Chương 38.5: Ngoại truyện: Quá khứ của Rio
Tại ngôi làng Dorf thuộc vương quốc Tsieina, nơi đây bốn bề là rừng núi hoang vu vẫn chưa được khai phá hết, vì vẫn chưa được khai phá nên mọi người thường lầm tưởng rằng nơi này có rất nhiều quái vật hay ma thú tồn tại.
Nhưng có lẽ họ đã nhầm, rừng núi ở đây chỉ có những loài động vật bình thường cũng chẳng có lấy một bóng dáng của ma thú nào tồn tại.
Vì không hề có sự nguy hiểm xung quanh làng, nên nơi đây cũng chẳng cần đến lính canh hay mạo hiểm giả gì cả.
Người dân nơi này chủ yếu kiếm sống bằng cách nuôi trồng và săn bắn thú vật trên núi thôi.
Ngoài ra thực vật của nơi này cũng rất phong phú và rất đáng kể, 50% nguyên liệu để làm dược liệu của vương quốc đều bắt nguồn từ đây.
Cũng vì thế mà khả năng trồng trọt dược liệu ở nơi đây rất cao và làm cho nên kinh tế của ngôi làng này không hề bị sa sút qua từng năm.
Thấy được tầm quan trọng của ngôi làng nên hoàng đế của vương quốc đã đưa một vị quý tộc cấp cao đến đây để quản lý và giúp ngôi làng phát triển hơn nữa.
Nhưng vị hoàng đế đó đã không ngờ được rằng việc làm đó cũng đã chấm dứt tiềm năng phát triển của ngôi làng này.
Tên quý tộc chuyển đến được biết với cái tên Kaltak ga Atland phải nói hắn chẳng đáng để được biết đến như một quý tộc nữa là..
Khi đến ngôi làng này, vì thấy được sự khá giả của ngôi làng nên hắn đã liên tục đặt ra những thứ thuế vô lí để bỏ vào túi riêng của mình, thậm chí không thèm nghĩ cách để phát triển nó mà hắn còn tìm mọi cách khiến nó không phát triển thêm được nữa.
Lí do cho hành động đó chỉ đơn giản là để hắn dễ bề cai trị thôi.
Dưới sự cai trị hà khắc đó mà lại có một sinh linh được trào đời, cậu bé đó được biết đến với cái tên Rio.
Phải nói sự ra đời của cậu bé đó là niềm vui duy nhất đến với gia đình này từ lúc tên quý tộc đó xuất hiện.
Cậu bé đã mang lại nụ cười, niềm hạnh phúc, một thứ cảm xúc có thể xóa tan mọi sự phiền muộn mà gia đình đó gặp phải.
Mọi thứ cứ diễn ra tốt đẹp như thế một thời gian, cho đến khi câu bé Rio đó dần có suy nghĩ và ý thức riêng của bản thân thì tên khốn Kaltak đó lại giở trò vơ vét tài sản của ngôi làng.
Ngôi làng không thể làm gì khác ngoài việc cam chịu trước sự bất công đó.
Gia đình của Rio cũng chẳng khá giả gì nhưng lại có một niềm khao khát công lý cháy bỏng, họ đã lên kế hoạch cùng với dân làng để cùng chống lại tên khốn quý tộc xấu xa đó.
Thế là cứ từng người một đứng lên gia nhập vào cùng với cha mẹ của Rio, mọi người ai cũng cùng nhau góp sức dù ít dù nhiều họ cũng đóng góp những thứ mà họ có được.
Xẻng, cuốc, đinh ba, gậy, rìu, búa hay chỉ đơn giản là một khúc gỗ họ cũng đóng góp vào với dự định một sống một còn với tên quý tộc đó.
Đúng, đây chắc chắn là một cuộc nổi loạn trong thầm lặn họ chỉ chờ đợi thời cơ tên quý tộc đó xuất hiện và họ sẽ tự tay giết chết hắn.
Nhưng cuối cùng mọi hi vọng mà họ vun đấp đều bị đổ vỡ trước sự bất công của cái thứ mang tên quyền lực, dưới quyền lực của mình hắn đã rải rác rất nhiều tai mắt vào làng trước đó và đã biết được cuộc nổi loạn này.
Vì lẽ đó nên hắn đã thuê những vệ sĩ có khả năng chiến đâu cao về để bảo vệ cho hắn.
Nhưng trước lúc đó hắn đã ra môt lời cảnh báo cực kì có trọng lượng cho người dân nơi đây.
"Đây sẽ là lời cảnh báo cho tất những kẻ dám chống lại ta, làm đi."
Khi vẫn chưa có gì gọi là bắt đầu cả thì chính hắn đã ra tay trước rồi, một trong số những quân nổi loạn đã bị hắn bắt và giết không thương tiếc sau vài ngày bị tra tấn dã man.
Người làm ra thì cười thích chí, người chứng kiến thì lại sốc không nói nên lời, sự lo sợ, câm phẩn và nổi tuyệt vọng đang bao trùm lấy ngôi làng.
Không khí ngột ngạt đến khó thở, những người này như đã mất đi phương hướng của chính bản thân và không biết mình phải làm gì đây, họ trở nên như vậy một phần là do chính họ biết rằng chính họ đã có âm mưu khởi dậy nên chắc chắn họ sẽ không thoát khỏi lưỡi hái của tử thần.
Trước sự thật phủ phàn đó không hề có ai dám lên tiếng hay đứng ra đón nhận hình phạt cả, hiển nhiên nó sẽ thành thế này rồi, làm gì có ai thích đi vào chỗ chết chứ và hiển nhiên cũng chẳng ai muốn con của mình đi vào con đường chết cả, nên cuối cùng tất cả chỉ chọn cách im lặng và đứng đó thôi.
"Ta là người dựng lên tất cả chuyện này, nếu muốn thì hãy giết ta và tha cho tất cả bọn họ."
Thế nhưng lại có người đứng ra phá vỡ cái bầu không khí ngột ngạt này và người đó không ai khác chính là người đã dẫn đầu và lãnh đạo họ, là người có niềm tin vào công lý hơn ai cả, đúng đó chính là Grober người cha của đứa nhỏ mang tên Rio.
Trước những lời nói đầy sức nặng đó mọi người chỉ biết trố mắt ngạc nhiên, không một ai dám tiến lên cùng gánh vác nó với Grober cả.
Tuy vậy nhưng ông cũng chẳng bận tâm đến nó, vì ông biết là sẽ không có ai đứng ra cùng với mình cả, nên ông đã chuẩn bị sẵn tinh thần để chết một mình rồi.
Nhưng có lẽ là ông đã lầm, trong chốn đông người đó tưởng rằng sẽ chẳng có ai lên tiếng nữa thì lại có một giọng nữ thanh thoát nói rằng sẽ chịu trách nhiệm chung với ông.
Người phụ nữ đó không ai khác ngoài Vater người vợ mà ông yêu quí nhất.
Họ đã biết trước rằng bản thân sẽ chẳng sống được lâu nên họ đã sớm giao lại Rio cho một người quen sống ẩn dật trên núi mà họ quen biết, thế nên hiện giờ cả 2 người họ biết rằng mình chẳng còn gì để mất nữa, nên cả 2 đã quyết định đứng ra để cứu sống tất cả.
"Vậy tất cả mọi chuyện chỉ có 2 người làm thôi đúng không?"
"Đúng vậy." x2
"Kuku vậy ta sẽ tha mạng cho tất cả đám thấp hèn ở đây, các ngươi mang 2 tên này tới dinh thự của ta."
Bị trói lại và lôi đi không thương tiếc để lại sự im lặng từ ngôi làng thân thương phía sau, những giọt nước mắt đã bắt đầu trải dài trên khe mắt của 2 người, không phải rằng họ tiếc nuối điều gì ở những người tại ngôi làng đó mà là họ thương tiếc cho đứa con của họ sẽ sống một cuộc sống không có sự yêu thương của bố mẹ mình.
Dù tiếc nuối, dù có khóc hay gào lên trong sự tức giận thì cũng chẳng thay đổi được sự thật rằng họ sẽ chết đi, vì vậy nên họ đành gửi gắm lời chúc đến người con trai của mình thôi.
*
Vài ngày đã trôi qua từ ngày đó không một ai biết được chính xác tình trạng của cả 2 người họ, nhưng đó chỉ là nhất thời thôi, cái ngày mà họ sẽ biết được sự thật cuối cùng đã đến, ngày hôm đó cuối cùng thì dân làng cũng đã biết được tình trạng của cả 2 người.
Grober người đàn ông mà cả làng đều kính trọng xác ông đang được treo trên cây cột giữa làng, cái xác đó chằn chịt vết thương, vết cắt, vết đâm, vết roi và cả những vết bầm tím do bị đánh đập, móng tay và cả móng chân của ông đều đã biến mất, nhưng nguyên nhân khiến ông chết đi lại không phải những thứ đó mà là do chất độc, thứ chất độc sẽ hành hạ người đó cho đến khi chết thì thôi.
Phải nói là rất tàn nhẫn, cực kì tàn nhẫn nhưng đó vẫn chưa là gì so với người phụ nữ mang tên Vater.
Xác cô không có lấy một mảnh vải che thân, nó được treo lên trong tư thế xấu hổ đến tột cùng, trên người cô dính đầy những chất dịch màu trắng đục, nói chính xác hơn là khắp người cô như đang được tắm trong thứ chất dịch đó vậy, trong miệng, trên tóc, trong lỗ mũi và cả nơi quý giá nhất đối với người phụ nữ cũng có nốt, và vì cô đã bị chúng hành hạ, sử dụng thuốc đến quá liều trong lúc bị làm nhục nên đã dẫn đến cái chết.
Bọn chúng không khác gì súc vật đã gây ra những việc như này, nếu phải nói thì so sánh tên khốn đó với súc vật thì vẫn còn dễ dãi cho hắn quá, hắn còn tệ hơn cả súc vật và cầm thú cộng lại.
Nhưng dù có chửi thì cũng chẳng thay đổi được sự thật, mọi người trong làng nhanh chóng làm lễ an tán cho những cái xác xấu số đó mà không để cho Rio biết điều này.
Và cứ thế sự thật đã bị giấu đi tới tận khi cậu lớn lên, trong suốt khoảng thời gian đó cậu không cảm thấy cô đơn vì không có bố mẹ mình kề bên cũng là vì cậu đã gặp được một cô gái cùng tuổi cậu với cái tên Risa.
Cô đã giúp Rio vượt qua nổi buồn không có bố mẹ của mình và cứ thế họ chơi chung với nhau, luyện tập và trò chuyện cùng nhau, dần dần tình cảm giữa hai người đã được nảy sinh.
Cậu muốn cưới cô ấy, cậu muốn cùng cô ấy sống đến cuối đời nhưng cho đến khi lớn thì cậu mới biết được một sự thật rằng Risa lại là con của tên khốn quý tộc đó.
Nhưng Risa lại không như bố mình cô có một tấm lòng lương thiện và không hề thối nát như người cha của mình.
Chính vì thế nên Rio mới không hề có cảm giác chán ghét khi biết được sự thật.
Nhưng cũng chính vì nó nên cả 2 mới bị chia cắt, tên heo thối nát đó đã quyết định gả Risa cho một tên quý tộc có quyền lực cao hơn trong hoàng cung.
Tên quý tộc đó ngoài việc có thân hình hoàn toàn giống heo ra thì hắn còn thối nát hơn cả tên quý tộc này nữa, cũng vì lẽ đó nên Risa đã trở nên cực kì tuyệt vọng và đau khổ.
Đêm hôm đó cô đã tìm cách trốn ra và đi gặp Rio, cô đã kể cho cậu ấy nghe về sự thật của những năm về trước, về chuyện cha cô đã giết cha mẹ cậu thế nào, về việc cô ghét chính gia đình mình tới đâu và cả về việc cô nhớ đến cậu ra sao khi bị ép hôn.
"Em biết rằng anh sẽ hận em lắm nên tạm biệt anh.."
"Không, đêm nay em hãy ngủ và trốn lại đây, tốt nhất em không nên về nhà vì anh sợ em sẽ chứng kiến chuyện không hay đó."
Dù không biết đến chuyện không hay mà cậu nói đến là gì nhưng Risa vẫn cảm thấy cực kì hạnh phúc vì người mình yêu không hề hận mình mà thậm chí còn lo lắng cho mình, thế nên nét mặt hạnh phúc tột cùng của Risa đã được bộc lộ cũng như cô không thể kiềm nén được cảm xúc và vỡ òa trong khi nhào tới ôm Rio vào lòng
Sau đó Rio đã cho Risa ngủ trong nhà của mình, vì cô đã quá mệt vì lo lắng và phiền muộn nên khi gỡ bỏ được điều đó khiến cô cực kì mệt mỏi và chìm sâu vào giấc ngủ ngay lập tức.
Mọi thứ đều được nói rõ ra trong đêm đó, Rio đã bất giác rơi vào cơn tức giận cũng như nổi tuyệt vọng, cậu tuyệt vọng vì người mình yêu sẽ bị ép rời bỏ mình, cậu tức giận vì người đã giết và làm nhục gia đình cậu, vì những người đã không ra tay giúp đỡ cho gia đình mình và cũng vì vậy nên cậu đã dần mất niềm tin vào con người ngoài trừ Risa người con gái mà cậu yêu nhất.
Đêm đó cậu lan than trên núi trong lúc bị cơn tức giận chiếm lấy ý thức thì vô tình cậu đã đi đến được một cái hồ nào đấy.
"Đây là đâu?"
Một cái hồ kì lạ đến vô ngần nằm trên ngọn núi mà cậu đã đi qua hàng tá lần, lạ thay là dù cậu có thông thạo ngọn núi này tới đâu thì câu vẫn không hề biết đến sự tồn tại của cái hồ kì lạ này.
Chính vì sự kì lạ đó cậu đã quyết định tiến tới tìm hiểu nó, nhưng khi cậu vừa bước đến gần thì mặt hộ đột nhiên phát sáng, bóng hình một người phụ nữ xa lạ dần xuất hiện trước mặt cậu, chứng kiến cảnh tượng kì lạ đó cậu không khỏi ngạc nhiên mà trố mắt nhìn vì sốc.
"Theo giao ước từ trước ai đã tìm ra chiếc hồ này đầu tiên thì ta sẽ ban cho họ một năng lực nào đó. Vì lẽ đó nên ta sẽ đưa ngươi năng lực này."
"Năng lực sao?"
Không hiểu được chuyện gì đang diễn ra nên Rio chỉ biết đứng ngay ra đó chịu trận thôi, trong sự ngơ ngát đó bổng dưng cơ thể của Rio được bao trùm bởi những hạt sáng ma lực trong vài giây rồi dần tan biến.
"Ta đã hoàn thành được nghĩa vụ, ta đi đây."
"Này khoan đã."
Tới không bao trước và đi cũng chẳng có lấy một lời từ biệt, Rio cảm thấy khá mong lung vì điều này, cứ như đây là một giấc mơ vậy, nhưng sự thật nó lại không phải, cái cảm giác sức mạnh bổng dưng tuôn trào trong người cậu khiến câu biết được cậu đã nhận một năng lực nào đó.
Sau đó Rio cũng đã kiểm tra thử mình đã nhận được cái gì, ngoài cái kiếm kỹ mà cậu đã thức tỉnh vào lúc nhỏ khi đi săn ra thì cậu còn có một năng lực khác mang tên [World Rank – Limit Break] , khi cậu nhìn vào năng lực mà cậu được tặng thì kì lạ thay cậu cũng biết được công dụng của nó ra sao và cách sử dụng nó như nào.
Công dụng của nó cũng rất đơn giản ngoài việc phá vỡ giới hạn của bản thân ra thì nó cũng sẽ phá vỡ giới hạn skill lẫn ma pháp mà họ sở hữu, điều đặc biệt hơn là họ sẽ không hề bị bất cứ tác dụng phụ nào sau khi sử dụng như [Limit Break] thông thường.
"Với cái này mình sẽ.."
Trong một phút giây bị cơn tức giận che mắt, bị sức mạnh mới che mờ lý trí cậu đã quyết định kiếm tên quý tộc mang tên Kaltak đó và trả thù cho cha mẹ cậu.
*
Tại dinh thự của tên khốn thối nát được biết đến như một con lợn xấu xa, hiện tại nơi này đang rất thanh bình và không có lấy một tiếng động nào cả, nhưng đó chỉ là ở phía ngoài dinh thự thôi..
Phía trong dinh thư hay nói đúng hơn là tại khu vực xung quanh một căn phòng sang trọng và rộng lớn, nơi đó lại phát ra một âm thanh hết sức dâm dục và tục tĩu, một tên gọi khác dành cho thứ âm thanh này chính là tiếng rên của phụ nữ.
Đó cũng là bằng chứng cho việc tên khốn này lại tiếp tục làm nhục phụ nữ hay cướp đi sự trong trắng của một cô gái nào đó mà hắn ta vô tình bắt được.
Dù có cưỡng hiếp bao nhiêu cô gái đi nữa thì hắn cũng chẳng bị gì, dần dần việc đó đã khiến hắn không còn sợ hay biết đến 2 từ quả báo là gì rồi.
"Chết tiệt lại chết nữa rồi sao? , chỉ mới tiêm hơn 10 liều thôi mà đã nghẻo rồi sao? , tụi bây đâu đem đứa khác vào đây và sẵn đem con ả này ra ngoài luôn."
Hắn thậm chí còn chẳng thèm coi sinh mạng của một con người ra gì, đối với hắn họ chỉ như một món đồ vật mà thôi, nếu hư rồi thì bỏ sau đó thay bằng cái mới hơn, như đây là chuyện hiển nhiên đối với hắn vậy.
"Tụi bây điếc à? , sao không có thằng nào lên tiếng hết thế?"
Dù hắn có rống lên, thậm chí là gào thét trong tức giận thì cũng sẽ chẳng có ai vào đây đâu, nguyên do thì..
"Ngươi vẫn thối nát như ngày nào nhỉ Kaltak"
"Ai đó?"
Từ nơi cửa sổ đang mở toang đó là hình bóng một cậu trai với mái tóc bạch kim và đôi mắt đỏ tràn ngập trong dòng chảy của sự trả thù và tức giận.
"Ta chẳng thích nói tên cho một con heo thối tha như ngươi biết."
"Ngươi!"
"Ta làm sao? , bộ ngươi nghĩ rằng ta tốn công đến tận đây chỉ để nói với ngươi tên của ta thôi sao?"
"Tên khốn! lính đâu mau bắt tên khốn hổn xược này lại cho ta!"
"Ngươi vẫn chưa thông à."
Trong một cái chóp mắt Rio đã đứng trước và chĩa dao vào cổ con heo Kaltak đó rồi, điều này quá dễ dàng, phải nói là cực kì dễ dàng mới đúng, suốt nhường ấy năm săn bắt và rèn giũa bản thân đã khiến cho tốc độ cũng như kỹ thuật dùng dao của cậu đạt tới mức thượng thừa rồi, vì lẽ đó nên cậu cũng chẳng cần dùng đến [World Rank – Limit Break] làm gì.
"Nếu bọn chúng còn sống thì ta đã không đứng đây rồi."
Tên heo Kaltak đứng trước ngưỡng cửa tử thần mà hắn chưa bao giờ đối mặt, khiến hắn bất giác tè ra sàn như một đứa con nít.
Thật trớ trêu làm sao khi mọi người đều khiếp sợ cái tên nhát cấy này, quả thật rất là trớ trêu khi chính gia đình mà Rio yêu quí lại ra đi trước tên heo này, còn cả những cô gái vẫn đang ở độ tuổi mà họ đẹp nhất và họ xứng đáng để có được hạnh phúc nhưng lại bị tên khốn này đè bẹp tất cả.
Vậy mà giờ đây kẻ tàn bạo đó lại đang tè dầm như một đứa con nít, một đứa con nít thậm chí còn không biết tự mặc đồ vào..
"Một con heo thối nát như ngươi tại sao lại tồn tại được trên đời như thế chứ?"
"X-xin hãy tha mạng cho tôi, tôi có thể đáp ứng mọi thứ mà cậu muốn, tiền bạc, đất đai, địa vị, gái gú tôi có thể đáp ứng tất cả nên làm ơn đừng giết tôi mà.."
"Tới cả lúc này rồi mà vẫn thối nát được à. Tốt thôi ta sẽ không giết ngươi."
"C-cảm ơ.. AHHHHHHHHHHHHHHH"
Chỉ trong tích tắc mọi ngón tay trên bàn tay gớm ghiếc đã làm nên biết bao những chuyện kinh tởm đó, từng cái một đang rơi xuống mặt sàn bóng loáng phía dưới.
Những giọt máu đỏ thẩm long lanh được ánh trăng chíu rội đang phún ra như mưa cùng với tiếng gào thét trong đau đớn của một con heo mọi mang tên Kaltak.
"Ta sẽ để ngươi sống, nhưng không có nghĩa là ta sẽ không hành hạ và cắt từng bộ phận của ngươi ra, nhưng trong quá trình đó mà ngươi mất mạng thì cũng đừng trách ta nhé vì ta đã giữ lời hứa rồi mà."
"C-chết.. tiệt.. tên khốn.. AHHHHHHHHHHHH"
Từng bộ phận một trên cái cơ thể thối nát đó dần mất đi theo lời Rio đã bảo, ngón tay, bàn tay, cánh tay, ngón chân, gân chân và hiển nhiên là cả bộ phận sinh dục nữa.
Những tiếng thét đau đớn cứ liên tục kêu lên inh ỏi, nhưng mặc cho chúng vang ra thì cũng chẳng có lấy một ai bước ra giúp đỡ cho hắn cả, cơn đau thấu trời cùng với lượng máu đỗ ra như thác đã khiến cái cơ thể thối nát đó mất đi ý thức và nó cũng đồng nghĩa với cái chết.
Dù Rio có muốn tra tấn hắn thêm nữa nhưng do sự chịu đựng yếu kém đó đã khiến cho mong ước đó của cậu bị phá sản, nhưng dù vậy thì cậu cũng đã trả được thù cho gia đình cũng như cho chính bản thân cậu.
"Hừ, về thôi."
Trong thâm tâm cậu tràng ngập sự vui sướng vì cuối cùng cũng đã giết được tên khốn đó nhưng sự vui sướng đó lại không được bộc lộ ra vì cậu biết một điều rằng cậu đã tự tay giết đi người cha của người con gái mình yêu.
Cảm xúc có lỗi lẫn lộn với niềm vui sướng khiến cậu chẳng tài nào suy nghĩ thấu đáo được nữa, trong đầu cậu hiện giờ chỉ còn có hình bóng người con gái được biết đến với cái tên Risa thôi.
Thứ cảm xúc muốn gặp lại người mình yêu đó lại nhanh chóng bị dập tắt bởi một đám cháy xuất hiện phía ngọn núi nhà cậu, ngọn lửa bùng phát ngay vị trí của nhà cậu, điều đó càng khiến Rio trở nên mất bình tĩnh hơn nữa, cậu mất bình tĩnh không phải là vì ngôi nhà đó mà chính vì người con gái mà chính cậu đem lòng yêu mến đó đang ở trong đó.
Trong sự mất đi lý trí của mình cậu đã sử dụng tới thứ sức mạnh mà cậu vừa nhận được và lao đi còn nhanh hơn cả ánh sáng về phía ngọn núi đó.
Cậu có một niềm hi vọng rằng Risa sẽ bình an vô sự mà sống sót nhưng niềm hi vọng nhỏ nhoi đó đã nhanh chóng bị lấy đi bởi một thực thể chưa từng một lần xuất hiện tại ngọn núi hay ngôi làng này, đó là quỷ tộc.
Tại sao một tên quỷ tộc như thế lại ở đây và hắn có mục đích gì khi đến đây chứ? , đó là những dòng suy nghĩ mà bất cứ ai cũng sẽ nghĩ nhưng đối với tình cảnh của Rio bây giờ thì không.
Cậu ấy chỉ có một cảm xúc tức giận đến thuần túy và một dòng suy nghĩ chiếm lấy bản thân câu "BỎ TAY RA KHỎI RISA NGAY!". Đúng, hiện tại tên quỷ tộc đó đang bóp cổ Risa đưa lên cao trong tâm trạng đầy thích thú như hắn đang tận hưởng nó vậy.
"TÊN KHỐN!"
Chứng kiến cảnh tượng đó Rio không chần chừ mà lao tới với một tốc độ chóng mặt nhưng tên quỷ đó lại dễ dàng né được nó, trong lúc né ra tên quỷ đó không quên nắm lấy cơ thể yếu ớt của Risa theo.
Hắn chứng kiến cảnh tượng này và hiểu ra được vài điều và cũng vì muốn tận hưởng niềm vui từ sự đau khổ của loài người nên hắn chỉ nhếch môi một cái rồi cho một vết thương chí tử vào bụng Risa.
Không nói lời nào hắn ném Risa vào người Rio đang định lao tới đó, cú sốc bất ngờ ập tới chàng trai mang tên Rio khiến cho nét mặt tuyệt vọng đến tột cùng xuất hiện lên khuôn mặt tức giận lúc bấy giờ của cậu, nhưng nó cũng không khác gì là một món ăn yêu thích đối với tên khốn ma tộc đó và khi tận hưởng xong hắn không nói lời nào chỉ có một nụ cười thõa mãn và bay lên để lại vô vàn ma thú ở phía sau.
"Ha.. ha.. anh khóc đó hả.. đừng khóc như thế mà.."
Những giọt nước mặt cứ liên tục trào ra trên nét mặt tuyệt vọng đó khi Rio ôm Risa vào lòng mình, nổi đau đến vô ngần này thật sự quá sức đối với Rio rồi, cậu chẳng thể làm gì ngoài việc ôm chặt người mình yêu vào lòng cả.
"Xin lỗi anh vì.. koha~.. không thể đồng hành cùng anh.. được nữa.."
"Đừng nói thế mà, anh không cho em nói thế, em phải sống anh không cho phép em chết đi đâu."
"Em e là mình không thể đâu.. nhưng.. em sẽ.. koha.. tiếp tục bước tiến cùng anh mà.. nên đừng khóc nữa.."
Nụ cười sáng đến rạng ngời xuất hiện trên gương mặt trắng bệch vì mất máu đó như một niềm an ủi cuối cùng dành cho Rio vậy, nhưng Risa hoàn toàn không có ý định để Rio một mình như thế, cô ấy đã sử dụng một ma pháp mà bản thân đã vô tình lĩnh ngộ được rất lâu về trước.
Ma pháp này chỉ có thể hoạt động khi chủ thể đang cận kề cái chết thôi, với ma pháp này cô ấy đã chuyển đổi cơ thể lẫn linh hồn của bản thân thành một vật mà phải nói là không hề tồn tại trong thế giới này đó là một cây súng màu đen tuyền.
Lí do Risa biết về thứ vũ khí này cũng là vì cô đã từng chứng kiến một mạo hiểm giả sử dụng thứ vũ khí cực kì lợi hại này từ lúc còn rất nhỏ, nên dù ít dù nhiều cô muốn bản thân có thể cùng đồng hành với người mình yêu và có thể bảo vệ người đó trong những lúc nguy cấp nhất.
Cơ thể phát sáng của Risa dần biến đổi thành hình một cây cúng trong tay Rio.
"Nó sẽ thay em tiếp tục đồng hành và bảo vệ anh, hãy cố gắng sống sót nhé Rio, cảm ơn vì tất cả.. em yêu anh."
"RISAAAAAAAAAA!"
Những lời nói cuối cùng của Risa đã truyền thẳng vào trong tiềm thức của Rio khiến bản thân cậu rơi vào vực sâu của sự tuyệt vọng và đau khổ, nhưng cũng vì những lời nói đó mà dù cậu có đau khổ hay tuyệt vọng tới đâu thì cậu cũng chẳng hề nghĩ đến việc chết.
Để tiếp tục sống sót và để tiếp tục càn quét hết mọi thứ cản đường, cậu cần phải trở nên mạnh hơn nhưng thật trớ trêu làm sao cậu lại mạnh lên bằng sự đau khổ của việc mất đi người mình yêu thương nhất.
Ngày hôm đó khi cậu quyết định sẽ càn quét mọi thứ bất kể đó là con người hay là quỷ dữ đi chăng nữa thì cậu cũng sẽ giết hết, cái thứ cảm xúc đau khổ và tuyệt vọng cùng với cái mong muốn đó đã khiến cho thứ sức mạnh mà cậu nhận được đó nâng lên một tầm cao mới.
Nó đã vô tình biển đổi thành [World Rank – Ultra Limit Break] , cái thứ sức mạnh đó đã biến đổi luôn cả màu tóc và cả màu mắt thành một màu đen tuyền khiến ai nhìn vào cũng phải khiếp sợ.
Và cũng chẳng hiểu vì sao mà thứ vũ khí được biết đến với cái tên súng đó đã vô tình khiến cậu phát hiện ra một công dụng mới của kiếm kỹ, nhưng đó không phải là thứ cậu muốn nhất, ước muốn thật sự của cậu chỉ đơn giản là có thể cùng Risa tiếp tục tiến bước thôi.
Sự thật mà cậu vô tình phát hiện ra chính là kiếm kỹ không chỉ áp dụng cho kiếm mà nó còn có thể áp dụng cho rất nhiều các thứ khác, ngoài ra nó còn có thể biến đổi thành nhiều dạng khác nhau nữa, tuy giống như ma lực nhưng nó lại không phải là ma lực, hiển nhiên nó cũng có thể biến đổi thành đạn cho thứ vũ khí mà cậu vừa mới nhận được.
Với sức mạnh mới đó và cả thứ vũ khí mang linh hồn của người mình yêu nhất cậu đã càn quét hết mọi thứ cản đường cậu, ma thú, người dân trong làng, những ngôi nhà cũng như dinh thự thối tha đó.
Ngày hôm đó mọi người trong thế giới đã biết đến cái tên Black Wanderer trong sự khiếp sợ.
* * *
Mọi người nghĩ sao về chương này, mình làm chương này chủ yếu là vì muốn nói thêm về chàng trai Rio này thôi và sẵn tiện giải thích thêm về kiếm kỹ một chút.
Và đây cũng là chương kết thúc cho arc 2 luôn mình sẽ sớm viết tiếp arc 3 nếu có thời gian, cảm ơn các bạn vì đã ủng hộ.
Nhưng có lẽ họ đã nhầm, rừng núi ở đây chỉ có những loài động vật bình thường cũng chẳng có lấy một bóng dáng của ma thú nào tồn tại.
Vì không hề có sự nguy hiểm xung quanh làng, nên nơi đây cũng chẳng cần đến lính canh hay mạo hiểm giả gì cả.
Người dân nơi này chủ yếu kiếm sống bằng cách nuôi trồng và săn bắn thú vật trên núi thôi.
Ngoài ra thực vật của nơi này cũng rất phong phú và rất đáng kể, 50% nguyên liệu để làm dược liệu của vương quốc đều bắt nguồn từ đây.
Cũng vì thế mà khả năng trồng trọt dược liệu ở nơi đây rất cao và làm cho nên kinh tế của ngôi làng này không hề bị sa sút qua từng năm.
Thấy được tầm quan trọng của ngôi làng nên hoàng đế của vương quốc đã đưa một vị quý tộc cấp cao đến đây để quản lý và giúp ngôi làng phát triển hơn nữa.
Nhưng vị hoàng đế đó đã không ngờ được rằng việc làm đó cũng đã chấm dứt tiềm năng phát triển của ngôi làng này.
Tên quý tộc chuyển đến được biết với cái tên Kaltak ga Atland phải nói hắn chẳng đáng để được biết đến như một quý tộc nữa là..
Khi đến ngôi làng này, vì thấy được sự khá giả của ngôi làng nên hắn đã liên tục đặt ra những thứ thuế vô lí để bỏ vào túi riêng của mình, thậm chí không thèm nghĩ cách để phát triển nó mà hắn còn tìm mọi cách khiến nó không phát triển thêm được nữa.
Lí do cho hành động đó chỉ đơn giản là để hắn dễ bề cai trị thôi.
Dưới sự cai trị hà khắc đó mà lại có một sinh linh được trào đời, cậu bé đó được biết đến với cái tên Rio.
Phải nói sự ra đời của cậu bé đó là niềm vui duy nhất đến với gia đình này từ lúc tên quý tộc đó xuất hiện.
Cậu bé đã mang lại nụ cười, niềm hạnh phúc, một thứ cảm xúc có thể xóa tan mọi sự phiền muộn mà gia đình đó gặp phải.
Mọi thứ cứ diễn ra tốt đẹp như thế một thời gian, cho đến khi câu bé Rio đó dần có suy nghĩ và ý thức riêng của bản thân thì tên khốn Kaltak đó lại giở trò vơ vét tài sản của ngôi làng.
Ngôi làng không thể làm gì khác ngoài việc cam chịu trước sự bất công đó.
Gia đình của Rio cũng chẳng khá giả gì nhưng lại có một niềm khao khát công lý cháy bỏng, họ đã lên kế hoạch cùng với dân làng để cùng chống lại tên khốn quý tộc xấu xa đó.
Thế là cứ từng người một đứng lên gia nhập vào cùng với cha mẹ của Rio, mọi người ai cũng cùng nhau góp sức dù ít dù nhiều họ cũng đóng góp những thứ mà họ có được.
Xẻng, cuốc, đinh ba, gậy, rìu, búa hay chỉ đơn giản là một khúc gỗ họ cũng đóng góp vào với dự định một sống một còn với tên quý tộc đó.
Đúng, đây chắc chắn là một cuộc nổi loạn trong thầm lặn họ chỉ chờ đợi thời cơ tên quý tộc đó xuất hiện và họ sẽ tự tay giết chết hắn.
Nhưng cuối cùng mọi hi vọng mà họ vun đấp đều bị đổ vỡ trước sự bất công của cái thứ mang tên quyền lực, dưới quyền lực của mình hắn đã rải rác rất nhiều tai mắt vào làng trước đó và đã biết được cuộc nổi loạn này.
Vì lẽ đó nên hắn đã thuê những vệ sĩ có khả năng chiến đâu cao về để bảo vệ cho hắn.
Nhưng trước lúc đó hắn đã ra môt lời cảnh báo cực kì có trọng lượng cho người dân nơi đây.
"Đây sẽ là lời cảnh báo cho tất những kẻ dám chống lại ta, làm đi."
Khi vẫn chưa có gì gọi là bắt đầu cả thì chính hắn đã ra tay trước rồi, một trong số những quân nổi loạn đã bị hắn bắt và giết không thương tiếc sau vài ngày bị tra tấn dã man.
Người làm ra thì cười thích chí, người chứng kiến thì lại sốc không nói nên lời, sự lo sợ, câm phẩn và nổi tuyệt vọng đang bao trùm lấy ngôi làng.
Không khí ngột ngạt đến khó thở, những người này như đã mất đi phương hướng của chính bản thân và không biết mình phải làm gì đây, họ trở nên như vậy một phần là do chính họ biết rằng chính họ đã có âm mưu khởi dậy nên chắc chắn họ sẽ không thoát khỏi lưỡi hái của tử thần.
Trước sự thật phủ phàn đó không hề có ai dám lên tiếng hay đứng ra đón nhận hình phạt cả, hiển nhiên nó sẽ thành thế này rồi, làm gì có ai thích đi vào chỗ chết chứ và hiển nhiên cũng chẳng ai muốn con của mình đi vào con đường chết cả, nên cuối cùng tất cả chỉ chọn cách im lặng và đứng đó thôi.
"Ta là người dựng lên tất cả chuyện này, nếu muốn thì hãy giết ta và tha cho tất cả bọn họ."
Thế nhưng lại có người đứng ra phá vỡ cái bầu không khí ngột ngạt này và người đó không ai khác chính là người đã dẫn đầu và lãnh đạo họ, là người có niềm tin vào công lý hơn ai cả, đúng đó chính là Grober người cha của đứa nhỏ mang tên Rio.
Trước những lời nói đầy sức nặng đó mọi người chỉ biết trố mắt ngạc nhiên, không một ai dám tiến lên cùng gánh vác nó với Grober cả.
Tuy vậy nhưng ông cũng chẳng bận tâm đến nó, vì ông biết là sẽ không có ai đứng ra cùng với mình cả, nên ông đã chuẩn bị sẵn tinh thần để chết một mình rồi.
Nhưng có lẽ là ông đã lầm, trong chốn đông người đó tưởng rằng sẽ chẳng có ai lên tiếng nữa thì lại có một giọng nữ thanh thoát nói rằng sẽ chịu trách nhiệm chung với ông.
Người phụ nữ đó không ai khác ngoài Vater người vợ mà ông yêu quí nhất.
Họ đã biết trước rằng bản thân sẽ chẳng sống được lâu nên họ đã sớm giao lại Rio cho một người quen sống ẩn dật trên núi mà họ quen biết, thế nên hiện giờ cả 2 người họ biết rằng mình chẳng còn gì để mất nữa, nên cả 2 đã quyết định đứng ra để cứu sống tất cả.
"Vậy tất cả mọi chuyện chỉ có 2 người làm thôi đúng không?"
"Đúng vậy." x2
"Kuku vậy ta sẽ tha mạng cho tất cả đám thấp hèn ở đây, các ngươi mang 2 tên này tới dinh thự của ta."
Bị trói lại và lôi đi không thương tiếc để lại sự im lặng từ ngôi làng thân thương phía sau, những giọt nước mắt đã bắt đầu trải dài trên khe mắt của 2 người, không phải rằng họ tiếc nuối điều gì ở những người tại ngôi làng đó mà là họ thương tiếc cho đứa con của họ sẽ sống một cuộc sống không có sự yêu thương của bố mẹ mình.
Dù tiếc nuối, dù có khóc hay gào lên trong sự tức giận thì cũng chẳng thay đổi được sự thật rằng họ sẽ chết đi, vì vậy nên họ đành gửi gắm lời chúc đến người con trai của mình thôi.
*
Vài ngày đã trôi qua từ ngày đó không một ai biết được chính xác tình trạng của cả 2 người họ, nhưng đó chỉ là nhất thời thôi, cái ngày mà họ sẽ biết được sự thật cuối cùng đã đến, ngày hôm đó cuối cùng thì dân làng cũng đã biết được tình trạng của cả 2 người.
Grober người đàn ông mà cả làng đều kính trọng xác ông đang được treo trên cây cột giữa làng, cái xác đó chằn chịt vết thương, vết cắt, vết đâm, vết roi và cả những vết bầm tím do bị đánh đập, móng tay và cả móng chân của ông đều đã biến mất, nhưng nguyên nhân khiến ông chết đi lại không phải những thứ đó mà là do chất độc, thứ chất độc sẽ hành hạ người đó cho đến khi chết thì thôi.
Phải nói là rất tàn nhẫn, cực kì tàn nhẫn nhưng đó vẫn chưa là gì so với người phụ nữ mang tên Vater.
Xác cô không có lấy một mảnh vải che thân, nó được treo lên trong tư thế xấu hổ đến tột cùng, trên người cô dính đầy những chất dịch màu trắng đục, nói chính xác hơn là khắp người cô như đang được tắm trong thứ chất dịch đó vậy, trong miệng, trên tóc, trong lỗ mũi và cả nơi quý giá nhất đối với người phụ nữ cũng có nốt, và vì cô đã bị chúng hành hạ, sử dụng thuốc đến quá liều trong lúc bị làm nhục nên đã dẫn đến cái chết.
Bọn chúng không khác gì súc vật đã gây ra những việc như này, nếu phải nói thì so sánh tên khốn đó với súc vật thì vẫn còn dễ dãi cho hắn quá, hắn còn tệ hơn cả súc vật và cầm thú cộng lại.
Nhưng dù có chửi thì cũng chẳng thay đổi được sự thật, mọi người trong làng nhanh chóng làm lễ an tán cho những cái xác xấu số đó mà không để cho Rio biết điều này.
Và cứ thế sự thật đã bị giấu đi tới tận khi cậu lớn lên, trong suốt khoảng thời gian đó cậu không cảm thấy cô đơn vì không có bố mẹ mình kề bên cũng là vì cậu đã gặp được một cô gái cùng tuổi cậu với cái tên Risa.
Cô đã giúp Rio vượt qua nổi buồn không có bố mẹ của mình và cứ thế họ chơi chung với nhau, luyện tập và trò chuyện cùng nhau, dần dần tình cảm giữa hai người đã được nảy sinh.
Cậu muốn cưới cô ấy, cậu muốn cùng cô ấy sống đến cuối đời nhưng cho đến khi lớn thì cậu mới biết được một sự thật rằng Risa lại là con của tên khốn quý tộc đó.
Nhưng Risa lại không như bố mình cô có một tấm lòng lương thiện và không hề thối nát như người cha của mình.
Chính vì thế nên Rio mới không hề có cảm giác chán ghét khi biết được sự thật.
Nhưng cũng chính vì nó nên cả 2 mới bị chia cắt, tên heo thối nát đó đã quyết định gả Risa cho một tên quý tộc có quyền lực cao hơn trong hoàng cung.
Tên quý tộc đó ngoài việc có thân hình hoàn toàn giống heo ra thì hắn còn thối nát hơn cả tên quý tộc này nữa, cũng vì lẽ đó nên Risa đã trở nên cực kì tuyệt vọng và đau khổ.
Đêm hôm đó cô đã tìm cách trốn ra và đi gặp Rio, cô đã kể cho cậu ấy nghe về sự thật của những năm về trước, về chuyện cha cô đã giết cha mẹ cậu thế nào, về việc cô ghét chính gia đình mình tới đâu và cả về việc cô nhớ đến cậu ra sao khi bị ép hôn.
"Em biết rằng anh sẽ hận em lắm nên tạm biệt anh.."
"Không, đêm nay em hãy ngủ và trốn lại đây, tốt nhất em không nên về nhà vì anh sợ em sẽ chứng kiến chuyện không hay đó."
Dù không biết đến chuyện không hay mà cậu nói đến là gì nhưng Risa vẫn cảm thấy cực kì hạnh phúc vì người mình yêu không hề hận mình mà thậm chí còn lo lắng cho mình, thế nên nét mặt hạnh phúc tột cùng của Risa đã được bộc lộ cũng như cô không thể kiềm nén được cảm xúc và vỡ òa trong khi nhào tới ôm Rio vào lòng
Sau đó Rio đã cho Risa ngủ trong nhà của mình, vì cô đã quá mệt vì lo lắng và phiền muộn nên khi gỡ bỏ được điều đó khiến cô cực kì mệt mỏi và chìm sâu vào giấc ngủ ngay lập tức.
Mọi thứ đều được nói rõ ra trong đêm đó, Rio đã bất giác rơi vào cơn tức giận cũng như nổi tuyệt vọng, cậu tuyệt vọng vì người mình yêu sẽ bị ép rời bỏ mình, cậu tức giận vì người đã giết và làm nhục gia đình cậu, vì những người đã không ra tay giúp đỡ cho gia đình mình và cũng vì vậy nên cậu đã dần mất niềm tin vào con người ngoài trừ Risa người con gái mà cậu yêu nhất.
Đêm đó cậu lan than trên núi trong lúc bị cơn tức giận chiếm lấy ý thức thì vô tình cậu đã đi đến được một cái hồ nào đấy.
"Đây là đâu?"
Một cái hồ kì lạ đến vô ngần nằm trên ngọn núi mà cậu đã đi qua hàng tá lần, lạ thay là dù cậu có thông thạo ngọn núi này tới đâu thì câu vẫn không hề biết đến sự tồn tại của cái hồ kì lạ này.
Chính vì sự kì lạ đó cậu đã quyết định tiến tới tìm hiểu nó, nhưng khi cậu vừa bước đến gần thì mặt hộ đột nhiên phát sáng, bóng hình một người phụ nữ xa lạ dần xuất hiện trước mặt cậu, chứng kiến cảnh tượng kì lạ đó cậu không khỏi ngạc nhiên mà trố mắt nhìn vì sốc.
"Theo giao ước từ trước ai đã tìm ra chiếc hồ này đầu tiên thì ta sẽ ban cho họ một năng lực nào đó. Vì lẽ đó nên ta sẽ đưa ngươi năng lực này."
"Năng lực sao?"
Không hiểu được chuyện gì đang diễn ra nên Rio chỉ biết đứng ngay ra đó chịu trận thôi, trong sự ngơ ngát đó bổng dưng cơ thể của Rio được bao trùm bởi những hạt sáng ma lực trong vài giây rồi dần tan biến.
"Ta đã hoàn thành được nghĩa vụ, ta đi đây."
"Này khoan đã."
Tới không bao trước và đi cũng chẳng có lấy một lời từ biệt, Rio cảm thấy khá mong lung vì điều này, cứ như đây là một giấc mơ vậy, nhưng sự thật nó lại không phải, cái cảm giác sức mạnh bổng dưng tuôn trào trong người cậu khiến câu biết được cậu đã nhận một năng lực nào đó.
Sau đó Rio cũng đã kiểm tra thử mình đã nhận được cái gì, ngoài cái kiếm kỹ mà cậu đã thức tỉnh vào lúc nhỏ khi đi săn ra thì cậu còn có một năng lực khác mang tên [World Rank – Limit Break] , khi cậu nhìn vào năng lực mà cậu được tặng thì kì lạ thay cậu cũng biết được công dụng của nó ra sao và cách sử dụng nó như nào.
Công dụng của nó cũng rất đơn giản ngoài việc phá vỡ giới hạn của bản thân ra thì nó cũng sẽ phá vỡ giới hạn skill lẫn ma pháp mà họ sở hữu, điều đặc biệt hơn là họ sẽ không hề bị bất cứ tác dụng phụ nào sau khi sử dụng như [Limit Break] thông thường.
"Với cái này mình sẽ.."
Trong một phút giây bị cơn tức giận che mắt, bị sức mạnh mới che mờ lý trí cậu đã quyết định kiếm tên quý tộc mang tên Kaltak đó và trả thù cho cha mẹ cậu.
*
Tại dinh thự của tên khốn thối nát được biết đến như một con lợn xấu xa, hiện tại nơi này đang rất thanh bình và không có lấy một tiếng động nào cả, nhưng đó chỉ là ở phía ngoài dinh thự thôi..
Phía trong dinh thư hay nói đúng hơn là tại khu vực xung quanh một căn phòng sang trọng và rộng lớn, nơi đó lại phát ra một âm thanh hết sức dâm dục và tục tĩu, một tên gọi khác dành cho thứ âm thanh này chính là tiếng rên của phụ nữ.
Đó cũng là bằng chứng cho việc tên khốn này lại tiếp tục làm nhục phụ nữ hay cướp đi sự trong trắng của một cô gái nào đó mà hắn ta vô tình bắt được.
Dù có cưỡng hiếp bao nhiêu cô gái đi nữa thì hắn cũng chẳng bị gì, dần dần việc đó đã khiến hắn không còn sợ hay biết đến 2 từ quả báo là gì rồi.
"Chết tiệt lại chết nữa rồi sao? , chỉ mới tiêm hơn 10 liều thôi mà đã nghẻo rồi sao? , tụi bây đâu đem đứa khác vào đây và sẵn đem con ả này ra ngoài luôn."
Hắn thậm chí còn chẳng thèm coi sinh mạng của một con người ra gì, đối với hắn họ chỉ như một món đồ vật mà thôi, nếu hư rồi thì bỏ sau đó thay bằng cái mới hơn, như đây là chuyện hiển nhiên đối với hắn vậy.
"Tụi bây điếc à? , sao không có thằng nào lên tiếng hết thế?"
Dù hắn có rống lên, thậm chí là gào thét trong tức giận thì cũng sẽ chẳng có ai vào đây đâu, nguyên do thì..
"Ngươi vẫn thối nát như ngày nào nhỉ Kaltak"
"Ai đó?"
Từ nơi cửa sổ đang mở toang đó là hình bóng một cậu trai với mái tóc bạch kim và đôi mắt đỏ tràn ngập trong dòng chảy của sự trả thù và tức giận.
"Ta chẳng thích nói tên cho một con heo thối tha như ngươi biết."
"Ngươi!"
"Ta làm sao? , bộ ngươi nghĩ rằng ta tốn công đến tận đây chỉ để nói với ngươi tên của ta thôi sao?"
"Tên khốn! lính đâu mau bắt tên khốn hổn xược này lại cho ta!"
"Ngươi vẫn chưa thông à."
Trong một cái chóp mắt Rio đã đứng trước và chĩa dao vào cổ con heo Kaltak đó rồi, điều này quá dễ dàng, phải nói là cực kì dễ dàng mới đúng, suốt nhường ấy năm săn bắt và rèn giũa bản thân đã khiến cho tốc độ cũng như kỹ thuật dùng dao của cậu đạt tới mức thượng thừa rồi, vì lẽ đó nên cậu cũng chẳng cần dùng đến [World Rank – Limit Break] làm gì.
"Nếu bọn chúng còn sống thì ta đã không đứng đây rồi."
Tên heo Kaltak đứng trước ngưỡng cửa tử thần mà hắn chưa bao giờ đối mặt, khiến hắn bất giác tè ra sàn như một đứa con nít.
Thật trớ trêu làm sao khi mọi người đều khiếp sợ cái tên nhát cấy này, quả thật rất là trớ trêu khi chính gia đình mà Rio yêu quí lại ra đi trước tên heo này, còn cả những cô gái vẫn đang ở độ tuổi mà họ đẹp nhất và họ xứng đáng để có được hạnh phúc nhưng lại bị tên khốn này đè bẹp tất cả.
Vậy mà giờ đây kẻ tàn bạo đó lại đang tè dầm như một đứa con nít, một đứa con nít thậm chí còn không biết tự mặc đồ vào..
"Một con heo thối nát như ngươi tại sao lại tồn tại được trên đời như thế chứ?"
"X-xin hãy tha mạng cho tôi, tôi có thể đáp ứng mọi thứ mà cậu muốn, tiền bạc, đất đai, địa vị, gái gú tôi có thể đáp ứng tất cả nên làm ơn đừng giết tôi mà.."
"Tới cả lúc này rồi mà vẫn thối nát được à. Tốt thôi ta sẽ không giết ngươi."
"C-cảm ơ.. AHHHHHHHHHHHHHHH"
Chỉ trong tích tắc mọi ngón tay trên bàn tay gớm ghiếc đã làm nên biết bao những chuyện kinh tởm đó, từng cái một đang rơi xuống mặt sàn bóng loáng phía dưới.
Những giọt máu đỏ thẩm long lanh được ánh trăng chíu rội đang phún ra như mưa cùng với tiếng gào thét trong đau đớn của một con heo mọi mang tên Kaltak.
"Ta sẽ để ngươi sống, nhưng không có nghĩa là ta sẽ không hành hạ và cắt từng bộ phận của ngươi ra, nhưng trong quá trình đó mà ngươi mất mạng thì cũng đừng trách ta nhé vì ta đã giữ lời hứa rồi mà."
"C-chết.. tiệt.. tên khốn.. AHHHHHHHHHHHH"
Từng bộ phận một trên cái cơ thể thối nát đó dần mất đi theo lời Rio đã bảo, ngón tay, bàn tay, cánh tay, ngón chân, gân chân và hiển nhiên là cả bộ phận sinh dục nữa.
Những tiếng thét đau đớn cứ liên tục kêu lên inh ỏi, nhưng mặc cho chúng vang ra thì cũng chẳng có lấy một ai bước ra giúp đỡ cho hắn cả, cơn đau thấu trời cùng với lượng máu đỗ ra như thác đã khiến cái cơ thể thối nát đó mất đi ý thức và nó cũng đồng nghĩa với cái chết.
Dù Rio có muốn tra tấn hắn thêm nữa nhưng do sự chịu đựng yếu kém đó đã khiến cho mong ước đó của cậu bị phá sản, nhưng dù vậy thì cậu cũng đã trả được thù cho gia đình cũng như cho chính bản thân cậu.
"Hừ, về thôi."
Trong thâm tâm cậu tràng ngập sự vui sướng vì cuối cùng cũng đã giết được tên khốn đó nhưng sự vui sướng đó lại không được bộc lộ ra vì cậu biết một điều rằng cậu đã tự tay giết đi người cha của người con gái mình yêu.
Cảm xúc có lỗi lẫn lộn với niềm vui sướng khiến cậu chẳng tài nào suy nghĩ thấu đáo được nữa, trong đầu cậu hiện giờ chỉ còn có hình bóng người con gái được biết đến với cái tên Risa thôi.
Thứ cảm xúc muốn gặp lại người mình yêu đó lại nhanh chóng bị dập tắt bởi một đám cháy xuất hiện phía ngọn núi nhà cậu, ngọn lửa bùng phát ngay vị trí của nhà cậu, điều đó càng khiến Rio trở nên mất bình tĩnh hơn nữa, cậu mất bình tĩnh không phải là vì ngôi nhà đó mà chính vì người con gái mà chính cậu đem lòng yêu mến đó đang ở trong đó.
Trong sự mất đi lý trí của mình cậu đã sử dụng tới thứ sức mạnh mà cậu vừa nhận được và lao đi còn nhanh hơn cả ánh sáng về phía ngọn núi đó.
Cậu có một niềm hi vọng rằng Risa sẽ bình an vô sự mà sống sót nhưng niềm hi vọng nhỏ nhoi đó đã nhanh chóng bị lấy đi bởi một thực thể chưa từng một lần xuất hiện tại ngọn núi hay ngôi làng này, đó là quỷ tộc.
Tại sao một tên quỷ tộc như thế lại ở đây và hắn có mục đích gì khi đến đây chứ? , đó là những dòng suy nghĩ mà bất cứ ai cũng sẽ nghĩ nhưng đối với tình cảnh của Rio bây giờ thì không.
Cậu ấy chỉ có một cảm xúc tức giận đến thuần túy và một dòng suy nghĩ chiếm lấy bản thân câu "BỎ TAY RA KHỎI RISA NGAY!". Đúng, hiện tại tên quỷ tộc đó đang bóp cổ Risa đưa lên cao trong tâm trạng đầy thích thú như hắn đang tận hưởng nó vậy.
"TÊN KHỐN!"
Chứng kiến cảnh tượng đó Rio không chần chừ mà lao tới với một tốc độ chóng mặt nhưng tên quỷ đó lại dễ dàng né được nó, trong lúc né ra tên quỷ đó không quên nắm lấy cơ thể yếu ớt của Risa theo.
Hắn chứng kiến cảnh tượng này và hiểu ra được vài điều và cũng vì muốn tận hưởng niềm vui từ sự đau khổ của loài người nên hắn chỉ nhếch môi một cái rồi cho một vết thương chí tử vào bụng Risa.
Không nói lời nào hắn ném Risa vào người Rio đang định lao tới đó, cú sốc bất ngờ ập tới chàng trai mang tên Rio khiến cho nét mặt tuyệt vọng đến tột cùng xuất hiện lên khuôn mặt tức giận lúc bấy giờ của cậu, nhưng nó cũng không khác gì là một món ăn yêu thích đối với tên khốn ma tộc đó và khi tận hưởng xong hắn không nói lời nào chỉ có một nụ cười thõa mãn và bay lên để lại vô vàn ma thú ở phía sau.
"Ha.. ha.. anh khóc đó hả.. đừng khóc như thế mà.."
Những giọt nước mặt cứ liên tục trào ra trên nét mặt tuyệt vọng đó khi Rio ôm Risa vào lòng mình, nổi đau đến vô ngần này thật sự quá sức đối với Rio rồi, cậu chẳng thể làm gì ngoài việc ôm chặt người mình yêu vào lòng cả.
"Xin lỗi anh vì.. koha~.. không thể đồng hành cùng anh.. được nữa.."
"Đừng nói thế mà, anh không cho em nói thế, em phải sống anh không cho phép em chết đi đâu."
"Em e là mình không thể đâu.. nhưng.. em sẽ.. koha.. tiếp tục bước tiến cùng anh mà.. nên đừng khóc nữa.."
Nụ cười sáng đến rạng ngời xuất hiện trên gương mặt trắng bệch vì mất máu đó như một niềm an ủi cuối cùng dành cho Rio vậy, nhưng Risa hoàn toàn không có ý định để Rio một mình như thế, cô ấy đã sử dụng một ma pháp mà bản thân đã vô tình lĩnh ngộ được rất lâu về trước.
Ma pháp này chỉ có thể hoạt động khi chủ thể đang cận kề cái chết thôi, với ma pháp này cô ấy đã chuyển đổi cơ thể lẫn linh hồn của bản thân thành một vật mà phải nói là không hề tồn tại trong thế giới này đó là một cây súng màu đen tuyền.
Lí do Risa biết về thứ vũ khí này cũng là vì cô đã từng chứng kiến một mạo hiểm giả sử dụng thứ vũ khí cực kì lợi hại này từ lúc còn rất nhỏ, nên dù ít dù nhiều cô muốn bản thân có thể cùng đồng hành với người mình yêu và có thể bảo vệ người đó trong những lúc nguy cấp nhất.
Cơ thể phát sáng của Risa dần biến đổi thành hình một cây cúng trong tay Rio.
"Nó sẽ thay em tiếp tục đồng hành và bảo vệ anh, hãy cố gắng sống sót nhé Rio, cảm ơn vì tất cả.. em yêu anh."
"RISAAAAAAAAAA!"
Những lời nói cuối cùng của Risa đã truyền thẳng vào trong tiềm thức của Rio khiến bản thân cậu rơi vào vực sâu của sự tuyệt vọng và đau khổ, nhưng cũng vì những lời nói đó mà dù cậu có đau khổ hay tuyệt vọng tới đâu thì cậu cũng chẳng hề nghĩ đến việc chết.
Để tiếp tục sống sót và để tiếp tục càn quét hết mọi thứ cản đường, cậu cần phải trở nên mạnh hơn nhưng thật trớ trêu làm sao cậu lại mạnh lên bằng sự đau khổ của việc mất đi người mình yêu thương nhất.
Ngày hôm đó khi cậu quyết định sẽ càn quét mọi thứ bất kể đó là con người hay là quỷ dữ đi chăng nữa thì cậu cũng sẽ giết hết, cái thứ cảm xúc đau khổ và tuyệt vọng cùng với cái mong muốn đó đã khiến cho thứ sức mạnh mà cậu nhận được đó nâng lên một tầm cao mới.
Nó đã vô tình biển đổi thành [World Rank – Ultra Limit Break] , cái thứ sức mạnh đó đã biến đổi luôn cả màu tóc và cả màu mắt thành một màu đen tuyền khiến ai nhìn vào cũng phải khiếp sợ.
Và cũng chẳng hiểu vì sao mà thứ vũ khí được biết đến với cái tên súng đó đã vô tình khiến cậu phát hiện ra một công dụng mới của kiếm kỹ, nhưng đó không phải là thứ cậu muốn nhất, ước muốn thật sự của cậu chỉ đơn giản là có thể cùng Risa tiếp tục tiến bước thôi.
Sự thật mà cậu vô tình phát hiện ra chính là kiếm kỹ không chỉ áp dụng cho kiếm mà nó còn có thể áp dụng cho rất nhiều các thứ khác, ngoài ra nó còn có thể biến đổi thành nhiều dạng khác nhau nữa, tuy giống như ma lực nhưng nó lại không phải là ma lực, hiển nhiên nó cũng có thể biến đổi thành đạn cho thứ vũ khí mà cậu vừa mới nhận được.
Với sức mạnh mới đó và cả thứ vũ khí mang linh hồn của người mình yêu nhất cậu đã càn quét hết mọi thứ cản đường cậu, ma thú, người dân trong làng, những ngôi nhà cũng như dinh thự thối tha đó.
Ngày hôm đó mọi người trong thế giới đã biết đến cái tên Black Wanderer trong sự khiếp sợ.
* * *
Mọi người nghĩ sao về chương này, mình làm chương này chủ yếu là vì muốn nói thêm về chàng trai Rio này thôi và sẵn tiện giải thích thêm về kiếm kỹ một chút.
Và đây cũng là chương kết thúc cho arc 2 luôn mình sẽ sớm viết tiếp arc 3 nếu có thời gian, cảm ơn các bạn vì đã ủng hộ.