Bút danh: Hạ Miêu Sở thích: Đọc tiểu thuyết, nghe nhạc cổ phong, vẽ tranh tự do và CT Sở đoản: Nữ công gia chánh Đôi lời: Mọi người hãy đọc các tác phẩm và nhận xét giúp mình nhé! Link các tác phẩm: - Truyện dài: Tiểu Thuyết - Thiên Duyên - Hạ Miêu (tạm thời đang drop vì bận ôn thi) Ngôn Tình - Mùa Hạ Năm Ấy - Hạ Miêu - Thơ: Tập Thơ - Buồn Trong Đáy Mắt - Hạ Miêu Tập Thơ - Tuổi Thơ Tôi - Hạ Miêu Luân Hồi - Hạ Miêu Lạc Lối - Hạ Miêu Lạc Lõng Giữa Đời - Hạ Miêu Vui Đón Tết - Hạ Miêu Tình Bạn Xưa - Hạ Miêu - Truyện ngắn - tản văn: Gió đã từng đến hay chưa? - Hạ Miêu Truyện Ngắn - Muộn Màng - Hạ Miêu Truyện Ngắn - Mối Tình Đầu - Hạ Miêu Truyện Ngắn - Ánh Sáng Le Lói Trong Bóng Đêm - Hạ Miêu Truyện Ngắn - Mọi Người Có Thể Đợi Con Thêm Một Năm Nữa Không? - Hạ Miêu Truyện Ngắn - Những Lời Chưa Kịp Nói - Hạ Miêu Truyện Ngắn - Giấc Mơ Tìm Lại - Hạ Miêu Truyện ngắn - Gió đông - Hạ Miêu
Hello x 3, 14 Chào Mèo nhé, tui là Dat và tui là bạn của Mèo. Tui đến đây để nêu ý kiến riêng của tui về this: "Truyện Ngắn - Muộn Màng - Hạ Miêu" Thoạt đọc một cách qua qua thì tui thấy cốt truyện rất được với phong cách đạm buồn, nó khiến người đọc lưu luyến và suy nghĩ rất nhiều về nó. Mặt khác, việc tạo một cái kết bất ngờ khiến độc giả không đoán trước được là một việc rất khó, và pé Mèo đã làm được! *ohhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh các thứ* Mèo miêu tả kỳ từng chi tiết, nét đẹp thuyệt vời của nữ chính và làm nổi bật lên được sự dịu dàng của nàng. Dat rất thích điều này. Một điều làm cho Dat cảm thấy bất ngờ nữa là sao hôm nay Dat có thể bình tĩnh và nhận xét Mèo một cách chân thật như thế à nhầm, điều làm Dat thấy thích thú và ngạc nhiên khi đọc tác phẩm này là cách viết văn của Mèo. Mà Dat nghĩ Mèo cũng nhận ra rồi nhỉ? ^^. Cách viết văn của hai đứa mình nó cứ từa tựa như nhau ấy, câu văn luôn miêu tả nhiều chi tiết bằng nhiều tính từ miêu tả, chèn theo đó là n dấu phẩy. Như này nè ^^: "Ta nhớ lần đầu gặp người, cũng bởi nụ cười đó mà khiến ta bị thu hút, một nụ cười tự tin, thân thiện lại vô cùng ấm áp, khiến cái đứa ngô nghê như ta ngẩn người." Nhưng tất nhiên, Mèo viết luôn hay hơn Dat mà, Dat mới viết vài truyện thôi, xấp truyện xa xỉ do Dat viết hiên đang được giấu trong tủ đồ dường như bị Dat bơ vô điều kiện, đơn giản vì chúng quá non nớt, chưa nói đến trên đây nữa, chắc còn non xanh lắm. Cách nam chính thể hiện tư tưởng, suy nghĩ, ước vọng được Mèo in đậm lên bằng những câu văn nội tâm hoàn hảo, tui hiện đang học lõm nhiều người ở cái "nghệ thuật" đó, mong là có thể lõm Mèo được vài cách nhỉ? Á à, cách trình bày của Mèo y hệt tui luôn? Đoạn được vài dòng là xuống ngay, úi zòi oi.. Tui thấy rất dễ chịu khi đọc những đoạn này thứ nhất vì nó giống cách tui trình bày và viết văn, thứ hai giống như cái thứ nhất và cái thứ ba giống cái thứ hai. Tác phẩm này của Mèo tui chỉ dùng một từ là tuyệt vời thôi, tui không tìm thấy bất kỳ điều gì xấu cả. Ai tìm được kệ họ, tui không tìm được Chúc Mèo ngày càng cute hơn và đừng khiến tui phải suicide nữa.
Cảm ơn bé Dat nhiều nà! Lần đầu tiên được người nhận xét truyện đấy, vui lắm á! Tui cũng mới tập viết, cũng còn non tay lắm. Hi vọng sau này còn được giúp đỡ. ^^
Chào bé, không biết có phải trùng hợp không mà ảnh đại diện của em là con mèo bé còn của chị là con mèo già. Tuần này công việc quá nhiều, hôm nay chị mới có thời gian đọc truyện em viết. Chị mới đọc đầu tiên là truyện ngắn "Mối tình đầu". Đúng như em nói, cốt truyện này không chú trọng vào những điểm mới lạ, bám sát vào một mối quan hệ cùng ba nhân vật duy nhất. Lựa chọn này khiến cho em có đất để thoải mái khai thác sâu nội tâm nhân vật. Truyện viết trên ngôi thứ nhất, đương nhiên góc nhìn trong truyện sẽ truyền tải chủ yếu tính cách nhân vật nữ chính. Một cô gái tự chủ, dám yêu, dám chấp nhận sự thật, biết tôn trọng quyết định người khác. Với dạng nhân vật như thế này, em hoàn toàn có thể đào sâu thêm về diễn biến tâm lý của họ. Ví dụ, khi miêu tả về hai năm cô ấy cố quên đi mối tình đầu, em có thể lồng ghép việc so sánh với một số diễn biến tâm lý thông thường của các cô gái khác. Điều này không khiến câu chuyện trở nên dài dòng mà sẽ giải thích rõ hơn sự mạnh mẽ của nhân vật, tránh để người đọc có cảm giác cô này yêu hời hợt. Ví dụ sau đoạn văn này: Thế mà đã bẵng qua 2 năm. Tôi vẫn chưa làm được điều đã hứa với Đan khi ấy: Quên anh đi. Tình đầu mà. Sao có thể nói quên là quên được. Nhưng thay vào đó, tôi đã trưởng thành hơn rất nhiều. Tôi đã có việc làm, có nhà riêng và cả xe nữa. Tất nhiên là được bố mẹ hỗ trợ một phần. Chỉ riêng một thứ mà tôi chưa có: Bạn trai. Có thể lồng thêm vài câu như: "Người ta nói muốn quên một người thì phải cố xóa hết những dấu vết của người ấy trong cuộc sống của mình. Hai năm qua, dù không quên được anh, nhưng ít ra tôi lại học được cách tự chăm sóc bản thân, mỗi ngày tôi đều dậy sớm ăn sáng một mình, đi dạo một mình, trời lạnh thì tự biết quàng khăn. Lâu dần, tôi đã quen với việc mỗi sáng thức dậy không có anh bên cạnh, mỗi khi đi dạo không có người nắm tay để tôi dựa dẫm. Có những đêm lê thân xác mỏi mệt bước qua cửa nhà, đối diện với căn nhà trống vắng không hơi người, tôi lại nhớ anh đến quặn thắt. Thật nực cười, anh còn chưa từng bước qua cánh cửa ấy cơ mà. Đi tìm anh ư? Không phải tôi chưa từng nghĩ tới. Tại sao không? Tôi yêu anh đến thế, vì anh tôi có thể dâng hiến tất cả, nhưng, liệu tìm anh rồi tôi có thể thay đổi được tình cảm của anh hay sao? Ngày ấy, anh đã nói rõ ràng như vậy, quyết tuyệt như vậy, lạnh lùng đến thế. Tôi hiểu được, giữa chúng tôi, không thể có cơ hội thứ hai. Vậy thì, đi tìm anh để làm gì? Tôi mỉm cười tự giễu rồi lại cất bước tiếp tục đi trên đoạn cầu còn lại, hướng mắt về phía xa xăm.." Về hai nhân vật còn lại, người bạn thân Đan là cầu nối vô cùng hợp lý để giải thích hoàn cảnh vì sao nam chính lại để ý nữ chính. Dành cho loại nhân vật này ít đất diễn, có thể thông cảm được và theo chị thì là hợp lý. Nếu đi quá sâu mô tả tâm lý nhân vật này thì dễ dẫn tới tình trạng lan man, làm phân tán sự chú ý của người đọc. Về nhân vật nam chính, anh này thuộc thể loại nam chính cổ điển trong ngôn tình. Ấn tượng của người đọc về anh ta chủ yếu là qua góc nhìn của nữ chính, yêu nhau củ ấu cũng tròn, tình nhân trong mắt hóa Tây thi. Những chi tiết duy nhất khiến người đọc có một góc nhìn khách quan về anh ta chính là qua hành động thật và lời nói. Về điểm này, anh này có vẻ.. ờ.. hơi ủy mị, lan man, khiến chị có cảm giác anh này không quá mạnh mẽ như lời nữ chính miêu tả. Thứ nhất, đành là anh ta giỏi, nhưng sinh viên đại học có ý chí mạng mẽ thì nên quên việc chơi game đi mà nên tập trung vào sự nghiệp rồi. Thứ hai, lời anh ta nói ra quá ủy mị, hơi giống với lời nói của con gái. Lỗi này chị cũng rất thường gặp hồi còn chưa tiếp xúc nhiều với đàn ông, cách viết bị ảnh hưởng nhiều từ các tác giả ngôn tình. Cách khắc phục rất đơn giản, em có thể tự đặt mình là một người con trai, đứng trước gương nói to lời thoại của nam chính, em sẽ thấy ngay sự gượng gạo trong đó, sau đó cố gắng thay đổi nhiều ngữ điệu nói rồi em sẽ tìm ra một câu phù hợp. Ví dụ thay vì: - Không sao, mình nhường bạn đấy. Mình đi trước nhé. Thì anh ta nói. - Không vội, mình có thể đọc sau. Đi trước nhé. Thay vì: - Vì anh ngốc, chẳng phải họ nói rồi sao? Thì anh ta chỉ đơn giản nói ba chữ. - Vì anh ngốc. - sau đó đi kèm ngôn ngữ cơ thể, ví dụ "Nói xong ba chữ ấy, anh ghé sát vào mặt tôi nháy mắt mỉm cười." Nên nhớ đàn ông càng nam tính thì lời nói càng ngắn gọn, càng rõ ràng. Một người thông minh thì không cần phải nói tất cả, ngôn ngữ cơ thể cũng là một điểm chí mạng. Cử chỉ của anh ta càng vững vàng, quyết đoán thì mới càng quyến rũ. Về câu chữ, ấn tượng đầu tiên của chị là cách hành văn vô cùng uyển chuyển, câu chữ ngắn gọn, đủ ý khiến người đọc không bị mệt mỏi. Em nên phát huy tiếp tục cách hành văn này. Ngoài ra, em cũng có thể thử nghiệm việc linh hoạt sử dụng các từ nối. Các từ nối trong một câu không chỉ có nhiệm vụ kết nối hai tính từ, danh từ, động từ mà còn có vai trò làm nổi bật sự khác nhau giữa hai thái cực của tính từ. Ví dụ thay vì từ "hay" trong câu: ".. có những cô gái, chàng trai năng động, tươi tắn hay buồn bã, mệt mỏi.." Em có thể thay bằng: ".. có những cô gái, chàng trai năng động, tươi tắn nhưng cũng có những ngườibuồn bã, mệt mỏi.." Nhìn chung, truyện ngắn và thơ là một lựa chọn tốt để luyện cách viết và trau chuốt cách diễn đạt của bản thân. Chị cũng giống em, cũng đang từng ngày tập viết. Tiếp tục cố gắng nhé, có thời gian chị sẽ lại review các tác phẩm khác.
Cảm ơn chị đã dành thời gian của mình để đọc và góp ý cho tác phẩm của em nhé! Thực sự em cảm thấy rất vui khi có người vào bình luận, hơn nữa chị lại có thể chỉ ra nhiều thiếu sót của em như thế. Em chắc chắn sẽ học được thêm nhiều điều từ chị, nhất là cách hành văn. Mê văn phong của chị từ truyện hệ liệt kia, ở đây chị sửa cho em mà cũng hay kinh khủng. Những cái khác em cũng sẽ chú ý thêm ạ ^^ Dù không muốn nhưng em phải công nhận, nghe chị nói một hồi, thấy anh trong truyện kì kì sao sao ý! Quả nhiên vẫn còn cần rèn luyện nhiều TT Mà đúng là trùng hợp ghê ha, đều là mèo. Em còn non và xanh lắm, mong nhận được sự chỉ bảo của chị ^^ Những tác phẩm sau, em sẽ tiếp tục cố gắng và thay đổi để nó càng ngày càng tốt hơn. Hi vọng chị tiếp tục ủng hộ nhé! Cảm ơn chị nhiều ạ!
Chào Linh, tui là Datcompa1 đến từ Bang Land Of Oblivion, và tui đã đọc tác phẩm này của Linh: "Truyện Ngắn - Mối Tình Đầu - Hạ Miêu" Và tui có một số nhận xét sau: Về cốt truyện và nội dung: Úi zồi ôi cốt truyện của pet tui vốn đã luôn buồn từ trước tới giờ, và bây giờ vẫn thế.. hoặc không. Nội dung truyện dễ hiểu, giúp độc giả dễ nắm bắt câu chuyện. Linh rất thành công trong việc xây dựng cốt truyện và tính cách nhân vật, lúc nào cũng thế, pet của tui lợi hại thật! Cái kết của câu truyện này thật khiến người ta không thể lường trước được, theo tui thì đa số độc giả đều nghĩ rằng cuộc tình này sẽ chia tay thật sự trong đau đớn và nước mắt, nhưng không phải thế. Như lần góp ý ở trên tui đã nói, việc tạo một cái kết bất ngờ sẽ gây ấn tượng cho người đọc, phải nói là một thành công của tác phẩm, và Linh luôn luôn làm được điều đó. (Pet tui quá đỗi lợi hại) Về hình thức và cách trình bày: Lối viết văn của Linh rất giống tui, nên tui thấy hay, vậy thôi. Đùa á, nếu như vậy thì có hơi quá tự cao lắm không.. nhưng mà hay thật mừ.. Văn phong của Linh rất rành mạch, mạch lạc và dễ hiểu, là cầu nối giữa các độc giả và nội dung truyện, điều này Thi rất thích vì trong một số truyện thì tui không thể hiểu rõ được cốt truyện mà tác giả muốn gửi gắm qua lời văn, nhưng truyện của Linh thì tui hiểu rất rõ. Cách trình bày lời thoại của Linh rất đúng, rất rõ ràng và giúp người đọc dễ hiểu. Họ có thể hiểu được nội dung nhân vật muốn truyền đạt, lời thoại đó là của nhân vật nào.. Ngoài ra, Linh thực hiện tốt việc xây dựng tính cách, hình thái nhân vật qua lời thoại và miêu tả, hoàn hảo! Linh còn không quên dấu chấm cuối câu nữa! Tốt lắm á, khiến cho tui phải nhìn lại bản thân mình. Phận làm chủ mà còn thua pet của mình vì hay quên chấm câu :(( ( Nhưng, Linh còn sử dụng số đếm trong bài của mình. Số đếm là một trong những điều mà một bài văn kỵ nhất, vì thế Linh hãy chuyển toàn bộ thành văn xuôi hết nhé! Phía trên là những góp ý của Thi, chắc chắn sẽ không kém phần sai sót, và nếu có sai, mong Linh bỏ qua nhé! Thân! ^^
Cảm ơn Thi đã ghé đọc và nhận xét nhé! Không hiểu sao giờ Linh mới thấy, có lẽ lỡ bỏ qua thông báo khi nào không biết ^^ Mà Thi cứ nói quá, tác phẩm của Linh đâu hay đến vậy, mà cho dù hay thế thật, nói ra làm gì, người ta mà tự cao thì! Hihi.. Nói chung là cảm ơn nhiều nhé, phần nhận xét rất có tâm, trừ cái PET nào đó ra thì phần còn lại tui xin nhận..