Xuyên Không [Edit] Thú Thế Độc Sủng: Thú Phu, Ăn Cơm Đi! - Mộc Trăn

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Tiểu quỷ cung Ma kết, 6 Tháng bảy 2023.

  1. Chương 10

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Sau khi cùng Hill trao đổi, Đàm Tiểu Thi đã có hiểu biết nhất định về thế giới mà cô đang sống.

    Nơi này có đủ loại thú nhân, nhưng bất kể là loài nào, đều là giống đực nhiều, giống cái ít, vậy nên giống cái ở nơi đây giống như gấu trúc, không chỉ được giống đực sủng ái mà còn có thể có được nhiều giống đực.

    Nơi này coi trọng thực lực, Hill là thú một bậc, tuy là một bậc nhưng hắn mới thành niên không bao lâu, tư chất xuất sắc, có rất nhiều thú nhân thành niên nhiều năm còn không đạt được một bậc.

    Cấp bậc của thú nhân có thể phán đoán thông qua màu mắt.

    Thú nhân không có bậc nào có đôi mắt màu đen, thú một bậc có đôi mắt màu nâu, nhị cấp thú có đôi mắt màu vàng, tam cấp thú đôi mắt màu đỏ, tứ cấp thú có đôi mắt màu tím.

    Nhưng có rất ít thú nhân có thể đạt tứ cấp.

    Tất nhiên, có rất nhiều nguy hiểm và sự trang đấu ở thế giới này.

    Nguy hiểm nhất, đó hẳn là quỷ thú mà Hill nói.

    Quỷ thú không phải một loại thú nhân, mà là thuật ngữ chung đê4 chỉ thú nhân.

    Một số thú nhân không muốn nghe theo sự quản lý của bộ lạc, dã tính rất lớn, bọn họ sẽ đi đoạt giống cái, sẽ uy hiếp đến sự an toàn của các giống đực khác. Bởi vì đối với bọn họ mà nói, bọn họ chỉ muốn sống vui vẻ tự do.

    Còn một số khác là thú nhân phạm sai lầm, bị đuổi ra khỏi bộ lạc.

    Quỷ thú đều không có chỗ ở cố định, bọn họ tùy tính mà làm, nếu coi trọng giống cái nào đó thì đi đoạt, sau khi chơi đủ rồi thì giết hoặc vứt bỏ.

    Cho nên bọn họ đối tượng phải phòng thủ hàng đầu của tất cả các thú nhân.

    Về tranh đấu, trong thiên nhiên từ trước đến nay đều là cá lớn nuốt cá bé, nếu ngươi nhỏ yếu, ngươi sẽ luôn bị bắt nạt và chèn ép.

    Giống như cô gặp những lão hổ vây công Hill ngày hôm qua.

    Những con hổ đó là thú nhân của bộ lạc khác, bộ lạc của bọn chúng rất lớn và chúng luôn bắt nạt những thú nhân của bộ lạc khác.

    Nhưng chỉ bị bắt nạt một chút là chuyện nhỏ, ở nơi này có những bộ lạc bị bộ lạc khác thâu tóm trong một đêm cũng là chuyện thường xảy ra.

    Hill vẫn luôn cảm thấy kỳ quái, tại sao giống cái này cái gì cũng không biết, chẳng lẽ là giống cái hi hữu sống trong núi sâu?

    Lúc này, có càng nhiều thú nhân ra ngoài hoạt động, Đàm Tiểu Thi rốt cuộc nhìn thấy thú nhân giống cái nơi này.

    Có 5 người trong một nhóm, các nàng cùng nhau đến bờ sông sửa mặt chải đầu, phía sau có vài giống đực đi theo.

    Đàm Tiểu Thi còn phát hiện một sự kiện.

    Đó là thú nhân giống đực ở đây cực kì đẹp trai còn giống cái lại có dung mạo bình thường, thậm chí có thể nói là xấu.

    Đàm Tiểu Thi nhìn những cái đó trong chốc lát, cố tình đè thấp thanh âm, hỏi: "Ở đây tất cả giống cái đều như vậy sao?"

    Hill nhìn thoáng qua những giống cái kia, sau đó nhìn về phía Đàm Tiểu Thi, gật gật đầu, nói: "Đúng vậy, hơn nữa trong đó có một giống cái đẹp nhất trong bộ lạc của chúng ta."

    Mặc dù có giống cái đẹp nhất trong bộ lạc nhưng Hill cũng chỉ liếc mắt một cái, sau đó vẫn luôn nhìn Đàm Tiểu Thi.

    Đàm Tiểu Thi nghe xong Hill nói, lại tỉ mỉ đánh giá năm cái giống cái, ừm, trong đó có một giống cái đẹp hơn một chút, nhưng nếu như vậy đã là đẹp nhất, vậy.. bi kịch thật không thể tưởng tượng được..

    "Nhưng ở trong mắt ta, ngươi là đẹp nhất." Hill nhìn Đàm Tiểu Thi, khuôn mặt tuấn tú hơi hơi phiếm hồng.

    Đàm Tiểu Thi nhìn dáng vẻ của hắn, toàn thân nổi da gà, xoay người không nhìn hắn.

    "Này, giống cái mới tới à?"

    Giống cái bên kia nhìn thấy Đàm Tiểu Thi liền gọi cô.

    Đàm Tiểu Thi không nói chuyện, cô cũng không biết phải nói gì.
     
    Xu lazii, YH DorisLieuDuong thích bài này.
  2. Chương 11

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Những giống cái kia thấy Đàm Tiểu Thi không trả lời các nàng cho nên đi về phía bên này. Trong đó có giống cái đẹp nhất theo lời Hill nói, vẻ mặt không vui.

    "Chúng ta hỏi ngươi vì sao ngươi không trả lời."

    Đàm Tiểu Thi vẫn cứ ngồi không nhúc nhích, cô không trả lời bởi vì cô căn bản là không phải giống cái, càng không phải cái gọi là mới tới, cho nên cô không biết mình phải trả lời như thế nào.

    Chỉ là cô không nghĩ tới, tính tình giống cái nơi này đều lớn như vậy sao?

    Giống cái kia thấy Đàm Tiểu Thi chỉ nhàn nhạt mà nhìn nàng, tuy mặt Đàm Tiểu Thi xanh lè, căn bản thấy không rõ biểu tình, nhưng nàng lại cảm thấy nàng (ĐTT) đang cười nhạo nàng.

    "Vừa rồi là ngươi nói chúng ta xấu sao?" Giống cái kia hất cằm, vẻ mặt kiêu ngạo.

    Đàm Tiểu Thi thấy nàng cao lớn vạm vỡ, mắt nhỏ môi dày nhưng vẫn cho mình là tuyệt thế mỹ nhân, không kìm được bật cười.

    Giống cái kia thấy Đàm Tiểu Thi trắng trợn cười nàng, tức đến đỏ mặt.

    Từ trước đến nay, giống cái các nàng luôn được ưu ái, hơn nữa nàng không chỉ là con của thủ lĩnh bộ lạc mà còn là giống cái đẹp nhất. Từ khi sinh ra đến giờ, đây là lần đầu tiên có người dám không nghe lời nàng.

    Nàng tức giận đến hô hấp không thuận, chỉ vào Đàm Tiểu Thi, lớn tiếng nói: "Ngươi cũng không nhìn lại bộ dáng của mình xem, còn không biết xấu hổ cười nhạo ta! Ngươi là giống cái xấu nhất mà ta từng thấy!"

    Đàm Tiểu Thi bị nàng mắng đến ngẩn ra, cũng không phải bị khí thế của nàng chấn trụ, mà là nàng nói cô xấu nhất?

    Tuy rằng cô không phải đại mỹ nữ, nhưng đặt ở hiện đại cũng là một cái tiểu mỹ nữ đó, chẳng lẽ thẩm mỹ của thế giới này khác nhân loại sao.

    Nghĩ đến đây, cô quay đầu nhìn bộ dáng của mình trên mặt sông, sau khi nhìn rõ dáng vẻ của mình, cô bật cười ra tiếng.

    Cô đã quên mất chuyện này, thuốc màu trên mặt cô không dễ rửa sạch, cái dạng này đừng nói xấu, quá dọa người.

    Giống cái thấy Đàm Tiểu Thi không tức giận, ngược lại nở nụ cười, không khỏi càng thêm tức giận.

    "Ngươi cười cái gì!"

    Đàm Tiểu Thi quay đầu nhìn về phía nàng, đáy mắt mang theo ý cười, nghiêm trang nói: "Tôi đang cười đồ ngốc!"

    Giống cái ngẩn ra, ngay sau đó hiểu được, nàng tức giận đến bộ mặt vặn vẹo, dồn dập thở hổn hển mấy hơi, hô lớn: "Mạc Nạp!"

    "Ngao.."

    Hill ở bên cạnh nghe thấy giống cái đột nhiên hô một tiếng, hắn bỗng nhiên đứng dậy, hướng về mấy giống đực phía sau những giống cái phát ra âm thanh "Grừuu.."

    Một giống đực đi đến bên cạnh giống cái kia, hắn căm tức nhìn Hill, trong cổ họng cũng phát ra âm thanh "Grừ.."

    Đàm Tiểu Thi hiểu ra rằng thì ra giống cái kia gọi người giúp đỡ.

    Đàm Tiểu Thi nhìn về phía giống đực tên Mạc Nạp và phát hiện ra rằng đôi mắt của hắn màu đỏ!

    Nhưng ngay cả khi cấp bậc của Hill kém hơn Mạc Nạp rất nhiều, hắn cũng không lộ ra sợ hãi, ánh mắt tàn nhẫn không thua kém gì Mạc Nạp.

    Đàm Tiểu Thi đứng lên, vỗ vỗ vai Hill, sau đó nhìn về phía giống cái, nói: "Tìm giúp đỡ tính cái gì, bằng không ngươi cùng ta đánh một trận."

    Đôi mắt nhỏ của giống cái đột nhiên mở to, như thể nghe thấy chuyện khó tin.

    "Đánh nhau? Nhưng đó là chuyện của giống đực!"

    Đàm Tiểu Thi cười nhạo một tiếng.

    "Xét đến cùng còn không phải ngươi không dám?

    Đàm Tiểu Thi ghét nhất là dong dong dài dài, nếu nhìn không thuận mắt liền thống khoái đánh một trận, hà tất ở chỗ này nói chuyện da lông!

    " Không dám thì thôi, Hill, chúng ta trở về đi."

    Giống cái lại lần nữa bị Đàm Tiểu Thi nhục nhã, nàng dậm dậm chân, oán hận mà nhìn Đàm Tiểu Thi, sau đó đột nhiên nghĩ tới cái gì..
     
    Xu lazii, YH DorisLieuDuong thích bài này.
  3. Chương 13

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trên mặt nước chỉ có những lọn sóng lăn tăn, không thấy bóng dáng của mãng xà và đại điểu.

    Sau một lúc lâu, một người đàn ông có mái tóc trắng đột nhiên nhô lên từ trong nước. Hắn quay lưng về phía các nàng, một đầu tóc bạc vừa thẳng vừa dài dán trên tấm lưng vạm vỡ, một màn này thật sự gây ấn tượng mạnh về mặt thị giác.

    Giống cái ở bờ sông bị vẻ đẹp trước mắt làm cho ngơ ngác, tất cả đều nhìn không chớp mắt.

    Người đàn ông tóc bạc chậm rãi đứng lên, đến khi mực nước dừng ở eo, hắn mới xoay người lại.

    Sắc mặt trắng nõn đến dường như không có chút máu nào, con ngươi màu đỏ bình tĩnh không gợn sóng thậm chí còn mang theo chút lãnh đạm. Cơ bụng của hắn thấp thoáng trên mặt nước, từng bộ phận trên cơ thể dường như hoàn mỹ như tranh vẽ, ngay cả bộ đội đặc chủng Đàm Tiểu Thi cũng nhịn không được khen ngợi dáng người của hắn.

    Đương nhiên, không chỉ dáng người của hắn hoàn mỹ, gương mặt kia mới là nơi mê hoặc giống cái.

    Đôi mắt lạnh nhạt nhìn thoáng qua những thú nhân trên bờ sông, sau đó lại một lần nữa chìm vào trong nước.

    Một lát sau, một con đại điểu màu xám trồi lên mặt nước, một cái đầu rắn màu trắng cắn chặt lấy chân nó, từ từ bơi trên sông.

    Đôi mắt đại điểu nửa mở, thỉnh thoảng đập đập cánh, tùy ý mãng xà kéo chính mình.

    Nhưng khi ánh mắt của nó chạm vào Đàm Tiểu Thi, ánh mắt của nó đột nhiên sáng lên.

    Đàm Tiểu Thi nghĩ rằng đó là ảo giác của cô, thế mà đại điểu đột nhiên biến thành một mỹ nam trần trụi.

    Nhưng mà người đàn ông đẹp trai này không khải người đàn ông tóc trắng vừa rồi, vậy đại mãng màu trắng mới là người đàn ông tóc bạc.

    Người đàn ông đẹp trai với mái tóc đen, đôi mắt màu đỏ sáng ngời có thần nhìn Đàm Tiểu Thi, không quan tâm đến chân mình còn đang bị mãng xà cắn, hướng về phía Đàm Tiểu Thi vẫy vẫy tay.

    "Giống cái! Thì ra ngươi ở đây!"

    Đàm Tiểu Thi nhìn nhìn chung quanh, lúc này khoảng cách của cô cách mấy giống cái kia có chút xa, bên cạnh cũng chỉ có Hill, chẳng lẽ hắn đang nói chuyện với cô?

    Hắn biết cô sao?

    Người đàn ông đẹp trai bị mãng xà kéo càng lúc càng xa, lúc này hắn rốt cuộc có phản ứng, đột nhiên đánh vào đầu mãng xà: "Chết xà, nhả ra cho ta!"

    Mãng xà vẫn tiếp tục kéo mà không nhúc nhích.

    Mỹ nam nóng nảy, dùng sức vung vung chân: "Locker, chỉ cần ngươi buông ra, con mồi trong một tháng của ngươi ta phụ trách!

    Mãng xà đột nhiên ngừng lại, đôi mắt màu đỏ mị mị, sau đó buông lỏng miệng.

    Mỹ nam được tự do, vội vàng bơi về phía Đàm Tiểu Thi, tốc độ của hắn rất nhanh, vài cái liền lên bờ, đi đến trước mặt Đàm Tiểu Thi," Giống cái, hôm qua ta đã nhìn thấy ngươi trong rừng rậm! "

    Đàm Tiểu Thi bị da thịt trắng bóng làm cho lóa mắt, giống đực ở đây đều không thích mặc quần áo sao!

    Cô nhìn thẳng vào đôi mắt người đàn ông, nhưng cô không nhớ nổi mình gặp hắn vào lúc nào.

    Có lẽ là Đàm Tiểu Thi ánh mắt quá mức trắng ra, người đàn ông bị Đàm Tiểu Thi nhìn đến có chút ngượng ngùng.

    " Ta thấy ngươi trốn trong bụi cỏ."

    Đàm Tiểu Thi biết rõ, hắn là loài chim, nhãn lực rất tốt, ở trên trời có thể nhìn thấy cô cũng không có gì kì quái.

    Từ lúc người đàn ông chào Đàm Tiểu Thi Hill đã đề cao cảnh giác, lúc này hắn đang dùng vẻ mặt hung ác trừng mắt nhìn người đàn ông.

    Nhanh như vậy đã có người muốn tranh giống cái với hắn? Không có cửa đâu!

    Người đàn ông đẹp trai hoàn toàn không để ý đến hắn, từ đầu đến cuối ánh mắt của hắn đều nhìn Đàm Tiểu Thi.

    Mặc dù mỹ nam không để ý đến Hill nhưng trong lòng lại mắng Hill mấy chục lần!

    Locker đáng chết, nếu hôm qua không phải do hắn, hắn sẽ phát hiện ra giống cái trước, như vậy sẽ không bị một con sư tử nhanh chân đến trước!
     
    Xu lazii, YH DorisLieuDuong thích bài này.
Trả lời qua Facebook
Đang tải...