Full [OLN] Aita No Sekai - Nablo

Thảo luận trong 'Hoàn Thành' bắt đầu bởi Nablo, 27 Tháng một 2019.

  1. Nablo

    Bài viết:
    153
    Chương 9: Lại động vào trái bom Elei

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không phụ sự kì vọng của tôi, Teria sở hữu chỉ số không thua kém gì Elei, nhắc mới nhớ em ấy cũng là một nữ hoàng giống với Elei nên chỉ số của Teria có cao thì cũng là lẻ đương nhiên thôi.

    "Em thích hợp làm một tanker lắm đó, nhưng anh lại muốn em làm một pháp sư hơn."

    Nhìn vào chỉ số của Teria có thể thấy rõ chỉ số em ấy thiên vào thủ và kháng hơn là công, thế nên em ấy rất phù hợp để làm một tanker, nhưng khi tôi nhìn vào những ma pháp mà Teria hiện có, thì tôi lại có suy nghĩ em ấy có thể vừa làm tanker vừa làm pháp sư mà không có vấn đề gì.. à không thật ra là có, lượng Mp của em ấy có thể sẽ không đủ nếu đảm nhiệm cả 2 vị trí cùng lúc.

    Tôi cũng không muốn ép em ấy phải chịu trọng trách nặng nề đó.. nên tôi dự định chỉ cho em ấy làm tanker khi tình huống ép buộc thôi, thế nên lúc bình thường em ấy chủ yếu sẽ làm pháp sư yểm trợ tôi từ phía sau, có lẽ vậy là tốt nhất..

    "Mn.. anh không cần lo lắng cho em đâu, em tự lo được."

    Em ấy gật đầu cảm ơn cùng lúc nói em ấy tự lo được.. vì chưa thấy Teria chiến đấu nên tôi không biết sẽ ra sao, nhất là với thân hình loli của em ấy mà phải lên tiền tuyến làm một tanker điều đó càng khiến tôi lo hơn, có lẽ vì vậy nên tôi mới cố suy nghĩ cách chiến đấu cho em ấy.. nhưng có lẽ tôi đã suy nghĩ thừa rồi.

    "Nếu em đã nói vậy, thì được thôi.."

    "Mn.."

    Em ấy gật đầu nhẹ với tôi như muốn nói anh không cần bận tâm quá làm gì đâu.

    "Giờ thì nếu mình cũng nên triệu hồi Elei ra chứ nhỉ? , mình cũng muốn hỏi em ấy chút chuyện."

    Tôi triệu hồi Elei chủ yếu là để hỏi về những thắc mắc nãy giờ vẫn chưa có lời giải cũng như chuyện làm sao tôi có thể sống sót khi rơi tự do xuống đất khi đó?

    "Elei?"

    Teria nghiêng đầu thắc mắc người mà tôi nói là ai, sao mọi hành động của em ấy đều moe hết thế không biết..

    "A.. à, Elei là một trong những nữ hoàng tinh linh giống em đó."

    "Giống em?"

    "Uhm, vậy em có muốn gặp Elei không? , mà dù gì thì anh cũng triệu hồi em ấy thôi.."

    "Uhm.."

    Teria gật đầu đồng ý nên tôi đã tiến ra khỏi chỗ Teria đang đứng để triệu hồi Elei.

    "Vậy thì, Triệu hồi tinh linh [Nữ hoàng tinh linh điện Elei]"

    Khoảng khắc vòng phép hiện ra thì tôi cũng chắc chắn là không có chuyện gì bất thường xảy ra nên tôi quay lại chỗ lúc nãy để tiện nói chuyện hơn, nhưng trong lúc đang quay lại thì bổng nhiên chân tôi vấp phải cái gì đó và kết quả là bị té xấp mặt.

    "Hửm.. sao mình không có cảm giác đau nhỉ? , ngược lại thì tay mình lại có cảm giác mềm mại đến lạ thường."

    "Mn.."

    "Areeeeeeeeeeeeeeee.."

    Khi lấy lại được tầm nhìn sau cú ngã, tôi shock tột độ khi thấy vị trí tôi ngã xuống, thân thể tôi đang yên vị trên người Teria, còn tay tôi thì đang nằm trên bộ ngực đang phát triển của em ấy, vậy ra cái cảm giác đó là từ đây ra.. tôi vừa mới được nếm trải thiên đường nhưng tại sao tôi lại có cảm giác không ổn vậy nhờ.

    "Hmm~~Em chỉ mới quay đi một chút thì anh đã trở thành một tên đồi bại rồi sao?"

    *Két két*

    Cơ thể tôi đơ ra vì đột nhiên nghe được giọng nói quen thuộc trong tình cảnh hiện tại, tôi cố gắng hướng tới nơi giọng nói phát ra trong lúc cơ thể vẫn đang cứng đờ, nhìn vào thì mọi cử động của tôi không khác gì một con robot chưa được thay dầu vậy.

    Và người đang đứng ở vị trí giọng nói phát ra chính là một bishoujo với mái tóc vàng tên là Elei, hiện đang có vẻ mặt khinh bỉ nhìn về phía này.

    "Anh không phải là tên đồi bại"

    Tôi hốt hoảng thanh minh cho bản thân, tôi thật sự không muốn người khác nghĩ tôi là lolicon đâu, đặc biệt là Elei.

    "Miệng anh nói thế nhưng cơ thể anh lại đang rất thành thật với bản thân đấy."

    Hiện tay tôi vẫn đang an tọa trên ngực Teria nên lời thanh minh của tôi không khác gì là lời nói dối cả, hệ lụy nó dẫn đến là ánh mắt sắc lạnh và kinh tởm còn hơn cả lúc nảy của Elei.

    Cái anh mắt đó làm tôi quên luôn cái thiên đường trước mắt và giật bắn người dậy.

    "Không.. không phải như thế, anh không phải là tên biến thái, cái này chỉ là tai nạn thôi, Teria giải thích giúp anh với.."

    Tôi luốn cuốn giải thích nhưng có lẽ không có tác dụng nên tôi đã yêu cầu trợ giúp từ Teria, nếu em ấy giải thích thì sẽ có tác dụng thôi.. phải không?

    "Mn.. anh ấy không phải là tên đồi bại."

    "Đó anh bảo rồi.."

    "Anh ấy chỉ đè em xuống lúc em chưa chuẩn bị gì thôi, ngoài ra anh ấy vẫn chưa làm gì hết."

    "Ho.."

    Xong, tôi tạch rồi, chào tạm biệt cuộc sống thứ 2 của tôi, sao Teria lại nói những thứ còn gây nhiều hiểu lầm hơn trước như vậy chứ, lại còn phô ra khuôn mặt không biết gì như thế thì làm sao tôi có thể trách em ấy được chứ, kiểu này tôi phải tự chịu lấy rồi, không biết tôi có sống sót qua được lần này không nữa..

    *

    "Anh thành thật xin lỗi.."

    "Coi như anh có được một bài học rồi."

    Sau 30' bị Elei thuyết giao trong tư thế seiza cuối cùng em ấy cũng chịu tha cho tôi, mới có 30' trôi qua nhưng đối với tôi là cả một thế kỉ, dù tôi đã biết em ấy cực kì đáng sợ vào những lúc thế này nhưng tại sao tôi lại luôn vô tình vướng phải chúng thế không biết.

    "Vậy.. người mà anh đã đè xuống là ai thế?"

    "Em ấy là Teria, cũng là một nữ hoàng tinh linh giống em, nhưng không phải anh đã nói rồi sao anh không có đè Teria xuống, anh chỉ vô tình ngã vào thôi."

    "Vậy Teria cũng là một nữ hoàng à?"

    Elei bơ tôi và quay sang nói với Teria, tôi sẽ khóc đấy.. làm ơn đừng xem anh như không tồn tại mà.

    "Mn.. có lẽ vậy."

    "Cậu lập giao ước với Chelto khi nào thế?"

    "Cái đó mình cũng không rõ."

    "Có phải tên đó đã ép em lập giao ước với hắn không?"

    "Ôi, anh không có nhé.. khi anh tỉnh dậy thì đã lập giao ước với em ấy rồi."

    Tôi có cảm giác như hình tượng của tôi đang tuột dốc một cách trầm trọng, cứ thế này thì không ổn chút nào, sau này tôi phải làm gì đó cho Elei mới được.

    "Em không nghĩ vậy."

    "Tha cho anh đi mà, anh hứa sẽ làm mọi thứ em muốn mà."

    "Ôi da, vậy tạm tha cho anh, em mong chờ lắm đấy Fu~fu~fu~"

    "..."

    Lại một lần nữa tôi bị cô ấy giật dây, sau này không biết tôi có hối hận với quyết định này không nữa.

    "Giờ anh giải thích tình hình cho em biết được rồi đấy"

    "Được rồi, nhưng trước hết hãy ngồi xuống trước đã."

    Tôi nói hết những gì xảy ra sau khi tôi tỉnh dậy cùng với những điều mà tôi suy nghĩ, cũng như mọi diều mà tôi thắc mắc.

    Trong lúc tôi đang bận giải thích thì không biết từ lúc nào Teria đã chui vào lòng tôi ngồi rồi, vậy ra đây là một trong những đặc quyền chỉ dành cho loli, tôi thật có diễm phúc khi được thưởng thức điều này, nhưng nếu em còn tiếp tục thì nguy to đó.. nên đứng dậy giùm anh đi mà.

    "Uhm.. Teria em đứng lên được không, anh sợ anh sẽ mất kiểm soát mất."

    "Anh dám mất kiểm soát sao."

    "Không mà.. xin em đấy làm ơn đứng dậy đi mà, không là anh chết thật đấy."

    "Mn.. không, ngồi đây thoải mái."

    "..."

    "..."

    Như thời gian đã dừng lại chúng tôi đơ ra trước sự ương bướng đó, tôi nghĩ Elei chắc chắn sẽ không tha cho tôi đâu, nên, tôi phải chuẩn bị tâm lý trước mới được.

    "Uhm.. em thấy đấy Elei.. cái này không phải do anh đâu đó."

    "Haiz.. thế thì đành chịu thôi, nhưng nếu anh dám đụng một ngón tay vào Teria thì anh nên tự xác định đi ha."

    "Vâng."

    Đáng sợ vãi, kiểu này làm sao tôi dám làm chuyện đó chứ, suy nghĩ đến còn không dám nữa mà.

    "Được rồi quay lại chuyện chính nào, theo như anh nói thì Teria đột nhiên xuất hiện trong số các tinh linh đã lập giao ước với anh?"

    "Uhm."

    "Và anh nghĩ rằng em ấy là một phần thưởng của dungeon, đúng chứ?"

    "Anh suy nghĩ vậy có hợp lí không?"

    "Suy nghĩ của anh cũng có phần đúng, hay nói đúng hơn đây là lời giải thích duy nhất chúng ta có."

    Vậy là em ấy cũng đồng ý với suy nghĩ của tôi, tôi cứ nghĩ là chỉ mình tôi có suy nghĩ đó thôi chứ, xem ra thế giới này cũng có phần giống với game đó chứ.

    "Bện cạnh đó thì em giải thích cho anh về nó được không?"

    Tôi vừa triệu hồi cây thương ra để hỏi rõ em ấy.

    "Uhm đây hẳn là do cái đồng bộ tinh linh của anh rồi."

    "Em giải thích rõ hơn được không?"

    "Sau khi đồng bộ với tinh linh nào đó thì nó vẫn sẽ hoạt động dù không trong trạng thái đồng bộ, nó giống như sợi dây liên kết giữa chủ nhân và tinh linh vậy đó."

    Nói tóm gọn là cái này giống như phiên bản bị động của đồng bộ tinh linh sau khi kích hoạt một lần thì nó sẽ luôn tự động kích hoạt ở dạng bị động, còn cái sợi dây liên kết thì chắc hẳn là một phần trong số các skill và ma pháp do tinh linh sở hữu sẽ được chủ nhân sao chép, nhưng tinh linh đó vẫn không mất những skill và ma pháp đó.

    Tôi chỉ nhận được những ma pháp cơ bản, còn mấy ma pháp khác thì lại không nhận được, đó là lời giải thích hợp lí cho cái lời giải thích trên.

    "Anh cũng hiểu được phần nào rồi, nhưng nếu anh không lập giao ước với tinh linh đó nữa thì các skill và ma pháp mà anh nhận được có biến mất đi luôn không?"

    Cái này ai cũng sẽ thắc mắc giống tôi thôi, lòng tham của con người là vô tận mà ha?

    "Hiển nhiên skill và ma pháp cũng sẽ mất theo, ban đầu skill và ma pháp là sợi dây liên kết giữa 2 người, nếu anh không lập giao ước nữa thì sợi dây đó cũng đứt luôn."

    Đồng nghĩa với việc tôi phải coi trọng những tinh linh mà tôi lập giao ước, nếu không thì họ sẽ hủy giao ước và tôi cũng mất đi skill và ma pháp của mình.

    "Nó có nghĩa là anh phải trân trọng em hơn nữa phải không?"

    "Fu~Fu~thế thì tốt cho em quá."

    "..."

    Dù sao thì tôi cũng sẽ tốt với Elei thôi, tôi chẳng muốn em ấy giận lên chút nào đâu.. nhất là khi tôi cần em ấy để có thể sống sót trong cái thế giới này.

    * * *

    Mong mọi người tiếp tục ủng hộ và đóng góp ý kiến cho mình, mình sẽ cố gắng hoàn thành chương sau nhanh nhất có thể.
     
  2. Nablo

    Bài viết:
    153
    Chương 10: Cùng train cấp nào

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Anh có điều này muốn hỏi em lâu lắm rồi, chính xác thì cái Ability của em hoạt động như nào thế?"

    Vì lúc trước không có nhiều thơi gian nên tôi skip qua nó luôn, nhưng bây giờ thì khác tôi không có giới hạn về thời gian cũng không có gì đe dọa đến tính mạng, còn về lí do tại sao tôi lại không hỏi Teria về vấn đề này là vì..

    "Mn.. em cũng không chắc nó hoạt động thế nào nữa.."

    Đó chắc chắn sẽ là câu trả lời của em ấy, tôi cũng chẳng muốn em ấy phải bận tâm đến nó.. nên cứ hỏi Elei đi cho chắc ăn.

    "Ý anh muốn nói đến là cái [Sự chúc phúc của nữ hoàng] phải không?"

    "Đúng."

    "Cách thức nó hoạt động cũng khá đơn giản, điều kiện để nó hoạt động là anh phải đồng bộ với em một lần, và sau khi nó hoạt động thì tất cả các chỉ số của anh sẽ được tăng 40%."

    Nôm na là tôi sẽ được buff 40% vào tất cả các stat nếu nó hoạt động.

    Ôi da, cái này phải nói là quá ngon, hiện tôi đã được buff 40% nhưng nếu tôi đồng bộ với Teria luôn thì con số đó sẽ tăng lên 80%, không còn gì tuyệt hơn nữa.

    "Nghe nó khá tuyệt đó chứ, có lẽ anh sẽ đồng bộ với Teria cùng lúc train cấp luôn, với cấp độ hiện tại thì khó làm ăn lắm."

    Tôi xoa đầu cô bé loli trong lòng tôi trong lúc nói với Elei, được tôi xoa đầu nên em ấy đã phô ra khuôn mặt hạnh phúc của mình, cơ mà sao dễ thương thế không biết, điều này sẽ dần biến tôi thành lolicon mất.

    "Vậy là anh không thèm giấu đi cái sở thích bệnh hoạn của mình luôn rồi nhỉ?"

    "Anh đâu có cái sở thích đó, chỉ là anh muốn làm Teria vui lên thôi mà."

    "Em nghi ngờ đó.."

    Elei lại lườm tôi, tha cho tôi đi mà tôi không muốn bị như lúc nãy đâu.

    "Thôi, tạm gát nó qua một bên đã, anh nói chúng ta sẽ đi train cấp phải không? , anh có địa điểm nào phù hợp chưa?"

    Tôi đã được tha rồi sao? , hay em ấy sẽ tính sổ với tôi sao? , có lẽ tôi nên quên nó đi cho khỏe người.

    "Địa điểm thì ngay trước mặt chúng ta đó thôi, anh chỉ đứng ở bìa rừng thôi mà đã có một nhóm goblin ra feed mạng rồi."

    "Vậy chúng ta sẽ săn goblin?"

    "Có lẻ cũng sẽ có nhiều loại quái khác nhưng anh nghĩ chủ yếu chỉ có goblin thôi."

    "Em hiểu rồi, riêng em cũng không thích bọn đó cho lắm nên đây quả là cơ hội tuyệt vời."

    "Hahaha.."

    Đối mặt với bầu sát khí mà Elei đang tỏa ra làm tôi chỉ biết cười trừ và thầm chia buồn cho đám goblin thôi.

    "Chúng ta sẽ chiến đấu đấy em làm được không Teria?"

    "Mn.. có thể."

    "..."

    Sao tôi lại cảm thấy lo lắng thế này nhỉ, còn lo hơn cả việc bản thân đi ra ngoài tuyền tiến nữa, không biết có sao không nữa..

    "Vậy chúng ta bắt đầu thôi nhỉ?"

    "Mn.."

    "..."

    Cả 2 đồng loạt gật dầu, vậy là chuyến hành trình tìm diệt goblin bắt đầu, không phải tại tụi tao mà chỉ là do tụi mày xấu số thôi nên đừng trách bọn tao.

    Sau đó cả 3 chúng tôi tiến vào rừng tìm giết bọn quái mang tên goblin, nhưng trời không phụ người có lòng chỉ vài phút đi bộ thì đã có 1 nhóm 8 con goblin mò tới rồi.

    Bọn này trông có vẻ yếu, chúng chỉ trang bị chùy gỗ nên đợt này tôi cho Teria lên trước, nói cho rõ luôn, không phải là do tôi muốn cho em ấy ra trước mà là do em ấy xin tôi ra trước, nên tôi không còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận cả, đây đâu phải là lỗi của tôi đâu.. đúng, tôi không có lỗi gì cả.. chắc vậy.

    "Mn~trước tiên là [Stone spear]"

    Trong lúc bọn goblin vẫn chưa để ý thì Teria đã ra tay trước, em ấy tạo ra 4 cây thương bằng đá lơ lửng trên không, sau đó chúng ngay lập tức lao đến bọn goblin và cả 4 cây đều găm vào đầu của 4 con goblin mà không gặp chút khó khăn nào.

    "[Skin Break]"

    Bất ngờ trước cái chết của đồng bọn nên mọi hoạt động của chúng đều bị delay trong vài giây.

    Chóp lấy khoảng khắc đó Teria lấy ra đôi găng tay của mình cùng lúc dùng luôn skill [Skin Break] của mình để lao đến bọn goblin còn lại, và chưa đầy 1 giây thì nhóm 4 goblin cũng lên bảng đếm số chung với tụi lúc đầu.

    Diễn biến nhanh đến mức bất ngờ, trước mắt tôi giờ chỉ còn lại một Teria toàn thân đang được bao phủ bởi ánh sáng đỏ đang đứng cạnh những cái xác mà em ấy giết.

    ".. Anh không còn lời gì để nói luôn."

    "Em cũng vậy.."

    Cả 2 chúng tôi đơ ra trước màn trình diễn của Teria, trận chiến này phải nói là nhanh, gọn, lẹ và ngoài sức tưởng tượng, tính ra nó còn chưa đầy 2 giây nữa là, có thể là chưa được 1 giây cũng không chừng.

    Có lẽ tôi đã lo lắng thừa rồi, "Phải luôn ghi nhớ đừng đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài." Là những gì tôi sẽ khắc ghi trong đầu kể từ giờ.

    "Thấy em giỏi hông?"

    Teria bỏ đi hiệu ứng của skill xong và chạy lại phía tôi với vẻ mặt tươi cười hạnh phúc.

    "Uhm, giỏi lắm giỏi lắm."

    "Hehe!"

    Tôi vừa xoa đầu vừa khen em ấy, còn Teria thì đang tươi cười không ngớt khi được tôi khen.

    "Ôi da có lẻ em cũng phải trổ tài rồi."

    Lớn rồi mà còn ganh tỵ nữa à, nhưng tôi cũng hơi ngạc nhiên khi Elei tỏ ra ganh tỵ đấy, hôm nay có nhiều chuyện không ngờ ghê.

    Nhưng tôi quyết định chôn sâu cái ý nghĩ đó trong đầu và không nói gì cả, nếu tôi mà nói ra thì không biết tôi có sống qua được bữa nay không nữa.

    "Anh biết nói thế này thì hơi thừa nhưng em cũng phải cẩn thận đó."

    "Em sẽ cho anh thấy sức mạnh của em."

    "..."

    Có vẻ như em ấy không thèm nghe tôi nói rồi, nhưng tôi lo làm gì chứ? , bọn goblin làm gì có tuổi so với Elei của tôi, phải chúc bọn nó may mắn thì đúng hơn.

    Với khí thế bùng cháy đó nhóm chúng tôi lại tiếp tục lên đường tìm những con quái xấu số, tôi mong là tụi nó sẽ không biết chuyện mà bỏ đi hết, hiển nhiên nếu họ giết càng nhiều thì tôi sẽ có thêm nhiều tiền và exp.

    "Fu~Fu~bọn nó đây rồi."

    "Đừng cố quá nhe."

    "Elei, fight!"

    "Em đi đây."

    Sau vài phút đi bộ chúng tôi lại đụng phải 1 nhóm khác, số lượng và vũ khí lần này cũng giống với lần trước, với số lượng này thì đừng mong chạm vào được một cọng tóc của Elei.

    "Electric buff"

    Elei cầm cây thương trên tay và được bao phủ bởi điện, em ấy lao đến như một tia sét và cùng lúc chặt luôn 8 cái đầu của bọn goblin một cách hết sức dễ dàng và nhanh chóng.

    "Mn~tuyệt."

    "Em ấy đang cố thi thố hay gì đó đây mà."

    Trận chiến kết thúc còn nhanh hơn cả khi nãy, với trình độ của bọn goblin thì Elei không cần dùng đến [Electric buff] làm gì nhưng em ấy lại sử dụng nó để giết bọn chúng, có lẽ Elei không muốn thua Teria đây mà.. người gì đâu mà dễ thương thế không biết.

    Sau khi xử lí xong tụi goblin Elei tiến về phía tôi với vẻ mặt đầy tự hào như muốn nói "Thấy em mạnh chưa, muốn thì hãy khen em đi đừng ngại.", tôi không nên phụ lòng em ấy nhỉ, trách nhiệm của thằng đàn ông là làm cho người phụ nữ của mình vui.. mặc dù em ấy vẫn chưa phải là người phụ nữ của tôi..

    "Uhm, em tuyệt lắm."

    Đáp ứng đúng với những gì Elei mong đợi tôi khen em ấy cũng như xoa đầu em ấy như Teria.

    "Fu~Fu~Hiển nhiên rồi."

    Và không hiểu vì sao Elei lại nhìn Teria với vẻ mặt đắc thắng, nhưng chắc Teria sẽ không quan tâm đến chuyện này đâu.

    "Mn.. lần sau tới lượt em."

    "Ho!"

    "Chuyện gì đang xảy ra thế này?"

    Hiện nhóm chúng tôi đang có bầu không khí khá nặng nề, nguyên nhân gây ra bậu không khí này không ai khác ngoài Elei và Teria, không hiểu từ lúc nào mà 2 người đó đã ganh đua với nhau một cách rất dữ dội, họ ganh đua những thứ khác thì tôi không nói làm gì, nhưng họ lại ganh đua việc đồ sát goblin thế này trông thật..

    Việc 2 cô gái xinh đẹp cầm vũ khí đi đồ sát goblin, cái cảnh tượng này thật đáng sợ và không ai có thể tưởng tượng được.

    Giờ tôi chỉ có thể dọn dẹp chiến trường mà 2 cô gái để lại thôi, tôi không thể can thiệp vào trận chiến này được, nếu tôi không muốn mất mạng thì tốt hơn nên đợi đến tàn cuộc.

    "Ha.. ha.. ha.. ha.. cô cũng được lắm đấy Teria.."

    "Ha.. ha.. ha.. ha.. Elei cũng vậy.."

    Trận chiến kéo dài 2 tiếng và nó chỉ dừng lại khi cả 2 đều mệt và cạn sạch Mp, nhưng tôi không thể để yên cho 2 người này được, lần này tôi không nhượng bộ đâu.

    "Có vẻ như hai người đã vui vẻ rồi nhỉ?"

    "..."

    "Mn.."

    Tôi đang dùng vẻ mặt mà Elei hay dùng để quở trách tôi để thể hiện cho sự tức giận của tôi hiện giờ.

    "Anh đã nói là không được cố gắng quá sức rồi mà, vậy mà có ai chịu nghe đâu."

    Hai cô gái đang chịu sự trách mắng của tôi khi đang trong tư thế seiza như tôi lúc trước, có vẻ cả 2 đều biết lỗi của mình rồi.

    "..."

    "..."

    "Với lại mấy em ganh đua vì cái gì chứ? , anh không cấm mấy em ganh đua nhưng cũng phải có chừng mực chứ."

    "Vâng.."

    "Vâng.."

    "Haizzzz từ nay về sau đừng có như thế nữa, lỡ mấy em có chuyện gì thì sao?"

    "Em sẽ không làm thế nữa đâu.."

    "Mn.. không làm nữa."

    "Thế thì tốt."

    Thấy 2 cô gái cũng đã hối lỗi rồi nên tôi xoa đầu cả 2 em ấy và trở lại với vẻ mặt bình thường, còn 2 cô gái thì đã chuyển từ vẻ mặt buồn bã sang hạnh phúc.

    *GAAHHHHHHHHH*

    Như biết lựa thời điểm để xuất hiện, trước mắt chúng tôi là một con goblin nhưng nó lại khác với những con mà chúng tôi đã giết, thân hình nó cao to và vạm vỡ hơn nhiều so với mấy con bình thường, khỏi nói thì cũng biết nó mạnh hơn rất nhiều so với mấy con ban đầu rồi, nếu đây là goblin thì chắc hẳn nó là hobgoblin rồi.

    "Ây dà, sao nó lựa timing hay ghê thế không biết, mấy em còn đi nổi nữa không?"

    "Di chuyển thì được, nhưng đánh đấm thì em thua."

    "Mn.. em cũng vậy."

    "Vậy con này để anh, mấy em cứ nằm đó nghỉ ngơi đi."

    "Uhm.. chúc anh may mắn."

    "Mn~Chelto nhớ cẩn thận đó."

    "Yosh anh đi đây."

    Vậy là sau vài tiềng không được vận động tay chân thì cuối cùng tôi cũng buộc phải vận động, nhưng đối thủ của tôi lại là một con hobgoblin, hiện tôi không biết sức mạnh của nó ra sao nhưng chắc tôi sẽ ổn thôi.

    "Thương thật lv Max đâu phải là thứ để chưng."

    Sau khi dứt câu tôi lao đến con hobgoblin trước mặt cùng với cây thương trên tay.

    Con hobgoblin chẳng dao động chút nào khi thấy tôi lao đến, mặt khác nó còn chuẩn bị tư thế để tấn công tôi, có vẻ như tôi không có chút đe dọa gì với nó nhỉ, hay nói đúng hơn là nó đang khinh thường tôi.

    "Đã vậy thì, [Thunder spear]"

    Tôi dùng [Thunder spear] để khống chế hành đồng của con hobgoblin, vì đang bị khống chế bởi [Thunder spear] của tôi nên nó không thể di chuyên hay né đòn được, nên cũng vì thế tôi dễ dàng tiển nó lên thiên đàng mà không tốn chút sức lực.

    "Đó là cái giá cho việc dám coi thường tao."

    Ban đầu tôi không có dự tính dùng [Thunder spear] nhưng do nó dám khinh thường tôi nên tôi đã thay đổi suy nghĩ, thế nên đừng trách tôi tại sao không nhẹ tay với nó.

    * * *

    Mong mọi người tiếp tục ủng hộ và đóng góp ý kiến cho mình.
     
  3. Nablo

    Bài viết:
    153
    Chương 11: Triệu hồi anh hùng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tại nơi nào đó ở thủ đô của vương quốc Tsieina.

    "Mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi hết chưa?"

    "Vâng, đã xong hết rồi ạ."

    "Vậy thì hãy mao bắt đầu thôi."

    "Vâng."

    Trong 1 căn phòng nào đó tại thủ đô có 2 cô gái đang tiến hành thực hiện một nghi thức nào đó khá đặc biệt, vì căn phòng hiện tại mà họ đang đứng là một căn phòng dành riêng cho việc thực hiện những nghi lễ hết sức quan trọng của hoàng gia.

    "Liệu nó có thành công không?"

    "Sẽ thành công thôi, không, phải nói là nó phải thành công vì đây là cơ hội duy nhất của chúng ta."

    Có vẻ như nghi lễ đó rất quan trọng đối với họ, nên họ sẽ không được phép thất bại.

    Không biết cái nghi lễ mà họ nhắc đến là gì?

    *

    Mặt khác tại nơi nào đó ở Nhật Bản.

    "Chào buổi sáng Kouta."

    "Oh, chào buổi sáng Kae."

    Chàng trai tên Kouta này là một tên đẹp mã luôn được những đứa con gái quay quanh, hay nói đúng hơn là chàng trai này một thằng con trai thuộc tuýp của mọi đứa con gái, ngay cả chơi thể thao hay học tập cũng giỏi nốt cộng với tính tình hiền lành luôn tốt với mọi người nên Kouta rất nổi tiếng trong trường của cậu ta.

    Còn người với mái tóc đỏ dài mượt mà này là Kae cô sở hữu thân hình hoàn hảo và một gương mặt ưa nhìn, cùng với việc giỏi thể thao và năng động nhiệt tình, nên cô ấy rất được lòng các bạn nam trong trường.

    "Sao vậy, trông mặt cậu hôm nay khá bơ phờ đó, đã gặp chuyện gì sao?"

    "À không, tại tối qua tớ ngủ không được ấy mà."

    "Chắc do suy nghĩ gì đó bậy bạ đây mà."

    "Tớ.. tớ làm gì có!"

    "He~he~, A, là Yukine và Kou kìa."

    "Này, đừng bơ thế chứ, thật tình.."

    "Yu-chan, chào buổi sáng."

    Kae vừa chạy lại phía Yukine vừa hô to.

    "A, chào buổi sáng Ka-chan, Kouta-kun."

    "À, cả cậu nữa Kou."

    "Oh, chào buổi sáng Kae, Kouta."

    "Uhm.."

    Kou là chàng trai có thể nói là não cơ bắp, không giỏi về mấy việc trí óc cho lắm, nhưng bù lại thì cậu ấy khá thật thà và dễ tính, cậu ấy hiện đang là đội trưởng của CLB Judo, vì tính tình tốt nên rất được lòng các đàn em trong CLB.

    Về phía Yukine thì cũng nổi tiếng không kém Kae, với mái tóc xanh dài thướt tha và một thân hình hoàn hảo cùng với khuôn mặt đẹp rạng ngời không tì vết, không có gì lạ khi Yukine trở nên nổi tiếng, nhưng trái với Kae Yukine không giỏi về phần thể thao cho lắm, cô ấy khá dịu dàng, dễ mến và luôn tốt bụng với mọi người, thế nên số lượng fan của Yukine có phần nhỉnh hơn so với Kae.

    Cả 4 người họ đều là bạn thuở nhỏ của nhau, sự gắn bó của họ đã rất tốt từ khi còn nhỏ và cho đến giờ vẫn vậy, nhưng có lẽ tình hình cho thấy anh chàng đẹp mã của chúng ta đã cảm nắng Yukine rồi, hiển nhiên điều đó là rõ như ban ngày, nếu ai thấy được cảnh Kouta thấy và đối mặt với Yukine thì ai cũng có thể dễ dàng đoán được.

    "Nè Yu-chan, mình nghe nói lại có người tỏ tình với cậu nữa phải không?"

    "Uhm.."

    Yukine trông khá buồn rầu khi nói thế, hay nói đúng hơn là cô ấy khá mệt mỏi khi mỗi ngày đều nhận được rất nhiều đợt tỏ tình, phải nói là rất mệt cho Yukine.

    "A, thôi nào vui lên đi Yu-chan, có mình đây mà, tớ sẽ giúp cậu giải quyết một phần trong đám đó nên hãy phấn chấn lên đi nha."

    "Nổi tiếng cũng có cái khổ nhỉ."

    "Uhm.. cảm ơn cậu Ka-chan."

    "Ora, cậu cũng nói gì đi chứ Kouta."

    "Tớ cũng sẽ giúp nên.. vui lên đi."

    "Uhm.."

    Có lẽ anh chàng đẹp mã này khá ngu về chuyện nam nữ đây mà, thật sự chỗ này là thời khắc để ghi điểm với nàng ấy nhưng lại không thể tự nghĩ gì để nói, thay vào đó lại lập lại câu nói của người khác, ôi thật bó tay, kiểu này thì bao giờ mới cưa được Yukine.

    "Chúng ta nên tiếp tục đi thôi, lỡ bị trễ giờ thì phiền lắm."

    Tưởng chừng mọi thứ đều như những ngày bình thường khác nhưng mọi chuyện lại không xảy ra như thế, khi Kae vừa dứt tiếng thì một vòng tròn được khắc nhiều họa tiết khác nhau trên đó hiện ra dưới chân 4 người, đó cũng là thứ chấm dứt cuộc sống thường ngày không đổi thay của 4 người họ.

    "Cái gì?"

    "Chuyện quái gì?"

    "Uwa?"

    "..."

    Cả 4 người đều shock trước vòng phép vừa đột ngột hiện ra dưới chân họ.

    Nhưng họ cũng chỉ kịp shock thôi chứ không kịp làm gì khác hơn, và rồi cái vòng dưới chân họ sáng lên và biến mất.

    Vị trí khi nãy họ đang đứng bây giờ không còn ai đứng đó nữa.

    *

    Và bây giờ vị trí mà họ đang đứng là một nơi hoàn toàn xa lạ đối với họ, mọi quan cảnh xung quanh đột nhiên thay đổi khiến họ thấy shock và có suy nghĩ rằng đây là một giấc mơ.

    "A, cậu không sao chứ Yu-chan?"

    "A.. à, mình không sao, còn cậu Ka-chan có bị thương chỗ nào không?"

    "Cậu không sao là tốt rồi, mình thì lúc nào chả khỏe mạnh, nên đừng lo lắng quá."

    Có vẻ như các cô gái lấy lại được lý trí nhanh hơn tụi con trai rồi, nhưng thay vì để ý đến quang cảnh xung quanh thì họ lại quan tâm đến bạn thân nhất của mình hơn, quả là một tình bạn đẹp, có thể nói chắc rằng tình bạn của họ dù có gặp chuyện gì cũng không dễ dàng bị lay chuyển.

    Trước sự hoàn hồn của các cô gái thì 2 chàng trai cũng đã hoàn hồn được phần nào, Kouta ngay lập tức để ý tình trạng của Yukine, thấy cô ấy không sao thế nên cậu ta hướng sự chú ý của mình sang quang cảnh xung quanh mình.

    Nếu đã thích người ta thì ít nhất cũng phải tỏ ra quan tâm chút đi chứ, nếu cứ thế này thì làm sao theo đuổi được Yukine đây, thật sự không nên hi vọng gì vào tên đẹp mã này.

    "Nơi đây là đâu? , mình nhớ chúng ta đang trên đường tới trường mà." - Kouta

    "Tớ cũng không biết nơi đây là đâu, nhưng chắc chắn đây không phải là nhật bản." – Kae

    "Gì chứ? , chỗ này không phải nhật bản sao?" – Kou

    "Mình nghĩ có lẽ cái vòng lúc nãy đã đưa chúng ta đến đây." – Yukine

    "Uhm, tớ cũng nghĩ vậy đó." – Kae

    "Nhưng nếu đây không phải nhật bản thì.. làm sao chúng ta quay lại được đây." – Kouta

    "Cái đó.." – Kae

    *Donnn*

    Chưa kịp dứt câu thì cánh cửa phía đối diện với họ đột ngột mở ra.

    "Oh, chúng ta thành công rồi, Vidla-sama."

    "Uhm, chúng ta làm được rồi."

    Những người đang đứng chỗ cánh cửa vừa mới mở ra là 2 cô gái đang mỉm cười không ngớt, một người nhìn như pháp sư còn người kia thì giống như một công chúa vậy.

    "Mấy người là?"

    "A, xin lỗi vì sự vô lễ của tôi, tôi là Vilda Var Groudost nhị công chúa của vương quốc Tsieina."

    "Tôi là Erina Ga Vendust, người đứng đầu cũng là bộ trưởng ma pháp sư hoàng gia của vương quốc Tsieina, xin thất lễ nhưng làm phiền mọi người đi theo chúng tôi."

    Cả 4 người không nói lời nào mà chỉ gật đầu và đi theo.

    Họ được dẫn đến một căn phòng khác, nhìn bên ngoài thì cũng gần giống với căn phòng lúc nãy, nhưng phía trong lại được bố trí một cái bàn tròn lớn cùng với những chiếc ghế được đặt xung quanh nó.

    Nhìn sơ cũng biết đây là căn phòng dành cho những cuộc họp quan trọng.

    "Giờ thì để ta tự giới thiệu, ta tên là Dasha Var Groudost vua của vương quốc Tsieina."

    "Tôi là Nakamura Kouta, người ngồi kế tôi là Takechi Kou, còn 2 người đó là Shimano Kae và Shimura Yukine."

    "Vậy thì tôi cũng không vòng vo làm gì, anh hùng Kouta xin ngài hãy giúp chúng tôi diệt trừ ma vương và mang sự bình yên về với thế giới này."

    "Ngài đang nói gì thế? , ma vương? , tôi là anh hùng sao?"

    Cảm giác bị shock và không hiểu chuyện gì đang diễn ra đang hiện hẳng lên mặt Kouta.

    "Vì gần đây bên phía ma vương đang có nhiều động thái mờ ám, không dừng lại ở việc đó chúng cũng dần mạnh lên và số lượng quái vật cũng đang tăng, vì quân lực của chúng tôi không đủ nên chúng tôi mới triệu hồi các vị anh hùng đến đây giúp chúng tôi, thế nên xin các ngài hãy giúp chúng tôi một tay."

    "Trước hết thì, cho tôi hỏi có cách nào để đưa chúng tôi quay về được không?"

    Kae vẫn giữ được tỉnh táo và hỏi đúng vấn đề mà họ cần quan tâm nhất, chính là cách quay lại thế giới cũ của họ.

    "Tôi rất tiếc, nhưng chúng tôi không biết cách nào để đưa mọi người quay lại cả."

    "Tôi sẽ tiếp tục nghiên cứu nó trong lúc đánh với ma vương, nên mọi người cứ yên tâm."

    "Vậy nếu chúng tôi từ chối?"

    "Này Kae, tại sao lại từ chối? , chúng ta nên.."

    "Cậu trật tự chút được không Kouta."

    "..."

    "Tất nhiên chúng tôi sẽ cấp cho nhóm cô cậu một số tiền và một nơi ở an toàn cho đến khi chúng tôi tìm ra cách đưa mọi người quay về."

    "Và các người sẽ tiếp tục triệu hồi nhóm các anh hùng khác?"

    "Điều đó chắc chắn sẽ xảy ra nếu mọi người từ chối."

    ".. haiz, được thôi chúng tôi sẽ giúp, nhưng các người phải cho chúng tôi biết cách quay về sau khi giết được tên ma vương đó."

    Kae lộ rõ vẻ mặt chán nản của mình ra, dù không muốn nhưng Kae vẫn phải chấp nhận.

    "Cảm ơn các ngài rất nhiều, các ngài cứ yên tâm đó là trách nhiệm của chúng tôi mà."

    Có vẻ như vì lo lắng cho những người khác có thể sẽ bị giống mình nên Kae đã quyết định giúp sức, mặc dù biết nó nguy hiểm nhưng khi nghĩ đến việc những người bị đưa đến đây vào lần tiếp theo có thể là người thân trong gia đình hay những người bạn mà họ quen biết, và nó sẽ khiến họ gặp nguy hiểm giống mình, điều đó là hoàn toàn không thể chấp nhận được và sẽ khiến cho Kae cảm thấy tội lỗi hơn bao giờ hết, thế nên thay vì đưa họ vào nguy hiểm Kae quyết định tự mình gánh lấy nó.

    "Có lẽ chúng ta phải đánh với tên ma vương đó rồi, nhưng cậu thì không cần phải làm đâu Yu-chan."

    "Không, tớ sẽ đi cùng Ka-chan, mình không thể để cậu đi vào nguy hiểm 1 mình được, dù mình không biết có làm được gì không, nhưng mình sẽ cố hết sức giúp cậu."

    "Yu-chan, cảm ơn cậu rất nhiều."

    Kae vui vẻ ôm chầm lấy Yukine trong vui sướng và có chút xúc động, vì cô có một người bạn thân tuyệt vời thế này.

    "Tớ cũng giúp, dù gì thì đây cũng là ý định ban đầu của tớ mà."

    "Oh, tớ cũng vậy, làm sao 1 thằng con trai như tớ có thể ở nhà trong khi để 2 cô gái đi chiến đấu với quái vật chứ."

    "Vậy thì, cùng nhau tiêu diệt tên ma vương đó nào."

    Vậy là đã có một nhóm anh hùng xuất hiện trong thế giới này, họ đã nhất trí phải tiêu diệt được ma vương, nhưng họ thật sự không biết rằng thế giới này còn tàn khốc hơn những gì họ nghĩ rất nhiều.

    * * *

    Mong mọi người tiếp tục ủng hộ và đóng góp ý kiến cho mình.
     
  4. Nablo

    Bài viết:
    153
    Chương 12: Thành quả

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi con hobgoblin bị giết thì chúng tôi tiếp tục quá trình đi săn của mình, nhưng tình hình bây giờ không giống với khi nãy nữa.

    Tình hình bây giờ đang có hướng biến chuyển có lợi và nghe có vẻ lý tưởng cho quá trình farm của tôi, hiện tại thay vì những đám goblin bình thường liên tục tục xuất hiện thì trong những đám đó không chỉ chứa goblin nữa mà nó còn chứa cả hobgoblin trong đó, đôi khi tôi còn bắt gặp vài nhóm chỉ toàn hobgoblin trong đó.

    Điều mà ai cũng biết là hobgoblin sẽ cho nhiều kinh nghiệm hơn goblin bình thường, thế nên tình hình này cũng không phải là quá tệ.

    Nói đi cũng phải nói lại, trong quá trình farm thì tôi cũng đã đồng bộ với Teria thế nên chỉ số, skill và ma pháp của tôi đã tăng lên, dẫn theo tiến độ farm của tôi cũng nhanh hơn.

    Tôi luôn thắc mắc trong trạng thái đồng bộ tôi như nào, vì lúc trước không có thời gian nên tôi không để ý cho lắm, nhưng giờ, tôi không cần gấp gáp làm gì cả, hay nói đúng hơn là tôi có khá nhiều thời gian, nên, trong lúc nghỉ ngơi thì tôi đã thử xem lại ngoại hình của mình trong lúc đồng bộ với Elei và cả Teria.

    Trong trạng thái đồng bộ trang phục tôi đang mặc đã bị thay đổi, thay cho những trang phục lúc trước, là một chiếc áo choàng màu trắng với tay dài cùng những họa tiết màu vàng nằm ở phần cánh tay và vai, những đường viền của chiếc áo choàng cũng có màu vàng nốt, cái áo cùng với chiếc quần dài được thiết kế rất hợp với chiếc áo choàng mà tôi đang mặc, tuy nó cũng là màu trắng và cũng có những hoa văn khác nhau màu vàng trên đó nhưng chúng không đem lại cảm giác xấu hay khó nhìn cho người mặc.

    Còn về phần tóc thì nó không dài ra nhưng, màu tóc của tôi đã thay đổi giống như màu tóc của Elei.

    Nhưng khi làm với Teria, màu tóc của tôi thay đổi thành màu giống với Teria, còn những hoa văn trên áo choàng hay trên áo cũng được đổi thành màu nâu, nhưng lần này thay vì có những dòng điện chay quanh cơ thể thì tôi lại có những khối cầu màu vàng cam phía sau lưng, trông chúng như mấy quả cầu lửa trôi nổi nhưng chúng lại không phải là lửa, trông chúng như một khối cầu phép thuật hơn.

    Còn về công dụng của mấy quả cầu đó thì tôi cũng đã thử nó luôn rồi, nói nôm na thì nó sẽ giúp chúng ta tạo ra đất với mọi hình dạnh và có thể tự do điều khiển theo ý thích của bản thân.

    "Chúng ta nên nghỉ ngơi thôi, trời cũng sắp tối rồi."

    "Mn.."

    "Không phản đối."

    Chúng tôi đã tiễn vài trăm con hay vài nghìn gì đó tôi cũng không đếm rõ nữa, quá trình săn thì cũng đơn giản, thấy con nào thì bụp con đó, hết mp thì dùng skill, khi thấy mệt thì nghỉ ngơi, sau đó lại tiếp tục tàn sát.

    Và cứ như thế cho đến khi tôi nhận thức về thời gian thì trời cũng gần tối, tốt nhất không nên đi farm vào buổi tối, sẽ rất nguy hiểm nếu bất chợt bị tấn công mà lại không thể thấy được rõ ràng.

    Nên tôi sẽ tạm gát lại chuyến đi farm cho đến mai.

    "Giờ thì, Elei em kêu Clare đem ít thức ăn đến như lần trước được không? , hiện anh vẫn chưa có thực phẩm nào trên người cả."

    "Được thôi."

    "À, xém tí quên, sẵn em kêu Clare đem lều tới luôn nha."

    "Em hiểu rồi."

    Vì như đã nói, hiện tôi không có cái gì trên người ngoài mấy cái xác goblin cả, mà khoan, nhắc mới nhớ liệu mấy cái xác đó có bị phân hủy không ta.

    "Tốt nhất mình nên kiểm tra trong lúc đợi Elei quay lại, List."

    Tôi thử bật danh sách lên để xem xem tôi đã giết tổng cộng bao nhiêu con rồi, chắc cở khoản 500 là cùng, hay chỉ có tôi nghĩ vậy.

    ".. Mình sát sinh nhiều thế này sao?"

    Trong danh sách hiện ra, cái thứ được gọi là goblin, số lượng của nó lên đến con số 1000, còn hobgoblin chỉ ở khoảng 153 con, có lẽ do xuất hiện sau nên số lượng hob chỉ bằng 1/10 so với goblin thôi, cũng mừng cho nó.

    "Nhưng nói tới thì mới thấy, tại sao số lượng goblin lại nhiều thế này nhờ?"

    Đây chỉ là một cánh rừng thôi mà, làm sao có thể tồn tại nhiều goblin như thế được.

    "Mình có nên tìm hiểu vào sáng mai không ta? , mà vừa tìm hiểu vừa farm cũng được."

    Số lượng goblin nhiều bất thường, nó có thể là một thứ lạ lùng với những người khác, nhưng đối với tôi thì đây là một bãi farm lí tưởng.

    Vừa tìm hiểu vừa farm, một mũi tên trúng 2 con nhạn, còn gì tuyệt hơn, mọi gamer đều biết trong những game rpg thì việc cày cấp là vô cùng quan trọng, nên tôi không thể lơ là việc farm được, hiện giờ tôi đang rãnh nên farm bây giờ là tốt nhất.

    "Hmm, máu của nó vẫn còn chảy này."

    Sau khi quyết định việc cho ngày mai tôi lôi mấy cái xác ra coi thử, kết quả thu được là chúng đều vẫn còn đang chảy máu và không có cái nào có dấu hiệu đang phân hủy cả.

    Kết luận rút ra là trong cái vòng này thời gian không trôi đi, mọi thứ được đặt vào đó sẽ được giữ nguyên tình trạng giống với lúc ban đầu.

    "Với cái này mình có thể chứa bao nhiêu thực phẩm tùy ý, quá tiện."

    Vậy là tôi không cần quan tâm đến chuyện thực phẩm sẽ bị hư khi để trong này nữa rồi, khi đến thị trấn nào đấy thì tôi sẽ đi mua thực phẩm dự trữ ngay và luôn, không thể cứ làm phiền Clare mãi như thế được.

    *

    Sau khi kiểm tra xong tôi cũng bắt đầu chuẩn bị cho buổi tối, nào là đi kiếm gỗ, nào là đặt bẫy để phòng hờ bọn goblin, sẵn tiện giết luôn bọn đang quanh quẩn gần trại của chúng tôi luôn.

    Trong lúc tôi đi dọn dẹp và đặt bẫy thì tôi cũng tìm thấy một con sông, nó cũng khá gần chỗ chúng tôi, nhưng vấn đề là nước này có dùng được không, tuy nước khá trong nhưng chẳng thể nói lên điều gì cả.

    "Uhmmmm, thử phát tính sau."

    Tôi thử lấy một ngụm nước để uống, nước không có mùi lạ và cũng khá trong nên chắc sẽ uống được thôi, chắc vậy..

    "Cũng được đấy, vừa mát lạnh lại không có vị lạ."

    Có lẽ sẽ có vài con cá dưới đó, tôi cũng định tìm và bắt chúng nhưng, Clare sẽ đem thức ăn đến nên nếu tôi bắt thêm về sẽ thành dư mất.

    Cơ mà khoan, tôi có thể để chúng trong cái vòng tay này mà.

    Nhắc tới nước tôi mới nhớ, từ hôm qua tới giờ tôi vẫn chưa tắm lần nào.

    Không phải do tôi ở dơ hay gì, chỉ là do tình thế ép buộc thôi.

    "Được rồi, sẵn tắm rồi bắt vài con cá nào."

    Bắt vài con cá, nghe có vẻ đơn giản nhưng thực chất nó lại không dễ tí nào, không biết bọn gấu bắt cá thế nào nhờ.

    Bọn chúng cứ không ngừng bơi tới lui làm tôi éo thể nào bắt được, sao tụi mầy không thể ngừng bơi một lúc chứ.

    Ấy khoan, tụi nó có thể mà.

    Tôi nở nụ cười nham hiểm cùng dòng suy nghĩ sẽ làm gì với bọn cá và bước lên bờ.

    "Ehem, [Electric Ball]"

    Tôi quăng một quả [Electric Ball] xuống dòng sông, hiển nhiên tôi đã giảm uy lực của nó xuống rồi.

    "Fu~fu~fu~fu~, thấy sự lợi hại của bố chưa."

    Cùng nụ cười của sự thỏa mãn vì cuối cùng cũng bắt được cá, nhưng sao tôi có cảm như tôi vừa làm việc gì đó xấu ấy nhờ, mà kệ nó đi.

    Tôi thu thập lại lũ cá tôi giết, nhưng số lượng của chúng nhiều hơn tôi dự kiến, mà thôi cũng chẳng quan trọng.

    Tôi tiếp tục tận hưởng dòng nước mát lạnh đó.

    *

    Khi đã tận hưởng xong tôi quay lại chỗ Elei, có lẽ bữa tối cũng chuẩn bị xong rồi.

    "Ara Chelto, anh về rồi sao? , Anh làm gì mà lâu thế?"

    "À, anh tìm thấy dòng sông gần đây, nên sẵn tiện tắm và bắt vài con cá luôn, mà em và Teria có cần tắm không để anh chỉ chỗ cho."

    "Em sẽ dẫn theo Teria tới thế giới của em để tắm, vì tắm ở đây khá nguy hiểm."

    "Nguy hiểm?"

    "Em biết là anh sẽ rình trộm bọn em nên, phòng cháy còn hơn chữa cháy."

    "Làm.. làm gì có chuyện đó!"

    Cơn shock ập tới quá bất chợt khiến tôi không thể nói năng 1 cách đàng hoàng được.

    "Anh chắc chứ, mặt anh đang nói không kìa."

    "Mặt anh làm gì nói thế, làm gì anh có gan để nhìn trộm bọn em chứ."

    Elei mà không nhắc đến chuyện này thì tôi cũng quên luôn rồi, là một thằng con trai, hiển nhiên tôi sẽ đi nhìn trộm rồi, nhưng chắc chắn nói ra thì đời tôi cũng sẽ tàn theo.

    Cơ mà mặt tôi có hiện chữ sao ta? , nhắc mới nhớ lúc trước Elei cũng từng nói vậy, chắc tôi nên học skill poker face luôn cho an toàn, nếu nó tồn tại.

    "Thiệt không đó?"

    Elei nhìn tôi với vẻ mặt đầy nghi ngờ.

    Tôi luôn bị em ấy bắt thóp, nên sẽ không có chuyện tôi qua mặt được em ấy đâu.

    Một bên là mạng sống, bên còn lại là niềm khao khát của mọi thằng con trai, tất nhiên tôi sẽ chọn mạng sống.

    "Thật, 100% là sự thật."

    "Nói gì thì nói, em cũng sẽ đi tới thế giới tinh linh để tắm, nên chuyện đó cũng chẳng quan trọng lắm."

    "..."

    Tôi vừa được giải thoát, chắc vậy.

    "Vậy thì khi em đi, phiền anh triệu hội lại bọn em sau 1 tiếng nữa."

    "Được rồi, các em cứ tận hưởng đi.."

    "À, nhớ đừng tự giải quyết đó."

    "Em nghĩ anh là loại người gì thế!"

    "Fu~fu~, anh không cần phải biết đâu."

    Elei nở nụ cười tinh nghịch, thật là đừng lấy tôi ra đùa như thế chứ.

    "Thôi, anh cũng nên ăn đi, Teria đã ăn trước rồi đấy."

    "Oh, anh cũng đói rồi, ăn thôi."

    "Phải nhỉ, để có năng lượng cho việc tưởng tượng đúng không?"

    "Em đứng lại đó cho anh."

    "Á, có tên biến thái này."

    Thật là sao em ấy cứ phải chọc tôi thế nhờ.

    *

    Sau vài phút đuổi bắt trong vô ích, tôi không tài nào bắt kịp Elei dù có dùng đến skill đi nữa.

    Thế nên bỏ cuộc và quay lại ăn tối là lựa chọn duy nhất.

    "Cái?"

    Nhưng khi tôi quay lại thì đã thấy Elei đang thưởng thức đồ ăn ở đó rồi.

    Haizzz, đúng là tôi không tài nào vượt mặt em ấy được mà.

    "2 người có vẻ vui nhỉ?"

    "Vui gì chứ?"

    "Chọc Chelto quả nhiên rất vui, có lẽ tôi sẽ thường xuyên làm vậy."

    "Ôi da, tôi sẽ hết sức giúp đỡ cho cô chủ."

    "Mn.. vậy sao? , vậy thì em cũng sẽ học tập theo Elei."

    "Làm ơn tha cho tôi đi mà"

    Tôi thật sư chịu thua mấy người rồi đó, làm ơn cho tôi 1 phút giây bình yên đi.

    Chúng tôi tiếp tục dùng bữa với không khí vui vẻ, nhưng người không vui cho lắm lại là tôi, vì tôi là nạn nhân trong cuộc chiến chọc ghẹo này. Elei thì khỏi nói đi, nhưng bây giờ lại có thêm Clare và Teria giúp sức, tôi khổ lại càng thêm khổ.

    "Nhưng cũng phải chịu thôi, nó cũng không quá tệ." – tôi thầm nghĩ

    *

    "Cuối cùng cũng xong."

    Bữa tối của chúng tôi cuối cùng cũng kết thúc, khoảng thời gian cực khổ đối với tôi, vì nó đã qua nên giờ tôi có thể thở phào nhẹ nhỏm rồi.

    "Được rồi, tụi em đi đây, nhớ đừng tự giải quyết đó."

    "Sẽ không có đâu, và làm ơn đừng chọc ghẹo anh nữa."

    "Fu~fu~"

    Và thế là 3 người họ đã trở lại thế giới của mình.

    Tôi tận dụng thời gian để xem lại những chiến lợi phẩm mà tôi đạt được sau buổi farm điên cuồn.

    "À, cả cái này nữa, Mở bảng trạng thái."

    = = = = = = = = = = = = = = = = = = = = = =

    Chelto

    Lv 53

    HP: 2700

    MP: 5700

    Tấn công: 702

    Thủ: 611

    Nhanh nhẹn: 1060

    Kháng: 482

    Ability: Không

    Skill: Thông thạo ngôn ngữ, Đấu thuật MAX, Thương thuật MAX

    Ma pháp: Triệu hồi tinh linh-Đồng nhất tinh linh, Thunder Spear, Electric Ball, Electric Buff, Stone Spear, Ground Buff.

    Danh hiệu: Người chinh phục mê cung

    Saidai no Sogen

    .

    Danh sách tinh linh: Nữ hoàng tinh linh điện Elei, Nữ hoàng tinh linh đất Teria.

    = = = = = = = = = = = = = = = = = = = = = =
     
  5. Nablo

    Bài viết:
    153
    Chương 13: Hang ổ Goblin

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Yosh, tiếp tục cuộc đi săn nào!"

    "Ara, tâm trạng anh có vẻ tốt, đã xảy ra chuyện gì sao?"

    "Nah, cũng chẳng có gì đặc biệt đâu."

    "Hoh, nhưng em lại thấy anh đang che giấu thứ gì đó, tối qua anh có làm gì cơ thể bọn em lúc ngủ không?"

    "Mn.. Chelto ecchi."

    "Này, đừng tự suy diễn như thế chứ, anh nói thật đấy chẳng có gì đâu."

    Nói thế thôi, nhưng thật ra là có.

    Khi tôi thấy được bảng trạng thái của chính mình thì tôi không thể ngừng cười được, tôi mừng vì chỉ số của tôi tăng lên 1 cách chóng mặt, nói thật bây giờ tôi chả ngán bọn quái nào đâu. Nhưng, trừ mấy anh boss ra, với cấp này mà tôi đi solo với boss thì chẳng khác gì đang ảo tưởng sức mạnh cả, tôi không muốn bị gọi là một thằng ATSM đâu.

    Mặt khác, hôm qua tôi đã giết cả ngàn con goblin rồi, và cũng nhận được phần thưởng xứng đáng với công sức bỏ ra, thế nên hiện giờ tôi thật sự muốn hành bọn nào khác ngoài tụi goblin này, nhưng, theo tôi nghĩ trong cái rừng này có lẽ chỉ toàn goblin trong đây thôi.

    "Mà, mấy em có thắc mắc tại sao lại có nhiều goblin như thế trong cái rừng này không?"

    "Anh nói em mới để ý."

    "Mn~em tưởng như thế là bình thường."

    Elei trông như đã nhận ra rồi còn về phần Teria thì ngơ ngát tin rằng đây là chuyện bình thường, em ấy thật sự nghĩ chuyện này bình thường sao?

    "Chuyện này không bình thường chút nào đâu, vậy nên hôm nay anh quyết định sẽ đi tìm hiểu ngọn ngành."

    "Hiểu rồi, vậy là hôm nay chúng ta không farm nữa, thay vào đó là kiểm tra nơi này phải không?"

    "Em sẽ cố hết sức."

    "Yosh, vậy tiến hành thôi."

    Ăn mãi một món cũng chán, nhưng kẹt nổi lại không có món nào khác trên bàn ăn, thế nên việc cần làm là dọn sạch bàn ăn rồi kiếm một cái bàn mới.

    Hôm qua, cả đám chúng tôi đã càn quét gần hết mọi ngóc ngách trong khu rừng này rồi, nhưng, theo tôi để ý thì vẫn có 1 nơi chúng tôi chưa hề đặt chân đến.

    Thế nên hôm nay tôi quyết định đi vào nơi đó để tìm hiểu ngọn ngành.

    "Anh có chắc chỗ này có lối đi không đó."

    "Chắc chứ, từ hôm qua anh đã để ý tụi goblin đều đi ra từ chỗ này."

    "Nhưng nhìn cách nào thì nó cũng không thể có đường đi trong đây được."

    Địa điểm mà tôi nói đến chính là đây, một nơi có những bụi cỏ cao hơn cả tôi cộng với những bụi cây um tùm xung quanh, điều chắc chắn là ai cũng sẽ nghĩ chổ này làm gì có chỗ để đi, thế nên không thể trách Elei có suy nghĩ như thế cả.

    Nhưng để chắc chắn là có đường đi thì tôi nên dùng tới nó chứ nhỉ.

    "Đã vậy thì.. Teria hãy dùng skill Earth search của em đi."

    "Mn, được thôi."

    Skill Earth Search phải nói là rất tiện trong việc tìm kiếm và xác định địa hình, khi thi triển thì người dùng có thể xác định được mọi ngóc ngách của địa hình xung quanh, không những vậy nó còn có thể xác định vị trí của mọi vật hay sinh vật miễn là chúng nằm trên mặt đất hay trong lòng đất.

    Khi lần đầu tôi nghe về công dụng của nó tôi đã nghĩ nó rất tiện và thử nó ngay nhưng vì không muốn làm phiền Teria nên tôi dẹp ý nghĩ đó sang 1 bên, nhưng cuối cùng nó cũng có đất dụng võ, nhưng tôi không ngờ là sẽ được dùng tới nó sớm như vầy.

    "Earth search."

    Teria nhắm mắt và chạm tay xuống đất để thi triển skill.

    Tôi cứ tưởng là nó sẽ tốn nhiều thời gian lắm, nhưng lại không phải, chỉ sau vài giây ngắn ngủi Teria đã mở mắt và đứng dậy rồi.

    Ờ thì như vậy càng tiện, không tốn nhiều thời gian thi triển, là điều kiện thiết yếu phải có trong việc phiêu lưu đây đó.

    "Mn.. phía trước đích thị là có đường đi, nhưng trong đó goblin rất nhiều."

    "Vậy là tìm ra rồi nhỉ, hang ổ bọn chúng."

    "Vậy thì dọn tụi nó nào, tốt nhất đừng để bọn này đẻ trứng."

    "Mn.. giết nào."

    Tôi dùng cây thương trên tay cắt hết những bụi cây ngán dường và tiến vào trong.

    "Oh cũng rộng đó chớ."

    Khi bước vào tôi không khỏi ngạc nhiên trước những gì đập vào mặt tôi.

    Những bụi cỏ cao cao mà tôi thấy lúc chưa bước vào đây được mọc về phía 2 bên, nhưng lạ cái là chúng mọc một cách không tự nhiên chút nào, chính vì lẽ không tự nhiên đó đã tạo nên một đường đi, có lẽ do bọn goblin đi mãi nên mới tạo ra con đường này.

    "Mấy em cũng nên chuẩn bị chiến đấu đi, vì mấy bụi cỏ này là một trong những thứ thích hợp để tập kích bất ngờ đó."

    "Ara, trái lại em thấy lo cho anh hơn đó."

    "Mn.. anh nên cẩn thận."

    Sao tôi lại trở thành người được lo lắng rồi nhờ, thôi sao cũng được, tôi cũng chẳng mất mát gì.

    "Vậy thì tiến vào nào."

    *Gakkkkk*

    Chúng tôi tiến vào sâu hơn thông qua lối đi, nhưng chưa đi được tới đâu thì chúng tôi đã bị tụi goblin tập kích rồi, chúng liên tục nhảy ra từ những bụi cỏ ven đường hết con này rồi tới con khác nhưng lại không có dấu hiệu dừng lại, bộ mấy cái bụi này chứa warp hay gate gì đó ak.

    Nhưng mọi việc vẫn nằm trong sự kiểm soát của tôi, hay nói đúng hơn là tôi đã đoán trước được chúng sẽ tập kích như vậy rồi.

    *GAAha*

    *Gahhhh*

    *Gakkkk*

    "Tụi mầy không thể chết bình yên được à, nghe tụi bây thét mãi tao cũng mệt lắm biết không?"

    Cả bọn xông ra tập kích tôi cho đến giờ chỉ còn lại hai đứa nhưng chúng cũng không trụ nổi vài giây, phải nói là tôi phát mệt khi cứ phải nghe chúng hét mỗi lần tôi cho một em lên bảng đếm số.

    Thiệt tình có nhất thiết phải xông pha hiến máu nhiều như này không, nhìn cũng khoảng vài trăm con chứ ít gì.

    "Anh nói với chúng thì có ích gì, anh cứ việc lờ chúng đi thôi."

    "Mn.. nghe cũng vui tay mà."

    "Vui á!"

    "Uhm.."

    Không ngờ Teria có thể nói một cách ngây thơ vô tội vạ như vậy, em ấy thật sự đang tận hưởng việc này sao? , tôi thật sự hết biết nói gì luôn rồi.

    "Oh cậu cũng thấy vậy sao Teria."

    "Elei cũng vậy à."

    "Uhm, nghe cứ vui tay thế nào ấy."

    "Mn, Đúng rồi.. đúng rồi."

    "..."

    Vậy là tôi là người duy nhất không có cái cảm giác đó..

    Tôi bắt đầu có một chút lo ngại về cuộc đi farm này rồi đấy, nếu chuyện này cứ tiếp tục có lẽ nó sẽ vô tình đánh thức máu S trong người họ mất.

    Nếu chuyện đó thật sự xảy ra thì.. tôi thật sự lo cho bản thân tôi khi đi cùng với 2 vị nữ hoàng này, tôi thật sự không tài nào tưởng tượng nổi cảnh tượng kinh khủng nào sẽ xảy ra khi lỡ chọc giận họ nữa.

    "Ara, có chuyện gì sao Chelto? , nhìn anh cứ như vừa được chứng kiến chuyện gì nghiêm trọng lắm ấy."

    "À không, không có gì hết, nào chúng ta đi tiếp thôi."

    Tôi vội vả bước đi trong im lặng, im lặng là vàng, tốt nhất không nên cho máy ẻm biết tôi vừa mới nghĩ gì, tốt nhất tôi nên láy sang 1 chủ đề khác thật nhanh.

    "Mấy em có thấy nơi này bắt đầu tối đi không."

    "Đúng là vậy thật."

    "Âm u quá."

    Không biết từ lúc nào cảnh vật xung quanh đã trở nên rậm rạp và um tùm hơn, những cành cây mang trên mình những chiếc lá che phủ cả bầu trời làm cho ánh sáng không truyền hết vào đây được, nhưng xung quanh đã có phần rộng hơn, không còn là một đường đi như trước nữa.

    "Có vẻ như chúng ta đã tới được hang ổ bọn chúng rồi."

    "Nơi này sao?"

    "Anh có chắc không đấy?"

    "Không tin thì.."

    *Bịch*

    *Gahhhh*

    "Đấy mấy em tin lời anh chưa."

    "Có vẻ vậy."

    "Mn~~chiến thôi."

    Chưa kịp hoàn thành câu nói thì vô số mũi tên dã phóng tới như mưa và hạ cánh xuống ngay chỗ tôi đứng lúc nãy rồi, sau đợt mưa tên đó chính là màng xuất hiện hoành tá tràng của hàng ngàn goblin.

    Cao có, thấp có và những con khác màu cũng có luôn, đa số bọn chúng chỉ xài những loại vũ khí như tụi hôm qua chúng tôi đã giết nhưng chỉ một số ít trong cánh rừng goblin này sử dụng trượng.

    Bọn sử dụng trượng toàn đứng ở phía sau cùng, tôi có linh cảm xấu về bọn này, bọn chúng có thể sử dụng ma pháp cũng không chừng.

    Đang đánh nhau mà tự nhiên lồi đâu ra quả cầu lửa nào đấy xuất hiện bất thình lình thì.. tạch.

    "Trận này trông không được tốt cho lắm, nhất là bọn cầm trượng đó."

    "Vậy ta nên giết chúng trước nhỉ."

    "Không, lần này anh muốn giết hết chúng trong 1 lần."

    "Vậy là ta sẽ sử dụng nó?"

    "Đúng, đồng bộ nào."

    Trong cái rừng goblin này việc nói chuyện bình thường thôi cũng không có thời gian rồi, nhưng điều này trở nên khả thi khi mọi đòn công kích của địch đều bị Teria dễ dàng chặn đứng.

    Nhưng tụi bây ăn hiếp Teria như thế là đủ rồi đấy chuẩn bị ăn hành đi.

    Tôi hiện đang trong trạng thái đồng bộ nên.. xác định đi ha.

    Tôi quyết định sử dụng chiến thuật giống như lần đánh với bọn xúc tu, nhưng, lần này tôi không muốn phải di chuyển nhiều.

    "Rồi thì, [Electric Ball]"

    Lần này tôi không tạo ra từng cái một nữa thay vào đó tôi đã tạo ra cùng lúc vô vàn Electric ball trên không trung và gửi chúng đến những nơi khác nhau, vì tôi không cần phải né mấy đòn tấn công gắt như lần trước nên bây giờ tôi chỉ cần đứng một chỗ thôi không cần phải di chuyển làm gì cho tốn calo.

    "Xém tí quên, Teria em tạo ra 1 mái vòm bắng đất bao xung quanh mình đi."

    "Còn anh?"

    "À, anh không cần nó đâu."

    "Rõ rồi, em làm đây."

    Sau khi xác nhận Teria đã tạo mái vòm thì tôi bắt đầu triển khai kích hoạt vụ nổ.

    "[Thunder Create] - [Electric control]"

    Cũng như lần trước sau khi tôi kích hoạt combo thì vụ nổ dây chuyền xuất hiện nướng chín hết đám goblin.

    Hiển nhiên vụ nổ này hoàn toàn không có ảnh hưởng gì đến tôi cả, nhưng Teria thì khác nên tôi phải kêu em ấy tạo mái vòm làm biện pháp bảo hiểm.

    Giờ chỉ còn việc ngồi đợi tụi nó bị nướng chín hết thôi.

    *

    "Cuối cùng cũng xong, em ra được rồi đó Teria."

    Sau khi tôi xác nhận tình hình thì tôi thoát khỏi trạng thái đồng bộ và kêu Teria ra.

    "Mn~~Xong rồi à."

    "Đám này bị giật khét nghẹt luôn, ghê thật."

    "Đúng là ghê thật."

    Lúc trước vì gấp quá nên tôi không để ý nhưng chứng kiến cảnh tụi goblin bị giật như thế nhìn nó cứ creepy sao sao ấy.

    "Vậy chúng ta đi tiếp chứ?"

    "Ờ đi tiếp thôi, đống xác này bị cháy ghét rồi nên cũng chẳng còn giá trị gì khi đem bán cả."

    Bỏ qua đống xác goblin chúng tôi tiếp tục tiến bước, nhưng khi đi vào sâu hơn thì lối đi đã được chia làm 3 hướng.

    "Chúng ta nên chọn lối nào đây?"

    "Mn~~em cũng không biết."

    "Anh quyết định đi."

    Coi bộ khó rồi đây, nhưng cũng không khó lắm vì trước sao gì tôi cũng phải khám phá hết chỗ này thôi, với lại đi thám hiểm mà biết trước hết chuyện gì sẽ xảy ra thì đâu còn gì là thú vị nữa.

    * * *

    Như mọi lần mong mọi người tiếp tục ủng hộ và đóng góp ý kiến.
     
  6. Nablo

    Bài viết:
    153
    Chương 14: Vua Goblin xuất hiện

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vì hiện tại có đến 3 hướng cần phải khám phá nên thay vì ngồi thắc mắc nên đi lối nào thì cứ chọn đại một lối mà đi thôi.

    "Vậy thì lối bên trái trước."

    Tôi quyết định sẽ đi từ trái sang phải, không biết thứ gì đang đợi phía trước nữa đây, lâu rồi tôi mới có cảm giác phấn khích như đang chơi game thế này.

    Sau khi bước vào lối bên trái được vài phút và hiển nhiên trong vài phút đó bọn goblin không quên được việc ghé thăm chúng tôi, cái cảm giác này thật.. ức chế sao đâu ấy, trường hợp này giống như những lúc đi vào hang nhưng lại quên mua max repel kết quả là cứ gặp phải wild pokemon liên tục vậy.

    Thiệt luôn chứ, cho tôi 2 chữ bình yên không được sao.

    "Nơi này là?"

    "Chỗ này như bãi rác ấy."

    "Mn~giống thật."

    Mấy ẻm nói vậy cũng không sai nhìn nơi này như bãi rác ấy, chúng tôi tìm thấy một địa điểm rộng rãi nhưng lại um tùm hơn nhiều so với những chỗ khác, trông nó khá giống 1 căn phòng, nhưng tại sao lại có căn phòng như cái bãi rác tồn tại được hay thiệt, nói là bãi rác cho dễ nghe thôi chứ thực chất nó còn tệ hơn.. thật sự tôi không biết có đang bôi nhọ hai từ bãi rác hay không ấy chứ.

    Bãi rác thì bãi rác nhưng tôi vẫn phải lục coi có gì trông này không, mà.. nếu có thì tuyệt thật nhưng nếu thật sự không có cái gì trong đống này ngoài rác thì bản thân tôi cũng phải xui xẻo lắm.

    *GOAHHHHHHHHHHHH*

    "Thôi nào, tới cả lục rác mà cũng bị làm phiền à."

    "Fu~Fu~để em xử nó cho."

    "Mn~em cũng vậy."

    "Hửm.. 2 em nói vậy chỉ vì không muốn chạm vào cái đống này thôi đúng không?"

    "Làm gì có."

    "Mn~Elei nói đúng đó."

    "Hmm.."

    Tôi lườm 2 ẻm trong sự nghi ngờ, nhưng hành động vừa quay đi vừa trả lời của 2 ẻm thôi cũng đủ để hiểu rồi.

    Cơ mà nó biết lựa thời điểm xuất hiện thật đó.

    "Vậy chúng em đi đây."

    "Haizzz, nhớ cẩn thận đó."

    Nói xong 2 ẻm phóng đi như tên bắn, con gái thật sự ghét làm mấy chuyện này nhỉ, mà khoan, không muốn lục rát nhưng đi giết chóc thì được à.. mà thôi bỏ qua đi.

    Cạnh đó thì cái thứ vừa mới xuất hiện trông cũng chẳng giống 1 con hobgoblin bình thường chút nào, nó to hơn và có màu đậm hơn con binh thường.

    "Có lẻ nó là loài đặc biệt, mà, dù gì thì nó cũng làm gì có cửa với 2 người họ."

    *

    *GOAHHHH*

    "Gầm mãi thôi, căm miêng lại ngay cho ta."

    *Ầm*

    Elei mở màn bằng cách tạo một tia sét từ trên giáng xuống, nhưng chưa dừng lại ở đó, theo đó là vô vàn [Thunder spear] và [Stone spear] liên tục lao tới, ai lãnh trọn đòn này cũng phải tạch thôi, nhưng con hobgoblin đó lại không nghĩ vậy, nó đã lĩnh trọn combo của Elei và Teria nhưng vẫn còn đứng vững như chưa có chuyện gì xảy ra.

    "Mn~Trâu đó."

    "Không ngớ đóa."

    *Goahhhh*

    Có vẻ như con hongoblin này rất biết tận dụng cơ hội để tấn công, trái lại thân hình đồ sộ của nó là một tốc độ rất đáng kinh ngạc, nó dùng tốc độ đó để lao đến Elei và Teria.

    Nhưng nói về tốc độ thì Elei cũng không kém cạnh đâu, em ấy dễ dàng tránh nó và sẵn tiện bồi thêm một cú đâm cực mạnh vào chân.

    *GAHHHHHHHHHHHHHHH*

    Vì cú đâm đó nên khi chưa kịp tiến đến chỗ Teria thì đã nằm lan lóc trên đất rồi.

    Tận dụng cơ hội đó Teria dùng găng tay sắt của mình đấm nó bay lên cùng lúc dùng luôn [Sand Coffin] và nghiền nát con hobgoblin đó.

    Khi nó rơi xuống cùng với cơ thể không còn tí lành lặn nào thì lại bị Elei cho vài thương vào khắp mọi nơi làm cho cơ thể vốn đã không lành lặn giờ lại thêm phần không lành lặn hơn trước.

    Nhưng phần làm ngạc nhiên nhất chính là nó vẫn còn sống sau mấy cú đó, nhưng nó lại không thể nhúc nhích vì cơ thể đã nát bét rồi.

    "Vẫn còn sống kìa."

    "Mn~trâu thiệt đấy."

    "Vậy tiễn nó thêm một đoạn nữa nào."

    "Đồng ý."

    Sau khi trải qua cuộc hành hạ dã man thì cuối cùng bé hobgoblin cũng trút hơi thở cuối cùng của mình.

    Máu S của 2 người họ lại được nâng lên một tầm cao mới, trong khi đó tôi lại không hề biết về sự tình này.

    *

    "Bọn em quay lại rồi đây."

    "Oh, mừng trở về, vẫn chưa được 10' mà, bộ nó dễ chết lắm à."

    "Mn~nó trâu lắm."

    "Nhưng đánh với nó đã tay lắm cơ."

    "Riêng anh lại cảm thấy tội giùm cho nó."

    Cả 2 đều đang cười toe toét từ lúc đi về cho đến giờ.

    Từ đó suy ra họ đã thật sự hành con hobgoblin đó cho đến khi thõa mãn đây mà.

    Đáng sợ vãi, không lẽ tôi đã vô tình đánh thức thêm tiềm năng máu S trong người họ rồi sao?

    Nếu đúng thật là vậy thì tình hình đang hết sức nguy hiểm, một giọt mồ hôi ớn lạnh vô tình chảy trên má tôi.

    "Bên cạnh đó thì, đống rác khi nãy đâu hết rồi?"

    "Mn~biến đâu hết rồi?"

    "Ở trong này này."

    Tôi chỉ vào cái vòng tôi đang đeo.

    "Trong đó sao?"

    "Uhm, anh thật sự cũng không muốn đụng vào đống đó đâu, nên.. anh gom hết vào đây luôn."

    "Vậy là anh cũng giống tụi em à."

    "Hoh, không phải lúc nãy mấy em còn chối sao?"

    "Quan trọng hơn là trong đống đó có gì đáng giá không?"

    "Em bơ luôn à, mà thôi, trong này cũng có kha khá đồ quý đó chứ."

    Tôi mở danh sách lên cho mọi người cùng xem, trông cái đống này thật sự là ngoài dự kiến của tôi, ngoài lớp trên là rác ra thì phía dưới toàn là báu vật, vàng, vật phẩm, quần áo, vũ khí, ngay cả những lọ potion cũng có nốt, cứ như tôi vừa vớ được mỏ vàng vậy.

    "Ara, bọn goblin này cũng có nhiều món đáng giá quá chứ."

    "Anh nghĩ chắc chúng lấy từ những người mà bọn chúng tấn công đây mà."

    "Mn~nhiều thế này sao?"

    "Số lượng bọn chúng thì các em cũng biết rồi đấy, thế nên số lượng này cũng bình thường thôi."

    "Vậy đây hẳn là phòng cất chiến lợi phẩm của tụi nó rồi."

    "Uhm, anh cũng nghĩ vậy, có lẽ tên mà bọn em giết lúc nãy là người canh giữ chỗ này."

    "Bảo sao nó lại trâu hơn mấy con khác."

    "Anh nghĩ bọn em sẽ không cho nó nguyên vẹn đâu.. nên sang phòng tiếp theo thôi."

    Chúng tôi quay sang cái tiếp theo.

    Ngạc nhiên hơn là trên đường đi lại không có em nào đến hiến máu nhân đạo cả, cùng lắm thì lâu lâu chỉ có vài ba con hobgoblin ra chặn đường thôi.

    Không lẽ chúng nó bị giết hết rồi, mà cũng phải thôi, tụi tôi cũng đã cho cả ngàn con lên bảng đếm số rồi còn gì.

    "Cứ như vừa mới thanh trừng được một trong những thứ làm cho thế giới ô uế ấy nhỉ Teria."

    "Đúng ồi Elei."

    "Mấy em ghét goblin lắm nhờ?"

    "Hiển nhiên rồi, chúng là thứ không đáng để sống trên đời, anh hãy thử nghĩ đến những chuyện chúng làm xem, có cái nào được coi là tốt không?"

    "Mn~không ý kiến."

    "Cũng phải ha.."

    Mà tôi hiểu cảm giác của mấy ẻm, đàn ông bị bắt thì cùng lắm chỉ bị giết thôi, nhưng còn phụ nữ thì lại bị chúng hành hạ không thương tiếc, nghĩ kĩ lại thì chúng cũng không đáng sống lắm.. chắc vậy.

    Goblin thường sẽ rất yếu khi đi một mình nhưng khi chúng tập trung thành bầy thì không biết chuyện gì sẽ xảy ra, thế nên để ngăn ngừa chuyện đó thì sẽ có 1 nhiệm vụ nào đó về thảo phạt goblin xuất hiện khi bọn chúng tập trung lại quá đông, hay chỉ là tôi nghĩ vậy, nơi này cũng phải hơn 1000 cá thể goblin mà lại hiển nhiên tồn tại như này, không phải điều đó rất lạ sao? Hay là do bọn chúng quá đông nên người dân của thế giới này không làm gì được chúng, khoan đã, nếu thật sự là vậy thì không phải tôi đang làm chuyện đó giùm cho họ sao.

    Tôi thật sự rất ghét mấy chuyện làm không công nhưng vì lần này tôi được cả kinh nghiệm và một đống tiền nên tiện thể dọn giùm luôn cũng chẳng sao.

    "Anh có ngửi thấy mùi gì đó hôi hôi không."

    Nghe Elei nói tôi hửi thử, kết quả là tôi ho sặc sụa vì cái mùi nó quá kinh khủng.

    "Cái mùi éo gì mà kinh khủng vậy trời."

    "Mn~Kinh quá."

    "Hmm~nghe như mùi xác chết ấy."

    "Xác chết.. à là đống đó à."

    Thứ phía trước đã giải thích cho toàn bộ cho cái mùi hôi hám này.

    Phía trước chúng tôi là rất nhiều xác chết phụ nữ đang nằm la liệt trên mặt đất, những cái xác này đều có một điểm chung là đều khỏa thân, bầm dập, được rưới lên những thứ chất dịch trắng đục, nhiều cái xác trông còn thảm hơn nữa, ai nhìn thấy cảnh này cũng phải thấy xót xa giùm cho những người phụ nữ xấu số này.

    "Ư, thật tàn nhẫn."

    "Không ngoài dự đoán mà."

    "Dù gì thì đây cũng là hang goblin mà"

    Phải chứng kiến cảnh này, không ói cũng là tốt lắm rồi nói chi đến chuyện giữ bình tĩnh.

    "Không thể để họ như này được, chôn họ thôi nhỉ, nhờ em đó Teria."

    "Mn!"

    Teria chỉ gật đầu và điều khiển đất đấp lên mấy cái xác.

    Riêng phần Elei thì tôi cũng cảm thấy được là em ấy đang nóng máu tới nhường nào rồi, cũng phải thôi ai mà không có phản ứng đó khi chứng kiến cảnh này chứ.

    "Elei em không sao chứ."

    "À, em không sao đâu, anh đừng quá lo."

    "Vậy thì tốt, ngay khi Teria xong việc thì chúng ta tiếp tục được chứ?"

    "Vâng."

    Em ấy chỉ đứng đó suy nghĩ vu vơ gì đó, không biết có sao không nữa, lo thật đấy.

    *

    "Mn~em xong rồi."

    "Uhm, cảm ơn em, vậy ta đi thôi."

    "Uhm."

    "Mn."

    Teria và Elei có vẻ như mạnh mẽ hơn tôi nghĩ nhiều, hay là do những người đó không liên quan gì đến họ và những cảm xúc chỉ dừng lại ở mức thương cảm thôi, theo như nét mặc của họ bây giờ thì chắc sẽ ổn thôi thế nên tập trung vào chuyện chính nào.

    Chúng tôi tiếp tục hướng tới nơi cuối cùng, khác với 2 hướng trước đó lối đi của nơi này dài hơn nhiều và lượng goblin tập kích cũng nhiều không kém.

    "Anh có linh cảm xấu về việc này."

    "Ara, thật trùng hợp là em cũng vậy."

    Vậy là Elei cũng có cùng suy nghĩ giống tôi, con đường này giống như đang dẫn tới boss room ấy, với sức mạnh của tôi hiện giờ không biết có thể cân được con boss đó không nữa.

    .

    "Thiệt sao?"

    Sau vài phút đi bộ chúng tôi bắt gặp căn phòng cùng với cánh cửa rất lớn trên đó, nhìn bề ngoài thôi cũng đủ hiểu nó không giống với mấy cái còn lại rồi, đây chắc chắn là boss room.

    "Mấy em sẵn sàng đi chúng ta chuẩn bị đánh boss đấy."

    "Luôn sẵn sàng."

    "Anh nên lo cho bản thân mình thì tốt hơn."

    Tôi cười trừ và tiến vào trong căn phòng.

    *GOAHHHHHHHHHHHHHHHH*

    Thứ đang chờ chúng tôi đang ngồi trên chiếc ghế khổng lồ nằm ở giữa phòng không phải thứ gì khác ngoài Goblin.

    Nó to và cao hơn tất cả những goblin mà tôi từng gặp, vũ khí nó sử dụng là một cây rìu chiến khổng lồ nhìn thôi cũng hiểu sức công phá của nó ghê gớm tới mức nào rồi, ngoài ra trên đầu nó còn có cả một vương miện làm bằng vàng đang trị vì trên đó, cái sát khí mà nó toát ra cũng khác hẳn với bọn hobgoblin, không nghi ngờ gì nữa đây chắc chắn là boss rồi.

    "Vua Goblin đây sao?"

    * * *

    Mong mọi người tiếp tục ủng hộ và đóng góp ý kiến cho mình.
     
  7. Nablo

    Bài viết:
    153
    Chương 15: Đối đầu

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Được rồi Elei Teria lên thôi."

    Cả 3 chúng tôi cùng lúc xông tới theo 3 hướng khác nhau.

    Gồm tôi ở giữa, Elei bên cánh trái, Teria bên cánh phải cùng lúc áp sát con king.

    Thấy tôi áp sát, con king cũng không đơn giản mà chỉ đứng đó chịu đòn, nó lợi dụng thân hình đồ sộ của mình để tấn công tôi bằng cây rùi trên tay nó khi tôi chưa vào tầm đánh của bản thân, đòn tấn công của nó rất nhanh và mang đầy sát thương nhưng rất may tôi đã suýt soát né được trong gang tấc.

    Vì tôi đã né được cú chặt nên nạn nhân của cây rìu đó đã đổi thành mặt đất phía dưới, mặt đất bị biến dạng hoàn toàn thậm chí có vài vết nứt lan đến chỗ tôi đứng luôn, may mà tôi không bị dính cú đó không thì chuyển sinh lần 2 luôn rồi.

    "Không được bắt nạt Chelto."

    "Đúng, người có quyền bắt nạt anh ấy chỉ có ta mà thôi."

    "Ôi!"

    Từ 2 phía Elei hóa thành dòng điện lao đến với tốc độ không tưởng, còn Teria thì đang trong trạng thái Skin Break cũng đang lao đến như tên bắn.

    *GOAHHHHHHHHHHHH*

    2 đòn tấn cùng lúc đánh vào 2 bên sường của con king khiến nó phải la ó âm ĩ.

    Nhưng cũng vì thế nên nó đã tức lên và quơ rìu một cách loạn xạ khiến cho Elei và Teria bất giác phải rút lui.

    "[Thunder Spear] – [Stone Spear]"

    Chóp lấy khoản khắc bực tức đó tôi tạo ra khoản 20 cây spear lao tới con king đang bực tức phía trước.

    Khoản khắc 20 cây spear va chạm vào người con king một vụ nổ đã xảy ra, sóng xung kích bật lại một cách kinh khủng thậm chí nó lan tới chỗ mà tôi đang đứng.

    Tôi nhớ uy lực lúc đầu của mấy cây spear này đâu có kinh khủng vậy đâu ta. Chắc do lv tôi cao hơn lúc trước nên mới thế.

    "Anh xử được nó chưa?"

    "Anh nghĩ là chưa đâu, boss thì làm gì dơn giản vậy."

    *GOAHHHHHHHHH*

    "Đó thấy chưa."

    Con king gầm lên một cách đinh tai, sóng xung kích từ tiếng gầm của nó thậm chí còn thổi bay luôn lớp bụi bậm do đòn đánh của tôi gây ra.

    "Như anh nói nhờ, phiền phức thật đấy."

    "Haiz, đánh tiếp thôi."

    Chúng tôi chưa kịp di chuyển thì nó đã ra tay trước, con king nhảy lên cao và vổ cây rìu to tướng của nó xuống đất tạo ra sóng xung kích cực mạnh đánh vào chỗ chúng tôi.

    Nhưng Teria cũng không phải chỉ đứng đó chơi, ngay khoản khắc con king vẫn còn lơ lửng trên không thì em ấy đã tạo ra bức tường đất cực kì vững chắc trước mặt chúng tôi rồi.

    *ẦMMMM*

    Và khi sóng xung kích va chạm vào bức tường một âm thanh inh trời vang ra, theo sau đó bức tường đất cũng vỡ tan tành luôn, nhưng nó cũng đã chặn đứng hoàn toàn sóng xung kích của con king nên chúng tôi không bị thương tẹo nào.

    Sau khi bức tưởng bị vỡ nó bồi thêm vài vết chém không khí bằng những cú chặt từ cây rìu.

    Thấy những lưỡi dao gió đang lao đến chúng tôi mỗi người một hướng né nhũng lưỡi dao gió đó trong gang tấc, mặc dù tôi là người phản ứng chậm nhất nhóm nhưng vẫn may mắn né được.

    "Đỡ này."

    Teria đánh mạnh xuống đất tạo ra một xóng xung kích cực mạnh phá nát cả mặt đất theo 1 đường thẳng tiến đến chỗ king đang đứng.

    Tuy đòn đánh đó rất mạnh nhưng cá thể tên king này dễ dàng chặn lại với cây rìu của mình. Trời ạ cây rìu đó khốn nạn còn hơn tôi tưởng nữa.

    "Không thể để nó yên như vậy được."

    Chóp lấy khoản khắc nó vẫn chưa hoàn hồn trước đòn đánh lúc nãy, chúng tôi lại tiếp tục xông lên tân công nó.

    "[Electric Buff]"

    Lần này tôi dùng luôn [Electric Buff] để tăng sức công lẫn nhanh nhẹn cho bản thân.

    Tính luôn tôi thì bây giờ có 3 đòn tấn công cực mạnh đang lao đến với 3 hướng khác nhau, tôi tin chắc rằng nó sẽ trụ được sau đòn này nhưng ít nhiều gì thì chúng tôi cũng sẽ làm cho nó yếu đi được phần nào.

    *GOAHHHHHHHH*

    Lại một lần nữa con king phải kêu lên vì cơn đau thấu trời của mình, nhưng tụi tao không có ý định sẽ dừng lại chỉ vì mầy cảm thấy đau đâu.

    "Teria hất nó lên không trung đi."

    "Vâng."

    Teria ngay lập tức tạo ra một cột đá khổng lồ hất con king từ dưới mặt đất lên không trung.

    "Elei"

    "Vâng"

    "Được thêm luôn cú này luôn. [Electric Spear] – [Stone Spear]"

    Cùng lúc Elei tạo ra một con rồng sấm khổng lồ từ trên không trung lao tới con king, nhưng như vậy thì vẫn còn nhẹ nhàng chán nên tôi góp vui bằng cách tạo thêm vài chục Electrich Spear + Stone Spear cho nó đủ bộ.

    *GOAHHHHHHHHHHHHH*

    Các đòn đánh tụ lại một điểm tạo ra sóng xung kích còn dữ dỗi hơn cả lúc nãy, nó gần như khiến tôi không thể đứng vững nhưng tôi đã không ngã.

    Nếu ngã bởi chính đòn đánh của bản thân thì mất mặt lắm.

    Nhưng đời nó éo như tôi muốn, khi king rơi xuống mặt đất phía dưới đã tạo ra dư chấn, trong một phút giây không để ý mông tôi đã hôn đất rồi.

    Chết tiệt xấu hổ chết đi được, nhưng vẫn còn cứu chữa được, cứ đổ lỗi cho lần đầu chiến đấu là ok.

    "Trông anh thảm hại thật đó."

    "Đừng nói vậy chứ, dù gì thì đây cũng là lần đầu anh đánh boss mà."

    "Ara, anh đang cố tạo ra một lí do để làm bớt đi sự xấu hổ của mình à."

    "..."

    Sao em ấy biết hay thế, quả nhiên không thể đùa được với Elei mà.

    "Mà thôi kệ, anh đứng lên trước được không? , trận chiến vẫn chưa kết thúc đâu đó."

    "Được rồi mà."

    Đúng như Elei nói trận chiến vẫn chưa xong nên không thể thư giãn được, do đó tôi vội vã ngồi dậy xem xét tình hình.

    Nói là xem xét tình hình nhưng khói bụi như này thì làm sao biết được nó còn sống hay đã chết rồi chứ.

    Để chắc ăn tôi tạo thêm vài chục trái Electric ball trên vị trí con king rơi xuống lúc nãy, nếu nó còn sống thì cho nó ăn đủ luôn.

    "Như vậy là không được."

    "Mn~không được."

    "Không được? , nói trước là anh không đánh với tụi này một cách sòng phẳng đâu đấy."

    Kêu tôi đánh sòng phẳng với tụi goblin này là không thể, ban đầu tụi nó toàn lấy đông hiếp yếu lại còn sự trâu bò một cách vô lí của con king này nữa chứ, nên nếu kêu tôi đánh một cách minh bạch thì câu trả lời sẽ là NO ngàn lần cũng không.

    "Ai kêu anh đánh sồng phẳng?"

    "Bộ.. không phải sao?"

    "Ý tụi em là chỉ vậy thôi thì không đủ."

    "Hẩy?"

    "Mn~Đúng ồi, ít ra anh phải tạo thêm vài trăm trái Electric Ball + vài trăm [Thunder spear] với [Stone Spear] nữa mới đúng."

    "Teria nói quá đúng, chỉ trách anh qua nhân từ thôi, để đó cho tụi em hành nó."

    "À.. uhm."

    Cả Elei lẫn Teria đều đang cười một cách rất đáng sợ và tỏa ra một aura giết chóc khiến ai nhìn vào cũng không dám lại gần.

    Trước cảnh tượng đáng sợ đó tôi vô thức đổ mồ hôi hột và im lặng cười trừ.

    "Cùng làm nó hoành tráng lên thôi Teria."

    "Mn~triển thôi."

    Như những lời 2 ẻm nói, Elei tạo ra hàng trăm trái Electric Ball với kích cỡ gấp vài chục lần với mấy trái tôi tạo ra, nhưng chưa dừng ở đó em ấy còn tạo thêm vài trăm cái Thunder Spear với kích cỡ không thua kém mấy quả Electric Ball và kèm thêm 5 con lôi long như quà bonus.

    Còn về phần Teria thì số lượng chông đất và stone spear không kém cạnh gì so với Elei, tiện thể em ấy cũng tạo luôn vài cục đá tảng lơ lửng trên không, mấy cục đá tảng này nhìn thôi cũng đủ biết nó dễ dàng đè bẹp một người bình thường như nào rồi.

    Mấy ẻm thật sự không biết quá tay có nghĩa là gì, dính cú này chắc tới xác cũng không còn luôn quá, thế thì làm sao lấy xác nó bán được đây.

    Cuối cùng khoản khắc mà mọi người chờ đợi cũng tới màn khói che mắt tầm nhìn đã vơi đi, để lại trong đó là một thực thể mang tên Vua Goblin không còn lành lặn như lúc đầu nữa, tả tơi nhưng vẫn đứng được và trên hết là nó vẫn còn sống.

    Thành thật chia buồn cho sô phận đau khổ này của thí chủ nhưng hãy ra đi thanh thản nhé.

    Ngay khoản khắc đó vô vàn những thứ được cho là nguy hiểm đồng loạt lao xuống và mục tiêu của chúng thì ai cũng cũng biết đó là cá thể mang tên Vua Goblin.

    *ẦMMMMMMMMMMM*

    Không phải nói dư chấn kèm với sóng xung kích nó để lại còn dữ dội hơn rất nhiều lần so với 2 lần trước, lần này thì tôi có té chắc sẽ không có ai ý kiến về nó đâu.

    "Mấy ẻm thật sự đang tận hưởng nó sao.."

    Hiện tại Elei và Teria đang mở to mắt theo dõi màn hành quyết của mình cùng với một nụ cười tự mãn trên môi.

    Thật là, có mơ tôi cũng không dám tưởng tượng ra cảnh này luôn đó, nó creepy tới độ không tả nổi luôn.

    *

    Giờ cuộc hành quyết đã xong để lại tàn dư là xác vua goblin với vết cháy, đâm, xiên, bị nghiền nát, nói chúng là hoàn toàn không lành lặn, nhưng cũng thật mừng là xác nó vẫn còn, chắc do lớp đất đá đã che cho nó phần nào, thật sự tôi không muốn phải dính cái thứ hành quyết đó chút nào đâu.

    "May thật đó, xác nó vẫn còn."

    "Ara, vậy để em cho nó biến mất luôn."

    "Dừng lại! anh cần nó để có thể đem đi bán."

    Tôi vội vã ngăn Elei lại trong lúc em ấy đang chuẩn bị cho cái xác bay hơi luôn.

    "Mn~để em."

    "Tới em nữa hả Teria, dừng lại ngay cho anh."

    "Tốt lắm Teria giữ chân anh ấy đi để mình làm cho."

    "Thật tình mấy em bình tĩnh lại cho anh nhờ."

    Sau vài phút chiến đấu cuối cùng mấy ẻm cũng vơi đi cơn cuồng sát được phần nào.

    "Mấy em thật sự thích việc này nhờ."

    "Em không biết anh đang nói gì nữa."

    "Em thật sự không biết sao?"

    "Hửm?"

    Vẫn nghiên đầu không biết tôi đang nói về điều gì, thật sự là mấy ẻm biết nhưng cố tình không nói hay mấy ẻm không nhận thức được việc này nhờ, cái sau chắc chắn là nguy hiểm hơn rất nhiều lần rồi.

    "Vậy.. cảm giác của mấy em ra sao khi hành con king khi nãy."

    "Uhm.. phải nói sao nhỉ.. nó khá là vui không nói đúng hơn là cảm giác nó rất thỏa mãn."

    "Còn em Teria."

    "Mn~cũng na ná với cảm giác của Elei, phiêu lắm."

    "Uhm.. anh hiểu rồi."

    Xong, tôi chính thức khô héo lời thật sự không còn gì để nói luôn, thế nên tôi chỉ lảnh lặn đi thu xác nạn nhân của Elei và Teria mà không nói gì cả.

    "Anh ấy bị sao thế nhờ?"

    "Mn~không biết nữa."

    Thử nghĩ đến chuyện một ngày đẹp trời nào đó tôi làm họ tức giận thì liệu xác tôi có giống như thế này không nữa, thật sự tôi nên cẩn thận hơn kể từ giờ.

    Cuộc chiến giữa chúng tôi và Vua Goblin đã kết một cách tốt đẹp, tôi không mất đi cọng tóc nào nhưng cũng nhờ vậy mà tôi biết được máu S của 2 vị nữ hoàng này đã đạt đến một tầm cao mới.

    * * *

    Mong mọi người tiếp tục ủng hộ và đóng góp ý kiến cho mình.
     
  8. Nablo

    Bài viết:
    153
    Chương 16: Dọn dẹp

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi lấy xác con Vua Goblin xấu số đó xong tôi tiếp tục tìm kiếm xung quanh boss room xem có gì đặc biệt không, nhưng kết quả chỉ nhận được một đống đổ nát ngoài ra chẳng còn gì đặc biệt cả.

    Boss room kiểu gì chỉ có cái ghế giữa phòng, gu thời trang khá lạ đấy.

    Mà tụi nó dầu gì cũng là goblin mà trách làm dẹo gì, mà quan trọng hơn thì..

    "Anh nghĩ mấy em nên tạm quay về nghỉ ngơi cho khỏe lại, còn chỗ này anh tự lo được."

    "Anh chắc không đó, nhìn anh như muốn đuổi tụi em về ấy."

    "Anh nào dám có suy nghĩ đó chứ, anh chỉ muốn tụi em được nghỉ ngơi một cách đàng hoàng sau chuyến đi farm cực khổ thôi mà."

    "Thật không đó, em thấy nghi ngờ đó."

    Đừng nghi ngờ anh thế chứ, lòng tốt của của anh không phải là giả đâu mà.

    "Mà, nghĩ mới thấy anh làm gì dám có suy nghĩ đó trong đầu."

    "Đó, em cũng vậy mà phải không?"

    "Nhưng! Nếu anh dám nói dối thì anh cũng hiểu hậu quả ra sao rồi mà phải không?"

    "Vâng! ngàn lần không dám đâu."

    Elei nhìn tôi với khuôn mặt sắc lạnh cực kì đáng sợ. Này, đừng nhìn anh với ánh mắt đó chứ, em biết nó đáng sợ lắm không.

    "Vậy chúng em về đây, có chuyện gì thì nhớ gọi chúng em ra liền đó."

    "Uhm."

    "Mn~bye bye."

    "Oh, bye bye Teria."

    Nói lời tạm biệt xong cả 2 cùng lúc hóa thành những hạt sáng trong không khí.

    2 ẻm đi rồi thì tôi cũng không thể ở mãi chỗ này như vậy được, nhưng trước đó thì cũng nên kiểm tra bảng trạng thái trước đã nhờ.

    Sau 1 ngày train cấp và hạ luôn con boss không biết tôi lên được lv bao nhiêu rồi.

    "Mở bảng trạng thái."

    = = = = = = = = = = = = = = = = = = = = = =

    Chelto

    Lv 56

    HP: 2850

    MP: 6000

    Tấn công: 744

    Thủ: 647

    Nhanh nhẹn: 1120

    Kháng: 512

    Ability: Không

    Skill: Thông thạo ngôn ngữ, Đấu thuật MAX, Thương thuật MAX

    Ma pháp: Triệu hồi tinh linh-Đồng nhất tinh linh, Thunder Spear, Electric Ball, Electric Buff, Stone Spear, Ground Buff.

    Danh hiệu: Người chinh phục mê cung

    Saidai no Sogen

    .

    Danh sách tinh linh: Nữ hoàng tinh linh điện Elei, Nữ hoàng tinh linh đất Teria.

    = = = = = = = = = = = = = = = = = = = = = =

    "Oh, lv 56 sao, vậy tăng thêm được 3 lv à."

    Hôm nay tôi đã giết được số lượng kha khá goblin, cộng luôn con boss và chỉ tăng được thêm 3 lv.

    Có lẽ sau lv 50 thì sẽ khó lv up hơn lúc trước hay chỉ do bọn goblon này cho ít kinh nghiệm quá, dù gì thì bọn này cũng là creep dành cho newbie mà, ngoài bọn hobgoblin ra thì mấy chú goblin bình thường phải nói là cực kì dễ đánh, dễ hành, dễ nhận biết và hiển nhiên cho rất ít kinh nghiệm.

    Theo kinh nghiệm chơi RPG của tôi thì là vậy, nhưng có áp dụng cho thế giới này không là một chuyện khác nữa.

    "Mà, với cấp này thì dễ thở hơn là chắc rồi, mục tiêu ban đầu cũng đâu phải là đạt được lv thật cao đâu."

    Với lv này gặp creep tôi không sợ nhưng gặp boss thì phải nhờ đến Elei và Teria.

    Gát chuyện lv sang một bên đã, hiện giờ quan trọng nhất là ra khỏi chốn này.

    Cơ mà khoan, liệu còn em goblin nào còn sót lại không, đã giết thì phải giết cho hết không được để sót.

    Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại tại sao bọn chúng lại tập trung ở khu rừng này nhiều như vậy.

    Tôi vừa tìm kiếm xung quanh vừa suy nghĩ tại sao.

    "Lời giải thích hợp lí nhất là sự tồn tại của con Vua Goblin đó."

    Vì sự tồn tại của Vua Goblin nên mọi goblin tự nhiều nơi đổ về tập trung ở đây và sau khi đầy đủ lực lượng thì chúng sẽ bắt đầu xâm chiếm và tìm kiếm thức ăn ở mọi nơi.

    Hiện tôi chỉ suy nghĩ được nhiêu đó thôi, nhưng nghe nó khá hợp lí đó chứ.

    "Nhưng nếu đúng với những gì tôi suy nghĩ thì không phải tôi vừa vô tình vướng vào 1 rắc rối rất lớn sao."

    Ngay từ lúc chưa đặt chân đến thế giới này thì tôi đã gặp nhiều phiền phức rồi, khi đặt chân tới đây thì lại xui xẻo vướng phải 1 dungeon nguy hiểm và khi ra khỏi dungeon thì lại gặp đoàn quân goblin.

    Trời ạ tôi còn có thể xui hơn được nữa không, thật tình.

    "Mà thôi cũng không sao, mặc dù xui nhưng vẫn sống tốt, thế nên tiếp tục tìm kiếm thôi."

    Sau vài phút tìm kiếm xung quanh nhưng chẳng thấy gì nên tôi quyết định quay lại căn phòng chính giữa, vì nơi đó chứa toàn xác phụ nữ nên tôi không muốn lục lội nơi đó quá nhiều nhất là khi vẫn còn Elei và Teria đi theo.

    Nhưng giờ không có Elei và Teria nên tôi có thể lục lội nơi đó thoải mái mà không có vướng bận gì.

    "Nói gì thì nói chớ, khi nghĩ đến có 1 đống xác chết dưới chân mình thì cũng có phần hơi đáng sợ đó."

    Mặc dù đáng sợ thật nhưng tôi cũng phải tìm thôi.

    Tôi bắt đầu tìm kiếm xung quanh căn phòng đó và bất ngờ phát hiện được một lối đi được che đi bởi những bụi cây như một lối đi bí mật hay một cánh cửa ẩn.

    "Nhìn nó cứ creepy sao sao ấy nhờ."

    Mặc dù lối đi bí mật này khá tăm tối và hơi đáng sợ, nhưng những thứ nằm trong này thường rất hiếm nên đáng sợ thì đã sao miễn có item hiếm thì cứ vào.

    Tôi tiến vào trong với tâm trạng nữa lo lắng nữa phấn khích, lo lắng sẽ gặp chuyện bất trắc, phấn khích vì bẩn thân sắp tìm được một item hiếm nào đó.

    Nhưng cái cảm giác phấn khích đó của tôi nhanh chóng chuyển thành hụt hẩn.

    Tôi đã đi tới điểm đến cuối cùng của lối đi và thứ tôi nhận được là một đám vài chục con goblin chưa trưởng thành, hay còn gọi là goblin sơ sinh.

    "Mầy giỡn mặt với bố chắc."

    Và thế trạng thái hụt hẩn của tôi bổng chốc hóa thành tức giận.

    Chúng dùng cái chỗ này để giấu đi bọn goblin sơ sinh, nghĩ lại thì nó cũng có chút hợp lí vì căn phòng trước đó chứa đầy xác phụ nữ mà, đáng lẽ tôi phải suy nghĩ đến nó ngay từ đầu chứ thật tình.

    "Thật tình, nên giải quyết đám này thế nào đây."

    Tôi chợt nảy ra vài ý tưởng cũng ok.

    Một là dùng [Thunder Spear] , mà như thế thì tốn mp quá nên bỏ qua.

    Hai là cứ dùng thương hay găng tay sắt bụp chúng thôi, nhưng thế thì lại tốn calo quá nên pass.

    "A! cái này được nà."

    Tôi vừa chợt nhớ lại khoảng khắc Elei hành con Vua Goblin, tôi nhớ lúc đó Elei đã tạo ra rất nhiều quả Electric Ball to gấp nhiều lần của tôi.

    Từ đó suy ra tôi không cần tốn quá nhiều mp vào mấy cây Thunder Spear hay tốn calo chạy lòng vòng làm gì, tôi chỉ cần tặng cho chúng trái Electric Ball cực đại là đủ rồi.

    Sẵn tôi test luôn nó có thể to lên bao nhiêu là max.

    "Mà nói đi cũng phải nói lại, tụi này không thèm cử động luôn nhờ."

    Dù tôi đã đứng trong này được vài phút rồi nhưng chẳng có lấy một động thái nào cho là cử động cả.

    Nói là sơ sinh nhưng cũng có vài con gần trưởng thành rồi đấy thôi, lạ thật, mà hơi đâu lo chuyện tầm phào làm gì, giết chúng thôi.

    Tôi đưa tay lên trời và vận ma lực tạo ra một quả cầu điện tích trên không trung, cứ thế tôi tiếp tục vận thêm ma lực vào nó cứ mỗi lần tôi vận ma lực vào là nó cứ to lên gấp mấy lần trước đó.

    "Vậy là không có kích thước max à, kích cở phụ thuộc vào mana, cũng ok đó chứ."

    Cơ mà khoan nếu tạo ra một quả Electric Ball to bằng trái đất thì sao.. mà, làm gì có ai có lượng mp khủng tới vậy đâu, chắc vậy.

    Làm gì có chuyện thế giới sẽ bị hủy diệt chỉ bằng một quả Electric Ball như thế chứ.

    Suy nghĩ vu vơ cũng đủ rồi, tôi không thể làm trì trệ cuộc gặp mặt gia đình của chúng được, gia đình bọn chúng sẽ trách tôi mất.

    Tôi hạ tay xuống một cách nhẹ nhàng và thứ theo sau cái hạ tay nhẹ nhàng đó chính là quả điện cầu cực lớn có thể xóa sổ hết goblin chỉ trong 1 cú chạm.

    *GRAMMMM*

    Như một tiểu hành tinh va chạm vào mặt đất, nó xóa sổ hết những gì được cho là tồn tại vài giây trước đó, cùng với dư chấn kinh người và sóng xung kích nó để lại cũng không thua kém gì cái dư chấn đó. Hiển nhiên tôi hứng trọn hết tất cả các hệ quả nó để lại, vì khoảng cách tôi đứng để tung chiêu có xa mấy đâu, nên rốt cuộc lăn lộn trên đất như đúng rồi.

    "Đệch thật, lần thứ 3 rồi đấy."

    Cái thể loại gì mà cứ té sau mỗi lần tung chiêu thế không biết, bực thật.

    Tôi đứng dậy kiểm tra sự tình tuy vẫn còn bực bản thân.

    "Xin thông báo tiểu hành tinh đã hạ cánh an toàn, xác nhận không còn dấu hiệu sự sống, teehee đùa thôi, nhưng đúng thật làm gì còn con goblin nào ở đây chứ."

    Ờ thì lâu lâu tự kỷ một chút cũng không sao mà nhỉ, tôi chỉ muốn làm gì đó để quên đi cảm giác bực tức thôi.

    Gì thì gì mặt đất chỗ này nhìn giống như bị một vật thể từ trời rơi xuống ấy, thế nên tôi nói như vậy cũng không sai, mà thằng làm ra nó là tôi chứ ai.

    "Cơ mà tụi này không những chịch gái, phá hoại, giết người, cướp bóc mà còn sinh sản nữa sao? , uầy, có cảm giác bản thân vừa làm được việc tốt."

    Nếu cứ để tình trạng này tiếp tục thì chắc chắn sẽ có thêm rất nhiều nạn nhân sẽ gặp cùng cảnh ngộ giống như những cái xác kia thôi.

    "Trong này cũng chẳng có gì khác, biến khỏi chỗ quái này thôi."

    Cuối cùng tôi cũng dọn dẹp xong hang ổ bọn goblin, dù không nhận được item nào quý giá cả nhưng bù lại tôi nhận được kha khá kinh nghiệm, còn cả đống xác trong cái vòng này nữa chứ, nếu bán chúng thì cũng được kha khá tiền đây, còn cả mấy chiến lợi phẩm của tụi nó nữa chứ.

    Thu hoạch khá tốt, không uổng công chui vào tận đây để giết hết tụi nó.

    Trong tậm trạng vui vẻ tôi tiến tới cửa ra cùng với dòng suy nghĩ nên làm gì tiếp theo.

    "Trời ạ, cuối cùng cũng nhìn thấy được ánh sáng."

    Vì nơi tôi vừa bước ra lúc nào cũng âm u, ánh sáng không thể truyền vào hết được, vì thế nên tôi cũng chẳng thể nào xác định được thời gian khi ở trong đó cả.

    "Nhìn thì cũng phải giữa trưa rồi, nếu may mắn thì có thể bắt gặp thị trấn nào đó nếu mình nhanh chân."

    Tôi tiếp tục tiến về phía Tây với mong muốn sẽ tìm được một thị trấn nào đó để nghỉ ngơi.

    Tôi thật sự không muốn ngủ ngoài trời nữa đâu, mặc dù ngủ ngoài trời cũng không có vấn đề gì nhưng tôi vẫn muốn ngủ trong nhà hơn.

    * * *

    Mong mọi người tiếp tục ủng hộ và đóng góp ý kiến cho mình.
     
  9. Nablo

    Bài viết:
    153
    Chương 17: Gặp gỡ công chúa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hiện tại tôi đang phóng hết tốc lực về phía Tây tìm kiếm 1 hi vọng nhỏ nhôi sẽ kiếm được một thị trấn nào đấy.

    Nhưng nếu thật sự không tìm ra thì tôi đành phải ngủ ngoài trời thôi chứ biết sao giờ.

    Quả thật không gặp con goblin nào còn sót lại cả, từ lúc thoát khỏi hang ổ goblin tôi chỉ đụng phải sói rừng vài con quái vật lạ tôi không biết tên, tôi đã hoàn thành tốt công việc của mình nhỉ.

    Nói thì nói vậy thôi, chứ tôi cũng tình cờ gặp được hang ổ của tụi nó thôi chứ công việc gì ở đây.. ha.. ha..

    *Ken*

    *GAHHH*

    "Sao tự nhiên mình nghe tiếng tụi nó thế nhờ, chắc do đánh nhiều làm mình nghe thấy ảo giác đây mà."

    Tôi đột nhiên nghe thấy tiếng quen thuộc mà tôi đã nghe từ hôm qua tới giờ, đúng, là tiếng bọn goblin, nhưng nó lại phát ra đâu đó quanh đây, cũng có thể do tôi mê sảng tưởng tượng ra cũng không chừng.

    *Ken*

    *Kon*

    *Goahh*

    "Khoan đã nào, sao lại có tiếng gì đó xen lẫn vào thế nhờ, nghe như tiếng chém ấy, mà cứ đi xem thử đã nó cũng gần đây thôi mà."

    Goblin + tiếng chém suy ra ai đó đang đánh với goblin đâu đây hoặc một trường hợp khác là họ đang bị chúng hành và chỉ đang cố thủ thôi.

    Mà sao cũng được, lúc tới đó tôi cũng sẽ giết hết tụi nó thôi.

    "Xin người hãy chạy đi, chúng thần sẽ giữ chân chúng."

    "Nhưng.."

    "Lối này thưa công chúa."

    "Đừng kéo ta, ta có thể chiến đấu."

    "Ngài muốn công sức của mọi người trở nên vô ích sao?"

    "Nhưng ta không thể để mọi người như vậy được."

    "Hime-sama mọi người đang dùng mạng sống của mình để bảo vệ người, ngài không được để cho công sức đó trở nên vô ích."

    "Ư.. Được rồi.."

    "Hmm tình hình có vẻ tệ."

    Nhìn chung bên phía con người gồm 5 người ăn mặc như hiệp sĩ đang gồng mình chiến đấu mặc dù cả 5 đều đang bị thương, còn về phía goblin thì gồm 1 hobgoblin 8 goblin bình thường, nhưng còn bên 2 cô gái thì lại có 10 con goblin đang chờ sẵn phía trước.

    Dù họ có chạy thì cũng vô dụng, nhưng nếu chiến đấu thì đâm ra vô ích, nhìn vào 2 cô gái thôi cũng đủ hiểu họ không thể chiến đấu được rồi, 1 người mang trên người bộ đồ những hầu gái thường dùng cũng có thể cô ấy là 1 hầu gái chiến đấu, nhưng nếu biết chiến đấu thì cô ấy phải ra tay nãy giờ rồi, người còn lại thì khoác lên người một bộ vấy lộng lẫy và trang nhã chỉ dành cho giới quý tộc, và hiển nhiên làm sao 1 quý tộc như thế lại có thể chiến đấu được chứ.

    "Nhưng mình để lọt nhiều goblin vậy sao? , ha, cũng không sao.. nếu xổng rồi thì cứ giết thôi."

    Tôi rút cây thương ra và ngay lập tức lao về phía 2 cô gái, ưu tiên người không biết chiến đấu trước và hiển nhiên cũng có 1 chút lady first trong đó.

    Trước khi bọn goblin kịp đã thương 2 cô gái xinh đẹp đó thì tôi đã cho bọn goblin đứng gần 2 người đầu lìa khỏi cổ, trước khi bọn phía sau kịp hành động tôi xông lên làm gỏi hết chúng, bọn này còn không đáng để tôi khởi động.

    Sau khi làm gỏi hết đám đó tôi kiểm tra xem 2 cô gái đó có bị thượng chỗ nào không, dù họ nhìn tôi với vẻ mặt đầy ngơ ngác như vẫn đang xử lí dữ liệu vừa mới chứng kiến nhưng xem ra họ vẫn ổn cả.

    Xác nhận họ vẫn ổn tôi tiếp tục lao về phía đám goblin còn lại.

    Thật tình tôi không muốn phải gấp gáp như vậy đâu, nhưng nhìn đám hiệp sĩ này như sắp chết tới nơi vậy nên tôi không gấp cũng không được.

    "Thật tình như thế mà gọi là hiệp sĩ sao?"

    Tôi nói ra suy nghĩ chất chứa trong đầu từ nãy đến giờ và hiển nhiên nó chỉ vừa đủ để tôi nghe thấy thôi.

    Tôi xông tới và chém con hobgoblin đang chuẩn bị làm gỏi anh chàng hiệp sĩ trước mặt nó thành 2 khúc, hiển nhiên anh ta cũng làm bộ mặt vừa ngạc nhiên vừa ngơ ngác.

    Bỏ qua anh ta tôi tiếp tục công cuộc bán hành cho bọn goblin, và không hiểu tại sao bọn chúng liên tục mua hành của tôi mà không chút chống cự nào, do tôi nhanh quá hay do bọn chúng bị shock, mà dù tụi nó có đánh trả thì cũng đâu thay đổi được gì đâu.

    Còn về phía mấy anh hiệp sĩ còn lại cũng ngạc nhiên và ngơ ngác không kém cạnh gì so với anh chàng đầu tiên.

    Mà tôi cũng có quan tâm đến mấy tên hiệp sĩ này làm đéo gì đâu, nên họ có bị gì thì tôi cũng mặc, trừ phi tôi sẽ được ích lợi gì đấy khi cứu họ thì tôi luôn sẵn sàng, còn về tại sao bây giờ tôi lại cứu họ, chỉ vì một lí do đơn giản này thôi đó là tiện tay.

    Tôi cất đi cây thương của mình và bắt đầu thu những cái xác đó lại, trong lúc tôi đang làm việc của mình thì cô gái quý tộc tiến về phía tôi.

    "Cảm ơn anh đã giúp chúng tôi."

    "À, không có gì đâu, tôi chỉ tình cờ đi ngang đây thôi."

    "Nhưng dù vậy anh vẫn đứng ra giúp chúng tôi, thật lòng cảm ơn anh."

    "Không có gì đâu, vậy tạm biệt."

    "Ấy khoan đã, tôi tên là Reynessia Var Groudost tam công chúa của vương quốc Tsieina, anh có thể cho tôi biết tên anh?"

    Vậy ra cô ấy là công chúa sao, dù biết cô ấy chắc hẳn là một quý tộc nhưng không ngờ lại là công chúa cơ đấy.

    Giờ mới để ý cô ấy đẹp thật, mang một thân hình cân xứng cùng với cùng bộ ngực không thua kém gì so với Elei, mái tóc cam dài suôn mượt và đôi mắt xanh lá ống ánh đầy sức quyến rũ.

    Nếu tôi không tình cờ bắt gặp chuyện này thì có thể cô ấy đã chiệu chung số phận với những cô gái xấu số trong cái hang goblin đó rồi.

    "Tôi tên là Chelto, một lãng khách, hân hạnh được làm quen etou.."

    "Gọi là Rey được rồi."

    "Vậy thì Rey, cô đang làm gì ở chốn này thế."

    "Tôi đang trên đường về lâu đài để diện kiến những vị anh hùng vừa được triều hồi cách đây không lâu, nhưng giữa đường thì bị tụi goblin này chặn đánh."

    Hmm? , hình như tôi vừa nghe cái gì đó quen quen thì phải.

    "Anh hùng?"

    "Hể, cậu không biết sao? , vì gần đây ma vương đang bành trướng thế lực và đang trên đà xâm chiếm thế giới loài người, nên ba tôi đã quyết định triệu hồi anh hùng ra giúp sức."

    "Hể.."

    Anh hùng sao.. theo như những gì tôi biết thì mấy cái triệu hồi anh hùng như này đều không dẫn đến thắng lợi, thay vào đó anh hùng thường rất yếu và thường hay ATSM, nếu thật sự anh hùng mà họ triệu hồi là loại anh hùng đó thì thế giới này tiêu thật rồi.

    "Sao vậy? , nhìn mặt anh cứ như chả thèm quan tâm luôn vậy."

    "À, không có gì đâu, chỉ là tôi không có hứng thú với mấy anh hùng này cho lắm."

    "Hể, là vậy sao."

    "Mà bên cạnh đó thì tôi tưởng những hiệp sĩ bảo vệ cho công chúa thường phải lợi hại lắm chứ, nhưng đằng này bọn họ thậm chí còn không giết nổi tụi goblin nữa là sao."

    "Cũng không thể trách họ được, trước khi đến đây chúng tôi đã bị bọn cướp mai phục, chưa kịp hồi sức thì tiếp tục đụng phải nhiều nhóm quái vật khác, nên họ kiệt sức cũng phải thôi."

    Ra là vậy à, tôi cứ nghĩ trình độ của những hiệp sĩ của thế giới này thấp đến không tưởng chứ, thật mừng là bọn họ không như tôi nghĩ.

    "Chắc phải cực khổ lắm nhỉ, tôi không ngờ là tụi goblin vẫn còn ngoài này dù đã giết nhiều như thế đấy."

    "Ý cậu là sao?"

    Nhìn cái mặt đó cũng đủ hiểu là đang muốn tôi giải thích đây mà, nói cho Rey biết cũng không sao tôi cũng đâu mất miếng thịt nào.

    Và thế tôi kể cho Rey nghe về cuộc đi farm của tôi, nhưng ngoại trừ những chuyện liên quan đến Elei và Teria, tôi cũng không động tới mấy chuyện liên quan đến cái thảo nguyên đó luôn.

    "Vậy đúng là nơi này đã xuất hiện vua goblin sao."

    "Hờ?"

    "À, tôi đã nói là gần đây quái vật xuất hiện rất nhiều phải không?"

    "Uhm."

    "Trong số đó cũng có vài vua goblin cũng đang lần lượt xuất hiện ở nhiều nơi, vì gần đây cánh rừng này đột nhiên xuất hiện rất nhiều goblin nên đã có giả định cho rằng vua goblin đã xuất hiện ở khu vực này."

    Vậy suy đoán ban đầu của tôi đã đúng, vua goblin xuất hiện kéo theo bọn goblin ở nhiều nơi sẽ tập trung lại đây.

    "Nhưng thật mừng khi nghe nói nó đã bị tiêu diệt, cậu thật sự rất mạnh đó."

    "Cũng không đáng để nói đâu."

    Thật ra Elei và Teria là 2 người làm nhiều nhất trong suốt trận đánh với con king nên tôi đâu thể cứ thế nhận hết vinh quang được.

    "Anou.. thưa công chúa, người này là?"

    "A.. à, ta quên mất, cậu ta tên là Chelto, một lãng khách tình cờ đi ngang qua."

    "Tôi là Rika hầu gái riêng của công chúa, cảm ơn vì sự giúp đỡ của cậu."

    Rika nhẹ nhàng cuối đầu xuống để cảm ơn tôi.

    "Không cần phải cảm ơn làm gì đâu."

    "Sẵn đây để tôi giới thiệu cậu với mọi người luôn."

    Tôi cùng Rey tiến về phía nhóm hiệp sĩ, tôi thì chỉ đứng ngoài còn Rey thì lại gần hơn tôi để nói với đám hiệp sĩ điều gì đó tôi cũng không rõ nữa.

    Một lúc sau Elei cùng với 1 tên trong 5 người hiệp sĩ tiến lại gần tôi.

    Giờ nhìn kĩ mới thấy trông anh ta tơi tả như giẻ lau ấy nhờ, hồi nãy vẫn chưa nhìn rõ lắm nhưng giờ nhìn rõ rồi thì không biết phải nói gì luôn.

    "Tôi đã nghe Reynessia-sama nói rồi, cậu là Chelto phải không, chân thành cảm ơn cậu vì đã ra tay cứu giúp chúng tôi."

    Anh ta cuối đầu cảm ơn tôi, người này cũng được đấy chứ không phách lối như tôi nghĩ, vậy ra không phải tên hiệp sĩ nào cũng phách lối.

    "A, anh không cần phải thế đâu, bên cạnh đó anh là?"

    "Xin lỗi vì đã không giới thiệu, tôi là Dast đội trưởng đội hiệp sĩ hoàng gia."

    Vậy ra là đội trưởng luôn cơ đấy, chắc 1 mình gánh team cũng khổ lắm nhờ, tôi nói vậy không phải là không có căn cứ, vì trong trận chiến vừa nãy tôi chỉ thấy được Dast đã thương được con hobgoblin thôi không những vậy anh ấy còn 1 mình đứng ra chiến đấu nữa chứ, suy cho cùng chỉ có Dast là thật sự chiến đấu trong đám đó thôi, không hiểu tại sao cái đám 4 người kia lại được chọn đi theo bảo vệ công chúa thế không biết.

    "Vậy thì Dast anh cầm lấy lọ potion này và hồi sức đi ha."

    Hiển nhiên tôi chỉ đưa cho Dast thôi còn 4 tên kia có bị gì thì tôi cũng mặc.

    "Cậu không những cứu chúng tôi mà còn cho tôi thứ quý giá này nữa thật lòng cảm ơn cậu, nhưng thật sự hơi quá đáng khi nói câu này, cậu còn dư lọ potion nào không tôi muốn đưa cho 4 người bọn họ sử dụng nó."

    "Anh thật sự muốn thế sao? , không phải họ đẩy hết cho anh trong trận chiến vừa rồi sao."

    "Thật ra là chính bản thân tôi tình nguyện làm chuyện đó thôi, vì họ đã kiệt sức hết rồi, hơn nữa họ lại đang bị thương tôi không muốn họ đứng ra chiến đấu nữa."

    Tốt với người khác cũng có chừng mực thôi thiệt tình, loại người này tôi vừa ghét nhưng lại vừa không thể ghét được thật là.

    "Được rồi, cấm lấy đi."

    Tôi đưa cho Dast thêm 4 lọ nữa và cứ thế anh ta đem đến cho 4 người đồng đội của anh ta.

    Giờ suy nghĩ kĩ lại thì nếu họ sợ chết thật thì đã chạy đi từ đời nào rồi nhưng tất cả đều chọn ở lại, tính ra họ cũng không phải là dân sợ chết cho lắm, chắc vậy.

    "Rey cô có 1 hiệp sĩ tốt nhờ."

    "Cậu cũng nghĩ thế sao, dù gì thì anh ta cũng là 1 trong những người khiến tôi tin tưởng được mà."

    "Hửm.."

    * * *

    Mong mọi người tiếp tục ủng hộ và đóng góp ý kiến cho mình.
     
  10. Nablo

    Bài viết:
    153
    Chương 18: Người bạn đầu tiên

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tôi vừa chợt nhận ra một điều là chỉ còn 2 chúng tôi đang đứng ở chỗ này thôi, Dast thì đem thuốc cho đồng đội anh ấy còn Rika thì lại đi giúp Dast, vì lí do đó mà hiện giờ chỉ còn 2 chúng tôi ở đây thôi.

    Thật tình tôi cũng không biết phải nói gì để phá vỡ bầu không khí im lặng này nữa.

    "Vậy cậu có dự định sẽ đi đâu chưa, Chelto."

    Trước khi tôi kịp nghĩ ra thứ gì đó để nói thì Rey nhẹ nhành hỏi tôi, tuy đã phá vỡ được sự im lặng nhưng sao má cô ấy lại có chút đỏ ấy nhờ hay là do cô ấy ngượng, mà bỏ qua đi.. tôi có dự định gì khồng à.. nói thật là tôi cũng chẳng có kế hoạch nào hết cả, tôi còn đang hi vọng sẽ gặp được một thị trận nào đó nữa mà, thế nên câu trả lời chắc chắn là không rồi.

    "Tôi cũng không có dự định nào đặc biệt cả, vì tôi đến từ một nơi rất xa nên tôi cũng không biết gì về những phong tục hay đường đi ở đây hết."

    "Vậy thì tuyệt quá, anh có thể đi cùng em như một người bảo vệ chẳng hạn, em cũng không muốn ép anh hộ tống em tơi thủ đô luôn đâu, chỉ đi đến Villea là được rồi và hiển nhiên em cũng sẽ trả công cho anh đàng hoàng."

    Nghe tôi nói xong mặt Rey bổng dưng trở nên vui vẻ và tràn đầy sức sống sau đó cô ấy cứ hớn hở nói tiếp, bộ việc tôi không có dự định gì khiến em ấy vui đến thế sao? , nhưng nhìn cũng khá dễ thương đó chứ.

    Nhưng ẻm muốn tôi làm vệ sĩ tạm thời à, nghe cũng có vẻ hấp dẫn, dù gì thì tôi cũng không biết đường đi, đây quả là 1 cơ hội tốt.

    Nói gì thì nói chứ sao Rey đột nhiên lại bảo tôi không cần phải xưng hô với cô ấy một cách quá trang trọng làm gì thế nhờ, nãy giờ tôi có coi ẻm là một công chúa đâu.. nhưng nếu Rey đã muốn thế rồi không lý gì tôi lại xưng hô một cách quá trang trọng làm gì đúng không.

    "Nghe cũng khá hấp dẫn đấy chứ."

    "Vậy cậu đồng ý rồi phải không, có người mạnh như cậu trong đoàn thì khỏi phải lo gì nữa rồi."

    Có thật là khỏi lo gì không đó, lỡ như gặp phải vài con boss chặn giữa đường thì tôi xin thua chỉ còn cách gọi Elei và Teria ra giúp thôi.

    "Vậy cái nơi gọi là Villea đó cách đây bao xa?"

    "Cỡ khoảng 2 ngày đi đường thôi cũng không xa lắm."

    2 ngày mà gọi là không xa lắm, nhưng thế giới này làm gì có xe hay máy bay nên tính ra thì cũng không xa lắm, chưa kể đến việc đường đi không phải chỉ đơn giản là một đường thẳng chỉ cần đi tới là xong.

    Nhưng tôi cũng khá may mắn đó chứ, nếu tôi không gặp được Rey thì làm gì có chuyện tôi tìm được hướng đi chứ.

    "Vậy chúng ta đi luôn chứ?"

    "Đợi bọn họ khỏe lại rồi thì chúng ta sẽ lên đường."

    "Được thôi."

    Vậy là vẫn phải đợi à, mà cũng không sao đứng đây nói chuyện với 1 cô công chúa xinh đẹp thế này tính ra cũng không tệ cho lắm.

    Và cứ thế trong khi đợi nhóm hiệp sĩ nghỉ ngơi xong, tôi và Rey ngồi và tán dốc vài thứ linh tinh, nói là ngồi tán dốc với Rey nhưng chủ yếu là tôi ngồi nghe Rey than thở về những việc của 1 công chúa không được phép làm hay phải làm và cả những công việc rắc rối của hoàng gia nữa chứ.

    Tôi tự hỏi là từ lúc nào mà mối quan hệ của chúng tôi đủ thân thiết để có thể nói chuyện và than thở về mấy vấn đề quốc gia thế nhờ.

    "Uhm.. có ổn không khi nói với tôi mấy điều này."

    "Không sao, tớ cảm thấy cậu là người có thể tin tưởng được với lại cậu cũng là người duy nhất tớ có thể than thở cùng mà."

    Uhm.. vậy là sao chứ? , tôi chỉ mới vừa gặp em ấy vài phút trước và giờ em ấy nói có thể tin tưởng tôi sao, cô công chúa này có quá tin người không thế.

    "Chỉ đơn giản thế thôi sao?"

    "Uhm.. cũng có thể nói là cậu là người bạn duy nhất mà tôi có, chắc vậy."

    Rey vừa nói vừa tỏa vẻ tươi cười và hồn nhiên như một đứa trẻ vừa tìm được một niềm vui mới vậy.

    Bạn sao? , làm bạn với một công chúa có mơ thì tôi cũng không nghĩ đến việc này sẽ xảy ra luôn ấy chứ.

    Mà nói đi cũng phải nói lại, cũng chính vì thân phận công chúa của mình mà cô ấy mới không có lấy một người bạn nào để than thở cùng cả, thế nên hiện giờ tôi đã trở thành người đó nhờ.

    "Làm bạn sao? , hiển nhiên tôi sẽ không làm bạn với cô rồi."

    "Hẩy?"

    Tức khắc vẻ mặt vừa sốc vừa buồn xuất hiện trên khuôn mặt nàng công chúa xinh đẹp.

    Tôi chỉ đùa thôi mà có cần phản ứng mạnh vậy không.

    "Đùa đấy, hiển nhiên chúng ta là bạn rồi Rey."

    "Mou~~cậu xấu lắm đấy Chelto."

    Tôi nở nụ cười tinh nghịch và dịu dàng của mình cho Rey xem còn về phía Rey em ấy vừa phòng má vừa khóc và đánh vào tôi liên tục.

    "Ha ha ha.. xin lỗi xin lỗi mà."

    "Mou, tớ không tha cho cậu đâu."

    Đúng là có hơi quá đáng thật nhưng cũng vì vậy mà ẻm mới nở được nụ cười tươi rối mà chắc hẳn chính bản thân cô ấy cũng chưa từng bộc lộ ra lần nào.

    Cứ thế tôi tiếp tục ngồi nghe Rey kể lể và lâu lâu cũng chọc em ấy cho vui sẵn tiện đổi bầu không khí khi nó quá ảm đạm, giờ tôi mới hiểu tại sao Elei thích chọc tôi rồi, nó thật sự rất vui khi tôi không phải là người bị chọc.

    *

    Một tiếng đã trôi qua những hiệp sĩ cũng đã nghỉ ngơi xong chúng tôi tiếp tục chuyến hành trình.

    "Nhìn công chúa có vẻ hạnh phúc."

    "Uhm, hiển nhiên cuối cùng thì ta cũng có được một người bạn mà."

    "Vậy thì tốt cho công chúa quá."

    Vì một vài lí do nên tôi không ngồi trong xe ngựa chung với Rey được, trên chuyến đi này tôi vừa là bạn kiêm vệ sĩ cho công chúa nên tôi không thể cứ ngồi trong xe như vậy được, thế nên tôi đành phải đi bộ thôi.

    Tôi đi kế bên cửa sổ của cổ xe ngựa nên Rey vẫn có thể nói chuyện được với tôi dù 2 người không có ngồi chung xe đi nữa.

    "À đúng rồi, Rey, em có biết gì về cái thảo nguyên

    Saidai no Sogen

    Không?"

    "

    Saidai no Sogen

    * * * không phải nó lại cái thảo nguyên rất nổi tiếng sao?"

    "Uhm, đúng rồi em có biết gì về nó không?"

    Tôi thắc mắc điều này lâu rồi, nếu như họ đi tới được đây thì chắc hẳn họ phải đi qua cái thảo nguyên đó, trừ phi là họ đi đường khác thôi.

    "Uhm để coi, theo em biết thì người nào vô tình đi vào đó sẽ không thể kiếm được đường ra dù có làm cách gì đi chăng nữa."

    "Cái đó thì anh biết rồi, nhưng còn điều gì khác ngoài nó nữa không?"

    "À phải rồi, em nghe nói rằng nó có thể di chuyển nữa."

    "Di chuyển?"

    "Là thế này, nghe nói đã từng có 2 nhóm mạo hiểm giả muốn thách thức cái thảo nguyên đó, nhưng vì nhóm thứ 2 vẫn chưa chuẩn bị đồ đầy đủ nên nhóm thứ 1 đã đi thách thức trước và kết quả không ngoài dự đoán một thời gian sau họ không trở về nữa, vì thấy nhóm thứ 1 chưa quay về nên nhóm thứ 2 đã lên đường thách thức thảo nguyên nhưng khi đi đến thì thảo nguyên đó đã biến mất chỉ để lại một thảo nguyên bình thường thôi."

    Điều này cũng tạm giải thích được lí do tại sao họ không bị vướng vào dungeon nhưng nó lại dẫn đến vấn đề khác, nó có thể di chuyển sao? Và làm cách nào để nhận biết được nó?

    "Khoan đã, làm cách nào mà họ biết được đó có phải là cái thảo nguyên đó hay không?"

    "Đơn giản thôi, anh chỉ cần nhìn vào loại cỏ trên thảo nguyên đó thôi."

    "Cỏ?"

    "Uhm chỉ duy nhất thảo nguyên có loại cỏ đó thôi, nếu em không nhầm thì nó tên là anfeidrol thì phải."

    Không ngờ luôn đó, tôi chỉ nghĩ rằng nó là loại cỏ bình thường thôi.. ai ngờ đâu nó có cả tên luôn chứ.

    "Đặc điểm nhận biết là nó chỉ có màu vàng và không thể bị cháy được."

    Uhm.. nó còn được gọi là cỏ không thế, nghe như một item kháng lửa một cách hoàn hảo ấy, biết thế tôi đã lấy nhiều vào rồi.. tiếc thật.

    "Ra là vậy."

    "Mà sao tự nhiên cậu lại hỏi về nó thế, không lẽ cậu muốn chinh phục nó sao?"

    "Không có gì đâu, chỉ là tớ đi phiêu lưu nhất định sẽ có vài lần đụng phải nó thôi, thế nên tôi muốn biết thêm thông tin để có thể tránh nó ra thôi."

    Tôi cũng muốn nói là tôi đã chinh phục nó rồi nhưng liệu Rey có tin tôi không, với lại tôi không muốn quá nổi bật nếu như tôi nói ra thì thế nào bọn họ cũng sẽ liên tục hỏi tôi về cách thoát ra thôi, vậy thì phiền lắm nên pass.

    Chỉ là tôi không ngờ nhất là nó có thể di chuyển thôi, mà nó di chuyển bằng cách nào nhờ, bí ẩn thật.

    "Sướng nhỉ.. được đi phiêu lưu đây đó mà không bị gì trối buộc."

    "Oh, nếu Rey muốn thì bỏ trốn và cưới tôi luôn là được rồi."

    "Cậ- cậu nói cái gì vậy hả?"

    Vừa nói xong mặt của Rey đã đỏ như gấc chín rồi, đễ thương thật đấy.

    "Đùa thôi mà, cô không tin đó là thật chứ?"

    "Mou~~đừng nói đùa mấy chuyện như thế chứ."

    Phản ứng của ẻm vẫn như mọi lần tôi chọc, điều này không tài nào làm tôi chán được, nhưng không biết Rey có tin lời nói đùa đó không nữa.. mà thôi kệ.

    "Xin lỗi xin lỗi."

    "Nhìn cậu chẳng giống như đang xin lỗi chút nào hết đó."

    "Oh, cậu nhận ra à?"

    "Mou đừng trêu tớ nữa mà."

    Đúng là trêu ẻm không tài nào chán được, phản ứng của cô ấy lúc nào cũng như tôi dự đoán nên việc trêu ẻm cũng trở nên vui và đễ dàng hơn, mà khoan không lẽ tôi cũng như Rey liên tục bị Elei chọc là vì lí do đó, nếu thật là vậy thì tôi nên suy nghĩ cách để đối phó thôi.

    Chẳng mấy chốc thì trời cũng chuyển sang tối nên chúng tôi ngừng lại nghỉ ngơi và chuẩn bị cho buổi tối.

    Điều khá ngạc nhiên là chúng tôi chẳng đụng phải nhóm quái hay băng cướp nào cả, một sự yên bình đến đáng sợ, hay đây chỉ là sự yên bình trước cơn bão thôi, nhưng nếu bọn quái xuất hiện thì tôi chỉ cận giết hết chúng là xong, no problem.

    "Mấy anh sử dụng đống cá này luôn đi."

    Vì thấy họ đang thiếu lương thực nên tôi đã lôi đống cá mà tôi đã bắt ra đưa cho bọn họ nấu nướng, trông họ có vẻ rất vui nhưng lại có phần hơi ngạc nhiên, sao thế nhỉ?

    "Uhm.. Chelto-dono này, cậu lấy đống cá này từ đâu ra thế và chúng còn có vẻ rất tươi nữa như vừa mới được bắt lên vậy."

    Vậy là họ ngạc nhiên vì chuyện đó à, bộ ở thế giới này không có ma thuật không gian hay kho đồ gì đó à.

    "Tôi chứa trong cái vòng tay này, cái vòng này như một kho chứa vô hạn vậy đó."

    Hiển nhiên giải thích ngắn gọn và dễ hiểu luôn là nhất.

    "Không phải nó cực kì hiếm sao? , không thể tin là cậu có được nó đấy."

    "Bộ thế giới này không có ma thuật không gian hay gì đó à."

    "Cũng có vài người có, nhưng chỉ có những vị pháp sư bậc thầy mới có thôi."

    Vậy có nghĩa là cái vòng tay này như một item ultra rare trong thế giới này rồi, phải cất giữ nó thật kỹ mới được.

    Có thêm đống cá và nước của tôi họ đã có thừa lương thực cho cả đoàn nên cả đám đã cùng nhau đánh chén ngon lành mà quên luôn cả sự mệt mỏi.

    Nhưng riêng phần Rey thì luôn được chuẩn bị đầy đủ không cần đến lương thực trợ cấp của tôi làm gì, nhưng không có ai trong đám hiệp sĩ dám lại gần và ăn cùng ẻm cả nên nhìn Rey khá cô đơn khi phải dùng bữa một mình.

    Mà cũng phải thôi, vì không chịu nổi cảnh đó nên sau khi tán dốc vài câu với nhóm hiệp sĩ thì tôi tiến đến chỗ Rey để ăn tối cùng, khi thấy tôi đến dùng bữa thì nét mặt của em ấy đã trở nên vui vẻ trở lại và má lại có thêm chút đỏ nữa.

    "Thiệt tình nếu muốn ăn tối cùng thì cứ việc nói ra thôi, đâu cần phải ngại làm gì, chúng ta là bạn mà phải không?"

    "Uhm."

    Nhìn Rey vui tới mức sắp khóc luôn vậy, có lẽ như làm một công chúa cao quý cũng không hạnh phúc như mọi người đã nghĩ.

    * * *

    Mong mọi người tiếp tục ủng hộ và đóng góp ý kiến cho mình.
     
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...