Đam Mỹ [Edit] Thái Y Vận An (Tống Quỳnh Dao) - Tử Nguyệt Điệp Lạc

Thảo luận trong 'Đã Hoàn' bắt đầu bởi GiangNgan, 19 Tháng bảy 2024.

  1. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 111 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Làm sao vậy?

    Cố Vận An đang nhìn mứt quả chảy nước bọt nhận thấy được động tác của Vĩnh Cơ, thấp giọng hỏi.

    - Tôi hình như nhìn thấy ngũ a ca.

    Vĩnh Cơ nói.

    Cố Vận An nhìn theo tầm mắt của hắn, hai chữ "Phúc phủ" đối diện thiếu chút nữa chiếu mù mắt hắn. Lúc này trước phủ dừng một cỗ xe ngựa, đứng bên cạnh là Phúc Nhĩ Thái, mà xe ngựa thì có người đang bước xuống, nhưng chỉ nhìn thân hình cũng có thể biết là ai.

    - Không phải giống như, là ngũ a ca.

    Cố Vận An thập phần khẳng định.

    Cơ hồ hắn vừa dứt lời, màn xe bị vén lên, một tiểu thái giám bật người nhảy xuống đất, thật cẩn thận nhìn hai bên một chút, lập tức đi vào Phúc gia.

    - Tứ gia, ngũ a ca mang theo tiểu Yến tử đi gặp Tử Vi.

    Cố Vận An nói thập phần chân thành, không bao lâu nữa trong cung bắt đầu sẽ thú vị.

    Tiểu Yến tử xuất cung sao? Dận Chân cau mày, tay đặt sau lưng đánh ra thủ thế.

    Không bao lâu, một nam tử mặc áo dài màu xám đi tới quầy hàng gần Dận Chân nhất, cầm lấy đồ vật hỏi giá cả, sau đó lại như không hài lòng buông xuống.

    - Chủ tử.

    Sau khi tới gần Dận Chân, nam tử thấp giọng nói.

    - Truyền tin cho Niêm Can xử, nói cho Hoằng Lịch tiểu Yến tử xuất cung, tìm người đi Phúc gia nhìn thấy.

    Thanh âm Dận Chân cũng không lớn, nhưng nam tử nghe được thật rõ ràng.

    Nam tử lĩnh mệnh, bỏ tiền mua xong đồ vật liền rời đi.

    Phúc gia.

    Tiểu Yến tử vừa đi vào trong phủ liên tục thúc giục Phúc Nhĩ Khang nhanh mang nàng đi gặp Tử vi, bộ dạng gấp rút làm trong lòng Phúc Nhĩ Khang cũng hài lòng hơn không ít.

    Tiểu Yến tử có loại biểu hiện này nói rõ nàng đối với việc đem thân phận cách cách trả lại cho Tử Vi vẫn là tán thành. Cho tới nay hắn đều cho rằng, tiểu Yến tử luyến tiếc thân phận cách cách, dù sao quyền lợi là thứ mà bao nhiêu người tha thiết ước mơ mà cầu không được, tiểu Yến tử lại chịu đem quyền lợi cùng thân phận tới tay trả lại cho Tử Vi thật sao?

    Nếu tiểu Yến tử không muốn, Vĩnh Kỳ cũng sẽ không vì Tử Vi mà hướng hoàng thượng nói rõ hết thảy, dù sao thân phận của tiểu Yến tử cùng Lệnh phi nương nương (hiện tại còn là Lệnh tần) thúc đẩy, làm vậy không khác gì tự hủy tương lai. Trọng yếu hơn là Vĩnh Kỳ yêu thích tiểu Yến tử.

    Có lẽ người khác nhìn không ra, nhưng Phúc Nhĩ Khang tự nhận mình là tình thánh nhìn thấy rất rõ ràng, Vĩnh Kỳ thích tiểu Yến tử, hoặc là nói đã yêu nàng. Sự tình quan hệ tới an toàn sinh mạng của nàng, Vĩnh Kỳ sẽ mạo hiểm sao?

    Kết quả cuối cùng chỉ có thể buông tha biển cả minh châu chân chính như Tử Vi.

    Hiện tại tiểu Yến tử không phản đối, đối với Phúc Nhĩ Khang mà nói là tin tức tốt phi thường!

    Tiểu Yến tử nguyện ý đem thân phận cách cách trả lại cho Tử Vi, Vĩnh Kỳ cũng cần xuất lực. Nếu gánh vác danh nghĩa muội muội, Vĩnh Kỳ sao có thể ở cùng một chỗ với tiểu Yến tử đây?

    Có Vĩnh Kỳ trợ giúp, hơn nữa hắn bày mưu tính kế, Tử Vi sẽ được hoàng thượng sủng ái, khôi phục thân phận cách cách của chính mình chỉ là vấn đề thời gian. Chờ Tử Vi thành cách cách, thân phận ngạch phụ của hắn còn có thể thoát sao? Phúc gia bọn hắn nâng kỳ cũng không còn là mộng tưởng.

    Về phần tâm tư của đệ đệ Nhĩ Thái, Phúc Nhĩ Khang hoàn toàn không để mắt tới. Theo bọn hắn xem ra, ngũ a ca trở thành hoàng đế tương lai đã là chuyện như ván đóng thuyền, cùng hoàng thượng tương lai giành nữ nhân, có thể sao? Nếu là chuyện không thể nào, đương nhiên không cần lo lắng.

    Suy nghĩ mộng tưởng thập phần tốt đẹp Phúc Nhĩ Khang đi đường mang gió, tốc độ thật nhanh.

    Tin tức ngũ a ca cùng tiểu Yến tử đến trong phủ rất nhanh được truyền cho Phúc Luân cùng phúc tấn, nghe được tin tức Phúc Luân thiếu chút nữa ném luôn chén trà trong tay, nước trà nóng bỏng tràn ra nóng đỏ tay của hắn.

    Hắn cũng không thèm quản, nhanh chóng lôi kéo phúc tấn của mình đi ra cửa nghênh đón hai người.

    Vì không muốn làm cho phúc tấn hiểu lầm, Phúc Luân châm chước cũng đem thân phận Tử Vi nói với phúc tấn. Nguyên bản nàng vô cùng bất mãn lại lập tức bỏ qua tâm tư cho nha đầu đi gây phiền phức cho Tử Vi, chiếu cố vô cùng tỉ mỉ chu đáo.

    Hai vợ chồng thương lượng hồi lâu, cuối cùng cũng không đem tin tức Tử Vi mới là biển cả minh châu nói cho Lệnh tần, muốn tự mình giải quyết chuyện này.
     
    LieuDuong, LadmitDương dương minh thích bài này.
  2. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 111 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vì nâng kỳ, vì cưới công chúa, bọn họ chỉ có thể luôn gạt Lệnh phi nương nương (ở trong lòng người Phúc gia, Lệnh tần vẫn luôn là Lệnh phi, dựa vào "ân sủng" của hoàng thượng, cần khôi phục phân vị chỉ là vấn đề thời gian mà thôi).

    Phúc tấn hiển nhiên cũng là biết, nếu đem sự tình nói cho Lệnh phi nương nương, Tử Vi chỉ có một kết cục, thì chính là chết. Dù sao tiểu Yến tử trở thành cách cách Lệnh tần là "công thần" lớn nhất, chuyện này nếu đâm phá ra ngoài, tần vị của nàng còn chưa chắc có thể bảo trụ được. Vì trượng phu cùng đứa con của mình, phúc tấn cũng cắn răng lừa gạt.

    Hiện tại biết ngũ a ca cùng tiểu Yến tử đã đến, hai người làm sao có thể ngồi yên?

    Phúc Nhĩ Khang trực tiếp đem tiểu Yến tử dẫn tới bên ngoài phòng của Tử Vi, ở ngoài cửa cũng nghe được tiếng đàn duyên dáng, Phúc Nhĩ Khang đứng bên ngoài nghe được ngây dại.

    Tiểu Yến tử lập tức vỗ tay kêu lên:

    - Đúng vậy, đây là Tử Vi! Đây là Tử Vi đàn ra tiếng nhạc này!

    Lúc ở đại tạp viện nàng thường xuyên nghe được Tử Vi đàn hát.

    Bên trong phòng, Kim Tỏa nghe được thanh âm bên ngoài, kinh ngạc mở to hai mắt. Thanh âm kẻ lừa đảo đã lừa gạt tiểu thư của nàng, nàng làm sao quên được!

    Lập tức Kim Tỏa bất chấp hết thảy, bước nhanh tới mở cửa ra, liếc mắt liền chứng kiến tiểu Yến tử ăn mặc thành tiểu thái giám, liền lớn tiếng mắng:

    - Tiểu Yến tử, ngươi lại vẫn có mặt tới gặp tiểu thư nhà ta!

    - Kim Tỏa..

    Tiểu Yến tử há miệng thở dốc, muốn giải thích gì đó.

    Ngũ a ca vừa nhìn thấy tiểu Yến tử bị ủy khuất, lập tức chắn trước mặt nàng:

    - Phương diện này còn có rất nhiều cơ duyên xảo hợp, có rất nhiều hiểu lầm, không thể toàn bộ trách tiểu Yến tử.

    Phúc Nhĩ Khang thấy vậy làm yên lòng Kim Tỏa:

    - Kim Tỏa, chúng tôi gặp tiểu thư nhà cô trước, làm cho tiểu Yến tử tự mình giải thích với Tử Vi đi.

    Tử Vi đi ra cửa, hai mắt đẫm lệ mông lung, thân thể mềm nhũn thiếu chút nữa ngã xuống, cũng may đỡ lấy cánh cửa mới có thể đứng vững.

    Tiểu Yến tử tiến lên đỡ lấy Tử Vi, nước mắt cuồn cuộn ngã nhào:

    - Tử Vi, Tử Vi!

    Sau đó oa một tiếng khóc lên, tiếp theo bùm một tiếng quỳ xuống trước mặt Tử Vi, ôm chân nàng đau khóc thành tiếng:

    - Tử Vi, muội mắng tỷ đi! Muội đánh tỷ đi! Mượi đá tỷ, đánh tỷ đi! Tỷ không hoàn thành nhiệm vụ của muội.

    - Tiểu Yến tử, trên người ngươi còn có tổn thương, nhanh đứng lên!

    Phúc Nhĩ Thái vừa nhìn tiểu Yến tử khóc thành như vậy, vô cùng đau lòng vội vàng nói.

    - Tiểu Yến tử, tỷ bị thương?

    Đang thương tâm Tử Vi nghe được vội vàng cúi đầu hỏi.

    - Nàng vì xuất cung gặp ngươi, giả dạng thành tiểu thái giám, kết quả bị bắt lại đánh đại bản.

    Ngũ a ca nói chuyện, mặc dù Tử Vi là muội muội của hắn, nhưng ở trong lòng hắn tiểu Yến tử trọng yếu hơn Tử Vi, hắn có rất nhiều muội muội, nhưng chỉ có một mình tiểu Yến tử.

    Lòng người đều là thiên vị, ở hoàng gia, hiện tượng này càng thêm rõ ràng.

    Chờ cảm xúc của tiểu Yến tử ổn định, Tử Vi cùng Kim Tỏa cũng bình tĩnh trở lại, mới đem chuyện tiểu Yến tử vì sao trở thành cách cách kể lại một lần.

    Tử Vi nghe xong vẻ mặt cảm động:

    - Tiểu Yến tử, tổn thương trên người tỷ có khỏe lại chưa? Tỷ như vậy đi ra, an toàn sao?

    - Tử Vi, muội không trách tỷ sao? Tỷ đoạt cha của muội, đoạt thân phận của muội, đoạt hết thảy thuộc về muội, muội không trách tỷ sao? Bây giờ muội còn thay tỷ suy nghĩ, Tử Vi..

    Tiểu Yến tử nắm tay Tử Vi, ánh mắt lại đỏ.

    Tử Vi dùng khăn tay lau nước mắt cho nàng, lắc đầu:

    - Hiện tại muội cũng hiểu được rồi, bãi săn ngày đó tỷ bị thương, tỷ cũng không có cách nào, thân bất do kỷ. Đây là hiểu lầm, an bài mệnh trung chú định, muội đã nhận biết, cũng không tức giận, không để ý, tỷ cũng đừng tự trách mình.
     
    LieuDuongLadmit thích bài này.
  3. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 112 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Tỷ là tỷ tỷ của muội, không đối tốt với tỷ, muội lại đối tốt với ai đây?

    - Tử Vi..

    Tiểu Yến tử hít hít mũi:

    - Tử Vi, muội đợi đi, tỷ sẽ lập tức đi tìm hoàng a mã báo cho ngài biết tỷ không phải nữ nhi của hắn, muội mới là! Tỷ nhất định sẽ làm cho muội cùng hoàng thượng quen biết nhau!

    Ngũ a ca vừa nghe lời này của tiểu Yến tử, lập tức liền nóng nảy:

    - Tiểu Yến tử, chuyện này cần bàn bạc kỹ hơn, muội đi như vậy, hoàng a mã có tin tưởng hay không còn là một vấn đề, chẳng lẽ muội không cần đầu của mình sao?

    Tử Vi nghe lời của ngũ a ca, quay đầu nhận chân đánh giá Vĩnh Kỳ. Sẽ xưng hô hoàng thượng làm hoàng a mã, sẽ là thân phận gì?

    Ngũ a ca nhìn thấy ánh mắt Tử Vi nhìn chính mình, mới tự giới thiệu:

    - Tử Vi, ta là con trai thứ năm của hoàng a mã Vĩnh Kỳ, muội gọi ta là ngũ ca thì tốt rồi.

    - Ngũ ca..

    Tử Vi không nhịn được rốt cục rơi nước mắt:

    - Muội rốt cục, nhìn thấy thân nhân.

    Lúc này Phúc Luân cùng phúc tấn cũng vừa đến.

    Chứng kiến ngũ a ca, Phúc Luân chỉ tượng trưng nâng tay thi lễ, sau đó nhìn hai đứa con trai của mình thở dài:

    - Các ngươi thật sự rất xằng bậy! Vì sao không theo chúng ta nói một tiếng? Thình lình làm ra như thế, nếu có sơ suất thì làm sao bây giờ?

    Lời này của Phúc Luân mặc dù là mắng hai đứa con trai của mình, kỳ thật càng nhiều là ám chỉ ngũ a ca, nhưng ngũ a ca "văn võ song toàn" cũng không nghe ra được.

    - A mã, đây là chuyện không có cách nào.

    Phúc Nhĩ Khang giải thích:

    - Tụi con ở trong cung gặp được biến số rất lớn, vì không bại lộ, tụi con chỉ có thể bí quá hóa liều.

    - Là chuyện xấu gì lại làm cho các ngươi cứ như vậy xuất cung!

    Phúc Luân hoàn toàn không nghe Phúc Nhĩ Khang giải thích.

    - Phúc đại nhân, việc này thật sự không thể trách Nhĩ Khang cùng Nhĩ Thái.

    Ngũ a ca thấy hai huynh đệ tốt bị mắng, vội vàng giúp đỡ giải thích.

    -!

    Phúc Luân hít sâu một hơi, hắn cũng không trách Nhĩ Khang cùng Nhĩ Thái, con hắn hắn còn không biết sao? Hắn trách chính là ngũ a ca! Nếu bị hoàng thượng phát hiện, thân là hoàng tử ngũ a ca không có việc gì, nhưng những kẻ làm nô tài như bọn hắn đây?

    Ngũ a ca thấy Phúc Luân dừng lại, còn tưởng hắn nghe được lời giải thích của mình, vội vàng tiếp tục:

    - Cố thái y trong cung từng gặp qua tiểu Yến tử trong kinh thành, tuy rằng hiện tại không nhớ được, nhưng đêm dài lắm mộng, thời gian dài chỉ sợ có biến, khi đó chúng ta sẽ bị động.

    Phúc Nhĩ Khang cùng Phúc Nhĩ Thái ở bên cạnh gật gật đầu:

    - Đúng vậy, trong khoảng thời gian ngắn tụi con không nghĩ ra biện pháp gì, chỉ có thể làm cho Tử Vi cùng tiểu Yến tử gặp nhau trước một lần nói chuyện.

    - Trong cung các ngươi đều đã sắp xếp xong xuôi sao? Vạn nhất vạn tuế gia phát hiện thì làm sao bây giờ?

    Phúc Luân cau mày, hiển nhiên cũng cho rằng chuyện này có chút khó giải quyết.

    - Phúc đại nhân, việc này không cần lo lắng, trong cung chúng tôi đều an bài thỏa đáng.

    Ngũ a ca nói.

    Tiểu Yến tử cũng vội vàng gật đầu:

    - Đúng vậy đúng vậy, Minh Nguyệt hiện tại đang nằm trên giường của tôi, tôi là giả cách cách, nàng là cách cách giả của giả cách cách.

    Phúc Luân còn chưa thích ứng với cách nói chuyện của tiểu Yến tử, Phúc Nhĩ Thái thay nàng giải thích:

    - Tiểu Yến tử trước đó bị đánh đại bản, đối ngoại luôn tuyên bố dưỡng thương, Minh Nguyệt nằm trên giường của nàng, nếu có người đến Thải Hà, tiểu Trác tử cùng tiểu Đằng tử sẽ dùng lý do thân thể cách cách không khỏe đuổi người đi, sẽ không bị nhận ra.

    Nói thì nói như vậy, nhưng Phúc Luân vẫn lo lắng.

    Nhưng dù sao tiểu Yến tử cùng ngũ a ca cũng đã đi ra rồi, chỉ đành để mặc, hi vọng không xảy ra chuyện gì.

    Tử Vi cùng tiểu Yến tử có đoạn thời gian không gặp mặt, có rất nhiều chuyện muốn nói, liền dẫn tiểu Yến tử vào phòng mình, ngũ a ca cùng huynh đệ Phúc gia theo Phúc Luân vào phòng sách, bọn hắn cần thảo luận nên làm sao không thương tổn tiểu Yến tử mà làm cho Tử Vi có thể khôi phục lại thân phận của mình.
     
    LieuDuong thích bài này.
  4. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 112 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Ở trong phòng, nghe xong tiểu Yến tử thuật lại mọi chuyện xảy ra, chỉ có Kim Tỏa không có biểu hiện gì. Cho dù tiểu Yến tử nói nghe thật đường hoàng, Kim Tỏa vẫn sẽ không tha thứ cho nàng. Vì tiểu Yến tử mà tiểu thư nhà nàng nếm bao nhiêu khổ, bị xem thường bao nhiêu, nhưng tiểu Yến tử đây? Hưởng thụ những gì vốn thuộc về tiểu thư, kết quả chỉ nói một câu thân bất do kỷ thì có thể giải thích sao? Nguyện vọng của lão thái thái cần làm sao bây giờ?

    Mặc dù tiểu Yến tử đang nói chuyện với Tử Vi, ánh mắt vẫn một mực quan sát Kim Tỏa, có chút trầm xuống.

    - Tỷ ở trong hoàng cung nguy hiểm như vậy sao?

    Tiểu Yến tử gật gật đầu:

    - Tử Vi muội không biết, trong cung hoàng hậu ác độc tìm tỷ phiền toái thì cũng thôi, hoàng hậu ác độc còn có một tiểu quỷ ác độc giống như nàng! Lệnh phi nương nương đều bị hoàng hậu ác độc biếm làm cái gì tần!

    Đừng nhìn tiểu Yến tử không biết đọc sách, nhưng cũng xem qua biểu diễn, tần cùng phi có gì khác nhau nàng vẫn hiểu biết một chút.

    - Nếu không phải Vĩnh Kỳ thay tỷ cầu tình, có lẽ hiện tại tỷ cũng không thể đi gặp muội.

    Nói xong tiểu Yến tử lộ ra biểu tình ủy khuất nghĩ lại mà sợ, làm trong lòng Tử Vi chua xót.

    - Vậy tiểu Yến tử, tỷ ở trong cung chẳng phải là rất nguy hiểm?

    Tử Vi lo lắng nhìn tiểu Yến tử, tính cách của tiểu Yến tử Tử Vi hiểu rất rõ, cũng bởi vì rõ ràng cho nên mới lo lắng. Hoàng hậu là mẫu nghi thiên hạ, đắc tội hoàng hậu nương nương, cuộc sống trong hậu cung của tiểu Yến tử sẽ tốt sao?

    - Tử Vi, muội yên tâm, ta có võ công, những thứ này đối với ta đều không có vấn đề!

    Tiểu Yến tử nói thật hào sảng, đổi lấy ánh mắt thân cận cảm kích của Tử Vi.

    Nhưng tiểu Yến tử vừa nói như vậy, Tử Vi càng không yên lòng. Nói tiểu Yến tử có lòng hiệp nghĩa là lời hay, kỳ thật chính là dễ dàng xúc động, làm việc không thông qua đại não, phóng vào trong hoàng cung, có mấy cái đầu cũng không đủ chém.

    Chờ hai người nói xong đi ra cửa, Phúc Nhĩ Khang tìm Tử Vi thương nghị thì Tử Vi không chút do dự đáp ứng rồi.

    Biết Tử Vi muốn vào cung, tiểu Yến tử chớp mắt, lập tức cao hứng bật lên, về phần trong lòng rốt cục nghĩ như thế nào cũng chỉ có bản thân nàng biết được.

    - Sự tình quyết định như vậy, chúng ta cũng đã xuất cung thời gian không ngắn, vẫn nhanh hồi cung đi.

    Vĩnh Kỳ nói, hắn cũng hiểu được Phúc đại nhân lo lắng không sai, cũng không phải lo lắng hoàng a mã tìm tiểu Yến tử, dù sao nhiều ngày như vậy hoàng a mã bận rộn việc chính trị không đến Thục Phương trai, dù là hậu cung cũng không đi, luôn lưu lại trong Dưỡng Tâm điện, khả năng tiểu Yến tử bị vạch trần thật không thể nào. Hắn lo lắng chính là hoàng a mã tìm hắn, dù sao hắn là đứa con mà hoàng a mã sủng ái nhất (tự cho là), hắn thường xuyên sẽ bị hoàng a mã triệu kiến.

    - Nhưng mà, ta luyến tiếc Tử Vi.

    Tiểu Yến tử lưu luyến không rời nhìn Tử Vi.

    - Tiểu Yến tử, muội cũng luyến tiếc tỷ.

    Tử Vi vỗ vỗ tay tiểu Yến tử:

    - Nhưng bây giờ tỷ nhất định phải hồi cung mới được, muội rất nhanh cũng sẽ tiến cung.

    Cuối cùng tiểu Yến tử bị lôi kéo ra Phúc gia, nhét vào trong xe ngựa.

    Trong Thục Phương trai hiện tại một mảnh tĩnh mịch, một đạo thân ảnh màu vàng sáng đang ngồi, bên cạnh là Ngô Thư cùng Thiện Bảo.

    Nhận được tin tức mà Huyết Tích tử truyền tới, Càn Long mang theo hai người đi Thục Phương trai, đem Minh Nguyệt bắt quả tang dám giả dạng cách cách, giờ phút này đang cùng ba nô tài khác của Thục Phương trai quỳ ở nơi đó, thân thể bởi vì sợ hãi mà run rẩy không thôi.

    Càn Long thưởng thức trà do Thiện Bảo pha cho mình, vẻ mặt thản nhiên.

    Tiểu Yến tử cùng ngũ a ca Vĩnh Kỳ vừa rời khỏi Phúc gia không lâu, mưu đồ bí mật của bọn hắn đều được Huyết Tích tử đăng báo cho Dận Chân.

    - Làm sao vậy?

    Cố Vận An ghé sát vào nhìn thoáng qua.

    Vẻ mặt Dận Chân tối đen đưa tấu chương cho hắn, Cố Vận An vừa xem vừa gật đầu, cho dù có tiểu con bướm như hắn không ngừng vỗ cánh, Tử Vi vẫn mang theo thân phận bao y nô tài tiến cung a.
     
    Nghiên DiLieuDuong thích bài này.
  5. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 113 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Không nghĩ tới đều đã qua bốn năm, tiểu Yến tử lại vẫn nhớ được tôi từng gặp nàng, chậc chậc.

    Cố Vận An lắc đầu cảm thán.

    Tâm tình Dận Chân đang khó chịu vì con cháu của Ái Tân Giác La tự biến mình thành bao y nô tài, hiện tại nghe được lời cảm thán của Cố thái y, sắc mặt đột nhiên thuận hơn không ít, nhưng không khí bên người càng thêm quỷ dị:

    - Ngươi thật tự hào?

    - A?

    Hắn tự hào cái gì?

    Dận Chân gọi Huyết Tích tử, lệnh cho họ chú ý bảo vệ Vĩnh Cơ cùng Khắc Thiện, sau đó lôi kéo Cố Vận An tiến vào không gian, hắn cần có một lời giải thích, vì cái gì qua bốn năm Cố Vận An còn nhớ rõ tiểu Yến tử!

    Khóe môi Cố Vận An co rút, vì sao hắn có chút không theo kịp tốc độ tự hỏi của Ung Chính gia? Vì sao vừa rồi bọn họ còn đang thảo luận chuyện Tử Vi tiến cung, hiện tại lại tiến không gian lăn giường sao? Bàn tay vàng cũng không phải dùng như vậy được hay không!

    Nhìn màn màu đỏ, nhìn mền đỏ thẫm trước mắt, nhìn ngọn nến đỏ cao cao dựng thẳng, Cố Vận An thậm chí không có khí lực mắng không gian làm phản không chỉ một hai lần, hắn hẳn nên thói quen.. mới đúng..

    Cố Vận An còn chưa kịp xù lông, liền trực tiếp bị Dận Chân áp đảo ngã xuống trên giường, hai người chiều sâu trao đổi một chút, lúc này vì sao mới gặp mặt một lần lại vẫn nhớ suốt bốn năm như thế!

    Vừa nghĩ tới thái y của hắn bị một con chim non nhung nhớ, Dận Chân thật sự không thích, gây sức ép Cố Vận An càng thêm hăng say.

    Hồi lâu sau, toàn thân Cố Vận An xụi lơ không tia khí lực rút rút mũi, hắn thật ủy khuất được không! Hắn thập phần vô tội nha! Mãnh liệt yêu cầu chống án!

    Hậu quả chống án của Cố Vận An chính là:

    - Trở về sao chép nữ giới mười lần.

    - Anh anh anh, Dận Chân ngài không thương tôi.

    Quả thực ngược tâm lại ngược thân!

    - Hai mươi lần.

    - Thế này, Dận Chân, chúng ta thương lượng một chút, đổi viết cái khác được không?

    Hắn là một đại nam nhân sao chép nữ giới gì nha!

    - Không muốn sao chép?

    - Không.. nhất định sao chép!

    Cố Vận An nghiêm mặt.

    Trong không gian Dận Chân gây sức ép Cố Vận An không ít thời gian, nhưng ở bên ngoài chỉ mới qua thời gian chén trà nhỏ.

    Dận Chân đi ra không gian, viết gì lên giấy, sau đó đưa cho Huyết Tích tử đi đưa cho Hoằng Lịch.

    Bên kia Vĩnh Kỳ cùng tiểu Yến tử mới hồi cung liền về thẳng Thục Phương trai.

    Vĩnh Kỳ nhìn Thục Phương trai một mảnh tĩnh mịch, trong lòng có chút bồn chồn, không hiểu cảm giác một trận hoảng hốt, bản năng kéo lại tiểu Yến tử đang tùy tiện đi vào phòng.

    - Làm sao vậy?

    Vẻ mặt tiểu Yến tử khó hiểu nhìn lên Vĩnh Kỳ, nàng muốn nhanh vào phòng ăn cơm đâu.

    - Tiểu Yến tử..

    Vĩnh Kỳ nhìn chằm chằm cửa lớn đóng chặt, biết nỗi lo lắng của Phúc đại nhân cùng của mình sợ là trở thành sự thật. Cửa của Thục Phương trai khi nào thì đóng qua?

    - Như thế nào, không định tiến vào sao?

    Một thanh âm uy nghiêm vang lên, cửa lớn từ bên trong mở ra, thân ảnh màu vàng sáng đối diện Vĩnh Kỳ cùng tiểu Yến tử.

    - Hoàng.. hoàng a mã..

    Vĩnh Kỳ há miệng thở dốc, có chút chột dạ kêu lên.

    - Vĩnh Kỳ, giờ này ngươi không ở thượng thư phòng lại đi đâu?

    - Nhi thần phải đi..

    Vĩnh Kỳ vắt hết óc suy nghĩ lý do làm sao không bại lộ Tử Vi.

    - Có gì không thể nói sao? Còn có tiểu Yến tử, một thân giả dạng thế này là muốn đi địa phương nào? Lại vẫn làm cho cung nữ giả bộ thay, các ngươi thật to gan!

    Ánh mắt Càn Long sắc bén, cơn giận cũng không thể che giấu.

    Hắn vốn đang ở trong Dưỡng Tâm điện trải qua thế giới hai người (hàng ngày xem thường sự có mặt của Ngô Thư), ai biết lại phải đợi trong Thục Phương trai lâu như vậy!

    Tiểu Yến tử xoay chuyển nhanh hơn Vĩnh Kỳ:

    - Vẫn để con nói đi, hoàng a mã, chuyện này không thể trách Vĩnh Kỳ! Phía trước bị đánh đại bản, con luôn nằm trên giường dưỡng thương, rỗi rảnh xương cốt đều tê dại. Hơn nữa tiến cung thời gian dài như vậy, con nhớ mong tỷ muội kết bái ngoài cung, khiến cho Vĩnh Kỳ mang con xuất cung.

    Nửa thật nửa giả đem sự tình nói cho Càn Long nghe qua.
     
    Nghiên Di thích bài này.
  6. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 113 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Đúng vậy, hoàng a mã, tiểu Yến tử là từ dân gian tới, chúng ta không thể có yêu cầu quá mức nghiêm khắc đối với sự ngây thơ của nàng a!

    Càn Long càng nghe mặt càng đen, ai là hoàng a mã của con chim này! Ngươi là bất hiếu tử có thể đừng liên tục nhắc lại nợ cũ năm đó của lão tử hay không! Quay đầu nhìn vẻ mặt Thiện Bảo không chút thay đổi, Càn Long hận tiểu Yến tử cùng Vĩnh Kỳ đến nghiến răng.

    - Hoàng a mã, ngài không biết tỷ muội kết bái của con chẳng những xinh đẹp, hơn nữa còn tinh thông cầm kỳ thi họa, con.. lúc mới đến kinh thành, luôn nhờ bọn họ chiếu cố con, quả thực còn thân hơn là chị em ruột. Thục Phương trai lớn như vậy, còn có thật nhiều phòng trống, hoàng a mã, ngài cho phép Tử Vi vào cung với con đi!

    Theo ban đầu giải thích đến bây giờ đòi hỏi Càn Long đáp ứng cho Tử Vi tiến cung, tiểu Yến tử làm được thật quen thuộc.

    - Cung nữ hoàng cung đều trải qua tiểu tuyển tuyển ra, há lại ngươi nói muốn tiến cung thì có thể tiến vào?

    - Hoàng a mã, tiểu Yến tử thật tình như trẻ sơ sinh, ngài đáp ứng đi! Tiểu Yến tử vừa mới tiến cung, cả hoàng cung lớn như vậy đối với nàng mà nói thật xa lạ..

    Vĩnh Kỳ còn chưa trữ tình xong, liền bị một tiểu thái giám đi vào cắt đứt. Thái giám đi tới trước mặt Càn Long, khom người đưa lên một bức thư dày đặc, sau đó lại lui xuống.

    Càn Long nhận thức bút tích trên thư, hết sức quen thuộc, đó là chữ viết của hoàng a mã. Rất nhanh xem xong nội dung trong thư, Càn Long phất tay đồng ý tiểu Yến tử thỉnh cầu, nhưng chuyện trong cung tăng thêm cung nữ cần hoàng hậu nhận lời, hoàng hậu gật đầu cho phép thì mới được tiến cung. Về phần Vĩnh Kỳ không đi thượng thư phòng, Thục Phương trai giấu diếm bề trên giả mạo cách cách, Càn Long khấu trừ mỗi bên ba tháng bổng lộc.

    Xử lý xong chuyện này, Càn Long mang theo Thiện Bảo cùng Ngô Thư vội vàng rời đi, tựa hồ có chuyện thật trọng yếu muốn làm.

    Càn Long đi rồi, Vĩnh Kỳ thở phào một hơi, cao hứng nhìn tiểu Yến tử nói:

    - Ít nhiều nhờ lá thư kia, bằng không còn không biết hôm nay làm sao cần ứng phó đâu.

    Tiểu Yến tử cũng gật gật đầu, nàng cũng hiểu được lá thư kia tới thật kịp thời, có cảm giác muốn tỏ vẻ cảm tạ người viết thư. Về phần bị phạt ba tháng bổng lộc, hai người đều không để trong lòng.

    Chỉ là bọn hắn không cần, nhưng không có nghĩa những người hầu cũng không cần.

    Ba tháng bổng lộc đối với nô tài cũng không phải con số nhỏ, người nhà của bọn họ làm sao mà sống?

    Biết Tử Vi có thể tiến cung, tiểu Yến tử biểu hiện thật cao hứng, nhưng vừa nghĩ tới còn cần hoàng hậu gật đầu, nàng lại rùng mình.

    - Vĩnh Kỳ, chúng ta thật sự phải đi cầu hoàng hậu ác độc kia sao? Có thể đi cầu Lệnh phi nương nương hay không?

    Vừa nghĩ tới mình đã bị đánh đại bản, tiểu Yến tử liền càng không tình nguyện, dù sao nàng cũng không phải thật sự muốn làm cho Tử Vi tiến cung.

    Ngũ a ca gật đầu:

    - Sự việc trong hậu cung là do hoàng hậu chưởng quản, tăng thêm cung nữ cũng vậy. Đáng giận, vì sao Lệnh phi nương nương không phải là hoàng hậu đâu!

    Vừa nghĩ tới Lệnh phi nương nương ôn nhu tốt đẹp luôn bị hoàng hậu đáng giận chèn ép, ngũ a ca càng thêm tức giận.

    - Đúng vậy đúng vậy.

    Tiểu Yến tử cũng thập phần đồng ý.

    - Nhưng chúng ta cũng có thể đi cầu ngạch nương một chút, do ngạch nương ra mặt, sự tình sẽ đơn giản hơn một ít, sẽ không để cho người suy nghĩ lung tung.

    Vĩnh Kỳ càng nghĩ càng cảm thấy có khả năng.

    Tiểu Yến tử lập tức đồng ý.

    Hai người lập tức thay quần áo sau đó đi cầu Lệnh tần.

    Đối với "ẩn hình thái tử" ngũ a ca, cùng với cách cách được "cưng chiều" như tiểu Yến tử, Lệnh tần vẫn thập phần có kiên nhẫn, cho dù biết hai người là tới tìm nàng cầu nàng đi tìm hoàng hậu xin phép cũng như vậy.
     
  7. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 114 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vẻ mặt Lệnh tần vẫn ôn hòa hỏi lại:

    - Là những cung nữ thái giám kia không hợp tâm ý, hầu hạ không tốt sao?

    - Không không không, Lệnh phi nương nương, bọn họ đều tốt lắm, kỳ thật, không phải hầu hạ, là giải buồn. Hai người kia nếu vào cung, con cũng không cần mỗi ngày muốn xuất cung!

    Lệnh tần vừa nghe liền lộ biểu tình kinh ngạc, tiểu Yến tử gây sức ép hai lần xuất cung không ngờ là vì đi ra ngoài gặp hai người kia sao?

    Vĩnh Kỳ cũng sợ Lệnh tần sinh nghi, vội nói:

    - Ngạch nương, ngài đáp ứng yêu cầu của tiểu Yến tử đi. Hai người kia là tỷ muội kết bái của tiểu Yến tử, hiện tại đang ở trong nhà của Phúc Luân đại nhân làm việc, sẽ không gặp phải phiền toái gì!

    Nghe được là nhà Phúc Luân, Lệnh tần trầm tư, phúc tấn của Phúc Luân là chị họ xa của nàng, hơn nữa cũng thân thiết với nàng, hai đứa cháu cũng là nàng giúp tìm việc làm, nghĩ tới cũng hiểu rõ thân thế, bằng không sẽ không đồng ý cho Vĩnh Kỳ cùng tiểu Yến tử đi cầu nàng đưa vào trong cung.

    Nhìn tiểu Yến tử cùng Vĩnh Kỳ, Lệnh tần làm ra bộ dáng như bị hai người làm cảm động:

    - Ta sẽ hết sức đi thử một chút, nhưng các ngươi không cần ôm hi vọng quá lớn, dù sao hoàng hậu nương nương..

    Vĩnh Kỳ cùng tiểu Yến tử mừng rỡ, chỉ cần không phải bọn hắn đi cầu hoàng hậu là tốt nhất, nếu không được bọn hắn lại đi cầu hoàng a mã là được.

    Làm cho Lệnh tần kinh ngạc chính là, hoàng hậu luôn xem nàng không vừa mắt, thế nhưng sau khi nàng mở miệng liền đáp ứng rồi, làm cho nàng kinh ngạc một phen, mặc dù có chút kỳ quái nhưng nhất thời cũng chỉ che giấu dưới đáy lòng.

    Hoàng hậu dễ dàng đáp ứng là có nguyên nhân, mà do lá thư Dận Chân đưa cho Càn Long trước đó.

    Càn Long nhận được lá thư xong, liền vội vàng đi Khôn Trữ cung, đem ý tứ của mình nói rõ với hoàng hậu, sau đó vội vàng rời đi.

    Bên này tiểu Yến tử biết sự tình hoàn thành, liền cùng ngũ a ca cùng Phúc gia huynh đệ bận rộn làm thủ tục cho Tử Vi vào cung, còn có hoàn thiện kế hoạch của bọn hắn.

    Mà bên kia, thật vất vả đỡ eo bò lên khỏi giường Cố hoàng hậu cắn khăn tay bắt đầu tự hỏi khả năng bỏ nhà đi, nhưng do không gian tồn tại, kế hoạch của hắn chỉ có thể chết từ trong trứng nước.

    Nhưng tuy không thể bỏ nhà đi, hắn vẫn có thể kháng nghị.

    Lúc này đã có ý tưởng Cố hoàng hậu liền.. đi tới trước bàn bắt đầu sao chép nữ giới của hắn..

    Cũng phải bù lại một chút đúng không?

    - Phàm làm nữ tử, trước học dựng thân, phương pháp dựng thân, duy vụ thanh trinh.

    Vừa sao chép câu đầu tiên, Cố Vận An không nhịn được nhấc bàn, mẹ nó hắn là nam nhân được không! Dận Chân ghen làm hắn cao hứng, tuy rằng không biết hắn ghen cái gì, nhưng thứ đồ chơi nữ giới, là nam nhân nên viết sao?

    Đem tờ giấy vò thành một cục, tùy tay ném bỏ, một lần nữa lại viết:

    - Tam tòng tứ đức, phu nhân xuất môn cần theo, phu nhân mệnh lệnh cần phục tùng, phu nhân giảng sai cần hùa theo, sinh nhật của phu nhân cần nhớ được, phu nhân tức giận cần nhẫn nại, phu nhân tiêu tiền cần bỏ được, phu nhân tâm sự cần hiểu được.

    Tam tòng tứ đức của nam nhân Cố Vận An cứng rắn viết hai mươi lần!

    Tuy rằng đem chính mình xác định vị trí là phu nhân làm cho hắn có chút hỏa lớn, nhưng viết thành trượng phu phỏng chừng cơn giận đổi thành của người khác, vì an toàn cho eo nhỏ của hắn, vẫn là coi thường cái này đi!

    Đem hết thảy chuẩn bị xong xuôi, Cố Vận An đi ra không gian.

    Bây giờ đã là giờ Dậu, thu thập xong thùng thuốc của mình, Cố Vận An vội vàng rời khỏi thái y viện.

    Sau nửa canh giờ, Hòa thân vương phủ nghênh đón một nhân vật quan trọng, làm cho Hòa thân vương mồ hôi lạnh chảy ròng, một loại cảm giác không ổn liền ập tới.

    - Hoằng Trú, ngươi bị bệnh đi, ta tới Hòa thân vương phủ trú chân.

    -!

    Hoằng Trú đón gió rơi nước mắt, tiểu ngạch nương, ngài đây là muốn cái mạng già của ta sao? Hoàng huynh mau tới cứu mạng!

    Cố Vận An đi tới Hòa thân vương phủ không bao lâu, Huyết Tích tử đã đem tình huống hội báo.

    Phản ứng đầu tiên của Dận Chân là mình làm còn chưa đủ ác, thế nhưng làm cho tiểu hỗn đản còn có thể nơi nơi chạy loạn, sau đó phất tay cho Huyết Tích tử lui xuống, tiếp tục xem Cố Vận An, nhất là đừng làm cho đám người tiểu Yến tử tới gần hắn!

    Làm cho Cố Vận An sao chép nữ giới chứng thật có chút quá mức, chẳng qua trở thành hoàng đế nhiều năm như vậy, thừa nhận sai lầm gì đó vẫn có chút khó thể mở miệng, nhưng không ngờ hắn lại dám bỏ nhà đi.
     
    Dương2301 thích bài này.
  8. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 114 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Từ sân viện của thập nhị a ca trong a ca sở rời đi, Dận Chân quay về chỗ ở của Cố Vận An trong thái y viện, tiến vào không gian.

    Nhìn thấy Cố Vận An viết tam tòng tứ đức trong không gian, Dận Chân lần đầu tiên có một loại cảm giác dở khóc dở cười, mấy ngày đi phủ đệ của Hoằng Trú ở lại, xem như là cho hắn giải sầu.

    Thu lại hai mươi trang giấy trên bàn, bỏ vào trong tủ treo quần áo trong một gian phòng trong không gian, sau đó hắn bắt đầu phê duyệt một ít tấu chương mà Huyết Tích tử mới đưa lên hôm nay.

    Trước một đêm Tử Vi tiến cung, Phúc Nhĩ Khang lăn qua lộn lại không ngủ được.

    Phúc gia bọn hắn vì nâng kỳ cố gắng nhiều năm như vậy, hi vọng gần ngay trước mắt, sao có thể không làm cho hắn kích động đây? Lần này thành công, không những làm tròn giấc mộng nâng kỳ trong nhà mình, còn có thể trở thành ngạch phụ của cách cách, ôm được mỹ nhân về.

    Nói thật, so sánh với Tình nhi mà nói, Tử Vi càng thêm phù hợp yêu cầu của hắn, Phúc Nhĩ Khang càng ưa thích Tử Vi hơn một ít, tuy rằng thân phận Tử Vi kém hơn Tình nhi một chút, nhưng hoàng thượng lại có áy náy với mẫu thân của Tử Vi, điểm này có thể bù đắp lại.

    Tình nhi có tri thức hiểu lễ nghĩa, khéo hiểu lòng người, nơi chốn lộ ra khí chất cao quý, mặc dù không có cảm giác cả vú lấp miệng em, tuy nhiên vẫn làm cho Phúc Nhĩ Khang liên tưởng đến xuất thân của mình. Mà Tử Vi thì khác, so sánh với Tình nhi, Tử Vi thuộc loại hình ôn nhu dịu dàng, càng kích thích khí khái nam tử hán của Phúc Nhĩ Khang, làm cho người ta dâng lên cỗ dục vọng muốn bảo hộ.

    Nhớ ngày đó, Hạ Vũ Hà nuôi cấy Tử Vi chính là dựa theo loại hình Dương Châu sấu mã mà nam nhân thích nhất bồi dưỡng, bởi vì ở trong trí nhớ của nàng, nam nhân mà nàng yêu thích lại thích nhất loại nữ tử như vậy. Nhưng Hạ Vũ Hà quên, đó là nam nhân thích nữ nhân, mà không phải tiêu chuẩn đối với con gái mình.

    Mặc thêm áo ngoài, Phúc Nhĩ Khang đi về hướng sân của Tử Vi, vừa vào trong sân liền chứng kiến Hạ Tử Vi đang đứng nhìn lên bầu trời trên người tản ra vẻ ưu thương cùng vui sướng.

    Tử Vi cũng có chút không ngủ được, trải qua khó khăn, nàng rốt cục cần tiến cung, tiến vào nhà giam của nam nhân mà mẫu thân yêu thích nhất. Trong cung tràn ngập nguy hiểm, tràn ngập trói buộc, nhưng vì hoàn thành tâm nguyện của mẫu thân, nàng chỉ có thể vào cung, hơn nữa nàng cũng muốn gặp cha của mình, nam nhân làm cho mẫu thân cam tâm tình nguyệt đợi 19 năm, vua của một nước.

    Vào cung, trước khi cùng tiểu Yến tử đổi về thân phận, còn muốn xuất cung sẽ thật khó khăn, muốn biết hành tung của vị công tử kia càng thêm khó khăn, điểm này làm Tử Vi ưu thương không thôi.

    Đúng vậy, Tử Vi vẫn chưa quên, vị công tử anh minh uy phong đã từng cứu mình trong tay người xấu, tuy rằng đã qua một thời gian, nhưng Tử Vi vẫn nhớ rõ bộ dạng vị công tử kia, mặt mày, mũi, như khắc vào trong trái tim của nàng.

    Đối với Phúc đại công tử, Tử Vi chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi, trong lòng của nàng đã sớm chất đầy một người, không còn khe hở dành cho người khác.

    - Tử Vi, không ngủ được.

    Phúc Nhĩ Khang cởi xuống áo ngoài, phủ thêm cho Tử Vi, vẻ mặt ôn nhu thâm tình.

    - Phúc công tử.

    Hạ Tử Vi lui ra sau một bước, sau đó chậm rãi rời xa Phúc Nhĩ Khang, nàng không thể tiếp tục làm cho ân nhân của nàng hiểu lầm.

    - Đã nói gọi ta Nhĩ Khang là tốt rồi.

    Phúc Nhĩ Khang nói:

    - Không cần khẩn trương, bỏ qua thân phận của hoàng thượng, hắn chỉ là phụ thân của nàng mà thôi.

    Hạ Tử Vi gật gật đầu:

    - Đa tạ ngươi, Phúc công.. Nhĩ Khang.

    Tử Vi nghiêng đầu, không nhìn khuôn mặt ôn nhu ẩn tình của Phúc Nhĩ Khang.

    - Mẹ tôi từ nhỏ nói về cha của tôi, chỉ là không có nghĩ tới hắn chính là người tôn quý nhất thiên hạ. Rất nhanh tôi sẽ có thể nhìn thấy phụ thân, hoàn thành nguyện vọng khi còn sống của mẹ tôi.

    Vẻ mặt Phúc Nhĩ Khang cảm động:

    - Tử Vi, tiến vào hoàng cung ngàn vạn lần cần cẩn thận! Hoàng hậu nương nương luôn không quen Lệnh phi nương nương được sủng ái, cho nên cũng không thích tiểu Yến tử cùng ngũ a ca, bởi vì nàng là vì tiểu Yến tử cùng Lệnh phi nương nương mà tiến cung, khó tránh sẽ không làm cho hoàng hậu chướng mắt.
     
  9. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 115 :(a)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    - Nàng đừng cho hoàng hậu có cơ hội giận chó đánh mèo lên người của nàng. Nàng nhất định phải nhớ kỹ, có sự tình gì thì cho Kim Tỏa đi thông tri tiểu Yến tử cùng ngũ a ca, làm cho bọn họ đi tìm hoàng thượng cứu mạng!

    Tử Vi thận trọng gật gật đầu, hiển nhiên nhớ rõ lời của Phúc Nhĩ Khang.

    - Sau khi tiến vào hoàng cung, ta cùng Vĩnh Kỳ, Nhĩ Thái cũng sẽ thường xuyên đi Thục Phương trai, lại có Kim Tỏa cùng tiểu Yến tử bồi nàng, không có chuyện gì.

    An ủi xong Tử Vi, Phúc Nhĩ Khang muốn nhân cơ hội thổ lộ với Tử Vi, ai ngờ bị Kim Tỏa cắt đứt:

    - Tiểu thư, đêm dài sương nặng, coi chừng bị lạnh.

    Kim Tỏa cầm một cái áo choàng đi ra, chứng kiến Phúc Nhĩ Khang liền kinh hãi.

    Phúc Nhĩ Khang biết điều tạm biệt Tử Vi, rời khỏi sân.

    Nàng là nha đầu, không thể nói tiểu thư mình không phải, mà Phúc Nhĩ Khang là ân nhân của bọn họ, thu lưu bọn họ, còn giúp tiểu thư nhận cha, điểm này Kim Tỏa cũng không thể nói, cuối cùng chỉ có thể nói một câu:

    - Tiểu thư, nhanh vào phòng đi.

    Sáng hôm sau, phúc tấn dẫn Tử Vi cùng Kim Tỏa vào cung, đi tới trước mặt Lệnh tần, mà tiểu Yến tử cùng ngũ a ca cũng sớm chờ trong Duyên Hi cung.

    Tử Vi cùng Kim Tỏa đi theo phúc tấn phục lạy hành lễ với Lệnh tần.

    Tiểu Yến tử sớm không chịu nổi, sau khi Lệnh tần gọi mọi người đứng dậy liền nhảy tới, lôi kéo Tử Vi giới thiệu cho Lệnh tần, mười phần cái giá của chủ nhân.

    Lệnh tần vừa chứng kiến Tử Vi thì trong lòng nhảy dựng, nhận thấy được một tia nguy cơ. Cô nương này còn quá trẻ lại xinh đẹp, hơn nữa khí chất này điển hình chính là vì chuẩn bị cho hoàng thượng! Khóe mắt liếc qua phúc tấn, tràn ngập vẻ nghi hoặc cùng sắc bén. Nếu quả thật đúng là như là nàng nghĩ, cũng đừng trách nàng không khách khí.

    - Vẻ ngoài thật sự là không sai! Trắng nõn, thanh thanh tú tú.

    Lời này Lệnh tần nói ra có chút cắn răng, nhưng vẫn ra vẻ gần gũi bình dị:

    - Mấy tuổi rồi?

    Có lẽ bình thường tiểu Yến tử thường xuyên nhắc tới Lệnh tần, cho nên Tử Vi gặp được Lệnh tần cũng cảm giác thân thiết, rất giống mẹ của nàng, nghe được câu hỏi trong lòng vừa động, đáp:

    - Nô tì 18 tuổi.

    Mười tám tuổi, đúng là cái tuổi tốt đâu!

    Tiểu Yến tử thập phần khẩn trương, chỉ sợ Tử Vi cùng Kim Tỏa nói lỡ miệng, đầu của mình cần chuyển nhà, thấy Lệnh tần hỏi xong liền lo lắng hỏi:

    - Lệnh phi nương nương, con có thể mang các nàng đi Thục Phương trai không?

    Lệnh tần cầm khăn che miệng cười, tiểu Yến tử hô Lệnh phi nương nương làm cho nàng thập phần hưởng thụ:

    - Xem đem ngươi khẩn trương như vậy, được rồi, cái khác ta cũng không nhiều lời, chỉ cần hai ngươi nhớ kỹ.

    Lời cuối cùng là nói với Tử Vi cùng Kim Tỏa.

    - Hai ngươi là dựa vào mặt mũi của cách cách mới tiến cung, không nhận qua huấn luyện cung nữ chính thức, chính mình cần tỉnh táo một chút, trong cung quy củ không ít, đừng va chạm quý nhân! Coi như ở trong Thục Phương trai, cũng không thể lấy thân phận không trên không dưới với cách cách. Trong cung địa phương lớn, trừ bỏ Thục Phương trai, địa phương khác không cần đi loạn!

    Quý nhân mà Lệnh tần nói cũng không phải những nữ nhân được phong làm tần phi linh tinh, mà là nam nhân thân phận tôn quý nhất trong hoàng cung.

    Tử Vi cùng Kim Tỏa liên tục gật đầu, đối với lời của Lệnh tần tỏ vẻ nghe được.

    Phất tay làm cho bọn họ lui ra, trong phòng chỉ còn lại Lệnh tần cùng phúc tấn, còn có đại cung nữ Tịch Mai Đông Tuyết.

    Tiểu Yến tử giẫm giày đế chậu hoa một đường chạy nhanh, tiếng cười truyền ra thật xa, sôi nổi thoạt nhìn thật hoạt bát.

    Tử Vi đi theo phía sau, đối với tiểu Yến tử như vậy bất đắc dĩ lắc đầu, khóe môi thoáng hiện vẻ tươi cười ôn hòa khoan dung. Mà ánh mắt Vĩnh Kỳ nhìn tiểu Yến tử thập phần nóng rực, tràn đầy tình yêu.

    Lệnh tần có một câu nói rất đúng, đi đứng trong cung cần cẩn thận.

    Tiểu Yến tử không đầu không đuôi nhảy loạn, thỉnh thoảng còn quay đầu nói vài lời với Tử Vi cùng Kim Tỏa, khi đi ngang qua ngự hoa viên lại trực tiếp va chạm vào lòng một người.

    - Ai a! Đi đường không có mắt sao! Cũng dám đụng vào bà cô ta..

    Lời nói kế tiếp của tiểu Yến tử vừa nhìn thấy người mình đụng vào thì nuốt vào trong bụng.

    - Tiểu Yến tử, ngươi nói ngươi là bà cô của ai?

    Người kia híp mắt, trong mắt thoáng hiện sát khí lại bị đè ép đi xuống.

    Tử Vi ngây ngẩn cả người, nhìn thấy người bị tiểu Yến tử đụng vào, cả người ngu ngơ ở nơi đó, si ngốc nhìn lên khuôn mặt tuấn lãng luôn quanh quẩn trong đầu nàng. Vui mừng chợt đến quá nhanh, làm nàng không kịp phản ứng.
     
  10. GiangNgan

    Bài viết:
    3
    THÁI Y VẬN AN

    Tác giả: Tử Nguyệt Điệp Lạc

    Editor: GiangNgan

    Chương 115 :(b)

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Thật không ngờ người mà nàng tìm lâu như vậy thế nhưng lại ở trong hoàng cung, nàng đột nhiên cảm thấy thật may mắn khi đồng ý kế hoạch của tiểu Yến tử.

    Chỉ chú ý mặt mà không xem quần áo, Tử Vi dùng ánh mắt u oán quấn quýt si mê nhìn chằm chằm, không muốn di dời ánh mắt.

    Hạnh phúc đến nhanh, đi cũng nhanh, chờ đón chính là tin dữ kinh thiên.

    - Hoàng a mã, tiểu Yến tử cũng không có ý mạo phạm ngài, xin ngài minh giám a!

    Thay tiểu Yến tử cầu tình vô cùng thói quen, Vĩnh Kỳ liền tiến lên quỳ xuống hô.

    Hoàng a mã.. hoàng, a, mã!

    Tử Vi lảo đảo một chút, trực tiếp quỳ rạp xuống đất, lại vẫn không muốn tin tưởng nhìn lên Càn Long, nhưng khi nhìn thấy một thân long bào trên người hắn mới không thể không đối mặt với sự thật tàn khốc này. Cứu nàng, làm cho nàng ghi nhớ lâu như vậy, là a mã của nàng, là cha ruột của nàng.

    Vì cái gì, vì cái gì người mà nàng yêu, chính là cha của nàng?

    Càn Long liếc mắt nhìn Tử Vi, bộ dáng mất hồn mất vía làm cho hắn vô cùng không thích. Hoặc là nói, sự tồn tại của Tử vi khiến cho Càn Long không thích.

    Đó là bằng chứng phong lưu của hắn a! Hắn còn chưa ôm được mỹ nhân về, mỗi ngày còn để cho chứng cớ ở trước mặt loạn lắc, thật khiêu chiến lực nhẫn nại của hắn!

    Vốn muốn cùng Thiện Bảo đi dạo ngự hoa viên, không ngờ gặp được mấy người làm mất hứng.

    Hắn vung tay áo, mang theo Thiện Bảo quay về Dưỡng Tâm điện.

    Tiểu Yến tử có chút nghĩ lại mà sợ vỗ vỗ ngực, quay đầu chứng kiến Tử Vi vẫn quỳ ở nơi đó, hai mắt mông lung, lập tức liền nóng nảy, sợ Tử Vi nhịn không được tiến lên hướng Càn Long nói rõ thân phận của mình.

    - Tử Vi, muội không sao chứ! Yên tâm đi, chúng ta rất nhanh có thể đổi về thân phận.

    Tiểu Yến tử vừa nói, Tử Vi rơi nước mắt càng dữ tợn, trong đầu vẫn đang suy nghĩ, vì sao hắn chính là cha của nàng?

    - Tiểu thư, tiểu thư, cô không sao chứ?

    Kim Tỏa nhìn Tử Vi, lại nhìn phương hướng Càn Long rời đi. Nàng cũng nhận ra người cứu nàng cùng tiểu thư thoát khỏi mấy tên côn đồ, cũng là cha của tiểu thư.

    Tuy Kim Tỏa trưởng thành sớm hơn Tử Vi không ít, nhưng dù sao vẫn là một thiếu nữ chưa trải qua tình yêu, không thể lý giải tâm tư của tiểu thư, chỉ có thể lo lắng suông.

    Tiểu Yến tử lôi kéo Tử Vi một đường đi nhanh, cũng không tiếp tục giới thiệu cảnh sắc trong cung, thầm nghĩ nhanh quay về Thục Phương trai.

    Vĩnh Kỳ tiễn tiểu Yến tử cùng Tử Vi, Kim Tỏa quay về Thục Phương trai, sau đó rời đi. Mà tiểu Yến tử giới thiệu cho người hầu về Tử Vi xong, liền lôi kéo Tử Vi đi vào phòng ngủ của mình.

    - Tử Vi, muội nói cho tỷ biết là ai khi dễ muội, tỷ đi trút giận cho muội!

    Tiểu Yến tử xăn tay áo, Tử Vi khóc mãi làm cho nàng phiền lòng.

    Tử Vi lắc đầu, nhưng nước mắt vẫn không ngừng. Vừa nghĩ tới người mình yêu là cha của mình, trong lòng nàng đau đớn.

    Nàng nghĩ, nàng biết vì sao mẹ lại ngây ngốc chờ đợi mười mấy năm, nàng cũng biết tâm tình của mẹ lúc trước. Nhưng mà hiện giờ, Tử Vi tình nguyện mình không biết.

    - Kim Tỏa, Tử Vi rốt cục làm sao vậy?

    Tiểu Yến tử hỏi.

    Kim Tỏa cũng không biết, chỉ nghĩ một loại khả năng:

    - Có lẽ là bởi vì, hoàng thượng không có nhận ra đi.

    - A? Cái gì nhận ra?

    Tiểu Yến tử không hiểu ra sao.

    Kim Tỏa thuật lại chuyện từng xảy ra:

    - Tôi cùng tiểu thư lúc mới tới kinh thành, bị mấy tên côn đồ vây quanh, lúc nguy hiểm được người cứu.

    - Vậy quan hệ gì tới việc hoàng a mã có nhận ra hay không chứ?
     
Trạng thái chủ đề:
Đã bị khóa
Trả lời qua Facebook
Đang tải...