nó còn hơn cả những Electric Ball phiển bản tiểu hành tinh của tôi gấp mấy chục hay trăm lần ấy chứ, tôi không biết, nhưng hiện tại chúng tôi đang đối mặt với một vấn đề cần được giải quyết ngay lập tức, nếu không tất cả sẽ chẳng qua nổi sau sự va chạm đâu..

"Mn~cái đó là gì vậy chứ?"

"Bự quá.. làm sao chúng ta có thể chặn nó lại được đây?"

"Darling em nghĩ là dù có đồng bộ thì chúng ta cũng không làm gì được nó đâu.."

"Gì chứ.. vậy chúng ta phải làm gì đây?"

Dù đang cố tỏa ra rất bình tĩnh nhưng tôi có thể thấy được chính bản thân Elei đang đau đầu suy nghĩ ra cách để đưa tất cả chúng tôi thoát khỏi cái tình cảnh hiểm nghèo và chết chóc này.

*DOOOKANNN*

Tia beam kiếm kỹ đột ngột phát ra và lao về hướng khối cầu với vận tốc chóng mặt, cứ tưởng nó sẽ bị chính tia beam đấy xé vỡ thế nhưng chính tia beam đấy mới là thứ bị quả cầu đấy nuốt chửng và thậm chí còn khiến khối cầu đấy trở nên mạnh hơn trước..

"Chết tiệt.."

"KU HA HA HA HA.. các ngươi hãy nếm trải sự tuyệt vọng đến tột cùng của chính mình vì phải đối mặt với khối cầu hủy diệt của ta đi ku ha ha ha.."

Với vẻ mặt tự mãn và thân hình với đầy vết thương hắn lơ lửng ngay bên dưới khối cầu và cười lớn với giọng điệu rất hả hê cứ như hắn là người chiến thắng trong cuộc chiến này vậy.

"Mặc dù với cơ thể này ta vẫn chưa thể phục hồi được hoàn toàn sức mạnh lẫn những ma pháp mà ta có thể sử dụng, thậm chí còn có cả giới hạn ma lực mà ta có thể sử dụng nhưng nó cũng đủ để khối cầu này có thể dọn sạch bọn nhãi nhép các người rồi ku ha ha ha.. nào hãy trở nên tuyệt vọng hơn nữa đi, ta rất thích khuôn mặt đấy của các ngươi lắm đấy ka ka ka.."

Không bị những lời nói đấy của hắn làm tuyệt vọng Rine-neesan đã bất ngờ tung nhát chém ma lực xé tan mọi thứ vào khối cầu, Kouta dùng Holy Sword của bản thân rồi giáng xuống, Rey lại một lần nữa tung beam ánh sáng khổng lồ từ chiếc vòng của em ấy, Rio cũng chẳng thua kém cậu bắt đầu tập trung mọi năng lượng đen kì lạ của bản thân vào khẩu súng trên tay rồi khai hỏa.

4 đại đòn đánh có thể coi là mang một sức mạnh có thể hủy diệt cả một quốc gia trong nháy mắt đã bị khối cầu đó hút trọn như chẳng có gì khó khắn đối với nó vậy, sau khi hút trọn hay nói đúng hơn là hấp thụ hoàn toàn tất cả nó đã một lần nữa to ra và trở nên nguy hiểm hơn trước kia..

"Chết tiệt vẫn không được sao?" - Rio

"Tớ đã khiến cậu thất vọng rồi nhỉ Kou.." - Kouta

"Không còn cách gì để thoát khỏi nó sao?" - Rey

"Thậm chí là đường kiếm của mình còn không thể chạm vào nó.. phải làm sao để thoát khỏi đây đây?" - Rine

Tuyệt vọng bắt đầu bao trùm lấy tất cả mọi người xung quanh, dù vẫn còn nhiều người vẫn chưa thật sự từ bỏ hay rơi vào tuyệt vọng như tôi, Elei Và Rio nhưng chúng tôi vẫn không thể tìm ra cách nào để thoát khỏi tình cảnh hiện tại, song, điều đó càng làm Krad trở nên thích thú hơn bao giờ hết khi chứng kiến cảnh tượng tuyệt đẹp đối với hắn.

"KA KA KA KA.. đúng phải thế chứ, nào hãy cho ta thưởng thức thêm xem nào ha ha ha.."

"Ngươi câm miệng lại được rồi đấy Krad, chúng ta chắc chắn sẽ thoát khỏi đây thôi."

"Hừm.. nói thì dễ lắm nhóc con, vậy hãy chứng minh cho ta xem nào, dù ngươi có chạy nhanh đến đâu thì vẫn không thể thoát khỏi phảm vị ảnh hưởng của khối cầu này đâu, hơn nữa với tình trạng của các ngươi hiện tại thì cũng hoàn toàn không thể, hãy chấp nhận sự thật đấy và chết đi nhãi ranh Chelto à."

Khối cầu đang dần rơi xuống theo thời gian, song, tình hình lại cực kì tồi tệ như những lời mà tên khốn Krad đã nói, tôi hiểu rõ hơn ai hết tình trạng của bản thân và tất cả, nếu chúng tôi may mắn thoát được thì tất cả quân lính nơi đây sẽ lãnh đủ nên tôi không thể làm thế, hơn nữa việc chúng tôi có thể thoát khỏi đây là gần như bất khả thi, vì nhìn cách nào thì tầm ảnh hưởng của khối hắc vật đó cũng quá rộng lớn để chúng tôi có thể thoát khỏi.

Tôi cũng thật sự mong nhóm Elei sẽ quay lại thế giới tinh linh để không chịu chung số phận với tôi thế nhưng việc đó chắc chắn là không thể rồi, chắc chắn mấy ẻm sẽ từ chối thẳng thừng cho coi.. nhưng trong cái tình cảnh này thì chúng tôi còn có thể làm gì được cơ chứ?

"Chết tiệt động não đi chứ, không lẽ không còn cách nào khác sao? , ma pháp không có tác dụng với nó, muốn chạy thoát cũng không thể, nếu chúng tôi đến thế giới tinh linh cùng với Elei thì cũng được đấy nhưng như thế sẽ không kịp đưa tất cả đi mất, chết tiệt không lẽ đành bó tay sao?"

Cảm giác bực tức và khó chịu liên tục chiếm lấy tâm trí tôi từng chút một vì sự vô dụng của bản thân, tôi thật sự chẳng thể làm gì trong tình cảnh hiện tại được nữa, Elei cũng làm vẻ mặt tức tối không kém khi tôi nhìn vào em ấy, tôi tin chắc rằng tất cả đều có cùng cảm giác với tôi lúc bấy giờ, dù có động não bao nhiêu thì cũng chẳng thể tìm ra được lối thoát khiến cho sự bực tức và tuyệt vọng một lúc một tăng..

"Dù ta thật sự muốn tận hưởng thêm nữa, nhưng cũng tới lúc ta rời khỏi đây rồi, hãy tận hưởng cái chết đi nhé bọn nhãi ranh chết tiệt ku ha ha ha.."

Lập tức biến mất vào không khí ngay sau luồng ma lực bao trùm lấy hắn, hắn để lại chúng tôi cùng với khối hắc cầu đang rất gần với mặt đất phía dưới, việc hắn rời đi cũng chẳng thể thay đổi được tình hình hiện tại của chúng tôi.

"Để ta giúp ngươi một tay Chelto"

"Cái gì cơ?"

Trong cái tình cảnh tuyệt vọng đó bất ngờ giọng nói kì lạ đấy lại một lần nữa vang lên rồi khiến thời gian xung quanh gần như dừng lại, song, chỉ trong cái nháy mắt ngắn ngủi khối cầu ma lực đó đã biến mất mà không để lại dấu tích gì nơi đó cả.

Song, ngay khi thời gian tiếp tục trôi tại một nơi cách khá xa chúng tôi nhưng tôi vẫn có thể nhìn thấy nó, một vụ nổ kinh hoàng gần như phá tan mọi thứ trong phạm vi của nó, cả một đồi núi rộng lớn đã bị quét sạch không còn tí dấu vết gì tại đó, sóng xung kích giật lại tới tận nơi chúng tôi đang đứng trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người.

"Cái quái gì đang xảy ra thế này?"

Tôi không biết chuyện gì thực sự vừa mới xảy ra nữa nhưng tôi chỉ biết một điều rằng tôi đã được giọng nói đó giúp đỡ thêm một lần nữa rồi.

* * *

Tới đây là hết arc 5 rồi nhé, chà nhìn lại mới thấy arc này dài ghê luôn đấy, không biết mấy bạn cảm thấy thế nào vào arc này nhỉ? , mong các bạn hài lòng với nó, thực sự thì mình đã tốn rất nhiều thời gian để hoàn thành arc này, cuối cùng thì cũng như mọi lần mình sẽ cố gắng viết tiếp arc 6 nếu mình có thời gian, mà thật sự thì mình khá là bận gần đây nên mong mọi người thông cảm, cuối cùng mong các bạn đọc vui vẻ và tiếp tục ủng hộ cho mình và đừng quên bấm nút theo dõi hay vote nhé.
 
15 ❤︎ Bài viết: 153 Tìm chủ đề
Arc 6: Chương 106: Chủ nhân của giọng nói kì lạ

Trong những giây phút chính tôi vẫn còn bỡ ngỡ không ngớt trước mọi việc vừa mới diễn ra theo một cách cực kì không ngờ đến, thì trước khi tôi kịp nhận ra thì tầm nhìn của tôi đã đột ngột biến đổi như một cái chớp mắt đơn giản.

Tôi đã bất ngờ được đưa đến một chiều không gian khác, nó khác hoàn toàn với tất cả các chiều không gian mà tôi đã đặt chân đến trước đây, nơi đây tuy có chút huyền ảo và không được thực cho lắm như đang trong một giấc mộng đẹp vậy, nhưng nó lại trông giống như một căn phòng của một thiếu nữ nào đó vậy.

Cách bố trí của căn phòng rất chi là nữ tính và dễ thương, xung quanh căn phòng tôi còn thấy nhiều loại thú nhồi bông vô cùng dễ với đầy đủ kích thước khác nhau đang được để khắp nơi trong căn phòng, chúng dường như tạo nên một cảm giác vô cùng nhẹ nhàng mà lại mang trong đó cái nét dễ thương của riêng nó nữa.

Thậm chí trong căn phòng đấy tôi còn thấy được một chiếc giường êm ái được đặt ngay góc phòng nhưng trên đó chẳng có lấy một người nào cả, chăn gói đều được sắp xếp ngăn nắp nên chắc hẳn chủ nhân nơi này vẫn chưa sử dụng đến nó trước khi tôi đặt chân đến đây.

"Cơ mà tại sao mình lại để ý đến việc đó nhờ? Bình tĩnh lại nào.."

Nếu nói cho đúng thì vẫn chưa có lần nào tôi thực sự đặt chân vào phòng con gái khi thật sự tỉnh táo cả, lần trước và cả lần trước nữa tôi đều bị Elei và Teria khống chế và không thể thật sự để ý xung quanh căn phòng là như thế nào, tôi còn chẳng thể nói chuyện một cách đàng hoàng nữa là nói chi là nhìn ngắm.

Cơ mà nghĩ lại thì sao đột nhiên tôi lại được đưa đến đây thế nhờ?

"Nơi này rốt cuộc là thế nào?"

"Ara~cậu đã đến rồi sao? Nào hãy ngồi xuống nghỉ ngơi lát đã nào."

"Ai đó?"

Khi bản thân tôi vẫn còn cảm thấy chút mơ hồ bởi căn phòng kì lạ này thì một giọng nói kì lạ mà lại quen thuộc đột ngột vọng ra từ phía sau, tôi lập tức quay ra sau để kiểm tra, song, tôi đã vô thức bị chủ nhân giọng nói đó làm choáng ngợp và đông cứng trong vài giây.

Khoảng khắc chẳng có ai tại nơi phát ra giọng nói kì lạ đó đã nhanh chóng biến mất, một thiếu nữ với mái tóc bạch kim dài thướt tha và đôi mắt hoàng kim đầy huyền ảo, cùng với bộ cánh đen rất hợp với thân hình thon thả của mình, vị thiếu nữ đấy đã bất ngờ xuất hiện ngay trước mắt tôi cùng với những đóm sáng ma lực kì ảo mà lại thu hút vẫn còn động lại trong không gian.

"Sao cậu vẫn cứ đứng ngơ ra đấy làm gì thế? , không phải cậu vừa trải qua trận chiến khó khăn sao? , nào ngồi xuống đây mà nghỉ ngơi đi."

Hối thúc tôi ngồi xuống chiếc bàn đã được cô chuẩn bị từ khi nào tôi cũng chẳng hay, vì lẽ đó nên tôi cũng đành phải ngồi xuống như lời mà cô ta đã bảo trong sự bối rối cần lời giải thích của bản thân.

Dù tôi có nhìn cô ta thế nào thì cô ta cũng trông không giống như là người xấu cho lắm, hơn cả thế cô ta còn mỉm cười một cách nhẹ nhàng khi biết tôi đang liếc nhìn cô ta nữa, mà chắc mọi chuyện sẽ ổn thôi nhỉ.

Vì nói cách nào thì cô ta cũng là người đã ra tay giúp đỡ tôi đến tận 2 lần ấy chứ, có thể nói là tôi đã vô tình nợ cô ta luôn cũng được.

"Cậu muốn nước hay thức ăn gì không? Nhưng hiện tại thì tôi chỉ có trà thôi, mong cậu thông cảm nhé, chà.. cậu cũng thấy đấy gần đây tôi có nhiều việc phải lo quá nên không có thời gian để làm những việc đó nên chỉ có trà mà thôi."

Từ tốn rót trà đón tiếp tôi như một người bạn đã quen biết từ lâu, cô ta vẫn giữ vẻ tươi cười lúc ban đầu của mình khi trò chuyện cùng tôi, thật sự thì tôi cũng chẳng biết là bản thân đã gặp qua cô ta bao giờ nữa.

Theo những gì mà cô ta nói thì có vẻ như cô ta đã biết đến tôi từ lâu lắm rồi thì phải, hay chỉ là do cô ta chỉ vô tình thấy được trận chiến của chúng tôi nên mới giúp tôi nhỉ? mà cũng chẳng quan trọng, quan trọng hơn là tôi đã được cô ấy cứu, vậy thôi.

"Dù không biết cô tên gì, nhưng cảm ơn vì đã cứu giúp chúng tôi, thật sự tôi rất biết ơn cô về điều đó."

Tôi cúi đầu một cách chân thành nhất để gửi lời cảm ơn đến vị thiếu nữ xinh đẹp đó, chứng kiến hành động bất ngờ của tôi cô ấy trông có vẻ khá hốt hoảng và lúng túng không biết bản thân nên làm gì một lúc rồi bắt đầu đáp trả lại lời tôi.

"E-tou.. anou.. cậu mau ngẩng đầu lên đi, tôi không xứng đáng để cậu phải cúi đầu đến thế đâu."

"Làm sao tôi có thể làm thế với người đã cứu mạng mình và những người quan trọng với bản thân được cơ chứ?"

Tôi vẫn giữ nguyên tình trạng ban đầu của mình và tiếp tục cúi đầu cảm tạ cô ấy, mặc cho việc cô ta đang thực sự bối rối trước cái cúi đầu của tôi.

"Tôi thật sự hiểu điều đó nhưng trước hết thì cậu hãy ngẩng đầu lên trước đã, tôi thật sự không thể chịu nổi nếu cậu cứ tiếp tục cúi đầu như thế đâu."

"Nếu cô đã nói vậy thì được thôi."

Tôi nhẹ nhàng ngẩng đầu lên như cô ấy bảo, vị thiếu nữ đấy cũng bắt đầu giữ lại được vẻ bình tĩnh vốn có của mình.

"Kohum~trước khi bắt đầu nói chuyện thì tôi cũng nên giới thiệu bản thân trước nhỉ, tôi là Emi, nữ hoàng tinh linh của không gian và thời gian, rất vui được gặp cậu Chelto."

"Khoan đã hình như mình vừa nghe một cái gì đó hơi bị ghê gớm thì phải.."

"Uhm.. Cô là Emi?"

"Đúng."

"Và cô là nữ hoàng tinh linh của không gian và thời gian?"

"Uhm."

"Vậy có nghĩa là cô có thể tự do hay nói đúng hơn là làm chủ mọi không gian và thời gian sao?"

"He.. he.. hoàn toàn chính xác."

Nụ cười tươi như ánh mặt trời như chẳng có chuyện gì kì lạ cả, tuy nó thật sự rất đẹp nhưng việc Emi tươi cười nói ra thân phận của bản thân như thế khiến tôi khá sốc, à không phải nói là sốc đến mức đứng hình luôn ấy chứ.

Vậy là tôi không nghe nhầm từ nào cả, tôi thật sự không ngờ đến việc một tinh linh làm chủ cả không gian và thời gian có thể tồn tại, hơn nữa tinh linh đó lại xinh đẹp đến mức này nữa cơ, à mà khoan hình như tôi đang lộn chủ đề rồi thì phải..

Mà quan trọng hơn là một người tầm cỡ như Emi tại sao lại biết đến tôi và gọi tôi đến nơi này làm gi nhỉ? , hơn hết cả là tôi vẫn chưa thể tin được rằng bản thân có thể gặp được Emi nữa cơ.

"Thật không thể tin được mà.. Emi cô thật sự còn tuyệt hơn những gì tôi tưởng tượng nữa!"

"Hiển nhiên là tôi phải tuyệt rồi, cậu nghĩ tôi là ai cơ chứ fu~fu~"

"Cô cũng tự tin không kém gì những tinh linh khác nhỉ."

Dù cô ấy có khác biệt thế nào thì luôn có một thứ không thể thay đổi, rằng sắc đẹp lẫn độ tự tin của cô ấy lẫn những tinh linh khác đều không thể chê vào đâu được, tôi không biết là bản thân nên vui hay nên buồn khi tất cả đều tự tin như thế nữa.

"Cái gì thế này? Nó vừa thơm mà lại rất vừa miệng nữa."

Tôi dùng thử tách trả được chuẩn bị sẵn trên bàn như một thối quen vốn có, song, tôi đã phải cực kì bất ngờ trước vị ngon bất ngờ của tách trà, tuy vị của tách trà hơi khác với tách trà Stella đã làm, nhưng độ thơm và vừa miệng của tách trà này lại nằm ở một tầm cao khác hoàn toàn so với Stella.

Tôi không nói rằng trà của Stella không ngon, chúng thật sự rất ngon là đằng khác nhưng những tách trà này lại thuộc một tầm cao hơn nhiều so với chúng vậy.

"He.. he.. tôi thật mừng vì cậu thấy thích trà tôi làm đấy, thật sự thì tôi cũng khá là tò mò muốn thưởng thức những món đồ ngọt mà cậu đã làm lắm đấy Chelto."

"Cô biết về chúng sao?"

"Hiển nhiên rồi lúc nào mà tôi chẳng quan sát cậu từ đây cơ chứ he.. he.."

Sao tôi lại có cảm giác hơi bị đáng sợ thì phải, cái cảm giác giống như luôn có kẻ bám đuôi mọi lúc mọi nơi vậy, cảm giác nó khá là ớn lạnh và đáng sợ đến không ngờ luôn ấy chứ.

"Khoan đã nếu Emi đã nói như vậy thì không phải cô ấy đã thấy hết mọi việc mà tôi đã làm kể cả việc đấy sao?"

"Uhm.. Emi này.. cô có.. nhìn chúng tôi khi chúng tôi, uhm.. cô biết đấy, nó khá là.."

"Ý cậu là việc cậu ân ái với những cô gái của cậu à, hiển nhiên là tôi phải quan sát chúng thật kỹ để giết thời gian rồi, tôi còn phải lấy chúng làm tư liệu cho sau này nữa chứ he.. he.."

Với vẻ mặt tươi vui như chẳng có việc gì phải xấu hổ cả, Emi đã trả lời tôi mà chẳng có chút ngượng ngùng nào thể hiện trên nét mặt cả, song, tôi lại cảm thấy muốn đào một cái hố rồi trốn dưới đấy luôn và ngay.

Việc Emi nói ra sự thật như thế khiến tôi cảm thấy cực kì xấu hổ, đến mức chẳng thể nào ngốc đầu lên được mà cứ thế đập vẻ mặt đỏ chót của mình xuống chiếc bàn phía dưới, thậm chí tôi còn có thể nghe thấy tiếng *xì~xì~* của đám khói trên đầu tôi đang bốc lên nữa kìa..

"Thật sự thì tôi không nên hỏi điều đó mới đúng.."

"Thật ra tôi đã quan sát cậu từ rất lâu rồi, trước cả khi cậu chưa đến thế giới này nữa."

"Hể? Cô nói vậy là sao Emi?"

Khoan đã nào tôi có nghe lầm không đấy, trước cả khi tôi đến thế này là ý gì?

"Để xem nói sao cho hợp lí mà dễ hiểu nhỉ, uhm.. nói theo cách đơn giản thì tôi chính là người đã mang cậu đến thế giới này đấy."

"Khoan, cô nói gì cơ?"

Bất ngờ lại nói tiếp bất ngờ, tôi chỉ còn biết trưng mắt ra nhìn vào Emi trong sự bất ngờ của bản thân mà thôi.

"Để có thể đánh bại được Krad tôi đã không ngừng tìm kiếm người thích hợp tại nhiều vùng không gian khác nhau để trao tặng năng lực gắng kết với những tinh linh khác cho người đó, sau nhiều lần tìm kiếm qua nhiều vùng không gian khác nhau thì tôi đã thấy cậu, Chelto, người có mối tương thích đặc biệt đến không ngờ với những gì tôi đặt ra, tôi đã định mang cậu đến thế giới này ngay sau đó, nhưng trước khi tôi kịp làm vậy thì cũng chính là lúc cậu bất bất ngờ bị tay sai của Krad ra tay trước rồi, thế nên trước khi cậu bị hắn đâm phải thì tôi đã kịp thời tạo ra bản sao khác của cậu thế mạng rồi chuyển cậu vào vùng không gian mà tôi đã chuẩn bị sẵn để chữa trị rồi đưa cho cậu sức mạnh, mặc dù cảm giác đau đơn của bản sao vẫn được truyền thẳng vào trong cậu nên tôi mới phải chữa trị cho cậu đôi chút."

"Dù tôi có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi cô lắm nhưng trước hết tôi chỉ muốn nói một điều thôi, cô nói cô đã đưa tôi vào vùng không gian do cô tạo ra?"

"Đúng thì sao?"

"Vậy ra đúng là cô!"

"Ể? Sao đột nhiên lại?"

"Cô có biết rằng tôi đã rất khổ sở với cái giọng nói mà cô đã chuẩn bị trong cái không gian đó không hả?"

Khi biết được sự thật tôi không thể kiềm hãm lại sự tức giận đã bị trôn vùi qua nhiều tháng ngày tôi sống ở dị giới, tôi vẫn không thể quên được những việc mà cái Tutorial đã làm với tôi, thật sự không thể quên được việc đó..

"Đừng nói với tôi là cô không biết bản thân đã làm những gì nhé Emi?"

Emi cảm thấy ngạc nhiên trước phản ứng tức tối của tôi như chẳng hiểu tại sao tôi lại tức giận đến vậy, thế nên tôi đã nhanh chóng kể lại mọi việc cho cô ấy nghe.

"Uhm.. có lẽ là do tôi sơ suất nên xin lỗi cậu nhé teehee!"

Với một cái gõ nhẹ vào đầu và thè chiếc lưỡi ra theo kiểu tinh nghịch Emi làm cục tức trong tôi lại một lần nữa dâng trào, và trong một phút giây không thể kiềm chế được nữa tôi đã búng tay vào trán cô ấy để trút giận.

*Choc~*

"Yta.. cậu làm gì vậy Chelto?"

"Đừng có mà teehee với tôi, việc này chỉ để trả đũa cho việc khiến tôi ức chế thôi đấy."

"Uhm.. chỉ vậy là đủ rồi sao? Cậu không bắt tôi phải làm những điều biến thái như đã làm với Luce-chan à?"

"Ôi, cô nghĩ tôi là loại gì vậy hả? Hay là cô muốn tôi làm vậy với cô?"

Tôi lườm Emi cùng lúc trưng ra nụ cười tà ác.

"Tôi xin lỗi, xin cậu đừng làm vậy."

Cúi đầu xin lỗi tôi như bản thân đã hiểu hoàn toàn những gì tôi muốn nói, mặc dù tôi không muốn làm thế với một thiếu nữ vừa gặp như Emi thế này đâu, nhưng tình thế ép buộc thì tôi đành phải lườm cô ta thôi.

"Thế thì tốt, giờ thì cô nói lý do tại sao tôi lại ở đây được rồi chứ?"

"A uhm được rồi, kohum.. Chelto tôi có chuyện muốn nhờ đến anh."

"Chuyện muốn nhờ tôi?"

Tôi có chút hơi bất ngờ và không hiểu cho lắm, một người có nhiều quyền năng như Emi thì nhờ tôi vào chuyện gì được cơ chứ?

"Xem ra cậu đang nghĩ một người quyền năng như tôi tại sao lại nhờ cậu giúp đỡ hay thứ gì đó tương tự đúng không?"

"Sao cô biết?"

Tinh linh thật đáng sợ họ luôn có thế đọc được ý nghĩ của tôi thông qua nét mặt, không biết là do tôi dễ đoán hay chỉ là do họ thật sự có khả năng đọc được ý nghĩ nữa..

"Tôi không có nhiều quyền năng như cậu nghĩ đâu, hay nói đúng hơn là tôi không thể làm gì nhiều trong cái không gian này cả."

"Trong cái không gian này? , chuyện gì đã xảy ra với cô sao Emi?"

Trông Emi có đôi chút đượm buồn khi tôi đề cập đến chủ đề này, chết dở chắc tôi đã vô tình đạp vào vết thương lòng của cô ấy rồi chắc tôi nên làm gì đó khiến cô ấy vui lên thôi..

"Uhm.. cô biết đấy nếu cô không muốn nói thì không cần phải ép bản thân làm gì đâu."

"Không, không sao tôi có thể làm được mà, dù gì thì cũng nên kể cho cậu về sự thật của trận chiến hàng trăm năm trước nhỉ, cậu có quyền biết về nó mà."

"Trận chiến hàng trăm năm trước.. không lẽ là.."

"Đúng, chính là cuộc đại chiến giữa tất cả các tinh linh ở tinh linh giới và Krad, tôi sẽ kể cho cậu tất cả về sự thật của Krad và bằng cách nào chúng tôi có thể phong ấn năng lực của hắn lại."

"Nếu cô thấy ổn về điều đó thì tôi rất sẵn lòng lắng nghe."

Có lẽ việc biết về cuộc chiến trong quá khứ sẽ giúp ích cho tôi phần nào nhất là khi tôi chuẩn bị đi giao chiến với hắn vào một ngày không xa đây thôi.

* * *

Arc 6 đã chính thức bắt đầu, có thể đây sẽ là Arc cuối cùng của truyện, cuối cùng thì nó cũng đã đi đến hồi kết, tiện thể mình sẽ nói luôn cho những bạn nói main ăn bám, ngay từ đầu thì việc Chelto có thể 1 mình đánh với Krad mà không có sự giúp sức của Rio đã là chuyện không thể rồi, nói chi đến việc tại thời điểm đó main đang bị tác dụng phụ của ma pháp World làm suy yếu nên không thể làm gì hơn ngoài ăn bám cả, mình chỉ giải thích tới đây thôi mong nó sẽ giúp ích cho bạn được phần nào, cuối cùng chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.
 
15 ❤︎ Bài viết: 153 Tìm chủ đề
Chương 107: Trận đại chiến trong quá khứ

Rất lâu về trước tại tinh linh giới, ở một nơi mà chẳng ai biết đến ngoại trừ nữ hoàng của tất cả tinh linh và Emi, vì nói cách nào thì nơi đây vẫn là vùng đất mà nữ hoàng tinh linh sinh sống, hơn nữa Emi lại là người bạn thân thiết nhất của vị nữ hoàng quyền lực đó.

Hiện tại vẫn như mọi ngày Emi lại đến nhà của nữ hoàng chơi, cô cũng đã đem theo vài món ăn từ nhiều vùng đất khác nhau đến để chia sẻ cùng nữ hoàng như một phần quà nho nhỏ.

"Ara~cậu đến rồi à Emi, cậu lại đem nhiều đồ đến nữa rồi."

"Hiển nhiên rồi, tớ đảm bảo với Freya rằng những món này sẽ khiến cậu không thể nào quên được mùi vị của chúng luôn he.. he.."

"Thật vậy sao~tớ thật sự mong chờ lắm đấy."

Tên của nữ hoàng đứng trên tất cả tinh linh được biết với cái tên Freya, ngoài ma lực và thứ sức mạnh dồi dào của mình ra thì cô còn sở hữu một thân hình tuyệt đẹp cùng với tính cách dịu dàng được rất nhiều người yêu mến.

Mặc dù thế giới tinh linh vẫn chưa được thống nhất nhưng không ai trong thế giới tinh linh này có thù ghét với Freya cả, một phần cũng là vì tính cách dễ mến của cô nên không ai có thể ghét cô được cả.

"Cạnh đó thì cậu có để ý rằng gần đây hận thù bắt đầu xuất hiện nhiều hơn không?"

Sau khi chuẩn bị rồi đặt những món ngon do Freya đem đén lên bàn, 2 người đã cùng ngồi xuống tán dốc rồi nhâm nhi các món ngon trong vẻ mặt hạnh phúc vì độ ngon của chúng.

"Uh.. chúng đúng là ngon như cậu bảo đấy Emi!"

"Đúng không, tớ đã bảo rồi mà."

"Quả không hổ danh là Emi nhỉ, mà.. cạnh đó thì nói tới số lượng hận thù thì đúng là gần đây mức độ hận thù cũng tăng lên nhiều thật, hơn nữa gần đây cũng đã xuất hiện một nguồn ma lực màu đen kì lạ chứa đầy hận thù trong đó nữa."

"Quả nhiên là vậy, cậu có cần tớ giúp đỡ gì không Freya?"

"Cảm ơn về lòng tốt của cậu nhưng dù có là cậu thì cũng chẳng thể làm gì được đâu, tớ vẫn chưa thể đoàn kết tất cả mọi người lại với nhau được thế nên nổi hận thù sẽ chẳng thể nào biến mất được cả hà.."

Freya tỏ ra đôi chút buồn bã và thất vọng vì chính bản thân không thể làm được được gì mặc dù có nhiều sức mạnh trong tay như thế, tuy cô rất muốn ngăn chặn những cuộc xung đột giữa các khu vực trong tinh linh giới nhưng cuối cùng cô cũng chẳng thể làm gì ngoài can thiệp vào khi những cuộc xung đột xảy ra cả.

Tuy nói là xung đột đấy nhưng nó cũng không có gì lớn lao cho mấy, chúng vẫn chưa đến độ gây ra chiến tranh giữa những khu vực với nhau nhưng cứ tiếp tục như thế thì việc chiến tranh xảy ra chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.

Song, cứ mỗi lần một xung đột xảy ra thì cũng là lúc hạt sáng ma lực hận thù và tuyệt vọng lại được sinh ra, mọi việc cứ lập lại rồi lập lại như thế cho đến khi chúng đã trở nên dày đặc đến mức có thể thấy được rõ ràng bằng mắt thường.

"Cậu đừng ôm lấy tất cả mọi việc như thế nữa, còn có tớ đây, tớ sẽ giúp cậu nếu cậu muốn, hơn nữa cậu cũng nên sửa lại cái tính xấu đó của cậu đi Freya."

Emi bất ngờ áp sát lại người Freya qua từng lời nói của cô ấy, với ánh mắt càng lúc càng gần với Freya cô bất giác phải chịu thua và chấp nhận những gì Emi bảo trong khi đôi má đang đỏ bừng lên vì một số lý do..

"Uhm.. mình hiểu rồi mình sẽ sửa nên đừng làm quá như thế nữa Emi."

"Vậy thì tốt, cơ mà tớ cũng có việc bất chợt phải đi rồi nên cậu cứ tự nhiên thưởng thức chúng nhé."

"Này.. làm sao tớ có thể xử lí hết được cơ.. đi mất rồi.."

Không đợi Freya hoàn thành câu nói của mình Emi đã lập tức biến mất vào không khí trong chưa đầy một giây, để lại rất nhiều thức ăn mà một mình Freya chẳng thể nào xử lí hết được trên chiếc bàn phía dưới.

"Ư.. cậu hại tớ mất rồi Emi.."

Cô ngồi bệt xuống đối mặt với chiếc bàn đầy thức ăn với vẻ mặt chán chường cùng với tiếng thở dài, mặc dù không có món nào trong đó gọi là dở cả thế nhưng với sức ăn của 1 mình Freya thì không thể chứa hết được chúng.

"Hà.. đành chịu vậy, mình có thể đem cho cậu ấy ăn cùng luôn cũng được."

Đối mặt với đống thức ăn mà bản thân không thể nào xử lí hết được Freya đành phải nhờ đến sự giúp đỡ của người khác, một người mà ngay cả bạn thân nhất của Freya là Emi cũng không biết đến.

Dù có là người bạn thân nhất với cô nhưng cô vẫn chưa có cơ hội để nói ra cái sự kiện mà cô đã vô tình gặp phải, và đó cũng là sự kiện đã thay đổi cuộc sống yên bình vốn có của cô mặc cho đó là theo chiều hướng tốt hay xấu đi chăng nữa.

"Cậu vẫn ở nơi này như mọi ngày nhỉ."

"Cậu nói thế, nhưng tớ cũng có nơi nào để đi đâu, chưa kể không phải cậu là người đã yêu cầu tớ phải ở yên chỗ này sao?"

"Xin lỗi xin lỗi, tớ chỉ đùa thôi."

Trước mắt Freya là một chàng trai với mái tóc tím đậm cùng đôi mắt tím huyền ảo cùng tông với mái tóc của cậu ta, cậu ta sở hữu một vẻ ngoài ưa nhìn và một gương mặt trông sắc sảo toát lên vẻ bí ẩn của chính cậu.

Hiện tại cậu không biết bản thân là ai hay từ đâu đến, cậu chẳng nhớ bất cứ thứ gì liên quan đến cậu cả, cậu ta không biết không phải vì cậu ta đã quên, mà là vì cậu ta vốn đã không biết đến chúng hay nói đúng hơn là không có từ trước đó rồi.

Một lý do đơn giản rằng vài ngày trước đó luồng ma lực đen kì lạ được tạo bởi oán hận và hận thù đã đạt đến một mức độ nào đấy được coi là đáng để quan tâm, rồi đến một ngày nguồn ma lực đó đã bất ngờ tập trung lại nơi trung tâm của tinh linh giới tức là nơi sinh sống của Freya bằng một cách nào đấy cũng chẳng rõ, song, cùng với ma lực do chính Freya tỏa ra tại khu vực sinh sống của cô, thứ ma lực kì lạ đấy đã hòa quyện vào nhau và một sinh linh mới đã vô tình được tạo thành.

Một sinh linh được tạo ra bởi oán hận, tuyệt vọng và cả ma lực của người đứng đầu tinh linh giới, có thế nói sinh linh đấy là một tinh linh cũng sai.

Song, tinh linh đấy đã vô tình có được oán hận và nổi tuyệt vọng của tất cả tinh linh trong tinh linh giới này nữa, đi với là ma lực của người sở hữu mọi sức mạnh cũng như khả năng của tất cả tinh linh trong tinh linh giới, với 2 thứ đó cuối cùng đã tạo ra một tinh linh của sự hận thù và tuyệt vọng sở hữu toàn bộ năng lực của toàn thể tinh linh trong tinh linh giới này.

Dù cậu có sở hữu nhiều sức mạnh là thế nhưng cậu vẫn chưa thể nhân thức được điều đó, thế nên cậu vẫn chưa thể sử dụng đến chúng, cho đến khi cậu thật sự nhận thức được bản thân là ai hay có những khả năng gì thì cái thứ sức mạnh đó vẫn sẽ mãi ngủ sâu trong người cậu.

Khi cậu bất ngờ được sinh ra như thế cậu bắt đầu có được ý thức cùng với một cơ thể của một thiếu niên trẻ tuổi, cậu đã liên tục nhìn quanh trong bối rối, đi cùng với sự bối rối về địa điểm cậu cũng không thể ngồi yên được vì trong tâm trí cậu chẳng hề có gì liên quan đến bản thân cả.

Dù cậu có đau đầu rồi vùi đầu suy nghĩ đi chăng nữa cậu cũng chẳng thể nhớ ra được gì, chính trong tình huống khiến bản thân bức rức đứng ngồi không yên đấy Freya đã bất ngờ xuất hiện trong vẻ bất ngờ không ngớt của cô.

Khi cô cố gắng tìm hiểu về nguyên nhân thứ ma lực kì lạ đấy tại sao lại bất ngờ tập trung lại khu vực của cô, mãi đuổi theo dấu vết ma lực cô chẳng thể nào giấu đi sự lo lắng của bản thân về mối nguy hại mà chính cô và toàn thể tinh linh giới sẽ đối mặt.

Song, mối nguy hại mà cô đã lo lắng đã đột ngột biến mất đi được phần nào khi sự bất ngờ lại ập vào người cô, về chàng trai mà cô đã vô tình nhìn thấy tại nơi đó, thứ ma lực kì lạ đã đột ngột biến mất không dấu vết, khi cô bắt đầu cảm nhận thì nó lại hoàn toàn nằm sâu trong người chàng trai mà cô đã gặp.

Freya bất ngờ và không biết phải làm gì, cô bối rối rồi lại bối rối, liên tục mở khóe miệng như muốn nói một điều gì đó nhưng lại không biết phải nói gì, cô bất ngờ nhưng nổi lo trong cô lại một lần nữa dâng trào khi càng suy nghĩ sâu thêm về thân phận của chàng trai kì lạ đó.

Lỡ như cô vô tình nói ra điều gì khiến cậu phật lòng rồi một thảm họa sẽ xảy đến với thế giới tinh linh, đó là những gì mà cô suy nghĩ, qua sự cảm nhận của cô về chàng trai đấy, cậu ta mang sức mạnh của cô và toàn thể sức mạnh của toàn bộ tinh linh giới với một dạng ma lực mà chỉ có chàng trai kì lạ đó mới có.

Sự lo lắng cho người bạn mà cô quan tâm nhất và toàn thể mọi cư dân trong tinh linh giới khiến cô chẳng thể làm vơi đi sự lo lắng và sự cảnh giác của chính cô trong chốc lát được.

Chính vào khoảng khắc đó chàng trai đấy đã bất ngờ lên tiếng.

"Dù tôi không biết là có chuyện gì nhưng nhìn cô có vẻ như đang lo lắng nhiều thứ giống như tôi nhỉ?"

"..."

"Sao cậu ta lại nói như bản thân hiểu được mình đang gặp phải điều gì ấy nhỉ, nhưng mà sao cậu ta lại phản ứng như thế cơ chứ?"

Không biết phải phản ứng ra sao ngoài sự bối rối trôi dạt trong tâm trí, Freya càng suy nghĩ thì cô càng không hiểu vì sao phản ứng của chàng trai kì lạ được tạo ra từ oán hận lại có cái phản ứng lạ lùng như thế được.

"Mặc dù bản thân tôi không biết mình là ai hay từ đâu đến và mục đích tồn tại của bản thân là gì, nhưng tôi vẫn có thể hiểu được một người đang gặp rắc rối là như thế nào."

"Đang gặp rắc rối sao? Chẳng phải cậu mới là người cần được giúp đỡ mới đúng sao?"

Câu trả lời đã được sáng tỏ, Freya đã lập tức hiểu ra được rằng dù cậu ta có sở hữu thứ sức mạnh bậc nhất đến đâu thì cậu ta cũng chỉ mới được hình thành cách đây không lâu thôi, thế nên cậu ta vẫn chưa có ý thức gì về thế giới này cả.

"Có lẽ cô nói đúng, tôi lạ quá nhỉ ha.. ha.."

"Cái gì vậy chứ ha.. ha.."

Dù không biết mọi chuyện sẽ thành ra thế nào nhưng sự lo lắng của cô đã đột ngột biến mất mà không để lại vết tích nào, song, cô lại có cảm giác tốt về chàng trai mà cô vừa mới gặp này.

Chính nó đã vô tình tạo nên sợi dây liên kết giữa 2 người lại với nhau bằng một cách nào đấy.

"Được rồi để tôi tự giới thiệu trước nhỉ, tôi là Freya còn cậu là?"

"Uhm.. cái đó.."

"Cậu cũng không biết tên mình luôn đúng không?"

"Đúng vậy.."

"Đừng buồn tớ sẽ đặt cho cậu một cái tên nhé."

"Oh.. trông cậy cả vào cậu."

Chàng trai kì lạ vô cùng háo hức khi nghe thấy Freya sẽ đặt tên cho mình, chứng kiến thấy sự háo hức đấy của cậu ta Freya cũng không khỏi thích thú khi thấy điều đó, suy cho cùng cô là dạng người luôn quan tâm đến mọi người xung quanh cơ mà.

"Để xem nào.. tôi không giỏi về phần đặt tên cho lắm nhưng tôi sẽ cố gắng, uhm.. tên cậu sẽ là.. Krad.. đúng, tên của cậu sẽ là Krad, cậu thấy thế nào?"

Sau vài giây suy nghĩ cuối cùng Freya cũng đã nghĩ ra được một cái tên cho chàng trai kì lạ như một ý tưởng vừa chợt nãy ra trong tấm trí cô vậy.

"Krad sao.. Krad à.."

Cậu liên tục lập đi lập lại cái tên mà Freya đã đặt cho mình trông vẻ đầy thích thú cùng nụ cười mỉm trên môi, cậu cảm thấy vui sướng vì có người đã đặt tên cho cậu, cậu cảm thấy hạnh phúc vì có người quan tâm đến cậu, cậu cảm thấy như bản thân đã có thêm một mục đích để sống để xứng đáng với người đã đặt tên cho mình.

"Cậu không thích nó sao?"

"Không, không hề, tớ vô cùng thích nó là đằng khác."

"Vậy thì tốt quá, tớ cứ tưởng cậu sẽ không thích nó thôi."

Việc đặt tên đã khiến 2 người gần gũi lại với nhau thêm một bước, sau việc đó cả 2 đã dành rất nhiều thời gian ở cùng nhau để trò chuyện cũng như chơi đùa cùng nhau.

Freya đã giải thích sơ cho cậu về thế giới này cũng như chỉ rõ cậu những điều tốt những điều xấu, cô mong muốn thứ oán hận sâu thẩm bên trong Krad sẽ không bao giờ thức giấc để khiến cho khoảng khắc này có thể duy trì mãi mãi.

Cô mong muốn việc đơn giản như thế một phần là vì tất cả tinh linh trong tinh linh giới một phần là vì người bạn có thể giúp cô xóa tan đi muộn phiền mỗi khi gặp mặt, dù cho cô có quý Emi đến mức nào thì cô cũng không có nhiều thời gian bên cạnh Emi, vì Emi luôn bận rộn theo dõi dòng không gian trong tinh linh giới có bị biến động nào không khi những cuộc đụng độ liên tục xảy ra như thế.

Việc Krad xuất hiện đã giúp cô vơi đi phần nào sự mệt mỏi của công việc, khi than thở cùng Krad cô luôn cảm thấy như bản thân đã được giải thoát ra khỏi buồn phiền vậy.

*

"Vậy cơn gió nào lại đưa một người như cậu đến với chàng trai không có gì đặc biệt chỉ ở yên một chỗ như cậu nói này nào?"

"Thôi nào thôi nào đừng để bụng thế chứ, tớ chỉ đùa một chút thôi mà, quan trọng hơn là tớ có món ngon cho cậu đây he.. he.."

"Đúng là không có ai tuyệt bằng Freya mà, cậu là tuyệt nhất đấy."

"Uhm.. uhm.. hiển nhiên là thế rồi, khen tớ nữa xem nào."

Quá những gì mà Freya điều tra được thì những thứ làm Krad thích thú ngoài kiến thức ra thì còn có thức ăn nữa, miễn là thức ăn ngon thì cậu ta sẽ vui vẻ chấp nhận mọi thứ mà Freya yêu cầu cậu.

"Freya là cô gái xinh đẹp và tốt bụng nhất tớ từng biết."

"Uhm.. cậu cứ khen như thế khiến tớ cảm thấy xấu hổ lắm, nên hãy dừng lại đi."

Mặc dù chính bản thân cô rất thích được Krad khen, cứ mỗi lần được cậu khen cô lại cảm thấy vô cùng hạnh phúc mà chẳng rõ lý do, song, điều đó lại khiến cô vô cùng xấu hổ vời cùng một lý do cũng chẳng rõ ràng gì.

Cứ thế cả hai đã cùng nhau thưởng thức các món ăn còn lại trong khi trò chuyện vui vẻ cùng nhau.

"Gần đây tớ mới để ý điều này, cậu lúc nào cùng buồn phiền mỗi khi đến đây nhỉ, bộ có chuyện gì sao?"

"À.. gần đây số lượng tranh chấp giữa những khu vực ở tinh linh giới liên tục gia tăng khiến tớ phải liên tục đi can thiệp vào, tớ thật sự rất mệt khi cứ phải bay đi bay lại như thế.. hà.."

"Cậu đã vất vả rồi nhỉ.."

Mặc dù trong thâm tâm Krad rất muốn giúp đỡ cho Freya bằng một cách nào đó ngoài lời nói nhưng cậu lại chẳng thể làm được vì chính bản thân cậu cũng không biết cách làm điều đó, cậu cảm thức bức rức và đau nhói trong chính con tim mình.

"Đã vậy thì hãy nằm xuống đây mà nghỉ ngơi chút đi nào."

"H-hể? Cậu làm gì thế?"

Krad kéo Freya xuống rồi để cô gói đầu trên đùi của mình và xoa đầu cô một cách nhẹ nhàng, cậu suy nghĩ rằng nếu không giúp được Freya thì chí ít cậu cũng có thể khiến cô cảm thấy thoải mái hơn sau mọi việc bằng cách nào đó.

Song, hành động đó của Krad đã vô tình khiến cô cảm thấy vô cùng hanh phúc và bất ngờ, tim cô như muốn nổ tung và rớt ra ngoài vậy, đôi má cô hầu như đã chín đỏ như quả cà chùa đỏ lại còn đang bốc khói nữa.

Tuy là vậy nhưng cảm giác thoải mái lại dần chiếm lấy tâm trí cô từng chút một, cơ thể cô mệt nhũn ra rồi mất đi sức lực, cô đã hoàn toàn chìm sâu vào giấc ngủ một cách đầy yên bình thể hiện ra cả gương mặt.

"Đã ngủ rồi sao.. không biết mình có thể làm gì cho cô ấy nữa không? Mình thật sự muốn bảo vệ gương mặt bình yên này của Freya mãi mãi.."

"Ngươi thật sự không muốn sử dụng đến ta luôn sao?"

Một giọng nói bí ẩn đã bất ngờ phát ra trong tâm trí cậu, gióng nói đã vô tình phát ra rất lâu về trước rồi, vào những ngày đầu khi Freya giải thích cái đúng và cái sai cho cậu cậu đã vô tình nghe được nó, giọng nói đó bắt nguồn từ thứ ma lực oán hận và tuyệt vọng trong người cậu.

Nó gần như là một nhân cách khác trú ngụ bên trong cậu vậy, mặc dù không biết nó là gì nhưng Krad đã ngờ ngợ đoán ra được điều đó cho tới bây giờ rồi.

"Ngươi vẫn chưa quên ý định chiếm lấy cơ thể ta à?"

"Đừng nghĩ xấu cho ta vậy chứ, ngươi không muốn giúp cho người quan trọng đó của ngươi à?"

"Chuyện đó.."

"Hãy suy nghĩ kỹ đi nào, nếu ngươi không sử dụng đến sức mạnh của ta thì ngươi không thể làm được gì hết, bộ ngươi can tâm để cô gái đó phải chịu thêm nhiều gánh nặng nữa sao?"

"..."

Trong lúc này tâm trí cậu đang trở nên rối bời vì những lời mà giọng nói đã nói, cậu liên tục đắng đo suy nghĩ có nên chấp nhận lời đề nghị của giả tâm trong người cậu không, cậu không thể làm gì cho Freya nếu không có sức mạnh đó mặt khác khi sử dụng đến đó cậu lại có nguy cơ bị chính thứ giả tâm trong người cậu nuốt chửng, cậu không muốn điều đó xảy ra, nhất là khi Freya đã coi cậu như một người cực kì quan trọng đối với cô ấy.

Tâm trí cậu liên tục trở nên rối tung hơn nữa, cậu gần như chẳng thể nào tìm ra được nút thắt để giải thoát cho chính cậu được, cậu muốn sử dụng đến nó nhưng mặt khác cậu lại không muốn, cứ như thế mọi việc đã dần rơi vào ngõ cụt..

"Uhm.. đừng bỏ rơi tớ nhá Krad, tớ không muốn phải gánh chịu nó một mình nữa đâu.."

Trong giấc ngủ Freya đã vô tình thốt lên những lời nói mơ khiến Krad phải bất ngờ trước nó, song, cũng chính vì nó mà Krad đã đưa ra được quyết định của mình mặc dù bản thân vẫn chưa thể chắc chắn cho lắm.

"Quả nhiên mình không thể bỏ mặt cậu được.."

"Ta đã quyết định rồi ta sẽ sử dụng ngươi, nhưng ta sẽ không để ngươi chiếm lấy cơ thể ta dù có chuyện gì xảy ra đi nữa."

"Mạnh mồm lắm nhóc con, được thôi ta sẽ cho ngươi sức mạnh, nhưng hãy nhớ ta vẫn sẽ luôn rình rập mà chiếm lấy ngươi bất cứ lúc nào đấy nhóc con ku.. ku.. ku.."

Ngay lúc giọng nói dần tan biến cùng lúc đó Krad cũng đã cảm nhận được sức mạnh đột ngột đang dâng trào trong cơ thể, cậu vô thức ngạc nhiên rồi chớp mắt liên tục trong như chẳng thể tin đây là sự thật được.

Song, chỉ trong nháy mắt cậu mỉm cười rồi bắt đầu tìm cách để giúp đỡ cho Freya bằng tất cả những gì bản thân có.

"Tớ sẽ không khiến cho cậu thất vọng đâu Freya, hãy nghỉ ngơi đi nhé."

*

"Nếu nói vậy thì không phải Krad đã từng là người tốt sao?"

"Đúng vậy, cậu ta đã từng rất tốt.."

"Cơ mà sao cô lại biết được những chuyện này? Không phải đây chỉ là chuyện xảy ra khi có 2 người họ thôi sao?"

"Fu.. fu.. đó là bí mật."

Với một giọng cười đầy tinh nghịch Emi nhìn tôi với nụ cười thân thiện, tôi cũng chẳng biết phải phản ứng sao với tình huống này nữa, tôi chỉ còn biết cười trừ cho qua chuyện thôi..

"Bí mật sao.. mà bỏ qua đi, cạnh đó thì sau đó mọi chuyện thế nào, sao mọi chuyện lại thành ra thế này?"

Qua những lời của Emi kể thì Krad thật sự không phải là người xấu hoàn toàn, nhưng nếu nhân cách thứ 2 của Krad không thể chiếm được hắn ta thì làm thế nào mà hắn ta lại thành ra như ngày nay?

Mọi thứ lại càng khiến tôi trở nên mơ hồ và tò mò hơn nữa, tôi thật sự rất muốn nghe phần tiếp theo của câu chuyện này.

"Xem ra cậu đang rất muốn biết chuyện gì xảy ra tiếp theo nhỉ, cũng không thể trách cậu được, được rồi tôi sẽ tiếp tục theo ý cậu vậy."

"Uhm nhờ cả vào cô Emi."

* * *
 
15 ❤︎ Bài viết: 153 Tìm chủ đề
Chương 108: Trận đại chiến trong quá khứ (1)

"Cậu trông thoải mái quá nhỉ Freya? Đã có chuyện gì xảy ra sao?"

"Hừm hừm.. gần đây tớ có nhiều thời gian rãnh hơn trước kia, cộng với việc những cuộc xung đột giữa các khu vực đang có chuyện biến tốt."

Đã vài ngày trôi qua kể từ ngày Krad chấp nhận lời đề nghị của oán hận bên trong mình, không có chuyện gì đặc biệt xảy ra trong những ngày đó cả trong khi Freya vẫn chưa hề biết đến việc Krad đã làm những gì.

Vì không biết được Krad đã làm những gì cho cô nên cô không có gì phải bận tâm cả, thay vào đó tâm trạng cô hiện còn đang rất tốt nữa, cô mong muốn gặp lại Krad ngay để nói lời cảm ơn của mình vì đã cho cô một nơi để thư giãn.

Khi cô nhớ về việc đó má cô lại đỏ bừng lên, nét mặt thay đổi thành một nét mặt vô cùng hạnh phúc đến lạ thường, chứng kiến người bạn mà bản thân yêu quý có những thay đổi bất ngờ đến thế Emi không khỏi tò mò và ngạc nhiên khi nhận ra người bạn của cô hiện đang có cái cảm xúc như nào.

"Ho.. ho.. theo biểu hiện của cậu cho thấy, thì cậu đang để ý đến một ai đó rồi đúng không?"

"L-làm.. gì có chuyện đó chứ.. c-cậu.. ta chỉ là.."

Chính Freya cũng không nhận ra được cái tình cảm lạ thường đã dần nảy sinh rồi kẹt lại trong trái tim cô như một liều thuốc bổ khiến cô cảm thấy vô cùng hạnh phúc vậy, cô thật sự chẳng hiểu tại sao bản thân lại có cái cảm xúc đó, cô không hiểu vì sao mỗi khi gặp mặt cậu trai Krad đó thì tim cô lại bắt đầu rộn ràng, má cô ửng hồng, vẻ mặt lại bắt đầu biểu hiện những nét hạnh phục, song, cô lại cảm thấy khá hồi hộp mà lại chẳng muốn rời xa cậu chút nào, cô chỉ muốn được ở bên cậu thêm một chút nữa dù nó chỉ là vài giây cũng được.

Vì khoảng thời gian bên Krad là khoảng thời gian cô không cần lo nghĩ cũng như là khoảng thời gian hạnh phúc nhất đối với cô.

"Đó là yêu rồi còn gì nữa, fu.. fu.. bạn tôi đã biết yêu rồi, nói tớ nghe người đó là ai vậy? Tớ có quen biết gì với người đó không?"

"Yêu sao? Cơ mà cậu hỏi mình để làm gì cơ chứ?"

Khi cô nói rõ cảm giác của mình với Emi cùng với vẻ mặt vô cùng hạnh phúc khi nghĩ về Krad, điều đó đã khiến Emi nhận ra ngay thứ cảm xúc kì lạ mà Freya đang chất chứa là gì, đó không lạ gì ngoài tình yêu cả, thứ tình cảm vô cùng đẹp đẽ và cực kì đáng ngưỡng mộ.

Với vẻ cực kì bối rối và lúng túng Freya không ngừng đỏ mặt và cúi đầu suy nghĩ về tình cảm thật sự của mình, cô xấu hổ không biết phải biết phải phản ứng ra sao trong cái tình cảnh hiện tại nữa..

"Có lẽ cậu không nhận ra được nó rồi, cậu không muốn nhắc đến nữa thì thôi vậy, nhưng hãy nhớ đối mặt với cảm xúc của mình nhé Freya."

"Uhm.. tớ sẽ cố gắng, ngay khi hiểu được cảm xúc này của mình.."

Tuy vẫn còn chút đỏ nhưng Freya đã dần trở nên bình tĩnh trở lại, song, qua những lời mà Emi đã nói thì cô cũng đã dần hiểu rõ thứ cảm xúc bên trong bản thân là gì, nhưng cô vẫn chưa thực sự chắc chắn về điều đó cho lắm, thế nhưng một điều chắc chắn rằng cô sẽ cố gắng đối mặt với nó dù cô có muốn hay không.

Ngay sau đó Emi đã kohum~một tiếng để đưa Freya thoát khỏi tâm trí cô rồi quay lại với thế giới thực.

"Giờ thì quay lại chuyện chính, tớ đến đây hôm nay là có thứ này muốn đưa cho cậu xem."

"Đưa cho tớ xem?"

Emi lập tức búng tay rồi một hình chiếu đã lập tức xuất hiện và lơ lửng trên không trung trước mặt 2 người, song, Freya đã không khỏi kiềm lại sự bất ngờ của mình khi thấy người xuất hiện trong khung hình chiếu đó lại là chàng trai mà cô đã dành tình cảm của mình cho, đúng, đó là Krad.

Vô vàn câu hỏi ngay lập tức xuất hiện rồi bay loạn xạ trong tâm trí cô, cô vừa sốc lại vừa không tin vào mắt mình, không phải Krad đang ở nơi đó sao? Sao cậu ta lại xuất hiện tại đó? Và thứ sức mạnh mà cậu ta đang sở hữu đó không phải là thứ đó chứ?

Rất nhiều câu hỏi hiện ra trong đầu, Emi cũng bất ngờ chẳng kém trước nét mặt bất ngờ của Freya, Emi đã lập tức có suy nghĩ rằng Freya có thể đã biết trước được điều gì đó rồi, nhưng cô lại không nói ra thay vào đó cô lại tiếp tục câu chuyện lúc trước.

"Như cậu thấy, đây là nơi xảy ra cuộc xung đột gần đây nhất, ngay giữa khu vực của tinh linh lửa và khu vực của tinh linh gió, ngay lúc cuộc xung đột gần như nổ ra thì một chàng trai kì lạ với một sức mạnh cũng kì lạ không kém đã đột ngột xuất hiện rồi làm ngất tất cả những tinh linh đang chuẩn bị chiến đấu."

"Gì cơ?"

"Sao Krad lại có sức mạnh đó chứ? Cậu ta đã giấu mình điều gì sao?"

"Tớ không biết hắn có mục đích gì nhưng về việc cậu được thảnh thơi gần đây chắc là do việc này rồi."

"Không lẽ cậu ấy làm tất cả mọi thứ là vì mình sao?"

Ngay lúc đó cảm xúc trong cô đã trở nên rối loạn, một mặt cô vui vì Krad đã cố gắng giúp cô khiến cô cảm thấy bình yên, một mặt cô lại cảm thấy lo ngại vì không biết cậu ta đã làm bằng cách thức nào, hơn nữa cô biết được việc nếu như Krad không chấp nhận thứ oán hận bên trong cậu thì cậu không thể sử dụng được sức mạnh của mình, thế nên khi thấy được việc cậu ta khiến cho tất cả đồng loạt bất tỉnh như thế bằng sức mạnh của chính mình thì cô không thể không lo lắng được.

"Ngoài ra tớ vẫn còn điều này muốn nói cho cậu biết nữa này, nó quan trọng lắm đấy nên hãy nghe kỹ nhé."

Emi bất ngờ làm vẻ mặt vô cùng nghiêm túc đối mặt với Freya, điều đó khiến cô vô cùng hồi hộp vì một số lý do rồi chú tâm nghe những gì mà Emi chuẩn bị nói.

"Những người do Krad làm bất tỉnh đã mất hết ma lực của bản thân vĩnh viễn, họ không thể sử dụng được ma pháp của bản thân được nữa."

"Khoan.. cậu nói gì thế? Mất đi ma lực vĩnh viễn sao? Sao có thể có chuyện đó được cơ chứ?"

"Tớ biết là cậu rất sốc nhưng đó là sự thật.. tớ đã đích thân đi kiểm chứng và kết quả là mọi ma lực trong người họ đã biến mất, hơn nữa khả năng hồi lại lượng ma lực đã mất đi đó cũng biến mất theo luôn, kết quả tất cả họ không còn khả năng sử dụng ma pháp được nữa.."

"Gì chứ.. không thể nào.."

Những lời cay nghiệt của Emi khiến cho Freya bị sốc đến tột độ, cô thậm chí không thể tin được đó là sự thật, nói đúng hơn là cô không muốn tin vào điều đó thế nhưng sự thật đã hiện ra trước mắt, dù cô không muốn tin đi chăng nữa thì cô vẫn phải tin vào việc Krad đã lấy ma lực của tất cả những tinh linh ấy.

Sao cậu ấy lại làm như thế? Cậu ta không phải là dạng người xấu xa như vậy, tôi không tin, sao mọi thứ lại thành ra như thế này được chứ? , dòng suy nghĩ đó liên tục trôi nổi bên trong tâm trí Freya không hồi kết.

Sự thật khiến cô không thể tin vào Krad nhưng tâm trí và cảm xúc của cô lại khiến cô tin vào Krad hơn, trong khoảng khắc đấy Freya chỉ còn biết trợn to đôi mắt của mình với vẻ mặt méo mó, cô ôm đầu rồi khuỵu gối xuống trong sự rối loạn của bản thân.

"Hình như cậu biết gì đó về chàng trai này thì phải, tớ nghĩ cậu có gì muốn nói với tớ phải không nào?"

Chứng kiến cảnh tượng người bạn thân nhất của bản thân phải chịu cảnh đau đớn như thế Emi đã không thể cứ mãi đứng đó nhìn được, chí ít cô muốn làm gì đó cho Freya ngay khi Frey chịu chia sẻ cho bản thân cô biết.

"Tớ sẵn lòng nghe những gì cậu nói và cố gắng giúp đỡ hết sức trong khả năng, thế nên hãy cứ yên tâm mà chia sẻ với tớ, không phải chúng ta là bạn sao Freya?"

Ánh mắt tràn đầy quyết tâm đấy của Emi như đã truyền đến Freya bằng một cách nào đấy, cảm xúc của Emi cũng theo đó mà truyền tải đến Freya, song, điều đó đã khiến cho Freya trấn tĩnh lại tinh thần của mình và lấy lại can đảm để đứng lên đối mặt với sự thật.

"Phải rồi ha.. tớ xin lỗi vì đã không nói cho cậu sớm hơn, được rồi.. tớ sẽ kể cho cậu tất cả."

Sau đó Freya đã kể lại mọi thứ cho Emi nghe, ban đầu Emi có đôi chút bất ngờ và có đôi chút giận dữ nhưng cái cảm xúc tức giận đó đã nhanh chóng biến mất, vì cô hiểu được vì sao Freya lại không kể mọi thứ cho cô biết, cô biết rằng Freya đang lo ngại rằng bản thân cô sẽ lo lắng thái quá cho Freya, thế nên Freya mới quyết định không kể cho cô biết cho đến khi Freya thực sự chắc chắn rằng Krad hoàn toàn vô hại.

Thế nhưng ý định đó của Freya đã nhanh chóng bị phá tan ngay khi biết được sự thật phũ phàng này.

"Tớ hiểu rồi, vậy thì đi gặp cậu ta thôi nào."

"Ê-Ể?"

"Không phải đi gặp cậu ta là cách nhanh nhất bây giờ sao? , hơn nữa cậu cứ ngồi đây suy nghĩ thì được gì cơ chứ, tớ tin chắc rằng người mà cậu yêu sẽ không làm cậu thất vọng đâu he.. he.."

"Đúng là vậy.. cơ mà tớ không yêu cậu ta."

Freya đỏ mặt và ngay lập tức phản ứng lại với Emi một cách đầy sốt sắng, vẻ mặt đỏ ửng đấy của Freya có đôi chút ngại ngùng và hạnh phúc của một thiếu nữ đang yêu trong đó nữa, thế nên dù nhìn cách gì thì Freya vẫn không thể chối cãi được bản thân đã có tình cảm đặc biệt dành cho Krad rồi.

"He.. he.. đừng có chối nữa phản ứng của cậu đã cho tớ biết hết rồi."

"Tớ đã bảo là.."

"Nào đi thôi, cậu mau dẫn đường đi chứ."

"Nè.. chờ tớ đã, mà cậu có nghe những gì tớ nói không thế?"

"Được rồi được rồi, tớ không muốn biết 2 cậu hạnh phúc thế nào đâu giờ thì đi thôi."

"Đã bảo là không phải rồi mà.."

Sau đó Freya đã đành phải chịu thua và bắt đầu dẫn đường cho Emi đến chỗ cậu trai tên Krad đấy.

*

"ARG.. ngươi.. ta sẽ không chịu thua ngươi đâu."

Hiện tại Krad đang bị bao quanh bởi một luồng ma lực màu đen kì lạ nào đấy trong đau đớn, tâm trí cậu đang dần bị thứ cảm xúc tiêu cực chiếm lấy dần, cậu đã chống lại nó bằng tất cả ý chí của mình, thế nhưng cậu càng xua đuổi thứ cảm xúc đấy thì cơ thể cậu lại càng đau đớn hơn bao giờ hết.

"Freya.."

Cậu đau đớn, cậu tuyệt vọng, cậu hốt hoảng như bản thân đã hoàn toàn bị thứ đó nuốt trọn vậy, song, chính trong khoảng khắc đấy cảm xúc đặc biệt của cậu dành cho cô gái xinh đẹp Freya đã tiếp cho cậu thêm một phần ý chí để tiếp tục đứng lên.

Thứ cảm xúc đó càng lớn mạnh thì cậu càng hiểu rõ nó là gì, cậu biết bản thân đã có tình cảm thế nào dành cho Freya và chính sự hiểu rõ cảm xúc đấy của bản thân đã giúp cậu tiến xa cho đến bây giờ, không bị bóng tối nuốt chửng nhưng cậu không thể tránh khỏi sự đau đớn và khủng hoảng trong tâm trí, chính bây giờ đây cậu vẫn đang được thứ cảm xúc đấy cứu rỗi bản thân, vì cậu biết dù thế nào thì phía sau cậu vẫn còn một người luôn đợi chờ cậu..

"Fu.. fu.. ngươi vẫn còn chịu đựng được cơ à, ngươi cứng cỏi hơn những gì ta nghĩ nhiều đấy nhóc con."

"Ngươi im đi, ta sẽ không bao giờ giao cơ thể và ý chí này cho một người như ngươi đâu."

"Ka.. ka.. ta không chắc về điều đó đâu chàng trai ạ, ngươi hãy nhìn lại bản thân mình đi, coi xem ngươi đang trong bộ dạng thế nào."

"G-gì.. c-.. hứ.."

"Với bộ dạng thảm hại đấy của ngươi thì có thể làm gì được nữa chứ? Nào hãy ngoan ngoãn mà đưa cơ thể của ngươi cho ta đi nào, chí ít thì ngươi sẽ không còn chịu thêm nhiều đau đớn nữa ku.. ku.."

"N-ngươi đừng có mà mơ tưởng nữa.."

"Tch.. thật cứng đầu vậy thì ta sẽ cho ngươi đau đớn hơn nữa vậy.."

"AAAAAAAA.."

Luồng ma lực xung quanh cậu đã đột ngột trở nên mạnh hơn trước, tâm trí lẫn cơ thể cậu lại một lần nữa rơi vào địa ngục đau đớn, cơn đau thấm qua da thịt và xương sống, ngay cả linh hồn cậu cũng ảnh hưởng ít nhiều, đau đớn khiến cậu mất dần ý chí, cậu nghiến răng chịu đưng như hàm răng cậu có thể bị nghiền nát bất cứ lúc nào vậy, gân máu cậu nhô lên khắp người và có vài chỗ đã không chịu nổi cơn đau mà bắt đầu rỉ máu.

Cậu gục xuống ôm người trong đau đớn, ý thức cậu đang dần biến mất, song, chính trong lúc đó một hình bóng của một cô gái quen thuộc đối với cậu đã xuất hiện ngay trước mắt cậu, và không hiểu vì sao cậu lại cảm thấy vô cùng ấm áp và nhẹ nhàng, một cảm giác thoải mái như đang ở trên thiên đường vậy, mọi cơn đau đã bị xua đi, cảm xúc tuyệt vọng và oán hận không còn chiếm lấy tâm trí cậu nữa, song, cũng chính lúc đo cậu đã gục xuống và bất tỉnh ngay tại đó.

"F-r.. eya.."

*

"Krad.."

"Ai đó.."

"Kradd.."

"Ai gọi tôi đó.. giọng nói này.."

"Kraddd.."

Khi Krad vẫn còn đang trong trạng thái nữa mê nữa tỉnh cậu đã nghe thấy một giọng nói của ai đó đang gọi tên mình, không hiểu vì sao mà cậu lại có cảm giác cực kì quen thuộc với giọng nói này.

"À.. Sao mình lại có thể quên được nó cơ chứ.."

Giọng nói đã đó đã dần rõ ràng hơn và cậu đã lập tức nhận ra chủ nhân của giọng nói đó, hay nói đúng hơn là một giọng nói mà cả đời cậu cũng chẳng thể nào quên được vì giọng nói đó chính là giọng nói của người mà cậu quan tâm nhất và cũng là người cậu đã dành trọn tình cảm của mình vào Freya..

"Freya.."

"Krad.. cậu tỉnh rồi sao? Thật mừng quá tớ cứ tưởng cậu bỏ tớ đi rồi chứ.."

Với vẻ mặt vừa đau buồn vừa hạnh phúc, hai hàng lệ rơi vẫn còn động lại trên đôi má, đó là khung cảnh mà Krad đã thấy được ngay khi có thể mở được đôi mắt của bản thân lên.

"Này.. sao cậu lại khóc.. tớ không muốn cậu khóc chút nào đâu.."

Trong thâm tâm cậu cảm thấy buồn vì bản thân đã khiến cho Freya phải khóc, song, cậu lại cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi gặp được cô mặc dù bản thân đang trong tình trạng thế này.

Trong giây phút nữa mê nữa tỉnh đấy cùng với thứ cảm xúc dâng trào từ tận đáy lòng cậu, như một ngồi nổ mở đầu tất cả cậu lập tức chiếm lấy bờ môi không chút phòng vệ nào đấy của Freya.

"UH?" - Freya

"Woa!" - Emi

Freya không biết phản ứng ra sao trong cái tình cảnh hiện tại, cô ngạc nhiên, hạnh phúc, sốc đến ngơ ngát, tâm trí cô rối bời và tim cô như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực, mọi thứ khiến cô không biết phải phản ứng làm sao cho đủ, cuối cùng cô chỉ biết đứng đó với vẻ ngạc nhiên không ngớt và đôi má đỏ chót.

"Tớ thích cậu Freya.."

"H-hể?"

"A.. Ể.. Freya.. cậu thật thật sự.. uwahhh.. tớ đã làm gì thế này?"

Phát hiện ra tất cả không phải là một giấc mơ hay ảo ảnh gì cả, vẻ mặt Krad biến sắc thành một màu đỏ tươi, cậu giật bắn rồi ôm mặt trong sự ngại ngùng, khói bắt đầu bốc lên nghi ngút trên đỉnh đầu cậu như thật sự có đám cháy nào đấy trên đó vậy.

"Uhm.. đó là.. sự thật sao?"

"Hể.. sự thật gì cơ?"

"Về việc cậu nói cậ.. t-t-t-t-t.. hích tớ ấy.."

"Hiển nhiên đó là sự thật rồi."

Gương mặt của Freya cũng đỏ bừng không kém gì Krad, tâm trí cô rối bời trong một khoảng khắc, nụ hôn và lời thổ lộ bất ngờ đó khiến cảm xúc bên trong cô như muốn nổ tung lên vậy, cô không còn biết thứ cảm xúc sâu thẩm bên trong cô là gì nữa, việc này khiến cô quá sốc nên không thể nào suy nghĩ kỹ càng được nữa..

"Uhm tớ.. không biết phải nói sao nữa.. tớ thật sự không ghét cậu.. nhưng tớ vẫn cần thời gian để suy nghĩ nên hãy đợi tớ nhé Krad."

Đôi mắt 2 người bất ngờ va chạm vào nhau, Freya ngại ngùng nói ra cảm xúc của mình khiến cho không gian gần như rơi vào tĩnh lặng, Krad đã thẳng thắng đối mặt với nó mặc dù đôi mi cậu cứ nhắm tịt lại vào khoảng khắc đấy.

"Uhm.. tớ sẽ đợi."

Bỏ qua mọi sự ngại ngùng sau lưng cả 2 đã thành công tạo ra một vùng không gian màu hồng của riêng họ mặc dù trên gương mặt họ vẫn còn đôi chút đỏ trên đó, cả 2 như không thể nhìn vào mắt đối phương được vậy, điều này đã làm cho bầu không khí màu hồng có phần lúng túng trong đó nữa, nói sao nhỉ.. cả 2 trông khá là dễ thương đó chứ.

"Kohum.. cả 2 thôi làm không gian cho 2 người được rồi đấy, đừng quên là tôi vẫn còn ở đây đấy nhé."

"A.. uhm.."

"A.. mà cậu là?"

Cả 2 cùng lúc giật bắn ra sau ngay khi Emi chen vào giữa bầu không khí đó, cuối cùng thì Krad cũng đã để ý đến sự hiện diện của Emi trong sự bở ngỡ.

"Tôi tên là Emi là bạn thân của Freya, hân hạnh được gặp cậu."

"Hân hạnh được gặp cậu.."

"Giờ thì không còn gì nữa thì chúng ta quay lại việc chính thôi nào, trước hết thì không phải cậu có gì đó muốn nói cho chúng tớ biết sao Krad? , về cái thứ đã bao bọc lấy cậu đấy." – Emi

"Uhm tớ cũng muốn nghe nữa, được không Krad?" – Freya

"Không sao dù sao thì tớ cũng chẳng giấu cậu được nữa rồi.."

Sau đó Krad đã kể lại tình hình hiện tại của bản thân cho cả 2 nghe, về việc cậu mượn sức mạnh của kẻ thứ 2 trong người, về việc hắn đang cố chiếm lấy cơ thể cậu và cả việc cậu làm cách nào để có thể giúp cho Freya.

Theo nhưng gì cậu kể thì cậu hoàn toàn không lấy đi ma lực của họ ý định của cậu chỉ là khiến tất cả bất tỉnh mà thôi, nhưng việc đó đã làm cho Freya và Emi cảm thấy không đúng với sự thật mà họ biết cho lắm.

"Khoan đã cậu nói là cậu chỉ làm cho họ bất tỉnh thôi sao?" – Emi

"Đúng thế, bộ có gì khác xảy ra nữa sao?"

"Uhm.. nghe kỹ nhé Krad, thật ra những tinh linh mà cậu đã làm bất tỉnh đã không còn khả năng sử dụng ma pháp được nữa, ma lực của họ đã hoàn toàn biến mất và không thể phục hồi được nữa.."

"Khoan đã, cậu nói gì cơ? Đó là sự thật sao?"

"Đúng.."

"K-không thể nào.."

"Fu.. fu.. fu.. giờ ngươi đã hiểu ra chưa nào nhóc con, mọi thứ ngươi làm chỉ là gieo rắc thêm sự tuyệt vọng và oán hận mà thôi ku.. ku.. ku.."

"Ngươi lừa ta.."

"Ta không hề lừa ngươi.. chính tay ngươi đã làm thế đó chứ, ta không hề can thiệp vào hay gì cả, ta chỉ đưa ngươi sức mạnh để ngươi làm điều đó mà thôi."

"Gì chứ.. tôi đã làm gì thế này.."

"Cái gì thế này?" - Emi

"Thứ ma lực này.. không phải lại nữa đó chứ!" - Freya

Nguồn ma lực đen kì lạ lập tức bao trùm lấy cậu khi cậu quỳ xuống trong bất lực, đôi mắt cậu như đã mất đi hết ý chí, cậu chỉ muốn giúp nhưng không ngờ lại khiến mọi thứ trở nên tệ hơn, việc đó đã khiến cậu rơi vào nơi sâu nhất của sự thất vọng.

Chứng kiến cảnh tượng đó Freya đã lập tức sử dụng sức mạnh của mình và cố gắng giải thoát cho Krad ra khỏi quá trình chiếm hữu đấy nhưng đã quá muộn, bản thể ác trong người của Krad đã kịp thời ngăn cản lại.

Và cũng chính trong thời điểm đó bản thể ác đó đã nhanh chóng chiếm lấy cơ thể của Krad trong nháy mắt.

*DOOOOMMM*

Áp lực từ ma lực đột ngột phát động khiến cả 2 hất văng ra xa, thần thái của Krad đã đột ngột thay đổi ngay sau đó.

Hắn ta mỉm cười rồi lập tức lao đi rồi biến mất hoàn toàn ra khỏi tầm nhìn của Freya và Emi..

"Không thể nào.. Krad đã.. KHÔNG!"

Freya bị sốc đến ngơ ngát khi chứng kiến cảnh tượng Krad bị chiếm hữu như thế và bản thân không thể làm gì khiến cô hối hận không dứt, một nổi buồn và cơn nhối đau từ tim cô không ngừng xuất hiện và chính nó đã khiến tâm trí cô rơi vào khoảng không trống vắng, cô không thể suy nghĩ bất cứ thứ gì ngoài nổi đau khi chứng kiến Krad bị chiếm hữu cả..

* * *
 
15 ❤︎ Bài viết: 153 Tìm chủ đề
Chương 109: Trận đại chiến trong quá khứ (2)

Vài giờ đã trôi qua từ khi Krad đã hoàn toàn bị điều khiển rồi rơi đi, thế giới tinh linh hiện đang rơi vào tình cảnh không thể nào tệ hơn được nữa, song, lúc này Freya vẫn chưa thể lấy lại tinh thần của cô được, cô vẫn bị cú sốc ảnh hưởng đến mức không thể làm gì ngoài ngồi đó cùng chiếc đầu nặng trĩu của cô.

Mặc cho bình thường cô có mạnh mẽ đến đâu thì khi nhận phải cú sốc rồi bất ngờ bị rơi vào tình trạng như hiện tại thì cô cũng không thể giữ được sự minh mẫn của bản thân được nữa, cô đã tự trách mình tại sao lại cho Krad biết khi bản thân đã biết rõ việc kẻ đứng sau tất cả không phải là Krad, hơn cả thế cô cũng đã biết việc hắn đang cố chiếm lấy cơ thể của Krad nhưng sao cô lại có thể nói ra sự thật một cách đột ngột như thế.

Cô hối hận, bực tức chính bản thân mình, cô thực sự muốn đem Krad quay về với chính mình nhưng nổi lo sợ sẽ tổn hại hay đối mặt với người bản thân đã dành tình cảm cho đã khiến cô không thể đứng lên chiến đấu được.

Tâm trí cô rối bời trong nhiều giờ liền, đôi mắt cô gần như không còn bất cứ ý chí nào trong đó nữa cả, nó hoàn toàn trở thành một đôi mắt vô hồn như sư tuyệt vọng của cô vậy..

Chứng kiến người bạn mà bản thân yêu quý thành ra như thế khiến Emi không thể nào chấp nhận được điều đó, cô thực sự hiểu cho Freya, nhưng cô thật sự không thể chấp nhận được cái tình trạng này của Freya được nữa nên cô đã quyết định lên tiếng..

"Cậu định cứ như thế bao lâu nữa hả Freya?"

Giọng của Emi có kèm theo đôi chút sự tức giận của cô, cô mong muốn điều này có thể khiến Freya chú ý đến mình và thoát ra khỏi vòng luẩn quẩn trong tâm trí của chính mình, song, nó lại không theo những điều cô mong muốn chút nào cả.

"Hà.. thế cậu định để Krad như thế mãi sao?"

Cùng một tiếng thở dài cô biết rằng chỉ với vài từ đơn giản thì sẽ chẳng thể đem sự chú ý của Freya quay lại được, thế nhưng cô đã quyết định đem trực tiếp nguyên nhân của vụ việc ra.

"Krad.."

Cô đã thành công thu hút sự chú ý của Freya tuy đó chỉ là một sự chú ý mong manh, nhưng nhiêu đó cũng đủ rồi.

"Đúng, không lẽ cậu định bỏ mặc cậu ta như thế và bản thân cứ tiếp tục ngồi đây đến cuối sao?"

"Tớ.."

"Cậu nghĩ mọi thứ đã kết thúc rồi sao? , để tớ nói cho cậu biết, mọi thứ chẳng hề kết thúc hay bắt đầu khi chính bản thân cậu lại chẳng làm gì hết để khiến mọi việc bắt đầu cả."

"Tớ.. tớ không biết.. bản thân nên làm gì nữa.. ư.."

Như một giọt nước tràn ly hai hàng lệ long lanh nhanh chóng lăn tròn trên đôi má trắng hồng của Freya, Emi đã nhanh chóng bước đến chỗ Freya rồi đặt 2 tay bản thân lên đôi má của cô rồi lau đi những giọt lệ đấy rồi nhìn thẳng vào mắt cô.

"Nếu cậu thật sự muốn đưa Krad quay về hay cứu giúp cho toàn thể tinh linh ở tinh linh giới này, thì hãy đứng lên rồi lãnh đạo toàn thể tinh linh đứng lên chống lại Krad thứ hai đó, tớ cũng sẽ giúp cậu nên cậu không hề một mình đâu."

"Tớ.. ư.. tớ.."

"Hơn nữa tình cảm của cậu dành cho Krad cũng không phải chỉ đơn giản là một người bạn để tâm sự đâu đúng không nào?"

"Ư.. ưm.."

Những giọt lệ lăn tròn trên má của Freya lại một lần nữa trở nên dữ dội hơn, song, đó cũng chính là lúc cô nhận ra và không chối bỏ sự thật cũng như cảm xúc của cô dành cho Krad nữa, cuối cùng thì cô cũng quyết định đứng lên đối mặt với sự thật và quyết tâm đem Krad quay lại.

"Xem ra cậu đã quyết tâm rồi phải không? Nói xem cậu muốn làm gì bây giờ nào?"

Với nụ cười nhẹ nhàng và đôi mắt ấm áp Emi đã thật sự vui mừng và hạnh phúc vì người Freya có thể hiểu ra và vượt qua tuyệt vọng của chính mình.

"Tớ thích Krad, tớ không muốn cậu ấy biến mất mãi mãi, tớ sẽ làm mọi cách để đánh bại Krad tà ác rồi đem cậu ta trở lại."

"Như vậy mới phải chứ he.. he.."

Với ánh mắt tràn đấy quyết tâm Freya đã hiểu rõ cảm xúc của chính mình cũng như mục tiêu mà cô muốn nhắm đến, điều này đã làm cho Emi không còn gì để lo lắng nữa.

"Giờ thì cậu hãy đi giải thích tình hình rồi tập trung mọi người lại với nhau đi, đây không còn là việc của riêng cậu hay tớ nữa rồi, trong lúc đó tớ sẽ làm một cái gì đó để có thể giúp cho cậu."

"U-uhm.. tớ đi ngay đây.."

Lau sạch nước mắt và chuẩn bị rời đi, song, cô đã ngừng lại rồi nhìn về hướng của Emi như muốn nói một cái gì đó.

"Chuyện gì vậy?"

"Uhm.. cảm ơn cậu Emi."

"Không có gì đâu, dù gì thì chúng ta cũng là bạn cơ mà."

"Phải rồi ha, được rồi tớ đi đây."

"Cẩn thận đấy nhé."

Nói xong Freya đã lập tức lao đi để tập hợp tất cả những tinh linh lãnh đạo mỗi khu vực lại với nhau, để đối mặt với cái thảm họa trước mắt thì tất cả phải cùng nhau hợp lực, vì chỉ mình Freya thôi thì vẫn chưa đủ để đánh bại được Krad, chính vì điều đó cô đã nãy ra một ý tưởng trong đầu cô ngay khi vừa rời đi rồi.

"Giờ thì mình cũng phải làm điều đó thôi, xin lỗi nhé Freya."

Nét mặt của Emi có đôi chút buồn khi nói những lời đấy rồi lập tức biến mất vào trong không khí.

*

"Mau dừng lại đi tên khốn.."

"Ku.. ku.. ku.. đừng chống cự vô ích nữa Krad ngươi không còn làm được gì nữa đâu."

"Nhưng dù thế ta vẫn sẽ không cho ngươi hành động theo ý muốn được đâu."

"Hừ.. khó chịu thật.."

Bên trong tiềm thức Krad đang cố gắng hết sức để thoát khỏi những sợi xích kiểm soát bản thân của oán hận bên trong bản thân mình, mặc dù cậu biết bản thân không thể bù đắp lại được sai lầm trong quá khứ được nữa thế nhưng cậu đã quyết tâm đối mặt với nó và tìm mọi cách để ngăn Krad tà ác lại bằng mọi giá.

"Ta sẽ không để ngươi đụng vào Freya hay bất cứ tinh linh nào ở tinh linh giới nữa đâu."

"Tên khốn.."

Việc Krad liên tục chống cự đã khiến Krad oán hận không thể tự do hành động theo ý hắn được, cơ thể hắn gần như bất động trong khoảng không gian giữa các khu vực, dù hắn có dùng sức hay đốt cháy ma lực của bản thân nhiều đến đâu thì hắn vẫn không thể điều khiển được cơ thể của bản thân như ý muốn.

"Đã vậy thì ta sẽ cho ngươi câm miệng mãi mãi luôn nhãi ranh."

"Cái.. gaaaaaa.. tên khốn.. ngươi đừng nghĩ như vậy là xong.. ta sẽ không để ngươi động tay vào Freya đâu!"

Krad tà ác đã bất ngờ điều khiển thứ ma lực kì lạ bên trong người hắn khống chế hoàn toàn Krad, trong tích tắc vô vàn chông ma lực và xích ma lực đen đột ngột lao đến rồi khống chế Krad ngay trong tiềm thức của bản thân, chính vì điều đó nên Krad đã không thể tiếp tục khống chế cử động của Krad tà ác lại được nữa.

"Nói hay lắm Krad, tôi tự hào về cậu đấy."

"Hừm.. ai đó? Ra là ngươi."

Từ khoảng không vô tận nơi chẳng có ai hay thứ gì tại đó cả, song, chỉ trong tích tắc Emi đã bất ngờ xuất hiện tại vùng không gian trống vắng đó, Krad tà ác không khỏi bất ngờ trước sự xuất hiện đột ngột của Emi nhưng hắn đã nhanh chóng lấy lại được sự bình tĩnh vốn có của mình.

"Vậy cơn gió nào đã đưa người đứng đầu của không gian và thời gian đến để gặp ta thế này?"

"Ngươi biết đến ta quả là một vinh dự lớn cho ta đấy, nếu đã thế thì ta cũng nên nói cho ngươi biết ý định của bản thân chứ nhỉ, ngươi có phiền không khi biến mất rồi để lại cơ thể cho chủ thể của nó Krad tà ác?"

"Krad tà ác.. vậy đó là cách bọn ngươi gọi ta à, cũng chẳng quan trọng, các ngươi gọi sao thì tùy ý bọn người, quan trọng hơn là.. nếu ta nói không thì sao?"

"Thì chuyện quá hiển nhiên rồi, ngươi sẽ chết tại đây, đơn giản thôi đúng không?"

"Thật tự cao làm sao.. vậy thì tới đây, ta sẽ tiếp ngươi xem như thử xem cơ thể này có thể làm gì."

"Mặc dù ngươi đã hủy diệt 3 khu vực ngay khi vừa chiếm được cơ thể cậu ta?"

"Như thế vẫn chưa đáng để ta đổ mồ hôi nữa là ka.. ka.. ka.."

Nụ cười tự cao của Krad tà ác vang vọng khắp vùng không gian tĩnh lặng, điều đó không khiến cho Emi cảm thấy sợ hãi hay gì cả, từ sâu bên trong cô chỉ cảm thấy bản thân nhất định không thể thua tên khốn đó được.

Cô đã lập tức ngưng động thời gian của vùng không gian xung quanh, rồi lập tức dịch chuyển lại gần Krad và dùng nắm đấm được bao bọc bởi vùng không gian bộc phá đấm thẳng vào người Krad trong tích tắc.

*DOOOOOOOOMMM*

Mặc cho mọi thứ có diễn ra nhanh thế nào hay thời gian có bị dừng lại, Krad cũng dễ dàng chặn đứng nắm đấm của Emi bằng cánh tay ma lực của hắn cùng với nụ cười tự mãn trên môi.

*KKAAAAN*

"Ku.."

Krad đã lập tức đáp trả bằng đòn beam từ cánh tay còn lại của mình, Emi đã suýt soát né sang bên để né đòn trong gang tấc, gần như cùng lúc Emi nhanh chóng dịch chuyển ra sau lưng Krad rồi đặt tay về phía hắn và lập tức bóp méo không gian xung quanh hắn, ảnh hưởng bởi không gian bị bóp méo vô vàn những vết cắt đột ngột xuất hiện trên da thịt hắn, lượng máu đổ ra cũng không kém gì các vết cắt đấy.

"Ngươi đừng tưởng chỉ có mình ngươi biết dùng đến nó nhé."

Bỏ qua cơn đau từ thân thể, Krad đột ngột bao bọc thân thể hắn bằng thứ ma lực màu đen kì lạ rồi xoay ngươi cùng cánh tay nhắm vào đầu Emi, như đoán trước được điều đó Emi ngửa người ra sau để né đòn rồi chuẩn bị dịch chuyển đi để giữ khoảng cách với hắn.

*KOOOOOON*

"GAAAAA.."

Thế nhưng mọi việc lại không diễn ra như ý muốn, trước khi Emi định rời đi Krad thành công giữ cô ấy lại bằng cách không chế cử động của cô bằng ma pháp không gian rồi dùng chính chiêu thức khi nãy của cô để đáp trả lại cô.

*DOOOOOON*

Chưa kịp thích ứng cơn đau từ vô vàn vết thương trên người, Emi đã bị lãnh trọn một đường beam ma lực khổng lồ vào người khiến cô giật bắn ra xa trong đau đớn, song, cô đã nhanh chóng hãm lại lực đẩy rồi lấy lại tư thế của mình cùng lúc thoát khỏi đường beam hủy diệt.

"Ha.. h.. ha.. quả nhiên ngươi cũng có nó, năng lực của ta.."

"Ku.. ku.. ku.. ngươi phải biết điều đó ngay từ đầu chứ."

"Ta đã đoán trước được chút đỉnh rồi, nhưng không ngờ lại đến vậy.. đã vậy thì ta không thể kiềm chế được nữa rồi."

"Ku.. đến đây."

"Mới để ý là những vết thương trước đó đã đột ngột biến mất rồi, có lẽ là do ma lực của hắn cũng không chừng."

"Đã vậy thì chỉ cần gây ra vết thương mà hắn không thể phục hồi lại thôi, [Gravity Area] + [Dimension Cut]"

Một khối cầu trong suốt khổng lồ đột ngột xuất hiện rồi bao bọc lấy Krad, không gian bên trong đột ngột trở nên nặng nề hơn, Krad gần như đã bị chính trọng lực có thể ép chết một ma thú cấp cao một cách dễ dàng đó khống chế lại và không thể di chuyển, hắn cắn răng chịu đựng cố gắng đứng lên, song, chỉ bằng cái búng tay ma lực xung quanh hắn bắt đầu lan ra khiến cho vùng không gian đó vỡ tung trong tích tắc.

"Kuhaa.. chỉ c-.. GAAAA!"

Chưa kịp cười thõa mản thì hắn đã một lần nữa bị thương khắp người với vô số những vết cắt sâu trên cơ thể, những vết cắt đó thậm chí còn nặng hơn cả khi nãy, máu bắt đầu phún ra tung tóe khắp mọi nơi, cơn đau đột ngột truyền đến tâm trí khiến hắn phải ôm người vì đau đớn.

Vẻ mặt hắn bắt đầu nhăn nhó, ma lực đen bắt đầu bao bọc lấy cơ thể hắn, các vết thương đã lập tức được chữa lành hay nói đúng hơn là chúng đã đột ngột biến mất trong tích tắc, tuy nhiên hắn vẫn không ngừng trưng ra vẻ mặt tức giận của mình về hướng Emi.

"Quả nhiên ngươi cũng làm được điều đó, quay ngược tình trạng của cơ thể."

"Hừ.. không có lý do gì mà ngươi làm được mà ta lại không làm được cả."

"Phải nhỉ.. mặc dù đó là hàng nhái nhỉ.."

"Ku.. ku.. ngươi vẫn còn cứng miệng lắm đấy, vậy thì chết đi này."

Khoảng không gian trống rỗng xung quanh đột ngột xuất hiện vô vàn các khối cầu ma lực vơi kích cỡ tiểu hành tinh, không những là thứ ma lực nhấn chìm mọi thứ của Krad mà còn có tất cả các nguyên tố khác nhau trong đó nữa, chúng lơ lửng và tỏa ra thứ sát khí vô hình khiến cho giọt mồ hôi lạnh vô tình chảy dài trên đôi má Emi.

Chỉ bằng một cú búng tay, từ trong các khối cầu đấy vô vàn các tia beam nguyên tố và ma lực lập tức lao đến Emi theo nhiều hướng khác nhau bằng một tốc độ chẳng thể nhìn thấy kịp, để không bị chúng chạm vào cô Emi đã nhanh chóng ngưng động phần lớn các tia beam ma lực lại ngay khi chúng vừa đi được nữa đoạn đường.

Vì chỉ nhiêu đó thôi thì vẫn không thể chặn đứng được tất cả, cô đã nhanh chóng dịch chuyển rồi lượn lách xung quanh rồi dụ chúng vào cổng không gian mà cô đã đặt sẵn, chúng đã lập tức chui vào cổng không gian đó như kế hoách của cô và hiển nhiên cổng không gian đó được kết nối với cổng không gian ngay trên đỉnh đầu của Krad, vô vàn tia beam nguyên tố đột ngột trút xuống đầu Krad trong lúc hắn không hề để ý đến.

*DOOOOOOOOOOMMMM*

*DDOOOOOMMMMMMM*

*DOOOOOOOMMMMMM*

Hay đúng hơn là chỉ có Emi nghĩ vậy, hắn đã không hề lơ là phút giây nào cả, tất cả các tia beam nguyên tố đã đồng loạt dừng lại rồi lại chuyển hướng về phía Emi cùng với các tia beam ma lực đã bị nhưng động khi nãy, song, Emi đã bóp méo không gian nơi đó khiến tất cả các tia beam đó bị vặn vẹo rồi tự va chạm vào nhau và phát nổ inh trời ngay tại đó.

Gần như ngay lập tức cùng lúc với khoảng khắc vụ nổ inh trời vừa mới xảy ra, Emi đã thành công từ sau tiếp cận Krad mà không gặp vấn đề gì, ngay tức khắc bàn tay cô đã chạm vào phần lưng của Krad trong vẻ bất ngờ của chính hắn khi đột ngột phát hiện ra từ lúc nào Emi đã bất ngờ tiếp cận được bản thân.

"[Dimension Touch] ."

*KKROOOOOONK*

"KOOHAA.."

Chính trong khoảng khắc đó vùng không gian xung quanh Krad đã đột ngột nứt tan như chúng hoàn toàn đã bị bóp nát vậy, đi sau vùng không gian bị bóp méo chính là cơn chấn động kinh hoang làm rung chuyển toàn bộ khư vực xung quanh, trực tiếp ăn trọn đòn tấn công bất ngờ của Emi Krad đã bị phản lực đẩy đi một khoảng khá xa cùng lượng máu đổ ra như suối từ khắp mọi nơi trên cơ thể.

"Cuối cùng thì cậu cũng đã thực hiện được nó nhỉ Freya.."

Cùng lúc với cơn chấn động lan truyền khắp mọi nơi trong khoảng không gian này, tất cả các khu vực đã được hợp lại thành một, nụ cười hạnh phúc đã bất ngờ xuất hiện trên môi Emi, trong thâm tâm cô đã vô cùng hạnh phúc khi biết được người bạn mà cô yêu quý nhất đã làm được việc mà chính cô ấy mong muốn.

"Giờ thì đến lượt mình nhỉ."

Lập tức lao đến Krad trong lúc hắn vẫn đang bận phục hồi lại thân thể đang bị thương trầm trọng gần như có thể chết bất cứ lúc nào bằng quay ngược thời gian, Emi đã tiếp cận rồi đặt tay lên người Krad một lần nữa.

"Ta sẽ không cho ngươi làm thế lần nữa đâu."

Ma lực tập trung xung quanh Krad bất ngờ biến thành những đường kiếm sắc nhọn rồi lao tới và xuyên thẳng người Emi, cô đau đớn đến tột cùng, máu cô chảy ra không ngừng nghỉ, vẻ mặt cô nhăn nhó trong phút chốc rồi trở lại thành vẻ mặt tươi cười như bình thường khi nhớ đến Freya trong khoảng khắc đó.

"Fu.. fu.. ta biết rằng dù có làm bao nhiêu lần thì ngươi cũng sẽ phục hồi được năng lực của ta thôi, thế nên để chắc chắn Freya có thể đánh bại được ngươi thì chỉ còn cách này thôi."

"Cái gì?"

Một ma pháp trận đã đột ngột xuất hiện bao bọc lấy 2 người, vì một lý do nào đó mà Krad đã không di chuyển được chính trong khoảng khắc đó, hắn tức giận rồi lại một lần nữa đâm liên tục vào người Emi, cô nhăn nhó trong đau đớn rồi dùng tất cả sức lực của bản thân còn lại để phát động ma pháp phong ấn Krad, thế nhưng sau khi làm điều đó thì cô cũng sẽ bị phong ấn vào một vùng không gian khác luôn.

Ma pháp phong ấn này không khác nào là một con dao hai lưỡi cả, nhưng để đánh bại Krad thì cô chỉ còn cách dùng đến phong ấn này thôi.

"[Unlimit Magic – Dimension Lock]"

Ma pháp trận phát sáng rồi thi triển, cả 2 đột ngột bị những sợi xích ma lực từ khoảng không phía sau 2 người kéo vào, Krad tức giận dùng mọi thứ có thể rồi gồng mình cố gắng thoát khỏi ma pháp của Emi, thế nhưng không có ai có thể thoát ra khỏi nó khi đã bị nó bắt lấy rồi cả, Krad cũng không phải là một ngoại lệ.

"TA SẼ KHÔNG CHẤP NHẬN THẾ NÀY ĐÂU!"

Ma lực đen bất ngờ bùng phát xung quanh Krad, ma lực của hắn dữ dội đến mức có thể hất bay mọi thứ chỉ bằng thứ ma lực đó thôi vậy, song, mục đích của hắn không chỉ có vậy hắn dùng chính ma lực của mình để cố gắng tách thực thể của bản thân ra khỏi thực thể gốc.

Nói đúng hơn hắn đang cố gắng phân tách bản thân ra thành 2 cá thể để có thể thoát khỏi ma pháp phong ấn của Emi, vì hắn biết rằng ma pháp phong ấn đó không thể bị hủy cho đến khi thực thể bị phong ấn hoàn toàn biến mất.

"Ngươi.. thực sự có thể làm thế sao?"

"Ku.. c-hư.. a thử.. thì l-àm.. sao.. b-biết.. gaaaaaa"

Tiếp tục tăng ma lực lên gấp nhiều lần rồi lại tăng thêm nữa cuối cùng hắn đã thành công tách thực thể của bản thân ra khỏi đó, để lại một phần thực thể sở hữu một lượng lớn ma lực cũng như khả năng của Emi trong đó, điều này cũng đồng nghĩa với việc hắn đã không còn khả năng điều khiển không gian và thời gian như Emi được nữa..

"Chết.. tiệt.. ngươi làm ta.. phải.. đánh đổi một vố khá đau đấy con nhãi.."

"Ku.. ku.. ku.. trước khi đi thì ta sẽ tặng ngươi thêm cái này, đừng ghét ta nhá Krad tà ác."

Đưa cánh tay về phía Krad một tia sáng ma lực đột ngột lao vào cơ thể hắn khiến hắn không kịp phản ứng, một ma pháp trận đột ngột xuất hiện trên người hắn rồi biến mất không dấu vết.

Việc đó khiến Krad không khỏi trưng ra vẻ mặt bối rối rồi kiểm tra cơ thể mình, sau vài giây kiểm tra hắn không thấy thứ gì bất thường cả rồi gửi một nụ cười như bản thân là người chiến thắng về phía Emi.

Song, Emi chỉ đáp lại bằng một nụ cười tương tự rồi nhớ lại hình ảnh của Freya trong một khoảng khắc.

"Xin lỗi nhé Freya mọi việc còn lại xin nhờ cậu."

Emi đã hoàn toàn bị kéo vào khoảng không phong ấn trong sự chứng kiến của Krad, để lại khoảng không tĩnh lặng như chẳng có chuyện gì xảy ra vậy.

*

"Càng nghe tôi càng cảm thấy cô rất là tuyệt đấy Emi."

"Đừng khen tôi như thế.. cuối cùng thì tôi cũng không thể ngăn Krad lại được, tôi không xứng đáng nhận lời khen đấy đâu."

"Cô đừng tự hạ thấp bản thân như thế, vì có cô mà Freya và tất cả các tinh linh đã có thêm thời gian và giảm bớt đi một phần áp lực đấy thôi, cô nên vui là đằng khác đấy Emi."

Tôi vui vẻ nói ra những gì mà bản thân suy nghĩ không biết Emi cảm thấy như thế nào nhưng cô ấy trông đã có vẻ vui hơn đôi chút rồi, thật mừng vì không khiến cho bầu không khí thêm phần xấu đi nữa.

"Cảm ơn cậu, giờ thì tôi đã hiểu tại sao tất cả các cô gái đó lại thích cậu rồi."

"Uhm.. Emi-san.. ánh mắt đấy là ý gì thế?"

Emi nhìn tôi với ánh mắt đầy ẩn ý, nhưng tôi lại cảm thấy nó lại mang chút mi lực trong đó nữa, mà chắc chỉ do tôi tưởng tượng quá lên thôi.

"Không có gì, giờ thì bắt đầu phần cuối cùng nào."

"Uhm.. được thôi."

Emi vui vẻ tiếp tục câu truyện vẫn đang dang dở của mình, tôi thật sự vẫn không thể hiểu nổi tại sao bản thân lại cứ dễ bị chọc ghẹo như thế nhỉ?

* * *
 
15 ❤︎ Bài viết: 153 Tìm chủ đề
Chương 110: Trận đại chiến tại quá khứ (3)

Sau khi Emi bị đẩy vào nhà tù không gian vô hạn do chính cô tạo ra và bị phong ấn tại đó, Freya cũng hoàn thành công tác chuẩn bị của mình và thành công quy động toàn bộ tinh linh trong tinh linh giới để cùng nhau chống lại Krad tà ác.

Vì cô biết rằng sẽ không còn cách nào khác ngoài chiến đấu cả, hơn cả thế sức mạnh của Krad tà ác là một con số vô cùng lớn, mà đến chính cô cũng chẳng thể tưởng tượng được.

Hiển nhiên mọi người trong tinh linh giới cũng như những tinh linh đứng đầu cho từng khu vực đều đồng tình với điều đó, thế nên họ không có chút nghi ngờ nào và đã vui vẻ hợp tác lại với nhau để vượt qua hoạn nạn.

Cũng vì thế mà Freya đã thành công dung hợp tất cả các khu vực lại với nhau, tuy hiện tại khu vực của tinh linh lửa và tinh linh gió đã bị Krad phá hủy hoàn toàn nhưng cả 2 nữ hoàng tinh linh và phần lớn tinh linh của 2 khu vực đấy đều không bị ảnh hưởng gì nên họ vẫn có thể góp một phần sức của bản thân vào kế hoạch lần này.

"Emi lâu quá.. không biết có xảy ra chuyện gì không nữa? Rung chấn khi nãy làm mình thấy lo quá.."

Khi Freya bắt đầu hợp thể tất cả các khu vực lại với nhau thì đã có cơn rung chấn dữ dội ngay sau đó, song, ngay lúc đó dù không có một bằng chứng cụ thể nào Freya đã cảm nhận được một dự cảm không lành với Emi, cái cảm giác không lành đó đã bám lấy cô cho đến tận bây giờ, dù cố có cố quên đi tới đâu đi nữa thì chúng vẫn cứ bám lấy cô không buông.

Điều đó thật sự khiến cho Freya cực kì khó chịu và lo lắng cho Emi, từng giây từng phút trôi qua sự lo lắng lại càng tăng lên, nó khiến cô khó chịu nhưng cô lại chẳng thể làm được gì điều đó càng khiến cô cảm thấy khó chịu hơn bao giờ hết.

Mặc cho sự lo lắng của chính mình tất cả các tinh linh đã tụ họp đông đủ trên chiến trường đã được quyết định sẵn, một mảnh đất trống không có tinh linh nào sinh sống đã được chọn làm chiến trường để đánh với Krad.

Ngoài Freya và các tinh linh của từng khu vực thì còn có nữ hoàng tinh linh lửa, nữ hoàng tinh linh gió, nữ hoàng tinh linh điện, nữ hoàng tinh linh băng giá, nữ hoàng tinh linh nước, nữ hoàng tinh linh đất, nữ hoàng tinh linh ánh sáng, nữ hoàng tinh linh bóng tối và nữ hoàng tinh linh độc, tất cả gồm 9 nữ hoàng tinh linh khác tham gia vào cuộc chiến lần này.

Mặc dù vẫn còn nhiều tinh linh khác cư trú tại thế giới loài người nhưng họ vẫn chưa hề hay biết gì về sự tồn tại của Krad tà ác cả nên họ đã không tham gia cùng Freya.

Song, cũng trong chớp mắt khoảng thời thư thái đã trôi qua một cách đầy nhanh chóng cư như chiếc kim giây của thời gian bước qua vạch tiếp theo vậy, nó quá ngắn và chẳng thể thay đổi được gì.

Khoảng khắc đó một luồng ma lực màu đen kì lạ đã bất ngờ tụ họp lại thành một cơn bão ngay trước mắt Freya và tất cả, từ trong đó Krad đã bất ngờ bước ra cùng lúc cơn bão cũng biến mất không còn lại chút dấu vết gì tại đó cả.

"Fu.. fu.. fu.. các ngươi tụ họp tất cả tại đây như thế này giúp ích rất nhiều cho ta đấy, việc này khiến ta càng dễ tiêu diệt tất cả các ngươi trong một lần hơn ka.. ka.. ka.."

"Điều này phải là ta nói mới đúng, ngươi tự lết xác đến đây thế này giúp ta không cần tốn thời gian để tìm kiếm ngươi, lần này ta nhất định sẽ giải thoát cho Krad bằng mọi giá."

"Fu.. fu.. fu.. cứ thử xem nếu ngươi có thể, dù gì thì kết quả của ngươi cũng sẽ giống với con nhóc tinh linh không gian và thời gian thôi ka.. ka.. ka.."

"Cái gì? Ngươi đã làm gì Emi?"

"Ể? Ngươi không biết sao? Ả ta đã cố gắng phong ấn ta lại nhưng kết quả đã bất thành và kết cục là bị nhốt trong chính ma pháp của mình vĩnh viễn, ka ka ka thật buồn cười làm sao ha ha ha"

"Ngươi.. tên khốn!"

"Mà dù gì ta cũng có lời khen cho ả vì đã phong ấn được năng lực điều khiển không thời gian của ta, ngươi có vẻ tức giận quá nhỉ Freya?"

Việc Krad tà ác đã cướp đi thân thể của Krad cũng như những việc hắn đã gây ra cho Emi đã khiến cho ngọn lửa phẫn nộ trong người Freya đột ngột bùng cháy rực sáng cả bầu trời tức giận trong tâm trí cô, vẻ mặt tức giận mà chính cô vẫn chưa bao giờ thể hiện ra bên ngoài lần nào nay đã được bộc lộ.

Cô tức giận cũng chẳng phải là việc lạ lụng gì cả, Krad tà ác đã cùng lúc cướp đi 2 người mà cô yêu quý khiến cho việc Freya có thể tha thứ cho Krad tà ác sau tất cả là chuyện bất khả thi.

*DOOOOOOMMM*

Không nói lời nào Freya bất ngờ đưa tay ra trước rồi vận ma lực, bất ngờ phản ứng theo ma lực của cô một cột sáng ma lực bất ngờ giáng xuống đầu Krad tà ác, song, chỉ bằng tấm khiên ma lực của chính mình hắn đã dễ dàng chặn lại đòn đánh bất ngờ của Freya.

"Ta sẽ giết ngươi và giành lại Krad bằng mọi giá."

Trừng mắt với vẻ mặt tức giận, Freya đã hùng hồn tiên bố điều cô muốn, song, nó cũng như là ngồi nổ cho cuộc chiến bắt đầu, tất cả tinh linh đã bất ngờ bắn beam vào người Krad trong tích tắc, song, tất cả các tia beam đó đều bất ngờ dừng lại trên không trung rồi bị hấp thụ vào các khối cầu nguyện tố và ma lực với kích thước tiểu hành tinh trên bầu trời.

"Chỉ có nhiêu đó thôi sao?"

"Ngươi đùng hòng mộng tưởng nữa." – Nữ hoàng tinh linh điện

*DOOOOONN*

*DOOOOOOONNN*

Từ 2 cánh nữ hoàng tinh linh điện và ánh sáng đã bất ngờ tiếp cận rồi tung kích vào hông hắn, nhưng chỉ bằng cú xoay người trên không trung hắn đã cùng lúc tung cước khiến cả 2 hai rơi xuống mặt đất phía dưới, gần như cùng lúc từ trên cao tinh linh đất và lửa đã bất ngờ xuất hiện rồi khiến hắn rơi vào cảnh ngộ giống với 2 người kia.

Mặc dù bị đánh rơi xuống nhưng hắn vẫn chẳng có hề hấn gì sau đòn đó, từ phía dưới và xung quanh vô số mũi kiếm, đường vuốt, thương, tên, các tia beam và khối cầu với đầy đủ các nguyên tố nguyên tố bao gồm cả độc dược bất ngờ ập tới Krad từ mọi hướng, chứng kiến cảnh tượng bất ngờ đấy Krad có dự định rút khỏi nơi đấy nhưng trước khi kịp làm thế thì hắn đã bất ngờ bị tóm lại bởi đôi tay khổng lồ bất ngờ xuất hiện từ dưới mặt đất do nữ hoàng đất tạo ra.

"Tch.. thứ phiền phức này."

*DOOOOOMMMMMMM*

Đột ngột phát ra sóng ma lực của mình đôi tay khổng lồ đã bị phá tan, hắn ngay lập tức dùng chính ma lực đen của mình cuộn tròn rồi tỏa ra một mái vòm hủy diệt lấy hắn làm trung tâm, tất cả đòn tấn công khi va chạm với mái vòm đã đồng loạt nổ tung, sóng xung kích quật lại như một cơn bão đột ngột ập tới cùng với vô vàn khói bụi.

*KAAAAANN*

Từ trong đám khói Krad bất ngờ bay lên không trung phía trên nhưng thứ chờ đợi hắn ở đó lại là Freya, bất ngờ chạm mặt Freya khiến hắn bất ngờ giật lùi ra sau, nắm bắt cơ hội đấy Freya đã lập tức dùng [Dimension Touch] lên người hắn.

*GAAAHHH.. *

Không gian xung quanh đột ngột nứt ra sóng xung kích giật bắn dữ dội, chấn động không ngừng đi đôi với nó là Krad với thân thể đầy vết thương nghiêm trọng, [Dimension Touch] tuy là một ma pháp rất mạnh nhưng nó phải trực tiếp chạm vào mục tiêu mới có tác dụng, hơn nữa thời gian hồi lại của nó cũng rất là lâu nên không thể sử dụng liên tục được.

Nhưng cũng đáng để sử dụng nó ngay lúc này, vì nó đã bất ngờ gây ra cho Krad tà ác một lượng lớn vết thương, hắn cắn răng chịu đựng trong đau đớn rồi bất ngờ bao bọc lấy bản thân bằng luồng aura đen kì lạ, các vết thương từ ban đầu cho đến giờ đang bắt đầu lành lại ngay trước mắt của Freya khiến cô không khỏi bất ngờ.

"Cơ chế tự phục hồi sao?"

"Chết tiệt!"

Các hắc cầu bất ngờ xuất hiện xung quanh hắn và tạo thành một vòng tròn rồi bất ngờ lao đến Freya trong khi xoay vòng, cô nhanh chóng né đi cùng lúc chém đôi tất cả bằng ma lực của mình, vì cô cảm nhận được các khối cầu đó sẽ chẳng biến mất và cũng chẳng có ai có thể làm chúng biến mất ngoài cô cả.

Dù sao thì khối cầu đó là thứ được làm ra bởi sức mạnh của cô và toàn thể mọi tinh linh trong tinh linh giới này mà.

"Sao hắn lại có thể tạo ra được thứ nguy hiểm này chứ?"

"Bọn khốn các ngươi chỉ có vậy thôi sao?"

"Vậy thì ăn cái này này." – nữ hoàng tinh linh gió

*FUUUUUUUUUU*

Một vồi rồng khổng lồ bất ngờ xuất hiện ngay sau và đang lao đến hắn với một tốc độ không tưởng, song, hắn chỉ liếc nhìn chiếc vồi rồng đáng sợ đấy một lần rồi bất ngờ đáp trả lại bằng một vồi rồng kèm theo sấm sét bên trong, trông nó thậm chí còn dữ dội hơn cái của nữ hoàng tinh linh gió làm ra nữa.

*FUUUUUUUUUU*

*DOOOOOOONNNN*

Song, để tiếp ứng cho bạn của mình nữ hoàng điện và nước đã cùng lúc tiếp sức cho vồi rồng và khiến nó trở nên dữ dội hơn, cả 2 vồi rồng đột ngột va chạm vào nhau đã bất ngờ tạo ra một cơn bão mang sức càn phá đến không tưởng có thể phá tan mọi thứ trong nháy mắt.

2 vồi rồng cứ thế va chạm vào nhau, sấm chớp cứ thế giáng xuống khắp mọi nơi khung cảnh xung quanh cứ như ngày tận thế thực thụ vậy, song, mọi thứ vẫn chưa kết thúc, không để cho Krad ngồi yên một chỗ, nữ hoàng tinh linh lửa và băng đã bất ngờ tạo ra một mặt trời thu nhỏ bên trên cùng với khối băng khổng lồ đang ra sức tóm lấy Krad với tốc độ gần như vô lí đối với một khối băng khổng lồ như vậy.

*DOOOOOOOOOOMMMM*

Cả 2 đòn đánh đột ngột va chạm vào nhau tạo ra một vụ nổ khổng lồ xé toang không khí bên trên, hơi nước đi cùng sóng xung kích giật bắn khiên tầm nhìn bị che khuất trong chốc lát.

Tưởng chừng như mọi thứ đã ngã ngũ nhưng thật sự thì đó chỉ là điều mong muốn của mọi người thôi, tín hiệu ma lực của Krad tà ác vẫn còn đó và hiện đang trở nên dữ dội hơn theo từng phút giây trôi qua, màn sương bắt đầu vơi đi lượt tấn công tiếp theo của nhóm tinh linh phía dưới lũ lượt ập đến ngay sau đó.

Từ trong màn sương mờ ảo Krad chỉ mỉm cười một cách đầy kiêu ngạo rồi đột ngột búng tay, tất cả các đòn tấn công lớn nhỏ khác nhau đều bất chợt ngừng lại và bị hút vào tất cả các khối cầu tiểu hành tinh phía trên.

"Các ngươi thật sự chỉ có thế thôi sao?"

Tức giận nhưng chẳng thể làm gì được, mọi đòn tấn công từ nhóm các tinh linh phía dưới đều trở nên vô dụng trước các khối cầu không lồ bên trên, song, chính Freya và nhóm các tinh linh vẫn chưa nhận ra được rằng các khối cầu đấy đang dần to lên theo thời gian, với kích thước hiện tại thì chúng hoàn toàn có thể quét sạch toàn bộ chiến trường một cách vô cùng dễ dàng.

"Mà.. cũng đã đến lúc tiêu diệt toàn bộ bọn phiền phức các ngươi rồi [Destruction of the Planet] ."

Các khối cầu từ trên cao bất ngờ đồng loạt rơi xuống, chứng kiến cảnh tượng gần như vô vọng Freya đã lập tức hành động và đã kịp thời dịch chuyển 1 trong số vô vàn khối cầu đang đồng loạt rơi xuống ra nơi khác, hiển nhiên cô cùng với tất cả các nữ hoàng tinh linh khác đều không bỏ cuộc, họ đã hợp sức cùng nhau để chống chội lại các khối cầu hủy diệt bằng tất cả những gì mình có.

Đóng băng, thiêu cháy, làm tan chảy, bắt giữ, dịch chuyển, hất bay chúng đi, cắt đôi và cả cuốn trôi nữa, nhưng tất cả đều trở nên vô ích khi các khối cầu đều hấp thụ hoàn toàn mọi thứ, ngay cả dịch chuyển của Freya cũng chỉ dịch chuyển được vài khối nhưng phần lớn đều đã bị Krad cản trở khiến cô không thể hoàn thành dịch chuyển được.

*DOOOOOOOOOOOOOOOOOOOOMMMM*

Các mái vòm tượng trưng cho những vụ nổ khủng khiếp còn hơn cả bom nguyên tử, tựa như một hành tinh nào đấy vừa đột ngột rơi xuống mảnh đất xấu số này vậy, sức nóng đi cùng với áp lực từ vụ nổ đã thổi bay tất cả mọi thứ xung quanh, cây, cỏ, đất, đá và cả tinh linh nữa tất cả chúng đều bị thổi bay trong chớp mắt, mọi thứ đã trở thành bình địa và chỉ còn lớp khói bụi để lại nơi đó cùng với Freya và các nữ hoàng tinh linh khác đã may mắn sống sót vì Freya đã kịp thời can thiệp vào để bảo vệ cho họ.

"Ha.. ha.. c-.. cơ thể mình.."

Cơn đau đột ngột chiếm lấy Freya, cô đau rát, nhức nhối, cơn ê ẩm lan truyền khắp cơ thể, sự mệt mỏi không ngừng bám dính lấy cô khiến cô gần như muốn bỏ cuộc, nhưng chỉ bằng ý chí của chính mình và một chút đến từ khả năng tự phục hồi của cô, cơ chế tự phục hồi không phải là toàn năng, với một lượng vết thương lớn đến mức khiến cô gần như mất đi mạng sống như thế thì có là cơ chế tự phục hồi cực nhanh đi nữa cũng chẳng thể làm gì được.

Thế nhưng ý chí và cảm xúc của cô khiến cô không thể gục ngã ở đây được, cô muốn thật mạnh mẽ để nói với Krad thật sự cảm xúc của bản thân dành cho cậu, vậy cho nên dù cơ thể có đau đến đâu hay sự mệt mỏi khiến cơ thể có thể đỗ gục bất cứ lúc nào thì Freya vẫn cứ đứng lên để tiếp tục chiến đấu.

"Ngươi thật là cứng đầu đấy Freya, hãy nhìn lại tình hình xung quanh xem nào, tất cả các tinh linh mà ngươi tự hào đều đã bị tiêu diệt hoàn toàn, hơn nữa các trụ cột được biết đến như nữ hoàng của các khu vực cũng chẳng làm nên trò chống gì, vậy người còn cố gắng để làm gì cơ chứ?"

Krad nói đúng tất cả tinh linh đều đã bị tiêu diệt, không còn tinh linh nào có thể sống sót sau thảm họa đó nữa, gần như cả khu vực sau khi được hợp nhất đều chịu ảnh hưởng từ đòn đánh của Krad khi nãy, nơi đây không phải là nhỏ mà phải nói là vô cùng rộng lớn thế nhưng hầu hết trong số đó vẫn chưa được khai phá, nên chẳng có tinh linh hay công trình nào tại đó cả, những khu vực đã được khai phá, các cung điện, các khu sinh sống của các tinh linh đều nằm trong tầm ảnh hưởng của chiêu thức.

Không biết là hắn vô tình hay cố ý mà tất cả các khu vực liên quan đến tinh linh đều đã bị hắn hủy diệt hoàn toàn.

"D.. ù là thế.. thì ta cũng không.. chịu thua ngươi đâu.."

"Hà.. ngươi thật ngoan cố, mà được thôi ta cũng chẳng muốn đánh với ngươi nữa, vì dù sao thì nơi đây cũng chẳng còn gì để ta làm nữa, tiếp theo ta sẽ đến thế giới nhân loại để tiếp tục phá hủy để có thể sở hữu sức mạnh to lớn hơn nữa ku.. ku.. ku, tạm biệt nhé Freya xem như là ta tha mạng cho các ngươi lần này, nhưng lần sau thì ta không nghĩ vậy đâu."

"Chết.. tiệt dừng lại mau Krad!"

Hắn cười một cách vênh váo rồi đột ngột biến mất vào trong không trung sau khi được luồng ma lực màu đen của hắn bao bọc, Freya không còn cảm nhận được ma lực hay áp lực đến từ Krad tà ác nữa hay nói khác hơn hắn đã thật sự đến thế giới loài người để thực hiện giả tâm của mình như lời hắn nói rồi.

"Mình.. không thể làm được gì sao?"

"Cậu bỏ cuộc quá sớm rồi đấy Freya." – Emi

"Emi là cậu đó sao?"

Giọng nói của Emi đột ngột vang vọng trong không gian ngay khi Freya đang dần rơi vào tuyệt vọng, cô bất ngờ nhìn ngó xung quanh nhưng lại chẳng thấy Emi đâu, việc đó khiến cô tự hỏi bản thân rằng bản thân có đang tưởng tượng ra không.

"Là tớ đây, cậu không hề tưởng tượng ra gì đâu."

"Vậy là cậu vẫn bình an sao, cậu không thể ra đây gặp mình sao Emi?"

Việc biết rằng Emi vẫn đang an toàn khiến Freya vô cùng vui mừng và hạnh phúc, dòng nước mắt hạnh phúc không ngừng chảy trên đôi má cô như chẳng có gì có thể ngăn được chúng tuôn trào ra vậy.

"Rất tiếc với cậu là tớ không thể, nhưng đây không phải lúc để nói về điều xảy ra với tớ hơn nữa cậu không nên khóc vào lúc này đâu Freya, cậu còn việc phải làm mà đúng không?"

Ngỡ ngàng rồi lau sạch nước mắt trên đôi mi ống ánh của cô, hiện tại Emi đã khiến quyết tâm trong người Freya được thấp sáng thêm một lần nữa, quyết tâm đấy đã được thể hiện qua nét mặt của Freya lúc bây giờ.

".. Cậu nói đúng tớ không nên khóc vào lúc này, tớ còn phải đem Krad trở lại nữa."

"Đúng thế đấy cậu phải tiến lên, cậu hãy đến đó và khiến hắn phải hối hận xem nào."

"Nhưng tớ.."

"Đừng lo, tớ đã chuẩn bị sẵn cho cậu rồi, quyết định có sử dụng đến hay không là tùy cậu, nhưng chỉ có cách đó mới có thể đem Krad quay lại được thôi."

"Bằng cách nào?"

"Trước tiên hãy trả lời tớ trước đã, cậu thật sự muốn Krad có thể quay lại là chính mình bằng bất cứ giá nào kể cả tính mạng của bản thân có bị tước đi đi chăng nữa không?"

"Tớ.."

Gục mặt suy nghĩ một lúc lâu cổ họng cô nghẹn lại một lúc vì phải đối diện với cái quyết định khó khắn, nhưng sau vài phút suy nghĩ cô cũng đã đưa ra được quyết định của chính mình bằng vẻ mặt tràn đầy quyết tâm.

"Tớ muốn Krad có thể quay lại và tận hưởng những điều mà cậu ấy xứng đáng được nếm trải, cho dù mạng sống của tớ có bị nguy hiểm đi chăng nữa."

".. Được rồi.. tớ không thể cản được quyết định mà cậu đưa ra được, tớ tôn trọng quyết định của cậu và tớ muốn giúp cậu, nghe đây tớ chỉ có thể nói một lần thôi vì thời gian của tớ sắp hết rồi nên hãy nghe kỹ đây Freya."

"Được rồi cậu cứ nói đi."

*

"Vậy ra đây là thế giới loài người à, không như ta tưởng tượng cho lắm, mà thôi kệ đã mất nhiều thời gian đến đây rồi thì cứ hủy diệt nó trước đã."

Vì khả năng điều khiển thời gian và không gian của Krad tà ác đã mất, hơn nữa hắn lại chẳng có tinh linh hay một người nào đấy có khế ước với hắn nên việc mở cổng đến thế giới này là không thể, thế nên hắn đành phải dựa vào ma lực của chính mình để đến đây, vì việc đến đây bằng ma lực rất tốn thời gian nên các tinh linh rất hạn chế dùng đến cách này.

Song, ngay khi hắn vừa đến đây một cánh cổng không gian nối liền giữa 2 thế giới đã bất ngờ xuất hiện ngay trước hắn, từ trong đó Freya đã bất ngờ bước ra với ý chí cao ngất trời khiến ai cũng phải e dè trước nó.

"Ngươi thật là.. ngươi muốn chết đến thế sao Freya?"

"Yên tâm ta không có ý định chết đâu, ngươi cũng nên chuẩn bị đi là vừa."

"Thế sao, tốt thôi ta sẽ kết thúc cuộc sống ngắn ngủi này của ngươi luôn vậy."

Hắn một lần nữa đột ngột tạo ra vô số các khối cầu nguyên tố cũng như ma lực trên không trung như lúc ở thế giới tinh linh, rồi lập tức tấn công Freya bằng tia beam ma lực của mình, Freya đã nhanh chóng lách sang bên để né đòn beam.

Krad không dừng lại ở đó mà tiếp tục tấn công, hắn lao đến đâm cánh tay hắc chớp vào người cô, nhưng cô đã nhanh chóng né sang rồi đáp trả bằng Dimension Touch, vết nứt không gian bất ngờ xuất hiện dư chấn thậm chí còn kinh khủng hơn cả khi ở thế giới tinh linh.

Krad bị hất bay ra phía sau khi lơ là trong tích tắc, hắn nhăn nhó vì đau đớn khắp người lại chằn chịt vết thương, song, ma lực của hắn cũng chẳng quên nhiệm vụ của mình và lập tức bao bọc lấy hắn.

Nhưng mọi thứ không phải chỉ có vậy, từ trên không trung bất ngờ xuất hiện thêm 3 cánh cảnh cổng không gian khác ngay lúc đó.

Từ bên trong 2 cổng bìa nữ hoàng tinh linh trọng lực, nữ hoàng tinh linh của muôn loài (trừ thực vật ra) bất ngờ xông ra, và từ bên trong chiếc cổng ngay giữa tất cả các nữ hoàng ở tinh linh giới đã hoàn toàn bình phục cùng lúc lao ra.

Chứng kiến cảnh tượng phi lí đấy Krad đã bị sốc trong giây lát, song, hắn đã nhanh chóng lấy lại được ý thức và điều khiển các khối cầu tấn công các nữ hoàng tinh linh vừa mới xuất hiện.

"Đừng tưởng ngươi có thể làm mọi thứ mà ngươi muốn."

*DOOOOOOOOOOOOONN*

Nhưng mọi thứ chẳng thể như ý hắn muốn được, bằng một cái chấp tay của nữ hoàng tinh linh muôn loài, một hồ ly chín đuôi với màu lông trắng mướt, một Griffin khổng lồ với khí thế hùng dũng và một hắc long khổng lồ với bộ vẩy đen tuyền đã bất ngờ xuất hiện.

Chỉ với một cái một cái trừng mắt của hồ ly tất cả đòn tấn công đã lập tức bị biến đổi quỹ đạo rồi lao khỏi vị trí của họ, Griffin và hắc long bất ngờ dùng chiếc vuốt sắc nhọn của mình cắt một đường vuốt ma lực khổng lồ vào người Krad tà ác.

*DOOOOOOOOOOOOMMM*

Hắn đã nhanh chóng dùng ma lực của mình để phòng vệ rồi nhanh chóng đáp trả bằng hắc lôi từ đám mây tích điện bên trên, hắc lôi đã nhanh chóng bị biến dạng rồi quay ngược đánh vào người Krad bởi sự điều khiển của nữ hoàng tinh linh điện, chớp lấy cơ hội nữ hoàng trọng lực lập tức khống chế cử động của hắn ngay sau đó.

"KA.. chết tiệt.. tại sao.. các ngươi lại đột ngột xuất hiện như thế?"

"Đó là do sự tính toán của Emi đã để lại cho ta."

"Cái gì cơ?"

"Vì Emi biết ngươi lấy được những khả năng đấy là do được tạo ra bởi sự hận thù và tuyệt vọng của bọn ta, nhưng ngươi lại không hề có những năng lực của những tinh linh khác thuộc nhánh không gian khác của thế giới tinh linh đúng không?"

"Ngươi.. nói thế là.. sao?"

"Ngươi không biết điều này cũng phải, vì ta chưa có cơ hội để nói với Krad thì ngươi đã chiếm lấy cậu ấy rồi, nghe kỹ đây vì khả năng của những tinh linh mà ngươi đã thấy rất đặc biệt nên họ rất cần một không gian riêng cho bản thân mình, tuy là một vùng không gian riêng nhưng nó vẫn liên kết với thế giới tinh linh thông qua Emi, vì vậy nên ngươi không có năng lực của họ và cũng không biết đến họ cũng phải."

"Hừ.. ngươi nghĩ chỉ có nhiêu đó mà có thể đánh bại được ta sao? , sớm thôi ta sẽ có được năng lực của chúng thôi ka.. ka.."

Gồng mình đứng lên thoát khỏi sự khống chế từ trọng lực bằng chính ma lực của mình, Krad tà ác bắt đầu phô ra điệu cười tự mãn của mình rồi bắt đầu chuẩn bị tấn công Freya đang đứng trước hắn nhưng lại không thể..

"Cơ.. thể ta.. chết tiệt lại là ngươi sao Krad!"

"Ngươi nghĩ ta sẽ để ngươi làm những gì mình muốn sao."

"Đã đến lúc kết thúc rồi Krad."

Freya tuy có chút bất ngờ đôi chút rồi nở một nụ cười vui vẻ ngay sau đó, cô vui vì Krad vẫn còn đó và đang cố hết sức để chống lại Krad tà ác.

Chính vì điều đó nên cô lập tức sử dụng đến ma pháp mà Emi đã nhắc đến khi nãy, điều kiện để sử dụng nó chính là tất cả ma lực và sinh lực của 12 nữ hoàng tinh linh đứng đầu, ma lực và sinh lực đó sẽ truyền vào người thi triển nó rồi người đó sẽ dùng tất cả ma lực và sinh lực của chính mình và của 12 tinh linh nữ hoàng đấy để thi triển đại ma pháp vào mục tiêu.

Song, không biết từ lúc nào tất cả các nữ hoàng tinh linh đã đứng vào vị trí của ma pháp trận rồi, tất cả 11 nữ hoàng đã cùng lúc thi triển ma pháp 11 ma pháp trận đột ngột xuất hiện dưới chân từng người trong nháy mắt, nhưng Krad vẫn không hề có chút nao núng nào trong gương mặt tự kêu của hắn cả.

"Ku.. ku.. thì sao cơ chứ, ta biết các ngươi định làm gì, nhưng chỉ với 11 tinh linh như thế thì các ngươi làm sao có thể thi triển được, nếu tinh luôn người thi triển thì các ngươi vẫn cần đến 13 người mà có thể sử dụng thi triển được, hãy bỏ cuộc đi bọn nhãi ka.. ka.."

"Ngươi lại đoán sai nữa rồi Krad tà ác, hãy nhìn lên trên ngươi đi."

"Cái ma pháp trận đấy là sao?"

"Ngươi nghĩ Emi không chuẩn bị gì khi bảo ta làm thế sao?"

"Chết tiệt là lúc đó sao?"

Sự chuẩn bị của Emi trước khi bị phong ấn chính là đợi thời khắc này, Emi đã kể lại cho Freya kế hoạch của mình và bảo Freya hãy tận dụng nó để thực hiện đại ma pháp kết thúc Krad tà ác một lần và mãi mãi.

"CHẾT TIỆT!"

Vẻ mặt kiêu ngạo của Krad tà ác đã bất ngờ biến sắc hắn cố hết sức để thoát khỏi sự khống chế của Krad trong vô vọng, nhưng dù có thoát ra được thì cũng đã muộn vì Freya đã bắt đầu thi triển ma pháp rồi.

Ma pháp trận bất ngờ xuất hiện dưới chân Freya rồi kết nối với tất cả một ma pháp trận khổng lồ lấy Krad làm trung tâm bất ngờ xuất hiện ngay sau đó, những đường sáng màu xanh đi cùng với màu lục tượng trưng cho ma lực và sinh lực của tất cả bắt đầu tụ hợp vào cơ thể của Freya.

"Kết thúc rồi Krad [Unlimit Magic - Ultimate Celestial Spirit Seal]"

Cảm nhận được nguồn ma lực dồi dào đi cùng với sinh lực chạy dọc cơ thể mình, Freya đột ngột chấp tay vào nhau rồi thi triển ma pháp.

Ma pháp trận đột ngột sáng rực che mắt tầm nhìn của tất cả, một cột sáng vĩ đại đã bất ngờ xuyên thủng bầu trời bên trên, bên trong cột sáng Krad liên tục bị những sợi xích ma lực lẫn sinh lực trói buộc lại, cơ thể hắn dần bị hút vào một khoảng không gian nào đấy mà chính hắn cũng không rõ.

"Chết tiệt đừng nghĩ ta chịu thua như thế!"

Để tránh đi điều đó hắn đã nhanh chóng đưa Krad chủ thể ra để thay cho hắn, bên trong tiềm thức các sợi xích lôi kéo Krad tà ác liên tục xuất hiện và bám lấy hắn, song, hắn đang cố gắng để nắm lấy Krad rồi khiến Krad phải thay thế cho hắn.

Nhưng Krad đã đoán trước được điều đó, trong tiềm thức của Krad tà ác cậu đã thành công và điều khiển được thứ ma lực oán hận và tuyệt vọng của chính mình, cậu phát hiện ra thứ ma lực đấy có thể làm được nhiều thứ hơn cậu tưởng tượng nhiều và cậu đã dùng nó để di chuyển sang cơ thể của Freya, cậu chỉ có thể làm được khi Freya thực hiện đại ma pháp vì ma lực lẫn sinh lực của cô đều nằm trong đó, cậu chỉ việc đi theo nó rồi đi vào cơ thể Freya sắp biến mất đó thôi.

"Hãy chấp nhận đi ngươi thua rồi."

"CHẾT TIỆT TÊN KHỐN!"

Sau khi dứt tiếng Krad mỉm cười rồi hóa thành những hạt ma lực và di chuyển vào người Freya trong khi cô chẳng biết gì về chuyện đó, cô chỉ mơ hồ cảm nhận được một thứ gì đó vừa chạy vào cơ thể mình mà thôi.

Giờ đây chỉ còn lại Krad tà ác hắn không muốn bị rơi vào cái không gian của phong ấn đó, vì hắn biết khi rơi vào đấy hắn sẽ không còn làm được gì nữa, một lần nữa hắn đã đẩy ma lực của bản thân lên cao nhất trong tất cả, cơn bão ma lực liên tục càn quét cả bầu trời bên trên, các vết cắt bắt đầu xuất hiện trên người hắn vì cơ thể không thể chịu được áp lực, máu không ngừng chảy ra từ các vết thương khắp người, từ mũi, họng và cả mắt không có nơi nào là không có máu đổ ra, cơn đau đớn chạy dọc khắp cơ thể nhưng hắn vẫn không bỏ cuộc và cứ thế tăng ma lực của bản thân lên nữa và lên mãi.

"TA SẼ KHÔNG BỎ CUỘC NHƯ THẾ ĐÂU GAAAAAAA!"

Sóng ma lực đàn áp mọi thứ xung quanh, cột sáng từ đại ma pháp cũng dần biến mất theo thời gian, từng giây từng phút trôi qua lượng máu do Krad tà ác đổ ra là không hề ít, song, lượng ma lực của hắn lại càng lúc càng tăng cứ thế hắn đã thành công tách bản thân ra khỏi vùng không gian phong ấn, nhưng tất cả năng lực của các tinh linh cũng như ma lực của hắn đã bị phong ấn lại hoàn toàn.

Phong ấn này rất đặc biệt ở chỗ khi phong ấn yếu đi hay có hư hại nào đấy thì nó sẽ tự động đảo ngược quá trình rồi tự động tái phong ấn lại một lần nữa, thế nên không có chuyện hắn có thể thoát khỏi phong ấn đó một cách dễ dàng mặc dù hắn đã thoát được việc rơi vào vùng không gian của phong ấn.

Cột sáng biến mất rồi để lại hình bóng Krad tà ác với mình đầy vết thương cùng với Freya với cơ thể đầy vết nứt lớn nhỏ trên đó và đang dần tan biến thành những hạt ma sáng.

"Ka.. ka.. ka.. ta đã thắng Freya.. ta vẫn còn sống và không hề bị đem đi đâu cả, ngươi thua rồi Freya ạ KA KA KA."

"Thì sao cơ chứ, cuối cùng thì ngươi cũng chẳng hề thoát khỏi phong ấn của chúng ta đấy thôi, ma lực cũng như mọi khả năng mà ngươi có đều bị phong ấn, trận chiến này chẳng ai là người thắng cũng chẳng có ai là kẻ thua cuộc cả, nhưng ngươi hãy nhớ thời điểm ngươi bị đánh bại cũng sẽ sớm đến thôi, cứ ở đó mà đợi đi."

Với nụ cười đầy ẩn ý cơ thể của Freya đã hoàn toàn tan biến vào trong không khí, chứng kiến nụ cười tự tin của Freya vào giây phút cuối cùng đấy Krad tà ác chỉ cười một cái rồi hét to.

"VẬY THÌ HÃY ĐẾN ĐÂY ĐI, TA SẼ CHỜ ĐẾN KHI ĐÓ, CÁI NGÀY MÀ TA SẼ BỊ TIÊU DIỆT, ĐỪNG LÀM TA PHẢI THẤT VỌNG ĐẤY FREYA."

*

Trong không gian của đại ma pháp trước khi tan biến hoàn toàn Freya bất ngờ được đưa đến đây nhưng chẳng có ai đến đây cùng cô cả, hay nói đúng hơn những tinh linh trước đã đến và biến mất trước đó rồi, giờ chỉ còn mình cô đứng trên cái không gian này, hay đó chỉ là cô nghĩ vậy.

"Thật mừng vì cuối cụng cũng được gặp cậu Freya."

Giọng nói quen thuộc bất ngờ phát ra ngay sau cô khiến cô nhanh chóng chú ý đến nó, Freya đã bị sốc đến tột độ khi thấy được chủ nhận của giọng nói này.

Những giọt lệ bắt đầu chảy dài trên đôi mắt cô, cô hạnh phúc nhưng cũng mang một nổi buồn trong đó nữa, cô không thể kiềm chế được cảm xúc của cô và chính cái cảm xúc đó đã điều khiển cơ thể cô lao vào rồi ôm lấy chàng trai với cái tên Krad ngay trước mắt cô.

"Cậu đúng là.. ngốc hết chỗ nói mà.. sao lại khiến bản thân tự chuốc lấy phiền phức như thế chứ.. ư.."

"Làm sao có thể khác được cơ chứ, chỉ trách là tớ đã quá yêu cậu thôi.."

Vừa xoa đầu vừa ôm lấy Freya vào lòng, cậu lại một lần nữa vô tình bộc lộ cảm xúc của mình cho Freya biết mà chẳng hề suy nghĩ gì.

"Baka.. cậu nói thế thì làm sao tớ có thể từ chối được cơ chứ.."

"Cậu nói vậy là.."

"Uhm.. tớ cũng thích cậu Krad, cực kì thích cậu."

Gương mặt cô đỏ bừng đi cùng với vẻ mặt ngại ngùng đã khiến cho trái tim của Krad gần như đã đập lỡ một nhịp, cậu vô cùng hạnh phúc, hạnh phúc đến mức cậu có thể lao đến rồi đè Freya xuống luôn vậy, nhưng cậu đã kiềm chế được bản thân nên điều đó đã không xảy ra.

Nhưng với cái không khí hiện tại cùng với cảm xúc dâng trào của cả 2 đã khiến cho 2 người dần tiến lại gần nhau hơn, như có một lực hút vô hình khiến họ tiến lại gần nhau vậy, họ cứ thế tiến lại gần nhau rồi cuối cùng bờ môi của 2 người đã chạm vào nhau cùng vẻ mặt hạnh phúc của họ.

"Hể~cả 2 tiến triển cũng nhanh ghê nhỉ." - Emi

"Ê.."

"Uwa.."

"Xin lỗi xin lỗi, cả 2 cứ tiếp tục đi đừng để ý đến tôi." – Emi

Emi bất ngờ xuất hiện từ sau lưng đã khiến 2 người giật bắn ra sau vì ngạc nhiên, Freya hiện tại chỉ biết ôm mặt vì xấu hổ, còn Krad thì chỉ biết cười trừ vì điều đó và hiển nhiên Emi đang có một nụ cười tận hưởng niềm vui khi chứng kiến cảnh tượng này.

"AAA.. tớ xấu hổ chết mất.." - Freya

"Trông cậu hạnh phúc đến thế mà, sao lại phải xấu hổ cơ chứ he.. he.." - Emi

"Làm ơn đừng nhắc đến nó nữa.." – Freya

"Được rồi được rồi, giờ thì chúng ta quay lại vấn đề chính nào, cậu vẫn không quên ý kiến mà tớ đã đưa ra chứ?" - Emi

"Hiển nhiên là không rồi, về việc gửi hi vọng đến những người ở thời đại sau này đúng không?" - Freya

"Rất mừng là cậu không quên, tớ sẽ chịu trách nhiệm tìm ra người đó, nhưng vấn đề còn lại là làm sao để giúp người đó có được sức mạnh để chống lại Krad tà ác đây?" – Emi

"Tớ vẫn chưa nghĩ ra cách nào cả.." – Freya

Cả 2 lập tức rơi vào vòng luẩn quẩn trong tiềm thức của bản thân, dù có động não suy nghĩ đến đâu thì họ vẫn không thể tìm ra cách nào cả, nhưng chính trong lúc đó Krad đã bất ngờ lên tiếng và phá tan vòng luẩn quẩn đấy.

"Tớ có cách này không biết có được không, nhưng cũng đáng để thử."

"Nói ra xem nào." – Emi

Sau đó Krad đã kể ra ý tưởng của mình, ý tưởng của cậu ta khá đơn giản, ngoài khả năng triệu hồi tinh linh đã có khế ước ra thì người đó còn cho một khả năng hòa làm một với những tinh linh đó nữa, khi hòa làm một khả năng cũng như ma lực của tinh linh lẫn người đó sẽ được tăng cao gấp nhiều lần, với điều đó người đó sẽ có thể hoàn toàn tiêu diệt được Krad đang mang trong mình phong ấn.

Khả năng của Krad tà ác rất khó lường thế nên phòng cháy còn hơn chữa cháy, họ phải đảm bảo sức mạnh của người được chọn có thể hoàn toàn tiêu diệt được Krad tà ác nên mới đưa ra ý tưởng này.

"Tôi hiểu ý cậu, nhưng chúng ta sẽ đưa cho người đó bằng cách nào và chúng ta tạo ra năng lực đó bằng cách nào chứ?" – Emi

"Bằng khả năng của tôi và Freya hiển nhiên rồi." – Krad

Freya và Emi nhìn nhau với vẻ mặt bối rối như chưa hiểu được ý của Krad nên cậu ta đã đành phải giải thích cho cả 2 hiểu.

Krad sẽ sử dụng sức mạnh từ ma lực của mình cộng với khả năng của nữ hoàng tinh linh của Freya để cùng nhau tạo ra ma pháp đồng bộ tinh linh, rồi gửi nó cho người được chọn thông qua Emi, hiển nhiện việc tạo ra không phải là đơn giản muốn tạo ra ma pháp đó Freya và Krad phải vào trong chính ma pháp đấy để ban cho người đó khả năng đồng bộ.

Vì trước sau gì cả 2 cũng sẽ biến mất nên việc hóa thành ma pháp như thế cũng chẳng là gì với họ, thay vì biến mất họ sẽ giúp cho người đó có khả năng chống lại Krad trong tương lai, đó là ý muốn của Krad đã được truyền tải cho Emi và Freya.

Sau một lúc suy nghĩ thì Emi và Freya đã gật đầu tán thành và Freya đã cùng Krad bắt đầu thực hiện quá trình tạo ra ma pháp.

"Nhưng không phải Emi cũng sẽ biến mất sao?" – Krad

"Không sao, tôi đã lấy phần thân thể do Krad tách ra để thay thế rồi nên tôi sẽ không bị biến mất đâu." – Emi

"Ra là vậy, cô đã tính trước rất nhiều bước nhỉ.." – Krad

"Hiển nhiên rồi, làm sao có thể đánh bại được Krad tà ác mà không tính trước điều gì chứ?" - Emi

"Ra là vậy.. vậy nhờ hết vào cô đấy Emi."

"Trăm sự nhờ cậu Emi." – Freya

"Cứ yên tâm giao cho tớ." – Emi

Krad và Freya chấp tay vào nhau một ma pháp trận đột ngột xuất hiện dưới chân 2 người, ma lực của cả 2 bắt đầu hòa quyện cùng nhau rồi dần tụ lại thành một khối cầu ma lực trong không trung, cơ thể của cả 2 nhanh chóng hóa thanh những hạt sáng ma lực cùng với những sợi dây ma lực rồi được quả cầu đấy hấp thụ.

Cứ thế cơ thể cả 2 đã tan biến hoàn toàn vào trong không khí, để lại Emi trong chiều không gian trống rỗng.

Emi nhanh chóng tiếp nhận khối cầu rồi rời khỏi vùng không gian đó hay nói đúng hơn cô đã bị ép buộc quay lại vùng không gian phong ấn vì cô đã đi quá giới hạn của bản thân rồi.

"Tớ nhất định sẽ không khiến 2 người thất vọng đâu."

Trong vùng không gian phong ấn cô bắt đầu tiến hành tìm kiếm cũng như tạo ra vùng không gian cần thiết cho tương lai, và cô cũng không quên liên lạc vơi Clare để hỏi thăm tình hình của những phong ấn trước đó.

* * *
 
15 ❤︎ Bài viết: 153 Tìm chủ đề
Chương 111: Emi và đại ma pháp

"Vậy ra đó là cách mọi chuyện đã xảy ra, cũng thú vị đấy chứ, hơn nữa theo những gì mà Emi kể thì cô quả là MVP trong quá khứ rồi còn gì."

Trận chiến trong quá khứ cuối cùng cũng chấm dứt, đó quả là một câu chuyện dài ngoài sức tưởng tượng, nhưng tôi cũng chẳng ghét những câu chuyện dài chút nào, thực sự thì mọi thứ đã diễn ra còn ngoài sức tưởng tượng của tôi nữa chứ.

Nhưng cũng vì thế mà tôi đã biết thêm được nhiều thông tin quan trọng, mà tôi cũng chẳng biết là chúng có quan trọng như tôi nghĩ không nhưng tôi đã biết thêm được nhiều khả năng đáng sợ khác của Krad, nên tôi nghĩ chúng rất quan trọng trong trận chiến sắp tới.

Song, việc Emi là MVP trong quá khứ là một việc không cần bàn cãi gì vào đây nữa, nhất là khi cô ấy đã lên kế hoạch hết mọi thứ để dẫn đến kết quả thành công như bây giờ, mặc dù Krad đã thành công chiếm lấy thân xác của quỷ vương để xóa bỏ phong ấn được đặt lên hắn..

"MVP? Mặc dù không biết cậu đang nói gì nhưng có lẽ cậu đang khen tôi phải không, thế thì rất cảm ơn cậu vì điều đó, tôi cảm thấy rất vui khi nghe thấy điều đó đấy."

"U-uhm.."

Với một nụ cười rạng ngời hơn ánh nắng ban mai cùng với vẻ mặt hạnh phúc có đôi chút đỏ, chúng đã vô tình khiến tôi bị mê hoặc trong nháy mắt, tôi có cảm giác như tim tôi đã vô tình đập lỡ vài nhịp trong giây lát vậy.

Điều này quả thật không ổn tí nào, tôi phải nhanh chóng chấn chỉnh lại tinh thần trước khi cô ấy phát hiện ra mới được, đặc biệt là tôi không thể cho Elei biết điều này không thì số phận tôi cũng chẳng thể tốt lành hơn được bao nhiêu đâu.

Nhưng chắc em ấy sẽ không biết được đâu ha.. hi vọng là vậy..

"Trông mặt cậu có chút đỏ nhỉ, bộ có chuyện gì sao?"

"K-không có gì đặc biệt đâu, quan trọng hơn thì Emi cần tôi giúp gì nào? Không phải là cô đã nhờ tôi giúp đỡ trước đó sao?"

Hoảng loạn trong giây lát vì đòn tấn công bất ngờ của Emi, tôi đã nhanh chóng láy sang một chủ đề khác nhanh hơn cả tốc độ ánh sáng, tuy Emi vẫn còn chút nghi ngờ trên gương mặt nhưng cô ấy đã nhanh chóng chấp nhận rồi quay lại vẻ mặt nghiêm túc ban đầu của mình.

"Sau khi cậu biết về tất cả mọi thứ rồi thì cậu cũng đã hiểu Krad khi không có phong ấn lợi hại đến mức nào rồi chứ?"

"Uhm quả thật với sức mạnh của tôi hiện tại thì không có cửa với hắn khi không có phong ấn kiềm hãm hắn lại.."

"Đúng thế, chúng tôi tìm đến cậu và đưa cho cậu sức mạnh đồng bộ của tinh linh là để cậu tiêu diệt Krad khi hắn vẫn đang trong tình trạng bị phong ấn, nhưng cuối cùng thì hắn cũng đã nhanh hơn chúng ta một bước."

Emi nhẹ nhàng khép đôi mi lông lanh của bản thân lại vào khoảng khắc đó, vẻ mặt của cô lúc này lại mang chút đượm buôn sâu sắc như cô đang nhớ đến một ký ức nào đấy không vui vậy.

Chỉ sau vài giây ngắn ngủi cô nhẹ nhàng mở mắt ra rồi tiếp tục nói.

"Nhưng mọi thứ vẫn chưa kết thúc, không phải là tôi vẫn chưa tính đến trường hợp này nên tôi cũng đã lập ra kế hoạch dự phòng trước đó rồi."

"Kế hoạch dự phòng?"

Điều làm tôi thấy khá bận tâm là rốt cuộc Emi đã tính trước được bao nhiêu bước rồi? , tôi cảm thấy như mọi thứ đều nằm trong sự tính toán của Emi vậy, thật sự thì tôi không biết nên cảm thấy kính nể hay sợ hãi với Emi đây nữa..

Quan trọng hơn thì đây quả thật là một tin đáng mừng vì Emi đã có cách đối phó với Krad, cho nên tôi không cần phải lo lắng nhiều nữa, mà khoan tôi có nên cảm thấy lo lắng không nhỉ.. vì đây chỉ là kế hoạch của Emi thôi nhưng còn thành công hay không thì chẳng rõ, uhm.. tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng rồi đấy.. lạ thật..

"Đúng, trong khi bản thân kẹt ở vùng không gian này tôi đã bí mất nghiên cứu và luyện tập ma pháp của bản thân cuối cùng thì tôi cũng đã thành công tạo ra được một ma pháp có thể tiêu diệt hoàn toàn Krad trong 1 lần."

"Tuyệt đến thế sao?"

"Uhm, hơn nữa vì Krad chỉ vừa chiếm lấy được cơ thể của quỷ vương nên ảnh hưởng từ phong ấn vẫn còn, hơn hết ảnh hưởng của phong ấn sẽ diễn ra mạnh nhất và đó cũng là thời khắc Krad suy yếu nhất chính là 2 tuần nữa tính từ giờ, nếu như chúng ta không đánh bại được Krad vào ngày đó thì không còn ai có thể đánh bại được hắn nữa."

Vậy là chúng tôi chỉ có một cơ hội duy nhất để đánh bại hắn, nếu tôi nhớ không lầm thì hắn đang sở hữu sức mạnh của Emi và cả Freya nữa, ma pháp không gian và thời gian mới nghe thôi thì tôi đã thấy nó cực kì gian lận rồi, hơn cả thế hắn lại có sức mạnh hủy diệt của người đứng đầu toàn thể tinh linh cùng với sức mạnh của tất cả tinh linh nữa chứ, nói là đánh bại Krad nhưng sao tôi lại cảm thấy chuyện đó nằm ngoài tầm với của tôi đến thế nhờ..

"Tôi khá chắc chắn rằng cậu đang nghĩ việc chống lại Krad là gần như vô lí với sức mạnh của bản thân hiện tại đúng không?"

"Sao cô lại biết điều đó?"

"Fu.. fu.. như tôi đã nói thì Krad vẫn còn bị phong ấn làm ảnh hưởng thế nên tạm thời hắn không thể dùng đến khả năng ngưng động hay sử dụng sức mạnh thời không của tôi được đâu, hắn chỉ có thể sử dụng năng lực của tôi để khiến cậu đột ngột bất động trên không trung thôi, chắc hẳn cậu cũng đã nếm trải điều đó rồi phải không?"

"Nghĩ lại thì đúng là thế thật."

Nếu đã thế thì có lẽ tôi sẽ có một cơ hội để chiến thắng, dù cho nó có nhỏ đến đâu thì tôi cũng sẽ nắm bắt nó vì dù sao thì đó cũng là cơ hội duy nhất để tôi có thể đánh bại được Krad.

"Cậu đã lấy lại được tinh thần rồi chứ, thế thì tốt, tôi cũng không muốn cậu bị mất tinh thần sớm như thế đâu, cậu có nghĩ rằng tôi nên làm điều gì đó ecchi để khiến cậu vực dậy tinh thần thêm nữa không nhỉ?"

"Xin đừng làm thế làm ơn."

"Ara~tôi tưởng cậu sẽ vui vẻ mà chấp nhận nó chứ."

"Thôi cho tôi xin đi, nếu tôi làm thế thì thật sự tôi không biết phải đối mặt với cơn thịnh nộ của các em ấy ra sao đâu."

"He.. he.. thế thì đành vậy, cậu cũng khổ quá chứ Chelto."

Cười khúc khích như cô đang thực sự tận hưởng điều đó vậy, Emi thì vui rồi còn tôi thì chỉ còn biết cười trừ cho qua chuyện thôi..

"Vui thế đủ rồi, giờ thì tôi cũng nên giải thích cho cậu về ma pháp đó thôi. Được rồi để xem tôi nên bắt đầu từ đâu đây ta, trước hết thì cậu biết gì về hi vọng và tuyệt vọng không Chelto?"

"Hi vọng và tuyệt vọng sao? Theo tôi nghĩ hi vọng là thứ giúp ta có thể tiến bước trên con đường mà chúng ta đã chọn, trong khi tuyệt vọng lại là thứ khiến chúng ta phải bỏ cuộc và dừng chân tại chính con đường đó, đó là những gì tôi nghĩ chắc vậy."

Thật thì tôi cũng chẳng thể giải thích rõ hi vọng và tuyệt vọng là thế nào nữa, khi có hi vọng niềm hân hoan trong tâm trí liên tục dâng trào khiến tôi cảm thấy như bản thân có thể làm được mọi thứ vậy, nhưng cái cảm giác tuyệt vọng đó lại quá ngột ngạt khiến tôi thật sự chẳng muốn nghĩ về nó thêm một lần nào nữa.

"Hừm.. cũng thú vị đấy chứ, không ngờ cậu lại có đầu óc thâm sâu tới vậy đấy, mặc dù nhìn cậu chẳng giống như vậy chút nào."

"Này."

Thè lưỡi cười tinh nghịch khi liên tục tìm mọi cách để chọc phá tôi, quả nhiên cô đang thật sự tận hưởng việc đó nhỉ Emi..

"He.. he.. vui thật đấy, cách giải thích về hi vọng và tuyệt vọng của cậu cũng không hề sai chút nào, chính tôi cũng chẳng thể giải thích rõ nó được nữa là, nhưng tôi biết được hi vọng và tuyệt vọng là 2 thứ tồn tại song song với nhau, nó như một cán cân cân bằng mà chỉ cần một tác động nhẹ vào thôi cũng có thể phá vỡ được thứ cân bằng đấy."

"Tôi hiểu.. nhưng tại sao cô lại nhắc đến hi vọng và tuyệt vọng làm gì?"

Emi chỉ mỉm cười nhìn tôi một cái rồi lại tiếp tục giải thích.

"Như cậu biết thì hi vọng và tuyệt vọng nó tồn tại ở khắp mọi nơi cũng giống như ma lực vậy, và một điều hiển nhiên rằng trong ma lực cũng tồn tại hi vọng và tuyệt vọng cùng với những thành phần khác trong đó nữa, ma lực của hi vọng được gọi là ma lực thuần túy, ma lực của tuyệt vọng gọi là ma lực sa ngã, ma pháp của tôi lợi dụng sự va chạm đột ngột giữa ma lực thuần túy và sa ngã để tạo ra một khe nứt không gian xé toạt sự tồn tại của hắn, dù cho hắn có mạnh đến mức nào đi nữa thì khi không có khả năng không thời gian của tôi, thì hắn không thể làm gì khác ngoài chịu bị xé toạt ra cả."

Sao tôi lại cảm thấy mùi nguy hiểm tỏa ra từ người Emi vào lúc này nhỉ? Mà thôi chẳng bận tâm đến đó làm gì đâu, quan trọng hơn là tôi đã hiểu được đại khái về ma pháp quyết định đó rồi, tôi cũng khá là thích về phần giải thích về ma lực liên quan đến hi vọng và tuyệt vọng của Emi nữa, ma lực thuần túy và ma lực sa ngã sao.. không biết tôi có cơ hội nào đều sử dụng thử thứ ma lực đó không nữa, mà bỏ qua đi tôi cảm thấy bản thân sẽ lại một lần nữa rơi vào rắc rối nếu cố gắng động tay vào chúng.

"Quan trọng hơn là theo những gì mà tôi đã nói thì chúng ta cần một người sở hữu hi vọng cùng với một người sở hữu tuyệt vọng mới có thể kích hoạt được ma pháp này."

"Khoan đã đừng nói cái hi vọng mà cô đã nói là.."

"Đúng người mang trong mình hi vọng của toàn thể tinh linh ở cả 2 thế giới không ai khác chính là cậu, chỉ có người sở hữu lượng hi vọng vượt ngưỡng như thế mới có thể sử dụng được ma lực thuần túy để kích hoạt ma pháp, điều này cũng đồng nghĩa với việc cậu đang nắm giữ 1 trong 2 chìa khóa mở ra cánh cửa ma pháp đó."

Có lẽ tôi nên vui, hay có lẽ tôi nên cảm thấy áp lực về việc này nhỉ? Quan trọng là tôi đã nắm trong tay khả năng đánh bại được Krad rồi, nhưng trọng trách đó quá lớn, nó lớn đến mức khiến tôi run lên đi được, thật sự tôi cảm thấy cực kì áp lức, song, bản thân lại đang cực kì bình tĩnh và có đôi chút phấn khích nữa.. đôi khi tôi cũng chẳng thể hiểu nổi bản thân được nữa rồi.

"Vậy người mang trong mình tuyệt vọng là ai? , không lẽ là Rio."

Nếu người mang trong mình hi vọng mới có thể sử dụng được ma pháp thì người mang trong mình nổi tuyệt vọng và oán hận cùng cực nhất không ai khác ngoài Rio cả, dù có suy nghĩ đến mấy thì hình ảnh của Rio vẫn cứ hiện ra trong tâm trí tôi về người phù hợp với vị trí còn lại của chìa khóa.

"Đúng, hoàn toàn chính xác, tôi cũng đã gặp và nhận được sự giúp đỡ của cậu ta trước đó rồi."

"Khoan, bằng cách nào chứ?"

"Fu.. fu.. cậu đừng quên tôi là ai đấy nhé Chelto, dù gì thì tôi cũng là một nữ hoàng tinh linh làm chủ cả không gian và thời gian đó nhé."

"Đúng là vậy thật, nhưng tôi không nghĩ là Rio sẽ dễ dàng chịu giúp như thế đâu, hơn nữa tôi khá chắc chắn rằng cậu ta cũng chẳng chịu hợp tác mà ngồi đây nghe Emi nói đâu."

"Cậu có khả năng nhìn thấu được quá khứ hay sao vậy?"

"Nếu có thì tôi đâu cần phải cực khổ như bây giờ đâu đúng không? Hơn nữa nếu có nó thì tôi đã giúp được Emi mà không cần phải khiến Emi phải buồn phiền khi phải nhớ lại ký ức đau buồn đó rồi."

Khi tôi vừa dứt tiếng vẻ mặt của Emi đột ngột đỏ bừng trong vẻ bối rối, bộ tôi có nói thứ gì đó lạ lắm hay sao nhỉ? Hình như là không thì phải, thế thì phản ứng của Emi như thế là sao nhỉ?

"Vậy là cậu quan tâm đến tôi sao.."

"Cô nói gì cơ?"

Giọng của Emi nhỏ đến mức tôi chẳng thể nghe rõ được, song, cái biểu cảm ngại ngùng mà trông rất ư là moe của cô ấy khiến tôi cũng màng bận tâm đến làm gì luôn..

"K-không có gì đâu.. quan trọng hơn là cậu đoán đúng rồi đấy, để có thể nhờ Rio giúp đỡ quả thật rất là cực đấy.."

*

Khoảng thời gian trước khi Chelto gặp Emi, hiện tại Rio đã được đưa đến đây trước để Emi có thể trực tiếp nhờ cậy cậu.

Tưởng chừng mọi chuyện sẽ diễn rất bình thường và chẳng có gì phải bận tâm làm gì cả, thế nhưng thái độ bực dộc như muốn nhai sống bất cứ thứ gì tiếp cận bản thân đấy của Rio đã khiến mọi thứ trở nên phức tạp hơn.

Hiện Emi đang phải đối diện với Rio với một nụ cười gượng gạo trên môi, dù trong tình cảnh thế nào thì cô luôn phải bình tĩnh mà đối mặt với nó chính là điều mà cô luôn thầm nghĩ trong đầu trước khi gặp Rio, nhưng sao khi gặp cậu thì cô lại chẳng thể làm gì khác ngoài nụ cười gượng trên môi cả..

"Vậy lý do là gì mà ngươi lại đưa ta đến đây?"

"Cậu thật thô lỗ đấy, đó mà là cách nói chuyện với con gái sao?"

"Hừm? Mà thôi kệ.. tôi cũng chẳng muốn kiếm chuyện vô ích làm gì, vậy thì giờ hãy nói xem nào lý do cô gọi ta đến đây?"

Thở dài một cái rồi lắc đầu cho qua Emi không khỏi bất ngờ trước một Rio như thế, cô chỉ biết đứng đó trơ mắt mà nhìn vào cảnh tưởng không thực cho lắm này thôi.

"Ôi có nghe không đấy?"

"A-uhm.. xin lỗi, tôi chỉ có chút bất ngờ thôi, được rồi tôi sẽ vào thẳng vấn đề luôn, Rio tôi muốn cậu giúp tôi 2 điều."

"Nói ra thử xem."

"Thứ nhất tôi muốn cậu giúp đỡ Chelto đánh bại Krad."

"Điều đó là việc tôi muốn làm ngay từ đầu rồi, vì dù gì hắn cũng là kẻ địch của tôi mà, vậy còn điều còn lại."

"Tôi muốn cậu luôn đứng về phía Chelto trong mọi điều kiện."

"Hoh~có nghĩa là cô muốn tôi trở thành đồng minh của cậu ta trong mọi tình huống sao?"

"Đúng thế."

Rio nhắm mắt rồi cười nhẹ rồi bắt đầu nói.

"Tôi từ chối, nếu là chuyện của Krad thì tôi còn hiểu, nhưng sao tôi lại phải trở thành đồng minh của Chelto cơ chứ?"

"Tôi biết thế nào cậu cũng sẽ từ chối mà, nhưng cậu hãy suy nghĩ kỹ về điều đó đi, cậu không muốn đưa cô gái đấy quay lại sao?"

Emi đã chuẩn bị trước tất cả mọi thứ trước khi gặp Rio hiển nhiên kể cả việc cậu ta sẽ từ chối cô, thế nên cô đã chuẩn bị sẵn phương án dự phòng từ trước đó rồi.

"Cô đang nói.. không lẽ cô biết cách để giải thoát cho Risa sao?"

Khi nghe thấy Emi đề cặp đến Risa Rio đã hốt hoảng mà xác nhận đó có phải là sự thật hay không, cậu luôn đi tìm kiếm một giải pháp để giải thoát hay nói đúng hơn là hồi sinh Risa bằng linh hồn được chứa trong khẩu súng mà cậu đang mang trong vô vọng, nhưng giờ đây lại có người nói với cậu rằng bản thân có thể giải thoát cho Risa khiến cậu vui mừng không ngớt.

"Điều đó là hiển nhiên, nhưng chỉ khi cậu chấp nhận 2 điều kiện đó của tôi thôi."

Rio bắt đầu đắng đo suy nghĩ một lúc lâu vì vẫn còn khả năng Emi nói dối thế nên cậu phải cẩn thận quan sát cô trong lúc suy nghĩ, cuối cùng thì cậu chỉ nhận được một nụ cười tự tin không ngớt và một thần thái không chút lai động nào của cô mà thôi, và cũng vì vậy mà cậu đã đưa ra được cậu trả lời của mình.

"Được rồi tôi đồng ý, thế nhưng sau khi mọi chuyện kết thúc mà tôi phát hiện ra sự giả dối nào thì tôi sẽ không ngần ngại mà ra tay với cô đâu đấy."

"Tốt thôi, tôi hứa, cạnh đó thì tôi là Emi, mong cậu giúp đỡ."

"Hừm.."

"Vẫn không dễ gần chút nào nhỉ.. mà chả sao, được rồi cậu hãy đưa tay ra đây."

Theo lời Rio nhất cánh tay trái của bản thân ra trước sau đó Emi nhanh chóng nắm lấy cánh tay cậu rồi vận ma lực, một ma pháp trận đột ngột xuất hiện ngay tại đó, mu bàn tay của Rio đột ngột phát sáng và xuất hiện một dấu ấn màu đen ngay trên đó rồi biến mất.

Emi bỏ tay ra khỏi Rio rồi giải thích cho cậu cách sử dụng nó khi tới thời điểm thích hợp.

"Hiểu rồi, tôi sẽ cố gắng phối hợp."

"Được vậy thì tốt, được rồi tôi sẽ đưa cậu quay lại ngay đây."

Sau cái búng tay của Emi Rio đã được gửi lại thế giới của mình một cách bình an vô sự, sau khi gửi Rio quay lại không biết vì lý do gì mà Emi lại cảm thấy bình an đến lạ thường..

*

"Mọi chuyện là thế đấy.."

"Cũng khổ cho cô quá nhỉ Emi, tôi thật sự không muốn tưởng tượng ra tình cảnh khi đó chút nào đâu."

"Phải không.. tôi thật sự rất mừng vì được thấy cậu đấy.. cậu thật sự khiến tôi cảm thấy như bản thân là một người tuyệt vời và tôi cảm thấy thật sự bình an khi ngồi đây với cậu đấy, phải nói là tôi thật sự muốn lao tới ôm lấy cậu vì sự tốt bụng đó của cậu nữa cơ.."

"U-uhm.. vậy thì tốt.."

Tôi cũng thật sự chẳng biết phải phản ứng ra sao nữa nên cuối cùng tôi chỉ biết cười trừ cho qua thôi, tôi cũng chẳng biết là Emi có ý gì khi nói thế với tôi nữa cơ..

"Uhm.. Được rồi quay lại vấn đề chính, cậu đưa tay ra được không?"

"Được thôi."

Emi tiến lại gần rồi nắm lấy tay tôi, một ma pháp trận đột ngột phát ra khiến mu bàn tay tôi phát sáng, sau khi phát sáng được ít lâu nơi đó đã xuất hiện một dấu ấn màu trắng rồi đột ngột biến mất như chưa từng xuất hiện vậy.

"Cái này là?"

"Đó là thứ giúp cậu sử dụng ma pháp mà tôi đã nói, khi sử dụng dấu ấn ma lực thuần túy sẽ đột ngột vượt ngưỡng hơn 100% rồi giải phóng ra ngoài, khi 2 luồng ma lực thuần túy và sa ngã va chạm nhau cũng là lúc ma pháp kích hoạt, thế nên cậu hãy cẩn thận khi dùng đến nó, cậu nên khiến Krad suy yếu đến mức không thế né được rồi hãy sử dụng đến nó, vì cậu chỉ có 1 cơ hội duy nhất thôi đấy."

"Được thôi tôi đã ghi nhớ nó."

"Còn cái này nữa."

"Ư.."

Trong lúc tôi không kịp để ý đến bất cứ điều gì thì bờ môi của Emi đã yên vị trên đôi môi của tôi rồi, tôi cảm giác như cơ thể tôi vừa mới phát sáng trong giây lát rồi biến mất vậy, song, sự tấn công bất ngờ mà mãnh liệt của Emi vẫn chưa chấm dứt và nó bắt đầu khiến tôi không thể suy nghĩ gì hơn được nữa, tôi biết chắc rằng vẻ mặt của bản thân bây giờ đang rất là đỏ cho mà xem..

Quá ngạc nhiên khiến tôi không thế nói nên lời sau khi Emi rời khỏi tôi, Emi chỉ cười với tôi một cái rồi búng tay, khi tôi kịp nhận ra thì bản thân đã quay lại chiến trường khi nãy rồi..

"Rốt cuộc thì chuyện gì vừa mới xảy ra thế?"

* * *
 
15 ❤︎ Bài viết: 153 Tìm chủ đề
Chương 112: Vết nứt trên không

Tuy vẫn còn đôi chút bối rối còn động lại nhưng tôi đã bất ngờ được gửi về thế giới của tôi chỉ trong vòng một cái búng tay ngắn ngủi, từ hôm đó cũng đã được 2 ngày trôi qua, hôm đấy tất cả đã sống sót nhờ sự giúp đỡ của Emi, nhưng mối hiểm nguy vẫn chưa dừng lại ở đó, một vết nứt không lồ đã bất ngờ xuất hiện tại nơi chúng tôi đã chạm trán với Krad.

Bên trong vết nứt đã bất ngờ xuất hiện một con mắt khổng lồ mà ghê rợn nhìn vào tất cả như muốn ăn tươi nuốt sống những thứ trong tầm mắt của nó vậy, nhưng chỉ trong vài giây ngắn ngủi con mắt đó đã chầm chậm khép lại rồi đột ngột biến mất như chưa từng tồn tại ở đó vậy, song, vết nứt đó đã khép lại đôi chút nhưng nó vẫn còn đó và vẫn chưa thật sự biến mất, như thứ bên trong đó đang đợi thời khắc để bước ra vậy.

Chưa kịp thư giãn thì đã có thứ phải lo, tôi cũng đã kể cho nhóm Elei về Emi và cậu truyện mà Emi đã kể, song, đối với các quốc gia thì tôi chỉ kể về độ nguy hiểm của Krad và hắn nhất định phải bị tiêu diệt không thì thế giới sẽ thật sự chấm dứt.

Phản ứng của các quốc gia thì vẫn nằm trong dự kiến của tôi, tất cả đều hốt hoảng và không thể tin được vào những gì bản thân đã nghe, đã có rất nhiều câu hỏi liên tục ập đến tôi ngay khoảng khắc đấy, như là tôi lấy từ đâu ra cái thông tin đó, cách đánh bại hắn hay chỉ đơn giản là xác nhận sự thật thôi, tôi biết trước sau gì thì nó cũng xảy ra nên tôi đã nhanh chóng trả lời hết những gì mà bản thân biết.

Tôi cố ý tránh nói ra những việc liên quan đến Emi để không bị phiền phức bám lấy, mà ban đầu thì tôi đã bị nó bám lấy tôi rồi, tôi chỉ nói với họ rằng đó là những việc tôi điều tra được cùng với thông tin do Stella đưa cho mà thôi, còn về cách tiêu diệt thì tôi chỉ đơn giản nói rằng bản thân đã có kế hoạch rồi nên họ không cần phải lo lắng làm gì, nói là kế hoạch nhưng tôi cũng có kế hoạch nào đâu..

Nhưng cũng vì thế mà tôi đã thoát được những câu hỏi dồn dập của họ, vì chỉ còn 12 ngày nữa là sẽ đến thời hạn nên mọi người các nước đang bắt đầu gấp rút chuẩn bị cho trận chiến, trận chiến mà tôi nói đến đây không phải là trận chiến giữa chúng tôi với Krad mà đó là trận chiến đối mặt với thứ nằm trong vết nứt trên không trung.

Theo những gì tôi suy luận và Emi cũng đã nói cho tôi biết thì khi thời điểm đó đến Krad nhất định sẽ giở trò để kéo dài thời gian, tiện thể hủy diệt mọi thứ trong lúc đó nếu có thể luôn, thế nên khi thấy vết nứt và con mắt đấy thì tôi cũng dễ dàng đoán ra được điều nó nên tôi đã bảo mọi người chuẩn bị cho việc đó.

Mọi chuyện khá rắc rối và gian lao nhưng thật sự không bằng thứ mà tôi phải chịu bây giờ đâu.. tôi đã nói là phản ứng của nhóm các cô gái của tôi hơi bị lạ chưa nhỉ, chắc là rồi mà đúng không? Mà dù sao thì chuyện này cũng rõ như ban ngày rồi..

Vì tôi đang phải đấu tranh với hàng tá sát khí trước mắt tôi đây này, tư thế seiza là thứ tôi phải làm lúc này, thật sự thì tại sao tôi lại phải chịu phạt thế này cơ chứ?

"Anou.. sao anh lại phải chịu phạt như này thế?"

"Anh thật sự không biết bản thân đã làm gì à?" – Luce

Bản thân tôi đã làm gì nhỉ, dù tôi cố gắng suy nghĩ thật kỹ lưỡng nhưng tôi vẫn không thể tìm ra được lý do, tôi gửi ánh nhìn của tôi vào xung quanh để tìm kiếm sự giúp đỡ, song, tôi chỉ nhận được cái điệu cười khúc khích từ Fael, cái cười trừ cùng ánh nhìn như muốn nói chị không thể giúp gì đâu của Rine-neesan và ánh nhìn như chẳng biết chuyện gì của Lanita.

Ha.. thật sự vô vọng rồi.. lần này tôi sẽ lành ít dữ nhiều cho xem..

"Anh đã làm gì cơ chứ?"

"Hà.. anh vẫn không chịu nói nhỉ, vậy thì để em nói cho anh biết luôn, đó là về Emi, sao anh lại có thể đi tán tỉnh một cô gái khác trong khi chúng em đang ở trong tình thế đó được cơ chứ?" – Luce

"Tớ nghĩ anh ấy không cố ý đâu nên hãy tha cho anh ấy lần này đi nhé." – Rey

"Mn~cậu quá là ngây thơ rồi đấy Rey, Chelto mà đã nhắm đến ai thì sẽ không có chuyện không cố ý trong đây đâu." - Teria

"Đúng thật là vậy, dù chỉ mới gia nhập vào harem với các cậu không bao lâu nhưng nhiêu đó cũng đủ để tớ biết được mức độ sát gái của anh ấy đến đâu rồi." – Stella

"Anh làm gì đến mức độ đó cơ chứ?"

"Anh vẫn chưa được quyền lên tiếng đâu đấy Chelto." x3

"Ư.. Vâng.."

Tôi không biết tại sao mà các em ấy lại có thể đồng thanh như thế được nữa, cơ mà sao mấy em ấy lại phản ứng như là bản thân đã biết hết tất cả diễn biến đã xảy ra trong vùng không gian đó thế nhỉ? , mặc dù tôi đã cố ý lượt bỏ ra nhiều tình tiết nguy hiểm cho tôi nhất là tình tiết Emi đã bất ngờ tấn công tôi vào khúc cuối, tôi chẳng hề hé nữa lời ra là thế nhưng sao mấy ẻm lại có thể biết được hay thế nhỉ?

"Darling vẫn chưa thực sự hiểu sao chúng em lại biết đúng không?" – Elei

Elei người đã im lặng từ đầu đến cuối đã bất ngờ lên tiếng cùng lúc tiến lại gần tôi, tôi không biết tại sao mà vẻ mặt tươi cười của em ấy lúc bấy giờ lại mang một bầu không khí cực kì đáng sợ đến lạ thường..

"Darling hãy nhìn trên đầu mình đi."

"Trên đầu anh?"

Tôi đặt tay lên đỉnh đầu để kiểm tra thử như lời Elei bảo, kết quả tay tôi đã chạm vào một sinh vật bé nhỏ với bộ lông mềm mại, tôi vô thức bắt lấy nó rồi đưa ra trước để xác nhận cuối cùng thì tôi cũng biết được thứ sinh vật đó chính là Wit.

Ban đầu thì tôi cũng không hiểu cho lắm, nhưng sau khi suy nghĩ thật kỹ thì tôi cũng đưa ra được một giả thuyết..

"Không lẽ Wit vẫn luôn.."

"Darling đoán đúng rồi đấy, Wit vẫn luôn trên đỉnh đầu anh khi anh đến vùng không gian của Emi, nhờ có thế mà chúng em mới có thể biết được tường tận mọi việc, Darling rất là gan khi không kể hết mọi việc ra đấy.."

Tuy vẫn giữa nụ cười trên môi nhưng thứ aura đáng sợ xung quanh đã trở nên nặng nề hơn, không những là Elei mà kể cả Teria, Luce và Stella đều đang tỏa ra thứ aura đáng sợ mà kì lạ đấy, tôi thật sự tiêu thật rồi.. cơ thể tôi ý thức được điều đó nên những giọt mồ hôi lạnh đang liên tục lăn tròn khắp người tôi đây này..

"Anh thành thật xin lỗi vì đã giấu các em, anh chắc chắn sẽ không có lần sau đâu."

"Em không cấm Darling kết nạp cho harem của mình nhưng Darling phải thành thật và yêu thương bọn em, đó chính là điều mà chúng em luôn muốn, tụi em chỉ cần có vậy thôi."

Đặt đôi tay mềm mại của bản thân lên má tôi sau một cái thở dài cùng vẻ mặt dịu dàng mà lại thu hút tôi đến lạ thường, không hiểu vì sao mà bản thân tôi đã hoàn toàn bị Elei mê hoặc trong một khoảng khắc, tôi không thể điều khiển được bản thân được nữa rồi cuồi cùng tôi đã hoàn toàn bị mê hoặc và lao tới cướp đi bờ môi không tí phòng vệ đấy của Elei.

"AAAAA.." x3

"Mn~đó là ăn gian đấy El-chan."

"Thật không bằng mà tại sao lúc nào cũng chỉ có mình Elei thế này? Em cũng muốn được anh sờ soạng cơ mà" – Luce

"Ư.. cái cảm giác thua cuộc gì thế này.." – Stella

Gương mặt Elei bổng chốc trở nên đỏ bừng đi cùng với vẻ hạnh phúc trên đó, không gian trong cánh phòng bắt đầu trở nên nhộn nhịp hơn, Teria, Luce và Stella liên tục ập tới đồi tôi phải hôn tất cả cho công bằng cùng đôi má phồng lên vì giận dỗi, phải nói sao nhỉ.. mấy ẻm quả thật là moe ngoài sức tưởng tượng luôn cũng vì thế mà tôi đã đáp ứng yêu cầu đó của từng người ngay sau đó.

Cũng vì thế mà buổi xét xử của tôi cũng được khép lại và chúng tôi bắt đầu ngồi xuống thưởng thức đồ ngọt do tôi đã làm, cùng với những tách trà thơm ngào ngạt do chính tay Stella làm ra, trong lúc thưởng thức đồ ngọt chúng tôi đã bắt đầi bàn về vết nứt trên không trung.

Vết nứt không phải thứ gì khác hơn về hiểm họa, thứ nằm trong đấy vẫn là một dấu hỏi, hơn nữa con mắt đã đột ngột xuất hiện bên trong đó cũng không hề nhỏ chút nào, dự là sẽ có một thảm họa nào đó xảy ra ngay khi vết nứt đó lan rộng ra cho xem.

"Vậy chúng ta nên làm gì đây?"

"Papa.. con muốn ăn pudding." – Lanita

"Được rồi được rồi, ăn ngon nhé."

"Uhm.. đồ ngọt papa làm là ngon nhất.."

"Là vậy sao, con gái papa quá khen rồi.."

Hiện tại Lanita đang ngồi trong lòng tôi và thưởng thức món pudding ngon lành cùng vẻ mặt hồn nhiên đến lạ thường, song, những cô gái đang nhìn vào Lanita với vẻ mặt ghen tị, này mấy em biết là không nên ghen tị với con nít như thế không? Thật tình..

Tôi cũng đã nhiều lần bảo Lanita sang ngồi kế bên tôi nhưng cô bé chỉ muốn ngồi trong lòng tôi cùng với mama tức là Fael ngồi kế tôi thôi.. tôi thật sự hết cách với con bé này rồi..

"Fu.. fu.. cuối cùng thì Chelto-san cũng đã chấp nhận Lanita làm con gái của mình rồi nhỉ, vậy tức là Chelto-san cũng đã chấp nhận tôi rồi nhỉ A-na-ta?"

"Ngưng cái cách nói như thế lại đi Fael, tôi còn nhiều thứ muốn tính sổ với cô lắm đấy nhé, đừng tưởng mọi thứ đã xong đâu nhé.."

Sau khi quay lại cung điện ở Tsieina thì Fael đã kể lại chi tiết tất cả vụ việc về Lanita cho tôi nghe, nói sao nhỉ việc Fael giải cứu cho Lanita và cho con bé hạnh phúc thì tôi không ý kiến gì, nhưng thế quái nào mà tôi lại thành papa của con bé như thế chứ?

Không phải là tôi không muốn có con, nhưng đột ngột như thế khiến tôi vẫn chưa thể chấp nhận được hay chỉ là tôi nghĩ thế, ngay khi nhìn thấy đôi mắt cún con cùng vẻ mặt moe gần như sắp khóc của Lanita khiến tôi không thể kiềm lại mà nhận con bé làm con gái bản thân luôn, nhưng còn về phía Fael thì tôi sẽ tính sổ với cô ấy sau.

"Papa không được ăn hiếp mama, papa phải hòa thuận với mama."

"Fu.. fu.. Chelto-san hãy nghe lời Lanita đi kìa."

"Đừng tưởng tôi bỏ cuộc dễ như thế nhé."

"Kohum.. 2 người nên quay lại vấn đề chính được rồi đấy, hơn nữa bọn em vẫn chưa hoàn toàn tha lỗi cho darling đâu đấy nhé." – Elei

Lại một lần nữa tôi bị Elei nhìn với vẻ mặt tươi cười nhưng lại chẳng tươi cười chút nào cả, những lúc thế này Elei thật sự rất đáng sợ, không phải nói là cực kì đáng sợ mới đúng..

"Vâng.."

Tôi gục mặt xuống bàn cùng vẻ mặt hối lỗi của mình, Lanita vẫn nhìn tôi với vẻ mặt chẳng hiểu chuyện gì, còn Fael kế bên thì đang trong tình trạng run lên khi che miệng cười tận hưởng.

"Cô hãy chờ đi nhé.."

"Mn~tớ nghĩ chúng ta nên để lại ai đó trong chúng ta ở lại giúp đỡ đối phó với thứ bí ẩn nằm trong vết nứt."

"Điều đó anh e là không thể rồi, vì muốn đánh với Krad chúng ta không thể tách ra như thế được, mặc dù như thế nhưng anh không biết là chúng ta có thể thắng hay không nữa là.."

Quả thật là muốn thắng được trận chiến lần này thì chúng tôi không thể tách ra được, ngay cả khi có Rio giúp đỡ đi nữa thì vẫn chưa chắc có thể thành công, mà nhắc đến Rio thì cậu ấy nói sẽ đi đâu đó một thời gian, khi thời điểm đến cậu sẽ quay lại và giúp đỡ cho tôi.

Không biết cậu ta đi đâu được vào thời điểm này nhỉ? Mà đây không phải là vấn đề bây giờ..

"Hay là chị sẽ dùng [Shadow Divide] để giúp đỡ cho bọn họ, vì dù sao thì cũng không có giới hạn bóng mà chị có thể tạo ra mà, chỉ cần có đủ ma lực thì chị có thể tạo ra bao nhiêu bóng tùy thích, hơn nữa thời gian tồn tại của những chiếc bóng cũng không có nốt, dùng [Shadow Divide] của chị quả là hợp lí rồi còn gì." – Rine

"Neesan nói phải, quả đúng là sử dụng [Shadow Divide] là một ý tưởng không tồi chút nào, được chúng ta sẽ dùng đến nó, mấy em còn ý tưởng nào nữa không?"

"Darling nghĩ sao về việc tạo ra thêm dạng người cho nhóm các tinh linh?"

"Điều thì tốt thôi, nhưng nó sẽ không khiến chúng em quá sức chứ? Vì không phải tạo ra dạng người rất là phức tạp sao?"

"Darling không cần phải lo lắng làm gì đâu, sau cuộc chiến lần trước sức mạnh của bọn em lại được tăng lên, hơn nữa bọn em cũng đã dần quen với việc đó rồi nên việc tạo ra dạng người sẽ không khiến bọn em mệt mỏi lắm đâu."

"Nếu em đã nói vậy thì được thôi, nhưng nhớ đừng cố sức quá đấy."

"Uhm darling cứ yên tâm."

Nói sao nhỉ tôi thật sự vẫn chưa yên tâm cho lắm nhưng Elei đã chắc chắn như vậy thì tôi đành phải để em ấy làm thôi, cạnh đó thì tôi cũng đã giải quyết xong được chuyện lực lượng giúp đỡ, giờ chỉ còn lại là việc chuẩn bị cho đến lúc đó thôi và còn cả kế hoạch để đánh với Krad nữa chứ.

"Hà sao mà mệt mỏi thế không biết?"

Kể từ bây giờ tôi sẽ còn bận dài dài cho mà xem, nhưng cùng đành phải chấp nhận mà cố gắng chuẩn bị cho xong thôi nào..

* * *
 
15 ❤︎ Bài viết: 153 Tìm chủ đề
Chương 113: Quỷ quốc gia nhập

"Chelto-sama, có chuyện khẩn cấp nên hãy đi với tôi ngay ạ."

Khi chúng tôi đang ở giữa cuộc thảo luận riêng của chúng tôi, một hiệp sĩ đột ngột tức tốc chạy vào cùng những tiếng thở dốc của mình, chắc hẳn anh ta đã chạy rất nhanh đến đây nên mới thế này đây.

"Chuyện gì đã xảy ra?"

"Q-quỷ tộc.. quỷ tộc đã đến đây."

"Hừm.. cuối cùng thì họ cũng đến rồi, được rồi tôi sẽ đi ngay đây."

Cuối cùng thì Kristell cũng đã đưa họ tới đây, giờ thì tôi có thể giải quyết về vần đề lực lượng còn thiếu được rồi, hay nói đúng hơn là tôi có thể giải quyết vấn đề đó nếu bọn họ chịu chấp nhận bắt tay với quỷ tộc..

Nhưng chắc chắn là họ sẽ phản ứng theo kiểu thù ghét hay hoàn toàn không chịu thừa nhận cho mà xem, tôi cũng hi vọng là không phải thế.

"Các ngươi còn dám ngó mặt đến đây sao bọn quỷ tộc đáng ghét!" – một binh sĩ nào đó.

Hay chỉ là tôi nghĩ vậy.. hiện tại nhóm tất cả các quỷ nhân gồm hơn 100 cá thể đang đứng trong bãi đất trống rộng lớn tại cung điện cùng Kristell, hiển nhiên bầu không khí không thể nào tệ hơn được nữa, nhóm con người và bán nhân đang phản ứng hoàn toàn y như những gì mà tôi đã nghĩ trong đầu khi trước.

Tuy vậy nhưng tôi lại có cảm giác chuyện này có gì đó không đúng cho lắm thì phải, nhóm các quỷ nhân thì đang e dè lo sợ con người, còn nhóm con người thì đang gầm gừ tức giận đồi tiêu diệt nhóm quỷ, tôi cảm thấy thật sự chẳng thể nào hợp lí cho được về tình hình hiện tại cho lắm.

Đồng ý là số lượng của quỷ nhân ít vì môi trường sống ở đất nước quỷ không hoàn toàn phù hợp cho việc sinh sống cho lắm, hay nói đúng hơn là nó rất bất thường, nếu hôm trước là trời nắng đến cháy da thịt thì ngay hôm sau tuyết đã phủ ngập đường, có khi một trận mưa axit hay thậm chí là mưa đá cũng đột ngột xuất hiện ở đây đó và những cơn bão cũng chẳng nằm ngoài danh sách trên.

Vì những điều kiện thời tiết khắc nghiệt mà những cá thể sống tại nơi đây không thể không tiến hóa để thích nghi với môi trường sống được, dần dần ma lực cùng sự thích nghi vượt bậc của họ đã tạo nên quỷ tộc như bây giờ, vì điều kiện khắc nghiệt nên số lượng của họ không đông và họ cũng không tiếp xúc với thế giới bên ngoài nhiều, hơn nữa họ cũng chẳng thèm bận tâm đến việc xâm lăng luôn vì họ không muốn chịu sự thù oán vời những nước bên ngoài.

Thế nhưng vì sự lôi kéo của Krad nên quỷ vương đã chọn con đường xâm lăng đất nước con người để tốt cho quỷ tộc, quỷ vương chỉ muốn tốt cho quỷ tộc nên ông chỉ sử dụng ma thú để xâm chiếm cùng những tướng quỷ của mình, nhưng ông không ngờ rằng đó chỉ là mưu đồ của Krad lập ra để thu nhập thêm sự oán hận và tuyệt vọng của thế giới để giúp hắn lấy lại những sức mạnh của bản thân mà thôi.

Chí ít thì đó là những gì tôi nghe được từ Stella sau khi em ấy nghe được câu chuyện từ Emi thông qua Wit.

Nhưng với số lượng như thế này cùng với việc trông họ y như những người dân bình thường hơn là binh lính thì không phải có hơi bất thường hay sao?

"Cậu đây rồi Chelto, tôi chờ cậu mãi đấy."

Trong lúc Kristell đang đối mặt với đức vua của Tsieina và Kenkosi mà chẳng có chút lo sợ nào trên gương mặt cả, chính xác hơn thì trông cô ấy có vẻ tự nhiên ngoài sức tưởng tượng luôn ấy chứ, cô ấy quả nhiên mang trong người tố chất của một người lãnh đạo tài ba mà, song, Kristell đã nhận thấy sự hiện diện của tôi rồi vẫy tay về phía tôi.

"Cuối cùng thì cô cũng đã xử lí xong việc di tản và đến đây như tôi bảo nhỉ."

"Hiển nhiên rồi, chúng tôi làm gì còn sự lựa chọn nào khác nữa cơ chứ."

Tôi tiến lại gần Kristell cùng với cả nhóm các cô gái ở phía sau, nhưng tôi lại chẳng hiểu vì sao mà tôi lại cảm thấy có một nguồn aura kì lạ mà đáng sợ lại liên tục xuất hiện ở phía sau tôi vậy nhỉ? Chắc không phải là như những gì tôi đang nghĩ đâu ha..

Vì đây chỉ là chuyện công việc thôi nên chắc mấy em ấy sẽ hiểu cho tôi mà không tỏ ra đáng sợ đâu nhỉ, chắc chắn là vậy phải không?

"Chelto-dono bộ cậu có quen biết gì với ả quỷ tộc này sao?"

Trong lúc tôi vẫn còn đang bối rối về luồng aura kì lạ sau lưng thì không biết từ bao giờ tôi đã trở thành trung tâm của tất cả ánh nhìn từ con người cho đến quỷ nhân, không những thế Gangrat đã bất ngờ lên tiếng thay cho tất cả các ánh nhìn ngạc nhiên không ngớt của tất cả mọi người đứng tại đây.

"Nói là quen cũng không đúng cho lắm, vì tôi chỉ mới gặp cô ta cách đây không lâu thôi, hơn nữa tôi cũng đã từng hợp tác với cô ta để đánh đuổi đoàn quân của Krad trong trận chiến lần trước."

"Cậu đã hợp tác với ả ta? Với quỷ tộc sao?" – Gangrat

Gangrat bất ngờ lớn giọng rồi hô lên như đây là một chuyện rất kì lạ và bất khả thi vậy, không những là Gangrat mà hầu hết những người có mặt ở đây đều có cùng phản ứng như vậy, mà phản ứng của Gangrat và mọi người như vậy cũng hợp lí thôi suy cho cùng thì đối với họ, quỷ tộc giống như là kẻ thù không đội trời chung với họ cơ mà.

"Tôi hiểu tại sao mà ngài lại có phản ứng như thế, nhưng quỷ tộc cũng là dạng sống trên thế giới này, họ đều có suy nghĩ và lối sống như chúng ta, họ đều có cùng những suy nghĩ như chúng ta thôi, nếu đói thì phải tìm thứ để ăn, nếu khát thì phải tìm thứ để uống, nếu mệt thì phải tìm nơi để nghỉ, thậm chí cả những cảm xúc bực dộc, buồn, vui, sợ hãi và hoang mang tất cả những cảm xúc đó họ đều có, vậy thì tại sao mọi người lại phân biệt giữa người và quỷ tộc, giữa bán nhân và con ngươi hay giữa bán nhân và quỷ nhân cơ chứ?"

Tôi cũng chẳng hiểu vì sao mà bản thân lại thốt ra những lời như vậy nữa, hay chỉ là do tôi thật sự không thể chịu được cảnh phân biệt chủng tộc giữa con người, bán nhân và quỷ nhân ở thế giới này nữa, con người không có lỗi, bán nhân cũng vậy và quỷ nhân cũng chẳng có lỗi gì trong việc này cả, thật sự thì chẳng có ai có lỗi trong việc kì thị giữa các chủng tộc, vậy chẳng ai có lỗi hết thì vì sao tất cả lại tiếp tục phân biệt giữa 3 chủng tộc như thế cơ chứ?

Song, không biết từ khi nào mà những hình ảnh ở khoảng sân nơi tất cả đang đứng này đã được phát ra tất cả các quốc gia, mọi nơi trên Tsieina, Kenkosi, Magia, các khu vực của quỷ tộc và cả cây thế giới đều có thể thấy được những hình ảnh này thông qua các hình ảnh được trình chiếu lên trên không trung.

Tôi thật sự chẳng biết gì về việc đó chút nào cả, nhưng hiện tại thứ cảm xúc bực dộc và muốn bộc lộ cho tất cả hiểu đã dần xâm chiếm cơ thể lẫn tâm trí tôi, tôi muốn một lần và mãi mãi chấm dứt thứ được gọi là phân biệt chủng tộc này, tôi mong muốn một dị giới nơi mà tôi có thể thấy được con người, bán nhân và cả quỷ nhân cùng nhau chung sống và cùng nhau tiến bước.

"Tôi hỏi mọi người ai là người đặt ra quy luật rằng con người phải kì thị quỷ nhân, quỷ nhân phải xâm chiếm và tiêu diệt con người, ai đã đặt ra quy luật rằng bán nhân là những sinh vật kì lạ và không đáng để hưởng những cuộc sống bình thường, thưa vâng chẳng ai đặt ra cái luật đáng khinh đó cả, tất cả những điều đó chỉ do tất cả mọi người suy diễn ra thôi, tôi nói cho mà nghe nhé, không ai trong số con người, bán nhân hay quỷ nhân đáng để bị khinh rẻ như thế cả, tuy vậy vẫn có những trường hợp khác nhau trong đó, nhưng để tôi nói thế này mọi người có từng thấy bán nhân nào gây hại cho con người chưa? Mọi người có từng thấy quỷ nhân nào xuất hiện và xâm chiếm nơi ở của mấy vị không? , hiển nhiên câu trả lời sẽ là không rồi, vì tất cả mọi thứ chỉ là sự suy diễn của mọi người mà ra thôi, tôi đây sẽ nói lần cuối, con người, bán nhân và quỷ nhân tất cả đều có chung một sự bình đẳng thế nên hãy cùng nhau hợp tác chung sống và tiến bước về phía trước mà đừng để tâm đến cái thứ gọi là chủng tộc đó nữa."

Bầu không khí xung quanh trở nên im lặng hoàn toàn sau những lời lẽ bộc phát từ sâu trong tâm trí tôi, tất cả những gì tôi nghe được chỉ là tiếng tim tôi liên tục đập nhanh đến chóng mặt, tôi thật sự muốn nó im đi cho được nhưng làm gì có chuyện dễ dàng như thế, chứng kiến cảnh tượng tất cả đều gục đầu xuống mà suy nghĩ khiến tôi có cảm giác như bản thân đã có thể chạm đến họ một ít, dù nó rất nhỏ đi nữa thì đó cũng coi như là một bước tiến lớn rồi.

"Hiển nhiên tôi cũng chẳng bắt mọi người phải quên đi những đau thương mất mát trong quá khứ, thế nhưng tôi thực lòng hỏi câu này, tất cả mọi người luôn nghĩ đến đau thương và mất mát như thế thì được gì chứ? , muốn vượt qua đau thương không phải là một chuyện dễ dàng gì.. tôi biết điều đó, nhưng cứ giữ mãi cái thứ đau thương đó trong lòng để làm gì cơ chứ? , cứ bộc phát nó ra hết một lần rồi sẽ cả thấy tốt hơn thôi, tôi không chắc chắn rằng nó sẽ hiệu quả nhưng cũng đỡ hơn là không làm gì, nhưng sau khi đã bộc phát ra hết thì tôi mong tất cả sẽ cùng gắng kết với nhau thêm 1 lần nữa con người bán nhân và quỷ nhân."

Sau khi gục chiếc đầu nặng trĩu của bản thân Gangrat đã bắt đầu có phản ứng trở lại, ông ngẩng đầu lên với vẻ mặt hoài nghi đôi chút cùng một câu hỏi dành cho tôi.

"Tôi biết là cậu đang muốn nói gì, nhưng không phải chính bọn họ là người đã xâm lược chúng tôi từ trước đến giờ sao? , không tính đến bán nhân đứng lên là để phòng vệ, không phải quỷ nhân mới là người gây chiến với con người trước sao?" – Gangrat

"Vậy tôi xin hỏi lại một lần nữa, có thật sự chính xác là quỷ nhân đã trực tiếp tấn công con người không? Hay chỉ là do ma thú ra tay tàn phá thôi?"

"Điều đó.."

Vẻ mặt của Gangrat bắt đầu trở nên vẻ suy tư cùng chút nghi ngờ câu hỏi của tôi, nhưng khi nhìn vào hầu hết thái độ và vẻ mặt của từng người ở đây thì tôi cũng tin chắc một sự thật rằng quỷ nhân chưa hề xuất hiện trong trí nhớ về các cuộc xâm lược hay tấn công trong quá khứ của họ bao giờ.

"Tôi tin chắc mọi người đều có cùng một câu trả lời nhỉ, ma thú là thứ sinh vật không do ai tạo ra cả, chúng là thứ sinh vật từ thiên nhiên mà ra, gần đây ma tộc mới có thể điều khiển hay nói đúng hơn là lợi dụng được bọn ma thú đôi chút để khiến chúng bảo vệ quốc gia của mình, cùng lúc khiến bản thân quỷ nhân thoát khỏi nguy hiểm của ma thú, nhưng từ khi Krad đến và lợi dụng quỷ vương thì mọi thứ đã thay đổi, hắn dùng sức mạnh của mình để ban cho quỷ vương cùng 1 tướng quỷ của quỷ vương với cái tên là Collwr khả năng tạo ra ma thú cũng như điều khiển chúng, hắn đã thành công lôi kéo quỷ vương hướng mũi kiếm chiến tranh về phía con người và bán nhân, và hơn hết hiện nay Krad đã đạt được mục đích của hắn là chiếm lấy thân thể quỷ vương cùng lúc chiếm lấy toàn bộ quỷ quốc."

Sự thật đã đột ngột được tiết lộ với toàn bộ người dân ở khắp nơi trên mọi khu vực, phản ứng của binh sĩ lẫn những cư dân ở quỷ quốc đều như nhau, sốc đến mức không nói nên lời, họ trưng mắt nhìn vào tôi với vẻ mặt như chẳng thể tin vào những gì mà bản thân được nghe cả.

Nhưng dù bọn họ có không tin đi nữa thì đây vẫn là sự thật, quỷ quốc không hề có lỗi trong cuộc xâm chiếm lần này, chính Krad mới là kẻ phải chịu trách nhiệm nặng nề nhất, tôi tin tất cả sẽ sớm hiểu ra được mọi việc theo chiều hướng này thôi.

Chính nét mặt của họ hiện giờ đã đem lại cho tôi đầy đủ thông tin cần thiết để tiếp tục những lời cuối cùng của mình.

Tôi hít một hơi thật sâu rồi bắt đầu hô to những lời do chính cổ họng tôi phát ra.

"Suy cho cùng thì kẻ thù đầu tiên và cũng là duy nhất của chúng ta chính là kẻ mang cái tên Krad đang dửng dưng chiếm lấy nơi quỷ quốc đằng kia và mục tiêu tiếp theo của hắn chắc chắn sẽ là chúng ta, vậy sao mấy người còn ở đây bận tâm đến chủng tộc hay dòng máu làm gì cơ chứ? Đừng làm tôi nực cười như thế nữa, đừng có tự suy diễn theo nhiều chiều hướng phức tạp hơn nữa, việc chúng ta cần làm bây giờ không phải đấu đá lẫn nhau mà là cùng nhau hợp sức chống lại thứ nằm trong vết nứt do chính tên Krad tạo nên mà ai cũng thấy trên bầu trời đấy, mấy người thừa biết rằng trên chiến trường thì bao nhiêu người đi chăng nữa cũng không đủ để đảm bảo được chiến thắng toàn cục cho chính mình, hơn nữa chính tất cả cũng hiểu tình trạng của bản thân hiện giờ rồi phải không? Đây không phải là mối đe dọa của một quốc gia nữa, mà đây là mối đe dọa đến toàn bộ thế giới rồi, thế nên thay vì chọn cách tẩy chay hay tiếp tục tàn sát quỷ tộc thì tôi sẽ chọn cách hợp tác và cùng nhau vượt qua được cái hiểm họa đáng khinh này."

Tôi siết chặt bàn tay mình lại rồi hít một hơi thật sâu cùng lúc hô to và đưa cao cánh tay siết chặt của bản thân lên.

"Nếu tất cả muốn cùng nhau vượt qua hiểm họa này thì hãy hô to lên tình thần của mọi người cho tôi biết đi nào!"

*OHHHHHHHHHHHHHH~~~*

Chỉ sau vài giây ngắn ngủi sau khi tôi hô vang những lời mà chính tôi còn chẳng tin rằng bản thân có thể nói ra kia, tất cả các bình sĩ cũng như quỷ nhân đã đồng thời hô vang ý chí của bản thân quyết vượt qua hiểm cảnh lần này, chính lúc đó tôi cũng không biết được rằng tất cả các người dân ở khắp mọi nơi đều đồng loạt hô vang ngất trời cao.

Âm thanh hô vang ngất ngưởng hòa quyện cùng nhau kéo dài vài giây liền rồi chấm dứt, cuối cùng thì mục đích tôi đặt ra cũng được hoàn thành, quỷ quốc đã thành công tham gia vào liên minh giữa các quốc gia với sự đồng thuận của tất cả, với điều đó luật của liên minh cũng đã được áp dụng lên họ, họ không thể phản bội con người và con người cũng không thể phản bội lại quỷ tôc, người đứng đầu liên minh và cũng sẽ là quỷ vương tiếp theo chính là Kristell, tôi cũng không bất ngờ cho mấy với việc Kristell sẽ được lên làm quỷ vương cho lắm, vì chẳng còn ai có tố chất lãnh đạo giỏi hơn cô cả.

"Được rồi với tư cách là chủ liên minh giữa các quốc gia, tôi xin tuyên bố với việc ký kết lần này quỷ quốc đã thành công gia nhập vào liên mình giữa các quốc gia, xin hãy cho họ một tràn pháo tay nào."

*CLAP.. *

*ClAP*

*CLAP*

Cả con người lẫn quỷ nhân đều không ngần ngại mà trao tặng tiếng vỗ tay của mình, vì họ biết với việc này chiến tranh giữa con người, bán nhân và quỷ nhân cuối cùng cũng chấm dứt, thế nhưng mọi việc vẫn chưa thật sự chấm dứt vì vẫn còn mối đe dọa cần phải tiêu diệt.

Chính vì thế mà chúng tôi đã rời nơi này để tiến thẳng đến phòng họp để bàn bạc kỹ hơn cho cuộc chiến sắp tới.

"Pheww.. cuối cùng thì mọi thứ cũng kết thúc tốt đẹp.."

* * *
 
15 ❤︎ Bài viết: 153 Tìm chủ đề
Chương 114: Cảm xúc của nhóm anh hùng

Nói gì thì cuộc họp cũng đã xảy ra đúng như dự kiến ban đầu của tôi và không gặp nhiều rắc rối cho lắm, sau cuộc họp thì tôi cũng đã biết thêm được nhiều thông tin khác nhau.

Vấn đề của việc chỉ có các quỷ nhân bình thường đến Tsieina là do Kristell đã để lại những quỷ nhân có thể chiến đấu theo dõi hành tung của Krad trong khi cô đến Tsieina tìm tôi, cô ấy nói ngoài việc theo dõi ra thì cô còn có một mục đích khác chính là nó sẽ giúp cô gầy dựng lòng tin với con người tốt hơn, đó là những gì Kristell đã nghĩ.

Nói thật thì Kristell còn tính toán được bao nhiêu thứ trong đầu nữa thế? Những người lãnh đạo thật đáng sợ, Stella đã vậy, Elei cũng chẳng kém và ngay cả Emi cũng chẳng thể nào thua được, nói thật là tôi sẽ không có cửa nào thắng khi tất cả cùng lúc hợp tác lại với nhau đâu..

Tôi mong là chuyện đó sẽ không xảy ra dù trong bất cứ trường hợp nào đi nữa..

Cạnh đó thì quỷ tộc đã mất đi nơi cư trú của mình nên bọn họ đã chọn cách khoanh một vùng trong khu vực rộng lớn ở phần lãnh thổ trung tâm để sinh sống, sở dĩ không ai muốn chiếm lấy vùng đất trung tâm là vì số lượng ma thú ở đó nhiều vô số kể, không những thế mà điều kiện đất đai ở đây cũng chưa được khai phá thế nên chẳng ai thèm bén mảng đến chỗ này mà chiếm đống cả.

Vì quỷ tộc đã tham gia vào liên minh nên nghĩa vụ của những nước còn lại là giúp đỡ cho quỷ tộc sau khi trận chiến với Krad kết thúc, và hiện tại thì họ đã được cho phép ở tạm một vùng đất trống thuộc địa phận của Tsieina, quỷ tộc cũng sẽ tham gia vào trận chiến lần này, nhiêm vụ của họ là hỗ trợ cho tuyến trên lẫn tuyến dưới trong việc đối phó với thứ bí ẩn trong khe nứt.

Còn về số lượng thì đa phần những quỷ nhân có thể chiến đấu là những binh sĩ phục vụ dưới trướng của Kristell mà thôi, cô biết rằng chỉ mãi phụ thuộc vào sức mạnh của Krad thôi thì việc quỷ tộc sẽ đâm vào ngõ cụt chỉ là chuyện một sớm một chiều mà thôi, thế nên cô đã bí mật rèn luyện cho những quỷ tộc mà chính cô đã lựa chọn ra để phòng hờ.

Số lượng của họ cũng không nhiều cho lắm chỉ gồm khoảng hơn 1000 cá thể quỷ nhân mà thôi, song, sức mạnh của họ thì khỏi phải bàn cãi gì đi, 1 quỷ nhân trong nhóm quỷ nhân đấy có thể dễ dàng quét sạch một đạo quân gồm hơn 100 binh sĩ của vương quốc mà không tốn một giọt mồ hôi nào, đó là những gì do Kristell đánh giá, còn có đúng thật là vậy không thì tôi cũng chẳng rõ.

Nhưng nếu thật sự là vậy thì vấn đề về số lượng cũng đã giảm bớt đi phần nào, sau trận chiến lần trước sức lực của họ đã không còn nhiều cũng như số lượng binh sĩ cùng những mạo hiểm giả bị thương cũng chẳng hề ít chút nào.

Thế nên việc quỷ tộc tham gia vào liên minh đã khiến cho vấn đề nan giải đó được giải quyết nhanh gọn.

"Hà.. cuối cùng thì cũng xong cái cuộc họp phiền phức này rồi, cơ mà tối luôn rồi còn gì.. chậc.. nó kéo dài hơn là mình nghĩ.."

Sau khi đã xác nhận xong mọi thứ cũng như giải quyết những thứ lằn nhằn trong cuộc họp thì cuối cùng tôi cũng được giải thoát khỏi đó, nói thật thì tôi có thể sẽ bị bọn họ kéo ở lại lâu hơn nữa cơ nhưng tôi đã khé léo chuồn đi khi họ bắt đầu bàn về những thứ ngoài lề, cũng may là tôi chuồn nhanh không thì lại mất thêm một tá thời gian nữa rồi.

"Hừm chuyện gì thế nhờ?"

Sau khi rời khỏi phòng họp tôi băng qua dãy hành lang của cung điện dẫn đến vườn hoa tôi đã bất ngờ gặp được một cảnh tượng khá là hiệm gặp, Kae và Kouta đang cùng nhay đứng dưới ánh trăng huyền ảo còn Yukine thì đang lén lút quan sát cả 2 qua bức tường phía trong, vì một số lý do nào đó mà Yukine chỉ đứng đó để quan sát 2 người mà lại không ra mặt, dù không biết là lý do là gì nhưng nhìn vào nét mặt của Yukine lại mang đôi chút buồn trên đó, điều đó thật sự khiến tôi cảm thấy có đôi chút tò mò nên đã lập tức đi lại gần Yukine.

Nếu tôi nhớ không lầm thì nhóm của họ Kou vừa mới ra thì phải, việc mất đi ai đó quan trọng là điều vô cùng đau đớn và không dễ dàng gì quên được, tôi cũng hiểu được phần nào nên cũng chẳng thể trách được bọn họ.

Tôi tiến lại gần Yukine rồi cùng cô quan sát Kouta và Kae nhưng không biết có phải vì quá tập trung hay không mà Yukine lại chẳng hề để ý đến tôi, hay nói đúng hơn là cô ấy chưa hề phát hiện ra tôi đang đứng ở đây thì phải..

Mà cũng chẳng sao, tôi tò mò hơn về việc tại sao Kouta và Kae lại có mặt tại đây cùng với cái không khí đượm buồn này nữa.

"Này Kae.. có phải tất cả là lỗi tại tớ không? Tại tớ mà Kou phải ra đi như thế.. có phải là vì tớ quá yếu không?" – Kouta

Kouta đau buồn tự trách bản thân mình, gương mặt cậu trở nên méo mó cùng những hàng lệ như muốn tuôn trào trên đôi mi của cậu, tôi có chút ngạc nhiên khi chứng kiến được vẻ mặt này của cậu ta nhưng sự ngạc nhiên lại nhanh chóng biến thành đồng cảm.

"Cậu đừng tự trách bản thân như thế Kouta, việc Kou ra đi như thế là việc không một ai muốn cả.."

"Nhưng nếu không phải là vì tớ quá yếu thì làm sao mà Kou có thể chết được cơ chứ? Tớ thật sự tức giận chính bản thân mình tại sao lúc đó lại không thể cử động được cơ thể, nếu lúc đó tớ mạnh hơn thì cậu ấy đã không.."

*Thuck.. Thuck.. *

Quay ngược về hướng Kae cậu to tiếng tự trách bản thân mình vì quá yếu đuối, cảm xúc như dâng trào trong chốc lát và xâm chiếm lấy cơ thể cậu, cậu liên tục thúc vào trong ngực mình, rồi khuỵu xuống cùng 2 dòng lệ chạy dài trên đôi má cậu.

"Rồi thì sao chứ? Cậu cứ ở đây mà tự trách bản thân như thế sao? Cậu cứ như thế mà tự dằn vặt bản thân như thế à? Cậu đừng có đùa với tớ, việc Kou chết chẳng có ai là không đau buồn cả, tớ cũng đau chứ, rất đau là đằng khác.. nhưng cậu nghĩ cứ tự dằn vặt bản thân như thế thì làm được gì chứ? Nếu thật sự muốn Kou không phải hối hận khi hi sinh vì chúng ta và vị cậu rồi để lại niềm hi vọng cho cậu, thì hãy đứng lên cho tớ xem nào tên đại ngốc Kouta này!"

Rưng rưng nước mắt cùng thứ cảm xúc không thể nào tả được như đang muốn nổ tung trong lòng ngực cô, Kae lập tức nắm lấy cổ áo của Kouta rồi kéo lại gần cô, cậu quá bất ngờ trước đôi mắt chảy dài nước mắt của cô khiến cậu không thể nói nên lời nào cả, song, chính trong lúc đó Kae đã nhanh chóng ôm lấy Kouta vào lòng ngực cô và tiếp tục bộc lộ cảm xúc của mình.

"Cứ khóc đi, đến bao giờ cũng được, vì tớ hiểu nó đau đến mức nào mà, tớ cũng rất đau, cực kì đau là đằng khác, tim tớ như muốn thắt lại vì cơn đau không hồi kết này, nhưng khi chúng ta khóc xong thì mọi thứ sẽ ổn thôi tớ tin chắc là vậy.. thế nên.. hãy.. cứ khóc đi.. đừng lo lắn.. gì hết.."

"Ư.. AAAAA.."

Vẻ mặt của cả 2 như đã nói lên những việc mà bản thân 2 người phải chịu đựng, chắc hẳn là nó rất đau đúng không? Chắc hẳn rằng nó rất là khó chịu phải không? Tim như thắt lại, cổ họng không thể nói nên thành lời vì nó đã hoàn toàn nghẹn lại vì sự mất mát quá to lớn, dòng nước mắt không thể ngừng chảy dù bản thân có cố nén lại đến đâu đi chăng nữa, tôi rất hiểu những cảm xúc đấy, vì tôi đã từng nếm trải nó nên tôi hiểu rất rõ.

Tự trách bản thân quá yếu đuối, tự trách bản thân tại sao lại không làm những điều có thể thay đổi được sự thật đáng khinh đó? , nhưng như thế thì sao cơ chứ? Cuối cùng thì kết quả cũng không thay đổi, rồi những suy nghĩ đấy cũng chỉ làm tâm trí trở nên rối bời hơn thôi, đau đớn, tuyệt vọng và sự dằn vặt bản thân từ sâu trong tâm trí như thể cố kéo con người rơi vào vòng luẩn quẩn không thể thoát ra được vậy, song, Kae bằng một nghị lực phi thường nào đấy hay cô chỉ là không muốn bản thân và chính Kou phải hối hận vì đã hi sinh để cứu cô và cả bọn như thế thôi.

Cô không muốn thấy Kouta phải tự dằn vặt bản thân như thế nữa, vì cậu là người cô dành tình cảm vào, là người mà cô luôn muốn cậu có thể sống mà không phải tiếp tục đau đớn như thế nữa, cảm xúc lẫn lộn đã giúp cô vực dậy, nhưng cô chẳng biết phải làm sao hay bản thân phải nói gì trong tình cảnh này, nhưng khi nhìn vào đôi mắt tràn đầy tuyệt vọng của Kouta cô không khỏi kiềm lại mình mà ôm lấy cậu cùng lúc bùng phát cảm xúc bản thân qua từng giọt nước mắt đau buồn.

Không hiểu vì lý do gì mà cảm xúc của 2 người đã được truyền đến tận đây, khi nhìn vào Yukine tôi đã thấy 2 dọng lệ liên tục chảy ra khỏi đôi mắt cô, tôi không muốn phải chứng kiến điều đó, khi đau buồn tôi thật sự muốn có một ai đó ở cạnh mà ôm lấy tôi như Elei đã từng, nên cuối cùng tôi cũng đã làm một việc mà chính bản thân cũng chẳng thể ngờ tới được.

Tôi bất ngờ ôm lấy Yukine vào lòng rồi đặt đầu cô vào ngực mình, tôi biết lúc này Yukine chắc hẳn đang cảm thấy vô cùng bối rối và ngạc nhiên, nhưng tôi lại chẳng quan tâm đến nó mà tiếp tục xoa đầu cô trong lúc ôm lấy cô vào lòng.

"Nào hãy khóc đi, rồi cậu sẽ cảm thấy tốt hơn thôi.."

"Ư.. ƯM.. AAAAA.."

Như một giọt nước tràn ly những giọt lệ liên tục đổ ra như thác, Yukine ghì lấy áo tôi rồi tiếp tục khóc to hơn nữa, tôi từ tốn xoa đầu cô trong lúc đó, tôi không biết rằng nó có tác dụng gì không nhưng chí ít thì nó sẽ khiến cô cảm thấy bớt cô đơn hơn, chí ít thì tôi nghĩ vậy.

Tiếng khóc của 3 người vang vọng cả màn đêm vắng lạnh, khoảng không gian xung quanh như thể bị chìm đấm trong cảm xúc của 3 người vậy, trong cái không gian đấy tôi chỉ còn biết im lặng mà xoa đầu cô gái yếu đuối đang dựa vào lòng ngực mình và bộc lộ cảm xúc của cô ra ngoài.

"Có lẽ mình chỉ có thể làm được thế này thôi nhỉ, mặc dù mình muốn làm gì đó để vực dậy tinh thần họ nhưng có lẽ như thế là ổn rồi"

Kae cũng đã làm rất tốt rồi, cả Yukine và Kouta cũng đã rất cố gắng, tôi không còn ý kiến gì về sự mạnh mẽ của họ nữa cả.. dù là ai, dù có mạnh mẽ đến mức nào thì việc khóc cũng chẳng là gì phải xấu hổ cả, cứ khóc đi rồi bản thân sẽ trở nên mạnh mẽ và trưởng thành hơn..

* * *
 
15 ❤︎ Bài viết: 153 Tìm chủ đề
Chương 115: Tớ không muốn ở một mình

Đã trôi qua bao lâu kể từ khi tôi ôm Yukine vào lòng rồi nhỉ? Một phút? Một tiếng? Hãy đã trôi qua nhiều giờ rồi, tôi cũng chẳng thể nhận thức rõ thời gian được nữa, nhưng qua chừng ấy thời gian cuối cùng Yukine cũng đã ngừng khóc và bình tĩnh trở lại, nhưng cô ấy vẫn cứ nằm đó mà không di chuyển gì cả..

Tôi không biết là Yukine đã ngủ hay đang thức nữa? Hay cô ấy chỉ muốn được nằm đó bình tĩnh thêm chút nữa thôi, nói là thế nhưng còn bao lâu nữa đây.. tôi bắt đầu không thể kiềm chế bản thân được rồi đấy..

"Phải làm sao đây? Nếu cứ tiếp tục thế này thì mình sợ bản thân sẽ làm điều gì đó dại dột mất"

Tôi thật sự muốn trấn an bản thân và khiến tâm trí tôi thoát ra khỏi những suy nghĩ đen tối, tôi cố gắng đảo mắt sang phía Kouta và Kae nhưng kết quả là chẳng còn ai ở đó cả, tôi không biết là từ lúc nào mà 2 ngượi họ đã rời đi khỏi khu vườn rồi, tôi thậm chí chẳng nghe thấy dấu hiệu nào là họ rời đi cả.

Là do họ hay là do tôi không chú ý nhỉ? Cái nào cũng được.. tôi chỉ muốn thoát khỏi cái tình cảnh hiện tại rồi đến bên nhóm các cô gái thôi..

"Nhưng mà mới để ý là cậu ấy thơm thật.."

Cơ mà khoan! Đây đâu phải lúc có những suy nghĩ như thế đâu chứ, đúng là điều này sướng thật, cực sướng luôn ấy chứ, còn gì tuyệt hơn được một cô gái dễ thương ôm như thế cơ chứ, cái hơi ấm này, cái mùi hương này.. thật sự khiến tôi không thể không suy nghĩ đen tối được..

"Không, không, mình đã trải qua nhiều lần rồi nên chắc chắn mình sẽ chịu được nên hãy cố gắng lên nào.."

Ư.. nói thế thôi nhưng cũng đã đến giới hạn của tôi rồi, tôi phải làm gì đó ngay lúc này thôi..

"Uhm.. Yukine-san.. cậu ổn rồi chứ? Nếu đã ổn thì phiền cậu ngồi dậy được không?"

"Uhm.. chỉ một chút nữa thôi.. tớ muốn được thế này thêm một chút nữa thôi.."

"Ư.. uhm.."

Giọng nói nhẹ nhàng của Yukine lập tức truyền thẳng vào tai tôi, nó như một mũi tên đâm thẳng vào tim tôi vậy, thật sự tôi muốn la lên rằng cái tình huống moe đến rợn người gì thế này? , cho tôi xin đi nếu như cậu cứ dễ thương như thế sẽ khiến cho tình hình trở nên tệ hơn thôi..

"Mà này Yukine tớ hỏi cậu câu này được không? Tại sao các cậu lại phải cố gắng đến vậy chứ? Nếu thật sự không muốn thì các cậu cũng đâu cần phải tiếp tục chiến đấu nữa đâu chứ."

"Uh.. tớ biết rằng cậu đang nghĩ gì.. đôi khi tớ cũng tự hỏi việc chiến đấu nó rất khó khăn, nhưng sao chúng tớ lại cố gắng để trở nên mạnh hơn mỗi ngày như thế? Câu trả lời rất đơn giản, không phải là vì chúng tớ muốn cứu giúp cho đất nước này hay gì cả, chúng tớ chỉ muốn trở nên mạnh hơn để bảo vệ những người bạn của mình mà thôi, dẫu nó có đau đớn hay gian lao đi chăng nữa thì chúng tớ cũng chỉ còn cách trở nên mạnh hơn mà thôi.."

Vẫn dúi đầu vào người tôi như thường lệ, với chất giọng thấp và sâu lắng, Yukine nhẹ nhàng kể ra lý do bản thân và cả nhóm anh hùng muốn trở nên mạnh hơn cho tôi nghe, nói thật thì có lẽ tôi với cô ấy có cùng một lý do để trở nên mạnh hơn, rằng tôi muốn bảo vệ những người quan trọng đối với mình, đối với tôi các cô gái là thứ vô cùng quan trọng hơn ai hết, nếu có ngày một trong những người họ chết đi thì tôi sẵn lòng tìm đến tận cùng thế giới để giết tên khốn đã làm ra việc đó, tôi sẽ cho hắn nếm trải địa ngục trần gian là như thế nào..

Nhưng tất cả chỉ là nếu mà thôi, tôi thật sự sẽ không bao giờ để chuyện đó xảy ra đâu, nhất định không..

"Hiểu rồi, nếu đã là thế thì tớ sẽ ủng hộ cho cậu, để bảo vệ những người mà chúng ta yêu quý sẽ rất khó, vì điều đó đồi hỏi việc bản thân phải trở nên mạnh hơn rất nhiều với chúng ta bây giờ, vì không có gì chắc chắn rằng sức mạnh của chúng ta là đủ cả, nên thay vì đau buồn hay dằn vặt bản thân thì tớ luôn muốn trở nên mạnh hơn nữa để không lập lại thứ sai lầm đó thêm một lần nào nữa.. Uhm, có lẽ tớ nói hơi nhiều rồi nhỉ, mặc dù nó không liên quan cho lắm, xin lỗi đã bắt cậu phải nghe tớ."

"Không, tớ phải nói cảm ơn mới đúng vì cậu đã cho tớ cảm giác được bình yên, và cậu cũng đã giúp vượt qua nổi cô đơn của mình, cảm ơn cậu Chelto."

Rời khỏi vị trí vốn có của mình, Yukine tươi cười gửi lời cảm tạ đến tôi, ánh trăng sôi sáng hình bóng của cô ấy tôi có thể thấy rõ vết hằng từ nước mắt trên đôi má đó, tuy vậy nhưng nụ cười rạng ngời đã nở rộ trên gương mặt xinh xắn không tì vết đó, chí ít thì đó cũng không phải là một nụ cười giả tạo gì cả, đó là nụ cười thật sự đến từ tận đáy lòng của Yukine, nó rất tự nhiên và cực kì thu hút, nó như đã khiến tôi phải tập trung tuyệt đối vào vậy.

"Không cần phải cố gắng làm gì đâu, hay tớ nên nói là không có gì nhỉ.. ha.. ha.."

"Gì chứ.. đừng có chọc cười tớ vào lúc này cơ chứ, nhưng dù sao cũng cảm ơn cậu Chelto, tớ đã cảm thấy khá hơn đôi chút rồi."

"Cậu đã cảm thấy tốt hơn thì tốt rồi, giờ thì tớ quay về phòng mình đây."

Nhìn vào nét mặt của Yukine thì tôi cũng đã xác nhận được tình trạng hiện tại của cô ấy rồi, quả thật là đã có phần tốt lên nên tôi cũng chẳng còn việc gì ở đây nữa, thế nên tôi đã đứng lên và chuẩn bị quay về phòng mình.

Thế nhưng tôi lại bất ngờ bị thứ gì đó kéo lại qua chiếc áo mà tôi đang mặc, khi tôi gửi ánh nhìn của bản thân ra sau thì bất ngờ đập vào mắt tôi chính là vẻ mặt đỏ bừng và ngượng ngiụ của Yukine, cùng lúc đó cánh tay của cô ấy không quên nhiệm vụ của bản thân mà giữ lấy phần đuôi áo của tôi.

"Ôi ôi ôi ôi.. chuyện này tệ lắm rồi đấy.. sao cậu ấy lại đột nhiên làm cái vẻ mặt đấy và kéo mình lại như thế cơ chứ?"

"Uhm.. bộ còn điều gì sao Yukine?"

"K-không.. chỉ là uhm.. mình.. etou.."

"Đừng ngại cứ nói ra đi, nếu giúp được thì tớ sẽ giúp."

Chứng kiến cảnh tượng Yukine lúng túng cùng với vẻ mặt đỏ chót khiến tôi có cảm giác rất ấm lòng và có cảm giác như bản thân đang thật sự tận hưởng nó vậy, phải nói là cái cảnh tượng nó moe không tả được, nhưng dù nó moe đến đâu thì tôi cũng phải ngừng nó lại thôi..

"Chỉ là.. tớ.. đêm nay tớ.. không muốn ở một mình.. nên.. cậu có thể ở cùng với tớ đêm nay không?"

"..."

Tuy trên mặt tôi là một nụ cười đấy, đúng nó là một nụ cười đấy, nhưng thật sự thì tôi đang đứng hình vì sốc đây này, cái quái gì vừa diễn ra thế? Tôi có nghe lằm chữ nào không? , này này này.. đừng giỡn như thế cơ chứ.. tôi đang rối lên lắm đây này.

Những giọt mồ hôi liên tục chảy dài trên đôi má tôi, nụ cười đã bị đông cứng trên gương mặt, tôi thật sự chẳng biết phải phản ứng thế nào cho đúng luôn rồi..

"A-uhm.. thật sao?"

"Uhm.."

"Này cậu có biết thế có nghĩa là gì không? Hơn nữa tại sao lại là tớ cơ chứ?"

"Uhm.. có lẽ là tớ thích cậu chắc vậy.."

Chất giọng của Yukine càng lúc càng nhỏ hơn, sự ngượng ngùng gần như khiến cô không thể nói nên thành lời, gương mặt cô đỏ chót cùng bàn tay nắm chặt, đôi mắt gần như không thể nhìn vào mắt tôi được, quả thật cô ấy đã lấy hết can đảm của mình ra để trả lời tôi rồi, cơ mà tôi cảm thấy có cái gì đó hơi bị không đúng thì phải..

"Có lẽ? Chắc vậy? Cậu đang nói cái.."

"Không được sao?"

Đôi mắt rưng rưng gần như sắp khóc khiến tôi gần như rơi vào thế bí, tôi đã gần như cứng họng vào khoảng khắc đấy, độ moe của Yukine đã khiến tôi bị khuất phục trong cái gương mặt đỏ chót của bản thân, tôi đã vô tình gật đầu và đồng ý với Yukine.

*

Và cũng vì điều đó mà hiện tại tôi và Yukine đang ở chung một căn phòng tại cung điện, theo tôi được biết thì đây chính là phòng riêng của Yukine, tôi nhìn ngó căn phòng trong vô vọng như đang tìm cách khiến bản thân bình tĩnh lại vậy.

Ngay bây giờ đây kế bên tôi là Yukine hiện đang có tình trạng tương tự như tôi, cả 2 đều chẳng nói lời nào nhưng vẻ mặt lại đỏ bừng, tôi cũng chẳng hiểu tại sao bản thân lại như thế nữa, mặc dù tôi đã trải qua chuyện này rất nhiều lần rồi nhưng thế quái nào mà tôi lại chẳng thể bình tĩnh được cơ chứ?

Tim tôi không ngừng đập như muốn rớt ra ngoài vậy, tôi thật sự muốn nó bình tĩnh lại dù một giây thôi cũng được, nhưng nó lại chẳng nghe lời tôi tí nào cả, song, tôi cũng hết cách và đành phải cố hết sức bình tĩnh bằng chính sức mình, tôi hít một hơi thật sâu rồi cố gắng bắt chuyện với Yukine đang ngồi kế bên tôi.

"Uhm.. Nếu cậu cảm thấy không thoải mái thì tớ sẽ đi về giúp cậu."

"Không.. tớ ổn mà chỉ là hơi hồi hộp chút thôi, vì đây là lần đâu tiên tớ ở riêng với một con trai ngoài Kouta và Kou, nhất là đây là lần đầu tớ cho con trai vào phòng mình.."

"A uhm.."

Nói thế tôi là người đầu tiên được Yukine cho phép vào phòng cô ấy sao? Mặc dù đây là ở thế giới khác nhưng sao tôi lại có cảm giác sướng đến rợn người thế nhỉ.. lạ thật.

"Ngược lại thì tớ thật sự xin lỗi nếu điều này làm phiền đến cậu, hiện tại tớ chỉ không muốn ở một mình vì như thế tớ sẽ lại suy nghĩ lung tung mất, nhưng nếu đó là Chelto-kun thì tớ sẽ không thể suy nghĩ lung tung được nữa, nếu như cậu không muốn thì cậu có thể rời khỏi đây cũng được."

Nắm lấy tay tôi rồi Yukine bắt đầu dí sát vào tôi, như ánh mắt của cả 2 đã làm cho cảm xúc của tôi và Yukine bùng cháy trong chốc lát vậy, đôi môi của chúng tôi không biết đã từ khi nào mà đã được dính chặt vào nhau rồi, cũng vì thế mà Yukine đã hoàn toàn nằm xuống chiếc giường phía dưới cùng tôi ở phía trên.

"Chelto-kun.."

"Yukine.."

"Ư.."

Đôi môi chúng tôi tách rời để lại một sợi chỉ óng ánh liên kết giữa 2 chúng tôi, cảm xúc dâng trào khiến tôi không thể suy nghĩ thấu đáo được nữa cuối cùng thì tôi đã từ tốn cởi bộ váy của Yukine ra rồi bắt đầu mơn trớn cho cô..

"Được chứ Yukine?"

"Uhm.. tớ sẵn sàng rồi."

"Tớ tới đây."

Và đêm hôm đó chúng tôi đã hoàn toàn hòa làm một cùng nhau rồi bất tỉnh khi nào cũng chẳng rõ..

* * *

Yah.. có lẽ mình phải tạm dừng viết tiếp vì đang trong thời gian thi của mình nên mình không có nhiều thời gian mong mọi người thông cảm, hẹn gặp lại các bạn sau khi thi xong seeya.
 
15 ❤︎ Bài viết: 153 Tìm chủ đề
Chương 116: Cơn thịnh nộ ập tới

Tôi nghĩ thời tiết hôm nay tốt hơn thường ngày rất nhiều, nắng ấm vừa phải, gió thổi nhẹ và không có dấu hiệu sẽ mưa hay có bão, nhưng sao hiện tại lại có một cơn bão ngay trước mắt tôi thế nhỉ?

Hiện tại tôi đang quỳ trong tư thế seiza dưới bầu sát khí ngất trời bao trùm lấy cánh phòng, thứ aura đáng sợ được Elei và những cô gái của tôi tỏa ra một cách dữ dội và cùng lúc nhìn tôi với nữa con mắt như thật sự họ đang muốn giết tôi luôn vậy..

Các em sẽ không làm vậy đâu ha? Anh biết là các em sẽ không làm những chuyện độc ác như thế đâu, nên làm ơn đừng nhìn anh bằng cái ánh mắt đáng sợ đó nữa mà..

Mọi chuyện diễn ra như thế này tất cả là do sáng nay khi tôi rời khỏi phòng Yukine vào buổi sớm và đã giải quyết công việc cần làm trong buổi sáng, trong khi nhóm các hiệp sĩ cùng với mạo hiểm giả đang gấp rút chuẩn bị cho trận đánh cuối cùng của mình thì tôi đã có chút thời gian rãnh nên tôi đã đi vào phòng tiếp khách để nghỉ ngơi.

Bất ngờ thay là nhóm anh hùng cũng ở đó và Yukine cũng không ngoại lệ, vì chuyện xảy ra đêm qua nên chúng tôi vẫn còn chút lúng tung khi gặp lai nhau thế nên biểu hiện của tôi cũng như Yukine đã có phần không được tự nhiên cho lắm.

Chính vì điều đó mà Elei và cả bọn đã để ý đến nhưng đó vẫn chưa phải là ngồi nổ cho cớ sự bây giờ, ngồi nổ thật sự vẫn chưa thực sự xuất hiện..

"Hửm.. Darling đã chiếm luôn Yukine-chan luôn rồi à? Anh hơi bị tham lam rồi đấy Darling.."

"Quả như dự đoán từ Elei, em chỉ cần đọc bầu không khi thôi thì đã biết hết rồi nhỉ.."

"Fu.. fu.. nếu không thì làm sao em có thể xứng với Darling của em cho được."

"Anh thật sự không biết nên vui hay nên buồn vì điều đó nữa.. nhưng em thật sự ổn với điều này chứ?"

"Hiển nhiên rồi, anh không cần phải lo lắng làm gì đâu, chỉ cần darling có thể sẵn sàng cho tối nay là được fu.. fu.."

Nhìn tôi với nụ cười đầy mê hoặc và một cái liếm môi cũng mê hoặc chẳng kém, tôi đã vô thức bị mê hoặc ngay sau đó, tôi có thể cảm thấy gò má của bản thân đã đỏ lên một cách bất thường thì phải hơn nữa tôi cũng đã vô thức gật đầu trong lúc đó mà chả suy nghĩ điều gì cả.

"He.. he.. em rất mong chờ tối nay đấy.."

"Được rồi được rồi, dù gì thì anh cũng hứa sẽ thưởng cho tụi em mà."

Chắc chắn tối nay tôi sẽ không thể dễ dàng mà nghỉ ngơi được đâu nên chuẩn bị sẵn sàng đi là vừa.. mà dù sao thì nó cũng có phần sướng thật nên cũng chẳng sao.

"Anou.. Chelto-kun tớ có chuyện muốn nói với cậu.."

Yukine ngại ngùng tiến về phía tôi với 2 tay nắm chặt vào nhau, Yukine liên tục ấp úng như đang cố nói với tôi điều gì đó mà lại không thể vậy.

"Có chuyện gì sao?"

"Uhm.. tớ.."

Vẻ mặt của Yukine đã đỏ nay lại càng đỏ hơn nữa, mức độ đỏ của em ấy tăng không theo cấp số cộng nữa mà nó đã thành cấp số nhân mất rồi, từ đây tôi có thể thấy khói bắt đầu bốc lên từ trên đỉnh đầu của em ấy đây này..

"Tớ.. có thai rồi.."

"..."

Cả cánh phòng gần như đông cứng trong một khoảng khắc, tôi ngay tức thì lặng người ngay sau đó, ngay cả người có thể bình tĩnh trong mọi trường hợp như Elei cũng phải lặng người y như tôi lúc này, tôi cũng chẳng biết bản thân thật sự có nghe lầm không nữa? Đậy thật sự là sự thật sao? Ôi đừng đùa như thế chứ..

Nhưng khi nhìn vào vẻ mặt đỏ bừng lên vì xấu hổ và đám khói bốc lên trên đỉnh đầu Yukine khiến tôi quên đi cái suy nghĩ đây là một trò đùa ngay lập tức, nhưng tôi vẫn chưa thể hoàn toàn chấp nhận được cái sự thật này được.

"Uhm.. thật sao?"

"Uhm.. tớ cũng chỉ vừa mới biết thôi."

"Nhưng bằng cách nào cơ chứ?"

"Bằng cái này." – Kae

Ngay lúc đó Kae đã ném cho tôi một quả cầu pha lê trong suốt vừa lòng bàn tay về phía tôi, tôi bắt lấy nó rồi tự hỏi nó là gì, nhưng khi suy nghĩ một chút về tình hình hiện tại thì tôi đã đưa ra được kết luận..

"Không lẽ.."

"Đúng đó là khối cầu thử thai ở thế giới này, khi bọn họ vào kho lưu trữ hoàng gia để chuẩn bị vật dụng cho cuộc chiến thì chúng tớ cũng ở cùng và thấy thứ này, sau khi hỏi về công dụng của nó thì chúng tớ biết được, nếu người nào chạm vào nó làm nó phát ra ánh sáng màu xanh lục có nghĩa là người đó đã có thai, còn ánh sáng đỏ thì là không có, nghe đâu đây là khối cầu duy nhất tồn tại trên thế giới này do người đã tạo ra bản khế ước mà cậu cũng đã biết làm ra." – Kae

Này đừng đùa nữa chứ, lại là người đó nữa à, bản khế ước là một chuyện đi nhưng ông tạo ra thứ này để làm gì cơ chứ? Mặc dù tôi cũng hiểu mục đích của nó phần nào nhưng nếu là thế thì ông phải cất giữ nó ở đâu đó đi chứ, tại sao lại giao hết mọi thứ cho vương quốc thế này?

Để chứng minh điều bản thân nói là sự thật Yukine bất ngờ chạm tay vào khối cầu thủy tinh và nó đã bất ngờ phát ra ánh sáng xanh lục ngay sau đó, vậy là xong.. tôi không còn gì để nói nữa rồi.. bất thình lình một bàn tay mềm mại nào đó đã bất ngờ đặt lên vai tôi khiến tôi giật bắn người lên.

Trong khi phát ra âm thanh kít kít tôi chầm chậm quay ngược về sau, ở đó là một vẻ mặt đang tươi cười của Stella nhưng lại mang theo một aura đáng sợ đến rợn người, tôi nhìn vào Elei, Teria và Rey kết quả là họ đều đang mang cùng một thứ aura đáng sợ như Stella..

"Mình xong đời thật rồi.."

Đó là lý do tôi rơi vào tình cảnh hiện tại, thật sự thì tôi không thể làm gì khác ngoài tiếp tục chịu trận như thế này cả, cách mấy em ấy nhìn tôi thật đáng sợ đáng sợ đến mức tôi không dám nhìn thẳng vào mắt họ ngay bây giờ được..

"Anh đã biết lỗi của mình chưa nào?" – Stella

"Vâng.."

"Em nhớ rằng anh đã hứa rằng bản thân sẽ kiềm chế mà nhỉ? Sao cuối cùng lại thành ra thế này thế Chelto?" – Rey

"Ư.. Anh vô cùng xin lỗi mà.."

Ngay cả một người luôn bên tôi dù có chuyện gì xảy ra đi nữa cũng phải lên tiếng trách mắng tôi, ư.. lần này tôi thật sự sẽ lành ít dữ nhiều cho mà xem..

"Mn~Hay là do bọn em không đủ hấp dẫn với anh nên.." – Teria

"Làm gì có chuyện đó cơ chứ, các em đều xinh đẹp và dễ thương đến mức anh muốn nhảy vào mà xơi các em bất cứ lúc nào luôn kìa, làm gì có chuyện anh không muốn được cơ chứ."

"Nhưng cuối cùng thì anh vẫn làm điều đó." – Stella

".. Anh không thể chối bỏ được sự thật này.."

Tôi gục mặt bản thân xuống rồi tiếp tục hối lỗi, song, trên khoe mắt của Stella bắt đầu có dấu hiệu của những giọt lệ long lanh trên đó, này đừng khóc mà.. anh không muốn em phải khóc như thế đâu..

"Thật sự không công bằng chút nào mà.. em là người cuối cùng chưa được anh ân ái trong nhóm, ư.. em không thèm quan tâm nữa đâu.."

Mặc dù bình thường Stella có là một người lãnh đạo tốt đến cỡ nào thì khi nhắc đến chuyện tình cảm thì em ấy vẫn là một cô gái mà thôi, thế nên không thể trách em ấy hành động như thế được, quả thật thì đó cũng là một phần lỗi của tôi vì đã không làm gì cả thật.. nhưng giờ bù đắp lại không biết là có muộn không nữa?

Sau khi nói xong Stella đã giận dỗi đi ra chiếc ghế gần đó rồi ngồi xuống phòng má giận dỗi nhìn về hướng khác, sao mà tôi lại cảm thấy hành động đó của Stella dễ thương thế không biết, mặc dù đây không phải là lúc..

"Được rồi được rồi, tạm chấm dứt mọi chuyện ở đây thôi, hơn nữa Darling đã biết lỗi của mình rồi đúng không? Mặc dù em đã nói là anh có thể cho Yukine vào nhóm nhưng làm một cô gái có thai trong thời điểm thế này thì thật là không đúng đâu đấy Darling, mà, ngay từ ban đầu thì việc Darling làm chuyện đó với Yukine ngoài chúng em thì đã là sai sẵn rồi, thế nên mong Darling hãy nhớ cho thật kỹ và đừng có mà tái phạm đấy."

"Vâng.."

Dù đang nhìn tôi với nụ cười trên môi nhưng tôi lại có thể cảm nhận được chính bản thân Elei đang thực sự rất tức giận vì điều đó, hình như cảm xúc hiện tại của Elei không được tốt lắm thì phải, cảm giác như em ấy đang buồn phiền một điều gì đó trong nổi tức giận của mình vậy..

Tuy không có bằng chứng nào nhưng tôi lại có thể cảm nhận được nó, cảm xúc thật sự của Elei hiện tại, sao tôi lại có cảm giác có lỗi đến thế nhỉ.. đến bây giờ thì tôi vẫn chưa thực sự nghĩ đến cảm giác của Elei khi tôi lần lượt có thêm nhiều cô gái bên cạnh như vậy, mặc dù tôi đã từng nghĩ đến nó nhưng tôi vẫn chưa bao giờ thực sự ngồi lại mà thực sự suy nghĩ về nó cả.

"Mình thật sự đã khiến cho em ấy phải bận tâm nhiều rồi nhỉ.. không những là Elei mà tất cả đều.."

"Anh biết là bản thân đang thực sự có lỗi với tất cả, nhưng anh sẽ cố gắng khiến tất cả các em hạnh phúc và không phải trải qua cảm giác bất an thêm lần nào nữa."

Tôi đứng lên rồi hứa với tất cả trong vẻ mặt nghiêm túc nhất của mình, nói thật lòng là tôi thật sự không muốn các em ấy phải cảm thấy bất an vì tôi lại có thêm một người khác, dù mấy em ấy có chấp nhận việc đó đi nữa thì dù ít dù nhiều mấy ẻm cũng phải cảm thấy lo lắng hay bất an rằng bản thân sẽ không còn được yêu thương như lúc trước nữa, tôi có thể hiểu được cảm giác đó của họ nên ngoài việc khiến họ cảm thấy được yêu thương ra thì tôi không thể làm gì nữa rồi.

"Các em là đều là những cô gái dễ thương và xinh đẹp, cũng như là những người quan trọng nhất đối với anh thế nên anh sẽ không khiến mấy em phải buồn phiền gì đâu, dù anh có thêm bao nhiêu người đi chăng nữa thì anh cũng sẽ đối xử và yêu thương các em như nhau, thế nên hãy cứ yên tâm vì điều đó đi nhé."

"Hừm.. liệu em có tin Darling được không đây!"

Elei nhìn tôi như có ánh mắt châm chọc tôi vậy, nụ cười tươi tắn và tràn đầy sự vui vẻ, song, cái cảm giác bất an mà tôi cảm nhận được đã bay đi đâu mất, mặc dù tôi vui vì có thể giúp được em ấy nhưng sao tôi lại có cảm giác như tôi đã và đang đi trên con đường do chính em ấy dựng sẵn thì phải..

"Hi vọng chỉ là tôi nghĩ nhiều thôi.."

"Hiển nhiên có thể tin tưởng vào anh rồi, nhất định anh sẽ không khiến các em phải thất vọng đâu."

"Fu~fu~anh hứa rồi đấy nhé, em sẽ rất là mong chờ sự yêu thương từ Darling đấy."

"Quả nhiên Elei đã lên kế hoạch từ trước và chỉ cần tôi cắn mồi nữa thôi là đủ nhỉ.. mà cũng chẳng sao miễn em ấy vui là được rồi."

Trong lúc mọi thứ dần trở lại bình thường thì Lanita đã bất ngờ đẩy cửa xông vào sau khi đã chơi đùa nhảy nhót ở ngoài sân, con bé đã ngay lập tức chạy lại chỗ mama của mình rồi nghiêng đầu thắc mắc một cách rất ư là dễ thương.

"Nè mama, papa đang nói về vấn đề gì vậy ạ?"

"Fu.. fu.. con còn nhỏ nên không thể biết được đâu Lanita, đến cả mama vẫn đang rất gato vì không được papa con chấp nhận nà hu.. hu.."

"Ể? Papa, papa sao lại không chấp nhận mama vậy ạ?"

Nắm lấy sự ngây thơ của Lanita Fael đã bất ngờ đẩy tôi vào tình thế khó khăn, chết tiệt tôi sẽ tính sổ với cô sau, trước hết thì..

"Không phải là papa không muốn chấp nhận, nhưng mama vẫn chưa cho papa biết cảm xúc của mama, hơn nữa mama của con cũng không thật sự chịu nghiêm túc về mấy thứ như vậy đâu."

Tôi lập tức phản công lại Fael ngay lập tức, dù là gì thì tôi cũng chỉ nói sự thật thôi, tôi thật sự chẳng thể hiểu nổi Fael khi cô ấy cứ liên tục đùa giỡn như thế, nhớ lại thì cô ấy cũng chưa từng nói ra cảm xúc thật sự của bản thân cho tôi biết nữa là, vậy thì làm sao mà tôi có thể chấp nhận được cơ chứ?

Mà khoan tôi thật sự nghĩ gì về Fael nhỉ? Tôi không ghét cô ấy và cũng chẳng cảm thấy cô ấy phiền cho lắm, nói thật thì lâu lâu tôi cũng cảm thấy Fael khá thú vị nhưng tôi vẫn chưa thật sự nghĩ về cảm xúc của bản thân với Fael nhất là khi Fael cứ không chịu nghiêm túc như thế.

"Ể? Tôi chưa nói sao? Ha.. ha.. ha.. đó là lỗi của tôi nhỉ.. mặc dù tôi đã được Elei-san cho phép rồi."

"Ể? Thật sao Elei?"

Tôi lập tức quay ngoắt sang Elei tìm kiếm sự thật, song, em ấy chỉ đơn giản trả lời tôi bằng cái gật đầu cùng một nụ cười thân thiện trên môi.

"Chuyện này xảy ra khi nào mà mình không biết ấy nhỉ? Cơ mà khoan, vậy không lẽ Fael thật sự có cảm xúc đặc biệt với tôi sao?"

"Được rồi Chelto-san, nhân cơ hội này tôi cũng xin đính chính một cách nghiêm túc luôn, tôi thích cậu, tôi sẽ rất vui và cũng chẳng cảm thấy phiền nếu được tham gia vào nhóm harem của cậu đâu."

Với vẻ mặt nghiêm túc gần như đây là lần đầu tiên tôi có thể thấy được vẻ mặt này của Fael, ở đây tôi có thể thấy được sự nghiêm túc nằm trong ánh mắt ấy và cảm xúc của Fael thông qua chút đỏ trên gương mặt, nói thật thì tôi cũng không biết cảm xúc thật sự của mình là như thế nào nữa..

"Nè papa, mau mau chấp nhận mama đi mà."

Nắm lấy đuôi áo tôi từ phía dưới Lanita liên tục thúc giục tôi bằng vẻ mặt dễ thương của mình, này dừng lại đi nếu cứ tiếp tục nhìn papa bằng ánh mắt đấy thì papa sẽ không chịu nổi nữa đâu..

"Hà.. mặc dù vẫn chưa thật sự hiểu rõ cảm giác của mình cho lắm nhưng chí ít thì tôi cũng không hề ghét Fael, nên nếu cô không phiền thì được thôi, tôi chấp nhận tình cảm đấy của cô Fael."

"Fu.. fu.. được rồi lại đây nào Yukine-san."

Fael kéo lấy tay Yukine người đang cảm thấy bối rồi từ lúc bắt đầu, rồi thì thầm vào tai Yukine rồi tươi cười nhìn về phía tôi.

"Được rồi một hai.."

"Mong được anh giúp đỡ Chelto." x2

"Ư uhm.."

Và thế là số thành viên trong nhóm harem của tôi lại được tăng lên một cách chẳng thể nào ngờ tới được..

* * *
 
15 ❤︎ Bài viết: 153 Tìm chủ đề
Chương 117: Xây dựng chiến trường

Sau cơn bão đi cùng với những cảm xúc buồn vui lẫn lộn khác nhau, sự thấu hiểu cũng như sự gắng kết chúng tôi bắt đầu bắt tay vào việc của mình, nhóm Elei sẽ quay về thế giới tinh linh để hoàn thành việc tạo ra dạng người cũng như củng cố lực lượng cho nhóm các tinh linh.

Song, trước khi quay về thì Elei vẫn không quên nhắc tôi phải đến thế giới tinh linh vào tối nay sau khi xong việc, uhm thì.. để làm gì thì tôi cũng đã mường tượng ra được rồi.. chắc tôi cũng sẽ dẫn Stella và Yukine theo cùng luôn vậy, vì dù gì thì các em ấy vẫn chưa được chiêm ngưỡng thế giới tinh linh ra sao cơ mà.

Quan trọng hơn thì tôi đang thẳng tiến đến nơi trận chiến sẽ nổ ra để chuẩn bị vài thứ, nơi diễn ra cũng là nơi khe nứt xuất hiện, chính là khu vực chiến trường khi trước nơi Krad đã đột ngột xuất hiện và biến mất rồi để lại cái vết nứt trên bầu trời.

Hiện tại thì tôi đang ở trên lưng rồng và ngồi trong lòng tôi chính là Teria nhỏ nhắn và xinh xắn, hương thơm từ người em ấy cứ liên tục xông thẳng vào người tôi khiến tôi cảm thấy có chút kích thích, nhưng để kiềm chế và xóa đi dục vọng của bản thân thì tôi đã liên tục đẩy suy nghĩ ra khỏi hẻm núi dục vọng trong vô vọng, thậm chí tôi đã dùng đến cách đếm số pi để ngăn lại dòng suy nghĩ đen tối của mình, tôi cũng chẳng hiểu vì sao tôi lại có thể suy nghĩ đen tối vào lúc này được nữa..

Chắc là do cuộc hẹn từ Elei vào tối nay khiến tôi có chút mong đợi, à không cực kì mong đợi mới đúng, nhưng đó là chuyện sẽ xảy ra vào tối nay thế nên đừng suy nghĩ lệch hướng nữa mà tập trung đi nào tôi ơi..

"Em trông có vẻ đang vui nhỉ Teria."

"Mn~lâu rồi em mới được ở riêng với Chelto thế này, thế nên em đang rất là hạnh phúc đấy."

"À uhm.. đúng thật là vậy nhỉ, vậy thì em hãy cứ tận hưởng đi nhé."

"Chết thật người gì đâu mà moe thế không biết.."

Tôi bất ngờ ôm lấy Teria vì chẳng thể chịu đựng được nữa, nhưng tôi sẽ không tiến thêm bước nữa đâu vì tôi vẫn còn giữ được chút lý trí, song, ngay khi bất ngờ được tôi ôm lấy Teria đã tỏ ra chút lúng túng rồi nhanh chóng biểu lộ vẻ mặt hạnh phúc cùng với chút đỏ trên đôi má.

Nhưng rồi thời gian cứ thế trôi đi và không biết từ lúc nào mà chúng tôi đã đến được nơi cần đến, phía dưới là những hiệp sĩ cùng các mạo hiểm giả đang nhốn nháo chuyện gì đó trong lúc đang chuẩn bị, tôi không biết là đã có chuyện gì nhưng trông họ có vẻ hoảng hốt thế nên tôi đã nhanh chóng đáp xuống và quan sát xung quanh.

Song, tôi chẳng thấy thứ gì đáng để bất ngờ cả, khi tôi nhìn họ tôi chỉ nhận được vẻ mặt đang đơ ra vì sốc mà thôi.

"Hừm chẳng lẽ là.."

Tôi nhìn về hướng bọn họ rồi nhìn vào Aapo phía sau và bắt đầu chuỗi suy nghĩ của chính mình, cuối cùng một kết luận đã được đưa ra, chính tôi mới là người khiến họ phải bất ngờ vì đã bất ngờ cưỡi Aapo đến đây, mà cũng chẳng trách họ khi hốt hoảng đến thế vì chẳng có người nào là không hốt hoảng khi đang yên đang lành lại đột nhiên xuất hiện một con rồng trên bầu trời cơ chứ.

Nếu lỡ rồi thì đành chịu thôi vậy, tôi thở một hơi dài rồi quay sang Aapo rồi bắt đầu vuốt ve cậu ta.

"Cậu làm tốt lắm, cậu có thể quay về được rồi đấy."

"Grooow."

Như một lời chào tạm biệt Aapo đã lập tức biến mất ngay sau đó, tất cả mọi người xung quanh lại một lần nữa bất ngờ rồi lại trở nên nhốn nháo hơn khi nhận ra tôi là ai, hể.. vậy là họ đã nhận ra tôi rồi à, vậy là từ đây chuỗi ngày bình yên của tôi đã kết thúc rồi nhỉ.. hà..

"Cách xuất hiện của em hơi bị hoành tráng rồi đấy." – Viola

"Oh.. Viola-neechan chị làm gì ở đây thế?"

"Yoh, chị đến đây để hỗ trợ cho phụ hoàng thôi, Rey không đi cùng với em à?" – Viola

"Không, em ấy có việc nên em chỉ đến đây 1 mình thôi."

"Hể~vậy ra em đang tận hưởng cuộc hẹn riêng với cô gái này à, hiểu rồi hiểu rồi."

Viola-neechan liếc nhìn sang Teria rồi cười thích thú rồi đảo ánh nhìn lại về tôi, vẻ mặt của chị ấy như nói lên "Em cũng là con trai nhỉ, chị hiểu mà." vậy.

"Chị hiểu cái gì chứ? Mà khoan sao em lại đang thích thú với nó thế Teria?"

Tôi nhanh chóng phản ứng lại Viola-neechan trong sự bối rối, vì tôi đến đây đâu phải là để hẹn hò riêng với Teria hay gì đâu nhưng khi tôi nhìn vào Teria thì em ấy đang nở nụ cười hạnh phúc cùng với đôi tay đên ôm đôi má của mình và liên tục lẩm bẩm "Hẹn hò với Chelto sao?", rồi quằn quại uốn éo ngay sau đó.

Nhìn vào cảnh tượng đó tôi chỉ biết thở dài và chịu thua mà thôi..

"Vậy cuối cùng thì em đến đây để làm gì ấy nhỉ?" – Viola

"Neechan sẽ sớm biết thôi, triển thôi Teria."

"Mn~làm thôi."

Tôi ngay lập tức đồng bộ với Teria rồi lập tức lao thẳng vào trong không trung rồi chạy dọc theo rìa chiến trường, những khu vực mà tôi lướt qua đã bất ngờ rung chuyển rồi từ đó mộc lên một dãy tường thành nối liền vào nhau, song, chỉ trong phút chốc sau những cơn rung chấn dữ dội thì một dãy tường thành hình vuông với chiều dài hơn 500m mỗi cạnh thành công bao lấy toàn thể chiến trường.

Vì chúng tôi đã biết rõ nơi bọn chúng sẽ đến nên tôi chỉ cần dựng nên một bức tường thành rồi dần tiệu chúng bên trong là xong, hơn nữa chúng tôi còn có thể tấn công chúng từ bên trên tường thành nữa, vì vết nứt nằm ở trung tâm của tường thành vuông vức này nên chắc hẳn ngay khi xuất hiện chúng sẽ bất ngờ ập ra rồi lao về mọi hướng khiến chúng tôi không thể giải quyết hết được, thế nên việc xuất hiện tường thành sẽ giúp ích cho bọn họ phần nào khi tôi không có mặt.

Sau khi hoàn toàn việc cần làm chỉ trong vài phút ngắn ngủi tôi đã quay lại chỗ của Viola-neechan người đang há hốc mồm vì quá sốc, ha.. ha.. thấy tôi giỏi chưa nào, mặc dù không muốn bị chú ý cho lắm nhưng lâu lâu tôi cũng phải cảm thấy tự hào về bản thân chứ, phải không nào.

"Chelto-kun đúng là không thể tưởng tượng được việc em có thể làm mà.." – Viola

"Việc này cũng nhờ vào Teria hết thôi, nên cũng chẳng đáng là bao đâu."

"Hể.. là vậy sao." – Viola

"Quan trọng hơn hết thì.. về phía binh sĩ có những rắc rối nào không?"

"Nói là không thì thật sự cũng không đúng lắm vì dù ít dù nhiều thì cũng phải có những rắc rối khác nhau, nhưng mọi chuyện đã nhanh chóng được giải quyết mà không tốn nhiều công sức cho lắm, ngay cả mối quan hệ giữa quỷ nhân và con người cũng đang được cải thiện dần, nên có lẽ không có gì đặc biệt xảy ra đâu." – Viola

"Thế thì quá tốt rồi còn gì, em còn lo rằng sẽ có thêm rắc rồi về quỷ tôc nữa chứ, có lẽ em đã lo lắng thừa rồi."

"Fu.. fu.. Chelto-kun lúc nào cũng lo lắng thái quá thôi, lâu lâu cũng phải biết nghỉ ngơi đấy biết chưa nào." – Viola

"Được rồi được rồi mà, đợi em làm xong việc ở đây luôn một thể đã."

"Em không định nói cho chị biết những gì em đang định làm sao Chelto-kun?" – Viola

"À cũng phải, nói cho neechan biết cũng đỡ tốn công cảnh báo nữa."

Sau đó tôi nói cho Viola-neechan về việc định hình lại chiến trường sắp tới, vì kẻ địch sẽ rất đông nên chuẩn bị trước chẳng bao giờ thừa cả, tôi nói với Viola-neechan rồi tôi sẽ đến trung tâm khu vực rồi tạo ra một cái hố khổng lồ với rất nhiều chông sắt ở dưới, mục đích thì cũng đơn giản, tôi chỉ muốn bọn chúng bị tiêu diệt ngay lúc vừa mới xuất hiện thôi.

Thế nên tôi đã bảo Viola-neechan thông báo với tất cả mọi người đừng đến gần khu vực trung tâm quá vì nơi đó rất nguy hiểm, hơn nữa tôi cũng sẽ tạo ra một số bẫy ở đó nên tôi không muốn ai bị dính vào đó đâu.

"Khoan đã em nói là bọn chúng? Không lẽ ngoài thứ đáng sợ và bí ẩn trong vết nứt đó ra.. thì vẫn còn nhiều thứ khác đi cùng với nó à?"

"Ể? Em tưởng bọn chị phải biết rồi chứ? Vì làm gì có chuyện một thứ đáng sợ như thế sẽ đi 1 mình trong cái chiến trường tàn khốc này đâu."

Viola-neechan trao chán đặt tay lên trán cùng với tiếng thở dài chán chường vì một lý do nào đó.

"Hà.. sao thông tin quan trọng thế này mà em lại không nói ra sớm hơn cơ chứ Chelto-kun.. bọn chỉ cứ tưởng rằng chỉ có thứ bí ẩn đó là mục tiêu thôi chứ, được rồi.. chị sẽ nhắn mọi người tránh xa khu vực trung tâm ra, cũng như chuẩn bị cho tình huồng mà Chelto-kun đã bảo được chứ."

Thở một hơi dài mệt mỏi rồi lại hít vào lấy lại tinh thần ngay lập tức, tôi cũng chẳng biết cơ chế hoạt động của việc vực dậy tinh thần đấy là từ đâu ra nữa, nếu như tôi có được cái cơ chế đó thì khỏe rồi..

"Cảm ơn neechan nhé, giờ thì em tiếp tục công việc của mình đây."

"Uhm nhớ đừng cố gắng quá sức đấy."

"Neechan cũng vậy đấy, đừng cố gắng quá sức đó."

Viola-neechan nhẹ nhàng gật đầu cùng nụ cười nhẹ trên môi thay cho lời nói của mình, tôi đã lập tức rời đi ngay sau đó và thẳng tiến đến vị trí trung tâm của chiến trường.

Khi tôi bay lướt qua những hậu quả mà trận chiến lần trước đã để lại, tôi thật sự chẳng còn lời nào để tả ngoài sự ngạc nhiên về độ hủy diệt của trận chiến khi trước, rất nhiều khu đất đã bị biến dạng hoàn toàn và không còn lành lặn được nữa, những hố đất đột ngột xuất hiện đây đó một cách không tự nhiên và hơn hết các ngọn núi gần đây cũng có dấu hiệu bị ảnh hưởng, hay nói đúng hơn là bị phá hủy gần như hoàn toàn.

Chứng kiến cái cảnh tượng đó tôi đã vô thức nuốt nước bọt và không thể tin được rằng bản thân thật sự đã sống sót sau một trận chiến như thế..

"Mn~Chelto rất là mạnh mà nên đừng lo gì cả nhé."

"Em đang khích lệ anh đó à Teria, cảm ơn em nhé, nhưng anh không sao đâu chỉ là có chút bất ngờ xíu thôi."

"Mn~nếu anh đã nói vậy.."

"Bỏ qua chuyện dó đi giờ chúng ta hãy bắt tay vào việc nào."

"Mn~được thôi."

Sau khi đến được trung tâm tôi đã ngay lập tức tạo ra một cái hố với độ sâu hơn 50m và đường kính hơn 200m, phần đái hố được đặt những mũi chông kim loại cực kì cứng cáp được làm từ adamantite thứ kim loại được cho là cực kì cứng và không dễ dàng bị phá hủy, với khả năng hiện tại của Teria thì việc tạo ra adamantite là một việc cực kì dễ dàng mặc dù nó tốn khá là nhiều ma lực.

Xung quanh cái hố khổng lồ tôi đã đặt rất nhiều những hố bẫy với kích thước nhỏ hơn rất nhiều để phòng hờ, vì rất có thể bọn chúng sẽ tránh được cái hố chết chốc và to đùng kia nên lo xa còn hơn không có.

Việc tạo hố cũng không mất nhiều thời gian cho lắm cho nên tạo chỉ tốn vài phút để hoàn thành tất cả, song tôi cũng đã lượn vòng quanh chiến trường để lấp đi những cái hố không cần thiết xung quanh đó nữa, sau đó tôi quay lại chào Viola-neechan xong rồi quay về Tsieina.

Khi tôi quay về thì Stella đã chờ sẵn tôi ở đó, mặc dù nhìn vẻ mặt trông vẫn còn dỗi tôi vì việc khi nãy nhưng em ấy vẫn ra đón tôi quay về như thường lệ, nhưng nhìn Stella lúc giận dỗi thế này trông cũng dễ thương đó chứ.

"Mừng anh quay về Chelto." – Stella

"Uhm, em vẫn còn giận à?"

"Ai thèm giận anh cơ chứ, hứ, đừng tưởng bản thân quan trọng như thế chứ."

Phòng má giận dỗi rồi quay ngoắt sang bên, đúng là vẫn giận mà.. nhưng sao lại dễ thương thế không biết..

"Được rồi được rồi, như vậy là được chứ gì, đừng giận anh nữa nhé."

Tôi tiến lại gần Stella rồi xoa đầu em ấy, trông em ấy như vẫn còn dỗi tôi lắm nhưng chiếc đuôi sau lưng em ấy lại không hề biết nói dối, chúng đang liên tục ngoe nguẩy như vũ bão và chẳng có dấu hiệu dừng lại chút nào, nói sao nhỉ sao trông dễ thương thế không biết.

"Rồi chúng ta sẽ kiếm Yukine rồi cùng nhau đến thế giới tinh linh được chứ? Đây cũng là lần đầu em được tới đó đúng không?"

"Hể~được sao?" – Stella

"Chắc rồi, không có lý do gì mà em không được đến đó cả."

"Đừng nghĩ như thế mà em tha lỗi cho anh đâu nhé he.. he.."

Mặc dù nói thế nhưng sao em vẫn không ngừng cười rạng rỡ như thế chứ, mà cũng chẳng sao tôi nhắm mắt cho qua rồi đi tìm Yukine.

Nhưng cũng thật mừng là tôi đã nhanh chóng tìm ra được em ấy và sau đó cả bọn đã nhờ Wit đưa đến phần sân quen thuộc tại cung điện ở thế giới tinh linh, ngay khi chúng tôi đến nơi thì Clare đã chờ sẵn ở đó rồi.

"Mừng ngài đã đến Chelto-sama, tôi đã được căn dặn rằng phải đưa ngài đến phòng cô chủ ngay khi ngài đến, nên mong ngài hãy đi cùng với tôi."

Clare trịnh trộng mời tôi đi cùng cô ấy, tôi cũng chẳng có gì để thắc mắc cả và cứ thế đi theo cùng với Yukine và Stella kế bên, vì một số lý do nào đó mà Teria đã đột ngột biến mất ngay khi chúng tôi vừa đến quay về được một lúc, tôi cũng không suy nghĩ gì nhiều vì chắc hẳn em ấy đã quay về thế giới của mình trước rồi, trên đường đi 2 người trông rất thích thú khi nhìn ngó xung quanh cung điện, đúng là nơi này có nhiều thứ khác hơn thế giới kia thật nên họ như thế cũng phải thôi.

"Chúc ngài may mắn Chelto-sama."

"À uhm.."

Sau một khoảng thời gian ngắn thì chúng tôi cũng đã đến cửa phòng Elei, tôi không hiểu vì sao mà Clare lại chúc tôi may mắn nhưng khi mở cánh cửa to đùng đó ra thì tôi đã ngay lập tức hiểu nguyên do.

Thứ đang chờ đợi bên trong chính là Elei, Teria, Rey và Fael đang khoát trên người những bộ đồ ngủ vô cùng khiêu gợi và mỏng manh, tôi không thể chớp mắt ngay khi bước vào căn phòng rồi cứ thế bị tất cả cướp lấy hồn phách của chính mình.

"Fu~fu~hôm nay em sẽ không để Darling nghỉ ngơi dù chỉ là một phút đâu, nên Darling cứ chờ đi."

"Mn~Em sẽ cố hết sức để khiến anh sướng nhất có thể."

"A.. uhm.. xin hãy nhẹ nhàng với em thôi nhé.."

"He.. he.. cuối cùng thì cũng được làm chuyện đó với Chelto-san, hơn nữa Chelto-san cũng đừng nên lo lắng làm gì vì em đã đặc biệt tạo ra loài hoa khiến anh có thể ân ái cả đêm mà không lo lắng gì cả, hơn nữa nó còn có tác dụng chữa trị và phục hồi hạt giống của cậu nhỏ trong anh nữa, nên anh đừng lo về việc hết đạn nhé."

Khoan đã có loại hoa tuyệt vời đến thế sao? , quả là thế giới khác nhỉ..

Teria đã nhanh chóng đẩy Stella và Yukine vào thay đồ và chỉ trong chưa đầy một phút tất cả các cô gái đã hoàn toàn khoát lên người những bộ đồ ngủ vô cùng gợi cảm và đang nằm trên chiếc giường to đùng ngay phía trước và chờ đợi tôi.

Trong khi tôi vẫn chưa thực sự hoàn hồn thì Elei đã bất ngờ đẩy tôi xuống chiếc giường êm ái đó rồi liếm môi một cách đầy quyến rũ.

"Darling~phải nhớ là thưởng cho chúng em thật nhiều đấy nhé."

"A uhm.. chắc chắn rồi."

Đêm hôm đó tôi đã không thể chộp mắt hay nghỉ ngơi được chút nào cả, thậm chí tôi còn không biết chính xác số lần tôi xuất ra là bao nhiều lần nữa cơ..

* * *

Uhm thì mình thật sự ghen tị với main sau khi viết chương này xong, nhưng mà.. nó là main mà thôi đành chịu vậy.. sướng trước khổ sau cơ mà: )
 
Chia sẻ bài viết
Trạng thái
Không mở trả lời sau này.

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back