Ngôn Tình [Edit] Mau Xuyên: Ký Chủ Đừng Hắc Hóa - Bắc Xử

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Socola đắng, 12 Tháng ba 2020.

  1. Socola đắng

    Bài viết:
    97
    Chương 69: Tôi không có khả năng xài hack 29

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mộ Ngôn thu hồi nụ cười trên mặt, cũng không nói chuyện nữa.

    Cô đi theo Tiêu Thầm ngồi ở vị trí vip

    Có cameras lơ đãng quét ngang cô.

    Rất nhiều người đều kinh ngạc.

    Mộng Trạch Ưu bị tung ra hack xong, không hề đáp lại, cũng không hề xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người.

    Hôm nay, thế nhưng xuất hiện?

    Cũng không biết có phải do trời cao an bài hay không, nam chính trận chung kết bị Mộng Trạch Ưu đào thải.

    Mà trận này là trận chung kết thứ nhì giữa Lâm Dịch và Hứa Thanh.

    Nam chính cũng tức là Thượng Bạch Thừa.

    Mộ Ngôn bên tay phải ngồi Thượng Bạch Thừa mang theo nữ chính lại đây.

    Thượng Bạch Thừa và Mộ Ngôn tầm mắt ở trong không trung liếc nhìn nhau một cái.

    Thượng Bạch Thừa tầm mắt nhàn nhạt lướt qua Mộ Ngôn, sau đó dời đi ngay, bình tĩnh một đám.

    Mộ Ngôn như suy nghĩ gì đó nhìn Thượng Bạch Thừa một cái, cái người kêu là Nghiêm Trạch đó sẽ cùng Thượng Bạch Thừa có quan hệ chăng?

    "Toàn quân xuất kích!"

    Lúc này, âm nhạc bối cảnh trong trò chơi vang lên.

    Mộ Ngôn chậm rì rì thu hồi ánh mắt, trong chốc lát đã nhìn chăm chú vào màn hình.

    【 ký chủ, Hứa Thanh là mảnh ghép linh hồn của ngài, chơi game hẳn là cũng rất 6 đi? 】

    Chúa tể hệ thống thừa dịp này hỏi Mộ Ngôn.

    "Ai mà biết."

    Mộ Ngôn biểu hiện rất giống như một người xa lạ.

    Nếu một người linh hồn phân tách, đã có tư tưởng khác biệt, đó còn là chính cô ta sao?

    Mộ Ngôn khóe môi trượt lên một nụ cười, cô nhưng thật ra muốn hủy diệt nó đó.

    Đương nhiên, ý tưởng này Mộ Ngôn cũng chỉ là nghĩ mà thôi.

    Nếu nói, một người xem như hoàn chỉnh, như vậy nhất định phải có ba hồn bảy phách.

    Chủ hồn cùng với mảnh linh hồn.

    Mộ Ngôn hiện tại chỉ là chủ hồn, cũng tức là thân thể, cũng không phải một thể hoàn chỉnh.

    Đương nhiên, cô ký ức cũng sẽ không quá hoàn chỉnh.

    Mà cái mảnh linh hồn Hứa Thanh sẽ sợ cô này, hiển nhiên ký ức của cô ta cũng chưa thức tỉnh.

    Nhưng mà, chịu khế ước ảnh hưởng, có một mục tiêu giống nhau.

    Cô ta cùng Mộ Ngôn giống nhau, chịu gia quy ảnh hưởng.

    Chẳng qua, Hứa Thanh không có ký ức, cô ta chỉ xem loại cảm giác này là thích Lâm Dịch mà thôi.

    Mộ Ngôn hơi cúi đầu, cô ký ức từng đoạn ngắn ngủi, cũng không biết đến tột cùng chỉ do gia quy đó mà cô bị trói buộc.

    Hay là do nguyên nhân khác.

    Nếu mà do nguyên nhân khác sao..

    Mộ Ngôn có chút bất đắc dĩ nghĩ, vậy cũng phải chờ tất cả ký ức của cô trở về a.

    Mảnh ghép linh hồn chưa thức tỉnh ký ức, cô muốn tới để làm gì?

    Phải làm như thế nào để các nàng thức tỉnh ký ức đây?

    Trong lúc Mộ Ngôn đang suy tư, lơ đãng nghe được tiếng ngũ sát trong game.

    Cô từ từ ngẩng đầu lên, đã nhìn thấy nhân vật anh hùng có tên là Thanh Liên Hồn Dưới Kiếm Ta, một mình đem bọn họ toàn diệt.

    Bao gồm Lâm Dịch.

    Chẳng mất bao lâu, trận đấu này đã lấy tốc độ nhanh như chớp mà kết thúc.

    Người chủ trì ngữ khí kích động dẫn chương trình, "Cô gái nhỏ gọi là【 Thanh Liên Hồn Dưới Kiếm Ta, thực lực không bình thường a!"

    "Bỏ qua Trạch Ưu lần trước dùng hack đi, cô gái nhỏ này mới có thể gọi là thực lực phái a!"

    Đột nhiên bị diss Mộ Ngôn: "..."

    Cảm nhận được tầm mắt quái dị từ những người bên cạnh.

    Mộ Ngôn nụ cười dần dần thâm trầm, chơi hack, sao có thể, cô không có khả năng chơi hack.

    *

    Lúc này, trên sân thi đấu.

    Đội viên bên phe Lâm Dịch vẫn như cũ có chút không thể tưởng tượng nổi.

    "Lão, lão đại, chúng ta thua?"

    "Ta sát, lần thứ hai thua trên người một nữ nhân!"

    "Không phục!"

    Các thiếu niên một đám phẫn hận, biểu tình không chịu thua.

    Chỉ có còn đang ngồi Lâm Dịch, không lên tiếng.

    Chàng trai đôi mắt nhẹ nhàng nheo lại, tháo xuống mũ giáp, sợi tóc ở dưới ánh đèn chiếu rọi nổi lên ánh sáng óng ả.

    Anh hơi nhấp cánh môi, ngón tay mảnh dài ma sát viền di nđộng.

    Vừa rồi Hứa Thanh lối di chuyển, rất giống với một người.
     
  2. Socola đắng

    Bài viết:
    97
    Chương 70: Tôi không có khả năng xài hack 30

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Người này không phải ai khác, chính là người mà Lâm Dịch đã mấy ngày chưa thấy bóng dáng, Mộ Ngôn.

    Trầm ngâm một lát, Lâm Dịch lên tiếng nhàn nhạt nói.

    "Đi thôi."

    "Lão đại, anh không giận sao?"

    Có một thiếu niên tức giận bất bình.

    Lâm Dịch lười nhác dời mắt, liếc nhìn người nọ một cái, đôi mắt bình tĩnh như hồ nước, "Giận có tác dụng thì còn cần thắng thua làm gì."

    Thiếu niên phồng phồng má, không nói lời nào.

    "Bất quá người này kỹ thuật, có thể so được với cái lần trước hack Mộng Trạch Ưu a."

    Những đồng đội này là đám người cũ lần trước đã bị Mộ Ngôn giết trong một giây.

    "Đúng đúng đúng, bất quá tôi cảm thấy Mộng Trạch Ưu kỹ thuật càng huyễn hơn một tý."

    "Không phải nói chơi hack.."

    Người đó lời còn chưa nói dứt, đã thu được ánh mắt lạnh lùng đến từ Lâm Dịch.

    Giọng cậu ta nháy mắt kẹt ở trong cổ họng.

    Chỉ nghe được lão đại từ trước đến nay không bao giờ xen vào chuyện người khác của họ lên tiếng.

    "Hack hay không hack, trong lòng các cậu không có chút suy nghĩ nào sao?"

    Hack trong game đơn giản chỉ là số liệu kỹ năng của nhân vật trong game nháy mắt bị điều xuống mức thấp nhất.

    Chính mình đang thi đấu, sửa hay không sửa, trong lòng bọn họ một đám đều rõ ràng.

    Bốn đồng đội ánh mắt, động tác nhất trí nhìn sang Lâm Dịch.

    Phải biết rằng, Lâm Dịch trước kia, chuyện vô nghĩa chưa bao giờ nói nhiều thêm một câu.

    Đặc biệt là những chuyện buôn dưa lê như thế này.

    Không phải tại cao lãnh, mà do lười.

    Hiện tại, lão đại của bọn họ thế nhưng thay Mộng Trạch Ưu nói chuyện.

    Mấy đồng đội vẻ mặt ngây người. "Lão đại, có phải anh bị kỹ thuật của Mộng Trạch Ưu thuyết phục rồi hay không?"

    Đích xác, có hack hay không chỉ có bọn họ trong lòng là rõ ràng nhất.

    Nhưng mà chuyện này đâu liên quan gì đến họ đâu?

    Chuyện Mộng Trạch Ưu vừa nhìn đã biết có người đang ở sau lưng tính kế, họ cùng cô lại chẳng thân.

    Quản nhiều đó kêu là xen vào việc thiên hạ, còn liên lụy đến cả mình nữa.

    Lâm Dịch liếc nhìn người đó một cái, nhấc chân thon dài, cất bước đi ra ngoài.

    Trên đường đi gặp đội của Hứa Thanh.

    Người đi trước cột tóc đuôi ngựa, mặt mày tinh xảo, mắt to lung linh, cả người đầy ấp hơi thở thanh thuần.

    Hứa Thanh nhìn thấy Lâm Dịch, nụ cười nở rộ.

    Chầm chậm chạy đến trước mặt của Lâm Dịch.

    "Hello, rất vui đã được chơi cùng anh."

    Cô gái mặc một bộ đồng phục đội màu lam, thân hình xinh xắn lanh lợi.

    Một cô gái nhỏ xinh đẹp như vậy, cho dù là những đội viên đứng sau Lâm Dịch vừa nãy còn đối Hứa Thanh u oán, nháy mắt đã không còn.

    Thay vào đó là hâm mộ ghen tỵ với Lâm Dịch.

    Đẹp trai là có thể thu hút mấy em xinh tươi chú ý.

    Lâm Dịch rũ mắt, nhìn nhìn cô gái bên cạnh.

    Không biết vì cái gì, gương mặt cô gái này, thế nhưng cùng với nụ cười trên khoé miệng của Mộ Ngôn ở trong trí nhớ của Lâm Dịch, lồng lên nhau.

    Cách đó không xa, Mộ Ngôn tựa lưng vào cạnh cửa, hai tay ôm ngực, nhìn một đám người đằng trước.

    Trong đầu là âm thanh chúa tể hệ thống đang kích động.

    【 ký chủ! Tôi đã nói Lâm Dịch có thể giúp được cô, cô xem hắn có chút phản ứng rồi. 】

    "Phản ứng gì?" Mộ Ngôn nhướng mày.

    【 hắn đem mặt của Hứa Thanh và mặt của cô lồng vào nhau. 】

    "..."

    Mộ Ngôn có chút đau đầu đỡ trán, "Rốt cuộc là ai nói cho cậu, cưa ngã mảnh ghép linh hồn, là tôi có thể thu thập được linh hồn."

    Thật sự không hề có logic được chưa.

    【 tôi thấy hệ khác thống đều làm như thế. 】

    Mộ Ngôn trầm mặc, "Có khả năng, mảnh linh hồn của bọn họ không quá ưu tú, vì tình yêu lại quay về với bản thể?"

    Nào có đơn giản như thế, nếu chủ hồn và mảnh vỡ linh hồn yêu cùng một người đàn ông.

    Kết quả là gì?

    Giết hại lẫn nhau?

    Hay là kích phát nên mảnh vỡ linh hồn chiến ý muốn chiếm lấy chủ thể?

    "Xin hãy đình chỉ tư tưởng đáng sợ của cô lại đi."

    Mộ Ngôn lý do chính đáng một lần nữa cự tuyệt chuyện cưa ngã mảnh linh hồn loại chuyện không đáng tin này.

    Chúa tể hệ thống: 【 tin tưởng tôi, không có sai, cưa gái là lối tắt a! 】
     
  3. Socola đắng

    Bài viết:
    97
    Chương 71: Tôi không có khả năng xài hack 31

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  4. Socola đắng

    Bài viết:
    97
    Chương 72: Tôi không có khả năng xài hack 32

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  5. Socola đắng

    Bài viết:
    97
    Chương 73: Tôi không có khả năng xài hack 33

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Vì Internet độ rộng khá lớn nên cần đặc biệt đi xin độc quyền, mặt trên bên đó đã đồng ý, chỉ thiếu mỗi đăng ký độc quyền.

    Chúa tể hệ thống: 【.. 】

    Rõ ràng là một người nhàn tản, lại bởi vì một phần mềm hot lên mà trở thành đại tổng tài, cảm giác quen thuộc này là cái quỷ gì.

    Hôm nay, Mộ Ngôn ngồi xếp bằng ngồi ở trên giường, trên người mặc áo thun tình nhân cũng khoản với Lâm Dịch.

    Lâm Dịch thì ngồi trên ghế máy tính bên cạnh, chống cằm nhìn Mộ Ngôn.

    Cô gái để chân trần, lộ ra bàn chân bạch ngọc nhỏ xinh.

    Lâm Dịch tầm mắt dừng trên cặp đùi thẳng tắp thon dài.

    Tiện đà lại nhìn chằm chằm khuôn mặt của cô gái.

    Ánh sáng di động phả vào mặt cô, cô lông mi vừa cong lại dài, cánh môi hồng phấn hơi mím, mi mặc như họa, nét mặt nhàn nhã.

    Trong tay cô đang cầm di động của Lâm Dịch, di động cắm dây, kết nối với máy tính.

    Mộ Ngôn hai mắt lướt lướt trên di động, đợi một lát sau.

    Nhoẻn miệng cười, rút dây cắm di động ra.

    Trả lại điện thoại cho Lâm Dịch.

    "Cầm lấy."

    Lâm Dịch tiếp nhận di động, mở ra nhìn thử, không có gì đặc biệt.

    Quay qua nhìn chằm chằm Mộ Ngôn một hồi lâu.

    Mộ Ngôn đứng dậy, áo thun rộng thùng thình theo động tác của cô, nhu thuận trượt xuống, chạm tới đùi.

    Lâm Dịch ngửa ngửa đầu, liền nhìn thấy Mộ Ngôn đi đến sau lưng anh.

    Hơi dựa sát người.

    Lâm Dịch thân thể cứng đờ, mùi hương nhàn nhạt trên người cô gái phả tới.

    Mộ Ngôn ở sau lưng anh, một tay vịn lên vai Lâm Dịch, duỗi tay trượt trượt màn hình di động.

    Mặt trên di động của Lâm Dịch có thêm một phần mềm.

    Mộ Ngôn click mở ra, phần mềm giao diện rất đẹp.

    Có điều chờ đến khi giao diện tải xong, bên trong chỉ có một cái Lâm Dịch q bản.

    Lâm Dịch mí mắt giật giật, nhìn phần mềm.

    "Nhìn." Tiếng nói Mộ Ngôn nhàn nhạt, "Tới giờ, nó sẽ ra tới nhắc nhở anh."

    "Ăn cơm ngủ uống thuốc."

    Bên tai là giọng nói có vẻ ôn hòa của cô gái.

    Lâm Dịch mím môi, tắt điện thoại di động, "Em muốn đi đâu?"

    Cả phần mềm đều chuẩn bị sẵn, Lâm Dịch nhìn Mộ Ngôn.

    Nhưng ai biết, cô thế nhưng nói, "Không đi đâu."

    Mộ Ngôn cười cười, "Chỉ đi sớm về trễ mà thôi."

    "..."

    Lâm Dịch mấy ngày nay được Mộ Ngôn điều dưỡng rất tốt, ít nhất đã không còn sắc mặt nhợt nhạt như trước.

    Điểm để cho Mộ Ngôn vừa lòng chính là, nghe lời.

    Chuyện Lâm Dịch và Mộ Ngôn kết giao nhanh chóng lan truyền trên mạng.

    Trước kia, Mộng Trạch Ưu anti-fan rất nhiều.

    Cộng thêm gần đây phần mềm cập nhật lại, vì thế liền bắt đầu gởi đủ loại công văn đến để diss cô.

    Có lẽ vì quá lâu không thể mắng chửi, khiến cho bọn họ nghẹn.

    Đủ kiểu bạo, đủ loại dỗi.

    Dỗi thiên dỗi địa dỗi không khí.

    Cảnh sát mạng của toàn dân: "..."

    Sống yên lành không tốt sao, tại sao phải một hai tìm đường chết kích hoạt tòa án Internet.

    # nói cảnh sát mạng của toàn dân lợi và hại #

    Chủ weibo: Ta cái nhìn cá nhân, phần mềm này lũng đoạn internet, một chút tự do cũng không có, để người hít thở không thông.

    Lầu dưới: À không, ta cảm thấy khá tốt đó.

    Lầu dưới: Lâu chủ cái nhìn rất đúng..

    Liền ở khi các bạn trên mạng thảo luận đến khí thế ngất trời.

    Cảnh sát mạng của toàn dân đột nhiên bắn ra một tin tức.

    Tiểu cảnh sát đáng yêu của ngài: Các bạn trẻ trên net thân ái, không phụ kỳ vọng của các bạn, vì các bạn đủ loại diss, câu câu đầy oán hận, cảnh sát mạng toàn dân 2.0 đã ra mắt tòa án Internet.

    Trong này bao gồm nhiều mặt thi thố cường đại của cảnh sát mạng, mô phỏng công năng của tòa án hiện thực, áp dụng phương thức công bằng công chính công khai đối với cách dùng từ văn minh của các bạn trên mạng mà tiến hành giám sát.

    Yêu các bạn nha.

    Bạn trên mạng: "..."

    Tiểu cảnh sát đáng yêu của ngài: Mức hình phạt nghiêm trọng nhất chính là, cướp đi quyền nói chuyện chung thân trên Internet.

    Văn minh cho bạn, tôi và anh (cô) nha.

    Các bạn trên mạng: "..."

    Thần con mẹ nó cướp đi quyền nói chuyện trên Internet trọn đời.

    Con bệnh nào đã phát minh ra!
     
  6. Socola đắng

    Bài viết:
    97
    Chương 74: Tôi không có khả năng xài hack 34

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  7. Socola đắng

    Bài viết:
    97
    Chương 75: Tôi không có khả năng xài hack 35

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
  8. Socola đắng

    Bài viết:
    97
    Chương 76: Tôi không có khả năng xài hack 36

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Liền ở khi các bạn trên mạng còn đang tò mò, cảnh sát mạng của toàn dân đột nhiên bắn ra một buổi tường thuật trực tiếp phỏng vấn.

    Tò mò, các bạn hữu trên mạng nhấn vào.

    Hình ảnh mở ra, trong hình là một cuộc họp báo ở khách sạn.

    Mặt trên đứng một cô gái tinh xảo, bình tĩnh đối mặt với các câu hỏi của phóng viên.

    "Xin hỏi, lúc trước ngài chế tác ra phần mềm này có ý nghĩa gì không?"

    Mộ Ngôn liếc liếc phóng viên nọ một cái, cười khẽ một tiếng, "Tiểu thư xinh đẹp, câu hỏi này hỏi đến tinh túy rồi, phóng viên nếu đều giống như cô đây, ngành nghề của các cô sẽ phát triển rất tuyệt vời."

    Đột nhiên bị khen tặng, phóng viên: "..."

    "Tôi yêu thích hòa bình, dân chủ, phú cường, pháp trị."

    Bạn trên mạng: "..."

    Phóng viên: "..."

    Quá âm.

    "Xin hỏi ngài có kỹ thuật này, tại sao còn phải đi làm streamer mà không dựa vào bản lĩnh của ngài đi sáng tác phần mềm chứ?"

    Mộ Ngôn trả lời rất nghiêm túc, "Có thể có thành tựu như vậy, tôi cảm ơn tổ quốc đáng yêu của tôi, cảm ơn công ty, cảm ơn cctv, cảm ơn phóng viên, cảm ơn bạn trên mạng, để tôi có được thành tựu như vậy."

    "Từ tâm mà cảm ơn."

    Nói xong, Mộ Ngôn còn ưu nhã làm một động tác khom lưng.

    Phóng viên: "..."

    Cho nên cô trả lời cái gì vậy!

    "Mộng Trạch Ưu, lúc trước cô là tuyển thủ chuyên nghiệp, nghe nói cô chơi Vương Giả xuất thần nhập hóa, nhưng mà mấy hôm trước có người nói cô xài hack, xin hỏi cô có muốn nói gì hay không?"

    Mộ Ngôn chớp chớp mắt, nhìn về phía phóng viên nọ, "Cô thật sự quá soái rồi, vấn đề này tôi vẫn luôn đợi có người hỏi đến."

    Đột nhiên được khen, phóng viên: "..."

    Được khen, ngại.

    Từ từ..

    Như thế nào có cảm giác quai quái.

    Sau đó, cô ta liền nhìn thấy cô gái trước mặt chậm rì rì nói, "Người từng kích phát bug trò chơi trong cảnh sát mạng của toàn dân đều biết, trò chơi trong đó được thiết lập có bao nhiêu kích thích."

    "Hack, với tôi mà nói, không có khả năng. Tôi không có khả năng chơi hack."

    Không có thao tác cao cấp như thần, sao có thể thiết kế những lối chơi như vậy.

    Các bạn trên mạng: ?

    Ta sát, còn có bug ẩn giấu.

    Đã kích phát trò chơi giả thiết, các bạn trên mạng, biểu tình thập phần phức tạp.

    Đó là trò chơi hay ma quỷ.

    "Ta sát."

    Phòng game, một đám đàn ông trợn mắt há hốc mồm nhìn chằm chằm TV.

    Cách Lâm Dịch gần nhất một cậu trai trẻ cứng đờ chọc chọc Lâm Dịch, "Lão, lão đại, cảnh sát mạng của toàn dân, phần mềm này, do bạn gái của anh phát minh?"

    Lâm Dịch nhấp môi, tầm mắt cách màn hình dừng trên người Mộ Ngôn.

    Cô gái trên mặt treo nụ cười nhàn nhạt, chỉ có điều trong mặt mày là xa cách lãnh đạm.

    Cô bình tĩnh trả lời, cứ việc trả lời đều là những thứ không đàng hoàng.

    Cuối cùng một câu hỏi.

    Là câu trả lời cho một phóng viên.

    "Mộng tiểu thư, tôi là một người cuồng game, gần nhất trên mạng thấy nói, cô và Thanh Liên đại thần của chúng tôi đang kết giao."

    "Ở trận chung kết mà cô bị tung ra hack đó, cô cứ nhắm vào Thanh Liên đại thần mà giết, là cớ gì? Tại cô muốn thu hút sự chú ý của Thanh Liên đại thần trước hay sao?"

    Câu hỏi này vừa hỏi ra, Mộ Ngôn thiếu chút nữa bị nước miếng của chính mình sặc chết.

    Thần con mẹ nó thu hút sự chú ý.

    Cô từ từ nhìn sang phóng viên nọ, không xác định Lâm Dịch có phải hay không ở bên kia màn hình đang xem.

    Mộ Ngôn sựng lại thật lâu, sau đó mới nói, "Nói thật mà nói.." Đây là nghiệt duyên của kiếp trước!

    Cô thanh âm tràn ra.

    Lâm Dịch nhìn chằm chằm vào màn hình, tay bỗng dưng nắm chặt.

    Môi mím gắt gao.

    Người ở trong phòng game cũng nhìn chằm chằm vào TV.

    Trong lòng một trận ta sát, nguyên lai đã bắt đầu từ lúc đó?

    Tiếng nói của Mộ Ngôn lại lần nữa vang lên, "Nói thật tình mà nói.."

    Mọi người nhìn Mộ Ngôn.

    Cô thanh âm đầy nhịp điệu, tạm dừng tạm dừng, làm người nghe không khỏi tim gan cồn cào.

    *

    Mộ Ngôn: Thật ra mà nói, nếu lúc ấy tôi biết là hắn, tôi nhất định dùng tốc độ nhanh nhất kiếp này, nhảy đến tháp thủy tinh của hắn, tự sát.
     
  9. Socola đắng

    Bài viết:
    97
    Chương 77: Tôi không có khả năng xài hack 37

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Không thể nói thật.

    Mộ Ngôn cong cong mi mắt, khiến mình thoạt nhìn vô cùng ôn hòa.

    "Thật ra mà nói, tôi cho rằng đây là một loại phương thức tôi bày tỏ tình cảm của mình."

    "Yêu hắn thì phải đánh hắn một trận." Mộ Ngôn nghiêm trang nói, "Đương nhiên, cực hạn trong trò chơi."

    Phóng viên: "..."

    "Phốc!"

    Trong phòng game, các đồng đội thiếu chút nữa không phun ra một ngụm nước ngọt.

    Mọi người ánh mắt, động tác nhất trí đặt lên người Lâm Dịch.

    Lâm Dịch thân hình thiên gầy, so với thanh niên bình thường mà nói, có vẻ nhu nhược hơn một chút.

    Trừ bỏ thân hình trông có vẻ tay trói gà không chặt ra.

    Da thịt lại mỏng manh, làn da so với nữ sinh còn muốn đẹp hơn nữa.

    Vì thế, có một người tìm đường chết sáp lên hỏi Lâm Dịch, "Lão đại, tẩu tử ngày thường có hay gia bạo không?"

    Lâm Dịch liếc sang người bên cạnh, anh vành tai còn hơi đỏ, nhưng lý trí vẫn nói cho anh biết, cô ta đang nói dối.

    "Lăn."

    Đồng đội hậm hực sờ sờ mũi mình, lượng tin tức này có hơi lớn.

    Một đêm phất nhanh có cảm giác như thế nào?

    Chúa tể hệ thống hỏi Mộ Ngôn như vậy.

    Ai biết Mộ Ngôn chỉ nhàn nhạt nói, "Cảm giác bình thương."

    Chúa tể hệ thống: 【? 】

    Chỉ với số tiền Mộ Ngôn làm phần mềm này, đã đủ cho cô ở vị diện này ăn không ngồi rồi suốt một đời cái dạng đó.

    Nhưng mà, rất nhanh chúa tể hệ thống liền hiểu tại sao Mộ Ngôn tâm trạng bình thường rồi.

    Bởi vì, cô đem số tiền đó, gởi hết, không chừa lại một đồng cho Lâm Dịch.

    Chúa tể hệ thống: 【.. 】

    Đã từng kêu cô đối xử tử tế với Bertha một chút, cũng không thấy cô có bao nhiêu tốt với Bertha.

    Hiện tại Lâm Dịch vẫn là Bertha như cũ, nhưng mà đãi ngộ lại khác nhau một trời một vực.

    *

    Lúc này Lâm Dịch đang muốn từ phòng game trở về, điện thoại nhận được tin nhắn.

    Anh đầu tiên là nhìn lướt qua, sau đó ánh mắt khựng lại.

    Nhìn chằm chằm số tiền trên trời trong màn hình di động thật lâu.

    Phun ra một từ, có vẻ như không quá thích hợp để từ miệng anh phun ra.

    "Fck."

    Lâm Dịch đứng yên tại chỗ, nhìn tin nhắn trong di động --

    Xin chào, tài khoản của ngài tổng cộng đã gởi vào 100000000..

    Mặt sau con số 0 Lâm Dịch có chút không đếm nổi nữa.

    Lâm Dịch hít sâu hít sâu, sau đó gọi điện thoại cho Mộ Ngôn.

    Mấy ngày nay không thấy được mặt mũi, nhưng mà anh biết Mộ Ngôn lúc khuya sẽ trở về.

    Hai người hiện tại còn chưa ở chung, Lâm Dịch biết Mộ Ngôn sẽ trở về, cũng nhờ bữa sáng ấm áp ở trên bàn.

    Mộ Ngôn có chìa khóa nhà Lâm Dịch, đương nhiên nếu đổi lại trước kia, Mộ Ngôn sẽ không chưa trải qua Lâm Dịch cho phép đã tiến vào nhà anh.

    Nhưng, sau khi xác định quan hệ thì không giống nữa.

    Bên kia thực nhanh liền chuyển được cuộc gọi.

    "Alo? Ở đâu đó?"

    Giọng nói có vẻ thản nhiên vang lên, làm Lâm Dịch ngây người ra một lúc.

    Anh cầm ra di động, nhìn vào phần thông tin tên người gọi.

    Mặt trên viết là ba chữ Mộng Trạch Ưu.

    Lâm Dịch trầm mặc một hồi lâu, sau đó nhàn nhạt trả lời, "Xin lỗi, gọi nhầm số."

    Sau đó đô một tiếng liền cúp máy.

    Mộ Ngôn bên kia: "..."

    Chơi cái trò gì vậy?

    Mộ Ngôn lúc này đang trên đường đi đến phòng game của Lâm Dịch, mắt nhìn điện thoại bị cúp máy. Cũng không nghĩ ngợi nhiều, cất điện thoại di động lại.

    *

    Lâm Dịch còn đứng ở trước cửa phòng game, vốn định đi ra ngoài, nhưng đột nhiên thẻ thu được một bút tiền cả con số 0 cũng không đếm xuể bao nhiêu con trong đó.

    Khiến cho đại não của Lâm Dịch chết máy một hồi lâu.

    Anh tuy rằng mặt ngoài biểu tình trông có vẻ nhàn nhạt.

    Nhưng vẫn ngăn không được trong đầu đang suy nghĩ miên man.

    Mộ Ngôn xuất hiện quá hấp tấp, cứ như thế cường ngạnh chen vào cuộc sống của anh.

    Lâm Dịch lười, không đi cự tuyệt, có thái độ cam chịu.

    Anh thậm chí còn có chút thói quen.

    Lúc cùng với Mộ Ngôn ở chung, ngẫu nhiên sẽ có khi tâm động.

    Nhưng loại tim đập nhanh này rất nhanh sẽ bị áp xuống.

    Nhưng mà..

    Lâm Dịch đứng yên tại chỗ thật lâu, màn hình khắp đầu đều là --

    Anh hình như, có lẽ là, bị bao dưỡng?
     
  10. Socola đắng

    Bài viết:
    97
    Chương 78: Tôi không có khả năng xài hack 38

    Nội dung HOT bị ẩn:
    Bạn cần đăng nhập & nhấn Thích để xem
     
Từ Khóa:
Trả lời qua Facebook
Đang tải...