Chương 20
Vào khoảng bữa trưa, điện thoại của Su Feng đổ chuông liên tục, khiến anh giật mình tỉnh giấc. Anh dụi mắt, khó chịu vì âm thanh đó. Không ai có số của anh ấy ngoại trừ những người thân trong gia đình.
"Xin chào" anh trả lời, giọng khàn khàn.
"Su Feng?" Một giọng nói quen thuộc hỏi. Anh kiểm tra tên trên màn hình, là "Song Mei'.
Anh ngồi dậy, nhớ tới đêm qua anh và Song Ren thức trắng thảo luận công thức, trao đổi ý kiến, uống một chút rượu. Anh nhớ đã vào phòng riêng trong tòa nhà với cô, nơi họ có thể nói chuyện thoải mái.
Anh liếc sang, phát hiện Song Ren đang ở đầu giường bên kia với mái tóc dài xõa ngang vai, đang ngủ rất yên bình.
Khoảng trống giữa khá lớn, đầy tài liệu và giấy tờ chồng lên nhau. Nó trông giống như một đêm học tập trước khi thi cuối kỳ.
" Um.. Su Feng? "Qian Meigui đặt câu hỏi.
" "Ah, xin lỗi, Song Mei, có chuyện gì vậy?" Anh ấy đã trả lời
"Anh biết chị Song Ren ở đâu không?" cô ngượng ngùng hỏi.
Trong khi giữ điện thoại ở một bên tai, Su Feng nhìn chằm chằm Song Ren, người vừa ôm tài liệu trong tay vừa ngủ. Tô Phong cong môi.
"Đúng" anh ta nói, "Cô ấy đang ở với tôi ngay bây giờ."
"May quá" cô bắt đầu, "Tôi có thể nói chuyện với chị ấy không?"
"Cô ấy không thể. Cô ấy đang ngủ," Su Feng thản nhiên đáp.
"Đánh thức chị ấy dậy; chị ấy sẽ giết anh nếu anh không làm vậy vào lúc này"
Lúc đó, Su Feng rùng mình. Anh nhớ lại một lần anh đã quên nói với Song Ren về một sự kiện mà hội học sinh phải tổ chức. Khi Song Ren phát hiện ra, cô ấy đã kéo tai anh, bắt anh ăn mặc như một linh vật để hỗ trợ sự kiện, và sau đó còn bắt anh cởi bỏ đầu và diễu hành xung quanh với bộ đồ kì quặc
Nhiều người chụp hình, mấy ngày liền anh bị tổn thương vì những điều mọi người nói
"Tôi sợ" anh nói nhỏ qua điện thoại.
Su Feng nhận thấy Song Ren đang cựa quậy. Cô ấy ngẩng đầu lên một cách khó khăn, mái tóc đen dài xõa xuống trên khuôn mặt như một ma nữ phù thủy.
"Cứu tôi" anh nói với Qian Meigui.
"Hãy chắc chắn rằng anh đưa chị ấy đến đây càng sớm càng tốt; Song Ren có một cuộc họp quan trọng sẽ xác định đến sự nghiệp của chị ấy," cô trả lời.
"Hiểu rồi."
Khi Su Feng quay lại, Song Ren đang trừng mắt nhìn anh đầy nghỉ ngờ. "Mấy giờ rồi?" Cô ấy hỏi.
"Gần trưa" anh trả lời, nỗi sợ hãi nghẹn lại trong cổ họng.
Song Ren nhanh chóng đứng lên, "Chết tiệt!"
"Đừng lo lắng, tôi sẽ lái xe cho em," anh nói ngay lập tức. "Tôi nghĩ em đã để kính râm và khăn quàng cổ trong phòng thí nghiệm của tôi. Tôi sẽ đi lấy nó ngay bây giờ."
"Không có thời gian," cô nói trong khi vội vàng đi giày.
Su Feng chộp lấy chùm chìa khóa trên tủ đầu giường. Sau đó, họ lao ra khỏi căn phòng gần văn phòng
Của anh ta. Có rất nhiều người nằm rải rác khắp tòa nhà này, nhưng đây là phòng riêng của anh ta.
Xia Lanfen nhìn ông chủ của mình rời khỏi phòng chủ với bộ quần áo giống hệt từ đêm hôm trước.
Người phụ nữ mà anh ta đi cùng cũng mặc bộ quần áo tương tự, mặc dù không được che mặt. Và cô ấy đã bị sốc không thể nói thành lời. Người phụ nữ đó đã ở lại với anh ta qua đêm?
Xia Lanfen nhìn không dám nhìn quá kĩ nhưng đã nhận thấy được khuôn mặt của người phụ nữ đó cứng rắn và đềdặt, không phải là kiểu phụ nữ sẽ gào thét trong cơn đau khổ, mà là kiểu uy nghiêm và mạnh mẽ hơn rất nhiều. Nhưng cô chưa bao giờ nhìn thấy cô ấy trước đây. Nếu cô ấy là người quan trọng và có ý nghĩ cới Su Feng thì cô có thể đoán cô gái ấy là ai
Su Feng đi theo Song Ren xuống thang máy. Anh không quan tâm nhân viên nghĩ gì về mình, nhưng anh sợ họ nghĩ về Song Ren. Cả hai đều bước ra khỏi phòng làm việc với vẻ ngoài nhếch nhác và bừa bộn. Ý nghĩ đó đốt cháy mặt anh, nhưng anh biết rằng Song Ren đang âm thầm tức giận.
Khi Su Feng liếc trộm cô, cô đang trừng mắt nhìn anh với vẻ ngoài của sự chết chóc. Su Feng rùng mình.
Cả hai cùng bước đến chiếc xe đậu bên ngoài tòa nhà, Su Feng phóng nhanh. Tập đoàn Song cách Sun
Group không xa, vì vậy họ đến đó trong vòng hai mươi phút.
Vừa bước vào tòa nhà, Su Fung liền bắt gặp nội thất của tập đoàn Song nhìn khác hẳn so với tập đoàn Sun Group. Sun Group có sự pha trộn giữa kiến trúc đương đại với kiến trúc truyền thống, trong khi
Song Corporation trông như thể nó đến từ một bộ phim du hành thời gian.
Qian Meigui đang đứng đợi cùng một người đàn ông ở sảnh khi họ đến. "Song Ren," Yang Minzhe gọi.
Yang Minzhe đến gần cô ấy và nói, "Họ sẽ đến sớm thôi."
"Được rồi, tôi chỉ cần thêm vài phút để chuẩn bị cho bản thân," cô ấy trả lời.
"Tất nhiên," anh ta nói.
"Yang Minzhe liếc qua người đàn ông đi cùng cô. Anh ta há hốc mồm khi nhìn thấy Su thiếu gia.
Thiếu gia Su đang ở tập đoàn Song? Anh ta cảm thấy như thể mình sắp ngất đi.
Tại sao người đàn ông mà cô ấy ghét nhất lại ở đây? Họ đi cùng nhau?
Anh ta ước mình có thể nói với bạn bè nếu Yang Minzhe có thể, nhưng anh ấy nhớ hợp đồng mà anh ấy đã ký không được tiết lộ bất kỳ thông tin riêng tư hoặc bí mật nào. Thêm vào đó, anh ấy sẽ không bao giờ phản bội Song Ren.
Mặc kệ cậu chủ Sun Group như thế nào Nhưng anh ấy luôn tin rằng bà chủ của mình rất tuyệt vời! Nhưng tại sao thiếu gia lại trừng mắt nhìn hắn? Anh biết mình trông ướt đẫm mồ hôi, nhưng anh không thể không cảm thấy lo lắng trước tình hình căng thẳng.
Su Feng không khỏi cảm thấy ghen tị với người đàn ông đã làm việc cho Song Ren. Sau đó, anh ấy đã cố gắng bình tĩnh khi Qian Meigui đến gần anh.
" Cảm ơn anh đã đưa chị ấy đến đây, Su thiếu gia, "cô nói và cúi đầu.
" Đó là niềm vui của tôi, "anh ấy trả lời," Và chúng tôi sẽ sớm trở thành một gia đình "
" Thật vậy"
"Xin chào" anh trả lời, giọng khàn khàn.
"Su Feng?" Một giọng nói quen thuộc hỏi. Anh kiểm tra tên trên màn hình, là "Song Mei'.
Anh ngồi dậy, nhớ tới đêm qua anh và Song Ren thức trắng thảo luận công thức, trao đổi ý kiến, uống một chút rượu. Anh nhớ đã vào phòng riêng trong tòa nhà với cô, nơi họ có thể nói chuyện thoải mái.
Anh liếc sang, phát hiện Song Ren đang ở đầu giường bên kia với mái tóc dài xõa ngang vai, đang ngủ rất yên bình.
Khoảng trống giữa khá lớn, đầy tài liệu và giấy tờ chồng lên nhau. Nó trông giống như một đêm học tập trước khi thi cuối kỳ.
" Um.. Su Feng? "Qian Meigui đặt câu hỏi.
" "Ah, xin lỗi, Song Mei, có chuyện gì vậy?" Anh ấy đã trả lời
"Anh biết chị Song Ren ở đâu không?" cô ngượng ngùng hỏi.
Trong khi giữ điện thoại ở một bên tai, Su Feng nhìn chằm chằm Song Ren, người vừa ôm tài liệu trong tay vừa ngủ. Tô Phong cong môi.
"Đúng" anh ta nói, "Cô ấy đang ở với tôi ngay bây giờ."
"May quá" cô bắt đầu, "Tôi có thể nói chuyện với chị ấy không?"
"Cô ấy không thể. Cô ấy đang ngủ," Su Feng thản nhiên đáp.
"Đánh thức chị ấy dậy; chị ấy sẽ giết anh nếu anh không làm vậy vào lúc này"
Lúc đó, Su Feng rùng mình. Anh nhớ lại một lần anh đã quên nói với Song Ren về một sự kiện mà hội học sinh phải tổ chức. Khi Song Ren phát hiện ra, cô ấy đã kéo tai anh, bắt anh ăn mặc như một linh vật để hỗ trợ sự kiện, và sau đó còn bắt anh cởi bỏ đầu và diễu hành xung quanh với bộ đồ kì quặc
Nhiều người chụp hình, mấy ngày liền anh bị tổn thương vì những điều mọi người nói
"Tôi sợ" anh nói nhỏ qua điện thoại.
Su Feng nhận thấy Song Ren đang cựa quậy. Cô ấy ngẩng đầu lên một cách khó khăn, mái tóc đen dài xõa xuống trên khuôn mặt như một ma nữ phù thủy.
"Cứu tôi" anh nói với Qian Meigui.
"Hãy chắc chắn rằng anh đưa chị ấy đến đây càng sớm càng tốt; Song Ren có một cuộc họp quan trọng sẽ xác định đến sự nghiệp của chị ấy," cô trả lời.
"Hiểu rồi."
Khi Su Feng quay lại, Song Ren đang trừng mắt nhìn anh đầy nghỉ ngờ. "Mấy giờ rồi?" Cô ấy hỏi.
"Gần trưa" anh trả lời, nỗi sợ hãi nghẹn lại trong cổ họng.
Song Ren nhanh chóng đứng lên, "Chết tiệt!"
"Đừng lo lắng, tôi sẽ lái xe cho em," anh nói ngay lập tức. "Tôi nghĩ em đã để kính râm và khăn quàng cổ trong phòng thí nghiệm của tôi. Tôi sẽ đi lấy nó ngay bây giờ."
"Không có thời gian," cô nói trong khi vội vàng đi giày.
Su Feng chộp lấy chùm chìa khóa trên tủ đầu giường. Sau đó, họ lao ra khỏi căn phòng gần văn phòng
Của anh ta. Có rất nhiều người nằm rải rác khắp tòa nhà này, nhưng đây là phòng riêng của anh ta.
Xia Lanfen nhìn ông chủ của mình rời khỏi phòng chủ với bộ quần áo giống hệt từ đêm hôm trước.
Người phụ nữ mà anh ta đi cùng cũng mặc bộ quần áo tương tự, mặc dù không được che mặt. Và cô ấy đã bị sốc không thể nói thành lời. Người phụ nữ đó đã ở lại với anh ta qua đêm?
Xia Lanfen nhìn không dám nhìn quá kĩ nhưng đã nhận thấy được khuôn mặt của người phụ nữ đó cứng rắn và đềdặt, không phải là kiểu phụ nữ sẽ gào thét trong cơn đau khổ, mà là kiểu uy nghiêm và mạnh mẽ hơn rất nhiều. Nhưng cô chưa bao giờ nhìn thấy cô ấy trước đây. Nếu cô ấy là người quan trọng và có ý nghĩ cới Su Feng thì cô có thể đoán cô gái ấy là ai
Su Feng đi theo Song Ren xuống thang máy. Anh không quan tâm nhân viên nghĩ gì về mình, nhưng anh sợ họ nghĩ về Song Ren. Cả hai đều bước ra khỏi phòng làm việc với vẻ ngoài nhếch nhác và bừa bộn. Ý nghĩ đó đốt cháy mặt anh, nhưng anh biết rằng Song Ren đang âm thầm tức giận.
Khi Su Feng liếc trộm cô, cô đang trừng mắt nhìn anh với vẻ ngoài của sự chết chóc. Su Feng rùng mình.
Cả hai cùng bước đến chiếc xe đậu bên ngoài tòa nhà, Su Feng phóng nhanh. Tập đoàn Song cách Sun
Group không xa, vì vậy họ đến đó trong vòng hai mươi phút.
Vừa bước vào tòa nhà, Su Fung liền bắt gặp nội thất của tập đoàn Song nhìn khác hẳn so với tập đoàn Sun Group. Sun Group có sự pha trộn giữa kiến trúc đương đại với kiến trúc truyền thống, trong khi
Song Corporation trông như thể nó đến từ một bộ phim du hành thời gian.
Qian Meigui đang đứng đợi cùng một người đàn ông ở sảnh khi họ đến. "Song Ren," Yang Minzhe gọi.
Yang Minzhe đến gần cô ấy và nói, "Họ sẽ đến sớm thôi."
"Được rồi, tôi chỉ cần thêm vài phút để chuẩn bị cho bản thân," cô ấy trả lời.
"Tất nhiên," anh ta nói.
"Yang Minzhe liếc qua người đàn ông đi cùng cô. Anh ta há hốc mồm khi nhìn thấy Su thiếu gia.
Thiếu gia Su đang ở tập đoàn Song? Anh ta cảm thấy như thể mình sắp ngất đi.
Tại sao người đàn ông mà cô ấy ghét nhất lại ở đây? Họ đi cùng nhau?
Anh ta ước mình có thể nói với bạn bè nếu Yang Minzhe có thể, nhưng anh ấy nhớ hợp đồng mà anh ấy đã ký không được tiết lộ bất kỳ thông tin riêng tư hoặc bí mật nào. Thêm vào đó, anh ấy sẽ không bao giờ phản bội Song Ren.
Mặc kệ cậu chủ Sun Group như thế nào Nhưng anh ấy luôn tin rằng bà chủ của mình rất tuyệt vời! Nhưng tại sao thiếu gia lại trừng mắt nhìn hắn? Anh biết mình trông ướt đẫm mồ hôi, nhưng anh không thể không cảm thấy lo lắng trước tình hình căng thẳng.
Su Feng không khỏi cảm thấy ghen tị với người đàn ông đã làm việc cho Song Ren. Sau đó, anh ấy đã cố gắng bình tĩnh khi Qian Meigui đến gần anh.
" Cảm ơn anh đã đưa chị ấy đến đây, Su thiếu gia, "cô nói và cúi đầu.
" Đó là niềm vui của tôi, "anh ấy trả lời," Và chúng tôi sẽ sớm trở thành một gia đình "
" Thật vậy"