Ngôn Tình [Edit] Mau Xuyên Nữ Xứng: Sủng Anh, Hắc Hóa Nam Thần - Quân Khuynh

Thảo luận trong 'Box Dịch - Edit' bắt đầu bởi Bạch Tử Vi, 8 Tháng tư 2020.

  1. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    [​IMG]

    Tên truyện: Mau xuyên nữ xứng: Sủng anh, hắc hóa nam thần

    Tác giả: Quân Khuynh

    Editor: Bạch Tử Vi

    Lịch edit: 1c/ngày, rảnh thì sẽ bạo chương

    Thể loại: Hệ thống, ngôn tình, ngọt sủng, 1v1, sạch, HE

    Văn án:

    Yến Lạc là "người bình thường", nhưng cũng là người có khả năng nhìn thấy được một số đồ vật kì quái.

    Bị ép buộc tiến hành khảo sát tìm kiếm "nhân viên công vụ", mục đích là cứu vớt nam thần hắc hóa? Không, cự tuyệt, làm ơn hãy để cho cô ăn no chờ chết đi.

    Cái gì? Sau khi làm "nhân viên công vụ" có thể sẽ không nhìn thấy được những đồ vật ghê tởm đến phát hoảng đó?

    * * *

    Đến, đến, nam thần hắc hóa mau tới đây!

    Nhưng mà đợi chút, một lời không hợp liền hắc hóa, không thể hiểu được bị nhốt vào phòng tối..

    Đây là kiểm tra "nhân viên công vụ" hay là muốn cô đi tìm đường chết vậy?

    "Bổn cô nương quan tâm anh, anh còn lì lợm la liếm cái con khỉ. Chúng ta thành thành thật thật tẩy trắng, chờ khôi phục bình thường rồi mới gặp lại có được không?"

    Người nào đó tiến lại gần, nhướng mày cười: "Vừa rồi gió có chút lớn, em lặp lại lần nữa."

    Yến Lạc: "Tôi muốn về nhà. QAQ"​

    Link thảo luận - góp ý: [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Edit Của Bạch Tử Vi

    Góc nhỏ: Truyện được đăng độc quyền tại dembuon.vn

    Nếu các bạn thấy truyện hay thì vote cho mình 5 sao ngay đầu trang nhoa ^^

    Mục lục

    Thế giới 1: Đồng thoại đều gạt người


    Thế giới 2: Bàn về cách dưỡng thành miêu nô


    Thế giới 3: Như thế nào là cuồng em gái


    Thế giới 4: Sư tôn, nàng chọn chết hay là vong?

     
    Chỉnh sửa cuối: 9 Tháng hai 2023
  2. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 1: Đồng thoại đều gạt người (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Em là người mạnh nhất anh từng gặp, cũng là người đáng sợ nhất.

    - -

    Ánh mặt trời loang lổ, mặt đất nhuộm sắc vàng, vốn là một khung cảnh hài hòa, nhưng bầu không khí chung quanh lại có chút không đồng nhất.


    Mấy nữ sinh đeo cặp sách đi trên đường, vừa nói vừa cười.

    "Cửa hàng ngày hôm qua thế nào? Lại đến đó chứ?"

    "Được đấy, đồ vật ở nơi đó không tồi."

    Mà cách đó không xa là một nữ sinh khác, tuổi tác không chênh lệch lắm, mái tóc đen dài đến eo có chút hỗn độn, một đôi mắt to có hơi ánh lên sự trốn tránh, sau đó lại nhịn không được liếc mắt nhìn mấy người phía trước một cái.

    Đương nhiên, người cô nhìn không phải là mấy nữ sinh này, mà là nhìn đoàn sương mù đen đi theo mấy nữ sinh..

    Cặp mắt to đen bóng đảo qua một vòng, bước chân dừng lại, được rồi.. Cô vẫn nên quyết đoán đổi một đường khác để về thôi.

    Cảm nhận được hai chân của mình có chút mềm, Yến Lạc cảm thấy quyết định này của mình mười phần chính xác.

    Tuy rằng không phải bám theo cô, nhưng mà.. Cô nhìn thấy sẽ sợ hãi nha.

    Bạn nói xem, một người rõ ràng rất sợ quỷ, cố tình lại có thể nhìn thấy được những loại đồ vật như vậy, rốt cuộc cô ấy đã tạo nghiệt gì a.

    Vừa mới động bước chân, bất chợt lông tơ run rẩy, đoàn sương mù phía trước phảng phất đã nhìn ra được Yến Lạc khác thường.

    Nhanh chóng quyết định, cất bước chạy, Yến Lạc không chút do dự quẹo vào một ngõ nhỏ mà trước nay bản thân chưa từng đi qua.

    Trái tim đập bùm bùm, Yến Lạc mới chậm rãi phục hồi tinh thần nhìn chung quanh.

    Nếu từ đây trở về nhà, nên đi thế nào mới tốt đây?

    "Đinh -- năng lực phù hợp, ghép đôi thành công, trói định thành công -- xin chào ký chủ, hệ thống Tiểu Phấn Hồng đồng hành cùng ngài, vì ngài phục vụ!"

    Lúc này, bên tai truyền đến âm thanh leng keng leng keng, một đạo ánh sáng hồng nhạt từ bên cạnh hiện ra.

    Yến Lạc: "..."

    Mẹ ơi! Quỷ a a a a a!

    Yến Lạc xoay người muốn chạy, nhưng mới chạy chưa được hai bước, liền cảm giác đầu đụng phải thứ gì đó.

    Đột nhiên té ngã trên mặt đất, Yến Lạc ăn đau giơ tay xoa cái trán của mình, nửa mở con mắt nhìn trước mắt trống rỗng.

    Rõ ràng không có gì cả..

    Dùng tay sờ soạng phía trước, lại sờ đến một đồ vật cứng giống như bức tường.

    Yến Lạc: "..."

    Đây là.. quỷ đánh tường trong truyền thuyết?

    Cô nhất định là đang nằm mơ.. Đột nhiên cốc trán một cái, hoặc là không làm, hoặc là phải làm đến cùng, Yến Lạc dứt khoát lưu loát nằm xuống đất nhắm mắt lại.

    Nằm mơ a! Tỉnh lại đi!

    Tiểu Phấn Hồng chậm rì rì bay hai vòng quanh Yến Lạc: "..."

    Có cảm giác ký chủ này, đầu óc tựa hồ có chút vấn đề..

    "Thân ái ký chủ, xin hỏi ngài có vấn đề gì muốn hỏi sao? Tiểu Phấn Hồng phục vụ nhiệt tình, tuyệt đối làm ngài vừa lòng!"

    * * *

    Thật lâu sau không có tiếng đáp lại.

    Tiểu Phấn Hồng: "..."

    Tiếp tục mỉm cười.

    "Nếu ký chủ đại nhân không có vấn đề gì muốn hỏi, vậy chúng ta nên bắt đầu chuyến lữ hành sửa chữa vị diện!"

    Vừa dứt lời, vô số ánh sáng tràn ra, trực tiếp đem Yến Lạc bao vây vào bên trong.

    Thân mình đột nhiên nhẹ tênh, Yến Lạc hoảng sợ mở to mắt, không phải nằm mơ! Đợi chút! Đợi chút, cô có chút luống cuống, vấn đề rất lớn a.

    "Nè chờ một chút.." A a a!

    Nhưng mà thời gian chỉ trong tích tắc, Tiểu Phấn Hồng cùng Yến Lạc còn chưa kịp bò dậy đã không thấy bóng dáng.

    Đường phố trong nháy mắt khôi phục lại dáng vẻ ban đầu, sự tình vừa mới xảy ra không khiến cho bất kì kẻ nào chú ý tới.

    Thân thể có chút đau nhức, dưới thân phảng phất như có thứ gì đó đang động đậy.

    Ngoài cửa sổ ánh mặt trời hạ xuống, chiếu thẳng vào đôi mắt của Yến Lạc.

    Cặp lông mi như hai cánh bướm rung rung, chậm rãi mở ra.

    Bên trong đôi mắt đen trong suốt xẹt qua một tia mê mang.

    Đây là nơi nào?
     
    Chỉnh sửa cuối: 4 Tháng năm 2020
  3. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 2: Đồng thoại đều gạt người (2)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Yến Lạc đứng dậy, cảm nhận được thân thế đau nhức không khỏi rên một tiếng.

    Vừa rồi là nằm mơ?

    Đúng, chắc chắn là nằm mơ..

    Nhưng mà.. Nhìn kiến trúc xa hoa xung quanh.

    Yến Lạc: "..."

    Này, này, đây là nơi nào a?

    Cúi đầu nhìn váy ngủ dài bằng tơ tằm mềm mại trên người mình, Yến Lạc cảm thấy đầu óc có chút hỗn loạn.

    Nghĩ đến lời nói bản thân nghe được trước khi hôn mê, Yến Lạc nuốt một ngụm nước miếng, thật cẩn thận mở miệng, "Tiểu Phấn Hồng?"

    Còn chưa kịp nghe thấy tiếng đáp lại, cánh cửa trước mắt Yến Lạc vang lên một tiếng.

    Yên Lạc đột nhiên cứng đờ, nhìn cửa mở ra từng chút một.

    Một người hầu gái mặc trang phục trắng đen cẩn thận đẩy cửa ra, thấy Yến Lạc ngồi trên giường thì có chút sửng sốt. Hai người mắt to trừng mắt nhỏ nhìn nhau nửa ngày, thiếu nữ kia mới đột nhiên phục hồi lại tinh thần, cười mở miệng.

    "Tiểu thư, ngài đã tỉnh a."

    "Hả? A.. ừ ừ." Yến Lạc chớp chớp mắt có chút mỏi.

    Có chút.. Ngốc.. Nhưng không phải những đồ vậy kỳ kỳ quái quái thì tốt rồi.

    "Đây là quần áo vương hậu chuẩn bị cho ngài." Thiếu nữ cầm đồ vật trên tay đặt ở một bên, sau đó lơ đãng mở miệng, "Tối hôm qua tiểu thư ngủ có ngon không?

    " A.. "Cô vẫn nên khách khí nhỉ.. Yến Lạc hơi hơi do dự, trong lòng điên cuồng hò hét, cái thứ đem cô ném tới nơi này đâu rồi?

    " Giường có thoải mái không? "Thiếu nữ cười tiếp tục hỏi," Vương hậu cố ý ra lệnh cho chúng ta chuẩn bị cho ngài một chiếc đệm thật mềm mại, giấc ngủ vừa rồi ngài hẳn là ngủ ngon đi? "

    Đợi chút.. Đệm thật mềm mại? Ngủ ngon sao? Ai! Có chút giống với cốt truyện cô đã từng nghe qua a! Hơn nữa, một thân đau nhức này.

    Chẳng lẽ..

    Trong đầu cô chợt lóe lên một suy nghĩ, sau đó mở miệng.

    " Đừng nói nữa, đêm qua cả một đêm tôi đều không ngủ được, luôn cảm thấy bên dưới cộm lên làm tôi khó chịu. "

    Cốt truyện này không phải là truyện Đậu Hà Lan công chúa* sao? Vị diện đồng thoại tối cao! Câu chuyện này hồi còn nhỏ không biết cô đã xem qua bao nhiêu lần, nhiều đến mức thuộc lòng! Quan trọng nhất là, ở trong thế giới này không có những đồ vật kỳ kỳ quái quái!

    Ừm.. Hơn nữa dựa theo tiết tấu của câu chuyện thì chỉ cần hai ba câu là kết thúc, chắc là thật nhanh thôi cô có thể rời đi thế giới này, mà rời đi rồi thì hẳn là có thể biết rõ cái tình huống quỷ gì đang xảy ra đi?

    Hoàn mỹ!

    Đang ở trong trạng thái đắc ý, Yến Lạc hoàn toàn không chú ý đến ngón tay hầu gái run lên, thiếu chút nữa làm quần áo trên tay rơi xuống đất.

    Lúc này cửa lần nữa bị mở ra, thiếu nữ sửng sốt một chút, sau đó đột nhiên lùi về phía sau một bước, hành lễ," Vương hậu điện hạ.. "

    Người nọ vừa mở cửa có một thân lễ phục đỏ hoa lệ, trên mặt mang theo một tia vừa lòng," Được rồi, ngươi lui ra đi. "

    Thiếu nữ hơi hơi mím môi, cung kính hành lễ, rồi xoay người rời đi.

    Tình huống này là như thế nào?

    Yến Lạc nhìn người trước mắt, tổng cảm thấy sự tình có chút không thích hợp, dự cảm xấu dâng lên.

    " Yến Lạc công chúa phải không? "

    Hẳn là đang kêu cô đi? Yến Lạc hơi chần chờ gật đầu.

    " Ngươi không cần lo lắng, "Người nọ cười," Cứ an tâm ở lại nơi này thì tốt rồi. "

    Tuy rằng tươi cười thực ôn nhu.. Nhưng dự cảm không tốt trong lòng lại càng ngày càng mãnh liệt, ngón tay Yến Lạc run rẩy, khẽ gật đầu.

    " Cơm sáng đã chuẩn bị xong, sau khi ngươi thay quần áo xong thì ra ngoài đi, tất cả mọi người đều đang chờ ngươi. "

    Nói xong bà xoay người đi ra cửa. Này, rốt cuộc tình huống là như thế nào a?

    * Truyện cổ tích" Đậu Hà Lan công chúa "hay còn có tên là" Công chúa và hạt đậu".
     
    Hien1981, Khuecac, Tieuholii33 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng năm 2020
  4. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 3: Đồng thoại đều gạt người (3)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Trong lòng mạc danh có loại dự cảm xấu.

    Tại sao cô vẫn cứ có cảm giác quái dị? Bộ não không ngừng hồi tưởng câu chuyện cổ tích Đậu Hà Lan công chúa.

    Nghĩ đi nghĩ lại thì không nên nói câu kia..

    Vương tử muốn cưới một vị công chúa hoàn thiện toàn mỹ, nhưng vẫn luôn không tìm được nàng công chúa thật sự, sau đó trong một đêm bão táp, thì có một công chúa tìm đến. Người này sau khi thành công trải qua nghiệm chứng thì đã chứng minh được nàng xác thật là công chúa - người mà vương tử hàng đêm kiếm tìm. Từ đó, vương tử cùng công chúa hạnh phúc mãi mãi bên nhau..

    Vậy cái loại dự cảm này là gì?

    Thôi.. Không nghĩ nữa!

    Đứng dậy, ngay lúc muốn đi lấy quần áo thì..

    "Đinh – hoan nghênh ký chủ thành công tiến vào vị diện của kế hoạch sửa chữa nam thần hắc hóa, trong toàn bộ hành trình hệ thống Tiểu Phấn Hồng vì ngài phục vụ nha, moah.."

    Yến Lạc: "..."

    Yến Lạc nhìn trước mắt mình chậm rãi hiện lên vài điểm sáng nhỏ, cuối cùng tựa như mộng ảo ngưng tụ thành hình thể.

    "Bởi vì trong quá trình truyền tống xuất hiện một chút ngoài ý muốn nho nhỏ, cho nên Tiểu Phấn Hồng cùng ký chủ không thể đồng loạt xuất hiện cùng lúc được, nhưng ngoài ý muốn này ký chủ không cần phải để trong lòng nha!"

    Không cần phải để trong lòng cái con khỉ a a!

    Còn có, kế hoạch sửa chữa nam thần hắc hóa là cái quỷ gì!

    Đây không phải là thế giới cổ tích đơn thuần tốt đẹp hòa ái thân thiện sao?

    "Ai? Em cho rằng ký chủ không hỏi tức là đã minh bạch tình huống của bản thân, không cần giảng giải nữa!" Tiểu Phấn Hồng nhanh nhẹn bay một vòng quanh Yến Lạc.

    Yến Lạc: "..."

    Cô khi ấy còn nghĩ rằng bản thân đang nằm mơ có được không? Cái gì gọi là không cần giảng giải?

    "Cho nên ký chủ cố lên! Sau khi tiếp thu xong thông tin của vị diện này thì hãy dùng sự hòa ái bao dung của ngài đi cảm hóa nam thần đã hắc hóa hoặc kề cận sự hắc hóa đi!"

    Yến Lạc: "..."

    "Chuyện này.. Đợi chút.." Yến Lạc run rẩy nhấc tay, dự cảm không ổn trong lòng càng ngày càng mãnh liệt, "Hắc hóa.. Là tình huống như thế nào?"

    "Ai? Em trước đó không có giải thích cho ký chủ sao?" Tiểu Phấn Hồng hơi dừng một chút, "Đây chính là nguyên nhân mà bổn hệ thống trói định ký chủ! Bên trong rất rất nhiều vị diện có tồn tại một ít năng lực đặc thù, giống như là ký chủ vậy đó."

    Năng lực đặc thù.. Ý chỉ việc cô có thể nhìn thấy mấy thứ kia sao?

    "Đúng vậy, đúng vậy mà sau khi trói định thành công, thông qua lực lượng của hệ thống trợ giúp, ký chủ có thể xuyên qua nhiều vị diện để tiến hành nhiệm vụ, cuối cùng đạt được thân phận quản lý viên thời không!"

    "Thân phận quản lý viên thời không? Đó là cái gì a?"

    "Nói đơn giản thì, chức vụ của nó giống như là nhân viên công vụ ở vị diện của ký chủ!"

    Yến Lạc: "..."

    "Mấy người tìm kiếm nhân viên công vụ, đều là ép mua ép bán như này sao? Tôi.. Có thể cự tuyệt không?"

    "Vốn dĩ có thể, nhưng ký chủ ngài nói là không có vấn đề gì a, nên em liền trực tiếp trói định!"

    Lời nói đúng lý hợp tình này.. Yến Lạc nghe lại có chút cảm giác không đúng lắm..

    "Em rốt cuộc.. Trong lòng có ý xấu gì?" Yến Lạc híp híp mắt, "Còn có, ngay từ đầu, lúc em gặp chị, hình như là em nói mấy lời xứng đôi thành công, trói định thành công phải không?"

    Tiểu Phấn Hồng: "..."

    Yến Lạc: Nhìn chằm chằm -

    "Ai nha nha, thân ái ký chủ, chúng ta nhanh nhanh tiếp thu cốt truyện cùng nhiệm vụ của vị diện này đi!"

    Em mẹ nó căn bản là đang nói sang chuyện khác phải không?

    "A ngao.." Tiểu Phấn Hồng dừng một chút, lại bay vòng quanh Yến Lạc một vòng.

    Rõ ràng nhìn dễ lừa gạt như vậy, tại sao trên thực tế lại không giống như suy nghĩ của nó..
     
    Hien1981, Khuecac, Phong Lăng33 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng năm 2020
  5. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 4: Đồng thoại đều gạt người (4)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    "Nhìn cái gì mà nhìn?" Yến Lạc trừng mắt, "Thành thành thật thật nói rõ ràng cho chị đây biết, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?"

    "A.. Kỳ thật Tiểu Phấn Hồng chỉ là một hệ thống còn đang trong giai đoạn kiến tập*." Bên trong thanh âm hàm chứa nhuyễn manh cùng ủy khuất, bộ dáng cực kỳ đáng thương. "Bởi vì thao tác chưa đủ thuần thục, cho nên không cẩn thận trực tiếp trói định ký chủ.. Ký chủ, ký chủ thân ái, nếu việc đã đến nước này, như vậy chúng ta.."

    * kiến tập: Quan sát để đúc kết kinh nghiệm rồi mới thực tập

    "Không cần!" Yến Lạc trả lời dứt khoát, chớp mắt, ôm quần áo vào trong lồng ngực rồi quay lại nằm xuống giường. "Hả?" Tiểu Phấn Hồng bay nhanh qua, "Đã trói định rồi, ngài không có khả năng rời khỏi khảo hạch, hơn nữa quản lý viên thời không có thật nhiều chỗ tốt, đặc biệt nhiều luôn! Chúng ta.."

    "Không, hãy để chị an an tĩnh tĩnh ở thế giới này sống nốt quãng đời còn lại!" Yến Lạc vùi đầu vào trong chăn, lăn lộn. Vừa hay trong nhà của bố mẹ nuôi, thiếu bớt cô cũng không sao, nhiều thêm cô thì lại chướng mắt.

    Tiểu Phấn Hồng: "..."

    Yến Lạc ngẩng đầu nhìn vầng sáng màu hồng phấn hiện đang cứng đờ giữa không trung.

    Tiểu Phấn Hồng: QAQ

    Đợi chút! Sao nó có thể đem biểu tình của mình truyền vào trong đầu cô?

    Yến Lạc bị cảm giác quỷ dị này làm cho hoảng sợ, thân mình dịch sang bên cạnh, cô trừng mắt, "Em khóc cái gì? Chờ chị sống nốt quãng đời còn lại xong, em lại tuyển một người khác không được à?"

    Tiểu Phấn Hồng: Anh anh anh anh anh anh..

    Cô thật muốn dùng một quyền đánh chết con quái anh anh anh này.

    Gãi gãi đầu, không thể không nói Yến Lạc thật đúng là người chỉ được có cái bộ dạng, ngữ khí không khỏi mềm xuống, "Rốt cuộc là làm sao, em phải nói rõ ràng ra."

    "Đây là cơ hội chuyển chức cuối cùng của em, nếu lần này không thông qua, em sẽ bị coi là phế vật mà phá bỏ QAQ, ký chủ thân ái, thân ái ký chủ, được không, được không.."

    Bị làm nũng Yến Lạc có chút mềm lòng, khóe miệng hơi hơi run rẩy, "Nhưng mà, cho dù em có nói như vậy.." Cô vẫn không hề có một tia hứng thú..

    "Kỷ chủ thân ái, sau khi trở thành người quản lý vị diện, ngài muốn đi tới bất kì vị diện nào để nhập vai vào nhân vật đều được!"

    "..."

    Lạnh nhạt.

    "Ký chủ thân ái, sau khi trở thành người quản lý vị diện, ngài có thể có nhiều thời gian để thảnh thơi!"

    "..."

    Không dao động.

    "Anh anh anh.. Ký chủ thân ái, nếu trở thành người quản lý vị diện, sau khi lực lượng tăng cường, ký chủ có thể ra lệnh cho bọn họ giúp cô làm rất nhiều chuyện!"

    "Ha? Bao gồm cả việc muốn bọn họ rời xa tầm mắt của chị sao?"

    "..."

    Đây là vấn đề gì? Tiểu Phấn Hồng do dự lên tiếng, "Có thể." Theo lý thuyết thì đúng là có thể.

    "Thành giao!"

    Yến Lạc thâm trầm nói, tỏ vẻ chính mình đã phải trải qua một cuộc đấu tranh tư tưởng rất phức tạp và quyết liệt.

    Phù, cảm giác có thể ra lệnh khiến mấy thứ kì quái kia lăn xa một chút.. Thật đúng là quá tốt! Chẳng phải chỉ là hắc hóa nam thần thôi sao? Tới tới tới! Chúng ta cùng chiến!

    Tiểu Phẩm Hồng: ? Ai? Vừa mới xảy ra chuyện gì?

    "Tốt rồi, nói đi, kế hoạch sửa chữa nam thần hắc hóa là gì?" Yến Lạc hứng thú bừng bừng nhìn lại.

    Vậy nên ngài ngay cả tình huống thế nào còn không hiểu được mà đã đáp ứng rồi?

    Nhưng mà xuất phát từ đạo đức chức nghiệp, Tiểu Phấn Hồng nhẹ nhàng khụ một tiếng, mở miệng, "Gần nhất, các vị diện thay đổi càng thêm nghiêm trọng, trong khi người trong quản lý cục lại không đủ, cho nên mới phải lấy vị diện chữa trị làm thí nghiệm, chiêu mộ quản lý viên."

    "Những nhiệm vụ này thiên kỳ bách quái *, nhiệm vụ em chịu trách nhiệm gánh vác chính là kế hoạch sửa chữa nam thần hắc hóa."

    *thiên kỳ bách quái: Phong phú, trăm ngàn điều kỳ lạ.
     
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng năm 2020
  6. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 5: Đồng thoại đều gạt người (5)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    "Kế hoạch sửa chữa?" Yến Lạc hơi hơi vuốt cằm, sau đó nhìn về phía Tiểu Phấn Hồng, "Nhắm mắt, chị phải thay quần áo."

    Nói như thể nó nhắm mắt rồi liền không thể nhìn thấy vậy, trong lòng Tiểu Phấn Hồng yên lặng phun tào, nhưng vẫn theo ý của Yến Lạc mà bay vào một góc.

    Ai kêu trời đất bao la ký chủ là lớn nhất đâu.

    Nghe thanh âm Yến Lạc sột soạt thay quần áo, Tiểu Phấn Hồng tiếp tục mở miệng, "Đúng vậy, bên trong các vị diện có một số nhân vật quan trọng đã xảy ra biến hóa không nhỏ, có khả năng sẽ tạo thành những ảnh hưởng xấu tới toàn bộ vị diện, nhiệm vụ chính của ký chủ là cảm hóa hắn! Để hắn không sinh ra bất kỳ ý nghĩ xấu nào đối với vị diện, nhiệm vụ sẽ hoàn thành!"

    Nói có vẻ rất đơn giản.

    Yến Lạc rũ mắt nhìn quần áo trên người mình, làn váy hoa lệ lại có chút khoa trương, phong cách của thế giới cổ tích khiến cô có chút không thích ứng.

    "Ý tứ của kế hoạch này chính là tẩy trắng phải không?" Đã hiểu, không thành vấn đề.

    Tiểu Phấn Hồng hoài nghi nhìn Yến Lạc, ký chủ thật sự đã hiểu sao?

    Tại sao nó lại có dự cảm xấu nhỉ?

    Thôi thôi, mặc kệ, ký chủ có thể làm việc chính là ký chủ tốt!

    "Tốt, đã có nội dung cốt truyện và thông tin về nam thần hắc hóa, ký chủ chú ý tiếp nhận!"

    Yên Lạc gật gật đầu, trên người Tiểu Phấn Hồng thoáng hiện lên ánh sáng lấp loé.

    Ngay sau đó ký ức và bối cảnh xa lạ thi nhau xuất hiện trong đầu Yến Lạc.

    Trước mắt cũng hiện ra một cái màn hình nho nhỏ màu lam nửa trong suốt.

    Ký chủ: Yến Lạc

    Hệ thống: Tiểu Phấn Hồng

    Nhận diện mục tiêu nhiệm vụ: ?

    Mức độ hắc hóa: 70 / 100.

    Nhận diện nhiệm vụ khác: Tạm không có.

    "Ký chủ, mục tiêu của cô là khiến cho mức độ hắc hóa quay trở về số 0, hệ thống nhắc nhở, nam thần sở dĩ hắc hóa đều do vị diện biến động, từ đó sinh ra nhiều bất hạnh, ý kiến kiến nghị, che chở, bao bọc hắn, làm cho hắn cảm nhận được sự yêu thương nhiệt tình trong cuộc sống!"

    Tổng hợp lại thì ý của nó là muốn cô sử dụng biện pháp "xuân phong ấm áp" cảm hóa hắn?

    Nhìn ba dấu chấm hỏi kia, Yến Lạc chớp chớp mắt, "Trên này không ghi rõ mục tiêu nhiệm vụ là ai, sao chị tìm được?"

    "Sau khi gặp gỡ, hệ thống sẽ tự động cập nhập."

    "Gặp gỡ?"

    "Chính xác.. Gặp gỡ." Câu trả lời của Tiểu Phấn Hồng có một tia do dự.

    Yến Lạc không tự chủ sinh ra một loại cảm giác khó mà tin tưởng được.

    Nhấc chân đi về phía cửa, thuận tiện bắt đầu tiếp thu ký ức trong đầu.

    Đế quốc Ngải Nhĩ Tư Lan Khắc có một vị vương tử, vương tử này muốn cưới được một nàng công chúa chân chính, có được vẻ ngoài hoàn mỹ vô khuyết, da thịt mềm mại non mịn..

    Hắn tìm kiếm rất nhiều năm.. Nhưng vẫn không thể như ý nguyện.

    Yến Lạc nghĩ đến đoạn này đột nhiên sửng sốt, trong lòng sinh ra một tia dự cảm không ổn.

    Khát cầu mà thời gian vô pháp thực hiện được, khiến cho hắn kỳ vọng rằng con trai của mình có thể cưới được một nàng công chúa chính thống, vì thế nên hắn đã tuyên bố mệnh lệnh này đối với ba người con trai.

    Ai có thể cưới được công chúa thật sự, người đó sẽ là quốc vương kế tiếp của quốc gia này.

    Mà nguyên chủ là công chúa của một tiểu quốc lân cận, ra ngoài du ngoạn gặp phải tập kích, cuối cùng chỉ có cách chật vật tiến vào đế quốc Ngải Nhĩ Tư Lan Khắc xin giúp đỡ.

    Mà đây hình như là vị diện truyện cổ tích Đậu Hà Lan công chúa, thế nhưng vai chính không phải cô, mà là người hầu gái cô vừa gặp qua, Lan Ninh?

    Cảm giác thế giới quan đã chịu đả kích sâu sắc..

    "Đợi chút.." Yến Lạc khiếp sợ nhìn phát triển kế tiếp, cốt truyện này cùng chữ "Tốt" không có chút nào tương đồng a!

    Nam chủ là Tam hoàng tử của đế quốc này, tên là Ngải Nhĩ Tư Lan Khắc Tu Ẩn, nội dung câu chuyện cụ thể là: Hoàng tử này từ nhỏ đã chịu tang mẹ, một đường vượt qua mọi chông gai, tránh thoát khỏi ý nguyện của lão quốc vương, trở thành đế vương kế nhiệm, hơn nữa còn cưới được một tiểu bạch hoa.
     
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng năm 2020
  7. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 6: Đồng thoại đều gạt người (6)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Bây giờ tuy còn chưa biết người hắc hóa là người nào, nhưng cái cảm giác không ổn này..

    Kỳ thật cô chỉ là một vật hi sinh đội mũ công chúa thôi đúng không? Tức giận!

    Nam chủ Tu Ẩn do mẫu phi qua đời từ khi còn nhỏ, mặt trên bị chèn ép bởi hai người anh trai có chỗ dựa vững mạnh bên nhà mẹ, tính cách của hai người quái đản, mặt sau lại thích Lan Ninh, một cô hầu gái đối với hắn cũng như với những người khác, đặc biệt ôn nhu.

    Nhưng mà người Lan Ninh thích là Nhị hoàng tử An Đức Liệt, trong cuộc chiến tranh chấp vương vị, An Đức Liệt cùng Đại hoàng tử Tạp La Nhĩ cạnh tranh vô cùng kịch liệt.

    Dù cho yêu cầu của lão quốc vương có hoang đường cỡ nào thì hai vị hoàng tử vẫn nghĩ đủ mưu kế để tìm kiếm một nàng công chúa chân thật.

    Còn nguyên chủ.. Trong cuộc chiến này, nguyên chủ chỉ là một vật hi sinh.

    Ngay tại khoảng thời gian ngắn này, Tu Ẩn, người luôn luôn tỏ vẻ không để mắt tới cuộc chiến, đã bồi dưỡng xong thế lực thuộc về bản thân, trực tiếp tạo phản ngay ngày lão quốc vương băng hà, bắt nhốt Đại hoàng tử cùng Nhị hoàng tử, sửa đổi quốc hiệu, thành công bước lên vị trí quốc vương, cuối cùng như ý nguyện cưới được Lan Ninh, chẳng qua người Lan Ninh thích vẫn luôn là Nhị hoàng tử. Giai đoạn trước ngược, giai đoạn sau lại tiếp tục ngược tâm, cho nên hoàn toàn hắc hóa.

    Mà vị phu nhân vừa rồi, chính là mẹ của An Đức Liệt, vương hậu của Ngải Nhĩ Tư Lan Khắc.

    "A a a a a!" Yến Lạc ai oán ôm đầu ngồi xổm xuống, chỉ trích Tiểu Phấn Hồng, "Tại sao em không đến sớm hơn?" Cô dựa vào cốt truyện cổ tích trong ký ức nên mới dám đồng ý, bây giờ thì hay rồi, bản thân tự đào hố chôn mình, cô đã thành công đưa mình lên con đường làm vật hy sinh? (T _ T)

    Gạt người, đều là gạt người!

    Ánh sáng hồng nhạt trên không trung dừng một chút, sau đó quyết đoán trốn chạy, "Nếu ký chủ đã hiểu rõ, vậy xin hãy bắt đầu nhiệm vụ! Phải nhớ chú ý tiến trình nhiệm vụ trên giao diện hệ thống nha, có yêu cầu gì cứ trực tiếp kêu em, hệ thống Tiểu Phấn Hồng tùy thời vì ngài phục vụ!"

    Cô không vui, cô không thoải mái, cô muốn về nhà!

    "Đúng rồi, có thể ký chủ sẽ thấy vài thứ kia, ở mỗi vị diện hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có nha, giờ cần phải nhất lao vĩnh dật*, ký chủ cố lên!" Tuy rằng không biết rõ suy nghĩ của Yến Lạc, nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc Tiểu Phấn Hồng uy hiếp cô.

    *Nhất lao vĩnh dật: Một lần mệt mỏi để đổi lấy cả đời không lo lắng.

    "..."

    Yến Lạc nhìn hệ thống Tiểu Phấn Hồng trước mặt, trong lòng không ngừng lắc lư, qua một hồi lâu, mới nắm chặt quyền, mặt đầy nghiêm túc, "Cố lên!"

    Hả? Tuy rằng điểm chú ý của hai người không giống nhau, nhưng ký chủ có thể chấp nhận làm việc là tốt rồi! Thân hình Tiểu Phấn Hồng chợt lóe, hóa thành một tia sáng xâm nhập vào ấn đường của Yến Lạc.

    Trong não bộ vang lên tiếng nói, "Tốt, chúng ta bắt đầu nhiệm vụ của vị diện này thôi!"

    Yến Lạc lấy hết can đảm, ngẩng đầu lên, sợi tóc đen ở sau người hơi hơi lay động, đẩy cửa ra.

    Ngoài cửa là hành lang hoa lệ, cứ cách một đoạn lại có một người hầu đứng đó canh chừng.

    Nhìn trận thế này Yến Lạc khẽ run lên.

    Kinh sợ.

    Ngày thường, cô không giao lưu nhiều với những người khác nên giờ bảo cô đi gặp mấy người này, đáy lòng Yến Lạc có chút chột dạ, nâng góc váy đi về phía trước.

    Trong đầu bắt đầu suy nghĩ đợi lát nữa gặp Nhị hoàng tử An Đức Liệt thì nên nói cái gì.

    Bất quá, hoảng loạn không kéo dài bao lâu, ý chí của Yến Lạc bị con đường dài làm cho quân lính tan rã.

    Công chúa chân chính, kiêu ngạo xinh đẹp.. Thân thể yếu ớt.

    Yến Lạc xem như lĩnh ngộ được cái gì gọi là một bước thở mạnh, ba bước thở hổn hển.

    Cô mới đi được vài bước đã có cảm giác sắp bị mệt chết..

    Trong lòng than thở, dưới chân lại không chú ý, sau đó bị vấp, ngã về phía trước.
     
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng năm 2020
  8. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 7: Đồng thoại đều gạt người (7)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    A a a!

    Dưới chân xoay nhanh một cái, liều mạng nâng góc váy, thân mình ngửa về phía sau, đột ngột nhảy lên, khó khăn lắm mới ổn định được cơ thể.

    Yến Lạc hít sâu một hơi.

    Còn may còn may, không bị té ngã, hẳn là không có người thấy đi?

    Chỉ vừa mới nghĩ như vậy, bên cạnh lại truyền đến một tiếng cười thanh thúy.

    "Đinh – nam thần hắc hóa xuất hiện, Ngải Nhĩ Tư Lan Khắc Tu Ẩn, giá trị hắc hóa mở ra (70 / 100). "

    Yến Lạc: "..."

    Ở chỗ ngoặt có một bóng người không cao đang đứng.

    Nguyên chủ hiện tại mười tám tuổi, trong khi năm nay Tu Ẩn mới mười lăm tuổi, vẫn còn là một cậu bé..

    Cho dù chỉ là cậu bé nhưng cũng không thể chắc chắn rằng vừa rồi hắn không thấy gì! Không cần buông tha cho hắn!

    "Tiểu Phấn Hồng có lòng tốt nhắc nhở, giá trị hắc hóa của nam thần tương đương với mức độ nguy hiểm cực cao nha, mong ký chủ cẩn trọng chú ý!"

    Yến Lạc: "..."

    Mức độ nguy hiểm?

    Tốt thôi, em thắng.

    "Ngươi chính là người được Nhị vương huynh nhặt về, tự xưng là công chúa chân chính?"

    Thanh âm của thiếu niên trong trẻo dễ nghe, không mang chút khàn khàn nào ở độ tuổi thiếu niên này nên có, ngược lại lộ ra một tia non nớt mềm mại, làm cho lỗ tai Yến Lạc tê rần.

    Chẳng qua ý tứ bên trong lời nói của thiếu niên, ngữ khí này, làm Yến Lạc lập tức căng lên toàn bộ tinh thần.

    Thân ảnh kia khẽ nhúc nhích, đi ra từ chỗ ngoặt.

    Ánh nắng nhàn nhạt ánh lên trên sợi tóc vàng kim làm hộ hấp Yến Lạc cứng lại.

    Thiếu niên mười lăm tuổi, chiều cao đã cao hơn nhiều So với Yến Lạc, nhưng dễ dàng nhìn ra được là còn đang phát dục, bộ dáng tái nhợt suy nhược, tóc ngắn vàng kim, đôi mắt màu xanh lam, trên khuôn mặt tuấn tú còn hiện lên vẻ non nớt.

    Yến Lạc hơi hơi ngây người, mà Tu Ẩn thấy Yến Lạc không nói lời nào, nhấc chân đi tới bên cạnh Yến Lạc, cả người hơi hơi ngả về trước, cọ vào bên tai cô, sợi tóc mềm mại tựa hồ xẹt qua gương mặt của Yến Lạc, mang theo ý cười nhè nhẹ, gương mặt thiên sứ và thanh âm ôn nhu của thiếu niên có vẻ non nớt, nhưng hơi thở cùng lời nói lại mang theo sự ác liệt không dễ phát hiện.

    "Thế nào? Bị dọa choáng váng? Công chúa chân chính thật đúng là.. yếu ớt a." Thật không biết mấy tên ngu kia tìm ra người này trừ bỏ thỏa mãn một chút lòng hư vinh thì còn có ích lợi gì.

    Thuần túy bình hoa, hoàn toàn không có chỗ nào dùng được.

    Yến Lạc rõ ràng nhìn ra được điểm này ở trong mắt thiếu niên, con người hơi hơi trừng lớn, quai hàm phồng lên, bộ ngực ưỡn ra phía trước, "Tác dụng của ta rất lớn!"

    Bên trong đôi mắt xanh lam của thiếu niên xẹt qua một tia tà khí, giây lát lại không thấy nữa, liếc mắt nhìn ngực của Yến Lạc một cái, cười nhạt mở miệng, "Ví dụ?"

    Hả.. Ví dụ như.. Nhất thời không nghĩ tới người này sẽ hỏi như vậy, trong đầu bắt đầu nhanh chóng tự hỏi. Thấy Yến Lạc nghẹn họng, Tu Ẩn nhịn không được khẽ cười một tiếng, "Được rồi, ta tin ngươi.. Rất lớn."

    Âm cuối của thiếu niên mang theo ý cười nhàn nhạt, rõ ràng không có vấn đề gì, nhưng Yến Lạc luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng..

    Đôi mắt hơi hơi lập loè, suy nghĩ nửa ngày đến khi Tu Ẩn mất đi hứng thú trực tiếp xoay người bước đi, rốt cuộc mới nhớ tới bản thân muốn nói gì.

    Đôi mắt chợt sáng lên, ánh sáng nơi đáy mắt kia làm Tu Ẩn hơi sửng sốt.

    Thanh âm vui sướng vang lên.

    "Ta có thể giúp ngươi tránh được một tai họa lớn!"

    Trước khi tai họa lớn ập đến, những đồ vật lung tung rối loạn đó cũng sẽ xuất hiện ở chung quanh, mà lúc sắp phát sinh tai họa người bình thường sẽ bị hơi thở đen quấn quanh, điều này cô có thể nhìn thấy được.

    Tiểu Phấn Hồng chú ý tiến trình nhiệm vụ, nghe Yến Lạc nói vậy cũng tò mò muốn cảm thụ lực lượng của cô.
     
    DDuong24, Khuecac, Tieuholii26 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 5 Tháng năm 2020
  9. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 8: Đồng thoại đều gạt người (8)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Chỉ nhân tài có được năng lực này mới có thể trói định với hệ thống vị diện, nhưng lực lượng của mỗi người mạnh yếu khác nhau, chủng loại năng lực cũng bất đồng.

    Chờ đến khi rà quét xong lực lượng trong cơ thể Yến Lạc, Tiểu Phấn Hồng nhất thời bị chấn kinh.

    Lực lượng trong cơ thể của cô tuy không thể cảm thụ rõ ràng, nhưng tuyệt đối mạnh hơn nhiều so với những năng lực giả (người sở hữu năng lực) khác.

    Cô đụ má có năng lực mạnh mẽ như vậy, cô còn sợ cái lông gì?

    Cảm nhận được sự rung động trong nội tâm Tiểu Phấn Hồng, đôi mắt Yến Lạc trừng lớn.

    Vô nghĩa a, cô sợ mấy thứ này, lực lượng càng mạnh càng nhìn thấy rõ, em mẹ nó nói thử xem cô rốt cuộc có sợ không? QAQ.

    Tiểu Phấn Hồng xấu hổ.. Hình như cũng đúng..

    Lực lượng này đích thực.. Nghĩ đến tính tình ký chủ của nó đã sợ là sợ đến bay mất xác, còn được khuyến mãi thêm cái năng lực đặc biệt như vậy..

    "Ha!" Một tiếng cười cực nhẹ vang lên, chốc lát sau lại biến mất, đôi mắt Yến Lạc mở to.

    "Em vừa cười nhạo chị sao? Phải không phải không? A?"

    "Bãi công, bãi công, mặc kệ!"

    Tiểu Phấn Hồng còn chưa kịp nói cái gì, Tu Ẩn ở đối diện đã nhíu mày.

    Ngón tay trắng nõn đặt giữa lông mày của Yến Lạc, nhẹ nhàng chọc chọc, đáy mắt mang theo tò mò, "Thật đáng yêu, một mình ngươi ở đây nhe răng nhếch miệng làm cái gì thế?"

    Yến Lạc mười phần xác định, cô nghe được thanh âm cười nhạo!

    Nhân lúc này, Tiểu Phấn Hồng nhanh chóng trốn đi.

    Cổ họng Yến Lạc nghẹn lại, trong lòng không ngừng an ủi bản thân.

    Đây là nam thần hắc hóa, là bệnh thần kinh, cô không cùng bệnh thần kinh so đo.. Nhìn xem, tự mình an ủi một chút đã thấy thoải mái hơn hẳn.

    Thấy người trước mặt tiếp tục thất thần, hiển nhiên là đang suy nghĩ mấy chuyện kỳ kỳ quái quái.

    Tu Ẩn nhíu mày, đứng thẳng lưng, "Ngươi nói ngươi có thể đoán trước được tại họa?"

    "Đúng vậy đúng vậy!" Cô rất hữu dụng! Cho nên chúng ta hãy vui vẻ cùng nhau tẩy trắng đi! Yến Lạc không ngừng gật đầu.

    Đối diện truyền đến một tiếng cười khẽ, mềm mại lại mang theo chút ngoài ý muốn, Tu Ẩn nhìn Yến Lạc từ trên xuống dưới.

    Cô gái có vóc dáng không cao, tóc đen dài thẳng, mặc bộ váy công chúa màu vàng nhạt, ngũ quan đáng yêu tinh xảo, hai gò má phấn nộn (trắng nõn), không chỗ nào là không thể hiện được hoàn cảnh ưu việt trước kia cô sống, đôi môi đỏ cong cong, hình như mới gội đầu không lâu, những sợi tóc mềm mại xõa tung, làm cho tay hắn có chút ngứa.

    Khoé môi gợi lên độ cong khôn khéo, "Công chúa điện hạ nếu như có thể biết trước được tại họa.. Vậy tại sao lại để bản thân biến thành bộ dáng chật vật như vậy?"

    Yến Lạc nghẹn một chút, cặp mắt to nhìn chằm chằm người đưa ra nghi vấn.

    Ngốc..

    "A.." Tu Ẩn lần nữa nhịn không được khẽ cười một tiếng, trong mắt xuất hiện tia đùa bỡn hài hước nhàn nhạt, nháy mắt sau đó lại ẩn đi.

    "Đinh – Giá trị hắc hóa của Ngải Nhĩ Tư Lan Khắc Tu Ẩn là 68 / 100."

    Coi như nể mặt hai điểm giá trị hắc hóa, cô nhịn!

    Tiểu Phấn Hồng: Nói như vậy chỉ là để cứu vớt lại chút ít mặt mũi của cô thôi.

    Yến Lạc: Cho dù biết được sự thật nhưng chỉ cần không nói toạc ra, chúng ta vẫn là bạn bè tốt.

    "Công chúa điện hạ, sao ngài vẫn còn ở đây? Vương hậu cùng Nhị hoàng tử điện hạ đang ở trong đại sảnh chờ ngài rồi." Ngay tại thời điểm hai người nói chuyện, một thanh âm nghiêm khắc đột nhiên vang lên sau lưng Yến Lạc, làm Yến Lạc sợ tới mức giật nảy mình.

    Tu Ẩn ở đối diện đã sớm nhìn thấy hầu gái, thần sắc không thay đổi, duy trì bộ đang suy nhược, tối tăm, chẳng qua trong mắt ẩn đi hai phần trào phúng mạnh mẽ, khiến cho Yến Lạc kinh hồn táng đảm. Cũng may giá trị hắc hóa không thay đổi.

    "Đinh – Giá trị độ hắc hóa của Ngải Nhĩ Tư Lan Khắc Tu Ẩn: 72 / 100."

    Vả mặt tới quá nhanh, tức giận.
     
    DDuong24, Khuecac, Tieuholii25 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng năm 2020
  10. Bạch Tử Vi

    Bài viết:
    15
    Chương 9: Đồng thoại đều gạt người (9)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    [​IMG]

    Ngao!

    Có độc!

    Muốn mệnh mà!

    Xuất sư vi tiệp thân tiên tử, trường sử nam thần lệ mãn khâm*.

    * Xuất phát từ hai câu thơ "Xuất sư vi tiệp thân tiên tử, trường sử anh hùng lệ mãn khâm" trong bài thơ Thục Tướng của Đỗ Phủ. Tạm dịch: Ra quân chưa kịp chiến thắng thân đã chết, khiến người đời sau cũng phải chạnh lòng, nước mắt đẫm đầy vạt áo. Còn câu của chị Yến có nghĩa là: Ra quân chưa kịp chiến thắng thì người đã chết, nhìn nam thần mà nước mắt ướt đẫm vạt áo.

    Chuyện này tương tự với tình cảnh khi nước nhà chưa được giải phóng, mà kinh tế đã trực tiếp thụt lùi đi ba mươi năm.. Dưới ánh mắt cực kỳ bị thương của Yến Lạc, Tu Ẩn ngược lại không để lộ ra bất kỳ cảm xúc dư thừa nào.

    Đối mặt với ánh mắt bài xích cùng nghiêm khắc của hầu gái khá lớn tuổi, Tu Ẩn vươn tay vén một lọn tóc của Yến Lạc lên, hơi cúi đầu.

    Ngay tại thời điểm Yến Lạc cho rằng người này muốn làm cái gì, động tác của hắn dừng lại, sau đó chậm rãi buông tay, đáy mắt mang theo ý cười.

    "Trên tóc có lá rụng.."

    Từ vị trí của hầu gái mà nhìn, hành động đó đích xác chỉ đơn thuần là lấy chiếc lá giúp Yến Lạc, nhưng Yến Lạc lại thấy sự hài hước trên mặt người này, một bộ dáng cô cho rằng tôi muốn làm cái gì, lúc này hắn lại lưu loát nhấc chân rời đi, vừa rồi quả thực là trần trụi cười nhạo mà.

    Một lượt thao tác đủ khiến Yến Lạc trợn mắt há hốc mồm.

    Ngọa tào, sao có thể dưỡng thành tính tình ác liệt như vậy?

    Không đợi Yến Lạc cẩn thận tìm tòi nghiên cứu, hầu gái đã bước lại gần, đáy mắt mang theo sắc bén, "Yến Lạc công chúa điện hạ, sao ngài lại cùng Tam hoàng tử ở bên nhau?"

    Mẹ ơi, hình thức nghiêm khắc của chủ nhiệm giáo dục.

    Sợ hãi.

    "Trùng, trùng hợp." Yến Lạc co rụt lại.

    Bộ dáng tinh xảo đáng yêu rốt cuộc cũng có chỗ phát huy, hầu gái nhìn Yến Lạc trong chốc lát, ngữ khí không còn nghiêm túc như trước nữa.

    "Ngài phải nhớ kỹ, ngài được Nhị điện hạ cứu về, các điện hạ khác, mong ngài không cần quá thân cận, vương hậu sẽ không cao hứng."

    Yến Lạc lung tung đáp lời, đi theo sau hầu gái, cách đó không xa là một cánh cửa lớn hoa lệ.

    Yến Lạc trong lòng chột dạ, "Tiểu Phấn Hồng, Tiểu Phấn Hồng!"

    "Ký chủ thân ái, có chuyện gì sao?"

    "Ở quốc gia này cần phải chú ý những lễ nghi gì a?"

    Muốn tẩy trắng gia hỏa Tu Ẩn này, khẳng định phải ngốc ở đây một đoạn thời gian, sau đó đại khái là: Nỗ lực làm hắn bước lên vương vị, giúp hắn không phải trải qua quá nhiều đau khổ, thuận lợi cưới được cô vợ nhỏ, để hắn cảm nhận được sự ấm áp của tình người, cuối cùng nàng sẽ thành công rút lui.

    Hừ, hoàn mỹ!

    Hơi hơi nắm chặt tay, đáy mắt Yến Lạc lóe sáng.

    Tiểu Phấn Hồng: "..."

    "Đinh – Tự động mở ra kỹ năng sơ cấp: Học tập"

    "Đây là quà tân thủ em cố ý chuẩn bị cho ký chủ, bên trong có nội dung liên quan, mong ký chủ cố lên!"

    Cửa được đẩy ra, Yến Lạc đi theo người nọ bước vào, hầu gái cúi đầu đi sang một bên.

    Trong đầu Yến Lạc nghĩ đến lễ nghi cần phải làm của quốc gia này, thân thể tự giác hành động theo. Vương hậu có tư thế ngồi duyên dáng tiêu chuẩn vẫn luôn chú ý quan sát Yến Lạc, vừa lòng gật đầu.

    Yến Lạc đứng dậy, nhìn chung quanh một vòng, thấy được nữ chủ Lan Ninh đứng sau vương hậu, ánh mắt của tiểu cô nương lộ rõ nhút nhát cùng sợ hãi dính chặt lên người chàng trai ngồi bên cạnh vương hậu.

    Nhị hoàng tử Ngải Nhĩ Tư Lan Khắc An Đức Liệt, năm nay mười chín tuổi, là đối tượng mà nữ chủ Lan Ninh luôn yêu thầm.

    Thiếu niên mặt mày đã trổ mã, gương mặt tuấn lãng, tóc vàng lộng lẫy, một đôi mắt có sắc màu đậm hơn so với Tu Ẩn, bên trong hàm chứa ánh sáng ôn nhã, thẳng tắp nhìn về phía cô.

    Nghĩ đến sau này hắn kết hợp với Đại hoàng tử cùng nhau bức bách Tu Ẩn, làm Tu Ẩn hắc hóa triệt để, Yến Lạc liền cảm thấy sau lưng chợt lạnh.

    Ý cười kia mới nhìn qua thật ôn hòa, nhưng vào trong mắt Yến Lạc, nhìn kiểu gì cũng thấy hắn không có ý gì tốt.

    "Yến Lạc công chúa, mời ngồi." Vương hậu mở miệng, giơ tay chỉ vào ghế dựa đối diện.
     
    DDuong24, Khuecac, Tieuholii23 người khác thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 6 Tháng năm 2020
Trả lời qua Facebook
Đang tải...