Tiên Hiệp Thần Luyện Thiên Nhiên - Phàm lập đức (Tory Phàm)

Thảo luận trong 'Truyện Drop' bắt đầu bởi Tory pham, 26 Tháng mười một 2023.

  1. Tory pham

    Bài viết:
    2

    Thần Luyện Thiên Nhiên

    Tác giả: Phàm Lập Đức(Tory Phàm)

    Thể loại: Tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền huyễn, dị giới.


    [​IMG]
    Văn án:
    Ở Thiên Hà tinh một siêu cấp yêu nghiệt nghịch thế quật khởi làm ảnh hưởng tới lợi ích các giới chủ, nên các giới chủ hợp lực tiêu diệt siêu cấp yêu nghiệt này. Khi đại chiến nổ ra tới hồi kết, vị siêu cấp yêu nghiệt này mở luân hồi thiên diệt đại trận do chính mình sáng chế làm cho các tinh thần xung quanh nổ tan tác và rất nhiều giới chủ bị thương nặng, do đại chiến này ảnh hưởng nên qua vài kỷ nguyên mới hồi phục được...
    Ở trường đại học sư phạm có một gã phế vật nổi tiếng xuất thân từ Mạc gia. Mạc Tuấn là tên phế vật của Mạc gia đã thức tỉnh kí ức kiếp trước và sẽ trèo lên đỉnh cao thêm một lần nữa, bắt kẻ địch phải trả giá gấp trăm lần.

     
    Chỉnh sửa cuối: 16 Tháng một 2024
  2. Đăng ký Binance
  3. Tory pham

    Bài viết:
    2
    Chương 1: Khởi đầu thức tỉnh kí ức.​

    Bấm để xem
    Đóng lại
    Trong một trường đại học sư phạm Mạc Tuấn đột nhiên đứng dậy với kí ức thức tỉnh.

    Một bạn học nói nhỏ: "Mạc Tuấn cậu làm gì hét lên thế."

    Một bạn học khác: "Chắc là tên phế vật này bị đánh ngu người rồi."

    Đường bằng ở kế bên hỏi: "Này cậu không sao chứ hả? Hiện tại đang trong lớp tiết của cô Dung đấy." Sau đó lay lay Mạc Tuấn khi thức tỉnh kí ức xong hắn ta nhìn xung quanh, do cả hai kí ức đan xen nên hiện giờ vẫn chưa tiêu hóa xong, do hắn dung hợp kí ức xong vừa định thần lại.

    Hiện tại đã là tiết học của cô giáo Dung, cô giáo Dung dạy hóa học nổi tiếng là khó tính nhất trong trường, vì sự đột ngột của tên Mạc Tuấn mà cô giáo Dung sắc mặt rất khó coi vì đột nhiên Mạc Tuấn đứng dậy khi cô giảng bài, cô ta liền quát: "Hừ, này bạn học Tuấn có phải cậu không coi trọng lớp hóa học của tôi không."

    Mạc Tuấn ngờ nghệch nhớ lại cô giáo đang giảng bài, do hồi này trước khi thức tỉnh kí ức hắn ta bị đám lớp trên đánh cho cả người bầm dập, hiện giờ hắn ta rất uể oải hiện tại anh ta chỉ muốn về nhà một chuyến trị thương, sau đó anh ta nghĩ ra được một kế là giả bệnh đi về, anh ta đành giả vờ đau bụng nói: "Cô ơi em bị đau bụng cô cho em đi về nhé!"

    Cô giáo Dung nhìn sắc mặt trắng bệch của gã đành nói: "Được rồi tôi hôm nay tha cho cậu" Lại nói tiếp: "Hừ, ngày mai lên chép phạt tiết hôm nay cho tôi." Cô giáo Dung ngừng một chút lại nói: "Ngày mai mời phụ huynh của bạn lên phòng giáo viên tôi muốn nói chuyện riêng cùng phụ huynh của bạn Tuấn."

    Mạc Tuấn thầm nghĩ: "Ngày mai sao ngươi ngây thơ quá rồi nhưng trước mắt hãy đồng ý với cô giáo Dung trước hắc hắc." Nhưng vẫn trả lời cho cô giáo Dung: "Vâng, ngày mai em sẽ chép ạ, còn mời phụ huynh lên ạ."

    Sau đó anh ta xin phép xong cô giáo Dung và được cô ta cho ra về, khi anh ta đi ra lớp học cảm nhận xung quanh hầu như không có thiên địa nguyên khí quả thật rất mỏng manh, hầu như không thể tu luyện, nếu chỉ dựa vào tu luyện ở đây thật sự tu luyện cả đời cũng không biết tu luyện đột phá tới trúc cơ không.

    Hắn ta sờ túi chỉ còn vài chục đồng, bèn nhớ lại kí ức thân thế của tên này cũng thật thảm hại a, bị gia tộc bỏ còn bị người khác đánh, còn bị ăn hiếp thường xuyên mà không dám phản kháng lại, nhưng hắn ta vẫn có được mẹ nuôi giúp đỡ học phí, mẹ nuôi rất thương hắn ta cho dù là hắn ta bị mạc gia bỏ rơi, mẹ nuôi cũng không bỏ rơi hắn ta, nhưng số phận cũng rất khổ vì mẹ nuôi lam lũng cực khổ để nuôi hắn, nhưng luôn bị kẻ khác ức hiếp và lấy hết tiền của hắn chỉ chừa vài đồng cho hắn về nhà, hắn khi còn ở mạc gia sung sướng quen ăn xài trác táng làm cho mạc gia chịu danh tiếng xấu mới dồn ép tên này bỏ rơi tên này.

    Khi hắn ta đi ra cổng trường thì gặp đàn em của tên lớp trên kia, tên kia thấy hắn liền chế giễu: "Dô, Mạc đại thiếu hôm nay không học hành sao mà đã đi ra trường rồi."

    Mạc Tuấn nhìn hắn một cái trực tiếp bỏ qua hắn và đi về, tên đàn em đó thấy tên này dám trực tiếp bỏ qua mình lại nói tiếp: "Nay gan của mạc đại thiếu lớn không phải bình thường nha" Nói xong tên đàn em kia chạy ra giang tay chặn Mạc Tuấn: "Mạc đại thiếu ngươi không nghe lời ta nói có phải là bị thiếu đòn cần tôi giúp một tay đúng chứ, hắc.. hắc.."

    "Chó ngoan không cản đường." Mạc Tuấn nói xong liền dừng lại nhìn hắn thật sâu một cái, sau đó nhấc chân lên dùng lực đạp cho tên kia ngã lăn ra đất, sau đó tiếp tục đi về nhà.

    Tên kia bị đá đau quá không thể đứng dậy nhất thời, cũng may lúc đó bảo vệ đang không có ở đó, lúc tên đàn em kia đứng lên Mạc Tuấn đã đi mất tiêu vẻ mặt oán độc nói thầm: "Mày giỏi đấy hôm nay dám đánh tao tốt nhất sau này đừng rơi vào tay tao, tao sẽ cho mày sống không bằng chết" Hắn ta rời đi trong sự tức giận, vì hắn nhất định sẽ đi báo cáo cho đàn anh của hắn thêm mắm thêm muối vào cho tên đại ca đánh nhừ tử tên họ mạc đó để hả giận.

    Mạc Tuấn đi về giữa đường thấy công viên có thiên địa nguyên khí khá nồng đậm nên Mạc Tuấn đi tới chỗ nồng đậm nhất thiên địa nguyên khí ngồi xuống tu luyện, bởi vì ở đây là công viên nên cũng rất ồn ào, cũng may là hắn có thức tỉnh kí ức trải qua vô số trường hợp có thể làm được nhất tâm nhị dụng, hiện tại đang bị thương nên hắn ta chỉ có thể ngồi đó dùng công pháp càn khôn pháp kinh vận hành hấp thu thiên địa nguyên khí xung quanh chữa lành vết thương và tu luyện, tuy ồn ào nhưng không ảnh hưởng tới trạng thái tu luyện của anh ta, khi vận chuyển công pháp tới nhâm đốc nhị mạch thì cảm thấy vô cùng đau đớn, sắc mặt của hắn ta trắng bệch và vô cùng âm trầm, hóa ra khi hắn đã nhận ra rằng khi sinh ra đã bị kẻ có dã tâm dùng nội lực làm cho hắn không thể tu luyện võ công được, vì vậy hắn bị mạc gia vứt bỏ, hiện tại hắn dùng càn khôn pháp kinh vận chuyển để làm hai mạch tắc nghẽn đó có thể vận chuyển bình thường.

    Sau khi vận chuyển một vòng chu thiên thì thương thế đã lành hơn phân nửa, do hai mạch bị kẻ khác làm cho tắc nghẽn lâu nên hai mạch đó vẫn còn cảm giác đau khi vận chuyển thêm một chu thiên, sau nữa ngày thì thương thế khỏi hẳn, hắn ta đã tu luyện thành luyện khí kì tầng một.

    Cảm ơn quý vị độc giả đã đọc truyện sáng tác của mình nếu có lỗi gì mong mọi người cho thêm ý kiến để mình hoàn thành tác phẩm cho tốt giúp các độc giả trải nghiệm câu truyện thú vị hơn
     
    Last edited by a moderator: 15 Tháng mười hai 2023
  4. Tory pham

    Bài viết:
    2
    Chương 2: Mẹ nuôi bị vu oan.​

    Bấm để xem
    Đóng lại

    "Hừ, những kẻ làm ta đau đớn này sau này ta sẽ trả gấp trăm lần cho bọn họ, nhất là kẻ đã dùng nội lực làm cho hai mạch nhâm đốc của ta tắc nghẽn." Ánh mắt sát khí của hắn hình thành thực chất làm cho xung quanh công viên lạnh dần, vì hiện tại buổi chiều, mọi người đột nhiên cảm thấy lạnh người bèn nói: "Hắc tự nhiên cảm thấy rùng mình có phải có ma ở đây không hay là chúng ta về nhà đi."

    "Về thôi tôi cứ tưởng chỉ có tôi không ngờ bạn cùng thế." Một người đàn ông cũng nói.

    "Các anh cũng vậy sao con tôi đột nhiên khóc tôi nghĩ xung quanh đây chắc có ma, mọi người mau mau về thôi." Một người phụ nữ đang đẩy đứa con mới hai tuổi nói.

    Khi nghe mọi người xì xào tán thì Mạc Tuấn vội vã thu lại sát khí, cũng may hiện tại thực lực không mạnh nếu công sát khí của hắn xâm nhập mọi người xung quanh đều sẽ chết bất đắc kì tử.

    Hắn ta đứng dậy rồi đi về nhà, khi về tới nhà thì thấy mọi người bu xung quanh nghị luận ầm ĩ về nhà của hắn nào là mẹ nuôi hắn gian díu cùng người đã có vợ , mẹ nuôi hắn là con dâm phụ quyến rũ chồng người khác vân..vân...

    Hắn ta thấy thế thì chạy tới chỗ đấy thấy mẹ hắn bị người hai người phụ nữ khác đánh đập tàn nhẫn, hắn ta thấy thế liền lửa giận bốc lên chạy tới cầm hai người kia ném sang một bên, làm cho hai người kia không kịp phản ứng không biết chuyện gì xảy ra đột nhiên một cái bay về đằng sau rầm té dúi dụi, làm cho cả hai người cực kì tức giận là hai người là bị túm một cái bị ném ở thùng rác, xong rất mất mặt đang muốn đứng lên chửi đổng thì bị người phụ nữ khác ngăn lại.

    Khi kéo hai con đàn bà đánh mẹ nuôi ra thì chạy lên đỡ mẹ dậy.

    "Mẹ có sao không? mẹ không bị thương ở đâu chứ." Mạc Tuấn hỏi.

    "Mẹ không sao." Mẹ nuôi Mạc Tuấn trả lời.

    "Mẹ bị đánh bầm tím cả người, mẹ còn nói là không sao." Mạc Tuấn thấy trên người mẹ có các dấu bầm tím.

    Vừa dìu mẹ đứng dậy Mạc Tuấn truyền luồng chân khí chữa trị vết bầm bị đánh trên người mẹ , rất nhanh sau đó đã lành vết thương lại, chữa trị cả vết thương cũ lúc trước bị những kẻ khác đánh đập.

    "Mẹ đã xảy ra chuyện gì mà mấy người kia nói mẹ cướp chồng của kẻ khác." Mạc Tuấn thấy ở đây nhất định có ẩn tình bèn hỏi.

    "Mẹ cũng không biết xảy ra chuyện gì, vì hai người bọn họ đột nhiên xông vào đánh mẹ tới tấp rồi nói mẹ cướp chồng của họ." Mẹ Mạc Tuấn trả lời.

    "Ai đã phái các ngươi tới đây." Nghe đến đó hắn ta đã biết nhất định có kẻ đứng sau sai khiến hai người này làm như vậy, Mạc tuấn lạnh lùng nhìn hai người kia sau đó dùng thuật pháp mê hoặc vào hai con ngươi của hai người này hỏi.


    "Là một người trẻ tuổi cao khoảng 1m6 khuôn mặt khá bình thường." Người phụ nữ được thuê nói.

    "Có biết hắn ta là ai không?" Mạc Tuấn tra hỏi xem là ai.

    "Chúng tôi không biết hắn là ai, hắn ta chỉ đưa tiền cho chúng tôi vu oan bà này để đánh đập." Người phụ nữ đang bị mê hoặc trả lời.

    Sau đó bà ta lấy tấm ảnh của mẹ nuôi ra và nói: "Đây là tên kia đưa ảnh và địa chỉ cho chúng tôi, bảo là thuê chúng tôi vu oan hãm hãi và đánh cho một trận."

    "Hắn ta có hẹn các ngươi sau khi xong việc không." Mạc Tuấn tiếp tục hỏi xem có thể tới gặp bọn kia để trừ khử không.

    "Có." Người phụ nữ vẫn trả lời.

    "Ở đâu dẫn tôi đi." Mạc Tuấn nói.

    Sau đó quay qua nói với mẹ: "Mẹ về nhà trước còn lại để con tới xử lí." Người mẹ nhìn con trai anh mắt phức tạp nhìn con trai sau đó lại thở dài một hơi quay người bước vào trong nhà, còn những người khác thấy thế thì tản đi như không liên quan đến mình, đến kẻ ngu cũng biết nhất định có nhà thế lực nào đó dùng tiền để làm mấy chuyện này.

    "Mau dẫn đường tới chỗ hẹn của các ngươi." Mạc Tuấn ra lệnh.

    "Hắn ta hẹn buổi tối tám giờ hiện tại còn cách vài tiếng nữa." Trước khi tới người phụ nữ nói.

    "Không sao cứ dẫn đường tới đó." Mạc Tuấn tiếp tục ra lệnh.

    Sau khi tới ngã hẽm giao dịch lần trước khi mấy người này giao dịch thì Mạc Tuấn đánh ngất hai người.

    Sau khi chờ vài tiếng đồng hồ cuối cùng cũng xuất hiện hai người đàn ông và một cậu thanh niên trẻ tuổi.

    Mạc Tuấn nhìn thấy người đến thì lên tiếng: "Nếu tôi đoán không sai thì các ngươi muốn giết hai ả này để diệt khẩu đúng không."

    "Ngươi là tên thiếu gia bị mạc gia bỏ rơi sao, không ngờ tên phế vật ngươi lại có thể tra ra được là bọn ta làm, nhưng cũng không ảnh hưởng gì cả, vì ngươi là tên phế vật nổi tiếng ở đây, ngươi nói chuyện chưa chắc đã có người tin, và bây giờ ta sẽ cho ngươi một bài học vì biết chuyện ta thuê người." Tên thiếu niên kia vừa tới trông thấy Mạc Tuấn khinh thường nói.

    "Hóa ra là thế, vậy ta đoán không lầm các ngươi không phải kẻ chủ mưu của vụ này, nói đi ai sai khiến các người làm." Mạc Tuấn cười lạnh nói.

    "Hắc hắc... ngươi nghĩ muốn biết là tao sẽ nói sao, ngươi thật ngây thơ." Tên thanh niên kia cười to nói.

    "Ngươi không nói ta sẽ khiến ngươi nói." Mạc Tuấn bình tĩnh giọng lạnh lẽo nói.

    Hắn ta cũng bất ngờ trước câu trả lời này, nhưng cũng không sao hắn bèn ra hiệu cho hai người đàn ông đàng sau xử lí.

    "Đánh mạc đại thiếu một trận cho kí ức khắc sâu chút, còn hai người phụ nữ thì giết đi rồi xử lí thi thể." Tên thiếu niên kia ra lệnh cho hai người vệ sĩ.

    "Vâng." Hai người vệ sĩ cùng nhau lên tiếng.

    "Một đám tôm tép cũng muốn xử lí ta, hừ." Mạc Tuấn nhìn lạnh lùng nói.

    Hai người đàn ông kia giơ nắm đấm đánh tới, Mạc Tuấn vẫn đứng tại chỗ ngây người, mắt thấy hai người kia tới gần một mét thì đạp cho hai tên kia bay ngược lại với tốc độ nhanh hơn, sau đó đi tới trước mặt người thanh niên kia dùng thuật mê hoặc.

    "Nói kẻ nào sai khiến ngươi làm điều này." Mạc Tuấn giọng bình tĩnh hỏi.

    "Là thiếu gia Mạc Kinh làm vậy để sỉ nhục mẹ con các người, phải cho các ngươi vô cùng thê thảm." Tên thiếu niên kia ngơ ngác trả lời.

    "Hóa ra là thế, Mạc Kinh người làm vậy có mục đích gì, hừ ... bất kể mục đích gì ta sẽ cho mạc gia bị diệt, hiện tại thực lực vẫn chưa đủ và cũng chưa biết nội tình của mạc gia, nên tạm thời diệt các ngươi coi như món lợi tức trước vậy." Mạc Tuấn trầm ngâm.

    Sau đó hắn ta sắc mặt bình tĩnh dùng tay hóa khí giết ba người này, giết ba người này xong lục soát ba người lấy tất cả tiền, ba người tiền cộng lại chỉ được vài ngàn đồng. Hắn không nhìn hai người phụ nữ kia rồi dùng pháp thuật cơ bản nhất hỏa cầu thuật để đốt thi thể ba kẻ kia.

    Mạc Tuấn đi ra ngõ hẽm sau đó bước về nhà.


    Cảm ơn quý vị độc giả đã đọc truyện sáng tác của mình.
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng mười hai 2023
  5. Tory pham

    Bài viết:
    2
    Chương 3: Tìm công ty dược phẩm huyền hoa hợp tác.​

    Bấm để xem
    Đóng lại

    Sau khi về nhà hỏi thăm mẹ nuôi ăn chưa và đi làm đồ ăn cho mẹ nuôi ăn xong rồi đi vào phòng.

    Hắn ta khoanh chân ngồi trên giường sử dụng thần thức để kiểm tra tình hình của cơ thể, lúc chiều hắn ta chỉ tu luyện và cải tạo một chút, nhưng khi kiểm tra kỹ lưỡng trong cơ thể mới biết, cơ thể này quả thật là một tên phế vật mà, hắn nhớ lại các kí ức hầu như tên này ăn chơi trác táng phế vật và không thể tu luyện, bị đuổi ra khỏi gia tộc lại không có chí cầu tiến, cũng may hắn ta mới bị đuổi khỏi gia tộc, nếu không với tình hình hiện tại của gã là không sống nổi nữa năm, hiện tại kí ức đã trở về, ta sẽ trả lại tất cả nỗi nhục cho các ngươi, còn có cả các giới chủ chờ ta quay chở về bào thù đi.

    Hiện tại tuy thân thể này rất phế nhưng nhất định phải tìm được các dược liệu sơ cấp để tẩy đi các tạp chất trong cơ thể.

    Sáng sớm Mạc Tuấn đi ra ngoài tìm tới công ty dược phẩm ngoài bảo vệ.

    Khi bảo vệ nhìn thấy trên người Mạc Tuấn ăn mặc bình thường đứng trước công ty thì hỏi: "Này cậu kia đứng trước công ty có việc gì không đấy, nếu không có thì làm ơn hãy đi ra chỗ khác còn cho người khác vào nữa ."

    "Xin lỗi, tôi không cố ý, tôi muốn gặp giám đốc của công ty dược phẩm huyền hoa để làm ăn hợp tác." Mạc Tuấn sắc mặt xin lỗi nói.

    "Xin hỏi anh có hẹn không?" Bảo vệ hỏi.

    "Không có." Mạc Tuấn bối rối nói.

    Một người thiếu gia ăn chơi đang ôm một mỹ nữ vừa đi qua chế giễu: "Hắc hắc công ty dược phẩm huyền hoa xem ra càng ngày càng tệ rồi, một tên ăn mày rách rưới bộ đồ vỉa hè cũng có thể tới hợp tác cơ đấy."

    Người con gái bên cạnh cũng lên tiếng: "Đường thiếu, trông tên này quen lắm hình như là mạc thiếu gia, cái tên vừa bị mạc gia bỏ rơi thì phải."

    "Đúng rồi, là tên phế vật Mạc Tuấn đây mà, chắc tên này tới hợp tác ăn vạ đây mà, hắc hắc..." Tên Đường thiếu gia kia trêu đùa.

    Tên bảo vệ khác thấy Đường Bàng tới liền châm chọc Mạc Tuấn nói: "Hóa ra là mạc thiếu gia, mạc thiếu gia, ở đây không hoan nghênh cậu mời cậu đi cho." Sau đó quay qua Đường Bàng nịnh nọt: "Đường thiếu hãy đi bên này, có phải cậu muốn mua sản phẩm của chúng tôi không, để tôi giới thiệu cho cậu nhân viên xuất sắc nhất công ty, còn là một mỹ nữ cho cậu, nhất định làm cho cậu hài lòng."

    "Tốt, tôi nhớ cậu rồi đây là 20 ngàn boa cho cậu đấy." Đường thiếu gia kia khoe tiền.

    "Cảm ơn đường thiếu." Bảo vệ cảm ơn nói. Sau đó nhấc điện thoại lên gọi cho người gã muốn giới thiệu cho đường thiếu tới phục vụ.

    Mạc Tuấn thấy thế cũng bình tĩnh nghĩ rằng thời đại xã hội nào cũng có kẻ nịnh nọt xem ra hôm nay nếu không xảy ra chút gì đó muốn gặp giám đốc rất khó đây.

    Mạc Tuấn đang nghĩ biện pháp thì ở ngòi đường có một phụ nữ xinh đẹp ngồi chiếc xe mec rất đẹp tới, người phụ nữ kia xuống xe sau đó đi tới, hai bảo vệ thấy thế liền nghiêm: "Chủ tịch Trác."

    Mạc Tuấn thấy cơ hội tới liền đi tới trước mặt cô: "Cô trác, tôi muốn hợp tác làm ăn lớn với công ty cô, không biết cô hiện tại có tiện không?"

    Bảo vệ thấy tên phế vật kia tới trước mặt của chủ tịch ăn nói bậy bạ sắc mặt xanh mét quát: "Tên phế vật kia đừng ở đây ăn nói bậy bạ." Sau đó gã đi tới tính toán kéo hắn đi nhưng kéo thế nào cũng không thể kéo đi .

    Trác Tiểu Linh thấy thế thì lập tức dừng lại trước mặt Mạc Tuấn.

    Trác Tiểu Linh bình tĩnh gật đầu bảo vệ mà nói: "Anh là ai , và anh muốn hợp tác về chuyện gì." Vì nhìn người trước mặt giác quan thứ sáu của cô cho biết người này không đơn giản, tuy trước mặt người thanh niên này ăn mặc đơn giản, người bình thường gặp chủ tịch của một công ty nếu không phải sợ sệt thì cũng e dè, người này lại không có sợ sệt và e dè anh ấy trông rất bình tĩnh, ánh mắt của cô và giác quan thứ sáu nhìn rất lợi hại nếu không công ty của cô không sống được đến bây giờ.

    Mạc Tuấn mỉm cười đáp: "Tôi là Mạc Tuấn công ty của Trác tiểu thư kinh doanh dược phẩm, tất nhiên tôi muốn lấy một số phương thức dược liệu phối phương để cùng hợp tác với quý công ty, nhưng mà ở đây ở đây không tiện, cô gái xinh đẹp như cô không thể để chúng ta ở ngoài đường nói chuyện hợp tác chứ."

    Trác Tiểu Linh khẽ mỉm cười xinh đẹp đáp: "Mời Mạc tiên sinh vào trong." Sau đó làm thế mời.

    Mạc Tuấn cũng khá bất ngờ vì sự việc thuận lợi như thế, nhưng công nhận cô Trác xinh đẹp này là người dễ nói chuyện, với lại ánh mắt của cô có lẽ trải qua cách nhìn người vô số hẳn là một người rất có năng lực, sau khi vào trong phòng khách thì Mạc Tuấn sắc mặt bình tĩnh ngồi xuống cùng Trác Tiểu Linh đối mặt.

    Trác Tiểu Linh: "Anh muốn hợp tác như thế nào." Sau đó trợ lý qua đây để chép lại.

    Mạc Tuấn mỉm cười: "Trác Tiểu thư xinh đẹp như thế, tôi cũng không dấu giếm, tôi có hai loại phối phương điều chế cách làm đẹp da mặt và cách phối chế ra linh dịch giúp thân thể tráng kiện, tôi nghĩ hai thứ này có thể giúp công ty cô phát triển mạnh mẽ, nhưng có điều, thứ phối chế của tôi rất có thể sẽ làm cho cô gặp đối thủ mạnh mẽ chèn ép, nếu có những chuyện cô gặp rắc rối có thể gọi cho tôi, tôi sẽ tạm thời giúp Trác tiểu thư xử lí, đương nhiên tôi cũng có điều kiện là cô giúp tôi thu thập những dược liệu này, còn về lợi nhuận tôi có thể chi cho cô sáu tôi bốn thế nào?"


    Cảm ơn quý vị độc giả đã đọc truyện sáng tác của mình.
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng mười hai 2023
  6. Tory pham

    Bài viết:
    2
    Chương 4: Gặp Phùng Bất và ở công viên.

    Bấm để xem
    Đóng lại

    Sau đó Mạc Tuấn đưa cho cô hai loại phối phương.

    Trác Tiểu Linh nghe thế sau đó nhìn hai tờ giấy thì mỉm cười đáp: "Được không thành vấn đề nếu phối phương điều chế ra loại sản phẩm tốt hơn thị trường, thì chuyện này chúng tôi đồng ý dù sao anh đã giành ra lợi nhuận cao nhất cho chúng tôi, còn về việc thu thập những dược liệu anh cần thì chúng tôi có thể thu mua được chỉ có điều những dược liệu anh cần có một vài thứ quý không dễ có được, cần phải có thời gian đề thu mua những dược liệu đó, nếu sản phẩm của anh làm thị trường công ty tôi tăng mạnh thì việc hợp tác hai bên không có vấn đề gì." Sau đó nói với trợ lý: "Mau đem phối phương xuống giúp tôi làm ra sản phẩm thử nghiệm nếu hiệu quả tốt thì mau giúp tôi đẩy mạnh vào thị trường chăm sóc da và chăm sóc sức khỏe."

    Người trợ lý đáp: "Vâng." Sau đó quay người đi làm ra hai mẫu thử nghiệm.

    Sau đó hai người thảo luận về dược liệu sau hai tiếng đồng hồ đã có được linh dịch sản phảm đều tiên, và gọi một người nữ nhân viên có khuôn mặt có vết tàn nhan và một anh thanh niên ốm yếu để thử sản phẩm, người phụ nữ thử dùng dưỡng nhan dịch trước bôi lên mặt của cô gái sau đó chờ năm phút sau thì có hiệu quả, vết tàn nhan của cô gái bắt đầu rơi xuống sau đó để lộ một khuôn mặt xinh đẹp trắng bóng, còn thanh niên ốm yếu thì uống xong kiện thể dịch thì sắc mặt trở nên hồng hào và không còn cảm giác không khỏe như lúc ban đầu nữa.

    Trác Tiểu Linh khi xem xong tác dụng hai loại dưỡng nhan dịch và kiện thể dịch, thì không thể tin vào mắt mình, cứ tưởng là giống như các sản phẩm trước kia hiệu quả ít nhất cũng phải một tuần hay nửa tháng sao mới có dấu hiệu tốt, nhưng không ngờ hiệu quả sau mười lăm phút lại có thể đạt tới một kết quả ngoài mức mong đợi, nếu hai loại dịch này có loại kết quả như thế dù ở công ty nào hai loại sản phẩm này bán ra nhất định là loại bán chạy nhất ép tới thị trường của hai loại này vô cùng đắt giá, nhưng vì thế nhất định sẽ bị các công ty chèn ép sử dụng các thủ đoạn để lấy được phối phương này, rất dễ bị đối thủ mưu đồ đánh cắp phối phương, vì thế người này có nói sẽ ra mặt giải quyết, rất cỏ thể kẻ này cũng là một người không đơn giản như hắn ta đã thể hiện, nhưng hắn đã cam đoan thì đến lúc đó gọi hắn ra xem cách giải quyết của kẻ này như thế nào.

    Sau khi bàn xong hợp đồng thì Trác Tiểu Linh cũng không keo kiệt trước tiên đưa cái thẻ vip và cả thẻ ngân hàng có năm triệu cho anh ta, và đưa cả số điện thoại cho hắn để liên lạc.
    Sau khi kí kết hợp đồng xong thì Trác Tiểu Linh nhanh chóng định ra sách lược đẩy hàng lên thị trường.

    Mạc Tuấn sau khi ra ngoài thì đi tới chỗ công viên trước đó có tụ tập một đám thiên địa nguyên khí, mặc dù so ra kém nhưng vẫn có thể tu luyện được, sau khi tới công viên thì thấy có một ông già khoảng năm mươi tuổi đang luyện quyền, mặc dù quyền pháp rất không tầm thường đối với người thường, nhưng lại là cặn bã trong mắt hắn, sau khi tới chỗ lần trước chỗ nồng đậm thiên địa nguyên khí, hắn liền luyện lại vô cực quyền pháp, quyền pháp vô cùng ảo diệu làm cho ông già đó chú ý tới, ông già kia cùng một cô gái trẻ đi tới trước mắt Mạc Tuấn hỏi: "Anh bạn cậu luyện quyền gì thế, tôi là Phùng Bất cảm thấy cậu luyện quyền này rất uy lực, tôi muốn thử sức với cậu được chứ?"

    Mạc Tuấn thấy người kia tới hỏi thế thì nói: "Ông không phải đối thủ của tôi đâu, không cần thử sức làm gì." Trên thực tế Mạc Tuấn nói đúng sự thật.

    Ông ta nghe xong Mạc Tuấn nói thế cũng lắc đầu, không ngờ thanh niên trẻ này lại kiêu ngạo như thế, chưa so quyền đã nói người khác không phải đối thủ, thật là tự cao tự đại, nhưng cô cháu gái nghe thế thì tức sôi, vì hiện tại Phùng Bất là võ sư trung cấp mạnh nhất ở thành phố Z này, tới miệng anh ta là không phải đối thủ thật đúng là kiêu ngạo liền nói:"Này anh kia anh nghĩ anh giỏi lắm sao, để tôi đánh cho cậu biết cái gì là trời cao đất rộng, núi cao còn có núi cao hơn."

    Cô ta ỷ mình trẻ tuổi đã là võ sĩ trung cấp nên nhảy ra một quyền đánh tới Mạc Tuấn, Mạc Tuấn nhìn thấy thế thì cũng không đụng đẩy giống như là bị sợ choáng váng.

    Sau đó khi đường quyền của cô gái tới trước mặt của Mạc Tuấn thì giơ tay ra bắt ném sang một bên, mặc dù không đánh cô gái nhưng khi bị ném sang một bên ngã đau vết thương ngoài da thì chồng chất lăn vài vòng.

    Ông lão thấy thế vô cùng hứng thú vì cháu gái ông ta trẻ tuổi võ công đã đạt tới võ sĩ cấp trung là người có thiên phú vô cùng mạnh trong phùng gia, không ngờ giới trẻ hiện nay lại có một người thiên phú mạnh hơn cả cô cháu gái của mình.

    Ông lẩm bẩm: "Không ngờ cậu có thể đánh bại võ sĩ cấp trung." Sau đó ông ta dùng tám thành công lực vận khí đánh tới trước mặt của Mạc Tuấn, Mạc Tuấn chỉ dời một bước nhẹ nhàng tránh quyền của lão sau đó dùng năm thành công lực một chỉ, vì ông ta không có sát khí nên Mạc Tuấn cũng chỉ đánh vào huyệt của lão bay ra đằng sau, lão ôm ngực nôn máu tươi ra, cháu gái thấy thế thì chạy tới ôm ông của cô, cô vô cùng tức giận và quát: "Hừ, ngươi vậy mà dám thương ông nội, ông nội chỉ muốn thử võ công cua ngươi tại sao ngươi lại dùng sức đánh ông nội tôi hộc máu."


    Cảm ơn quý vị độc giả đã đọc truyện sáng tác của mình.
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng mười hai 2023
  7. Tory pham

    Bài viết:
    2
    Chương 5: Đưa mẹ nuôi đi nhà hàng ăn cơm.​

    Bấm để xem
    Đóng lại

    Sau đó ông nội cô ngăn cô lại, bởi vì tên thanh niên kia điểm ngay huyệt đạo lúc trước ông bị thương tụ máu ở đó, không ngờ chỉ với một chỉ đã khiến ông ta khỏe hơn rất nhiều.

    "Cảm ơn tiền bối đã giúp tôi, trị vết thương cũ để lại, đây là danh thiếp của tôi, trong thành phố Z nếu tôi có thể giúp gì cho tiền bối, thì tiền bối có thể gọi cho tôi." Phùng Bất ngăn cản cháu gái nói.

    "Chữ tiền bối thì tôi không dám nhận cứ gọi tôi là Mạc Tuấn là được rồi." Mạc Tuấn mỉm cười với ông nói.

    Cô gái nhíu mày nói: "Mạc Tuấn có phải là cái người mà bị Mạc gia ở thành phố S đuổi khỏi gia tộc không."

    "Đúng vậy chính là tôi." Mạc Tuấn khoanh tay nói.

    Hai ông cháu cũng rất bất ngờ vì người này cùng trong lời đồn bất đồng, người này có thể đánh bại ông nội ít nhất cũng là võ sư cấp cao hoặc là đỉnh cấp võ sư, làm sao có thể là một tên phế vật, hay là hắn ta giả heo ăn thịt hổ, có ý ẩn giấu tài năng để mưu đồ tốt hơn...

    Mạc Tuấn cũng biết là bây giờ danh tiếng hắn không được tốt lắm, nhưng cũng không sao ở chỗ này chỉ là một hành tinh nhỏ, một chút hư vọng danh tiếng hắn cũng xem thường, chủ yếu phải dùng hết mọi cách lấy được tài nguyên tu luyện.

    Ông Phùng Bất lên tiếng: "Đây là cháu gái tôi Phùng Diễm, lúc nãy có mạo phạm cậu xin anh Mạc bỏ qua cho."

    "Không sao cả, chỉ là một sự hiểu lầm thôi, nếu các người muốn giúp tôi, thì tôi cũng không khách khí, ông có thể giúp tôi tìm dược liệu cho tôi." Mạc Tuấn mặc dù chưa từng nghe qua Phùng Bất nhưng về võ thuật nhất định không thiếu được sử dụng dược liệu, thử dùng các dược liệu để nhờ họ giúp thu thập.

    Sau đó đọc mấy dược liệu tu luyện ra cho ông cụ để giúp hắn ta.

    "Đương nhiên nếu có thể giúp tôi thì tôi cũng có thể làm cho ông tiến thêm một bước." Mặc dù muốn nhờ họ giúp, nên cũng phải tung ra cái lợi cho Phùng Bất cực lực thu thập dược liệu để tu luyện.

    "Được, chuyện này tôi sẽ mau chóng cho người đi làm ngay." Phùng Bất nghe thấy có thể tiến thêm liền vội trả lời, ông cũng biết thanh niên trước mặt là người không tầm thường.

    Sau khi nói chuyện xong với hai người, thì đi về nhà thấy mẹ lam lũ vất vả lay hoay ở nhà thì nói với mẹ: "Mẹ ơi đừng làm nữa con hôm nay kiếm được tiền rồi, con dắt mẹ đi ăn một trận thỏa thích."

    Mẹ nuôi bất ngờ vì bình thường Mạc Tuấn chỉ đòi tiền chứ cũng không có chuyện hiếu thuận, vì đã nhiễm lên tính thiếu gia cậu ấm do lúc trước chơi cùng, hiên tại cảm giác từ hôm qua đã thay đổi tính tình rồi, cứ như thay đổi một người khác vậy.

    Mẹ nuôi bỏ trong tay công việc bị Mạc Tuấn dắt đi tới quán ăn cao cấp sơ bê, đây là một quán ăn với những món khá đắt, mẹ nuôi thấy thế thì nói: "Chỗ quán này đắt lắm chúng ta không đủ tiền đâu."

    "Mẹ yên tâm đi con kiếm được tiền mà, từ giờ trở đi mẹ không cần may thuê vá thuê làm gì cho vất vả, chỉ cần con còn sống một ngày, thì tuyệt đối không để mẹ sống cực khổ đâu." Mạc Tuấn thấy mẹ cực khổ đau lòng nói, nhớ lại kiếp trước không có thân nhân quan tâm hắn, nhưng hiện tại có người mẹ nuôi vì hắn mà lam lũ, một dòng nước ấm trong lòng cảm thấy thật ấm áp.

    Mẹ nuôi nhìn con trai đã trưởng thành chín chắn hơn thì trong lòng vui mừng, thầm nghĩ thôi kệ vậy, mình cũng còn chút tiền hẳn là đủ chi cho một bữa ăn ở đây.

    Sau đó cùng Mạc Tuấn bước vào quán thì bị nhân viên chặn lại: "Một lũ nghèo hèn ai cho các ngươi tới đây ăn hả mau mau qua quán vỉa hè bên kia mà ăn đi." Nói xong thì chặn hai mẹ con lại không cho vào.

    Mạc Tuấn con ngươi trở nên lạnh lùng và nói lớn tiếng: "Nhà hàng các ngươi hóa ra là không muốn chào đón khách hàng." Cô gái kia đột nhiên bị hét thì xanh mặt vì rất có thể cô ta sẽ bị đuổi việc, nhưng sau đó lại định thần lại vì ả ta cùng quản lí có quan hệ nên cần gì phải sợ.

    "Hừ cửa hàng này không chào đón các người mau cút đi đi." Cô ta biết Mạc Tuấn là tên phế vật nổi tiếng nên quát.

    Tên quan lí nhà hàng nghe thấy tiếng ồn ở cửa thì đi tới sau đó nghe được cô ả chạy tới làm nũng.

    "Quản lí Vương anh xem có mấy tên nghèo hèn không có tiền, mà cứ ở cửa quán ăn gây rắc rối anh mau kêu bảo vệ đuổi họ đi đi." Cô ta liền cáo trạng trước với quản lý Vương.

    Anh quản lí hỏi: "Mấy người không có tiền tại sao lại tới quán ăn gây rối hả? có phải là tới đây hủy danh tiếng của quán không, nói là ai thuê mấy người tới phá quán." Anh quản lí thấy cô ta nũng nịu thì lòng mềm nhũn quát.

    "Hừ, mấy tên không có mắt nhìn người mà, thẻ đây các người cứ kiểm tra." Mạc Tuấn quát lại và đưa ra thẻ vip cùng thẻ ngân hàng của Trác Tiểu Linh cho tên quản lí Vương kiểm tra.

    Cô nhân viên khác thấy thế liền chạy đi lấy máy quét sau đó đút thẻ vào cho Mạc Tuấn bấm mật khẩu, bấm xong thì đưa lại cho quản lí Vương xem thẻ vip của công ty dược phẩm huyền hoa và nhìn thấy con số trên thẻ ngân hàng là năm triệu thì cung kính nói: "Xin lỗi quý khách đây là một hiểu lầm, mời hai người vào trong ăn ạ, còn về cô nhân viên này thì tôi sẽ xử lí theo quy định công ty xin quý khách yên tâm nhé!" Do Trác Tiểu Linh là khách thường xuyên tới nên cũng không dám đắc tội khách vip của cô ta.

    Sau đó thủ thế mời mẹ con Mạc Tuấn vào.

    Mạc Tuấn nói: "Quản lí ngươi nên tự giải quyết cho tốt."

    Sau khi vào nhà hàng thì Mạc Tuấn chọn mấy món ngon cho mẹ ăn.

    Ở văn phòng của quản lí Vương cô gái kia quyến rũ ngồi trên đùi quản lí năn nỉ: "Quản lí tại sao ngài lại cho hai người kia vào vậy."

    "Hừ, chuyện tốt của em làm anh phải giúp em dọn dẹp đấy, người ta là khách vip của công ty dược phẩm của chủ tịch Trác đấy, tấm thẻ đó bình thường người khác muốn lấy cũng khó, chỉ có khách vip của chủ tịch Trác mới có thể cầm thẻ đấy." Quản lí Vương hừ lạnh nói.

    "Vậy bây giờ em đắc tội với người đó rồi em phải làm sao đây?" Cô ta lo lắng hỏi.

    "Anh nghĩ trước hết anh phạt em đi làm nhà vệ sinh, sau đó nếu hắn ta không truy cứu nữa thì anh cho em làm lại nhân viên." Tên quản lí Vương nghĩ ra một cách.

    Sau đó anh quản lí điều động cô ta vào làm nhà vệ sinh...

    Khi cùng mẹ ăn cơm xong tại quán ăn, thì quay trở về nhà, hắn đi các cửa hàng ở chợ đen xem có các loại đá có thể làm một vài pháp khí hộ thân để cho mẹ không bị tấn công như ngày trước.

    Khi đi qua một cửa hàng thấy một tảng đá màu hồng trong đó có linh khí, đây là nguyên linh thạch, không ngờ nơi linh khí mỏng manh ở đây cũng có nguyên linh thạch.

    Anh ta tới cửa hàng hỏi: "Xin hỏi đá này giá bao nhiêu."


    Cảm ơn quý vị độc giả đã đọc truyện sáng tác của mình.
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng mười hai 2023
  8. Tory pham

    Bài viết:
    2
    Chương 6: Khương Tiểu Linh.​

    Bấm để xem
    Đóng lại

    Ông chủ nhìn cậu thanh niên trẻ trước mặt, nhìn là biết người này không biết hàng nên nói: "Năm ngàn ."

    "Được vậy quẹt thẻ nhé." Mạc Tuấn hỏi cách thanh toán.

    Sau đó đưa thẻ ngân hàng ra quẹt cho nhân viên.

    Một ông lão và một người thanh niên cùng một cô gái vừa đi ngang, thấy viên đá của Mạc Tuấn đang cầm rất giống đá hồng nguyệt trị giá ba triệu cậu thanh niên Cố Giảo liền hỏi:"Anh bạn, có thể bán cho tôi viên đá của anh không, tôi ra giá một triệu, thế nào anh bạn được lời rồi nhé."

    "Tôi không bán viên đá này." Mạc Tuấn bình tĩnh nói.

    "Này anh bạn đừng kiệt thế, nếu cậu chê giá thấp thì tôi ra giá hai triệu rưỡi, giá này đã là cao nhất tôi có thể cho cậu rồi đấy." Cố Giảo cố gắng khuyên Mạc Tuấn bán cho mình.

    "Tôi nói là không bán đá này cho dù cậu có ra giá trên trời tôi cũng không bán đá này đâu." Mạc Tuấn vẫn bình tĩnh.

    Người ông chủ nghe được giá cao như thế biết là nhìn sai hàng rồi, nhưng hiện tại bán đi không cách nào lấy lại viên đá đó, ông ta cũng hối hận không thôi, cứ tưởng là bán hời rồi nhưng bán xong mới biết mình bị lỗ nặng.

    Ông già kia thấy thế liền nói: "Thanh niên trẻ có thể nể mặt lão Mã tôi bán viên đá này lại không."

    "Tôi không biết ông là ai tại sao phải bán cho các người, tôi cũng khuyên ông một câu ông nên về khám bệnh đi, phổi của ông đã yếu lắm, có lẽ không thể sống quá lâu đâu, còn viên đá này tôi Mạc Tuấn nói không bán tức là không bán ." Mạc Tuấn vẻ mặt chắc chắn nói.

    Ông Mã nghĩ thầm Mạc Tuấn ư, chẳng lẽ là đứa con bị nhà họ Mạc bỏ rơi sao, không ngờ người này lại biết phổi mình đang có vấn đề.

    Cô gái kia nghe Mạc Tuấn nói thế thì giận dữ nói: "Này anh kia dù không bán thì thôi tại sao phải trù ông ngoại tôi như thế."

    "Tôi chỉ nói sự thật thôi." Mạc Tuấn nói. Ông ta hôm nay lại nghe thế cũng hơi bất ngờ, người thanh niên này nhất định không đơn giản chỉ nhìn mặt ngoài đã có thể đoán được thân thể của ông ta đang có vấn đề, ông ta liền ngăn cháu gái của ông ta và hỏi: "Anh có thể chữa khỏi bệnh này của tôi sao, nếu có thể xin hãy giúp tôi, tôi nhất định hậu tạ cậu, tôi là Mã Phùng Chinh, đây là cháu gái tôi mã phương anh, còn đây là cố giảo vừa từ nước ngoài về."

    Mạc Tuấn nhìn ra bệnh của ông lão này do thần thức của hắn vô tình quét qua người của ông lão này, nên mới lên tiếng nhắc nhờ, nhưng không ngờ ông ta hỏi mình luôn cách chữa bệnh.

    "Có thể, nhưng hiện giờ thì không được phải chờ ngày mai tôi rảnh tôi sẽ tới giúp ông chữa." Mạc Tuấn thấy hiện tại không phải lúc chữa bệnh nên nói.

    Ông lão không chút do dự lấy danh thiếp có địa chỉ ra đưa cho Mạc Tuấn: "Đây là danh thiếp của tôi anh có thể đi tới địa chỉ trên để khám cho tôi."

    "Được, hiện tại ở chỗ này tôi cần tìm một số thứ, nên ông có thể đi được rồi, cũng đừng đi theo tôi." Mạc Tuấn nói.

    Sau đó Mạc Tuấn đi dạo hết cả khu chợ cũng không thấy mốn đồ nào vừa ý, nhưng cũng mua một vài đá có thể chịu được lực lượng khi luyện chế xong thì quay về nhà, lúc về nhà thấy mẹ đã ngủ rồi cũng yên tâm.

    Hắn tiêu hao hết một đêm để luyện chế ra chiếc vòng cổ và vòng tay để thủ hộ cho mẹ nuôi.

    Ở thành phố Z một chỗ khách sạn.
    Có hai cô gái đang nói chuyện một người là Khương Tiểu Linh, một người là Lý Khuynh Tuyết, hai người là bạn thân Khương Tiểu Linh dáng người cao quý khuôn mặt trái xoan xinh đẹp vô cùng, còn Lý Khuynh Tuyết thì dáng người cao khuôn mặt cũng rất đẹp.

    "Khuynh Tuyết tên Tống Viễn Văn kia thật đáng ghét, hắn ta muốn ép mình lấy hắn ta, cậu có cách nào giúp mình không." Khương Tiểu Linh chán ghét tên Tống Viễn Văn nói với Lý Khuynh Tuyết.

    "Tiểu Linh nhà họ Tống vô cùng quyền thế nếu được chọn lựa thì tớ có một cách, nhưng mà rất có thể sẽ hại người khác." Lý Khuynh Tuyết nghĩ ra một cách.

    "Cách gì vậy cậu nói đi." Khương Tiểu Linh hứng thú hỏi.

    "Không phải lúc trước Mạc thiếu gia phế vật kia cùng cậu có hôn ước sao, cậu có thể tới nhà hắn làm một cái vợ chồng trên danh nghĩa, đến lúc đó Tống Viễn Văn cũng không thể làm gì cậu đâu, dù sao đó là hôn ước của cậu mà." Lý Khuynh Tuyết bèn nói ra kế hoạch của mình.

    "Nhưng mà như vậy không tốt lắm đâu, rất có thể nhà họ Tống kia sẽ trả thù Khương gia và cả Mạc Tuấn kia." Khương Tiểu Linh lo lắng nói.

    "Tớ nghĩ chắc là không đâu, dù sao nhà họ Tống cũng rất coi trọng thể diện, nếu làm như vậy rất có thể sẽ ảnh hưởng tới danh tiếng của nhà họ." Mặc dù biết rất có thể tên Mạc Tuấn bị nhà họ Tống trả thù nhưng vẫn phải nói ra ý kiến của mình.

    "Nhưng tớ vẫn rất lo lắng dù sao lỡ nhà họ Tống kia bí quá chơi liều rất có thể sẽ hại Mạc Tuấn, mặc dù hắn ta có chút phế vật, nhưng tớ cũng không muốn hại người khác, bị nhà họ Tống ghi thù." Khương Tiểu Linh vẫn khá lo lắng hại người khác.

    Lý Khuynh Tuyết nhẹ vỗ vai của Khương Tiểu Linh: "Yên tâm, dù Tống Viễn Văn có muốn cưới cậu thì Tống gia cũng sẽ không cho phép đâu, và Mạc Tuấn có xảy ra chuyện gì thì sự hoài nghi của chính phủ đầu tiên nhất định là Tống gia, Tống gia cũng không thể làm mấy chuyện này đâu."

    Nghe xong Lý Khuynh Tuyết nói xong cũng yên tâm hơn.

    "Vậy sớm mai chúng ta tới nhà của Mạc Tuấn để làm thủ tục kết hôn có được không, hiện tại hắn ra nông nỗi này thì có khả năng hắn sẽ không đồng ý đắc tội Tống gia đâu." Khương Tiểu Linh quyết định.

    "Tiểu Linh cậu đừng suy nghĩ nhiều, cậu đẹp như vậy, cậu nói muốn kết hôn với hắn ta, hắn ta còn vui không kịp nữa là sao lại từ chối được, với lại tên phế vật kia đầu óc đơn giản sao có thể biết được cậu bị Tống gia nhắm tới chứ, cậu đẹp như vậy cười một cái thôi là không biết bao nhiêu người nguyện vì cậu làm chuyện này đấy." Lý Khuynh Tuyết bèn khuyên.

    Sáng sớm hôm sau thì tặng cho mẹ nuôi, hôm nay hắn tình đi nhà của ông lão họ Mã hôm qua, lúc đi ra nhà thì thấy một chiếc xe sang tới đậu trước cửa, có hai cô gái xinh đẹp bước xuống xe.


    Cảm ơn quý vị độc giả đã đọc truyện sáng tác của mình.
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng mười hai 2023
  9. Tory pham

    Bài viết:
    2
    Chương 7: Chiếc quạt cổ thần bí.​

    Bấm để xem
    Đóng lại

    Mạc Tuấn nhìn thấy hai cô gái đẹp tới trước cửa nhà, cô gái xinh đẹp liền hỏi: "Anh là Mạc Tuấn phải không."

    Mạc Tuấn sắc mặt bình tĩnh con ngươi trong sáng nhìn hai người, vì Mạc Tuấn kiếp trước đã nhìn thấy rất nhiều tiên nữ xinh đẹp hơn hai người, và những ma nữ quyến rũ nóng bỏng hấp hồn.

    "Đúng rồi, tôi là Mạc Tuấn các cô tìm tôi có chuyện gì?" Mạc Tuấn nghi ngờ hỏi.

    Hắn vừa nhìn liền biết là người tới nhất định tìm hắn có việc, trong trí nhớ hắn không biết hai người này.

    "Tôi là Khương Tiểu Linh tới đây để thực hiện hôn ước của chúng ta." Khương Tiểu Linh giới thiệu mình.

    Khi nhìn thấy Mạc Tuấn thì cô có chút nghi ngờ vì tin đồn lúc trước nói hắn là phế vật, là một tên nhị thế tổ nhìn thấy gái xinh là sẽ giống như sói đói, nhưng hiện tại gặp Mạc Tuấn thì cảm giác các tin đồn đó đều là giả.

    Sau đó lấy giấy ghi hôn ước hứa gả cô cho Mạc Tuấn nhìn, Mạc tuấn nhìn xong không nói gì, nhìn hai người một lúc, nhất định hai người này lấy hắn ra để làm bia đỡ đạn, bởi vì một người xinh đẹp như vậy làm sao tự nhiên lại đi chịu lấy một người đang mang danh phế vật được, nhưng dù sao trong giấy ghi rõ ràng tâm nguyện của cha hắn khi chết. Hắn cũng chỉ biết năm xưa cha hắn cũng mẹ hắn lưỡng tình tương duyệt, không biết xảy ra chuyện gì mà hai người bị chia rẽ.

    Mặc dù Mạc Tuấn biết hiện tại hắn bị cô nàng này lợi dụng nhưng hắn vẫn đồng ý.

    "Được, vậy khi nào chúng ta đi làm thủ tục kết hôn." Mạc Tuấn cảm thấy không có thời gian nên càng làm sớm càng tốt.

    "Không thì hôm nay đi, chúng ta làm sớm một chút được chứ." Khương Tiểu Linh cũng muốn làm sớm chút để tránh Tống gia.

    Mạc Tuấn nhìn người con gái xinh đẹp trước mặt mỉm cười: "Cũng được nhưng trước khi tôi và cô kết hôn tôi đi một chuyến tới nhà họ Mã."

    Cả hai người đều bất ngờ vì nhà họ Mã là nhà cũng rất có tiếng trong giới đồ cổ ở thành phố Z này.

    "Hả, nhà họ Mã của thành phố Z này sao hình như là một gia tộc chuyên về đồ cổ." Lý Khuynh Tuyết bất ngờ nói.

    "Đúng vậy." Mạc Tuấn nói.

    "Vậy thì anh cùng lên xe với chúng tôi đi." Khương Tiểu Linh mỉm cười xinh đẹp nói.

    Mạc Tuấn do dự một chút, nhưng vẫn gật đầu đi theo lên xe.

    Ở nhà họ Mã có một biệt thự riêng khu rất to, nổi tiếng ở khu tây.

    Sau khi tới nhà họ Mã thì có bảo vệ chặn lại: "Các người là ai có hẹn trước không."

    Mạc Tuấn nghe thế thì nói: "Đã có hẹn trước hôm nay tới giúp lão Mã trị bệnh."

    Bảo vệ nghe thế thì cung kính: "Hóa ra là bác sỹ Mạc, vậy tôi đi thông báo một tiếng, mời vào trong phòng khách đợi nhé!"

    Sau đó bảo vệ lấy bộ đàm gọi cho người ở trong, sau mười phút thì lão Mã cùng cô cháu gái đi ra phòng khách.

    Mã Phùng Chinh : "Xin chào bác sỹ Mạc, hôm nay anh đến đây tôi rất vui mừng, xin hỏi hai cô gái bên cạnh cậu là..."

    Mạc Tuấn mới tới liền đi thằng vào vấn đề.

    "Chào ông Mã đây là Khương Tiểu Linh vị hôn thê của tôi, còn đây là bạn của cô ấy." Mạc Tuấn giới thiệu Khương Tiểu Linh và Lý Khuynh Tuyết nói.

    Do hồi nãy cô ta không giới thiệu nên cũng không biết tên của bạn cô ấy.

    "Về chuyện phổi của ông mời ông chuẩn bị một căn phòng, sau đó chuẩn bị các dược liệu này sau này uống ngày một lần là được." Mạc Tuấn dùng thần thức xem kĩ lại nói.

    Sau khi vào phòng của Mã Phùng Chinh: "Ông nhắm mắt lại đi tôi sẽ trị cho ông." Sau đó Mã Phùng Chinh nhắm mắt lại, Mạc Tuấn liền dùng chân khí vận chuyển đẩy tới chữa trị phổi của Mã Phùng Chinh, Mã Phùng Chinh chỉ cảm thấy một luồng khí mát lạnh vào trong ngực, làm cho ông cảm thấy vô cùng thoải mái.

    Mười lăm phút sau chữa trị xong cho Mã Phùng Chinh mà Mạc Tuấn mồ hôi ra đầm đìa cả người nói: "Ông Mã đã chữa trị xong rồi, nhưng ông muốn khỏe lại hoàn toàn cần phải uống thuốc trong vòng một tháng mới có thể khỏe lại."

    "Tốt, cảm ơn bác sỹ Mạc" Ông Mã vẻ mặt kích động cảm kích nói.

    Khi cả hai người xuống dưới nhà khách thấy cả ba cô gái trò truyện rất vui vẻ, sau đó mọi người hàn huyên vui vẻ, hắn ta mới biết bạn của Khương Tiểu Linh là Lý Khuynh Tuyết cũng là một cô tiêu thư của Lý gia, đên Mạc Tuấn cũng không ngờ là Lý gia và Khương gia thân thiết như vậy.

    Làm xong chuyện của Mã gia thì được Mã gia chuyển cho mười triệu phí chữa trị, còn được chọn một món đồ cổ.

    Mạc Tuấn đi tới chỗ sưu tầm đồ cổ của Mã gia nhìn đi nhìn lại cũng không thấy vật nào quý, sau đó thử dùng thần thức tra thấy được một vật nhỏ ở ngay góc kệ không có bất kì thu hút nào.

    Mạc Tuấn đi tới chỗ góc kệ đấy lấy ra cái quạt cổ, cảm thấy được cái vật này rất không tầm thường, bởi vì kiếp trước hắn xem bảo vật đều nhờ cảm giác của hắn chỉ cần cảm thấy không bình thường đều giúp ích cho hắn rất nhiều, lần này cũng vậy có cảm giác vật này không tầm thường, Mạc Tuấn cầm chiếc quạt cổ này đi ra ngoài.

    "Tôi chọn chiếc quạt này." Mạc Tuấn rất vừa lòng nói.

    "Chiếc quạt này sao." Ông Mã bất ngờ kinh ngạc nói.

    "Sao thế ông Mã biết lai lịch của chiếc quạt này." Mạc Tuấn tính hỏi lai lịch của chiếc quạt này vì cảm thấy cái quạt này rất kì dị.

    "Tôi cũng không biết bởi vì nhà họ Mã chúng tôi, từ xưa có thu thập được một số đồ cổ, nhưng một số đồ niên đại đã lâu tra rất nhiều sách nhưng vẫn không có lại lịch, ví dụ như chiếc quạt cậu đang cầm này." Ông Mã lắc đầu nói thật.


    Cảm ơn quý vị độc giả đã đọc truyện sáng tác của mình.
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng mười hai 2023
  10. Tory pham

    Bài viết:
    2
    Chương 8: Càn khôn luyện thể đại pháp.​

    Bấm để xem
    Đóng lại

    "Như những loại đồ cổ thế này thường thì nhà họ Mã chúng tôi tìm hiểu vài chục cho tới trăm năm, nếu tìm không ra thì tạm thời để đó, có khi sau này từ từ phát hiện ra được lai lịch, tôi nhớ là năm ngoái nhà họ Cổ có tới đây lấy một viên đá màu xanh lục có hình ngôi sao, vì chung tôi nợ nhà họ Cổ một ân tình, chúng tôi đành phải cho nhà họ Cổ chọn đồ cổ để tra ân tình đó, chúng tôi cũng không biết nó là có lai lịch gì, dù là nhà họ Cổ cũng không biết, nhà họ Cổ cũng là một gia tộc về khai thác về đá." Ông Mã nhớ lại nói.

    "Nhà họ Cổ sao, có phải là nhà họ Cổ của người lần trước tên là Cổ Giảo sao." Mạc Tuấn nhíu mày nói.

    "Đúng vậy." Ông Mã gật đầu nói.

    Mạc Tuấn tầm nghĩ không ngờ ở chỗ này có cả lục hình thạch, loại thạch này ở tu chân giới cũng không phải chỗ nào cũng có.

    Nhà họ Cổ nếu khai thác về đá nhất định là gia tốc có nhiều sưu tầm các loại khoáng thạch có cơ hội đi một chuyến.

    Khi đi ra ngoài Khương Tiểu Linh chở theo Mạc Tuấn, thầm nghĩ không ngờ Mạc Tuấn lại là một bác sỹ giỏi, xem ra tin đồn đúng là không thể tin mà.

    Lý khuynh Tuyết dẫn tới chỗ chụp hình giúp hai người chụp , sau đó tới cục dân chính nộp hình cho chính phủ đóng dấu đã kết hôn cho hai người.

    Khi ra cục dân chính.

    Khương Tiểu Linh: "Chúng ta chỉ là kết hôn giả, nên có một số chuyện nói rõ như là chúng ta không thể ngủ cùng nhau đấy."

    Mạc Tuấn gật đầu sắc mặt bình tĩnh như đã biết trước là thế, Khương Tiểu Linh càng kinh ngạc hơn là Mạc Tuấn từ đầu đến cuối đều không nhìn mình một cái, không lẽ sắc đẹp của mình tệ lắm sao mà hắn ta từ khi chụp hình tới lúc ra cục dân chính nhìn cũng không nhìn mình, thậm chí còn đang hoài nghi sắc đẹp của mình có thực sự đẹp như mọi người khen không.

    Khương Tiểu Linh: "Hiện tại tôi sẽ ở nhà của anh đấy."

    "Cũng được." Mạc Tuấn gật đầu nói.

    Khương Tiểu Linh: "..." Không ngờ tên này đồng ý nhanh như vậy.

    Thầm nghĩ có phải tên này trời sinh tính lạnh lùng không tại sao trả lời với cô với vẻ không kiên nhẫn.

    Sau đó cả hai người về tới nhà, do là nhà được thuê nên chỉ có hai căn phòng nhỏ, một gian chính để tiếp khách bên cạnh có phòng bếp, bởi vì hai người cũng không tổ chức đám cưới, nên cũng chỉ chụp hình làm cho có hình thức sau đó quay về nhà chỉ nói với mẹ nuôi một tiếng, mẹ nuôi cũng rất kinh ngạc bởi vì một người con gái xinh đẹp như thế nhất định có rất nhiều người theo đuổi, tại sao có thể chọn con của mình mang danh phế vật bấy lâu nay, mặc dù không biết chuyện gì xảy ra nhưng cô cũng nhận ra là dạo này con nuôi của cô đã trưởng thành rồi, lại lấy được một người vợ xinh đẹp như thế, cũng đã tới lúc phải đi rồi ngày mai sẽ đi cho hai người sống ở căn nhà này.

    Lúc tối cả hai người vào phòng Khương Tiểu Linh ngượng ngùng, nhưng Mạc Tuấn lại nói: "Cô ngủ trên giường đi tôi ngủ ở dưới đất."

    Khương Tiểu Linh bèn nói: "Anh là chủ nhà sao có thể để anh ngủ dưới đất được, hay là anh ngủ trên giường em ngủ dưới đất."

    Mạc Tuấn: "Cô cứ ngủ trên giường đi tôi là con trai tôi không sợ lạnh, cô là con gái không nên ngủ dưới đất rất dễ nhiễm phải hàn khí đấy."

    Khương Tiểu Linh nghe thế cũng đành chịu thấy Mạc Tuấn kiên quyết muốn ngủ dưới đất thì đành phải theo.

    Qua hôm sau Mạc Tuấn dậy sớm thấy Khương Tiểu Linh còn đang ngủ mơ thì hắn giúp đắp chăn, sau đó mau chóng đi liên hệ Trác Tiểu Linh hỏi thăm các dược liệu thu thập, không ngờ dược liệu đã được thu thập tốt rồi, hiệu quả của việc hợp tác với Trác Tiểu Linh quả nhiên không để hắn thất vọng, hắn cần mau chóng tăng lên tu vi tăng thực lực để bảo vệ bản thân, chỉ có tăng lên thực lực thì mới có thể báo thù, không có thực lực thì không thể báo thù, nhưng hiện tại còn một vấn đề cho dù ở đây tăng lên được tu vi trúc cơ hay kết đan, cũng tuyệt đối không có năng lực rời đi một hanh tinh, hắn cần tìm hiểu xem có thông đạo nào rời đi không, dù sao nếu có các tài nguyên của tu chân giới tại trái đất thì nhất định có truyền tống thông đạo hoặc tồn tại các khe hở nối với tu chân giới, hiện tại quá xa vời khi nghĩ tới những điều này. Sau đó hẹn với người của Trác Tiểu Linh lấy dược liệu và tiền, Mạc Tuấn ra thuê một khách sạn gần đó, rồi mở một bồn đầy nước sau đó dùng hỏa thuật tinh chế dược liệu bỏ vào bồn nước.

    Sau khi làm xong các bước tinh chế dược liệu bỏ vào một cái thùng đã chuẩn bị sẵn, làm xong thì hắn đã mồ hôi đầm đìa, tiếp đó nghỉ ngơi một tiếng đồng hồ lại tiếp tục dùng hỏa thuật đun sôi nước lên, tiếp theo hắn bỏ dược liệu vào và bước vào bồn nước, một cảm giác nóng rát vô cùng đau đớn truyền tới, nếu không phải kiếp trước đã có được một ý chí sắt đá thì bây giờ hắn đã chịu không nổi, sau đó hắn ta vận dùng trong càn khôn pháp kinh càn khôn luyện thể đại pháp, khi vận hành thì trên cơ thể hắn ta nổi lên các đường viền màu máu vô cùng dữ tợn cực kỳ khủng bố, nếu có ai đó ở đây còn tưởng là quái vật nữa.


    Cảm ơn quý vị độc giả đã đọc truyện sáng tác của mình.
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng mười hai 2023
  11. Tory pham

    Bài viết:
    2
    Chương 9: Luyện chế dược hoàn.

    Bấm để xem
    Đóng lại

    Khi vận chuyển càn khôn luyện thể đại pháp thì cảm thấy bớt đau đớn hơn, mặc dù đã tốt hơn chút nhưng các dược liệu dũng mãnh tràn vào cơ thể, làm cho kinh mạch của hắn nở ra gần như gấp rưỡi, giống như làm cho kinh mạch bạo liệt ra đau đớn không thôi, chỉ đau đớn như thế cũng không là gì, nếu chút đau đớn này không chịu được thì kiếp trước làm sao có thể thành một yêu nghiệt, làm sao có thể bị các giới chủ phối hợp vây công giết hắn chứ, hiện tại hắn cần phải làm cho trụ cột vững chắc hơn, vì kiếp trước của hắn là do tu vi cao lên mới sử dụng thiên tài địa bảo vững chắc căn cơ, nên nó chỉ ở mức tương đối, hiện tại đã luân hồi tới kiếp này nhất định phải sử dụng các tài nguyên để chế tạo căn cơ vững chắc trước, thì sau này tu luyện sẽ không lo lắng các mối họa tiềm ẩn lúc tu luyện.

    Thời gian trôi qua dược lực của bồn dần dần hết tẩy các tạp chất trong cơ thể, làm cho cai bồn nước biến thành màu đen do tẩy hết tạp chất ra ngoài, một loại mùi hôi thối xông lên mũi Mạc Tuấn.

    Sau khi rèn luyện thân thể để làm cho căn cơ vững chắc thì Mạc Tuấn có loại cảm giác thoải mái và nhẹ nhõm, tuy hiện tại tu vi của hắn không thay đổi nhưng thân thể của hắn đã mạnh hơn trước rất nhiều, nếu muốn vượt cấp chiến đấu nhất định phải rèn luyện thân thể trở nên kiên cố mới có thể chứa đựng được nhiều linh lực hơn.

    Vừa tẩy tủy thân thể xong thì số của ông Phùng Bất gọi tới để nói về linh dược tu luyện đã chuẩn bị hoàn tất, đây là một niềm vui bất ngờ, không ngờ Phùng Bất làm việc nhanh chóng như thế, có được tài nguyên tu luyện thì không phải lo lắng khi tu luyện nữa, nhưng trên trái đất tài nguyên khan hiếm, muốn tu luyện tới đỉnh phong rất khó, nhưng xe tới núi ắt có đường, hiện tại cần dùng bất cứ giá nào để tăng lên thực lực.

    Phùng Bất hẹn Mạc Tuấn ở một căn biệt thự ở phía đông thành phố Z, Phùng Bất là một võ sư vô cùng nổi tiếng ở thành phố Z là trong thập đại cao thủ của thành phố Z, trừ nhà họ Phùng là gia tộc học võ ra con có gia tộc họ Viêm và gia tộc họ Hoàng đúng thành tam giác cạnh tranh với nhau, gia tộc họ Hoàng mạnh nhất, tới gia tộc họ Viêm cuối cùng mới là gia tộc họ Phùng, cho nện Phùng gia có thể tìm được dược liệu nhanh chóng cũng nhờ thế lực gia tộc họ Phùng vô cùng hùng mạnh tìm kiếm các dược liệu thì dễ như trở bàn tay.

    Sau khi nhận được điện thoại của Phùng Bất thì Mạc Tuấn trả phòng rồi gọi taxi đi tới chỗ căn biệt thự của Phùng Bất.

    Sau khi tới nơi thì lấy điện thoại ra gọi cho Phùng Bất ra đón, Phùng Bất đón xong Mạc Tuấn tới phòng khách.

    "Mạc tiên sinh, cậu yêu cầu dược liệu đã được chuẩn bị đầy đủ." Phùng Bất vừa mời Mạc Tuấn ngồi xuống thì nói thẳng.

    "Rất tốt, hiện tại tôi cần một căn phòng yên tĩnh và chuẩn bị cho tôi một chút đồ nghề này." Mạc Tuấn bình tĩnh nói.

    Bởi vì hắn cần chế một số dược hoàn để mang theo trên người với lại hắn cần có thế lực để giúp hắn thu thập tài nguyên các nơi, hiện tại mặc dù thực lực còn thấp tài nguyên có thể kiếm được, nhưng đến khi thực lực cao tuyệt đối sẽ gặp phải các cao thủ tranh giành tài nguyên để nâng cao thực lực, nếu có thế lực trợ giúp thì nhất định sẽ vơ vét tài nguyên, tăng thực lực mau chóng để báo thù.

    Hai tiếng sau Phùng Bất đã chuẩn bị xong căn phòng và một số dụng cụ, mặc dù Phùng Bất cũng rất nghi hoặc nhưng vẫn làm theo, Phùng Bất cũng nhìn không ra được Mạc Tuấn định làm gì.

    Mạc Tuấn thấy thể liền ra tay giúp ông ta luyện hóa dược hoàn, sau mười phút ông ta đã cảm thấy sức lực tràn trề.

    Ông ta được Mạc Tuấn giúp luyện hóa dược hoàn xong thì ông ta trở nên có sức sống hơn và mạnh hơn lúc trước.

    "Cảm ơn Mạc tiên sinh đã giúp, tôi cảm thấy võ công của mình cứ như là nhảy vọt, sức mạnh tràn trề, đại khái là nửa bước nội khí cảnh rồi." Phùng Bất sau khi kiểm tra thân thể kích động vui vẻ nói.

    Mạc Tuấn tạm thời có thời gian cùng Phùng Bất nói chuyện, hóa ra võ công của địa cầu được chia làm võ sĩ, võ sư, khi có nội lực là nội khí cảnh và tông sư cảnh, Phùng Bất là gia tộc nhà võ biết rõ nhiều thứ so với người bình thường.

    Mạc Tuấn hiểu rõ thì hỏi về các dược liệu tu luyện tiếp theo, dược liệu tu luyện tiếp theo trái đất chỉ có vài loại, còn một số loại như thiên chu trăm năm và liên sinh trăm năm, Phùng Bất nghe đều chưa nghe qua kể cả miểu ta hình dáng cũng chưa từng thấy qua.

    Xem ra bước kế tiếp tu luyện sẽ khó khăn hơn, phải xem cơ duyên rồi, cơ duyên tới thì nhất định sẽ có cơ hội tăng thực lực lên.

    Mạc Tuấn về nhà là lúc tối rồi không thấy mẹ nuôi đâu thì sử dụng thần thức tra xem, hóa ra trên bàn có một bức thư.

    Khương Tiểu Linh cũng vừa lúc về, do cô ta phải tiễn Lý khuynh Tuyết về nhà và tung lên các tin rằng Khương Tiểu Linh đã kết hôn, nhằm cho các tin tức tới tay của Tống gia, muốn Tống gia biết là mình đã kết hôn.

    Mạc Tuấn cầm bức thư lên "Mạc thiếu gia, con hãy bảo trọng bởi vì tôi thực tế chỉ là một người hầu của mẹ của ngài, vì lo lắng cho ngài không được tốt nên tôi vẫn luôn ở bên ngài chăm sóc ngài tới khi trưởng thành, hiện tại tôi đã trở về gia tộc chăm sóc mẹ của ngài, xin ngài đừng tìm tôi trước khi ngài đạt tới thực lực tiên thiên, xin ngài hãy đừng tìm tôi trước khi thực lực chưa đủ." Ở dưới có chữ ký của mẹ nuôi.

    "Xem ra ở cái thế giới này có cả tiên thiên, nhưng làm sao có thể ở thế giới này nguyên khí mỏng manh, muốn đạt tới tiên thiên sao mà khó khăn không lẽ võ công tiên thiên hẳn là một tầng cấp trên tông sư, để có cơ hội phải tìm hiểu một phen, nếu là thực lực tiên thiên của tu chân giới, thì phen này rất phiền toái , vì không biết ngày tháng năm nào mới có thể tu được tới thiên tiên khi ở trái đất, nhưng nếu đạt tới thiên tiên thì đã có khả xuyên qua các tinh cầu, tìm chỗ thiên địa nguyên khí nông đậm để tu luyện rồi, xem ra ở trái đất không hề đơn giản như bề ngoài của nó." Mạc Tuấn tại chỗ trầm ngâm.

    Khương Tiểu Linh vừa về tới thấy Mạc Tuấn đang trầm ngâm bèn lên tiếng hỏi: "Anh Mạc anh sao thế, có chuyện gì sao?".

    Mạc Tuấn quay người lại nói: "Mẹ nuôi đã đi rồi...".

    Cả hai người đều im lặng trong chốc lát, sau một lúc thì Khương Tiểu Linh khuyên nhủ: "Vậy chúng ta ngày mai sẽ đi tìm mẹ về."

    "Có tìm mẹ cũng chưa chắc về được , mẹ nói đi một nơi rất xa nhưng lại không biết là đi đâu." Mạc Tuấn đau lòng nói.


    Cảm ơn quý vị độc giả đã đọc truyện sáng tác của mình.
     
    Chỉnh sửa cuối: 15 Tháng mười hai 2023
Trả lời qua Facebook
Đang tải...