Bạn được THG Nguyen mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
4,948 ❤︎ Bài viết: 446 Tìm chủ đề
Chương 61: Tôi không có khả năng xài hack 21

Trên thực tế, Lâm Dịch cũng chỉ là đổi chỗ ăn sáng mà thôi.

Nói chơi game đâu?

Lâm Dịch trừng mắt nhìn bữa sáng phong phú trên bàn.

Lại nhìn lại tô cháo trên mâm mình, hơi thanh đạm.

Lâm Dịch giật giật miệng, anh tính cách hơi lạnh lùng, cũng rất ít giao lưu với người khác.

Người cũng rất lười, lời nói ở trong miệng xoay thật lâu, xếp chữ thật lâu, nhưng vẫn nghẹn không ra một câu.

Mộ Ngôn âm thầm vỗ vỗ mặt mình, để mình trông có vẻ ôn hòa hơn một tý.

Bằng không lạnh lùng một khuôn mặt trông có vẻ như tiểu yêu tinh phiền toái đối diện kia thiếu cô bao nhiêu tiền vậy.

Mộ Ngôn nhìn quét qua bữa sáng trên bàn, trên thực tế, mỗi ngày cô đều làm bữa sáng đặc biệt phong phú.

Hàm lượng dinh dưỡng cao, chứa lòng trắng trứng, rất dưỡng dạ dày.

Nhưng mà chân chính bản thân cô lại một ngụm cũng chưa ăn.

Điểm này khiến cho chúa tể hệ thống cảm thấy thực không hiểu được.

Muốn nói cô làm những bữa sáng dưỡng dạ dày này cho Lâm Dịch đi, cô cố tình chỉ đưa cho người ta tô cháo thanh đạm.

Muốn nói để cho chính cô ăn đi..

Nhưng mà cô cả một ngụm cũng chưa ăn, để cho đến nguội thì đổ đi..

Đổ đi..

Làm ra loại chuyện lãng phí lương thực thế này quá táng tận lương tâm rồi.

Chúa tể hệ thống còn đã từng hỏi tại sao.

Kết quả tổ tông này nhàn nhạt một câu, không có thói quen ăn sáng.

Vậy cô làm nhiều như vậy để làm gì?

Chúa tể hệ thống còn nhớ rõ ràng, Mộ Ngôn dùng giọng nói ghét bỏ nói như vầy, "Cho ma quỷ phòng đối diện ăn."

Chúa tể hệ thống: 【? 】

Không hiểu nổi, không hiểu nổi.

Đừng nói chúa tể hệ thống không hiểu, ngay cả Lâm Dịch người cũng hơi cương rồi.

Bầu không khí xấu hổ một lúc thật lâu sau thì Lâm Dịch mở miệng.

"Cô.."

Anh còn chưa có nói xong, đã nhìn thấy cô gái đối diện lười nhác chống nạnh lên, "Anh trước ăn hết những thứ này đã."

Hai mắt Lâm Dịch hơi hơi trợn lên nhìn, đôi mắt hẹp dài dĩ vãng lười biếng, hơi cụp, giờ mở to hơn.

Nhưng mà anh nhớ tới bao tử mình, cho nên bắt đầu chậm rì rì ăn cơm.

Một tháng này, trừ bỏ lúc mới bắt đầu cảm thấy hơi quai quái ra, lúc sau anh đã dần dần thói quen rồi.

Nhưng mà hai người giao lưu cũng không quá nhiều.

Anh giương mắt, vừa lúc chạm phải tầm mắt của cô gái đang chống cằm nhìn anh.

Mộ Ngôn nhướng mày với anh.

Cô mặt mũi ôn hòa, là kiểu ôn hòa mang xa cách.

"..."

Nhìn anh ăn để làm gì.

Ánh mắt người đối diện không nóng không lạnh, Lâm Dịch chỉ không quá thích ứng, nhưng một lát sau thì bình tĩnh tự nhiên trở lại.

Kỳ thật Mộ Ngôn nhìn Lâm Dịch, hoàn toàn là do vị diện trước Bertha vô cớ gây rối, làm nũng lăn lộn, gây cho Mộ Ngôn ấn tượng quá khắc sâu.

Chàng trai ở trước mặt lại giống như cùng vị diện trước không phải một người vậy.

Nếu không phải có khế ước thứ như vậy, Mộ Ngôn còn tưởng rằng mình nhận nhầm người nữa.

Chốc lát sau, Lâm Dịch ăn cháo xong, thong thả ung dung lau miệng, như một con mèo.

Phát hiện chàng trai này không giống như Bertha vị diện trước, sự kháng cự trong lòng Mộ Ngôn nhạt đi một ít.

Cô chỉ chỉ sữa bò nóng bên cạnh, "Cái này cũng uống luôn."

Lâm Dịch nhướng nhướng mắt, nhìn Mộ Ngôn, "Cô không ăn?"

Lâm Dịch tính hỏi Mộ Ngôn không ăn bữa sáng? Nhưng mà nghĩ rồi lại nghĩ, anh trầm mặc..

Mộ Ngôn cười nhạt nhìn anh.

Nếu không phải do tiểu yêu tinh anh, cô cả bữa sáng cũng lười làm nữa.

Bạn hỏi tại sao cô làm nhiều như vậy chỉ đưa mỗi cháo?

Mộ Ngôn đúng lý hợp tình: Lười cầm.

Lâm Dịch rốt cuộc uống xong sữa bò, cầm di động lên, nhìn Mộ Ngôn, lười biếng nhướng mày.

Chàng trai không quá thích nói chuyện, khí chất có một phong cách rất riêng.

Mộ Ngôn không tính quá ghét, cong môi, chủ động tìm đề tài.

"Anh muốn cùng tôi solo (một mình đấu), hay chơi chung?"

Lâm Dịch nhàn nhạt nhìn giao diện game, "Chơi solo"
 
4,948 ❤︎ Bài viết: 446 Tìm chủ đề
Chương 62: Tôi không có khả năng xài hack 22

Mộ Ngôn trầm mặc một hồi, tâm trạng nhìn không mấy tốt.

Không thể thắng, phải chiều..

Chơi solo thứ này..

Rất nhanh Mộ Ngôn bèn cười, chậm rãi nhìn Lâm Dịch.

Lâm Dịch cười trả lại.

Tầm mắt chạm nhau trong không trung, Lâm Dịch dời mắt đi trước.

Tới khi trò chơi bắt đầu, Lâm Dịch lặng im nhìn cấp bậc của cô.

"Cô dùng acc nhỏ?" Lông mày anh nhăn lại.

"Ừ."

"Toàn quân xuất kích!"

Tiếng nhạc nền trong game vang lên.

Lâm Dịch fans vô số, vừa bắt đầu chơi game, các fan đã thấy, ta sát đại thần online.

Vì thế sôi nổi đua nhau quan chiến.

"Ai? Trẫm Vương Giả, Trẫm Thiên Hạ là ai a?"

"Được a, có người vậy mà dám tìm đại thần đấu solo."

Ngoài game vô số người xỉa xói, thậm chí có người còn mở cả livestream.

# kinh! Đại thần solo! #

"Trẫm Vương Giả, Trẫm Thiên Hạ! Người này ta biết, ta biết!"

"Lầu trên quen? Vị đại thần nào, sao ta không biết?"

"Không phải không phải, có lần ta và bốn người bạn tổ đội đánh thi đấu xếp hạng, gặp một đại thần."

"Mới ban đầu, bọn ta muốn thử một chút mấy cái chiêu trò trên mạng ấy, vừa lúc gặp người này chơi acc nhỏ."

"Các ngươi đoán như thế nào.."

"Thế nào?"

"Chúng ta bốn người treo máy, cô ta thế nhưng một mình cầm ngũ sát! Nếu không phải bọn ta đầu hàng, chỉ e phe đối diện đã thua rồi."

"..."

"Cái tên bị bệnh ở trên là ai? Report."

"Report +1."

"Report +1001."

*

Trong game, Mộ Ngôn tuyển một cái bản đồ 1v1, chỉ có một con lộ.

Cô dùng chính là Ngu Cơ, xạ thủ.

Còn Lâm Dịch dùng lại là Gia Cát Lượng.

Giai đoạn trước, hai người đều đi thu binh, nhưng chỉ cần chạm mặt liền bắt đầu thế công mãnh liệt.

Xạ thủ công pháp sư, ở dưới tình huống không có skill, Lâm Dịch còn chưa thể mãnh công.

Mà Mộ Ngôn cũng không có từng bước ép sát, chọn không đúng hero.

Mộ Ngôn nếu muốn giết, giai đoạn trước đã có thể một giây giết Lâm Dịch rất nhiều lần.

Do hero chọn không đúng.

Cộng thêm..

Mộ Ngôn liếc qua Lâm Dịch một cái, dự phán và di chuyển cũng còn được.

Một phút thất thần, Mộ Ngôn không lưu ý bị Lâm Dịch giết.

Đồng thời, Lâm Dịch ngẩng đầu liếc Mộ Ngôn một cái.

Mộ Ngôn nhàn nhạt liếc lại anh, khóe môi nhoẻn lên, đèn màn hình rọi lên mặt cô, nụ cười gây cho người ta một cảm giác tà khí.

Thời gian từng phút từng phút trôi qua.

Trong game giằng co mười lăm phút.

Hai người chu toàn nhau một hồi.

Lâm Dịch mím môi, nhân vật hero khác biệt nhau ở chỗ, một người là công kích xa, một người là công kích gần.

Mà Mộ Ngôn cũng không về tháp, theo lý mà nói, anh phải ăn mới đúng.

Nhưng mà..

Đối phương thế công quá mạnh mẽ.

Mới bị đánh trúng một cái, đã rớt hơn nữa thanh máu.

Mộ Ngôn mũi tên chưa từng bắn miss lần nào.

Mắt thấy Lâm Dịch liền sắp bị giết.

Mộ Ngôn vừa lúc đánh quá hăng, đi vào tháp phòng ngự của đối phương.

Mà Lâm Dịch thừa dịp này, tung một kích trí mạng.

Lại chết một lần nữa.

【.. Tiểu tỷ tỷ, cô đang vũ nhục tự tôn của người ta nhe! 】

Còn không phải khi dễ người ta sao, thả rõ rành như vậy, người ta tốt xấu cũng là đại thần, nếu biết mặt mũi để đâu.

Mộ Ngôn trầm mặc một hồi, vũ nhục tự tôn?

Vậy đổi cái khác thôi.

Một ván này, Lâm Dịch cơ bản từng bước bại lui.

Mãi cho đến lui đến phạm vi tháp phòng ngự, Mộ Ngôn cũng không dừng lại

Dùng kỹ năng của Ngu Cơ che đi công kích của tháp phòng ngự trong một giây.

Rồi nhanh chóng đứng ở khu thủy tinh đối diện tháp phòng ngự.

Lâm Dịch: "..."

Hai mắt anh nhẹ nhàng híp lại, nhẹ giọng mở miệng, "Cô hơi bị bành trướng rồi."

Khu thủy tinh ở ngoài tháp phòng ngự có một chổ hơi xấu hổ.

Chổ đó có thể không bị tháp phòng ngự công kích.

Lâm Dịch lúc này bị chặn ở trong tháp, còn Mộ Ngôn thì đứng ở khu thủy tinh ngoài tháp.

Có một câu gọi là--

"Khi dễ ngươi đều đã khi dễ đến cửa nhà ngươi, ngươi còn không phản kháng?"
 
4,948 ❤︎ Bài viết: 446 Tìm chủ đề
Chương 63: Tôi không có khả năng xài hack 23

Cùng lúc đó, livestream không biết do ai mở, kênh bình luận đã nổ tung rồi.

Ta sát! Đại thần nhà ta cư nhiên bị chặn trong thủy tinh!

Phe đối diện là ai a, trâu bò quá sức?

Từ từ, để ta đi tra xét cái đã.

Phe đối diện, là một cái bậc bạch kim.

Các fan của Lâm Dịch: ?

Bậc bạch kim?

Acc nhỏ nơi nào chạy ra?

Ta sát, cô ta đánh tới bạch kim, trừ bỏ gặp bốn tên treo máy thua ra, tỷ lệ thắng trăm phần trăm a.

Đại thần nơi nào tới?

Cảm giác này quen quen, ta có cảm giác như có cường đạo muốn cường đoạt đại thần nhà ta, trực tiếp đuổi đến tận cửa nhà a.

Lầu trên +1.

Lầu trên + số chứng mình nhân dân.

Bên này, trong game.

Lâm Dịch giống như bị Mộ Ngôn kích thích vậy, trực tiếp xông thẳng về phía Mộ Ngôn.

Sau đó, Mộ Ngôn thoắt hiện một cái, hoàn mỹ né qua công kích của Lâm Dịch.

Cô dựa vào skill hai của Ngu Cơ, đứng trong thủy tinh một lát, lại dùng đại skill.

Ngu Cơ skill hai có thể phòng ngừa tháp phòng ngự, Mộ Ngôn nhìn thoáng qua thời gian skill cooldown.

Bốn giây.

Mà skill hai chỉ có thể dùng được hai giây.

Phát động đại skill có một giây thời gian né.

Lúc hồi skill, vừa vặn bị tháp đánh chết.

Mộ Ngôn trong mắt xẹt qua ý cười, sau đó liền án theo ý nghĩ của mình cứ thế mà làm.

Kết quả ngoài dự liệu..

Mộ Ngôn chết trên tay Lâm Dịch, không phải bị tháp bắn chết.

Mộ Ngôn nhướng mày, hơi nâng đầu lên.

Chàng trai đối diện môi mỏng có vẻ hơi lương bạc nhoẻn lên, "Cô có hơi bành trướng."

Giờ thì hơi bị vả mặt rồi.

ADVERTISEMENT / QUẢNG CÁO

Mộ Ngôn hoài nghi nhìn nhìn tay ngọc thon dài của mình.

Vừa nãy tay cô có ấn bậy không?

Hình như không có.

Cho nên, cô thật là bị Lâm Dịch đánh chết?

Vì thế, trong game đối kháng suốt bốn mươi phút.

Mộ Ngôn đủ loại kiểu chết.

Đương nhiên là ác ý tìm đường chết.

Chơi thả nước quá rõ ràng.

Lâm Dịch vẻ mặt nhàn nhạt đang chuẩn bị ấn nút đầu hàng, ai ngờ Mộ Ngôn bên đó càng nhanh hơn.

"..."

Lâm Dịch buông di động, nhìn cô gái đối diện thật lâu.

"Cô thả." Anh dùng là câu trần thuật.

"Không có."

Lâm Dịch khóe miệng giật giật, lạnh lùng a một tiếng.

Đánh một trận này, anh đã biết cô gái đối diện chỉ là đánh chơi thôi.

Lâm Dịch cất điện thoại, đứng dậy liền muốn đi.

Ai ngờ, Mộ Ngôn kéo tay anh lại, "Giận rồi?"

Phía sau truyền đến giọng cô gái ôn hòa.

"Không có." Lâm Dịch đúng lý hợp tình nói linh tinh.

Lòng tự trọng nếu cao mà nói, ván vừa rồi chơi với Mộ Ngôn, toàn bộ đều là nhục nhã.

Đằng sau chậm chạp không truyền đến tiếng của Mộ Ngôn.

Lâm Dịch quay đầu liếc nhìn cô một cái.

Liền thấy cô gái lông mày hơi rối rắm, "Vậy làm sao bây giờ? Không ấy anh ráng nhịn trước?"

"..."

Tiếp theo, anh lại nghe được Mộ Ngôn hơi có chút bất đắc dĩ nhỏ giọng thì thầm, "Quả nhiên vẫn chưa học được tinh túy trong việc thả nước."

"..."

【.. 】 tiểu tỷ tỷ, cô là độc thân nhờ thực lực rồi.

Lâm Dịch quay đầu lại, a một tiếng cười lạnh.

Gương mặt tinh xảo của anh không có biểu cảm gì, nhàn nhạt.

Sau đó thu tay về, "Gặp lại sau."

Nhưng mà, anh còn chưa có đi, đã lần nữa bị kéo lại.

Lần này Mộ Ngôn dùng sức một chút, Lâm Dịch trong nhất thời không đứng vững, bị Mộ Ngôn kéo lùi về sau, đụng lên người Mộ Ngôn.

Mộ Ngôn cũng theo đó lùi về sau mấy bước.

Cũng may cô ổn định thân hình, "Đừng đi vội."

Mộ Ngôn nắm Lâm Dịch dắt ra ngoài cửa, thuận tay cầm lấy nón lưỡi trai trên giá treo cạnh cửa đội lên đầu.

Lâm Dịch khó hiểu nhìn cô.

Chỉ thấy Mộ Ngôn lười nhác dựa lưng lên cửa, ngước mắt nhìn Lâm Dịch, "Có hứng thú đi hẹn hò hay không?"

Lâm Dịch nhìn cô.

Cô gái tựa ở ngoài cửa, mà anh thì đứng ở trong cửa.

Trên mặt cô treo nụ cười nhàn nhạt, như có như không, hơi có vẻ ôn hòa, rồi lại mang xa cách.

Ánh mắt cô không hề cố kỵ cứ như thế đặt trên người anh.
 
4,948 ❤︎ Bài viết: 446 Tìm chủ đề
Chương 68: Tôi không có khả năng xài hack 28

Nhưng những chuyện đó đều để nói sau, bởi vì tầm quan trọng của việc cập nhật phần mềm.

Nên còn đề cập đến pháp luật, yêu cầu đệ trình đến bộ môn liên quan để xét duyệt.

Thời gian xét duyệt phải mất bao lâu chưa rõ.

Vì thế cũng chỉ có thể chậm rãi chờ.

Đương nhiên, Mộ Ngôn sung túc thời gian thừa, trừ bỏ chơi game chính là chơi game

*

Giải League chuyên nghiệp.

Đám đông chen đúc, trên lối đi giành riêng cho tuyển thủ.

Đoàn người đang chậm rãi đi tới, người dẫn đầu mặc trang phục tuyển thủ xanh đỏ giao nhau.

Chàng trai thân hình cao dài, khí chất xuất chúng, mặt mũi tinh xảo lạnh nhạt, khóe môi treo vẻ lười nhác.

Chỉ nhan sắc thôi, đã khiến các fan một trận hò reo điên cuồng.

"A a a! Đại thần! Đại thần!"

"Đại thần, em muốn sinh khỉ cho anh!"

"Đại thần của em thật con mẹ nó soái!"

Chàng trai đi ở giữa đúng là Lâm Dịch.

Anh nhướng mắt, nhìn lướt qua các fan, khóe môi nhoẻn lên một cái, xem như cùng các fan chào hỏi.

Giống người từ trong truyện tranh đi ra vậy, nhất cử nhất động đều dắt díu tim người khác.

Đã vậy kỹ thuật còn đặc biệt cấp đại thần nữa!

Lâm Dịch fans, nhiều khiến người tưởng tượng không xuể.

Mặc kệ là nam hay là nữ.

Từ sau giải league chuyên nghiệp lần trước, anh nhạt ra khỏi tầm nhìn của mọi người trong một tháng.

Đương nhiên, cũng sẽ không rớt fan, ngược lại nhờ giải league lần trước, đã tăng thêm không ít fans.

Có lẽ một tháng đó do đau dạ dày, cùng Lâm Dịch thân thiết, mới biết được anh tính cách cũng không lạnh lùng như vẻ bề ngoài.

Thậm chí có chút mơ hồ.

Đương nhiên, này chỉ giới hạn là Lâm Dịch ở trong mắt của Mộ Ngôn thôi.

Ở trong mắt những đồng đội của Lâm Dịch, vị này chính là đại lão của phòng game.

Mộ Ngôn nhìn thấy động tĩnh bên đó, ghé mắt nhìn sang.

Vừa lúc cũng nhìn thấy chàng trai đã sắp sửa đi vào trong.

Khoé môi cô nhoẻn lên, sau đó đi theo Tiêu Thầm đến thông đạo vip.

Vừa lúc thì nhìn thấy Hứa Thanh nghênh diện mà đến.

Đôi mắt cô ta to lung linh như phủ kín một màng sương, thoạt nhìn trong suốt vô ngần.

Nhưng ai biết được, dưới vẻ trong suốt đó ẩn dấu cái gì chứ.

Hứa Thanh đang ở cùng bạn ở bên cạnh nói đùa nhau.

Nhìn thấy Tiêu Thầm đi tới, cô kêu lên một tiếng anh.

Hứa Thanh cùng Tiêu Thầm cũng không phải cùng một cha sinh.

Cùng mẹ khác cha.

Nhưng việc này cũng không ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai người..

Quan hệ mặt ngoài.

Khi tầm mắt Hứa Thanh nhìn thấy Mộ Ngôn đi cạnh Tiêu Thầm, nụ cười trên môi hơi đơ đi một chút.

Ngay cả động tác tứ chi cũng cứng lại.

Mộ Ngôn hướng Hứa Thanh nhàn nhạt cười, mặt mũi ôn hòa.

Ánh mắt của Hứa Thanh trong chớp mắt rời khỏi Mộ Ngôn, lông mày cô ta cau lại.

Gương mặt tươi cười ban nãy đã không còn, lạnh lùng hướng Tiêu Thầm nói vài câu, rồi lập tức đi ngay.

Không ai phát hiện, bước chân của cô ta nhanh hơn bình thường một chút.

Mộ Ngôn chậm rãi nhìn theo hình bóng của cô, "Cô ta còn chưa thành thục."

【 chưa thành thục? Còn cần bao nhiêu thành thục? Sớm một chút gom góp hồn phách của cô, tôi cũng không cần phí nhiều tâm tư định vị vị diện nữa a! 】

Nếu qua bảy cái thế giới có thể giải quyết xong xuôi thì không còn gì tốt hơn nữa.

Vạn nhất ký chủ tụ tập đủ 7 viên ngọc rồng xong, có thể từ một tên rác rưởi thực lực yếu ớt nghịch tập sang rác rưởi hình thức chiến đấu, cuồng duệ khốc huyễn, điêu nỗ trời thì sao?

Đương nhiên, chúa tể hệ thống rõ ràng suy nghĩ nhiều.

Bởi vì Mộ Ngôn nói một câu không vội.

Cô tạm thời còn chưa tìm được phương pháp để thu thập linh hồn.

Nên cứ để đó trước đã?

Bất quá --

Mộ Ngôn ánh mắt ngưng lại, "Lúc trước cậu nói, cô ta đối với Lâm Dịch có ý?"

【 đúng, đúng vậy, nhắc nhở độ hảo cảm biểu hiện ra như vậy. 】

Sau đó, chúa tể hệ thống tức thì cảm giác được nụ cười âm trầm biến thái đến từ Mộ Ngôn.

Không biết Mộ Ngôn như vậy là có ý gì.

Nhưng chỉ biết, không phải ý gì tốt là được.

Xuất phát từ lương tâm.

Chúa tể hệ thống vẫn nói, 【 ký chủ, giết người phạm pháp a. 】

【 nghĩ trong bụng thôi cũng có chút đáng khinh nữa, cô ngàn vạn lần đừng suy nghĩ không thông. 】
 
4,948 ❤︎ Bài viết: 446 Tìm chủ đề
Chương 69: Tôi không có khả năng xài hack 29

Mộ Ngôn thu hồi nụ cười trên mặt, cũng không nói chuyện nữa.

Cô đi theo Tiêu Thầm ngồi ở vị trí vip

Có cameras lơ đãng quét ngang cô.

Rất nhiều người đều kinh ngạc.

Mộng Trạch Ưu bị tung ra hack xong, không hề đáp lại, cũng không hề xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người.

Hôm nay, thế nhưng xuất hiện?

Cũng không biết có phải do trời cao an bài hay không, nam chính trận chung kết bị Mộng Trạch Ưu đào thải.

Mà trận này là trận chung kết thứ nhì giữa Lâm Dịch và Hứa Thanh.

Nam chính cũng tức là Thượng Bạch Thừa.

Mộ Ngôn bên tay phải ngồi Thượng Bạch Thừa mang theo nữ chính lại đây.

Thượng Bạch Thừa và Mộ Ngôn tầm mắt ở trong không trung liếc nhìn nhau một cái.

Thượng Bạch Thừa tầm mắt nhàn nhạt lướt qua Mộ Ngôn, sau đó dời đi ngay, bình tĩnh một đám.

Mộ Ngôn như suy nghĩ gì đó nhìn Thượng Bạch Thừa một cái, cái người kêu là Nghiêm Trạch đó sẽ cùng Thượng Bạch Thừa có quan hệ chăng?

"Toàn quân xuất kích!"

Lúc này, âm nhạc bối cảnh trong trò chơi vang lên.

Mộ Ngôn chậm rì rì thu hồi ánh mắt, trong chốc lát đã nhìn chăm chú vào màn hình.

【 ký chủ, Hứa Thanh là mảnh ghép linh hồn của ngài, chơi game hẳn là cũng rất 6 đi? 】

Chúa tể hệ thống thừa dịp này hỏi Mộ Ngôn.

"Ai mà biết."

Mộ Ngôn biểu hiện rất giống như một người xa lạ.

Nếu một người linh hồn phân tách, đã có tư tưởng khác biệt, đó còn là chính cô ta sao?

Mộ Ngôn khóe môi trượt lên một nụ cười, cô nhưng thật ra muốn hủy diệt nó đó.

Đương nhiên, ý tưởng này Mộ Ngôn cũng chỉ là nghĩ mà thôi.

Nếu nói, một người xem như hoàn chỉnh, như vậy nhất định phải có ba hồn bảy phách.

Chủ hồn cùng với mảnh linh hồn.

Mộ Ngôn hiện tại chỉ là chủ hồn, cũng tức là thân thể, cũng không phải một thể hoàn chỉnh.

Đương nhiên, cô ký ức cũng sẽ không quá hoàn chỉnh.

Mà cái mảnh linh hồn Hứa Thanh sẽ sợ cô này, hiển nhiên ký ức của cô ta cũng chưa thức tỉnh.

Nhưng mà, chịu khế ước ảnh hưởng, có một mục tiêu giống nhau.

Cô ta cùng Mộ Ngôn giống nhau, chịu gia quy ảnh hưởng.

Chẳng qua, Hứa Thanh không có ký ức, cô ta chỉ xem loại cảm giác này là thích Lâm Dịch mà thôi.

Mộ Ngôn hơi cúi đầu, cô ký ức từng đoạn ngắn ngủi, cũng không biết đến tột cùng chỉ do gia quy đó mà cô bị trói buộc.

Hay là do nguyên nhân khác.

Nếu mà do nguyên nhân khác sao..

Mộ Ngôn có chút bất đắc dĩ nghĩ, vậy cũng phải chờ tất cả ký ức của cô trở về a.

Mảnh ghép linh hồn chưa thức tỉnh ký ức, cô muốn tới để làm gì?

Phải làm như thế nào để các nàng thức tỉnh ký ức đây?

Trong lúc Mộ Ngôn đang suy tư, lơ đãng nghe được tiếng ngũ sát trong game.

Cô từ từ ngẩng đầu lên, đã nhìn thấy nhân vật anh hùng có tên là Thanh Liên Hồn Dưới Kiếm Ta, một mình đem bọn họ toàn diệt.

Bao gồm Lâm Dịch.

Chẳng mất bao lâu, trận đấu này đã lấy tốc độ nhanh như chớp mà kết thúc.

Người chủ trì ngữ khí kích động dẫn chương trình, "Cô gái nhỏ gọi là【 Thanh Liên Hồn Dưới Kiếm Ta, thực lực không bình thường a!"

"Bỏ qua Trạch Ưu lần trước dùng hack đi, cô gái nhỏ này mới có thể gọi là thực lực phái a!"

Đột nhiên bị diss Mộ Ngôn: "..."

Cảm nhận được tầm mắt quái dị từ những người bên cạnh.

Mộ Ngôn nụ cười dần dần thâm trầm, chơi hack, sao có thể, cô không có khả năng chơi hack.

*

Lúc này, trên sân thi đấu.

Đội viên bên phe Lâm Dịch vẫn như cũ có chút không thể tưởng tượng nổi.

"Lão, lão đại, chúng ta thua?"

"Ta sát, lần thứ hai thua trên người một nữ nhân!"

"Không phục!"

Các thiếu niên một đám phẫn hận, biểu tình không chịu thua.

Chỉ có còn đang ngồi Lâm Dịch, không lên tiếng.

Chàng trai đôi mắt nhẹ nhàng nheo lại, tháo xuống mũ giáp, sợi tóc ở dưới ánh đèn chiếu rọi nổi lên ánh sáng óng ả.

Anh hơi nhấp cánh môi, ngón tay mảnh dài ma sát viền di nđộng.

Vừa rồi Hứa Thanh lối di chuyển, rất giống với một người.
 
4,948 ❤︎ Bài viết: 446 Tìm chủ đề
Chương 70: Tôi không có khả năng xài hack 30

Người này không phải ai khác, chính là người mà Lâm Dịch đã mấy ngày chưa thấy bóng dáng, Mộ Ngôn.

Trầm ngâm một lát, Lâm Dịch lên tiếng nhàn nhạt nói.

"Đi thôi."

"Lão đại, anh không giận sao?"

Có một thiếu niên tức giận bất bình.

Lâm Dịch lười nhác dời mắt, liếc nhìn người nọ một cái, đôi mắt bình tĩnh như hồ nước, "Giận có tác dụng thì còn cần thắng thua làm gì."

Thiếu niên phồng phồng má, không nói lời nào.

"Bất quá người này kỹ thuật, có thể so được với cái lần trước hack Mộng Trạch Ưu a."

Những đồng đội này là đám người cũ lần trước đã bị Mộ Ngôn giết trong một giây.

"Đúng đúng đúng, bất quá tôi cảm thấy Mộng Trạch Ưu kỹ thuật càng huyễn hơn một tý."

"Không phải nói chơi hack.."

Người đó lời còn chưa nói dứt, đã thu được ánh mắt lạnh lùng đến từ Lâm Dịch.

Giọng cậu ta nháy mắt kẹt ở trong cổ họng.

Chỉ nghe được lão đại từ trước đến nay không bao giờ xen vào chuyện người khác của họ lên tiếng.

"Hack hay không hack, trong lòng các cậu không có chút suy nghĩ nào sao?"

Hack trong game đơn giản chỉ là số liệu kỹ năng của nhân vật trong game nháy mắt bị điều xuống mức thấp nhất.

Chính mình đang thi đấu, sửa hay không sửa, trong lòng bọn họ một đám đều rõ ràng.

Bốn đồng đội ánh mắt, động tác nhất trí nhìn sang Lâm Dịch.

Phải biết rằng, Lâm Dịch trước kia, chuyện vô nghĩa chưa bao giờ nói nhiều thêm một câu.

Đặc biệt là những chuyện buôn dưa lê như thế này.

Không phải tại cao lãnh, mà do lười.

Hiện tại, lão đại của bọn họ thế nhưng thay Mộng Trạch Ưu nói chuyện.

Mấy đồng đội vẻ mặt ngây người. "Lão đại, có phải anh bị kỹ thuật của Mộng Trạch Ưu thuyết phục rồi hay không?"

Đích xác, có hack hay không chỉ có bọn họ trong lòng là rõ ràng nhất.

Nhưng mà chuyện này đâu liên quan gì đến họ đâu?

Chuyện Mộng Trạch Ưu vừa nhìn đã biết có người đang ở sau lưng tính kế, họ cùng cô lại chẳng thân.

Quản nhiều đó kêu là xen vào việc thiên hạ, còn liên lụy đến cả mình nữa.

Lâm Dịch liếc nhìn người đó một cái, nhấc chân thon dài, cất bước đi ra ngoài.

Trên đường đi gặp đội của Hứa Thanh.

Người đi trước cột tóc đuôi ngựa, mặt mày tinh xảo, mắt to lung linh, cả người đầy ấp hơi thở thanh thuần.

Hứa Thanh nhìn thấy Lâm Dịch, nụ cười nở rộ.

Chầm chậm chạy đến trước mặt của Lâm Dịch.

"Hello, rất vui đã được chơi cùng anh."

Cô gái mặc một bộ đồng phục đội màu lam, thân hình xinh xắn lanh lợi.

Một cô gái nhỏ xinh đẹp như vậy, cho dù là những đội viên đứng sau Lâm Dịch vừa nãy còn đối Hứa Thanh u oán, nháy mắt đã không còn.

Thay vào đó là hâm mộ ghen tỵ với Lâm Dịch.

Đẹp trai là có thể thu hút mấy em xinh tươi chú ý.

Lâm Dịch rũ mắt, nhìn nhìn cô gái bên cạnh.

Không biết vì cái gì, gương mặt cô gái này, thế nhưng cùng với nụ cười trên khoé miệng của Mộ Ngôn ở trong trí nhớ của Lâm Dịch, lồng lên nhau.

Cách đó không xa, Mộ Ngôn tựa lưng vào cạnh cửa, hai tay ôm ngực, nhìn một đám người đằng trước.

Trong đầu là âm thanh chúa tể hệ thống đang kích động.

【 ký chủ! Tôi đã nói Lâm Dịch có thể giúp được cô, cô xem hắn có chút phản ứng rồi. 】

"Phản ứng gì?" Mộ Ngôn nhướng mày.

【 hắn đem mặt của Hứa Thanh và mặt của cô lồng vào nhau. 】

"..."

Mộ Ngôn có chút đau đầu đỡ trán, "Rốt cuộc là ai nói cho cậu, cưa ngã mảnh ghép linh hồn, là tôi có thể thu thập được linh hồn."

Thật sự không hề có logic được chưa.

【 tôi thấy hệ khác thống đều làm như thế. 】

Mộ Ngôn trầm mặc, "Có khả năng, mảnh linh hồn của bọn họ không quá ưu tú, vì tình yêu lại quay về với bản thể?"

Nào có đơn giản như thế, nếu chủ hồn và mảnh vỡ linh hồn yêu cùng một người đàn ông.

Kết quả là gì?

Giết hại lẫn nhau?

Hay là kích phát nên mảnh vỡ linh hồn chiến ý muốn chiếm lấy chủ thể?

"Xin hãy đình chỉ tư tưởng đáng sợ của cô lại đi."

Mộ Ngôn lý do chính đáng một lần nữa cự tuyệt chuyện cưa ngã mảnh linh hồn loại chuyện không đáng tin này.

Chúa tể hệ thống: 【 tin tưởng tôi, không có sai, cưa gái là lối tắt a! 】
 
4,948 ❤︎ Bài viết: 446 Tìm chủ đề
Chương 73: Tôi không có khả năng xài hack 33

Vì Internet độ rộng khá lớn nên cần đặc biệt đi xin độc quyền, mặt trên bên đó đã đồng ý, chỉ thiếu mỗi đăng ký độc quyền.

Chúa tể hệ thống: 【.. 】

Rõ ràng là một người nhàn tản, lại bởi vì một phần mềm hot lên mà trở thành đại tổng tài, cảm giác quen thuộc này là cái quỷ gì.

Hôm nay, Mộ Ngôn ngồi xếp bằng ngồi ở trên giường, trên người mặc áo thun tình nhân cũng khoản với Lâm Dịch.

Lâm Dịch thì ngồi trên ghế máy tính bên cạnh, chống cằm nhìn Mộ Ngôn.

Cô gái để chân trần, lộ ra bàn chân bạch ngọc nhỏ xinh.

Lâm Dịch tầm mắt dừng trên cặp đùi thẳng tắp thon dài.

Tiện đà lại nhìn chằm chằm khuôn mặt của cô gái.

Ánh sáng di động phả vào mặt cô, cô lông mi vừa cong lại dài, cánh môi hồng phấn hơi mím, mi mặc như họa, nét mặt nhàn nhã.

Trong tay cô đang cầm di động của Lâm Dịch, di động cắm dây, kết nối với máy tính.

Mộ Ngôn hai mắt lướt lướt trên di động, đợi một lát sau.

Nhoẻn miệng cười, rút dây cắm di động ra.

Trả lại điện thoại cho Lâm Dịch.

"Cầm lấy."

Lâm Dịch tiếp nhận di động, mở ra nhìn thử, không có gì đặc biệt.

Quay qua nhìn chằm chằm Mộ Ngôn một hồi lâu.

Mộ Ngôn đứng dậy, áo thun rộng thùng thình theo động tác của cô, nhu thuận trượt xuống, chạm tới đùi.

Lâm Dịch ngửa ngửa đầu, liền nhìn thấy Mộ Ngôn đi đến sau lưng anh.

Hơi dựa sát người.

Lâm Dịch thân thể cứng đờ, mùi hương nhàn nhạt trên người cô gái phả tới.

Mộ Ngôn ở sau lưng anh, một tay vịn lên vai Lâm Dịch, duỗi tay trượt trượt màn hình di động.

Mặt trên di động của Lâm Dịch có thêm một phần mềm.

Mộ Ngôn click mở ra, phần mềm giao diện rất đẹp.

Có điều chờ đến khi giao diện tải xong, bên trong chỉ có một cái Lâm Dịch q bản.

Lâm Dịch mí mắt giật giật, nhìn phần mềm.

"Nhìn." Tiếng nói Mộ Ngôn nhàn nhạt, "Tới giờ, nó sẽ ra tới nhắc nhở anh."

"Ăn cơm ngủ uống thuốc."

Bên tai là giọng nói có vẻ ôn hòa của cô gái.

Lâm Dịch mím môi, tắt điện thoại di động, "Em muốn đi đâu?"

Cả phần mềm đều chuẩn bị sẵn, Lâm Dịch nhìn Mộ Ngôn.

Nhưng ai biết, cô thế nhưng nói, "Không đi đâu."

Mộ Ngôn cười cười, "Chỉ đi sớm về trễ mà thôi."

"..."

Lâm Dịch mấy ngày nay được Mộ Ngôn điều dưỡng rất tốt, ít nhất đã không còn sắc mặt nhợt nhạt như trước.

Điểm để cho Mộ Ngôn vừa lòng chính là, nghe lời.

Chuyện Lâm Dịch và Mộ Ngôn kết giao nhanh chóng lan truyền trên mạng.

Trước kia, Mộng Trạch Ưu anti-fan rất nhiều.

Cộng thêm gần đây phần mềm cập nhật lại, vì thế liền bắt đầu gởi đủ loại công văn đến để diss cô.

Có lẽ vì quá lâu không thể mắng chửi, khiến cho bọn họ nghẹn.

Đủ kiểu bạo, đủ loại dỗi.

Dỗi thiên dỗi địa dỗi không khí.

Cảnh sát mạng của toàn dân: "..."

Sống yên lành không tốt sao, tại sao phải một hai tìm đường chết kích hoạt tòa án Internet.

# nói cảnh sát mạng của toàn dân lợi và hại #

Chủ weibo: Ta cái nhìn cá nhân, phần mềm này lũng đoạn internet, một chút tự do cũng không có, để người hít thở không thông.

Lầu dưới: À không, ta cảm thấy khá tốt đó.

Lầu dưới: Lâu chủ cái nhìn rất đúng..

Liền ở khi các bạn trên mạng thảo luận đến khí thế ngất trời.

Cảnh sát mạng của toàn dân đột nhiên bắn ra một tin tức.

Tiểu cảnh sát đáng yêu của ngài: Các bạn trẻ trên net thân ái, không phụ kỳ vọng của các bạn, vì các bạn đủ loại diss, câu câu đầy oán hận, cảnh sát mạng toàn dân 2.0 đã ra mắt tòa án Internet.

Trong này bao gồm nhiều mặt thi thố cường đại của cảnh sát mạng, mô phỏng công năng của tòa án hiện thực, áp dụng phương thức công bằng công chính công khai đối với cách dùng từ văn minh của các bạn trên mạng mà tiến hành giám sát.

Yêu các bạn nha.

Bạn trên mạng: "..."

Tiểu cảnh sát đáng yêu của ngài: Mức hình phạt nghiêm trọng nhất chính là, cướp đi quyền nói chuyện chung thân trên Internet.

Văn minh cho bạn, tôi và anh (cô) nha.

Các bạn trên mạng: "..."

Thần con mẹ nó cướp đi quyền nói chuyện trên Internet trọn đời.

Con bệnh nào đã phát minh ra!
 
4,948 ❤︎ Bài viết: 446 Tìm chủ đề
Chương 76: Tôi không có khả năng xài hack 36

Liền ở khi các bạn trên mạng còn đang tò mò, cảnh sát mạng của toàn dân đột nhiên bắn ra một buổi tường thuật trực tiếp phỏng vấn.

Tò mò, các bạn hữu trên mạng nhấn vào.

Hình ảnh mở ra, trong hình là một cuộc họp báo ở khách sạn.

Mặt trên đứng một cô gái tinh xảo, bình tĩnh đối mặt với các câu hỏi của phóng viên.

"Xin hỏi, lúc trước ngài chế tác ra phần mềm này có ý nghĩa gì không?"

Mộ Ngôn liếc liếc phóng viên nọ một cái, cười khẽ một tiếng, "Tiểu thư xinh đẹp, câu hỏi này hỏi đến tinh túy rồi, phóng viên nếu đều giống như cô đây, ngành nghề của các cô sẽ phát triển rất tuyệt vời."

Đột nhiên bị khen tặng, phóng viên: "..."

"Tôi yêu thích hòa bình, dân chủ, phú cường, pháp trị."

Bạn trên mạng: "..."

Phóng viên: "..."

Quá âm.

"Xin hỏi ngài có kỹ thuật này, tại sao còn phải đi làm streamer mà không dựa vào bản lĩnh của ngài đi sáng tác phần mềm chứ?"

Mộ Ngôn trả lời rất nghiêm túc, "Có thể có thành tựu như vậy, tôi cảm ơn tổ quốc đáng yêu của tôi, cảm ơn công ty, cảm ơn cctv, cảm ơn phóng viên, cảm ơn bạn trên mạng, để tôi có được thành tựu như vậy."

"Từ tâm mà cảm ơn."

Nói xong, Mộ Ngôn còn ưu nhã làm một động tác khom lưng.

Phóng viên: "..."

Cho nên cô trả lời cái gì vậy!

"Mộng Trạch Ưu, lúc trước cô là tuyển thủ chuyên nghiệp, nghe nói cô chơi Vương Giả xuất thần nhập hóa, nhưng mà mấy hôm trước có người nói cô xài hack, xin hỏi cô có muốn nói gì hay không?"

Mộ Ngôn chớp chớp mắt, nhìn về phía phóng viên nọ, "Cô thật sự quá soái rồi, vấn đề này tôi vẫn luôn đợi có người hỏi đến."

Đột nhiên được khen, phóng viên: "..."

Được khen, ngại.

Từ từ..

Như thế nào có cảm giác quai quái.

Sau đó, cô ta liền nhìn thấy cô gái trước mặt chậm rì rì nói, "Người từng kích phát bug trò chơi trong cảnh sát mạng của toàn dân đều biết, trò chơi trong đó được thiết lập có bao nhiêu kích thích."

"Hack, với tôi mà nói, không có khả năng. Tôi không có khả năng chơi hack."

Không có thao tác cao cấp như thần, sao có thể thiết kế những lối chơi như vậy.

Các bạn trên mạng: ?

Ta sát, còn có bug ẩn giấu.

Đã kích phát trò chơi giả thiết, các bạn trên mạng, biểu tình thập phần phức tạp.

Đó là trò chơi hay ma quỷ.

"Ta sát."

Phòng game, một đám đàn ông trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm TV.

Cách Lâm Dịch gần nhất một cậu trai trẻ cứng đờ chọc chọc Lâm Dịch, "Lão, lão đại, cảnh sát mạng của toàn dân, phần mềm này, do bạn gái của anh phát minh?"

Lâm Dịch nhấp môi, tầm mắt cách màn hình dừng trên người Mộ Ngôn.

Cô gái trên mặt treo nụ cười nhàn nhạt, chỉ có điều trong mặt mày là xa cách lãnh đạm.

Cô bình tĩnh trả lời, cứ việc trả lời đều là những thứ không đàng hoàng.

Cuối cùng một câu hỏi.

Là câu trả lời cho một phóng viên.

"Mộng tiểu thư, tôi là một người cuồng game, gần nhất trên mạng thấy nói, cô và Thanh Liên đại thần của chúng tôi đang kết giao."

"Ở trận chung kết mà cô bị tung ra hack đó, cô cứ nhắm vào Thanh Liên đại thần mà giết, là cớ gì? Tại cô muốn thu hút sự chú ý của Thanh Liên đại thần trước hay sao?"

Câu hỏi này vừa hỏi ra, Mộ Ngôn thiếu chút nữa bị nước miếng của chính mình sặc chết.

Thần con mẹ nó thu hút sự chú ý.

Cô từ từ nhìn sang phóng viên nọ, không xác định Lâm Dịch có phải hay không ở bên kia màn hình đang xem.

Mộ Ngôn sựng lại thật lâu, sau đó mới nói, "Nói thật mà nói.." Đây là nghiệt duyên của kiếp trước!

Cô thanh âm tràn ra.

Lâm Dịch nhìn chằm chằm vào màn hình, tay bỗng dưng nắm chặt.

Môi mím gắt gao.

Người ở trong phòng game cũng nhìn chằm chằm vào TV.

Trong lòng một trận ta sát, nguyên lai đã bắt đầu từ lúc đó?

Tiếng nói của Mộ Ngôn lại lần nữa vang lên, "Nói thật tình mà nói.."

Mọi người nhìn Mộ Ngôn.

Cô thanh âm đầy nhịp điệu, tạm dừng tạm dừng, làm người nghe không khỏi tim gan cồn cào.

*

Mộ Ngôn: Thật ra mà nói, nếu lúc ấy tôi biết là hắn, tôi nhất định dùng tốc độ nhanh nhất kiếp này, nhảy đến tháp thủy tinh của hắn, tự sát.
 
4,948 ❤︎ Bài viết: 446 Tìm chủ đề
Chương 77: Tôi không có khả năng xài hack 37

Không thể nói thật.

Mộ Ngôn cong cong mi mắt, khiến mình thoạt nhìn vô cùng ôn hòa.

"Thật ra mà nói, tôi cho rằng đây là một loại phương thức tôi bày tỏ tình cảm của mình."

"Yêu hắn thì phải đánh hắn một trận." Mộ Ngôn nghiêm trang nói, "Đương nhiên, cực hạn trong trò chơi."

Phóng viên: "..."

"Phốc!"

Trong phòng game, các đồng đội thiếu chút nữa không phun ra một ngụm nước ngọt.

Mọi người ánh mắt, động tác nhất trí đặt lên người Lâm Dịch.

Lâm Dịch thân hình thiên gầy, so với thanh niên bình thường mà nói, có vẻ nhu nhược hơn một chút.

Trừ bỏ thân hình trông có vẻ tay trói gà không chặt ra.

Da thịt lại mỏng manh, làn da so với nữ sinh còn muốn đẹp hơn nữa.

Vì thế, có một người tìm đường chết sáp lên hỏi Lâm Dịch, "Lão đại, tẩu tử ngày thường có hay gia bạo không?"

Lâm Dịch liếc sang người bên cạnh, anh vành tai còn hơi đỏ, nhưng lý trí vẫn nói cho anh biết, cô ta đang nói dối.

"Lăn."

Đồng đội hậm hực sờ sờ mũi mình, lượng tin tức này có hơi lớn.

Một đêm phất nhanh có cảm giác như thế nào?

Chúa tể hệ thống hỏi Mộ Ngôn như vậy.

Ai biết Mộ Ngôn chỉ nhàn nhạt nói, "Cảm giác bình thương."

Chúa tể hệ thống: 【? 】

Chỉ với số tiền Mộ Ngôn làm phần mềm này, đã đủ cho cô ở vị diện này ăn không ngồi rồi suốt một đời cái dạng đó.

Nhưng mà, rất nhanh chúa tể hệ thống liền hiểu tại sao Mộ Ngôn tâm trạng bình thường rồi.

Bởi vì, cô đem số tiền đó, gởi hết, không chừa lại một đồng cho Lâm Dịch.

Chúa tể hệ thống: 【.. 】

Đã từng kêu cô đối xử tử tế với Bertha một chút, cũng không thấy cô có bao nhiêu tốt với Bertha.

Hiện tại Lâm Dịch vẫn là Bertha như cũ, nhưng mà đãi ngộ lại khác nhau một trời một vực.

*

Lúc này Lâm Dịch đang muốn từ phòng game trở về, điện thoại nhận được tin nhắn.

Anh đầu tiên là nhìn lướt qua, sau đó ánh mắt khựng lại.

Nhìn chằm chằm số tiền trên trời trong màn hình di động thật lâu.

Phun ra một từ, có vẻ như không quá thích hợp để từ miệng anh phun ra.

"Fck."

Lâm Dịch đứng yên tại chỗ, nhìn tin nhắn trong di động --

Xin chào, tài khoản của ngài tổng cộng đã gởi vào 100000000..

Mặt sau con số 0 Lâm Dịch có chút không đếm nổi nữa.

Lâm Dịch hít sâu hít sâu, sau đó gọi điện thoại cho Mộ Ngôn.

Mấy ngày nay không thấy được mặt mũi, nhưng mà anh biết Mộ Ngôn lúc khuya sẽ trở về.

Hai người hiện tại còn chưa ở chung, Lâm Dịch biết Mộ Ngôn sẽ trở về, cũng nhờ bữa sáng ấm áp ở trên bàn.

Mộ Ngôn có chìa khóa nhà Lâm Dịch, đương nhiên nếu đổi lại trước kia, Mộ Ngôn sẽ không chưa trải qua Lâm Dịch cho phép đã tiến vào nhà anh.

Nhưng, sau khi xác định quan hệ thì không giống nữa.

Bên kia thực nhanh liền chuyển được cuộc gọi.

"Alo? Ở đâu đó?"

Giọng nói có vẻ thản nhiên vang lên, làm Lâm Dịch ngây người ra một lúc.

Anh cầm ra di động, nhìn vào phần thông tin tên người gọi.

Mặt trên viết là ba chữ Mộng Trạch Ưu.

Lâm Dịch trầm mặc một hồi lâu, sau đó nhàn nhạt trả lời, "Xin lỗi, gọi nhầm số."

Sau đó đô một tiếng liền cúp máy.

Mộ Ngôn bên kia: "..."

Chơi cái trò gì vậy?

Mộ Ngôn lúc này đang trên đường đi đến phòng game của Lâm Dịch, mắt nhìn điện thoại bị cúp máy. Cũng không nghĩ ngợi nhiều, cất điện thoại di động lại.

*

Lâm Dịch còn đứng ở trước cửa phòng game, vốn định đi ra ngoài, nhưng đột nhiên thẻ thu được một bút tiền cả con số 0 cũng không đếm xuể bao nhiêu con trong đó.

Khiến cho đại não của Lâm Dịch chết máy một hồi lâu.

Anh tuy rằng mặt ngoài biểu tình trông có vẻ nhàn nhạt.

Nhưng vẫn ngăn không được trong đầu đang suy nghĩ miên man.

Mộ Ngôn xuất hiện quá hấp tấp, cứ như thế cường ngạnh chen vào cuộc sống của anh.

Lâm Dịch lười, không đi cự tuyệt, có thái độ cam chịu.

Anh thậm chí còn có chút thói quen.

Lúc cùng với Mộ Ngôn ở chung, ngẫu nhiên sẽ có khi tâm động.

Nhưng loại tim đập nhanh này rất nhanh sẽ bị áp xuống.

Nhưng mà..

Lâm Dịch đứng yên tại chỗ thật lâu, màn hình khắp đầu đều là --

Anh hình như, có lẽ là, bị bao dưỡng?
 
Chia sẻ bài viết
Từ khóa: Sửa

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back