Bạn được tungo mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
14,866 ❤︎ Bài viết: 229 Tìm chủ đề
Chương 114: Đánh người đánh tới động mạch chủ

Chẳng qua là mặt Hướng Quân sưng lên như bánh bao, ông dùng đôi mắt mờ mịt nhìn hồi lâu cũng không dám xác nhận.

"Kiến Quốc, hắn nói hắn là Hướng Quân, nhìn không giống a!"

"Làm sao có thể là Hướng Quân? Sao hắn có thể cấu kết với người ngoài ăn trộm lương thực của chúng ta?" Trương Kiến Quốc nói, lương thực có ý nghĩa quan trọng, Hướng Quân không ngu ngốc như vậy.

Trên thực tế, Hướng Quân lại ngu ngốc như vậy.

"Chú, cháu thực sự là Hướng Quân. Bọn họ cũng đánh cháu, ô ô.." Hướng Quân đã thở ra thì nhiều hít vào thì ít, nhưng hắn còn muốn giải thích, mục đích là tự cứu lấy mình.

"Ta phi. Lúc chúng ta đuổi ra ngoài, nhìn thấy sáu người các ngươi đang đẩy xe chạy, tôi nhìn nhầm, mắt của tất cả bọn tôi đều mù cả sao!" Trương Kiến Quốc cả giận nói, xem bọn họ thành kẻ ngu ngốc bị mù mắt sao. Trước kia bắt người để cho hắn chạy, bây giờ tang chứng vật chứng có đủ còn muốn chống chế?

"Ô ô, tôi có lòng tốt giúp ngươi bắt trộm. Tôi muốn gặp bố tôi. Các ngươi đánh tôi thành như vậy, ông ấy sẽ không bỏ qua cho các ngươi." Hướng Quân tức tưởi khóc lóc, thanh âm như cái rổ bị lọt gió, có thể là do răng của hắn bị đánh gãy.

Tuy nhiên, lời nói của hắn đã thành công khiến một số người sợ hãi.

Trong đại đội Hồng Hà, Hướng đội trưởng phụ trách sản xuất, hô phong hoán vũ, gây khó dễ mọi người đủ đường, nửa số người cũng sợ hắn.

Có cảm giác như có người đánh vào động mạch chủ không?

Thư ký Trương cau mày không nói gì, chỉ đánh giá nhìn Hướng Quân.

Trương Kiến Quốc cũng không ngu ngốc mà bị lời này dọa sợ, hắn còn không sợ Hướng đội trưởng.

"Bây giờ ngươi không thừa nhận cũng vô ích. Dù Cục công an, đồng chí cảnh sát còn sợ thẩm vấn không ra, tôi cũng không tin năm người này cũng cứng miệng như ngươi." Vừa nói hắn vừa đá vào người bên cạnh một cước.

Kết quả đá tỉnh người đang giả bộ nằm chết, hắn chỉ vào Hướng Quân nói: "Đồng chí, Hướng Quân mới là kẻ chủ mưu, chính hắn đã bảo chúng tôi ăn trộm lương thực của các anh bán lấy tiền, chỉ cho chúng tôi năm mươi đồng."

"Đồng chí, anh bỏ qua cho chúng tôi đi, chúng tôi chỉ đến để giúp đỡ, tất cả đều là chủ ý của Hướng Quân." Một đồng phạm thê thảm khác cũng bán đứng Hướng Quân.

Ha..

Tất cả mọi người đều trợn mắt hốc mồm, sau đó lại tức giận khác thường Có người nắm chặt đòn gánh, hận không thể cầm gậy đánh tới, trực tiếp lập mộ phần cho Hướng Quân.

Ai biết được! Đầu óc người này bị nát hay là đậu hủ? Vì tiền lại khiến người toàn đội đói bụng.

Thư ký Trương buồn bã nói: "Tiểu tử này, sao ngươi lại ngốc như vậy!"

Vốn là hắn cảm thấy Hướng Quân chỉ có chút lười biếng, cũng không có hại gì, kết quả..

Trong đêm tối, đám đông hận không thể lột sống Hướng Quân. Đột nhiên có người hét lên: "Nhất định Hướng đội trưởng cũng là kẻ chủ mưu."

Thư ký Trương quay đầu lại nhìn, quá nhiều người, cũng không biết là người nào nói.

"Tôi chuốc say cha tôi, trộm chìa khóa nhà kho của ông ấy. Chuyện này không liên quan gì đến ông ấy. Mau cứu tôi, tôi sắp chết rồi." Hướng Quân dầu gì cũng còn chút thanh tỉnh, tê tâm liệt phế giải thích, giọng nói cũng đứt quãng.

Hướng đội trưởng lại bị nhắc tới, mọi người mới nhận ra người quan trọng nhất của đại đội Hồng Hà không có mặt ở đây, chuyện lớn như vậy hắn lại vắng mặt.

Thư ký Trương đau lòng ôm đầu, có một đứa con trai như vậy, ông thắp một hàng nén hương mặc niệm thay cho Hướng đội trưởng. Ông đã sớm nhận ra Hướng đội trưởng không có ở đây.

Có vẻ đúng như Hướng Quân đã nói, Hướng đội trưởng say rượu. Ông nhanh chóng nhờ hai người đi gọi Hướng đội trưởng. Chuyện lớn như vậy đừng nói là uống say, dù bệnh sắp chết cũng phải mang hắn tới.

Việc đã đến nước này, thư ký Trương sắp xếp cho con trai về thôn gọi xe bò đưa Hướng Quân đến bệnh viện cấp cứu. Trương Kiến Quốc không vui, nhiều người trong thôn cũng không vui, nhưng thư ký Trương đá con trai mấy cái, Trương Kiến Quốc lúc này mới miễn cưỡng lái xe bò.

Những người khác nhìn thấy Trương Kiến Quốc bị đánh, cũng không nói gì.

Để người thu thập lương thực, thư ký Trương ngồi xổm trên một tảng đá lớn phiền não hút thuốc.

Kỷ Thanh Lam đến gần nhìn tình trạng bi thảm của Hướng Quân, chỉ cảm thấy đáng tiếc, đáng tiếc người gây ra thảm trạng này cho Hướng Quân không phải là cô đánh.

Cô muốn đánh hắn ta một trận thống khoái, nhưng khổ chủ là cô đây chỉ có thể đứng một bên xem trò vui.

Hướng Quân như vậy, bị đánh nặng hơn lần trước cô đánh rất nhiều, cho dù vết thương trên người may mắn được chữa lành thì hắn ta vẫn sẽ phải ngồi tù. Ừ, còn có thể coi là ăn cơm nhà nước.

Hàn Viễn Quân cũng tiến lên nhìn xem, khóe miệng mang theo ẩn ẩn châm chọc. Sau ngày hôm nay, thế cục đại đội Hồng Hà phải thay đổi rồi.

Rất nhanh, Hướng đội trưởng bị người mang tới, thật sự là say đến bất tỉnh nhân sự, bị hai người đỡ tới, mẹ Hướng cầm đèn pin vội vàng chạy trước, cũng không để ý ba người phía sau có được chiếu sáng hay không.

Vốn dĩ bà ta đã thức dậy, vốn cũng muốn đi xem náo nhiệt, kết quả Hướng Cường bị đánh thức ở nhà nổi điên đập phá đồ đạc. Buổi tối hắn cũng uống rượu, nhưng tửu lượng của hắn tốt hơn Hướng đội trưởng, không say đến mức đó.

Chẳng qua là đột nhiên bị đánh thức, oán khí tràn lan.

Rượu tráng kinh sợ người gan, hắn ẩn nhẫn mấy ngày liên tiếp vào giờ phút này đột nhiên bộc phát, giống như một trận lũ quét, hắn điên cuồng vào nhà với khuôn mặt đỏ bừng, đập nát đồ đạc trong nhà. Lý Tiểu Nhã như ngày thường mắng hắn, hắn cũng đánh Lý Tiểu Nhã, đánh rất thảm, bà ta nhìn còn sợ.

Mẹ Hương vội vã sải những bước dài, thở hổn hển, trên trán vì chạy vội mà lấm tấm mồ hôi, bị gió đêm thổi một cái, người lạnh lòng cũng lạnh.

Đến khi đến gần, nhìn Hướng Quân đang nằm, mặc dù Hướng Quân nhìn giống như một miếng giẻ rách, nhưng bà ta vừa nhìn một cái đã nhận ra người.

Con trai bảo bối của mình, bất kể biến thành dạng gì, bà ta cũng có thể vừa nhìn một cái liền nhận ra.

"Con trai!" Mẹ Hướng hét lên, lao về phía trước.

Lũ ếch ngoài đồng hai bên kêu càng làm cho thê thảm hơn.

Thư ký Trương nhìn Hướng đội trưởng đang được người đỡ tới, một cổ mùi rượu xộc vào mũi, ông nhíu mi. Đã là lúc nào rồi, còn cố kỵ thân phận Đại đội trưởng của ông ta, đổi thành ông đã sớm tạt một gáo nước lạnh vào người.

"Lão Hướng, dậy đi, Lão Hướng.."

Thư ký Trương hét lên mấy tiếng, nhưng Hướng đội trưởng say như lợn chết, vẫn bất tỉnh.

Trương Thư tiến tới tát một cái nhưng vẫn không tỉnh.

Sau đó tức giận liên tiếp tát mấy cái, đánh hai má Hướng đội trưởng cũng sưng lên.

Đây là uống bao nhiêu rượu Mao Đài?

Ven đường có người thấy vậy, chân chó xuống mương lấy một chậu nước mương đổ lên mặt Hướng đội trưởng.

Đừng hỏi tại sao lại mang theo một cái chậu ra ngoài, chính là gấp, tiện tay cầm lấy.

Hướng đội trưởng từ từ tỉnh dậy, nhìn về phía trước với vẻ mặt bối rối. Đáng lẽ ông ta phải ở nhà trên chiếc giường rộng rãi, thoải mái chứ không phải ở đây. Còn nữa, sao mặt lại nóng bừng bừng như vậy, còn có bà già phía trước đang khóc bù lu bù loa, hình như là vị kia nhà hắn.

Thư ký Trương lắc lắc bàn tay tê dại, khẩn trương nói: "Lão Hướng, cuối cùng ông cũng tỉnh, xảy ra chuyện lớn."

"Chuyện gì?" Hướng đội trưởng hỏi. Ông ta há miệng, một cổ mùi rượu hôi thối lao thẳng vào mặt thư ký Trương, thiếu chút nữa khiến ông chết ngay tại chỗ.

Thư ký Trương lùi lại hai bước nói: "Tiểu tử Hướng Quân kia thừa dịp ông say rượu trộm chìa khóa nhà kho, trộm sạch sẽ lương thực chúng tôi trồng được.."

Hướng đội trưởng nghe vậy, đôi chân vốn đã mềm nhũn trực tiếp đặt mông ngồi trên mặt đất, sắc mặt còn trắng hơn bụng cá trắng muốt của phương đông ba phần. Điều đầu tiên ông ta nghĩ đến không phải là đứa con trai nửa sống nửa chết của mình, mà là chính mình.

Xong rồi, xong rồi.

Cho dù ông ta trong sạch, công xã cũng sẽ không để ông ta làm đội trưởng nữa.

Ông ta đột nhiên đứng dậy, lăn người đá mạnh vào bụng Hướng Quân.

"Mày cái đồ súc sinh, sao không chết đi?"

Hướng Quân bị đánh phun ra mấy ngụm máu. Mẹ Hướng nóng lòng muốn bảo vệ con trai, mắng ông ta: "Ông muốn đánh chết nó sao? Nó đã thành như thế này rồi."

"Đều là bà đồ phụ nữ ngu xuẩn, nó có hôm nay đều do bà nuông chìu." Hướng đội trưởng tức giận đến mức thậm chí còn đánh cả mẹ Hướng.
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back