Bạn được Conan2.0 mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
14,616 ❤︎ Bài viết: 104 Tìm chủ đề
Chương 101: Điều kiện tái hôn

Thấy cô không hiểu, Lý Diệu Phương kể cho cô nghe chuyện đầu năm hôm đó từ nhà cô trở về, con gái bị Hướng Quân chặn đường, sau đó nói: "Hướng đội trưởng cũng không phải là người tốt, dung túng con trai đùa bỡn lưu manh."

Kỷ Thanh Lam vừa nghe liền nổi giận, con trai làm chuyện xấu, làm cha lại đứng nhìn, thật là thượng bất chính hạ tắc loạn, hư từ gốc đến rễ.

"Hướng Quân thực sự không biết xấu hổ, làm chuyện như vậy, Hướng đội trưởng cũng không quan tâm." Kỷ Thanh Lam giận dữ nói, lại dặn dò Lý Diệu Phương: "Sau này đừng bao giờ để Hồng Ngọc ra ngoài một mình, cũng đừng đến chỗ của em. Em nghĩ hắn chắc chắn biết Hồng Ngọc là con gái của chị, cố tình tiếp cận con bé."

Lý Diệu Phương đã sớm nghĩ đến điều này, cô ta nói: "Năm ngoái chị để lão La kiểm tra hắn, phát hiện người này chỉ là một kẻ lưu manh, không học nhiều. Thu hoạch mùa thu năm ngoái đột nhiên thu được một khoản tiền, mua giày da và quần áo mới, ăn mặc thành nhân mô cẩu dạng ăn cơm xem phim cùng bạn gái."

"Người như vậy càng không thể kết giao, đi theo hắn sẽ bị hủy hoại cả đời." Kỷ Thanh Lam nói.

Lý Diệu Phương tự nhiên gật đầu. Ai dính líu đến người như vậy thì thật xui xẻo.

Nếu La Cục và Lý Diệu Phương đều không hài lòng với Hướng Quân, lúc này Kỷ Thanh Lam không quạt gió thổi lửa thì chính là cô ngu.

"Năm ngoái hắn trở về bị anh họ đánh một trận. Hướng đội trưởng đã đổ lỗi chuyện này cho em, em cũng rất hận hắn."

Vợ chồng La Cục nghe còn có chuyện như vậy liền không thể vui lên. Kỷ Thanh Lam đem chuyện năm ngoái Hướng Quốc và vợ Tường Khánh nửa đêm trộm Tân Thành, Hướng Tường Khánh vì trả thù cô cố ý đánh Hướng Quân.

"Còn có chuyện như vậy, Hướng đội trưởng thật sự là không biệt được phải trái, ủy khuất em."

Kỷ Thanh Lam lắc đầu nói: "Ủy khuất ngược lại không có gì, đã điều tra xong rồi. Chỉ là Hướng Quân ở nhà rất được cưng chiều, cha hắn là Đại đội trưởng, anh cả làm việc trong đội vận tải, mẹ hắn thường cho hắn rất nhiều tiền tiêu vặt, có lẽ giày da và quần áo mới của hắn cũng được mua như vậy!"

Cô nói như vậy, La Cục và Lý Diệu Phương càng không tin, nhà ba đứa con trai, dù có yêu quý đến đâu cũng không thể lãng phí tiền bạc cho hắn được.

La Cục ngược lại tìm được một ít manh mối, nhưng hắn không nói cho hai người biết.

Con gái hắn đến Kỷ gia ở vài ngày, khi trở về sức khỏe đã khá hơn, hỏi một chút mới biết Kỷ Thanh Lam mỗi ngày đều đưa cô bé đi luyện võ. Hắn cảm thấy cái này rất tốt, con gái phải có sức tự vệ.

Vì vậy, sau ngày mùng 8 Tết, mỗi sáng La Cục đích thân dạy con gái đánh quyền luyện võ.

Đến khi La Cục đi làm, hai người ở nhà chán nên đưa con đi dạo phố.

Bây giờ nhiều nhà máy vẫn chưa bắt đầu hoạt động, trên đường phố có rất nhiều người đang vui chơi, rất náo nhiệt.

Khi đến quảng trường, La Hồng Ngọc đột nhiên chỉ vào rạp chiếu phim phía trước nói: "Mẹ, Mẹ nuôi, các ngươi nhìn xem đó có phải là Hướng Quân không. Anh ấy đi cùng một cô gái."

Hai người theo tiếng nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy bóng lưng Hướng Quân, bên người hắn còn có một nữ sinh mặc áo bông màu xanh lá tết hai bím tóc, hai người vừa nói vừa cười bước vào rạp chiếu phim.

Cái này thật đúng là.

"Hình như là Đường Ứng Hà của lớp 3." La Hồng Ngọc nhìn bóng lưng nói.

"Con có quen biết con bé không?" Lý Diệu Phương hỏi.

"Không quen lắm, nhưng cha cô ấy hình như là giám đốc xưởng máy."

Lý Diệu Phương suy nghĩ một chút rồi nói với con gái: "Con đi học nhắc nhở con bé một chút, nếu con bé không nghe thì quên đi."

Cô ta cũng có lòng tốt, không muốn bạn học Đường bị gạt, nhưng nếu người ta không nghe lời thì cũng không trách được cô ta.

Gặp người đáng ghét, mấy người cũng rất mất hứng thú, đi cùng Kỷ Thanh Lam đến hợp tác xã cung ứng tiếp thị mua nhu yếu phẩm hàng ngày rồi quay trở lại.

Sau đó, Kỷ Thanh Lam vẫn duy trì tần suất nửa tháng xuất một kiện hàng, mỗi lần cô đều mang về một gói đồ, đi rêu rao khắp thôn, người khác hỏi tới cũng chỉ nói là mình mua. Có lúc có người khác nhìn, cũng là những thứ không quan trọng như dầu muối tương giấm, không có đồ đắt tiền.

Dần dần, trong đội có tin đồn rằng chú của Kỷ Thanh Lam ở thủ đô đã không còn gửi đồ cho cô nữa, hơn nữa sau khi cô bước sang tuổi mười tám, trợ cấp hàng tháng đều dừng lại, thật ra thì cô cũng không có tiền gì, mỗi ngày ăn mặc gọn gàng xinh đẹp, mỗi ngày đều là tát vào mặt người béo.

Lần này Kỷ Thanh Lam cũng không giải thích, cô cố ý làm như vậy, Lương Khiêm biết cô không có liên hệ với chú Bành, tự nhiên là cô muốn diễn cho mọi người xem.

Điều mà Kỷ Thanh Lam không ngờ tới là sau tháng giêng, có một đại tẩu tốt bụng đến giúp cô làm mai.

Dù sao trong mắt mọi người, Kỷ Thanh Lam còn trẻ, có nhà lớn ba gian một sân, có trang sức vàng, thuyền nát còn có ba tấc đinh, hơn nữa một nhà tới Kỷ gia lúc đầu năm hình như là trưởng công an huyện La gia.

Tin tức lan truyền rất nhanh, thực sự không có bí mật gì cả. Tin tức về quan hệ của Kỷ Thanh Lam với La gia không biết bị ai truyền đi, lúc này tất cả mọi người đều động lòng. Phải nói, Kỷ Thanh Lam trừ một đứa con, là tái hôn, những điều kiện khác không thể bắt bẻ, ai cưới cô có thể trực tiếp làm cha, có một đứa con trai miễn phí.

Tuy nhiên, thị trường tái hôn không khởi sắc, chất lượng đáng lo ngại.

Những người đến cầu hôn, không phải là tái hôn, lớn tuổi, thì chính là góa vợ, khuyết tật, ngoài những khuyết điểm nhỏ này, theo lời của bà mối, mỗi người đều có ưu điểm riêng, đều là những người trẻ tốt.

Kỷ Thanh Lam từ chối từng người một, nhưng những người này quá nhiệt tình, đơn giản là tiểu cường đánh không chết, ngưỡng cửa đề bị đạp đổ khiến Ngưu Quế Hương động tâm, cháu bà ta mất vợ năm trước, để lại hai đứa bé, vóc người cũng đoan chính, cũng là người biết điều không biết nói chuyện.

Lưu Ngọc Mai kéo mẹ chồng, khuyên nhủ: "Mẹ, mẹ cũng đừng ghen tị, Thanh Lam có học thức, dáng dấp cũng tốt, sao có thể vừa ý anh họ?"

Cô ta hiểu ý của Kỷ Thanh Lam, có tiền có sắc, con trai ngoan, tự do tự tại, cần gì phải tới phục vụ một nhà tổ tông.

Ngưu Quế Hương ban đầu không nghe, định thử một lần, cố gắng tranh thủ cho cháu trai.

Kết quả là ngày hôm sau nghe thấy Kỷ Thanh Lam ra năm điều kiện.

Có việc làm ở thành phố, ngoại hình ưa nhìn, có bằng tốt nghiệp cấp 3, cao hơn 1, 75 mét, chưa đầy ba mươi tuổi. Nếu không có những điều kiện này thì đừng bước vào cửa nhà cô.

Ngưu Quế Hương chặc lưỡi. Trong năm điều kiện, cháu trai của bà không có được bốn. Kỷ Thanh Lam muốn tìm một vị tiên, nhưng cháu trai của bà không xứng!

Điều kiện vừa ra, cửa trước nhà Kỷ Thanh Lam liền trở nên vắng vẻ, náo nhiệt những ngày qua cũng không còn nữa. Người trong đội cũng cười nhạo Kỷ Thanh Lam vọng tưởng, không biết điều.

Lưu Ngọc Mai tức giận đến mức tranh cãi rất nhiều với những lời đàm tiếu đó.

Kỷ Thanh Lam không quan tâm người khác nói gì về mình, chỉ cần bên tai cô yên tĩnh là được, làm lại một đời, cô cũng sẽ không bao giờ nghĩ tới việc tìm đàn ông nữa.

Nếu lại tìm một người cô không hài lòng, chẳng lẽ ba ngày đánh chín trận, cô đánh nhiều cũng mệt.

Khúc nhạc đệm này trôi qua rất nhanh, Hướng đội trưởng ở đại đội Hồng Hà chuẩn bị tổ chức xuân canh.

Thời tiết dần ấm lên, những mầm cỏ xanh đang mọc lên trên những cánh đồng, mảnh đất đã nghỉ ngơi suốt một mùa đông đang dần thức giấc. Đại đội Hồng Hà bắt đầu lu bù, người trong xã vác cuốc xuống đất kiếm công, đào mương, cày đất, rải phân.

Công việc tuy mệt mỏi nhưng ngày nào cũng được full điểm công, liên quan đến việc phát lương thực cuối năm, không ai dám chểnh mảng.
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back