Ngôn Tình [Edit] Mau Xuyên: Ký Chủ Đừng Hắc Hóa - Bắc Xử

Discussion in 'Truyện Drop' started by Socola đắng, Mar 12, 2020.

  1. Socola đắng

    Messages:
    97
    Chương 59: Tôi không có khả năng xài hack 19

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  2. Socola đắng

    Messages:
    97
    Chương 60: Tôi không có khả năng xài hack 20

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  3. Socola đắng

    Messages:
    97
    Chương 61: Tôi không có khả năng xài hack 21

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trên thực tế, Lâm Dịch cũng chỉ là đổi chỗ ăn sáng mà thôi.

    Nói chơi game đâu?

    Lâm Dịch trừng mắt nhìn bữa sáng phong phú trên bàn.

    Lại nhìn lại tô cháo trên mâm mình, hơi thanh đạm.

    Lâm Dịch giật giật miệng, anh tính cách hơi lạnh lùng, cũng rất ít giao lưu với người khác.

    Người cũng rất lười, lời nói ở trong miệng xoay thật lâu, xếp chữ thật lâu, nhưng vẫn nghẹn không ra một câu.

    Mộ Ngôn âm thầm vỗ vỗ mặt mình, để mình trông có vẻ ôn hòa hơn một tý.

    Bằng không lạnh lùng một khuôn mặt trông có vẻ như tiểu yêu tinh phiền toái đối diện kia thiếu cô bao nhiêu tiền vậy.

    Mộ Ngôn nhìn quét qua bữa sáng trên bàn, trên thực tế, mỗi ngày cô đều làm bữa sáng đặc biệt phong phú.

    Hàm lượng dinh dưỡng cao, chứa lòng trắng trứng, rất dưỡng dạ dày.

    Nhưng mà chân chính bản thân cô lại một ngụm cũng chưa ăn.

    Điểm này khiến cho chúa tể hệ thống cảm thấy thực không hiểu được.

    Muốn nói cô làm những bữa sáng dưỡng dạ dày này cho Lâm Dịch đi, cô cố tình chỉ đưa cho người ta tô cháo thanh đạm.

    Muốn nói để cho chính cô ăn đi..

    Nhưng mà cô cả một ngụm cũng chưa ăn, để cho đến nguội thì đổ đi..

    Đổ đi..

    Làm ra loại chuyện lãng phí lương thực thế này quá táng tận lương tâm rồi.

    Chúa tể hệ thống còn đã từng hỏi tại sao.

    Kết quả tổ tông này nhàn nhạt một câu, không có thói quen ăn sáng.

    Vậy cô làm nhiều như vậy để làm gì?

    Chúa tể hệ thống còn nhớ rõ ràng, Mộ Ngôn dùng giọng nói ghét bỏ nói như vầy, "Cho ma quỷ phòng đối diện ăn."

    Chúa tể hệ thống: 【? 】

    Không hiểu nổi, không hiểu nổi.

    Đừng nói chúa tể hệ thống không hiểu, ngay cả Lâm Dịch người cũng hơi cương rồi.

    Bầu không khí xấu hổ một lúc thật lâu sau thì Lâm Dịch mở miệng.

    "Cô.."

    Anh còn chưa có nói xong, đã nhìn thấy cô gái đối diện lười nhác chống nạnh lên, "Anh trước ăn hết những thứ này đã."

    Hai mắt Lâm Dịch hơi hơi trợn lên nhìn, đôi mắt hẹp dài dĩ vãng lười biếng, hơi cụp, giờ mở to hơn.

    Nhưng mà anh nhớ tới bao tử mình, cho nên bắt đầu chậm rì rì ăn cơm.

    Một tháng này, trừ bỏ lúc mới bắt đầu cảm thấy hơi quai quái ra, lúc sau anh đã dần dần thói quen rồi.

    Nhưng mà hai người giao lưu cũng không quá nhiều.

    Anh giương mắt, vừa lúc chạm phải tầm mắt của cô gái đang chống cằm nhìn anh.

    Mộ Ngôn nhướng mày với anh.

    Cô mặt mũi ôn hòa, là kiểu ôn hòa mang xa cách.

    "..."

    Nhìn anh ăn để làm gì.

    Ánh mắt người đối diện không nóng không lạnh, Lâm Dịch chỉ không quá thích ứng, nhưng một lát sau thì bình tĩnh tự nhiên trở lại.

    Kỳ thật Mộ Ngôn nhìn Lâm Dịch, hoàn toàn là do vị diện trước Bertha vô cớ gây rối, làm nũng lăn lộn, gây cho Mộ Ngôn ấn tượng quá khắc sâu.

    Chàng trai ở trước mặt lại giống như cùng vị diện trước không phải một người vậy.

    Nếu không phải có khế ước thứ như vậy, Mộ Ngôn còn tưởng rằng mình nhận nhầm người nữa.

    Chốc lát sau, Lâm Dịch ăn cháo xong, thong thả ung dung lau miệng, như một con mèo.

    Phát hiện chàng trai này không giống như Bertha vị diện trước, sự kháng cự trong lòng Mộ Ngôn nhạt đi một ít.

    Cô chỉ chỉ sữa bò nóng bên cạnh, "Cái này cũng uống luôn."

    Lâm Dịch nhướng nhướng mắt, nhìn Mộ Ngôn, "Cô không ăn?"

    Lâm Dịch tính hỏi Mộ Ngôn không ăn bữa sáng? Nhưng mà nghĩ rồi lại nghĩ, anh trầm mặc..

    Mộ Ngôn cười nhạt nhìn anh.

    Nếu không phải do tiểu yêu tinh anh, cô cả bữa sáng cũng lười làm nữa.

    Bạn hỏi tại sao cô làm nhiều như vậy chỉ đưa mỗi cháo?

    Mộ Ngôn đúng lý hợp tình: Lười cầm.

    Lâm Dịch rốt cuộc uống xong sữa bò, cầm di động lên, nhìn Mộ Ngôn, lười biếng nhướng mày.

    Chàng trai không quá thích nói chuyện, khí chất có một phong cách rất riêng.

    Mộ Ngôn không tính quá ghét, cong môi, chủ động tìm đề tài.

    "Anh muốn cùng tôi solo (một mình đấu), hay chơi chung?"

    Lâm Dịch nhàn nhạt nhìn giao diện game, "Chơi solo"
     
  4. Socola đắng

    Messages:
    97
    Chương 62: Tôi không có khả năng xài hack 22

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Mộ Ngôn trầm mặc một hồi, tâm trạng nhìn không mấy tốt.

    Không thể thắng, phải chiều..

    Chơi solo thứ này..

    Rất nhanh Mộ Ngôn bèn cười, chậm rãi nhìn Lâm Dịch.

    Lâm Dịch cười trả lại.

    Tầm mắt chạm nhau trong không trung, Lâm Dịch dời mắt đi trước.

    Tới khi trò chơi bắt đầu, Lâm Dịch lặng im nhìn cấp bậc của cô.

    "Cô dùng acc nhỏ?" Lông mày anh nhăn lại.

    "Ừ."

    "Toàn quân xuất kích!"

    Tiếng nhạc nền trong game vang lên.

    Lâm Dịch fans vô số, vừa bắt đầu chơi game, các fan đã thấy, ta sát đại thần online.

    Vì thế sôi nổi đua nhau quan chiến.

    "Ai? Trẫm Vương Giả, Trẫm Thiên Hạ là ai a?"

    "Được a, có người vậy mà dám tìm đại thần đấu solo."

    Ngoài game vô số người xỉa xói, thậm chí có người còn mở cả livestream.

    # kinh! Đại thần solo! #

    "Trẫm Vương Giả, Trẫm Thiên Hạ! Người này ta biết, ta biết!"

    "Lầu trên quen? Vị đại thần nào, sao ta không biết?"

    "Không phải không phải, có lần ta và bốn người bạn tổ đội đánh thi đấu xếp hạng, gặp một đại thần."

    "Mới ban đầu, bọn ta muốn thử một chút mấy cái chiêu trò trên mạng ấy, vừa lúc gặp người này chơi acc nhỏ."

    "Các ngươi đoán như thế nào.."

    "Thế nào?"

    "Chúng ta bốn người treo máy, cô ta thế nhưng một mình cầm ngũ sát! Nếu không phải bọn ta đầu hàng, chỉ e phe đối diện đã thua rồi."

    "..."

    "Cái tên bị bệnh ở trên là ai? Report."

    "Report +1."

    "Report +1001."

    *

    Trong game, Mộ Ngôn tuyển một cái bản đồ 1v1, chỉ có một con lộ.

    Cô dùng chính là Ngu Cơ, xạ thủ.

    Còn Lâm Dịch dùng lại là Gia Cát Lượng.

    Giai đoạn trước, hai người đều đi thu binh, nhưng chỉ cần chạm mặt liền bắt đầu thế công mãnh liệt.

    Xạ thủ công pháp sư, ở dưới tình huống không có skill, Lâm Dịch còn chưa thể mãnh công.

    Mà Mộ Ngôn cũng không có từng bước ép sát, chọn không đúng hero.

    Mộ Ngôn nếu muốn giết, giai đoạn trước đã có thể một giây giết Lâm Dịch rất nhiều lần.

    Do hero chọn không đúng.

    Cộng thêm..

    Mộ Ngôn liếc qua Lâm Dịch một cái, dự phán và di chuyển cũng còn được.

    Một phút thất thần, Mộ Ngôn không lưu ý bị Lâm Dịch giết.

    Đồng thời, Lâm Dịch ngẩng đầu liếc Mộ Ngôn một cái.

    Mộ Ngôn nhàn nhạt liếc lại anh, khóe môi nhoẻn lên, đèn màn hình rọi lên mặt cô, nụ cười gây cho người ta một cảm giác tà khí.

    Thời gian từng phút từng phút trôi qua.

    Trong game giằng co mười lăm phút.

    Hai người chu toàn nhau một hồi.

    Lâm Dịch mím môi, nhân vật hero khác biệt nhau ở chỗ, một người là công kích xa, một người là công kích gần.

    Mà Mộ Ngôn cũng không về tháp, theo lý mà nói, anh phải ăn mới đúng.

    Nhưng mà..

    Đối phương thế công quá mạnh mẽ.

    Mới bị đánh trúng một cái, đã rớt hơn nữa thanh máu.

    Mộ Ngôn mũi tên chưa từng bắn miss lần nào.

    Mắt thấy Lâm Dịch liền sắp bị giết.

    Mộ Ngôn vừa lúc đánh quá hăng, đi vào tháp phòng ngự của đối phương.

    Mà Lâm Dịch thừa dịp này, tung một kích trí mạng.

    Lại chết một lần nữa.

    【.. Tiểu tỷ tỷ, cô đang vũ nhục tự tôn của người ta nhe! 】

    Còn không phải khi dễ người ta sao, thả rõ rành như vậy, người ta tốt xấu cũng là đại thần, nếu biết mặt mũi để đâu.

    Mộ Ngôn trầm mặc một hồi, vũ nhục tự tôn?

    Vậy đổi cái khác thôi.

    Một ván này, Lâm Dịch cơ bản từng bước bại lui.

    Mãi cho đến lui đến phạm vi tháp phòng ngự, Mộ Ngôn cũng không dừng lại

    Dùng kỹ năng của Ngu Cơ che đi công kích của tháp phòng ngự trong một giây.

    Rồi nhanh chóng đứng ở khu thủy tinh đối diện tháp phòng ngự.

    Lâm Dịch: "..."

    Hai mắt anh nhẹ nhàng híp lại, nhẹ giọng mở miệng, "Cô hơi bị bành trướng rồi."

    Khu thủy tinh ở ngoài tháp phòng ngự có một chổ hơi xấu hổ.

    Chổ đó có thể không bị tháp phòng ngự công kích.

    Lâm Dịch lúc này bị chặn ở trong tháp, còn Mộ Ngôn thì đứng ở khu thủy tinh ngoài tháp.

    Có một câu gọi là--

    "Khi dễ ngươi đều đã khi dễ đến cửa nhà ngươi, ngươi còn không phản kháng?"
     
  5. Socola đắng

    Messages:
    97
    Chương 63: Tôi không có khả năng xài hack 23

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Cùng lúc đó, livestream không biết do ai mở, kênh bình luận đã nổ tung rồi.

    Ta sát! Đại thần nhà ta cư nhiên bị chặn trong thủy tinh!

    Phe đối diện là ai a, trâu bò quá sức?

    Từ từ, để ta đi tra xét cái đã.

    Phe đối diện, là một cái bậc bạch kim.

    Các fan của Lâm Dịch: ?

    Bậc bạch kim?

    Acc nhỏ nơi nào chạy ra?

    Ta sát, cô ta đánh tới bạch kim, trừ bỏ gặp bốn tên treo máy thua ra, tỷ lệ thắng trăm phần trăm a.

    Đại thần nơi nào tới?

    Cảm giác này quen quen, ta có cảm giác như có cường đạo muốn cường đoạt đại thần nhà ta, trực tiếp đuổi đến tận cửa nhà a.

    Lầu trên +1.

    Lầu trên + số chứng mình nhân dân.

    Bên này, trong game.

    Lâm Dịch giống như bị Mộ Ngôn kích thích vậy, trực tiếp xông thẳng về phía Mộ Ngôn.

    Sau đó, Mộ Ngôn thoắt hiện một cái, hoàn mỹ né qua công kích của Lâm Dịch.

    Cô dựa vào skill hai của Ngu Cơ, đứng trong thủy tinh một lát, lại dùng đại skill.

    Ngu Cơ skill hai có thể phòng ngừa tháp phòng ngự, Mộ Ngôn nhìn thoáng qua thời gian skill cooldown.

    Bốn giây.

    Mà skill hai chỉ có thể dùng được hai giây.

    Phát động đại skill có một giây thời gian né.

    Lúc hồi skill, vừa vặn bị tháp đánh chết.

    Mộ Ngôn trong mắt xẹt qua ý cười, sau đó liền án theo ý nghĩ của mình cứ thế mà làm.

    Kết quả ngoài dự liệu..

    Mộ Ngôn chết trên tay Lâm Dịch, không phải bị tháp bắn chết.

    Mộ Ngôn nhướng mày, hơi nâng đầu lên.

    Chàng trai đối diện môi mỏng có vẻ hơi lương bạc nhoẻn lên, "Cô có hơi bành trướng."

    Giờ thì hơi bị vả mặt rồi.

    ADVERTISEMENT / QUẢNG CÁO

    Mộ Ngôn hoài nghi nhìn nhìn tay ngọc thon dài của mình.

    Vừa nãy tay cô có ấn bậy không?

    Hình như không có.

    Cho nên, cô thật là bị Lâm Dịch đánh chết?

    Vì thế, trong game đối kháng suốt bốn mươi phút.

    Mộ Ngôn đủ loại kiểu chết.

    Đương nhiên là ác ý tìm đường chết.

    Chơi thả nước quá rõ ràng.

    Lâm Dịch vẻ mặt nhàn nhạt đang chuẩn bị ấn nút đầu hàng, ai ngờ Mộ Ngôn bên đó càng nhanh hơn.

    "..."

    Lâm Dịch buông di động, nhìn cô gái đối diện thật lâu.

    "Cô thả." Anh dùng là câu trần thuật.

    "Không có."

    Lâm Dịch khóe miệng giật giật, lạnh lùng a một tiếng.

    Đánh một trận này, anh đã biết cô gái đối diện chỉ là đánh chơi thôi.

    Lâm Dịch cất điện thoại, đứng dậy liền muốn đi.

    Ai ngờ, Mộ Ngôn kéo tay anh lại, "Giận rồi?"

    Phía sau truyền đến giọng cô gái ôn hòa.

    "Không có." Lâm Dịch đúng lý hợp tình nói linh tinh.

    Lòng tự trọng nếu cao mà nói, ván vừa rồi chơi với Mộ Ngôn, toàn bộ đều là nhục nhã.

    Đằng sau chậm chạp không truyền đến tiếng của Mộ Ngôn.

    Lâm Dịch quay đầu liếc nhìn cô một cái.

    Liền thấy cô gái lông mày hơi rối rắm, "Vậy làm sao bây giờ? Không ấy anh ráng nhịn trước?"

    "..."

    Tiếp theo, anh lại nghe được Mộ Ngôn hơi có chút bất đắc dĩ nhỏ giọng thì thầm, "Quả nhiên vẫn chưa học được tinh túy trong việc thả nước."

    "..."

    【.. 】 tiểu tỷ tỷ, cô là độc thân nhờ thực lực rồi.

    Lâm Dịch quay đầu lại, a một tiếng cười lạnh.

    Gương mặt tinh xảo của anh không có biểu cảm gì, nhàn nhạt.

    Sau đó thu tay về, "Gặp lại sau."

    Nhưng mà, anh còn chưa có đi, đã lần nữa bị kéo lại.

    Lần này Mộ Ngôn dùng sức một chút, Lâm Dịch trong nhất thời không đứng vững, bị Mộ Ngôn kéo lùi về sau, đụng lên người Mộ Ngôn.

    Mộ Ngôn cũng theo đó lùi về sau mấy bước.

    Cũng may cô ổn định thân hình, "Đừng đi vội."

    Mộ Ngôn nắm Lâm Dịch dắt ra ngoài cửa, thuận tay cầm lấy nón lưỡi trai trên giá treo cạnh cửa đội lên đầu.

    Lâm Dịch khó hiểu nhìn cô.

    Chỉ thấy Mộ Ngôn lười nhác dựa lưng lên cửa, ngước mắt nhìn Lâm Dịch, "Có hứng thú đi hẹn hò hay không?"

    Lâm Dịch nhìn cô.

    Cô gái tựa ở ngoài cửa, mà anh thì đứng ở trong cửa.

    Trên mặt cô treo nụ cười nhàn nhạt, như có như không, hơi có vẻ ôn hòa, rồi lại mang xa cách.

    Ánh mắt cô không hề cố kỵ cứ như thế đặt trên người anh.
     
  6. Socola đắng

    Messages:
    97
    Chương 64: Tôi không có khả năng xài hack 24

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  7. Socola đắng

    Messages:
    97
    Chương 65: Tôi không có khả năng xài hack 25

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  8. Socola đắng

    Messages:
    97
    Chương 66: Tôi không có khả năng xài hack 26

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  9. Socola đắng

    Messages:
    97
    Chương 67: Tôi không có khả năng xài hack 27

    Hidden Content:
    **Hidden Content: You must click 'Like' before you can see the hidden data contained here.**
     
  10. Socola đắng

    Messages:
    97
    Chương 68: Tôi không có khả năng xài hack 28

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Nhưng những chuyện đó đều để nói sau, bởi vì tầm quan trọng của việc cập nhật phần mềm.

    Nên còn đề cập đến pháp luật, yêu cầu đệ trình đến bộ môn liên quan để xét duyệt.

    Thời gian xét duyệt phải mất bao lâu chưa rõ.

    Vì thế cũng chỉ có thể chậm rãi chờ.

    Đương nhiên, Mộ Ngôn sung túc thời gian thừa, trừ bỏ chơi game chính là chơi game

    *

    Giải League chuyên nghiệp.

    Đám đông chen đúc, trên lối đi giành riêng cho tuyển thủ.

    Đoàn người đang chậm rãi đi tới, người dẫn đầu mặc trang phục tuyển thủ xanh đỏ giao nhau.

    Chàng trai thân hình cao dài, khí chất xuất chúng, mặt mũi tinh xảo lạnh nhạt, khóe môi treo vẻ lười nhác.

    Chỉ nhan sắc thôi, đã khiến các fan một trận hò reo điên cuồng.

    "A a a! Đại thần! Đại thần!"

    "Đại thần, em muốn sinh khỉ cho anh!"

    "Đại thần của em thật con mẹ nó soái!"

    Chàng trai đi ở giữa đúng là Lâm Dịch.

    Anh nhướng mắt, nhìn lướt qua các fan, khóe môi nhoẻn lên một cái, xem như cùng các fan chào hỏi.

    Giống người từ trong truyện tranh đi ra vậy, nhất cử nhất động đều dắt díu tim người khác.

    Đã vậy kỹ thuật còn đặc biệt cấp đại thần nữa!

    Lâm Dịch fans, nhiều khiến người tưởng tượng không xuể.

    Mặc kệ là nam hay là nữ.

    Từ sau giải league chuyên nghiệp lần trước, anh nhạt ra khỏi tầm nhìn của mọi người trong một tháng.

    Đương nhiên, cũng sẽ không rớt fan, ngược lại nhờ giải league lần trước, đã tăng thêm không ít fans.

    Có lẽ một tháng đó do đau dạ dày, cùng Lâm Dịch thân thiết, mới biết được anh tính cách cũng không lạnh lùng như vẻ bề ngoài.

    Thậm chí có chút mơ hồ.

    Đương nhiên, này chỉ giới hạn là Lâm Dịch ở trong mắt của Mộ Ngôn thôi.

    Ở trong mắt những đồng đội của Lâm Dịch, vị này chính là đại lão của phòng game.

    Mộ Ngôn nhìn thấy động tĩnh bên đó, ghé mắt nhìn sang.

    Vừa lúc cũng nhìn thấy chàng trai đã sắp sửa đi vào trong.

    Khoé môi cô nhoẻn lên, sau đó đi theo Tiêu Thầm đến thông đạo vip.

    Vừa lúc thì nhìn thấy Hứa Thanh nghênh diện mà đến.

    Đôi mắt cô ta to lung linh như phủ kín một màng sương, thoạt nhìn trong suốt vô ngần.

    Nhưng ai biết được, dưới vẻ trong suốt đó ẩn dấu cái gì chứ.

    Hứa Thanh đang ở cùng bạn ở bên cạnh nói đùa nhau.

    Nhìn thấy Tiêu Thầm đi tới, cô kêu lên một tiếng anh.

    Hứa Thanh cùng Tiêu Thầm cũng không phải cùng một cha sinh.

    Cùng mẹ khác cha.

    Nhưng việc này cũng không ảnh hưởng đến quan hệ giữa hai người..

    Quan hệ mặt ngoài.

    Khi tầm mắt Hứa Thanh nhìn thấy Mộ Ngôn đi cạnh Tiêu Thầm, nụ cười trên môi hơi đơ đi một chút.

    Ngay cả động tác tứ chi cũng cứng lại.

    Mộ Ngôn hướng Hứa Thanh nhàn nhạt cười, mặt mũi ôn hòa.

    Ánh mắt của Hứa Thanh trong chớp mắt rời khỏi Mộ Ngôn, lông mày cô ta cau lại.

    Gương mặt tươi cười ban nãy đã không còn, lạnh lùng hướng Tiêu Thầm nói vài câu, rồi lập tức đi ngay.

    Không ai phát hiện, bước chân của cô ta nhanh hơn bình thường một chút.

    Mộ Ngôn chậm rãi nhìn theo hình bóng của cô, "Cô ta còn chưa thành thục."

    【 chưa thành thục? Còn cần bao nhiêu thành thục? Sớm một chút gom góp hồn phách của cô, tôi cũng không cần phí nhiều tâm tư định vị vị diện nữa a! 】

    Nếu qua bảy cái thế giới có thể giải quyết xong xuôi thì không còn gì tốt hơn nữa.

    Vạn nhất ký chủ tụ tập đủ 7 viên ngọc rồng xong, có thể từ một tên rác rưởi thực lực yếu ớt nghịch tập sang rác rưởi hình thức chiến đấu, cuồng duệ khốc huyễn, điêu nỗ trời thì sao?

    Đương nhiên, chúa tể hệ thống rõ ràng suy nghĩ nhiều.

    Bởi vì Mộ Ngôn nói một câu không vội.

    Cô tạm thời còn chưa tìm được phương pháp để thu thập linh hồn.

    Nên cứ để đó trước đã?

    Bất quá --

    Mộ Ngôn ánh mắt ngưng lại, "Lúc trước cậu nói, cô ta đối với Lâm Dịch có ý?"

    【 đúng, đúng vậy, nhắc nhở độ hảo cảm biểu hiện ra như vậy. 】

    Sau đó, chúa tể hệ thống tức thì cảm giác được nụ cười âm trầm biến thái đến từ Mộ Ngôn.

    Không biết Mộ Ngôn như vậy là có ý gì.

    Nhưng chỉ biết, không phải ý gì tốt là được.

    Xuất phát từ lương tâm.

    Chúa tể hệ thống vẫn nói, 【 ký chủ, giết người phạm pháp a. 】

    【 nghĩ trong bụng thôi cũng có chút đáng khinh nữa, cô ngàn vạn lần đừng suy nghĩ không thông. 】
     
Tags:
Trả lời qua Facebook
Loading...