Bạn được Eun Na mời tham gia diễn đàn viết bài kiếm tiền VNO, bấm vào đây để đăng ký.
2,533 ❤︎ Bài viết: 270 Tìm chủ đề
Chương 40: Cô ấy thế nào?

Quản gia đôi khi luôn cảm thấy Đường Thiến Thiến có tính cách giống một đứa trẻ, như bây giờ.

Đường Thiến Thiến đi lên lầu, sau khi chào quản gia, ở dưới lầu, quản gia vểnh tai lên cho đến khi nghe thấy một tiếng 'rầm'.

Sau khi quản gia chắc chắn rằng Đường Thiến Thiến đã vào phòng, ông lấy điện thoại ra gọi cho Lục Cẩn Đình.

Lục Cẩn Đình đang làm thêm giờ ở công ty, một tay vút trán, tay kia lật xem tài liệu.

Ccoong ty anh đã gọi cảnh sát về việc sảy ra ở xưởng đúc, cảnh sát vẫn đang điều tra, nhưng chỉ cần một ngày kẻ sát nhân không bị bắt thì tổn thất của công ty sẽ tiếp tục tiêu hao.

Ngay khi anh đang lo lắng, thì nhận được một cuộc gọi từ quản gia.

"Nếu ông có chuyện muốn nói, mau nói đi!"

Giọng nói của Lục Cẩn Đình không kiên nhẫn, Quản gia dường như đã nhận ra Lục Cẩn Đình có gì đó không ổn.

"Thiếu gia, thiếu phu nhân đã trở lại!"

Lục Cẩn Đình vỗ vỗ đầu, anh làm sao có thể quên chuyện này.

Lục Cẩn Đình nhìn thời gian, đã rất muộn, không phải vừa mới gặp người nhà sao, sao lại lâu như vậy mới về?

"Tình trạng của cô ấy thế nào?"

"Tình trạng của thiếu phu nhân rất tốt, đã mua rất nhiều quần áo và túi xách. Nhưng.."

Quản gia do dự, có nên nói cho Lục Cẩn Đình biết chuyện vừa rồi không.

"Nhưng sao.."

"Nhưng mà thiếu phu nhân rất vui khi biết thiếu gia sẽ về rất muộn."

Sắc mặt anh lập tức tối sầm lại, anh còn tưởng quản gia định nói Đường Thiến Thiến biết anh đi làm về muộn, rất đau lòng!

Lục Cẩn Đình khó hiểu, không phải là vì anh nghiêm khắc hơn với cô một chút sao? Hơn nữa, đây không phải là vì sức khỏe của cô sao! Người phụ nữ vô lương tâm này.

Đường Thiến Thiến muốn thoát khỏi sự khống chế của anh, Lục Cẩn Đình làm sao có thể để cho cô thành công! Mặc dù anh không có ở nhà, nhưng quản gia vẫn ở đó.

"Quản gia, nhớ nhắc cô ấy đi ngủ khi đã đến giờ. Tốt nhất trước khi đi ngủ nên hâm nóng cho cô ấy một ly sữa để giúp cô ấy dễ ngủ. Trong trường hợp của cô ấy, không phải lúc nào cô ấy cũng không thể thức khuya được."

Quản gia trả lời, Lục Cẩn Đình chuẩn bị cúp điện thoại.

"Cậu chủ, tôi còn có một chuyện muốn nói. Nếu tôi nhớ không lầm, thiếu phu nhân hình như đã nộp sơ yếu lý lịch rồi, là ở công ty xx!"

Gửi sơ yếu lý lịch? Lục Cẩn Đình rất khó hiểu, anh đã để cô ăn những món ăn ngon, cả cuộc sống đầy đủ mọi thứ, tại sao cô ấy lại đi ra ngoài làm việc? Có phải vì thiếu tiền không?

Lục Cẩn Đình cau mày, có chút bối rối.

"Lý lịch của thiếuphu nhân làm sao ông biết được?"

Quản gia, ngày hôm qua, khi Lục Cẩn Đình bảo ông nhắc nhở Đường Thiến đi ngủ, Đường Thiến Thiến đang cầm máy vi tính.

Quản gia vô tình nhìn lướt qua dòng chữ bên trên, phát hiện Đường Thiến Thiến gần đây đang nộp hồ sơ xin việc, là công ty con của thiếu gia.

Sau khi cúp điện thoại, Lục Cẩn Đình chìm vào suy nghĩ.

Thực ra những gì Đường Thiến Thiến làm là đúng, sau khi cô rời khỏi nhà họ Đường, nhà họ Đường nhất định sẽ chặn hết thẻ tín dụng của cô, cô cũng không có nhiều tiền tiết kiệm. Cô hoàn toàn không thể dựa vào người chồng xa lạ này, vậy nên cô vẫn phải tìm việc làm, ít nhất cô phải có khả năng tự nuôi mình!

Ngược lại, Đường Thiến Thiến đi vào phòng và bắt đầu chơi game, thấy đã đến giờ đi ngủ, quản gia lưu ý đến lời nói của Lục Cẩn Đình, lên lầu nhắc Đường Thiến Thiến đi ngủ.

Tuy nhiên, cô hoàn toàn không nghe theo lời của quản gia, coi lời nói của ông như gió thoảng qua tai!

Chỉ cần Đường Thiến Thiến có thể đi ngủ, quản gia thật sự cái gì cũng có thể làm được.

"Ầm ầm" một tiếng, cả căn phòng chìm vào bóng tối, Đường Thiến Thiến nghĩ là cúp điện, vội vàng bật đèn pin.

Cô đi đến gần cửa sổ và mở ra, thấy xung quanh đều có đèn, chỉ có mình phòng của cô là tối đen.
 
2,533 ❤︎ Bài viết: 270 Tìm chủ đề
Chương 41: Quản gia, tôi hận ông..

Đường Thiến Thiến ngay lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra, sau đó kêu lên trong suy sụp.

"Quản gia, tôi hận ông!"

Quản gia cười lén lút ở ngoài cửa, ai bảo thiếu phu nhân, cô không đi ngủ. Đường Thiến Thiển tức giận khi bị ngắt điện, tắt điện thoại, nằm trên giường thở dài.

"Haizzz, tôi lại bán đồng đội của mình, họ chắc cũng quen rồi!"

Công ty thời trang trực thuộc tập đoàn của Lục Cẩn Đình vừa mới thâm nhập thị trường nội địa, có thương hiệu riêng. Tuy chịu ảnh hưởng của tập đoàn nhưng độ nổi tiếng của thương hiệu này có thể được coi là chấp nhận được. Tuy nhiên, doanh số bán hàng và kiểu dáng của sản phẩm lại không đạt yêu cầu.

Lục Cẩn Đình vừa tổ chức một cuộc họp với người phụ trách, đưa ra các biện pháp phòng ngừa và ghi nhận các thông tin.

Công ty thời trang của Lục Cẩn Đình luôn được phát triển ở nước ngoài, phần lớn nhà thiết kế là người nước ngoài, thẩm mỹ của họ cũng khác so với giới quý tộc trong nước.

Nhà thiết kế trước của công ty là một người rất tài năng và giàu trí tưởng tượng, ông đã thiết kế ra nhiều bộ quần áo tài tình, trở thành những món đồ thời trang được ưa chuộng.

Trong thời gian đó, doanh thu của hãng thời trang này đã tăng vọt. Nhưng điều đáng tiếc là nhà thiết kế trở nên hơi kiêu ngạo sau khi thiết kế những tác phẩm trở nên nổi tiếng, coi thường người nước ngoài và không còn nguyện vọng tiếp tục làm việc cho hãng thời trang nữa.

Trước việc các công ty đối thủ trả lương cao hơn, ông ta vẫn kiên quyết rời bỏ công ty và lấy đi nhiều người trong đội.

Sau khi họ rời đi, công ty không bao giờ phát hành bất kỳ sản phẩm bùng nổ nào và doanh số bán hàng chỉ bằng 1/5 so với những năm đó.

Vì lý do cá nhân, Lục Cẩn Đình không thể điều hành cả trong và ngoài nước nên đã đưa công ty thời trang này sang Trung Quốc. Lục Cẩn Đình muốn thành lập công ty thời trang ở Trung Quốc, việc quan trọng nhất bây giờ là tìm một nhà thiết kế thời trang có sự sáng tạo, người phụ trách công ty đã phỏng vấn nhiều vòng nhưng vẫn chưa tìm được nhà thiết kế phù hợp.

Lục Cẩn Đình không quan tâm bây giờ là mấy giờ, lấy điện thoại ra gọi cho người phụ trách của công ty thời trang.

Lúc này người phụ trách của công ty đang họp bàn về vấn đề chọn nhà thiết kế với mọi người, chuông điện thoại vang lên khiến mọi người giật mình, người phụ trách nhìn vào tên người gọi thì thấy đó là Lục Cẩn Đình. Mặc dù Lục Cẩn Đình không vui, nhưng anh đã nói họ sẽ gọi vào buổi tối.

"Tôi gọi điện hỏi thăm nhà thiết kế.."

Lục Cẩn Đình chưa kịp nói xong, người phụ trách đã ngắt lời anh.

"Uh.. về nhà thiết kế, chúng tôi hiện đang tổ chức một cuộc họp để thảo luận và cố gắng xác định người thiết kế càng sớm càng tốt." Lục Cẩn Đình được biết rằng họ đang họp để thảo luận và dự định muốn cùng họ thảo luận.

Kết quả là, toàn bộ công ty thời trang đều chờ đợi sự xuất hiện của Lục Cẩn Đình.
 
2,533 ❤︎ Bài viết: 270 Tìm chủ đề
Chương 42: Đoán suy nghĩ của Lục tổng.

Sau khi Lục Cẩn Đình đến, mọi người đều phát biểu ý kiến, bày tỏ suy nghĩ về vấn đề này.

Người phụ trách thỉnh thoảng lại liếc nhìn Lục Cẩn Đình, anh đang cúi đầu, mặt không chút biểu cảm, người phụ trách cũng rất bối rối.

Đột nhiên, Lục Cẩn Đình liếc nhìn thông tin trên tay, chậm rãi nói: "Nếu tôi nhớ không lầm, có một cô gái tên Đường Thiến Thiến đã nộp hồ sơ cho chúng ta! Cô ấy thì sao? Buổi phỏng vấn thế nào?" Người phụ trách cảm thấy rất kỳ lạ, nhất thời không đoán ra được tình hình hiện tại. Bởi vì anh chưa bao giờ nghe nói về người này.

Ngay lập tức, người phụ trách cảm thấy vấn đề này rất kỳ lạ, sau khi cân nhắc kỹ lưỡng, người phụ trách vẫn mở hộp thư công việc của mình và kiểm tra các email trong đó. Lúc này, người có trách nhiệm phát hiện thực sự có email này trong hộp thư.

Nhưng người phụ trách cũng nghĩ chuyện này có chút kỳ lạ, nên hỏi Lục Cẩn Đình có phải biết Đường Thiến Thiến từ lâu không.

Vốn dĩ Lục Cẩn Đình không muốn nói chuyện này, nhưng lần này quả thực có chút không kiềm chế được, Lục Cẩm Bình do dự nói: "Tôi không biết, tôi thực sự không biết. Đừng nghĩ nhiều."

Mặc dù Lục tổng nói như vậy, nhưng sợ rằng một kẻ ngu ngốc có thể nhìn ra tình hình hiện tại.

Người phụ trách có chút hoài nghi, sau khi nghĩ lại, Lục Cẩn Đình không muốn nói gì nữa, không cần người phụ trách hỏi thêm câu nào, chỉ cần anh ta để mắt tới là được.

Người phụ trách này làm việc ở đây lâu như vậy, có được chức vụ như vậy, tự nhiên vẫn có tầm nhìn. Một số điều không muốn nói, đương nhiên sẽ không nói ra.

Nhưng vẫn chú ý tới người tên Đường Thiến Thiến này. Bất kể chuyện gì xảy ra tiếp theo, vì Lục tổng mà chăm sóc, Lục tổng nhất định có ý đồ của mình. Dù sao người phụ trách này cũng là một người làm việc lâu năm, bao nhiêu năm kinh nghiệm cũng không phải là không có.

Cuộc họp sẽ tiếp tục, mọi người gặp gỡ Lục Cẩn Đình cùng nói về một số vấn đề liên quan đến công việc tại cuộc họp. Gần đây, trọng tâm công việc của nhóm cũng thay đổi, vì vậy Lục Cẩn Đình phải tập trung vào vấn đề này trong cuộc họp, tranh thủ cuộc họp này rất đông người, Lục Cẩn Đình cũng nói với mọi người về trọng tâm công việc gần đây.

Cuộc họp quan trọng như vậy, mọi người đều rất nghiêm túc lắng nghe. Nhiều người ghi chép rất nghiêm túc, nhìn thấy tác phong làm việc của những người này, Lục Cẩn Đình cảm thấy rất an tâm, thầm gật đầu, hiện tại nhóm cũng đã đến giai đoạn phát triển ổn định nên anh cũng đỡ lo lắng đi rất nhiều.

Sau khi nói về trọng tâm của công việc, Lục Cẩn Đình đề cập đến một điều khác, nói rằng nhà thiết kế cần phải tìm kiếm thêm, anh đã đọc sơ yếu lý lịch và các tài liệu khác của những người đó trước đây, nghĩ rằng một số người trong số họ rất tốt. Một số người chắc chắn được tuyển dụng.

Tuy nhiên, đối với vị trí thiết kế trưởng, Lục Cẩn Đình cảm thấy cần phải sàng lọc lại, bởi vì vị trí này tuy là thiết kế trưởng rất quan trọng, nhưng lại liên quan đến hướng phát triển chung của trang phục sau này, mà đại diện cho vị trí của thiết kế trưởng. Nếu thiết kế trưởng làm không tốt sẽ ảnh hưởng toàn bộ đội, vì vậy đây là vị trí quan trọng nhất, phải xem xét các ứng viên rất kỹ lưỡng.

Lục Cẩn Đình đã nói rất nhiều về vị trí trưởng thiết kế, rõ ràng là anh rất quan tâm đến vị trí này, nghe những gì anh nói, thậm chí có thể nói là rằng anh đang rất cẩn thận, tại sao anh sẽ suy nghĩ nhiều về một vị trí như vậy?

Khi mọi người còn đang khó hiểu, Lục Cẩn Đình đứng dậy và đi ra khỏi phòng họp.

Lần này khiến tất cả mọi người ngơ ngác nhìn nhau, nhất thời không biết chuyện gì đang xảy ra, rất nhiều người bắt đầu thấp giọng nói nhỏ.

Lục Cẩn Đình con rồng nhìn thấy đầu nhưng không đuôi, chỉ nói một nửa lời của mình cho người khác đoán, thật sự khiến người khác cảm thấy rất khó lường, đồng thời cũng khiến người khác cảm thấy rất khó khăn đoán được. Có sếp như vậy muốn đoán được anh quả thực không dễ dàng, nếu không cẩn thận mà đoán sai ý của sếp thì sẽ rất khổ sở.

Điều quan trọng nhất đối với người ở nơi làm việc là có thể đoán được sếp đang nghĩ gì, nếu không thì không biết sống chết như thế nào, lúc này Giám đốc Từ đang ở đây cùng người phụ trách rất là rối rắm bởi vấn đề này.

Từ những gì Lục Cẩn Đình nói lúc trước, thì nhất định có suy nghĩ riêng về vị trí thiết kế trưởng, nhưng anh (giám đốc Từ) không biết phải nói gì, để những người này tự đoán, thật sự rất khó để cho mấy người đó tìm ra tình hình trong một thời gian.

Suy nghĩ hồi lâu, giám đốc Từ cũng không nghĩ ra được lý do, cuối cùng chỉ có thể hỏi người phụ trách: "Mọi người hiểu ý của Lục tổng không? Tại sao tôi càng ngày càng bối rối? Tôi luôn cảm thấy rằng Lục tổng dường như có một số ý tưởng của riêng mình, nhưng tôi không thể đoán được Lục tổng đang nghĩ gì, vì vậy tôi sợ mình đoán sai, anh có thể cho tôi biết chuyện gì đang xảy ra được không?"
 
2,533 ❤︎ Bài viết: 270 Tìm chủ đề
Chương 43: Ý tứ của Lục tổng.

Đường Minh bất lực thở dài, hắn còn tưởng rằng chuyện gì xảy ra, vậy thôi!

Đường Minh khó hiểu, làm sao trí tuệ cảm xúc của giám đốc Từ lại có được ghế giám đốc! Thậm chí không thể hiểu được cuộc gọi của Lục tổng.

Trong phòng họp có rất nhiều người, giọng nói lẫn lộn, Đường Minh không thể nói rõ cho giám đốc Từ, chỉ có thể giả bộ như không nghe thấy.

"Được rồi, chúng ta kết thúc cuộc họp đi! Đã muộn rồi, mọi người về nghỉ ngơi sớm đi, ngày mai đi làm cũng không muộn!" Sau đó, mọi người đứng dậy đẩy cửa rời đi.

Giám đốc Từ vẫn đang ngồi trên ghế suy nghĩ miên man, phân tích ý tứ trong lời nói của Lục Cẩn Đình.

"Sao anh còn chưa đi?"

Đường Minh vừa quay đầu đã thấy giám đốc Từ đang ngơ ngác nhìn lên bàn.

"Giám đốc, anh nghĩ gì với lời nói của Lục tổng!"

Đường Minh không đành lòng nhìn giám đốc Từ tiếp tục so tài với mình nên nói nhỏ: "Anh yên tâm đi! Vị trí thiết kế trưởng, Lục tổng đã có người rồi, một ứng viên trong tâm trí, anh chỉ cần chuẩn bị tốt cho cuộc phỏng vấn!"

Người được chọn đó là ai? Sau đó làm gì!

Từ Chí càng khó hiểu hơn, trong số các nhà thiết kế được xác định lần này có một cô gái tên là Mi Mi, sinh viên tốt nghiệp một trường đại học nổi tiếng của Mỹ, sau khi tốt nghiệp, cô ấy làm thực tập cho một trong mười công ty may mặc hàng đầu ở Hoa Kỳ.

Các thiết kế của cô đã đạt được rất nhiều giải thưởng lớn nhỏ và cô có khá nhiều mẫu thiết kế.

Điều quan trọng nhất là Mi Mi còn rất trẻ, được gọi là đầy triển vọng, tiềm năng của cô ấy vẫn chưa được khai thác hết. Nếu không có việc Mi Mi đột ngột trở về Trung Quốc để phát triển, có lẽ cả đời họ sẽ không có cơ hội làm việc cùng cô.

"Quản lý, chưa phải tất cả chúng ta đã đặt hàng sao! Mi Mi là nhà thiết kế chính, các nhà thiết kế khác sẽ giúp cô ấy, tôi đã thảo luận vấn đề này với Mi Mi. Mi Mi là một tài năng hiếm có, anh biết đấy. Hắn vốn là cao hứng.. Này đột nhiên đổi ý, thật không tốt!"

Từ Chí luôn cảm thấy cách làm này có chút không thích hợp, dù sao so với những nhà thiết kế bình thường kia, Mi Mi đơn giản là trời sinh.

Đường Minh làm sao có thể không hiểu Từ Chí nói, nhưng Lục Cẩn Đình nói như vậy, hắn có thể làm gì?

"Được rồi, Lão Từ, tôi rất đồng tình với ý kiến của anh, nhưng bây giờ anh không hiểu ý của Lục tổng sao? Tạm gác lại vị trí thiết kế trưởng một thời gian! Tôi sẽ cử người giao tiếp với Mi Mi, nếu nó không thành công, chúng ta hãy suy xét. Cũng dễ dàng thuyết phục mọi người!"

Giám đốc Từ là một người đơn giản và trung thực, những gì Lục Cẩn Đình vừa nói, hắn nghĩ rằng đó là sự nghiêm khắc của Lục Cẩn Đình, nhưng không mong đợi nó có một ý nghĩa sâu sắc hơn.

Đường Minh biết giám đốc Từ đang lo lắng cái gì, hắn cao ngạo kiêu ngạo, hắn vào công ty là vì ghế thiết kế trưởng.

Vốn dĩ anh cho rằng vị trí thiết kế trưởng là tất yếu, nhưng bây giờ có ứng viên khác, Mi Mi nhất định sẽ không hài lòng. Khi đó, công ty chưa phát triển thì nội bộ lục đục đã thành nồi cháo rồi.

"Lão Từ, công ty thời trang của chúng ta thuộc về Lục tổng, Lục tổng không thể đưa ra quyết định bất lợi cho công ty. Và tôi nghĩ Lục tổng nói đúng, anh không cần phải tìm nhà thiết kế mới, tìm được người nổi tiếng, nhưng để tìm một thương hiệu phù hợp với hình ảnh thương hiệu của công ty. Nếu chúng ta gặp được một ứng viên phù hợp hơn Mi Mi thì quả là điều tốt!"

Nghe xong lời Đường Minh, Từ Chí đột nhiên bừng tỉnh, dường như chính là lo lắng của hắn là không cần thiết.

Người trong tâm trí Lục Cẩn Đình, anh rất mong đợi màn thể hiện của ứng cử viên, nó đặc biệt như thế nào.

Lục Cẩn Đình về đến nhà đã là đêm muộn, phòng của Đường Thiến Thiến tối om, Lục Cẩn Đình cười nhẹ nhõm một hơi, xem ra cho dù không có ở nhà, Đường Thiến Thiến cũng sẽ ngoan ngoãn nghe lời quản gia!

Lục Cẩn Đình rón rén vào phòng, nhìn thấy quản gia đang ngủ gà ngủ gật trên sô pha, liền bước tới vỗ nhẹ lên vai ông.

"Quản gia, sao ông không vào phòng ngủ? Ở đây cẩn thận bị cảm lạnh!"

Quản gia vươn vai, đi vào phòng bếp một hồi, sau đó lấy ra một cốc sữa nóng đưa cho Lục Cẩn Đình.

"Thiếu gia, sau khi uống sữa thì nên đi nghỉ ngơi!"

Lục Cẩn Đình có chút cảm động, đã nhiều năm như vậy, chỉ cần anh nói sẽ về muộn, quản gia dù muộn thế nào cũng sẽ đợi anh.
 
2,533 ❤︎ Bài viết: 270 Tìm chủ đề
Chương 44: Ấm áp nhỏ nhoi.

"Nhân tiện, thiếu phu nhân hôm nay thế nào?"

"Thiếu phu nhân hôm nay tâm trạng đặc biệt tốt, trong chuyến đi đã mua rất nhiều đồ. Tài xế Trương nói thiếu phu nhân cũng chơi với anh trai của cô ấy ở công viên giải trí một chút!"

Biết Đường Thiến Thiến vui vẻ, Lục Cẩn Đình cũng yên tâm, quản gia đi nghỉ ngơi khi thấy không còn có việc gì.

Lục Cẩn Đình ngồi xuống sô pha, đột nhiên cảm thấy đau nhói, nâng mông lên, phát hiện trên sô pha có một cây trâm cài. May mắn thay, hành động của Lục Cẩn Đình không đủ rứt khoát, nếu không cây kim đột nhiên đã cắm sâu vào mông anh.

Nhìn cây trâm này không giống đồ của con trai, anh ngày thường mặc quần áo đơn giản, căn bản không có những phụ kiện này.

Lục Cẩn Đình đoán rất có thể Đường Thiến Thiến cởi ra đặt ở trên sô pha mà quên lấy.

Đường Thiến Thiến này thật đúng là ma xui quỷ khiến, làm sao lại có thể đặt loại đồ vật này ở đây, may mà là anh, nếu là người khác thì chắc đã kêu ngào.

Lục Cẩn Đình chậm rãi đóng cây trâm lại, nhét vào trong túi, từ khi anh nhìn thấy cây trâm này thì cây trâm này sẽ là của anh.

Đã một ngày không gặp, Lục Cẩn Đình thật sự có chút nhớ cô, nên rón rén lên lầu.

Cảnh giác của Đường Thiến Thiến vẫn còn quá thấp, lúc ngủ cô chưa bao giờ biết khóa cửa, nhỡ có người khác vào nhà thì sao.

Tư thế ngủ của Đường Thiến Thiến rất xấu, những cô gái khác khi ngủ đều dễ thương ngọt ngào, lại ngây ngô. Còn cô thì đang nằm quay lưng lại trên giường, lâu lâu lại vả vào môi, trông cô ấy thật sự không giống con gái chút nào.

Lục Cẩn Đình cẩn thận đắp chăn bông cho cô, Đường Thiến Thiến đá nó đi, Lục Cẩn Đình lại đắp cho cô, cô lại đá đi.

Quay đi quay lại nhiều lần như vậy, Lục Cẩn Đình thực sự vô lực, anh xé chăn bông ném xuống đất.

Vì cô không thích đắp mền nên hôm nay đừng đắp qua đêm, xem ngày mai cô có bị cảm lạnh không. Sau đó, Lục Cẩn Đình lặng lẽ rời đi.

Đường Thiến Thiến nửa đêm tỉnh dậy vì lạnh, trong lòng bàng hoàng, cô nghĩ đi tìm chăn bông, nhưng tìm khắp giường mà không tìm thấy chăn bông.

Trong lúc tuyệt vọng, cô phải mở tủ ở đầu giường và phát hiện chăn bông đã rơi xuống đất.

Đường Thiến Thiến vò đầu tóc rối bù, nhẹ giọng lẩm bẩm: Sao lại rơi xuống đất, mình thường đè chăn bông mà!

Đường Thiến Thiến vừa buồn ngủ vừa lạnh, cũng không có nghĩ nhiều về sau, liền ngủ tiếp.

Sáng hôm sau, cô thức dậy rất muộn, cô cảm thấy khó chịu, khi mở chăn bông ra thì bắt đầu hắt hơi.

Khi đi xuống lầu, cô không ngừng sụt sịt.

Quản gia nhớ tới những gì Lục Cẩn Đình vừa nói với ông khi anh vừa rời đi, nói rằng hôm nay Đường Thiến Thiến có khả năng sẽ bị cảm lạnh, vì vậy anh nhờ quản gia cho cô một chút rượu lạnh.

Quản gia nhìn thấy, Đường Thiến Thiến thật giống như sắp bị cảm lạnh, còn tưởng rằng Lục Cẩn Đình thông minh! Có thể đoán được.

"Thiếu phu nhân, tối hôm qua ngủ như thế nào? Trước khi thiếu gia đi, để tôi pha cho cô một chén rượu lạnh, nói không chừng hôm nay cô có thể bị cảm lạnh!"

Đường Thiến Thiến hai mắt lập tức mở to. Không, người chồng lạ đã lắp camera giám sát trong phòng ngủ của cô à? Điều này có thể được dự đoán được, hoặc người ném chiếc cốc của mình xuống đất là anh, điều này thật khó xảy ra!

Cô càng ngày càng tò mò về người chồng xa lạ này, cô rất mong chờ ngày gặp được người chồng lạ mặt, đột nhiên, cô không chán ghét danh hiệu thiếu phu nhân nữa.

Nghĩ cũng tốt, ăn uống no say, ngủ đến tự nhiên tỉnh lại, ngoại trừ quản gia thỉnh thoảng cằn nhằn vài câu.

Người chồng xa lạ không can thiệp vào cuộc sống của cô và anh ta cũng không muốn gì ở cô, Đường Thiến thiến cảm thấy mình không mất gì trong cuộc hôn nhân này.

Ít nhất, trong mái ấm này, cô cảm nhận được một chút ấm áp nhỏ nhoi.
 
2,533 ❤︎ Bài viết: 270 Tìm chủ đề
Chương 45: Đường Thiến Thiến vui vẻ.

Đang suy nghĩ, điện thoại di động của Đường Thiến Thiến vang lên, là một dãy số xa lạ.

Cô hắng giọng và nhấn nút trả lời.

"Xin chào?"

"Xin chào, đây có phải là cô Đường Thiến Thiến không?"

Một giọng nữ ngọt ngào phát ra từ điện thoại. Phản ứng đầu tiên của Đường Thiến Thiến không phải là một cuộc gọi lừa đảo! Trong các bộ phim truyền hình, những kẻ lừa đảo thường sử dụng thẻ âm thanh để giả giọng các cô gái khác nhau để lừa tiền, nhưng cô cũng là một cô gái, cô ấy không nên sử dụng giọng nói bong bóng của một số chàng trai hay gì đó? Đường Thiến Thiến lại bắt đầu hạ quyết tâm.

"Cô Đường, tôi là trợ lý của giám đốc Từ của công ty thời trang xx. Chúng tôi đã đọc sơ yếu lý lịch của cô. Anh Từ nghĩ cô không tệ nên tôi sẽ bảo cô đến phỏng vấn lúc 1 giờ chiều!"

Đường Thiến Thiến vui vẻ mở miệng.

Cô đã nộp rất nhiều hồ sơ, nhưng cô tình cờ xem được thông tin tuyển dụng của công ty thời trang xx.

Đường thiến Thiến cũng đã kiểm tra công ty trên Internet và phát hiện ra rằng công ty đã được đưa vào trong nước gần đây. Còn mấy năm trước đều hoạt động ở nước ngoài, tuy rằng mấy năm trước không sánh kịp, nhưng thực lực đằng sau vẫn rất mạnh.

Đường Thiến thiến vốn dĩ có tâm lý muốn cố gắng, nhưng không ngờ lại bị giám đốc công ty bọn họ nhìn trúng.

"Cô Đường, cô còn nghe không?"

Đường Thiến Thiến hưng phấn đến mức quên đáp lại một hồi.

"Tôi đang nghe, cám ơn!" Đường Thiến Thiến nói xong liền cúp điện thoại.

Cô nhảy quanh nhà một cách hào hứng.

"Thiếu phu nhân, cô đã xảy ra chuyện gì tốt, trông cô thật vui vẻ!"

Quản gia trong nháy mắt không lưu tình, Đường Thiến Thiến lại là như thế này.

"Quản gia, hồ sơ tôi nộp cho công ty thời trang xx đã được giám đốc của họ xem và hẹn tôi đến phỏng vấn vào buổi chiều.."

Hóa ra là chuyện này, nhưng quản gia cũng không cho là có gì bất thường, công ty thời trang xx vốn là công ty của tập đoàn WT, cho dù Đường Thiến Thiến không nộp hồ sơ, cô cũng có thể đi đến đó nếu cô ấy muốn. Đó chỉ là lời của thiếu gia nhà ông.

Cô hơi khó hiểu trước vẻ mặt của người quản gia mà cô đã mong đợi.

"Quản gia, ông sao lại bình tĩnh như vậy, không nên mừng cho tôi sao?" Quản gia chưa

Kịp nói chuyện, Đường Thiến đã tự nhủ: "Không có gì đáng mừng, bối cảnh của công ty thời trang xx rất mạnh, người đi phỏng vấn có rất nhiều! Người ta có thể không chọn tôi!"

Nghĩ đến đây, Đường Thiến Thiến có vẻ không vui lắm, ngoan ngoãn ngồi trên ghế ăn cơm.

Quản gia thật sự không hiểu tâm trạng của Đường Thiến Thiến như thế nào, vừa rồi cô vui vẻ như chết đi sống lại, hiện tại lại ngược lại.

Ăn xong, Đường Thiến Thiến lên lầu thay quần áo.

Vì đi phỏng vấn nên cô đương nhiên phải ăn mặc chỉnh tề hơn, cô tìm thấy chiếc áo sơ mi trắng và váy mà Đường Dịch Đình mua cho cô ngày hôm qua.

Đường Thiến Thiến đứng trước gương nhìn, luôn cảm thấy thiếu cái gì đó, phía trước quá thuần khiết, nhìn có chút phong trần.

Đường Thiến Thiến đột nhiên nhớ tới ngày hôm qua Đường Địch Đình đưa cho cô một cây trâm, cố định ghim cây trâm vào quần áo của mình.

Cô lục tung mấy cái hộp và tủ rất lâu vẫn không tìm thấy, bắt đầu nhớ lại cảnh tượng ngày hôm qua, sau khi cô về vào ngày hôm qua, trước tiên cô đặt đồ đạc lên sô pha.

Cô vội vàng xuống lầu, lục tung ghế sô pha trong phòng khách, nhưng vẫn không tìm thấy.
 
2,533 ❤︎ Bài viết: 270 Tìm chủ đề
Chương 46: Đường Thiến Thiến đi phỏng vấn.

"Quản gia, ông có nhìn thấy một cây trâm cài áo, màu vàng kim, trên đó có hoa văn dễ thương không.."

Là do anh cả đưa cho cô, cô không thể làm mất, Đường Thiến Thiến vội vàng xoay người.

"Lúc sáng thu dọn cũng không thấy trâm cài áo đâu!" Nói xong, quản gia cũng nằm trên mặt đất, giúp Đường Thiến Thiến cùng nhau tìm.

Cô thấy sắp muộn, đơn giản không tìm nữa, quản gia cũng nói sau này sẽ dọn dẹp lại, giúp cô chú ý.

Đường Thiến Thiến vội vàng rời đi, khi cô đến cũng vừa lúc đến lượt cô.

Cô vội vàng soi gương, vuốt tóc rồi hít một hơi dài.

Trong cuộc phỏng vấn, Đường Thiến Thiến biết người phỏng vấn nghiêm khắc như thế nào, nhiều câu hỏi mà họ hỏi là những điều mà cô chưa bao giờ nghĩ đến, cô cũng không biết phải trả lời như thế nào.

Người phỏng vấn cho rằng Đường Thiến Thiến đang căng thẳng và không làm cô quá bối rối.

Một trong những người phỏng vấn đã nghi ngờ mối quan hệ giữa Đường Thiến Thiến và gia đình họ Đường, câu hỏi đã đến mức nghiêm trọng. "Cô Đường, theo tôi được biết cô là tiểu thư thứ ba của nhà họ Đường. Cô đã làm việc trong nhà họ Đường một thời gian. Nhưng tại sao cô lại đột ngột nghỉ làm ở công ty riêng của nhà mình? Cô có ý định kinh doanh khác khi cô đến xx?"

Người phỏng vấn hỏi khiến cô bối rối, ý định kinh doanh? Nhà họ Đường không phải kẻ ngu, nếu phái gián điệp thương mại, không tìm được người không liên quan gì đến nhà họ Đường, có thể phái con gái đến đây, không phải chờ bị nghi ngờ sao!

Đường Thiến Thiến không biết người phỏng vấn đang nghĩ gì, nhưng nếu dùng trí não, anh ta sẽ không nói ra lời như vậy!

Thực ra câu hỏi của người phỏng vấn cũng có lý, công ty xx không phải là công ty nhỏ, nó cũng có tiếng trong và ngoài nước. Hơn nữa, họ mới định cư ở xứ người, chưa quen nhiều thứ nên cần thận trọng là đúng.

Đường Thiến Thiến biết người phỏng vấn không có ác ý nhưng nghiêm khắc hơn một chút, nghi ngờ cô là chuyện bình thường, câu hỏi này cũng có lý. Nhưng cô không thể nghe thấy những người khác liên kết cô với nhà họ Đường.

"Người phỏng vấn, tôi không liên quan gì đến nhà họ Đường! Tôi không phải là cổ đông cũng không phải là người điều hành công ty, hơn nữa tôi không có hứng thú với nhà họ Đường, nên không có việc gì cả, nếu như nhà họ Đường thật sự có ý kiến gì, bọn họ sẽ không phái tôi đến đây!"

Người phỏng vấn này xem thường cô, dù sao vẫn rất khó làm những chuyện như gián điệp thương mại.

Người phỏng vấn trao đổi vài lời với người đàn ông bên dưới, mặc dù vẫn còn hoài nghi về lời nói của Đường Thiến Thiến nhưng vẫn cho cô vào vòng phỏng vấn tiếp theo.

Vì xx là hãng quần áo và liên quan đến thời trang nên các câu hỏi cơ bản ở vòng này đều là các câu hỏi liên quan đến thời trang.

"Cô Đường, hãy đánh giá màu sắc và phong cách xu hướng cho mùa giải tiếp theo!"

Câu hỏi này là một miếng bánh cho Đường Thiến Thiến. Mặc dù trình độ của Đường Thiến Thiến vẫn còn thấp, nhưng cô sẽ làm việc chăm chỉ!

Cô đã tiến hành nghiên cứu thị trường từ nhiều năm trước. Dù đã nhiều năm nhưng chắc cũng gần như là vậy!

"Mùa tới sẽ là mùa đông. Trong thời đại gầy được coi là đẹp, cả con trai và con gái đều chọn mỏng mà ấm nhất. Ai cũng biết những màu tối là mỏng nhất, nên những màu sáng hơn chắc chắn sẽ không được ưa chuộng. Mọi người đều biết màu đen trông gầy. Để giảm va chạm áo sơ mi và mất thẩm mỹ, hầu hết mọi người sẽ không chọn màu đen nữa, mà chọn những màu có tông tương tự. Ví dụ như nâu sẫm, xanh nước biển.."

Cô có chút thiếu sót tự tin vào lúc đầu, nhưng cô thấy nhẹ nhõm khi nhìn thấy nụ cười của người phỏng vấn. Tiếp tục nói lên suy nghĩ của bản thân.

Đường Thiến thiến trả lời tích cực tất cả các loại câu hỏi từ người phỏng vấn, và cách cô nói chuyện hùng hồn cho thấy một vẻ đẹp khác.

Đường Thiến Thiến không chỉ trả lời câu hỏi của người phỏng vấn một cách hoàn hảo mà còn chỉ ra những thuận lợi và khó khăn của công ty xx trong một cuộc cạnh tranh mạnh mẽ trong ngành như vậy.

Đường Thiến Thiến nói rất chuyên nghiệp, thậm chí một số câu hỏi chỉ là chi tiết nhỏ mà người phỏng vấn không để ý.

Đường Thiến thiến nói hết tất cả mọi chuyện, những người phỏng vấn cũng rất ngạc nhiên, tuy rằng sơ yếu lý lịch của Đường Thiến Thiến không đẹp bằng những người trước, nhưng khả năng chuyên môn của cô lại cao hơn những người trước rất nhiều.

Sau vòng phỏng vấn thứ hai, những người phỏng vấn thì thầm vài lời riêng tư.

Những người phỏng vấn rất hài lòng với màn trình diễn của Đường Thiến Thiến, ấn tượng của họ về cô đã thay đổi một chút, thậm chí còn có dấu hiệu đánh giá cao.
 
2,533 ❤︎ Bài viết: 270 Tìm chủ đề
Chương 47: Cô nghĩ sao về em gái của cô, Đường Gia Ninh?

Chẳng bao lâu, cuộc phỏng vấn bước vào vòng thứ ba.

Từ Chí vẫy tay với một trong những người phỏng vấn, sau đó nói nhỏ vào tai cô ấy vài câu, người đó lập tức nhường chỗ cho Từ Chí, Từ Chí ngồi vào chỗ của mình.

"Cô Tang, đây là Giám đốc Từ của công ty chúng tôi. Anh ấy là người

Phỏng vấn chính của cuộc phỏng vấn này, và anh ấy sẽ đưa ra những câu hỏi kiểm tra ở vòng cuối cùng!"

Hôm nay đến, hắn là cố ý ở trong phòng này, hắn nhìn chung quanh, trong số rất nhiều người phỏng vấn, chỉ có Đường Thiến Thiến có thể ngang hàng với Mi Mi.

Đường Thiến Thiến là ứng cử viên thiết kế chính trong tâm trí của Lục tổng!

Nếu là như vậy, hắn nhất định phải kiểm tra tốt Đường Thiến Thiến này, còn không có thể vượt qua cấp của chính mình, huống chi là thiết kế trưởng, hắn còn không bằng thiết kế trưởng.

Đột nhiên, Giám đốc Từ hỏi câu hỏi, Đường Thiến Thiến vẫn còn một chút lo lắng.

"Cô Đường, cô chỉ nộp hồ sơ cho một công ty của chúng tôi, hay cô nộp cho nhiều công ty khác?"

Đường Thiến Thiến có chút ngượng ngùng.

"Nói thật là sau khi rời khỏi nhà họ Đường, tôi đã nộp rất nhiều hồ sơ nhưng đều vô ích. Có lẽ lý lịch của tôi không đủ đẹp, lại không có tác phẩm tiêu biểu nên đã bị chiếu ra ngoài!"

Từ Chí lắc lắc cây bút trong tay suy nghĩ một hồi. Đúng vậy, hắn chợt nghĩ ra điều gì đó, nở một nụ cười đầy ẩn ý

"Cô Đường, cô nghĩ sao về em gái của cô, Đường Gia Ninh. Cô ấy là lý do tại sao Đường gia phát triển, một ngành công nghiệp thời trang tiên tiến, có thể có được những thành tựu hiện tại của nhà họ Đường và những thành tựu của Đường Gia Ninh. Thiết kế có liên quan rất nhiều đến điều đó. Vậy, cô nghĩ gì về các tác phẩm của cô ấy?"

Đúng là không thể mở vung và đối mặt với một câu hỏi sắc bén như vậy, Đường Thiến Thiến không biết phải trả lời như thế nào, trong lòng có chút bối rối.

Những tác phẩm đó đều là của cô, làm sao cô có thể không biết ý tưởng thiết kế của các tác phẩm.

Đường Gia Ninh? Mới trong ngành thời trang? Đường Thiến Thiến nghĩ điều này rất nực cười.

Họ nói rằng những tác phẩm thiết kế của Đường Gia Ninh là do chính cô thiết kế sau nhiều ngày đêm, nhưng cô ta đã cất đi một cách dễ dàng.

Đường Gia Ninh, cô ta có hiểu về thiết kế về thời trang không? Trong mắt Đường Gia Ninh, càng đắt tiền, càng lộ ra càng hợp mốt.

Đừng đừng nói cô ta thiết kế nó. Thật là nực cười khi yêu cầu cô ta nói một vài thuật ngữ chuyên môn trong ngành.

Sau khi Đường Gia Ninh đánh cắp tác phẩm đầu tiên của cô để tham gia cuộc thi thiết kế và giành giải quán quân, danh tiếng của Đường Gia Ninh đột nhiên bùng nổ và được mọi người săn đón.

Đường Gia Ninh cảm thấy thích thú khi được người khác ngước nhìn và ngưỡng mộ, vì vậy cô đã cầu xin Cha Đường ký tên cô ta vào tất cả các bản thảo thiết kế của Đường Gia Ninh.

Bề ngoài là để duy trì hình ảnh của công ty, nhưng trên thực tế, Đường Gia Ninh quá viển vông và muốn nổi bật.

Cha Đường rất chiều chuộng Đường Gia Ninh, vì vậy ông ta đương nhiên đồng ý yêu cầu của cô ta, Đường Thiến Thiến chỉ có thể là tên khốn xui xẻo.

Đường Gia Ninh chưa bao giờ dám tham gia cuộc thi trực tiếp như vậy, cô ta nói mình không có hứng thú và lãng phí thời gian, thật ra thì cô ấy không dám. Chỉ là kỹ năng mèo ba chân nhỏ của cô ta, đi lên cũng không đủ xấu hổ.

Thấy Đường Thiến Thiến chậm chạp chưa nói, người phỏng vấn cũng nhận ra sự khác thường của cô, người phỏng vấn cau mày hỏi cô: "Cô Đường, vậy cô rời khỏi nhà họ Đường là vì Đường Gia Ninh tài năng hơn cô, còn cô chỉ là sống trong cái bóng của cô ấy?"

Ngay khi người phỏng vấn nói lời này, mọi người trong phòng đều nhìn về phía Đường Thiến Thiến, mơ hồ nghe thấy bên dưới có người đang bàn luận nhỏ giọng.

"Không được! Nhìn cô bề ngoài cư xử tốt, không ngờ lại có người như vậy."

Đường Thiến Thiến liếc nhìn họ và không nói nên lời, họ tưởng tượng cô là cô gái thứ hai xấu xa trong bộ phim truyền hình!

Ở bên kia căn phòng, sau tấm rèm, người phụ trách Đường Minh thỉnh thoảng lại liếc nhìn Lục Cẩn Đình.

Lục Cẩn Đình giả vờ tập trung đọc tài liệu, nhưng thực ra anh vẫn luôn chú ý đến tình hình nơi ở của Đường Thiến Thiến.
 
2,533 ❤︎ Bài viết: 270 Tìm chủ đề
Chương 48: Cảm nhận về Đường Thiến Thiến.

Đường Minh thấy rõ ràng khi người phỏng vấn đưa ra câu hỏi này, trong mắt Lục Cẩn Đình thoáng hiện lên một tia lo lắng, Đường Minh lập tức hoảng sợ.

"Lục tổng anh nhìn xem giám đốc Từ sao có thể hỏi một câu như vậy, thật quá đáng! Đây không phải là lộ ra vết sẹo của người ta sao!"

Bởi vì trên thực tế, dựa theo thông tin được đăng tải, nhà họ Đường người trong ánh đèn sân khấu luôn là Đường Gia Ninh, Đường Thiến Thiến chỉ là một người vô danh và minh bạch.

Các giải thưởng và đề cử cho các tác phẩm thiết kế của nhà họ Đường đều do một mình Đường Gia Ninh đảm nhận. Còn Đường Thiến Thiến, người cũng sinh ra trong gia đình họ Đường và là một nhà thiết kế, có vẻ hơi thất vọng.

Sau khi nghe những lời của Đường Minh, Lục Cẩn Đình không hài lòng, anh ta biết cái gì? Chỉ nói những điều vô nghĩa ở đây.

"Quản lý Đường, anh nói câu này là có ý gì? Anh cho rằng Đường Thiến Thiến thua kém Đường Gia Ninh sao?"

Đối mặt với câu hỏi của Lục Cẩn Đình, Đường Minh hoảng sợ nhanh chóng phủ nhận.

"Không, Lục tổng, tôi chỉ nghĩ rằng cô Đường có chút khác biệt so với cách tôi nhớ về cô ấy!" "Khác nhau sao? Hãy nói tôi nghe thử!"

Lục Cẩn Đình tò mò không biết Đường Thiến trong mắt họ như thế nào.

"Trong ấn tượng của tôi, cô Đường tiểu thư thứ ba của nhà họ Đường, cô là một cô gái nhà giàu bình thường, ngoại hình bình thường, vóc người bình thường, không có tài năng.."

Khi Đường Minh phát hiện ra mình đang nói câu này, Lục Cẩn Đình sắc mặt càng ngày càng đen, hắn vội vàng đổi miệng.

"Đó là bởi vì cô Đường về cơ bản chưa từng xuất hiện trước truyền thông, nên chúng tôi đều không quen thuộc với cô ấy! Nhưng qua buổi gặp mặt hôm nay và hai vòng phỏng vấn đầu tiên, màn thể hiện của cô ấy đã thay đổi quan điểm của tôi về cô ấy.

Ánh mắt không hề rời khỏi Lục Cẩn Đình, luôn chú ý tới biểu hiện của anh, khi thấy lông mày không còn nếp nhăn, ánh mắt dịu dàng, anh ta mới dám tiếp tục nói chuyện.

" Tôi phát hiện cô ấy hoàn toàn trái ngược với những gì thế giới bên ngoài nói. Đường Thiến Thiến có tài năng thực lực và học thực tế, năng lực chuyên môn không thua kém những người đi trước, thậm chí còn cao hơn họ rất nhiều. Về nhiều mặt, Đường Thiến Thiến có ý kiến độc đáo. Điều quan trọng nhất là cô ấy có thể xác định chính xác điểm yếu hiện tại của công ty và nhanh chóng đưa ra giải pháp. Là một nhà thiết kế, có năng lực nhanh nhạy như vậy cũng khá tốt.. "Vừa nói, Đường Minh đột nhiên bế tắc!

Đúng vậy, bởi vì Đường Gia Ninh có khả năng, ý tưởng và tất cả những điều kiện mà một nhà thiết kế cấp cao cần phải có, nên trong tiềm thức hắn cảm thấy những gì Từ Chí nói là đúng.

Hắn cảm thấy Đường Thiến Thiến không muốn bằng lòng với hiện trạng, muốn leo lên, không muốn sống dưới ánh sáng của Đường Gia Ninh, vì vậy cô rời khỏi nhà họ Đường.

Cô ấy cần một môi trường lớn hơn và tốt hơn, nơi cô ấy tỏa sáng, khi một ngày cô ấy trở thành một người mới trong ngành thời trang, cô ấy có thể nói với những người khác ở trên rằng thành công của cô ấy phụ thuộc vào chính bản thân cô ấy.

Nếu đúng như vậy, Đường Minh vô cùng ngưỡng mộ Đường Thiến Thiến, cô ấy có sức sống và dũng khí, có thể dựa vào gia đình, nhưng cũng phải dựa vào chính mình.

Lục Cẩn Đình liếc nhìn Đường Minh đang ngẩn người, trong mắt hiện lên một tia chán ghét, không biết tên này đang suy nghĩ gì, cứ như vậy nói một mình ở đó, giống như một kẻ ngốc vậy.

Lục Cẩn Đình phớt lờ hắn ta và tiếp tục nhìn chằm chằm vào thông tin trong tay.

" Chuyện này không bình thường! "

Lục Cẩn Đình lật đi lật lại tài liệu trong tay, cau mày, trong lòng trở nên nghi ngờ.

" Lục tổng, sao vậy? "

" Anh xem hai tài liệu này đi."

Đường Minh tỉnh táo lại khi nghe thấy giọng nói, cầm lấy tài liệu, phát hiện là của Đường Thiến Thiến và Đường Gia Ninh.

Vừa rồi Lục Cẩn Đình nhìn chằm chằm trang này, hắn còn tưởng rằng Lục Cẩn Đình đang giả bộ, xem ra là thật sự đang nhìn nó!

Những gì được viết trên thông tin không gì khác ngoài điểm số của hai chị em từ khi còn bé đến khi trưởng thành, giải thưởng họ đã giành được và chuyên ngành họ học ở trường đại học..

Đường Minh không hiểu Lục Cẩn Đình đang cho hắn xem cái gì, xét cho cùng, tất cả đều đã là quá khứ, không liên quan gì đến việc tuyển dụng thiết kế trưởng.
 
2,533 ❤︎ Bài viết: 270 Tìm chủ đề
Chương 49: Sự thật dần hé lộ.

"Lục tổng, anh cho tôi xem cái này là có ý gì? Có liên quan gì đến buổi phỏng vấn lần này của công ty không?"

Đường Minh thực sự rất bối rối.

Lục Cẩn Đình chỉ thích nói chuyện với những người thông minh, anh không muốn tốn quá nhiều lời với một người như Đường Minh, người chỉ có thể đặt câu hỏi mà không cần suy nghĩ.

"Nhìn kỹ!"

Lục Cẩn Đình lạnh giọng nói, Đường Minh cũng không dám hỏi thêm, vậy thì suy nghĩ!

Nếu không để ý, thật sự không thể nhìn ra được, dựa theo bản lý lịch mà Lục Cẩn Đình đưa ra, Đường Thiến Thiến khá hơn Đường Gia Ninh một chút.

Theo số liệu, Đường Thiến Thiến từ nhỏ đến cấp ba đều đạt điểm xuất sắc, điểm của cô thuộc loại tốt nhất trường, Đường Thiến thiến và Đường Gia Ninh đều học trường tư thục quý tộc nên học lực và trình độ vẫn khá cao.

Đường Thiến Thiến tốt nghiệp mười trường đại học hàng đầu cả nước, chuyên ngành của cô ấy là thiết kế, nếu Đường Minh nhớ không lầm thì chuyên ngành thiết kế của trường này là tốt nhất nước, không ai bằng.

Và điểm chuẩn của chuyên ngành này rất cao, Đường Minh nhìn lướt qua kết quả thi vào đại học của Đường Thiến Thiến thì rất ngạc nhiên.

Điểm của Đường Thiến Thiến hoàn toàn có thể đỗ vào trường đại học hạng nhì trong nước, nhưng cô lại từ bỏ một trường đại học tốt hơn cho chuyên ngành thiết kế này.

Đường Minh nhìn cô gái nhỏ, trong lòng tự nhiên nảy sinh một cảm giác ngưỡng mộ.

Trong thời gian đi học của Đường Thiến Thiến, cô đã giành được rất nhiều học bổng cấp trường và học bổng cấp quốc gia, thiết kế tốt nghiệp của cô cũng được ghi nhận trên các tờ báo lớn và tạp chí định kỳ.

Mặt khác, thành tích học tập của Đường Gia Ninh ở mức trung bình, cô ấy thường là chướng ngại vật trong lớp.

Đường Gia Ninh thậm chí không đạt được điểm chuẩn trong kỳ thi tuyển sinh đại học, vì vậy cha và mẹ của Đường đã phải gửi cô ấy ra khỏi nước để cứu thể diện.

Kết quả, Đường Gia Ninh du học không đến một năm, sau đó lại trở về Trung Quốc, cha Đường đầu tư một số tiền vào một trường đại học địa phương tương đối nổi tiếng, sau đó cử Đường Gia Ninh đi học thiết kế.

Đường Gia Ninh có thể nói là học ở trường tầm thường, không nổi bật ở bất cứ đâu.

Đường Thiến Thiến gia nhập tập đoàn Đường sau khi tốt nghiệp, chính từ thời điểm này, Đường Gia Ninh đột nhiên được đồn thổi là có tài thiết kế rất cao.

Tác phẩm do Đường Gia Ninh thiết kế đã giành giải quán quân trong cuộc thi thiết kế, khiến Đường Gia Ninh lập tức trở thành hot.

Đường Minh cũng đã xem video lễ trao giải, cảm thấy tác phẩm thiết kế của Đường Gia Ninh quả thực không chê vào đâu được, nhưng khi nói về ý tưởng thiết kế, Đường Gia Ninh có chút lấy lệ.

Lúc đó Đường Minh cảm thấy có điều gì đó không ổn, một số cư dân mạng đặt ra nghi vấn, có thể tưởng tượng được cư dân mạng này đã bị ném đá thậm tệ như thế nào.

Đường Minh cho rằng tất cả thiên tài đều có loại khí chất này, không muốn cùng người khác chia sẻ, cho nên cũng không nghĩ nhiều. Bây giờ xem ra Lục Cẩn Đình cần phải tự mình xem kỹ thông tin này, trong lời nói của Lục tổng có cái gì đó!

Nhưng loại chuyện này có liên quan đến hình tượng của một công ty, Đường Minh không thể nói nhảm.

"Lục tổng, cái này.."

Đường Minh vẻ mặt khó tả. Lục Cẩn Đình hừ lạnh một tiếng, chậm rãi nói: "Đường Minh, anh cũng thuộc hàng công việc này! Từ trước đến nay, Đường Gia Ninh chưa từng tiếp xúc với những thứ liên quan đến thiết kế, chỉ cần có tài năng, tác phẩm của cô ta có thể đè bẹp Thiết kế hạng nhất trong nước. Khả năng trở thành nhà thiết kế như thế nào?"

"Cái này.."

Trước khi Đường Minh kịp nói, Lục Cẩn Đình đã lôi ra một xấp ảnh dày đặc của Đường Gia Ninh.

Trong các bức ảnh, Đường Gia Ninh dành nhiều thời gian cho những người đàn ông khác nhau, cuộc sống riêng tư của cô ta dường như rất hỗn loạn.

"Cô ta chỉ biết ăn uống, vui chơi chứ không bao giờ tham gia thiết kế của công ty. Người như vậy đã là nhà thiết kế hàng đầu trong nước nhiều năm rồi, anh có tin không?"

Đường Minh biết rất rõ trên đời này sẽ không có người như vậy, lời nói của Lục Cẩn Đình đã đánh thức hắn một lần nữa.
 
2,533 ❤︎ Bài viết: 270 Tìm chủ đề
Chương 50: Chỉ là tình cờ!

Nghĩ kỹ lại, Đường Thiến Thiến có chút minh bạch khi vào tập đoàn Đường gia, cùng lúc đó Đường Gia Ninh vốn không làm được gì, thật sự ngồi vào ghế nhà thiết kế hạng nhất Trung Quốc, đã xảy ra chuyện gì. Chỉ là tình cờ!

Hắn đã đưa ra một suy đoán táo bạo, điều gì sẽ xảy ra nếu các thiết kế của Đường Gia Ninh đều do Đường Thiến Thiến tạo ra?

Sau đó Đường Thiến Thiến rời khỏi tập đoàn nhà họ Đường mà ra làm chuyện này một mình, rất có lý!

Đường Minh cũng là một nhà thiết kế, tất nhiên hắn biết công việc khó khăn liên quan, mỗi tác phẩm đều được nhà thiết kế hoàn thành với rất nhiều thời gian và công sức, giống như những đứa con của mình vậy.

Ai lại muốn gọi mẹ của người khác là đứa trẻ được sinh ra vào gần 10 tháng của thai kỳ?

Đường Minh lập tức hiểu được những gì Đường Thiến Thiến vừa nói, cô không thể nói ra sự thật của chuyện này, càng không nói đến việc nói ra sự thật là nực cười như thế nào, có thuyết phục được hay không, cũng sẽ thuyết phục được Từ Chí! Lại khiến danh tiếng bị tổn hại.

"Chẳng lẽ, tác phẩm của Đường Gia Ninh đều là.."

Đường Minh thấp giọng lẩm bẩm, chậm rãi nhìn Đường Thiến Thiến đối diện.

Lục Cẩn Đình nhìn Đường Minh đang sững sờ trước mặt, lộ ra vẻ khinh thường, Đường Thiến Thiến đã tốt như vậy rồi, không việc gì phải làm ầm ĩ lên.

Nhưng Đường Minh này không ngốc.

Đường Minh rất vui mừng rằng nếu mọi thứ thực sự diễn ra như hắn nghĩ, thì hắn đã tìm thấy một kho báu. Nghĩ đến đây, Đường Minh vô cùng vui vẻ.

Mặt khác, đối mặt với sự tra hỏi của Từ Chí, Đường Thiến Thiến không nói sự thật, mà tìm những lý do khác.

Tuy nhiên, may mắn thay, Từ Chí không nghi ngờ những gì cô nói. Sau đó Từ Chí lại điên cuồng hỏi, những câu hỏi rất sắc bén, khiến Đường Minh ở bên kia tức giận, hận không thể xông lên đánh Từ Chí một cách thô bạo.

"Giám đốc Từ này đang hỏi đủ thứ câu hỏi ngớ ngẩn, chẳng liên quan gì đến thiết kế! Cô Đường không được nghi ngờ tính chuyên nghiệp của chúng ta.. Không, tôi phải nói với hắn ta, đừng nói nữa. Chuyện này cứ tiếp diễn! Đừng hù người đi.."

Đường Minh lấy điện thoại di động ra, điên cuồng gửi tin nhắn cho Từ Chí.

Điện thoại của Từ Chí không ngừng vang lên: "Giám đốc Từ, sao anh không kiểm tra điện thoại di động trước?"

Cắt ngang lời nói của Đường Thiến Thiến! Đường Minh luống cuống tay chân ra hiệu trước mành, đáng tiếc Từ Chí không nhìn thấy gì, nhưng hắn cũng nghe lời Đường Minh, hỏi mấy chuyện liên quan đến thiết kế.

Đường Minh không ngừng làm ra những động tác trước mắt Lục Cẩn Đình, Lục Cẩn Đình nhìn vẻ mặt ngốc nghếch của Đường Minh.

"Lục tổng, anh có biết cô Đường không? Anh nhớ giải thích cho cô ấy hiểu xx của chúng ta là công ty thời trang rất chuyên nghiệp. Đừng hiểu lầm toàn bộ công ty chỉ vì một mình Từ Chí!"

Từ khi bước vào căn phòng này, lỗ tai của Lục Cẩn Đình chưa được yên tĩnh khiến anh khó chịu, Đường Minh nói chuyện lâu như vậy không biết mệt sao?

"Đường MInh, anh nên khách quan hơn khi nói mà không có bằng chứng. Ngoài ra, Từ Chí không thể nhìn thấy phía đối diện đang làm gì qua cửa sổ, vì vậy anh nên an tỉnh lại." Lục Cẩn Đình rất bình tĩnh.

Đường Minh hưng phấn đến mức quên mất, nghĩ đến bộ dạng vừa rồi, trong mắt Lục Cẩn Đình giống như khỉ vậy! Đường Minh vò đầu bứt tóc, có chút xấu hổ.

Tuy nhiên, vị Lục tổng này thực sự có năng lực, hôm qua liên lạc với hắn muộn như vậy, còn quan tâm đến việc Đường Thiến có nộp sơ yếu lý lịch cho công ty hay không, lúc đó anh ta không khách sáo chút nào! Bây giờ thay hắn hỏi, Lục Cẩn Đình này thật đúng là có chút tiêu chuẩn kép!

Nghĩ đến đây, Đường Minh có chút tò mò, hộp thư của hắn luôn mở 24/24 để nhắc nhở hắn, cũng không nhận ra Đường Thiến Thiến đã nộp sơ yếu lý lịch kịp thời, Lục Cẩn Đình làm sao mà biết được?

Sự tò mò của Đường Minh lập tức nổi lên, hắn nhìn Lục Cẩn Đình với vẻ mặt lo lắng.
 
2,533 ❤︎ Bài viết: 270 Tìm chủ đề
Chương 51: Tại sao muốn trở thành nhà thiết kế.

Lục Cẩn Đình rợn tóc gáy khi bị nhìn thấy, phàn nàn Đường Minh bị bệnh.

"Lục tổng, anh và cô Đường có quan hệ gì vậy?"

Ánh mắt Lục Cẩn Đình thoát ra, nói ngắt quãng.

"Tôi.. tôi không biết cô ấy, tôi chỉ nghe nói về cô ấy thôi!"

Lục Cẩn Đình bình thường rất bình tĩnh, nghe thấy lời này lại hoảng sợ, điều này không bình thường, quá bất thường!

"Nếu thật sự không có vấn đề gì, tại sao nửa đêm Lục tổng lại hỏi tôi Đường Thiến Thiến nộp sơ yếu lý lịch không, vừa rồi cho tôi xem thông tin. Anh quan tâm đến cô ấy nhiều như vậy, còn nói hai người đều không quen sao?" Trước kia tôi không tìm thấy Đường Thiến Thiến này, Đường Minh thật là ngông nghênh, tại sao bây giờ lại như thế này.

"Tôi đã nói là không! Đường Minh, gần đây anh rất rảnh đúng không? Nếu không bận, tôi có thể làm cho anh bận bất cứ lúc nào. Hơn nữa, tôi là ông chủ, anh đừng quan tâm đến việc của ông chủ!"

Lục Cẩn đình rất ít khi nói chuyện với Đường Minh. Trước đây, trợ lý của Lục Cẩn Đình là người chịu trách nhiệm mọi công việc, nếu không phải Đường Thiến, Đường Minh có lẽ đã không có cơ hội như vậy, để nói chuyện với Lục Cẩn Đình.

Lục Cẩn Đình là một người lạnh lùng và ít nói, anh đã nói nhiều lời với Đường Minh cùng một lúc, anh thực sự không biết nên vui mừng hay thất vọng.

Đường Minh nghe nói Lục Cẩn Đình là một người kiên quyết và dứt khoát, vì vậy hắn ta liền ngậm miệng lại.

Hắn có thể cảm thấy Lục Cẩn Đình có vẻ không được tốt, nếu nói chuyện lúc này thì chắc chắn công việc của hắn sẽ bị mất.

Mặc dù vẫn rất tò mò về quan hệ giữa hai người, nhưng hắn chỉ có thể chịu đựng sự tò mò này, dù sao Đường Thiến Thiến cũng sẽ làm việc ở đây thôi.

Hắn không thể khiến Lục Cẩn Đình nói ra khỏi miệng cho hắn biết được thì Đường Thiến Thiến lại càng khó.

Đường Minh thở dài, tiếp tục quan sát màn biểu diễn của Đường Thiến Thiến.

Đường Minh không nói chuyện, Lục Cẩn Đình cảm thấy căn phòng yên tĩnh trong chốc lát, thật sự là rất thoải mái. Đồng thời, Lục Cẩn Đình cũng bắt đầu suy tư, anh thật sự quan tâm đến Đường Thiến THiến sao? Rõ ràng như vậy sao? Ngay cả Đường Minh tên ngốc tử cũng có thể nhìn ra.

"Không, tôi chỉ nghĩ Đường Thiến Thiến là một nhà thiết kế giỏi, nên được tôi sử dụng. Tôi chỉ không muốn Đường Minh bỏ lỡ cơ hội này. Vậy thôi."

Lục Cẩn Đình thì thào, lấy cớ này để an ủi bản thân. Anh thậm chí còn không để ý rằng Đường Minh đã nhìn chằm chằm vào anh rất lâu.

Lục Cẩn Đình vừa ngẩng đầu liền bắt gặp ánh mắt của Đường Minh, Đường Minh cau mày khó hiểu nhìn Lục Cẩn Đình, hóa ra ông chủ cũng đang ngẩn người, khi đó anh đang tự nói chuyện với chính mình!

"Nhìn cái gì vậy! Thật nhàm chán!"

Lục Cẩn Đình chỉ cảm thấy xấu hổ muốn chết, Đường Minh nhìn thấy một mặt xấu hổ của anh như vậy, hắn là cái miệng lớn khét tiếng của công ty!

Đường Minh sợ không dám phát ra tiếng động.

Mặt khác, cuộc phỏng vấn của Đường Thiến Thiến gần kết thúc, người phỏng vấn có một câu hỏi dành cho Đường Thiến Thiến.

"Tại sao muốn trở thành nhà thiết kế?"

Đường Thiến Thiến trầm ngâm, câu hỏi này tuy đơn giản nhưng không hề đơn giản. Nếu là trước kia, Đường Thiến Thiến có thể nói rất nhiều lý do, nhưng là hiện tại không có.

Có rất nhiều lý do tại sao cô muốn trở thành một nhà thiết kế, có những lý do khác nhau vào những thời điểm khác nhau, cô không biết hiện tại là lý do nào.

Khi còn nhỏ, Đường Thiến Thiến muốn trở thành nhà thiết kế vì muốn giống búp bê Barbie, mặc được rất nhiều váy nhỏ, nếu trở thành nhà thiết kế thời trang, cô sẽ không phải lo lắng về việc không có quần áo đẹp để mặc..

Khi lớn hơn, Đường Thiến Thiến dần bắt đầu yêu cái đẹp, cô thường mua quần áo đẹp trên mạng nhưng lại đụng hàng với những người khác. Vì vậy cô nghĩ rằng khi trở thành nhà thiết kế, cô sẽ thiết kế rất nhiều bộ quần áo độc đáo, sau đó cô sẽ không bao giờ đụng hàng với những người khác.
 
2,533 ❤︎ Bài viết: 270 Tìm chủ đề
Chương 52: Mấy ngày nay em bận làm gì?

Khi vào đại học, Đường Thiến thiến chọn ngành thiết kế không chỉ vì thích và yêu thích, mà còn vì học thêm một chút về nghề thủ công, điều này có thể giúp cha Đường chia sẻ áp lực công việc.

Nhưng bây giờ, Đường Thiến Thiến khao khát được leo lên để chiến đấu vì bản thân và lẽ sống.

Cô đã nhấn mạnh điều này từ khi còn là một đứa trẻ, nếu cô từ bỏ việc thiết kế, cô thực sự không biết cô có thể làm gì và viết những gì khác.

Đường Thiến Thiến đã làm việc chăm chỉ để làm mọi thứ tốt nhất, mục đích là để trả ơn cho nhà họ Đường, nhưng cô không ngờ mọi chuyện lại thành ra như thế này.

Thấy Đường Thiến Thiến chậm trả lời, Từ Chí gọi cô.

"Cô Đường, câu hỏi này cô có khó trả lời không?"

Đường Thiến Thiến hít một hơi thật sâu và thề với bản thân lần này cô sẽ thành công. Nếu cuộc phỏng vấn này thành công, cô có thể bắt đầu lại từ đây và thực hiện mọi ước mơ của cô.

"Đó là vì cuộc sống, để hiện thực hóa những ước mơ. Bạn có thể nghĩ rằng những gì tôi nói là quá thô tục và không đủ cao quý, nhưng sự thật là vậy. Cuộc sống của tôi đầy rẫy những thiết kế và tôi không biết mình có thể làm gì khác ngoại trừ thiết kế. Nhà thiết kế hàng đầu quốc tế và giải thưởng hàng đầu là mục tiêu của tôi."

Khi Đường Thiến Thiến nói điều này, cô nghe thấy ai đó cất giọng khinh thường.

Đường Thiến thiến biết rằng họ phải nghĩ rằng Đường Thiến Thiến nói quá và có những ước mơ viển vông đó. Nhưng chỉ Đường Thiến thiến hiểu rằng cô đã ở rất gần mục tiêu.

Đường Gia Ninh đã có thể giữ công việc của mình như một nhà thiết kế hạng nhất trong nước nhiều năm, bản sao chính hãng của cô có thể tệ hơn một bản sao lậu sao.

Từ Chí không nghĩ những gì Đường Thiến Thiến nói là cụt lủn, nhưng nghĩ nó rất hợp lý, bởi vì hắn cũng giống như Đường Thiến Thiến.

Từ Chí rất hài lòng với màn trình diễn của Đường Thiến Thiến, cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao Lục Cẩn Đình lại ngưỡng mộ Đường Thiến thiến đến vậy.

Có một sức mạnh trong cơ thể cô ấy, tôi không thể nói ra, nhưng nó rất đáng ngưỡng mộ. Từ Chí rất muốn giữ Đường Thiến Thiến lại, nhưng đây không phải chuyện của riêng anh, anh phải thận trọng trong công việc, không nên dựa dẫm vào tình cảm.

"Cô Đường, buổi phỏng vấn hôm nay đến đây. Chúng tôi hôm nay cũng cần đánh giá toàn diện màn trình diễn của cô.

" Vậy cô cứ về nhà chờ tin tức. "Đường Thiến Thiến cảm ơn rồi xoay người rời đi.

Đường Thiến thiến bề ngoài tôn trọng họ, nhưng thực ra cô đang phàn nàn về họ: Đây là loại công ty nào! Quá trình phỏng vấn là một quá trình phức tạp. Người phỏng vấn thậm chí còn kỳ lạ hơn, những câu hỏi được đặt ra không liên quan đến thiết kế một chút nào. Nếu không phải cô đã kiểm tra công ty trước khi nộp hồ sơ xin việc, nếu không cô sẽ nghi ngờ liệu đó có phải là một công ty thiết kế quần áo chuyên nghiệp hay không.

Nhưng cô chỉ có thể làm những gì công ty yêu cầu, có thể công ty càng mạnh thì càng đòi hỏi nhiều hơn.

Sau khi Đường Thiến Thiến rời khỏi công ty, cô nhận được một cuộc gọi từ Diệp Ngàn Lâm, giọng nói tức giận của Diệp Ngàn Lâm phát ra từ điện thoại.

" Đường Thiến Thiến, tôi nói mấy ngày nay em không đến làm việc? Mấy ngày nay em bận làm gì! "

Đường Thiến Thiến chỉ nói với Diệp Ngàn Lâm rằng cô đã chuyển ra khỏi nhà họ Đường, nhưng cô không nói với Diệp Ngàn Lâm rằng cô đã không liên quan với gia đình nhà họ Đường.

" Cái đó.. Em không đi, em muốn nghỉ ngơi! "

Lời biện hộ của Đường Thiến Thiến thật sự không thuyết phục, cô lắp bắp kinh hãi, rõ ràng là đang nói dối.

" Đường Thiến Thiến, có phải em đang giấu anh điều gì đó không? Em nói với anh là tốt nhất. Nếu em có điều gì muốn giấu anh, em không thể làm được. "

" Đương nhiên là không, em có thể làm gì.."

Đường Thiến Thiến càng nói, cô càng trở nên thiếu tự tin hơn.

Diệp Ngàn Lâm là người bạn tốt nhất và duy nhất của cô, nhưng cô thực sự không thể nói với Diệp Ngàn Lâm về điều này.

Nếu Diệp Ngàn Lâm biết Đường Thiến Thiến và nhà họ Đường đã không còn liên quan, Diệp Ngàn Lâm nhất định sẽ rất nóng lòng. Và cô càng sợ liên quan đến Diệp Ngàn Lâm nếu nhà họ Đường biết Đường Thiến Thiến tiếp tục làm việc trong công ty của Diệp Ngàn Lâm thì rất có thể sẽ gây bất lợi cho anh, chỉ là không muốn dính líu đến Diệp Ngàn Lâm.
 
2,533 ❤︎ Bài viết: 270 Tìm chủ đề
Chương 53: Anh biết rồi.

Đường Thiến Thiến im lặng, Diệp Ngàn Lâm chế nhạo.

"Đường Thiến Thiến! Em không phải vừa mới rời khỏi nhà họ Đường sao? Còn không có đi làm? Hay là em cho rằng anh sẽ cười nhạo em, cho nên mới không tin tưởng anh như vậy?"

Diệp Ngàn Lâm nghĩ Đường Thiến Thiến sợ anh phát hiện ra chuyện này nên không đi làm, nên anh chỉ phanh thây và nói với cô rằng anh đã biết, nghĩ rằng Đường Thiến Thiến có thể tự tin đến làm việc.

"Anh biết rồi!"

Đường Thiến có chút xấu hổ, dù sao Diệp Ngàn Lâm đối với cô tốt như vậy, Đường Thiến Thiến lại giấu giếm anh như vậy.

"Đương nhiên, hay là chờ em nói cho anh! Em sẽ nói cho anh biết sao? Đường Thiến Thiến, hôm nay anh sẽ không hỏi em, em không phải sẽ nói cho anh biết sao?"

"Ngàn Lâm, vì anh đã biết, em sẽ nói cho anh sự thật! Em sẽ không đến đó nữa trong tương lai, em đã nộp hồ sơ cho một công ty khác, em vừa hoàn thành cuộc phỏng vấn của mình, có lẽ em có thể đi làm việc vào ngày mai. Thế là xong!"

Đường thiến Thiến thận trọng nói mấy chữ cuối cùng, vì sợ làm Diệp Ngàn Lâm không vui. Nhưng điều gì đến cũng phải đến, đầu dây bên kia im bặt hàng chục giây, Đường Thiến Thiến hiểu rằng đó là sự bình lặng trước giông tố.

Đường Thiến Thiến cất điện thoại đi, sau đó nghe thấy tiếng rống của Diệp Ngàn Lâm từ trong điện thoại.

"Đường Thiến Thiến, em tìm cái chết sao? Còn dám lặp lại lời vừa nói sao? Đừng nói cho anh biết có chuyện em sau lưng anh vẫn là lén lút ra ngoài tìm việc, em để anh ở đâu? Một người bạn.."

Diệp Ngàn Lâm sau khi nói xong liền cúp điện thoại, không cho Đường Thiến Thiến cơ hội giải thích.

Đường Thiến Thiến gọi lại cho Diệp Ngàn Lâm, Diệp Ngàn Lâm cúp máy, Đường Thiến Thiến đang gọi cho Diệp Ngàn Lâm thì anh đã tắt máy.

Đường Thiến Thiến cuối cùng cũng nhận ra sự nghiêm trọng của sự việc, xem ra lần này Diệp Ngàn Lâm thực sự rất tức giận, cho dù trước đó hai người có cãi vã hay cãi vã như thế nào thì điện thoại của Diệp Ngàn Lâm, cô lúc nào cũng có thể gọi được.

Đường Thiến Thiến tự trách bản thân sâu sắc, nếu như cô không giấu diếm chuyện gì đó với Diệp Ngàn Lâm, nói mọi chuyện cho anh ấy hiểu, thì mọi chuyện đã không thành ra như thế này!

Diệp Ngàn Lâm trước nay chưa từng thật sự tức giận, nên nói đôi lời là tốt rồi, lần này Đường Thiến Thiến thật sự không hiểu được.

Đường Thiến Thiến mở Du Nương ra và tìm cách dỗ dành các bạn nam đang tức giận, kết quả là Du Nương dường như đã hiểu sai ý của mình, tất cả những gì cô ấy đưa ra là một số phương pháp phù hợp hơn cho các cặp đôi.

Đường Thiến Thiến nghĩ dù sao cũng là dỗ nam nhân, bạn trai cùng nam nhân cũng giống nhau!

"Trước hết, hãy nhìn vào mắt anh ấy, nhìn anh ấy đáng thương mà nước mắt lưng tròng, nói với anh ấy: Anh còn giận, em xin lỗi, tất cả đều là lỗi của em.." Đường Thiến Thiến cẩn thận lẩm bẩm.

Đường Thiến Thiến thật sự hoài nghi Dư Nương nói cái gì, có thể dỗ tốt cậu nhóc, quá đơn giản!

Đường Thiến Thiến cũng muốn tới, Diệp Ngàn Lâm không phải là vây quanh yếu mềm như vậy tiểu cô nương sao, có lẽ sẽ ăn loại này!

Bên kia, Diệp Ngàn Lâm đột nhiên không nghe thấy âm thanh khi đang cầm điện thoại.

"Xin chào? Đường Thiến Thiến, để tôi nói cho em biết, đừng giả như không nghe thấy.."

Diệp ngàn Lâm xác nhận lại, hóa ra là điện thoại của anh bị kẹt, cuộc gọi tự động cúp máy.

"Điện thoại hỏng gì thế này!"

Diệp ngàn Lâm nghĩ tới việc tắt máy khởi động lại, nhưng đột nhiên anh lại quên mất.

Kể từ khi Đường Thiến Thiến rời công ty, Lục Cẩn Đình đã theo dõi cô. Lục Cẩn Đình nhìn thời gian, Đường Thiến Thiến đứng ở dưới lầu ít nhất 15 phút, cô muốn làm gì?

Lục Cẩn Đình lấy điện thoại di động ra, gọi nhanh.

"Chào?"

"Tài xế Trương, thiếu phu nhân vẫn đang ở bên ngoài. Anh nên gọi điện thoại cho cô ấy ngay lập tức, hỏi cô ấy khi nào về nhà rồi hãy nói cho tôi biết. Đừng, đừng nói với cô ấy là tôi đã nhờ anh hỏi!" Lục Cẩn Đình dập máy.
 
2,533 ❤︎ Bài viết: 270 Tìm chủ đề
Chương 54: Tại sao gần đây cô ấy lại đi ra ngoài liên tục?

Tài xế Trương không hiểu, rõ ràng Lục Cẩn Đình rất quan tâm đến Đường Thiến Thiến, vậy tại sao Lục Cẩn Đình lại không thể chủ động hỏi.

Rắc rối tiểu sử này, rắc rối tiểu sử kia, tôi không muốn mọi người biết về nó, đúng là thực sự mâu thuẫn.

Lục Cẩn Đình không biết chuyện gì đang xảy ra, dù sao anh chỉ không muốn Đường Thiến Thiến biết rằng anh đã theo dõi cô suốt thời gian qua.

"Xin chào? Xin chào!"

"Thưa cô, tôi là tài xế Trương! Tôi nghe nói hôm nay cô đi phỏng vấn, khi nào cô xong và trở về? Có cần tôi đến đón không? Đường Thiến Thiến dứt khoát từ chối.

" Anh không cần phải làm vậy. Phiền anh, hôm nay tôi có thể về muộn một chút. "Nói xong Đường Thiến Thiến cúp điện thoại, vội vàng đi tìm Diệp Ngàn Lâm.

Tài xế Trương gọi lại cho Lục Cẩn Đình, nói rằng Đường Thiến Thiến hình như có hẹn nên đã vội vàng rời đi.

Lục Cẩn Đình nhớ rằng Đường Thiến Thiến không có bạn, vậy tại sao gần đây cô ấy lại đi ra ngoài liên tục? Rất lạ..

Một lúc sau, Đường Thiến Thiến đến công ty của Diệp Ngàn Lâm. Cô đã không đến vài ngày, thấy các nhân viên bảo vệ và quầy lễ tân ở lối vào của công ty đều được thay thế bằng người mới.

Đường Thiến Thiến bị chặn lại ngay khi cô vừa đến cổng công ty.

" Thưa cô, vui lòng xuất trình thẻ nhân viên của cô. "

Đường Thiến Thiến lục túi không thấy được thẻ nhân viên. Trước đây, Đường Thiến Thiến khi đi làm không mang theo thẻ nhân viên. Khuôn mặt cô là thẻ nhân viên. Không ai trong công ty của Diệp Ngàn Lâm không biết cô!

" Cái kia, cô mới tới đây. Chậc chậc, cô không biết tôi là chuyện bình thường! Tôi cũng từng là nhân viên ở đây. Lần này tôi đến đây để tìm Diệp tổng. Xin hãy cho tôi vào. "

Đường Thiến Thiến chắp tay và tỏ vẻ cầu xin. Cô chưa bao giờ nghĩ rằng nhân viên bảo vệ sẽ không cho cô vào.

" Thưa cô, Diệp tổng đã chỉ thị rằng cô sẽ không được phép vào nếu không có thẻ nhân viên. Xin vui lòng thông cảm. "

Đường Thiến Thiến nói tất cả những điều tốt đẹp, nhưng nhân viên bảo vệ không cho cô vào. Cô thậm chí còn lôi ra một bức ảnh của mình và Diệp Ngàn Lâm.

" Nhìn xem, đây là ảnh của tôi và Diệp tổng. Bây giờ đã tin tôi chưa, chúng ta thực sự là bạn. "Nhân viên bảo vệ thậm chí không thèm nhìn cô, họ sẽ không cho Đường Thiến Thiến vào.

Xảy ra chuyện này trợ lý của Diệp Ngàn Lâm xuống lầu, Đường Thiến Thiến điên cuồng gõ vào giấy bạc để thu hút sự chú ý của trợ lý.

Chắc chắn, trợ lý đã nhìn thấy Đường Thiến Thiến đang đi về phía cô một cách vui vẻ.

" Cô Đường? Cô đến rồi, tôi còn tưởng rằng cô sẽ không tới nữa! "

" Ninh Tiểu Thuần, hiện tại tôi không thể giải thích nhiều với cô, làm ơn để họ đưa tôi vào đi! Tôi rất muốn tìm Diệp Ngàn Lâm. "..."

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Ninh Tiểu Thuần cuối cùng cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Cho cô ấy vào đi! Đây là cô Đường Thiến Thiến. Cô ấy là bạn thân nhất của Diệp tổng, nhưng không phải là bạn gái!" Nói xong, Ninh Tiểu Thuần đưa Đường Thiến Thiến lên lầu.

"Có chuyện gì vậy? Tôi mới đi được vài ngày. Sao nhân viên bảo vệ và quầy lễ tân lại thay đổi? Họ không có biết tôi!"

Đường Thiến Thiến đột nhiên cảm thấy hơi buồn khi bị chặn lại bên ngoài, nơi mà cô đã từng đến và đi khi tôi muốn, bỗng trở nên có chút xa lạ.

"Cô Đường, cô không biết! Các cổ đông của công ty không biết chuyện gì đang xảy ra những ngày này mà cô không có ở đây. Họ nói rằng công ty cần thay đổi, họ hét lên rằng họ nên thay thế tất cả. Các nhân viên bảo vệ ở tầng dưới và quầy lễ tân đều là những người mới. Còn phải trẻ và năng động."

Đường Thiến Thiến không hiểu, nó có liên quan gì đến sự phát triển của công ty? Chỉ tiếc là sẽ không được nhìn thấy nụ cười ngọt ngào của Mika khi đến công ty trong thời gian tới.

Nghe nói công ty cần thay đổi, trước hết phải thay đổi an ninh và lễ tân, sau đó là quản lý cấp cao của công ty, cuối cùng là ngay cả ông chủ cũng phải thay đổi.

Theo quan điểm của Đường Thiến thiến, đây là muốn người khác thế chỗ của Diệp Ngàn Lâm!

Một mặt, Diệp Ngàn lâm cần phải chăm sóc hậu cung của mình, anh ấy phải đấu trí và cần can đảm để đấu với các cổ đông của công ty, nếu Đường Thiến Thiến không ở đây vào những ngày này, Diệp Ngàn Lâm sẽ có một khoảng thời gian khó khăn!
 
2,533 ❤︎ Bài viết: 270 Tìm chủ đề
Chương 55: Sau khi ký hợp đồng này, em sẽ là vợ anh..

Đúng như cô đang suy nghĩ, điện thoại của Ninh Tiểu Thuần vang lên.

"Ninh Tiểu Thuần, cô lại đi đâu? Cô quên cuộc họp buổi chiều rồi sao?" Giọng nói tức giận của Diệp Ngàn Lâm phát ra từ điện thoại.

Ninh Tiểu Thuần vỗ đầu, làm sao có thể quên chuyện quan trọng như vậy, càng vào thời điểm này, công việc của hắn càng có thể xảy ra sai sót, nếu không hắn sẽ phải bị những cổ đông đó chú ý.

"Cô Đường, đến phòng làm việc của Diệp tổng đợi đi. Tôi có cuộc họp với Diệp tổng, sau.."

Ninh Tiểu Thuần cúp điện thoại, lập tức chạy đi.

Đường Thiến Thiến phàn nàn Ninh Tiểu Thuần không đáng tin cậy, nhưng may mắn thay Đường Thiến Thiến thường đến đây nên rất quen thuộc với mọi thứ ở đây.

Sau khi Ninh Tiểu Thuần rời đi, Đường Thiến Thiến một mình lên lầu, qua thang máy mờ mịt, Đường Thiến Thiến nhìn thấy bóng lưng của Diệp Ngàn Lâm vội vàng đi tới.

Ninh Tiểu Thuần vừa đi vừa cầm một cuốn sổ và giải thích cho Diệp Ngàn Lâm, trông giống như một người theo dõi.

Chưa kể, người đàn ông nào cũng nghiêm túc, đẹp trai khi làm việc, Đường Thiến Thiến cảm thấy lúc này Diệp Ngàn Lâm bớt đi sự ủ rũ và trưởng thành hơn.

Dù biết Diệp Ngàn Lâm và Ninh Tiểu Thuần đã rời khỏi tầm mắt của Đường Thiến Thiến, cô miễn cưỡng thu lại ánh mắt của mình, dù sao thì Diệp Ngàn Lâm như thế này cũng hiếm.

Đường THiến Thiến bước vào văn phòng của Diệp Ngàn Lâm rồi đi loanh quanh, nhìn cái này hoặc sờ cái kia.

Phòng làm việc của Diệp Ngàn Lâm trang trí không sang trọng, bởi vì hắn rất ít khi đến công ty, nếu lần này người điều hành không ngã bệnh, công ty chỉ còn lại một mình hắn, hắn sẽ không quay lại!

Nhưng không sao, Đường Thiến Thiến thật sự sợ hắn trang trí phòng làm việc như quán bar!

Đường Thiến Thiến đi mua sắm mệt nên dựa vào sô pha một lát, mê man ngủ thiếp đi.

Đường Thiến Thiến đã có một giấc mơ.

Tiếng 'chổi la la' lại từ trong phòng tắm phát ra, Đường Thiến Thiến mở mắt ra, phòng vệ sinh cũng từ từ mở ra, một bóng người cao lớn xuất hiện ở trước mắt Đường Thiến Thiến.

Người đàn ông rút trên bàn đầu giường ra một bản hợp đồng: "Sau khi ký hợp đồng này, em là vợ anh.."

Chồng xa lạ thế này sao? Nhìn bộ dáng này không giống một ông già vừa già vừa xấu!

Đường Thiến Thiến khó khăn nhìn, đang cố gắng nhìn rõ khuôn mặt này, thì trước mặt đột nhiên xuất hiện một khuôn mặt đàn ông. Đường Thiến Thiến chỉ cảm thấy rất quen thuộc.

"Đây là.. Lục Cẩn Đình!"

Đường Thiến Thiến đột nhiên mở mắt ra, vỗ ngực, may mà là mơ.

Nhưng thật kỳ lạ, tại sao gần đây cô lại mơ thấy Lục Cẩn Đình? Mỗi lần cô mơ thấy thật kỳ quặc và khó hiểu.

Nhưng nghĩ kỹ lại, nếu thật sự người chồng xa lạ đó là Lục Cẩn Đình thì không sao cả.

Lục Cẩn Đình không chỉ đẹp trai, phong độ mà quan trọng hơn cả là sự trẻ trung và đầy triển vọng, anh chính là Hoàng tử quyến rũ trong mắt bao cô gái. Thật tiếc khi cô nghe nói rằng Lục Cẩn Đình này lạnh lùng và không chung tình, nhiều cô gái giàu có đã bị anh ta từ chối.

Đường Thiến Thiến lại nghĩ tới cái gì, trên mặt lộ ra vẻ chán ghét.

"Bah! Cái gì không gần phụ nữ, rõ ràng là đồ lưu manh hôi thối."

"A"

Đường Thiến Thiến xoa mũi, quần áo che thân đột nhiên rơi xuống. Mọi chuyện xảy ra khi Diệp Ngàn Lâm bước vào, vào lúc này.

"Yo! Tiểu Đường tỉnh rồi?" Diệp Ngàn Lâm còn rót cho cô một chén lạnh lùng.

Vừa quay lại đã thấy Đường Thiến Thiến nằm trên sô pha vặn vẹo nghiêng ngả, ngủ say như heo, thở hồng hộc.

Diệp Ngàn Lâm đoán rằng cô bị cảm nên đã đắp áo khoác cho cô rồi xuống lầu mua thuốc cảm.

Đường Thiến thiến cảm thấy ấm áp sau khi uống cốc nước lạnh.

"Nói cho anh biết! Sao em lại ở đây? Không phải nói sau này sẽ không đến công ty sao?" Lời nói của Diệp Ngàn Lâm rất kỳ lạ, giống như anh đang trách cô vậy.

Đường Thiến Thiến nghĩ còn giận, vội vàng giải thích: "Em.. Em không phải cố ý giấu diếm anh, chỉ là chưa biết nói như thế nào.." Đường Thiến Thiến vội vàng nói, nói không nên lời.
 
2,533 ❤︎ Bài viết: 270 Tìm chủ đề
Chương 56: Không còn tức giận.

Diệp Ngàn Lâm đột nhiên cười, Đường Thiến Thiến nói lắp khi cô lo lắng, cô không thể loại thói quen này.

Diệp Ngàn Lâm bật cười khiến Đường Thiến Thiến khó hiểu, ngập ngừng hỏi: "Anh không còn tức giận nữa sao?"

Diệp ngàn Lâm lắc đầu, thản nhiên đáp: "Không còn tức giận."

"Vậy tại sao anh lại cúp điện thoại của em rồi lại tắt máy?"

Đường Thiến Thiến cảm thấy Diệp Ngàn Lâm hẳn là đang nói chuyện lại.

"Ồ! Anh thực sự không tức giận, em nghĩ nhiều rồi. Anh cầm vào điện thoại, sau đó điện thoại bị tắt máy. Em thấy bây giờ anh ấy vẫn đang sạc ở đó!" Chắc chắn điện thoại của hắn vẫn đang sạc ở đó, chỉ cần Diệp Ngàn Lâm không tức giận là cô đã yên tâm rồi.

"Được rồi, Đường Thiến Thiến, vui vẻ cũng đủ rồi, phiền muộn cũng đủ rồi, ngày mai mau quay lại làm việc đi!"

"Không!"

Diệp Ngàn Lâm cho rằng Đường thiến Thiến đang chơi khăm, anh mới rời đi, nhà họ Đường đã không điều chỉnh tâm lý của mình.

"Vậy anh sẽ cho em nghỉ thêm vài ngày nữa, anh sẽ quay lại khi em điều chỉnh lại tâm lý. Nhưng không thể quá lâu, anh không biết những ngày này em mệt mỏi như thế nào.."

Trước khi Diệp Ngàn Lâm nói xong thì Đường Thiến Thiến ngắt lời hắn.

"Em không cần chỉnh, em thật sự sẽ không đến làm việc trong công ty nữa, em không phải đang nói đùa với anh."

Đường Thiến Thiến nghiêm túc mà kiên định nói.

Diệp Ngàn Lâm rất khó hiểu: "Anh chỉ không thể hiểu được, tại sao khi rời khỏi nhà họ Đường, em lại từ chức chỗ anh? Em đến công ty khác cũng là làm việc bán thời gian. Em bị sao vậy?" Hơn nữa, sự đối xử của họ thật tốt, trong khi đó anh.. "

Diệp Ngàn Lâm cho rằng đãi ngộ của công ty thời trang xx quả thực không bằng công ty của Diệp Ngfan Lâm bởi vì quan hệ giữa hai người họ tương đối tốt, cho nên Đường Thiến Thiến có quyền lực rất lớn trong công ty.

" Không! Em đến công ty anh ngay khi em rời khỏi nhà họ Đường. Bố mẹ em họ chắc hẳn nghĩ rằng anh đang chống lại họ. Em sợ rằng họ sẽ trả thù anh vì em.. "

Nếu Đường Thiến không nói bất cứ điều gì hay đưa ra lý do từ chức của cô, cô sợ rằng Diệp Ngàn Lâm sẽ tiếp tục hỏi không ngừng.

Diệp Ngàn Lâm đột nhiên bật cười, hắn đối xử tốt với Đường Thiến Thiến thì không sợ nhà Đường trả thù hắn, hắn nghĩ kỹ rồi.

" Sợ gì chứ, nếu là chuyện lớn, cứ đánh với bọn họ! "

Diệp Ngàn Lâm khi lớn lên chưa từng gặp phải chuyện gì, điều cuối cùng hắn sợ chính là bị trả thù.

Đường Thiến trợn mắt nhìn hắn, trong lòng thầm nghĩ: Như vậy có phải là hắn có thể mua được không?

Diệp Ngàn Lâm tuy là con nhà giàu thứ hai nhưng công việc kinh doanh của gia tộc cứ như vậy mà thôi, hiện tại nhà họ Diệp đã sa sút, mọi chuyện kinh doanh đều giao cho Diệp Ngàn Lâm.

Trước kia Diệp Ngàn Lâm vốn nhàn rỗi không tham gia nhiều vào việc của công ty, khi đột nhiên bị lệnh gặp nguy hiểm, hắn đương nhiên làm không tốt lắm.

Công việc kinh doanh của gia đình Diệp Ngàn Lâm đa phần là lĩnh vực thời trang, chưa bao giờ làm ăn phát đạt, lúc đầu Đường Thiến Thiến luôn giúp đỡ, dù thế nào thì ít nhất bây giờ Diệp Ngàn Lâm cũng có thể tự mình đứng vững.

Thấy Đường Thiến Thiến thất thần, Diệp Ngàn Lâm nghĩ rằng cô không được khỏe." Đường Thiến Thiến, em không khỏe sao? Nếu em cảm thấy không thoải mái, có thể nói với anh sớm hơn, anh sẽ đưa em đến bệnh viện."

Đến công ty xx để phỏng vấn, cô đã kiểm tra công ty này. Nói đến đây, cô cũng rất tò mò, Đường Thiến Thiến rõ ràng có lựa chọn tốt hơn, tại sao lại đi đầu quân cho một công ty vừa mới chuyển về Trung Quốc và chưa có chỗ đứng vững chắc!

Trên thực tế, Đường Thiến Thiến cũng đầu tư vào công ty này sau nhiều lần suy nghĩ, nhà họ Đường mấy năm gần đây phát triển rực rỡ trong lĩnh vực thời trang, gần như có tiếng nói về thời trang trong nước.

Đường tHiến Thiến cần tìm một công ty phát triển toàn diện về mọi mặt để có thể phô trương thế mạnh của mình thì rõ ràng, nhà họ Diệp thì không ổn lắm.

Cô đã phân tích rằng bản đồ kinh doanh của công ty thời trang xx rất toàn diện, nhưng nó hơi thiếu tính thời trang, Đường Thiến Thiến là một tín đồ thời trang và có thể lấp đầy lỗ hổng này.

Theo quan điểm hiện tại, xx là công ty có khả năng và phù hợp nhất với Đường Thiến Thiến. Thứ hai, còn có một nguyên nhân khác, đó không phải là Đường Thiến Thiến không đầu quân vào công ty khác, mà là không có ai thích cô. Ngay cả công ty xx, cô cũng chỉ có tâm lý cố gắng.
 
2,533 ❤︎ Bài viết: 270 Tìm chủ đề
Chương 57: Anh ta thật giỏi.

Đường Thiến Thiến nói với Diệp Ngàn Lâm suy nghĩ của mình, Diệp Ngàn Lâm gật đầu đồng ý với suy nghĩ của cô.

Bởi vì nhà họ Diệp quả thực không phải là lựa chọn tốt nhất đối với Đường Thiến Thiến, nếu Đường Thiến Thiến có lựa chọn tốt hơn, hắn đương nhiên sẽ hoàn toàn ủng hộ.

"Công ty xx, cái tên này sao lại nghe quen thuộc như vậy?"

Diệp Ngàn Lâm đột nhiên nhận ra mình đã từng nghe một tiền bối nhắc tới, nói rằng chủ tịch tập đoàn WT, Lục Cẩn Đình còn trẻ và rất có triển vọng, anh ta là chuẩn mực cho những người trẻ tuổi.

Phạm vi hoạt động của tập đoàn rất rộng. Xx là công ty trực thuộc tập đoàn của họ, chuyên về thiết kế thời trang (quần áo), những năm đầu nổi tiếng ở nước ngoài.

Nhưng lạc đà gầy hơn ngựa, cho dù xx không nổi tiếng như xưa, nhưng thực lực của anh ta cũng không nên coi thường, chưa kể đứng sau xx còn có một tập đoàn lớn như WT.

"Anh ta thật giỏi!"

Đường Thiến Thiến nhìn hắn với vẻ mặt hoang mang, tự hỏi không biết Diệp Ngàn Lâm này đang nói chuyện vớ vẩn gì.

Diệp Ngàn Lâm vốn tưởng rằng Đường Thiến Thiến chọn xx là vì WT, nhưng nhìn biểu hiện của cô, thật sự nghĩ quá nhiều, Đường Thiến Thiến sao có thể thông minh như vậy!

"Đường Thiến Thiến, em không biết xx là công ty con của tập đoàn WT sao?"

Đường thiến Thiến lắc đầu, WT? Đó không phải là công ty của Lục Cẩn Đình sao? Người dám tung hoành, tự tung tự tác là anh ta sao?

Diệp Ngàn Lâm chọc vào não Đường Thiến Thiến nói: "Không phải em nói đã kiểm tra công ty này rồi sao? Sao em còn không biết chuyện này, đã kiểm tra cái gì rồi?"

Nếu cô thật sự vào xx, nơi có sự cạnh tranh mạnh mẽ như vậy, với chỉ số IQ của cô, cô không thể bị chơi chết được.

Đường thiến Thiến chỉ nhìn lướt qua bối cảnh của công ty vào thời điểm đó, cũng không quan tâm đến nó quá nhiều.

Kể từ sau sự việc đó, Đường Thiến Thiến cảm thấy rằng cô có thể có gì đó liên quan đến Lục Cẩn Đình trong mọi việc anh ta làm.

"Vậy em có thể làm gì? Em cũng không quan tâm xuất thân của công ty, chỉ cần phù hợp với em là được!"

Đường Thiến Thiến cảm thấy Diệp Ngàn Lâm quá thô tục, cho dù có được sự hậu thuẫn của anh cả, hắn sẽ làm gì? Không thể giữ cho đôi chân của hắn vững vàng.

Diệp Ngàn Lâm kinh hãi nhìn Đường thiến Thiến: "Tsk tsk tsk! Vẫn là một cô bé."

"Đường Thiến Thiến nếu em thật sự trở thành nhà thiết kế của xx, không chỉ nhà họ Đường, bất kỳ công ty thời trang nào cũng sẽ nhìn em thật cao. Leo lên xx cũng ngang với leo lên WT, leo lên WT cũng ngang với leo lên Lục Cẩn Đình! Lục Cẩn Đình là một người có quyền lực.."

Diệp Ngàn Lâm đang phóng đại, Đường Thiến Thiến cho rằng Lục Cẩn Đình là một công ty lớn và sẽ kiếm được nhiều tiền.

Sau khi nghe những lời của Diệp Ngàn Lâm, cô nhận ra rằng Lục Cẩn Đình rất khó để gây rối, hóa ra là anh ta không có hình dạng.

Theo điều này, chuyện của cô với Lục Cẩn Đình.. hay là cô lợi dụng nó? Đường Thiến Thiến vội vàng lắc đầu, bất kể Lục Cẩn Đình này có thực lực cỡ nào, trong mắt cô, anh ta là một tên lưu manh.

Thấy Đường Thiến Thiến không nói lời nào, Diệp Ngàn Lâm trên mặt lộ ra vẻ dữ tợn, giống như là có hận ý sâu đậm với người nào đó.

"Đường Thiến Thiến, đang nghĩ gì vậy? Ai đang nghiến răng nghiến lợi?"

Dựa trên sự hiểu biết của hắn về Đường Thiến thiến trong nhiều năm qua, Diệp Ngàn Lâm chắc chắn, chắc chắn rằng có điều gì đó không ổn xảy ra với Thiến Thiến.

"Đường Thiến Thiến, em có bí mật. Nói cho anh biết, em có những người bạn khác không?"

Tính chiếm hữu của Diệp Ngàn Lâm đột nhiên nổi lên. Đường Thiến Thiến chỉ có thể có một người bạn tốt là hắn ta, không ai có thể lay chuyển vị trí của hắn.

"Buồn tẻ!"

Đường Thiến Thiến không muốn để ý tới hắn, Diệp Ngàn Lâm vẫn luôn như vậy, đột nhiên trở nên căng thẳng, Đường Thiến Thiến không khỏi kinh ngạc.

"Gugu!"

Đường thiến Thiến sờ lên cái bụng không vừa ý của mình. Cô vội vàng đến buổi phỏng vấn mà không ăn được mấy miếng vào buổi sáng, phỏng vấn xong cô trực tiếp đến chỗ của Diệp Ngàn Lâm, thực sự rất đói.

"Diệp Ngàn Lâm, đưa em đi ăn tối!"
 
2,533 ❤︎ Bài viết: 270 Tìm chủ đề
Chương 58: Trong mắt em, anh thật thô tục.

Diệp Ngàn Lâm cũng không thèm nhìn cô, cúi đầu đang bận việc riêng, thấp giọng lẩm bẩm: Bây giờ cùng anh có chút bí mật, còn kêu anh đi ăn cơm với em, không có cửa..

"Diệp Ngàn Lâm, anh có thể nói to hơn, em nghe thấy hết những lời mà anh nói một mình. Em không thể có một chút bí mật của riêng mình sao?"

Diệp Ngàn Lâm đặt bút xuống: "Được rồi! Em nói đúng, em muốn tôi ăn cái gì?"

Đường Thiến Thiến cười, Diệp Ngàn Lâm sợ là không nghĩ tới việc ăn khổ! Diệp Ngàn Lâm đã lãng phí thời gian của cô như vậy, còn đang nghĩ muốn kêu cô đãi!

"Diệp thiếu gia, anh hiểu lầm rồi. Ý em là anh đưa em đi ăn tối."

Đường Thiến Thiến cũng nhấn mạnh mệnh lệnh.

Diệp Ngàn Lâm biết Đường Thiến Thiến da mặt dày, không ngờ mấy ngày mới gặp, da mặt dày như vậy!

"Em không đến xin lỗi anh. Sao? Anh còn không muốn mời em dùng bữa!"

Lần này Diệp Ngàn Lâm thực sự đã nghĩ sai ý của cô. Anh không muốn, nhưng anh không đủ khả năng!

Nếu là người khác cũng không sao, Diệp Ngàn Lâm miệng rất gian xảo, những nhà hàng bình thường đều không thể lọt vào mắt. Thông thường, Đường Thiến Thiến và anh sẽ bỏ vài nghìn nhân dân tệ cho một bữa ăn bình thường.

Nếu là trước kia, Đường Thiến Thiến thậm chí không chớp mắt, nhưng bây giờ đã khác.

Đường Thiến Thiến chưa tìm được việc làm, không biết lần này có vượt qua được cuộc phỏng vấn của xx hay không, tiền tiết kiệm không nhiều, đang tính chuẩn bị cho những trường hợp khẩn cấp. Nếu cô chi tiêu nhiều cho việc ăn uống thì đối với cô bây giờ đó thực sự là một điều quá xa xỉ.

"Diệp Ngàn Lâm, em đến tận nơi để tìm anh, muốn anh đãi bữa tối. Hơn nữa, hiện tại em chưa tìm được việc làm và cũng không có tiền! Tìm được việc thì anh muốn ăn cái gì cũng được.."

Diệp Ngàn Lâm lo lắng về việc liệu anh có được mời đi ăn tối hay không, anh chỉ muốn xem cuộc sống của Đường Thiến Thiến có suôn sẻ hay không, nhưng hiện tại có vẻ như cô đang sống một cuộc sống tương đối khó khăn.

Diệp Ngàn Lâm lấy điện thoại di động ra, vuốt vài cái rồi mặc quần áo vào.

"Đi thôi, cô Đường, tôi đưa cô đi ăn tối!"

"Cũng gần như vậy!"

Đường Thiến Thiến cười hạnh phúc. Cô tin chắc rằng nếu một ngày cô thực sự vô gia cư, Diệp Ngàn Lâm sẽ là người đầu tiên giúp cô.

Xe đột ngột dừng lại, đi đến một thị trấn nhỏ, Đường Thiến Thiến nhìn ra ngoài cửa sổ.

"Oa, cái này quá đẹp! Tại sao trước đây em không tìm thấy!"

Diệp Ngàn Lâm hừ lạnh: "Thật kỳ quái nếu em đã nhìn thấy rồi, tất cả đèn ở đây sẽ chỉ bật sáng vào lúc này, mọi người gọi nó là thị trấn Disney Small. Vào thời điểm này ở quá khứ, em đang đi làm hoặc bận thiết kế ở nhà!"

Disney Town? Sẽ có pháo hoa? Chỉ nghĩ về điều đó, Diệp Ngàn Lâm đã đưa cô đến một nhà hàng bằng gỗ, lối trang trí cổ điển và thuần túy bằng gỗ nguyên khối cùng những bóng đèn phát ra ánh sáng vàng càng tạo thêm không khí cho nhà hàng.

"Anh Diệp, anh đến chơi đã lâu chưa?"

Diệp Ngàn Lâm tiến lên nhiệt tình chào hỏi, "Mấy ngày trước tôi tham gia vào công ty, quá bận, thật sự không có thời gian."

Ông chủ liếc nhìn lại.

Ông chủ nhìn Diệp Ngàn Lâm vô cùng thích thú: "Yo! Diệp tổng, hôm nay anh có dẫn theo một cô gái sao?

Diệp Ngàn Lâm:" Là một người bạn, thực sự vô giá trị. "

Ông chủ và Diệp Ngàn Lâm trao đổi thêm vài câu, Diệp ngàn Lâm đưa Đường Thiến Thiến vào chỗ ngồi.

" Anh có hay đến đây không? Em thấy anh và ông chủ rất quen. Em tưởng anh chỉ thích những nơi như quán bar, vũ trường thôi! "

Đường Thiến Thiến vừa chụp ảnh, vừa nói chuyện.

" Trong mắt em, anh thật thô tục!"

Diệp ngàn Lâm cũng đến gần Đường Thiến Thiến chụp ảnh chung.
 
2,533 ❤︎ Bài viết: 270 Tìm chủ đề
Chương 59: Cá cược gì?

Đường Thiến Thiến đột nhiên nhớ tới lời ông chủ nhà hàng nói, cô đặt điện thoại xuống, tò mò nhìn Diệp Ngàn Lâm.

"Ông chủ ở đây nói, đây là lần đầu tiên anh đưa một cô gái đến đây, có đúng không?"

"Đương nhiên, em là người duy nhất có cái đãi ngộ này, vậy nên hãy vui vẻ đi!" Khi nói Diệp Ngàn Lâm vỗ đầu Đường Thiến Thiến.

"Diệp Ngàn Lâm, em đã nói với anh bao nhiêu lần rồi, đừng đánh vào đầu em."

Đường Thiến Thiến thẳng thắt lưng bĩu môi, giả bộ tức giận.

Diệp Ngàn Lâm hoàn toàn phớt lờ lời nói của Đường Thiến Thiến và tiếp tục đánh vào đầu cô từ một góc độ khác, giống như trừng phạt một đứa trẻ không nghe lời.

"Đường Thiến Thiến, em có sợ anh làm cho em trở nên ngu ngốc không? Đừng lo lắng, nếu em ngốc, anh sẽ chăm sóc cho em!"

Không hiểu sao, mặc dù Diệp Ngàn Lâm đang nói đùa, nhưng nó lại làm ấm lòng cô.

Hai người đang cười nói rôm rả thì động tác của Diệp Ngàn Lâm đột nhiên dừng lại, mắt nhìn thẳng về phía trước.

Đường Thiến Thiến nhìn theo tầm mắt của anh, thấy một người phụ nữ xinh đẹp với làn da trắng và đôi chân dài đang từ từ đi về phía họ.

Người đẹp nhìn thấy ánh mắt của Diệp Ngàn Lâm và Đường Thiến Thiến, liền liếc nhìn họ, Đường Thiến Thiến thấy rõ ánh mắt của người phụ nữ đó dừng lại trên chìa khóa xe của Diệp Ngàn Lâm, sau đó nhìn Diệp Ngàn Lâu từ đầu đến chân.

"Anh chàng đẹp trai, anh có muốn add WeChat không?"

Diệp Ngàn Lâm giả vờ bình tĩnh và rút mã QR WeChat ra, hai người kết bạn thành công, người đẹp rời đi, nhưng ánh mắt của Diệp Ngàn Lâm vẫn chưa thu lại được.

Đường Thiến Thiến giật mạnh tai Diệp Ngàn Lâm, khiến anh bị đau, quay người nhanh chóng.

"Đường Thiến Thiến, em có thể nhẹ nhàng không.."

Diệp Ngàn Lâm vừa nói vừa che lỗ tai đang đỏ bừng của mình.

"Ý em là, Diệp Ngàn Lâm, anh có thể tiến bộ hơn một chút không? Anh đang nhìn gì khi người ta đã đi rồi? Anh có thể tin khi nhìn thấy mỹ nữ, nước miếng của anh sẽ chảy ra!" Không thương tiếc, không cho anh một chút mặt mũi nào.

Diệp Ngàn Lâm sờ sờ miệng, làm sao có thể cường điệu như Đường Thiến Thiến nói!

"Em nghĩ cô gái này sao lại táo bạo như vậy? Nếu em là bạn gái, cô ấy sẽ không xấu hổ chết đi được sao?" Đường Thiến Thiến khâm phục lòng dũng cảm của cô gái kia, cũng may cô không phải bạn gái của Diệp Thiếu Lâm, nếu không sẽ phải kéo tóc anh tại chỗ.

Diệp Ngàn Lâm không thể kìm lại sau khi nghe những lời của Đường Thiến Thiến, bật cười thành tiếng.

"Đường Thiến Thiến, làm ơn, một người phụ nữ cũng có thể đoán rằng chúng ta không phải là một cặp! Mọi người đều nghĩ chỉ là bạn! Tại sao?"

"Tại em gái của anh!" Anh không thể đặt câu hỏi về thiết kế và thời trang.

"Diệp Ngàn Lâm, anh hiểu thời trang không? Anh có biết thời trang là gì không? Ở trong mắt anh, càng tiếp xúc nhiều càng trở nên thời trang.. Anh và Đường Gia Ninh rõ ràng là cùng một loại người!"

Cô đã nói với Diệp ngàn Lâm rất nhiều ý kiến về thời trang, nhưng anh không nghe một lời nào.

Nhưng Diệp Thiếu Lâm thật sự nghe được câu thứ hai, Đường Thiến Thiến thật sự nói anh và Đường Gia Ninh là cùng một loại người sao?

Ngay lúc Diệp Ngàn Lâm đang chuẩn bị tức giận, anh đã nhìn thấy Đường Thiến Thiến thở hổn hển, tựa hồ không nổi giận.

Diệp Ngàn Lâm ngay lập tức không còn tức giận nữa, nghĩ đến dáng vẻ tức giận của cô rất thú vị.

"Được rồi, cô Đường, tất cả đều là lỗi của tôi, cô đừng tức giận, được rồi!" Diệp Ngàn Lâm vừa nói vừa chớp mắt với Đường Thiến.

Nét giả bộ đáng yêu trên người của Diệp Ngàn Lâm thật sự là có chút vi phạm, Đường Thiến Thiến cảm thấy sắp bị cô chán ghét, bất lực chỉ có thể tha thứ cho anh.

"Diệp Ngàn Lâm, em cá cược với anh thì thế nào?"

"Cá cược gì?"

Diệp ngàn Lâm thích cá cược nhất. Cá cược càng sôi động càng tốt.

"Em cá là mỹ nhân vừa rồi, anh không lấy được!"

Diệp Ngàn Lâm cảm thấy được chính mình đang nghe được một câu chuyện cười lớn, trên đời này không có người phụ nữ nào mà Diệp Ngàn Lâm không lấy được.
 
Chia sẻ bài viết

Những người đang xem chủ đề này

Xu hướng nội dung

Back