THÁI Y VẬN AN
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc
Editor: GiangNgan
Chương 45 :(b)
Một khi hoàng đế quyết định điều tra người nào, ai cũng chạy không thoát. Không qua ba ngày thời gian, một ít bằng chứng Ngụy Thanh Thái tham ô nhận hối lộ liền giao tới trong tay Càn Long, nếu thời gian tiếp tục dài một chút, phỏng chừng Niêm Can xử điều tra còn rõ ràng hơn chính trí nhớ của Ngụy Thanh Thái. Nhưng như vậy cũng đã đủ bắt Ngụy Thanh Thái, còn đủ lý do làm cho Lệnh phi không lời gì để nói.
Vẫn chưa động được Lệnh phi, ít nhất bây giờ còn chưa thể.
Không đợi Càn Long hạ chỉ động thủ, Niêm Can xử lại truyền tin tức, đại a ca Vĩnh Hoàng cùng tam a ca Vĩnh Chương, hai vị hoàng tử từng bị Càn Long trách mắng qua đều bị Ngụy Thanh Thái động thủ. Chứng kiến bằng chứng này, Càn Long bóp nát cái chén trong tay. Một bao y nô tài, cũng dám ra tay với hoàng gia a ca!
Sắc mặt Càn Long tối đen, lệnh cho Niêm Can xử tra rõ. Khi từng việc bị viết vào tấu chương trình lên, trong mắt Càn Long không che giấu được sát ý, làm Ngô Thư cũng có chút kinh hãi. Hoàng thượng đã bao lâu không nổi giận tới như vậy?
Tuy nói Vĩnh Chương cùng Vĩnh Hoàng bị trách mắng, không được hắn thích, nhưng dù sao đó cũng là con hắn, bây giờ lại bị một nô tài leo lên đầu, Càn Long không lập tức hạ chỉ chém Ngụy Thanh Thái đã xem như lực nhẫn nại kinh người.
Một đao chém không đủ trút giận, nhưng vào đại lao thì khác, có Hoằng Trú nhìn thấy, Ngụy Thanh Thái muốn tự sát đều thành vấn đề.
Sau khi quyết định xong đường đi cho Ngụy Thanh Thái, Càn Long cầm bút viết thánh chỉ.
Chuyện Ngụy Thanh Thái bị hạ ngục Càn Long che thật kín, Lệnh phi Ngụy thị không thu được chút tin tức nào.
Trong một tháng này, Lệnh phi ngoài sáng trong tối ba lần bốn lượt mời đều bị Cố Vận An né tránh, làm cho Lệnh phi hận nghiến răng nghiến lợi, mãi tới ngày Cố Vận An nghỉ phép Lệnh phi cho Tịch Mai đi nội vụ phủ tìm Ngụy Thanh Thái, chỉ cần nhìn chằm chằm Cố Vận An, còn sợ không tra được đáy của hắn? Chỉ cần tìm được người nhà của Cố Vận An, liền lập tức đem người bắt lại!
Không nghĩ tới Tịch Mai cực kỳ hứng thú đi, nhưng vẻ mặt kinh hoảng vội vàng trở lại, mang tới một tin dữ cho Lệnh phi:
- Nương nương, hôm nay nô tì đi nội vụ phủ, nhưng không gặp được Ngụy đại nhân, sau khi nghe ngóng mới biết được Ngụy đại nhân bị hoàng thượng cách chức nhốt vào thiên lao!
- Ngươi nói cái gì?
Chiếc khăn trong tay bị Lệnh phi xé nát, hai tay nắm chặt không còn chút huyết sắc, lớn tiếng làm cho Tịch Mai lặp lại lần nữa.
- Nương nương, Ngụy đại nhân hắn.. bởi vì nguyên nhân tham ô nhận hối lộ, bị hoàng thượng tra xét đi ra, bị cách chức nhốt vào thiên lao chờ hậu thẩm.
Tịch Mai run rẩy đem những lời này nói xong, chỉ sợ Lệnh phi bất mãn đem cơn tức trút lên người của nàng.
- Ba!
Một tiếng vang giòn, bình hoa trên ngăn tủ bị Lệnh phi tùy tay nắm lên ném xuống đất vỡ tan.
Nhưng chỉ ném một cái cũng không đủ trút giận, Lệnh phi nắm được cái gì thì ném xuống đất cái đó, vỡ tan khắp mặt đất.
Rốt cục ném xong rồi, Lệnh phi thở dốc, hiển nhiên bị mệt, quay đầu nhìn Tịch Mai cùng Đông Tuyết phân phó:
- Đi, lại đi nội vụ phủ, đổi một đám cho bổn cung.
Tịch Mai cùng Đông Tuyết không nhúc nhích, làm cho Lệnh phi nổi giận:
- Chẳng lẽ lời của bổn cung các ngươi cũng không nghe sao!
- Nương nương..
Cuối cùng vẫn là Đông Tuyết hít sâu một hơi đứng dậy, vô tình nói thẳng:
- Ngụy đại nhân đã..
Lệnh phi nổi danh thích ném vỡ đồ vật trong hậu cung, chẳng qua người chịu tội thay nhiều lắm nên không bị người bắt được nhược điểm, hơn nữa còn bị cha nàng tiếp tục đổi cho nàng một đám đồ vật càng tốt hơn. Hiện tại Ngụy Thanh Thái bị nhốt vào thiên lao, do Hòa thân vương Hoằng Trú tạm chấp chưởng, ai dám đi đổi cho nàng? Trong phòng của Lệnh phi có không ít đồ vật vượt qua cấp bậc phi vị, đều do Ngụy Thanh Thái mua thêm, phân lệ của nàng cũng không đủ cho nàng gây sức ép như vậy.
Lệnh phi hiển nhiên cũng nghĩ tới vấn đề này, nắm lên chén trà còn sót lại ném vỡ, nhưng vừa ném thì bụng chợt đau đớn.
Vẫn chưa động được Lệnh phi, ít nhất bây giờ còn chưa thể.
Không đợi Càn Long hạ chỉ động thủ, Niêm Can xử lại truyền tin tức, đại a ca Vĩnh Hoàng cùng tam a ca Vĩnh Chương, hai vị hoàng tử từng bị Càn Long trách mắng qua đều bị Ngụy Thanh Thái động thủ. Chứng kiến bằng chứng này, Càn Long bóp nát cái chén trong tay. Một bao y nô tài, cũng dám ra tay với hoàng gia a ca!
Sắc mặt Càn Long tối đen, lệnh cho Niêm Can xử tra rõ. Khi từng việc bị viết vào tấu chương trình lên, trong mắt Càn Long không che giấu được sát ý, làm Ngô Thư cũng có chút kinh hãi. Hoàng thượng đã bao lâu không nổi giận tới như vậy?
Tuy nói Vĩnh Chương cùng Vĩnh Hoàng bị trách mắng, không được hắn thích, nhưng dù sao đó cũng là con hắn, bây giờ lại bị một nô tài leo lên đầu, Càn Long không lập tức hạ chỉ chém Ngụy Thanh Thái đã xem như lực nhẫn nại kinh người.
Một đao chém không đủ trút giận, nhưng vào đại lao thì khác, có Hoằng Trú nhìn thấy, Ngụy Thanh Thái muốn tự sát đều thành vấn đề.
Sau khi quyết định xong đường đi cho Ngụy Thanh Thái, Càn Long cầm bút viết thánh chỉ.
Chuyện Ngụy Thanh Thái bị hạ ngục Càn Long che thật kín, Lệnh phi Ngụy thị không thu được chút tin tức nào.
Trong một tháng này, Lệnh phi ngoài sáng trong tối ba lần bốn lượt mời đều bị Cố Vận An né tránh, làm cho Lệnh phi hận nghiến răng nghiến lợi, mãi tới ngày Cố Vận An nghỉ phép Lệnh phi cho Tịch Mai đi nội vụ phủ tìm Ngụy Thanh Thái, chỉ cần nhìn chằm chằm Cố Vận An, còn sợ không tra được đáy của hắn? Chỉ cần tìm được người nhà của Cố Vận An, liền lập tức đem người bắt lại!
Không nghĩ tới Tịch Mai cực kỳ hứng thú đi, nhưng vẻ mặt kinh hoảng vội vàng trở lại, mang tới một tin dữ cho Lệnh phi:
- Nương nương, hôm nay nô tì đi nội vụ phủ, nhưng không gặp được Ngụy đại nhân, sau khi nghe ngóng mới biết được Ngụy đại nhân bị hoàng thượng cách chức nhốt vào thiên lao!
- Ngươi nói cái gì?
Chiếc khăn trong tay bị Lệnh phi xé nát, hai tay nắm chặt không còn chút huyết sắc, lớn tiếng làm cho Tịch Mai lặp lại lần nữa.
- Nương nương, Ngụy đại nhân hắn.. bởi vì nguyên nhân tham ô nhận hối lộ, bị hoàng thượng tra xét đi ra, bị cách chức nhốt vào thiên lao chờ hậu thẩm.
Tịch Mai run rẩy đem những lời này nói xong, chỉ sợ Lệnh phi bất mãn đem cơn tức trút lên người của nàng.
- Ba!
Một tiếng vang giòn, bình hoa trên ngăn tủ bị Lệnh phi tùy tay nắm lên ném xuống đất vỡ tan.
Nhưng chỉ ném một cái cũng không đủ trút giận, Lệnh phi nắm được cái gì thì ném xuống đất cái đó, vỡ tan khắp mặt đất.
Rốt cục ném xong rồi, Lệnh phi thở dốc, hiển nhiên bị mệt, quay đầu nhìn Tịch Mai cùng Đông Tuyết phân phó:
- Đi, lại đi nội vụ phủ, đổi một đám cho bổn cung.
Tịch Mai cùng Đông Tuyết không nhúc nhích, làm cho Lệnh phi nổi giận:
- Chẳng lẽ lời của bổn cung các ngươi cũng không nghe sao!
- Nương nương..
Cuối cùng vẫn là Đông Tuyết hít sâu một hơi đứng dậy, vô tình nói thẳng:
- Ngụy đại nhân đã..
Lệnh phi nổi danh thích ném vỡ đồ vật trong hậu cung, chẳng qua người chịu tội thay nhiều lắm nên không bị người bắt được nhược điểm, hơn nữa còn bị cha nàng tiếp tục đổi cho nàng một đám đồ vật càng tốt hơn. Hiện tại Ngụy Thanh Thái bị nhốt vào thiên lao, do Hòa thân vương Hoằng Trú tạm chấp chưởng, ai dám đi đổi cho nàng? Trong phòng của Lệnh phi có không ít đồ vật vượt qua cấp bậc phi vị, đều do Ngụy Thanh Thái mua thêm, phân lệ của nàng cũng không đủ cho nàng gây sức ép như vậy.
Lệnh phi hiển nhiên cũng nghĩ tới vấn đề này, nắm lên chén trà còn sót lại ném vỡ, nhưng vừa ném thì bụng chợt đau đớn.