

Lập Xuân - Âm Khuyết Thi Thính ft Tiểu Hồn
Tiết Lập xuân là một khái niệm trong công tác lập lịch của các nước phương Đông chịu ảnh hưởng của nền văn hóa Trung Hoa cổ đại. Nó là một trong số hai mươi tư tiết khí của các lịch Trung Quốc, Việt Nam, Nhật Bản, Triều Tiên. Tiết Lập xuân được tính theo dương lịch hiện đại và nó thông thường rơi vào ngày 4 hoặc 5 tháng 2 dương lịch tùy theo từng năm.
Lyrics:
翠山无端风雨来
弱柳堪堪打明台
她悠悠换了支钗
方知春已在
一川桃李呼开
草斜树矮
渐远处被马蹄踩了踩
春日迟迟绵延到溪边
鱼儿讨个头彩
一身轻衫在野
聊赠青黛
恰遇上东君打花摘槐
绿水人家并几处炊烟
笼络世间百态
你唱 山色
趣味 几多
而我 听着
轻声 应和
终于这
春天来了
小径分明桃花疏
知情者早早来顾
人间最解风情处
家常与日暮
有几分腊梅偷渡
渔樵细数
称道是气节来不肯枯
闲说无足挂齿于眉蹙
好颜色更弥补
墨客文人谈时
不肯庸俗
情致起
便捧上 几本书
辩驳七言诗与春山图
哪个更显风骨
你唱 山色
趣味 几多
而我 听着
轻声 应和
终于这
春天来了
林间剩下的老树
江上飞过的白鹭
而行人悠悠停驻
春光怎能误
是谁家的出游
略显迷糊
兄长讨人嫌又问典故
小孩提口中支支吾吾
说记不得出处
借我一枝短竹 与友人书
喧闹城池才让人拘束
倒不如与我换处小住
尝尝春味生熟
你唱 山色
趣味 几多
而我 听着
轻声 应和
终于这
春天来了
Lời dịch:
Thúy Sơn vô cớ mưa gió tới
Liễu yếu khó khăn đánh bại minh đài
Nàng ung dung thay đổi chi thoa
Mới biết mùa xuân đã đến
Một sông đào lý gợi mở cỏ cây cây nghiêng cây thấp
Xa dần chỗ bị vó ngựa bước lên
Ngày xuân chậm chạp kéo đến bên dòng suối, chú cá xin chút vận may
Một thân áo nhẹ không cầm quyền, trò chuyện tặng than lông mày
Đúng lúc gặp gỡ Đông quân đánh hoa hái hòe
Khói bếp bay lên từ mái nhà bên sông lục, lôi kéo thế gian muôn vẻ
Nàng hát cánh sắc núi
Thú vị biết bao
Còn ta thì nghe
Nhẹ giọng đáp lại
Cuối cùng thì~~~
Mùa xuân đến rồi
Đường mòn rõ ràng hoa đào nở
Cảm kích người sớm đến thăm
Nhân gian thật là nơi phòn tình
Sáng chiều cùng với việc nhà
Có vài cành mai lén qua sông, bắt vài chú cá củi nhỏ
Khen là tiết khí tới không khô hạn
Nhàn rỗi nói chuyện không có lông mày, trang điểm có thể bù lại
Mực khách văn nhân đang thảo luận, không thể dung tục
Khi hứng thú cầm lên mấy quyển thư
Bàn lại thơ thất ngôn cùng xuân sơn đồ, cái nào lộ rõ khí khái hơn
Nàng hát cánh sắc núi
Thú vị biết bao
Còn ta thì nghe
Nhẹ giọng đáp lại
Cuối cùng thì~~~
Mùa xuân đến rồi
Trong rừng còn lại gốc cổ thụ
Trên sông cò trắng vỗ cánh bay
Mà người đi đường thong thả nghỉ chân
Cảnh xuân có thể nào lầm
Là nhà ai du xuân, có vẻ mơ hồ
Huynh trưởng hỏi ngươi lại hỏi điển cố
Tiểu hài tử trong miệng ấp úng, nói không nhớ nguồn gốc
Cho ta mượn một đoạn trúc, cùng bạn bè luyện chữ
Thành thị huyên náo khiến người ta gò bó
Chi bằng ở lại cùng ta
Nếm thử hương vị của mùa xuân
Nàng hát cánh sắc núi
Thú vị biết bao
Còn ta thì nghe
Nhẹ giọng đáp lại
Cuối cùng thì~~~
Mùa xuân đến rồi
(Còn tiếp)
翠山无端风雨来
弱柳堪堪打明台
她悠悠换了支钗
方知春已在
一川桃李呼开
草斜树矮
渐远处被马蹄踩了踩
春日迟迟绵延到溪边
鱼儿讨个头彩
一身轻衫在野
聊赠青黛
恰遇上东君打花摘槐
绿水人家并几处炊烟
笼络世间百态
你唱 山色
趣味 几多
而我 听着
轻声 应和
终于这
春天来了
小径分明桃花疏
知情者早早来顾
人间最解风情处
家常与日暮
有几分腊梅偷渡
渔樵细数
称道是气节来不肯枯
闲说无足挂齿于眉蹙
好颜色更弥补
墨客文人谈时
不肯庸俗
情致起
便捧上 几本书
辩驳七言诗与春山图
哪个更显风骨
你唱 山色
趣味 几多
而我 听着
轻声 应和
终于这
春天来了
林间剩下的老树
江上飞过的白鹭
而行人悠悠停驻
春光怎能误
是谁家的出游
略显迷糊
兄长讨人嫌又问典故
小孩提口中支支吾吾
说记不得出处
借我一枝短竹 与友人书
喧闹城池才让人拘束
倒不如与我换处小住
尝尝春味生熟
你唱 山色
趣味 几多
而我 听着
轻声 应和
终于这
春天来了
Lời dịch:
Thúy Sơn vô cớ mưa gió tới
Liễu yếu khó khăn đánh bại minh đài
Nàng ung dung thay đổi chi thoa
Mới biết mùa xuân đã đến
Một sông đào lý gợi mở cỏ cây cây nghiêng cây thấp
Xa dần chỗ bị vó ngựa bước lên
Ngày xuân chậm chạp kéo đến bên dòng suối, chú cá xin chút vận may
Một thân áo nhẹ không cầm quyền, trò chuyện tặng than lông mày
Đúng lúc gặp gỡ Đông quân đánh hoa hái hòe
Khói bếp bay lên từ mái nhà bên sông lục, lôi kéo thế gian muôn vẻ
Nàng hát cánh sắc núi
Thú vị biết bao
Còn ta thì nghe
Nhẹ giọng đáp lại
Cuối cùng thì~~~
Mùa xuân đến rồi
Đường mòn rõ ràng hoa đào nở
Cảm kích người sớm đến thăm
Nhân gian thật là nơi phòn tình
Sáng chiều cùng với việc nhà
Có vài cành mai lén qua sông, bắt vài chú cá củi nhỏ
Khen là tiết khí tới không khô hạn
Nhàn rỗi nói chuyện không có lông mày, trang điểm có thể bù lại
Mực khách văn nhân đang thảo luận, không thể dung tục
Khi hứng thú cầm lên mấy quyển thư
Bàn lại thơ thất ngôn cùng xuân sơn đồ, cái nào lộ rõ khí khái hơn
Nàng hát cánh sắc núi
Thú vị biết bao
Còn ta thì nghe
Nhẹ giọng đáp lại
Cuối cùng thì~~~
Mùa xuân đến rồi
Trong rừng còn lại gốc cổ thụ
Trên sông cò trắng vỗ cánh bay
Mà người đi đường thong thả nghỉ chân
Cảnh xuân có thể nào lầm
Là nhà ai du xuân, có vẻ mơ hồ
Huynh trưởng hỏi ngươi lại hỏi điển cố
Tiểu hài tử trong miệng ấp úng, nói không nhớ nguồn gốc
Cho ta mượn một đoạn trúc, cùng bạn bè luyện chữ
Thành thị huyên náo khiến người ta gò bó
Chi bằng ở lại cùng ta
Nếm thử hương vị của mùa xuân
Nàng hát cánh sắc núi
Thú vị biết bao
Còn ta thì nghe
Nhẹ giọng đáp lại
Cuối cùng thì~~~
Mùa xuân đến rồi
(Còn tiếp)
Chỉnh sửa cuối: