Tiên Hiệp Thần Luyện Thiên Nhiên - Phàm lập đức (Tory Phàm)

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Tory pham, 26 Tháng mười một 2023.

  1. Tory pham

    Bài viết:
    2
    Ngọc Thiền Sầu, Dương2301LieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng hai 2024
  2. Tory pham

    Bài viết:
    2
    Ngọc Thiền SầuLieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng hai 2024
  3. Tory pham

    Bài viết:
    2
    Chương 62: Giải xuân dược cho Diệp Hân.​

    Bấm để xem
    Đóng lại


    Chân khí của hắn chạy khắp kinh mạch của Diệp Hân để tẩy đi xuân dược, qua mười phút sau Mạc Tuấn mồ hôi đầm đìa, vì sự kích thích của Diệp Hân còn cả khống chế chân khí của hắn trong cơ thể Diệp Hân, quả là một khảo nghiệm gian nan nhất hắn từng gặp.

    Lần này quả là làm khó hắn, hắn cũng chưa bao giờ gặp những tình huống như thế này, cho dù là kiếp trước ở tu chân giới, tu chân giới chỉ có lợi ích người lừa ta gạt, nếu dẫm sai một bước thì vạn kiếp bất phục, cũng may ở trái đất thì tốt hơn trái đất một chút.

    Mạc Tuấn cả người lấm tấm mồ hồi làm ước hết nội y của Diệp Hân đường cong của Diệp Hân như ẩn như hiện, cũng may cuối cùng hắn cũng thành công ép hết ra, bình thường chân khí nhập vào kẻ khác rất dễ dàng làm cho người khác tàn phế nếu không có lực không chế chân khí giỏi, thì khả năng sẽ làm người khác bị tàn phế, nhưng nếu làm tốt được chuyện đó thì cũng làm cho người được nhập chân khí đả thông kinh mạch, làm cho người đó có thể tăng tốc độ tu luyện.(phàm lập đức, tory pham)

    Mạc Tuấn vừa tẩy hết thì Diệp Hân cũng đã tỉnh lại không còn tình mê ý loạn như trước nữa, hắn cũng thở phào nhẹ nhõm.

    Nhưng bây giờ mới là hắn phải đối mặt tình huống gian nan từ trước tới giờ, bây giờ hắn đã nhìn hết của con gái người ta, cái này có nhảy xuống sông hoàng hà cũng không có khả năng giải thích được, không lẽ nói mình giúp cô ta giải xuân dược, hắn ta không cố ý giải thích như vậy đừng nói cô ta chính hắn cũng không tin cho dù đó là sự thật, dù sao trái đất cũng không có thuốc giải xuân dược như tu tiên giới.

    "Cái này... tôi không cố ý nhìn đâu, tôi ... tôi cứu cô từ tay Diệp Châu đấy." Mạc Tuấn mặt đỏ nói.

    "Anh... có thể thả em xuống được chứ." Diệp Hân mặt đỏ muốn nhỏ nước nói, cô ta từ nhỏ cho tới bây giờ chưa có người nào nhìn hết của cô, lần này là lần đầu tiên bị người khác nhìn hết cô cũng không biết phải làm thế nào.

    Mạc Tuấn vừa nhớ trong nhẫn trữ vật có quần áo liền từ trong nhẫn trữ vật lấy một bộ đồ cho Diệp Hân, sau đó quay mặt đi nói: "Cô cứ thay đồ đi tôi không có nhìn đâu."

    Diệp Hân thấy Mạc Tuấn xấu hổ đưa y phục cho mình rồi quay người đi cũng cười phì một tiếng, sau đó cô mặc quần áo của Mạc Tuấn vào cảm thấy hơi rộng một chút nhưng cũng tạm coi như là chấp nhận.(phàm lập đức, tory pham)

    "Anh định chịu trách nhiệm với em như thế nào." Mặt của Diệp Hân hơi đỏ nói cô cũng tính trêu đùa một chút Mạc Tuấn.

    "Cái này.. anh... vậy em nói xem anh phải làm gì? Nhưng anh đã có vợ rồi." Mạc Tuấn vẫn hơi ấp úng nói sau đó nghĩ tới Khương Tiểu Linh nói ra hắn đã có vợ.

    "Cái này em không quan tâm, anh phải cho em một vị trí chứ? Không lẽ anh nhìn hết của em rồi, anh còn muốn chạy trốn sao, sau này em làm sao có thể lấy chồng." Diệp Hân cười tủm tỉm nói.

    Mạc Tuấn bị hỏi như thế thì mồ hôi đầy đầu lần này cứu giúp người khác thành ra mình cũng bị dính vào trong, đây quả thật là ngồi không cũng ăn đạn, hắn bây giờ khóc không ra nước mắt.

    "Hai năm nữa em tròn mười tám tuổi anh phải tới Diệp gia ẩn thế cổ võ rước em về làm vợ, nếu không thì anh không xong với em đâu." Diệp Hân thấy Mạc Tuấn nói không ra lời liền thêm một câu.

    Mạc Tuấn nghe thấy thế cũng chỉ có thể bất đắc dĩ, nhưng nếu không đồng ý cô ta không bỏ hắn cũng không có cách nào, ai bảo lần này mình đã dính nhân quả với cô ta chứ, hắn cũng cười khổ không thôi.

    "Được, tôi không chắc hai năm sau có thể cưới cô nhưng có thể sẽ cưới cô như vậy được chứ." Mạc Tuấn bèn nói thật lòng ra.

    "Được, vậy chúng ta móc nghéo nào." Diệp Hân giơ ngón út ra với Mạc Tuấn.

    Mạc Tuấn cũng chỉ có thể dơ tay ra cùng móc nghéo với cô.

    Sau khi móc nghéo xong thì Mạc Tuấn bảo đưa cô về, nhưng cô nói không cần, cô dẫn Mạc Tuấn đi vào một tiệm sách sau đó ghi một công pháp cho Mạc Tuấn, bợi vì cô vừa được giải độc xong cũng không biết chuyện gì xảy ra sau đó, do tác dụng của loại thuốc kia không làm cho cô nhớ được cái gì cả nên cô đưa công pháp cổ võ cho Mạc Tuấn.

    "Cái này cho anh." Mạc Tuấn nhận lấy nhìn lướt xong rồi lắc đầu, những cuốn sách này là những loại công pháp luyện thể thấp kém trong mắt của Mạc Tuấn.

    Mạc Tuấn cầm giấy và viết lại cho cô hai bản công pháp mạnh hơn, một công pháp tu luyện linh khí và một công pháp luyện thể.

    "Cô thích sử dụng vũ khí gì." Mạc Tuấn vừa ghi xong liền hỏi.

    "Tôi thích sử dụng vũ khí kiếm, ơ sao anh lại hỏi vậy." Cô theo bản năng nói, sau đó cô kinh ngạc tại sao anh ấy lại hỏi thế.

    "Anh sẽ ghi một bản kiếm quyết cho em và giải nghĩa cách sử dụng cho em, nhưng em tuyệt đối không được tiết lộ nếu không sẽ có họa sát thân đấy." Mạc Tuấn cũng trả lời và ghi một bản kiếm quyết.
     
    Ngọc Thiền Sầu, Dương2301LieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng hai 2024
  4. Tory pham

    Bài viết:
    2
    Chương 63: Đưa công pháp cho Diệp Hân.​

    Bấm để xem
    Đóng lại


    Sau khi viết xong kiếm quyết và bản luyện thể cùng cách tu luyện thì đưa cho Diệp Hân, Diệp Hân cũng khá tò mò vì lúc này nhìn Mạc Tuấn viết rất chăm chú.

    Sau khi cô xem xong bản luyện thể càng kinh ngạc hơn bởi vì cách tu luyện của bản luyện thể nào cao cấp hơn bản tu luyện của cô không biết bao nhiêu lần, nhưng mà tài nguyên hao tổn cũng rất rõ ràng, nhưng có thể vượt cấp khiêu chiến, còn về quyển tu luyện đây là cô nhìn đọc mà cách vận chuyển chân khí thế nào, cô còn tưởng là nhìn lầm bới vì cách tu luyện này khác với tu loại tu luyện của cô hiên tại, còn quyển kiếm pháp cô cũng xem sơ qua không ngờ đây là một loại kiếm pháp cao minh, nếu quyển kiếm pháp này đưa cho Diệp gia nhất định sẽ xuất hiện nhiều thiên tài, nhưng nó cũng là một mối họa người xưa có câu người mang ngọc có tội, nên cô càng không thể tiết lộ cho bất cứ ai, cô cũng không là một người thông minh, từ lúc gặp Mạc Tuấn đã cho cô có loại cảm giác thân thiết, lúc đó cô chỉ coi đây là bình thường, nhưng bây giờ xem xong mới biết mình ếch ngồi đáy giếng, đây chắc chắn có liên quan đên công pháp, mà công pháp có thể ảnh hưởng tới người khác tất nhiên cũng là một công pháp nghịch thiên.(phàm lập đức, tory pham)

    Sau khi nhìn sơ qua cô không nói gì, cô cũng sau đó cô định trả lại cho Mạc Tuấn thì thấy Mạc Tuấn nói.

    "Anh cho em, thì em cứ học cho tốt đừng phụ lòng của tôi đấy." Sau đó lấy ngón tay đụng vào cái mũi của cô trêu trọc, lần này làm cho cô cũng mặt đỏ lên, không biết nói gì, cuối cùng chỉ có thể nhận lấy.

    "Cô ở đâu tôi đưa em về, hiện tại đã khuya, em về một mình tôi không yên tâm lắm." Mạc Tuấn lần nữa nói đưa cô về nhà.

    "Nhà em không ở đây, nhưng có thể tới biệt thự của ông nội em, anh hay là tới ở cùng em đi." Diệp Hân mắt hơi ửng đỏ nói muốn ở cùng Mạc Tuấn.

    "Anh đưa em về là được chuyện ở cùng em hay là thôi đi, anh còn có việc." Mạc Tuấn nói.

    "Vâng." Diệp Hân cũng bất đắt dĩ gật đầu dạ.

    Diệp Hân nói rõ địa chỉ cho Mạc Tuấn, Mạc Tuấn đưa cô bay lên trong năm phút đã tới nhà ông nội cô, quả thật là nhanh như một cơn gió.

    Cô càng lúc càng hiếu kì về cách tu luyện khác đó rồi nó có thể bay đấy, cô âm thầm thề nhất định cô gắng tu luyện loại kia để cô có thể bay giống như Mạc Tuấn.

    "Đây là đan dược để tăng tu vi, tăng tu vi nhớ cũng cố thực lực rồi mới ăn tiếp nếu không sau này tu hành sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, nhớ kĩ nhé." Mạc Tuấn đưa cho một số bình đan dược tăng tu vi trị thương, trong đó có ghi rõ ràng, sau đó bay đi.(phàm lập đức, tory pham)

    Mạc Tuấn vừa bay chuẩn bị vào nhà nghỉ thì Tống Viễn Văn gọi tới.

    "Alo, có chuyện gì?" Mạc Tuấn vừa nhất mày lên hỏi xem.

    "Chủ nhân, Hiện tại đang có một số dược liệu hiện tại ngài đang ở đâu tôi sẽ chuyển tới cho ngài." Tống Viễn Văn cận thận hỏi.

    Bởi vì hắn biết được là hắn hiện tại đã tu luyện được nội khí cũng nhờ công pháp mà Mạc Tuấn cho, càng thêm kính phục Mạc Tuấn, hiện tại đã tu luyện tới nội khí cảnh cấp cao rồi cho dù là gia chủ hiện giờ cũng chưa chắc là đối thủ của hắn, gia chủ tu vi chỉ có nội khí cảnh đỉnh phong mà thôi, hắn tu luyện loại pháp quyết Mạc Tuấn cho nội lực mạnh hơn tu luyện pháp quyết gia tộc gấp ba lần.

    Hắn hiện tại đã có địa vị tuyệt đối trong gia tộc, chỉ dưới tộc trưởng mà thôi, trong gia tộc có tám vị tông sư thì có bốn vị đã đứng về phía hắn, trong đó còn có một địa tông sư, chỉ cần cho hắn thêm một năm nữa thôi hắn có thể sánh bằng một tông sư thực thụ, hắn hiện giờ khống chế được ba phần tài nguyên của gia tộc rồi, hắn hiện tại chỉ cần làm tốt trung thành tuyệt đối với Mạc Tuấn mỹ nữ nào chả có làm sao có thể dám đi giành phụ nữ cùng Mạc Tuấn chứ.

    "Hiện tại tôi không ở thành phố Z, ngươi cứ nói địa chỉ ở đâu, để tôi qua đó lấy." Mạc Tuấn suy nghĩ một chút liền nói.

    Sau đó Tống Viễn Văn nói do thành phố Z vừa có một tội phạm quan trọng đào thoát đã giới nghiêm, nhưng hiện tại đã trở lại bình thường nên, những tài nguyên đó hiện tại ở thành phố C.

    Lúc này trời vừa sáng, Mạc Tuấn tới theo đúng địa chỉ đó, trong biệt thự có bảo vệ canh gác.

    Lúc nãy Tống Viễn Văn có đưa cách liên lạc với người phụ trách trông coi tài nguyên nên hiện tại liền dùng điện thoại gọi.

    "Alo, có phải là Mạc tiên sinh không?" Tên phụ trách nói.

    "Đúng vậy, tôi đang ở ngoài cổng bảo vệ." Mạc Tuấn nén kích động nói dù sao chỉ có tài nguyên tới tay hắn mới là thứ có giá trị.

    Chúc mọi người năm mới vui vẻ
     
    Ngọc Thiền SầuLieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng hai 2024
  5. Tory pham

    Bài viết:
    2
    Chương 64: Gặp lại Trần Huyền.​

    Bấm để xem
    Đóng lại


    "Được, Mạc tiên sinh xin chờ một lát tôi tới ngay đây." tên quản lí phụ trách vọi nói.

    Mạc Tuấn sau khi gặp tên quản lí phụ trách, thì cũng khá ngạc nhiên, không ngờ đó lại là Trần Huyền bạn của Diệp Hân, Trần Huyền càng kinh ngạc hơn vì thiếu chủ Tống gia bảo nhất định phải tôn kính Mạc tiên sinh, có thể làm cho Tống thiếu gia tôn kính Mạc Tuấn này có thể là một người bình thường sao, nên hiện tại hắn càng cận thận sợ đắc tội phải người này thì sự nghiệp.

    "Không ngờ lại là anh." Trần Huyền vô cùng ngạc nhiên nói.

    "Tôi cũng không ngờ anh lại làm việc cho Tống gia." Mạc Tuấn nói khá kinh ngạc nói.

    "Anh tới lấy tài nguyên sao, để tôi cho xe chuyển tới chỗ anh ở là được." Trần Huyền nói.

    "Không cần, anh cứ đưa tới đi tới đó là được." Mạc Tuấn mỉm cười nói.

    "Được, Tống thiếu gia nói là làm theo sự sắp xếp của anh hết." Trần Huyền nói.

    Mạc Tuấn cũng không nói gì đi theo Trần Huyền, Trần Huyền cũng không lộ ra thân phận phụ trách của Tống gia trong buổi tiệc sinh nhật, xem ra cũng có những bí mật không muốn người khác biết, nên hắn cũng không hỏi tại sao anh ta lại làm ở Tống gia, mỗi người đều có bí mật của mình.

    Sau khi tới nhà kho tài nguyên ở thấy thì Mạc Tuấn dùng thần thức quét qua cũng ngạc nhiên tài nguyên cũng không ít, xem rất cũng khá nhiều cũng đủ cho mình lên luyện khí tầng thứ bảy, nhưng hiện tại tu vi có dấu hiệu buông lỏng, hắn cũng không gấp tăng tu vi, hắn cần càng nhiều tài nguyên để hắn tu luyện, ở đây cũng có khoáng thạch khá nhiều nhưng dùng để luyện khí lại không nhiều.

    Mạc Tuấn kếu Trần Huyền đi ra ngoài đi vào hắn lựa chọn những tài liệu có ích với hắn hiện tại, sau đó bỏ vào nhẫn trữ vật, hắn đã nâng cấp nhẫn trữ vật của hắn như một căn nhà biệt thự rồi nên chút vật liệu này chứa vẫn được, thậm chí có cả khoáng thạch chế ra hộ giáp.

    Hắn càng bức thiết gia tăng thực lực để đi tìm mẹ trước giải quyết việc của Ưng gia, đúng rồi Diệp gia cũng là thế gia cổ võ sao mình quên mất đi hỏi Diệp Hân về việc của Ưng gia nhỉ, lần này hắn mới nhớ tới để sau này hắn còn biết đi tới Ưng gia.

    Sau đó đi ra gặp Trần Huyền nói cho bọn hắn muốn kiếm thêm thì có thể đi cùng Trác Tiểu Linh ở thành phố Z hợp tác.

    Hắn lần này muốn dùng Tống gia hỗ trợ Trác Tiểu Linh cùng nhau để bày bán các sản phảm của hắn, hắn cũng không thể mỗi lần thấy công ty của Trác Tiểu Linh gặp nạn hắn đều nhảy ra giúp, thế thì mệt chết.

    Nên hiện tại hắn cho Trần Huyền liên lạc với Trác Tiểu Linh.

    Mạc Tuấn sau khi lấy xong tài nguyền thì mau chong đi mua đồ ăn về cho Khương Tiểu Linh, dù sao trên danh nghĩa hai người cũng là vợ chồng hắn cũng không thể vô tâm, nên hắn hiện tại đã mua cho Khương Tiểu Linh, lúc hắn về Khương Tiểu Linh cũng vừa mới dậy.

    "Sáng sớm anh đi đâu thế?" Khương Tiểu Linh vừa mới dậy hỏi.

    "Anh đi mua thức ăn cho em đó." Mạc Tuấn ngượng ngùng trả lời, hắn cũng không thể nói là mình đi tham dự sinh nhật của cô gái mới quen được, đã vậy hắn còn chiếm tiện nghi nữa.

    "Vâng." Khương Tiểu Linh hạnh phúc cười.

    Lần này Mạc Tuấn nhìn rõ rồi, lúc trước cô nàng này không có hạnh phúc như vậy, bây giờ xem ra cô nàng này thực sự yêu mình rồi, bây giờ nghĩ tới chuyện nếu Cố An Kỳ và Diệp Hân và Khương Tiểu Linh gặp nhau cái chuyện này có giải thích cũng không rõ ràng, nghĩ tới đây đầu của Mạc Tuấn liền lấm tấm mồ hôi, bây giờ trước mặt không thể cho các nàng biết, nếu không hậu quả vô cùng tệ hại.

    Sau đó hai người cùng ngồi ăn cơm chung, vừa ăn xong Mạc Tuấn có điện thoại gọi tới, lại là Tống Viễn Văn hắn cũng khá nghi hoặc lúc nãy gọi rồi giờ gọi nữa không biết là có chuyện gì.

    "Alo, Chủ nhân hai tháng sau là đại hội tỉ võ của các thế gia chủ nhân có tham gia không, nghe nói phần thưởng có liên quan đến một linh đàm tăng tu vi đấy." Tống Viễn Văn vội nói.(phàm lập đức, tory pham)

    "Linh đàm sao, tốt ngươi đưa cho tôi địa chỉ tới khi đó ta sẽ tới." Mạc Tuấn nghe thế hai mắt sáng lên không chút nghĩ ngợi nói.

    "Đúng rồi ngươi giúp ta điều tra một chút có gia tộc nào là Ưng gia không?" Mạc Tuấn nghĩ một chút liền nói, xem Tống Viễn Văn có biết về Ưng gia không.

    "Ưng gia sao tôi không dám chắc có phải Ưng gia ngài nói tới không, nghe nói Ưng gia đó là một gia tộc cổ võ thực lực vô cùng mạnh mẽ, có cả cao thủ tiên thiên." Tống Viễn Văn không dám chắc có phải Mạc Tuấn đã đắc tội gì với Ưng gia không, nhưng vẫn nói tình huống thực tế cho Mạc Tuấn biết là đừng manh động, gia tộc đó có tiên thiên đấy.



    Chúc mọi người năm mới vui vẻ
     
    LieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng hai 2024
  6. Tory pham

    Bài viết:
    2
    Chương 65: Man hoang thú.​

    Bấm để xem
    Đóng lại


    "Vậy mày có biết vị trí của Ưng gia không?" Mạc Tuấn hỏi trực tiếp vị trí.

    "Cái đó những gia tộc như chúng tôi nhiều lắm chỉ là nổi tiếng ở bên ngoài chứ còn nội bộ chúng tôi gặp nhưng gia tộc siêu cấp cổ võ như Ưng gia, Diệp gia thì chúng tôi chỉ biết tên chứ vị trí ở đâu chúng tôi không biết." Tống Viễn Văn cười khổ nói, hắn mấy ngày nay mới biết về sự tồn tại của Ưng gia, Diệp gia nên cũng không phải biết rõ lắm.

    "Được rồi hai tháng sau tôi sẽ đi tham gia." Mạc Tuấn chỉ có thể cười khổ nói, xem ra lần này manh mối của Ưng gia đứt thật rồi, a không đúng không phải có cả Diệp gia sao, thử hỏi xem Diệp Hân có lẽ sẽ biết một chút gì đó.

    Mạc Tuấn không chút do dự đi tới chỗ của Diệp Hân, nhưng Diệp Hân đã không ở đây rồi, hắn cũng buồn bực không thôi, nếu hắn nhớ tới sớm một chút là đã biết manh mối của Ưng gia rồi.

    Nhưng mà Diệp Hân không hề hỏi tới việc cô ấy bị hạ xuân dược, không lẽ cô ấy đã biết chuyện này là do Diệp Châu làm, nhìn Diệp Châu có thế lực như vậy nhất định trong Diệp gia địa vị của y tuyệt đối rất cao, nhìn Diệp Châu mỗi lần nhìn Diệp Hân ánh mắt của hắn giống như muốn chiếm hữu vậy, thôi những chuyện như vậy không nên suy nghĩ quá nhiều, hắn chạy trở về nhà trọ thì Thiên Thiên nhảy lên ngực của hắn chỉ chỉ.

    Mạc Tuấn từ khi mua lại Thiên Thiên thì vẫn cho nó ở lại nhà nghỉ, nó hiện tại tất cả vết thương đều đã hồi phục, bây giờ nó tìm ra được một chỗ có bảo vật thì hai mắt của Mạc Tuấn sáng lên, hắn thiếu đúng là các loại bảo vật tăng lên thực lực.

    Mạc Tuấn theo sự chỉ dẫn của Thiên Thiên đi tới một ngọn núi nhỏ, Thiên Thiên chỉ vào cái hang động ở dưới, Mạc Tuấn không chút do dự nhảy xuống.

    Dưới hang động có một đoàn bảy người.

    "Avu hang động này sâu thật ngươi có chắc trong động này có đá nguyên tố chứ, đây là thứ chúng ta có thể tăng cấp đấy." Ava thấy đi vào sâu thế mà chưa thấy đá nguyên tố nghi ngờ hỏi.

    "Yên Tâm tao nói chắc chắn có là chắc chắn có, các người làm việc với tao bấy lâu mà không tin tưởng tao sao, đồng đội không tin tưởng như thế mai mốt chiến đấu làm sao tao tin tưởng giao sau lưng cho tụi mày, mà đúng rồi sâu bên trong có một con quái thú đấy, tụi bây phải cẩn thận." Ava nói một lèo dạy dỗ bọn này, nhưng nhớ lại một chuyện là ở đây có quái thú nữa nên nhắc nhở một tiếng.

    "Tốt, mọi người cẩn thận." Van là tên cầm đầu có đèn rọi lại cầm cây vũ khí tiên tiến nhất, thấy phía trước giống như có động tĩnh thì nói.

    Lần này thì bọn họ đều nghe thấy tiếng động, tất cả mọi người vây hình tròn lại không dám động đậy Ava và Avu là phù thủy cấp sáu năm người còn lại đều là kẻ dị năng lính đánh thuê, bọn họ chỉ nghe tiếng động ở truyền từ dưới mặt đất.

    Mạc Tuấn vừa đi vào thì cái hang hình ống đó vô cùng trơn tru làm cho hắn và Thiên Thiên té xuống, Mạc Tuấn men theo đường ống trơn trượt xuống, lúc đầu thì còn bở ngỡ nhưng khi tập quen rồi thì hắn ta rớt xuống trúng một thứ gì đó rất cứng, làm cho Mông của hắn nở hoa luôn, còn Thiên Thiên thì rớt trúng đầu hắn miệng kêu chít..chít...

    Lần này Mạc Tuấn đúng là bị cái hang này hố một cái thật đau, nhưng có gì đó cảm giác không đúng lắm, hắn luyện thân thể khá cứng cáp làm sao có thể té xuống bị đau được, giải thích duy nhất là đá hắn đang đứng rất cứng, còn cứng hơn cả kim cương.

    Mạc Tuấn vừa đứng dậy thì bỗng nhiên hắn cảm thấy đất đá dưới chân hắn di chuyển, Thiên Thiên vẫn đứng trên đầu hắn, hắn dùng phép cầu lửa để hắn soi đường, không bật lên thì thôi, bật lên xong thì hết hồn, bởi vì làm gì có cái nào táng Đá dưới chân là một con quái thú của cái hang động nà, nó hiện tại đang đã cảm thấy sự tồn tại của Mạc Tuấn, Mạc Tuấn đang đứng trên là vai trái của con quái thú này.(phàm lập đức, tory pham)

    Xung quanh hang động này vô cùng lớn, Mạc Tuấn tiện tay bốc lên một quả cầu lửa thì thấy con quái thú đứng dậy, Mạc Tuấn bay hạ xuống đất, thì thấy chung quanh có khá nhiều linh thạch đấy là đá dùng để tu luyện không ngờ ở đây lại có linh thạch, không chờ Mạc Tuấn phản ứng kịp con quái thú kia rống lên một tiếng đập tới.

    Mạc Tuấn dường như biết được con quái thú này cực kì nguy hiểm, nó cao năm mét giống loại lang nhưng đầu của nó giống báo, nhưng nó lại không có yêu lực như yêu thú, nó rất có thể là một loại man hoang thú, đây là một loài yêu thú không có yêu lực nhưng thân thể cực cứng cáp cùng giai vô địch.

    Mạc tuấn nhìn thấy toàn diện của con man hoang thú này khóe miệng giật giật, nhìn lực đánh của con man hoang thú nó có thể sánh ngang yêu thú cấp hai rồi.

    Chúc mọi người năm mới vui vẻ
     
    Ngọc Thiền SầuLieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng hai 2024
  7. Tory pham

    Bài viết:
    2
    Chương 66: Chạy trốn khỏi đuổi giết của man hoang thú.​

    Bấm để xem
    Đóng lại


    Mạc Tuấn nhanh chóng gom một đống linh thạch vào nhẫn trữ vật rồi chạy, chỉ gom một đóng mà gom hết nửa linh thạch của con man hoang thú này, nó tức giận rống lên "Rống.." Nó vồ móng vuốt tới Mạc Tuấn, Mạc Tuấn lúc nãy đã dùng thần thức quét lối ra, nên bắt đầu đi chạy theo lối ra khác hắn không dám chạy về lối ra cũ.

    Con man hoang thú kia đuổi sát theo phía sau móng vuốt của nó đập tới vô cùng nhanh chóng, Mạc Tuấn thi triển huyết văn dực bay ra để né còn về Thiên Thiên bám sát cái tóc của Mạc Tuấn, nhưng man hoang thú lại rống thêm một tiếng nhảy một phát tốc độ cực kì nhanh chóng , cho dù là Mạc Tuấn dùng huyết văn dực cũng không thể sánh kịp được.

    "Con mẹ nó, con Thiên Thiên này thật là không biết nguy hiểm gì hết bắt mình chọc trúng con man hoang thú cấp một đỉnh phong này, nó có thể so sánh với loại yêu thú cấp hai lận thật là hại mình cũng thảm theo." Mạc Tuấn thầm than xui xẻo, hắn cũng không ngờ là mình gặp con man hoang thú, trái đất có cả man hoang thú đây làm cho Mạc Tuấn càng thêm nghi ngờ, không lẽ lúc trước trái đất là một chỗ tu luyện, chỉ có giải thích như thế thì mới có thể tạo ra những con man hoang thú, man hoang thú đều sẽ không có linh trí, hắn cần phải dụ con này ra ngoài rồi hắn bay lên, nhưng sợ là ra ngoài không kịp.(phàm lập đức, tory pham)

    Mạc Tuấn vừa bay vừa dùng thần thức quét với tốc độ cực nhanh của Mạc Tuấn chỉ mấy giây thôi đã bị con man hoang thú kia đuổi kịp, bị vồ một cái, Mạc Tuấn chỉ kịp né sang trái một chút, nhưng tốc độ của con man hoang thú này quá nhanh tuy là né được sang một bên, nhưng sức gió mà nó tạo ra cũng không tầm thường làm cho hắn cũng bị bay và phun ra ngụm máu, lục phủ ngũ tạng suýt nữa thì lệch luôn.(phàm lập đức, tory pham)

    Thực sự con man hoang thú quá nhanh, nó còn quá mạnh làm cho Mạc Tuấn cũng mồ hôi đầy đầu, lần này dù có tránh được nhưng cũng đã bị thương, thần thức của Mạc Tuấn thấy được một nhóm người trong đó có hai phù thủy linh lực dao động còn mạnh hơn lần trước mình gặp mấy tên phù thủy ở sa mạc, Mạc Tuấn không còn cách nào chỉ có thể hướng phía bọn họ chạy tới, hắn cũng không muốn chết ở chỗ này.

    "Rống.." Man hoang thú thú kia thấy vồ hụt thì tiếp tục đuổi giết Mạc Tuấn, bởi vì tên này dám trộm đồ của nó, trước đó không biết bao nhiều người vào đây cũng không trộm được đồ của nó không ngờ hôm nay lại có kẻ dám trộm đồ còn trộm một lúc nửa cái gia sản của nó, hiện tại nó vô cùng tức giận.

    Nhóm bảy người Ava và Avu nghe tiếng động càng lúc càng gần thì càng khẩn trương hơn, bởi vì dự tính tốc độ nhất định là một con quái thú vô cùng mạnh.

    "Con quái thú này rất mạnh." Bavu là một cô gái tóc vàng nói xong sau đó thi triển dị năng cấp sáu tạo thành mảng lớn băng tuyết.

    Bave cầm cây búa bự duy nhất cũng thủ thế, ba người còn lại một người cầm khiên là Bat, còn một người mặc đồ giống như bác sĩ nữ là Ven, còn một người cầm đầu cầm đèn pin có năng lượng mạnh chiếu sáng một vùng là Lun.

    Bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc chiến này, tư thế sẵn sàng chiến đấu của họ phối hợp vô cùng ăn ý, người cầm khiên Bat sức dài vai rộng đứng đầu tiên, dị năng của hắn là da thịt cứng như thép tăng sức phòng ngự.

    Mạc Tuấn bị vồ hụt một phát đã bị thương nhẹ ảnh hưởng tới tốc độ của hắn, nhưng hằn vẫn ăn một đống đan dược chữa thương và hồi khí đan, mắt thấy man hoang thú sắp vồ tới nữa thì bắt đầu sử dụng huyết độn, một ngụm tinh huyết phun ra bay nhanh như một cơn lốc tới, bởi vì tu vi còn thấp nên càn khôn độn của hắn không cách nào thi triển, huyết độn là một loại công pháp không giới hạn tu vi, nhưng hậu quả tinh huyết sẽ bị thiêu đốt, thiêu đốt xong sẽ suy yếu vô cùng.

    Hiện tại hắn không thi triển thì hắn cũng sẽ chết chẳng thà đánh cược một lần lấy bảy người kia kéo dài một chút thời gian, hẳn là có thể để cho hắn thoát khỏi hang động này.

    Man hoang thú kia thấy Mạc Tuấn đột nhiên tăng tốc độ bay nhanh hơn thì nó rống một tiếng rơi vào cuồng bạo, cũng tăng tốc độ cực nhanh.

    Mạc Tuấn vừa tăng tốc xong thấy con man hoang thú rơi vào cuồng bạo lại đuổi theo.

    "Con mẹ nó mày cũng ác quá, nó không tiếc bất cứ giá nào để đuổi theo mình." Mạc Tuấn cười khổ nói thầm, không ngờ con man hoang thú này lại chơi liều tới vậy.

    Bảy người kia thấy một vật thể bay tốc độ cực nhanh lao tới thì Avu niệm chú một vòng tròn ma pháp lớn ba mét hiện ra tia sét màu trắng bay tới.


    Chúc mọi người năm mới vui vẻ
     
    Ngọc Thiền Sầu, Dương2301LieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng hai 2024
  8. Tory pham

    Bài viết:
    2
    Ngọc Thiền SầuLieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng hai 2024
  9. Tory pham

    Bài viết:
    2
    Ngọc Thiền Sầu, Dương2301LieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng hai 2024
  10. Tory pham

    Bài viết:
    2
    Ngọc Thiền SầuLieuDuong thích bài này.
    Chỉnh sửa cuối: 11 Tháng hai 2024
Trả lời qua Facebook
Đang tải...