Bài viết: 0 

Chap 28
Nguyệt cũng không muốn thua người bạn gái kia. Nếu cô bạn gái kia đã sẵn lòng chia sẻ Long với người khác thì cô sẽ chỉ là một kẻ ích kỷ nếu muốn giữ cậu cho riêng mình. Vậy nên để thắng, trước tiên phải không thua.
Hơn nữa, có lẽ nếu không có tính cách "rộng lượng" của cô gái ấy, lúc nãy rất có khả năng Long đã từ chối cô rồi. Nên một phần nào đó mà cô cũng đã có cảm giác biết ơn người con gái chưa từng gặp mặt này.
Thêm vào đó, Nguyệt cũng biết Long cực kỳ có sức hút với người khác giới. Vậy nên nếu không có ai kế bên "quản lý" thì có khi sau này gặp lại, bên cạnh cậu đã nhiều thêm mấy cô nữa cho coi.
Long mỉm cười, cánh tay mạnh mẽ của cậu nắm lấy bàn tay nhỏ bé trắng nõn của Nguyệt. Cậu hơi dùng sức kéo cô bạn gái mới vào ngực.
Nguyệt cũng không phản kháng, ngược lại, cô còn vòng tay ra ôm lấy chàng trai mà cô hằng yêu thương. Nằm trong lồng ngực Long, Nguyệt có thể nghe rõ nhịp tim của cậu cũng nhanh không kém bản thân mình, cô vui sướng siết chặt vòng tay hơn nữa.
Cảm giác một khối lượng bỗng xuất hiện trên đầu, trong lòng Nguyệt không khỏi hiện lên cảm giác hoài niệm.
Suốt một tuần này cô đã luôn tránh mặt cậu vì ngại ngùng nên đã thật lâu kể từ lần cuối Long xoa đầu cô. Cảm nhận xúc cảm quen thuộc một lần nữa trở lại, Nguyệt vô cùng hưởng thụ, tùy ý để Long biến đầu cô thành tổ quạ.
Đùa đấy, thực tế thì ngược lại. Vì Nguyệt khá năng động nên dù có chải đầu bao nhiêu lần thì nó rất nhanh sẽ xuất hiện vài nơi bị rối trở lại, và lần nào cũng là Long tranh thủ chỉnh lại mái tóc hơi rối của cô trong lúc xoa đầu cả.
Không biết cậu ta có xoa đầu hai người bạn gái kia như thế này không nhỉ? Nguyệt thầm nghĩ.
"À phải rồi!" Nguyệt sực nhớ ra một việc vô cùng quan trọng. Từ lồng ngực Long, cô ngẩng đầu lên nhìn cậu, hỏi: "Mình vẫn chưa biết tên của hai người bạn gái kia của cậu. Lúc trước cậu sống chết không tiết lộ, giờ mình cũng giống hai người bọn họ rồi, có phải cậu cũng nên cho mình biết không?"
Nghe Nguyệt nói, Long nhắm mắt lại như suy nghĩ điều gì, chỉ thấy cậu trầm mặc một lúc lâu. Sau một lúc, Long từ từ mở mắt ra, cậu đem Nguyệt buông ra để cô đối diện với cậu rồi nói với vẻ mặt nghêm túc:
"Cậu nói đúng. Giờ cậu cũng đã là người yêu của mình, mình cũng nên cho cậu thấy sự thật. Hai người họ.. gọi là Touka Hiddleston và Ginko Bloodges."
"Ể?" Nguyệt sững sờ, đôi mắt đen láy trừng thật to. Cũng đúng thôi, tên của hai người bạn gái kia thế mà không phải là tên Việt, rõ ràng là tên của người nước ngoài.
Long cười cười như thể đã đoán được trước phản ứng này của cô, cậu lại lần nữa đưa tay lên xoa đầu Nguyệt, miệng thủ thỉ vào tai cô:
"Mà mình cũng nên cho cậu thấy dáng vẻ thực sự của mình!" Nói xong, Long tháo chiếc vòng cổ mà cậu đang đeo xuống.
Ngay lập tức, mái tóc vốn màu đen Long cậu biến thành một màu trắng khiến Nguyệt sợ đến ngây người.
"Long, đây là?"
"Đây là dáng vẻ thật của mình. Chiếc vòng cổ này là một ma cụ giúp thay đổi màu tóc nhờ phép 'ảo ảnh'."
"Khoan đã. Chờ mình một chút." Nguyệt xoa xoa trán, có quà nhiều thông tin trong câu nói kia của Long. Cô cảm thấy đầu óc mình quả thật không đủ dùng để xử lý hết chúng. Cô hỏi: "Bộ dạng đó là sao nữa? Cậu nhuộm à? Mà hơn hết, sao cậu lại có ma cụ?"
Long nở một nụ cười đầy nỗi buồn, cậu vân vê một lọn tóc, nói: "Chà, mình cũng hi vọng là mái tóc này vì nhuộm mới thế."
Long lắc đầu:
"Mà bỏ đi, chút nữa mình sẽ giải thích cho cậu.
Nguyệt, cậu có nhớ là từ lúc đến thế giới này, cậu đánh mình bao nhiêu lần không?" Long đột nhiên hỏi.
"Ha-Hả? Sao cậu lại hỏi chuyện đó vào lúc này?" Nguyệt lắp bắp. Mà cũng không trách được, chủ đề thay đổi có chút nhanh. Hơn nữa cô chỉ vừa mới trở thành người yêu Long vài phút thôi mà cậu đã lôi vấn đề này ra. Không thể để sau hẵng nói hay sao?
Thấy Nguyệt bối rối, Long cười to:
"Ha ha ha.. Cậu vẫn chưa nhận ra à? Vì sao lúc cậu đánh mạnh như vậy lại không để lại nổi một vết xước trên người mình thế?"
"C-Chuyện đó.."
Nguyệt muốn nói gì đó nhưng không có lời nào ra khỏi miệng.
Đến giờ cô mới nhận ra điều mà Long muốn nói. Mặc dù cô là một Pháp sư không có bao nhiêu sức mạnh vật lý, thế nhưng chỉ số Sức mạnh của cô cũng cao hơn Long rất nhiều.
Nhưng.. Nếu đích thực chỉ số của cô áp đảo Long đến vậy thì không lý nào mà Long có thể chịu được những cú đánh của cô, dù cho đó là những đòn nhẹ cô không dồn bao nhiêu sức mạnh vào.
Nguyệt bỗng dưng nhớ lại, lúc chiều Long bảo muốn rời đi, khi đó cô đã rất tức giận mà tát thẳng vào mặt cậu với toàn bộ sức lực trong người. Với cú đánh như vậy, chắc chắn rằng ngay cả Minh – người mạnh nhất bọn cũng sẽ không thể không hề hấn gì.
Ấy vậy mà dù cho lãnh trọn cú tát của cô, Long không có lấy một dấu hiệu nào như đau đớn hay gì cả, thay vào đó Nguyệt mới là người đau tay kìa. Thế nhưng vì lúc ấy quá tức giận mà lý trí của cô đã quên đi mất.
Nhớ lại sự hững hờ của Long lúc đó, Nguyệt mở to mắt, trong đầu cô xuất hiện một khả năng không tưởng.
"Mình ấy nhé, mạnh lắm đấy. Hơn cậu, hơn cả Minh rất nhiều."
Nghe Long khẳng định, Nguyệt vẫn cảm thấy vô cùng khó tin, cô nuốt một ngụm nước bọt rồi hỏi lại:
"Nhưng rõ ràng, chỉ số của cậu lúc đo đạc.."
"À, đó chỉ là cái Bảng trạng thái giả thôi!" Long nhún vai như không có gì quan trọng.
"Cái máy đó khống chế ma lực được truyền vào nó rồi vẽ thành Bảng trạng thái. Nhưng cho dù bị cưỡng chế đi chăng nữa thì đó cũng là ma lực của mình, chỉ cần có khả năng thao túng ma lực đủ tốt thì có thể tự mình kiểm soát và vẽ ra một bảng trạng thái tùy theo ý thích."
"C-Chờ một chút!"
Nguyệt đưa hai ngón tay lên ấn vào hai bên đầu như muốn bảo bộ não mau xử lý đống thông tin vừa nhận được.
Sau một lúc, khuôn mặt Nguyệt sáng lên: "Được rồi, không hiểu gì sất!"
"Mình biết là những gì mình vừa mới nói là rất khó hiểu. Tại sao mình phải che giấu sức mạnh? Chuyện gì đã xảy ra? Và mấy câu hỏi tương tự thế. Mình sẽ giải thích nên cậu hãy nghe nhé."
Hơn nữa, có lẽ nếu không có tính cách "rộng lượng" của cô gái ấy, lúc nãy rất có khả năng Long đã từ chối cô rồi. Nên một phần nào đó mà cô cũng đã có cảm giác biết ơn người con gái chưa từng gặp mặt này.
Thêm vào đó, Nguyệt cũng biết Long cực kỳ có sức hút với người khác giới. Vậy nên nếu không có ai kế bên "quản lý" thì có khi sau này gặp lại, bên cạnh cậu đã nhiều thêm mấy cô nữa cho coi.
Long mỉm cười, cánh tay mạnh mẽ của cậu nắm lấy bàn tay nhỏ bé trắng nõn của Nguyệt. Cậu hơi dùng sức kéo cô bạn gái mới vào ngực.
Nguyệt cũng không phản kháng, ngược lại, cô còn vòng tay ra ôm lấy chàng trai mà cô hằng yêu thương. Nằm trong lồng ngực Long, Nguyệt có thể nghe rõ nhịp tim của cậu cũng nhanh không kém bản thân mình, cô vui sướng siết chặt vòng tay hơn nữa.
Cảm giác một khối lượng bỗng xuất hiện trên đầu, trong lòng Nguyệt không khỏi hiện lên cảm giác hoài niệm.
Suốt một tuần này cô đã luôn tránh mặt cậu vì ngại ngùng nên đã thật lâu kể từ lần cuối Long xoa đầu cô. Cảm nhận xúc cảm quen thuộc một lần nữa trở lại, Nguyệt vô cùng hưởng thụ, tùy ý để Long biến đầu cô thành tổ quạ.
Đùa đấy, thực tế thì ngược lại. Vì Nguyệt khá năng động nên dù có chải đầu bao nhiêu lần thì nó rất nhanh sẽ xuất hiện vài nơi bị rối trở lại, và lần nào cũng là Long tranh thủ chỉnh lại mái tóc hơi rối của cô trong lúc xoa đầu cả.
Không biết cậu ta có xoa đầu hai người bạn gái kia như thế này không nhỉ? Nguyệt thầm nghĩ.
"À phải rồi!" Nguyệt sực nhớ ra một việc vô cùng quan trọng. Từ lồng ngực Long, cô ngẩng đầu lên nhìn cậu, hỏi: "Mình vẫn chưa biết tên của hai người bạn gái kia của cậu. Lúc trước cậu sống chết không tiết lộ, giờ mình cũng giống hai người bọn họ rồi, có phải cậu cũng nên cho mình biết không?"
Nghe Nguyệt nói, Long nhắm mắt lại như suy nghĩ điều gì, chỉ thấy cậu trầm mặc một lúc lâu. Sau một lúc, Long từ từ mở mắt ra, cậu đem Nguyệt buông ra để cô đối diện với cậu rồi nói với vẻ mặt nghêm túc:
"Cậu nói đúng. Giờ cậu cũng đã là người yêu của mình, mình cũng nên cho cậu thấy sự thật. Hai người họ.. gọi là Touka Hiddleston và Ginko Bloodges."
"Ể?" Nguyệt sững sờ, đôi mắt đen láy trừng thật to. Cũng đúng thôi, tên của hai người bạn gái kia thế mà không phải là tên Việt, rõ ràng là tên của người nước ngoài.
Long cười cười như thể đã đoán được trước phản ứng này của cô, cậu lại lần nữa đưa tay lên xoa đầu Nguyệt, miệng thủ thỉ vào tai cô:
"Mà mình cũng nên cho cậu thấy dáng vẻ thực sự của mình!" Nói xong, Long tháo chiếc vòng cổ mà cậu đang đeo xuống.
Ngay lập tức, mái tóc vốn màu đen Long cậu biến thành một màu trắng khiến Nguyệt sợ đến ngây người.
"Long, đây là?"
"Đây là dáng vẻ thật của mình. Chiếc vòng cổ này là một ma cụ giúp thay đổi màu tóc nhờ phép 'ảo ảnh'."
"Khoan đã. Chờ mình một chút." Nguyệt xoa xoa trán, có quà nhiều thông tin trong câu nói kia của Long. Cô cảm thấy đầu óc mình quả thật không đủ dùng để xử lý hết chúng. Cô hỏi: "Bộ dạng đó là sao nữa? Cậu nhuộm à? Mà hơn hết, sao cậu lại có ma cụ?"
Long nở một nụ cười đầy nỗi buồn, cậu vân vê một lọn tóc, nói: "Chà, mình cũng hi vọng là mái tóc này vì nhuộm mới thế."
Long lắc đầu:
"Mà bỏ đi, chút nữa mình sẽ giải thích cho cậu.
Nguyệt, cậu có nhớ là từ lúc đến thế giới này, cậu đánh mình bao nhiêu lần không?" Long đột nhiên hỏi.
"Ha-Hả? Sao cậu lại hỏi chuyện đó vào lúc này?" Nguyệt lắp bắp. Mà cũng không trách được, chủ đề thay đổi có chút nhanh. Hơn nữa cô chỉ vừa mới trở thành người yêu Long vài phút thôi mà cậu đã lôi vấn đề này ra. Không thể để sau hẵng nói hay sao?
Thấy Nguyệt bối rối, Long cười to:
"Ha ha ha.. Cậu vẫn chưa nhận ra à? Vì sao lúc cậu đánh mạnh như vậy lại không để lại nổi một vết xước trên người mình thế?"
"C-Chuyện đó.."
Nguyệt muốn nói gì đó nhưng không có lời nào ra khỏi miệng.
Đến giờ cô mới nhận ra điều mà Long muốn nói. Mặc dù cô là một Pháp sư không có bao nhiêu sức mạnh vật lý, thế nhưng chỉ số Sức mạnh của cô cũng cao hơn Long rất nhiều.
Nhưng.. Nếu đích thực chỉ số của cô áp đảo Long đến vậy thì không lý nào mà Long có thể chịu được những cú đánh của cô, dù cho đó là những đòn nhẹ cô không dồn bao nhiêu sức mạnh vào.
Nguyệt bỗng dưng nhớ lại, lúc chiều Long bảo muốn rời đi, khi đó cô đã rất tức giận mà tát thẳng vào mặt cậu với toàn bộ sức lực trong người. Với cú đánh như vậy, chắc chắn rằng ngay cả Minh – người mạnh nhất bọn cũng sẽ không thể không hề hấn gì.
Ấy vậy mà dù cho lãnh trọn cú tát của cô, Long không có lấy một dấu hiệu nào như đau đớn hay gì cả, thay vào đó Nguyệt mới là người đau tay kìa. Thế nhưng vì lúc ấy quá tức giận mà lý trí của cô đã quên đi mất.
Nhớ lại sự hững hờ của Long lúc đó, Nguyệt mở to mắt, trong đầu cô xuất hiện một khả năng không tưởng.
"Mình ấy nhé, mạnh lắm đấy. Hơn cậu, hơn cả Minh rất nhiều."
Nghe Long khẳng định, Nguyệt vẫn cảm thấy vô cùng khó tin, cô nuốt một ngụm nước bọt rồi hỏi lại:
"Nhưng rõ ràng, chỉ số của cậu lúc đo đạc.."
"À, đó chỉ là cái Bảng trạng thái giả thôi!" Long nhún vai như không có gì quan trọng.
"Cái máy đó khống chế ma lực được truyền vào nó rồi vẽ thành Bảng trạng thái. Nhưng cho dù bị cưỡng chế đi chăng nữa thì đó cũng là ma lực của mình, chỉ cần có khả năng thao túng ma lực đủ tốt thì có thể tự mình kiểm soát và vẽ ra một bảng trạng thái tùy theo ý thích."
"C-Chờ một chút!"
Nguyệt đưa hai ngón tay lên ấn vào hai bên đầu như muốn bảo bộ não mau xử lý đống thông tin vừa nhận được.
Sau một lúc, khuôn mặt Nguyệt sáng lên: "Được rồi, không hiểu gì sất!"
"Mình biết là những gì mình vừa mới nói là rất khó hiểu. Tại sao mình phải che giấu sức mạnh? Chuyện gì đã xảy ra? Và mấy câu hỏi tương tự thế. Mình sẽ giải thích nên cậu hãy nghe nhé."