Bài viết: 0 

Chương 9
Sau đó mọi chuyện cứ như vậy mà triển. Mặc dù Hakuryuu không muốn làm điều này, nhưng cậu vẫn kề kiếm vào cổ Minh, đe dọa Tuyết bằng ba thanh phi dao lơ lửng trước những bộ phận yếu hại. Tất cả, chỉ để dạy hai người một bài học mang tên "Cẩn thận".
Bởi hai người này quá mức bất cẩn, dù biết bản thân hiện tại đang ăn nhờ ở đậu, đang ở trong địa bàn của kẻ khác lại có thể tìm những nơi như thế này để nói chuyện quan trọng. Nếu không phải vì cậu tò mò thì có lẽ vài ngày sau Tuyết đã thành một cỗ thi thể lạnh băng rồi.
Cuối cùng, cậu giao cho hai người một nhiệm vụ với phần thưởng là tấm vé về nhà. Hakuryuu hiện giờ tuy không thể tự mình giúp họ mở ra cánh cổng đến Trái Đất nhưng sẽ không khó khăn gì nếu cậu có đủ vật dẫn để tạo ra đủ lượng ma lực cần thiết.
Chỉ là..
"Minh, chính nghĩa của cậu có hình dáng như thế nào đây?"
Hakuryuu lắc đầu, dứt khoát vứt vấn đề này ra sau lưng. Dù gì thì Minh cùng "Kuro" sớm muộn cũng sẽ phải gặp lại, đến lúc đó cậu sẽ biết thôi.
Nhìn bộ trang phục mình đang mặc, trong đầu Hakuryuu bỗng nghĩ tới điều gì. Cậu lần nữa đeo mặt nạ lên.
Hakuryuu nhìn chiếc nhẫn trên tay, khẽ cắn răng, trong lòng có chút do dự.
Nhẫn trữ vật. Đây là vật phẩm không quá xa lạ đối với những người hay xem những bộ anime chủ đề fantasy. Và hẳn rồi, Hakurryuu cũng sở hữu một vài vật phẩm chứa đồ không chỉ mỗi cái nhẫn này. Song, chiếc nhẫn này quả thực là một vật phẩm cấp bậc quốc bảo khi có thể tích cả ngàn mét khối và khả năng gần như ngưng đọng thời gian cho những vật được chứa trong đó.
Hakuryuu tuy rằng cũng có thể chế tác vật phẩm chứa đồ nhưng vật liệu để chế tạo nó là cực kỳ quý hiếm, trong đó phần quan trọng nhất là một khối Không gian tinh thạch, mà hiện giờ cậu còn chả có được lấy một mẩu.
Hơn nữa, cho dù có được chất liệu tốt tương đương thì cậu cũng không thể mở rộng thể tích của nó đến cỡ này được vì năng lực chế tác của cậu không cao đến mức có thể so sánh với vua người lùn được. Bên cạnh đó vật phẩm cậu chế ra cũng sẽ không có khả năng làm chậm đi vì cậu không có hệ Thời gian.
Nói chung, những vật phẩm trữ đồ cao cấp cỡ này trong nhóm của cậu cũng chỉ có ba cái chia cho ba người các cậu là Hakuryuu, Touka và Ginko mà thôi. Còn lại đều không thể sánh bằng.
Chiếc nhẫn hơi sáng lên một chút và một chiếc lọ thủy tinh chứa đầy dung dịch màu xanh lam trong suốt nằm gọn trong tay cậu.
Có nên uống không? Hay đợi ngày mai khôi phục rồi đi cũng được.
Không! Đến ngày mai sợ rằng đã muộn rồi.
Nghĩ thông suốt, Hakuryuu không lại do dự nữa, cậu trực tiếp uống một hơi cạn sạch.
Đó là lọ thuốc hồi phục ma lực – gọi tắt là bình mana. Nó là một loại thuốc đặc biệt có thể để người uống gần như ngay lập tức hồi phục một lượng lớn ma lực. Nguyên nhân là vì ma lực của loại thuốc này rất thuần khiết, chỉ cần hơi tiêu hóa chút là có thể dễ dàng hấp thu.
Một lọ không đủ, cậu tiếp tục nốc thêm ba, bốn lọ nữa trước khi trái tim cậu vỡ vụn.
Cảm nhận được việc mình đang khôi phục nhanh chóng cả về thể chất lẫn ma lực mà lòng cậu đau như cắt. Nguyên nhân chỉ gói gọn trong một chữ:
NGHÈO.
Hakuryuu bây giờ rất nghèo, nghèo kiết xác. Tài sản của cậu chẳng còn được bao nhiêu, và lọ thuốc này cũng là một thứ đắt khủng khiếp khi sánh ngang với thu nhập cả năm của một người bình thường. Nghĩ đến đây, Long lại thở dài vì khả năng phá của của mình.
Nhưng mà cậu có việc cần làm. Gấp! Rất gấp! Mà cậu không thể đi với tình trạng ma lực cạn kiệt thế này được.
Cảm giác đã khôi phục không ít, Hakuryuu đứng dậy. Cậu một lần nữa niệm 'che dấu hiện diện', 'cách âm' lên bản thân rồi lao đi, hướng về một tòa tháp khá xa nơi đó. Cậu chỉ ở đó một lần, nhưng con đường dẫn đến đó cậu vẫn nhớ kỹ như in.
Phải, nơi cậu hướng đến là căn phòng nơi mà cả bọn được triệu hồi, nơi bắt đầu của mọi chuyện.
Song, Hakuryuu đến đó làm gì?
Bởi vì cậu cần làm rõ một việc – nguồn năng lượng để thực hiện 'triệu hồi anh hùng từ dị giới' đến từ đâu.
Hakuryuu biết rất nhiều, hiểu rất nhiều và điều đó làm cậu cảm thấy kỳ lạ.
Cậu biết 'Triệu hồi anh hùng từ dị giới' là thứ ngốn ma lực đến mức nào. Hakuryuu nhớ, quang cảnh hàng ngàn viên ma thạch cấp cao mất đi màu sắc vỡ vụn vì bị ép khô ma lực vẫn còn hiện rõ trong tâm trí.
Song, cậu chưa từng thấy một thứ gì như thế trong lúc cậu và các bạn bị triệu hồi. Tất cả trước mắt cậu lúc đó chỉ là một đoàn ba mươi, bồn mươi người mà thôi.
Họ dùng ma lực của mình để thực hiện triệu hồi?
Đùa không vui đâu. Anh hùng là ai? Không cần nói cũng biết là nhân vật rất khủng bố đúng chứ? Làm sao một người như thế lại có thể bị triệu hồi dễ dàng như vậy được.
Còn có, dị giới là gì?
Đó là thế giới khác, "thế giới" đó. Một ma pháp kết nối hai cái thế giới với nhau để kéo một nhóm người từ bên kia sang bên này sao có thể là một phép đơn giản có thể được hoàn thành chỉ với một nhóm ba bốn mươi người được chứ?
Nói tóm lại, quá khả nghi. Đến mức mà Hakuryuu phải gấp rút tự đi xác nhận cho yên tâm.
Khéo léo tránh đi các tốp lính tuần, Hakuryuu rất nhanh đã đến nơi. Lần nữa bước vào căn phòng này, cậu cẩn thận cảm nhận bệ đá nơi mà cậu và các bạn đã từng đứng, cẩn thận không bỏ qua chút gì.
Tìm được. Là từ phía dưới!
Từ những liên kết ma lực đã đứt đoạn và rời rạc, Hakuryuu nhanh chóng tìm được nguồn cung ma lực chính cho ma pháp 'Triệu hồi Anh hùng từ dị giới'.
Không nói lời thừa thãi, Hakuryuu vận ma lực, không gian xung quanh cậu bị bóp méo. Và rồi, cậu biến mất, giống như hòa tan vào không khí.
Một giây sau, Hakuryuu đã xuất hiện trong một căn phòng rộng lớn dưới lòng đất, xung quanh căn phòng được bao phủ bằng cả đống kết giới. May thay, trong số chúng không có kết giới ngăn cách không gian, bằng không thì Hakuryuu cũng không thể xuống đây dễ dàng như vậy được.
Song, cậu không cảm thấy mình may mắn chút nào. Ngược lại, cảnh tượng trước mắt khiến cậu trừng to đôi Long nhãn, khó có thể tin vào mắt mình.
"Đây là.."
Bởi hai người này quá mức bất cẩn, dù biết bản thân hiện tại đang ăn nhờ ở đậu, đang ở trong địa bàn của kẻ khác lại có thể tìm những nơi như thế này để nói chuyện quan trọng. Nếu không phải vì cậu tò mò thì có lẽ vài ngày sau Tuyết đã thành một cỗ thi thể lạnh băng rồi.
Cuối cùng, cậu giao cho hai người một nhiệm vụ với phần thưởng là tấm vé về nhà. Hakuryuu hiện giờ tuy không thể tự mình giúp họ mở ra cánh cổng đến Trái Đất nhưng sẽ không khó khăn gì nếu cậu có đủ vật dẫn để tạo ra đủ lượng ma lực cần thiết.
Chỉ là..
"Minh, chính nghĩa của cậu có hình dáng như thế nào đây?"
Hakuryuu lắc đầu, dứt khoát vứt vấn đề này ra sau lưng. Dù gì thì Minh cùng "Kuro" sớm muộn cũng sẽ phải gặp lại, đến lúc đó cậu sẽ biết thôi.
Nhìn bộ trang phục mình đang mặc, trong đầu Hakuryuu bỗng nghĩ tới điều gì. Cậu lần nữa đeo mặt nạ lên.
Hakuryuu nhìn chiếc nhẫn trên tay, khẽ cắn răng, trong lòng có chút do dự.
Nhẫn trữ vật. Đây là vật phẩm không quá xa lạ đối với những người hay xem những bộ anime chủ đề fantasy. Và hẳn rồi, Hakurryuu cũng sở hữu một vài vật phẩm chứa đồ không chỉ mỗi cái nhẫn này. Song, chiếc nhẫn này quả thực là một vật phẩm cấp bậc quốc bảo khi có thể tích cả ngàn mét khối và khả năng gần như ngưng đọng thời gian cho những vật được chứa trong đó.
Hakuryuu tuy rằng cũng có thể chế tác vật phẩm chứa đồ nhưng vật liệu để chế tạo nó là cực kỳ quý hiếm, trong đó phần quan trọng nhất là một khối Không gian tinh thạch, mà hiện giờ cậu còn chả có được lấy một mẩu.
Hơn nữa, cho dù có được chất liệu tốt tương đương thì cậu cũng không thể mở rộng thể tích của nó đến cỡ này được vì năng lực chế tác của cậu không cao đến mức có thể so sánh với vua người lùn được. Bên cạnh đó vật phẩm cậu chế ra cũng sẽ không có khả năng làm chậm đi vì cậu không có hệ Thời gian.
Nói chung, những vật phẩm trữ đồ cao cấp cỡ này trong nhóm của cậu cũng chỉ có ba cái chia cho ba người các cậu là Hakuryuu, Touka và Ginko mà thôi. Còn lại đều không thể sánh bằng.
Chiếc nhẫn hơi sáng lên một chút và một chiếc lọ thủy tinh chứa đầy dung dịch màu xanh lam trong suốt nằm gọn trong tay cậu.
Có nên uống không? Hay đợi ngày mai khôi phục rồi đi cũng được.
Không! Đến ngày mai sợ rằng đã muộn rồi.
Nghĩ thông suốt, Hakuryuu không lại do dự nữa, cậu trực tiếp uống một hơi cạn sạch.
Đó là lọ thuốc hồi phục ma lực – gọi tắt là bình mana. Nó là một loại thuốc đặc biệt có thể để người uống gần như ngay lập tức hồi phục một lượng lớn ma lực. Nguyên nhân là vì ma lực của loại thuốc này rất thuần khiết, chỉ cần hơi tiêu hóa chút là có thể dễ dàng hấp thu.
Một lọ không đủ, cậu tiếp tục nốc thêm ba, bốn lọ nữa trước khi trái tim cậu vỡ vụn.
Cảm nhận được việc mình đang khôi phục nhanh chóng cả về thể chất lẫn ma lực mà lòng cậu đau như cắt. Nguyên nhân chỉ gói gọn trong một chữ:
NGHÈO.
Hakuryuu bây giờ rất nghèo, nghèo kiết xác. Tài sản của cậu chẳng còn được bao nhiêu, và lọ thuốc này cũng là một thứ đắt khủng khiếp khi sánh ngang với thu nhập cả năm của một người bình thường. Nghĩ đến đây, Long lại thở dài vì khả năng phá của của mình.
Nhưng mà cậu có việc cần làm. Gấp! Rất gấp! Mà cậu không thể đi với tình trạng ma lực cạn kiệt thế này được.
Cảm giác đã khôi phục không ít, Hakuryuu đứng dậy. Cậu một lần nữa niệm 'che dấu hiện diện', 'cách âm' lên bản thân rồi lao đi, hướng về một tòa tháp khá xa nơi đó. Cậu chỉ ở đó một lần, nhưng con đường dẫn đến đó cậu vẫn nhớ kỹ như in.
Phải, nơi cậu hướng đến là căn phòng nơi mà cả bọn được triệu hồi, nơi bắt đầu của mọi chuyện.
Song, Hakuryuu đến đó làm gì?
Bởi vì cậu cần làm rõ một việc – nguồn năng lượng để thực hiện 'triệu hồi anh hùng từ dị giới' đến từ đâu.
Hakuryuu biết rất nhiều, hiểu rất nhiều và điều đó làm cậu cảm thấy kỳ lạ.
Cậu biết 'Triệu hồi anh hùng từ dị giới' là thứ ngốn ma lực đến mức nào. Hakuryuu nhớ, quang cảnh hàng ngàn viên ma thạch cấp cao mất đi màu sắc vỡ vụn vì bị ép khô ma lực vẫn còn hiện rõ trong tâm trí.
Song, cậu chưa từng thấy một thứ gì như thế trong lúc cậu và các bạn bị triệu hồi. Tất cả trước mắt cậu lúc đó chỉ là một đoàn ba mươi, bồn mươi người mà thôi.
Họ dùng ma lực của mình để thực hiện triệu hồi?
Đùa không vui đâu. Anh hùng là ai? Không cần nói cũng biết là nhân vật rất khủng bố đúng chứ? Làm sao một người như thế lại có thể bị triệu hồi dễ dàng như vậy được.
Còn có, dị giới là gì?
Đó là thế giới khác, "thế giới" đó. Một ma pháp kết nối hai cái thế giới với nhau để kéo một nhóm người từ bên kia sang bên này sao có thể là một phép đơn giản có thể được hoàn thành chỉ với một nhóm ba bốn mươi người được chứ?
Nói tóm lại, quá khả nghi. Đến mức mà Hakuryuu phải gấp rút tự đi xác nhận cho yên tâm.
Khéo léo tránh đi các tốp lính tuần, Hakuryuu rất nhanh đã đến nơi. Lần nữa bước vào căn phòng này, cậu cẩn thận cảm nhận bệ đá nơi mà cậu và các bạn đã từng đứng, cẩn thận không bỏ qua chút gì.
Tìm được. Là từ phía dưới!
Từ những liên kết ma lực đã đứt đoạn và rời rạc, Hakuryuu nhanh chóng tìm được nguồn cung ma lực chính cho ma pháp 'Triệu hồi Anh hùng từ dị giới'.
Không nói lời thừa thãi, Hakuryuu vận ma lực, không gian xung quanh cậu bị bóp méo. Và rồi, cậu biến mất, giống như hòa tan vào không khí.
Một giây sau, Hakuryuu đã xuất hiện trong một căn phòng rộng lớn dưới lòng đất, xung quanh căn phòng được bao phủ bằng cả đống kết giới. May thay, trong số chúng không có kết giới ngăn cách không gian, bằng không thì Hakuryuu cũng không thể xuống đây dễ dàng như vậy được.
Song, cậu không cảm thấy mình may mắn chút nào. Ngược lại, cảnh tượng trước mắt khiến cậu trừng to đôi Long nhãn, khó có thể tin vào mắt mình.
"Đây là.."
Chỉnh sửa cuối: