Xuyên Không [Edit] Thú Thú Hung Mãnh: Nhặt Cái Tức Phụ Sinh Nhãi Con - Đường Nhị Mễ

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Cố Vân Kỳ, 21 Tháng năm 2021.

  1. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 19: Isaac mặt dày

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Isaac nhìn tay nhỏ của cô, đôi mắt chợt lóe, hắn duỗi tay một cái đã bắt được tay nhỏ của Đường Ninh: "Tiểu giống cái.. Tay em thật xinh đẹp!"

    Đường Ninh nhìn bộ dáng tiện tiện của hắn, rất muốn cho hắn một quyền!

    Chẳng qua lấy bộ dáng suy yếu của hắn hiện tại, nếu cô đánh một quyền, chắc chắn sẽ lại ngất xỉu lần nữa.

    Cô dùng sức đem tay nhỏ rút về: "Anh nghỉ ngơi cho tốt, sức lực phục hồi sẽ không có việc gì! Đến lúc đó, anh có thể rời đi.."

    Cô đem dao phẫu thuật cùng một số đồ vật khác thu thập một chút, vỗ vỗ tay, đứng dậy, xoay người muốn đi!

    Isaac vươn tay lập tức bắt được mắt cá chân của cô: "Chờ một chút!"

    Isaac "Suy yếu" ho khan: "Em là vu y sao? Không đúng! Trên mảnh đại lục này, mỗi vu y đều được ghi tên trong danh sách.. Chưa từng nghe nói qua vu y là giống cái nha?"

    Đường Ninh rũ mắt trừng hắn: "Tôi không phải người của đại lục các anh! Buông tay ra!"

    Cô giật giật chân, gia hỏa này không buông ra, Đường Ninh khó thở, nhịn không được đạp một chân lên ngực hắn!

    "Ô.."

    Isaac ăn đau hô lên một tiếng, trợn trắng mắt, lại hôn mê bất tỉnh.

    Đường Ninh có chút sửng sốt, nhanh chóng ngồi xổm xuống xem xét hơi thở của hắn.

    Cô lo lắng một chân này của mình trực tiếp đá cho trái tim hắn ngừng đập.

    Nào biết, chính mình vừa ngồi xổm xuống, ngón tay còn chưa kịp đụng tới cái mũi của Isaac, cánh tay nháy mắt bị nắm lấy, cả người liền ngã vào một lòng ngực trần trụi.

    Nam nhân của thế giới này, nữa thân trên đều không mặc áo, tay Đường Ninh tùy tiện động một chút lập tức có thể đụng tới thân thể hắn.

    Rắn chắc bóng loáng, tuy rằng xúc cảm rất tốt, nhưng Đường Ninh vẫn có chút bảo thủ, nụ hôn đầu tiên của cô là cho Angus, trong lòng cô đã yên lặng xem bản thân thành người của Angus, lại cùng nam nhân khác như vậy, trong lòng cô hoặc nhiều hoặc ít đều có chút không quen.

    "Tôi nói, anh không muốn trên người mình lại nhiều thêm vài vết sẹo thì lập tức buông tôi ra!"

    Đường Ninh giãy giụa hai cái liền không giãy giụa nữa, cô chuẩn bị sờ tới dao phẫu thuật.

    Isaac lại đột nhiên cắn lỗ tai Đường Ninh.

    "Thật thơm.."

    Trong lòng Đường Ninh chửi má nó, súc sinh này như thế nào đột nhiên động dục.

    "Tôi nói! Anh buông tôi ra.."

    Đường Ninh hét lớn một tiếng, trong lúc vô tình, tay nhỏ lại nắm phải một chỗ nhô lên, cô hung hăng nắm một cái, rồi mới buông ra..

    Angus mang nước trở về, vừa đi tới cửa lại nghe thấy bên trong truyền đến một tiếng hô đau, hắn nhướng mày, mắt hẹp dài nổi lên một chút vui sướng khi người gặp họa, đi vào liền nhìn thấy Đường Ninh đứng ở đó phủi phủi làn váy, cười cười: "Hắn làm cái gì?"

    "Muốn ăn đậu hủ của tôi!"

    Đường Ninh ghét bỏ nhìn người nào đó meo meo che lại chỗ đó của chính mình mà hít khí lạnh, đạp chân hắn: "Tôi đã nói với anh, tôi cứu anh chỉ là bổn phận của bác sĩ! Nếu anh lại xằng bậy! Tôi sẽ đi tìm vài vị thuốc đút cho anh, khiến cho anh muốn sống không được, muốn chết không xong!"

    Nói xong, cô bước nhanh ra khỏi động phủ.

    "Angus, cho hắn nước sạch để hắn tự mình rửa mặt lau người, chúng ta đi tìm đồ ăn."

    Angus à một tiếng, đem nước đưa tới bên người Isaac, nhướng mày, cười đắc ý theo sau lưng Đường Ninh đi ra ngoài.

    Sau khi hai người rời đi, Isaac ngồi dậy, bàn tay to còn xoa xoa nơi bị Đường Ninh tàn nhẫn nắm, hắn nghĩ đến xúc cảm mềm mại vừa rồi khi tay nhỏ sờ loạn ngực hắn, bỗng nhiên cong môi cười.

    Hắn đối với giống cái này, ngày càng có hứng thú.

    Nếu như cùng thân thể mềm mại của cô kết hợp, khẳng định là chuyện tốt đẹp nhất trên thế gian này..

    Angus! Tôi nhất định sẽ từ trong tay anh đoạt lấy cô ấy!

    * * *

    "Isaac này, trong đầu chắc chắn bị thiếu mất cái gì đó.."

    Đường Ninh đi trong rừng rậm, trong miệng không ngừng lẩm bẩm, phun tào Isaac da mặt dày.
     
  2. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 20: Cô phải trở về thế giới của mình

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Chờ vết thương của anh ta tốt lên, nhất định phải khiến anh ta nhanh chóng cút đi! Thật là không chịu nổi.."

    Đường Ninh dậm chân một cái, bước chân nhanh hơn.

    Đi tới, cô nhìn thấy phía trước có một cái hồ nước.

    "Angus, có phải anh cứu tôi ở chỗ này không?"

    Đường Oản quay đầu, ánh mắt dừng trên khuôn mặt tuấn tú của Angus, tha thiết hỏi.

    Angus gật đầu: "Đúng vậy!"

    Đường Ninh lập tức chạy như bay đến bên hồ, cô nhìn hồ nước, trong lòng xuất hiện một suy nghĩ.

    Cô nhảy xuống, có phải sẽ có thể trở về hồ nước không tên trong trường học không?

    Cô bất chợt cảm thấy, giữa hồ nước này và hồ nước không tên trong trường học có một mối liên kết nào đó.

    Nghĩ như thế, Đường Ninh nhấc chân đi đến bên cạnh một tảng đá, nhắm mắt lại, nhảy..

    Cánh tay lập tức bị túm chặt: "Em làm gì?"

    Giọng nói Angus lạnh lẽo lạ thường vang lên bên tai, tim Đường Ninh đập gia tốc, cô mở mắt ra, ngoái đầu lại có chút xin lỗi nhìn Angus: "Angus, tôi không thuộc về thế giới này, tôi phải về thế giới của tôi!"

    Cô bắt lấy cánh tay Angus, muốn gỡ cánh tay hắn ra.

    Nhưng sức lực hắn rất lớn, Đường Ninh dùng hết sức lực cũng không cũng không lay chuyển được cánh tay hắn.

    "Em là bạn lữ của anh, em đi rồi, anh phải làm sao?"

    Angus kéo Đường Ninh vào trong ngực, gắt gao ôm cô: "Đường Đường, anh đã chọn em! Nếu em về thế giới của mình, anh chỉ có thể cô độc sống quãng đời còn lại.."

    Mắt Đường Ninh bỗng nhiên đau xót.

    Ở thế giới kia cô là cô nhi, không ai coi trọng, cô thuộc vào loại người dễ nuôi, chỉ cần ném ở một bên, cho ăn, là có thể bình yên lớn lên.

    Vẫn là lần đầu tiên có một người nói với cô, nếu cô không cần hắn, vậy hắn chỉ có thể cô đơn cả đời.

    Hít hít cái mũi, Đường Ninh muốn đem Angus đẩy ra, nhưng hắn giống như pho tượng, vẫn không hề nhúc nhích.

    "Angus.." Cô bất đắc dĩ hô một tiếng.

    "Ừ?" Angus lên tiếng, cánh tay vẫn ôm chặt như cũ.

    "Tôi sắp không thở nổi.. anh buông ra một chút.."

    Tay nhỏ của Đường Ninh chọc lên ngực hắn, gian nan nói.

    Angus ý thức được chính mình thật sự ôm cô quá chặt, nhanh chóng buông lỏng ra một chút, rũ mắt nhìn khuôn mặt nhỏ đỏ bừng của cô, có chút áy náy: "Thật xin lỗi.. Anh.."

    "Tôi biết tâm tư của anh.."

    Ánh mắt Đường Ninh không dám nhìn hắn: "Nhưng tôi không thuộc về thế giới này. Miễn cưỡng ở lại, tôi sẽ rất khó chịu.. anh biết không? Thế giới này của các anh, thật sự quá lạc hậu, tôi thật sự không thích hợp.."

    Nếu như từ nhỏ cô đã lớn lên ở thế giới này, gặp được một nam nhân tốt như Angus, cô nhất định sẽ yêu hắn, hơn nữa, sẽ nguyện ý cùng hắn sống cả đời ở thế giới này.

    Nhưng cô là người được nuôi dạy và lớn lên trong xã hội hiện đại! Thế giới lạc hậu như vậy, sẽ bức điên cô.

    Cô nhớ máy tính, nhớ TV, nhớ nồi cơm điện!

    Nhớ nhất vẫn là cái giường nhỏ của cô, tối hôm qua sau khi ngủ trên cỏ khô, trên người cô đều muốn phát bệnh sởi.

    "Thế giới của em, thật sự rất tốt sao?" Angus cau mày, bi thương hỏi.

    "Ừm.."

    Đường Ninh gật đầu, thừa dịp Angus thất thần, một tay cô đem hắn đẩy ra, xoay người lập tức nhảy vào hồ nước!

    Cô nghe thấy, tiếng hét tê tâm liệt phế của Angus..

    "Đường Đường.."

    Khóe mắt Đường Ninh chảy xuống một giọt nước mắt.

    Hẹn gặp lại, Angus.. Tôi sẽ đem những chuyện xảy ra ở nơi đây xem như một giấc mộng!

    Hy vọng anh có thể tìm được một bạn lữ chân chính, cùng cô ấy tương thân tương ái suốt cuộc đời.
     
  3. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 21: Có phải chúng ta kết hợp em sẽ không quay về?

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Thình thịch" một tiếng.

    Đường Ninh rơi vào trong làn nước lạnh lẽo.

    Cô sẽ không bơi lội, khi mới vừa rơi vào trong nước, thân thể theo bản năng giãy giụa vài cái, sau đó cô liền dừng lại động tác, tùy ý để thân thể của mình chìm xuống!

    "Đường Đường.."

    Cô mơ hồ nghe được, tiếng Angus gào rống!

    Trong lòng lại lần nữa nói một câu ' hẹn gặp lại ', nước mạnh mẽ chảy vào trong mũi miệng, cô tức ngực khó thở, dần dần mất đi ý thức.

    Lại là "Thình thịch" một tiếng! Angus nhìn nha đầu kia dần dần chìm vào đáy nước, sắc mặt âm trầm, nhanh chóng nhảy xuống, bơi tới bên người cô, lẻn vào trong nước ôm lấy cổ cô, đem Đường Ninh từ trong nước vớt ra!

    Sau khi bơi vào bờ, hắn ấn ngực cô vài cái!

    "Khụ khụ khụ.."

    Đường Ninh bị sặc, nước trong cổ họng toàn bộ phun ra, yết hầu cô đau đớn, chậm rãi mở mắt ra, nhìn thấy gương mặt đẹp trai âm trầm kia của Angus, đôi mắt cô dâng lên sự tuyệt vọng!

    "Sao anh lại muốn cứu tôi.."

    Cô ngồi dậy tới, tay nhỏ nắm lại thành quả đấm, hung hăng đánh lên ngực Angus.

    Cơ bắp hắn cứng rắn, làm tay nhỏ của cô phát đau.

    Đường Ninh vừa khóc vừa mắng Angus: "Anh xen vào việc của người khác làm gì? Tôi không thích nơi này, tôi phải về nhà của tôi! Tôi phải trở về.. Anh để tôi ở chỗ này tự sinh tự diệt được không!"

    Cô nói xong, lại chuẩn bị nhảy xuống nước!

    Đôi mắt Angus trở nên lạnh lẽo, hắn bắt lấy mắt cá chân Đường Ninh kéo xuống đất, thân thể Đường Ninh thẳng tắp ngã xuống, may mắn, đầu được lòng bàn tay hắn hắn đỡ lấy.

    Nếu không, cô khẳng định sẽ bị ngã đến chấn thương não!

    "Có phải chúng ta kết hợp, em sẽ không quay về?"

    Ngón tay Angus nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Đường Ninh, cái loại xúc cảm nhỏ vụn này làm trái tim cô đột nhiên đập gia tốc.

    Mặt Đường Ninh hồng lạ thường, nghiến răng nghiến lợi, tiếp tục trừng mắt nhìn Angus: "Anh đã phát lời thề với Lang Vương, nếu tôi không muốn, anh không thể làm chuyện đó với tôi.."

    Angus tức khắc cười lạnh, một cái tay khác đặt trên bả vai, đem váy ren của cô kéo xuống, lộ ra bả vai nhỏ bạch ngọc.

    Angus vươn đầu lưỡi, ở trên vai cô liếm một cái!

    Thân thể Đường Ninh bắt đầu run rẩy.

    "Anh làm như thế là vì muốn giữ em lại! Chắc chắn Lang Vương sẽ không để ý!"

    Angus vừa nói vừa hôn lên môi cô, có thể do ẩn chứa tức giận hoặc do bản tính của loài thú, nụ hôn của hắn rất mạnh mẽ, vừa hôn xuống da thịt Đường Ninh liền đỏ lên.

    Mạnh thêm nữa rất có thể sẽ biến thành màu xanh tím.

    "Lang Vương không ngại, nhưng tôi để ý.. Angus, anh đừng để tôi hận anh! Anh buông tôi ra.."

    Đường Ninh vặn vẹo thân thể, không nghĩ tới, động tác nhỏ như vậy, đối với nam nhân chính là loại trêu chọc trí mạng.

    Một tay Angus giữ lấy eo cô, một tay khác đem da thú bên hông kéo xuống!

    Thân mình hắn hơi cong xuống, Đường Ninh chỉ hạ mi mắt một chút lập tức nhìn thấy tiểu quái thú đã thức tỉnh dưới thân hắn!

    "..."

    Cô sợ tới mức lập tức nhắm lại mắt!

    Quá lớn.. cô chỉ mới nhìn đã thấy sợ hãi.. lại càng muốn chạy trốn..

    Angus hôn, nụ hôn dừng bên tai Đường Ninh, hơi thở cực nóng thiêu đốt khiến lỗ tai cô đỏ bừng.

    "Chỉ cần có thể giữ em lại! Em hận anh thế nào cũng được!"

    Nói xong, bàn tay to của hắn lập tức đem làn váy của cô vén lên!

    "Angus.." Đường Ninh giữ lấy tay hắn, đột nhiên phát hiện tay hắn đã biến thành móng vuốt đầy lông!

    Cô sợ tới mức trợn mắt, giờ phút này thứ đang đè ở trên người cô, đã là một con sói trắng!

    "Hình người và hình sói, tự em chọn một cái! Nếu như thuận theo, anh liền dùng thân thể người dịu dàng với em, nếu như phản kháng! Đường Đường, em biết rõ, anh là thú! ** một khi đã lên.. rất khó khống chế.."
     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng sáu 2021
  4. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 22: Diều hâu sơ hiện

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tôi không chọn!"

    Đường Ninh dùng hết toàn lực chống lên ngực hắn, sắc mặt cô bởi vì khẩn trương sợ hãi cùng với thẹn thùng đã hồng đến tận bên tai.

    Cô không muốn bản thân không rõ ràng như vậy.

    Cô đối với Angus chỉ có chút hảo cảm, nhưng còn chưa tới trình độ có thể định chung thân, cô không cần phải vì một nam nhân có sắc đẹp mà ở lại thế giới kém phát triển này.

    "Đường Đường.." Miệng sói của Angus vươn đầu lưỡi tới, Đường Ninh nhìn thấy trên đầu lưỡi hắn còn có gai ngược.

    Hắn muốn liếm khuôn mặt nhỏ của cô, trong lòng Đường Ninh bỗng nhiên có chút ghê tởm.. Quay đầu đi, vừa định nôn ra, Angus bỗng nhiên siết chặt cánh tay, ôm cô lăn vào lùm cây bên cạnh.

    "Xảy ra chuyện gì?"

    Đường Ninh cảm giác được lưng Angus căng chặt, khóe miệng giật giật, đôi mắt xanh lục của hắn xuất hiện phòng bị cùng với sát khí.

    Angus ra hiệu cô đừng nói chuyện, đem cô bảo hộ ở trong ngực, nhìn về phía bên kia hồ nước!

    Đường Ninh dựng lỗ tai cẩn thận nghe, vài tiếng ưng kêu từ xa đến gần!

    Cô trợn to mắt nhìn qua, khi nhìn thấy kích thước đường kính sải cánh của diều hâu, sợ ngây người!

    Ít nhất mười mét, cái này, so với diều hâu cô nhìn thấy ở hiện đại hoàn toàn khác nhau! Sau khi nhìn vài giây, cô phát hiện có chút quái dị.

    Mấy con diều hâu kia, dường như đang truy đuổi!

    Angus ôm cô nấp trong lùm cây, mấy con diều hâu gào thét lướt qua trên đầu bọn họ, quát lên một cơn gió, nếu không phải Angus ôm Đường Ninh, thân thể Đường Ninh nhỏ như vậy, nhất định sẽ bị cuốn bay.

    Sau khi bọn họ bay qua, Angus mới ôm cô từ trong lùm cây đi ra.

    "Tới, chúng ta tiếp tục!"

    Đường Ninh nhanh chóng từ trong lòng ngực hắn nhảy ra.

    "Tiếp tục cái con khỉ!"

    Cô nhìn phương hướng diều hâu bay đi, chớp chớp mắt, có chút "Trào phúng" nhìn Angus: "Thì ra, anh cũng biết sợ nha.."

    Cô còn tưởng rằng, Angus không sợ trời không sợ đất đấy!

    "Anh cho rằng, bọn họ vì nghe nói anh nhặt được một giống cái xinh đẹp mà muốn tới đoạt, nhiều một chuyện không bằng ít một chuyện, đem em giấu đi là biện pháp giải quyết tốt nhất."

    Khóe miệng Đường Ninh giật giật, tự giễu cười nói: "Anh thật sự cho rằng tôi là bảo bối, ai cũng muốn đoạt sao?"

    Cô có chút mệt, ngồi lên tảng đá lớn bên cạnh hồ nước.

    Bị diều hâu cắt ngang như vậy, lý trí Angus cũng đã trở lại, hắn nghĩ, không thể dùng biện pháp cường ngạnh như thế để giữ Đường Đường lại, nếu như cô hận hắn, sau đó cùng Isaac rời đi, vậy hắn mất nhiều hơn được.

    Hắn phải suy nghĩ biện pháp khác, Đường Đường dễ mềm lòng như thế, nhất định sẽ rất dễ dàng bị thuyết phục.

    Hắn ngồi xuống gần cô, vừa mới chuẩn bị biến thành hình người, Đường Ninh lại xoay người, ôm lấy thân thể lông xù của hắn, hốc mắt hồng hồng.

    "Anh để như vậy cho tôi ôm một cái.. Tôi nhớ gấu lớn của tôi.."

    Angus nghe được lời cô nói mang theo tiếng khóc, đau lòng thật sự.

    Ngoan ngoãn ngồi cho cô ôm.

    "Với anh mà nói, em chính là bảo bối độc nhất vô nhị."

    Đường Ninh bị hắn trắng trợn nói lời âu yếm làm cho nín khóc mỉm cười: "Tôi nói cho anh biết, ở thời đại của chúng tôi, cô gái như tôi là bình thường nhất, không thú vị nhất.. Thật vất vả mới tìm được một người bạn trai, bởi vì ghét bỏ sự nghiêm túc lại cứng nhắc của tôi, mới kết giao không đến một tháng đã phản bội tôi! Còn lấy tiền của tôi theo đuổi đứa con gái khác, nghĩ lại, thế giới kia đối với tôi mà nói, thật đúng là đầy ác ý.."

    Angus dùng cằm nhẹ nhàng cọ lên đỉnh đầu Đường Ninh: "Vậy ở lại nơi này! Người kia có mắt không tròng, Angus anh, nhất định sẽ quý trọng em."
     
  5. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 23: Em thật tàn nhẫn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Tôi biết, anh nói được nhất định sẽ làm được.. Nhưng tôi là một con người được tiếp nhận nền giáo dục của thời đại mới, sống trong thế giới này, tôi sẽ rất buồn chán!"

    "Anh có thể tạo ra niềm vui cho em! Để em mỗi ngày không quá nhàm chán.."

    "Đồ ăn ở đây, tôi cũng không thích.."

    "Em có thể cố gắng tạo ra đồ ăn em thích? Anh sẽ cùng em đi tìm những nguyên liệu em muốn!"

    "Còn có.. Chỗ ở của các anh, tôi cũng không thích, tôi thích ngủ giường, thích trải đệm lên giường, không thích ngủ trên cỏ dại cùng da thú.."

    "Chỉ cần em nói cho anh biết, giường làm bằng cách nào, đệm giường làm như thế nào, anh nhất định sẽ giúp em tạo ra một cái thuộc về em!"

    Không biết từ khi nào, Angus đã hóa thành hình người, hắn cầm lấy tay nhỏ của Đường Ninh, đặt lên vị trí trái tim của cô, đôi mắt nhìn thẳng vào Đường Ninh.

    "Đường Đường, chỉ cần là thứ em muốn, mặc kệ là lên trời hay dưới đất, anh nhất định sẽ làm ra cho em! Ở lại bên cạnh anh được không?"

    Đường Ninh bị ánh mắt hắn nhìn như vậy, có một loại cảm giác muốn phát bệnh tim.

    Cô mím môi, suy nghĩ hồi lâu.

    Vẫn là không có cách nào gật đầu.

    Cuối cùng Đường Ninh chỉ có thể mở miệng nói: "Anh để tôi suy nghĩ kĩ một chút! Rốt cuộc, đây là chuyện cả đời.."

    "Được! Anh cho em thời gian suy nghĩ, trong khoảng thời gian này, anh sẽ không động vào em.. Nhưng, khi động tình, anh hy vọng em có thể cho phép anh.. Cùng em hôn môi.."

    Suy nghĩ hồi lâu, Angus mới nhớ tới cái từ ngữ này.

    Đường Ninh vừa thẹn thùng vừa tức giận liếc hắn một cái, giây tiếp theo, cánh môi cô đã bị người nào đó nhanh chóng cúi xuống ngậm vào trong miệng.

    "Ngô, anh làm gì?" Đường Ninh hàm hồ, thật vất vả mới hỏi ra.

    "Động tình.. Muốn cùng em hôn môi.." Mỗ Bạch Lang phúc hắc cười, cánh tay dài đem cô ôm vào trong lòng ngực dày rộng trần trụi, kéo dài nụ hôn này.

    Đường Ninh: "..."

    Cô còn chưa có đồng ý mà!

    -

    Khi Đường Ninh chu cái miệng nhỏ cõng một ba lô rau dại, vẻ mặt không vui trở lại Bộ lạc Bạch Lang, Isaac đã ngồi bên trong động phủ của Angus, kêu tiểu giống cái mấy vạn lần.

    Đường Ninh đi vào động phủ liền nghe được một câu này: "Tiểu giống cái, tôi còn tưởng em muốn ném tôi ở chỗ này tự sinh tự diệt aiii.."

    Trên trán Đường Ninh liền trượt xuống ba vạch đen.

    Cô nhìn thoáng qua sắc mặt Isaac, hồng nhuận sáng lạn.

    Sờ sờ cái trán hắn, không phát sốt.

    "Thương thế của anh đã chuyển biến tốt đẹp, cần phải rời đi." Đường Ninh bắt đầu đuổi người.

    Angus đi lấy công cụ bằng sắt duy nhất trong bộ lạc về tới liền nghe được một tiếng kêu rên truyền ra từ trong động phủ, đương nhiên, là tiếng của Isaac vọng lại!

    "Tiểu giống cái, em dùng cái gì đâm tôi? Đau quá.."

    Chẳng qua Isaac chỉ muốn bắt lấy tay nhỏ của cô, sờ khuôn mặt nhỏ của cô mà thôi, không nghĩ tới, mới vừa đụng tới tay nhỏ Đường Ninh, cảm giác đau thấu tim trên tay lập tức truyền đến.

    Hắn đau đến trực tiếp nhảy lên.

    Đường Ninh mở ra tay nhỏ, cong môi cười: "Châm nha."

    Trong lòng bàn tay của cô có ba cây châm, lúc vừa mới đi vào đã nắm sẵn trong tay, đề phòng tên gia hỏa này ăn đậu hủ.

    "Em thật tàn nhẫn.." Vẻ mặt Isaac đưa đám, chỉ vào cái mũi nhỏ của Đường Ninh, đau lòng đến mức sắp không thở nổi.

    "Đúng! Tôi chính là tàn nhẫn như thế! Tôi là bác sĩ, nếu anh lại quấn lấy tôi, tôi sẽ làm cho anh mỗi ngày đều bị thương, sau đó lại chữa trị, sau đó lại tiếp tục làm anh bị thương.. Cứ đau như vậy, khỏi một lần lại đau một lần, sau đó lại khỏi một lần, rất sung sướng, có muốn thử xem hay không?"

    Đường Ninh lắc lắc ngân châm trong tay, khuôn mặt nhỏ tươi cười, giờ phút này thoạt nhìn có chút âm trầm đáng sợ.
     
    Chỉnh sửa cuối: 17 Tháng sáu 2021
  6. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 24: Cuộc chiến giữa hai nam nhân

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Isaac ực một tiếng, nuốt nuốt nước miếng.

    Ánh mắt bay tới trên người Angus cũng đang bị dọa đến.

    Hắn thật sự không biết một cái dụng cụ bằng sắt như vậy có thể làm ra món ngon gì.

    "Anh đi lấy vài cục đá, lại tìm ít cây khô, nhớ kỹ, phải là gỗ đại thụ có khả năng chịu lửa đốt lâu một chút.."

    Đường Ninh lựa rau dại xong, để vào bên trong bộ xương khô bên cạnh, chuẩn bị chờ một chút để Angus đem đi rửa sạch.

    Cô nhìn cái nồi kia một chút, bên trong đen nhánh một mảnh, sờ soạng một phen, trên ngón tay tức khắc dính đầy tro tàn.

    "Di, quá bẩn.."

    Đường Ninh phun tào, Angus chuẩn bị mang đá đi vào nghe được, nhanh chóng chạy đến lấy cái nồi qua: "Anh ra bờ sông rửa sạch."

    "Không cần, để tôi đi!"

    Đường Ninh đứng dậy, xách theo nồi đi ra khỏi động phủ: "Tôi đi xem trong hồ có thứ gì tốt.."

    Lúc trước, khi cô vừa mới nhảy xuống hồ đã nhìn thấy bên hồ có rất nhiều loại tảo thủy sinh, không biết bên trong có cái loại khoai sọ hoang dại lúc nhỏ cô từng ăn hay không.

    "Em sẽ không bơi chứ?" Angus cau mày nhìn Đường Ninh, thấp giọng hỏi.

    "Ừm.." Đường Ninh cười cười.

    "Anh lo tôi lại nhảy xuống sao?"

    Cô chỉ vào balô trong động phủ: "Anh xem, đồ kiếm cơm của tôi cũng chưa mang đi! Sẽ không thừa dịp anh không ở đây mà trở về.. Yên tâm được rồi chứ!"

    "Anh không phải lo lắng cái này.."

    Lông mày Angus nhíu lại: "Anh sợ em ở trong nước sẽ xảy ra chuyện!"

    Ánh mắt hắn rơi trên người Isaac vẫn luôn làm nền trong một góc.

    Isaac nhìn ra ý tứ của Angus, lập tức đứng dậy: "Tôi sẽ canh chừng không cho cô ấy nhảy xuống.."

    Hắn xung phong nhận việc.

    Angus trợn trắng mắt, xoay người đi: "Anh đi tìm tiểu An Thụy.."

    "Được rồi.. Để hắn đi cùng tôi đi!" Đường Ninh không muốn lại làm phiền người khác, cô sắp chết đói.

    Vẻ mặt Isaac vui sướng, đi theo sau lưng Đường Ninh, khi hắn đi ngang qua bên người Angus liền nghe được giọng nói lạnh lùng uy hiếp: "Nếu anh dám bắt cô ấy đi! Tôi nhất định sẽ san bằng Hoa Báo tộc!"

    Isaac trào phúng liếc mắt nhìn thoáng qua Angus: "Bạch Lang, anh đừng quá tự tin.."

    "Vậy anh cứ thử xem!"

    Khóe miệng Angus xuất hiện răng nanh! Đôi mắt hắn biến thành màu đỏ tươi.

    Hắn nhỏ giọng hỏi: "Giống cái, cái này.. Rốt cuộc em nhặt được ở nơi nào? Làm sao.. Làm sao lại khác biệt với những giống cái tôi đã từng gặp như vậy?"

    Giống cái mà Isaac từng gặp qua, hoặc là hùng tráng bưu hãn! Hoặc là nhỏ nhắn nhu nhược.

    Nơi nào có giống cái vừa nhỏ nhắn lại vừa bưu hãn thế này?

    Sắc mặt Angus lạnh nhạt, trực tiếp tránh sang một bên.

    Hắn tin tưởng Đường Đường có thể ứng phó với con báo phát tao này, hắn cũng biết, Isaac sẽ không dùng võ lực thương tổn Đường Đường.

    "Sợ rồi sao? Sợ thì nhanh chóng đi đi! Chị đây không có thời gian ứng phó với anh.."

    Đường Ninh đặt balo xuống, đem rau dại ở bên trong lấy ra.

    Nhìn thấy dụng cụ bằng sắt mà Angus lấy tới, ánh mắt cô sáng lên.

    Trên đường trở về, cô liền phun tào nói với Angus ở chỗ này ngay cả cái nồi để xào rau cũng không có, Angus hỏi cô nồi là cái gì, cô liền miêu tả đơn giản một chút.

    Angus lại lập tức nói với cô, trong bộ lạc có.

    "Cái nồi này, ban đầu bộ lạc các anh dùng để làm gì?" Đường Ninh chớp chớp mắt, nghi hoặc nhìn về phía Angus.

    "Đốt lửa trại cho Lang Vương! Mỗi năm chỉ dùng một lần.."

    Lông mày Angus nhíu lại: "Anh sợ em ở trong nước sẽ xảy ra chuyện!"

    Ánh mắt hắn rơi trên người Isaac vẫn luôn làm nền trong một góc.
     
  7. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 25: Thật là cái tên ngon miệng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Isaac vừa định cười lạnh đã nhìn thấy Đường Ninh đi xa, hắn nhanh chóng nhấc chân đuổi theo!

    "Tiểu giống cái, chờ anh!"

    Đường Ninh rất muốn dùng cái nồi kia úp lên đầu Isaac!

    Thoạt nhìn cao to, lại luôn lơ đãng bán manh như vậy, quả thực muốn mệnh.

    Isaac đuổi theo Đường Ninh, nhìn thấy cô bởi vì tức giận mà cái miệng nhỏ nhếch lên, khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, ánh mắt hắn có chút tối tăm.

    "Tiểu giống cái, em có tên hay không?" Isaac đụng nhẹ vào bả vai Đường Ninh, nỗ lực tìm đề tài.

    Đường Ninh nghiêng đầu trừng mắt nhìn hắn một cái, "Anh nghĩ thử xem?"

    Isaac bị ánh mắt này của cô trừng đến thân thể run lên, hắc hắc cười làm lành, "Anh nghe khối băng kia gọi em là Đường Đường.. Thật là cái tên ngon miệng!"

    "Ngon miệng?"

    Đường Ninh bỗng nhiên híp mắt, cô dừng bước chân, xoay người nghiêm túc nhìn Isaac, "Anh từng ăn đường?"

    Nếu không sao hắn lại biết đường ăn ngon?

    Thấy cuối cùng Đường Ninh cũng phản ứng với mình, giờ phút này nếu Isaac là hình thú, cái đuôi khẳng định đã vểnh lên tận trời!

    Hắn nhướng mày, "Đương nhiên đã ăn qua! Rất ngọt.."

    "Ăn ở đâu?" Đường Ninh tiến về phía trước một bước, giọng nói có chút kích động.

    Isaac thuận thế nắm lấy tay nhỏ của cô, "Em cùng anh về Hoa Báo tộc, anh sẽ nói cho em biết.."

    "Cút đi!" Đường Ninh đem hắn tay ném ra, sắc mặt lạnh xuống trong vòng một giây, bước nhanh về phía trước.

    "Anh thật sự biết! Mía đường sinh trưởng trong bộ lạc của Hoa Báo tộc bọn anh, toàn bộ thú giới, chỉ có Hoa Báo tộc có, nếu như em muốn ăn, anh có thể cho người đưa tới.."

    Isaac biết mình chơi quá trớn, nhanh chóng đuổi theo, chủ động lấy lòng.

    Ở nơi hắn không nhìn thấy, khóe miệng Đường Ninh hơi cong lên.

    Bỗng nhiên cô cảm thấy, Isaac chính là một cái ngốc bạch ngọt.

    Cũng không biết vì sao lúc nào cũng muốn tới trêu chọc Angus! Hay là giữa hai người này có bí mật gì?

    Đi đến bên cạnh hồ nước, cô ngồi xổm xuống rửa nồi, nước rất trong, bằng mắt thường cô cũng có thể nhìn thấy những đàn cá trắng béo bơi lội tung tăng.

    Cô bỗng nhiên chuyển mắt nhìn về phía Isaac.

    "Ai! Anh có thể bắt được cá này không?"

    Vốn dĩ Isaac ngồi ở một bên, vẫn luôn lẳng lặng thưởng thức bộ dáng rửa nồi "Xinh đẹp" của cô!

    Thấy cô chủ động nhìn về phía mình, còn cùng mình nói chuyện, hắn mừng rỡ như điên đứng dậy, gật gật đầu, "Đương nhiên có thể!"
     
  8. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 26: Thế giới tinh thần thuần khiết

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cô ngồi xổm xuống nhìn mấy con cá trắng lớn tươi ngon, có chút buồn cười phun tào, "Anh cũng không cần bắt nhiều như thế a! Đến khi nào chúng ta mới ăn hết?"

    Isaac nghe được cụm từ "Chúng ta", đôi mắt tức khắc sáng ngời.

    "Em là đồng ý giữ anh ở bên cạnh?"

    Đường Ninh nhìn hắn giống như đang nhìn một tên thiểu năng trí tuệ, "Vì sao muốn ở lại bên cạnh tôi?"

    "Anh phải làm nam nhân của em! Cùng em kết làm bạn lữ.."

    Isaac ngồi xổm trước mặt cô, nói đến vô cùng nghiêm túc.

    Đường Ninh bị lời này dọa cho hoảng sợ, ngẩn ra một giây, cô chuẩn bị lôi Angus ra làm lá chắn.

    "Nhưng mà tôi đã cùng Angus kết làm bạn lữ.."

    Sắc mặt Issac có chút khó coi.

    Hắn trầm mặc.

    Sau khi yên lặng vài giây, hắn ngước mắt, đối diện với ánh mắt có chút mừng thầm của Đường Ninh.

    "Vậy thì thế nào? Một giống cái có thể kết làm bạn lữ với nhiều giống đực.. Em có thể đồng thời có được cả anh và khối băng!" Isaac cắn cắn cánh môi, "Tuy rằng anh vô cùng chán ghét tên gia hỏa kia, nhưng vì Đường Đường em, anh có thể chịu đựng.."

    "Isaac.. Anh là tộc trưởng Hoa Báo tộc, khẳng định có rất nhiều giống cái để cho anh lựa chọn! Thật ra, anh không cần ủy khuất chính mình như thế.."

    Cư nhiên muốn làm nhỏ, Đường Ninh thật sự không nghĩ tới sức hấp dẫn của mình lại lớn như vậy.

    Đây rốt cuộc là chuyện tốt hay xấu?

    "Không ủy khuất.. Để anh kết bạn lữ với những giống cái xấu muốn chết kia, đấy mới chính là ủy khuất gương mặt soái ngất trời này.." Isaac vô cùng tự luyến.

    Đường Ninh làm bộ nôn mửa, cô đá đá cái nồi, "Soái ca, tôi không có sức lực lớn như thế, anh có thể phụ nâng với tôi không?"

    "Chút việc nhỏ này, không cần Đường Đường ra tay!"

    Isaac một tay liền cầm nồi tới.

    Đường Ninh không có nửa điểm kinh ngạc, lúc chiều gia hỏa này chính là cách không khí đem cô kéo đến bên người hắn.

    "Buổi chiều anh dùng công phu gì thế? Cư nhiên có thể nhẹ nhàng kéo tôi đến chỗ anh như vậy.." Cô cảm thấy, cổ lực lượng kia, rất giống nội lực cô từng xem trong tiểu thuyết võ hiệp.

    "Đó là huyền lực! Từ nhỏ anh đã tu luyện, đó chỉ là chín trâu mất sợi lông.."

    Lời Isaac nói, làm Đường Ninh lâm vào trầm tư.

    Huyền lực?

    Hình như là một cái danh từ xuất hiện trong các tiểu thuyết huyền huyễn, thú giới này, rốt cuộc là cái thế giới như thế nào?

    "Tiểu Đường Đường, em đừng nói với anh, trên người của em không có huyền lực.."

    Isaac nhìn thấy bộ dáng nghi hoặc của Đường Ninh, dừng lại bước chân, có chút kinh ngạc nhìn cô.

    "Nếu tôi nói đúng là như vậy, anh có xem tôi là dị loại hay không?" Cô vốn dĩ chính là một dị loại từ một thế giới khác xuyên đến.

    Isaac thả cái nồi xuống, vươn tay đặt ở giữa mày cô cảm ứng một chút, hắn thấy được một mảnh sương trắng, "Thế giới tinh thần thật thuần khiết.. Em thật sự không có huyền lực.."

    Ánh mắt Isaac nhìn Đường Ninh thập phần mơ hồ.

    "Ghét bỏ tôi? Ghét bỏ tôi thì đừng quấn lấy tôi nữa, anh đi tìm một giống cái khác có huyền lực đi.." Đường Ninh hừ lạnh một tiếng, đẩy tay hắn ra đi về phía trước.

    "Không có ghét bỏ!"

    Isaac nhanh chóng bưng nồi đuổi theo, "Chỉ là anh thật sự rất kinh ngạc! Thế giới tinh thần của em thuần khiết như thế, nếu như tu luyện, rất có thể sẽ phi thăng thành thần.."

    "Thành bệnh tâm thần sao!"

    Đường Ninh liếc xéo hắn một cái, "Tôi không muốn tu luyện những thứ lung tung rối loạn đó.. Tôi chỉ muốn bình an vượt qua cả cuộc đời này, có ăn có mặc, có mỹ nam! Sau này tới tuổi, lại sinh một hai bảo bảo đáng yêu để chơi cùng.. thật hoàn mỹ.."

    "Anh cảm thấy, anh có thể thỏa mãn em.." Isaac tiện tiện nói.

    Đường Ninh trực tiếp tăng nhanh bước chân, không muốn nói chuyện với người này.
     
  9. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 27: Bình dấm chua lật đổ

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chỉ là sải chân của hai người chênh lệch, mặc kệ cô đi nhanh bao nhiêu, tên kia ở phía sau vẫn có thể nhẹ nhàng đuổi kịp.

    Cứ em đi anh đuổi như vậy, rất nhanh liền trở về bộ lạc Bạch Lang tộc.

    Lúc sắp về đến động phủ của Angus đã đụng phải Kỳ Phong.

    "Gian tế, cô cư nhiên dám trắng trợn táo bạo cùng người của Hoa Báo tộc đi cùng một chỗ như vậy! Cô không sợ Bạch Lang chúng tôi đem cô trực tiếp xé nát sao?"

    Kỳ Phong thở phì phì chỉ vào cái mũi Đường Ninh chất vấn.

    Đường Ninh nhìn nhóc con này, khiêu khích le lưỡi, "Cậu tới xé nát tôi đi? Tôi nói cho cậu biết, tôi không phải gian tế, người này muốn đi theo tôi, tôi có cách gì đây? Có bản lĩnh, cậu đi đánh hắn đi? Tuổi còn nhỏ đừng có học đòi bắt nạt kẻ yếu nha.."

    Kỳ Phong bị cô nói đến đỏ mặt, "Chờ tôi trưởng thành, tu luyện thành cường giả, tôi nhất định sẽ tuyên chiến với hắn!"

    Hắn chuyển mắt nhìn về phía Isaac, mắt tràn đầy cừu hận, "Anh giết nhiều Bạch Lang như thế! Một ngày kia, tôi nhất định bắt anh nợ máu phải trả bằng máu!"

    "Tôi chờ cậu!"

    Isaac "Hòa ái" mỉm cười, nói một câu, lôi kéo cánh tay Đường Ninh, bước nhanh rời đi.

    "Anh nhìn xem, anh đã đắc tội bao nhiêu người! Nếu anh trở thành nam nhân của tôi, chẳng phải sẽ liên lụy tôi sao?" Đường Ninh ghét bỏ phun tào.

    "Cường giả là vương, bọn họ chủ động khiêu khích anh, lại không lợi hại bằng anh, bị anh giết là vô cùng bình thường! Em yên tâm, anh có thể bảo hộ em.. Nếu như có người dám động tới em, anh nhất định sẽ khiến hắn trả giá gấp trăm lần!"

    Lúc Isaac nói lời này, không hề cà lơ phất phơ, đôi mắt sắc bén tràn đầy nghiêm túc.

    Đường Ninh ngẩn ra, trái tim cô bỗng nhiên đập nhanh hơn.

    Vài giây sau, ngượng ngùng cười, "Tôi cũng sẽ không cho bất kì ai xúc phạm tới tôi."

    "Lão tử biết, nữ nhân lão tử coi trọng sao có thể là quả hồng mềm đây?" Isaac nhích lại lần, cái tay kia, thật muốn thật muốn choàng lên vai cô.

    Nhưng mà hắn sợ bị kim đâm.

    Vẫn là thôi đi.

    Hai người trở lại động phủ, Angus đã mang rất nhiều cục đá, nhặt rất nhiều nhánh cây trở lại.

    Đường Ninh đem cục đá chất thành hình dạng một cái bệ bếp, đem cái nồi kia đặt lên trên, vừa vặn thích hợp.

    Cô vừa lòng gật gật đầu, nhìn sang cá ở một bên, "Không xong! Lại quên đem cá sơ chế trước khi đem về.." Cô vỗ vỗ đầu, ảo não vì sự bất cẩn của mình.

    "Giết cá không phải rất đơn giản sao? Giao cho anh đi!"

    Isaac chủ động xin ra trận, dùng huyền lực cuốn mấy con cá tới, mang theo đi ra ngoài.

    "Ai! Anh phải để lại thân cá biết không? Nhớ kỹ, bỏ phần nội tạng cho sạch sẽ." Đường Ninh cao giọng nhắc nhở.

    "Ừ, đã biết.."

    Động phủ, chỉ còn lại hai người Đường Ninh và Angus.

    Angus đi tới bên cạnh Đường Ninh đang chuẩn bị đốt lửa, lo lắng hỏi: "Đường Đường, hắn không làm gì em chứ?"

    "Anh rất lo lắng hắn sẽ làm gì tôi sao?" Đường Ninh nhướng mày, xấu xa cười, cố ý hỏi.

    Trong lòng Angus cứng lại, hắn biết, bản thân không có quyền quản việc giống cái có tiếp xúc thân mật với giống đực khác, nhưng mà hắn nhịn không được, muốn một mình có được Đường Đường.

    "Hắn sợ châm trên người tôi, cho nên không dám làm gì.. Chẳng qua lời âu yếm lại nói một đống lớn! Cái gì mà phải bảo vệ tôi này! Phải làm nam nhân của tôi, còn nói, mặc dù hắn với anh đồng thời có được tôi, hắn cũng không ngại."

    Lúc Đường Ninh nói lời này đã nhìn chằm chằm vào mặt Angus.

    Cô cố ý nói như thế, cô muốn nhìn xem Angus sẽ phản ứng như thế nào.

    Quả nhiên, vị này nghe xong lời cô nói, bình dấm chua lập tức đổ.

    "Thật đúng là một tên gia hỏa âm hồn bất tán! Hắn không ngại, nhưng anh để ý!"
     
  10. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 28: Một bàn mĩ vị (1)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Angus giơ tay nâng cằm Đường Ninh, "Nói cho anh biết, em nguyện ý cùng hắn kết làm bạn lữ sao?" Ánh mắt hắn rối rắm.

    "Hiện tại tôi không muốn cùng bất cứ kẻ nào kết làm bạn lữ! Tôi vẫn chưa suy nghĩ kĩ càng xem có nên ở lại thế giới này không.." Đường Ninh kéo tay hắn ra, "Anh đừng có cản tôi làm việc!"

    Đường Ninh dùng que diêm mồi lửa lên cỏ dại, nhét vào đống củi khô.

    Trong khoảng thời gian này, ánh mặt trời của thú giới rất nóng, đám củi này đã rất khô, lập tức bén lửa cháy hừng hực.

    "Có thịt mỡ không?" Cô chuyển mắt hỏi Angus còn đang nheo mắt nhìn mình, ánh mắt kia mang theo ủy khuất, còn mang theo tức giận.

    Nhóc con cao lãnh đột nhiên biến thành như vậy, cô có chút bất đắc dĩ, thò lại gần hôn lên má hắn một cái, "Anh đừng lo lắng! Chỉ cần tôi nguyện ý ở lại thế giới này, lập tức sẽ cùng anh kết thành bạn lữ, nhưng còn những chuyện còn lại, tôi không thể bảo đảm với anh, tất cả dựa vào ý trời."

    Tuy rằng cô chủ động hôn mình.

    Nhưng phiền muộn trong lòng Angus cũng không thể biến mất hoàn toàn.

    Câu nói cuối cùng của cô là đang nói với hắn, nếu như ông trời muốn cho cô cùng Isaac, thậm chí là cùng nam nhân khác kết làm bạn lữ, cô cũng sẽ đáp ứng.

    Hắn biết, chính mình có tâm tư muốn độc chiếm cô ở trong thú giới này đã xem như khác thường, nhưng hắn thật sự không có cách nào nghĩ đến sau này phải cùng nam nhân khác chia sẻ cô.

    Trái tim của hắn, có thể nổ tung hay không..

    "Anh chỉ cần em cho anh một lời bảo đảm.. Sau này mặc kệ em muốn cùng bao nhiêu giống đực kết làm bạn lữ, nhưng phải cùng anh kết hợp trước, đứa bé đầu tiên, cũng phải là của anh!"

    Đây là biện pháp tự an ủi duy nhất mà Angus nghĩ ra.

    Đường Ninh vừa nghe đến mấy chữ kết hợp, sinh con, dưới ánh lửa khuôn mặt nhỏ của cô lập tức đỏ bừng giống như tôm hùm bị luộc chín.

    "Có phải anh nghĩ quá nhiều rồi hay không? Chuyện sau này để nói sau đi! Trước tiên anh tìm chút thịt mỡ, tôi muốn rán ra chút dầu, chờ một chút xào rau sẽ dùng! Đúng rồi, anh tìm thêm vài vật chứa, tốt nhất là có thể chứa được đồ nóng!"

    Đường Ninh đẩy đẩy ngực hắn, sốt ruột dặn dò.

    "Được rồi.."

    Angus rầu rĩ đứng dậy, rời khỏi động phủ.

    Nửa phút sau, hắn cầm một khối thịt mỡ to trở lại.

    "Đây là thịt lợn rừng hôm qua anh bắt được lúc trở về bộ lạc, em nhìn xem, có thể dùng hay không?"

    Vừa nghe là thịt lợn rừng, hai mắt Đường Ninh sáng ngời, "Đúng thật là quá tốt.."

    Cô nhận lấy, thấy thịt heo rất sạch sẽ, hẳn là Angus đã rửa sạch, nhanh chóng lấy dao tới cắt thành từng khối nhỏ, bỏ vào cái nồi đã làm đốt nóng.

    Tức khắc, tiếng "Tư tư tư" vang lên trong nồi.

    Mùi mỡ rán phiêu tán trong không khí.

    Angus ngửi được, trong cổ họng lại tràn ra nước bọt, hắn nghi hoặc hỏi, "Cái này, trực tiếp uống sao?"

    Hắn nhìn thấy trong nồi đã có rất nhiều chất lỏng.

    "Trực tiếp uống sẽ rất ngấy.. Là dùng để xào rau, làm gia vị, chờ một chút anh sẽ biết.."

    Đường Ninh thần bí cười cười, kêu hắn mau chóng lấy vật chứa tới.

    Angus lại đi ra ngoài.

    Đường Ninh lại cắt thêm thịt heo vào trong nồi, âm thanh xèo xèo đặc biệt dễ nghe.

    Làm ra một nồi mỡ, cô cảm thấy đã có thể ăn được một khoảng thời gian nên không cắt nữa, đem khối thịt kia đặt sang một bên.

    Isaac xách theo số cá trắng lớn đã được mổ bụng trở về, thật xa đã nghe được mùi thơm của thịt, hai mắt sáng ngời, hắn bước chân nhanh hơn, nhìn đến mấy Bạch lang vây xung quanh động phủ, hắn "Mắt lộ ra hung quang"!

    "Vây ở nơi này làm cái gì?" Issac gầm nhẹ một tiếng, mấy tiểu bạch lang lập tức sợ tới mức tản ra.

    Lúc này Isaac mới vừa lòng đi vào, nhìn thấy tóp mỡ trong nồi, nước miếng giàn giụa hỏi, "Đường Đường, đây là món ngon gì vậy?"
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...