Chương 20: Cô gái đó là ai?
Lục Cẩn Đình nhìn đồng hồ trên tường, đã đến giờ này rồi, vì sao đã đến giờ này rồi mà vẫn chưa thấy quản gia báo cáo tình hình của Đường Thiến cho anh chứ? Đã quên sao?
Lục Cẩn Đình hơi do dự, nghĩ vẫn là không nên chủ động gọi điện thoại, xem ra anh đã quan tâm Đường Thiến quá rồi. Về sau nhất định phải nói cho quản gia nhớ báo cáo tình hình cho tốt.
Đang suy nghĩ thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Lục Cẩn Đình vội vàng bấm vào WeChat, là quản gia gửi video.
Trong video, Đường Thiến mặc đồ ngủ và đi dép lê, thất thần đi xuống cầu thang như thể vừa mới ngủ dậy.
Nhìn quần áo của cô ấy, Lục Cẩn Đình đoán chắc hôm nay cô sẽ không ra ngoài, phải nói bộ dáng của cô ấy thật có cảm giác như một cô tình nhân nhỏ trong nhà.
Lục Cẩn Đình trực tiếp gọi điện thoại cố định đến, một lúc sau cuộc gọi đã được kết nối.
"Xin chào?"
Lục Cẩn Đình muốn thử vận may, hi vọng Đường Thiến sẽ nghe điện thoại, nhưng không ngờ người nghe lại là quản gia, vì vậy anh chỉ có thể tìm đại một đề tài.
"Là tôi, hôm nay cô ấy thế nào?"
Vừa dứt lời, anh đã nghe thấy giọng của Đường Thiến qua điện thoại.
"Quản gia, ai gọi vậy?"
"Là thiếu gia." Quản gia vừa muốn gọi Đường Thiến, nhưng Đường Thiến chỉ khịt khịt mũi rồi đi lên lầu.
"Cô ấy hôm nay tâm trạng không tốt sao?"
Quản gia nhìn lên lầu, chắc chắn rằng thiếu phu nhân đã đi vào phòng rồi mới gián nói.
Nói cô mới trả lời một cuộc điện thoại, sau đó thì thành như thế này, bới vì khoảng cách quá xa nên cũng chỉ nghe được đại khái.
Điện thoại?
"Quản gia, hãy nói chi tiết cho tôi biết."
Anh rất muốn biết chuyện gì đã xảy ra khiến Đường Thiến khó chịu như vậy.
"Cuộc gọi hình như là của cha mẹ thiếu phu nhân, yêu cầu cô ấy phải đưa cho Đường Gia Ninh một số bản thảo thiết kế.. Nhưng thiếu phu nhân hình như đã từ chối!"
Bị từ chối? Đường Thiến thật sự từ chối! Lục Cẩn Đình cũng không thể ngờ con mèo nhỏ bị bắt nạt trong bữa tiệc và khóc trong góc đã học được cái giơ móng vuốt ra rồi.
Anh suy nghĩ đến bộ dáng khi tàn nhẫn của Đường Thiến, lại cảm thấy có chút buồn cười.
"Thiếu gia?" Quản gia nhẹ nhàng gọi hắn vì không nghe thấy tiếng động gì trong điện thoại.
"Uh.. chuyện đó, không sao đâu. Cô ấy không quan tâm đến, tôi cũng tắt máy đây."
Quản gia chư kịp nói thì đã nghe tiếng tút tút trong điện thoại truyền gia. Quản gia bất lực lắc đầu, rõ ràng là quan tâm đến thiếu phu nhân, tại sao không thể hiện?
Lục Cẩn Đình mở abum trên điện thoại của mình và nhấp vào tấm ảnh duy nhất của Đường Thiến trong abum, đây là do hôm ấy cô đã uống quá nhiều, rồi khăng khăng yêu cầu chụp ảnh.
Bức ảnh Lục Cẩn Đình không có biện pháp với cô và đã phải thỏa hiệp. Trong ảnh má cô hồng hào, mắt long lanh mông lung, miệng chúm chím nhìn vào camera rất đáng yêu.
Mọi chú ý của anh đã đặt vào bức ảnh nên không nhận ra sự xuất hiện của Từ Mộ.
"Nhìn cái gì vậy? Cười rất vui vẻ!"
Lục Cẩn Đình chưa kịp phản ứng lại, Từ Mộ bước đến đoạt lấy điện thoại của Lục Cẩn Đình, phát hiện trên điện thoại của Lục Cẩn Đình có hình của một cô gái.
"Lục Cẩn Đình, Lục Cẩn Đình! Mau nói cho tôi biết, cô gái này là ai, có phải là cô gái cậu lén chụp ảnh không? Tôi còn nghĩ rằng cậu không gần phụ nữ, anh che giấu rất sâu rồi đó!" Đá mạnh vào mong hắn, rồi giật lại điện thoại.
Từ Mộ chạy quanh phòng để tránh cho cái mông của mình, phải chịu sụe tấn công tàn nhẫn của Lục Cẩn Đình như vậy.
"Lục Cẩn Đình, hai người có quan hệ như thế nào? Tôi đã nói là cậu có chuyện như vậy phải nói với anh em biết ngay lập tức." Lục Cẩn Đình mặc kệ hắn, để điện thoại xuống, tiếp tục công việc của mình.
Lục Cẩn Đình càng không trả lời, Từ Mộ lại càng cảm thấy anh đang che giấu điều gì đó, trên mặt càng lộ ra vẻ kinh hãi.
"Lục Cẩn Đình, có chuyện gì rồi! Mau nói cho tôi biết cô gái đó là ai. Nếu không tôi sẽ nói cho dì Tư.."
Từ Mộ lấy điện thoại ra, giả vờ tìm số.
Lục Cẩn Đình không khỏi gấp gáp, vốn dĩ mẹ anh bà đang giục anh tìm bạn gái, nếu phát hiện anh không chỉ tìm được bạn gái mà còn bí mật kết hôn, bà nhất định sẽ cố gắng đi gặp Đường Thiến.
Đường Thiến đến bây giờ người cô gả là anh, nếu mẹ anh lúc này đi tìm cô thì sẽ bị phản tác dụng.
Nghĩ như vậy, Lục Cẩn Đình đột ngột đứng lên, giữ lấy tay Từ Mộ, rút điện thoại của hắn, xóa đi số điện thoại của mẹ anh.
Tất cả hành động đều được thực hiện nhanh chóng và rứt khoát.
May tay Từ Mộ không bị sao, không ngờ Lục Cẩn Đình lại phản ứng mảnh liệt như vậy, liền nhanh chóng cầu xin sự thương xót.
"Tôi sai rồi, tôi sai rồi. Tôi chỉ đang hù cậu một chút thôi, sao cậu lại ra tay thật, buông tôi ra!"
Lục Cẩn Đình nhân cơ hội quay lại video, liền ném Từ Mộ sang một bên.
"Nếu muốn thấy tâm tình của tôi không tốt thì cậu cứ tự nhiên, còn không thì cậu ngậm miệng vào cho tôi." Lục Cẩn Đình lắc lắc điện thoại, giọng nói rất khiêu khích.
"Cậu.. đáng khinh!"
Từ Mộ nhìn chằm chằm vào điện thoại của Lục Cẩn Đình, vẻ mặt toe toét cười quả thực có chút muốn ăn đòn.
Lục Cẩn Đình tay vừa kéo kéo tấm hình khóe miệng hơi nhếch lên, còn có chút không cam lòng.
Từ Mộ dụi mắt, hắn đã thấy gì, Lục Cẩn Đình thật sự nhìn người con gái trong ảnh cười.
Lục Cẩn Đình hơi do dự, nghĩ vẫn là không nên chủ động gọi điện thoại, xem ra anh đã quan tâm Đường Thiến quá rồi. Về sau nhất định phải nói cho quản gia nhớ báo cáo tình hình cho tốt.
Đang suy nghĩ thì chuông điện thoại đột nhiên vang lên, Lục Cẩn Đình vội vàng bấm vào WeChat, là quản gia gửi video.
Trong video, Đường Thiến mặc đồ ngủ và đi dép lê, thất thần đi xuống cầu thang như thể vừa mới ngủ dậy.
Nhìn quần áo của cô ấy, Lục Cẩn Đình đoán chắc hôm nay cô sẽ không ra ngoài, phải nói bộ dáng của cô ấy thật có cảm giác như một cô tình nhân nhỏ trong nhà.
Lục Cẩn Đình trực tiếp gọi điện thoại cố định đến, một lúc sau cuộc gọi đã được kết nối.
"Xin chào?"
Lục Cẩn Đình muốn thử vận may, hi vọng Đường Thiến sẽ nghe điện thoại, nhưng không ngờ người nghe lại là quản gia, vì vậy anh chỉ có thể tìm đại một đề tài.
"Là tôi, hôm nay cô ấy thế nào?"
Vừa dứt lời, anh đã nghe thấy giọng của Đường Thiến qua điện thoại.
"Quản gia, ai gọi vậy?"
"Là thiếu gia." Quản gia vừa muốn gọi Đường Thiến, nhưng Đường Thiến chỉ khịt khịt mũi rồi đi lên lầu.
"Cô ấy hôm nay tâm trạng không tốt sao?"
Quản gia nhìn lên lầu, chắc chắn rằng thiếu phu nhân đã đi vào phòng rồi mới gián nói.
Nói cô mới trả lời một cuộc điện thoại, sau đó thì thành như thế này, bới vì khoảng cách quá xa nên cũng chỉ nghe được đại khái.
Điện thoại?
"Quản gia, hãy nói chi tiết cho tôi biết."
Anh rất muốn biết chuyện gì đã xảy ra khiến Đường Thiến khó chịu như vậy.
"Cuộc gọi hình như là của cha mẹ thiếu phu nhân, yêu cầu cô ấy phải đưa cho Đường Gia Ninh một số bản thảo thiết kế.. Nhưng thiếu phu nhân hình như đã từ chối!"
Bị từ chối? Đường Thiến thật sự từ chối! Lục Cẩn Đình cũng không thể ngờ con mèo nhỏ bị bắt nạt trong bữa tiệc và khóc trong góc đã học được cái giơ móng vuốt ra rồi.
Anh suy nghĩ đến bộ dáng khi tàn nhẫn của Đường Thiến, lại cảm thấy có chút buồn cười.
"Thiếu gia?" Quản gia nhẹ nhàng gọi hắn vì không nghe thấy tiếng động gì trong điện thoại.
"Uh.. chuyện đó, không sao đâu. Cô ấy không quan tâm đến, tôi cũng tắt máy đây."
Quản gia chư kịp nói thì đã nghe tiếng tút tút trong điện thoại truyền gia. Quản gia bất lực lắc đầu, rõ ràng là quan tâm đến thiếu phu nhân, tại sao không thể hiện?
Lục Cẩn Đình mở abum trên điện thoại của mình và nhấp vào tấm ảnh duy nhất của Đường Thiến trong abum, đây là do hôm ấy cô đã uống quá nhiều, rồi khăng khăng yêu cầu chụp ảnh.
Bức ảnh Lục Cẩn Đình không có biện pháp với cô và đã phải thỏa hiệp. Trong ảnh má cô hồng hào, mắt long lanh mông lung, miệng chúm chím nhìn vào camera rất đáng yêu.
Mọi chú ý của anh đã đặt vào bức ảnh nên không nhận ra sự xuất hiện của Từ Mộ.
"Nhìn cái gì vậy? Cười rất vui vẻ!"
Lục Cẩn Đình chưa kịp phản ứng lại, Từ Mộ bước đến đoạt lấy điện thoại của Lục Cẩn Đình, phát hiện trên điện thoại của Lục Cẩn Đình có hình của một cô gái.
"Lục Cẩn Đình, Lục Cẩn Đình! Mau nói cho tôi biết, cô gái này là ai, có phải là cô gái cậu lén chụp ảnh không? Tôi còn nghĩ rằng cậu không gần phụ nữ, anh che giấu rất sâu rồi đó!" Đá mạnh vào mong hắn, rồi giật lại điện thoại.
Từ Mộ chạy quanh phòng để tránh cho cái mông của mình, phải chịu sụe tấn công tàn nhẫn của Lục Cẩn Đình như vậy.
"Lục Cẩn Đình, hai người có quan hệ như thế nào? Tôi đã nói là cậu có chuyện như vậy phải nói với anh em biết ngay lập tức." Lục Cẩn Đình mặc kệ hắn, để điện thoại xuống, tiếp tục công việc của mình.
Lục Cẩn Đình càng không trả lời, Từ Mộ lại càng cảm thấy anh đang che giấu điều gì đó, trên mặt càng lộ ra vẻ kinh hãi.
"Lục Cẩn Đình, có chuyện gì rồi! Mau nói cho tôi biết cô gái đó là ai. Nếu không tôi sẽ nói cho dì Tư.."
Từ Mộ lấy điện thoại ra, giả vờ tìm số.
Lục Cẩn Đình không khỏi gấp gáp, vốn dĩ mẹ anh bà đang giục anh tìm bạn gái, nếu phát hiện anh không chỉ tìm được bạn gái mà còn bí mật kết hôn, bà nhất định sẽ cố gắng đi gặp Đường Thiến.
Đường Thiến đến bây giờ người cô gả là anh, nếu mẹ anh lúc này đi tìm cô thì sẽ bị phản tác dụng.
Nghĩ như vậy, Lục Cẩn Đình đột ngột đứng lên, giữ lấy tay Từ Mộ, rút điện thoại của hắn, xóa đi số điện thoại của mẹ anh.
Tất cả hành động đều được thực hiện nhanh chóng và rứt khoát.
May tay Từ Mộ không bị sao, không ngờ Lục Cẩn Đình lại phản ứng mảnh liệt như vậy, liền nhanh chóng cầu xin sự thương xót.
"Tôi sai rồi, tôi sai rồi. Tôi chỉ đang hù cậu một chút thôi, sao cậu lại ra tay thật, buông tôi ra!"
Lục Cẩn Đình nhân cơ hội quay lại video, liền ném Từ Mộ sang một bên.
"Nếu muốn thấy tâm tình của tôi không tốt thì cậu cứ tự nhiên, còn không thì cậu ngậm miệng vào cho tôi." Lục Cẩn Đình lắc lắc điện thoại, giọng nói rất khiêu khích.
"Cậu.. đáng khinh!"
Từ Mộ nhìn chằm chằm vào điện thoại của Lục Cẩn Đình, vẻ mặt toe toét cười quả thực có chút muốn ăn đòn.
Lục Cẩn Đình tay vừa kéo kéo tấm hình khóe miệng hơi nhếch lên, còn có chút không cam lòng.
Từ Mộ dụi mắt, hắn đã thấy gì, Lục Cẩn Đình thật sự nhìn người con gái trong ảnh cười.