Chương 130: Đoạt xá.
"Ranh con nể tình cái thân thể này tao sẽ cho mày biết, cái phái thanh hồn chó má này vốn phong cấm lão đấy nhưng, ở nơi này có một trận pháp tự nhiên linh hồn thể không có cách nào xông ra ngoài, chỉ có thể xác của ngươi là có thể ra ngoài, bây giờ người hiểu chưa." Linh hồn kia đang lúc tâm tình vui vẻ nói cho Mạc Tuấn nghe.
"Tại sao phái thanh hồn lại bị diệt có phải liên quan đến ông không?" Mạc Tuấn nghi hoặc hỏi.
"Dù sao ngươi cũng sắp chết ta cho ngươi biết cũng chẳng sao, ma tộc chúng tao đúng là xâm chiếm phái thanh hồn, nhưng phải nói là xâm chiếm cái Thiên Hà Tinh này, nếu không phải lão phu sơ sẩy bị kẻ khác dùng trận pháp vây khốn ở đây thì chưa chắc lão phu đã bị nhốt đâu." Bóng đen kia phẫn hận nói, nếu không phải lão ta sơ xẩy làm sao có thể vào trận pháp của phái thanh hồn chứ.(phàm lập đức, tory pham)
"Ma tộc tại sao có thể vào được Thiên Hà Tinh chứ?" Mạc tuấn nghi hoặc hỏi, kiếp trước trận chiến đó hắn đúng là từng nghe qua ma tộc nhưng chưa gặp bao giờ.
"Bởi vậy mới nói tiểu bối ngươi vô tri, hắc hắc Ma chủ đã dùng đại thần thông mở một thông đạo cho ma tộc ta vào đây, mà hiện tại ngươi có thể cho tao đoạt xá được rồi hắc hắc." bóng đen kia nói xong định động thủ.
Nhưng Mạc Tuấn chính xác là chờ hắn cái lúc chuẩn bị động thủ là lúc lão ta lơ lỏng phòng bị nhất, Mạc Tuấn sử dụng trảm đao hồn học từ hồn tu, cái bóng đen kia mơ hồ cảm nhận được nguy hiểm liền sử dụng bí thuật.
"Con mẹ nó mày rõ là giả heo ăn thịt hổ mà ẩn nấp tu vi chỉ còn trúc cơ sơ kì, tiểu gia hoả nhà ngươi thật là khốn nạn." Bóng đen kia sử dụng bí thuật thần hồn khí thế lấp tức mãnh mẽ lên, bằng nguyên thần của nguyên anh đánh trúng trảm đao hồn, thì nó đã bắt đầu suy yếu vô cùng, Mạc Tuấn thấy trảm đao hồn bị phá liền sử dụng thức hồn đánh vào chiêu của lão.
Thần hồn giao tranh chỉ trong chớp mắt Mạc Tuấn thân thể thất khiếu chảy máu, chiêu của lão ta tuy đã suy yếu nhưng nếu để nó tàn phá trong thức hải nhất định sẽ chết chắc.
Sâu trong thức hải hồn châu hiện ra hút hết nguyên thần của lão ta.
"A...A, đó là cái gì ta không cam lòng lại chết dưới tay tiểu tử giảo hoạt nhà ngươi." Bóng đen kia bị hồn châu nuốt chửng hét thảm sau đó hồn châu biến mất.
"Haiz... may quá nếu không có hồn châu mình chết là cái chắc." Mạc Tuấn được hồn châu cứu hai lần rồi, hắn không ngờ lão gia hoả kia bị hắn đánh lén rồi còn có thể kích hoạt bí pháp đánh trả hắn, xem ra hắn đã xem thường ma tộc rồi.
Lão ta vừa chết thì bức tượng bắt đầu nứt ra rơi ra một cái động phủ nhỏ, cái động phủ này hẳn là của lão ta, Mạc Tuấn dùng tây khống vật mở ba hộp ngọc ra thấy là ba viên tử tinh, đây là thứ để duy trì trận pháp.
Viên tử tinh có thể tự động hấp thụ linh khí trời đất để có thể duy trì trận pháp, đây là vật phẩm cực kì quý hiếm không ngờ vì nhốt lão phải bày trận này, lúc Mạc Tuấn lấy tử tinh ra là hắn cũng nhận ra được trận pháp này là trận pháp cấp chín, hẳn là một khốn trận, đây là trận pháp Mạc Tuấn chưa bao giờ thấy qua, cách bố trí này vô cùng mới mẻ còn mang tính ẩn nấp nữa, nếu hắn thực lực mạnh còn có thể phát hiện, hiện tại thức lực hắn thấp với độ thần thức của hắn chưa chắc gì đã phát hiện loại trận pháp này.
Mạc Tuấn vừa thu hồi tử tinh thì một truyền tống trận xuất hiện, Mạc Tuấn không kịp đề phòng chỉ kịp thu Thiên Thiên vào rồi bị truyền tống đi.
Sáu người kia vượt qua một đống đồng nhân bây giờ vô cùng chật vật, tóc tai bù xù, chỉ có Nguyệt thánh tử là nhẹ nhõm hơn chút những người khác nhìn vào không khác ăn mày.
"Ở đây có hai lối, chúng ta chia nhau đi." Nguyệt thánh tử phong vân khinh đạm nói.
"Được, tiểu muội xin nghe lệnh của Nguyệt thánh tử." Hưng Nguyệt Nga khi thấy sự lợi hại của thánh tử liền cung kính nói, dù sao ở đây là thực lực vi tôn, nếu không thể hiện ra thực lực mạnh thì sẽ bị khinh thường, thực lực mạnh người khác sẽ kính sợ.(phàm lập đức, tory pham)
"Nguyết thánh tử cứ phân phối chúng ta đều nghe lệnh của thánh tử." Tên áo lam kia nói.
"Vậy ngươi cùng một đội với Hưng muội đi, còn ngươi đi theo ta." Hắn chỉ tên áo lam đi cùng với Hưng Nguyệt Nga, còn hắn và hoả công tử một nhóm.
"Các ngươi đi nơi trưởng lão bế quan, còn ta đi chỗ bảo tàng các." Nguyệt thánh tử lên tiếng sắp sếp hắn cũng tham lam bảo tàng của một môn phải thượng cổ, không ai có thể chịu được cái hấp dẫn này.
"Tốt." Tất cả đều đáp ứng một tiếng sau đó bắt đầu đi vào hai lối đi đó.
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.
Các bạn ấn thích và bình chọn 5 ☆ để ủng hộ mình để có động lực để viết thêm bài nhé.
Cảm ơn.