Xuyên Không [Edit] Thú Thú Hung Mãnh: Nhặt Cái Tức Phụ Sinh Nhãi Con - Đường Nhị Mễ

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Cố Vân Kỳ, 21 Tháng năm 2021.

  1. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 10: Hai người đều đã kết hợp

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tiểu người sói có một đôi mắt to đen nhánh, làn da trắng trẻo, lông tơ trên da cũng rất dài, lỗ tai nhòn nhọn vô cùng đáng yêu.

    Đường Ninh vừa nhìn, trong nháy mắt đã thích nó.

    Cũng không sợ hãi Lang tộc, cô ngồi xổm xuống trước mặt nó.

    "Đó là mùi hương của thịt được nướng chín.. Tộc trưởng các người đều cảm thấy ăn rất ngon, em có muốn ăn một chút hay không? Vừa lúc hiện tại chị cũng có chút đói bụng."

    Tiểu người sói vừa nghe đến nướng chín, trên khuôn mặt nhỏ liền hoảng sợ.

    "Là dùng lửa nướng sao? Em sợ lửa, vẫn là thôi đi.."

    Tiểu người sói xoay người chạy mất.

    Đường Ninh vẻ mặt vô ngữ, đứng dậy, trở về trong sơn động.

    Cô thật sự có chút đói bụng, đem lửa đốt lên, lại lấy thịt của tối hôm qua vẫn chưa ăn hết, ngửi ngửi, may mắn, hôm qua nhiệt độ đủ thấp, thịt còn chưa hỏng.

    Cô cắt thịt thật tốt sau đó bắt đầu nướng.

    Hương thịt nướng từ sơn động truyền ra bên ngoài, dẫn tới thật nhiều người sói bắt đầu nuốt nước miếng.

    Tiểu người sói vốn dĩ đã chạy đi lại chịu không nổi dụ hoặc, chạy tới cửa động, nó nhìn ngọn lửa cách Nhân tộc tỷ tỷ gần như vậy, nhưng Nhân tộc tỷ tỷ lại không sợ hãi chút nào.

    Lửa cũng không thương tổn Nhân tộc tỷ tỷ.

    Lá gan nó lớn một chút.

    Đường Ninh đã sớm phát hiện ra tiểu người sói, trong lòng cười thầm, cô giả vờ vừa mới phát hiện ra nó, kinh ngạc mở miệng: "Bạn nhỏ, sao em quay lại? Không phải sợ lửa sao?"

    "Nhưng.. em muốn ăn cái kia.." Tiểu người sói thật ra vô cùng trực tiếp.

    "Muốn ăn liền tiến vào a!" Đường Ninh cũng không keo kiệt.

    Tiểu người sói do dự trong chốc lát, sự tham ăn chiến thắng, dẫm lên chân nhỏ đi vào bên trong, nó tránh sau lưng Đường Ninh, không chuyển mắt nhìn chằm chằm thịt nướng.

    Nước miếng từ khóe miệng nhỏ giọt trên mặt đất, thoạt nhìn vô cùng buồn cười.

    "Em nói chị nghe xem, tên em là gì?" Đường Ninh cùng nó nói chuyện phiếm.

    "An Thụy."

    "Cửa lớn trong Lang tộc các em ở nơi nào thế? Sau khi ra ngoài, phải đi hướng nào mới có thể đi đến Nhân tộc?" Đường Ninh muốn từ trong miệng An Thụy nghe ra chút tin tức.

    Cô cảm thấy, Nhân tộc so với Lang tộc vẫn tốt hơn.. Ít nhất, bọn họ là người.

    Cùng một đám không phải người sinh hoạt bên nhau, cô thật sự là áp lực như núi.

    An Thụy là một đứa bé linh hoạt, nó cau mày nghi hoặc nhìn Đường Ninh.

    "Chị hỏi cái này làm cái gì? Chẳng lẽ, chị còn muốn rời khỏi Lang tộc sao? Chị đã là bạn lữ của Tộc trưởng.. Tối hôm qua, hai người đều đã kết hợp, sao có thể rời đi?"

    "Con nít con nôi, em hiểu cái gì? Chị không cùng Tộc trưởng các em kết hợp."

    Lần đầu tiên trong đời, Đường Ninh ở trước mặt một đứa nhóc mà đỏ mặt.

    "Sao lại có khả năng? Tối hôm qua là đêm trăng tròn, Lang tộc không có giống cái đều đi ngâm nước băng tuyền, chỉ có một mình Tộc trưởng không đến, ngài ấy không cùng chị kết hợp, vậy vượt qua kỳ động dục như thế nào?"

    An Thụy ngạc nhiên hỏi.

    Nó cảm thấy, Đường Ninh nhất định là đang nói dối!

    Đường Ninh ngây ngẩn cả người: "Kỳ Động dục phải đi ngâm băng tuyền sao? Nếu không ngâm, sẽ như thế nào?"

    "Cha em nói, không ngâm băng tuyền sẽ phải chịu đựng thống khổ vạn hỏa đốt cháy, có một số người sói không chịu được sự lạnh lẽo của băng tuyền, lại không có cách nào thừa nhận thống khổ khi bị vạn hỏa đốt cháy, sống sờ sờ cắn lưỡi tự sát.."

    "Tàn nhẫn như thế?"

    Đường Ninh bị dọa! Cô đứng dậy, suy nghĩ một chút đến bộ dáng sáng nay của Angus.

    Trong mắt hắn có tơ máu, sắc mặt tái nhợt, cô còn đá một chân lên hạ bộ của hắn.

    Mẹ ơi!

    Hắn có thể vì một chân kia của cô mà tuyệt tử không?

    Không được không được, là một y giả*, chờ một chút nhất định cô phải giúp Angus xem bệnh, ngàn vạn lần đừng bởi vì cô mà chặt đứt đời sau của người đứng đầu Lang tộc! Tội này cô gánh không nổi.

    * y giả: Người làm nghề y
     
    Last edited by a moderator: 27 Tháng năm 2021
  2. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 10: Hai người đều đã kết hợp

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tiểu người sói có một đôi mắt to đen nhánh, làn da trắng trẻo, lông tơ trên da cũng rất dài, lỗ tai nhòn nhọn vô cùng đáng yêu.

    Đường Ninh vừa nhìn, trong nháy mắt đã thích nó.

    Cũng không sợ hãi Lang tộc, cô ngồi xổm xuống trước mặt nó.

    "Đó là mùi hương của thịt được nướng chín.. Tộc trưởng các người đều cảm thấy ăn rất ngon, em có muốn ăn một chút hay không? Vừa lúc hiện tại chị cũng có chút đói bụng."

    Tiểu người sói vừa nghe đến nướng chín, trên khuôn mặt nhỏ liền hoảng sợ.

    "Là dùng lửa nướng sao? Em sợ lửa, vẫn là thôi đi.."

    Tiểu người sói xoay người chạy mất.

    Đường Ninh vẻ mặt vô ngữ, đứng dậy, trở về trong sơn động.

    Cô thật sự có chút đói bụng, đem lửa đốt lên, lại lấy thịt của tối hôm qua vẫn chưa ăn hết, ngửi ngửi, may mắn, hôm qua nhiệt độ đủ thấp, thịt còn chưa hỏng.

    Cô cắt thịt thật tốt sau đó bắt đầu nướng.

    Hương thịt nướng từ sơn động truyền ra bên ngoài, dẫn tới thật nhiều người sói bắt đầu nuốt nước miếng.

    Tiểu người sói vốn dĩ đã chạy đi lại chịu không nổi dụ hoặc, chạy tới cửa động, nó nhìn ngọn lửa cách Nhân tộc tỷ tỷ gần như vậy, nhưng Nhân tộc tỷ tỷ lại không sợ hãi chút nào.

    Lửa cũng không thương tổn Nhân tộc tỷ tỷ.

    Lá gan nó lớn một chút.

    Đường Ninh đã sớm phát hiện ra tiểu người sói, trong lòng cười thầm, cô giả vờ vừa mới phát hiện ra nó, kinh ngạc mở miệng: "Bạn nhỏ, sao em quay lại? Không phải sợ lửa sao?"

    "Nhưng.. em muốn ăn cái kia.." Tiểu người sói thật ra vô cùng trực tiếp.

    "Muốn ăn liền tiến vào a!" Đường Ninh cũng không keo kiệt.

    Tiểu người sói do dự trong chốc lát, sự tham ăn chiến thắng, dẫm lên chân nhỏ đi vào bên trong, nó tránh sau lưng Đường Ninh, không chuyển mắt nhìn chằm chằm thịt nướng.

    Nước miếng từ khóe miệng nhỏ giọt trên mặt đất, thoạt nhìn vô cùng buồn cười.

    "Em nói chị nghe xem, tên em là gì?" Đường Ninh cùng nó nói chuyện phiếm.

    "An Thụy."

    "Cửa lớn trong Lang tộc các em ở nơi nào thế? Sau khi ra ngoài, phải đi hướng nào mới có thể đi đến Nhân tộc?" Đường Ninh muốn từ trong miệng An Thụy nghe ra chút tin tức.

    Cô cảm thấy, Nhân tộc so với Lang tộc vẫn tốt hơn.. Ít nhất, bọn họ là người.

    Cùng một đám không phải người sinh hoạt bên nhau, cô thật sự là áp lực như núi.

    An Thụy là một đứa bé linh hoạt, nó cau mày nghi hoặc nhìn Đường Ninh.

    "Chị hỏi cái này làm cái gì? Chẳng lẽ, chị còn muốn rời khỏi Lang tộc sao? Chị đã là bạn lữ của Tộc trưởng.. Tối hôm qua, hai người đều đã kết hợp, sao có thể rời đi?"

    "Con nít con nôi, em hiểu cái gì? Chị không cùng Tộc trưởng các em kết hợp."

    Lần đầu tiên trong đời, Đường Ninh ở trước mặt một đứa nhóc mà đỏ mặt.

    "Sao lại có khả năng? Tối hôm qua là đêm trăng tròn, Lang tộc không có giống cái đều đi ngâm nước băng tuyền, chỉ có một mình Tộc trưởng không đến, ngài ấy không cùng chị kết hợp, vậy vượt qua kỳ động dục như thế nào?"

    An Thụy ngạc nhiên hỏi.

    Nó cảm thấy, Đường Ninh nhất định là đang nói dối!

    Đường Ninh ngây ngẩn cả người: "Kỳ Động dục phải đi ngâm băng tuyền sao? Nếu không ngâm, sẽ như thế nào?"

    "Cha em nói, không ngâm băng tuyền sẽ phải chịu đựng thống khổ vạn hỏa đốt cháy, có một số người sói không chịu được sự lạnh lẽo của băng tuyền, lại không có cách nào thừa nhận thống khổ khi bị vạn hỏa đốt cháy, sống sờ sờ cắn lưỡi tự sát.."

    "Tàn nhẫn như thế?"

    Đường Ninh bị dọa! Cô đứng dậy, suy nghĩ một chút đến bộ dáng sáng nay của Angus.

    Trong mắt hắn có tơ máu, sắc mặt tái nhợt, cô còn đá một chân lên hạ bộ của hắn.

    Mẹ ơi!

    Hắn có thể vì một chân kia của cô mà tuyệt tử không?

    Không được không được, là một y giả*, chờ một chút nhất định cô phải giúp Angus xem bệnh, ngàn vạn lần đừng bởi vì cô mà chặt đứt đời sau của người đứng đầu Lang tộc! Tội này cô gánh không nổi.
     
  3. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 11: Chúng ta đi tắm rửa

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Tiểu An Thụy gật gật đầu: "Những lời em nói đều là sự thật, nếu chị không tin có thể chờ tộc trưởng trở về, tự mình hỏi ngài ấy."

    Tiểu sói con nói chuyện, đôi mắt nhỏ lại nhìn chằm chằm thịt nướng.

    Bộ dạng chảy nước miếng kia, thật sự rất đáng yêu.

    Đường Ninh nhìn thoáng qua thịt xiên đã được nướng chín, cô cẩn thận lấy xuống đưa cho tiểu An Thụy một miếng.

    "Cẩn thận một chút, nóng đấy."

    Cô nhắc nhở, chỉ là còn chưa nói xong nhóc con đã ném miếng thịt vào trong miệng!

    "Ăn ngon ăn ngon!"

    Hai mắt Tiểu An Thụy lóe lên ánh sáng xanh lục, Đường Ninh nhìn thấy có chút sợ hãi, cô xoa xoa đầu nó:

    "Ăn ngon thì từ từ ăn! Đừng có gấp, nhóc đừng dùng ánh mắt đó nhìn chị, chị sợ hãi!"

    Ánh mắt kia giống như muốn một ngụm ăn luôn cô vậy!

    Không nghĩ tới, hương vị thịt nướng ở thú thế này lại được hoan nghênh như vậy.

    Cô có nên làm người dẫn đầu, mở một tiệm ăn bán thịt nướng làm giàu hay không?

    Nhưng thú giới có dùng tiền sao? Có khi nào bọn họ sẽ dùng da thú hay thịt động vật này kia đến đổi hay không?

    Cái kia.. Cô cũng không cần mấy thứ này!

    Cô một bên cho tiểu An Thụy ăn thịt nướng, một bên nhìn ra cửa sơn động, Angus đi lâu như vậy, sao còn chưa trở về? Trưởng lão kia tìm hắn, rốt cuộc cần bàn bạc chuyện đại sự gì?

    * * *

    "Tộc trưởng, giống cái này đến đây thật sự rất kì lạ! Ngài không thể cô ta ở đây được!"

    Cách sơn động của Angus hơn hai trăm mét có một sơn động treo một cái đầu sói thật lớn, bên trong truyền đến một giọng nói già nua.

    Vẻ mặt Angus tràn đầy lạnh lẽo, khoanh tay đứng giữa động, nhìn qua như đang suy nghĩ về lời nói của Tam trưởng lão.

    Tam trưởng lão thấy hắn không phản bác, nhanh chóng nói tiếp:

    "Chúng ta mới vừa đánh bại Hoa Báo tộc, ta nghi ngờ cô ta do Isaac phái tới nằm vùng! Đến đây mê hoặc ngài, sau đó thừa dịp khi ngài không có sức chiến đấu, tấn công Bạch Lang tộc chúng ta!"

    Thật ra, Tam trưởng lão phân tích vô cùng có lý.

    Nhưng Angus lại cười lên tiếng: "Trưởng lão ngài nghĩ nhiều! Nếu cô ấy thật là người của Isaac, Isaac tuyệt đối sẽ luyến tiếc khi đem cô ấy phái đến bên người ta."

    Bảo bối như thế, Isaac chắc chắn sẽ cất giấu, không để cô bước ra bên ngoài.

    "Tộc trưởng."

    Tam trưởng lão còn muốn nói thêm cái gì đó lại bị Angus ngắt lời:

    "Nếu Tam trưởng lão gọi ta tới đây, chỉ để nói những chuyện nhàm chán này, vậy ngài không cần phí lời nữa! Ta cùng cô ấy, tối hôm qua đã kết làm bạn lữ, hiện tại Đường Ninh chính là một thành viên của Bạch Lang tộc, hy vọng trưởng lão và các tộc nhân của Bạch Lang tộc đừng xem cô ấy là người ngoài!" Angus nói xong, lập tức xoay người rời đi.

    Tam trưởng lão nắm một cây quyền trượng màu đen, bàn tay già nua dùng sức siết chặt, một lúc lâu mới nặng nề thở dài một hơi.

    Nhân tộc đột ngột xuất hiện này, đối với Bạch Lang tộc rốt cuộc là phúc hay là họa..

    Như vậy chỉ đành chờ đợi đáp án của thời gian mà thôi!

    * * *

    "Angus, anh về rồi."

    Sau khi cho An Thụy ăn no, Đường Ninh nhìn thấy thân ảnh cao lớn đang đi vào, nhanh chóng đứng dậy, hưng phấn chạy đến trước mặt hắn: "Chúng ta đi tắm rửa!"

    Nếu ở hiện đại, năm chữ này, Đường Ninh tuyệt đối không dám tự nhiên đứng trước mặt một người nam nhân mà nói ra.

    Ở cái thời đại cho dù chỉ cùng nhau ăn cơm cũng bị hiểu lầm kia, năm chữ này, ẩn ý quá nhiều.

    Nhưng ở thời đại này lại hoàn toàn khác, những thú nhân kia nhìn qua đều rất đơn thuần.

    Suy nghĩ Đường Ninh hiển nhiên đã quá mức đơn giản.

    Khi Angus nghe được lời này, ánh mắt rõ ràng có chút biến đổi.

    Hắn nhìn về phía An Thụy: "Còn ăn vạ ở đây làm gì? Trở về chỗ của cha ngươi đi!"
     
  4. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 12: Ôm eo anh

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Từ lúc Angus bước vào cửa, khuôn mặt nhỏ của An thủy đã bắt đầu sợ hãi, nghe được lời này rốt cuộc cũng tìm được lý do chạy mất.

    "Mấy đứa nhóc đều rất sợ anh."

    Đường Ninh nhịn không được phun tào, cô nhìn thoáng qua gương mặt lạnh lẽo của Angus, sách một tiếng: "Cũng do cái mặt than này của anh, ai nhìn cũng sợ hãi."

    "Em sợ sao?" Angus bắt lấy cánh tay Đường Ninh dắt cô đi về phía cửa động.

    "Tại sao tôi phải sợ? Lão sư của tôi cũng là một khuôn mặt lạnh băng, ông ấy so với anh còn hung dữ hơn.. Tôi học với ông ấy hai năm, ông cũng chưa từng cười với tôi, ít nhất, anh cười với tôi.. lại dịu dàng với tôi."

    Nói đến đây, bên tai Đường Ninh đỏ ửng khả nghi.

    Angus lại bị lời nói có chút kỳ quái của cô làm cho như lọt vào sương mù: "Lão sư? Là cái gì?"

    "Ngạch.."

    Đường Ninh ý thức mình lại dùng cách nói ở hiện đại, ảo não méo miệng: "Chính là sư phó.. Ông ấy dạy tôi kỹ năng sinh tồn."

    "Thịt nướng cũng là do hắn dạy sao?" Angus dắt tay cô đi trong bộ lạc, khiến cho các tộc nhân đều ghé mắt nhìn.

    Đường Ninh vô cùng không thích loại cảm giác bị quan sát này, cô tránh sau lưng Angus, rũ đầu: "Thịt nướng thì không phải.. Người ở chỗ của tôi, chỉ cần là người biết nhận thức! Đều biết rằng, mọi vật đều phải làm chín mới có thể ăn.. Nếu đồ ăn không chín, ăn vào sẽ bị tiêu chảy."

    "Nhưng chúng ta đâu có tiêu chảy."

    "..."

    Đường Ninh cũng không định cùng hắn giải thích việc dạ dày của người hiện đại và dạ dày của thú nhân bọn họ hoàn toàn khác biệt.

    Chân Angus quá dài, bước chân quá nhanh, Đường Ninh ở sau lưng hắn chỉ có thể chạy chậm đuổi theo.

    Thật vất vả mới đi tới sau núi.

    Cô ngước mắt nhìn ngọn núi to lớn trước mặt, cau mày: "Đi lên thế nào?"

    Angus kéo cô vào trong ngực, thấp giọng nói: "Ôm eo anh."

    "..."

    Đường Ninh mộng bức.

    Trên người hắn chỉ có một mảnh da thú, gậy gộc dưới hạ thân dựng đứng, khoảng cách gần như vậy, hơi thở hormone nồng đậm bao phủ khiến cô có chút không yên.

    Nuốt nuốt nước miếng, cuối cùng cô vẫn nghe lời duỗi tay nhỏ mềm mại không xương ôm chặt lấy eo hắn.

    Trên người hắn thịt không dư cũng không thiếu, nhân ngư tuyến vô cùng hoàn mỹ, Đường Ninh trước kia từng cùng bạn cùng phòng xem qua ảnh thần tượng của cô ấy trên máy tính, tuy rằng cũng có nhân ngư tuyến, nhưng đó là do cố ý rèn luyện mới có được.

    Angus lại là từ nhỏ sinh sống ở núi rừng, do vận động tự nhiên mà thành.

    Đường Ninh cảm thấy, dáng người Angus mới là hoàn mỹ nhất.

    Cô ôm, cảm thấy đặc biệt có cảm giác an toàn.

    Angus cảm giác được tay nhỏ của cô ôm lấy, nơi nào đó lại cứng thêm vài phần, giờ phút này không rảnh bận tâm tới những chuyện khác, hắn ôm vòng eo mảnh khảnh của cô, bụng dưới vận lực, trực tiếp bay lên.

    "A.." Đường Ninh bị dọa sợ rồi.

    Này này này..

    Cô cảm giác hai người càng bay càng cao, vô cùng thắc mắc: "Đây là cái gì? Khinh công? Hay là thần công cưỡi mây đạp gió?"

    Cô chỉ từng xem qua trên TV.

    "Đây là thuật phi thăng được ghi lại bên trong bí tịch của Lang Vương.. Toàn tộc chỉ có anh làm được."

    Bởi vì, bí tịch của Lang Vương chỉ có tộc trưởng Lang tộc mới có thể xem.

    Đường Ninh sau khi trải qua một giây sợ hãi khi mới vừa bay lên kia, liền bắt đầu cảm thấy mới lạ, cô từ cánh tay Angus nhìn ra phía sau, bộ lạc Lang tộc bị cô thu hết vào tầm mắt.

    Bộ lạc của Bạch Lang tộc cư ngụ ở trong một cái sơn cốc, cô đếm qua, đại khái có khoảng ba mươi mấy cái động phủ.

    "Lang tộc các anh có bao nhiêu người?"

    "Người sói gần ngàn, Lang binh trên vạn.. Lang binh phân bố ở các góc rừng rậm, thời điểm cần đánh giặc, anh mới triệu tập bọn họ."

    "Nga.."

    Sau khi Đường Ninh có hiểu biết đại khái về thế giới này, cô cảm thấy, thú giới này cũng tương tự với xã hội nguyên thủy, chỉ là nhiều thêm một ít động vật bậc cao có trí tuệ mà thôi.
     
  5. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 13: Tìm được bảo bối

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "Giống cái nhỏ, em đang nghĩ gì?"

    Nhanh chóng đáp xuống một chỗ khá cao trên đỉnh núi, Angus thả Đường Ninh xuống, nhìn tiểu bộ dáng nhíu mày suy ngẫm kia, hắn xoa lỗ tai nhỏ của cô, hỏi.

    Đường Ninh bị động tác thân mật của hắn làm cho run lên một chút, nhanh chóng che lại lỗ tai, lui về sau một bước.

    "Angus, tôi tên Đường Ninh, anh đừng mãi kêu giống cái nhỏ, giống cái nhỏ.. thật kì quái!"

    "Đường Ninh? Tên hay.. Sau này gọi em là Đường Đường đi."

    Angus cười nói, hắn chỉ vào hai cái cửa động trước mặt bọn họ:

    "Bên này là suối nước nóng, bên này là suối nước lạnh, anh đi suối nước lạnh, em đi suối nước nóng. Nhớ kỹ, đừng chạm bừa vào cây cỏ bên trong, sẽ có nguy hiểm."

    "Được được được!"

    Đường Ninh nghĩ đến sắp được tắm rửa, kích động không thôi, nhanh chóng chạy vào cửa động được dùng đá khắc lên hình ngọn lửa.

    Đôi mắt Angus tràn đầy sủng nịch, cúi đầu nhìn thoáng qua nơi nào đó, bất đắc dĩ thở dài, đi vào cửa động có khắc hình dòng nước.

    Đường Ninh đi vào động suối nước nóng, gấp không chờ nổi mà cởi váy, thời điểm muốn cởi áo lót, cô lập tức dừng lại động tác.

    Không được!

    Lát nữa lỡ như Angus đột ngột xông vào, trên người cô cái gì cũng không mặc, chẳng phải sẽ trần trụi gặp hắn sao, nếu dụ dỗ đến hắn lang tính quá độ, vậy chẳng phải cô sẽ bị..

    Áo lót quần nhỏ đều không cởi, Đường Ninh trực tiếp nhảy vào trong ôn tuyền.

    Đường Ninh ở trong suối nước nóng bơi một vòng cũng không tìm cửa vào của nguồn nước, cô không hiểu được vì sao chỗ này lại xuất hiện một cái ôn tuyền, An Thụy nói nước trong suối nước lạnh là nước đá.. Hai con suối, một lạnh một nóng cách nhau gần như vậy, lại là băng hỏa lưỡng trọng thiên*!

    * băng hỏa lưỡng trọng thiên: Nóng và lạnh cùng tồn tại song song trong cùng một chỗ.

    Có đôi khi, không thể không cảm khái thiên nhiên được Chúa sáng thế tạo ra thật truyền kỳ.

    Cô bơi được một lát liền cảm thấy mệt mỏi, đem váy dài đỏ rực đặt ở một bên lấy lại đây, ngửi thấy phía trên toàn là mùi mồ hôi, cô nhanh chóng ở trong nước hung hăng vò vài cái.

    Sau khi giặt sạch sẽ, Đường Ninh lại lâm vào một nan đề khác.

    Quần áo đều ướt, vậy cô mặc thế nào?

    Nhớ tới mặt trời chói chang bên ngoài, cô nhướng mày, nếu không thì mặc vào, lấy thân thể làm giá áo đi dưới ánh mặt trời phơi nắng?

    Chỉ có thể như vậy, bằng không, cô cũng không thể trần trụi chạy loạn ở bên ngoài!

    Chậm rì rì bò ra khỏi suối nước nóng, mặc quần áo vào, bỗng nhiên nhớ tới lời nói của Angus lúc nãy, đừng đụng chạm vào cây cỏ xung quanh, có nguy hiểm..

    Cô nhìn sơ qua những cây cỏ bên cạnh suối nước nóng.

    Vốn dĩ chỉ định tùy ý nhìn xem, nhưng sau khi nhìn rõ đó là thứ gì, đôi mắt cô liền sáng ngời, nhanh chóng bước nhanh qua nhổ lên một cây cầm ở trong tay cẩn thận quan sát.

    "Thứ tốt nha."

    Cô vừa mới chuẩn bị ném vào ba lô, cánh tay nhỏ liền bị nắm lại.

    "Em đang làm gì?" Angus sốt ruột hỏi.

    Đường Ninh giãy giụa một chút lại không tránh được, cô ngước mắt nhìn hắn cười cười:

    "Đây là thứ tốt, có thể ăn giống như rau dại, cũng có thể nghiền nát làm thành gia vị."

    Đây là cây muối tiêu, trực tiếp xào lên ăn với cơm cực kỳ ngon, nếu nghiền nát lấy nước cũng có thể sử dụng giống như muối ăn.

    Không nghĩ tới chỉ đến đây tắm rửa một chút lại có thể tìm được bảo bối như vậy.

    "Nhưng khi chạm phải loại cây này, một lúc sau thân thể sẽ ngứa.."

    Angus có chút lo lắng nhìn tay nhỏ trắng nõn của tiểu gia hỏa: "Em không ngứa sao?"

    Đường Ninh liếc mắt xem thường một cái, đem rễ cây muối tiêu đưa cho hắn xem:

    "Anh nhìn thấy không, chỗ này có rất nhiều nốt sần nhỏ, các anh khẳng định là chạm phải cái này.. Không nghĩ tới, Lang tộc cao to, không sợ trời không sợ đất cư nhiên lại bị một cây muối tiêu nho nhỏ làm cho trong lòng hoảng sợ."

    Đường Ninh càng nghĩ càng cảm thấy buồn cười, ngồi dưới đất ha ha cười lên!

    Angus nhìn nữ nhân làm càn cười lớn, nghĩ đến cô cười nhạo chính mình, trong lòng có chút rầu rĩ.
     
  6. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 14: Ăn luôn cái miệng nhỏ ngon miệng

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Hắn bỗng nhiên giữ lấy bả vai cô, dùng môi mỏng lạnh lẽo ngăn chặn cái miệng nhỏ!

    Tiếng cười đột nhiên im bặt.

    "Ngô.." Đường Ninh sợ hãi dùng tay nhỏ đẩy đẩy hắn.

    Chuyện lớn rồi! Cư nhiên đã quên rằng đây là một con sói, cô cư nhiên còn lớn mật cười nhạo hắn! Xong đời..

    Đây là lần đầu tiên Angus hôn người thật, nhưng ở trong mộng lại từng hôn qua nhiều lần, kỹ thuật của hắn đặc biệt tốt, thừa dịp Đường Ninh còn mở miệng, đầu lưỡi hắn cuốn lấy cái lưỡi đinh hương, tay lớn đỡ lấy bả vai cô dần dần ngã xuống mặt đất.

    Bởi vì ở bên cạnh là suối nước nóng, trong sơn động sương khói lượn lờ.

    Đường Ninh trừng lớn mắt, không thấy rõ sắc mặt của hắn lúc này.

    "Angus.. Anh.. Ngô.."

    Thật vất vả, cô mới có thể phát ra một tí xíu âm thanh, lại bị Angus hung hăng chặn trở về!

    Má ơi, chẳng lẽ cô phải thất thân ở chỗ này.

    Cô muốn lần đầu tiên, không phải như vậy a!

    Cô muốn lần đầu, phải cùng người mình yêu nhất, sau hôn lễ, cùng nhau uống rượu giao bôi, ngồi ở mép giường, hai người ôn lại kỉ niệm từ lúc yêu nhau đến khi bắt đầu tiến vào hôn nhân, từ lúc trái tim loạn nhịp đến khi tình ý nồng đậm, mới bắt đầu..

    Sao lại giống một bên tình nguyện như bây giờ?

    Cảm giác được bàn tay kia bắt đầu di chuyển lên trên, cô căng thẳng lập tức đá chân, cuối cùng thành công khiến Angus buông ra mình ra.

    "Hỗn đản, anh đã nói, đến khi được tôi đồng ý mới chạm đến tôi.."

    Angus nếm được cái miệng nhỏ thơm ngọt, oán khí khi bị cô cười nhạo sớm đã tan thành mây khói, một tay hắn chống trên mặt đất, nằm nghiêng ở bên người Đường Ninh, nâng mắt nhìn cô:

    "Anh chỉ nói, chờ sau khi em đồng ý mới cùng em kết hợp.. Những chuyện khác, anh chưa từng bảo đảm với em.."

    Một tay khác của hắn nhẹ nhàng vuốt ve cánh môi sưng đỏ của Đường Ninh:

    "Ví dụ như, ăn luôn cái miệng nhỏ ngon miệng này.."

    Đường Ninh đập bay bàn tay hắn, che miệng:

    "Anh xấu xa, cư nhiên muốn ăn miệng tôi, anh ăn rồi, tôi lấy gì ăn cơm?"

    Bộ dáng ngốc nghếch chọc đến Angus cười ra tiếng.

    Đường Ninh không muốn cùng hắn nhiều lời, nhanh chóng chạy tới nhổ một ít cây muối tiêu ném vào ba lô.

    "Khi dễ tôi.. Mỹ vị đêm nay, tôi không cho anh ăn! Thèm chết anh.."

    Cô không chú ý tới, quần áo trên người mình đã hoàn toàn khô ráo.

    Hai người từ trong động suối nước nóng đi ra, tiểu An Thụy vừa lúc bò lên tới, vẻ mặt tràn đầy sốt ruột:

    "Tộc trưởng cữu cữu*! Hoa Báo tộc đánh tới cửa.."

    * cữu cữu: Cậu

    "Tộc trưởng cữu cữu?" Đường Ninh bị cái xưng hô này làm cho giật mình.

    Angus hơi nhíu mi: "Cái tên Isaac hỗn trướng này.. Cư nhiên dám đánh tới đây!"

    Hắn ôm Đường Ninh vào trong lòng ngực: "Ôm chặt!"

    Một cái tay khác xách cánh tay An Thụy, trực tiếp phi thân xuống núi.

    Cảm giác xuống núi rất giống đang rơi tự do, Đường Ninh sợ tới mức nhắm chặt mắt, ôm cánh tay Angus, càng ôm càng chặt. Cuối cùng, lúc Angus buông cô ra, liền mạnh mẽ ho khan vài tiếng!

    "Em là đang trả thù anh ở bên cạnh suối nóng ăn miệng em sao?" Hắn cau mày hỏi Đường Ninh.

    "Ăn uống cái gì.. cái đó gọi là hôn môi."

    Đường Ninh nghe hắn trắng trợn miêu tả, đỏ mặt, nhanh chóng sửa lại cho đúng.

    "A.. Hôn môi."

    Angus nhướng mày, giao Đường Ninh cho An Thụy: "Đưa mợ con về động phủ của ta, không được để bất luận kẻ nào tiếp cận cô ấy."

    "Dạ, tộc trưởng cữu cữu."

    An Thụy gật gật đầu, nắm lấy tay nhỏ của Đường Ninh: "Mợ, chúng ta đi thôi!"

    Vừa lúc nãy An Thụy còn gọi mình là chị, hiện tại liền sửa miệng, Đường Ninh vô duyên vô cớ già đi, thập phần không khoẻ.

    Cô ôn nhu nhìn An Thụy nói: "Em vẫn nên gọi là chị đi! Chị Ninh Ninh.."
     
  7. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 15: Chiến tranh thú thế

    Bấm để xem
    Đóng lại
    An Thụy nhút nhát sợ sệt liếc mắt nhìn Angus một cái, rốt cuộc cũng không có cái can đảm kêu cái xưng hô chị Ninh Ninh này.

    Nó lôi kéo tay Đường Ninh đi về phía động phủ của Angus, Đường Ninh đi ba bước lại quay đầu một lần, nhìn bóng dáng Angus sốt ruột đi về phía cổng lớn bộ lạc, ấn đường hiện lên ưu sầu.

    "Tiểu An Thụy, em nói chị biết chuyện về Hoa Báo tộc được không? Có phải rất khó đối phó hay không?"

    Cô dừng lại bước chân, kéo thân thể An Thụy ra trước mặt, ngồi xổm xuống nhìn thẳng vào nó, nghiêm túc hỏi.

    An Thụy có chút do dự, nhìn đến ánh mắt tha thiết của mợ, nó nuốt nuốt nước miếng, cuối cùng vẫn mở miệng.

    * * *

    "Angus! Nghe nói hôm qua anh nhặt được một giống cái trong rừng rậm! Hoa Báo tộc bọn tôi, vừa vặn ném một giống cái! Anh đem cô ấy trả lại cho chúng tôi."

    Isaac đứng ở cổng lớn, trong tay cầm một cây xương ống đầu, đỉnh xương cốt kia vô cùng bén nhọn, là vũ khí hắn quen dùng nhất trong nhiều năm qua.

    Angus nghe lời hắn nói, tức khắc nhăn chặt mày.

    Chuyện của Đường Đường là ai truyền ra? Hôm qua rõ ràng hắn đã dặn dò không được nói chuyện này ra bên ngoài.

    Xem ra, Bạch Lang tộc này của hắn, sống cũng không quá yên ổn!

    "Isaac! Cô ấy là Nhân tộc, không phải giống cái bị Hoa Báo tộc các người vứt, mời anh trở về đi!"

    Bây giờ Angus không muốn đánh nhau, hắn lo một chút nữa thân thể bị lây dính hơi thở máu tanh sẽ dọa sợ Đường Đường!

    "Thật khéo! Giống cái tôi vứt, đúng là Nhân tộc!"

    Isaac chậm rãi tới gần Angus, một lang một báo này đã đối địch nhiều năm, hôm qua Bạch Lang tộc tấn công Hoa Báo tộc, Isaac làm thủ lĩnh Hoa Báo tộc tự nhiên là nuốt không trôi khẩu khí này. Năng lực chữa trị của Hoa Báo tộc đặc biệt nhanh, hắn biết được Angus nhặt một tiểu giống cái Nhân tộc, lập tức coi đây là cái cớ đánh tới đây.

    Đoạt giống cái chỉ là chuyện nhỏ, hắn chính là muốn báo thù chuyện hôm qua.

    "Nếu anh muốn càn quấy! Vậy đừng trách tôi không khách khí!"

    Angus lạnh lùng nói xong, xung quanh thân thể bỗng nhiên quanh quẩn một cổ bạch khí lạnh lẽo, trong nháy mắt, một đầu Bạch Lang cao lớn xuất hiện ở trước mặt Isaac.

    "Ngao ô.."

    Một tiếng sói tru, bốn phía rừng rậm tức khắc truyền đến tiếng bước chân hỗn độn nặng nề, tiếng tru này của Angus là để triệu tập lang binh.

    Isaac cũng không hề yếu thế, xương cốt trong tay ném lên bầu trời, niệm khẩu quyết lập tức hóa thành bản thể, những báo đốm đi theo hắn thấy thế cũng lập tức biến về nguyên hình..

    Sát khí hai bên lang báo quá nặng, kéo lên gió cát đầy trời!

    Khi Đường Ninh và An Thụy đi đến cổng lớn bộ lạc, lập tức nhìn lấy đàn thú đang cắn xé nhau, lực sát thương mười phần, chân liền muốn nhũn ra.

    Cô nấp vào tảng đá ở một bên, cẩn thận quan sát.

    Liếc mắt một cái, cô liền nhận ra một lang thú trong đó là Angus.

    Đương nhiên là động tác cực kì mạnh mẽ, cực soái! Đầu Bạch lang mang ánh mắt sắc bén kia.

    "Mợ, chúng ta vẫn là.."

    An Thụy vừa mới chuẩn bị khuyên cô trở về động phủ, nếu mợ xảy ra chuyện gì, Tộc trưởng cữu cữu sẽ trực tiếp xé nó!

    Đường Ninh tức tốc che miệng nó lại: "Suỵt, đừng lên tiếng." Cô thấp giọng nhắc nhở.

    Nếu như bị phát hiện..

    Isaac vốn dĩ đang đối phó Angus, lỗ tai gục xuống đột nhiên dựng lên, động tác của hắn hơi dừng lại, ánh mắt sắc bén tìm kiếm một phen, lập tức phóng tới phương hướng của Đường Ninh.

    Cả người Đường Ninh run lên, đầu nhỏ nhanh chóng rút về sau tảng đá.

    Cô ôm An Thụy, thân thể phát run.

    Vốn dĩ cô muốn tới đây xem có thể hỗ trợ hay không.

    Bây giờ xem ra, chủng tộc bất đồng, nếu cô xuất hiện chỉ có thể bị đàn thú này xé nát..
     
  8. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 16: Lão tử coi trọng em

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Đường Ninh mới vừa ngồi xổm xuống liền cảm giác được trước ngực có một cổ áp lực, đem thân thể của cô hút lên, trực tiếp lơ lửng trên không trung!

    Đường Ninh hoảng sợ không thôi, giãy giụa, cổ lực lượng kia lại không hề buông tha, cô trơ mắt nhìn chính mình bị kéo vào vòng chiến..

    "Đường Đường.."

    Móng vuốt của Angus vốn muốn chụp vào Isaac, không nghĩ tới Đường Ninh lại đột nhiên xuất hiện trước mặt Isaac, hắn nhanh chóng thu lại móng vuốt sắc bén.

    Đường Ninh nhìn con thú đầy răng sắc nhọn bên người, bị dọa đến cứng họng.

    Angus hóa thành hình người, đứng trên mặt đất, sốt ruột hô to với Isaac: "Isaac, buông cô ấy ra!"

    Isaac cũng biến thành hình người, đem Đường Ninh kéo vào trong ngực, nhìn bộ dáng nhỏ nhắn mềm mại này, đôi mắt đỏ tươi hiện lên tia kinh diễm.

    "Thì ra là một giống cái xinh đẹp nha.. Trách không được anh thà cùng tôi động thủ cũng không muốn giao ra."

    Isaac đột nhiên kéo Đường Ninh đến gần, vươn đầu lưỡi muốn liếm lỗ tai cô.

    "Giống cái nhỏ, Angus chính là một khối băng lạnh lẽo, đi theo hắn không thú vị, tới đây, cùng ca ca đi Hoa Báo tộc, bên kia có núi có sông, có thịt ăn! Còn chơi vui.."

    Đường Ninh né tránh đầu lưỡi của hắn, nhìn bộ dáng động dục của hắn, trong lòng không nhịn được tức giận, lập tức đem dao phẫu thuật vừa gấu trong ống tay áo nắm trong tay!

    "Phải không?"

    Cô nhướng mi, cười ưu nhã: "Nhưng tôi thích soái ca! Angus rõ ràng soái hơn anh nhiều.."

    Isaac dừng động tác, sắc mặt khó coi muốn chết: "Nói bậy, lão tử rõ ràng soái hơn hắn! Em xem gương mặt này của lão tử, lại nhìn cái mặt than kia của hắn."

    Isaac để sát vào, muốn cho Đường Ninh xem cẩn thận.

    Thật ra Đường Ninh đúng là không thể chắc chắn xem ai soái hơn!

    Hai người đều là soái ca cực phẩm, chỉ là phong cách khác biệt, Angus có chút hướng nội, Isaac lại có chút hướng ngoại.

    Nếu muốn cô lựa chọn, cô vẫn chọn Angus.

    Nam nhân muộn tao* hướng nội sẽ không ngoại tình.

    * muộn tao: Trong ngoài không đồng không đồng nhất. Bề ngoài lạnh lùng xa cách, nhưng bên trong lại nhiệt tình như lửa.

    Bây giờ cũng không phải thời điểm suy nghĩ lung tung, Đường Ninh nắm chặt dao phẫu thuật, đột nhiên hành động, hung hăng cắt qua cánh tay Isaac!

    Dao phẫu thuật vừa mỏng vừa sắc bén, nếu không phải xương cốt Isaac cứng, Đường Ninh ra tay, gần như có thể cắt đứt cánh tay hắn!

    Isaac ăn đau, cánh tay buông lỏng, Đường Ninh nhân cơ hội tránh khỏi lòng ngực hắn, chạy tới sau lưng Angus!

    "Cô nữ nhân này.."

    Isaac che lại miệng vết thương, trừng lớn mắt, không thể tin nhìn Đường Ninh gây ra thương tích cho mình.

    Hắn cảm thấy cực kỳ mất mặt.

    Bởi vì, đây là lần đầu tiên hắn bị một giống cái làm bị thương.

    Còn là một giống cái Nhân tộc, nhìn qua tay trói gà không chặt.. Nào biết cư nhiên lại có thể đánh lén, chọc cho hắn một vết thương sâu như vậy!

    Đường Ninh nhìn cánh tay hắn chảy máu, có chút không đành lòng.

    "Anh còn không đi đắp thuốc sao? Sao lại còn muốn ngốc ở đây?"

    Đường Ninh từ Angus sau lưng vươn cái ra đầu nhỏ nhắc nhở.

    "Chút thương này! Không tính cái gì.. Ha ha ha! Giống cái nhỏ, em thật đủ cay đủ vị! Lão tử coi trọng em.. Hôm nay em chuẩn bị cùng tôi về Hoa Báo tộc đi!"

    Isaac tru lên một tiếng lại hóa thành bản thể, vết thương kia ẩn trong lớp lông của hắn, không nhìn thấy.

    Tứ chi hắn nhảy lên, tấn công về phía Angus!

    Thân thể giống như giọt nước, thập phần hoàn mỹ, ở góc độ của Đường Ninh, thậm chí có thể nhìn thấy hình dáng cơ bắp trên lưng báo đốm..

    Lúc này Đường Ninh lại không có tâm tình thưởng thức xem báo đốm đẹp thế nào, cô liên tiếp lui vài bước, muốn chạy trốn.

    Nhưng mấy đầu báo đốm ở xung quanh đều vây tới!

    Mở cái miệng to như chậu máu về phía cô!
     
  9. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 17: Isaac không buông tay!

    Bấm để xem
    Đóng lại
    "..."

    Cô thét chói tai, chỉ có thể núp ở bên người Angus.

    Meo! Đám động vật này, có răng nanh thì ghê gớm lắm sao?

    Cô muốn luyện thân thủ! Sau khi luyện thật tốt, cô phải dùng dao phẫu thuật trong tay đem răng nanh của đám thú kia, từng cái từng cái chém rớt!

    Angus thấy Isaac bị thương còn không buông tay muốn mang Đường Đường đi, ấn đường xuất hiện tức giận, hắn nhảy lên, cũng hóa thành bản thể, lang thân của hắn phi thường xinh đẹp!

    Cả người bao phủ một bộ lông tuyết trắng, không có một chút tì vết, tứ chi so với những lang thú khác dài hơn một ít, thoạt nhìn cao lớn tuấn lãng.

    Angus vươn móng vuốt, chụp về phía cái chân bị thuơng của Isaac..

    Một tiếng gào trầm thấp, Isaac bị hắn trực tiếp chụp bay.

    Isaac rơi trên mặt đất, đã hóa thành hình người.

    Hắn trừng mắt nhìn Angus: "Anh, chuyên đánh lên miệng vết thương của lão tử phải không? Nếu như tay của ông đây phế đi, sau này liền ăn vạ ở chỗ này của anh.."

    Lời này của hắn rơi vào trong tai Đường Ninh, cô nhịn không được cười khẽ ra tiếng.

    Khi Angus trở lại bên người Đường Ninh, còn chưa kịp hóa thành hình người.

    Đường Ninh duỗi tay sờ sờ lông trên người hắn.

    Thật thoải mái!

    Angus thấy cô thích mình như vậy, cũng không gấp gáp biến trở về hình người, trừng mắt nhìn Isaac, miệng sói của hắn liên tiếp phun ra tiếng người: "Không muốn chết lập tức lăn!"

    "Không lăn! Trừ phi anh đem tiểu giống cái nhường cho tôi.. Như vậy đi! Angus, chúng ta thương lượng, anh đem tiểu giống cái cho tôi, sau này Hoa Báo tộc sẽ không cùng Bạch Lang tộc của anh đối nghịch! Chúng ta kết làm liên minh, đối phó tộc khác loại.."

    Isaac tiện tiện cười, Đường Ninh có chút cạn lời, hiện tại sắc mặt hắn tái nhợt, rõ ràng là mất máu quá nhiều, thế mà còn có tinh lực cùng Angus thương lượng cái này.

    Không đúng.

    Sao cô lại trở thành lợi thế trong miệng hắn rồi?

    "Tôi nói cho anh biết! Tôi là một thân thể tự do, sẽ không trở thành lợi thế trao đổi giữa các người! Anh muốn tôi, nằm mơ đi!"

    Đường Ninh trừng mắt nhìn Isaac nói xong, lại trốn đến sau lưng Angus.

    Cánh tay Isaac không ngừng chảy máu, hắn đã bắt đầu có chút choáng váng: "Làm sao bây giờ? Tôi chính là thích em."

    Thú nhóm biểu đạt tình cảm của mình, vĩnh viễn đều trực tiếp như vậy.

    Trong nháy mắt vừa rồi, khi hắn đem Đường Ninh ôm vào trong ngực, nơi mềm nhất trong trái tim giống như bị thứ gì đó xúc động, hắn biết, đây là thích.

    Đường Ninh nghe hắn nói trắng ra, mặt đẹp đỏ lên.

    Thật sự không nghĩ tới, ở hiện thực nhân duyên của cô với nam nhân cực kém, thật vất vả mới kết giao một người bạn trai, còn bị hắn phản bội.

    Mà khi tới thú thế này, không đến hai ngày đã khiến cho hai cái thú nhân thích mình.

    Trước kia cô từng xem qua một quyển sách về động vật hoang dã, sói và báo đốm đều là động vật rất trọng tình cảm, một khi thích, chính là chuyện cả đời.

    Cô nâng tay nhỏ che lại trái tim, cau mày, trong lòng xuất hiện một tia dao động.

    "Tiểu giống cái.. Em rốt cuộc cũng không theo tôi đi sao?"

    Sắc mặt Isaac đã trắng bệch như tờ giấy, hắn đi về phía trước hai bước, Angus lập tức nhe răng trợn mắt trừng hắn!

    Đường Ninh vừa định vươn đầu ra xem tình huống, chỉ nghe được bùm một tiếng.

    Thân thể Isaac, ngã xuống trên bờ cát!

    "Ai.."

    Đường Ninh nhanh chóng chạy như bay đến trước mặt Issac, xem xét sơ qua mạch đập của hắn: "Mẹ kiếp, anh làm sao cứ như vậy liền hôn mê? Thoạt nhìn thân thể rất cường tráng mà!"

    Đường Ninh xoay qua đầu nhìn về phía Angus: "Anh giúp tôi đem hắn vào bên trong được không, tôi phải xử lý miệng vết thương của hắn!"

    Angus biến trở về hình người, cau mày ngồi xổm bên người Đường Ninh: "Em muốn cứu hắn?"

    "Tôi là một bác sĩ! Không thể thấy chết không cứu.."

     
    Gill thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 2 Tháng sáu 2021
  10. Cố Vân Kỳ

    Bài viết:
    0
    Chương 18: Cứu Isaac

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Huống hồ, miệng vết thương này do chính cô gây ra, nếu như không cứu hắn, hắn có cái gì ngoài ý muốn, như vậy cô liền thành hung thủ giết người!

    Dao của cô, ngoại trừ thời điểm nguy hiểm nhất lấy ra tự vệ, chỉ có thể dùng để cứu người!

    Vẻ mặt Angus không vui, nhưng Đường Đường là bạn lữ của hắn, hắn cần phải nghe lời, chỉ có thể đem Isaac bế lên, đi vào Bạch Lang tộc.

    Các tộc nhân trong bộ lạc nhìn thấy Angus ôm thủ lĩnh Hoa Báo tộc vào, bị dọa đến thét chói tai né tránh!

    Có một số Bạch Lang sức chiến đấu không quá cường hãn chính là không ít lần bị thương dưới tay Issac.

    Có người bạo dạng ngăn lại Angus hỏi:

    "Tộc trưởng đại nhân, ngài đem hắn mang vào đây là muốn làm gì? Ngài đừng quên, hắn chính là địch nhân lớn nhất của Bạch Lang tộc chúng ta!"

    Đường Ninh nhìn thấy sắc mặt Isaac ngày càng kém, máu vẫn không ngừng chảy: "Đừng chặn đường! Người chết anh phụ trách được sao?"

    Cô bất chấp hình tượng hướng về phía Bạch Lang kia rống to!

    Trên mặt Bạch Lang kia khó coi giống như vỉ pha màu.

    Angus nhíu mày: "Trước tiên tránh ra! Nếu hắn chết ở Bạch Lang tộc chúng ta, sau này Bạch Lang tộc đừng mong được yên bình!"

    Bạch Lang kia đành phải nhường đường.

    Nhìn chằm chằm bóng dáng Angus và Đường Ninh, đôi mắt hắn hiện lên màu đỏ tươi, sát khí tỏa ra, chỉ trong một cái chớp mắt cũng làm Đường Ninh cảm giác được áp bách đến từ hắn.

    Nhíu nhíu mi, hiện tại cô không rảnh bận tâm chuyện khác.

    Đi tới động phủ, Angus đem Isaac đặt trên cỏ dại, Đường Ninh ngồi xổm bên người Isaac, chuyển mắt nhìn thoáng qua đám tro tàn vẫn còn nóng.

    "Giúp tôi lấy cái kia!" Cô nói với Angus.

    Angus làm theo, lấy một nắm đưa tới trong tay Đường Ninh.

    Đường Ninh bôi toàn bộ lên miệng vết thương của Isaac! Dùng sức ấn một cái.

    Isaac đau đến mức lập tức mở bừng mắt, tiếp theo, trong nháy mắt lại hôn mê bất tỉnh!

    Đường Ninh từ trong hộp lấy ra một cây châm, ngước mắt hỏi thăm: "Có chỉ gai không?"

    Cô đang lo lắng, người ở thú thế có biết chỉ gai là cái gì hay không.

    Quả nhiên, Angus cau mày nghi hoặc hỏi lại: "Chỉ gai là cái gì?"

    Đường Ninh: "..."

    Nhìn lướt qua làn váy ren của mình, cô đau lòng, nhưng trước mắt là một mạng người, cô đành phải cầm dao cắt ra một vết rách, rút ra một sợi chỉ tinh tế.

    Xỏ vào châm, cô thật cẩn thận đem miệng vết thương dài hơn 10cm trên cánh tay Isaac khâu lại.

    Không có thuốc tê, mỗi một kim đâm vào da thịt, Isaac đều sẽ đau đến mãnh liệt run lên một chút!

    Sau khi khâu xong miệng vết thương, thân trần của Isaac đã bị mồ hôi tẩm ướt đẫm.

    Đường Ninh sờ soạng cái trán của hắn một chút: "Có chút phát sốt."

    Cô quay đầu nhìn về phía Angus: "Anh có thể giúp tôi lấy chút nước sạch tới đây không?"

    Angus rất muốn nói, không thể!

    Nhưng khi nhìn đến bộ dáng thỉnh cầu của tiểu Đường Đường, hắn căn bản không có biện pháp cự tuyệt.

    Rầu rĩ gật gật đầu, hắn xoay người đi ra ngoài.

    Đường Ninh nhìn bóng lưng của Angus, đoán ra hắn ghen tị, cắn cánh môi, cô nghĩ, chờ một chút phải làm thế nào để trấn an khối băng này đây?

    Khi Isaac mở mắt ra, vừa vặn nhìn thấy tiểu giống cái híp hai tròng mắt, "Thâm tình" nhìn theo bóng lưng Angus!

    Hắn ghen.

    Cau mày kêu rên ra tiếng: "Tiểu giống cái.."

    "Anh tỉnh?"

    Đường Ninh có chút kinh ngạc nhìn về phía Isaac: "Anh vậy mà tỉnh thật nhanh! Tôi còn tưởng rằng anh phải hôn mê thêm mấy giờ đây!"

    Cô thấy hắn muốn ngồi dậy, nhanh chóng ấn vai hắn xuống: "Tôi giúp anh đem miệng vết thương khâu lại, cũng dùng tro cầm máu, anh đừng lộn xộn sẽ động tới miệng vết thương!"
     
Trả lời qua Facebook
Đang tải...