Xuyên Không [Edit] Thú Thú Hung Mãnh: Nhặt Cái Tức Phụ Sinh Nhãi Con - Đường Nhị Mễ

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Cố Vân Kỳ, 21 Tháng năm 2021.

  1. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Thú Thú Hung Mãnh: Nhặt Cái Tức Phụ Sinh Nhãi Con

    [​IMG]

    Nguồn convert: Wikidich: Abe

    Tác giả: Đường Nhị Mễ

    Thể loại: Cổ đại, thú nhân, huyền huyễn, dị thế, nguyên sang, sủng, HE, (NP)

    Edit: Vân Kỳ

    Văn án:

    [Điền văn]: Xuyên qua thú thế, Đường Ninh còn chưa kịp phản ứng đã bị một đầu Bạch lanh nhặt về nhà. Khi cô giật mk phản ứng, phát hiện Bạch lang đại nhân đối cô hết sức che chở.

    Giúp cô tắm rửa - cô cự tuyệt.

    Cho cô ăn thịt tươi - cô cự tuyệt.

    Còn muốn giúp cô làm ấm giường - cô kiên định vô cùng, liều mạng cự tuyệt!

    Bạch lang đại nhân trực tiếp nói rõ ý định: "Tôi muốn em giúp tôi sinh nhãi con.."

    Cô quay đầu nhìn đàn thú nhân ngoài cửa, cười ha hả: "Tôi có thể cự tuyệt sao?"

    Báo đốm, hùng ưng, hắc mãng, hồ ly cùng lúc bước lên, đồng thanh:

    "Giống cái nhỏ, không thể.."

    [Thảo luận - Góp ý] - Link góp ý nhà Vân Kỳ
     
    HangptGill thích bài này.
    Last edited by a moderator: 1 Tháng sáu 2021
  2. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 01: Bắt gian, rơi xuống hồ!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tiểu Như, anh thật sự rất thích em.. Di động mới này là quà Lễ Tình Nhân cho em, thích không? "

    Đường Ninh nhìn đôi nam nữ trẻ tuổi dựa vào nhau dưới gốc liễu bên hồ, muốn cắn nát răng vàng.

    Tên đàn ông đê tiện kia, ngang nhiên dùng tiền cô kiếm được mua quà lễ Tình Nhân cho đứa con gái khác! Thật tức chết cô!

    Đường Ninh thật sự không nhịn được, cọ cọ đứng dậy, bước nhanh về phía cây liễu bên kia..

    " Ai ai ai, tránh ra tránh ra.. Phanh lại mất khống chế.. "

    Đột nhiên phía bên tay trái, một chiếc xe đạp xiêu xiêu vẹo vẹo phóng về phía Đường Ninh, cô còn chưa kịp phản ứng, đầu gối đã tê rần! Đã bị đâm ngã vào hồ nước sau lưng.

    Thình thịch vài cái, đã yên tĩnh.

    Thật lạnh..

    Dường như thân thể được bao bọc bởi chất lỏng lạnh lẽo, Đường Ninh động động cái mũi, muốn hô hấp lại hút đầy một miệng nước lạnh, lập tức bị sặc! Cô theo bản năng bắt đầu giãy giụa.

    Thật vất vả mới ngoi đầu lên được mặt hồ, cô kêu to.

    " Cứu mạng! "


    Đặc sắc không, chẳng qua cô chỉ muốn bắt gian, vạch trần bộ mặt thật của đôi tiện nam tra nữ kia mà thôi. Ông trời chẳng lẽ còn muốn thu cái mạng này của cô?

    Cũng không phải là Đường Ninh cô sai!

    Giãy giụa hồi lâu cũng không hề có ai nhảy xuống cứu, Đường Ninh dần dần tuyệt vọng, tay nhỏ cũng không còn sức lực, thân thể bắt đầu chìm xuống.

    Lúc này, cô lại nghe được 'bùm' một tiếng, có người nhảy xuống.

    Hơn nữa là bơi về hướng của cô.

    Cô hơi hé mắt, nhìn thấy một đầu tóc thật dài cùng với một chiếc cằm thật đẹp, người hăng hái làm việc nghĩa, là con gái?

    Trong đầu hiện lên suy nghĩ này, giây tiếp theo, trước mắt tối sầm! Cô liền mất đi ý thức, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.

    Khi Angus lãnh binh trở về Bạch Lang tộc, trùng hợp đi ngang qua nơi này, nghe được tiếng kêu cứu.

    Nếu không phải nghe ra tiếng của giống cái, hắn cũng sẽ không quan tâm.

    Đến bên hồ, hắn nhạy bén phát hiện đây không chỉ là một giống cái, còn là một giống cái của Nhân tộc. Angus lập tức rõ ràng, phải cứu cô!

    Khi hắn nhảy xuống hồ, giống cái đã chìm xuống.

    Nhanh chóng tăng tốc đem thân thể mềm mại ôm vào trong ngực, bơi về phía bờ hồ.

    Đem cô đặt lên một tảng đá lớn bên hồ, Angus cau mày, xem thử hơi thở.

    Còn thở.

    Trực tiếp đem cô khiêng lên hướng tới nhóm người phía trước đuổi theo!

    Thật khát.. Trong cổ họng nóng rát, thật khó chịu.

    Là một sinh viên đại học y năm hai, Đường Ninh biết rõ, đây là phản ứng bình thường sau khi bị đuối nước.

    Cô híp mắt, giơ tay sờ sờ yết hầu, ý thức dần dần phục hồi. Chậm rãi mở mắt, một giây kia! Thân thể của cô, run rẩy một chút!

    Hoàn cảnh xung quanh tối tăm, nhưng xem kỹ có thể nhìn ra dường như đây là một cái sơn động.

    Mà hiện tại cô đang nằm trên cỏ dại.

    Đây là nơi khỉ ho cò gáy nào?

    Trong đầu toát ra một dấu chấm hỏi thật lớn.

    Vừa định ngồi dậy, cô nghe được tiếng bước chân trầm ổn hữu lực, di, giống như có người tới.. Nhanh chóng nhắm mắt lại, tiếp tục giả vờ ngủ.

    Bây giờ không biết bản thân đang ở đâu, cô vẫn tạm thời giữ nguyên hiện trạng đi.

    " Tôi biết em tỉnh!"Bên tai, vang lên một giọng nam nhân rất dễ nghe. Không phải tiện nam kia, chẳng lẽ là bác sĩ? Hoặc là.. Là vị đại hiệp đã cứu cô?

    Bị vạch trần, Đường Ninh ngượng ngùng không thể tiếp tục giả vờ, đành phải mở mắt ra.

    Trợn mắt một cái, chớp mắt, cô hít vào một ngụm khí lạnh.

    Mẹ nó, ai có thể giải thích cho cô một chút, vị mỹ nam nửa thân trần đứng trước đầu nhỏ của cô là chuyện gì vậy? Trên người hắn chỉ có một mảnh da thú không rõ chủng loại bọc ở nửa thân dưới.

    Góc độ của Đường Ninh, vừa vặn có thể nhìn thấy bên trong da thú..
     
    Hangpt thích bài này.
    Last edited by a moderator: 24 Tháng năm 2021
  3. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 02: Cư nhiên xuyên đến thú giới

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đường Ninh vô cùng cảm tạ bây giờ trời tối, cô chỉ nhìn được một mảnh màu đen.

    Suýt chút nữa đã nhìn thấy gậy gộc này kia.

    Nhưng trái tim nhỏ của cô vẫn kinh sợ không nhẹ, che lại khuôn mặt nhỏ, cô ngồi dậy thét chói tai: "A! Lưu manh, Anh không mặc quần áo?"

    Angus thấy giống cái nhỏ bị dọa sợ, có chút áy náy, thân thể ngồi xổm xuống, hắn giơ tay ở trên đầu nhỏ của Đường Ninh nhẹ nhàng vuốt ve.


    "Giống cái nhỏ, em đừng sợ, tôi có mặc quần áo.. Đây chính là quần áo của tôi a.."

    Đường Ninh từ kẽ ngón tay nhìn hắn chỉ vào da thú dưới hạ thân gọi là quần áo.

    Cái lông!

    Cái đó chỉ có thể che được một chút.

    Đây rốt cuộc là nơi nào?

    Nghĩ đến vấn đề này, cô đem tay nhỏ từ trên mặt lấy xuống, nghiêm túc nhìn Angus hỏi: "Anh nói cho tôi biết, đây là nơi nào? Anh làm sao mang tôi tới nơi này? Quan trọng nhất chính là, Anh là ai?"

    "Đây là Bạch Lang tộc, tôi ở trong rừng cứu em ra từ hồ nước, em hôn mê bất tỉnh, tôi đành phải mang em về đây! Cuối cùng, tôi là ai.."

    Angus cong môi cười, bàn tay to của hắn ở trên khuôn mặt Đường Ninh tràn ngập tình yêu mà vuốt ve: "Tôi là giống đực của em, thủ lĩnh Bạch Lang tộc, Angus!"


    "Cái mông!"

    Bạn học Đường Ninh là thiếu nữ văn minh nhất học viện ngành y, sau khi nghe hắn màu mè giới thiệu, cũng nhịn không được thô tục một câu.

    Cô đem Angus tay đẩy ra: "Tôi còn là một sinh viên, thanh niên chưa kết hôn, từ lúc nào có chồng? Còn có, cái gì Bạch Lang tộc? Nghe cũng chưa từng nghe qua, anh mau mang tôi trở về! Anh đã cứu tôi, tôi có thể gửi anh một chút tiền để báo đáp.. Anh lấy tiền rồi mau chóng đi mua một bộ quần áo đàng hoàng.."

    Đường Ninh nói xong, đứng dậy vỗ vỗ cỏ dại trên người.

    Động tác vỗ vỗ của cô đột nhiên ngừng lại..

    Từ từ!

    Cái người tên Angus vừa mới nói, cứu mình ra từ hồ nước trong rừng rậm!

    Không phải cô rơi xuống hồ nước trong học viện sao? Rừng rậm cái quỷ gì?

    Còn có, mái tóc dài của hắn, cái sơn động này, còn.. hai chữ giống đực kia.

    Đường Ninh giật mình một cái, cô bỗng nhiên ý thức được..

    Bản thân rất có thể đã xuyên qua.

    Cô tự nhéo lên gương mặt chính mình: "Tê.. Đau quá.."

    Cô lại nhìn về phía Angus, hoảng sợ hỏi: "Anh có thể nói cho tôi biết, bây giờ là niên đại nào không?"

    "Niên đại? Đó là vật gì? Tôi chỉ biết, ở đây là thú giới."

    Angus không hiểu, giống cái nhỏ trước mặt đang nói cái gì nhưng vẫn cau mày chậm rãi đáp lại.

    "Thú giới? Dã thú?"

    Giọng nói Đường Ninh đã hoảng sợ cực độ, đây là chuyện tốt gì, muốn ngất!

    "Phải!"

    Angus gật đầu khiến Đường Ninh đột nhiên cảm thấy tuyệt vọng.

    Cô không chỉ là xuyên qua! Còn xuyên đến thú giới chưa từng xuất hiện trong lịch sử.. Ha hả, gần đây cô đúng thật vô cùng xui xẻo.

    Bị bạn trai xấu xa ngoại tình, ngã xuống hồ, cuối cùng lại xuyên đến thú giới xa lạ, cổ quái. Vừa tỉnh tới, liền được một nam nhân lớn lên vô cùng xinh đẹp, tự xưng là giống đực của cô.

    Sờ sờ mặt, cô hỏi: "Angus.. Tôi trông như thế nào? Nhà anh, có gương không?"

    Angus lắc đầu: "Không có."

    Đường Ninh cau mày, lại hỏi: "Vậy có nước sạch không? Tôi muốn tìm một chút nước sạch để rửa mặt."

    "Có!"

    Angus ở trong sơn động không biết tìm cái gì làm vật chứa, sau đó ra khỏi sơn động.

    Trong hoàn cảnh tối tăm chỉ còn lại một mình Đường Ninh, cô ôm cánh tay, cảm thấy có chút đáng sợ.

    Cô sờ lên vải vóc trên người, ren! Là cái váy dài hôm nay cô mặc.

    Thật tốt! Không phải là hồn xuyên.

    Cái balo cô vẫn đeo trên người đâu? Bên trong có đồ vật khi cô học tập phải dùng tới!
     
    Hangpt thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 22 Tháng năm 2021
  4. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 03: Nhân tộc yếu đuối

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Chờ Angus trở về, nhất định phải hỏi xem đồ vật kia ở đâu, trong thời đại này những thứ kia có lẽ là tiên tiến nhất nhất đi. Cô có thể dựa vào y thuật gà mờ của mình trước tiên sống sót ở thú giới này, sau đó lại nghĩ biện pháp trở về.

    Một mình Đường Ninh ở trong động, thật sự có chút sợ hãi, vì vậy cô nhẹ nhàng cất bước đi về phía cửa động.

    Bây giờ đã là đêm tối, trên bầu trời treo một mặt trăng thật lớn.

    Vừa rồi ở trong sơn động, cô có thể mơ hồ nhìn thấy đồ vật, chính là dựa vào ánh trăng.

    Ngồi xổm ở cửa động hít sâu một hơi, vừa định đối với ông trời vô lương phun tào một chút bỗng nhiên cô nghe thấy tiếng cười đùa từ sơn động cách đó không xa truyền đến.

    Đường Ninh chạy nhanh đến xem. Cư nhiên là mấy đứa bé đang ở đối diện cô chỉ chỉ trỏ trỏ, không biết nói cái gì lại đồng loạt bật cười.

    Ánh mắt và tiếng cười kia làm cô có chút khó chịu, cô thở phì phì đi qua quát: "Mấy đứa cười cái gì? Có cái gì buồn cười?"

    Mấy đứa trẻ trên đầu đều có lỗ tai lông xù nho nhỏ, bị dọa sắc mặt nháy mắt trắng bệch, quay đầu liền chạy.

    Cô cư nhiên lại quên ở đây là Bạch Lang tộc, mấy tiểu gia hỏa kia, đều là sói!

    Nếu thú tính quá mạnh, có thể trực tiếp đem thân thể nho nhỏ này của cô xé thành tám khối!

    "Đúng là Nhân tộc yếu đuối, chỉ nhìn đến lỗ tai chúng ta đã bị dọa tới mức sắc mặt trắng bệch. Nếu nhìn đến bản thể chúng ta, chẳng phải sẽ sợ tới mức trực tiếp ngất xỉu hay sao?"

    Một thiếu niên từ trên cao ghét bỏ nhìn xuống Đường Ninh, lời nói lạnh lẽo trào phúng.

    Đường Ninh đương nhiên tức giận: "Cái này không gọi là yếu đuối, đó là bản năng.. Nơi tôi sinh sống, sói đều bị cách ly, căn bản sẽ không nhìn thấy sói!"

    "Cách ly?"

    Thiếu niên nghe đến hai chữ kia lập tức cảm thấy không phải lời hay gì, hắn trừng mắt nhìn Đường Ninh, cố ý tới gần cô: "Nơi cô sống chẳng lẽ không phải Nhân tộc sao? Nhân tộc tôn sùng Lang tộc là Thần Minh, làm sao lại cách ly, rốt cuộc cô từ nơi nào tới? Lẻn vào Lang tộc của tôi có mục đích gì?"

    Thiếu niên tràn ngập địch ý khiến trong lòng Đường Ninh thấp thỏm, cô liên tiếp lui vài bước, dưới chân không cẩn thận dẫm lên cục đá, thiếu chút nữa té ngã.

    Bên hông xiết chặt, một cánh tay hữu lực đột nhiên xuất hiện kịp thời đỡ lấy cô. Đường Ninh ngẩng đầu, rơi vào trong ánh mắt tràn ngập lo lắng, nam nhân nhìn chằm chằm cô, hỏi: "Không sao chứ?"

    Cô lắc đầu: "Không có việc gì.."

    Angus chuyển tầm mắt trừng thiếu niên trước mặt, không vui chất vấn nói: "Kỳ Phong, cậu không có việc gì làm sao? Buổi tối còn đến cửa động tôi làm gì?"

    Lại nhìn đến một đám nhóc con sau lưng hắn, kéo nhau chạy xa.

    Tộc trưởng Angus tới, bọn họ đương nhiên sợ bị thu thập, chạy trước rồi tính.

    Kỳ Phong còn trừng mắt nhìn Đường Ninh, "Tộc trưởng, ngài phải tránh xa Nhân tộc này, tôi hoài nghi cô ta là gian tế Hoa Báo tộc phái tới, ngài nhất định không được để cô ta mê hoặc!"

    Nói xong, Kỳ Phong cũng sợ Angus nổi giận, nhanh chân chạy trốn.

    Mắt phượng hẹp dài của Angus tràn đầy tức giận, hắn đỡ Đường Ninh chuẩn bị đi vào sơn động, Đường Ninh lại bắt lấy cánh tay trơn bóng của hắn, hỏi: "Lúc anh cứu tôi, có nhìn thấy cái balo tôi đeo hay không?"

    "Bao? Em nói là cái túi kì quái kia sao?" Angus đem nước trong tay đưa cho Đường Ninh, "Em cầm trước đi."

    Đường Ninh phát hiện, vật chứa nước cư nhiên là một cái đầu lâu bị lấp kín.

    Nhìn hình dạng hẳn là không phải nhân loại.

    Cụ thể là của loại động vật nào, trong chốc lát Đường Ninh cũng không thể phân biệt rõ ràng.

    Cô nhờ vào ánh trăng chiếu lên mặt nước mà nhìn, Ừm! Xác định, vẫn là gương mặt của mình.

    Cô yên tâm không ít.

    Angus cầm balo tới. Cô nhanh chóng chạy đến mở ra xem, may mắn đây là túi bằng da nhân tạo không thấm nước, đồ vật bên trong cũng chưa bị ướt hoàn toàn.
     
    Hangpt thích bài này.
  5. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 04: Đồ vật cùng xuyên đến

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đây là cái gì? "Angus nghi hoặc hỏi.

    " Mồi lửa! "

    Đường Ninh nheo mi mắt, có chút đắc ý cười cười.

    Từ khi cô tỉnh lại đã đứng ở bên ngoài quan sát thật lâu, ở đây không hề có bất luận thứ gì liên quan đến lửa. Ban đêm yên tĩnh, ngoại trừ ánh trăng thì không hề có bất cứ vật nào khác để chiếu sáng.

    Cô xác định, những người ở đây sẽ không dùng lửa!

    " Lửa? "Sắc mặt Angus tức khắc lạnh xuống:" Em dùng lửa làm gì? Nơi này còn không đủ sáng sao? "

    " Không phải.. Tôi rất lạnh! "

    Đường Ninh chui vào trong động, trên mặt đất sờ soạng một chút gom lại cỏ tranh, đem tới chỗ trống trải lại lấy ra một que diêm. Cô thật cẩn thận quẹt diêm, đem cỏ dại đốt cháy, trong sơn động tức khắc sáng bừng lên.

    Cô ngước mắt nhìn về phía Angus vẫn đứng ở cửa động không đi vào, nhíu nhíu mi," Angus, anh mau vào đây! Gió đêm rất lạnh, nơi này tương đối ấm áp. "

    " Giống cái nhỏ, em không sợ lửa sao? "Angus dựa vào cửa động, không có nửa điểm ý tứ muốn đi vào.

    Hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt Đường Ninh được ánh lửa chiếu sáng, ánh mắt sắc bén trên gương mặt nhỏ không tìm được nửa điểm sợ hãi!

    " Tại sao tôi phải sợ? Lửa là sự khởi nguồn của vạn vật, nó có thể mang đến rất nhiều thứ tốt. "

    Đường Ninh nghe được bụng lộc cộc một tiếng, tay nhỏ xoa xoa bụng:" Thật đói.. "

    Lúc ở học viện, vì bắt gian cô chưa ăn gì đã đi theo tiện nam kia, xuyên đến đây lại không biết đã ngủ qua bao lâu, dạ dày trống trơn.

    " Đói bụng? Tôi đi lấy cho em chút thức ăn. "Angus lại đi ra ngoài.

    Lúc này, Đường Ninh mới đem đồ vật trong túi lấy ra.

    Một bao khăn giấy, một lọ kem dưỡng da tay, một cái đèn pin năng lượng mặt trời, một bộ dụng cụ ăn (sinh viên y khoa có thói ở sạch! Bộ dụng cụ ăn uống tự chuẩn bị), một cái di động, còn có thứ quang trọng! Năm trước cô làm công ba tháng, đặt làm một bộ dao phẫu thuật chuyên môn cùng với mấy quyển sách y học.

    Tắt nguồn di động, nắm bảo bối trong tay, cô quyết định phải tiết kiệm nguồn điện mà dùng.

    Dao phẫu thuật và sách y học là chén cơm của cô! Cô nhất định có thể ở thế giới này náo đến hô mưa gọi gió.

    Bao khăn giấy cũng phải để dành, cô không muốn khi đi WC phải dùng vỏ cây, mông sẽ đau.

    Bộ dùng cụ ăn là thứ cuối cùng bảo đảm sự ưu nhã của cô..

    Đèn pin năng lượng mặt trời là vật hữu dụng nhất, cô không biết mình phải ở thế giới này ngốc bao lâu, có một vật hiện đại có thể sử dụng năng lượng mặt trời nạp điện thật quá tốt! Làm cô an lòng không ít.

    Kem dưỡng da tay là thứ vô dụng nhất bị cô ném xuống đáy túi.

    Tiếng bước chân vang lên ở cửa, Đường Ninh cấp tốc đem đồ vật thu lại, đem túi đặt ở một góc.

    Vừa giương mắt, nhìn đến Angus cầm đến mấy khối thịt sống tươi mới còn nhỏ máu, cô sợ tới mức sắc mặt trắng bệch!

    Angus đứng thật xa, dùng lá cây sạch sẽ đặt thịt lên đưa đến bên chân Đường Ninh:" Em ăn đi! "

    Đường Ninh nhìn qua chủng loại thịt, hẳn là thịt động vật nào đó.

    Cô nuốt nước miếng, lấy ra dao phẫu thuật, dựa theo hoa văn đem thịt cắt thành từng miếng từng miếng thật mỏng, sau đó tước nhọn một nhánh cây đem lát thịt xiên tốt, ném lên lửa bắt đầu nướng.

    " Em.. "Angus xem không hiểu hành động của cô," Thịt này có thể trực tiếp ăn! Tươi sống, rất mềm! "

    Đầu nhỏ của Đường Ninh xoay qua, hướng về phía hắn cong môi cười:" Thịt phải nướng chín ăn, mới gọi là mỹ vị! Hôm nay xem như anh có lộc ăn.. Tay nghề nướng thịt của chị đây cũng không tệ nha! "

    Lát thịt bắt đầu cuốn khúc, mùi thịt nướng chín tản ra xung quanh sơn động.

    Angus ngửi được, không biết vì sao, hắn cảm giác được trong cổ họng tiết ra rất nhiều nước miếng, nuốt vài cái cũng không hết. Trăng thì không hề có bất cứ vật nào khác để chiếu sáng.

    Cô xác định, những người ở đây sẽ không dùng lửa!

    " Lửa? "Sắc mặt Angus tức khắc lạnh xuống:" Em dùng lửa làm gì? Nơi này còn không đủ sáng sao? "

    " Không phải.. Tôi rất lạnh! "

    Đường Ninh chui vào trong động, trên mặt đất sờ soạng một chút gom lại cỏ tranh, đem tới chỗ trống trải lại lấy ra một que diêm. Cô thật cẩn thận quẹt diêm, đem cỏ dại đốt cháy, trong sơn động tức khắc sáng bừng lên.

    Cô ngước mắt nhìn về phía Angus vẫn đứng ở cửa động không đi vào, nhíu nhíu mi," Angus, anh mau vào đây! Gió đêm rất lạnh, nơi này tương đối ấm áp. "

    " Giống cái nhỏ, em không sợ lửa sao? "Angus dựa vào cửa động, không có nửa điểm ý tứ muốn đi vào.

    Hắn nhìn chằm chằm khuôn mặt Đường Ninh được ánh lửa chiếu sáng, ánh mắt sắc bén trên gương mặt nhỏ không tìm được nửa điểm sợ hãi!

    " Tại sao tôi phải sợ? Lửa là sự khởi nguồn của vạn vật, nó có thể mang đến rất nhiều thứ tốt. "

    Đường Ninh nghe được bụng lộc cộc một tiếng, tay nhỏ xoa xoa bụng:" Thật đói.. "

    Lúc ở học viện, vì bắt gian cô chưa ăn gì đã đi theo tiện nam kia, xuyên đến đây lại không biết đã ngủ qua bao lâu, dạ dày trống trơn.

    " Đói bụng? Tôi đi lấy cho em chút thức ăn. "Angus lại đi ra ngoài.

    Lúc này, Đường Ninh mới đem đồ vật trong túi lấy ra.

    Một bao khăn giấy, một lọ kem dưỡng da tay, một cái đèn pin năng lượng mặt trời, một bộ dụng cụ ăn (sinh viên y khoa có thói ở sạch! Bộ dụng cụ ăn uống tự chuẩn bị), một cái di động, còn có thứ quang trọng! Năm trước cô làm công ba tháng, đặt làm một bộ dao phẫu thuật chuyên môn cùng với mấy quyển sách y học.

    Tắt nguồn di động, nắm bảo bối trong tay, cô quyết định phải tiết kiệm nguồn điện mà dùng.

    Dao phẫu thuật và sách y học là chén cơm của cô! Cô nhất định có thể ở thế giới này náo đến hô mưa gọi gió.

    Bao khăn giấy cũng phải để dành, cô không muốn khi đi WC phải dùng vỏ cây, mông sẽ đau.

    Bộ dùng cụ ăn là thứ cuối cùng bảo đảm sự ưu nhã của cô..

    Đèn pin năng lượng mặt trời là vật hữu dụng nhất, cô không biết mình phải ở thế giới này ngốc bao lâu, có một vật hiện đại có thể sử dụng năng lượng mặt trời nạp điện thật quá tốt! Làm cô an lòng không ít.

    Kem dưỡng da tay là thứ vô dụng nhất bị cô ném xuống đáy túi.

    Tiếng bước chân vang lên ở cửa, Đường Ninh cấp tốc đem đồ vật thu lại, đem túi đặt ở một góc.

    Vừa giương mắt, nhìn đến Angus cầm đến mấy khối thịt sống tươi mới còn nhỏ máu, cô sợ tới mức sắc mặt trắng bệch!

    Angus đứng thật xa, dùng lá cây sạch sẽ đặt thịt lên đưa đến bên chân Đường Ninh:" Em ăn đi! "

    Đường Ninh nhìn qua chủng loại thịt, hẳn là thịt động vật nào đó.

    Cô nuốt nước miếng, lấy ra dao phẫu thuật, dựa theo hoa văn đem thịt cắt thành từng miếng từng miếng thật mỏng, sau đó tước nhọn một nhánh cây đem lát thịt xiên tốt, ném lên lửa bắt đầu nướng.

    " Em.. "Angus xem không hiểu hành động của cô," Thịt này có thể trực tiếp ăn! Tươi sống, rất mềm! "

    Đầu nhỏ của Đường Ninh xoay qua, hướng về phía hắn cong môi cười:" Thịt phải nướng chín ăn, mới gọi là mỹ vị! Hôm nay xem như anh có lộc ăn.. Tay nghề nướng thịt của chị đây cũng không tệ nha!"

    Lát thịt bắt đầu cuốn khúc, mùi thịt nướng chín tản ra xung quanh sơn động.

    Angus ngửi được, không biết vì sao, hắn cảm giác được trong cổ họng tiết ra rất nhiều nước miếng, nuốt vài cái cũng không hết.
     
    Hangpt thích bài này.
    Last edited by a moderator: 24 Tháng năm 2021
  6. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 05: Muốn sờ lỗ tai hắn

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không biết cảm giác này là gì, hắn bắt đầu bước đến bên người Đường Ninh.

    "Thơm quá.."

    Đôi mắt hẹp dài híp lại, trên khuôn mặt tuấn tú xuất trần mang theo một tia mê ly, một bộ dáng bị thịt nướng mê mẩn, Đường Ninh nhìn đến cảm thấy thật buồn cười.

    Thịt được cắt thật mỏng, rất nhanh đã chín.

    Đường Ninh lấy xuống một khối thịt, trước tiên đưa cho Angus: "Nếm thử!"

    Angus nhìn thịt nướng vàng óng, trong mắt mang theo một tia do dự: "Thật sự ngon hơn thịt tươi chúng ta thường ăn sao? Thoạt nhìn, hơi khô.."

    "Thịt tươi có mùi tanh, sao có thể ăn ngon? Tôi nói cho anh biết, nơi này không có gia vị! Nếu có chút muối, thịt này ăn sẽ càng ngon hơn!"

    Đường Ninh nhìn hắn do dự không ăn, thịt đều sắp nguội lạnh. Cô bắt lấy tay hắn, đem thịt nướng nhét vào trong miệng hắn.

    Angus sửng sốt một giây, sau khi hương vị thịt nướng ở trong miệng tản ra, hắn nhanh chóng nhai vài cái, nước ngọt từ trong thịt tiết ra, trong mắt hắn tràn đầy kinh ngạc.

    Nắm lấy tay nhỏ của Đường Ninh: "Thật sự ăn ngon!"

    "Đúng không!"

    Đường Ninh tươi cười, khuôn mặt nhỏ đáng yêu mang theo tia đùa giỡn, tay nhỏ rút khỏi lòng bàn tay hắn, bản thân nhanh chóng ăn hai khối thịt.

    "Ngô.." Cô thỏa mãn than một tiếng, duỗi thẳng hai chân ngồi dưới đất. Cô đột nhiên cảm thấy, cuộc sống rất đơn giản, ấm no là đủ rồi. Huống chi, bây giờ bên cạnh cô còn có một đại soái ca.

    Giờ phút này cô đã quên, hắn là một con sói cực kỳ hung tàn.

    Cô và hắn mỗi người một miếng chia nhau mà ăn, đến khi trên nhánh cây không còn khối thịt nào.

    Cô còn chưa có ăn no, lại cắt một chút thịt tiếp tục nướng, cô đem nhánh cây đặt trên đống lửa không cần tốn sức cầm, cô nhìn hai tay đầy vết máu và dầu mỡ, keo kiệt lấy ra một miếng khăn giấy, chà chà tay.

    Đường Ninh không chú ý, khi nàng làm một loạt động tác, Angus bên cạnh vẫn luôn dùng ánh mắt tràn đầy thâm ý mà nhìn cô.

    Động tác cắt thịt của cô vô cùng ưu nhã, lúc ăn cái miệng nhỏ vẫn là ăn từng chút một, không hề giống với thói quen mồm to ăn thịt của những người khác trong tộc.

    Hắn gặp qua không ít tính cách của người trong tộc, không hề có ai văn nhã như cô.

    Hắn nhặt được giống cái nhỏ thật đặc biệt.

    Lau khô tay, Đường Ninh quay đầu lại đối diện với ánh mắt ôn nhu của Angus, da đầu cô có chút tê dại, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, thẹn thùng cười hỏi: "Anh nhìn tôi làm gì?"

    "Em đẹp nha!" Angus nói chuyện rất thẳng thắn.

    Đường Ninh cấp tốc che lại khuôn mặt, càng thêm xấu hổ: "Anh có phải đối với cô gái nào cũng như vậy hay không?"

    Nếu không, sao lại có thể nói đến trơn tru tự nhiên như vậy.

    "Tôi thề, em là người đầu tiên!"

    Angus bắt lấy tay nhỏ của Đường Ninh, vẻ mặt chân thành tha thiết nói.

    Đường Ninh đối diện với hắn một chút đã cảm thấy trái tim nhỏ nhảy loạn. Lực sát thương của soái ca thật sự quá lớn!

    Cô nhanh chóng dời tầm mắt, nhìn thấy trên đầu tóc dài của Angus là một cái tai nhọn, còn là tuyết trắng.

    Bộ dáng còn thật đáng yêu.

    Cô chớp chớp mắt, chỉ vào lỗ tai hắn nhỏ giọng hỏi: "Tôi có thể sờ sờ lỗ tai của anh không?"

    Thoạt nhìn xúc cảm thật tốt.

    Lời này vừa nói ra, ánh mắt Angus bỗng nhiên trở nên đỏ rực, giọng điệu tràn đầy kích động, bắt lấy tay Đường Ninh dùng sức nắm chặt: "Em thật sự muốn sờ lỗ tai của tôi?"

    "..."

    Đường Ninh có chút mờ mịt, sao đột nhiên hắn lại kích động thành cái dạng này.

    Cô có chút bị dọa, muốn đem tay nhỏ rút ra, nhưng sức lực nam nhân thật lớn, sức lực mèo con như cô không hề có chút ảnh hưởng.

    Nhìn thấy cô bị dọa, Angus có chút hối lỗi, màu đỏ tươi trong mắt cũng nhạt đi một ít.

    Hắn rũ đầu xuống một chút, thuận tiện cho Đường Ninh vuốt ve.

    "Em mau sờ xem.."

    Trong giọng nói của hắn mang theo tràn ngập chờ mong.
     
    Hangpt thích bài này.
    Last edited by a moderator: 24 Tháng năm 2021
  7. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 06: Muốn giữ lại mồi lửa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Liếm liếm cánh môi, Đường Ninh có chút do dự.

    Sờ lỗ tai sẽ không xảy ra chuyện kỳ quái gì đi? Lỗ tai này chẳng lẽ còn có cạm bẫy?

    Cô đến gần nhìn nhìn, cũng không thấy có gì kỳ quái.

    Cuối cùng, lòng hiếu kỳ đánh bại sự phòng bị, tay nhỏ vươn ra, nhẹ nhàng chạm vào lỗ tai hắn, lông xù xù thật thoải mái, giống như gấu bông nhỏ của cô khi còn bé.

    Cô nhịn không nhéo nhiều thêm hai cái, còn nâng một cái tay khác, phân biệt nắm lấy hai bên lỗ tai của hắn.

    Trên khuôn mặt nhỏ nổi lên tươi cười, vừa định nói chơi rất tốt, Angus bỗng nhiên giữ chặt eo thon của Đường Ninh, đem cô đẩy ngã lên đống cỏ dại sau lưng! Tư thế nam trên nữ dưới, trong ánh lửa chiếu rọi, thập phần ái muội.

    "Anh làm gì?"

    Trên khuôn mặt nhỏ của Đường Ninh tràn đầy hoảng sợ, đùi đặt trên đùi hắn, tay nhỏ chống đỡ bờ vai của hắn, không cho Angus đến quá gần.

    Vạn nhất chính mình đắm chìm trong sắc đẹp, phòng tuyến không cẩn thận lại sụp đổ thì sao?

    "Giống cái nhỏ! Đêm nay chính là đêm đầu tiên chúng ta kết làm bạn lữ, em nói xem, anh muốn làm gì?"

    Sợi tóc Angus nhẹ nhàng dừng trên khuôn mặt Đường Ninh, có chút ngứa, giữa mày hắn vốn dĩ cao lãnh, giờ phút này lại tràn đầy dục vọng phong tình.

    Tầm mắt khóa chặt trên môi đỏ của Đường Ninh, tựa như là nhìn thấy con mồi mê người, mắt hẹp dài sắc bén phát ra dục vọng chiếm hữu, đầu nhánh chóng cúi xuống.

    "A.."

    Đường Ninh cực nhanh né tránh.

    Môi mỏng của Angus dừng trên khuôn mặt Đường Ninh, hắn ngửi mùi hương nhẹ nhàng trên người cô, vươn đầu lưỡi, liếm liếm gương mặt cô.

    Hắn không khống chế tốt lực đạo, liếm đến Đường Ninh có chút đau.

    "Đau đau đau.. Anh đừng như vậy.. Có nước miếng ghê muốn chết.."

    Cô là người có bệnh sạch sẽ thời kỳ cuối, thật sự chịu không nổi a!

    Thấy cô kêu đau, Angus đau lòng ngẩng đầu lên, quả thực, trên khuôn mặt trắng nõn bị hắn liếm đến đỏ, duỗi tay nhẹ nhàng vuốt ve, hắn nhanh chóng xin lỗi: "Giống cái nhỏ, thật xin lỗi.."

    Đường Ninh giật giật cái mũi, ngửi được một cổ mùi vị cháy khét.

    "Kia cái gì, thịt cháy.." Cô đau lòng kêu lên.

    "Cháy?" Angus quay đầu nhìn lại, thịt đặt trên đống lửa đã biến thành màu đen, hắn so với Đường Ninh còn đau lòng, cấp tốc đứng dậy đi đến bên cạnh đống lửa: "Làm sao bây giờ?"

    Đường Ninh ngồi dậy xoa xoa nước miếng trên mặt, hừ nói: "Cái gì làm sao bây giờ? Dù sao thịt nhiều, tiếp tục nướng, tôi cảnh cáo anh! Đừng tiếp tục động tay động chân, bằng không, sau này tôi không cho anh ăn thịt chín.."

    Trên khuôn mặt tuấn tú của Angus bắt đầu rối rắm.

    Đường Ninh đã tiếp tục cắt thịt.

    Hắn quyết định, trước tiên đáp ứng yêu cầu của giống cái nhỏ, dù sao, cô đã đồng ý trở thành bạn lữ của hắn, tóm lại chuyện này chậm một hai ngày cũng không có vấn đề.

    Đường Ninh còn chưa biết cô chỉ sờ sờ lỗ tai lại vô tình đem chính mình bán mất.

    Hưng phấn nướng thật nhiều thịt, ăn đến no căng, rồi mới nằm trên cỏ dại. Cô xoa xoa bụng nhỏ tròn trịa, ngáp một cái..

    "Người xưa nói rất đúng, ấm no lại muốn.."

    Cô ý thức được giờ phút này quyết định không thể dùng hai chữ kia để hình dung, liền mở miệng nói: "Muốn gối đầu.. Muốn ngủ.."

    Đường Ninh nhìn về phía Angus đang nhìn chằm chằm đống lửa phát ngốc, nghi hoặc hỏi: "Anh đang xem cái gì?"

    Angus ngoái đầu nhìn lại, cười cười: "Anh chưa bao giờ biết, lửa cư nhiên có công dụng tốt như vậy! Anh suy nghĩ, phải làm sao đem ngọn lửa này giữ lại! Ngày mai nói cho các tộc nhân, sau này ăn thịt, toàn bộ nướng chín mới ăn!"

    "Muốn giữ lại à? Có thể! Để tôi nghiên cứu xem như thế nào giữ được mồi lửa, rốt cuộc, que diêm của tôi cũng không nhiều lắm, dùng hết liền hết cách."

    Đầu óc Đường Ninh có chút nặng nề, cô cuộn tròn trên cỏ dại: "Angus, tôi muốn ngủ, anh đem lửa dập tắt đi! Không thể luôn đốt như vậy, than sẽ sinh ra khí CO2."
     
    Hangpt thích bài này.
    Last edited by a moderator: 24 Tháng năm 2021
  8. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 07: Sáng sớm khiêu khích

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Angus nghe lời đem lửa dập tắt, mới chợt nhớ, quay đầu nghi hoặc hỏi: "CO2 là cái gì?"

    Trả lời hắn là tiếng hít thở có chút nặng nề của Đường Ninh.

    Cô cuộn tròn thành một đoàn, thân thể run bần bật.

    Angus ý thức được, lo sợ cô có chuyện gì, nhanh chóng vươn tay đem Đường Ninh ôm vào trong ngực.

    "Giống cái nhỏ, em xảy ra chuyện gì?"

    Đường Ninh cũng không biết chính mình đang xảy ra chuyện gì? Hiện tại đầu óc cô căng đến đau, cả người vô cùng nóng. Cô nghĩ, có lẽ do lúc chiều rơi vào trong nước, người này mang cô về cũng không có đem quần áo ướt đổi đi, cứ như vậy để trên người mà hong khô, khí lạnh xâm nhập vào trong cơ thể, bây giờ cô bắt đầu phát sốt.

    Đáng chết, có khi nào cô sốt cao không khỏi lại đến viêm phổi, ở thú thế này chết thẳng cẳng hay không?

    Nhìn Đường Ninh nóng như vậy, thân thể Angus bỗng nhiên lạnh xuống. Đường Ninh sờ đến thân thể lành lạnh của hắn, thật thoải mái, tay nhỏ không tự chủ được vòng lấy eo thon của hắn, dần dần ôm chặt.

    Tư thế của hai người thập phần thân mật.

    Lạnh được khá lâu, nhiệt độ cơ thể Đường Ninh tuy rằng bắt đầu giảm xuống nhưng lại không hề dừng lại. Đường Ninh cảm thấy, cô sắp bị đông chết, cánh môi hơi mấp máy, thật vất vả mới phun ra hai chữ.

    "Lạnh quá.."

    Angus nhìn sắc mặt cô tái nhợt, trên cánh môi đều sắp bị đông ra một lớp băng, nhiệt độ cơ thể hắn bắt đầu tăng lên. Đường Ninh cảm thấy, chính mình giống như đang ôm gấu bông ấm áp, vô cùng thoải mái.

    Cô nhanh chóng thiếp đi.

    Angus thật cẩn thận ôm cô, mặc dù thấy cô đã ngủ, cũng luyến tiếc buông tay.

    Hắn sợ động tác của mình thô lỗ, sẽ đánh thức giống cái nhỏ.

    Chỉ là trong khoảng thời gian này, hắn ở bên ngoài chinh chiến, hôm nay mới trở lại trong tộc, còn chưa có nghỉ ngơi cho tốt, thân thể sớm đã mỏi mệt đến không chịu được. Cuối cùng, hắn ôm Đường Ninh nằm trên cỏ dại, vừa khép mắt đã ngủ..

    * * *

    Đường Ninh mơ thấy một giấc mộng thật dài.

    Cô mơ thấy, bản thân trở thành một dã nhân, cầm theo một cây giáo, ở trong rừng chạy như bay. Có một ngày, có người đi vào núi nhìn thấy cô, lập tức lấy camera tới chụp ảnh!

    Người chụp ảnh chính là gã đàn ông đê tiện đã phản bội cô!

    "Tiện nam nhân, chạy đi đâu.." Cô cầm cây giáo hướng tiện nam nhân kia phóng tới!

    Không chú ý, dưới chân lại dẫm vào khoảng không!

    Cô thét chói tai, tỉnh lại trong sơn động.

    Mở mắt ra, lọt vào trong tầm mắt chính là da thịt như bạch ngọc, phía trên còn có một viên thịt nhỏ như đậu nành màu nâu đỏ, cách cánh môi cô có chút gần.

    Cô mơ hồ vươn đầu lưỡi, liếm một chút..

    Điểm nhỏ kia cư nhiên nháy mắt cứng lên.

    Mẹ nó!

    Đây là vật gì?

    Đường Ninh cảm giác đồ vật trước mặt giật giật, cô mơ mơ màng màng ngẩng đầu liền nhìn thấy hai tròng mắt nóng rực của Angus nhìn đang chằm chằm cô, hầu kết lăn lộn lên xuống.

    Đường Ninh hoàn toàn tỉnh táo rồi. Lúc này cô mới chú ý, tay của mình hình như đang ôm một thân thể vô cùng rắn chắc, còn khuôn mặt nhỏ, vừa lúc chôn trên ngực hắn.

    Vậy, nơi cô vừa liếm, vừa vặn là..

    Meo meo?

    Má ơi!

    Đường Ninh cấp tốc thu tay, nâng người ngồi dậy. Angus đã tỉnh, nói đúng ra, hắn là bị cô liếm tỉnh.

    Loài sói phản ứng vô cùng nhanh nhạy, cho dù ngủ say, chỉ cần một động tác rất nhỏ liền bừng tỉnh.

    "Giống cái, em có thể tiếp tục.."

    Mặt Đường Ninh đã đỏ đến sắp nổ tung, đây là lần đầu tiên cô đối với một nam nhân làm ra chuyện càn rỡ như thế này.

    Cô gãi gãi đầu, cúi đầu nhỏ nói: "Tôi không cố ý, anh quên mất quên mất.."

    Angus chậm rãi lắc đầu: "Không thể quên được.."

    Hắn ý bảo Đường Ninh hướng dưới thân chính mình nhìn xem.

    Đường Ninh nghi hoặc đem ánh mắt dời qua, da thú bên dưới bị một vật thể hình gậy chống lên, vật thể kia đã nhanh chóng phá tan vỏ bọc, phô bày trong tầm mắt cô!
     
    Hangpt thích bài này.
  9. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 08: Tối hôm qua là thời kì động dục của hắn!

    "

    Bấm để xem
    Đóng lại
    A"

    Đường Ninh hét lên một tiếng, nhanh chóng che mắt lại.

    "Lưu manh, anh tránh ra."

    Cô giơ chân đá vào thân dưới Angus.. Đồ vật kia giống như một cái bàn ủi vừa nóng vừa cứng rắn, suýt chút nữa làm hỏng chân cô rồi. Đường Ninh đau đến nhăn mày, thu chân lại ôm vào trong ngực, nước mắt giàn giụa.

    Angus không nghĩ tới phản ứng sinh lí vô cùng bình thường của mình lại dọa tiểu giống cái thành bộ dạng này, hắn thật sự cũng rất đau nhưng vẫn nhanh chóng ngồi dậy, bàn tay to giúp Đường Ninh lau nước mắt.

    "Giống cái nhỏ, em đừng khóc. Động tác vừa rồi của em thật sự quá mê người, anh là loài thú, không khống chế được mình.. là chuyện thật bình thường! Em đừng sợ, không được em cho phép, anh sẽ không thương tổn đến em."

    Đường Ninh khóc đến nấc lên, cô chỉ dám nhìn chằm chằm gương mặt đẹp của hắn, bẹp miệng không quá tin tưởng hỏi: "Thật sự?"

    Angus kiên định gật gật đầu: "Anh có thể thề trước Lang Vương! Tuy rằng em là bạn lữ của anh, nhưng anh sẽ theo đuổi đến khi em thích anh, đến lúc đó chúng ta sẽ cùng kết hợp."

    "Ai là bạn lữ của anh?"

    Đường Ninh hít mũi, bò đến chỗ cái balo lấy ra khăn giấy xoa xoa nước mắt, nước mũi.

    Cô đứng dậy, sờ sờ quần áo trên người, tối hôm qua sốt cao, cô ra một thân mồ hôi.


    Quần áo dính trên người, thật sự không thoải mái.

    Cô nhìn về phía Angus, vừa mới bệnh nặng qua, đôi mắt nhỏ thoạt nhìn giống như nai con, cô nói: "Tôi muốn dùng nước ấm tắm rửa.. Ở nơi này của anh có vật chứa có thể nấu nước không?"

    Angus thành thật lắc đầu: "Không có!"


    Tuy nhiên..

    "Anh biết chỗ này có nước ấm!" Angus lại nói.

    Đường Ninh vốn đã lộ ra vẻ mặt thất vọng, vừa nghe được lời này, hai mắt tức khắc sáng ngời!

    Đại ca, anh nói chuyện có thể nói liền một hơi hay không?

    "Mau dẫn tôi đi!"

    Đường Ninh kích động chạy đến trước mặt hắn, đôi mắt nhỏ trong lúc vô tình lại liếc tới đồ vật giữa hai chân hắn, như bị điện giật, nhanh chóng dời tầm mắt.

    "Vật kia của anh khi nào mới có thể trở lại bình thường?"

    Angus lắc đầu.

    "Không biết.. Trước kia, thời kỳ động dục kỳ anh đều đi ngâm mình trong băng tuyền phía sau núi, sau một đêm sẽ vượt qua kỳ động dục."

    "Kỳ động dục? Lang tộc các anh động dục vào thời điểm nào?" Đường Ninh đỏ mặt hỏi, vẻ mặt tìm tòi nghiên cứu.

    Angus đứng dậy, đem tóc dài ném ra sau vai.

    "Mỗi tháng vào ngày trăng tròn, là kỳ động dục của anh!"

    "Trăng tròn?"

    Đường Ninh đột nhiên nhớ tới, tối hôm qua nhìn thấy trăng tròn.. Vây tối qua, chẳng phải cô ở trong một ổ sói đang động dục sao?

    Bỗng nhiên cô cảm thấy mình thật may mắn, Angus không có thú tính quá độ mà ăn luôn cô.

    "Vậy thứ này của anh, không phải vì tôi trêu chọc mới đứng thẳng!" Đường Ninh bỗng nhiên ý thức được điểm này.

    Angus sờ sờ sau đầu, bỗng nhiên cười đến có chút sâu xa: "Tối hôm qua.. Anh cứng cả đêm.."

    "Tôi.."

    Trong đầu Đường Ninh như có pháo hoa nổ tung!

    Bỗng nhiên đối với Angus cô không còn nhiều phòng bị như trước nữa.

    Tối hôm qua cô đổ bệnh, thời điểm mềm mại không hề có lực phản kháng, nhưng Angus cư nhiên có thể nhẫn nhịn không xuống tay với cô. Vậy, theo như lời hắn nói, phải đợi đến khi cô nguyện ý mới nói đến chuyện kết hợp, khẳng định lời này là sự thật.

    Sau khi thở phào nhẹ nhõm một hơi, trên khuôn mặt nhỏ nở một nụ cười: "Angus, anh dẫn tôi đi đến chỗ có nước ấm đi, tôi muốn tắm rửa một chút!"

    "Được!"

    * * *


    Khi Đường Ninh mang balô cùng Angus ra khỏi sơn động, cô mới phát hiện, ở cửa động tụ tập thật nhiều người sói.
     
    Hangpt thích bài này.
  10. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 09: Một giống cái, có thể có được nhiều giống đực.

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Đây là Nhân tộc được tộc trưởng mang về sao, lớn lên thật đáng yêu"

    "Đúng vậy! Nghe Kỳ Phong nói, cô ấy bị ngốc, tôi nhìn cũng không giống nha.. Đôi mắt nhỏ trông còn rất thông minh."

    "Cô ấy còn đẹp hơn cả giống cái trong Lang tộc chúng ta! Không trách được tộc trưởng muốn cùng cô ấy kết làm bạn lữ.."

    Đường Ninh phát hiện, nhóm người sói này, tất cả đều là giống đực.

    Cô tiến đến bên người Angus, hỏi: "Lang tộc các anh đều không để giống cái đi ra ngoài sao? Vì sao tôi không nhìn thấy những giống cái khác?"

    "Lang tộc bọn anh.. Giống cái rất ít, hầu hết đều đang mang thai, được chăm sóc ở nhà."

    Angus ở trước mặt tộc nhân sắc mặt đều là một bộ cao lãnh, bất quá, lúc nói chuyện với Đường Ninh ngữ điệu trở nên vô cùng dịu dàng.

    "Đều mang thai? Sao lại có khả năng cùng nhau mang thai?"

    Đường Ninh cảm thấy, cái này rất không khoa học, chẳng lẽ Lang tộc thích đồng loạt gieo giống?

    "Sau khi các cô ấy sinh thú con đầu tiên, lập tức sẽ tiếp tục mang thai lần thứ hai.. Lúc này, một giống cái khác cũng mang thai.. Cho nên liền cùng nhau."

    Angus nhíu mày, hắn không rõ, Đường Ninh kinh ngạc cái gì.

    "Không ngừng mang thai? Giống cái ở thú thế này của các người là máy sinh con sao?" Lông mày mảnh khảnh của Đường Ninh nhăn lại, chất vấn nói.

    Angus có chút bất đắc dĩ tiếp tục giải thích: . "Một giống cái, có thể có được nhiều giống đực, các cô ấy cần phải giúp mỗi giống đực của mình duy trì đời sau, vì vậy nhân cơ hội tuổi còn trẻ, sinh nhiều thêm vài thú con, nếu sau này già rồi lại không sinh được nữa, giống đực có thể thẹn quá hóa giận, ăn giống cái.."

    "Nhiều như vậy?"

    Quá trâu!

    Một giống cái, có thể có nhiều giống đực, còn phải sinh con cho mỗi giống đực.

    Đây rốt cuộc là cái thế giới gì?

    Cô phải về nhà.. Cô không có mẹ, cũng muốn về nhà.

    Hu hu hu..

    "Em yên tâm, em chỉ có một giống đực là anh.. Nếu em không muốn sinh nhiều nhãi con, vậy chỉ cần giúp anh sinh một đứa.."

    Angus cho rằng cô sợ hãi chuyện này, xoa bóp khuôn mặt nhỏ mềm mềm của cô an ủi.

    Đường Ninh khóc không ra nước mắt, vẫn nên tắm rửa trước đi.

    Hai người vừa định đi, có một người sói trẻ tuổi chạy tới: "Tộc trưởng, Tam trưởng lão mời ngài qua."

    Angus dừng bước chân, mày nhíu lại nhẹ đến khó phát hiện: "Tam trưởng lão có nói là chuyện gì không?"

    "Không có.. Chỉ nói! Mời ngài tới nhanh một chút, liên quan đến tồn vong của Bạch Lang tộc chúng ta!"

    Mẹ nó! Bộ dáng thật nghiêm trọng.

    Đường Ninh lui một bước, ngoan ngoãn nói với Angus: "Angus, anh đi bàn bạc chuyện quan trọng trước đi, Tôi ở trong sơn động chờ anh."

    Cô sợ mình phá hỏng chuyện lớn của Bạch Lang tộc sẽ bị bầy sói này xé nát.

    Angus híp mắt, có chút lo lắng nhìn Đường Ninh: "Để một mình em ở đây, anh không yên tâm."

    Hắn bắt lấy tay nhỏ của cô: "Em đi cùng anh!"

    "Tộc trưởng, Tam trưởng lão cố ý dặn dò, ngài chỉ có thể đi một mình!" Người sói kia ngăn Angus lại, ánh mắt nghiêm túc.

    Đường Ninh tránh khỏi tay Angus: "Anh yên tâm! Tôi có đao, trong khoảng thời gian ngắn hẳn là không ai có thể khiến tôi bị thương, nếu vô dụng, tôi sẽ đem lửa đốt lên, thú nhân các anh không phải đều sợ lửa sao?"

    Angus nhấp môi suy nghĩ: "Em đốt chút lửa lên đi, anh sẽ mau chóng trở về mang em đi tắm rửa!"

    "Ừm.. Được rồi!"

    Đường Ninh nhìn Angus đi theo người sói trẻ tuổi kia, ngoái đầu nhìn lại liền đối diện với ánh mắt của đám người sói.

    Người tên Kỳ Phóng tối hôm qua cũng ở bên trong.

    Thấy Đường Ninh nhìn mình, Kỳ phóng hừ một tiếng, ngạo kiều quay đầu rời khỏi.

    Đường Ninh méo miệng, chuẩn bị trở lại sơn động, một tiểu người sói bỗng nhiên chạy tới hỏi: "Nhân tộc tỷ tỷ, tối hôm qua em ở cửa sơn động ngửi được hương vị thật thơm, là bảo bối gì phát ra thế?"
     
    Hangpt thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...